Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 565: Cái mông của ta!

      - Đây là cho ngươi.


      Nhất Khối nhận lấy túi càn khôn, mở ra túi càn khôn nghi ngờ nhìn thoáng qua, giật mình sửng sốt chút, ngay cả ở trong núi làm đại vương, có kiến thức gì, nhưng đan dược này tốt xấu, vừa nghe mùi vị là có thể nghe được ra, tuyệt đối là cực phẩm đan dược, hơn nữa có mấy chục viên a!


      - Tạ lão đại!


      Nhất Khối hưng phấn mà cúi người, tâm tình như đưa đám lúc trước kia tan thành mây khói, những đan dược này tuyệt đối là hàng đáng giá, mùi thuốc nồng nặc kia thấm vào ruột gan, chừng có thể giúp đột phá!


      - Sau này theo lão đại lăn lộn, thứ tốt thể thiếu ngươi, nếu ngươi đầy đủ trung thành, chờ qua thời gian ngắn, ta dạy ngươi chút tuyệt thế bí pháp!


      Diệp Thần rất đại độ vỗ vỗ Nhất Khối, phát cùng Nhất Khối đứng chung chỗ, quá có khí thế làm lão đại, thân thể của cao chỉ bất quá ngang bụng Nhất Khối mà thôi.


      - Vâng, lão đại, sau này ta nhất định duy lão đại như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, phó thang đạo hỏa, chối từ.


      Nhất Khối nghe được tuyệt thế bí pháp, ánh mắt sáng lên, phát ra quang mang sâu kín.


      - Lúc trước các ngươi đầu heo kia là lai lịch gì, cũng là Vương?


      Diệp Thần nhìn về phía Nhất Khối mở miệng hỏi.


      Nghe được Diệp Thần hỏi thăm, con ngươi Nhất Khối quay tròn chuyển chút:


      - Vâng, lão đại, con heo kia cũng là con thú Vương, bất quá chẳng qua là Vương trung kỳ, nhưng mà quá trơn trượt, mỗi lần ta cùng đánh nhau cũng là lỗ lả, lão đại ngươi nhìn, mông đít ta còn bị đầu heo kia gặm vài miệng.


      Nhất Khối vừa vừa muốn cỡi quần cho Diệp Thần nhìn.


      - Ngừng! cần cỡi quần, ta biết là tốt rồi.


      Diệp Thần đầu đầy hắc tuyến, vội vàng ngăn trở Nhất Khối, nghĩ thầm, Vương Trư Củng Củng này chẳng những sờ mông nữ nhân, còn cắn mông nam nhân sao? Mặc dù Nhất Khối phải là người, nhưng nhất định là con công, này cũng ăn được, thần hồn Diệp Thần đạt tới cực hạn cách nào thu phục Vương nữa, xem ra là thể thu phục Vương Trư Củng Củng kia.


      Vương Trư Củng Củng này chỉ có Vương trung kỳ, lại ngay cả Vương đỉnh Nhất Khối cũng đánh lại, quả có chút môn đạo.


      - người con heo kia tất cả đều là Hồn Ngọc, có vài vật là Hồn Ngọc tinh túy chế thành, biết là từ đâu ra, lão Hùng ta mất khí lực to, mới từ nơi nó cướp được dây chuyền này! Bất quá có mấy ngày, ta phát cổ nó lại thêm cái dây chuyền Hồn Ngọc.


      Diệp Thần nhìn thoáng qua cổ Nhất Khối, cái dây chuyền Hồn Ngọc kia phát ra hắc sắc quang trạch sâu kín, Hồn Ngọc này tuyệt đối là thứ tốt, biết Vương Trư Củng Củng từ nơi nào làm đến nhiều như vậy.


      - Lão đại, ngươi muốn thu đầu heo kia sao?


      Nhất Khối mắt hi ha nhìn Diệp Thần.


      - Ngươi huyệt động kia ở nơi đâu?


      Diệp Thần mở miệng hỏi.


      - Lão đại muốn huyệt động kia sao?


      Ánh mắt Nhất Khối sáng lên, trong lòng hầm hừ nghĩ tới, con heo cắn cái mông ta kia, ngươi nhất định phải chết, ngươi đợi đến bị lão Đại ta thu phục a, đến lúc đó ta cũng muốn hung hăng cắn mông ngươi hai cái!


      - Bên trong huyệt động kia đầy cơ quan, hết sức hung hiểm, ta vào nhiều lần cũng thiếu chút nữa bị ghim thành con nhím.


      - Mang ta xem chút.


      Diệp Thần .


      - Vâng.


      Nhất Khối hưng trùng trùng .


      Hai cái thân ảnh lăng bay vút .


      Đại khái sau nửa giờ, xuyên qua từng mãnh rừng rậm trầm, nơi xa trong vách núi, cái huyệt động sâu thẳm ra trong tầm mắt Diệp Thần, trong huyệt động kia, thác nước chậm rãi chảy xuôi.


      - Tiểu tử, đó là Hồn Ngọc quáng mạch, bên trong đầy cấm chế cùng cơ quan, bất quá những cấm chế cơ quan này cũng làm khó được Sư gia ta, nội bộ cấm chế cơ quan kia, biết là huyệt mộ người nào, giống như có quan tài.


      Thanh Sư gia từ trong Thiên Tinh Ấn truyền đến.


      - Hồn Ngọc quáng mạch?


      Trong lòng Diệp Thần chấn động, mỗi khối Hồn Ngọc cũng giá trị liên thành, chính là bảo bối khó được, nơi này lại có cả quáng mạch!


      - Đầu heo kia cũng ở bên trong, vào xem chút !


      Sư gia ha ha cười tiếng .


      Diệp Thần quay đầu lại nhìn thoáng qua Nhất Khối :


      - Nhất Khối, theo ta.


      Sưu tiếng, bay vút ra.


      Bộ dáng Nhất Khối có chút khẩn trương, nhưng vẫn kiên trì theo phía sau Diệp Thần, tới huyệt động này mấy lần, mỗi lần cũng là thê thảm nỡ nhìn, dám tiến vào nơi này, nhưng mà Diệp Thần muốn vào , cũng dám nghe.


      - Đừng lo lắng, theo sát ta, nhớ kỹ vị trí ta trải qua, xúc động cơ quan!


      Diệp Thần đối với Nhất Khối .


      Sưu tiếng, Diệp Thần lướt vào huyệt động.


      Nhất Khối chặc theo ở phía sau Diệp Thần, trong nháy mắt liền xâm nhập sâu ngoài mấy trăm thước trong huyệt động, trước kia thời điểm tới nơi này, cần biết bay hay chạy, chỉ cần xâm nhập huyệt động mười mấy thước, cơ quan kia liền giống như mưa sa, nhưng theo ở phía sau lão đại, lại cái cơ quan cũng có kích động, thoáng cái liền lướt vào mấy trăm thước.


      - Lão đại quả nhiên lợi hại!


      Trong lòng Nhất Khối thầm nghĩ, từ đến lớn ở trong núi lớn lên, là dế nhũi chưa từng thấy xã hội, hình xăm của cũng là từ con thú trưởng giả học được, thú trưởng giả kia thỉnh thoảng cùng chút thế giới bên ngoài, chỉ phục những người năng lực so với mạnh, bị Diệp Thần tuần phục, lại chiếm được nhiều đan dược trân quý như vậy, lại nghe có thể học tập tuyệt thế bí pháp, đối với Diệp Thần thần bí cường đại, khỏi sinh ra tia kính nể cùng thần phục.


      Chung quanh đây khí cơ giăng đầy, nơi nơi là cơ quan, nếu như phải là Sư gia dẫn đường, coi như là Vô Thủy cảnh cường giả, cũng chưa chắc có thể vào được!


      Sưu sưu, hai cái thân ảnh giống như sao băng, đường hướng sâu thẳm dưới đất, sau nửa canh giờ, bọn họ tiến vào huyệt mộ dưới đất, mộ thất kia cực kỳ rộng rãi, trung ương để thạch quan rất lớn, cao hai bốn thước, dài hơn 10m, bên cạnh băng đá ghế đá, Thạch Nhân thạch mã thành tấm đặt ở đó, cái trông đến đầu, chừng mấy ngàn, chủ nhân huyệt mộ này cũng biết là người nào, huyệt tạo được coi như là tương đối rộng rãi .


      Hướng nơi xa nhìn lại, chỉ thấy nơi xa nham bích phát ra quang trạch hắc sắc sâu kín, cả huyệt mộ này lại đều ở trong Hồn Ngọc quáng mạch, biết là người nào, mở ra cái huyệt mộ như vậy.


      Diệp Thần cảm giác được, trong mộ phòng này tràn đầy lực lượng Hồn Ngọc dật tán, ở chỗ này tu luyện Hồn Niệm, tuyệt đối là làm ít công to.


      - Diệp Thần tiểu tử, đây chính là địa phương tu luyện Hồn Niệm tốt a!


      Sư gia cảm giác chút .


      - Thi thể trong quan tài kia biết tại sao, lại thấy, bên trong cũng có ít di vật của chủ nhân huyệt mộ, đáng tiếc người này tu vi cao, cũng phải là cái đại năng gì, bên phải nơi đó có ba thạch thất, có ít bảo bối, Diệp Thần tiểu tử, ngươi phát tài rồi.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 566: Động quật tài bảo! (1)

      - Ta xem chút!


      Diệp Thần vừa dứt lời, chỉ thấy nơi xa trong đồng tử Thạch Nhân cự đại đột nhiên phát ra quang mang màu đỏ tươi, khóa Diệp Thần cùng Nhất Khối.


      Thạch Nhân kia cao năm thước, người mặc kim giáp, trang nghiêm uy vũ, nó ngó chừng Diệp Thần cùng Nhất Khối, thanh trầm thấp khàn giọng:


      - Là ai dám can đảm xông vào nơi ta ngủ say, loài người, các ngươi nhanh rời , ta tha các ngươi con đường sống, nếu nơi này liền là nơi táng thân của các ngươi!


      Trong con ngươi Thạch Nhân kia lộ ra hung quang, Nhất Khối bị làm cho sợ đến co lại đầu, Thạch Nhân này lại có thể , là quá kinh khủng, chẳng lẻ nơi này là huyệt mộ của Thạch Nhân kia?


      Lúc này, Sư gia trong Thiên Tinh Ấn chê cười tiếng :


      - Giả thần giả quỷ, cũng lấy ra dọa người, Sư gia ta như thế nào dễ lừa gạt như vậy! Diệp Thần tiểu tử, dùng thần hồn nhìn nó xem!


      Diệp Thần khẽ quát tiếng, đạo Thần hồn dọc theo người ra, chung quanh hết thảy ràng đập vào mắt, nhanh chóng khóa bóng ma trong góc, chính là đầu Vương Trư Củng Củng kia!


      Mặc dù thần hồn của Diệp Thần cách nào thuần phục Trư Củng Củng, nhưng vẫn có thể cho Trư Củng Củng áp bách mãnh liệt, thần hồn của hóa thành bó, hướng trong đầu Vương Trư Củng Củng ghim .


      Thạch Nhân kia mở miệng chuyện, cũng là Vương Trư Củng Củng giả thần giả quỷ.


      - Má ơi!


      Vương Trư Củng Củng dạt ra bốn vó, thúc dục những Hồn Ngọc người, mấy khối Hồn Ngọc kia đen sáng lóng lánh, thình thịch tiếng, đụng vỡ thần hồn của Diệp Thần.


      - Heo , ta rốt cuộc tìm được ngươi, đừng chạy, ta muốn đem ngươi cắt thành thịt heo!


      Nhất Khối nhìn thấy Trư Củng Củng, lập tức giận dữ, tung người đánh tới Trư Củng Củng, hướng về phía Trư Củng Củng cái bổ nhào.


      Chỉ thấy Trư Củng Củng mở to ánh mắt vô tội, thủy uông uông nhìn Nhất Khối, mắt thấy Nhất Khối nhào tới nó, nó sưu tiếng mãnh liệt nhảy lên, từ dưới hang Nhất Khối chạy , thình thịch tiếng, chỉ thấy Nhất Khối đầu đụng vào Thạch Nhân, đem Thạch Nhân kia đụng chia năm xẻ bảy.


      - Ai u!


      Nhất Khối vuốt đầu trọc phát sáng của , lập tức đứng lên, tiếp tục đánh về phía Trư Củng Củng.


      Ở trong mộ phòng rộng lớn này, cuộc truy đuổi chiến bắt đầu, chỉ thấy những Thạch Nhân kia binh binh binh binh toái đầy đất.


      - Các ngươi chết chắc, đây là địa bàn Vương Trư Củng Củng ta, Vương Trư Củng Củng ta chính là đại năng chuyển thế, các ngươi dám ở địa bàn của ta giương oai, các ngươi chết chắc, cửu thiên thập địa có ai cứu được các ngươi rồi.


      Trư Củng Củng vừa hừ hừ thẳng gọi, vừa ở dưới Nhất Khối truy kích nhanh chân chạy như điên.


      - đầu Trư Vương nho , cũng dám mình là đại năng chuyển thế!


      Sư gia ha ha cười tiếng, đối với Vương Trư Củng Củng này, hoàn toàn là để ở trong lòng.


      Diệp Thần ở bên nhìn Nhất Khối truy kích Trư Củng Củng, khỏi lắc đầu cười cười, Trư Củng Củng đối với có uy hiếp gì, mừng rỡ giao cho Nhất Khối, hướng ba thạch thất phía trước tới, nơi đó là có ít thứ tốt.


      Thấy Diệp Thần hướng ba tòa thạch thất kia chạy , tiến vào gian thạch thất trong đó, Trư Củng Củng nóng nảy, kêu thảm thiết :


      - Tài bảo của ta! Những thứ tài bảo này là Trư Củng Củng ta phát trước, các ngươi đám cường đạo này!


      - Heo , ngươi biết ta là làm nghề gì sao? Ta là sơn tặc đại vương, đương nhiên là cường đạo, cái kia là lão Đại của ta, lão Đại ta là làm gì biết ?


      Nhất Khối hừ , hướng về phía Trư Củng Củng lại là hùng chưởng.


      Sưu tiếng, Trư Củng Củng lại từ giữa hai tay Nhất Khối chui ra ngoài, quay người lại há mồm cắn lấy mông đít Nhất Khối.


      - Ngao ô! Cái mông của ta!


      khối phát ra khóc thét thê lương.


      ở thời điểm Trư Củng Củng điên cuồng gặm cái mông Nhất Khối, Diệp Thần tiến vào trong thạch thất kia, hướng phía trước mặt nhìn lại, mảng lớn bảo quang, cực kỳ chói mắt.


      Diệp Thần cũng giật mình sửng sốt chút, rất nhiều bảo bối!


      Trong mảnh thạch thất nho này, lại chất đống lớn Hồn Ngọc, biết có bao nhiêu, còn có ít là dây chuyền, vòng tay gia công qua.


      - nhiều Hồn Ngọc!


      Diệp Thần rung động dứt, trừ Hồn Ngọc ra, còn có các loại đồ châu báu, trang sức, đeo tay biết dùng tài liệu gì chế luyện thành, quả thực sắp đem thạch thất chu vi mấy thước này chất đầy .


      Tùy tiện khối Hồn Ngọc cầm ra bên ngoài, đều là bảo vật giá trị liên thành, nơi này lại có mấy ngàn khối, nếu ủy thác bán đấu giá, lấy tới tiền đoán chừng mua cả Trung Ương đế quốc cũng dư dả .


      Lão Thiên của ta, đem những Hồn Ngọc này bán phần, là có thể chế tạo ra mấy bộ vạn kiếm kiếm trận!


      - Thu sạch!


      Diệp Thần thi triển huyền khí, đem những Hồn Ngọc đó toàn bộ nâng lên, phần phật toàn bộ thu vào trong gian bao tay, đem những thứ đó chồng chất trong góc gian bao tay.


      Trong thạch thất gì đó liền bị Diệp Thần thu còn mống.


      - cái thạch thất thứ hai!


      Diệp Thần tung người lướt ra thạch thất này, xoay người tiến vào thạch thất thứ hai.


      Nơi xa, Nhất Khối cùng Trư Củng Củng kịch liệt chiến đấu, Trư Củng Củng gắt gao cắn cái mông Nhất Khối, bất kể Nhất Khối làm sao vứt, cũng cách nào đem Trư Củng Củng bỏ rơi, đau đến lớn tiếng tru lên, mặc dù da dày thịt béo, nhưng mà hàm răng của Trư Củng Củng lợi hại, cắn đến Nhất Khối nước mắt chảy ròng, bàn tay to càng ngừng lay lay, thoáng cái níu lấy cái đuôi của Trư Củng Củng.


      - Buông miệng của ngươi ra!


      Nhất Khối dùng sức kéo cái đuôi của Trư Củng Củng.


      Trư Củng Củng dám há mồm, trong cổ họng phát ra thanh gào khóc trầm thấp, mồm miệng kêu:


      - Mau buông cái đuôi!


      - Ngươi thả trước!


      Nhất Khối tê tê rút ra lãnh khí hô.


      - Ngươi phóng trước, ngươi thả ta lập tức thả!


      Trư Củng Củng cổ họng hừ hừ hai tiếng .


      - Ta mới ngu như vậy!


      Nhất Khối liều mạng kéo ra cái đuôi của Trư Củng Củng.


      Trư Củng Củng đau đến gào khóc thẳng gọi, càng thêm dùng sức cắn cái mông Nhất Khối.


      - Má ơi, cái mông của lão Hùng ta!


      Đau đớn tê tâm liệt phế từ mông đít Nhất Khối truyền đến, Nhất Khối quả thực muốn khóc ra thành tiếng.


      - Mau buông miệng của ngươi ra, cái mông của ta muốn nứt !


      - Ngươi trước buông cái đuôi của ta, ta lập tức thả!


      - Ngươi cho rằng ta là heo sao?


      Nhất Khối giận dữ.


      - Ngươi đây là vũ nhục heo!


      Trư Củng Củng cắn mạnh, Nhất Khối gọi thảm hại hơn .


      - Chúng ta cùng nhau phóng!


      - Tốt, cùng nhau phóng!


      Trư Củng Củng cùng Nhất Khối rốt cục tách ra, Nhất Khối nước mắt chảy ròng vội vàng nhu cái mông của mình, mà Trư Củng Củng cũng ngừng lăn lộn đầy đất, tên to con này khí lực quá lớn, thiếu chút nữa đem cái đuôi của nó xé đứt .


      Trư Củng Củng hướng thạch thất nơi xa nhìn lại, chỉ thấy thạch thất trong đó rỗng tuếch, nhất thời so sánh với giết nó còn khó chịu hơn, bi thảm :


      - Tài bảo của ta!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 567: Động quật tài bảo! (2)

      Trư Củng Củng muốn đánh về phía thạch thất kia, chỉ thấy Nhất Khối vươn ra hùng chưởng, hướng Trư Củng Củng đánh tới.


      - Heo ngươi đừng chạy!


      Nhất Khối tay xoa cái mông, tay còn lại chụp vào Trư Củng Củng.


      Diệp Thần từ trong thạch thất thứ nhất ra ngoài, tiến vào trong thạch thất thứ hai, chỉ thấy trong thạch thất này lơ lững hơn mười Linh Bảo, trong hơn mười Linh Bảo này, có kiếm, có trường mâu, có chiến kích còn có các loại che cụ, chúng cứ như vậy huyền phù ở nơi đó, mỗi vật tràn ngập các loại màu sắc lưu quang, vừa nhìn liền biết cũng phải là vật phàm.


      Hơn mười Linh Bảo này mỗi vật cũng ít nhất là bảy tám phẩm, thậm chí còn có cửu phẩm!


      Mỗi bảy tám phẩm Linh Bảo cũng là tương đối đáng giá, Diệp Thần hưng phấn thôi, tay phải vừa động cách nhiếp vật, chỉ thấy hơn mười Linh Bảo kia sưu sưu sưu hướng Diệp Thần bay tới, bị Diệp Thần toàn bộ để vào trong gian bao tay.


      Phóng mắt nhìn , Linh Bảo trong thạch thất bị Diệp Thần thu nạp còn, Diệp Thần chuẩn bị rời , lại nghe Sư gia :


      - Diệp Thần tiểu tử, đừng bỏ sót kiện đồ vật kia!


      - Kiện đồ vật nào?


      Diệp Thần nghi ngờ hỏi, trong thạch thất này còn có vật gì đó khác sao?


      - Dụng thần hồn ngưng thần nhìn kỹ!


      Sư gia .


      Nghe được lời của Sư gia, trong lòng Diệp Thần vừa động, chẳng lẽ còn có bảo bối gì tốt hơn núp trong bóng tối?


      Diệp Thần vận chuyển thần hồn, trong con ngươi Tử Hỏa lóng lánh, hướng trong thạch thất ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy trung thạch thất, kiện đồ vật chậm rãi ra, đó là cái xiềng xích màu bạc dài, toàn thân ngân bạch, dài chừng bốn năm thước, khâu khấu trừ khâu, cuối mỗi đầu còn có hai cây trùy thứ.


      - Này là vật gì?


      Diệp Thần kinh ngạc hỏi, còn là lần đầu tiên thấy vật như vậy, mắt thường nhìn thấy tới, vận chuyển thần hồn cẩn thận ngưng thần mới có thể thấy, có chút thần kỳ.


      - Diệp Thần tiểu tử, ngươi quá lậu quả văn , vật này tên là Hồn Binh!


      Sư gia cười nhạt .


      - Hồn Binh?


      Diệp Thần hỏi.


      - Chính xác, Hồn Binh, cái Hồn Binh này hẳn là cửu phẩm, giá trị kiện đồ vật này, chống đỡ được tất cả Linh Bảo trong gian trữ vật của ngươi!


      - Đáng giá như vậy?


      Trong tay Diệp Thần là có vạn thanh ngũ phẩm Linh Bảo, các loại bảy tám chín phẩm Linh Bảo cũng ít, nhiều Linh Bảo như thế, cũng so ra kém thanh Hồn Binh này?


      - Hồn Binh vô ảnh vô hình, chỉ có Huyền thú Vương mới có thể nhìn thấy, vừa có thể dùng thân thể thi triển, cũng có thể dùng hồn niệm ngưng thần Hóa Hình thi triển, vật này cách nào công kích thân thể, nhưng có thể thẳng đánh hồn niệm đối thủ, ngay cả là hồn niệm Vương, bị Hồn Binh này quét trúng, cũng đau muốn ngồi, vật này rèn cực kỳ dễ, sở dụng tài liệu cực kỳ trân quý, còn phải dùng vô số Hồn ngọc rèn luyện, mới có thể luyện thành!


      - cách khác, Hồn Binh này là chuyên môn dùng để đối phó Huyền thú Vương?


      Diệp Thần hỏi.


      - Chính xác! Phương pháp rèn Hồn Binh sớm thất truyền, Huyền thú Vương bình thường ngay cả nhất phẩm Hồn Binh cũng rất khó tìm đến, huống chi thanh cửu phẩm Hồn Binh!


      Nếu phải Sư gia nhắc nhở, Diệp Thần căn bản cách nào phát chỗ ở của thanh Hồn Binh này, mặc dù dùng thần hồn quét nhìn, có cẩn thận nhìn, cũng cách nào phát nó.


      - Vật này cực kỳ khó phát , có thể trực tiếp công kích hồn niệm của Huyền thú Vương, đối mặt Huyền thú Vương, tuyệt đối là đại sát khí!


      Diệp Thần kích động thôi, đem thần hồn dọc theo người mà ra, bao trùm xiềng xích màu bạc kia, sau khi vận chuyển thần hồn, chỉ thấy xiềng xích màu bạc hướng Diệp Thần bay tới.


      Diệp Thần hư trảo, đem xiềng xích màu bạc kia bắt được, mặc dù vật này thoạt nhìn vô ảnh vô hình, nhưng thời điểm đưa tay bắt, lại có thể cảm giác được xiềng xích màu bạc phát ra băng hàn chi khí, tay cũng có loại xúc cảm kim khí chân .


      Cúi đầu nhìn lại, xiềng xích màu bạc kia như như .


      - Hồn Binh này quả nhiên huyền bí.


      Trong lòng Diệp Thần sợ hãi , đem tia thần hồn bám vào xiềng xích màu bạc, chỉ thấy tia thần hồn biến mất tiến vào trong xiềng xích, xiềng xích kia cùng thần hồn Diệp Thần thành lập tia liên lạc như có như .


      Thần hồn Diệp Thần khẽ nhúc nhích, chỉ thấy xiềng xích màu bạc kia giống như là được lực đạo nào đó dẫn dắt, di động lên, tựa như Ngân Xà.


      Hồn Binh này quả nhiên có thể dùng hồn niệm thao túng!


      - Thứ tốt!


      Diệp Thần đem Hồn Binh thu vào trong gian bao tay, nơi này còn có căn thạch thất thứ ba, biết bên trong có thứ gì, Diệp Thần ra khỏi thạch thất thứ hai, tiến vào trong thạch thất thứ ba, thạch thất này so sánh với hai gian thạch thất mới vừa rồi kia muốn chút, trong thạch thất chỉnh tề để lần lượt từng cái kỷ trà, phía kỷ trà đặt từng cái từng cái hộp gấm, hộp gấm này ít cũng trăm cái, phía đầy tro bụi dầy.


      - Trong những hộp gấm này biết có những thứ gì.


      Diệp Thần tùy tiện mở ra hộp gấm, chỉ nghe phù tiếng, đạo sương khói hồng sắc bay lên, Diệp Thần vội vàng ngừng thở, này phải là độc khí gì chứ?


      - Diệp Thần tiểu tử, yên tâm , đây phải là độc khí, mà là dược khí, hút ngụm có chỗ xấu, chỉ có lợi.


      Nghe được lời của Sư gia, Diệp Thần hề ngừng thở nữa, hướng trong hộp gấm nhìn lại, trong hộp gấm rỗng tuếch, có gì cả.


      - Sư gia, đây là chuyện gì xảy ra, tại sao là hộp ?


      Diệp Thần hỏi, chẳng lẻ đồ bên trong bị cầm ?


      - Trong những hộp gấm này hẳn là chứa đan dược, bất quá thời gian để đặt hơi lâu, đan dược tất cả đều hóa thành dược khí.


      - Những hộp gấm này rốt cuộc thả bao lâu?


      Đan dược cũng hóa thành dược khí, này phải bao nhiêu thời gian a.


      - vạn năm a.


      Diệp Thần chân mày chau lên, những hộp gấm này lại thả vạn năm, khó trách đan dược bên trong cũng bị mất, những hộp gấm này bộ dạng cũng là phi thường lao cố, thả vạn năm cũng có tản mất, Diệp Thần cũng khách khí, chà chà chà đem những hộp gấm này toàn bộ thu vào trong gian.


      Diệp Thần vừa thu hộp gấm, vừa mở ra những hộp gấm kia, phốc phốc phốc, từng đạo dược khí bay lên.


      Những dược khí này mặc dù là đan dược biến thành, nhưng bởi vì kinh nghiệm thời gian quá dài, dược hiệu sớm tản mất, hiệu quả cực kỳ bé .


      Mở ra từng cái từng cái hộp gấm, thời điểm mở ra cái hộp gấm trong đó, Diệp Thần bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, trong hộp gấm này lại còn có viên thuốc!


      quả đan dược màu đen lẳng lặng nằm ở trong hộp, mùi thuốc thơm ngào ngạt xông vào mũi, làm cho người ta phiêu phiêu dục tiên.


      - Sư gia, đây là đan dược gì?


      Diệp Thần hỏi, có nghĩ tới trong những hộp gấm này, lại còn có đan dược bảo tồn.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 568: Trấn Ma Chung! (1)

      - Đây là Hóa Khí Đan! Diệp Thần tiểu tử, ngươi có phúc, ăn viên Hóa Khí Đan này, có thể giúp Huyền Khí tu vi của ngươi đột phá tới Huyền Tôn trung kỳ, thậm chí là Huyền Tôn đỉnh, đáng tiếc viên thuốc này đối với hồn niệm lại có bất kỳ hiệu quả.


      Thanh Sư gia từ trong Thiên Tinh Ấn truyền đến.


      Hóa Khí Đan? biết là mấy phẩm đan dược, mặc dù chỉ có thể tăng lên Huyền Khí tu vi, mà cách nào tăng lên Thần Hồn Tu vì, nhưng cũng là quả bảo đan hiếm có, Huyền Tôn cao thủ bình thường, muốn tăng lên cấp tu vi, ít nhất phải hao phí mấy năm thậm chí là mấy chục năm thời gian, n Hóa Khí Đan ày có thể cực đại rút ngắn thời gian Diệp Thần đánh sâu vào Thần Tôn!


      Trước đem những hộp gấm này tất cả đều thu lại, sau đó lại tìm thời gian luyện hóa Hóa Khí Đan kia!


      Diệp Thần thận trọng đem Hóa Khí Đan này cất xong, tiếp tục mở ra hộp gấm còn lại, trong mấy trăm hộp gấm, lại bị Diệp Thần tìm được năm viên đan dược tồn tại lưu lại.


      - Hai quả đan dược màu nâu kia là Hình Khí Đan, cho thú ăn, có thể giúp thú đột phá tới Vương cảnh giới.


      - Đan dược màu tímkia là Cố Bản Đan, cũng là cho thú ăn, có thể tăng tiến tu vi.


      - Đây là Chân Nguyên Huyền đan cho Huyền thú ăn, có thể gia tăng tu vi hồn niệm.


      Ba viên đan, quả Huyền đan, còn có viên Hóa Khí Đan, thu hoạch hơi phong phú, Diệp Thần vòng quanh thạch thất vài vòng, phát trong góc còn có chút hộp gấm bị mở ra, đoán chừng là Trư Củng Củng mở ra hộp gấm ăn xong đan dược trong đó lưu lại.


      cái cũng buông tha, sưu sưu sưu, tất cả hộp gấm bị Diệp Thần thu vào trong gian.


      Từ trong ba gian thạch thất kia ra, Diệp Thần liền nghe được Trư Củng Củng kêu thảm thiết:


      - Đưa ta tài bảo!"


      thân ảnh màu hồng phấn phốc phốc, vèo tiếng hướng Diệp Thần xông đến.


      Mắt thấy Trư Củng Củng muốn đụng ở người mình rồi, Diệp Thần minh bạch, đừng nhìn Trư Củng Củng chút cũng khí phách uy mãnh, nhưng nó dù sao cũng là Vương, cái va chạm chi lực này căn bản phải Diệp Thần tại có thể ngăn cản đấy.


      - Tử Ma chiến giáp, ra!


      Diệp Thần khẽ quát tiếng, người ánh sáng tím lượn lờ, toàn thân bao khỏa ở bên trong Tử Ma chiến giáp phòng hộ.


      "Bành" tiếng, Trư Củng Củng đầu đâm vào Tử Ma chiến giáp, ngao ngao kêu to lui lại mấy bước, lại xông lên há mồm khẽ cắn, cờ rốp, sắc mặt lập tức từ hồng nhạt biến thành tái nhợt.


      - Hàm răng của ta!


      Trư Củng Củng ngụm cắn lấy Tử Ma chiến giáp cứng rắn, hàm răng trong miệng thiếu chút nữa đứt đoạn.


      Chiến giáp bình thường bị Trư Củng Củng khẽ cắn, chỉ sợ trực tiếp toái mất, mà Tử Ma chiến giáp này, trình độ cứng rắn căn bản phải Vương có thể cắn nát đấy.


      - Đần heo, ràng dám trêu lão Đại ta!


      Nhất Khối từ bên cạnh đánh tới, bàn tay lớn mạnh mẽ hướng Trư Củng Củng chộp tới.


      - Các ngươi ràng đoạt tài bảo của Trư Củng Củng ta, các ngươi chết chắc rồi! Trư Củng Củng ta là đại năng chuyển thế, cửu thiên thập địa đều có người cứu được các ngươi, bầu trời nhanh hạ đạo Thần Lôi đánh chết bọn a!


      Trư Củng Củng ngửa mặt lên trời kêu to, vèo tiếng lại từ bên cạnh Nhất Khối chui ra ngoài.


      Diệp Thần tạm thời có năng lực thu phục Trư Củng Củng rồi, cũng muốn ra tay đem Trư Củng Củng đánh chết, chỉ có thể đem Trư Củng Củng dọa lùi, tay phải khẽ động, chỉ nghe ông tiếng, bên người treo lên ba thanh trường kiếm.


      Ngay thời điểm Diệp Thần tế ra Tam Hợp Kiếm Trận, bầu trời bỗng nhiên lăng rơi hạ đạo Lôi Điện, chỉ nghe tiếng ầm vang nổ mạnh, bổ vào Tử Ma chiến giáp của Diệp Thần.


      Tử Ma chiến giáp lập tức ánh sáng tím đại thịnh, bên chiến giáp từng đạo cấm chế bị xúc động, đem cái Lôi Điện kia ngăn cách ở bên ngoài cấm chế.


      Chớp mắt thời gian, Lôi Điện kia biến mất thấy, có cho Diệp Thần tạo thành bất cứ thương tổn gì.


      - Đây là có chuyện gì?


      Diệp Thần kinh ngạc thôi, dừng lại bước chân, căn bản có cảm giác được Trư Củng Củng có bất kỳ động tác thi triển Lôi Điện bí thuật, Lôi Điện này cơ hồ là lăng mà đến, tuy nhiên hơi yếu điểm.


      Sư gia cũng nhíu lông mày thoáng phát, Lôi Điện này tới quả thực có chút quỷ dị, ngay cả cũng cảm thụ đến bất luận báo hiệu gì.


      - Hừ hừ, các ngươi xong đời. Các ngươi chọc giận Trư Củng Củng ta rồi, Thần Lôi a, đánh chết những phàm nhân đáng giận này a!


      Trư Củng Củng chứng kiến có đạo lôi điện bổ vào người Diệp Thần, lập tức như đánh áu gà, sắc mặt đỏ lên, hưng phấn thẳng gọi.


      Đúng lúc này, lại có đạo lôi điện lăng rơi xuống, chỉ nghe "Oanh" tiếng, rơi vào người Trư Củng Củng, tia chớp kia ở người Trư Củng Củng bùm bùm cách cách vang lên. Những bộ lông màu trắng óng ánh người Trư Củng Củng kia như là đột nhiên nổ tung, bị dựng lên, như là con nhím, bộ lông tầm đó kia, còn có điện quang lóe lên.


      Trư Củng Củng đau đến ngao ngao thẳng gọi, vung chân chạy như điên, người truyền đến hồi thịt nướng hương.


      Cùng nhau xem lấy màn này, Nhất Khối có chút khó hiểu gãi gãi đầu, là nghĩ mãi mà , Trư Củng Củng này như thế nào triệu hồi ra Lôi Điện bổ chính mình.


      - Ha ha. Đần heo, tia chớp heo sữa quay!


      Nhất Khối hai tay chống nạnh, đối với Trư Củng Củng cười to.


      Đúng lúc này, lại là đạo lôi điện rơi xuống, oanh tiếngở người Nhất Khối nổ tung, Nhất Khối lập tức toàn thân cháy đen, miệng, lỗ tai bốc lên đạo đạo khói đen.


      Ngay sau đó, rầm rầm rầm, từng đạo lôi trụ rơi xuống, Trư Củng Củng cùng Nhất Khối thấy thế, sắc mặt đại biến, bốn phía né tránh, đạo đạo lôi trụ rơi vào người Diệp Thần, đều bị Tử Ma chiến giáp ngăn cách ở bên ngoài.


      - Nơi này có cổ quái, Diệp Thần tiểu tử, nhanh đoạt đồ vật trong quan tài kia, sau đó lập tức ly khai!


      Sư gia ra.


      Chẳng lẽ là mình cướp sạch ba gian thạch thất, chọc giận chủ nhân huyệt mộ? Diệp Thần bất chấp đa tưởng, lăng lướt lên, phải tay vừa lộn, đem thạch quan ở trung ương kia mở ra, chỉ thấy trong thạch quan rỗng tuếch, có thi thể, biên giới thạch quan ngược lại là phóng tí quần áo các loại đồ vật, hẳn là di vật của chủ nhân thạch quan khi còn sống.


      Diệp Thần có nhìn kỹ, tay phải khẽ động, đem những vật kia tất cả đều thu vào trong gian bao tay.


      Đạo đạo Thần Lôi dày đặc rơi xuống, tốc độ cực nhanh, ở Tử Ma chiến giáp của Diệp Thần nổ tung, chỉ nghe rầm rầm rầm, điện xà bay múa, bất quá những Lôi Điện này đều thể đột phá Tử Ma chiến giáp của Diệp Thần.


      Tử Ma chiến giáp phòng hộ, quá mạnh mẽ, Diệp Thần hướng Nhất Khối cùng Trư Củng Củng nhìn lại, chỉ thấy Nhất Khối cùng Trư Củng Củng chật vật chạy như điên, bọn bị năm đạo lôi điện oanh trúng, may mắn bọn có thân thể Vương cấp, những Lôi Điện này tuy để cho bọn dễ chịu, nhưng còn đến mức trực tiếp đánh chết bọn chúng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 569: Trấn Ma Chung! (2)

      - Nhất Khối, chúng ta !


      Những thứ kia đều bị Diệp Thần thu, Diệp Thần cũng định dừng lại, vèo tiếng, hướng phương hướng lối ra phóng .


      Thân thể Nhất Khối như là đạn pháo bắn ra, theo sát đằng sau Diệp Thần.


      Trư Củng Củng chứng kiến Diệp Thần cùng Nhất Khối rời , nó khoảng cách lối ra xa xôi, chưa cùng lên, trước mắt Lôi Điện tàn sát bừa bãi, chỗ Lôi Điện rơi xuống, những thạch nhân thạch mã, ghế đá… toàn bộ bị oanh tạc vỡ ra. Nó ở chỗ này chờ đợi gần nửa tháng rồi, chưa từng tao ngộ qua Lôi Điện, hôm nay đây là làm sao vậy?


      - Trư Củng Củng ta là đại năng chuyển thế, Thần Lôi nhanh ngừng cho ta!


      Trư Củng Củng vừa dứt lời, chỉ thấy những Lôi Điện kia, trong lúc đó liền ngừng lại.


      Sau nửa ngày, có Lôi Điện rơi xuống nữa.


      Trư Củng Củng ngẩng đầu nhìn phía , nháy nháy con mắt, nghi hoặc :


      - Chẳng lẽ Trư Củng Củng ta là đại năng chuyển thế?


      Lôi Điện dừng lại lát, phía tựa hồ lại có Lôi Vân tụ tập.


      - Má ơi!


      Trư Củng Củng vèo tiếng chạy trốn ra ngoài, hướng lối ra chạy như điên.


      Diệp Thần mang theo Nhất Khối chạy ra khỏi huyệt động kia, ở bên trong huyệt động này thu hoạch tương đối khá, nhìn về phía Nhất Khối :


      - Nhất Khối, chúng ta phải rồi, ngươi muốn tìm những huynh đệ kia lời tạm biệt ?


      - Bọn đám gia hỏa có nghĩa khí này, gặp được nguy hiểm so với ai khác trượt đến nhanh, bằng thấy.


      Nhất Khối quay đầu lại nhìn nhìn, trong đôi mắt lên tia lưu luyến, cũng phải lưu luyến những huynh đệ kia của , mà là lưu luyến chút ít thời gian là Sơn Đại Vương tiêu dao.


      Diệp Thần thần hồn khẽ động, chỉ thấy Kim Dương điêu ở phương xa chiêm chiếp kêu to tiếng, sau đó phịch cánh rơi xuống, đứng tại bên người Diệp Thần.


      - Cửu Mao, đây là cho ngươi.


      Diệp Thần đem Hình Khí đan ném cho Kim Dương điêu, Kim Dương điêu há mồm đem miếng Hình Khí đan kia nuốt xuống.


      Ngoại trừ Hình Khí đan, Diệp Thần đem quả Cố Bổn đan khác đặt ở bên cạnh Hồn Yểm Bảo Châu, Hồn Yểm Bảo Châu vèo tiếng, đem Cố Bổn đan thu vào. Cố Bổn đan này đối với Tiểu Dực, hẳn là rất có trợ giúp.


      Trong tay còn có quả đan cùng Huyền Đan, tạm thời dùng được, Hình Khí đan đối với Nhất Khối ở vào Vương đỉnh phong cảnh giới mà , dùng được.


      Nhất Khối nháy mắt mấy cái, nhìn nhìn Hồn Yểm Bảo Châu thu vào Cố Bổn đan của Diệp Thần, lập tức lại thu hồi ánh mắt, dám cùng Diệp Thần muốn cái gì, Diệp Thần cho rất nhiều Ngưng Hồn đan, thấy đủ.


      - Nhất Khối, đây là đưa cho ngươi.


      Diệp Thần nghĩ nghĩ, từ trong gian bao tay xuất ra hai khối Tinh Thần Chi Thạch, vứt cho Nhất Khối.


      Nhất Khối thò tay tiếp được hai khối Tinh Thần Chi Thạch kia, nghi hoặc hỏi thăm:


      - Lão đại, đây là cái gì?


      - Tinh Thần Chi Thạch, bảo vật thập phần hi hữu, hấp thu Tinh Thần Chi Lực, có thể tăng lên tu vi.


      Nhất Khối tuy thân ở trong núi sâu, nhưng mà từ trong cổ tịch từng gặp ít truyền thuyết về Tinh Thần Chi Thạch, lập tức kích động vạn phần:


      - Tạ ơn lão đại nhiều.


      Bảo bối như Tinh Thần Chi Thạch, lão đại ràng tiện tay cho hai khối, theo lão đại quả nhiên có tiền đồ!


      Kim Dương điêu cùng Nhất Khối đều hấp tấp tìm khối đất trống tu luyện, Diệp Thần nhìn thoáng qua gian bao tay, đem những đồ vật từ trong thạch quan lấy ra nhìn chút, có kiện áo choàng nâu đen, mặc vào có thể đem cả người che khuất, còn có Kim Chung, biết có làm được cái gì.


      - Sư gia, hai kiện đồ vật này có tác dụng gì?


      Diệp Thần mở miệng hỏi.


      - Diệp Thần tiểu tử, áo choàng này phải là Linh Bảo, thoạt nhìn cũng cực kỳ bình thường, nhưng lại là do gấm ti dệt, hơn nữa gia trì bí pháp, mặc vào có thể hoàn toàn che dấu khí tức bản thân, tự thành lĩnh vực, ngay cả Linh Vọng cảnh cường giả cũng cách nào điều tra ngươi hư .


      Sư gia ra.


      - Cái áo choàng này, ràng có diệu dụng này.


      Diệp Thần có chút kinh ngạc, kiện đồ vật tệ như thế, chừng lúc nào có thể cần dùng đến.


      - Cái Kim Chung này sao?


      - Khẩu Kim Chung này gọi là Trấn Ma Chung, khi thúc dục, có thể trấn áp ít cường giả tuyệt thế, bất quá Trấn Ma Chung này vô cùng tiêu hao Huyền Khí, dùng lượng Huyền Khí trong cơ thể ngươi, căn bản cách nào thúc dục nó.


      - Cái kia thứ này tại chẳng phải là hoàn toàn vô dụng sao?


      Diệp Thần hỏi, vất vả tìm được kiện bảo bối, nhưng cách nào thúc dục.


      - Thế cũng phải, có biện pháp có thể thúc dục nó!


      - Biện pháp gì?


      - Dùng đan dược trong tay ngươi, đem mấy vạn Ngưng Khí đan rót vào Trấn Ma Chung, mấy vạn Ngưng Khí đan chứa Huyền Khí, đủ để thúc dục thi triển Trấn Ma Chung lần.


      - Mấy vạn Ngưng Khí đan, mới có thể thúc dục lần, Trấn Ma Chung này, có bao nhiêu hiệu quả?


      Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm.


      - Ta đây cũng biết, phải lâm trận đối địch, mới có thể tinh tường.


      Sư gia , đối với Trấn Ma Chung này, cũng phải đặc biệt hiểu rõ.


      - biết chủ nhân tòa cổ mộ này là ai...


      Diệp Thần lẩm bẩm, vật bồi táng lại có nhiều bảo vật như vậy.


      - Chủ nhân cổ mộ này luận thân phận địa vị, so với Minh Hoàng kia tất nhiên là thua kém nhiều hơn, cho nên Trấn Ma Chung trong tay ngươi, cùng Minh Hoàng đai lưng là cách nào đánh đồng.


      Sư gia :


      - Bất quá đây cũng là kiện bảo bối khó được rồi, theo ta đoán chừng, ít nhất cũng có thể là kiện Nhân phẩm a.


      - Nhân phẩm Linh Bảo!


      Trong nội tâm Diệp Thần khẽ nhúc nhích, Trấn Ma Chung này thi triển lần phải hao phí mấy vạn Ngưng Khí đan, nếu như tất yếu, Diệp Thần còn dám tùy ý nếm thử, dù sao mấy vạn Ngưng Khí đan cũng phải là số lượng , người cũng có quá nhiều Ngưng Khí đan.


      Thần hồn Diệp Thần khẽ động, liền phát Trư Củng Củng xuất ở địa phương xa.


      - Trư Củng Củng ta nhất định đoạt lại tài bảo của ta đấy!


      Trư Củng Củng hầm hừ , nó núp ở đằng sau cây đại thụ, cái đuôi càng ngừng vung vung, người phục trang đẹp đẽ, treo đầy đồ trang sức Hồn Ngọc.


      Diệp Thần tới nhiều vật phẩm trang sức Hồn Ngọc như vậy, cũng định cướp đoạt những cái kia người Trư Củng Củng rồi.


      Trư Củng Củng này biết chuẩn bị đảo cái quỷ gì, Diệp Thần có đem Tử Ma chiến giáp thu hồi lại, y nguyên mặc lên người, từ trong gian bao tay xuất ra Hóa Khí Đan, há mồm nuốt vào, cổ lực lượng ôn nhuận chảy xuôi tiến nhập đan điền.


      Diệp Thần yên lặng vận chuyển huyền khí trong cơ thể, Hóa Khí Đan kia ở đan điền hóa mở, dung hợp vào trong Cửu Tinh, gian trong đan điền kia từ từ mở rộng, Cửu Tinh vận chuyển, tựa như mảnh tinh vực.


      Huyền khí trong cơ thể mãnh liệt lưu động, huyền khí trở nên càng ngày càng tráng kiện, tu vi nhanh chóng kéo lên.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :