Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 65: Lê Đại Sư



      Chung quanh mười mấy cao thủ cấp chín, bên cạnh cũng mang theo hai người trẻ tuổi, vô cùng lo lắng chờ đợi cái gì.


      Cửa Đông sương phòng đóng chặt.


      - biết Lê đại sư lúc nào ra ngoài, chúng ta ở chỗ này chờ ba giờ.


      - Kiên nhẫn chờ xem.


      - Nghe Lê đại sư là môn đồ đắc ý của Hiên Dật dược tôn, hôm nay là cao cấp dược sư.


      - Khó trách dáng điệu lớn như vậy!


      Nghe được phụ cận những cao thủ cấp chín kia nghị luận, Diệp Thần tò mò nhắm hướng đông hiên nhìn lại, có chút kinh ngạc, cái Lê đại sư này, lại có mặt mũi lớn như vậy, để ột đám cấp chín cao thủ ở bên ngoài ngoan ngoãn chờ, có rất nhiều người thậm chí chờ mấy giờ rồi, cửa phòng đông hiên vẫn đóng chặt.


      - Thúc công, cao cấp dược sư rất lợi hại sao ?


      Diệp Thần nhìn về phía Diệp Thương Huyền hỏi, học luyện đan liền được như thế sao?


      - Dược sư địa vị cao cả, trong mấy vạn người mới có thể xuất người thích hợp tu luyện đan đạo, mà người thành công, lại càng le que có mấy, giống như Lê đại sư này, nghe mới bốn mươi hai tuổi, bây giờ là cao cấp dược sư, làm cao cấp dược sư, tu vi ít nhất phải đạt tới cấp chín trung kỳ trở lên! Vừa tu huyền khí, vừa tu đan đạo, hai người đều có thể đạt tới tầng thứ cao như thế, cả Tây Vũ Đế Quốc mấy ức nhân khẩu, chỉ có chừng le que mấy người mà thôi!


      Diệp Thương Huyền cảm khái .


      - Dược sư trừ luyện đan, còn có thể làm những thứ gì ?


      Diệp Thần nghi ngờ hỏi.


      - Nhưng chớ xem thường luyện đan, nếu như là gia tộc chúng ta, có thể ra sơ cấp dược sư, gia tộc năm tiền lời liền vô cùng kinh người rồi, địa vị ở Đông Lâm quận cũng có thể nước lên thuyền lên, nếu đến trung cấp dược sư, có thể luyện chế Đan dược tương tự như Ngưng Khí Đan, Băng Huyền Đan..., thực lực toàn cả gia tộc phạm vi lớn tăng lên, hơn nữa biết có bao nhiêu người tới cửa xin thuốc, cam làm khu sử, giống như Vân gia bảo chi lưu, căn bản dám động Diệp gia bảo.


      Diệp Thương Huyền hướng tới .


      trung cấp dược sư nho , lại có địa vị như thế, huống chi cao cấp dược sư!


      - Diệp gia năm sáu trăm năm qua, ngay cả cái sơ cấp dược sư cũng có ra, Diệp thị tộc nhân chúng ta, tựa hồ trời sanh có thiên phú tu luyện hỏa hệ công pháp.


      Diệp Thương Huyền cười khổ .


      - Cũng là Mạc gia bảo, trăm năm trước từng ra trung cấp dược sư, ở Lĩnh Nam mười ba quận giao du rộng lớn, thẳng cho tới hôm nay Mạc gia bảo được mấy đại tộc Lĩnh Nam che chở, ngay cả Vân Dịch Dương, đối Mạc Phong cũng phải khách khách khí khí.


      Lực ảnh hưởng của trung cấp dược sư, là từ trăm năm trước kéo dài đến nay, có thể thấy được trăm năm trước Mạc gia bảo là cảnh tượng bực nào, cho dù hôm nay cảnh tượng bằng, cũng có rất ít người dám động Mạc gia bảo. Cũng khó trách Mạc Phong kia tổng là bộ dạng lỗ mũi hướng lên trời.


      - Giống như Lê đại sư, bên cạnh có mười mấy hai mươi hộ vệ cấp chín là rất bình thường.


      Diệp Thần nhìn về phía đại môn đông hiên đóng chặt, Lê đại sư kia ngạo khí như thế cũng là bình thường, có thể tưởng tượng Lê đại sư, Hiên Dật dược tôn gì kia, ở cả Tây Vũ Đế Quốc địa vị lại càng siêu nhiên.


      Nhớ tới bản Thái thượng đan đạo kia, Diệp Thần có chút nghi ngờ, luyện đan có khó như vậy sao? Quá trình luyện đan thoạt nhìn hết sức đơn giản a, chỉ là lô đỉnh dường như khó tìm, phải dùng đồng xanh hoặc là huyền thiết chế tạo, ít nhất phải mười thước trở lên, chỉ tài liệu cũng phải hao tổn hơn mấy trăm cân, để cho Mạch Viễn thúc chế tạo mà , hao phí ít công phu, hai năm là cách nào hoàn thành.


      - Sau này có lô đỉnh, liền có thể thử nhìn chút có thể luyện ra Ngưng Khí Đan hay .


      Diệp Thần nghĩ thầm, phương diện hỏa hệ công pháp, Viêm Hỏa bí quyết hẳn là đủ rồi, khác muốn luyện đan còn phải đối với huyền khí có lực khống chế phi thường cường đại, này tựa hồ cũng phải là rất khó.


      Những người khác nếu biết suy nghĩ trong lòng Diệp Thần, đoán chừng mắng Diệp Thần cuồng vọng, nếu như trở thành dược sư đơn giản như thế, những gia tộc này cũng mấy trăm năm ra dược sư.


      - Những người kia mang theo tuổi trẻ đệ tử ưu tú nhất của gia tộc bọn họ, chính là nghĩ để cho Lê đại sư xem chút, tuổi trẻ đệ tử này có thiên phú thành dược sư hay , Thần nhi cũng có thể khảo nghiệm phen, dĩ nhiên, nếu như thích hợp coi như xong, Thần nhi chuyên tâm tu luyện Lôi Đế Quyết, tất nhiên cũng có thành tựu trác tuyệt, cần quá để ý có thành dược sư hay .


      Diệp Thương Huyền cười cười .


      Mặc dù Diệp Thương Huyền như vậy, nhưng Diệp Thần có thể cảm nhận được, trong lòng Diệp Thương Huyền vẫn là có loại kỳ vọng mãnh liệt.


      Gia tộc bấp bênh, người gia tộc cũng hy vọng, có người có thể vén lên đòn gánh, để cho gia tộc vượt qua lần nguy cơ này, Diệp Thương Huyền cũng là như thế.


      Trong khi bọn chuyện, cửa đông hiên chi nha tiếng mở ra, đồng tử mười ba mười bốn tuổi, người mặc áo bào xanh ra, mặc dù khuôn mặt non nớt, nhưng có loại ngạo nghễ trầm ổn cùng số tuổi tương xứng, cất cao giọng hỏi:


      - Ai là Vân gia bảo nhị bảo chủ ?


      - Là ta.


      Vân Dịch Huyền gấp bước lên phía trước mấy bước, chắp tay nịnh hót .


      - Lê đại sư , để cho Vân nhị bảo chủ mang cái gọi Vân Dịch Phi kia vào.


      Đồng tử kia , tránh ra con đường.


      - Làm phiền tiểu ca.


      Vân Dịch Huyền mặt vui mừng, trong ngôn ngữ hết sức khách khí, kín đáo đưa cho Đồng tử kia mấy miếng tụ khí đan.


      Đồng tử kia bất động thanh sắc nhận lấy, mặt thần sắc khách khí mấy phần :


      - Vân nhị bảo chủ mời vào.


      Vân Dịch Huyền mang theo Vân Dịch Phi vào.


      Đồng tử liếc nhìn mọi người ở đây, cất cao giọng :


      - Lê đại sư , để cho Vân Dịch Phi khảo nghiệm, là bởi vì Vân gia bảo là chủ nhà gánh vác tỷ võ đại hội, đám người còn lại trở về thôi, ngày mai an bài khảo nghiệm cho đệ tử gia tộc các ngươi, hôm nay nên ở chỗ này đợi.


      xong, đem cửa thình thịch tiếng đóng lại.


      Mọi người trong lòng bất mãn, rất nhiều người giọng oán giận.


      - Chúng ta ở chỗ này chờ hơn ba giờ!


      - Lê đại sư này cũng quá hợp lẽ!


      - Hư, thôi, bị người khác nghe được tốt!


      Mặc dù mọi người có chút buồn bực, nhưng vẫn là đám bất đắc dĩ tản , bọn họ tới nơi này, cũng là nghĩ đến cửa sau, nhưng mà Lê đại sư chỉ nguyện ý tiếp đãi người Vân gia bảo, bọn họ chỉ có thể bất đắc dĩ để cho đệ tử gia tộc chờ ngày mai khảo nghiệm.


      - Thúc công, người ta muốn thấy chúng ta, chúng ta vẫn là trở về thôi.


      Diệp Thần , lạnh lùng nhìn đại môn đông hiên, Lê đại sư này chỉ chiêu đãi Vân gia bảo, chẳng lẽ bọn họ có giao tình gì sao ? Ngay cả cao cấp dược sư cũng có thể leo lên, Vân gia bảo đúng là thần thông quảng đại.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 66: Thiên Tài?



      Diệp Thần siết chặc quả đấm, muốn làm rụng Vân gia bảo rất có thể dính dấp ra càng nhiều địch nhân, bất quá, Vân gia bảo ức hiếp Diệp gia bọn họ như vậy, cho dù đem trời đâm cái lổ thủng, cũng khiến Vân gia bảo sống khá giả!


      Diệp gia bảo cùng Vân gia bảo trong lúc đó, tất yếu quyết thắng bại!


      Diệp Thương Huyền có chút phiền muộn khe khẽ thở dài :


      - thôi.


      - Thúc công, dược sư cũng có gì dậy nổi, lão nhân gia ngài cần cảm thấy mất mác.


      Diệp Thần an ủi Diệp Thương Huyền , rất hiểu tâm tình của thúc công, lão nhân gia ông ta vì Diệp gia hao phí tâm lực cả đời, thậm chí cưới vợ sinh con, lòng chỉ vì tộc nhân suy nghĩ, mặc dù biết thể chất người Diệp gia có thiên phú hỏa hệ, rất khó trở thành dược sư, nhưng vẫn ôm kỳ vọng thắm thiết, hy vọng Diệp gia bảo có thể xuất dược sư, đổi lấy trăm năm bình an.


      - Phải, chúng ta trở về thôi.


      Diệp Thương Huyền gật đầu, mặc dù trong lòng có chút mất mác, nhưng mà có quá thương tâm.


      Hai người cùng phòng khách nam hiên, vừa vặn ở bên cạnh đám người Mạc Phong.


      Đông hiên phòng .


      Trong phòng tràn ngập mùi vị đàn hương, đây là Vân Dịch Dương sau khi biết sở thích của Lê đại sư, cố ý an bài. trung niên nhân mặc áo bào xám ngồi ở ghế phía trước phòng khách, mặc dù hơn 40 tuổi, nhưng mà da người vẫn như hài đồng tràn đầy sinh cơ, trong lúc giở tay nhấc chân, cũng có loại khí thế người địa vị cao, bưng trà hớp ngụm, đánh giá hai người phía dưới.


      - Lê đại sư, cái này là người thiên phú tốt nhất trong trẻ tuổi Vân gia bảo chúng ta, mười tám tuổi đạt tới cấp bảy đỉnh phong.


      Vân Dịch Huyền cung kính , nhìn về phía Lê Hủ, trong lòng có chút thấp thỏm.


      Cho dù lúc đối mặt Đông Lâm quận Vương, Vân Dịch Huyền cũng có cảm giác được áp lực lớn như thế, coi như là Đông Lâm quận Vương, đối mặt cao cấp dược sư, cũng phải khách khách khí khí.


      - Mười tám tuổi cấp bảy đỉnh phong, cũng tệ lắm, biết thiên phú tu luyện hỏa hệ công pháp như thế nào, năng lực khống chế đối với huyền khí ra sao.


      Lê Hủ thản nhiên , gặp qua quá nhiều cái gọi là thiên tài rồi, cuối cùng có thể trở thành dược sư, cũng chỉ le que mấy người.


      - Kính xin Lê đại sư giúp khảo nghiệm phen.


      Vân Dịch Huyền khiêm cung khom lưng .


      Vân Dịch Phi ở bên cung kính thi lễ.


      - Ngươi tới đây.


      Lê Hủ vẫy vẫy tay.


      Vân Dịch Phi tới bên cạnh Lê Hủ, ngoan ngoãn đem tay phải đưa ra ngoài.


      Tay Lê Hủ đặt ở cổ tay Vân Dịch Phi, dò xét huyền khí trong cơ thể Vân Dịch Phi chút :


      - Vân gia bảo các ngươi tu luyện Huyền cương chính là thủy hệ, thổ hệ công pháp, theo lý mà thể chất gia tộc các ngươi, quá thích hợp tu luyện hỏa hệ công pháp, người này cũng đặc biệt, lại có chút thiên phú hỏa hệ.


      Nghe được Lê Hủ , Vân Dịch Huyền cùng Vân Dịch Phi cũng là vẻ mặt vui mừng.


      - Hỏa hệ thiên phú hạng nhất, trong trăm người có thể chọn lựa cái tới, sau là năng lực khống chế huyền khí, muốn đạt tới cầu khó như lên trời. Bây giờ khảo nghiệm năng lực khống chế huyền khí của ngươi a.


      Lê Hủ liếc hai người cái, vẻ mặt bình thản , đám người Vân Dịch Huyền cao hứng được quá sớm, nhớ năm đó, năng lực khống chế huyền khí của , là ở trong mấy chục vạn tinh lan truyền ra, mới bị Hiên Dật dược tôn thu làm đệ tử, Hiên Dật dược tôn cũng thu hạng người bình thường!


      Lê Hủ ở bên cạnh nắm lên thanh đàn hương hương tro, mặc dù lấy tay bắt, nhưng đàn hương hương tro này lại chút cũng có dính đến tay của , hết lần này tới lần khác hương tro kia lạo giống như rất nghe lời, lăng bay ra ngoài. Vân Dịch Huyền thấy vậy trong lòng rùng mình, chỉ ngón công phu này, cũng phải là đại ca của Vân Dịch Dương có thể đạt tới.


      Lê Hủ đem hương tro hướng bàn để xuống :


      - Đưa tay cách hương tro hai thốn, dùng huyền khí khiến nó hóa thành đồ án phức tạp nhất trong lòng ngươi!


      Vân Dịch Phi nghe mà sửng sốt, thế gian này lại có phương pháp khảo nghiệm như thế, dược sư khác chọn đồ, đều chỉ để người chọn đánh cộc gỗ, căn cứ tình huống cộc gỗ chịu lực, phán đoán năng lực người kia đối với thao túng huyền khí. Lăng hai thốn, dùng huyền khí vẽ, khảo nghiệm này khỏi quá khó khăn a?


      Vân Dịch Phi có chút hoảng hốt, trầm ngâm chốc lát, vươn tay, treo bầu trời hương tro, vận huyền khí, cánh tay như nặng ngàn cân, trán rỉ ra dấu vết mồ hôi, huyền khí chậm rãi quét qua hương tro, hương tro kia từ từ trải rộng ra, ở phía xiêu xiêu vẹo vẹo vẽ hình dáng thanh kiếm, nhưng tuyến điều này lại xốc xếch đến rối tinh rối mù.


      Như vậy mới vẽ qua non nửa, huyền khí trong cơ thể Vân Dịch Phi liền bị hao tổn còn mống, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, cả người cũng bị mồ hôi thấm ướt.


      Vân Dịch Huyền ở bên thấy vậy sợ hết hồn hết vía, nếu để cho đến làm, chỉ sợ cũng cách nào đem thanh kiếm vẽ cho hoàn chỉnh, đem huyền khí ở lòng bàn tay ngưng tụ thành bó, lăng vẽ tranh, này là việc khó khăn bực nào, Hiên Dật dược tôn chọn đồ khảo nghiệm biến thái, là làm cho lòng người lạnh ngắt.


      - Lê đại sư, như vậy có đạt tới cầu hay ?


      Vân Dịch Huyền thấp thỏm nhìn về phía Lê Hủ hỏi.


      Lê Hủ lắc đầu :


      - Năng lực khống chế đối với huyền khí của Vân Dịch Phi, ở trong người bình thường đạt trung thượng, nếu tìm được danh sư, chịu cố gắng mà , sinh thời chừng có thể thành sơ cấp dược sư, nhưng mà muốn nhập sư môn ta, lại còn chưa đủ!


      Vân Dịch Huyền cùng Vân Dịch Phi vừa vui vừa lo, hỉ chính là, thiên phú của Vân Dịch Phi có thể thành dược sư, lo chính là, vào được sư môn Lê Hủ, cùng Hiên Dật dược tôn là vô duyên rồi.


      - Lê đại sư, có thể dàn xếp chút, để cho Vân Dịch Phi theo ngài làm dược đồng hay .


      Vân Dịch Huyền khẩn cầu.


      - Nếu có thể để cho Dịch Phi theo ngài, Vân gia bảo chúng ta nguyện ý đưa ngài phần hậu lễ.


      Lê Hủ sắc mặt lạnh lẻo :


      - Ngươi cho rằng ta tham tiền tài của các ngươi sao, coi như là Dược đồng, thiên phú của cũng còn xa xa đủ, Dược đồng phải ở bên khống chế hỏa hầu, nếu sẩy tay, phá hủy lò đan dược, cho dù đem cả Vân gia bảo các ngươi bồi vào, cũng bồi dậy nổi!


      Vân Dịch Huyền ngượng ngùng cười tiếng :


      - Lê đại sư chớ giận, ta có chút lỡ lời, kính xin Lê đại sư tha thứ.


      xong cũng hối hận, muốn vả miệng mình, Lê Hủ cái cao cấp dược sư, há lại thiếu tiền ? Tựa như Lê Hủ , tất cả tiền tài của Vân gia bảo cộng lại, cũng so ra kém lò đan dược của người ta!


      - thôi.


      Lê Hủ khoát tay áo, mất hứng .


      - Lê đại sư xa mệt nhọc, thỉnh an tâm nghỉ ngơi.


      Vân Dịch Huyền cho Vân Dịch Phi cái sắc mặt, hai người vội vàng lui ra ngoài.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 67: Thần Thâu A Ly



      Ra khỏi đông hiên đại môn, lúc này Vân Dịch Huyền mới thở phào nhõm, Lê Hủ cho tâm lý của tạo thành áp lực quá lớn.


      - Lê Hủ này cũng quá tự cho là đúng.


      Vân Dịch Phi bất mãn , ở chung quanh trong những người này, là thiên tài số rồi, Lê Hủ kia lại còn ngay cả Dược đồng cũng đủ tư cách, là đem tức chết.


      - Chú ý năng .


      Vân Dịch Huyền hừ lạnh tiếng, trừng mắt nhìn Vân Dịch Phi.


      - Ngươi câu như vậy nếu rơi vào trong tai Lê Hủ, có thể khiến cho Vân gia bảo sinh ra tai ương diệt môn ngươi biết ?


      - Lê Hủ kia có năng lực thông thiên như thế?


      - Chẳng lẻ ta còn muốn lừa ngươi sao?


      Vân Dịch Huyền trừng mắt nhìn Vân Dịch Phi.


      Vân Dịch Phi thấy Vân Dịch Huyền tức giận, vội vàng im miệng .


      Diệp Thần tiến vào sương phòng, phòng của cùng Diệp Thương Huyền lân cận, bên trong đến đáng thương, thậm chí có quét dọn, mảnh lộn xộn, giường căn bản thể cho người ngủ!


      Đây nhất định là người Vân gia bảo cố ý an bài như vậy, muốn trêu cợt bọn họ!


      Người ở dưới mái hiên, thể cúi đầu, may ở buổi tối có thể ngồi xuống tu luyện, cho dù ngủ cũng có gì, hơn nữa mang đủ nhiều lương khô.


      Xèo xèo!


      Bộ dạng A Ly có chút tức giận, nó mới vừa đứng ở bàn, người liền dính tầng xám tro dầy!


      Cái bàn này cũng chưa từng có người chà lau qua, chất đầy tro bụi!


      Diệp Thần trấn an A Ly chút :


      - Vân gia bảo là tử địch của Diệp gia chúng ta, bọn họ nhất định là cố ý tìm chúng ta phiền toái, cứ nhịn , khoản sổ sách này sau này từ từ lấy về!


      Bộ dạng A Ly rất buồn bực, xèo xèo kêu mấy tiếng, hình như là cái gì, rất nhanh thân thể từ từ biến mất, sưu tiếng, nhảy lên ra ngoài.


      - A Ly, ngươi muốn làm gì ?


      Diệp Thần kinh ngạc hỏi, A Ly chạy trốn quá nhanh, tựa như tia chớp chợt lóe lên, căn bản còn kịp ngăn trở, thể làm gì khác hơn là lập tức thả ra thần hồn, truy tung vị trí của A Ly.


      A Ly ở trong hành lang gấp khúc cực kỳ nhanh xuyên qua, bởi vì thân hình nó biến mất, cả Vân gia bảo người đến người , lại người nhìn thấy nó!


      Thần hồn của Diệp Thần, đường đuổi theo phía sau A Ly, có chút buồn bực, A Ly rốt cuộc muốn làm gì?


      A Ly cũng biết chạy đâu, chạy trốn quá nhanh, rất nhanh biến mất ở trong phạm vi thần hồn của Diệp Thần có thể truy tung đến.


      Diệp Thần có chút lo lắng, thúc công thông báo mình, ngàn vạn lần được ở trong Vân gia bảo loạn, nếu có thể đưa tới phiền toái, dùng thần hồn tìm kiếm khắp nơi, cơ hồ lật hơn phân nửa cái Vân gia bảo, tìm tòi đại khái khắc đồng hồ, thần hồn đột nhiên cảm giác đến cổ hơi thở quen thuộc.


      Là A Ly!


      Diệp Thần có chút vui mừng, chỉ thấy A Ly đường nhanh như điện chớp mà đến, rất nhanh tiến vào gian phòng.


      - A Ly, ngươi đâu, sau này nên chạy loạn biết !


      Diệp Thần có chút nghiêm túc quát lớn.


      Ánh mắt như nước long lanh của A Ly nhìn Diệp Thần, có loại điềm đạm đáng ra lời.


      - Được rồi, ta có ý trách cứ ngươi.


      Nhìn ánh mắt A Ly, Diệp Thần lại có chút ít mềm lòng, chợt phát trong miệng A Ly ngậm cái Càn Khôn túi, khỏi nghi ngờ hỏi.


      - Cái Càn Khôn túi này ngươi là từ đâu lấy được ?


      A Ly dùng móng vuốt đem cái Càn Khôn túi kia giao cho Diệp Thần.


      Diệp Thần nghi ngờ đem Càn Khôn túi cầm lên, phát gian trong cái Càn Khôn túi này tương đối lớn, mở ra vừa nhìn, bên trong có đám bình sứ, phần lớn trong bình sứ là để đặt quả Tụ Khí đan, kiểm lại chút, chỉ là Tụ Khí đan có năm sáu ngàn viên, còn có mười lăm viên Ngưng Khí Đan, hai quả Hỏa Huyền đan.


      Diệp Thần kinh hãi dứt, nhiều đan dược như vậy, là từ đâu tới ? Trong lòng tràn đầy nghi ngờ, lại lật mở dưới đáy Càn Khôn túi, từ đó lấy ra vài cuốn sách cùng cái hộp gỗ cổ quái.


      Vài cuốn sách kia Diệp Thần trong lúc vô tình nghiêng mắt nhìn đến tên sách bọn chúng, ràng có ba chữ ánh vào mi mắt Diệp Thần: Ngưng Huyền Cương!


      Diệp Thần hít hơi lãnh khí, nhìn về phía A Ly, mặt lộ ra vẻ cổ quái:


      - A Ly, ngươi phải là cướp sạch bảo khố Vân gia bảo chứ, đem đan dược, công pháp cùng vũ kỹ của Vân gia bảo toàn bộ lấy ra!


      A Ly giơ giơ móng vuốt , vẻ mặt đắc ý, cái đuôi lắc lắc.


      Xem ra là A Ly đối với Vân gia bảo an bài bọn họ ở nơi này trong lòng cực kỳ bất mãn, chạy đem bảo khố Vân gia bảo cướp sạch!


      Nhìn chút, Vân gia bảo tổng cộng có sáu loại vũ kỹ, cao nhất chỉ là tam phẩm thượng thừa, vẫn là vũ kỹ Chưởng Phá Càn Khôn tốt hơn nhiều, Ngưng Huyền Cương mặc dù tệ, nhưng so sánh với Lôi Đế Quyết lại kém xa, Diệp Thần cũng lười tu luyện, suy nghĩ chút, mấy bản vũ kỹ này vẫn là hỏi thúc công nên xử lý như thế nào sao, về phần Tụ Khí đan, Ngưng Khí Đan,… Diệp Thần cũng dùng được, trở về phân cho các tộc nhân a. Vân gia bảo so sánh với Diệp gia bảo là có tiền nhiều hơn, cũng biết là từ đâu cướp đoạt.


      Những đồ này đối với Diệp Thần mà có quá nhiều lực hấp dẫn, ánh mắt của rơi vào cái hộp gỗ cổ quái cuối cùng, hộp gỗ này cũng biết dùng vật liệu gỗ gì làm thành, hộp gỗ có cái khóa hoàng kim, phía khắc chút đồ án thần thú cổ quái, phong cách hết sức cổ xưa.


      biết trong hộp này trang bị là vật gì, lật nhìn Càn Khôn túi chút, trong Càn Khôn túi có chìa khóa, xem ra chỉ có thể phá hộp gỗ này rồi, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, khẽ quát tiếng, phá!


      Thình thịch, huyền khí trong lòng bàn tay thấu ra, oanh kích hộp gỗ, hộp gỗ kia lại vẫn nhúc nhích.


      - là kỳ quái, hộp gỗ này chịu lực đạo lớn như vậy, thậm chí ngay cả đạo liệt ngân cũng có!


      Diệp Thần có chút nghi ngờ, theo lý thuyết vận chuyển lên huyền khí, ngay cả hợp bão chi mộc, cũng có thể chưởng đánh gảy, lại mở ra cái hộp gỗ!


      Chất liệu hộp gỗ này có chút đặc thù!


      Ánh mắt Diệp Thần rơi vào khóa vàng, xem ra chỉ có thể từ khóa vàng hạ thủ, Diệp Thần vận chuyển lên huyền khí, từ trong mắt khóa dò xét vào, cẩn thận cảm thụ cấu tạo khóa vàng, trình độ vững chắc của khóa vàng kia, có chút ra ngoài Diệp Thần tưởng tượng, đưa huyền khí vào, tiếp tục xâm nhập nội bộ khóa vàng.


      Trong bảo khố Vân gia bảo dấu vật này, còn dùng hộp gỗ vững chắc như vậy, khóa vàng bảo vệ, đồ vật bên trong tất nhiên bất phàm!


      Lúc Diệp Thần đưa huyền khí vào, khóa vàng kia đột nhiên kim quang đại phóng, cổ hấp lực cường đại vững vàng dính chặt tay phải Diệp Thần.


      - tốt!


      Diệp Thần quá sợ hãi, nghĩ tới bên trong khóa vàng lại dấu diếm cơ quan, Diệp Thần cảm giác được huyền khí trong cơ thể điên cuồng trôi qua, bị khóa vàng kia hút .


      có chút bối rối, A Ly cũng lo lắng xèo xèo kêu tiếng.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 68: Vân Dịch Dương Nổi Giận. (1)



      Mắt thấy huyền khí trong đan điền bị hút còn mống, nếu như tiếp tục hút xuống, có thể suy giảm tới căn bản, đan điền cũng gặp phải bị thương nặng!


      Bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, Diệp Thần hừ lạnh tiếng, ngươi muốn hút, vậy để cho ngươi hút đủ!


      Diệp Thần vận chuyển phi đao, chỉ nghe trong đầu oanh tiếng, huyền khí mãnh liệt mênh mông nghiêng xuống, càng ngừng rót vào trong khóa vàng.


      Khóa vàng càng ngừng hút lấy huyền khí, càng ngày càng nhiều, tương đương với cấp chín trung kỳ cao thủ, tốc độ nó hấp thực huyền khí rốt cục trì hoãn chậm lại, lát sau, chỉ nghe xoạch tiếng, khóa vàng kia văng ra.


      Thoát khỏi khóa vàng, lúc này Diệp Thần mới ngụm lớn thở dốc chút, bẫy rập bên trong khóa vàng này vẫn là tương đối đáng sợ, nếu tu vi đủ, dễ dàng dùng huyền khí thử dò xét, cấp chín trung kỳ cao thủ chừng thua bởi khóa vàng này!


      Vận chuyển huyền khí khôi phục chút, lúc này mới lấy khóa vàng xuống, từ từ mở hộp gỗ ra.


      A Ly ở bên mở to hai mắt nhìn, trong hộp này đến tột cùng giấu thứ gì ?


      gian trong hộp cũng lớn, lẳng lặng đặt tờ bản vẽ cũ rách, về vật này chất liệu tựa như vải phải vải, tựa như giấy phải giấy, phía vẽ lấy mảnh đường thẳng dài hẹp, giống như kinh mạch thân thể con người, lại như tấm bản đồ, phía mơ hồ có tia huyền khí ba động, trình độ huyền khí ba động kia tinh thuần, thể so với phi đao trong cơ thể Diệp Thần phóng ra huyền khí kém bao nhiêu.


      - Đây là tàng bảo đồ, hay là công pháp tu luyện?


      Diệp Thần có chút nghi ngờ nhìn tấm bản đồ này, đem tấm bản đồ này cầm lên, nhìn về phía A Ly hỏi.


      - A Ly, ngươi có biết đây là vật gì hay ?


      A Ly mờ mịt lắc đầu.


      Xem ra A Ly cũng biết, bất quá Diệp Thần trực giác ý thức được, vật này phải chuyện đùa, chỉ từ phía khởi động ra huyền khí ba động là có thể cảm thụ ra ngoài.


      - Mặc dù biết đây là vật gì, nhưng vẫn là trước cất kỹ a.


      Diệp Thần nghĩ tới, đem tấm bản đồ này lần nữa thả lại trong hộp, sau đó bỏ vào Càn Khôn túi của mình, về phần những vật khác dù sao là từ Vân gia bảo lấy được, Diệp Thần tất cả cũng chiếu thu lầm.


      Đem bảo khố Vân gia bảo cướp sạch phen, Diệp Thần chút lòng áy náy, ngược lại hưng phấn thôi, tâm suy nghĩ lúc nào Đông Lâm quận vương phủ cướp sạch phen, kia đúng là đại khoái nhân tâm.


      Nếu Vân gia bảo có Đông Lâm quận vương phủ làm chỗ dựa, há kiêng nể gì đối phó Diệp gia bảo như thế? Hơn nữa Đông Lâm quận Vương để cho phụ thân chịu khuất nhục lớn như vậy, này cũng thể bỏ qua! Bất quá phải trước từ Vân gia bảo tính lên!


      Vân gia bảo Vân Dịch Dương là cấp chín trung kỳ cao thủ, Vân Dịch Huyền cấp chín sơ kỳ, khác còn có sáu cấp tám, trừ lần đó ra, cánh chim vô số, thực lực trước mắt của Diệp Thần, vẫn còn quá thấp kém.


      Tỷ võ đại hội ngày mai mới bắt đầu, Diệp Thần vẫn ngốc ở bên trong phòng tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết.


      ở lúc Diệp Thần dốc lòng tu luyện, nội viện Vân gia bảo lại náo lật trời.


      - Các ngươi xác định bên trong phòng ta có ai ra vào ?


      Vân Dịch Dương giận tím mặt, ban ngày ban mặt, đặt đan dược cùng với công pháp vũ kỹ của gia tộc ở trong hốc tối, tất cả đều cánh mà bay rồi, điều này sao có thể làm lo lắng căm tức.


      Đan dược ném vẫn là chuyện , gia tộc công pháp mất , chuyện này vô cùng nghiêm trọng, mặc dù các trưởng lão khác có, cũng có công pháp tu luyện Ngưng Huyền Cương đầy đủ, nhưng công pháp gia tộc lưu ra bên ngoài, đối với Vân gia bảo mà , kia là đả kích lớn lao.


      Về phần hộp gỗ kia, chính là gia tộc hơn ngàn năm truyền thừa xuống, ngay cả cũng dám cho các tộc nhân, chính mình đem đồ vật chuẩn bị ném!


      Bất quá trừ khi là thập giai cao thủ, căn bản thể nào phá vỡ hộp gỗ, bên trong khóa vàng của hộp gỗ dấu diếm bẫy rập, có chìa khóa cách nào mở ra, nếu người trộm đồ vật này trong lúc vô tình xúc động khóa vàng, chừng còn có thể đem đồ vật tìm trở về.


      Đối mặt Vân Dịch Dương nổi giận, đám hộ vệ nơm nớp lo sợ, bọn họ biết Vân Dịch Dương rốt cuộc mất thứ gì, lại phát hoả lớn như vậy.


      - Bảo chủ, chúng ta xác định, hôm nay tuyệt đối có bất kỳ người nào tiến vào phòng của ngài.


      hộ vệ cận thận từng chút .


      - đám phế vật!


      Vân Dịch Dương cái tát phiến ở mặt hộ vệ đó, thình thịch tiếng đem hộ vệ kia phách bay ra ngoài, giận đến muốn giết người!


      Chúng hộ vệ câm như hến.


      - Liên Vân Thập Bát Bảo tỷ võ đại hội, tới Vân gia bảo cao thủ rất nhiều, chừng là bọn làm.


      Vân Dịch Huyền thấy Vân Dịch Dương tức giận như thế, ở bên .


      - Vậy bây giờ có thể như thế nào, chẳng lẻ muốn đem mỗi người lục soát sao.


      Vân Dịch Dương tức giận , đến Liên Vân Thập Bát Bảo xem lễ, rất nhiều cũng là đại nhân vật có uy tín danh dự, Vân Dịch Dương thể nào nhất nhất lục soát qua, như vậy đắc tội tất cả cấp chín cao thủ, hơn nữa những người này biết Vân gia bảo ban ngày mất đồ vật, mặt của Vân gia bảo cũng ném được rồi.


      - Chỉ có thể điều tra nghe ngóng rồi, người trộm đồ kia, hẳn là còn có rời Vân gia bảo.


      Vân Dịch Huyền là lần đầu tiên thấy Vân Dịch Dương thịnh nộ như thế.


      - Ngươi phái người thăm dò, phong tỏa cửa bảo, mọi người ra vào phải kiểm tra!


      Vân Dịch Dương , đột nhiên lại nghĩ tới điều gì.


      - Có thể ở ban ngày tránh thoát tầm mắt nhiều hộ vệ như vậy đem đồ vật trộm , ít nhất cũng là cấp chín cao thủ, chú ý nhiều những cao thủ này, bất quá thể rệt tra bọn họ, chỉ có thể bóng gió.


      Ban ngày tiến vào phòng trộm nhiều đồ vật như vậy, bọn hộ vệ lại chút cũng biết, phải biết rằng hộ vệ của có mấy người là cấp bảy cao thủ! Ngay cả bản thân của cũng chưa chắc có thể làm được, hơn nữa trong phòng cơ quan nặng nề, lại chút cũng có gây ra, thực lực tên kia làm cho người suy đoán.


      Vân Dịch Dương có chút nghĩ ra, nếu thực lực đối thủ mạnh như vậy, tại sao toan tính chút ít đồ của Vân gia bảo, chẳng lẽ là địch nhân của Vân gia bảo? Chẳng lẽ là Diệp Thương Huyền ? Hẳn phải, Vân Dịch Dương tin Diệp Thương Huyền có bản lãnh này!


      Đồ vật kia nếu tìm trở lại, đối với Vân gia bảo mà đả kích lớn lao, Vân Dịch Dương đứng ngồi yên, nôn nóng đến chưởng vỗ vào bàn, cái bàn kia nhất thời chia năm xẻ bảy. Bất kể như thế nào, nhất định phải đem đồ vật tìm trở về!


      Vân gia bảo gia tăng đề phòng, hơn nữa phái đại lượng hộ vệ, bắt đầu thầm tra vật phẩm mất trộm hạ lạc, mấy cấp chín cao thủ trở thành đối tượng trọng điểm điều tra nghe ngóng, Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần là trước tiên bị loại bỏ rồi, bởi vì cả xế chiều, hai người bọn họ còn ra cửa, đám người Mạc Phong ở bên có thể làm chứng, có những người khác thấy bọn họ ra khỏi phòng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 69: Vân Dịch Dương Nổi Giận. (2)



      Diệp Thần vẫn ngốc ở trong phòng của mình, căn bản biết bên ngoài loạn thành đoàn.


      ngồi xuống, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, chín khối khí kia ở trong đan điền lấy phương thức kỳ quái chuyển động, làm cho người ta có loại cảm giác huyền ảo cao thâm, mỗi chuyển động vòng, Diệp Thần có thể ràng cảm giác được, huyền khí trong cơ thể mình so với trước tráng kiện vài phần.


      Tốc độ tu luyện này, làm chính cũng khỏi kinh hãi, bình chướng cấp bảy đỉnh phong, gần ngay trước mắt.


      Nếu lên tới cấp tám, mặc dù đụng phải Vân Dịch Huyền, Diệp Thần tin tưởng mình cũng có lực tự vệ.


      Trong Vân gia bảo này khắp nơi nguy cơ, cẩn thận liền có thể bị người Vân gia bảo ám toán bỏ mạng, Diệp Thần thực cần tăng lên thực lực của mình!


      Ngày mai là tỷ võ đại hội rồi, Liên Vân Thập Bát Bảo tỷ võ đại hội mỗi cách mấy năm cử hành lần, năm nay nhiều thêm hạng mục Dược tôn chọn đồ, biết có tiết mục mới gì, thúc công thông báo , thể quá mức khoa trương, bất quá Diệp Thần giáo huấn Vân Dịch Phi, sao có thể nuốt lời!


      Tạm thời trước chuyên tâm tu luyện, ngày mai xem tình huống chút rồi sau.


      Buổi chiều, Vân gia bảo cử hành lần tụ hội, mấy bảo khác trong Liên Vân Thập Bát Bảo cũng tham gia Vân gia bảo tụ hội, duy chỉ thiếu Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần, Diệp Thương Huyền hiểu được, đây là Vân Dịch Dương cố ý lập bọn họ, vì vậy ngốc ở trong phòng ngừng tu luyện, Diệp gia bảo muốn giải vây, ai cũng đáng tin cậy, mấu chốt vẫn là nhìn thực lực của mình!


      ngày thời gian trôi qua, ngày thứ hai, mọi người sớm đứng lên, trời mới tờ mờ sáng, Vân gia bảo liền tiếng người ồn ào.


      Diệp Thần cùng thúc công ăn lương khô xong, liền cùng nhau diễn võ trường trung ương Vân gia bảo.


      Vân gia bảo diễn võ trường so sánh với Diệp gia bảo muốn lớn hơn mấy lần, trung ương xây dựng năm tòa lôi đài, chung quanh tụ tập hơn ngàn người, lại chút cảm giác chật chội. Phía trước lôi đài đặt chút chỗ ngồi, ở trong mọi người nhìn chăm chú, đám cấp chín cao thủ như Vân Dịch Dương rối rít ngồi xuống, vị trí của Diệp Thương Huyền là xếp hạng chót nhất.


      Vân gia bảo quả nhiên là khắp nơi làm khó Diệp gia bảo, Diệp Thần khỏi có chút tức giận.


      Mọi người ngồi xuống, cao bộ dạng Vân Dịch Dương có mấy phần tiều tụy, bảo khố Vân gia bảo mất trộm, hành hạ cả đêm cũng ngủ được, cả đêm đều nghĩ rốt cuộc là ai trộm đồ, thậm chí hoài nghi đến người mình, đem bọn hộ vệ phía dưới cũng tra xét lần.


      Liếc nhìn Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần cái, Vân Dịch Dương cười lạnh tiếng, ở trong Liên Vân Thập Bát Bảo, Diệp gia bảo căn bản coi như là bị lập rồi, mặc dù Diệp Thương Huyền là cấp chín trung kỳ, nhưng nếu tới Vân gia bảo, cũng đừng nghĩ sống trở về, hơn nữa dùng được bao lâu, Diệp gia bảo cũng bị công hãm, như vậy coi như là trừ cái đại họa tâm phúc, trong lòng hơi chút sống khá giả chút.


      lát sau, người mặc áo bào xám lại trầm ổn lên khán đài, vẻ mặt từ có loại khí thế giận tự uy, người này chính là Lê Hủ.


      Thấy Lê Hủ xuất , mọi người rối rít đứng dậy.


      - Lê đại sư.


      - Lê đại sư tốt.


      Lê Hủ cười cười, thản nhiên ngồi xuống.


      Ánh mắt Diệp Thần rơi vào người Lê Hủ, Lê Hủ này thoạt nhìn cũng phải là diện mục khả tăng, nghe bốn mươi hai tuổi, thoạt nhìn lại giống như ba mươi tuổi, mặt treo nụ cười ấm áp, dùng thần hồn tra nhìn thực lực của chút, là cấp chín trung kỳ, thực lực so sánh với thúc công cùng Vân Dịch Dương mạnh hơn mấy phần.


      Nghe cao cấp dược sư, quan hệ nhân mạch rộng là khó có thể tưởng tượng, chớ nhìn chỉ có người, nhưng sau lưng là đại biểu cổ thế lực cường đại, phất tay trong lúc đó có thể hủy diệt cả Liên Vân Thập Bát Bảo! Cũng khó trách những cấp chín cao thủ này đối với Lê Hủ kính sợ như thế.


      Lê Hủ kia giống như cảm thấy ánh mắt Diệp Thần, hướng bên Diệp Thần nhìn tới, Diệp Thần thoạt nhìn cùng thiếu niên bình thường có gì khác biệt, nhưng mà biết tại sao, Lê Hủ cảm thấy người Diệp Thần có loại hơi thở đặc biệt hấp dẫn chú ý.


      Hơn nữa ánh mắt Diệp Thần nhìn , giống thiếu niên khác tràn đầy kính sợ như vậy.


      - Thiếu niên áo bào trắng kia là ai ?


      Lê Hủ nhìn về phía Vân Dịch Dương hỏi.


      Bên cạnh mọi người hơi sửng sờ, khán đài này, phía sau mỗi cấp chín cao thủ đều đứng hai đệ tử kiệt xuất của gia tộc bọn họ, bọn họ đem tuổi trẻ đệ tử này đến, là muốn để cho tuổi trẻ đệ tử này ở trước mặt Lê Hủ bày ra phen, chừng bị Lê đại sư nhìn trúng, nghĩ tới Lê Hủ chỉ hỏi Diệp Thần ở góc khuất nhất.


      Ánh mắt Vân Dịch Dương rơi vào người Diệp Thần, có chút nghi ngờ, Diệp Thần rốt cuộc có đồ vật gì đó đưa tới Lê Hủ chú ý ?


      - Lê đại sư, người thiếu niên kia là nhi tử của Diệp gia bảo tộc trưởng Diệp Chiến Thiên, gọi Diệp Thần.


      Vân Dịch Dương khiêm tốn , mặc dù đối với Diệp gia bảo rất nhiều oán hận, nhưng ở trước mặt Lê Hủ, dám lỗ mãng.


      - Trước mắt là tu vi gì?


      Lê Hủ đột nhiên ý thức được, tại sao mình chỉ chú ý tới Diệp Thần, làm cao cấp dược sư, Hoả hệ huyền khí của đặc biệt nhạy cảm, cho nên cảm thấy người Diệp Thần khác thường.


      - Cấp sáu sơ kỳ.


      Vân Dịch Dương , có chút nhịn được tại sao Lê Hủ luôn hỏi tới người Diệp gia bảo, nhiều đệ tử kiệt xuất của Vân gia bảo ở chỗ này như vậy, Lê Hủ ngay cả nghiêng mắt nhìn cũng nhìn cái.


      - Diệp gia này tu luyện là hỏa hệ công pháp sao?


      Lê Hủ hỏi.


      - phải, bọn họ tu luyện là Lôi hệ công pháp.


      Vân Dịch Dương mặt nhăn chút, Lê Hủ hỏi cái này rốt cuộc là có ý gì, phát cái gì sao?


      - Nha.


      Lê Hủ từ chối cho ý kiến đáp tiếng.


      Thần hồn của Diệp Thần tinh tường nghe được chủ đề đám người Lê Hủ hàn huyên, có chút kinh ngạc, Lê Hủ lại chú ý tới mình trong đám người, hỏi những vấn đề này rốt cuộc là có ý gì ?


      A Ly ở bên trong áo bào trắng Diệp Thần giật mình, Diệp Thần vội vàng vỗ vỗ, giọng :


      - A Ly, nên lộn xộn.


      - Sắp đến giờ.


      Bên cạnh có mấy người Vân gia bảo ở bên nhắc nhở.


      Vân Dịch Dương nhìn trời chút, đứng lên, ôm quyền hướng đám người xung quanh thăm hỏi, cất cao giọng :


      - Hôm nay là Liên Vân Thập Bát Bảo ba năm luận võ lần, cảm tạ chư vị bảo chủ cùng với các đại gia tộc tộc trưởng của Đông Lâm quận đến đây xem lễ, hôm nay chúng ta may mắn mời đến đại đệ tử của Hiên Dật dược tôn Lê đại sư, cho nên hôm nay trận tỷ võ này, cùng năm trước bất đồng, trừ trẻ tuổi cao thủ của Liên Vân Thập Bát Bảo ra, những gia tộc khác cũng có thể tham gia luận võ, đồng thời gia tăng nội dung hạng khảo nghiệm, nếu như có người ưu tú đạt tới cầu của Lê đại sư, có thể may mắn gia nhập môn hạ của Hiên Dật dược tôn!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :