Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 525: Tiến vào Trấn Hồn Tháp tầng bảy! (1)

      Ở bên trong năm người này, có ba người trẻ tuổi, tướng mạo đều là hơn hai mươi tuổi, hai cái nữ hài, người trong đó bộ dạng mười tám mười chín tuổi, tướng mạo thanh tú khả nhân, mặc quần lụa mỏng màu trắng, đôi con ngươi linh động đánh giá Diệp Thần, nữ hài khác chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, xinh đẹp đến rối tinh rối mù, là cái tiểu loli.


      Diệp Thần có thể cảm giác được, bọn là phi nhân loại, tất cả đều là thú biến thành.


      - có việc gì!


      Kỳ Lôi cởi mở nở nụ cười tiếng, nhìn về phía Diệp Thần :


      - Huynh đệ ngươi sao chớ, ngươi cũng lớn mật, người dám ngạnh kháng năm Huyền sư của Lang Vương điện.


      - Ta cũng là bất đắc dĩ.


      Diệp Thần nhún nhún vai.


      - Nghe bọn , ngươi muốn gia nhập trận doanh Sư Vương điện, bằng theo chúng ta a.


      Kỳ Lôi hào sảng .


      - Giới thiệu thoáng phát, vị đại mỹ nữ này gọi Phi , Tuyết Điêu nhất tộc.


      - Ngươi tốt.


      Nữ hài mười tám mười chín tuổi kia hướng Diệp Thần có chút gật đầu nói.


      Diệp Thần hướng nàng nhìn thoáng qua, chỉ thấy nàng làn da trắng nõn, lóe ra ngọc trạch óng ánh, nghĩ tới nữ hài Tuyết Điêu nhất tộc, cũng là xinh đẹp như thế, cùng A Ly được ỗi người mỗi vẻ, sàn sàn nhau rồi. Đương nhiên, A Ly ở trong lòng Diệp Thần địa vị là người nào có thể thay thế, Diệp Thần chỉ là nhìn thoáng qua, liền bình tĩnh thu hồi ánh mắt.


      - Ngươi tốt.


      Diệp Thần khẽ gật đầu.


      - Vị tiểu mỹ nữ này gọi Diệp Thu, huyết thống Tử Diễm Điểu thuần khiết.


      Kỳ Lôi tiếp tục cười mỉm giới thiệu.


      Diệp Thần nhìn nhìn tiểu nữ hài xinh đẹp kia, chỉ thấy nàng hướng Diệp Thần vểnh vểnh lên cái miệng nhắn, gì.


      - Tiểu Thu Thu, thể có lễ phép.


      Kỳ Lôi tiếp tục giới thiệu ba người còn lại.


      Ánh mắt Diệp Thần rơi ở người người trẻ tuổi, tướng mạo tuấn tú đến có chút hư tưởng nổi trong đó, người của , có loại khí tức quen thuộc, Diệp Thần lập tức liền cảm giác ra, là Ly Miêu nhất tộc!


      - Xin chào, ta gọi Thanh Vũ, Ly Miêu nhất tộc.


      Người trẻ tuổi Ly Miêu nhất tộc kia chứng kiến ánh mắt Diệp Thần nhìn mình, khẽ mĩm cười , lộ ra cực kỳ thân hòa.


      - Ta muốn hỏi thăm thoáng phát, các hạ xuất từ bộ lạc nào của Ly Miêu nhất tộc?


      Diệp Thần nhìn về phía người trẻ tuổi này, dò hỏi.


      Nghe được câu hỏi của Diệp Thần, Thanh Vũ có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua Diệp Thần, bất quá vẫn là vừa cười vừa :


      - Ta địa phương các hạ khả năng chưa từng nghe qua, ta đến từ tiểu quốc xa xôi, Tây Võ Đế Quốc Liên Vân sơn Ly Miêu nhất tộc, bất quá tại, chỗ đó hóa thành tro tàn rồi.


      Trong đôi mắt Thanh Vũ, lộ ra sầu não nhàn nhạt.


      Là Tây Võ Đế Quốc Liên Vân sơn Ly Miêu nhất tộc, trong nội tâm Diệp Thần khẽ động, ở bên ngoài quần áo sờ lên Mê Huyễn Bảo Châu đặt ở ngực, rốt cuộc tìm được cái đến từ Liên Vân sơn Ly Miêu nhất tộc rồi, bọn họ đều là tộc nhân của A Ly.


      Thanh Vũ tướng mạo tuấn tú, cử chỉ ưu nhã, rất dễ dàng để cho người sinh ra hảo cảm, biết cùng A Ly là quan hệ như thế nào.


      - gọi Minh Nghĩa, là Xuyên Sơn Giáp nhất tộc.


      Kỷ Lôi tiếp tục chỉ vào thanh niên xem có vài phần chất phác nói.


      Người trẻ tuổi chất phác kia ăn mặc mộc mạc, dáng người so với Kỷ Lôi thấp hơn, xem có chút hiền lành. Bởi vì trước đây cùng Xuyên Sơn Giáp Minh Viễn từng quen biết, Diệp Thần đối với Minh Nghĩa này ấn tượng coi như tệ.


      - Ngươi tốt.


      Diệp Thần khẽ gật đầu cười .


      - Ngươi tốt.


      Minh Nghĩa sờ lên đầu, chất phác cười cười.


      Ánh mắt Diệp Thần rơi vào người người cuối cùng, dáng người người nọ cùng Minh Nghĩa tương đương, mặc dù tướng mạo có thanh tú như Thanh Vũ, nhưng coi như là tuấn, thân áo choàng màu đen, thần sắc mặt lộ ra vài phần trầm, Diệp Thần cảm giác được, ánh mắt của cũng phải thân mật như vậy.


      - gọi Hắc Minh, là Minh Xà nhất tộc, người này bình thường u, ngươi cần để ý đến !


      Kỷ Lôi ha ha cười .


      Nguyên lai là Minh Xà nhất tộc, trách được Diệp Thần cảm thấy ánh mắt của có chút kiệt.


      - Chúng ta rất nhanh tầng bảy Trấn Hồn Tháp rồi, theo chúng ta , cam đoan ngươi bình yên vô , vừa rồi những Lang rời khỏi kia, tuyệt đối dám tìm chúng ta phiền toái.


      Kỷ Lôi vỗ vỗ bả vai Diệp Thần .


      Dù sao là chuẩn bị che giấu tung tích tiến vào tầng bảy Trấn Hồn Tháp, theo bọn người Kỷ Lôi cũng tệ, biết lúc nào có thể lén lút cùng Sư Vương tiếp xúc thoáng phát.


      - Chúng ta thôi.


      Thanh Vũ hướng Diệp Thần có chút gật đầu cười cười nói.


      đoàn người hướng trận doanh Sư Vương điện đến.


      Mọi người đưa mắt nhìn bọn người Diệp Thần rời , thầm cảm thán Diệp Thần là vận khí tốt, bọn đều cho rằng Diệp Thần hẳn phải chết thể nghi ngờ, nghĩ tới bên Sư Vương điện kia đúng lúc đưa đến cứu binh, làm cho Diệp Thần biến nguy thành an. Bọn biết là, nếu như phải bọn người Kỷ Lôi xuất , bọn người Tác Mang sớm hóa thành tro rồi.


      Lúc xoay người, Diệp Thần cảm giác được đạo ánh mắt trầm, thủy chung nhìn chăm chú lên mình, lập tức minh bạch là Minh Xà nhất tộc Hắc Minh kia, trong nội tâm lạnh lùng cười cười, hi vọng ngươi chọc tới ta, nếu , đừng trách ta khách khí.


      đoàn người vừa vừa trò chuyện, cùng chỗ tiến nhập khu vực Sư Vương điện đóng quân.


      Lúc bọn người Kỷ Lôi tiến vào, mấy trăm đạo ánh mắt phóng đến.


      Tại đây tuyệt đại bộ phận người, đều là cấp dưới của Sư Vương điện. Còn có phần là tạm thời gia nhập Sư Vương điện. Bọn đối với bọn người Kỷ Lôi, coi như là có tí hiểu rõ, chứng kiến bọn người Kỷ Lôi từ bên cạnh qua, nhao nhao gật đầu ý bảo.


      Theo những người này phản ứng, liền có thể minh bạch bọn người Kỷ Lôi địa vị tôn sùng.


      - Lần này Sư Vương điện chúng ta chuẩn bị tiến vào Trấn Hồn Tháp tầng bảy, có tất cả sáu trăm ba mươi hai người, trong đó Vương cấp bốn người, còn lại đều là Huyền Cấp.


      Kỷ Lôi nhìn thoáng qua Diệp Thần, tuy Diệp Thần mực bình tĩnh lạnh nhạt gì, nhưng loại trực giác, cảm thấy Diệp Thần là có thể tín nhiệm.


      - Người của chúng ta thăm dò qua tầng bảy Trấn Hồn Tháp, chỗ đó Hồn thú cấp thấp nhất, đều là tồn tại Huyền Cấp, hơn nữa bình thường cả đàn cả lũ, mặt khác nếu chúng ta cùng người Lang Vương điện tao ngộ, cũng chết ngớt. Ngươi nếu có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, tốt nhất vẫn là nên vào.


      Hắc Minh từ bên người Diệp Thần qua, lạnh như băng .


      - Đa tạ quan tâm, ngươi vẫn là lo lắng chính ngươi a.


      Diệp Thần liếc qua Hắc Minh, mặn nhạt . đối với Hắc Minh có cảm tình gì, cảm giác ánh mắt Hắc Minh nhìn về phía mình có chút tàn, tựa như độc xà vậy.


      - Hắc Minh vốn là như vậy, ngươi chớ để ý.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 526: Tiến vào Trấn Hồn Tháp tầng bảy! (2)

      bên Phi áy náy cười , nàng đôi mắt sáng, răng trắng tinh, thời điểm cười làm cho chung quanh hết thảy đều ảm đạm thất sắc, đây là nữ tử thuần túy như Băng Tuyết.


      - có việc gì.


      Diệp Thần khẽ gật đầu.


      - Diệp Thần, nếu như ngươi ưa thích Phi tỷ tỷ của chúng ta, phải rất có bản lĩnh mới được, trong chúng ta, Thanh Vũ ca ca cùng Hắc Minh ca ca, đều là ưa thích Phi tỷ tỷ đấy.


      bên tiểu nữ hài Diệp Thu phấn điêu ngọc mài làm ra vẻ .


      Nghe được Diệp Thu , Diệp Thần có chút bật cười, cũng phải loại người gặp cái ưa thích cái này, tiểu nương Diệp Thu này, vẫn là rất có lý thú, Diệp Thần khỏi trêu chọc :


      - Diệp Thu tiểu nương, kỳ ta thích phải Phi tỷ tỷ của ngươi, mà là ngươi làm sao bây giờ, ngươi tiếp nhận ta ?


      Mọi người nhịn được cười lên.


      Diệp Thu đôi mắt màu tím đánh giá Diệp Thần cả buổi, sau đó bàn tay bé chống cằm trắng muốt, có chút nghiêm túc :


      - Tuy ngươi tuấn như Thanh Vũ ca ca, nhưng miễn cưỡng coi như hợp cách, nhưng mà ngươi phải chứng minh ngươi có bản lĩnh mới được, nếu ngươi có thể đả bại Thanh Vũ ca ca cùng Hắc Minh ca ca, ta đáp ứng làm đạo lữ của ngươi.


      Diệp Thần có chút kinh ngạc, xem vẻ mặt Diệp Thu thành , lại lần cảm nhận được rồi, tính cách nhân loại cùng thú thường thường là bất đồng, nếu tiểu nữ hài nhân loại bình thường, bị Diệp Thần trêu chọc như vậy, khẳng định thẹn thùng được, nhưng mà Diệp Thu chút cũng có thẹn thùng, ngược lại là làm như có , thể , Diệp Thu xác thực lớn lên phi thường đáng , sau này nhất định là đại mỹ nữ, bất quá Diệp Thần còn đến mức đối với tiểu nữ hài mười bốn mười lăm tuổi cảm thấy hứng thú.


      Diệp Thần lắc đầu cười :


      - Vẫn là được rồi, chờ ngươi lớn lên, ta đoán chừng cũng lão thành bộ dáng. thú các ngươi mười tuổi, mới tương đương với nhân loại chúng ta tuổi mà thôi.


      Diệp Thu cong lên cái miệng nhắn, mắt to xinh đẹp trừng Diệp Thần :


      - Nhất định là lấy cớ, ngươi khẳng định cảm giác mình phải đối thủ của Thanh Vũ ca ca cùng Hắc Minh ca ca, mới như vậy.


      - Xem như thế .


      Diệp Thần gật đầu cười.


      đoàn người thẳng đường tới, Diệp Thần thả chậm bước chân, đến bên người Thanh Vũ.


      - Ngươi tới từ Tây Võ Đế Quốc Liên Vân sơn, vậy ngươi có biết Ngưng nhi hay ?


      Diệp Thần mở miệng hỏi, rốt cục vẫn là nhịn được hỏi thăm Thanh Vũ.


      - Ngưng nhi? Nàng còn sống?


      Thanh Vũ khó có thể tin nhìn xem Diệp Thần, trong đôi mắt ngấn lệ thoáng .


      - Ân!


      Diệp Thần khẽ gật đầu, cảm giác được, Thanh Vũ cùng Ngưng nhi tầm đó, có cảm tình cực kỳ thâm hậu, trong nội tâm thoáng có ít mất tự nhiên.


      - Nàng bây giờ ở đâu?


      Thanh Vũ gấp giọng hỏi.


      - Nàng tại dừng lại ở chỗ, vẫn thể ra.


      Diệp Thần chỉ có thể giải thích như vậy.


      - Ngươi là gì của Ngưng nhi...


      - Ca ca.


      Thanh Vũ kích động thôi, lại bổ sung câu :


      - Ta là thân ca ca của nàng.


      nhìn ra được, Diệp Thần cùng Ngưng nhi, quan hệ có lẽ phải là nông cạn.


      Nghe được Thanh Vũ , trong nội tâm Diệp Thần thoải mái, nghĩ tới ràng lại ở chỗ này gặp gỡ ca ca của A Ly, trong lòng của , khỏi có ít khẩn trương như vậy.


      Thanh Vũ bình phục cảm xúc thoáng phát, nhìn xem Diệp Thần :


      - Ngưng nhi có việc gì là tốt rồi.


      Bởi vì A Ly, Diệp Thần cùng Thanh Vũ quan hệ trong lúc đó lập tức kéo gần lại rất nhiều.


      - Thời điểm bên Liên Vân Sơn Mạch kia gặp chuyện may, ta ở Trung Ương Đế Quốc, có thể bảo hộ Ngưng nhi.


      Thanh Vũ thần sắc ảm đạm, tràn đầy áy náy.


      Cùng Thanh Vũ chuyện phiếm Diệp Thần mới biết được, nguyên lai Thanh Vũ bởi vì thiên phú trác tuyệt, ly khai Liên Vân Sơn Mạch có mấy năm, mực ở Trung Ương Đế Quốc, bị Sư Vương điện gắng sức bồi dưỡng, cái tiểu đoàn thể sáu người này, đều là thiên tài trẻ tuổi của Sư Vương điện.


      Sư Vương điện do ba mươi hai chi chủng quần thú tạo thành, số lượng nhiều đạt mấy ngàn vạn chi chúng, cũng chỉ có sáu người này mà thôi!


      - Chúng ta muốn xuất phát, tiến về tầng bảy Trấn Hồn Tháp rồi, nhân mã mấy cỗ thế lực Lôi Nhai còn có Thương Lan cung cũng tiến vào!


      Kỷ Lôi quay đầu lại , giọng rất lớn, chuyện bình thường cũng như chấn lôi, người hơi có chút uy thế.


      Diệp Thần hướng xa xa nhìn lại, chứng kiến đầu lĩnh Thông Thiên Sư Vương phía trước, nghĩ tới nhanh như vậy lại gặp mặt, bất quá lúc này Thông Thiên Sư Vương nếu chứng kiến , chỉ sợ cũng nhận ra.


      - !


      Thanh Thông Thiên Sư Vương vang lên, bốn đạo thân ảnh phóng lên trời, đều là Vương cấp cao thủ, trong đó Thông Thiên Sư Vương là Huyền thú Vương, mà còn thừa ba cái, đều là thú Vương.


      Những Huyền Cấp cao thủ kia cũng đều bay lên trời, hướng cửa vào Trấn Hồn Tháp tầng bảy lao .


      Lều vải Lang Vương điện.


      - Ba vị điện hạ, nhân mã Sư Vương điện xuất phát.


      con cự lang bộ lông hỏa hồng bay vút mà đến, cung thanh nói.


      - Chúng ta cũng xuất phát!


      chuyện chính là Huyết Lang Vương hóa thành hình người, toàn thân đỏ thẫm, cầm trong tay thanh Đao quỷ dị, người đều lộ ra cổ thị sát khát máu chi khí.


      - biết có cơ hội gặp lại Thông Thiên Sư Vương Sư Vương thần chùy hay !


      Sưu sưu sưu, từng đạo thân ảnh bay vút lên, nhiều đến hơn ngàn Huyền Cấp cao thủ, lướt tiến vào cửa vào Trấn Hồn Tháp tầng bảy.


      Từng đợt rồi lại từng đợt đội ngũ lục tục xuất phát.


      Ánh sáng trước mắt Diệp Thần tối sầm lại, tiến nhập tầng bảy Trấn Hồn Tháp, Thiên Địa lờ mờ, xa xa là gò núi liên miên dứt, thỉnh thoảng có tiếng Hồn thú rống lên, xa xa chân trời, Hỏa Vân trầm thấp, tràn đầy loại uy áp khủng bố.


      Toàn bộ tầng bảy Trấn Hồn Tháp, tràn đầy khí tức nguy hiểm, Diệp Thần cảm giác được, có hơn mười cổ hồn niệm Thái Thượng cảnh giới, nhìn trộm lấy bọn . Có thể là thực lực đám người mình, căn bản đáng những Hồn thú kia ra tay, cho nên chúng để ý bọn người Diệp Thần đến.


      - Đến tầng bảy Trấn Hồn Tháp phải cẩn thận lòng bàn chân, tầng bảy Trấn Hồn Tháp này có ít Hồn thú biết đào đất, chúng thường xuyên phục trong lòng đất, khi người ở bên người bọn qua, thỉnh thoảng bốc lên đánh lén!


      Thanh Vũ ở bên nhắc nhở.


      Ở dưới dẫn dắt của Thông Thiên Sư Vương, đoàn người đường xâm nhập, ven đường có dừng lại lát.


      - Chúng ta là muốn đâu?


      Diệp Thần mở miệng hỏi.


      - Trước đây số nhân mã của Sư Vương điện chúng ta thăm dò đến chỗ con Vương cấp Hồn thú, phụ cận Vương cấp Hồn thú kia, còn có bộ phận Cửu phẩm Tử Ma chiến giáp, chúng ta chuẩn bị săn giết nó, cướp lấy Tử Ma chiến giáp!


      Kỷ Lôi quay đầu hướng Diệp Thần ra.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 527: Tiểu mỹ nữ, ta tới cứu ngươi! (1)

      - Cửu phẩm Tử Ma chiến giáp?


      Diệp Thần khẽ gật đầu, kiện Cửu phẩm Tử Ma chiến giáp, đủ để khiến Sư Vương điện lao sư động chúng rồi, mỗi kiện Tử Ma chiến giáp, đều là giá trị liên thành!


      Bộ phận Tử Ma chiến giáp trong tay Diệp Thần, bất quá là hai kiện Bát phẩm mà thôi, biết lúc nào mới có thể gom góp.


      Trấn Hồn Tháp tầng bảy này, rộng lớn vô cùng, so với Trấn Hồn Tháp tầng sáu gian lại lớn chỉ gấp mười lần, Thông Thiên Sư Vương mang theo đại đoàn nhân mã thuận lấy biên giới Trấn Hồn Tháp đường bay vút gần hai giờ, rốt cục ở mặt đất bằng phẳng rơi xuống.


      - Tại chỗ bố trí phòng vệ!


      - Còn có hơn giờ lộ trình, có thể đến chỗ con Vương cấp Hồn thú kia rồi, vì cái gì lại đột nhiên tại chỗ bố trí phòng vệ?


      Kỷ Lôi nghi hoặc vạn phần, hướng xa xa nhìn ra, trận trận thú rống vang lên, chỉ thấy đầy khắp núi đồi là Hồn thú, như sóng to gió lớn , hướng bên này vọt tới.


      - Ông trời của ta, tối thiểu có mấy vạn Huyền Cấp Hồn thú!


      Mọi người nghiêm nghị biến sắc.


      Mà ngay cả Hắc Minh mực phi thường trầm, trong thần sắc, cũng khỏi có tia sợ hãi.


      - Kỷ Lôi đại ca, Sư Vương chuẩn bị làm sao bây giờ?


      Minh Nghĩa trưng cầu hướng Kỷ Lôi hỏi.


      Kỷ Lôi khép hờ con mắt thoáng phát, lập tức trợn mắt, kiên quyết :


      - Giết, mọi người chú ý hợp tác, bảo vệ mình!


      là Sư tộc, có bí pháp có thể tùy thời cùng Sư Vương liên lạc.


      - Nếu như trong những Hồn thú kia Vương cấp, Sư Vương có thể đối phó được.


      Diệp Thần ngược lại là cực kỳ trấn định, coi như là nhiều Huyền Cấp hơn nữa, cũng cách nào vây giết Vương cấp cao thủ, đến Vương cấp, làm sao có thể có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng. Về phần những người khác, nếu như kết thành chiến trận, những Hồn thú kia trong lúc nhất thời cũng làm gì được bọn .


      đám Huyền Cấp cao thủ nhao nhao trận địa sẵn sàng đón quân địch, quyết định nghênh chiến rồi.


      Hướng xa xa nhìn , chỉ thấy Sư Vương nổi giận gầm lên tiếng, hồn niệm ngưng hóa ra con sư tử cao 5~6 mét cực lớn mạnh mẽ, hướng mấy vạn Huyền Cấp Hồn thú kia phóng , vung lên chưởng, bành bành bành, hơn mười con Huyền Cấp Hồn thú bị đập bay ra ngoài, kích mất mạng.


      Con sư tử cực lớn kia mạch liều chết, mặc dù đối mặt mấy vạn Huyền Cấp Hồn thú trùng kích, vẫn là đánh đâu thắng đó; gì cản nổi, tới đâu, những Huyền Cấp Hồn thú kia nhao nhao bị oanh bay ra ngoài.


      - Sư Vương Vô Địch!


      Chỉ thấy ba Vương cấp thú bên người Sư Vương nhao nhao hóa thành bản thể, theo thứ tự là Hỏa Diễm Cự Điêu toàn thân thiêu đốt lên ngọn lửa màu tím, đầu voi lớn toàn thân đen kịt cao 5~6 mét, còn có con Xuyên Sơn Giáp vô cùng khổng lồ.


      Hỏa Diễm Cự Điêu há mồm phun ra đoàn lửa nóng bỏng, lập tức đem vài con Huyền Cấp Hồn thú đốt thành tro bụi.


      Cự Tượng cùng Xuyên Sơn Giáp kia giống như thành lũy di động, hoành đẩy tới, đường vô số Huyền Cấp Hồn thú bị đánh bay, hấp hối, nếu bị Cự Tượng cùng Xuyên Sơn Giáp giẫm trúng, càng là kêu thảm thiết bị nghiền áp thành bánh thịt.


      Mấy Vạn Huyền cấp Hồn thú hình thành thủy triều, bị vạch ra bốn lỗ lớn, những Huyền Cấp cao thủ kia ở phía trước tạo thành đạo phòng tuyến chắc chắn, nghênh chiến lấy Huyền Cấp Hồn thú mãnh liệt mà đến.


      Đạo đạo kiếm quang, đao mang thoáng , thỉnh thoảng có Huyền Cấp Hồn thú bị chém giết, cũng có ít thú Huyền thú nhân loại cao thủ, phát ra thê lương kêu thảm thiết, bị những Huyền Cấp Hồn thú kia xé nát.


      Đây là hồi hỗn chiến kịch liệt.


      Kỷ Lôi muốn xông lên, cùng những Huyền Cấp Hồn thú kia chém giết, bỗng nhiên nhíu lông mày thoáng phát :


      - Có người Lang Vương điện truy tung chúng ta, mười ba cái, toàn bộ đều là Huyền Cấp, chúng ta cùng lúc làm sạch bọn , theo ta!


      Kỷ Lôi quay người hướng bên cạnh lao .


      Thanh Vũ, Minh Nghĩa nhao nhao lao , Diệp Thu cùng Phi thoáng dừng phát, cũng đều theo.


      Hắc Minh kia lạnh lùng liếc Diệp Thần, cũng bay vút .


      Trong ánh mắt Hắc Minh, tựa hồ có loại ý tứ hàm xúc khác, trong nội tâm Diệp Thần hừ lạnh tiếng, người phạm ta ta phạm người, ngươi tốt nhất chớ chọc ta. cũng thả người lao .


      Ở trong tầng bảy Trấn Hồn Tháp, hồn niệm đám người Huyền thú Vương, nhận lấy áp chế lớn, căn bản cách nào như bình thường ra bên ngoài kéo dài hơn mười dặm, ba Lang Vương bên Lang Vương điện kia, cách nào dùng hồn niệm truy tung đội ngũ Sư Vương điện, cho nên mới phải phái mấy cái trinh sát theo.


      Những trinh sát kia xa xa theo sát phía sau của bọn , chỉ là nghĩ tới bị Kỷ Lôi phát .


      Diệp Thần biết là, cũng phải Kỷ Lôi phát những trinh sát kia, mà là Thông Thiên Sư Vương!


      Sưu sưu sưu, nguyên đám thân ảnh lướt gấp mà , tốc độ cực nhanh.


      Xa xa mấy thân ảnh kia tựa hồ là phát bọn người Kỷ Lôi, nhao nhao lăng lướt lên, chuẩn bị bỏ trốn.


      Diệp Thần liếc liền nhìn ra, trong mười ba người kia, ràng có bọn người Tác Mang Tác Lãng.


      - Chia nhau !


      Mười ba Huyền Cấp cao thủ của Lang Vương điện tầm hai ba người tổ, hướng phương hướng bất đồng lao .


      Kỷ Lôi nhíu lông mày thoáng phát, quay đầu lại liếc mọi người:


      - Chúng ta chia nhau truy! Diệp Thần cùng Diệp Thu chung chỗ.


      Ở Kỷ Lôi nghĩ đến, dùng thực lực Diệp Thần, còn chưa đủ để mình đánh chết hai ba Huyền Cấp cao thủ.


      - Ta mới cần cùng chung chỗ đây này.


      Diệp Thu quệt mồm, có chút căm giận , ngẫng đầu, bọn người Kỷ Lôi lướt vài trăm mét.


      Diệp Thần Diệp Thu, bất đắc dĩ buông tay, dù sao cũng sao cả, đến tầng bảy Trấn Hồn Tháp, chỉ là muốn nhìn Trấn Hồn Tháp tầng bảy là thế nào, có thể kiếm đến ít đồ hay , nếu gặp được nguy hiểm, cũng có thể mượn nhờ Thiên Tinh ấn chạy trốn.


      - Chúng ta thôi.


      Diệp Thu hầm hừ , nàng lại thể bỏ qua Diệp Thần.


      Sưu sưu, Diệp Thu cùng Diệp Thần chung chỗ, hướng phương hướng những Huyền Cấp cao thủ kia bỏ trốn đuổi theo.


      Chính giữa phiến thế giới lờ mờ này, có bất kỳ thực vật sinh trưởng, khắp nơi đều là từng tòa mô đất, thỉnh thoảng lại có thể đến ít thân ảnh Hồn thú vượt qua, Diệp Thần cùng Diệp Thu đường đuổi theo, phía trước xuất hai cái thân ảnh, đúng là Tác Mang, Tác Lãng.


      Xa xa Tác Mang, Tác Lãng bỏ trốn bỗng nhiên ngừng lại, ngẩng đầu hướng bên Diệp Thần cùng Diệp Thu nhìn tới, mặt lộ ra thần sắc trầm.


      - nghĩ tới lại ở chỗ này gặp ngươi, lúc này ai có thể cứu được ngươi rồi!


      Tác Mang u ám hướng Diệp Thần :


      - Ngươi nếu quỳ xuống dập đầu ba cái, gia gia hôm nay tha cho ngươi khỏi chết, chỉ phế bỏ thân tu vi của ngươi!


      - Ta cũng muốn nhìn, các ngươi phế tu vi của ta như thế nào.


      Diệp Thần rơi mặt đất, bộ dạng thảnh thơi, Diệp Thu cũng rơi xuống.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 528: Tiểu mỹ nữ, ta tới cứu ngươi! (2)

      - Chậc chậc, bên người ràng còn có mỹ nữ, tiểu tử ngươi diễm phúc sâu, bất quá hai người các ngươi, vẫn là lòng đất làm đôi uyên ương bỏ mạng a.


      Tác Mang hai tay dài ra đạo đạo móng vuốt sắc bén, rống lên tiếng, hàm răng bén nhọn hàn quang thoáng .


      - Ai cùng đôi uyên ương, tức chết bà ta rồi!


      Diệp Thu nghe được Tác Mang , quát tiếng, vung lên Trường Tiên trong tay, trước hết hướng Tác Mang đánh qua.


      Tác Mang gầm tiếng, nhấc ngang cánh tay ngăn cản, "Ba" tiếng, roi kia quất vào cánh tay Tác Mang, chỉ thấy y phục người Tác Mang bị rút vỡ ra, lộ ra bảo vệ tay Hắc Kim bên trong, tức giận hướng roi da kia chộp tới.


      Diệp Thu tay phải vừa thu lại, chỉ thấy roi da kia tựa như đầu linh xà, tránh né ra ngoài. Nàng thấy Hắc Kim bao tay cánh tay Tác Mang, sắc mặt ngưng lại, hừ lạnh tiếng.


      Mặc dù nàng chỉ là tiểu nữ hài mười bốn mười lăm tuổi, nhưng vẫn là hơi có chút thực lực đấy.


      Tác Mang Tác Lãng sắc mặt dữ tợn, hai người hình thể cao lớn, như là lưỡng tòa Tiểu Sơn hướng Diệp Thần cùng Diệp Thu bức áp qua.


      - Ngươi tránh bên, hai người kia ta để đối phó!


      Diệp Thu mang theo roi da tiến về phía trước bước.


      - Tốt.


      Diệp Thần lui về phía sau mấy bước, Tác Mang cùng Tác Lãng này, đúng là đáng động thủ.


      Diệp Thu nghĩ tới Diệp Thần đúng là lui về sau rồi, khí nộ trừng mắt liếc Diệp Thần, khẽ kêu :


      - Ngươi có phải là nam nhân hay , đúng là lui về sau à?


      - Đây phải ngươi bảo ta lui đấy sao?


      Diệp Thần mặt mũi tràn đầy người vô tội.


      - Ngươi nếu cần giúp đỡ tiếng.


      - Ta cần hỗ trợ.


      Khuôn mặt nhắn của Diệp Thu tràn đầy tức giận, roi da hướng Tác Mang Tác Lãng quét tới, cái roi da kia mũi nhọn "Vụt" tiếng, hàn quang lập loè, đúng là sắc bén vô cùng.


      - Tiểu nương này là Tử Diễm Điểu nhất tộc!


      Tác Lãng thấp giọng ra.


      - Giết nàng, hẳn là cái công lớn.


      Sưu sưu, Tác Mang cùng Tác Lãng hóa thành hai đạo tàn ảnh, đánh về phía Diệp Thu.


      Diệp Thu quát tiếng, roi da vung ba ba vang lên, trung để lại đạo đạo bóng roi.


      - Sư gia, bọn ai có thể thắng?


      Diệp Thần hỏi, Huyền Khí tu vi của cũng quá đáng là Huyền Tôn sơ kỳ mà thôi, kinh nghiệm chiến đấu phải phong phú cỡ nào, trong lúc nhất thời cũng biết phương nào càng chiếm ưu thế.


      - Hẳn là tiểu nương kia a, Tử Diễm Điểu như thế nào cũng coi như là huyết thống tệ, có lẽ ít bí pháp truyền thừa.


      Sư gia cười cười .


      - Bất quá mặc dù nàng có thể thắng, đoán chừng cũng quá sức.


      Diệp Thần khẽ gật đầu, tiểu nương này có thể thắng, vậy có việc gì rồi, đứng ở nơi đó, vận chuyển Cửu Tinh tu luyện Huyền Khí, ngay cả là đứng, cũng có thể tu luyện.


      Theo thời gian trôi qua, Diệp Thu dần dần chiếm được thượng phong, nàng khẽ quát tiếng.


      Tử Diễm bí pháp – Phần thành!


      Chung quanh bốc cháy lên đoàn Liệt Diễm cực lớn, đem Diệp Thu, Tác Mang, Tác Lãng vây quanh trong đó, hỏa diễm như là đầu đầu linh xà bay múa, rất đồ sộ.


      Bí pháp vừa ra, Tác Mang cùng Tác Lãng lập tức liên tiếp bại lui, thỉnh thoảng lại có đầu đầu hỏa xà hướng bọn vọt tới, bọn thể phân tâm ứng đối, người ba ba ba bị Diệp Thu rút vài roi.


      - Tiểu nương này tuy chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, nhưng rất nóng bỏng, ràng có thể đem hai Huyền Cấp cao thủ áp chế đến loại trình độ này.


      Diệp Thần khỏi thầm nghĩ, cái loli này cũng quá hung mãnh.


      Đúng lúc này, chỉ thấy xa xa sưu sưu sưu, năm thân ảnh hướng bên này bay vút đến, cũng là người của Lang Vương điện!


      Diệp Thần lông mi chau lên, đối với Diệp Thu hô:


      - Này, tiểu mỹ nữ, chúng ta phải rồi, bí pháp của ngươi đem mọi người Lang Vương điện hấp dẫn tới!


      - Ngươi thể trước ngăn cản bọn sao?


      Diệp Thu gấp giọng , roi da tay ngừng đánh ra, nàng độc chiến hai Huyền Cấp đỉnh phong cao thủ, áp lực khá lớn rồi, đoán chừng còn phải phút đồng hồ mới có thể phân ra thắng bại, kết quả lúc này Diệp Thần đột nhiên Lang Vương điện đến viện quân.


      - Bọn có năm Huyền Cấp cao thủ!


      Diệp Thần hô.


      - Ngươi ta phải rồi!


      căn bản định đánh nhau, nếu đánh, mình rất nhiều thứ đều lộ ra ngoài.


      - Ngươi… ngươi có phải là nam nhân hay !


      Diệp Thu dậm chân, quệt mồm bất mãn .


      - !


      Mặc dù bộ dạng Diệp Thu mới mười bốn mười lăm tuổi, thế nhưng theo trưởng bối trong nhà nam chinh bắc chiến, biết lúc này nên có chút chần chờ.


      - Muốn , dễ dàng như vậy!


      Tác Mang Tác Lãng gầm thét tiếng, tuy toàn thân là thương tích, nhưng viện quân của bọn đến, kéo lát liền là thắng lợi, tự nhiên chịu đơn giản để cho bọn chạy.


      - Tiểu mỹ nữ, ta tới cứu ngươi!


      Diệp Thần minh bạch, như vậy dây dưa xuống dưới, những Huyền Cấp cao thủ bên Lang Vương điện kia lập tức tới rồi, đến lúc đó muốn cũng hết, Diệp Thần xuất ra Phá Ngục kiếm trong gian bao tay, kiếm hướng Tác Mang chém tới, sử dụng Huyền Khí, cũng quá đáng là Huyền Tôn sơ kỳ mà thôi.


      - Ngươi mới là Huyền Tôn sơ kỳ?


      Diệp Thu sửng sốt chút, vừa rồi nàng mực có cảm ứng ra Huyền Khí tu vi của Diệp Thần, còn tưởng rằng Diệp Thần là theo mình đồng dạng, đều là Huyền Cấp đỉnh phong cao thủ, Diệp Thần vừa thi triển Huyền Khí nàng mới cảm giác được, nguyên lai Diệp Thần mới là Huyền Tôn sơ kỳ mà thôi!


      - Huyền Tôn sơ kỳ, cũng dám đến muốn chết!


      Tác Mang tàn cười lạnh, vung lên móng vuốt sắc bén, trảo hướng Diệp Thần vỗ xuống.


      Diệp Thần vội vàng vung lên cánh tay trái ngăn cản, Phá Ngục Kiếm trong tay kiếm chém rớt.


      Móng nhọn của Tác Mang lập tức phải chém vào cánh tay trái Diệp Thần, Diệp Thu gấp giọng kêu lên:


      - Cẩn thận.


      Móng nhọn của Huyền cấp Lang, thậm chí so sánh với chút tam phẩm Linh Bảo sắc bén còn phải cường đại hơn nhiều, móng vuốt đủ để đem nửa người Diệp Thần lay xuống! Diệp Thu lo lắng xoay người lại muốn cứu viện, nhưng bị Tác Lãng kéo lại, căn bản cách nào cứu viện, nàng gấp đến độ dậm chân, mặc dù nàng cùng Diệp Thần đấu võ mồm, nhưng nàng tâm địa thiện lương, là muốn để cho Diệp Thần chết như vậy.


      Thình thịch!


      Tác Mang móng vuốt chụp đến, cư nhiên bị cánh tay trái của Diệp Thần ngăn chặn xuống. ở trong nháy mắt Tác Mang hơi có chút giật mình sững sờ, cánh tay trái của Diệp Thần có đạo hoả diễm hướng mặt Tác Mang xì ra.


      Đó là khí linh bao tay xì ra hoả diễm, thoáng cái phun ở mặt Tác Mang, Tác Mang thê lương thảm kêu lên, Diệp Thần kiếm đâm ra, "Phốc" tiếng, đầu Tác Mang bị kiếm đâm xuyên.


      Mặc dù Phá Ngục Kiếm của Diệp Thần có phẩm cấp cao như Thương Lan Kiếm, nhưng mà chém giết Huyền cấp cao thủ vẫn là dư sức.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 529: Bị mai phục !

      Tác Mang chết?


      Bất kể là Tác Lãng hay Diệp Thu, cũng thể tin tưởng hai mắt của mình, Huyền Tôn đỉnh phong Lang tộc cao thủ, lại ở trong vòng nhất chiêu, chết ở trong tay Huyền Tôn sơ kỳ nhân loại.


      Diệp Thu làm sao cũng nghĩ thông, cái này chỉ có tu vi Huyền Tôn sơ kỳ, thoạt nhìn phải là cao cường như vậy, muốn thực lực có thực lực, muốn nhân phẩm có nhân phẩm, lại chiêu chém giết Tác Mang? Vận khí, nhất định là thuần túy vận khí!


      Thấy Tác Mang chết, Tác Lãng xoay người muốn chạy trốn, bị Diệp Thu roi da cuốn ở cổ, "Phốc" tiếng, máu tươi bão tố, cái đầu bay lên.


      Nhìn thấy màn này, Diệp Thần khỏi co lại cổ, tiểu La Lỵ này quá nóng bỏng, thể chọc.


      - !


      Diệp Thu mang theo Diệp Thần cùng nhau, sưu sưu hóa thành hai đạo tàn ảnh biến mất ở nơi xa, đem những Lang Vương điện Huyền cấp cao thủ kia xa xa bỏ ở phía sau.


      - Ngươi mới vừa rồi là làm sao làm được?


      Diệp Thu nháy mắt to sáng ngời tò mò nhìn Diệp Thần.


      - Aha, ra Huyền Sư đỉnh phong cao thủ cũng gì hơn cái này !


      Diệp Thần vén tay áo lên, lộ ra cánh tay trái, cười .


      - Tên kia cho là mình có bao tay, cũng rất giỏi sao? Ta cũng có bao tay, so với tốt hơn, hơn nữa bao tay của ta còn có thể phóng hỏa!


      Diệp Thần tay trái quyền huơi ra, phun ra đạo hỏa trụ, bộ dạng rất dễ sợ.


      Diệp Thu liếc mắt, xem ra nàng vẫn là xem trọng Diệp Thần, Diệp Thần có thể giết chết Tác Mang, thuần túy chẳng qua là vận khí mà thôi. Nếu như phải là bị bao tay của Diệp Thần đánh trở tay kịp, con Lang Huyền Sư đỉnh phong, dễ dàng bị giết chết như vậy?


      Bất quá bất kể thế nào, mới vừa rồi Diệp Thần có xoay người bỏ chạy, mà là quay đầu lại cứu nàng, điểm này vẫn còn đáng giá khẳng định, nếu , nàng khẳng định khinh bỉ chết Diệp Thần.


      - thôi.


      Mặc dù Diệp Thần chỉ có tu vi Huyền Tôn sơ kỳ, nhưng Diệp Thu cũng có vì vậy xem thường Diệp Thần.


      Diệp Thần theo phía sau Diệp Thu, đường bay vút .


      - Diệp Thần tiểu tử ngươi bản lãnh giả ngây giả dại tệ lắm.


      Sư gia ở trong Thiên Tinh Ấn cười .


      Diệp Thần cười nhạt :


      - Sư gia, ta thể buông thả thần hồn, Sư gia ngươi điều tra xem, tầng bảy Trấn Hồn Tháp này, có cái bảo bối gì ?


      - Yên tâm , ta mực dò xét.


      Diệp Thần .


      - Tầng bảy Trấn Hồn Tháp này, sợ là có ít hồn thú Thái Thượng Cảnh a?


      - Ta điều tra đến, hơn mười con, trong đó chẳng qua là Linh Vọng cảnh.


      Sư gia cười híp mắt .


      Nghe được lời của Sư gia, Diệp Thần cũng hút hơi lãnh khí, hơn mười con Thái Thượng Cảnh hồn thú, lại còn có ít là Linh Vọng cảnh, lão Thiên của ta.


      ở lúc chuyện phiếm, giọng của Sư gia đột nhiên thay đổi, kích động :


      - Diệp Thần tiểu tử, hướng phía bắc nhìn!


      Diệp Thần nghe được lời của Sư gia, lập tức hướng phía bắc nhìn lại, nơi xa trong bóng tối, tựa hồ có đạo tử quang lên, mặc dù đạo tử quang kia trôi qua rồi biến mất, lại như cũ bị ánh mắt Diệp Thần bắt đến, Diệp Thu phát đến, đường hướng nơi xa bay vút.


      - Diệp Thu tiểu mỹ nữ, ngươi trước, ta sau đó chạy tới!


      Diệp Thần .


      Diệp Thu nghe được lời của Diệp Thần, đôi mi thanh tú cau lại:


      - Ngươi muốn làm gì? Ngươi cái Huyền Tôn sơ kỳ, nếu như bị người Lang Vương điện phát nhất định phải chết, coi như là đụng phải Huyền cấp hồn thú, cũng phải ôm đầu chạy trối chết! Ngươi tốt nhất còn là theo chân ta.


      - Ta muốn tiểu tiện.


      Diệp Thần ôm bụng, có chút bất đắc dĩ cười .


      - Ngươi…


      Diệp Thu tiểu La Lỵ gương mặt ửng đỏ, Huyền cấp cao thủ, bình thời chỉ cần viên thuốc, liền có thể điền đầy bụng, đan dược cặn cực ít, tháng có bài tiết cũng có chuyện gì, Diệp Thần lại muốn ở nơi này tiểu tiện! Diệp Thu hầm hừ vểnh lên miệng.


      - Ta ở chỗ này chờ ngươi.


      - Ngươi nhìn lén ta ?


      Diệp Thần hơi có chút bận tâm, ánh mắt lướt qua Diệp Thu.


      - Ai muốn nhìn lén ngươi! A a a, tức chết nãi nãi ta!


      Diệp Thu vẻ mặt phát điên, mặc dù số tuổi rất nhưng luôn thích tự xưng " nãi nãi" .


      - có nhìn trộm là tốt rồi.


      Diệp Thần cười hắc hắc, sưu tiếng, hướng phía bắc nhảy .


      Diệp Thu quả thực muốn hung hăng bạo đánh Diệp Thần bữa, thời điểm Diệp Thần vừa tới, giả bộ giống như cao thủ, nghĩ tới mới là Huyền Tôn sơ kỳ, ở lúc đánh chặn đường Tác Mang Tác Lang, lại lui về phía sau, tại lại còn cảm giác mình có thể nhìn lén , nàng quả thực có loại vọng động chửi má nó. Mình dầu gì cũng là thiếu nữ xinh đẹp, mặc dù giống Phi tỷ tỷ mỹ lệ trang nhã như vậy, nhưng người theo đuổi mình, cũng có thể nhồi vào tòa thành trì, mình cần nhìn lén Diệp Thần sao?


      Diệp Thần bay vút mấy ngàn thước, hướng xuống dưới lướt , vừa nhìn, phía dưới chừng hơn hai mươi con Huyền cấp hồn thú trấn thủ, đạo tử quang kia tựa hồ là từ dưới đất nhô ra.


      Những Huyền cấp hồn thú kia phát Diệp Thần, muốn ngẩng đầu gào thét, chỉ thấy Diệp Thần Minh Hoàng Đái, đạo quang mang lên, Bất Tử Hắc Hoàng trống rỗng xuất , há mồm phun ra mảnh hoả diễm xuống.


      Hoả diễm rơi xuống, hơn hai mươi con Huyền cấp hồn thú kia trong nháy mắt hóa thành bụi bay.


      Huyền cấp hồn thú cùng Vương, thực lực kém nhiều lắm, dù Bất Tử Hắc Hoàng chỉ chẳng qua là Vương sơ kỳ, giết chúng nó cũng là dễ dàng.


      Sưu tiếng, Bất Tử Hắc Hoàng kia bị Diệp Thần thu hồi trong dây lưng, Diệp Thần rơi xuống, ở trong đất bùn nhanh chóng đào lên, mò lên đôi hài màu tím.


      - Sư gia, cũng là bộ phận Tử Ma Chiến Giáp, hình như là cửu phẩm, đáng tiếc cùng bát phẩm Tử Ma Chiến Giáp phải là bộ.


      Diệp Thần có chút tiếc nuối .


      - Diệp Thần tiểu tử, ngươi đúng là chút cũng hiểu, Tử Ma Chiến Giáp như thế nào đơn giản như vậy, mặc dù đây là cửu phẩm Tử Ma Chiến Giáp, nhưng có thể lắp ráp dung hợp cho hai kiện bát phẩm kia.


      Sư gia .


      - Tỷ như bộ Tử Ma Chiến Giáp có tất cả bảy kiện, có ba là bát phẩm, có bốn là cửu phẩm, sau khi dung hợp ở chung chỗ, năng lực phòng ngự của nó lấy cái trình độ chia đều, cũng bởi vì kiện là bát phẩm, nên năng lực phòng ngự bộ vị kém chút, đây mới là nơi huyền diệu của Tử Ma Chiến Giáp.


      - Lại là như vậy!


      Diệp Thần có chút hưng phấn, đem giọt máu tươi đôi hài cửu phẩm Tử Ma Chiến Giáp, chỉ thấy Tử Ma Chiến Giáp trong tay biến mất, trong đầu, lại thêm hình ảnh đạo Tử Ma Chiến Giáp bảo vệ đùi.


      - Thứ tốt! tại có ba bộ phận Tử Ma Chiến Giáp!


      Nghĩ đến Bệ Linh mặc cửu phẩm Tử Ma Chiến Giáp sáo trang, ở dưới Vô Thủy thất trọng cường giả Thương Oanh mãnh liệt công kích, vẫn có thể giữ cho bị bại, Diệp Thần tâm khỏi nóng lên, nếu mình có thể có bộ bát phẩm Tử Ma Chiến Giáp, cho dù chống lại Vương đỉnh phong cường giả, cũng bị thua!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :