Cửu Tinh Thiên Thần Quyết - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (1626C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 505: Bí Pháp Ngọc Giản! (2)

      - Sư gia, cái Bí Pháp Ngọc Giản này sử dụng như thế nào?


      - Cách dùng Bí Pháp Ngọc Giản rất đơn giản, đem giọt máu của ngươi ở phía Bí Pháp Ngọc Giản, nếu như máu của ngươi có thể cùng Bí Pháp Ngọc Giản dung hợp, vậy ý nghĩa ngươi có thể học tập bí pháp Bí Pháp Ngọc Giản, nếu như máu của ngươi cách nào cùng dung hợp, khả năng cái Bí Pháp Ngọc Giản này có ít cầu huyết mạch đặc biệt, vậy ngươi cũng chỉ có thể buông tha cho, đồ vật ở bên trong Bí Pháp Ngọc Giản kia, ngươi căn bản học được.


      Diệp Thần đem ngón tay cắt vỡ, mặc áu của mình ngọc giản, chỉ thấy máu tươi đỏ thẫm kia theo ngọc giản chậm rãi chảy xuống, có thể dung hợp vào bên trong ngọc giản.


      cách nào dung hợp?


      Diệp Thần hơi có thất vọng.


      - Bí Pháp Ngọc Giản, đều có ít cầu huyết mạch, phải dễ dàng học tập như vậy! Bởi vì Bí Pháp Ngọc Giản đều là đại năng chế tác, bí pháp của bọn chỉ truyền cho người có huyết mạch như mình thừa kế, chỉ có số cầu, bất quá ngươi cũng đừng chán ngán thất vọng, có thể cho Tiểu Dực xà kia thử lần, nếu như nó cũng thể học tập, tìm cơ hội đem nó bán , đụng phải người biết nhìn hàng xịn, vẫn là có thể bán cái giá tốt đấy.


      Thanh của Sư gia từ bên trong Thiên tinh ấn truyền tới.


      Bí Pháp Ngọc Giản này cách nào học tập, còn có thể tìm bí pháp ngọc giản khác, Diệp Thần suy đoán, bên trong Trấn Hồn Tháp này có lẽ cũng có thiếu thứ tốt, cho nên Diệp Thần cũng uể oải, để cho Tiểu Dực cũng nếm thử chút, huyết của Tiểu Dực cũng cách nào dung hợp đến trong Bí Pháp Ngọc Giản.


      biết này Bí Pháp Ngọc Giản cái, đến cùng phù hợp loại huyết mạch nào?


      Diệp Thần ngược lại là có uể oải, hôm nay thu hoạch tương đối khá, biết tầng bốn Trấn Hồn Tháp có thứ gì, trước lên xem chút sau!


      Vèo tiếng, thân ảnh Diệp Thần biến mất trong cửa lớn.


      Bên ngoài Trấn Hồn Tháp.


      - Cái gì? ràng có Vương ở bên trong Trấn Hồn Tháp, trắng trợn tàn sát giết người của chúng ta?


      Thương Oanh nghe được cấp dưới báo cáo, sắc mặt lập tức trầm xuống, trừng mắt liếc bọn người Phó Vũ.


      - Các ngươi phải cùng ta cam đoan qua, bên trong Trấn Hồn Tháp tuyệt đối xuất Vương hoặc là Thần Tôn sao?


      - Thái Thượng trưởng lão xin bớt giận, ba người chúng ta thay phiên ở cửa vào Trấn Hồn Tháp nhìn chằm chằm vào, cho tới bây giờ, còn có phát bất luận Vương hoặc là Thần Tôn gì tiến vào Trấn Hồn Tháp, việc này có chút kỳ quặc, có thể là phương thế lực vận dụng bí pháp nào đó, đem Vương đưa vào bên trong Trấn Hồn Tháp!


      Phó Vũ tranh thủ thời gian giải thích , cũng có chút nghi hoặc cùng buồn bực, tại sao có thể có Vương xuất ở bên trong Trấn Hồn Tháp?


      Thương Oanh hừ lạnh tiếng.


      - Thái Thượng trưởng lão, có phải là có chút cổ thế gia cùng chúng ta đối nghịch hay ?


      - Cổ thế gia cao thủ, cơ bản đều là Thần Tôn, bọn cũng coi như là đối thủ cũ của chúng ta rồi, còn chưa từng nghe qua trong bọn họ có Vương có thể ngưng hóa Kim Giáp binh sĩ, Vương này xuất , có chút hiểu thấu.


      Thương Oanh cau mày, bọn phái Tháp Huyền Cấp cao thủ tiến vào Trấn Hồn tử thương thảm trọng, tuy đối với Vô Cực cảnh giới như , Huyền Cấp là con sâu cái kiến, nhưng mà những Huyền Cấp cao thủ này, dù sao cũng là lực lượng của Chấp Pháp điện bọn , chừng trong đó có thể đản sinh ra hai Vương hoặc là Thần Tôn!


      - Bẩm báo Thái Thượng trưởng lão, người chúng ta tiến vào tầng ba Trấn Hồn Tháp, phát bản sách cổ còn có quả ngọc giản, đều bị Vương kia đoạt . Mặt khác còn có người ở tầng hai Trấn Hồn Tháp phát rất nhiều Tinh Thần Chi Thạch, chừng hơn hai mươi khối, chỉ là người của chúng ta trễ bước, Tinh Thần Chi Thạch rơi vào trong tay Lôi Thú nhất tộc còn có ít người khác rồi!


      Người phía dưới báo cáo thấy Thương Oanh tức giận, khỏi kiên trì cẩn thận từng li từng tí cung kính .


      - Hơn hai mươi khối Tinh Thần Chi Thạch? Điều đó có khả năng!


      Thương Oanh thất thanh , coi như là kiến thức rộng rãi rồi, thời gian dài như vậy đến nay, tình có thể làm cho cảm giác được kinh ngạc nhiều lắm, Tinh Thần Chi Thạch hi hữu, là tinh tường, bên trong Tinh Thần Chi Thạch chứa Tinh Thần Chi Lực cực kỳ nồng đậm, nhưng Tinh Thần Chi Lực này ở thời điểm Tinh Thần Chi Thạch từ bầu trời trụy lạc, dật tản rất nhiều, Tinh Thần Chi Thạch có thể trụy lạc đến mặt đất rải rác có mấy, khả năng mấy ngàn năm thậm chí mấy vạn năm mới có thể phát khối như vậy.


      Dưới tình huống bình thường, khối Tinh Thần Chi Thạch còn chưa đủ để khiến ột Vô Cực cường giả chú ý quá nhiều, bởi vì khối Tinh Thần Chi Thạch, có thể mang đến hiệu quả tăng lên cho bọn rất có hạn, nhưng hơn hai mươi khối Tinh Thần Chi Thạch, cái kia cũng đủ để khiến cho bọn coi trọng rồi, dù sao đến Vô Cực cảnh giới, thực lực của bọn hướng tăng lên chút cũng rất khó khăn.


      Hơn hai mươi khối Tinh Thần Chi Thạch, cái này phải mấy vạn năm thậm chí hơn mười vạn năm, mới có thể tích lũy đến số lượng lớn như thế!


      Việc này kỳ quặc, lần này Trấn Hồn Tháp mở ra, quả thực ý vị sâu xa, hẳn là đúng như ba vị chủ điện Điện Chủ suy tính, đại biến đến?


      - Thái Thượng trưởng lão, chúng ta còn ở bên trong Trấn Hồn Tháp, phát ít Kim Sắc trứng, biết là loại sinh vật nào lưu lại, chúng ta suy đoán hẳn là Hồn thú cường đại nào đó lưu lại, trong hơn hai mươi quả trứng này, người của chúng ta cướp được ba quả.


      Mấy người đem quả trứng màu vàng dùng bao vải bao lấy cầm lên.


      Thương Oanh nhìn thoáng qua ba quả trứng màu vàng kia, nhíu lông thoáng phát mày, dùng kiến thức của lại nhận ra được ba quả trứng màu vàng này đến tột cùng là vật gì, :


      - Phó Vũ, để cho Thương Nguyên mang theo ba quả trứng màu vàng này hoả tốc chạy tới tổng điện, để cho ba vị Điện Chủ nhìn chút quả trứng màu vàng này đến tột cùng là vật gì!


      - Vâng!


      Phó Vũ tranh thủ thời gian ứng tiếng , Thương Nguyên kia là Huyền Tôn đỉnh phong cường giả, đệ tử đắc ý của Thương Oanh, luận thực lực khả năng bằng Thần Tôn cao thủ, nhưng ít bí pháp bảo vệ tánh mạng đặc biệt, coi như là Thần Tôn, Vương cấp cao thủ cũng mơ tưởng lưu lại !


      Thiên Nguyên Cổ Tệ, Tinh Thần Chi Thạch, quả trứng màu vàng thần bí, có chỗ nào mà phải biểu lấy, lần này Trấn Hồn Tháp mở ra, giống dĩ vãng.


      - Phó Vũ, các ngươi theo ta tiến vào Trấn Hồn Tháp!


      Thương Oanh trầm giọng .


      - Ta muốn vào Trấn Hồn Tháp nhìn xem rốt cuộc là người nào dám cùng Chấp Pháp điện ta đối nghịch!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 506: Dị hoá Hồn thú.

      Trước kia, thế lực khắp nơi cũng có ăn ý, chỉ để cho Huyền Cấp cao thủ chém giết những bảo vật kia, còn Thần Tôn, Vương thậm chí Vô Cực, Thái Thượng cảnh giới cao thủ cần vào cũng có việc gì, thế lực khắp nơi có thể bảo trì cái cân đối tương đối, nhưng mà tại, bên trong Trấn Hồn Tháp xuất Vương cường giả, cân đối bị đánh vỡ, cái kia Thương Oanh cũng đành phải vậy.


      - Thái Thượng trưởng lão, Lôi Thú nhất tộc, mấy đại Thượng Cổ huyết mạch, tất cả đại Vương điện Vương, Thần Tôn cao thủ cũng đều nhao nhao tiến vào Trấn Hồn Tháp, nữ nhân Bệ Linh kia động tác quá là nhanh, ta căn bản ngăn được!


      Mộc Du rất nhanh xông tới , và Phó Vũ đồng dạng, cũng là Chấp Pháp điện phân điện Điện Chủ Thần Tôn cường giả.


      - Lôi Thú nhất tộc chết tiệt!


      Thương Oanh giận dữ.


      - Mộc Du giữ vững vị trí cửa vào Trấn Hồn Tháp, Phó Vũ Liễu Minh chúng ta !


      Bệ Linh trước tiến vào Trấn Hồn Tháp, tăng thêm tốc độ Lôi Thú nhất tộc kinh người, Chấp Pháp điện bọn là chậm bước!


      Sưu sưu sưu, Thương Oanh như mũi tên lướt ra lều vải.


      Phó Vũ cùng Liễu Minh hai đại Thần Tôn cường giả cũng theo sau lưng Thương Oanh lướt ra ngoài.


      Biết Lôi Thú nhất tộc, Chấp Pháp điện có động tác, những cao thủ tất cả thế lực lớn nhao nhao bạo động, cũng theo sát lấy tiến nhập Trấn Hồn Tháp.


      Thần Tôn, Vương cao thủ của tất cả thế lực lớn tiến vào Trấn Hồn Tháp, lập tức để cho thế cục bên trong Trấn Hồn Tháp trở nên quỷ dị khó lường . Nhất là Lôi Thú nhất tộc cùng với Chấp Pháp điện phân biệt có được Thái Thượng, Vô Cực cường giả, dĩ nhiên áp đảo phía tất cả thế lực.


      Đối với Bệ Linh, Thương Oanh cường giả như vậy mà , lăng bay vút, ngay lập tức là hơn trăm dặm, trong khoảng khắc, Lôi Thú nhất tộc Bệ Linh tới tầng hai Trấn Hồn Tháp, những người đằng sau kia bị nàng xa xa bỏ qua.


      Những Huyền Cấp cao thủ tán lạc ở tầng hai Trấn Hồn Tháp kia chứng kiến bầu trời đạo bạch sắc Lôi Quang xẹt qua, còn tưởng rằng là bảo vật gì, nhao nhao đuổi theo, nhưng mà bọn phát , cái Lôi Quang kia trong nháy mắt, biến mất ở phía chân trời xa xa, dùng tốc độ của bọn là theo kịp.


      Nếu có người tốc độ có thể đạt tới loại trình độ này, liền có thể chứng kiến, bên trong Lôi Quang kia căn bản phải bảo vật gì, mà là nữ tử mặc váy dài hỏa hồng bó sát người, tướng mạo nàng có thể xinh đẹp đến cực điểm, lông mi cong cong, con mắt trong veo như nước, cặp môi đỏ mọng kia khêu gợi, tràn đầy mị hoặc, liếc mắt nhìn liền có thể để cho thần hồn người điên đảo.


      Thân hình của nàng cũng cực kỳ gợi cảm, trước ngực đôi cầu hình kia, bị váy dài bó sát người phác hoạ lồi lõm lộ ra, sóng cả mãnh liệt, tuyệt đại bộ phận nam nhân thấy màn như vậy, chỉ sợ cũng nhịn được muốn hít thở thông.


      - Thu!


      Bệ Linh khẽ tiếng, tay ngọc thon thon thu nhiếp thoáng phát, chỉ thấy thanh Lục phẩm Linh Bảo cấp trường kiếm, bị nàng thu nhiếp trong tay.


      Bệ Linh nhìn cũng chưa từng nhìn, đem thanh trường kiếm kia bỏ vào bên trong Túi Càn Khôn, khóe miệng hơi vểnh, lông mi cong lá liễu dài có chút nhảy lên, nụ cười kia quả thực có thể điên đảo chúng sinh:


      - Lần này Trấn Hồn Tháp mở ra, quả thực có chút cổ quái, biết lão gia hỏa Chấp Pháp điện kia có tiến tới , ta trước bước, lão gia hỏa kia đoán chừng giận điên lên.


      Lục phẩm Linh Bảo, khó có thể để ột Thái Thượng cường giả có quá nhiều hứng thú.


      Vèo tiếng, Lôi Quang lướt động, tới hơn mấy trăm dặm.


      Lúc Bệ Linh phi hành, hồn niệm cường đại kia phô thiên cái địa, hướng bốn phía lan tràn ra ngoài, cơ hồ bao phủ toàn bộ tầng hai Trấn Hồn Tháp.


      Đám thú Huyền thú ở bên trong tầng hai Trấn Hồn Tháp cướp đoạt các loại vật phẩm, cảm nhận được cỗ hơi thở này, tất cả đều run rẩy phát ra từ linh hồn, cái loại lực lượng đến từ linh hồn này quá cường đại, Bệ Linh chỉ cần thoáng nhúc nhích ý niệm, toàn bộ đám thú Huyền thú ở tầng hai Trấn Hồn Tháp linh hồn bị đánh trọng thương!


      Cái này là thực lực đáng sợ của Thái Thượng cấp Huyền thú!


      Giờ khắc này, Diệp Thần cực kỳ nhanh xẹt qua tầng bốn Trấn Hồn Tháp, hướng ở chỗ sâu chạy như điên, Hồn thú tầng bốn Trấn Hồn Tháp, tướng mạo cùng những Hồn thú tầng thứ nhất kia có chút tương tự, nhưng mà hình thể muốn lớn hơn rất nhiều, toàn thân thiêu đốt lên hỏa diễm màu hồng đỏ thẫm, bọn có thực lực kém hơn Huyền Cấp cao thủ. Trong đó ngẫu nhiên xuất ít Hồn thú sau lưng mọc lên hai cánh, thỉnh thoảng lại từ trung xẹt qua.


      Huyền Cấp cao thủ có thể bình yên vào tầng bốn Trấn Hồn Tháp nhiều lắm, bọn cẩn thận từng li từng tí hướng ở chỗ sâu trong tầng bốn Trấn Hồn Tháp thăm dò.


      Diệp Thần bên lăng bay vút, bên thần hồn nhìn quét, tìm kiếm lấy tung tích các loại bảo vật.


      Tầng bốn Trấn Hồn Tháp xuất Ngũ phẩm thậm chí Lục phẩm Linh Bảo số lượng thêm nữa..., Diệp Thần ngừng thu nhiếp, đem những năm sáu phẩm Linh Bảo kia cất vào gian bao tay, có người cùng đoạt, mới qua lát liền thu nạp 50-60 kiện.


      Đáng tiếc mực có phát đồ tốt đặc biệt.


      Lúc Diệp Thần phi hành, phía dưới những Hồn thú kia phát ra thanh trận trận gào thét.


      Xa xa mảnh đất trống, con Hồn thú cực lớn tiến nhập tầm mắt Diệp Thần, làm cho Diệp Thần kinh hãi thôi, con Hồn thú kia tướng mạo cùng Hồn thú khác hoàn toàn bất đồng, hai chân nó đứng thẳng, giống như là cự nhân, thân hình Cự Viên khổng lồ cao bảy tám mét, tướng mạo cực kỳ dữ tợn đáng sợ, cầm trong tay hai thanh Liệt Diễm Cự Kiếm dài hơn ba mét, thiêu đốt lên màu hồng đỏ thẫm, lưng mọc ra ba cặp cánh chim, cánh giương vài thước!


      Hai thanh Cự Kiếm này, ràng đều là Linh Bảo bảy tám phẩm trở lên!


      Con Hồn thú này tiếng gầm trận trận ở tầng bốn Trấn Hồn Tháp quanh quẩn, để cho linh hồn người khỏi rung động lắc lư.


      Đây tuyệt đối là lực lượng Vương cấp!


      Phương hướng cửa vào tầng bốn Trấn Hồn Tháp, cũng có thể nghe tiếng gầm gừ phảng phất có thể xé nát linh hồn, những Huyền Cấp cao thủ kia nguyên đám cẩn thận từng li từng tí, dám quá xâm nhập tầng bốn Trấn Hồn Tháp.


      - Lại là dị hoá Hồn thú, cấp bậc Trung giai, biết có khai linh trí hay , nếu khai linh trí, ngươi chỉ sợ phải đối thủ của nó!


      Thanh của Sư gia từ bên trong Thiên tinh ấn truyền đến.


      - Bất quá tăng thêm Tiểu Dực xà, có lẽ vẫn có thể đánh thắng được! Tiểu Dực xà trong tay áo của ngươi sắp lên cấp.


      Diệp Thần cảm giác được ống tay áo truyền đến khí tức, khí tức của Tiểu Dực, tăng cường mấy lần ngớt, bản thân Tiểu Dực là Vương cấp, trước đây bị thương, thực lực mới có thể phạm vi lớn suy yếu, theo thời gian trôi qua, Tiểu Dực thương thế khá nhiều, dùng Thôn Thiên lão giả giảng, dùng được năm Tiểu Dực liền có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, thậm chí trở nên càng mạnh hơn nữa.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 507: Ta cũng ăn ngươi! (1)

      Diệp Thần cho Tiểu Dực viên Tinh Thần Chi Thạch, Tiểu Dực hấp thu năng lượng Tinh Thần Chi Thạch, cả người xảy ra cải biến triệt để, trợ giúp Tiểu Dực khôi phục thực lực Vương cấp, tuy khoảng cách đỉnh phong kỳ còn kém ít, nhưng dù sao Vương rồi.


      - Ta vẫn là tìm bảo vật khác a, cần phải tiêu diệt dị hoá Hồn thú này!


      Diệp Thần , tuy và Tiểu Dực Vương cấp, nhưng mà cần phải tìm con dị hoá Hồn thú kia gây phiền toái, dù sao con dị hoá Hồn thú kia cũng có được thực lực Vương cấp, tìm những bảo vật khác chẳng phải là an toàn nhiều lắm sao? người dị hoá Hồn thú kia, cũng quá đáng chỉ có hai thanh Linh Bảo bảy tám phẩm mà thôi.


      - Tiểu tử, ngươi đần hay là ngốc a! Ngươi tìm những bảo vật kia, có thể đáng giá bằng thi thể con dị hoá Hồn thú sao? cân thịt Địa sư cấp Hồn thú bình thường, liền có hiệu quả bằng quả Ngưng Khí đan, huống chi thịt dị hoá Hồn thú? Bên trong mấy ngàn vạn con Hồn thú, mới có chút xác suất như vậy, đản sinh ra con dị hoá Hồn thú!


      - Hơn nữa ngoại trừ thịt dị hoá Hồn thú, xương cốt của nó gọi là Hồn Cốt, cũng là thứ tốt đáng tiền, tùy tiện lấy ra điểm, để cho Luyện Khí Sư chế luyện thành binh khí, có thể trực tiếp chém thương linh hồn đối thủ! Đây chính là vũ khí so với bảy tám phẩm Linh Bảo còn mạnh hơn, Linh Bảo tối đa cũng chỉ có thể chém thương thân thể mà thôi. Ngươi biết , Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay nhân ngư tiểu mỹ nhân kia, là có ít thành phần Hồn Cốt! Thân thể bị thương dễ dàng khôi phục, nhưng linh hồn bị thương rất khó trị liệu.


      - Ngoại trừ Hồn Cốt, người Hồn thú tất cả đều là bảo a, biết kim loại trong đầu dị hoá Hồn thú là cái gì, hẳn phải là Thiên Nguyên Cổ Tệ, mà là thứ càng đáng giá!


      Sư gia làm cho Diệp Thần sửng sốt chút, xác thực, nghĩ tới tầng này, còn tưởng rằng người dị hoá Hồn thú kia, đáng giá nhất là hai thanh Cự Kiếm, nguyên lai đáng tiền nhất, là thi thể dị hoá Hồn thú!


      gian bao tay của Diệp Thần đủ để dung nạp xuống cỗ thi thể dị hoá Hồn thú, về phần thứ này đến tột cùng xử lý như thế nào, cái kia phải đợi ra ngoài tính tiếp.


      - Tiểu Dực, chúng ta cùng chỗ làm thịt con dị hoá Hồn thú kia, trở về làm thịt nướng cho ngươi ăn!


      Diệp Thần , đem Tiểu Dực phóng ra, chỉ thấy Tiểu Dực vèo tiếng, hóa thành đầu Dực Xà cực lớn dài hơn ba trăm mét.


      Tiểu Dực nghe được hai chữ "thịt nướng", trong ánh mắt thoáng cái tách ra ánh sáng sâu kín, nhìn chằm chằm vào con dị hoá Hồn thú kia, nước miếng chảy xuống.


      Chứng kiến bộ dạng Tiểu Dực thèm ăn, nhìn nhìn lại tướng mạo con dị hoá Hồn thú kia dữ tợn, Diệp Thần chỉ có thể Tiểu Dực tuổi tốt, chứng kiến dị hoá Hồn thú xấu xí như vậy cũng chảy nước miếng.


      - Diệp Thần ca ca, ta lên!


      Tiểu Dực vèo tiếng, vỗ cánh hướng con dị hoá Hồn thú xa xa kia đánh tới.


      Đao Sơn Hỏa Ngục!


      Từng thanh đao thép lăng bay múa, từng đạo Hắc Hỏa ở trung bay múa.


      Sóng nhiệt quay cuồng, nhiệt độ chung quanh bỗng nhiên kéo lên mười độ, cổ khí thế cường hoành hướng con dị hoá Hồn thú chụp xa xa kia chụp xuống dưới.


      Con dị hoá Hồn thú kia cảm nhận được cỗ hơi thở áp bách mà đến, ngửa mặt lên trời gào thét tiếng, vụt tiếng bay lên trời, vung lên hai thanh Cự Kiếm trong tay hướng Tiểu Dực nhào tới.


      Sưu sưu sưu, vô số đao thép bay về phía con dị hoá Hồn thú kia.


      Chỉ nghe "Bành" tiếng, người dị thú có hỏa diễm màu hồng đỏ thẫm phóng lên trời.


      Bành bành bành, Tiểu Dực cùng dị hoá Hồn thú chiến đấu lại với nhau, trong nháy mắt thiên hôn địa ám, ánh lửa trùng thiên.


      Hai cỗ khí tức cường đại đụng nhau, dẫn tới toàn bộ tầng bồn Trấn Hồn Tháp run rẩy, cái uy thế đáng sợ này làm cho xa xa những Huyền Cấp cao thủ kia nhao nhao dừng lại, dám thăm dò xa hơn rồi, bọn lăng lướt , hướng bên này nhìn ra xa, chứng kiến đầu Dực Xà cực lớn cùng con Hồn thú cổ quái đối kháng, thầm kinh hãi thôi.


      Khí thế như vậy, hẳn là Vương cấp thể nghi ngờ!


      Bọn người Phù Trạch nhìn nhau hoảng sợ, tin tức có Vương xuất ở bên trong Trấn Hồn Tháp, bọn sớm biết được, biết Hồn thú màu đen kia là vật gì, tướng mạo dữ tợn đáng sợ như thế. Đao thép cùng hỏa diễm mạn thiên phi vũ kia, cảnh tượng giống như tận thế khủng bố.


      Rầm rầm rầm!


      Tiểu Dực cùng con dị hoá Hồn thú kia đụng nhau, như là sấm rền, vang vọng bầu trời. Chúng đến đâu, mô đất phía dưới lập tức bị san thành bình địa, những Hồn thú bình thường có thể so với Huyền Cấp cao thủ kia, đụng phải đao thép rơi xuống, lập tức bị chém thành hai đoạn, như là đụng phải Hỏa Tinh trụy lạc, hóa thành tro bụi.


      Thực lực Tiểu Dực so sánh với con dị hoá Hồn thú kia vẫn là thua kém tí, chứng kiến dị hoá Hồn thú song đao chém tới, mạnh mẽ trầm xuống, trở lại cái đuôi vung tới.


      Ở trong gian Hồn Yểm Bảo Châu, Tiểu Dực vô số lần cùng Hồn Yểm Bảo Châu huyễn hóa ra các loại thú đối chiến, ở kỹ xảo, là hơn xa lúc trước!


      Dị hoá Hồn thú kia đối với Tiểu Dực công kích quan tâm, vung vẩy hai thanh Cự Kiếm trảm .


      - Ngay lúc này!


      Trong đôi mắt Diệp Thần lên đạo hàn quang, thần hồn nhập vào cơ thể mà ra, ngưng hóa thành Kim Giáp binh sĩ cao lớn, xuất ở sau lưng con dị hoá Hồn thú kia.


      Hỏa Liệt đao trảm… Hỏa Long Bái Nhật!


      Phương Thiên Họa Kích trong tay Kim Giáp binh sĩ Tử Hỏa quanh quẩn, chiếu vào đầu con dị hoá Hồn thú kia trảm xuống.


      Nếu kích này trúng mục tiêu, con dị hoá Hồn thú kia lập tức bị chém thành hai nửa!


      Con dị hoá Hồn thú kia vung đao bổ về phía Tiểu Dực, đột nhiên cảm giác được sau lưng khác thường, nó đối với ngọn lửa màu tím người Kim Giáp binh sĩ tựa hồ cực kỳ sợ hãi, tranh thủ thời gian bứt ra muốn lui, chỉ thấy lúc này, bành tiếng, cái đuôi của Tiểu Dực nặng nề lắc ở người dị hoá Hồn thú, bành tiếng, dị hoá Hồn thú kia bay ra ngoài. Ngay khi cái đuôi Tiểu Dực vung trúng dị hoá Hồn thú, Phương Thiên Họa Kích của Kim Giáp binh sĩ rơi xuống.


      Dị hoá Hồn thú kia muốn tránh, hóa thành đạo khói đen, chuẩn bị viễn độn, bị Kim Giáp binh sĩ của Diệp Thần kích chém trúng, chỉ nghe dị hoá Hồn thú phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, cánh tay bị Kim Giáp binh sĩ chém rụng, máu tươi màu đen bắn tung tóe ra.


      Hoàn mỹ phối hợp, thời gian cũng cực kỳ đúng chỗ, nếu là đánh nhau bình thường, Diệp Thần, Tiểu Dực cùng dị hoá Hồn thú ở giữa chiến đấu, tối thiểu phải nửa giờ trở lên mới có thể phân ra thắng bại, nhưng mà Diệp Thần nương theo thần hồn xuất kỳ bất ý, sửng sốt chiêu liền đem dị hoá Hồn thú trọng thương!


      Dị hoá Hồn thú biến thành đoàn khói đen, hướng xa xa bỏ trốn mà .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 508: Ta cũng ăn ngươi! (2)

      - Tiểu Dực, truy!


      Diệp Thần trầm giọng , gian bao tay khẽ động, đem cánh tay trụy lạc của dị hoá Hồn thú thu .


      Tiểu Dực hướng con dị hoá Hồn thú kia truy tung mà .


      Diệp Thần thu đồ vật xong liền theo sát phía sau, bản thể chỉ có tu vi Huyền Cấp, tốc độ cùng dị hoá Hồn thú và Tiểu Dực kém rất nhiều, lập tức bị kéo ra khoảng cách rất dài.


      Xa xa bọn người Phù Trạch hướng bên này trông xem thế nào kinh hãi thôi, nguyên lai vụng trộm tiến vào Trấn Hồn Tháp, đơn giản chỉ có Vương, mà là hai cái, hẳn là Huyền thú Vương, con thú Vương! Dị hoá Hồn thú kia thực lực cũng hẳn là Vương cấp, nghĩ tới ở dưới hai Vương vây công, lát bị chặt bỏ cánh tay, hai Vương kia thực lực hẳn là tương đối cường hoành, phối hợp cũng cực kỳ ăn ý.


      Loại cao thủ này quyết đấu, quả quyết phải bọn có thể tham dự!


      Bọn người Phù Trạch tranh thủ thời gian mang theo những cao thủ Lôi Thú nhất tộc viễn độn mà .


      Tầng bồn Trấn Hồn Tháp tiếng gió gào thét, con dị hoá Hồn thú kia đường chạy trốn.


      Nếu lại tiếp tục như vậy xuống dưới, mình bị con dị hoá Hồn thú kia xa xa bỏ qua, Diệp Thần lăng rơi xuống, đứng ở phía sườn đất cao, thi triển tập trung tư tưởng suy nghĩ Hóa Hình, thần hồn nhập vào cơ thể mà ra.


      Con dị hoá Hồn thú kia đường chạy thục mạng, thần hồn Diệp Thần ngưng hóa Kim Giáp binh sĩ bỗng nhiên xuất ở trước mặt của nó.


      Chưởng Toái Tinh Hà!


      Kim Giáp binh sĩ chưởng oanh ra, trong chưởng kình lộ ra ngọn lửa màu tím, như là Tinh Quang đầy trời, hướng con dị hoá Hồn thú kia oanh ra.


      Con dị hoá Hồn thú kia trong lúc bất chợt bị cổ lực lượng trói buộc, phẫn nộ gào thét, gian nan giãy dụa lấy.


      Bành! ! !


      tiếng vang lớn, chút ít ánh lửa màu tím này ở người dị thú nổ tung.


      Dị hoá Hồn thú phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.


      - Thịt nướng, chạy đâu!


      Tiểu Dực chụp cái lên, đuôi hướng dị hoá Hồn thú vung tới.


      Tuyệt Hàn Băng Ngục!


      Tuyệt Hàn Băng Ngục của Tiểu Dực tu đến tiểu thành cảnh giới, tuy chỉ có thể phát huy ra phần mười uy lực của thức vũ kỹ này, nhưng mà tương đương lợi hại, độ ấm chung quanh lập tức giảm xuống mấy chục độ, khí vốn là sóng nhiệt cuồn cuộn, thoáng cái trở nên hàn khí bắt đầu khởi động, khí chung quanh kết thành mảnh sương trắng.


      Thân thể to và dài kia của Tiểu Dực, lập tức đem con dị hoá Hồn thú kia gắt gao bao bọc, chỉ thấy người dị hoá Hồn thú, lập tức bao phủ lên băng sương dày đặc, sau lát kết thành khối băng.


      Kim Giáp binh sĩ Phương Thiên Họa Kích kích chặt bỏ, "Bành" tiếng vang lớn, khối băng vỡ vụn, con dị hoá Hồn thú kia ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng có phát ra liền chia năm xẻ bảy rồi.


      Vương cấp dị hoá Hồn thú, ở dưới Diệp Thần cùng Tiểu Dực vây đánh, lát liền bị giết chết rồi. Đương nhiên cái này cùng dị hoá Hồn thú kia còn có khai linh trí có quan hệ, nếu gặp được Vương cường giả chính thức, chiến đấu đơn giản như vậy.


      Bất quá thể , chiêu Tuyệt Hàn Băng Ngục này của Tiểu Dực, vẫn là tương đương lợi hại, ràng đem Vương cấp dị hoá Hồn thú sinh sinh đông lạnh thành khối băng.


      Có thể thu hoạch chiến lợi phẩm, thi thể dị hoá Hồn thú đến tay!


      Diệp Thần chuẩn bị đem thần hồn thu trở lại, bỗng nhiên phát giác được cổ khí tức hồn niệm lan tràn qua, đem Kim Giáp binh sĩ cùng Tiểu Dực khóa ở .


      Ở dưới cổ hồn niệm khí tức kia áp bách, Kim Giáp binh sĩ ràng cách nào nhúc nhích, lực lượng đáng sợ!


      Diệp Thần quá sợ hãi, có thể dùng hồn niệm khí tức đem Kim Giáp binh sĩ tập trung, cái kia ít nhất hẳn là Thái Thượng cảnh giới cường giả!


      - Diệp Thần ca ca, mau!


      Tiểu Dực lo lắng hô, nỗ lực nghĩ muốn tránh thoát đạo trói buộc kia, liền cảm giác có cổ khí tức hồn niệm, như là đao nhọn , hướng trong đầu của đâm đến, Tiểu Dực còn cho là mình muốn chết rồi, hồn niệm kia lại bỗng nhiên dừng lại, có xa hơn nửa phân.


      Nếu đạo Hồn niệm kia kíp nổ, lập tức có thể đem Tiểu Dực tiêu diệt!


      Kim Giáp binh sĩ tay cầm Phương Thiên Họa Kích, hướng xa xa nhìn lại, chỉ thấy xa xa đạo Lôi Quang vèo tiếng lên, sau lát xuất ở trước mắt bọn .


      Đợi cho Diệp Thần nhìn ràng, phát bên trong đạo Lôi Quang kia, là nữ tử mị, tóc dài xõa vai, dáng người thướt tha, băng cơ ngọc cốt, dung mạo vô song, mắt như thu thủy, nhất là dáng người kia, trước sau lồi lõm, mặc kiện quần đỏ bó sát người, nóng nảy đến cực hạn.


      Nàng kia hướng phương hướng bản thể Diệp Thần nhìn sang, ánh mắt kia phảng phất xuyên thấu gian, tập trung vào vị trí Diệp Thần, đôi mắt hàm tình mạch mạch, lông mi lá liễu cong, có loại mị ý nên lời.


      - nghĩ tới ở chỗ này ràng gặp được hai tiểu gia hỏa Vương cấp, cái là Thượng Cổ Dị Chủng Dực Xà, huyết thống có chút thuần khiết, cái khác thân là nhân loại ràng có thể tập trung tư tưởng suy nghĩ Hóa Hình, chậc chậc.


      Nữ nhân kia khanh khách cười khẽ, cười run rẩy hết cả người, đôi hung khí trước ngực kia càng là sóng cả mãnh liệt.


      Nhìn xem nữ nhân mị này, Diệp Thần chẳng những chút cách nghĩ khác thường, ngược lại bị mồ hôi lạnh thấm ướt rồi, lúc trước thời điểm gặp được Đàm Đài Lăng, Diệp Thần là người biết sợ, tại lại gặp được nữ nhân Thái Thượng cảnh, trong lòng Diệp Thần bốc lên trận trận hàn ý, hiểu được, loại cảnh giới nầy căn bản phải tại có thể địch nổi, khi nữ nhân này ra tay, và Tiểu Dực có bất kỳ có thể chạy thoát!


      Nữ nhân này ràng liếc nhìn ra mình là nhân loại mà phải Huyền thú, biết nàng là căn cứ cái gì xác định, lúc trước Thông Thiên Sư Vương, cũng có cách nào phân biệt mình là người hay là Huyền thú! Thông Thiên Sư Vương chỉ là Vương cấp, nhưng mà nữ nhân trước mắt này, lại là Thái Thượng cảnh cường giả!


      - Tiểu gia hỏa, ngươi sợ hãi như vậy làm gì, ta cũng ăn ngươi!


      Nàng kia vũ mị liếc qua Diệp Thần, mặt cười nhàng, nàng có mang giầy, đôi chân ngọc kia ở trung bước ra, chỉ thấy Lôi Quang chớp động, ngưng hóa ra đóa đóa hoa sen.


      biết nữ nhân này bản thể là thú gì, tuy nữ nhân này xem mị thái mười phần, mặt cũng có bất kỳ sát ý, nhưng Diệp Thần biết , khi đối phương trở mặt, cái kia sinh tử của bọn khả năng ở ý niệm của nữ nhân này!


      - Chúng ta đối với tiền bối cũng mạo phạm gì, kính xin tiền bối hạ thủ lưu tình, nếu như tiền bối đối với con Hồn thú này có hứng thú, chúng ta nguyện ý đem Hồn thú này đưa cho tiền bối!


      Diệp Thần , biết nữ nhân này đến cùng có ý đồ gì, là muốn đoạt thứ ở thân bọn , hoặc là cái khác?

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 509: Thế nào lại là thứ này ? (1)

      Ở trước mặt Thái Thượng cảnh cường giả, chỉ cần có thể giữ được tánh mạng, đồ vật bị đoạt cũng chỉ có thể nhận mệnh.


      - Khanh khách, hai cái tiểu gia hỏa, các ngươi cho rằng ta đoạt đồ vật của hai tiểu bối? Hai người các ngươi ràng ở bên trong Trấn Hồn Tháp giết nhiều người Chấp Pháp điện như vậy.


      Bệ Linh đôi bàn tay như ngọc trắng cắm ở thân hình như thủy xà, vặn vẹo thân thể mềm mại, lăng cất bước hướng về Diệp Thần tới.


      - Các ngươi lá gan đúng là lớn!


      Nữ nhân này, cùng Chấp Pháp điện tầm đó đến cùng là quan hệ như thế nào? Diệp Thần có chút đoán ra nữ nhân này đến cùng là có ý gì.


      - Những người Chấp Pháp điện kia quá kiêu ngạo đáng hận rồi, chết có gì đáng tiếc.


      Diệp Thần ra, người Chấp Pháp điện giết cũng giết, nếu như nữ nhân này là bên Chấp Pháp điện, chỉ sợ sớm xuất thủ, Diệp Thần suy đoán nữ nhân này hẳn là đối đầu của Chấp Pháp điện, cho nên vấn đề này chừng có chút chuyển cơ.


      - Những lời này hợp khẩu vị của ta, tiểu gia hỏa, ta cũng dọa các ngươi, lão đầu tử Chấp Pháp điện lập tức đến tầng bốn Trấn Hồn Tháp rồi, các ngươi vẫn là khiêm tốn chút, nên uổng đưa tánh mạng, đừng trách tỷ tỷ ta có nhắc nhở qua các ngươi!


      Bệ Linh kia phía trước bước ra bước, tới trước mặt Diệp Thần, làn gió thơm nồng đậm tập đến, chỉ nghe thấy mùi thơm thấm người kia, liền để cho người có chút say.


      Tiểu Dực phát , khí tức hồn niệm tập trung cởi bỏ.


      Bệ Linh xuất ở trước người Diệp Thần, cách Diệp Thần chỉ bước, trước ngực đôi to lớn cao ngạo kia, càng là cách Diệp Thần chỉ có mấy thốn, cái cảm giác áp bách kia, làm cho Diệp Thần hô hấp có chút ngưng trệ, ở trước mặt nữ nhân lai lịch hiểu kia, Diệp Thần dám có chút chủ quan.


      Bệ Linh thân váy dài, căn bản che hết xuân quang trước ngực, thời điểm Diệp Thần cúi đầu xem, liền có thể chứng kiến mảnh da thịt tuyết trắng, còn có khe rãnh sâu.


      - Đẹp mắt ?


      Bệ Linh mị nhãn như tơ, nhìn xem Diệp Thần, trong đôi mắt kia, tựa hồ tràn ngập xuân ý.


      Diệp Thần thu hồi ánh mắt, hơi có chút xấu hổ sờ lên mũi, ai bảo đôi nhũ phong kia, cách mình gần như thế, mặc dù muốn xem cũng được a, bất luận nam nhân gì nhìn thấy đôi thỏ ngọc đầy đặn kia, đều có loại xúc động nhịn được muốn vuốt ve thoáng phát, hơn nữa hương khí mùi thơm ngào ngạt người Bệ Linh kia, càng làm cho người ý loạn thần mê.


      Nữ nhân này đến cùng muốn làm gì? Diệp Thần bảo trì lý trí, nhưng thân thể lại nghe sai sử, có tí phản ứng, tựa hồ có cái gì đó rục rịch.


      - Chậc chậc, tiểu gia hỏa tuấn, lại để cho tỷ tỷ có điểm động tâm rồi.


      Bệ Linh vũ mị cười, ngón tay ngọc thon dài ở gương mặt Diệp Thần xẹt qua, ngón tay trắng nõn kia như là mỡ dê, tia ôn nhuận nhàn nhạt chọc người, kích thích tiếng lòng.


      Cái này ràng là câu dẫn!


      Diệp Thần có chút im lặng, nghĩ tới mình cũng có ngày bị nữ nhân đùa giỡn.


      Bệ Linh là biết mị lực của mình có bao nhiêu, tở trong Lôi Thú nhất tộc, biết có bao nhiêu tên bị nàng ánh mắt liền mê đến thần hồn điên đảo, tuy nàng chủ động hấp dẫn Diệp Thần, lại chuẩn bị cùng Diệp Thần phát sinh chút gì đó, chỉ là đối với Diệp Thần có chút hứng thú mà thôi, nàng cảm nhận được người Diệp Thần có khí tức thần bí, xem ra người tiểu gia hỏa này có ít bí mật.


      - Tiểu gia hỏa, tuy bên Chấp Pháp điện kia tới là Vô Cực Tôn Giả, như Thái Thượng cảnh giới Huyền thú chúng ta, có thể dùng hồn niệm tập trung các ngươi, nhưng mà dùng thực lực của , muốn tìm được các ngươi cũng dễ dàng, đến lúc đó các ngươi chưa hẳn có thể lẫn mất, bằng theo đằng sau tỷ tỷ, có tỷ tỷ ta bảo hộ ngươi, lão đầu tử Thương Oanh này cũng dám cầm các ngươi thế nào.


      Ngón tay của Bệ Linh ở lồng ngực Diệp Thần xẹt qua, ở lồng ngực của vẽ nên các vòng tròn, con ngươi nàng như mã não đen kịt, đánh giá Diệp Thần, mũi thẳng tắp mà gợi cảm, cặp môi đỏ mọng hơi mỏng giống như cười mà phải cười, có chút câu dẫn ra.


      Cái mùi thơm nhàn nhạt kia nhắm trong lỗ mũi, đối mặt mỹ nữ như vậy, càng ngừng đùa giỡn mình, muốn bảo trì lý trí là chuyện rất khó khăn.


      Diệp Thần minh bạch, mình căn bản có biện pháp cự tuyệt, đừng nhìn nữ nhân này tại cười nhàng, ai biết có thể đột nhiên trở mặt hay ? người nữ nhân này toát ra khí tức cường đại, thập phần khủng bố, hoàn toàn để cho Diệp Thần sinh ra được tia đối kháng chi tâm.


      - Tỷ tỷ sợ Chấp Pháp điện sao?


      Diệp Thần thăm dò hỏi thăm, đối với nữ nhân trước mắt này trêu chọc mình, quả thực có chút sợ hãi, e sợ cho nữ nhân này dùng bí pháp mê hoặc người gì, để ình mất lý trí.


      - Khanh khách, Lôi Thú nhất tộc ta, còn chưa bao giờ sợ qua Chấp Pháp điện!


      Bệ Linh cười khẽ tiếng, đôi mắt đẹp lưu ba, có loại vũ mị xinh đẹp nên lời.


      Nữ nhân này là Lôi Thú nhất tộc! Diệp Thần có chút kinh hãi, từ lúc trước, liền nghe qua, Đông Đại Lục đệ nhất cao thủ Bệ Diệt, là Lôi Thú nhất tộc, cái Lôi Thú nhất tộc này, ít nhất có hai Thái Thượng cảnh cao thủ, trách được hoàn toàn sợ Chấp Pháp điện.


      - Tỷ tỷ lo lắng ta mang đến phiền toái cho các ngươi, ta đây liền theo tỷ tỷ a.


      Diệp Thần gật đầu , nhưng trong lòng thầm nghĩ, lúc nào thừa dịp nàng sơ ý, tranh thủ thời gian để cho Tiểu Dực tiến vào Yểm Ma Bảo Châu, sau đó trốn vào Thiên Tinh ấn hoặc là tìm cơ hội ly khai mới tốt, theo nữ nhân này, quá nguy hiểm.


      - Hảo đệ đệ, tỷ tỷ ưa thích ngươi rồi, tỷ tỷ nhất định bảo hộ ngươi.


      Bệ Linh lại lên phía trước thêm vài phần, trước ngực đôi to lớn cao ngạo kia, cách Diệp Thần càng gần, chỉ là kém ít, liền muốn cọ đến người Diệp Thần, mùi thơm thấm người kia, càng là chọc người thôi.


      Diệp Thần gần như có thể cảm giác được, người nữ nhân trước mắt này truyền đến nhiệt lực, loại hương vị hỗn hợp mùi thơm của cơ thể này, lại để cho người ý loạn thần mê, tranh thủ thời gian lui bước, hít sâu hơi, để ình bình tĩnh lại.


      Chứng kiến Diệp Thần như thế, Bệ Linh cũng để ý, che miệng cười khanh khách, cười run rẩy hết cả người, chỗ cổ áo lộ ra đường cong ưu mỹ ràng có thể thấy được xương quai, cốt nhục đều đặn, nở nang vô cùng.


      - Tiểu gia hỏa, theo tỷ tỷ, cũng đừng mất dấu a!


      Bệ Linh bay lên trời, cười mỉm .


      Diệp Thần cũng thả người lướt , bên kia Tiểu Dực đem thi thể dị hoá Hồn thú bắt lại.


      - Diệp Thần ca ca, nữ nhân này là ai?


      Tiểu Dực nháy mắt mấy cái, nhìn xem Diệp Thần, lại nhìn xem Bệ Linh lăng mà đứng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :