Chương 675: Tổ tiên chi linh. (2) Nghe được thái thượng trưởng lão thế, đôi mắt lạnh như băng của Đạm Thai Lăng hơi trì hoãn, khí tức lạnh lẽo cũng thu liễm vài phần, có thể hóa giả mâu thuẫn với ba thái thượng trưởng lão nàng cũng vui vẻ. - Nhưng mà tổ tiên chi linh cũng có điều kiện, kính xin bệ hạ đáp ứng. Tên thái thượng trưởng lão lời uyển chuyển, lại ngữ khí mặc dù vẫn ôn hòa nhưng kiên quyết. - Ba vị thái thượng trưởng lão mời . Đạm Thai Lăng bất động thanh sắc ra. - Hồn thú thú triều đột kích, tuy tạm thời nguy cơ chưa đủ lớn, nhưng mà từ lâu dài tất nhiên uy hiếp Hải nhất tộc, tổ tiên chi linh cũng báo trước nguy hiểm, nếu như nguy cơ hàng lâm, dùng tính cách của bệ hạ chắc chắn tử chiến lùi với Hải nhất tộc, nhưng như vậy có ý nghĩa huyết thống ưu tú của Hải nhất tộc chúng ta được truyền thừa xuống. Vị thái thượng trưởng lão này nội tâm sầu lo. Đạm Thai Lăng đôi mi thanh tú cau lại, cũng mở miệng, chờ thái thượng trưởng lão tiếp. Tên thái thượng trưởng lão này thấy Đạm Thai Lăng có phản ứng gì, chần chờ chút, lại như châm chước mở miệng ra sao, dừng cái : - Tên Bệ Diệt kia có được huyết thống truyền thừa cường đại của Lôi Thú nhất mạch, tự nhiên là phi thường phù hợp... Nghe thái thượng trưởng lão còn tới Bệ Diệt, trong nội tâm Đạm Thai Lăng có chút vui, chủ đề vẫn quay lại chỗ cũ, nàng đánh gãy lời của thái thượng trưởng lão, kiên quyết : - Việc này cần nhắc lại, tuyệt đối có khả năng. Nếu như đây là ý của tổ tiên chi linh xin thứ lỗi Đạm Thai thể tiếp nhận. - Bệ hạ nên nghe lão phu hết. Tên thái thượng trưởng lão này vội vàng trấn an, mỉm cười : - Tuy huyết thống của Bệ Diệt tệ, nhưng tổ tiên chi linh nó cảm ứng được huyết thống càng cường đại hơn, cho nên bệ hạ có thêm người tuyển chọn, chính là người nọ vừa rời . Đạm Thai Lăng nghe lời này trong nội tâm có chút xiết chặt, chẳng biết tại sao nàng có thể cự tuyệt như lúc nãy, ngược lại trầm mặc xuống. Ba thái thượng trưởng lão trong tổ địa nhìn nhau, nháy mắt mấy cái, lúc này tươi cười thỏa mãn, có hi vọng rồi. người Đạm Thai Lăng có huyết thống cao quý thuần khiết của băng lam hải nhất tộc, băng lam hải nhất tộc có tính chất đặc biệt, chính là sau khi thông gia với cường giả chủng tộc khác, sinh hạ hài tử có thể cam đoan huyết thống thuần khiết, đồng thời còn có thể hấp thu huyết thống của cường giả này, làm cho huyết thống bản thân trở nên cường đại hơn. Mà mẫu thân Đạm Thai Lăng chính là đỉnh phong của tộc đàn nhan tộc, sau khi kết hợp với phụ thân Đạm Thai Lăng sinh hạ Đạm Thai Lăng, Đạm Thai Lăng vẫn bảo trì huyết thống thuần khiết của băng lam hải , sinh lý đặc thù cũng nhất trí với băng lm hải , nhưng trừ huyết thống thuần khiết băng lm hải người Đạm Thai Lăng còn thu nạp tất cả ưu điểm mẫu thân của nàng, cho nên thiên phú của nàng trác tuyệt, tốc độ tu luyện viễn siêu băng lam hải bình thường, thậm chí còn nhanh hơn siêu cấp thiên tài của nhân loại. - Nếu bệ hạ sinh con của , để cho Hải nhất tộc có thể kéo dài, tổ tiên chi linh cũng cảm thấy vui mừng. Nếu như hồn thú thú triều đột kích, chúng ta mang hài tử của bệ hạ đưa vào tổ địa, cũng bảo vệ nó bình an. "..." mặt Đạm Thai Lăng khó được lộ ra vài phần chần chờ, khẽ cắn hàm răng, sau nửa ngày : - Cho ta cân nhắc hai. Nàng mặc dù có ác cảm với Diệp Thần, nhưng mà cầu của tổ tiên chi linh vẫn khiến nàng có thể vui vẻ tiếp nhận, chỉ có thể kéo dài thời gian sau. Đối với Hải nhất tộc mà , sinh sôi nảy nở là chuyện tầm thường nhất. Tuy Đạm Thai Lăng trong cơ thể có huyết thống băng Lam hải , nhưng mà mẫu thân của nàng chính là nữ tử nhân loại trang nhã ôn nhu, ở phương diện tính cách ảnh hưởng nàng rất sâu. Tuy biểu ngoài mặt bình tĩnh như nội tâm lại dậy sóng, nội tâm của nàng tâm tình phức tạp khó bình yên. Diệp Thần rời khỏi bắc hải trực tiếp quay về Tinh Điện, đường suy nghĩ rất loạn. ra thế giới này có năm đại lục, Đông Xuyên, Bắc Lăng, Nam Hoang, Tây Viêm bốn tòa đại lục có câu thông lẫn nhau, mà chính giữa là Thiên Nguyên cổ lục, cũng bị cấm chế phong bế mấy vạn năm. biết Thiên Nguyên cổ lục rốt cuộc vì nguyên nhan gì mà bị cấm chế phong bế, là ai bố trí cấm chế khổng lồ như vậy? đường suy tư, Diệp Thần cũng hỏi thăm Sư Gia, nhưng mà tìm được đáp án, chỉ có thể chờ đợi ngày sau chậm rãi mở bí mật này. Diệp Thần rất mau trở về đến Tinh Điện, các đệ tử Tinh Điện biết Diệp Thần an toàn trở về toàn bộ vui vẻ. Thời điểm này hồn thú thú triều tàn sát bừa bãi, Diệp Thần tồn tại chính là thuốc an thần cho bọn họ. Tinh Điện, thiên thần đại điện. Thiên thần đại điện là cung điện lớn nhất của Tinh Điện, cả tòa đại điện vô cùng rộng rãi, mấy người mới có thể ôm hết cột trụ rộng mười mét, cột trụ đứng vững trong đại điện, bốn vách tường của đại điện có điêu khắc đồ án tinh mỹ, nhìn kỹ chính là quá trình thành lập Tinh Điện, người trong trong đó được điêu khắc cao lớn ngạo nghễ, đó chính là người sáng lập Tinh Điện -- Diệp Thần! Trong cung điện to lớn vàng son lộng lẫy này, hai bên có minh châu sngs , tản ra hào quang trơn bóng. đỉnh bậc thềm cao nhất có cái ghế khổng lồ xa hoa, Diệp Thần ngồi đó. Lúc làm xong thiên thần đại điện này, Diệp Thần lần đầu tiên tới xem khóe miệng run rẩy vài cái, cái đại điện này quá phô trương, nhưng làm xong, hơn nữa đám người Minh Võ, Niếp Thanh Vân cũng kiên trì xây lớn như vậy mới khiến uy nghiêm Tinh Điện phát huy, Diệp Thần cũng chỉ có thể tiếp nhận mà thôi. Diệp Thần ngồi lên chủ vị, quan sát chung quanh, chỉ thấy mấy đường chủ và cường giả Tinh Điện xếp thành mấy hàng, cung kính đứng thẳng trong đại điện. Cầm đầu mấy người theo thứ tự là Diệp Chiến Thiên, Thông Thiên Sư Vương, Minh Võ, Niếp Thanh Vân, cùng với Thiên Kiếm Đường đường chủ Tà Kiếm, Cuồng Đao Đường đường chủ Tà Đao, Hỏa Vân Đường đường chủ Già Thiên Hỏa Điểu, còn có đan các vừa thành lập do Hiên Dật dược tôn làm các chủ, mặt khác còn có hắc sắc chiến ưng do Diệp Thần vừa mới mời chào. Đứng phía sau đám người đều là những cường giả cao cấp của các thế lực bên dưới, đội ngũ sắp xếp rất dài, cung điện to như vậy cũng rậm rạp chằng chịt. Trừ những người này ra, còn có bảy Thần Tôn, Vương đúng đó. Những người được Diệp Thần thuê hộ tống Hiên Dật dược tôn tới Tinh Điện, tổng cộng ba Vô Thủy Cảnh, hai mươi ba Thần Tôn, Vương, những người kia tuyệt đại bộ phận đều rời khỏi, chỉ có bảy người lưu lại. Mà bảy Thần Tôn, Vương trước khi hồn thú thú triều tiến tới đều cư ở trong núi rừng đế quốc, bị Chấp Pháp Điện áp chế, bọn họ ở lại trong thế tục, thẳng đến khi hồn thú thú triều tiến đến mới xuất , lưu lại trong đế đô.
Chương 676: Đoàn tụ. Bởi vì bọn họ có bối cảnh gì, cộng thêm hồn thú thú triều đột kích, vật tư thiếu thốn, bọn họ thể làm được chuyện gì, đến kiếm ít thu nhập tăng cường thực lực bản thân, thẳng đến khi Diệp Thần hoa số tiền lớn thuê bọn họ vào Tinh Điện, sau đó đám người Thông Thiên Sư Vương ưng thuận đủ chỗ tốt mới lưu bảy người này lại. Còn lại ba Vô Thủy Cảnh bà mười sáu Thần Tôn, Vương tuy làm người tự do, nhưng đều được thế lực lớn mời chào, căn bản ở lại Tinh Điện. Tinh Điện tuy phát triển nhanh chóng, nhưng dù sao vừa mới thành lập bao lâu, cũng thể so sánh với siêu cấp thế lực, nội tình vẫn đủ. Diệp Thần hiểu mình và Thông Thiên Sư Vương, Nhất Khối chỉ là cường giả Vô Thủy Cảnh mà thôi, so với cường giả Linh Vọng Cảnh còn kém hơn quá nhiều. Nhưng mà Diệp Thần đối với tương lai của Tinh Điện có tự tin cường đại. Nhìn thấy mọi người bên dưới, Diệp Thần tự nhiên sinh ra cảm xúc tự hào, phát triển đến nay chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi, Tinh Điện có tới ba cường giả Vô Thủy Cảnh, hơn hai mươi Thần Tôn Vương! Thành quả như vậy Diệp Thần vẫn rất thỏa mãn, hai mươi Thần Tôn Vương nếu như huấn luyện tốt. Có thể tạo thành hai thập tuyệt chiến trận tham chiến! Trong tay Diệp Thần có tới bốn Tử Ma Chiến Giáp và ba mươi bộ lôi đình chiến giáp phân cho Diệp Chiến Thiên, Diệp Mông, Diệp Tuyền còn có ít đệ tử thiên phú trác tuyệt của Tinh Điện, còn những cường giả Thần Tôn, Vương thân thể cũng đủ cường đại, những chiến giáp này xem như tiện nghi cho các đệ tử. Diệp Thần cũng trao đổi năm mươi bộ Tam Hợp Kiếm Trận của Linh Bảo Các, Tử Ma Chiến Giáp, lôi đình chiến giáp phối hợp Tam Hợp Kiếm Trận, ít cường giả tu vị Huyền cấp cũng đủ chống lại Thần Tôn Vương, tương đương với nhiều cường giả Thần Tôn Vương! Trừ chuyện đó ra, Diệp Thần tại mấy hai mươi ngọn núi chung quanh thành thị Tinh Điện bố trí Vạn Kiếm Kiếm Trận. Nếu ở mấy trăm dặm bên ngòi Liên Vân Sơn nhìn qua thấy những tòa thành này dựa vào núi mà xây thành, thành thành tương liên, giống như siêu cấp thành thị. Mà những cứ điểm có vô số trường kiếm xoay quanh bay múa, chiếu gọi dưới ánh mặt trời phản xạ kiếm quang kinh người, phong vân bắt đầu khởi động. Kiếm quang nhấp nháy, từng đạo kiếm quang hóa thành cự long bao vệ các thành trì, giống như có địch nhân xâm phạm uống máu kẻ thù! Người bình thường nếu ngang qua đây. Thấy màn như vậy run như cầy sấy. Tinh Điện phòng ngự khiến người ta xem mà đủ. Dần dần vào đêm, bầu trời sáng sủa mây, từng ánh trăng từ cao chiếu xuống, ánh sáng mông lung mờ ảo, quần tinh lập loè, giống như tranh sơn đầu xinh đẹp. Diệp Thần ngồi ngay ngắn ở đủi núi chủ của Liên Vân Sơn, khí tức thần hồn phóng thích ra ngoài, khắp núi khắp nơi đều là ánh trăng và khí tức linh hồn, mà thần hồn của Diệp Thần lại giao thoa với ánh trăng. Diệp Thần trước kia cũng phát đệ tử Tinh Điện cùng tu luyện với tốc độ tu luyện tăng lên nhanh chóng. Đây là cảm giác rất kỳ diệu, Diệp Thần nội tâm chuyên tâm, hoàn toàn đắm chìm vào trong thể ngộ và tu luyện, nội tâm trong sáng như ánh trăng. Khí tức linh hồn của những đệ tử hòa hợp với thần hồn Diệp Thần thân thể bọn họ sinh ra ít kỳ diệu, khí tức linh hồn của bọn họ ngừng lớn mạnh, cũng bắt đầu có tia thai nghén ra thần hồn. Được lợi lớn nhất ai ngoài những cường giả ngoài Thần Tôn Vương, bọn họ cho rằng linh hôn bản thân đủ cường đại, hấp thu khí tức thần hồn Diệp Thần bao phủ bắt đầu thoát thai hoán cốt. Đây là cân đối vi diệu, giống như cung phụng vậy, song phương đều đạt được lợi ích, đây là trạng thái rất kỳ ảo. Trong cơ thể Diệp Thần vận chuyển cửu tinh, gian trong đan điền càng lúc càng lớn, cửu tinh ngừng lớn mạnh, giống như chúng hóa thành những ngôi sao , dựa theo quỹ tích vận động của mình, vô cùng ảo diệu. Thân thể giống như dung hòa vào mặt đất, thể xác và tinh thần đều dung hợp với thiên địa tự nhiên, thần hồn vào thời khắc này lớn mạnh, chậm rãi chạm tới hàng rào tấn giai. Thời điểm Diệp Thần tiến vào trạng thái tu luyện vô ngã Mê Huyễn Bảo Châu của Diệp Thần rung động lên, toàn thân tỏa ra ánh sáng như hòa, bỗng nhiên nó lơ lửng đỉnh đầu Diệp Thần. Mê Huyễn Bảo Châu giống như ánh trăng khác, tranh sáng với mặt trăng cao, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi đại địa, ánh sáng mông lung và mờ ảo, con Cửu Vĩ Ly Miêu hấp thu ánh trăng. Toàn thân củ nó thuần trắng, có tia tạp sắc, bộ lông mềm mại được ánh sáng chiếu rọi tỏa ra hào quang mê người, chín cái đuôi chập chờn sau lưng. Tiểu ly miêu tay nhọn dựng lên, lại vẫy vẫy, bộ dáng cực kỳ đáng , đôi mắt đen như hai hạt châu tỏa ra hào quang giảo hoạt. Tiểu ly miêu lúc này hấp thu ánh trăng cao, từng khí noãn màu trắng trong mũi của nó bắn ra ngoài, toàn thân của nó tỏa ra hào quang sáng ngời, thánh khiết giống như sau khắc là biến mất khỏi thế gian. Trong sơn cốc Diệp gia và tòa thành phía dưới của Tinh Điện có nhiều người bị hào quang này làm kinh động, nhao nhao ngẩng đầu nhìn qua bên này. - Là A Ly tỷ tỷ! Giọng của Tiểu Dực như trẻ con vang lên, kích động ngẩng đầu nhìn qua bầu trời, mắt to tràn ngập kinh hỉ, nghĩ tới trước kia ở chung với A Ly tỷ tỷ cái mũi Tiểu Dực đau xót, trong đôi mắt tròn ngập nước, A Ly tỷ tỷ, ngươi rốt cục trở về... - Là Ngưng nhi! Thanh Vũ và tộc nhân Ly Miêu nhất tộc Liên Vân Sơn gia nhập vào Tinh Điện rơi lệ đầy mặt, trong đó còn có phụ mẫu của A Ly, bọn họ rốt cuộc biết A Ly còn sống. - Đây là Mê Huyễn Bảo Châu, là thánh vật của Ly Miêu nhất tộc! Mấy lão giả Ly Miêu nhất tộc của Sư Vương Điện động dung, kích động toàn thân run rẩy. - Mê Huyễn Bảo Châu biến mất lâu như vậy, rốt cục tái thế gian! Ly Miêu nhất tộc sắp sửa quật khởi rồi. Ly Miêu nhất tộc dưới trướng Sư Vương Điện có mười ba chi nhánh tộng cộng hơn mười vạn ly miêu, Liên Vân Sơn Ly Miêu nhất tộc chỉ là chi, ly miêu có thể còn sống tới bây giờ đều có tu vị xuất sắc trong Ly Miêu nhất tộc, tu vị yếu chết dưới răng nanh hồn thú cả rồi. Từng ly miêu thần sắc kích động, nhao nhao tụ tập đến dưới chân núi Diệp Thần cùng A Ly, cùng ngồi xếp bằng, há miệng hấp thua ánh sáng của Mê Huyễn Bảo Châu, ánh sáng này đối với Ly Miêu nhất tộc mà là vật báu vô giá! Dưới ánh sáng của Mê Huyễn Bảo Châu bao phủ, những ly miêu này hoặc nhiều hoặc ít đều có chút biến hóa, giống như huyết mạch nguyên thủy chứa trong người của chúng vào lúc này được kích hoạt, trong thời gian ngắn ngủi có nhiều ly miêu mọc thêm đuôi, có chút thậm chí mọc ra hai cái! Vốn trong Ly Miêu nhất tộc nhiều nhất có sáu đuôi, bảy đuôi là siêu cấp thiên tài. Mà bây giờ chung quanh có mấy con tám đuôi, ly miêu sáu đuôi nhiều kể xiết, cho dù những con kém nhất cũng mọc ra nửa cái đuôi.
Chương 677: Vưu vật nhân gian. (1) Dưới chân ngọn núi chính Liên Vân Sơn sáng ngời, dưới chân núi là đuôi của Ly Miêu nhất tộc chập chờn. Lúc này trong ánh sáng chói lọi của Mê Huyễn Bảo Châu, thanh thanh thúy dễ nghe vang vọng, truyền ràng vào tai của mọi người. - Lão tổ tông huấn thị, trọng chấn Ly Miêu nhất tộc! A Ly lúc này lơ lửng hư , Mê Huyễn Bảo Châu trống xuất đỉnh đầu của nàng, ánh sáng thuần khiết bao phủ nàng giống như thiên thần, nàng thần sắc trang trọng, nhìn qua tộc nhân Ly Miêu nhất tộc bên dưới tuyên bố tin tức này. - Người cầm Mê Huyễn Bảo Châu chính là tộc trưởng tộc ta! - Chúng ta nguyện nghe theo huấn thị của tộc trưởng. Nghe được A Ly êm tai và thanh thúy uy nghiêm, những ly miêu này quỳ sát xuống, trong miệng hô to, trong nội tâm phi thường kích động, trải qua thời gian phân liệt lâu như vậy, Ly Miêu nhất tộc rốt cục cũng có tộc trưởng chung! Giờ này khắc này hồn niệm của Diệp Thần cùng A Ly trao đổi với nhau, lần nữa nhìn thấy A Ly, hai mắt Diệp Thần nước mắt mơ hồ, cố nén rơi nước mắt. - A Ly, còn nhìn thấy ngươi lần nữa, tốt! Trong miệng Diệp Thần thào ra, biết A Ly có nguy hiểm tính mạng, dừng ở trong Mê Huyễn Bảo Châu, trong nội tâm Diệp Thần lo lắng buông ít. Hai người trò chuyện với nhau, ra trong lúc ở cấm địa A Ly bị ít tổn thương, ở trong Mê Huyễn Bảo Châu chữa thương, đồng thời cũng tu luyện, cho tới bây giờ xác định A Ly có đầy đủ năng lực ứng phó với nguy hiểm bên ngoài, mấy lão tổ tông trong Mê Huyễn Bảo Châu mới thả A Ly ra. A Ly nhìn thấy Diệp Thần, trong hốc mắt chứa đầy nước mắt nên lời, giống như những hạt trân châu, từng hạt rơi xuống, bộ lông tinh khiết của nàng dưới ánh trăng sáng ngời lại giống như lưu ly. Tuy A Ly gì, nhưng Diệp Thần vẫn hiểu được A Ly muốn gì, đó là cảm giác quen thuộc và tâm linh hữu tê. Có thể gặp lại nhau là tốt. Trong ánh trăng chín cái đuôi của A Ly vẫy , thân thể nhắn của nó nhảy vào vai của Diệp Thần, sau khi ra khỏi Mê Huyễn Bảo Châu, trong nháy mắt ánh sáng bao phủ Diệp Thần cùng A Ly. Diệp Thần thò tay vuốt ve lưng của A Ly, cảm xúc quen thuộc, bóng loáng giống da thịt thiếu nữ, làm cho có cảm giác chân . Xác thực là A Ly, A Ly có biến hóa hình người, vẫn hình dạng ly miêu, thoải mái ghé vào vai Diệp Thần, dùng đầu thân mật cọ vào cổ Diệp Thần, ngẩng đầu nhìn sau đó nhắm mắt mỉm cười, trong đôi mắt đầy ôn nhu. Nàng rất ưa thích được ở bên cạnh Diệp Thần, trong Mê Huyễn Bảo Châu lâu như vậy, nàng mỗi ngày đều muốn tương kiến Diệp Thần, cho nên lúc này cố gắng tu luyện nhanh hơn. Bộ lông tinh tế trắng nõn như ngọc người A Ly sáng ngời, Diệp Thần cảm giác được khí tức người A Ly có ít biến hóa, ngay cả cũng cảm giác được thực lực chân chính của A Ly, chỉ phát giác được khí tức người A Ly thua kém gì mình. Xem ra A Ly bên trong Mê Huyễn Bảo Châu tu luyện rất thành công, trừ chín cái đuôi ra, Diệp Thần phát A Ly có đuô thứ mười, nó có chút dấu hiệu sinh trưởng. Ly Miêu nhất tộc này khi trưởng thành dài ra bao nhiêu cái đuôi ý nghĩa tu vị đạt tới trình độ nào, bình thường cao nhất là bảy cái đuôi, đuôi thứ mười là tồn tại thiên phú cao nhất của Ly Miêu nhất tộc! Diệp Thần cúi đầu quan sát dưới núi, những tộc nhân Ly Miêu nhất tộc các thành kính quỳ bên dưới, trong nội tâm mỉm cười, A Ly tại là tộc trưởng Ly Miêu nhất tộc. Tu vị tại của A Ly biết cấp độ nào, có lẽ tại kém gì mình. Diệp Thần cùng A Ly cứ như vậy rúc vào nhau, ai cũng gì. Đều yên lặng cảm thụ thời gian mỹ hảo này. Nhìn qua ánh trăng bầu trời cao, cảm thụ được gió mát quét qua, tâm tình Diệp Thần kích động bình phục lại. Cảm giác được khí tức của mình và A Ly giao hòa với nhau, tu vị của Diệp Thần ngờ có dấu hiệu đột phá, huyền khí trong người chán động, thần hồn bốc lên, ngừng trùng kích bình cảnh tấn giai. Thần hồn và huyền khí ngừng rèn luyện thân thể, khiến cho thân thể tăng cường nhanh chóng, mà thân thể tăng cường cũng có nghĩa huyền khí và thần hồn cũng tăng vọt. Tinh thần hạch tâm đạt bên dưới lúc này sáng ngời lên, tinh thần chi lực tinh thuần rót vào trong thân thể của Diệp Thần, càng khiến tốc độ đột phá tăng lên nhanh hơn. Thân thể, huyền khí, thần hồn hỗ trợ lẫn nhau, tu vị ngừng kéo lên, cuối cùng "Oanh" tiếng. Bình cảnh tấn giai chia năm xẻ bảy, đạo hàn khí lấy Diệp Thần làm trung tâm khuếch tán ra ngoài! Huyền khí trong thiên địa ngừng ngưng tụ, càng ngừng xoay quanh, hình thành vòng xoáy khổng lồ bên dưới, nó rót nhanh vào người Diệp Thần. Diệp Thần dốc sức liều mạng hấp thu huyền khí trong thiên địa. Khiến cho thân thể được tẩy lễ, giống như thoát thai hoán cốt, sau khi thân thể thu nạp đủ huyền khí, phi đao trong đầu rung lên vù vù, rất nhiều huyền khí bầu trời rót vào trong người nó, huyền khí ở gần bị hấp thu còn chút nào! Vô Thủy Cảnh đệ nhị trọng! lại đột phá bậc thang. - Tấn giai, Vô Thủy Cảnh nhị trọng! Trong nội tâm Diệp Thần cuồng hỉ. Mỗi khi tăng cường phần lực lượng, tộc nhân của và Tinh Điện đều có thêm phần sinh cơ! Sau khi vào Thái Thượng Vô Cực mỗi khi tăng thêm bước đều khó như lên trời, cho nên chia ra làm ba mươi trọng. Mà Diệp Thần trước đó lâu đột phá lên Vô Thủy Cảnh, tại lại bước thêm bước, đạt tới Vô Thủy Cảnh nhị trọng! Loại tốc độ tu luyện này khiến thế lực các nơi biết được, chỉ sợ khiến người ta chú ý. Trong đông đại lục cao thủ đông đảo, có tốc độ tu luyện như Diệp Thần chỉ sợ cũng chỉ có Bệ Diệt, Đạm Thai Lăng số ít người mà thôi, còn lại những cường giả khác đạt tới Vô Thủy Cảnh có mấy chục trăm năm là có khả năng, có chút thú cùng Huyền thú tuổi thọ kéo dài, dừng lại ở Vương đỉnh phong hơn ngàn năm là quá nhiều. Mà đạp vào Vô Thủy Cảnh tu luyện còn khó hơn lên trời, rất nhiều người dừng lại ở cấp độ nhiều năm. A Ly yên tĩnh nằm vai của Diệp Thần, cái đuôi mềm mại của nó thỉnh thoảng quét qua mặt Diệp Thần. Diệp Thần theo thói quen sờ sờ đầu A Ly, A Ly cuối cùng vẫn trở về, giống như cái ghế trong lòng có người ngồi, trong nội tâm Diệp Thần an tường nên lời. Ly Miêu nhất tộc có rất nhiều tộc nhân dài ra hai cái đuôi, Diệp Thần cũng nhìn vào trong mắt, trong lòng có chút kinh ngạc, nghĩ tới Mê Huyễn Bảo Châu lại khiến ly miêu tộc sinh ra biến hóa lớn như vậy. Cho nên Diệp Thần sau khi truyền hồn niệm, A Ly vèo tiếng, bay vút qua phía tộc nhân. Nhìn thấy A Ly nhìn qua mình, mặt tươi cười thỏa mãn, Diệp Thần mỉm cười, A Ly gặp ca ca Thanh Vũ và phụ mẫu của nàng, nhất định phi thường vui vẻ.
Chương 678: Vưu vật nhân gian. (2) Ly Miêu nhất tộc sức chiến đấu tuy phải rất mạnh, nhưng chúng am hiểu phụ trợ chiến đấu, thực tế am hiểu chế tạo ảo cảnh mê hoặc địch nhân. Những ly miêu này thực lực tăng lên đối với Tinh Điện mà có ý nghĩa phi phàm. Nghĩ đến trước khi A Ly vì mình suýt chết , trong nội tâm Diệp Thần càng kiên định trở nên mạnh mẽ hơn nữa, về sau thể khiến người thân bên cạnh mình lâm vào nguy hiểm! Đông Xuyên, Bắc Lăng, Nam Hoang, Tây Viêm bốn đại lục này có nhiều hồn thú qua lại, chứng minh hồn thú thú triều phải phát ra từ Trấn Hồn Tháp, hoặc là đơn giản chỉ có Trấn Hồn Tháp, như thế đến nay muốn tìm nơi phát ra hồn thú lâm vào khốn cảnh, biết nên tìm kiếm ở nơi nào. Nếu như hồn thú trở nên mạnh mẽ, hồn thú thú triều sớm muộn gì cũng tiêu diệt cả đại lục, Tinh Điện cũng khó thoát khỏi. Nghĩ đến hồn thú Thị Huyết Kim Giáp biết ở đông đại lục có bao nhiêu con Thị Huyết Kim Giáp, chúng khi ra khỏi sào huyệt dẫn phát tai nạn to lớn, chỉ có ngừng tăng cường thực lực của mình mới là mấu chốt quan trọng nhất. Do thiên nguyên cổ tệ,Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, Thiên Nguyên cổ lục..., Diệp Thần nghĩ đến quỳnh lâu trong lòng đất, có lẽ quỳnh lâu trong lòng đất có thể giải bí mật này! - A Ly, Nhất Khối, Tiểu Dực, Diệp Mông, Tuyền nhi, đại ca, nhị ca... Chuẩn bị chút, chúng ta có việc cần làm. Diệp Thần truyền ọi người, Diệp Thần, Nhất Khối đều là Vô Thủy Cảnh, A Ly có lẽ tới Vô Thủy Cảnh, ba Vô Thủy Cảnh cộng thêm Tiểu Dực, nhất mao, nhị mo, tam mao, tứ mao, ngũ mao sáu Vương, cộng thêm đám người Diệp Mông có được lôi đình chiến giáp và Tam Hợp Kiếm Trận phòng thân, Diệp Thần chuẩn bị thăm dò quỳnh lâu dưới đất. Khi Diệp Thần ra lệnh, đoàn người đều kích động, tùy thời chuẩn bị xuất phát. - Trong thời gian ta có mặt, Tinh Điện xin nhờ sư vương. iệp Thần truyền cho Thông Thiên Sư Vương ra. Sâu trong Liên Vân Sơn còn có động phủ, Thông Thiên Sư Vương ngồi xếp bằng tu luyện khẽ gật đầu, : - Diệp Thần huynh đệ xin yên tâm, chỉ cần ta còn hơi Tinh Điện vô . - Trong vòng ba ngày ta quay về, nếu như phát sinh tình huống gì, sư vương có thể kéo dài. - Hiểu rồi. Diệp Thần trao đổi với Thông Thiên Sư Vương xong, đột nhiên cảm nhận được đạo khí túc đặc biệt biến sắc, lập tức thi triển Bôn Lôi Thiểm, "Vèo" tiếng Diệp Thần xuất trong sơn cốc Diệp gia. Sơn cốc Diệp gia, bên cạnh hồ nước thanh tịnh, dưới gốc cây lớn, đây chính là linh mộc mà Diệp Thần mua được hội đấu giá. Trải qua sinh trưởng thời gian dài, gốc linh mộc này cực kỳ cao lớn, cành lá rậm rạp, từng phiến lá xanh như ngọc, xanh tươi ướt át, dưới lá cây có những quả to như nắm tay, những trái cây này ban đầu còn xanh, nhưng dường như cách thành thục còn rất xa, mỗi quả trái cây màu sắc giống nhau, đỏ thẫm, màu da cam, lam nhạt... Cả gốc linh mộc này như được trang trí năm màu, mỗi quả trái cây đều sáng long lanh, giống như đọng lá cây ngọc, rất mê người. Trong cả sơn cốc có được hương thơm thấm lòng người, ai ngửi cũng cảm thấy tinh thần sảng khoái. Lúc này dưới táng cây có bóng dáng uyển chuyển đứng. Nhìn thấy thân ảnh váy đỏ quen thuộc, Diệp Thần lại cảm thấy nhức đầu, tại sao nàng tìm tới cửa? Người nọ cảm ứng được Diệp Thần đến, cười xoay người lại, nhìn qua Diệp Thần, tướng mạo của nàng xinh đẹp tới cực điểm, mắt hạnh hàm xuân, cặp môi đỏ mọng gợi cảm, mỗi nụ cười mỗi cái nhíu mày khiến người ta phải điên đảo, dáng người của nàng càng nóng bỏng, hai ngọn núi cao và tròn vươn lên, quần đỏ lung linh, cổ áo khoét sâu, eo nhắn dịu dàng xiết chặc, mềm mại xương, mông tròn ngạo nghễ no đủ ưỡn ra, bờ mông theo mỗi bước chân của nàng đều vặn vẹo mê người, cặp đùi ngọc như như dưới váy càng khiến người ta hồn xiêu phách lạc. Vưu vật nhân gian như thế, lúc này đứng trước linh mộc, đôi mắt đẹp tĩnh mịch nhìn qua Diệp Thần, phải Bệ Linh là ai? - Tiểu đệ đệ, ngươi khiến tỷ tỷ khó tìm đấy. Bệ Linh khẽ hé đôi môi đỏ mộng gắt giọng, thanh nhu nhuyễn gợi cảm, làm cho người nghe cảm thấy nội tâm xao động. Nhìn thấy Bệ Linh phong tình vạn chủng, Diệp Thần lúc này có tâm tư dư thừa, chỉ cảm thấy đầu đau đớn, nếu như Bệ Linh chỉ có người, Diệp Thần cũng sợ, nhưng mà phía sau Bệ Linh lại đại biểu cho Lôi Thú nhất mạch, hẳn là Lôi Thú nhất mạch chú ý tới Tinh Điện? Bệ Linh tới nơi này có dụng ý gì? Dùng thực lực Tinh Điện bây giờ, nếu như là địch với Lôi Thú nhất mạch, khác lấy trứng chọi đá. - Tiểu đệ đệ có cây to này kỳ lạ nha, cái cây này chứa tia bổn nguyên huyền khí, người bình thường rất khó phát giác được, nhưng mà ngồi dưới tán cây này tu luyện rất ít lợi, cây này kết quả, biết khi nào nó thành thục, đợi đến lúc trái cây thành thục nó là linh dược tệ. Bệ Linh thấy Diệp Thần mặt lạnh, cũng tức giận, duỗi bàn tay trắng như ngọc ra vỗ thân cây, tán thưởng tiếng, tư thái thướt tha, thần sắc mập mờ, làm cho ai biết nàng nghĩ cái gì. - Nếu tỷ tỷ đúng là hứng thú với trái cây này, đợi khi nó thành thục ta cho tỷ tỷ ít là được. Diệp Thần cười cười , thần hồn nhanh chóng tìm kiếm phạm vi hai ngàn dặm, biết sau Bệ Linh có người nào của Lôi Thú nhất mạch theo tới . - Khanh khách, đệ đệ là khách khí. Bệ Linh che miệng cười khẽ tiếng, sóng mắt lưu chuyển, ngực của nàng dao động mãnh liệt, xuân quang ra. - Tiểu đệ đệ dùng hồn niệm tìm tòi, lo lắng tỷ tỷ mang theo người tới sao? Yên tâm , tỷ tỷ độc thân đến đây, có những người khác trông thấy, tiểu đệ đệ muốn làm gì đó với tỷ tỷ đấy chứ? xong Bệ Linh lắc eo mềm mại của mình, phong tình vô hạn tới trước mặt Diệp Thần, đứng gần , hương thơm ưu nhã bao phủ. - Nếu như tiểu đệ đệ muốn tỷ tỷ làm chút gì đó, cần phải ôn nhu chút nha. Bệ Linh mập mờ chớp chớp đôi mắt như thu thủy của mình, thanh từ tính mập mờ ra, thần thái mang theo mị thái đáng thôi. Nếu như người bình thường nhìn thấy Bệ Linh lúc này chỉ sợ nhịn được, đối mặt với "Con gái yếu ớt" trước mặt mà ra tay, nhưng mà Diệp Thần biết , Bệ Linh nữ nhân này từ trước tới nay ưa thích mập mờ, lại phải nữ nhân dễ dãi gì đó, nội tâm thậm chí có vài phần cao ngạo, loại mập mờ này chịu nổi, nếu như tin là thiệt lớn! - Tỷ tỷ giỡn, ta làm sao dám làm gì với tỷ tỷ chứ? biết tỷ tỷ ngàn dặm xa xôi tới nơi này tìm ta có chuyện gì? Diệp Thần bất vi sở động, thăm dò. - Chẳng lẽ có việc gì thể đến tìm đệ đệ sao? Tiểu đệ đệ lần trước đùa nghịch tỷ tỷ thảm đấy... Bệ Linh đáng thương che miệng nhắn, vạn phần u oán nhìn qua Diệp Thần, giống như Diệp Thần thực làm cái gì xin lỗi nàng vậy.
Chương 679: Thiên La bí pháp - ảo cảnh! - Chuyện lần trước đúng là ngoài ý muốn, ta cũng vì mạng sống nên bất đắc dĩ. Diệp Thần pha trò, tâm niệm thay đổi nhanh, chẳng lẽ Bệ Linh tới đây là vì tinh thần chi thạch sao? Khoát tay bất đắc dĩ . - Những tinh thần chi thạch kia bị ta dùng hết, bằng như vậy, ta lại tìm ít tinh thần chi thạch bồi thường tổn thất cho tỷ tỷ nhé. - Ngươi tiểu tử này, tuổi còn trẻ nhưng lại rất dối trá, tỷ tỷ ta là người thua nổi sao? Bệ Linh oán trách trừng Diệp Thần, lại duỗi bàn tay như ngó sen ra, nhàng phật qua vai Diệp Thần, dần dần dời tới ngực Diệp Thần. Đầu ngón tay lượn vòng, - Những tinh thần chi thạch kia xem như lễ vật tỷ tỷ tặng ngươi . Bệ Linh ở quá gần, Diệp Thần ngửi được hương thơm ngọt ngào xông vào trong mũi, Diệp Thần cúi đầu nhìn thấy khe rãnh trắng sáng giữa núi đôi của nàng, thể , Bệ Linh nữ nhân này quá hấp dẫn. Diệp Thần cũng nguyện ý vạch mặt với Bệ Linh, dù sao Bệ Linh sau lưng có cả Lôi Thú nhất mạch, Bệ Linh phải vì tinh thần chi thạch mà đến, chẳng lẽ là chưởng khống giả Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt biết tiến vào nội điện của Đạm Thai Lăng cho nên tới đây dò xét mình? Tuy Bệ Linh khiến người t phạm tội, nhưng mà người có khí tức nguy hiểm, Diệp Thần thu hồi tâm tư, cẩn thận đề phòng. cười : - Vậy đa tạ hảo ý của tỷ tỷ. - nghĩ tới mấy tháng thấy, thực lực của tiểu đệ đệ tăng lên nhanh như vậy, càng ngày càng có khí chất nam tử. Bệ Linh than , liên tiếp thổ lan khí vào tai Diệp Thần, ngón tay ngọc mơn trơn ngực của Diệp Thần, đưa mắt đánh giá Diệp Thần, mặt Diệp Thần mang thei chút râu ria, gương mặt non nớt mang theo vài phần nghiêm nghị. - Bệ Linh tỷ tỷ quá khen. Diệp Thần sờ mò râu ria, chút dấu vết kéo dài khoảng cách với Bệ Linh, lại bị tinh kia hấp dẫn rất khó bảo toàn mình nhịn được mà làm cái gì đó, Bệ Linh đến bây giờ vẫn ý đồ tới, đến cuối cùng tính toán cái gì? thần hồn khẽ động, dò xét núi rừng chung quanh, thấy có bóng trắng lao tới, đúng là A Ly, A Ly giống như tinh linh trong rừng, thân hình nhàng nhanh chóng lao qua bên này. - Tiểu đệ đệ, trước kia ngươi tìm cái này đúng ? Bệ Linh phát giác được Diệp Thần tận lực kéo dài khoảng cách, cũng có tự đòi mất mặt, tươi cười có thâm ý khác, trong tay đột nhiên xuất Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, phóng thích khí nóng rực rỡ. Nhìn thấy trong tay Bệ Linh cầm Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, đồng tử Diệp Thần đột nhiên co rút lại, ra Bệ Linh vì thế mà tới! Đúng lúc này đầu của Diệp Thần đột nhiên mơ hồ, thân thể nhuyễn xuống, trong nội tâm thầm mắng mình, mình thập phần đề phòng, nghĩ tới vẫn trúng chiêu! - Khanh khách, tiểu đệ đệ, ngủ , yên tâm , tỷ tỷ rất ôn nhu. Bệ Linh đặt Diệp Thần lên mặt đất, nháy mắt mấy cái, che miệng cười khẽ, cười run rẩy hết cả người, bộ ngực run lên, gương mặt vũ mị mang theo nụ cười thắng lợi. Diệp Thần lúc này phát vấn đề, trong hương thơm thân thể của Bệ Linh có loại thuốc mê, vô sắc vô vị, bản thân mình phát giác ra, nỗ lực vận chuyển huyền khí, muốn dùng huyền khí trung hòa thuốc mê này. Bệ Linh dùng thuốc mê chứa độc tố, xem ra nàng cũng muốn mạng của mình, khả năng chỉ là vì Thiên Nguyên kiếm tàn phiến mà đến. Chớp mắt sau, huyền khí của Diệp Thần trung hòa thuốc mê trong người, nhưng vẫn nhắm mắt lại, nằm bất động tại chỗ, nếu Bệ Linh lấy kiếm thể tàn phiến, vậy thế nào? Kiếm thể tàn phiến đặt trong bao tay gian, Bệ Linh tuyệt đối có khả năng tìm được. Bệ Linh tay phải vung lên, lập tức bố trí cấm chế ở chung quanh. Nàng ngồi xổm người xuống, tay vuốt má Diệp Thần, mang theo cảm xúc ôn nhu như ngọc, sau đó sờ hông Diệp Thần, cười vũ mị, : - Tiểu đệ đệ bộ dáng đúng là tuấn, có bao nhiêu nam nhân đều bị tỷ tỷ mị hoặc, ta bảo bọn họ hướng đông, bọn họ dám tây, mỗi lần nhìn ta với bộ dáng cười híp mắt, những nam nhân kia đúng là ngu xuẩn, Bệ Linh ta làm sao cho chúng chiếm tiện nghi chứ? Ngược lại là tiểu đệ đệ ngươi, huyết khí phương cương nhưng vẫn bảo trì thanh tỉnh, là khó được, ngay cả tỷ tỷ ta cũng nỡ giết ngươi. Bệ Linh cầm túi càn khôn của Diệp Thần, nhìn vào trong túi càn khôn lại phát túi càn khôn này trừ ít thứ như Ngưng Khí Đan có vật khác, đừng Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, ngay cả Diệp Thần vẫn sử dụng Chấn Thiên Đỉnh, Trấn Ma Chung cũng có. Bệ Linh nghĩ tới bản thân mình làm việc cả buổi, đúng là lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng, cái gì đều tìm được, nhìn qua Diệp Thần ngủ say, lại đột nhiên cười rộ lên, mị nhãn như tơ : - Tiểu đệ đệ, ngươi sớm có chuẩn bị đúng hay ? Tỷ tỷ ta lại bị ngươi đùa nghịch, đừng giả bộ mê man, mau dậy . Sau khi Bệ Linh xong, Diệp Thần mở to mắt, ngửa đầu nhìn qua Bệ Linh, : - Tỷ tỷ chỉ vì Thiên Nguyên kiếm tàn phiến mà đến? - sai! Bệ Linh khẽ gật đầu, cười : - Đương nhiên, nếu như có thể lấy được Chấn Thiên Đỉnh càng tốt. Bệ Linh che dấu ý đồ tới của mình. Trong tay của hứn có vài đồ vật xác thực là bị người khác ngấp nghé, Bệ Linh muốn giết chính mình, Diệp Thần và Bệ Linh có địch ý gì, hỏi: - Có phải tỷ tỷ biết tác dụng của Thiên Nguyên kiếm tàn phiến đúng ? Bệ Linh duỗi ngón nhàng điểm lên trán Diệp Thần, chu cái miệng nhắn gắt giọng: - Ngươi lấy được ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến, còn biết Thiên Nguyên kiếm có thể làm gì sao? Tuổi còn lại hay dối trá nha. - Ta biết. Diệp Thần vẻ mặt người vô tội nhìn qua Bệ Linh, nhưng trong lòng có chút cảm khái, Lôi Thú nhất mạch quả nhiên cường đại, ngay cả việc có ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến cũng điều tra ra. - Hừ, Tiểu hoạt đầu. Bệ Linh phong tình vạn chủng nhìn qua Diệp Thần, cũng có so đo với , : - Ta cũng tin ngươi biết Thiên Nguyên kiếm là tồn tại cường đại hơn chí bảo! Chỉ cần gom góp sáu khối liền có thể dùng ít phương pháp tổ hợp lại. Lôi Thú nhất mạch của ta có được hai khối. - Cho dù tăng thêm ta cũng chỉ có năm khối tàn phiến, cũng thể gom góp thành Thiên Nguyên kiếm ah. Diệp Thần bất đắc dĩ , raLôi Thú nhất mạch có được hai tàn phiến. - Tuy chỉ có năm khối tàn phiến, nhưng mà ta biết tàn phiến còn lại ở đâu, tiểu đệ đệ có nguyện ý giao ba khối Thiên Nguyên kiếm tàn phiến cho ta hay , tỷ tỷ ta có thể cầm đồ vật trao đổi với ngươi. Bệ Linh ném mị nhãn cho Diệp Thần, hết sức hấp dẫn . - Thiên Nguyên kiếm là thượng cổ thần vật, tỷ tỷ muốn dùng cái gì trao đổi? Diệp Thần bình tĩnh mỉm cười . - Cầm tỷ tỷ ta trao đổi, như thế nào? Bệ Linh híp mắt, cúi đầu xuống, đôi má cách xa Diệp Thần tới tấc, hô hấp cũng ràng.