Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 672: Thiên Nguyên Tinh. (2)

      Đạm Thai Lăng tự thuật tất cả, làm cho Diệp Thần khiếp sợ thôi, cả phiến đại lục bị bao phủ trong cấm chế, cuối cùng là cấm chế đáng sợ nào? Phải biết rằng đông đại lục bao la khôn cùng, Đông Tây Nam Bắc cách nhau tối thiểu mấy chục vạn dặm, mà diện tích cả đông đại lục so sánh với Thiên Nguyên cổ lục lại tới thương cảm, Thiên Nguyên cổ lục diện tích tối thiểu gấp đông đại lục vài chục lần.


      khối đại lục lớn như vậy, toàn bộ bị cấm chế bao phủ, Diệp Thần quả thực khó có thể tưởng tượng người bố trí cấm chế này cường đại tới mức nào.


      - Còn có truyền thuyết khác, phàm là phá tan Thái Thượng Vô Cực, đạt tới Thần Huyền Cảnh Thiên Nguyên cổ lục phái sứ giả tới tiếp dẫn.


      Đạm Thai Lăng ra bí văn kinh người.


      - Thực có chuyện như vạy?


      Trong nội tâm Diệp Thần khiếp sợ, như lạc vào mây mù, Thiên Nguyên cổ lục, đây rốt cuộc là địa phương như thế nào?


      - Chuyện này cách nào khảo cứu, bởi vì đông đại lục lâu có xuất cao thủ Thần Huyền Cảnh, Thần Huyền Cảnh chỉ xuất trong sách cổ mà thôi.


      Đạm Thai Lăng lắc đầu, hơi có chút thở dài, nhưng mà khôi phục bình tĩnh, ?


      - Căn cứ vào tin tức Hải nhất tộc khác, cấm chế của Thiên Nguyên cổ lục gần đây buông lỏng, mặt khác trừ chúng ta ra, ba khối đại lục khác cũng có hồn thú, có thể thấy được hồn thú thú triều phải phát ra từ Trấn Hồn Tháp.


      - Cái gì? Đại lục khác cũng xuất nhiều hốn thú?


      Diệp Thần nhíu mày, hồn thú thú triều đáng sợ vượt qua tưởng tượng của hứn, ngay cả ba đại lục khác cũng bị thú triều bao phủ.


      - Ta suy đoán hồn thú thú triều là người Thiên Nguyên thành cổ gây nên, mà từ thiên nguyên cổ tệ khắp nơi có thể đoán được, nhưng mà bọn họ muốn làm gì, chúng ta cách nào biết được.


      Diệp Thần gật gật đầu, trong lòng của suy đoán, nhưng mà Thiên Nguyên cổ lục quá mức thần bí, thể nào hiểu được.


      - Theo sách cổ Hải nhất tộc ghi lại, những thượng cổ đại năng vào Thiên Nguyên cổ lục đều là người đại đức, khả năng phải phải do bọn họ làm ra, chuyện này quá kỳ quái.


      Đạm Thai Lăng khẽ nhíu mày, :


      - Dùng thực lực trước mắt của chúng ta, nghĩ những chuyện này cũng dùng được. Trừ những tin tức này ra, chúng ta ở trong phạm vi bắc hải tìm thấy thứ khác.


      Đạm Thai Lăng tay phải vung lên, Thủy Tinh Cung xuất hình ảnh khác.


      - Vị trí bắc hải gần trung ương đế quốc phát di tích, phạm vi mấy trăm dặm, chung quanh có nhiều hồn thú qua lại, có ít thậm chí là Thái Thượng cảnh.


      ngờ xuất hồn thú Thái Thượng cảnh! Trong lòng Diệp Thần trong nghiêm nghị, nhìn qua, chỉ thấy từng cung điện cổ xưa nằm dưới đáy biển, khiến trúc cung điện phủ kín rong biển màu xanh, chỉ có vài chỗ lộ ra tường pha tạp, trừ hồn thú ra có thứ gì khác sinh tồn, thỉnh thoảng có đạo đạo lưu quang thần bí ở trong cung điện bắn lên , nó giống như cầu vồng vậy. Biên giới cát sỏi của cung điện lộ ra tàn binh.


      - Các ngươi có thể nhìn ra là di tích niên đại nào ?


      Diệp Thần quan sát hình ảnh và hỏi.


      - Phiến di tích này vừa xuất chung quanh cũng tụ tập rất nhiều hồn thú, chúng ta tạm thời dám đánh vào, chỉ có thể ở xa xa quan sát, còn tốt khảo cứu niên đại.


      Đạm Thai Lăng lắc đầu, :


      - Ta chính phái người điều tra, nếu như điều tra ràng, Hải nhất tộc triệu tập bộ chúng tấn công di tích này.


      Trong giọng của Đạm Thai Lăng mang theo vẻ kiên quyết.


      - Vừa xuất tụ tập nhiều hồn thú?


      Trong lòng Diệp Thần khẽ động, khó trách Hải nhất tộc lại có hứng thú với Thị Huyết Kim Giáp, bọn họ chú ý phiến di tích này.


      - Nếu như các ngươi xác định lúc nào tiến công, có thể phái người đến Tinh Điện truyền tin cho ta, ta xem có thể giúp các ngươi tay hay .


      Với tư cách Hải nhất tộc, trong địa bàn của mình đột nhiên xuất di tích cổ xưa mà bọn họ hoàn toàn biết, lại xuất đám hồn thú Thái Thượng cảnh xuất sao bọn họ khẩn trương?


      - Ân.


      Đạm Thai Lăng tùy ý ứng tiếng, nàng rất ít cầu người, chuyện của Hải nhất tộc mình có thể giải quyết, tự nhiên muốn phiền toái người khác.


      Diệp Thần và Đạm Thai Lăng đứng thẳng trong đại điện trống trải, chung quanh thị nữ, đầy đủ mọi thứ đều do nàng bố trí, đồ dùng trong nhà được bố trí lịch tao nhã, lại mất ấm áp, từ nơi này nhìn ra được nội tâm Đạm Thai Lăng có lẽ lạnh băng như vẻ ngoài.


      biết vì cái gì Đạm Thai Lăng lại an bài thị nữ ình, cung điện to như thế chỉ có mình nàng ở, người đều có, cảm thấy trống rỗng rất độc sao? Diệp Thần thầm thầm câu.


      Bên ngoài cung điện, mấy trưởng lão Hải nhất tộc nhìn qua hướng Thủy Tinh Cung, thực lực của bọn họ quả quyết thể nhìn thấy bên trong cấm chế.


      Diệp Thần vào lâu, tới bây giờ còn chưa ra.


      - Hải vương bệ hạ phải có gì với tiểu tử này chứ?


      Trong đó trưởng lão vuốt vuốt râu bạc, bộ dáng đứng đắn, mắt lại mang theo hào quang ranh mãnh.


      - Bệ hạ thân cận với nam nhân nào, bất kể là dũng sĩ trong tộc của ta hay là đệ nhất cường giả đông đại lục Bệ Diệt, cũng cho chút nhan sắc, duy chỉ có đối với tiểu tử này là đối đãi khác, đúng là khó tin.


      - Chẳng lẽ bệ hạ sủng hạnh ?


      ít trưởng lão Hải nhất tộc suy nghĩ u trong lòng.


      Thần nữ xinh đẹp như Đạm Thai Lăng, tại Hải nhất tộc có địa vị cao thượng, cộng thêm tính cách của nàng lạnh lùng, làm cho người ta dám có chút mạo phạm, nhưng thực tế Hải nhất tộc bất cứ nam nhân nào đều xem Đạm Thai Lăng là tình nhân trong mộng, khát vọng đạt được Đạm Thai Lăng ưu ái.


      Nhưng mà bọn họ chỉ mơ màng mà thôi, Đạm Thai Lăng chưa từng cho bọn họ chút hy vọng nào cả, theo thời gian chuyển dời, tu vị Đạm Thai Lăng đột nhiên tăng mạnh, nàng lên quá cao ai dám truy cầu Đạm Thai Lăng nữa.


      Nhưng mà dù bọn họi chỉ cần đứng xa nhìn thấy Đạm Thai Lăng bọn họ thỏa mãn rồi.


      Sau khi Bệ Diệt xuất bọn họ cũng thu tâm tư lại, cảm thấy Bệ Diệt là người duy nhất xứng đôi với Đạm Thai Lăng , Bệ Diệt tuổi còn trẻ, cũng là đệ nhất cường giả của đại lục, tao nhã hữu lễ, làm việc quả quyết, rất có phong cách quý phái. Hơn nữa Lôi Thú nhất mạch cùng Hải nhất tộc quan hệ thông gia cũng áp đảo siêu cấp thế lực Chấp Pháp Điện.


      Bất luận là thực lực hay gia thế Bệ Diệt cũng vượt xa Diệp Thần.


      Hẳn là hải vương bệ hạ cũng thích siêu cấp cường giả như Bệ Diệt, ngược lại ưa thích loại hình Diệp Thần yếu này.


      Phần đông trưởng lão phỏng đoán trong lòng, trong đó trưởng lão đơn thân tuổi nhất trong nội tâm càng hâm mộ ghen ghét Diệp Thần, hận thể đôi thna thể, nếu như có thể có cơ hội được âu yếm với Đạm Thai Lăng cho dù chết cũng đáng.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 673: Sủng hạnh.

      Chỉ nghĩ tới thần sắc lạnh như băng của Đạm Thai Lăng chút dũng khí tích góp trong lòng của bọn họ phai mờ, trước mặt Đạm Thai Lăng bọn họ chỉ có thể quỳ xuống, thậm chí dám nhìn vào mặt, dám có mạo phạm hay chuyện ngang hàng với Đạm Thai Lăng.


      Ngay thời điểm cả đám trưởng lão phỏng đoán những tiếng giọng vang lên, chỉ nghe tiếng hừ lạnh như băng vang lên.


      - Bệ hạ thứ tội!


      - Bệ hạ thứ tội!


      đám trưởng lão Hải nhất tộc nhao nhao quỳ xuống đất.


      Bọn họ trong nội tâm suy nghĩ và bị bệ hạ biết, bọn giật mình đổ mồ hôi lạnh, nếu bệ hạ tức giận mà giết bọn họ, bọn họ cũng dám phản kháng.


      Thời điểm chuyện phiếm với Đạm Thai Lăng, đột nhiên nhìn thấy thần sắc của Đạm Thai Lăng có chút khác thường, Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm:


      - Như thế nào? Ngươi phát cái gì?


      Đạm Thai Lăng nhanh chóng khôi phục như thường. Lắc đầu, nhũng trưởng lão đó nghị luận nàng và Diệp Thần, là lớn gan, trong nội tâm nàng có chút cảm xúc chấn động, nhưng mà lập tức bình phục lại. Những trưởng lão này nghị luận quá nhàm chán, Đạm Thai Lăng nàng mới quản người khác nghị luận, nàng sở dĩ chịu cho Diệp Thần tiến vào nội điện, cũng chỉ cảm thấy Diệp Thần ở chung tệ, cảm thấy Diệp Thần thuận mắt mà thôi, là người duy nhất mấy câu mà khiến nàng cảm thấy phiền chán, hơn.


      Nhưng mà sợ rằng Đạm Thai Lăng cũng hiểu Diệp Thần đặc thù ở nơi nào.


      - Nghe Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt muốn quan hệ thông gia với ngươi, nhìn bộ dáng của ngươi là nguyện ý, trước kia ta ở tinh thần thủy tinh thấy được, Bệ Diệt này đúng là tuấn tú lịch , phương diện thực lực càng xứng bá cao thủ đông đại lục.


      Diệp Thần thuận miệng ra, cũng biểu đạt quan điểm gì. cảm thấy Bệ Diệt tệ mà thôi.


      Nghe được Diệp Thần thế, Đạm Thai Lăng đôi mi thanh tú cau lại, trừng Diệp Thần.


      Thấy Đạm Thai Lăng có chút vui Diệp Thần nhanh chóng im lặng, sờ mũi, chính mình vừa rồi những lời kia có trêu chọc Đạm Thai Lăng a, thần sắc Đạm Thai Lăng sao lại lạnh xuống vậy? Xem ra nên dây dưa vào vấn đề này, may mà Đạm Thai Lăng trừng mình có hiển lộ sát khí. Nếu cao thủ như nàng vừa trừng phải chết rồi.


      - Về chuyện ba điện chủ Chấp Pháp Điện ta biết. Ngươi trở về , nếu như Hải nhất tộc chúng ta tấn công di tích này, cũng biết sớm thông tri cho ngươi.


      Đạm Thai Lăng ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng ra.


      Nữ nhân này bởi vì chọc giận mà tức giận đấy chứ? Diệp Thần thậm chí còn mình sai chỗ nào, trong lòng thầm nhũ quả nhiên nữ nhân đều lòng dạ hẹp hòi, cho dù là bắc hải vương cũng như vậy.


      - Tốt, ta trước. Ngươi mọi cẩn thận.


      Dù sao chuyện cần làm làm xong, Diệp Thần cũng tiện ở lâu, dặn dò câu lại chào Đạm Thai Lăng, lăng bay lên lao ra ngoài.


      Nhìn thấy bóng lưng Diệp Thần rời , biết vì cái gì Đạm Thai Lăng cảm thấy trong lòng có chút thất lạc .


      Diệp Thần xuyên qua cấm chế bay ra khỏi cung điện, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Chân Ngạn đứng ở xa xa chờ đợi.


      - Các hạ muốn sao?


      Chân Ngạn mở miệng hỏi, thần sắc thập phần cung kính.


      Chân Ngạn thái độ khiêm tốn có chút quá phận, Diệp Thần ngẫm lại hiểu, vừa rồi cho rằng Chân Ngạn chỉ dẫn Diệp Thần bái kiến Đạm Thai Lăng mà thôi, tại thấy mình là bạn của Đạm Thai Lăng thái độ biến hóa.


      - Vâng.


      Diệp Thần gật đầu .


      - Mời theo ta.


      Chân Ngạn khom người , mang theo Diệp Thần .


      Tuy vừa rồi và Hải nhất tộc thái thượng trưởng lão phát sinh ít thoải mái, nhưng Diệp Thần cũng có ấn tượng tệ với Hải nhất tộc.


      Chân Ngạn dẫn Diệp Thần tới bờ biển.


      - Ta có nên hỏi thăm các hạ chuyện ?


      Chân Ngạn muốn hỏi lại thôi.


      - Chuyện gì, hỏi !


      Diệp Thần gật đầu, có ấn tượng tệ với Chân Ngạn này.


      - Các hạ lúc ở trong cung điện có phải được bệ hạ sủng hạnh ?


      Chân Ngạn cân nhắc chút vẫn hỏi thăm.


      - Cái gì? Sủng hạnh?


      Nghe được Chân Ngạn , Diệp Thần thiếu chút nữa lảo đảo ngã quỵ, đầu đầy hắc tuyến, chỉ cảm thấy tưởng tượng nổi, ngữ khí chuyện cao lên, bọn họ nghĩ cái gì, chỉ vào chút mà thôi, bọn họ nghĩ nhiều như thế? là nam nhân, muốn sủng hạnh cũng phải là sủng hạnh Đạm Thai Lăng mới đúng!


      Nhìn thấy thần sắc của Diệp Thần Chân Ngạn hiểu ra, :


      - Ta hiểu rồi!


      Nghe Chân Ngạn thế, Diệp Thần thực có xúc động điên lên, muốn bắt Chân Ngạn hỏi cho , ngươi hiểu cái gì.


      - Ta đại biểu Hải nhất tộc cảm tạ các hạ! Bệ hạ ta là chiến sĩ cường đại nhất của Hải nhất tộc, mấy ngàn năm qua thiên phú tu vị trác tuyệt nhất, các hạ cũng là người thiên phú trác tuyệt, nếu bệ hạ có hài tử của ngươi, nhất định là chiến sĩ cường đại nhất của Hải nhất tộc chúng ta trong tương lai.


      Chân Ngạn đặt tay trước ngực, cung kính , thái độ thập phần thành khẩn.


      Diệp Thần im lặng, đối mặt Chân Ngạn có thái độ chân thành như thế, khỏi có chút phát điên, trong đầu người Hải nhất tộc thiếu cái gì vậy, hay là sức tưởng tượng của bọn họ quá phong phú? Bản thân mình ở trong điện với Đạm Thai Lăng lát, tại sao bọn họ nghĩ nhiều thế chứ? ràng ngay cả hài tử cũng ra.


      - Ta các hạ hiểu lầm rồi!


      Diệp Thần cười khổ ra, bùn dính đũng quần, phải shit cũng là shit!


      - Hiểu lầm?


      Chân Ngạn thập phần nghi hoặc, hỏi lại Diệp Thần.


      - Nội điện của bệ hạ người nào có thể đặt chân vào, các hạ có thể vào, vậy có quan hệ phi thường thân mật với bệ hạ, chẳng lẽ đúng sao?


      Nghe được Chân Ngạn thế, Diệp Thần bỗng nhiên hiểu được ra là như thế.


      Đạm Thai Lăng và ba thái thượng trưởng lão bởi vì tranh chấp chuyện thông gia với Lôi Thú nhất mạch, Đạm Thai Lăng muốn gả cho Bệ Diệt, lại cho vào nội điện của mình, đây là phương thức đối kháng với ba thượng trưởng lão.


      Hậu quả vào nội điện quá trực tiếp, khiến người của Hải nhất tộc hiểu lầm mình và Đạm Thai Lăng phát sinh cái gì, bởi vì nội điện là khuê phòng của Đạm Thai Lăng!


      Đạm Thai Lăng hại khổ!


      Hiểu được Diệp Thần có chút nhức đầu.


      Nếu Bệ Diệt biết có người tiến vào khuê phòng của Đạm Thai Lăng, có nổi điên hay ? Nếu như Lôi Thú nhất mạch cùng Hải nhất tộc quan hệ cương cứng, mấy thái thượng trưởng lão của Hải nhất tộc có trút lửa giận lên người của hay ?


      Bệ Diệt là đệ nhất cao thủ của đông đại lục, ba thái thượng trưởng lão đều là cao thủ Linh Vọng Cảnh!


      Ngẫm lại chính mình chọc vào những người này, Diệp Thần biết nên cái gì tốt.


      Nhưng chuyện xảy ra, tại muốn hối hận cũng kịp, cho dù mình và Đạm Thai Lăng là trong sạch, chỉ sợ cũng mấy người tin tưởng, lần này bị Đạm Thai Lăng hại thảm!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 673: Sủng hạnh.

      Chỉ nghĩ tới thần sắc lạnh như băng của Đạm Thai Lăng chút dũng khí tích góp trong lòng của bọn họ phai mờ, trước mặt Đạm Thai Lăng bọn họ chỉ có thể quỳ xuống, thậm chí dám nhìn vào mặt, dám có mạo phạm hay chuyện ngang hàng với Đạm Thai Lăng.


      Ngay thời điểm cả đám trưởng lão phỏng đoán những tiếng giọng vang lên, chỉ nghe tiếng hừ lạnh như băng vang lên.


      - Bệ hạ thứ tội!


      - Bệ hạ thứ tội!


      đám trưởng lão Hải nhất tộc nhao nhao quỳ xuống đất.


      Bọn họ trong nội tâm suy nghĩ và bị bệ hạ biết, bọn giật mình đổ mồ hôi lạnh, nếu bệ hạ tức giận mà giết bọn họ, bọn họ cũng dám phản kháng.


      Thời điểm chuyện phiếm với Đạm Thai Lăng, đột nhiên nhìn thấy thần sắc của Đạm Thai Lăng có chút khác thường, Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm:


      - Như thế nào? Ngươi phát cái gì?


      Đạm Thai Lăng nhanh chóng khôi phục như thường. Lắc đầu, nhũng trưởng lão đó nghị luận nàng và Diệp Thần, là lớn gan, trong nội tâm nàng có chút cảm xúc chấn động, nhưng mà lập tức bình phục lại. Những trưởng lão này nghị luận quá nhàm chán, Đạm Thai Lăng nàng mới quản người khác nghị luận, nàng sở dĩ chịu cho Diệp Thần tiến vào nội điện, cũng chỉ cảm thấy Diệp Thần ở chung tệ, cảm thấy Diệp Thần thuận mắt mà thôi, là người duy nhất mấy câu mà khiến nàng cảm thấy phiền chán, hơn.


      Nhưng mà sợ rằng Đạm Thai Lăng cũng hiểu Diệp Thần đặc thù ở nơi nào.


      - Nghe Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt muốn quan hệ thông gia với ngươi, nhìn bộ dáng của ngươi là nguyện ý, trước kia ta ở tinh thần thủy tinh thấy được, Bệ Diệt này đúng là tuấn tú lịch , phương diện thực lực càng xứng bá cao thủ đông đại lục.


      Diệp Thần thuận miệng ra, cũng biểu đạt quan điểm gì. cảm thấy Bệ Diệt tệ mà thôi.


      Nghe được Diệp Thần thế, Đạm Thai Lăng đôi mi thanh tú cau lại, trừng Diệp Thần.


      Thấy Đạm Thai Lăng có chút vui Diệp Thần nhanh chóng im lặng, sờ mũi, chính mình vừa rồi những lời kia có trêu chọc Đạm Thai Lăng a, thần sắc Đạm Thai Lăng sao lại lạnh xuống vậy? Xem ra nên dây dưa vào vấn đề này, may mà Đạm Thai Lăng trừng mình có hiển lộ sát khí. Nếu cao thủ như nàng vừa trừng phải chết rồi.


      - Về chuyện ba điện chủ Chấp Pháp Điện ta biết. Ngươi trở về , nếu như Hải nhất tộc chúng ta tấn công di tích này, cũng biết sớm thông tri cho ngươi.


      Đạm Thai Lăng ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng ra.


      Nữ nhân này bởi vì chọc giận mà tức giận đấy chứ? Diệp Thần thậm chí còn mình sai chỗ nào, trong lòng thầm nhũ quả nhiên nữ nhân đều lòng dạ hẹp hòi, cho dù là bắc hải vương cũng như vậy.


      - Tốt, ta trước. Ngươi mọi cẩn thận.


      Dù sao chuyện cần làm làm xong, Diệp Thần cũng tiện ở lâu, dặn dò câu lại chào Đạm Thai Lăng, lăng bay lên lao ra ngoài.


      Nhìn thấy bóng lưng Diệp Thần rời , biết vì cái gì Đạm Thai Lăng cảm thấy trong lòng có chút thất lạc .


      Diệp Thần xuyên qua cấm chế bay ra khỏi cung điện, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Chân Ngạn đứng ở xa xa chờ đợi.


      - Các hạ muốn sao?


      Chân Ngạn mở miệng hỏi, thần sắc thập phần cung kính.


      Chân Ngạn thái độ khiêm tốn có chút quá phận, Diệp Thần ngẫm lại hiểu, vừa rồi cho rằng Chân Ngạn chỉ dẫn Diệp Thần bái kiến Đạm Thai Lăng mà thôi, tại thấy mình là bạn của Đạm Thai Lăng thái độ biến hóa.


      - Vâng.


      Diệp Thần gật đầu .


      - Mời theo ta.


      Chân Ngạn khom người , mang theo Diệp Thần .


      Tuy vừa rồi và Hải nhất tộc thái thượng trưởng lão phát sinh ít thoải mái, nhưng Diệp Thần cũng có ấn tượng tệ với Hải nhất tộc.


      Chân Ngạn dẫn Diệp Thần tới bờ biển.


      - Ta có nên hỏi thăm các hạ chuyện ?


      Chân Ngạn muốn hỏi lại thôi.


      - Chuyện gì, hỏi !


      Diệp Thần gật đầu, có ấn tượng tệ với Chân Ngạn này.


      - Các hạ lúc ở trong cung điện có phải được bệ hạ sủng hạnh ?


      Chân Ngạn cân nhắc chút vẫn hỏi thăm.


      - Cái gì? Sủng hạnh?


      Nghe được Chân Ngạn , Diệp Thần thiếu chút nữa lảo đảo ngã quỵ, đầu đầy hắc tuyến, chỉ cảm thấy tưởng tượng nổi, ngữ khí chuyện cao lên, bọn họ nghĩ cái gì, chỉ vào chút mà thôi, bọn họ nghĩ nhiều như thế? là nam nhân, muốn sủng hạnh cũng phải là sủng hạnh Đạm Thai Lăng mới đúng!


      Nhìn thấy thần sắc của Diệp Thần Chân Ngạn hiểu ra, :


      - Ta hiểu rồi!


      Nghe Chân Ngạn thế, Diệp Thần thực có xúc động điên lên, muốn bắt Chân Ngạn hỏi cho , ngươi hiểu cái gì.


      - Ta đại biểu Hải nhất tộc cảm tạ các hạ! Bệ hạ ta là chiến sĩ cường đại nhất của Hải nhất tộc, mấy ngàn năm qua thiên phú tu vị trác tuyệt nhất, các hạ cũng là người thiên phú trác tuyệt, nếu bệ hạ có hài tử của ngươi, nhất định là chiến sĩ cường đại nhất của Hải nhất tộc chúng ta trong tương lai.


      Chân Ngạn đặt tay trước ngực, cung kính , thái độ thập phần thành khẩn.


      Diệp Thần im lặng, đối mặt Chân Ngạn có thái độ chân thành như thế, khỏi có chút phát điên, trong đầu người Hải nhất tộc thiếu cái gì vậy, hay là sức tưởng tượng của bọn họ quá phong phú? Bản thân mình ở trong điện với Đạm Thai Lăng lát, tại sao bọn họ nghĩ nhiều thế chứ? ràng ngay cả hài tử cũng ra.


      - Ta các hạ hiểu lầm rồi!


      Diệp Thần cười khổ ra, bùn dính đũng quần, phải shit cũng là shit!


      - Hiểu lầm?


      Chân Ngạn thập phần nghi hoặc, hỏi lại Diệp Thần.


      - Nội điện của bệ hạ người nào có thể đặt chân vào, các hạ có thể vào, vậy có quan hệ phi thường thân mật với bệ hạ, chẳng lẽ đúng sao?


      Nghe được Chân Ngạn thế, Diệp Thần bỗng nhiên hiểu được ra là như thế.


      Đạm Thai Lăng và ba thái thượng trưởng lão bởi vì tranh chấp chuyện thông gia với Lôi Thú nhất mạch, Đạm Thai Lăng muốn gả cho Bệ Diệt, lại cho vào nội điện của mình, đây là phương thức đối kháng với ba thượng trưởng lão.


      Hậu quả vào nội điện quá trực tiếp, khiến người của Hải nhất tộc hiểu lầm mình và Đạm Thai Lăng phát sinh cái gì, bởi vì nội điện là khuê phòng của Đạm Thai Lăng!


      Đạm Thai Lăng hại khổ!


      Hiểu được Diệp Thần có chút nhức đầu.


      Nếu Bệ Diệt biết có người tiến vào khuê phòng của Đạm Thai Lăng, có nổi điên hay ? Nếu như Lôi Thú nhất mạch cùng Hải nhất tộc quan hệ cương cứng, mấy thái thượng trưởng lão của Hải nhất tộc có trút lửa giận lên người của hay ?


      Bệ Diệt là đệ nhất cao thủ của đông đại lục, ba thái thượng trưởng lão đều là cao thủ Linh Vọng Cảnh!


      Ngẫm lại chính mình chọc vào những người này, Diệp Thần biết nên cái gì tốt.


      Nhưng chuyện xảy ra, tại muốn hối hận cũng kịp, cho dù mình và Đạm Thai Lăng là trong sạch, chỉ sợ cũng mấy người tin tưởng, lần này bị Đạm Thai Lăng hại thảm!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 674: Tổ tiên chi linh. (1)

      Ngẫm lại nếu Bệ Diệt và ba thái thượng trưởng lão thực tìm tới cửa, cũng gánh được, cũng chỉ mang Đạm Thai Lăng ra gánh trách nhiệm. Ai bảo nàng tiếng, làm cho gánh tiếng xấu cho người khác chứ?


      Càng làm cho Diệp Thần phiền muộn là, ngờ mình "Bị" sủng hạnh cơ đấy, đây quả thực là vũ nhục nam nhân như .


      Con mắt Diệp Thần đảo qua, khóe miệng bỗng nhiên cười tà, thể duyên cớ bị chiếm tiện nghi, phải tìm trở về mới được.


      Dò xét Chân Ngạn trước mặt, xem bộ dáng kia của , Diệp Thần biết đây là người thẳng tính, trung thực, trong nội tâm khẽ động, cười ha hả với Chân Ngạn:


      - Lời với các ngươi, đừng xem bệ hạ các ngươi bình thường lạnh như băng, kỳ bên trong vẫn đặc biệt ôn nhu nha.


      xong còn chặc chặc lưỡi như còn dư vị.


      Nghe được Diệp Thần Chân Ngạn sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn qua Diệp Thần, hoàn toàn có ý tứ cho rằng Diệp Thần lừa gạt , suy nghĩ cả buổi, cũng hoàn toàn cách nào tưởng tượng được bộ dáng Đạm Thai Lăng ôn nhu thế nào.


      - Càng lạnh lùng như băng, càng kích thích dục vọng chinh phục của nam nhân, ngươi hiểu hay ?


      Diệp Thần vẻ mặt cao thâm mạt trắc ra.


      Chân Ngạn há hốc mồm, mờ mịt lắc đầu, con mắt ngây ngốc, bộ dáng thỉnh giáo Diệp Thần.


      - Nhìn ngươi cũng hiểu, lúc này ta phải được bệ hạ các ngươi sủng hạnh, mà là ta sủng hạnh bệ hạ các ngươi! Lời này ngươi nên hiểu a?


      Diệp Thần nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của Chân Ngạn, có chút muốn cười, quả nhiên ngốc tử dễ gạt.


      Chân Ngạn vốn sửng sốt, sau đó rốt cục hiểu được, con mắt mở to ra, khó có thể tin nhìn qua Diệp Thần, miệng há to có thể nhét mười quả trứng gà vào, vẻ mặt thể tưởng tượng nổi.


      - Nam nhân nên khí phách chút, như các ngươi nhìn thấy nữ nhân hai chân nhũn ra, căn bản thể theo đuổi nữ nhân mà. Mặc dù như bệ hạ các ngươi là nữ cường nhân, cũng cần bị người chinh phục, cần phải có người cho nàng dựa vào, mới có thể đạt được nàng ưu ái.


      Diệp Thần dối con mắt cũng nháy mắt, dõng dạc lừa gạt Chân Ngạn.


      Nhìn thấy Chân Ngạn bị chính mình lừa dối xoay quanh, trong nội tâm Diệp Thần thầm thoải mái thôi, Đạm Thai Lăng tiếng mà khiến gánh tiếng xấu, cũng phải cho nàng gánh tiếng xấu mới được, bất kể như thế nào, ở chung với Đạm Thai Lăng đúng là áp lực rất lớn, tại cuối cùng vẫn hiểu được đôi chút.


      Chân Ngạn cân nhắc cả buổi, cuối cùng cũng tiêu hóa lời của Diệp Thần ràng, tay nện vào lòng bàn tay, "Ba" được tiếng giòn vang, liều mạng gật đầu, ra là thế ah! Trách được người của Hải nhất tộc có người nào theo đuổi bệ hạ, ra là đủ khí phách.


      Chân Ngạn nhìn qua Diệp Thần với ánh mắt cung kính và sùng bái.


      - Đối với nữ nhân tốt nam nhân phải có trách nhiệm, nhưng mà thời điểm nữ nhân nghe lời nên đánh đòn phải đánh đòn, hiểu chứ?


      Diệp Thần vẻ mặt khí phách, dùng tay ra hiệu, lại lộ ra vài phần dư vị, giống như đánh mông của Đạm Thai Lăng.


      Nhìn thấy thần sắc Diệp Thần, Chân Ngạn mặt đỏ lên, gật gật đầu, càng sùng bái Diệp Thần sát đất, ngờ dám đánh mông của bệ hạ, đúng là quá cường hãn mà.


      Nhìn thấy Chân Ngạn xấu hổ, Diệp Thần nghĩ thầm người Hải nhất tộc đúng là đơn thuần ah, mình ở đây khoe khoang trận, Chân Ngạn lại tin , ngẫm lại bờ mông cao ngạo và đầy đặn của Đạm Thai Lăng, lúc nào có thể đánh vài cái đoán chừng cảm xúc rất tồi.


      Thời điểm Diệp Thần định thổi lớn, đột nhiên bên tai Diệp Thần có thanh tức giận và lạnh lẽo vang lên.


      - Nếu như ngươi tiếp tục ở đây bậy, có tin ta giết ngươi hay !


      Giọng của Đạm Thai Lăng trong trẻo nhưng lạnh lùng lại pha chút tức giận vang lên, còn tỉnh táo kiềm chế nữa, dường như có chút hổn hển.


      Diệp Thần nhìn qua sâu trong bắc hải, lại nhìn qua Chân Ngạn bên cạnh, Chân Ngạn có lẽ nghe thấy Đạm Thai Lăng , khóe miệng của mỉm cười, biết vì cái gì nhưng lại có loại tự tin. Đạm Thai Lăng giết , mặc dù như thế cũng dám chọc giận Đạm Thai Lăng.


      biết vì cái gì nghĩ đến thần sắc Đạm Thai Lăng tại, Diệp Thần muốn cười lên vài câu.


      - Dùng bao lâu ta quay lại, trước!


      Diệp Thần cười ha hả với Chân Ngạn, lăng bay vút .


      Chân Ngạn sùng bái nhìn qua Diệp Thần rời xa, quyết định tiếp theo nhất định phải cầu Diệp Thần làm lão đại của mình. Bảo Diệp Thần dạy làm thế nào bắt được tâm hồn thiếu nữ mỹ nhân Hải tộc.


      Hải nhất tộc thập phần trung trinh với tình cảm, cả đời chỉ biết có người bầu bạn, những mà mỹ nữ Hải tộc đối đãi cảm tình rất chân thành, chọn lựa bầu bạn cũng cực kỳ thận trọng, cho dù thực lực trong tộc cường đại, muốn tìm được mỹ nhân Hải tộc vừa ý rất khó.


      Thân ảnh Diệp Thần biến mất phía chân trời, Đạm Thai Lăng thu hồi ý niệm, dùng thân phận và địa vị cộng tính cách của nàng, tự nhiên giải thích với Chân Ngạn cái gì. Nhưng mà bị Diệp Thần chiếm tiện nghi như vậy, trong nội tâm Đạm Thai Lăng khó bình tĩnh được, cắn cắn hàm răng ngà, trong nội tâm có vài phần camlongf.


      Trong Thủy Tinh Cung điện rộng lớn nhưng lại chẳng biết tại sao, cảm thấy nó quá trống trải tịch.


      Đạm Thai Lăng đứng lặng trước rèm che, dung nhan xinh đẹp trang nhã như điêu khắc hoàn mỹ, nhớ tới Diệp Thần và Chân Ngạn những kia...


      Rốt cuộc Đạm Thai Lăng nhịn được cười lên, trong nháy mắt cả Thủy Tinh Cung to lớn này ảm đạm vài phần.


      Nếu như có người Hải nhất tộc nhìn thấy cảnh tượng này, đoán chừng chấn kinh rớt cầm xuống đất, ra bệ hạ xưa nay lạnh như băng lại có nụ cười khuynh quốc khuynh thành như thế.


      Thời điểm Đạm Thai Lăng cười yếu ớt ba đạo hồn niệm từ ngàn dặm kéo tới.


      Đạm Thai Lăng nhíu mày, đó là ba thái thượng trưởng lão Hải nhất tộc trấn thủ tổ địa!


      Tuy nàng là bắc hải vương cao quý, nhưng mà ba thái thượng trưởng lão này địa vị vẫn cao hơn nàng, trong tổ địa mai táng nhiều linh hồn tổ tiên, ngay cả phụ thân của Đạm Thai Lăng sau khi chết cũng hồn quy tổ địa. Với tư cách ba thái thượng trưởng lão trấn thủ tổ địa, uy vọng trong Hải nhất tộc rất cao.


      Ngay cả nàng cũng chỉ dám dùng chút thủ đoạn đối kháng với ba thái thượng trưởng lão, cũng dám trực tiếp trở mặt.


      - biết ba vị thái thượng trưởng lão cần làm chuyện gì?


      Đạm Thai Lăng ý niệm xuyên thấu ra ngoài cấm chế, nàng thu hồi nụ cười xinh đẹp tuyệt luan, lại khôi phục thần sắc trang nhã lạnh lùng như trước.


      - Bệ hạ, chúng ta xin chỉ thị tổ tiên, tổ tiên chi linh , Hải nhất tộc có thể cần kết minh với Lôi Thú nhất mạch, dù sao Hải nhất tộc và Lôi Thú nhất mạch cũng có hôn ước.


      Trong đó thái thượng trưởng lão thêm, ngữ khí có chút ôn hòa.


      - Bệ hạ là chiến sĩ thiên phú cao nhất Hải nhất tộc mấy ngàn năm qua, là người duy nhất được tổ tiên truyền thừa, cần phải bị Lôi Thú nhất mạch trói buộc.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 674: Tổ tiên chi linh. (1)

      Ngẫm lại nếu Bệ Diệt và ba thái thượng trưởng lão thực tìm tới cửa, cũng gánh được, cũng chỉ mang Đạm Thai Lăng ra gánh trách nhiệm. Ai bảo nàng tiếng, làm cho gánh tiếng xấu cho người khác chứ?


      Càng làm cho Diệp Thần phiền muộn là, ngờ mình "Bị" sủng hạnh cơ đấy, đây quả thực là vũ nhục nam nhân như .


      Con mắt Diệp Thần đảo qua, khóe miệng bỗng nhiên cười tà, thể duyên cớ bị chiếm tiện nghi, phải tìm trở về mới được.


      Dò xét Chân Ngạn trước mặt, xem bộ dáng kia của , Diệp Thần biết đây là người thẳng tính, trung thực, trong nội tâm khẽ động, cười ha hả với Chân Ngạn:


      - Lời với các ngươi, đừng xem bệ hạ các ngươi bình thường lạnh như băng, kỳ bên trong vẫn đặc biệt ôn nhu nha.


      xong còn chặc chặc lưỡi như còn dư vị.


      Nghe được Diệp Thần Chân Ngạn sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn qua Diệp Thần, hoàn toàn có ý tứ cho rằng Diệp Thần lừa gạt , suy nghĩ cả buổi, cũng hoàn toàn cách nào tưởng tượng được bộ dáng Đạm Thai Lăng ôn nhu thế nào.


      - Càng lạnh lùng như băng, càng kích thích dục vọng chinh phục của nam nhân, ngươi hiểu hay ?


      Diệp Thần vẻ mặt cao thâm mạt trắc ra.


      Chân Ngạn há hốc mồm, mờ mịt lắc đầu, con mắt ngây ngốc, bộ dáng thỉnh giáo Diệp Thần.


      - Nhìn ngươi cũng hiểu, lúc này ta phải được bệ hạ các ngươi sủng hạnh, mà là ta sủng hạnh bệ hạ các ngươi! Lời này ngươi nên hiểu a?


      Diệp Thần nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của Chân Ngạn, có chút muốn cười, quả nhiên ngốc tử dễ gạt.


      Chân Ngạn vốn sửng sốt, sau đó rốt cục hiểu được, con mắt mở to ra, khó có thể tin nhìn qua Diệp Thần, miệng há to có thể nhét mười quả trứng gà vào, vẻ mặt thể tưởng tượng nổi.


      - Nam nhân nên khí phách chút, như các ngươi nhìn thấy nữ nhân hai chân nhũn ra, căn bản thể theo đuổi nữ nhân mà. Mặc dù như bệ hạ các ngươi là nữ cường nhân, cũng cần bị người chinh phục, cần phải có người cho nàng dựa vào, mới có thể đạt được nàng ưu ái.


      Diệp Thần dối con mắt cũng nháy mắt, dõng dạc lừa gạt Chân Ngạn.


      Nhìn thấy Chân Ngạn bị chính mình lừa dối xoay quanh, trong nội tâm Diệp Thần thầm thoải mái thôi, Đạm Thai Lăng tiếng mà khiến gánh tiếng xấu, cũng phải cho nàng gánh tiếng xấu mới được, bất kể như thế nào, ở chung với Đạm Thai Lăng đúng là áp lực rất lớn, tại cuối cùng vẫn hiểu được đôi chút.


      Chân Ngạn cân nhắc cả buổi, cuối cùng cũng tiêu hóa lời của Diệp Thần ràng, tay nện vào lòng bàn tay, "Ba" được tiếng giòn vang, liều mạng gật đầu, ra là thế ah! Trách được người của Hải nhất tộc có người nào theo đuổi bệ hạ, ra là đủ khí phách.


      Chân Ngạn nhìn qua Diệp Thần với ánh mắt cung kính và sùng bái.


      - Đối với nữ nhân tốt nam nhân phải có trách nhiệm, nhưng mà thời điểm nữ nhân nghe lời nên đánh đòn phải đánh đòn, hiểu chứ?


      Diệp Thần vẻ mặt khí phách, dùng tay ra hiệu, lại lộ ra vài phần dư vị, giống như đánh mông của Đạm Thai Lăng.


      Nhìn thấy thần sắc Diệp Thần, Chân Ngạn mặt đỏ lên, gật gật đầu, càng sùng bái Diệp Thần sát đất, ngờ dám đánh mông của bệ hạ, đúng là quá cường hãn mà.


      Nhìn thấy Chân Ngạn xấu hổ, Diệp Thần nghĩ thầm người Hải nhất tộc đúng là đơn thuần ah, mình ở đây khoe khoang trận, Chân Ngạn lại tin , ngẫm lại bờ mông cao ngạo và đầy đặn của Đạm Thai Lăng, lúc nào có thể đánh vài cái đoán chừng cảm xúc rất tồi.


      Thời điểm Diệp Thần định thổi lớn, đột nhiên bên tai Diệp Thần có thanh tức giận và lạnh lẽo vang lên.


      - Nếu như ngươi tiếp tục ở đây bậy, có tin ta giết ngươi hay !


      Giọng của Đạm Thai Lăng trong trẻo nhưng lạnh lùng lại pha chút tức giận vang lên, còn tỉnh táo kiềm chế nữa, dường như có chút hổn hển.


      Diệp Thần nhìn qua sâu trong bắc hải, lại nhìn qua Chân Ngạn bên cạnh, Chân Ngạn có lẽ nghe thấy Đạm Thai Lăng , khóe miệng của mỉm cười, biết vì cái gì nhưng lại có loại tự tin. Đạm Thai Lăng giết , mặc dù như thế cũng dám chọc giận Đạm Thai Lăng.


      biết vì cái gì nghĩ đến thần sắc Đạm Thai Lăng tại, Diệp Thần muốn cười lên vài câu.


      - Dùng bao lâu ta quay lại, trước!


      Diệp Thần cười ha hả với Chân Ngạn, lăng bay vút .


      Chân Ngạn sùng bái nhìn qua Diệp Thần rời xa, quyết định tiếp theo nhất định phải cầu Diệp Thần làm lão đại của mình. Bảo Diệp Thần dạy làm thế nào bắt được tâm hồn thiếu nữ mỹ nhân Hải tộc.


      Hải nhất tộc thập phần trung trinh với tình cảm, cả đời chỉ biết có người bầu bạn, những mà mỹ nữ Hải tộc đối đãi cảm tình rất chân thành, chọn lựa bầu bạn cũng cực kỳ thận trọng, cho dù thực lực trong tộc cường đại, muốn tìm được mỹ nhân Hải tộc vừa ý rất khó.


      Thân ảnh Diệp Thần biến mất phía chân trời, Đạm Thai Lăng thu hồi ý niệm, dùng thân phận và địa vị cộng tính cách của nàng, tự nhiên giải thích với Chân Ngạn cái gì. Nhưng mà bị Diệp Thần chiếm tiện nghi như vậy, trong nội tâm Đạm Thai Lăng khó bình tĩnh được, cắn cắn hàm răng ngà, trong nội tâm có vài phần camlongf.


      Trong Thủy Tinh Cung điện rộng lớn nhưng lại chẳng biết tại sao, cảm thấy nó quá trống trải tịch.


      Đạm Thai Lăng đứng lặng trước rèm che, dung nhan xinh đẹp trang nhã như điêu khắc hoàn mỹ, nhớ tới Diệp Thần và Chân Ngạn những kia...


      Rốt cuộc Đạm Thai Lăng nhịn được cười lên, trong nháy mắt cả Thủy Tinh Cung to lớn này ảm đạm vài phần.


      Nếu như có người Hải nhất tộc nhìn thấy cảnh tượng này, đoán chừng chấn kinh rớt cầm xuống đất, ra bệ hạ xưa nay lạnh như băng lại có nụ cười khuynh quốc khuynh thành như thế.


      Thời điểm Đạm Thai Lăng cười yếu ớt ba đạo hồn niệm từ ngàn dặm kéo tới.


      Đạm Thai Lăng nhíu mày, đó là ba thái thượng trưởng lão Hải nhất tộc trấn thủ tổ địa!


      Tuy nàng là bắc hải vương cao quý, nhưng mà ba thái thượng trưởng lão này địa vị vẫn cao hơn nàng, trong tổ địa mai táng nhiều linh hồn tổ tiên, ngay cả phụ thân của Đạm Thai Lăng sau khi chết cũng hồn quy tổ địa. Với tư cách ba thái thượng trưởng lão trấn thủ tổ địa, uy vọng trong Hải nhất tộc rất cao.


      Ngay cả nàng cũng chỉ dám dùng chút thủ đoạn đối kháng với ba thái thượng trưởng lão, cũng dám trực tiếp trở mặt.


      - biết ba vị thái thượng trưởng lão cần làm chuyện gì?


      Đạm Thai Lăng ý niệm xuyên thấu ra ngoài cấm chế, nàng thu hồi nụ cười xinh đẹp tuyệt luan, lại khôi phục thần sắc trang nhã lạnh lùng như trước.


      - Bệ hạ, chúng ta xin chỉ thị tổ tiên, tổ tiên chi linh , Hải nhất tộc có thể cần kết minh với Lôi Thú nhất mạch, dù sao Hải nhất tộc và Lôi Thú nhất mạch cũng có hôn ước.


      Trong đó thái thượng trưởng lão thêm, ngữ khí có chút ôn hòa.


      - Bệ hạ là chiến sĩ thiên phú cao nhất Hải nhất tộc mấy ngàn năm qua, là người duy nhất được tổ tiên truyền thừa, cần phải bị Lôi Thú nhất mạch trói buộc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :