1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cửu Tiểu Thư Phế Sài: Độc Y Tà Phi - Lăng Vi Tuyết Thiến (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 9: Tu Luyện Võ Giả.

      Ăn điểm tâm xong, Mộ Dung Phong ngồi trong phòng yên tĩnh tu luyện, đối với nàng mà , tu luyện võ giả nàng cực kì quen thuộc.

      Tu luyện võ giả có mấy bước, đầu tiên là cảm nhận được khí, cái gọi là khí ở đây chính là linh khí trong thiên địa, linh khí chia làm 5 nguyên tố lớn: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Người bình thường chỉ có thể cảm nhận được loại nguyên tố, người đặc thù có hai ba loại, còn người cảm nhận được cả năm loại chính là kẻ biến thái.

      Mà nàng lại vừa vặn chính là trong những kẻ biến thái đó.

      Cảm nhận linh khí xong lại lấy khí dưỡng hồn, lấy hồn luyện phách, khí dưỡng thân thể, sau khi thân thể trở nên mạnh mẽ mới luyện nội công, cho đến khi đạt được nội lực cường đại.

      Phương thức tu luyện như vậy là việc Mộ Dung Phong luôn phải làm ở kiếp trước. Ở Hoa Hạ, nàng mới mười bốn tuổi đạt đến cấp Thái Cổ của cảnh giới Thiên Tiên, đưa mắt nhìn lại các thế hệ tuổi trẻ trước đây và tại của Hoa Hạ, điều này xưa nay chưa từng có.

      Bây giờ mà muốn tu luyện lại đến cấp Cổ Cảnh của cảnh giới Thiên Tiên sợ là dễ dàng.

      Tu luyện hồi, Mộ Dung Phong nhận ra căn phòng này phải là nơi tu luyện tốt, khi rời khỏi cảnh giới, nàng lại dùng ngân châm đâm vào các huyệt vị trọng yếu người để khống chế độc tính lan tràn.

      tại nàng phải giải được độc, tăng cường khí lực. Chỉ cần có khí lực và tài năng tốt là có thể tu luyện hơn chút. Đối với tuổi của nàng võ giả cấp bốn cũng quá kém, nhưng đúng là vẫn còn quá yếu.

      Lúc này, bên ngoài truyền đến trận bước chân chạy chậm.

      "Mộ Dung Phong ----" tiếng gào kiêu ngạo ở cửa viện vang lên.

      Mộ Dung Phong lại để ý tới, cho đến khi vị quản gia kia phải tự mình đẩy cửa vào, trợn tròn mắt nhìn Mộ Dung Phong ngồi ở chỗ kia nhúc nhích, nộ khí mặt đằng đằng: "Gọi ngươi đấy, nghe thấy sao? Còn mau chạy nhanh ra ngoài."

      Ngày thường, hạ nhân ai đặt nàng vào mắt, chút lễ phép, bọn vốn xem nàng cũng là hạ nhân.

      "Ngươi gọi ai??" Mộ Dung Phong ngồi như cũ nhúc nhích.

      "Chỗ này còn có người khác sao? Tất nhiên là gọi phế vật ngươi rồi!" Tên quản gia này trước kia rất hay khi dễ Mộ Dung Phong, hôm nay nàng lại dám ngỗ nghịch với , biết sống chết. Nếu phải lát nữa nàng ta phải gặp gia chủ, hấn sớm ra tay đánh nàng.

      "Phế vật?" Mộ Dung Phong câu môi cười trào phúng .

      Quản gia vừa định trả lời đúng vậy, đột nhiên đùng đùng hai tiếng, thân mình của trực tiếp bị Mộ Dung Phong đánh bay ra ngoài.

      Lưu quản gia tay ôm hai gò má nóng bừng, mắt thể tin trừng lớn nhìn Mộ Dung Phong đến trước mặt . Hai tay Mộ Dung Phong chấp phía sau người, chân phải vừa nhấc, dùng sức đạp xuống mặt .

      "Ta là ai?" Lời lạnh thấu xương
      vang lên.

      Lưu quản gia bị đánh, đau đớn mặt làm cho thân mình ngừng run rẩy, sợ hãi run run : "Mộ, Mộ Dung Phong..."

      vừa xong, chân dẫm lên mặt cũng dùng sức ấn mạnh lên, nhất thời khiến đau đến chết sống lại, nhịn được khóc lóc cầu xin tha thứ: "Cửu tiểu thư, xin ngươi tha cho ta, về sau ta dám nữa."

      Bây giờ hối hận đến ruột đều xanh, ai đến giải thích cho biết với, cái phế vật kia sao lại có thể trở nên lãnh huyết vô tình tàn nhẫn như thế.

      Sau khi nghe được đáp án vừa lòng, Mộ Dung Phong mới thu chân lại. Lúc Lưu quản gia cho rằng nàng bỏ qua cho , nào ngờ Mộ Dung Phong lại vận nội lực, đột nhiên nhấc chân phải lên trực tiếp đá ra khỏi viện.

      Hạ nhân đứng chờ Lưu quản gia ở ngoài viện, đột nhiên nhìn thấy cục tròn to bay ta từ cửa viện, chờ bọn thấy sinh vật đó là gì, người người ngây ra như phỗng.

      Lúc bọn họ đỡ Lưu quản gia đứng lên, Mộ Dung Phong thân hồng y đứng ở cửa viện, ánh mắt bễ nghễ thiên hạ lành lạnh nhìn những người đó, cuồng vọng : "Ai tôn trọng ta như có kếu cục như vậy, người nào tin có thể tới thử xem!"
      thuytVũ Nguyệt Nha thích bài này.

    2. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Thanks editor

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10: Nghe Gia Chủ Tìm Ta?

      Vài hạ nhân theo Lưu quản gia lúc nãy nhìn khuôn mặt đằng đằng sát khí của Mộ Dung Phong, sợ đến xanh mặt, người này là Cửu tiểu thư phế vật ngu ngốc sao?

      "Tiểu Phong Phong, ta ngày càng sùng bái ngươi rồi." Đột nhiên có củ khoai tay tròn trịa dừng vai Mộ Dung Phong, giọng điệu vô cùng hâm mộ.

      "Ta ngày càng mạnh!" Mộ Dung Phong ngẩng đầu nhìn về phía chân trời xa xôi, chắc như đinh khảm lên sắt.

      Vì bản thân, nhất định phải sống cho tốt, vì mẫu thân, vì Đậu Đậu, vì tương lai, nàng phải cố gắng!

      Mộ Dung Phong rốt cuộc cũng đến đại sảnh, người ngồi vị trí chủ vị chính là gia chủ của Mộ Dung gia -- Mộ Dung Bân.

      Thái tử Mặc Trạch Minh thân hoa phục ngồi bên cạnh , sắc mặt xanh mét.

      Từ khi Mộ Dung Phong xuất , tất cả ánh mắt trong sảnh đều hướng về phía nàng.

      Mấy kẻ bị Mộ Dung Phong đánh hôm qua vừa nhìn thấy nàng xuất , nhịn được run lên cái, ma xui quỷ khiến làm sao mà bọn họ đặt lời hôm qua của Mộ Dung Phong vào lòng, dám hó hé nửa tiếng với người của Mộ Dung gia chuyện nàng ra tay đả thương bọn họ.

      Bây giờ nhìn thấy đôi mắt vắng lạnh như băng kia của Mộ Dung Phong, bọn họ đột nhiên cảm thấy may mắn khi ra chuyện hôm qua.

      "Nghe gia chủ tìm ta?" Mộ Dung Phong lạnh lùng mở miệng.

      Nàng vừa lên tiếng, trong lòng mọi người đều có chút kinh ngạc, dù sao Mộ Dung Phong trước kia chưa từng dám ngẩng đầu ưỡn ngực để chuyện, huống chi là chuyện lạnh lùng như vậy càng .

      "Mộ Dung Phong, ngươi dám từ hôn sao?" Mặc Trạch Minh đứng lên chỉ tay vào Mộ Dung Phong, tức giận , đường đường là Thái tử mà lại bị phế vật từ hôn, chuyện này ra, mặt mũi của còn biết để đâu.

      Mộ Dung Phong giương môi cười trào phúng : "Đây phải là điều Thái tử muốn sao?"

      "Ngươi ---" Mặc Trạch Minh căm tức nhìn Mộ Dung Phong, muốn từ hôn là , nhưng phải do đưa thư từ hôn tới, bây giờ Mộ Dung Phong làm vậy chính là sỉ nhục .

      "Mộ Dung Phong, sao ngươi lại tự ý quyết định đưa thư từ hôn sang phủ Thái tử?" Mộ Dung Bân áp chế kinh ngạc trong lòng, khuôn mặt lạnh lùng, trầm giọng . ra vẫn luôn bất mãn về việc Mộ Dung Phong trở thành Thái tử phi, vị trí Thái tử phi đó đáng ra phải là của nữ nhi - Mộ Dung Thanh Linh mới đúng, khi nào đến phiên dã loại biết tới từ nơi nào này đoạt lấy.

      Mộ Dung Phong nhìu mày cười : "Sao gia chủ có thể ta tự ý làm việc được, chuyện này ta qua với mẫu thân, nàng cũng đồng ý còn gì."

      ý bên trong là gia chủ ngươi có tư cách nhúng tay vào quản chuyện này.

      Mộ Dung Bân ngờ Mộ Dung Phong trả lời như vậy, tức giận đến đau ngực, nàng ràng là để gia chủ như vào mắt mà.

      Trong lòng Mộ Dung Phong cười lạnh. Mộ Dung Bân, ngày nào đó, ta nhất định cho ngươi thử qua loại cảm giác đứt kinh mạch tay chân là như thế nào. đúng. Là cảm giác kinh mạch toàn thân đều bị phế !

      "Thái tử, hôn được hủy. Sau này, chúng ta cũng còn liên quan gì đến nhau nữa. Ngươi muốn lấy ai cũng liên quan gì đến ta." Mộ Dung Phong lạnh lùng , lúc gần còn nhàn nhạt liếc qua Mộ Dung Thanh Linh cái.

      lâu trước kia, Mộ Dung Phong biết được quan hệ giữa Mộ Dung Thanh Linh và Mặc Trạch Minh. Lần đó, nàng thấy hai người bọn họ thân thiết chỗ, nàng cực kì thống khổ khó chịu, thế mà vẫn thầm tự với bản thân mình, sau này Thái tử cũng thích nàng thôi. Nhưng tất cả...... cũng chỉ là tự lừa mình dối người mà thôi.

      Mộ Dung Thanh Linh bị Mộ Dung Phong nhìn như vậy, sau lưng đột nhiên ớn lạnh rùnh mình cái. Nàng cứ có cảm giác, bắt đầu từ ngày hôm qua, Mộ Dung Phong trở nên đáng sợ hơn chút ít, đặc biệt là ánh mắt kia, cực kì quỷ dị!

      Mọi người thấy Mộ Dung Phong tiêu sái rời , tất cả đều khỏi hít ngụm khí lạnh. Phế vật này cũng quá vô pháp vô thiên rồi!

      Đáy mắt Mặc Trạch Minh nhanh chóng lóe qua tia sáng độc, hôm nay Mộ Dung Phong sỉ nhục như vậy, ngày khác nhất định trả lại hết cho nàng!
      thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 11: Ngươi Dám Cường Hôn Ta?

      Mặt Mộ Dung Bân đầy tức giận, nhưng đáy lòng lại cực kì vui mừng. Xem ra dã loại này cũng rất biết thân biết phận, như vậy vị trí Thái tử phi kia thuộc về Mộ Dung Thanh Linh rồi.

      Vừa về tới viện, Mộ Dung Phong thấy Mộ Dung Vi đợi nàng ở cửa. Nàng đến gần, khẽ cười, : "Nương, ta sao. Hôn được hủy bỏ rồi."

      "Tốt, tốt, tốt ---" Mộ Dung Vi nhõm thở ra, nữ nhi gả cho Mặc Trạch Minh, may mắn. Nếu , người làm mẫu thân như nàng lo lắng cho Phong Nhi cả đời.

      Đưa Mộ Dung Vi trở về phòng nghỉ ngơi, Mộ Dung Phong lại chuẩn bị tiếp tục tu luyện, bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân.

      tiếng gõ cửa vang lên, Mộ Dung Phong hùng hổ tới cửa, vừa mới mở cửa ra liền bị người kéo mạnh vào lòng.

      "Nương tử, nương tử ---"

      Nương tử?

      Trán Mộ Dung Phong xuất vài đường hắc tuyến, nàng dùng sức kéo người ôm nàng ra, nam tử vừa kéo ra có khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, đôi mắt trong suốt như hồ nước, ngũ quan tuấn mỹ tuyệt cùng, làn da mềm mại nhẵn nhụi như ngọc, khiến nữ nhân như nàng nhìn qua cũng nhịn được mà ghen tị.

      Mỹ nam nghiệt phong hoa tuyệt đại này chính là vị Tam điện hạ bị nàng đè dưới thân ngày hôm qua -- Mặc Bắc Tà.

      "Ai là nương tử của ngươi?" Mộ Dung Phong trợn mắt nhìn .

      "Đại hoàng huynh ta ngươi là nương tử của ta. Hơn nữa, ngày hôm qua ngươi vừa hôn ta, còn cắn vào vài nơi, nụ hôn đầu tiên của ta bị ngươi đoạt mất, ngươi nhất định phải chịu phụ trách với ta, ngươi thể bội tình bạc nghĩa, đó là tốt ---"

      Mặc Bắc Tà sợ chết tiến lên nắm chặt tay Mộ Dung Phong, mặt có chút ửng đỏ, u oán .

      Phốc -----

      Mộ Dung Phong nhịn được cười lên tiếng, bộ dáng nàng vốn mỹ nhân, cười thoải mái như vậy, ngay lập tức liền khiến vạn vật xung quanh đều thất sắc.

      Mặc Bắc Tà ngây ngốc nhìn nàng, chờ Mộ Dung Phong phản ứng lại, hai tay đột nhiên nâng mặt nàng lên, hung hăng hôn xuống.

      "A -----"

      Mộ Dung Phong ngờ Mặc Bắc Tà thình lình làm vậy, vừa định đẩy ra chửi ầm lên Mặc Bắc Tà lại đột nhiên tự giác buông nàng ra.

      Đôi mắt Mặc Bắc Tà hồn nhiên trong suốt, cánh mũi thon nhọn, cười ngu ngốc : "Nương tử, hôm qua ngươi đóng dấu môi ta, nên hôm nay ta cũng đóng dấu lại lên môi ngươi, về sau ngươi là của ta, ta là của ngươi rồi."

      "....."

      Mộ Dung Phong nắm thành quyền hung hăng đánh đến mặt , nào ngờ lại có thể tránh được!

      Chỉ là ngốc tử mà tốc độ lại nhanh như vậy sao?

      Nàng híp lại đôi mắt sắc bén đánh giá dưới . Nhớ đến chuyện ngày hôm qua, hình như khờ ------

      Nếu chính là chịu nhục, cố ý để nàng làm vậy với , dù sao lúc đó cũng có rất nhiều người xung quanh, nếu phản kháng, vậy chẳng phải công sức ngụy trang bao năm nay của trở thành kiếm củi ba năm thiêu giờ sao?

      Nhưng mà nàng rất hiếu kì, nếu ngày hôm qua Mộ Dung Phong chết, dùng biện pháp gì để phá giải nguy cơ bị nhúng chàm.

      "Nương tử, sao ngươi chuyện, có phải ta sai cái gì , ngươi đừng có quan tâm ta mà ----" Mặc Bắc Tà điềm đạm đáng , ủy khuất nhìn Mộ Dung Phong, trong con ngươi đen như mực nổi lên tầng sương mù.

      "Ta phải là nương tử của ngươi." Nàng đẩy ra, về phía phòng.

      Mặc Bắc Tà thấy nàng về hướng khác, dùng sức lôi kéo tay nàng tha, trong mắt chứa hơi nước: "Ngươi phải là nương tử của ta, sau này ta nhất định nghe theo lời nương tử, đối xử tốt với nương tử, nương tử đừng vứt bỏ ta ----"

      chờ Mộ Dung Phong đáp lời, lại bá đạo ôm chặt nàng vào trong lòng.

      Mộ Dung Phong cũng biết phải gì, sao nàng lại xui xẻo như vậy, vừa đến ngay lập tức chạm phải tên vô lại đến thế này. muốn nàng cùng diễn trò sao?

      --- ----


      Chương 12: Diễn Trò

      Mặc Bắc Tà, nếu ngươi muốn đùa giỡn ta, vậy ta chóng mắt lên xem ngươi đây là ngốc hay ngốc giả.

      Nhưng nếu giả ngốc, vậy có khả năng chính là nhân vật đáng sợ và nguy hiểm, người như vậy, nàng có thể chọc tới sao?

      Đảo mắt vòng, nàng đột nhiên phát ra hai bóng đen đứng bên ngoài viện cách đây xa.

      Mộ Dung Phong nở nụ cười, Mặc Bắc Tà, ngươi nhiệt tình như vậy là để diễn cho bọn coi sao?

      Vậy hẳn là Mặc Trạch Minh bảo đến đây, sau đó lại phái người đứng bên ngoài theo dỗi, nếu Mặc Bắc Tà có thể quấn quít nàng quá giới hạn, Mặc Trạch Minh càng an tâm hơn, chừng còn có thể đẩy nàng và Mặc Bắc Tà về cùng chỗ.

      "Ngươi chắc chắn mình có thể làm những việc vừa sao?" Mộ Dung Phong dùng sức đẩy ra.

      "Ừ, ta cam đoan nghe lời nương tử." Mặc Bắc Tà như sợ Mộ Dung Phong tin, vội giơ tay lên làm bộ thề thốt.

      Mộ Dung Phong câu môi lên cười đầy tà khí, kéo Mặc Bắc Tà vào trong phòng nàng, vừa đóng cửa lại, nàng tự dưng giống như người đàn bà chanh chua nhảy tới hành hung .

      "A, sao nương tử lại đánh ta, đau quá a---" Mặc Bắc Tà vừa chạy vừa thét lên đầy ủy khuất.

      Trong mắt Mộ Dung Phong lóe lên tia trêu cợt, tên này chạy cũng nhanh!

      Đậu Đậu khó hiểu nghiêng đầu nhìn Mộ Dung Phong vừa đuổi theo vừa hành hung mĩ nam tuyệt sắc, nhịn được dâng lên đồng tình với mỹ nam này, sao Tiểu Phong Phong đột nhiên lại trở nên hung dữ như vậy, đáng sợ a a a------

      "Nương tử, ta sai rồi, ngươi đừng đánh ta nữa mà, ta biết mình làm sai cái gì, ngươi có thể ngừng tay để ta biết được ------" Mặc Bắc Tà ủy khuất mười phần, nghẹn ngào , giọng nghe qua rất đáng thương.

      Mộ Dung Phong rốt cuộc cũng dừng lại, đưa mắt nhìn Mặc Bắc Tà đáng thương rụt rè tới, vươn tay kéo tai phen, lực nhéo ngày càng tăng lên!

      Dám cường hôn nàng, tên này cũng to gan, muốn diễn trò với nàng, vậy nàng diễn cùng tốt.

      Mặc Bắc Tà đưa tay vuốt vuốt bàn tay thô lỗ nhéo tai , giọng như dỗ dành: "Nương tử, ngươi buông tai ta ra có được , rất đau, ta sợ đau ---"

      "Mặc Bắc Tà, vừa nãy là ai nghe lời ta? Ta bảo ngươi được chạy, ngươi còn muốn chạy sao, hừ!" Mộ Dung Phong tiến lên hung ác trừng mắt .

      "Ta nghĩ ngươi muốn chơi trò đuổi bắt với ta, nên mới cố gắng phối hợp với ngươi, ngươi thấy cảm kích ta sao?" Ánh sáng trong đôi mắt Mặc Bắc Tà lóe lên lộng lẫy, hoàn toàn là bộ dáng tranh công.

      Mộ Dung Phong: "....."

      Đậu Đậu nhịn được cười to, nhưng lát sau lại cảm thấy sầu não, bộ dạng của nam nhân này sao lại tuấn mỹ như thế, Đậu Đậu biết phải làm sao bây giờ, nhỡ sau này Tiểu Phong Phong còn thích sao, điều này khiến buồn rầu.

      "Tiểu Phong Phong, ngươi có thể thích , nhưng tuyệt đối được thích nhiều hơn ta, ngươi nhất định phải luôn thích ta nhất." Đậu Đậu hóa thành tiểu manh oa ba tuổi đứng bàn, hai tay đặt ở thắt lưng, hùng hổ thốt lên tuyên bố mang theo cả mười phần khí phách.

      Mặc Bắc Tà nhìn về hướng Đậu Đậu bàn, đột nhiên ôm lấy Mộ Dung Phong, xấu xa : "Nương tử, ngươi phải thích ta nhất."

      Đậu Đậu có lòng tốt cho phép Mộ Dung Phong thích ta, nhưng ta lại càn rỡ muốn Tiểu Phong Phong thích ta nhất, a a a, sao lại có kẻ hỗn đãn như vậy, tức chết củ khoai tây mà!

      Cũng biết tại sao, lại thấy phản cảm với tên mỹ nam thoạt nhìn ngây ngốc này, nếu đổi lại là kẻ khác đến gần Mộ Dung Phong, đặc biệt cảm thấy chán ghét.

      Mộ Dung Phong hất Mặc Bắc Tà ra, mặt biểu cảm : "Ngươi lập tức ra ngoài cho ta, ra ngoài!"

      Đậu Đậu vừa nghe liền nhảy tọt vào lòng Mộ Dung Phong, làm động tác nháy mắt khinh bỉ với Mặc Bắc Tà, Tiểu Phong Phong quả nhiên là thích nhất.

      "Nương tử, ta !" Mặc Bắc Tà tiếp tục xấu xa .

      Mộ Dung Phong giương môi cười: " nghe lời ta sao?"
      thuytVũ Nguyệt Nha thích bài này.

    5. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Thanks editor

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :