Chương 667: Thuần phục. Qua sau lát tiểu Vưu bay tới. Trong tay tiểu Vưu là cái túi càn khôn, quét mắt nhìn qua thấy trong túi càn khôn có ít tinh thần chi thạch và bộ phận Tử Ma Chiến Giáp, trong nội tâm có chút cao hứng, trong sào huyệt này đúng là nhiều bảo bối mà. Nếu như thực lực đầy đủ có thể chém giết con hồn thú màu vàng này rồi. Đáng tiếc dùng thực lực của bây giờ tới chỉ chịu chết. Diệp Thần sờ sờ cái mũi, nghĩ thêm cái gì, kiểm tra đồ vật bên trong túi thấy có hơn hai trăm khối tinh thần chi thạch, có bảy bộ phận Tử Ma Chiến Giáp. Những vật này có thể tăng cường thực lực của Tinh Điện. Tiểu Vưu cũng chỉ mang theo bộ phận tài bảo của con hồn thú màu vàng mà thôi, Diệp Thần ngẫm lại con hồn thú kia trong lúc nổi giận, tạm thời nên trêu chọc nó, qua thời gian con hồn thú này bị giết quay lại.. Diệp Thần tới, định từ trung ương đế quốc bắc hải, lại quay lại Tinh Điện, biết Đạm Thai Lăng có phát cái gì, dù sao vừa vặn tiện đường nên cũng sao. Núi non sông ngòi lùi lại phía sau, liếc đưa mắt nhìn cả đàn cả lũ hồn thú bên dưới. Diệp Thần dùng thần hồn quét qua, bành bành bành, đụng nát mấy ngàn hồn niệm của hồn thú. Hồn thú có thể sinh ra hồn niệm đều là những con có huyết thống cực mạnh, tiêu diệt những thứ này có thể giảm áp lực cho ba đại chủng tộc. Nhưng hồn thú này số lượng nhiều, lại cực kỳ hiếu sát, Diệp Thần có thể làm chỉ nhiều như thế mà thôi. Thỉnh thoảng có ít hồn thú bay lên trung, ý đồ bắt giết Diệp Thần. Diệp Thần cho thần hồn xuất ra khỏi cơ thể ngưng hóa thành kim binh giáp sĩ, cầm phương thiên họa kích chém giết. Phốc phốc phốc, máu tươi ngừng bay tứ tán. Thời gian dần qua, tới biên giới bắc hải và Tây Vũ đế quốc xa, dùng tốc độ tại của Diệp Thần cần hai giờ về tới Tinh Điện, nhìn thấy chân trời có biển rộng mênh mông. Đúng lúc này ở phương xa có động tĩnh khiến Diệp Thần chú ý. Hồn thú thú sóng triều động, mấy ngàn vạn hồn thú ở bờ biển tiến tới bình nguyên vây đám ở giữa. Có trăm vạn thú, Huyền thú vây giết đám hồn thú này.. Những thú, Huyền thú này có ba Vương, đều là thú Vương, hai Vương trung kỳ, Vương đỉnh phong. Nếu như phải có ba cao thủ Vương những thú, Huyền thú chỉ sớm toàn quên bị diệt. Nhưng mà so sánh với mấy ngàn vạn hồn thú cũng có năm hồn thú Vương sơ kỳ, chúng ngừng thúc dục đại quân tiến hành công kích. - Đại ca, chúng ta có đường thối lui! Trong đó thú Vương lo lắng ra, bản thể là con lôi xà màu tím. Những thú, Huyền thú bị vây khốn nhìn thấy hồn thú rậm rạp chằng chịt như thế, cảm thấy tuyệt vọng sâu, thần sắc thảm đạm. Bọn chúng từ quốc gia hoang mạc đường trốn tới nơi này, nghe trung ương đế quốc bên kia có thành trì trú đóng, chuẩn bị tiến tới trung ương đế quốc tìm kiếm che chở. Nhưng mà đường có nhiều hốn thú truy ở phía sau, bọn họ giết chóc đường máu chảy thành sông, đại quân thú vốn có ngàn vạn, hôm nay chết chỉ còn lại trăm vạn, tại bị vây ở bờ biển, trước có đường, phía sau có truy binh, dĩ nhiên hẳn phải chết thể nghi ngờ. Xem ra bọn chúng thể tới trung ương đế quốc! Chẳng lẽ làm thức ăn cho hồn thú hay sao? Bọn chúng tại cam lòng. Ba đại Vương chiến đến bây giờ sớm sức cùng lực kiệt, toàn bộ bằng vào tín niệm chống đỡ, hồn thú cũng có mấy Vương sơ kỳ nên hết sức giảo hoạt, chúng có chiến đấu chính diện với ba Vương, chỉ thỉnh thoảng đánh lén cí, ba đại Vương còn phải phân tâm tới đám đồ tử đồ tôn phía sau, cho nên người đều bị thương nghiêm trọng. - Ta dẫn con dân của mình giết ra ngoài. Cái kia Vương đỉnh phong thú Vương hai mắt đỏ lên, phẫn nộ địa chìm rống, bản thể là chỉ (cái) cực lớn màu đen máy bay chiến đấu. - Đám tiểu tử, cùng ta giết ra ngoài nào! Hai Vương khác cũng quản nhiều cái gì, tất cả đều thiêu đốt tiềm năng tử chiến tới cùng. - Sát! Đám thú, Huyền thú phía dưới con mắt cũng hồng lên, tức giận gào thét, có ba thú Vương dẫn dắt đột phá vòng vây. khắp đồi núi , khắp nơi đều là hồn thú màu đen, vô cùng vô tận, cũng biết sợ hãi là cái gì, phô thiên cái địa địa đánh thẳng vào thú, huyền thú. Ở ranh giới hai bên chính là cái máy xây thịt, tuy phải có mấy hồn thú mới giết được , Huyền thú, nhưng mà hồn thú căn bản sợ thương vong, chúng quá nhiều. Ba đại thú Vương đều tuyệt vọng, con dân các tộc của chúng mười được , nếu tiếp tục như thế sớm muộn gì cũng diệt tộc. Trừ liều chết chống cự cùng cầu nguyện, bọn chúng còn chút hi vọng nào, bãi cát ở bờ biển này chính là nơi chôn thân của chúng. Năm con hồn thú Vương sơ kỳ thỉnh thoảng qua lại đánh lén ba thú Vương. Phốc phốc phốc, răng nanh như răng cưa của hồn thú khắc lên người ba thú Vương, hóa thành những miệng vết thương đáng sọ, máu tươi bắn ra khắp nơi. Mùi huyết tinh càng khiến hồn thú chung quanh điên cuồng, khí tức tử vong lan tràn các nơi. Hồn thú thú triều khiến các tộc nhìn thấy hy vọng. - Đây là thiên thần trứng phạt chúng ta... Những thi thể thú, Huyền thú, hồn thú đều biến thành thức ăn các hồn thú tranh giành, từng tiếng thú rống vang vọng, làm cho người nào sợ hãi. Những thú, Huyền thú nhìn qua đồng bạn chết trận, trở thành thức ăn của hồn thú lại vô lực cải biến cái gì, bởi vì bọn chúng bị đám hồn thú vây công. - Xem ra vô lực xoay chuyển trời đất. con thú Vương ra, mặt mang theo nét thê lương, bọn chúng cũng như nhân loại, có được trí tuệ cực cao, cũng hiểu kết cục định. - Chúng ta chết cũng theo đại ca! Con lôi xà màu tím và con cự ngưu thủ hộ bên cạnh con hắc sắc chiến ưng đối kháng với hồn thú mãnh liệt và những hốn thú Vương sơ kỳ thỉnh thoảng qua lại. Thời điểm bọn chúng cho rằng mình phải chết thể nghi ngờ, đạo hồn niệm cường hoành quét qua, bành bành bành, lập tức có mấy ngàn hồn thú rơi xuống, hồn niệm của chúng vỡ nát. Năm con hồn thú Vương sơ kỳ phát tình thế ổn, hồn thú đạt tới Vương có trí tuệ đơn giản, chúng chuẩn bị đào tẩu kim binh giáp sĩ cao chừng bốn mươi mét xuất , bàn tay khổng lồ đưa tới. Phốc, năm con hồn thú Vương sơ kỳ bị kim binh giáp sĩ cầm vào trong tay, sau đó xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~ vài tiếng, sinh sinh bóp chết. Kim binh giáp sĩ lúc này quét tay cái, vô số hồn thú bị quét trúng, bành bành bành, toàn bộ nổ tung. Chiêm chiếp! Từng tiếng rống vang vọng, còn có tiếng rống Ùm...ụm bò....ò..., hình thể cực kỳ to lớn, Bất Tử Hắc Hoàng toàn thân có hỏa diễm màu đen thiêu đốt và con tê giác màu trắng xuất , tiêu diệt hồn thú gì cản nổi..
Chương 668: Vào bắc hải. (1) Bất Tử Hắc Hoàng hỏa diễm quá mạnh, đường vô số hồn hóa thành tro tàn, còn con tê giác tới đâu hồn thú vỡ vụn tới đó. Qua lát những hồn thú chung quanh thú, Huyền thú bị quét sạch còn. Những thú, Huyền thú sững sờ nhìn qua ba tồn tại siêu cấp này, sau đó trố mắt ra nhìn, trong nội tâm cuồng hỉ khó nên lời, sống sót sau tai nạn! Bọn chúng vốn cho rằng mình phải chết chắc, nghĩ tới lại xuất chuyển cơ như vậy, kim giáp cự nhân, Bất Tử Hắc Hoàng cùng Thiên Lân Bạch Tê chỉ trong nháy mắt tàn sát năm hồn thú Vương sơ kỳ và trăm vạn hồn thú, chung quanh xuất trạng thái trống rỗng. Hắc sắc chiến ưng, lôi xà màu tím cùng cự ngưu sững sốt tại chỗ, đợi đến lúc kịp phản ứng toàn thân hưng phấn phát run, bọn chúng sống sót! - Cường giả thái thượng! Hơn nữa còn tới cả ba! - Chúng ta được cứu trợ! Hắc sắc chiến ưng hưng phấn rống lên, cẩn thận tác động miệng vết thương, đau tới mức chảy nước mắt, nhưng mà vẫn cười to. - Ô ô, lão đại, chúng ta sống sót! Con cự ngưu lúc này giọng như sắt thép, nhưng bây giờ nó nhìn lão đại lệ nóng doanh tròng. Hắc sắc chiến ưng nhìn qua đồ tử đồ tôn nhảy tung tăng như chim sẻ, nhìn qua hai huynh đệ bên cạnh mình, trong nội tâm cũng kích động, từ trước tới nay ổn trọng nên cũng bình tỉnh lại. Kim binh giáp sĩ, Bất Tử Hắc Hoàng, Thiên Lân Bạch Tê điên cuồng tàn sát hồn thú chung quanh, Diệp Thần lăng bay vút tới, nhìn qua hắc sắc chiến ưng, lôi xà màu tím, cự ngưu, trong nội tâm tính toán làm sao thu thậu ba thú Vương vào dưới trướng, dù sao gặp được thú Vương vẫn tương đối khó. Diệp Thần muốn tiếp tục phân tâm thu nạp Vương, chuẩn bị giữ lại hồn niệm thu phụ thú Thái Thượng cảnh! Nhìn thấy Diệp Thần lăng bay tới, hắc sắc chiến ưng, lôi xà màu tím cùng cự ngưu nhìn nhau, đều lên chào đón. - Ta là Mạc Ưng, Mạc Xà, Mạc Ngưu, nguyện phụng các hạ làm chủ, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn phản bội! Ba người đều cung kính thi lễ với Diệp Thần, cao giọng hô, đều phụ tùng Diệp Thần. Bọn chúng đường bị hồn thú đuổi giết, sinh tử đường, là Diệp Thần cứu bọn họ, bọn họ mang ơn, mặt khác bọn họ cũng nhìn thấy Diệp Thần cường đại, cũng hiểu chỉ có đầu nhập vào Diệp Thần tộc nhân của bọn họ mới có đường sống. Lúc này còn nhanh chóng ôm đùi Diệp Thần chẳng lẽ chờ bị hồn thú ăn tươi hay sao? Diệp Thần ngẫm lại hiểu ý tứ của ba thú Vương, theo mới là đường sống duy nhất. - Ta đến từ Tinh Điện, về sao các ngươi gọi ta là điện chủ! Diệp Thần quan sát ba đại thú Vương ra, dùng hồn niệm truyền tin tức cho Tinh Điện bên kia rồi. - Các ngươi tới hướng nam, bao lâu có người tiếp ứng các ngươi, các ngươi bằng lòng gia nhập Tinh Điện hay ? - Nguyện ý! - Chúng ta nguyện ý! Ba đại thú Vương sở dĩ mang theo tộc nhân ngàn dặm xa xôi tới nơi này chính là vì tiến về trung ương đế quốc đầu nhập vào phương thế lực, dùng thực lực của bọn họ đủ sức ứng phó hồn thú thú triều. Sau lát hồn thú thú triều bị giết lui ra ngoài, thất linh bát lạc, nhất thời nửa khắc vô lực tấn công. Lần này Tinh Điện lại nhiều ra ba thú Vương, Diệp Thần vẫn có chút thỏa mãn. - Ta bảo Bất Tử Hắc Hoàng cùng Thiên Lân Bạch Tê hộ tống các ngươi tới Tinh Điện, ta còn muốn bắc hải chuyến! Diệp Thần ra, lăng bay . - Vâng, điện chủ, cung tiễn điện chủ! Ba đại thú Vương cung kính cúi chào, đối với bọn họ mà có thể gia nhập phương thế lực là chuyện phi thường đáng ăn mừng, bọn chúng cũng tận mắt nhìn thấy Diệp Thần cường đại. Diệp Thần lăng bay vút lên cao, đảo mắt tiến lên vùng biển bắc hải, phóng nhãn nhìn qua thấy biển cả mênh mông, vô biên vô hạn, sóng biển quay cuồng, nước trời giao tiếp khiến người ta có cảm giác hùng vĩ. bầu trời thỉnh thoảng có có nhiều thú bay qua, ngẫu nhiên cũng có ít hồn thú phi hành. Bắc hải có ít hồn thú xâm nhập, nhưng mà cũng có nghĩa là ít. biết Đạm Thai Lăng ở phương nào, Diệp Thần tại cải biến dung mạo, dùng cảm giác của cường giả Linh Vọng Cảnh như Đạm Thai Lăng sớm phát ra rồi.. Nhưng mà Đạm Thai Lăng cũng có thân, chẳng lẽ nàng bận chuyện gì đó? Diệp Thần sờ sờ cái mũi, suy nghĩ chút và dùng hồn niệm kéo dài ra. Điều tra thế giới dưới biển. Thần hồn trải ra Diệp Thần mới phát , dưới omawjt biển có ít động tĩnh. Phạm vi hải vực hai ngàn dặm có vô số hải , quái vật biển vây giết dám cá lớn, những con cá này dùng ngàn vạn mà tính, con mắt huyết hồng, toàn thân tràn ngập khí tức khát máu, những con cá này cũng là hồn thú! Dưới đáy biển ràng cũng diễn biến ra hồn thú loài cá, Diệp Thần thầm kinh hãi thôi. Hồn thú này đúng là nơi nào có! So với lục địa tình huống hải lý đỡ hơn chút, ít nhất Hải nhất tộc trước mắt còn có ưu thế. Mà các hồn thú bị đuổi giết. - Người phương nào quan sát bắc hải của ta! thanh to lớn vang lên, bên ngoài ngàn dặm có thân ảnh cao lớn lăng bay tới. Thần hồn Diệp Thần tập trung lại, phát cự hán thân hình cao hơn hai mét bay tới. Tướng mạo tục tằng, cơ bắp cường trắng căng đầy, giống như muốn nứt da mà ra, cầm thanh xiên cá to lớn giống như tam xoa kích của Đạm Thai Lăng. Tướng mạo của khác gì nhân loại, chỉ có hai má là có khí quang của cá. Ngón tay có màng dài. Tráng hán này là cường giả Vô Thủy Cảnh, đại khái là Vô Thủy Cảnh ngũ lục trọng, Thời điểm Diệp Thần dò xét tráng hán kia tên tráng hán này tới trước mặt Diệp Thần. thiếu niên mười mấy tuổi mà dò xét được tu vị. nhìn chằm chằm vào Diệp Thần mang theo vài phấn ngưng trọng, biết thiếu niên này là địch là bạn. - Ta chính là điện chủ Tinh Điện Diệp Thần, muốn cầu kiến bắc hải vương. Diệp Thần thanh truyền ra xa và ôn hòa. - Điện chủ Tinh Điện? Cự hán nghe xong khẽ gật đầu, thần sắc ngưng trọng giảm bớt vài phần. Với tư cách là cường giả Hải nhất tộc, cũng hiểu tình huống lục địa như lòng bàn tay, biết lục địa có thế lực mới quật khởi, hơn nữa thế lực này được Đạm Thai Lăng liệt vào thế lực hữu hảo, đối với Diệp Thần làm thủ thế mời. - Mời theo ta! Tráng hán bay về phương xa. Diệp Thần nhanh chóng theo sau. Dường như cố ý so sánh với Diệp Thần phen, tráng hán này bay với tốc độ cực nhanh, vượt qua mặt biển có bọt trắng xóa ra, cực kỳ đồ sộ, nhìn thấy Diệp Thần vẫn nhanh chậm theo phía sau, cũng coi trọng Diệp Thần hơn, thiếu niên này đơn giản. - Ngươi có thể vào biển ? Tráng hán quay đầu lại trả lời, thái độ hòa hảo hơn ít.
Chương 669: Vào bắc hải. (2) khi tiến vào biển sâu hành động tiện, sức chiến đấu cũng chỉ có thể phát huy tới thành, mà huyền khí tiêu hao dứt, cộng thêm có Huyền Vũ chi khí hộ thể Diệp Thần vào biển có gì. - Có thể. Diệp Thần gật đầu . Tráng hán kia khẽ gật đầu, phù phù tiếng tiến vào trong biển cả, giống như cá bơi vào nơi xa. Diệp Thần vận chuyển Huyền Vũ chi khí hộ thể, bên ngoài thân có Huyền Vũ trong suốt bao phủ, vòng bảo hộ này bảo vệ vào trong biển sâu. Sau khi tiến vào biển cả, tốc độ của Diệp Thần cũng chậm lại, mà tráng hán kia như cá gặp nước, tốc độ nhanh hơn lúc trước, đoạn phải dừng lại chờ Diệp Thần. Bên này có hồn thú qua lại, biển cả phập phồng, chung quanh tươi sáng như ban ngày, thần hồn tìm kiếm thấy cung điện rộng rãi mở rộng, san hô rong biển biến mất, dưới nước biển xanh da trời chiếu rọi, nó càng mông lung mờ ảo, đúng là Thủy Tinh Cung đẹp! Từ nơi này thấy cung điện san sát, nhưng mà còn phải bơi lâu mới tới. Càng tới gần cung điện Diệp Thần cảm nhận được áp lực càng lớn, thực lực suy giảm nhiều. Khó trách có người Hải nhất tộc là chủng tộc khó đối phó nhất, bởi vì cho dù Chấp Pháp Điện có nhiều cao thủ cũng cách nào xuống nước đánh bại Hải nhất tộc! khi vào trong biển nhân loại, thú, Huyền thú giảm thực lực phạm vi lớn, mà Hải nhất tộc có thói quen chiến đấu trong nước! đường bơi vào trong biển rộng, chung quanh có các hải thú tuần tra, nhìn qua phía trước thấy điện ngọc quỳnh lâu giống như do thủy tinh tạo thành, chiếm diện tích hơn ngàn dặm, sâu trong đình viện là các quái thạch tạo thành hòn non bộ, tượng đá điêu khắc, đình đài lầu các, rong biển dập dờn, rực rỡ tươi đẹp. Phiến khu vực này chính là cung điện của bắc hải vương Đạm Thai Lăng! - Chư vị trưởng lão, điện chủ Tinh Điện tới cầu kiến bệ hạ. Tráng hán kia to. Tráng hán vừa dứt lời, Diệp Thần cảm giác được có mấy hồn niệm quét qua phía mình, giống như trong biển sâu này có mấy ánh mắt nhìn , đều là cường giả Vô Thủy Cảnh thất bát trọng. Thực lực của Hải nhất tộc tuyệt đối thể khinh thường. - Bệ hạ bế quan trùng kích Linh Vọng Cảnh thất trọng, nên quấy nhiễu, điện chủ Tinh Điện kính xin chờ chút! Trong đó thanh vang lên, hư vô mờ ảo, biết nơi nào phát ra. Trùng kích Linh Vọng Cảnh thất trọng, hẳn là Đạm Thai Lăng là Linh Vọng Cảnh lục trọng? Đạm Thai Lăng nữ nhân này quá biến thái mà, nàng tấn giai Linh Vọng Cảnh mới bao lâu? Cuối cùng lại có tốc độ tu luyện biến thái như thế! Dù là Diệp Thần cũng cảm thấy nội tâm khiếp sợ. Trước kia Đạm Thai Lăng còn kẹt ở Vô Thủy Cảnh và Linh Vọng Cảnh, vừa tiến vào Linh Vọng Cảnh tu vị đột nhiên tăng mạnh. biết tại Đạm Thai Lăng có thể đối kháng với ba điện chủ của Chấp Pháp Điện hay ? Sở dĩ Diệp Thần muốn tới bắc hải chính là muốn nhắc nhở Đạm Thai Lăng, ba điện chủ Chấp Pháp Điện đều là tồn tại có thể trùng kích Thần Hải cảnh. Diệp Thần đứng nguyên tại chỗ chờ đợi, huyền khí vận chuyển trong người, mặc dù trong nước sâu cũng có cảm giác hít thở thông. có thể cảm giác được những trưởng lão Hải nhất tộc đánh giá . Qua lát chỉ nghe trong cung điện xa xa có tiếng dễ nghe vang lên, nó rất êm tai.. - Cho vào nội điện của ta~! Là Đạm Thai Lăng ra. - Bệ hạ, vậy hợp quy củ, nội điện cấm địa trừ bệ hạ bất luận kẻ nào đều được đặt chân vào. trưởng lão ra. - Đúng vậy bệ hạ, tới nay chưa có bất cứ tộc nhân nào vào, huống chi ngoại nhân. trưởng lão khác khuyên bảo. - Quy củ là ta định. Đạm Thai Lăng hờ hững ra, giọng của nàng có chút chấn động nào cả. Đám trưởng lão Hải nhất tộc lúc này có lên tiếng, bọn họ biết Đạm Thai Lăng từ trước đến nay là . - Trước kia ta bị Chấp Pháp Điện phục kích, Diệp Thần cứu mạng của ta, sau này trong bắc hải hải tộc, trừ tổ địa Diệp Thần có thể tùy ý lui tới, kẻ nào cũng được ngăn cản. Đạm Thai Lăng giọng truyền ra xa. - Vâng. đám trưởng lão cung kính lên tiếng, nhưng trong lòng nghi hoặc, Diệp Thần cứu Đạm Thai Lăng? Điều này sao có thể, Diệp Thần cùng Đạm Thai Lăng thực lực trời, dưới đất a. Nhưng mà bọn họ dám hoài nghi Đạm Thai Lăng chuyện. Diệp Thần là người duy nhất vào nội cung của nàng, hơn nữa là nam nhân! Đúng lúc này vài thanh như có như truyền tới, giống như từ ngàn dặm xa xôi vang lên. - Đạm Thai, làm như vậy sợ là ổn, nếu như tin tức rơi vào lỗ tai Bệ Diệt vui. - Hải nhất tộc chúng ta muốn đối kháng hồn thú thú triều phải kết minh với Chấp Pháp Điện và Lôi Thú nhất mạch. - Ta cũng đồng ý với hai vị thái thượng trưởng lão . - Là ba vị thái thượng trưởng lão trấn thủ tổ địa! đám trưởng lão im lặng, vãnh tai cẩn thận lắng nghe. Diệp Thần cũng nghe mấy lời này, nhíu mày. Vừa mới chuyện là ba thái thượng trưởng lão của Hải nhất tộc, giọng hẳn là ngoài ngàn dặm truyền tới, tu vị chỉ sợ là Linh Vọng Cảnh siêu cấp tồn tại. ra thực lực của Hải nhất tộc mạnh như vậy. Lúc này thanh của Đạm Thai Lăng lại truyền tới, hình như có chút tức giận, : - Bệ Diệt có cao hứng hay liên quan gì tới ta? Đạm Thai Lăng ta làm việc còn phải quản sao? Diệp Thần nghe được Đạm Thai Lăng và ba thái thượng trưởng lão chuyện hiểu được tình huống tại, Hải nhất tộc ba thái thượng trưởng lão muốn kết minh với Lôi Thú nhất mạch, Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt hâm mộ Đạm Thai Lăng, cho nên ba thái thượng trưởng lão muốn tác hợp Bệ Diệt và Đạm Thai Lăng, mà Đạm Thai Lăng vui vẻ vì chuyện này. Nghĩ đến tính cách của Đạm Thai Lăng làm sao có thể khuất phục an bài của người khác? - Người trẻ tuổi, nội điện là trọng địa của hải tộc chúng ta, ngoại nhân được đặt chân vào. Trong đó thái thượng trưởng lão trực tiếp với Diệp Thần, ngữ khí lãnh đạm. Diệp Thần cảm giác được nước biển chung quanh mình đông cứng lại, thân thể cách nào nhúc nhích được, vách tường vô hình ngăn cản trước mặt làm cách nào tiến thêm bước. - Đây là đạo đãi khách của Hải nhất tộc sao? Diệp Thần thanh lạnh lùng . - Xin hãy tha lỗi, nội điện của bệ hạ, bất luận kẻ nào được vào. Vị thái thượng trưởng lão kiên trì. - Bệ hạ các ngươi đồng ý, vị thái thượng trưởng lão này, ngươi biết đây là vượt quyền sao? Diệp Thần ngưng mắt nhìn qua nước biển sâu tối đen kia, những thái thượng trưởng lão này đúng là quá bá đạo mà. - Diệp Thần tiểu tử, cứ kệ ba lão tiểu tử kia , ba lão tiểu tử này nội tâm ghen ghét đấy! Bọn họ làm thái thượng trưởng lão, râu ria bó to còn chưa được bước vào khuê phòng của Đạm Thai Lăng, nhảm với chúng làm gì, cứ vào sau! Sư Gia hắc cười tà . "..."
Chương 670: Tinh thần hạch tâm. Diệp Thần im lặng vuốt trán, nhưng mà Sư Gia đúng, nhảm với đám người này làm gì, vào rồi sau. Diệp Thần tranh giành cái gì, chỉ cảm thấy ba tên thái thượng trưởng lão này hình như muốn Đạm Thai Lăng gả cho Bệ Diệt có chút đúng, cho dù vì Hải nhất tộc cũng cần phải hi sinh Đạm Thai Lăng a? Đoán chừng ba thái thượng trưởng lão này có dụng tâm kín đáo. Mặt khác Diệp Thần phi thường bất mãn với tư thái bá đạo của mấy tên này. - Các hạ nên như thế, ba thái thượng trưởng lão đồng ý. Ta mang các hạ vào phòng khách. Tráng hán kia thành khẩn với Diệp Thần, lo lắng Diệp Thần và ba thái thượng trưởng lão sinh xung đột. Lúc này Đạm Thai Lăng ở trong nội điện cũng bất mãn với cách làm của ba thái thượng trưởng lão này, muốn lên tiếng quát lớn, đột nhiên cảm nhận được hồn niệm chấn động, gương mặt tuyệt mỹ đầy kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn qua thiếu niên ở kia. Diệp Thần dĩ nhiên thúc dục thần hồn. Trong óc của nàng lên rất nhiều hình ảnh. Vô tình gặp được trong sơn thôn ban đầu, bản thân Diệp Thần trọng thương nằm giường với ánh mắt quật cường, cái khác là ở cấm vực, Diệp Thần đối mặt tường đá cổ mộ gào rú tuyệt vọng, còn có lần được Diệp Thần giúp mình chữa thương. Đạm Thai Lăng lạnh lùng như băng nhưng cũng có tia hòa tan, khóe miệng mang theo nụ cười yếu ớt, giống như đóa hoa hé nụ, xinh đẹp tuyệt luân. - Chỉ mới qua thời gian ngắn mà ngươi cũng phát triển nhanh như vậy. qua năm. Bốn năm sau ngươi có thể tới bước nào? Tâm thần hợp nhất! Thần hồn và thân thể của Diệp Thần nhanh chóng dung hợp cùng chỗ, cường độ cơ bắp toàn thân lập tức tăng lên mấy chục lần, khí cơ trói buộc chung quanh vào thời khắc này sụp đổ, tức giận quát tiếng, lực lượng cường đại rót vào cánh tay phải, mang theo uy thế mạnh mẽ đánh ra quyền. Diệp Thần đánh ra quyền, nắm đấm cùng nước biển ma sát sinh ra tiếng nổ bén nhọn. Oanh! ! ! Bức tường vô hình ngăn cản trước mặt bị quyền của Diệp Thần đánh nổ nát, chia năm xẻ bảy. Dùng thực lực bản thân Diệp Thần có thể chiến thắng cường giả Vô Thủy Cảnh lục trọng đỉnh phong. Nhưng mà thể nào là đối thủ của cường giả Linh Vọng Cảnh, cũng may Hải nhất tộc có ba cường giả Linh Vọng Cảnh thái thượng trưởng lão, đều ở ngoài ngàn dặm, cũng có toàn lực trói buộc Diệp Thần. Những trưởng lão Hải nhất tộc bình thường đều bị hành động của Diệp Thần chấn trụ. Bọn họ nghĩ tới Diệp Thần lại bá đạo như thế, đây là khiêu khích uy nghiêm ba thái thượng trưởng lão Hải nhất tộc đấy. Nhưng mà bọn họ có lên tiếng cái gì, chỉ khom lưng xuống mà thôi. Đứng sau Diệp Thần là Đạm Thai Lăng, đây là bắc hải chi vương Đạm Thai Lăng cùng ba thái thượng trưởng lão trấn thủ tổ địa đấu sức, bọn họ có tư cách xen vào. Đứng cách Diệp Thần xa là tên tráng hán cũng bị hành động Diệp Thần làm kinh ngạc, lại có tiến lên ngăn cản, chỉ đứng ở bên cạnh mà nhìn, trong nội tâm khiếp sợ thôi, thực lực của Diệp Thần ngờ mạnh như thế. - Làm càn, dám ở bắc hải giương oai! tên thái thượng trưởng lão trong đó tức giận, hạ lệnh: - Chân Ngạn, bắt cho ta! - Nhưng đây là bằng hữu của bệ hạ! Tráng hán bên cạnh Diệp Thần quỳ xuống ra, tuy thần sắc cung kính nhưng lại nghe theo lệnh của thái thượng trưởng lão, trong lòng của rất ràng, bắc hải chỉ có vương chính thức, đó chính là Đạm Thai Lăng! - Ba vị thái thượng trưởng lão, nên nhớ cho kỹ, Diệp Thần là ta mời đến. Trong thanh của Đạm Thai Lăng mang theo tia giận dỗi. đám trưởng lão thầm kinh ngạc, nghĩ tới bắc hải vương tính tình lạnh nhạt, hôm nay vì người xa lạ mà cảm xúc chấn động, mọi người nhìn qua Diệp Thần với ánh mắt biến hóa. Ba thái thượng trưởng lão và Đạm Thai Lăng đều có chút nóng tính, những trưởng lão kia nhíu mày, cả đám lời nào. Bọn họ chuyện , Diệp Thần lên trước từng bước, vào nội điện. Dù sao Đạm Thai Lăng cũng là cường giả Linh Vọng Cảnh lục trọng, lúc nàng chưa tấn giai Linh Vọng Cảnh thực lực vượt qua ba thái thượng trưởng lão, huống chi tại nàng là Linh Vọng Cảnh lục trọng. Ba thái thượng trưởng lão tuy trấn thủ tổ địa, địa vị cao hơn Đạm Thai Lăng ít, nhưng thực lực lại kém xa Đạm Thai Lăng. Ba thái thượng trưởng lão chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Thần bước vào nội điện. Trong biển cả xa xôi, từng đạo hào quang bảy màu bao phủ, ba thân ảnh ngồi xếp bằng đá ngầm. - Đạm Thai càng ngày càng chuyên quyền độc đoán. thái thượng trưởng lão có chút phẫn nộ . cái khác thái thượng trưởng lão cười cười : - Ta và ba người cho dù hợp cùng chỗ, cũng phải nàng đối thủ, Hải nhất tộc có này thiên tài, chúng ta có lẽ may mắn mới đúng. - Thế nhưng mà nàng ột người ngoài vào trong nội điện, chúng ta ngăn cản nàng còn giúp cho người ngoài này, là đáng giận. - Đây chỉ là chuyện , cần để ở trong lòng, thực lực của người nọ các ngươi thấy thế nào? - Người này tuổi còn trẻ có tu vị như thế, trong cơ thể đồng thời có huyền khí cùng hồn niệm, tu vị dường như chỉ là Vô Thủy Cảnh nhất trọng, nhưng tu vị chân lại bằng Vô Thủy Cảnh ngũ lục trọng, thiên phú của sợ rằng kém gì Đạm Thai Lăng, Bệ Diệt hai người. Tên trưởng lão tuy tức giận Diệp Thần cuồng vọng, nhưng thực lực của Diệp Thần xem như công bằng. - như vầy, sao chúng ta chờ thêm vài năm . Dùng ánh mắt Đạm Thai chắc quá kém. Ba thái thượng trưởng lão dù sao cũng cũng là lão giả trải qua thế nhiều năm, tuy trong đó có ít nóng tính, đối với hành động của Đạm Thai Lăng có ít bất mãn, nhưng bọn họ vẫn nhất trí với mục tiêu của Đạm Thai Lăng, chính là thủ hộ Hải nhất tộc. Điểm khác biệt duy nhất, ba thái thượng trưởng lão này xem trọng Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt hơn, hy vọng có thể kết minh với Lôi Thú nhất mạch, mà Đạm Thai Lăng cầm ý kiến phản đối. Diệp Thần tiến vào trong nội điện, nơi này là bị Đạm Thai Lăng bố trí cấm chế nên bên ngoài cách nào dò xét được. Đây là cung điện do thủy tinh tạo thành, rộng rãi mà đại khí, trong cung điện bốn phía có hào quang lưu chuyển, có trang trí rất xa hoa. Diệp Thần qua bậc thang đầy màu sắc, vào cửa , trước cửa có rèm che, tất cả đều dùng minh châu lóng lánh tạo thành, phản xạ hào quang rực rỡ sáng bóng. Từng đạo thủy khí màu lam giống như dây lụa phiêu đãng. Cả cung điện tràn ngập hương khí khiến người ta thích thú, giống như ở trong tiên cảnh vậy. Đẩy rèm che ra, vào trong cung điện, Diệp Thần nhìn thấy bản thể chính thức của Đạm Thai Lăng, ưu nhã đứng ở nơi đó, người mặc váy dài, dây lưng lụa bay múa, tư thái có lồi có lõm, có cảm giác phong nhã nên lời. - Ngươi tới. Đạm Thai Lăng ngẩng đầu nhìn qua Diệp Thần, bình tĩnh ra, thanh ngược lại giống ngày xưa là trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Chương 671: Thiên Nguyên Tinh. (1) thanh của Đạm Thai Lăng như kim tuyến chảy vào trong lòng Diệp Thần, thể nếu Đạm Thai Lăng có sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, lại nhiều thêm vài phần mềm mại đáng , nàng càng kinh diễm hơn. Khó trách Đạm Thai Lăng lại được vinh dự là trong ba đại mỹ nữ của đông đại lục, cũng khó trách người như Bệ Diệt lại chung tình với Đạm Thai Lăng. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Đạm Thai Lăng thấy Diệp Thần tiến đến cũng chuyện, vẫn nhìn mình, đôi mắt đẹp trừng Diệp Thần, trong nội tâm xuất chút cảm giác khác thường, Diệp Thần ngượng ngùng thu hồi ánh mắt, sờ sờ cái mũi, nghiêm mặt : - Ngươi Hải nhất tộc các ngươi cũng phát ít gì đó, biết là vật gì? - Ngươi cũng bắt được tinh thần thủy tinh? Đạm Thai Lăng hơi cảm thấy kinh ngạc, chỉ thấy Diệp Thần thu hồi ánh mắt nhìn mình, cũng xem mình là khách, hỏi thẳng nàng, lại đưa mắt dò xét cung điện. Đây là lần đầu tiên có người tùy ý như vậy với nàng, nhưng mà biết vì sao nàng lại có cảm giác ưa thích như thế. - Vừa mới cầm được tinh thần thủy tinh, tin tức Thị Huyết Kim Giáp cũng là ta phát ra ngoài. Diệp Thần chút giấu diếm ra. - Thị Huyết Kim Giáp là ngươi phát ? Đạm Thai Lăng hồi tưởng lại hình ảnh nhìn thấy trong tinh thần thủy tinh, người phát Thị Huyết Kim Giáp lại giống Diệp Thần chút nào, nghĩ tới Diệp Thần lại có thuật dịch dung cao siêu như vậy. - Ngươi tìm đến ta chính là vì chuyện Thị Huyết Kim Giáp sao? - phải. Ta tới nhắc nhở ngươi, coi chừng ba điện chủ của Chấp Pháp Điện, bọn chúng hình như tu luyện ma công, tu vị lập tức trùng kích Thần Hải Cảnh! Diệp Thần nhìn về phía Đạm Thai Lăng, thấy Đạm Thai Lăng có bộ dạng kinh ngạc hỏi. - Ngươi sớm biết ? - Xem như thế , ta cho ngươi xem thứ này. Thần sắc Đạm Thai Lăng bình tĩnh, tay phải vung lên, chỉ thấy vách Thủy Tinh Cung xuất vô số hình ảnh, tất cả mọi người và công việc đều ra trước mắt. - Đó là cái gì? Ngón tay Diệp Thần chỉ vào đoạn hình ảnh, đó là vật thể hình nón, toàn thân phát ra màu đen sáng bóng, giống như hắc thủy tinh to lớn. - Lúc ban đầu ta còn biết là cái gì, về sau tìm đọc sách cổ mới biết được gọi là tinh thần hạch tâm, khối tinh thần hạch tâm này có thể so với mấy vạn khối tinh thần chi thạch, tùy tiện ai cầm được khối liền có cơ hội trùng kích Thần Hải Cảnh! - Còn có đồ vật nghịch thiên như vậy, vật này tới từ đâu? Diệp Thần kinh ngạc vạn phần, loại ảo vật nghịch thiên này cũng xuất a. - Từ thiên ngoại rơi xuống biển, nó rơi vào trong nước địa cực, đóng băng ở giữa tầng băng chắc chắn, ngay cả cường giả Thần Hải cảnh tới gần cũng bị băng phong chết ngay lập tức. Đạm Thai Lăng tròng mắt trong suốt mang theo cảm xúc khó . - Nếu ai có thể khai quật nó ra, vậy sao biết là nó? Diệp Thần , trong nước địa cực ràng cường giả Thần Hải cảnh cũng thể tới gần, lần đầu nghe nơi này, xem ra thế giới này còn có nhiều nơi thần bí biết. Đạm Thai Lăng duỗi tay phải ra, chỉ thấy trong lòng bàn tay có vài mảnh , ba khối mảnh vỡ màu đen nằm trong tay, nó giống như băng lăng vụn . - Ngươi bắt được? Diệp Thần khiếp sợ hỏi thăm, Đạm Thai Lăng có mảnh vỡ nồng đậm tinh thần chi lực, phải nàng tinh thần hạch tâm hay sao? - Thời điểm nó rơi xuống rơi lả tả rất nhiều mảnh vỡ, ta chỉ có được ba phiến, ba điện chủ Chấp Pháp Điện có lẽ cũng bắt được, biết thế lực khắp nơi có người nào lấy được . Thần sắc Đạm Thai Lăng trịnh trọng ra, mảnh vỡ tinh thần hạch tâm này có thể tạo ra rất nhiều cao thủ. Khó trách Đạm Thai Lăng có thể trong thời gian ngắn trùng kích đến Linh Vọng Cảnh lục trọng. - Trừ tinh thần hạch tâm ra, ngươi còn phát cái gì? Diệp Thần kinh hãi thôi, biết địa cực có đồ chơi như thế, trong lòng của sinh ra ít suy nghĩ, biết vật kia rơi cụ thể ở nơi nào. Đạm Thai Lăng có trả lời, mà là vung tay lên có khối bay tới Diệp Thần, lúc nó bay có hào quang ưu nhã ra. Diệp Thần cũng cầm vào trong tay, ngẩng đầu nghi hoặc nhìn qua Đạm Thai Lăng. - Mảnh vỡ tinh thần hạch tâm này cho ngươi. Thần sắc Đạm Thai Lăng bình tĩnh gợn sóng, trong mắt giống như có cái gì lớn. - Ngươi cho tộc nhân của ngươi? Diệp Thần hơi cảm thấy kinh ngạc. - Tộc nhân của ta chỉ là đám tư chất bình thường, dùng cũng chỉ lãng phí, nếu như ngươi có thể đạt tới Thần Hải Cảnh. Vậy có cơ hội liên thủ với ta đối kháng Chấp Pháp Điện và hồn thú thú triều. Đạm Thai Lăng bình tĩnh trả lời, sớm có quyết định từ lâu. Diệp Thần nhìn qua Đạm Thai Lăng, mỉm cười, trong nội tâm cảm động, tính cách Đạm Thai Lăng gần đây như thế, mặt lạnh tim nóng. - Ta thu! Diệp Thần cũng có khách khí với Đạm Thai Lăng, xác thực cần mảnh vỡ tinh thần hạch tâm này, cẩn thận thu nó lại. Tay phải Đạm Thai Lăng vung lên, chỉ thấy hình ảnh vách tường Thủy Tinh Cung biến hóa, biến thành hải vực vô tận. Vô số hải qua lại trong đó. - Tinh cầu của chúng ta gọi là Thiên Nguyên tinh, truyền thuyết vào lúc sơ khai. Vào khi đó tinh cầu chỉ có phiến đại lục, về sau trải qua tuế nguyệt thương hải tang điền, đại lục phân liệt thành năm khối, ngươi bây giờ ở đông đại lục. Cả Thiên Nguyên Tinh cũng có năm đại lục. Chín vùng biển. Mà hải nhất tộc chúng ta chia làm ba mươi bảy chủng quần, mỗi chủng quần đều thống lĩnh nơi, phân bố khắp chín hải vực. Mà bắc hải của ta trong ba mươi bảy chủng quần Hải nhất tộc là tồn tại yếu. Hải nhất tộc thống nhất hải vực đông đại lục, nhưng mà xưng hô như thế là đúng, tên đầy đủ của chúng ta là băng lam hải nhất tộc. Đạm Thai Lăng thanh thúy dễ nghe, theo nàng trong đại lục phân liệt, Hải tộc, nhân loại, thú... Nghiễm nhiên chính là lịch sử tiến hóa của Thiên Nguyên tinh. Diệp Thần ngẩng đầu nhìn qua hình ảnh phía , đại lục hình thù kỳ quái, xác thực phân thành chín hải vực, bắc hải phạm vi nhất. Những biển cả kia rộng gấp trăm lần bắc hải. Đây là lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh Thiên Nguyên tinh nguyên vẹn. Mới phát đông đại lục chỉ là khối đại lục nhất, thế giới này to vượt qua tưởng tượng của . - Năm khối đại lục trước khi phân liệt gọi là Đông Xuyên đại lục, cũng là đông đại lục do chúng ta, còn có Bắc Lăng đại lục, Nam Hoang đại lục, Tây Viêm đại lục, trung ương chính là khu vực lớn nhất, gọi là Thiên Nguyên cổ lục. Đạm Thai Lăng duỗi ngón tay ngọc chỉ vào vùng đất trung ương. - Thiên Nguyên cổ lục? - Người ở bốn đại lục đều có mậu dịch vãng lai, nhưng mà vài vạn năm qua có ai tới Thiên Nguyên cổ lục, chỉ thấy ghi lại trong văn hiến mà thôi, dù vài vạn năm qua có người , cũng có ai trở về. Vài vạn năm trước Thiên Nguyên cổ lục bị cấm chế khổng lồ bao phủ, nó giống như biến mất hoàn toàn thế giới này. Đạm Thai Lăng êm tai ra.