Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 643: Ngân lang đan.

      - Ta ở chỗ này kiềm chế , ngươi phải mau chóng giết xuống.


      Tông Chu nghiêng mắt nhìn qua Tông Miểu, ra.


      Trước giải quyết đại quân Sư Vương Điện cùng Tinh Điện phía dưới. Lại giết Diệp Thần cũng muộn, bọn họ mặc dù làm gì được Diệp Thần. Nhưng Diệp Thần có khả năng chạy trốn!


      - Tốt!


      Tông Miểu đáp, lại bay xuống dưới, váy dày màu xanh bay múa, nữ nhân này nhìn qua giống như phu nhân, nhưng mà tu vị lại cường hãn hợp thói thường, đạo uy áp phô thiên cái địa bao phủ các nơi.


      Diệp Thần nhìn thấy Tông Miểu bay xuống phía dưới trong nội tâm khẩn trương, muốn thúc dục Chấn Thiên Đỉnh đập tới Tông Miểu thấy Tông Chu đánh tới, chấn bay Chấn Thiên Đỉnh.


      - Đối thủ của ngươi là ta.


      Tông Chu lạnh lùng .


      Tông Chu chính là cường giả Vô Thủy Cảnh lục trọng, dùng thực lực của Diệp Thần tự bảo vệ mình tệ, căn bản có khả năng đột phá ra ngoài.


      - Mặc dù ngươi có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, tính sao, trước diệt tộc ngươi rồi sau!


      Tông Chu trầm nói ra, khóe miệng cười lạnh.


      Diệp Thần lòng nóng như lửa đốt, Tông Miểu chính là cường giả Vô Thủy Cảnh ngũ trọng, trừ , cả Tinh Điện người nào kiềm chế Tông Miểu! Diệp Thần xiết chặt nắm đấm, đạo khí tức quanh quẩn bên người đối kháng với Tông Chu.


      Tông Miểu giống như sao băng bay thẳng tới, uy áp mạnh mẽ bao quanh dãy núi, ép tới mức người ta thở nổi, người tu vị thấp kém bị áp lực khủng bố này áp thổ huyết.


      Trừ Nhất Khối, Thông Thiên Sư Vương và mấy người kia tỏa ra uy áp cực mạnh, những người khác dưới uy áp này đều vô cùng gian nan, Tông Miểu chính là cường giả Vô Thủy Cảnh ngũ trọng, khí tức có thể làm Thần Tôn, Vương tổn thương!


      Vốn Thông Thiên Sư Vương chuẩn bị chiến với Huyết Lang Vương trận nhưng nhìn thấy Tông Miểu từ bầu trời bay xuống, uy áp ít nhất là cường giả Vô Thủy Cảnh tứ ngũ trọng, người này trừ người nào có thể đối kháng được.


      - Thương Lan nhất mạch từ trước đến nay lánh đời ra, vì sao cũng tham gia vào phân tranh của nhân loại!


      Thông Thiên Sư Vương khẽ quát tiếng, vung sư vương thần chùy lên, phóng lên trời, đánh qua Tông Miểu.


      - Nếu như Thương Lan nhất mạch lùi Thông Thiên chỉ có thể ứng chiến!


      - Tinh Điện giết thái thượng trưởng lão của Thương Lan nhất mạch, Sư Vương Điện nếu phải lui Thương Lan nhất mạch chúng ta diệt sát luôn!


      Tông Miểu quát tiếng, lợi kiếm chém qua, luận thực lực Sư Vương Điện kém hơn Thương Lan nhất mạch rất nhiều.


      Oanh! ! !


      tiếng va chạm khủng bố vang lên, Thông Thiên Sư Vương bị đánh lui vài bước, Tông Miểu cũng dừng thế xuống.


      Thương Lan nhất mạch lánh đời lâu, trong ấn tượng của Tông Miểu thực lực của Thông Thiên Sư Vương nhiều nhất chỉ tương đương Vô Thủy Cảnh nhị tam trọng, nghĩ tới hôm nay chống lại nàng Thông Thiên Sư Vương lại thua kém chút nào!


      Thông Thiên Sư Vương và Tông Miểu đối chiến chiêu, đạo lực lượng cường đại lấy bọn họ làm trung tâm bộc phát ra bốn phía, ngừng đẩy lùi những người còn lại.


      Song phương có xu thế bất bại, trong lúc nhất thời sợ rằng khó phân thắng bại.


      Đám người còn lại lo lắng bị khí thế của hai vị cường giả làm tổn thương, nhao nhao cách ra xa xa, những cường giả Vô Thủy Cảnh chiến đấu uy lực quá mạnh mẽ, bọn họ ở quá gần bị xé nát.


      Huyết Lang Vương nhìn qua Thông Thiên Sư Vương cùng Tông Miểu chiến đấu mặt đầy vẻ oán độc, hận ah, nghĩ tới Thông Thiên Sư Vương còn tấn giai trước cả , thực lực còn mạnh hơn mấy lần, sau này khó có thể chống lại Thông Thiên Sư Vương! Hy vọng Tông Miểu có thể đánh chết Thông Thiên Sư Vương, nếu Thông Thiên Sư Vương lúc này toàn thân trở ra, về sau còn nơi cho Lang Vương Điện sống yên ổn!


      Cách đó xa có tiếng trầm đục vang lên, Hắc Dực bị Tiểu Dực quyền đánh bị thương, kêu lên thê lương thảm thiết, mà Kim Dương Điêu ở bên cạnh nhìn chằm chằm gào thét lên đáp xuống, lại ngụm mổ chết Hắc Dực.


      Thi thể của Hắc Dực từ cao rơi xuống, máu tươi rơi xuống như mưa, đời Vương cứ chết như vậy.


      Thời điểm Lang Vương Điện cường thịnh có chín Vương, mà chiến đấu tới bây giờ chỉ và Hỏa Lang Vương hai Huyền thú Vương, còn lại chết trận, Huyết Lang Vương cảm thấy bi ai! Lang Vương Điện hôm nay khó khôi phục huy hoàng năm xưa, chuyện này làm cho Huyết Lang Vương sinh ra cảm giác hùng tuổi xế chiều.


      - Ta muốn tiêu diệt Tinh Điện các ngươi, báo thù cho Ngân Lang Vương, tàn sát sạch các ngươi!


      Huyết Lang Vương bi phẫn hét lên, vung Lang Cuồng Đao lên, con lang huyễn hóa ra rống to.


      - Muốn tàn sát Tinh Điện, ngươi làm được sao? con sói con mà thôi, cũng dám xuất khẩu cuồng ngôn như vậy, lão Hùng ta tát chụp chết ngươi!


      Nhất Khối vẻ mặt chất phác, giơ đao trong tay lên chém mạnh xuống.


      Rầm rầm rầm, Nhất Khối và Huyết Lang Vương đại chiến liên tục, dùng thực lực của ngạnh kháng Huyết Lang Vương cũng thua kém chút nào.


      Kịch chiến tiếp tục chiến cuộc lâm vào trạng thái giằng co, chớp mắt qua hơn tiếng đồng hồ.


      Diệp Thần cùng Tông Chu lăng giằng co, ai cũng động thủ trước, Thông Thiên Sư Vương ngăn cản Tông Miểu, tạm thời có vấn đề gì, cho nên Diệp Thần cũng tỉnh táo lại, cầm chủ ấn xiết chặc lại, Chấn Thiên Đỉnh chậm rãi bay tới, thần hồn kéo dài vào trong Chấn Thiên Đỉnh.


      Chấn Thiên Đỉnh lúc này cũng có viên đan dược màu bạc nằm bên trong.


      Ngân Lang Vương bị hút vào Chấn Thiên Đỉnh, trải qua thời gian dài tế luyện, thân thể cùng thần hồn bị luyện hóa thành đan dược này..


      Viên đan dược này giống như quả trứng bồ câu, toàn thân lóng lánh màu bạc sáng bóng, óng ánh sáng long lanh, có chút khuyết điểm nhặt, giống như quả cầu thủy tinh màu bạc, phía có khí tức màu bạc lưu chuyển.


      Mặc dù Ngân Lang Vương có huyết thống thuần khiết như các tiền bối, thực lực cường hoành, nhưng dù sao cũng là hậu duệ của mười hai cánh Ngân Lang Vương, huyết thống xem như cao quý, nếu cũng bộc phát sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy.


      Hơn nữa Ngân Lang Vương trước khi bị Diệp Thần luyện hóa tấn giai tới Vô Thủy Cảnh! Mặc dù mới vừa vặn tấn giai, nhưng cũng là Vô Thủy Cảnh.


      Viên đan dược này rất có ích với Diệp Thần, Diệp Thần tại là Thần Tôn, Vương đỉnh phong, cách Vô Thủy Cảnh chỉ bước mà thôi, ăn viên đan dược này chừng giúp đột phá! do dự lúc, vẫn kéo dài thời gian vì luyện hóa đan ngân lang!


      Tông Chu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, rất kiêng kỵ với Chấn Thiên Đỉnh của Diệp Thần, cũng biết Diệp Thần có ý định gì, cũng nhìn thấy tình huống trong Chấn Thiên Đỉnh.


      Diệp Thần cẩn thận đưa Chấn Thiên Đỉnh bay tới trước mặt, miễn cho Tông Chu phát giác, tay phải vươn vào trong hắc hỏa của Chấn Thiên Đỉnh, tay phải hơi nhiếp, viên đan dược màu bạc chậm rãi ra, cũng rơi vào tay của Diệp Thần.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 644: Thiên Lang Vũ Dực. (1)

      Hương thơm xông vào mũi, so lúc với đan dược luyện hóa Vương còn nồng đậm hơn vài phần, chỉ ngửi hương thơm đan dược lạ lùng này, huyền khí trong người Diệp Thần rục rịch, thần hồn giãn ra.


      Ngân Lang Vương huyết thống thuần khiết, luyện thành đan dược cũng phải bình thường.


      Tông Chu cảnh giác nhìn cử động của Diệp Thần, nhưng mà hồn lực của thể xuyên qua hồn hỏa của Chấn Thiên Đỉnh.


      Thần hồn của Diệp Thần phóng thích ra ngoài, bao phủ chung quanh bản thân mình, che chắn ánh mắt của Tông Chu, tay phải cầm viên đan dược.


      Chỉ cầm viên đan dược này thôi Diệp Thần cũng cảm giác được lực lượng to lớn truyền vào trong tay, Huyền Vũ chi khí trong tay vận chuyển, mang theo dược lực bành trướng rót vào trong kinh mạch của Diệp Thần.


      Dường như bởi vì huyết mạch của Ngân Lang Vương đặc thù, trong dược lực này có ngân quang kỳ dị, rót vào trong kinh mạch của Diệp Thần cũng mang theo màu bạc.


      Qua lát viên đan dược trong tay của biến mất, bị Diệp Thần hấp thu hoàn toàn.


      ngờ còn chưa nuốt vào mà viên đan dược biến mất, đoán chừng là hiệu quả của Huyền Vũ chi khí.


      Diệp Thần ngẩng đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tông Chu, tùy thời chuẩn bị chiến đấu trận, kì thực huyền khí trong cơ thể ngừng vận chuyển, tiêu hóa dược lực viên đan dược này.


      thể viên đan dược này dược lực quá mạnh, viễn siêu đan dược bình thường, Diệp Thần cảm giác được cường độ cốt cách kinh mạch trong người ngừng đề thăng, tu vị huyền khí ngừng được tăng cường, đạo lực lượng thần bí rót vào trong thần hồn của Diệp Thần.


      Diệp Thần lúc này còn ở trạng thái tâm thần hợp nhất, thân thể cùng thần hồn dung hợp, cường độ thân thể tăng lên vài lần, thực lực cũng tăng lên mấy lần.


      Đúng lúc này sau lưng Diệp Thần có cảm giác ngứa ngáy, ngay vào khắc này Tử Ma Chiến Giáp phía sau lưng lên vỡ ra hai cái động, chỉ nghe phốc phốc vang vọng, đôi cánh bạc ra sau lưng Diệp Thần.


      Huyết mạch mười hai cánh Ngân Nguyệt Thiên Lang vô cùng cường hãn, luyện hóa đan dược này, Diệp Thần hấp thu xong cũng có chút biến dị?


      Đôi cánh chim này dài ba mét, lông vũ màu bạc phủ kín các nơi, lông vũ này có màu bạc sáng bóng như kim loại, nhìn qua có cảm giác lạnh lùng.


      - Mười hai cánh Ngân Nguyệt Thiên Lang, hổ là Tử Hỏa Tinh Sư nhất tộc, Ngân Lang Vương có được huyết mạch cường hãn này mà chỉ mới tu luyện tới Vương, đúng là quá kém mà!


      Sư Gia bên trong Thiên Tinh Ấn cảm thán.


      - Sư Gia, cánh này là chuyện gì, sau này ta như vậy sao? Có chuyện gì ?


      Diệp Thần gấp giọng hỏi, Diệp Thần ngây ngốc, cũng nghĩ ra sau khi hấp thu viên đan dược này lại có thể mọc ra hai cánh.


      - Yên tâm . Cánh này là chí bảo sau khi dung hợp với huyết mạch Ngân Lang Vương, huyết thống của Ngân Lang Vương hẳn là tương đối thuần khiết, đáng tiếc vẫn có mở ra linh trí đạt được truyền thừa của mười hai cánh Ngân Nguyệt Thiên Lang, kết quả lại tiện nghi cho ngươi.


      - Đây là chí bảo?


      Diệp Thần khó có thể tin hỏi thăm, chí bảo này dung hợp với huyết mạch truyền thừa?


      - Đúng vậy, thứ này gọi là Thiên Lang Vũ Dực, hẳn là mười hai cánh Ngân Nguyệt Thiên Lang nhất tộc luyện chế ra cho Thiên Lang, có thể dùng phòng ngự. Cũng có thể tăng tốc độ, là chí bảo khó gặp.


      Diệp Thần cẩn thận cảm thụ chút, phát đôi cánh này quả nhiên mọc ra từ thân thể. Mà mỗi bộ phận dung hợp với thân thể. Thiên Lang Vũ Dực dung hợp với thân thể trình độ cực cao, giống như sinh trưởng da thịt vậy.


      Thiên Lang Vũ Dực là chí bảo có khí linh.


      Vật ấy tính chất rậm rạp, vô cùng rắn chắc. Lợi khí bình thường khó đột phá, có thể dùng phòng ngự, đương nhiên nó cách nào như Tử Ma Chiến Giáp, phòng ngự toàn thân, chỉ phòng ngự bộ phận mà thôi.


      - Thiên Lang Vũ Dực dung hợp vào trong huyết mạch Ngân Lang Vương, đáng tiếc Ngân Lang Vương tới chết cũng dùng được chí bảo này, đúng là tiện nghi cho ta!


      Diệp Thần cười nhạt tiếng, nhìn thẳng qua Tông Chu ở xa xa.


      Tông Chu nhìn thấy Diệp Thần sau lưng mọc ra đôi cánh màu bạc, trong lòng hơi cả kinh, biết Diệp Thần là Huyền thú gì, chẳng lẽ là dị chủng thượng cổ?


      Cánh chim sau lưng Diệp Thần chậm rãi phe phẩy, sáng chói dưới ánh mặt trời, hào quang màu bạc vận chuyển từ từ.


      Huyết Lang Vương cùng Hỏa Lang Vương phía dưới nhìn thấy màn này quá sợ hãi, cánh chim màu bạc này vì sao tương tự với hồn niệm hóa hình của Ngân Lang Vương như thế? Hẳn là Ngân Lang Vương bị Chấn Thiên Đỉnh luyện hóa, thiên phú của Ngân Lang Vương cũng bị Diệp Thần hấp thu?


      Chuyện này quá mức đáng sợ a?


      Thần hồn của Diệp Thần quét qua sau lưng vòng, Tử Ma Chiến Giáp và Thiên Lang Vũ Dực phù hợp hoàn mỹ vô khuyết.


      Bất kể là Tử Ma Chiến Giáp hay là Thiên Lang Vũ Dực, tất cả đều có thể là kiệt tác!


      Dược lực ngừng thẩm thấu vào người, Diệp Thần cảm giác được thân thể, thần hồn của mình dần dần trùng kích Vô Thủy Cảnh.


      Đối vói lĩnh hội ý cảnh võ đạo, Diệp Thần hoàn toàn có thể đạt tới cầu Vô Thủy Cảnh, cảnh giới cũng vượt qua xa, đây cũng tạo thành nguyên nhân tu vị Diệp Thần đột nhiên tăng mạnh.


      Huyền khí màu bạc điên cuồng xoay quanh thân thể Diệp Thần thân, trong mắt Diệp Thần có từng tử hỏa xẹt qua.


      Trong cơ thể Diệp Thần các loại khí tức giao thoa, cũng ảnh hưởng tới phi đao trong đầu của Diệp Thần, tiếp theo là Huyền Vũ chi khí và minh hoàng đai lưng, Chấn Thiên Đỉnh tỏa khí tức ra ngoài, còn có huyết mạch ngân lang vừa hấp thu, còn có bộ phận tử hỏa của Sư Gia.


      Các loại khí tức trong người Diệp Thần ngừng trùng kích, tạo thành đủ loại hỗn loạn, cơ hồ muốn xé nát thân thể Diệp Thần.


      Kinh mạch lần lượt sụp đoạn,dưới tác dụng của huyền khí phi đao cũng khôi phục lại.


      Quá trình này rất thống khổ, giống như bị tra tấn trong địa ngục.


      Diệp Thần cố nén đau đớn thuộc về con người này, luyện hóa từng chút khí tức, thân thể cùng thần hồn trong quá trình này cũng tăng trưởng lên ít.


      Theo thời gian qua , Diệp Thần cảm giác mình hoàn toàn dung hợp với thiên địa.


      lúc này có cảm giác thân thể như hòa hợp với thiên địa.


      Cảm giác này biết vì sao, nhưng thiên địa vạn vật cũng diễn sinh từ đạo.


      Trong đầu có từng hình ảnh xuất , trong nội tâm Diệp Thần có cảm giác hiểu ra thế nào là Vô Thủy.


      Vô Thủy bất diệt, đây cũng là đạo!


      Hôm nay Diệp Thần chỉ mới lĩnh hội Vô Thủy mà thôi, cũng có lĩnh hội bất diệt, nhưng đầy đủ.


      lực lượng cường hoành bành trướng, nó bắt đầu khởi động trong người, bình chướng Vô Thủy chấn động, bỗng nhiên Diệp Thần cảm giác uy áp khổng lồ từ cơ thể của mình khuếch trương ra bốn phương tám hướng, giống như nghiền chết bản thân mình vậy, đây phải uy áp của nhân loại có được, mà là thiên uy chân chính.


      Thiên uy hạo đãng, nương theo thanh ù ù trầm đục, từng đạo hào quang màu vàng áp xuống Diệp Thần, đạo gợn sóng có thể nghiền sập ngọn núi! Diệp Thần giống như bị thiên uy đè ép chết, xương cốt nổ tung.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 645: Thiên Lang Vũ Dực. (2)

      Tử Ma Chiến Giáp hoàn toàn vô dụng, thiên uy trực chủ thân thể và thần hồn của .


      giới hạn, tràn ngập cả thiên địa.


      Dường như nó muốn Diệp Thần thần phục, cuối cùng lùi bước!


      Thiên uy hàng lâm Tông Chu cách Diệp Thần gần nhất cũng cảm giác được uy áp khủng bố, cả kinh bay ra phương xa, dừng lại ở nơi xa nhìn qua, hoảng sợ quan sát Diệp Thần, nghĩ tới tiểu tử này lâm trận tiến giai, còn dẫn tới thiên uy khủng bố như vậy.


      Tông Chu bản thân tấn giai Vô Thủy Cảnh mặc dù có đưa tới thiên uy, nhưng lại nghe qua, ít người thiên phú trác tuyệt, kinh tài tuyệt diễm nếu trong thời gian ngắn ngừng đột phá có thể dẫn phát thiên uy hàng lâm, nghe những người này cường đại tới nghịch thiên, ngay cả thiên địa cũng dung, muốn đánh xuống thiên uy ngăn cản bọn họ tiến lên


      - Cường độ thiên uy của tiểu tử này quá kinh người, thiên tài như thế mà lớn lên đối với Thương Lan nhất mạch của ta nguy mất, hôm nay nhất định phải đánh chết !


      Tông Chu nhìn xa xa, giọng ra, có tiến lên, biết , nếu thời điểm này mạo muội ra tay ngăn cản Diệp Thần đột phá, rất có thể đưa dẫn tới thiên uy công kích, bằng chờ Diệp Thần vượt qua thiên uy áp bách, đến lúc đó Diệp Thần tất nhiên lâm vào trạng thái suy yếu, vừa vặn lên chém giết!


      Thiên uy hạo hạo đãng đãng hàng lâm, giống như núi lớn áp xuống, muốn nghiền ép Diệp Thần thành phấn vụn.


      Trong hư , quanh thân của Diệp Thần chỉ có rợn sóng màu vàng nhạt rậm rạp, lấy làm trung tâm, dư uy ảnh hưởng các nơi, những cao thủ Huyền cấp, Thần Tôn, Vương chiến đấu bầu trời bị thiên uy bao phủ, lập tức cảm thấy được áp bách đáng sợ, giống như ông trời đưa bàn tay nghiền áp xuống, thân thể tự chủ được rơi xuống đất, người tu vị yếu té xuống đất dậy nổi.


      Lực lượng đáng sợ!


      Đây chỉ là dư uy mà thôi, làm cho Huyết Lang Vương và các Vương đỉnh phong khó thừa nhận nổi, có thể thấy được Diệp Thần ở trung tâm thiên uy thừa nhận như thế nào.


      - Nghe thiên uy hàng lâm có thể thành công tấn giai trong trăm , huống chi là thiên uy đáng sợ như thế, chừng căn bản cần ta động thủ, tiểu tử này chết dưới thiên uy!


      Tông Chu nhìn qua Diệp Thần bị thiên uy áp bách nhúc nhích, mặt ra nụ cười lạnh dữ tợn, trong nội tâm tràn ngập khoái cảm nhìn thấy thiên tài vẫn lạc.


      Qua lát cũng chỉ còn lại có Nhất Khối, Thông Thiên Sư Vương cùng Tông Miểu ba cường giả Vô Thủy Cảnh, tuy bọn họ cảm thấy áp lực đáng sợ, nhưng dù sao chỉ là dư uy, vẫn có thể phi hành.


      Nhất Khối ngẩng đầu nhìn qua Diệp Thần bầu trời, gương mặt chất phác mang theo hưng phấn:


      - Xem ra lão đại muốn tấn giai, lão đại thực là lợi hại, ngờ dẫn động thiên uy mạnh mẽ như vậy!


      Lúc trước tại Vương cảnh lâu, thời điểm tấn giai có thiên uy hàng lâm, có thiên uy khủng bố, biết lão đại có thể vượt qua hay , Nhất Khối gãi gãi đầu, có chút bận tâm.


      Thông Thiên Sư Vương cùng Tông Miểu kịch chiến, cảm nhận được áp lực thiên uy mạnh mẽ, trong nội tâm cũng cực kỳ khiếp sợ, thầm cảm thán, Diệp huynh quả nhiên là kỳ tài ngút trời, Thông Thiên Sư Vương hgawns sống lâu như vậy, lần đầu tiên thấy có người tấn giai gặp thiên uy mạnh mẽ như thế.


      - nghĩ tới tấn giai vào lúc này, còn đưa tới thiên uy hàng lâm!


      Tông Miểu nhìn thấy Tông Chu đứng ở xa xa, lập tức hiểu ý của Tông Chu, hạ quyết tâm, đến lúc đó phải ngăn cản Thông Thiên Sư Vương, cho Diệp Thần cơ hội khôi phục!


      Hồn Yểm Bảo Châu bồng bềnh trong hư , có hào quang sáng bóng lóe lên.


      - Tiểu Dực, xông lên, sư phó của ta dùng trận pháp bảo vệ ngươi, đây là cơ hội tốt, chừng ngươi có thể mượn thiên uy này đột phá Vô Thủy Cảnh!


      Thôn Thiên lão giả truyền từ Hồn Yểm Bảo Châu ra ngoài.


      - Sư phó, Diệp Thần ca ca như thế nào, có gặp nguy hiểm hay ?


      Tiểu Dực cũng bị thiên uy ảnh hưởng, áp bách khó ra được, biết phát sinh chuyện gì, cũng bận tân về Diệp Thần nên hỏi thăm.


      - cần lo lắng, Diệp Thần ca ca của ngươi rất tốt, tại nắm chặt thời gian xông lên , nên lãng phí cơ hội này.


      Thôn Thiên lão giả .


      - Được rồi.


      Tiểu Dực nghe Diệp Thần có nguy hiểm, yên lòng, cũng đáp lại.


      Hắc quang bao phủ Hồn Yểm Bảo Châu, Tiểu Dực lập tức cảm thấy sức ép giảm bớt ít. "Vèo" tiếng, bay qua phía Diệp Thần bên này.


      Người trong thành trì đông đảo, Tiểu Dực là người duy nhát dám xông vào thiên uy, những người khác đều bị thiên uy này trấn áp nhúc nhích được.


      Lúc này thiên uy bao phủ Diệp Thần, cảm thấy lực lượng này giống như sóng thần gào thét, ngừng áp bách về phía mình.


      - Thiên uy như thế nào, ta dốc hết sức phá ! Muốn đạt tới đỉnh phong của võ đạo phải dũng mãnh tinh tiến, tử chiến lùi.


      Diệp Thần lùi bước, nhìn qua hào quang kim sắc áp bách tới và giương quyền đánh ra, cánh tay rắn chắc có chút run run, lực lượng bành trướng mạnh mẽ, Huyền Vũ chi khí cũng dung hợp vào trong năng lượng này.


      Oanh! ! !


      Hào quang màu vàng này bị quyền của Diệp Thần đánh tan, chia năm xẻ bảy.


      Nhưng mà hào quang màu vàng liên miên dứt, đạo vỡ đạo khác lại tới, giống như vĩnh viễn có cuối cùng.


      PHÁ...


      Diệp Thần hét lớn, lại quyền đánh tan hào quang màu vàng này, quyền kình mang theo bạo bén nhọn, giống như muốn đánh nổ nát hư .


      Rầm rầm rầm! ! !


      Thiên địa rung động, thiên uy bị chấn nát vẫn phóng xuất lực lượng lôi đình, từng đạo điện quang bao phủ Diệp Thần.


      - ngờ có bao hàm lôi đình thiên phạt!


      Tông Chu cả kinh trợn mắt nhìn qua, hai đấm nắm chặt, tâm tình khẩn trương, dưới tình huống bình thường Diệp Thần ở cảnh giới này thể xúc động lôi đình, tuyệt cho tiểu tử này tấn giai.


      - Diệp Thần tiểu tử, thu hồi Tử Ma Chiến Giáp, dùng thiên phạt rèn luyện thân thể!


      Sư Gia bên trong Thiên Tinh Ấn, dù kiến thức rộng rãi cũng khiếp sợ nhiều, bình thường Thái Thượng Vô Cực tiến vào Thần Huyễn Cảnh mới có thể dẫn phát lôi đình. nghĩ tới Diệp Thần chỉ mới là Vô Thủy có thể dẫn động chút lôi đình, tuy cường độ lớn bằng Thần Huyền Cảnh phải thừa nhận, nhưng vẫn rất kinh người.


      Ý niệm của Diệp Thần khẽ động, thu hồi Tử Ma Chiến Giáp, chỉ thoáng lôi đình đánh lên thân thể của Diệp Thần.


      Diệp Thần vận chuyển Khởi Lôi Đế Quyết, đạo huyền khí lôi hệ cuồn cuộn xông ra, lôi đình oanh lên người của Diệp Thần và dẫn vào trong người của .


      Lôi Đế Quyết vô cùng huyền ảo, lôi đình chi lực đúng là biến thành bổ vật cho , bị Diệp Thần hấp thu, hóa thành lực lượng thân thể.


      Tông Chu và đám võ giả bên dưới trợn mắt há hốc mồm, quả thực khó có thể tin, lôi đình chi lực bị Diệp Thần hấp thu? Tên này quá biến thái!


      - Khí Đoạt Thương Khung!


      - Nộ Hủy Thiên Đoạn!


      Diệp Thần gầm lên, đánh ra từng quyền.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 646: Thiên uy.

      Bành bành bành, từng đạo thiên uy nện xuống, toàn bộ bị Diệp Thần đánh nát, thời điểm tiêu tán còn phóng thích lôi đình chi lực.


      Dưới lôi đình dày đặc, Diệp Thần càng ngừng vận chuyển Lôi Đế Quyết, dẫn lôi đình vào người rèn luyện thân thể.


      Tuyệt đại bộ phận lôi đình bị Diệp Thần hấp thu, còn có bộ phận bị Diệp Thần đánh tan trung, đám đệ tử Diệp gia trong sơn cốc cảm nhận được lôi đình thuần túy trung, nhao nhao lướt đến vận chuyển Lôi Đế Quyết hấp thu lực lượng này.


      Lôi đình cuồn cuộn, lôi quang lập loè, Diệp Thần đứng sừng sững trong thiên lôi, giống như thiên thần.


      Tiểu Dực được Thôn Thiên lão giả che chở, xông vào trong thiên uy của Diệp Thần, bởi vì có trận pháp bảo hộ, thừa nhận lôi đình hơn Diệp Thần rất nhiều, miễn cưỡng chống đỡ áp lực, điên cuồng vận chuyển lực lượng chống lại lôi đình và lĩnh ngộ chân ý võ đạo, nhanh chóng tăng thực lực lên.


      Thiên uy giống như biển gầm, tiếp tục hơn ba mươi sóng ngay cả những người tấn giai Vô Thủy Cảnh lâu, tu vi tới tam trọng cũng dám đối mặt với thiên uy khủng khiếp này, có thể như Diệp Thần càng có ai.


      Đúng lúc này lớp thiên uy càng mạnh hơn hàng lâm, nó giống như hóa thành thực chất, hóa thành tòa nùi àu vàng trấn áp xuống.


      Trong nháy mắt đạo khí tức bàng bạc khuếch trướng ra ngoài, ngọn núi màu vàng này cao hơn vạn trượng, che dậy cả bầu trời áp xuống Diệp Thần.


      Mọi người phía dưới phát trong hư trống rỗng xuất ngọn núi, lập tức cả kinh ngây người, những người tu luyện võ đạo cũng ít, những dân chúng phàm nhân trong thành sớm quỳ rạp đất, cho rằng là thiên thần hàng lâm, dập đầu ngớt.


      Lúc này Tông Chu nhanh chóng lướt qua, đứng ở xa xa, quay đầu nhìn qua ngọn núi àu vàng này, mặt mang theo khiếp sợ sâu, thiên uy mạnh mẽ như thế dám chạm vào, tuy dùng thực lực của có nguy hiểm tính mạng, nhưng nhất định bị thương.


      Nhất Khối, Thông Thiên Sư Vương cùng Tông Miểu nhanh chóng rời xa phạm vi của thiên uy.


      Diệp Thần cảm nhận được lực lượng hủy diệt, da thịt toàn thân muốn nứt, cốt cách rung động, dường như cảm giác được tử vong đáng sợ.


      Ở vào cảnh sống chết trước mắt, trong óc Diệp Thần thanh minh, lúc này thậm chí quên mất thứ gì đó.


      - Võ đạo chân ý, bởi vì tìm kiếm đạo sâu, cho dù là thiên uy cũng thể ngăn cản!


      Diệp Thần tập trung tư tưởng tĩnh khí, đôi mắt nhìn về phía hư , đứng thẳng trong thiên uy, sáu thức vũ kỹ Chưởng Phá Càn Khôn hiển ra, ngừng diễn hóa hoàn thiện, biểu tư thái hoàn thiện nhất của nó trước mặt .


      Vũ kỹ này hoàn toàn thoát ly khỏi phạm trù vũ kỹ thất phẩm, càng được Diệp Thần dung hợp bộ phận tinh nghĩa của chưởng toái ngân hà.


      Quyền Toái Cửu Thiên!


      Diệp Thần quát tiếng, ngưng tụ huyền khí toàn thân đánh thẳng vào trong hư , quyền kia chứa lực tan vỡ vô hạn, lăng oanh ra.


      Oanh! ! !


      Ngọn núi màu vàng này bị Diệp Thần quyền nổ nát, chia năm xẻ bảy, nổ tung, hào quang màu vàng chậm rãi tiêu tán trung.


      Sau khi thân thể cùng thần hồn dung hợp với nhau, cường độ thân thể của Diệp Thần đạt tới trình độ thể tưởng tượng nổi!


      Núi àu vàng bị quyền đánh nát.


      Đám người Tông Chu, Tông Miểu khiếp sợ địa nhìn qua Diệp Thần, nghĩ tới Diệp Thần lại mạnh như vậy!


      Diệp Thần cảm giác được trong mảnh vỡ có chứa chân ý võ đạo, dùng thân thể đón mảnh vỡ này, thu nạp những mảnh vỡ, luyện vào trong cơ thể, trong đôi mắt có hào quang bắn ra.


      Tiểu Dực thấy thế cũng thu nạp mảnh vỡ, ngừng lĩnh ngộ chân ý võ đạo trong đó.


      Thiên uy cũng có chấm dứt như vậy, từng tòa núi màu vàng r, ngừng mà từ cao nện xuống, nện thẳng vào Diệp Thần, giống như vĩnh viễn dừng lại.


      Diệp Thần tóc đen bay lên, con mắt kiên định, đánh ra từng quyền, đánh vỡ thiên uy.


      Đến cuối cùng có tới hai ngọn núi màu vàng nện thẳng xuống, cùng nện vào Diệp Thần.


      Áp lực tăng lên gấp đôi, sắc mặt Diệp Thần ngưng trọng, thiên uy chuẩn bị kết thúc, tuyệt đối thể thất bại vào lúc cuối cùng!


      PHÁ...


      Diệp Thần thúc dục Huyền Vũ chi khí, xiết chặc nắm đấm, quyền mang theo hào quang màu bạc xuất , do huyền khí ngưng tụ thành Huyền Vũ dung hợp với quyền này, đấm thẳng vào hai ngọn núi thiên uy điệp gia.


      Oanh! ! !


      tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, hai ngọn núi màu vàng này bị đánh nổ tung.


      Diệp Thần đắm chìm trong mảnh vỡ, nhận thức chân ý võ đạo trong đó, thần hồn cùng huyền khí đều đạt tới tuyệt đỉnh!


      Khi thiên uy thối lui, huyền khí và thần hồn của Diệp Thần cũng đột phá cảnh giới trước đó, cả hai cùng tiến vào Vô Thủy Cảnh!


      Vô Thủy Cảnh nhất trọng, Diệp Thần xiết chặt nắm đấm, xương cốt toàn thân vang lên răng rắc, tinh khí và lực lượng cường đại bao phủ toàn thân, có chỗ phát tiết.


      Mặc dù chỉ là Vô Thủy Cảnh nhất trọng, nhưng luận thực lực so với lúc Vương đỉnh phong Diệp Thần dám đối kháng với Vô Thủy Cảnh nhị tam trọng. Sau khi tấn giai Vô Thủy Cảnh, cho dù trực diện Tông Chu là cường giả Vô Thủy Cảnh lục trọng, Diệp Thần cũng sợ.


      Rốt cục tấn giai Vô Thủy Cảnh!


      Trong nội tâm Diệp Thần mừng rỡ, ngẩng đầu nhìn qua Tông Chu lăng ở xa xa, trong đôi mắt xuất hàn quang, Tông Chu chính là địch nhân đầu tiên sau khi tấn giai.


      Thiên uy tan biến.


      Đám người Tông Chu, Tông Miểu hoàn toàn nghĩ tới Diệp Thần dưới thiên uy khủng bố như vậy vẫn sống sót hao tổn gì, đều kinh hãi thôi. Vừa mới tấn giai Vô Thủy Cảnh, lại ngăn được thiên uy khủng bố như thế, vậy có ý nghĩa thành tựu tương lai của Diệp Thần vượt xa bọn họ.


      Người này chưa trừ tất nguy hiểm Thương Lan nhất mạch!


      - Thương Lan chiến giáp!


      Tông Chu quát tiếng, thủy hệ huyền khí quanh người ngưng kết thành chiến giáp ở ngoài thân, phòng hộ vào bên trong, trong tay xuất trường kiếm màu lam, mà sau lưng có nhiều thủy hệ huyền khí ngưng thành động vật biển.


      Sau khi đánh tan thiên uy, lực lượng trong người Diệp Thần đạt tới cảnh giới hoàn toàn mới, trong đôi mắt có tử hỏa ra, lưng có đôi cánh sáng bóng, Bất Tử Hắc Hoàng và Thiên Lân Bạch Tê phóng lên trời, khi tu vị Diệp Thần tăng lên, tu vị của chúng cũng đạt tới Vô Thủy Cảnh.


      Bất Tử Hắc Hoàng mở to đôi cánh có hỏa diễm thiêu đốt, cánh giương lên giống như có thể che phủ bầu trời, mà Thiên Lân Bạch Tê hình thể thua kém Bất Tử Hắc Hoàng bao nhiêu, hình thể to lớn như cái thành lũy, chân đạp hư bước lên phía trước.


      Hai con cự thú cùng bổ nhào qua phía Tông Chu.


      - Hai thú Vô Thủy Cảnh!


      Trong nội tâm Tông Chu giật mình, nghĩ tới Diệp Thần trừ bản thân mới tấn giai Vô Thủy Cảnh ra, ngờ còn triệu hồi hai thú Vô Thủy Cảnh, nhưng mà hai con thú Vô Thủy Cảnh này dường như chỉ là Vô Thủy Cảnh nhất trọng mà thôi.


      - Vô Thủy Cảnh nhất trọng, cũng dám làm càn trước mặt của ta!


      Tông Chu hừ lạnh tiếng, động vật biển sau lưng biến lớn, độ cao đạt tới sáu mươi mét, giống như con hồng hoang cự thú, nó vung móng vuốt sắc bén của mình lên nện thẳng vào Bất Tử Hắc Hoàng cùng Thiên Lân Bạch Tê

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 647: Thiết quyền. (1)

      Oanh! ! !


      Động vật biển chụp xuống cái, móng vuốt như cương đao xé rách bầu trời, giống như muốn xé nát thiên địa.


      Chưởng phong hạ xuống xuất phong bạo từng hồi.


      Động vật biển chụp xuống khiến Diệp Thần cảm giác được áp lực lớn lao chưa từng có, Bất Tử Hắc Hoàng cùng Thiên Lân Bạch Tê sợ hãi, phóng lên trời, công kích động vật biển.


      Bành! ! !


      Bất Tử Hắc Hoàng và Thiên Lân Bạch Tê bị chưởng của động vật biển đánh thẳng tới, hào quang quanh người ảm đạm chút, động vật biển ngửa đầu gào rống to lớn, móng vuốt sắc bén đập thẳng vào đỉnh đầu Diệp Thần, vuốt này giống như che phủ bầu trời, dưới khí thế áp bách khổng lồ này khí chung quanh trở nên ngưng trọng hơn.


      Giống như đưa thân vào trong vùng biển giông tố, chưởng phong giống như sóng to gió lớn quét Diệp Thần bay ra xa.


      Động vật biển này do huyền khí thủy hệ ngưng tụ mà thành, nó giống như cỗ máu chiến tranh to lớn, hoàn toàn nghe theo người chỉ huy điều khiển.


      - chết !


      Thần sắc Tông Chu dữ tợn, kích này có lực lượng thua gì trăm vạn cân, cho dù sáo trang bát phẩm Tử Ma Chiến Giáp sợ rằng cũng ngăn cản được, mặc dù đánh nát Tử Ma Chiến Giáp, nhưng công kích cũng trùng kích lên người Diệp Thần, cũng đủ đánh chết Diệp Thần!


      Người này thể lưu!


      Trong nội tâm Tông Chu kiêng kị sâu, nếu hôm nay để Diệp Thần tránh được, ngày sau cảm thấy cuộc sống khó an bình.


      Cự trảo rơi xuống, Diệp Thần cảm giác lực áp bách cực kỳ lớn giáng trần, muốn nghiền nát thân thể của thành mảnh , ngẩng đầu nhìn qua cự thú trước mặt, bản than mình bé như đám bụi.


      Mặc dù tấn giai tới Vô Thủy Cảnh nhất trọng, nhưng so sánh với Tông Chu là cường giả cảnh giới Vô Thủy Cảnh lục trọng vẫn kém hơn quá xa, ngay cảngưng hóa kim binh giáp sĩ cũng có khả năng đối kháng với động vật biển, tại chỉ còn cách tâm thần hợp nhất mới có thể chiến trận!


      Tóc đen của Diệp Thần bay lên, ánh mắt lăng lệ ác liệt, thần hồn cùng thân thể nhanh chóng dung hợp, giống như mật độ xương cốt trở nên đặc hơn, vào lúc này được tăng cường vô số lần.


      Đối mặt với động vật biển cực kỳ to lớn, Diệp Thần vẫn có lui bước, xương cốt toàn thân nổ đùng đùng. Tâm thần hợp nhất, Diệp Thần tránh né khí thế của động vật biển.


      Cảm giác được chưởng lực cực mạnh nện xuống.


      Diệp Thần tức giận quát tiếng, lăng đánh ra quyền, quyền ý đạt tới đỉnh phong, quyền này mang theo chân ý võ đạo vô thượng.


      Cường giả Vô Thủy Cảnh có chân ý võ đạo càng mạnh quyền kình càng mạnh.


      Quyền Toái Cửu Thiên!


      Diệp Thần ngăn cản cự chưởng của động vật biển giáng xuống.


      Oanh! ! !


      thanh nổ tung vang vọng, chỉ thấy quyền của Diệp Thần đánh tan cự chưởng của động vật biển.


      - Điều đó có khả năng!


      Tông Chu khó có thể tin kêu lên, Diệp Thần ngăn cản được công kích của động vật biển, hơn nữa còn đục lỗ chưởng của động vật biển.


      Diệp Thần vừa mới tấn giai Vô Thủy Cảnh, chỉ là Vô Thủy Cảnh nhất trọng mà thôi!


      - Bí pháp Thương Lang nhất mạch, gì hơn cái này!


      Diệp Thần hừ , lao tới đánh ra quyền vào động vật biển, quyền này có tàn ảnh đầy trời, bạo phát thanh vô cùng chói tai.


      Bành bành bành, Diệp Thần đánh ra mỗi quyền vào người động vật biển đều xuất cái động lớn.


      Động vật biển càng ngừng gào thét, công kích qua phía Diệp Thần. Nhưng mà công kích bị Diệp Thần linh hoạt tránh .


      Quyền kình cuồng bạo của Diệp Thần ngừng khiến động vật biển bị thương, chỉ qua lát động vật biển bị Diệp Thần đánh bại lui liên tục. Tùy thời tiêu tán.


      - Ah! Dám khinh thị bí pháp Thương Lan của chúng ta, ta nhất định phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!


      Tông Chu cuồng nộ quát to lên, từ khi tấn giai đến Vô Thủy Cảnh, đây là lần đầu tiên hứn chật vật như vậy. ngờ suýt nữa bị vô danh tiểu tốt này đánh tan động vật biển.


      Toàn thân Tông Chu bị động vật biển bao phủ, sắc mặt dữ tợn, thao túng động vật biển tấn công Diệp Thần.


      - Còn phục!


      Trong đôi mắt Diệp Thần bắn ra đạo hàn quang. vòng xoáy khủng bố được hình thành ngưng tụ vào trong quyền của Diệp Thần, bắn ra hào quang sáng ngời, quyền này dung hợp Huyền Vũ vào trong, quát.


      - Nát cho ta!


      Diệp Thần đánh quyền vào đầu động vật biển.


      Oanh! ! !


      Quyền kình của Diệp Thần phô thiên cái địa nện thẳng xuống, oanh kích vào đầu động vật biển, động vật biển bị Diệp Thần đánh trúng, ngửa mặt lên trời rên rĩ tiếng, toàn than của nó xuất vết rạn nứt, bắt đầu rơi xuống như thủy tinh, chia năm xẻ bảy nổ tung.


      Bành, động vật biển do huyền khí ngưng kết mà thành tiêu tán trung.


      Giờ khắc này mọi người vô cùng khiếp sợ, bọn họ nhìn thấy động vật biển khủng bố bị Diệp Thần dùng quyền đánh tan, cuối cùng quyền vẫn hoàn hảo, rốt cuộc cường độ thân thể thế nào?


      - Diệp Thần ca ca quá lợi hại!


      Tiểu Dực ngẩng đầu sợ hãi than, vừa rồi trong thiên uy hấp thu rất nhiều mãnh vỡ chân ý võ đạo và lôi đình, thực lực cũng tấn giai đến Vương đỉnh phong, chỉ kém chút là đột phá lên Vô Thủy Cảnh


      Tiểu Dực nhìn thấy Diệp Thần quyền đánh nát động vật biển, cũng nhiệt huyết sôi trào, thi triển Tuyệt Hàn Băng Ngục giáng xuống Hỏa Lang Vương.


      đám đệ tử Tinh Điện sĩ khí đại chấn, phát động công kích điên cuồng vào người Lang Vương Điện cùng Thương Lan nhất mạch.


      Ngay cả Thông Thiên Sư Vương cũng khiếp sợ thực lực Diệp Thần tấn giai Vô Thủy Cảnh, nếu là người đối chiến với Tông Chu Vô Thủy Cảnh lục trọng, mặc dù cầm sư vương thần chùy trong tay, chỉ sợ cũng phải đối thủ của Tông Chu. Thực lực cua Diệp Thần hoàn toàn vượt qua !


      Diệp Thần quyền nổ nát động vật biển cũng có dừng lại, quyền thế của như sao băng, dùng xu thế gì cản nổi tấn công Tông Chu.


      - Chịu chết !


      Tốc độ của Diệp Thần càng lúc càng nhanh, quyền vạch phá khí mang theo hỏa quang nồng đậm.


      Tấn giai Vô Thủy Cảnh, sau đó hấp thu nhiều lực lượng lôi đình, Diệp Thần đối càng lĩnh hội nhiều hơn về Bôn Lôi Thiểm bí pháp, tốc độ tăng lên nhanh chóng ít.


      Dưới gia tốc này, quyền kình của Diệp Thần càng ngày càng mạnh.


      Dưới uy thế khủng bố này, Tông Chu là cường giả Vô Thủy Cảnh lục trọng cũng sinh lòng sợ hãi.


      - Thương Lan kiếm trận!


      Tông Chu khẽ quát tiếng, quanh người xuất mấy ngàn cự kiếm màu xanh da trời, tất cả đều tỏa hàn quang, vô cùng khủng bố.


      Kiếm trận vừa ra tất cả bị hòa quang màu xanh bao phủ.


      Mấy ngàn cự kiếm màu xanh da trời hình thành trường kiếm dài mấy trăm mét chém thẳng qua Diệp Thần.


      Trường kiếm mấy trăm mét này giống như cự long đâm thẳng vào Diệp Thần, phát ra tiếng gào thét vù vù.


      - PHÁ...


      Diệp Thần nhìn thấy sóng kiếm này tới, cũng tránh né, dùng khí thế vô cùng mạnh mẽ giơ nắm đấm lên đánh ra.


      Quyền kình của Diệp Thần oanh ra, chỉ thấy cự kiếm màu xanh da trời va chạm vào quyền kình của Diệp Thần nhao nhao chấn nát, kiếm quang sắc bén gãy từng khúc.


      đường lao qua, mấy ngàn cự kiếm màu xanh da trời vỡ nát.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :