1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Cửu Gia Đừng Làm Vậy - Cửu Lộ Phi Hương (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 20.1

      Sở Cuồng : “Ta ở lại với ấy”.

      Khi Nhẫm Cửu tỉnh lại, vừa đưa tay ra chạm vào bức tường trong suốt. Nàng lắc lắc đầu để hai mắt còn váng vất có thể nhìn cảnh tượng trước mặt. Bên ngoài bức tường trong suốt là đám người mặc áo khoác trắng bận rộn tới lui, trong đó có bóng dáng lên nổi bật trong tầm mắt Nhẫm Cửu: Bạch Quý!


      vẫn dùng khăn tay che miệng như ho, nhưng mắt lại nhìn chằm chằm những hình ảnh kì lạ xuất trung. Như phát Nhẫm Cửu tỉnh lại, Bạch Quý quay sang nhìn Nhẫm Cửu cái, bốn mắt gặp nhau, sau đó cười tiếng động.

      Nụ cười khác gì lời chào hỏi lịch thông thường, nhưng Nhẫm Cửu lại cảm thấy nụ cười của quỷ quyệt mà mang đầy toan tính. Nhẫm Cửu vô thức nhíu mày, những hình ảnh xảy ra trước đó lần lượt lên trong đầu. Nàng bị bắt , còn Bạch Quý ra lệnh cho những người đồng hóa và sinh vật mang hình người ở lại… giết Sở Cuồng!

      Ý nghĩ này vừa lên trong đầu, trong lòng Nhẫm Cửu lập tức lạnh buốt, sát khí tràn ra mãnh liệt thể kiềm chế được. Nhẫm Cửu nắm chặt tay, đấm mạnh vào bức tường trong suốt, nhưng bức tường hề bị vỡ mà chỉ chấn động kịch liệt làm Nhẫm Cửu cảm thấy khó chịu. Nhẫm Cửu quay đầu muốn tìm biện pháp khác để phá vỡ bức tường, lại phát xung quanh đều là tường thủy tinh trong suốt tạo thành hình trụ nhốt nàng ở bên trong.

      Cảm nhận lát, Nhẫm Cửu mới nhận ra bây giờ mình những bị nhốt trong lồng giam hình trụ mà trong lồng giam này còn chứa đầy chất lỏng kì lạ. Chất lỏng gây cản trở tầm nhìn của Nhẫm Cửu, ảnh hưởng đến hô hấp của nàng, chỉ làm cho thân thể nàng trở nên nhàng hơn. Nàng nắm tay, lại đấm mấy cái lên tường.

      Bên ngoài, đường nét biểu thị số liệu hình ảnh lập tức lên cao làm rất nhiều người mặc áo khoác trắng kinh ngạc chỉ trỏ. Có người lập tức đưa số liệu cho Bạch Quý xem. Bạch Quý nheo mắt quan sát hồi lâu rồi ngẩng đầu nhìn Nhẫm Cửu lần nữa, ánh mắt càng trở nên điên cuồng cố chấp. hơi kích động tiến lên hai bước như muốn nhìn Nhẫm Cửu. Bất chấp những chấn động vừa rồi vẫn còn chưa hết, Nhẫm Cửu lại đấm mạnh vào tường mấy cái.

      Người bên ngoài càng thêm xao động, Bạch Quý lại vui vẻ cười to rồi bắt đầu ho dữ dội, ho đến mức phải cúi gập người nhưng miệng vẫn thôi cười.

      Kẻ bên ngoài này là tên điên. Nhẫm Cửu nhìn , trong lòng hiểu rằng bây giờ chỉ dựa vào sức mạnh thoát ra được. Gã Bạch Quý này tin chắc rằng Nhẫm Cửu thể thoát ra khỏi lồng giam cho nên mới dám hống hách đứng cười trước mặt nàng như vậy. Nàng phải làm cho mình bình tĩnh lại, nàng phải tin Sở Cuồng, tin rằng Sở Cuồng việc gì, cũng tin rằng Sở Cuồng nhất định tới cứu nàng. Nhưng nàng thể chỉ chờ Sở Cuồng tới cứu, nàng thể trở thành điểm yếu Bạch Quý dùng để uy hiếp Sở Cuồng. Nàng phải tự cứu mình. Đó có lẽ là trợ giúp lớn nhất đối với Sở Cuồng.

      Nhẫm Cửu nhìn quanh, đột nhiên hiểu ra vì sao mình cứ thấy tình cảnh này rất quen mắt. Bởi vì nàng từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy! Trong căn cứ dưới đáy hố ở thôn Trường Lật, sinh vật mang hình người kì lạ đó cũng bị nhốt trong hình trụ trong suốt như vậy. Sau đó nó thoát ra khỏi lồng giam gây ra vụ thảm họa tại căn cứ trước kia của Bạch Quý.

      Nhẫm Cửu cố gắng nhớ lại xem khi đó rốt cuộc sinh vật mang hình người trong hình ảnh nàng nhìn thấy làm thế nào để thoát khỏi lồng giam. Nhưng nàng còn chưa nghĩ ra Bạch Quý bên ngoài chợt ra dấu, lập tức có người làm theo dấu tay của .

      Ngay sau đó Nhẫm Cửu chợt thấy toàn thân tê dại, nàng kịp có bất cứ phản ứng nào. Chất lỏng quanh người Nhẫm Cửu đột nhiên sáng lên như ánh chớp trước khi có tiếng sấm. Chỉ trong nháy mắt, cảm giác đau buốt thấu xương như đâm xuyên qua người Nhẫm Cửu, như mũi dùi đục vỡ từng chiếc xương làm Nhẫm Cửu thể cắn răng rên rỉ. Sau cơn đau đớn, cảm giác vô lực từ tứ chi bắt đầu lan dần đến lục phủ ngũ tạng. Nhẫm Cửu cảm thấy trái tim mình dường như sắp ngừng đập.

      Bạch Quý bên ngoài ho mấy tiếng, cầm lấy thứ do người khác đưa đến. mở miệng vào thứ vừa cầm, Nhẫm Cửu liền nghe thấy tiếng : “Đây là thuốc tĩnh tâm. Ngươi ngoan, suy nghĩ lung tung những chuyện ngươi được phép nghĩ cho nên ta mới trừng phạt ngươi”. Giọng được chất lỏng đưa tới truyền vào tai Nhẫm Cửu từ mọi hướng, giống như đứng sát sau lưng nàng thầm lời nguyền rủa độc địa làm cả người Nhẫm Cửu khỏi run lên. “Thiết bị giám sát động thái tư duy của ngươi, cho nên đừng có tâm tư khác. Ngươi biết trước kia chúng ta từng gặp phải chuyện gì, ngươi cũng nên biết mấy năm nay ta tốn bao nhiêu tâm tư vào việc cải tạo thiết bị để đề phòng vật thí nghiệm từ trong lồng thoát ra ngoài. Ngươi là vật thí nghiệm quý giá nhất của ta”. Bạch Quý cười, hơi cúi người xuống: “Cho nên hãy ngoan ngoãn ở trong đó, vì chính bản thân ngươi!”.

      Nhẫm Cửu còn chưa tin, vẫn muốn thử lần nữa, nhưng lúc này thậm chí muốn động đậy đầu ngón tay cũng gần như làm được. Nhẫm Cửu chỉ có thể trợn mắt nhìn Bạch Quý làm cho máu trong người mình từ từ chảy nhanh hơn.

      Bạch Quý quay lại thoáng nhìn màn hình hiển thị các loại số liệu, mỉm cười dường như rất hài lòng. lịch cúi mình chào Nhẫm Cửu, khẽ: “Đa tạ!”.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 20.2

      Nhẫm Cửu lúc này mới tỉnh ngộ, nàng trở thành con chim trong lồng của bọn chúng. Bất kể nàng giận dữ hay căm hận, tất cả mọi tâm tình của nàng đều có thể trở thành trợ lực giúp bọn chúng tiếp tục thực nghiên cứu. Nàng càng kích động bọn chúng càng hài lòng.

      Nhẫm Cửu cắn răng buộc mình bình tĩnh lại, để tâm tình dao động nữa. Nàng dứt khoát nhắm mắt lại nhìn Bạch Quý nữa. Trước khi nghĩ ra cách thoát thân, nàng thể làm quân cờ của bọn chúng.

      Thấy Nhẫm Cửu nhắm mắt lại, Bạch Quý thu nụ cười mặt lại, hạ thiết bị truyền trong tay xuống, lại ho mấy tiếng rồi hỏi người bên cạnh: “Sở Cuồng chết chưa?”.

      trốn mất rồi”.

      Bạch Quý phất tay: “Thôi, trốn mất kệ ”. ngẩng đầu nhìn về phía Nhẫm Cửu, ánh sáng trong mắt gần như cố chấp đến điên cuồng: “Có con bé này, ta cần sợ bất cứ ai nữa”.

      Người bên cạnh yên lặng lát rồi tiếp tục lên tiếng: “Thưa thầy, Quý Thần Y… cũng bắt được”.

      Bạch Quý quay lại nhìn , ánh mắt lạnh lẽo: “Sao?”.

      “Lúc nhận được tin tức của ngài, thuộc hạ lập tức sai người đến lục soát phòng ả nhưng bóng người, cũng tìm được thứ gì. Ả ở phòng thí nghiệm, cũng có cách nào lần theo dấu vết của thiết bị nhận biết trong người ả. nay còn chưa biết ả trốn đâu, cũng biết rốt cuộc ả chạy trốn bằng cách nào”.

      Bạch Quý suy nghĩ lát: “Tới đây mười năm có thừa, thường xuyên có người sinh lòng phản bội, vì sao những kẻ còn lại nhớ đến kết cục của những kẻ phản bội đó?”. ngẩng đầu, nhắm mắt yên lặng rất lâu rồi thở dài tiếng: “Điều tra cho ta, hễ là người khả nghi, giết! Bất kể có phải hiểu lầm hay . Ta phải cho những kẻ còn ở nơi này biết rằng phản bội ta có đường nào để hết!”.

      Sau hồi lâu im lặng, người bên cạnh cuối cùng gật đầu trả lời: “Vâng”.

      “Thập Thanh”. Bạch Quý vỗ vai người đó: “Ngươi xem, nghiên cứu của chúng ta sắp thành công rồi, vì sao lại có người vẫn còn ngu ngốc như vậy?”. chăm chú nhìn Nhẫm Cửu, nụ cười môi trở nên điên cuồng: “Chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, trở về sao Santa. Chúng ta trở về với tư cách người thống trị…”.

      Thập Thanh chỉ cúi đầu nhìn xuống đất, trầm mặc lời nào.

      Nhẫm Cửu biết mình bị nhốt ở đây bao lâu. Ở đây thấy ánh mặt trời, bất kể lúc nào cũng có người làm việc phía trước màn hình. Nhưng sau thời gian nghiên cứu, Nhẫm Cửu nắm được quy luật. Những người ở đây cũng phải ăn cơm và nghỉ ngơi. Nhẫm Cửu ước tính cứ khoảng bốn canh giờ là lại có nhóm người đến thay ca. Để bảo đảm lúc nào cũng có người ở đây trông coi thiết bị, ngày đại khái bọn chúng thay ca ba lần. Từ đó nàng có thể đoán được hôm nay là ngày thứ năm mình bị nhốt ở đây.

      Nàng bị ngâm trong chất lỏng này trọn năm ngày, thể động đậy chút nào. Câu cuối cùng của sinh vật mang hình người lợi hại nhất đó giống như lời nguyền rủa ám vào người Nhẫm Cửu. Bây giờ nàng quả đau khổ giống như nó. Mất tự do, ngày đêm lo lắng. Còn biện pháp thoát khỏi nơi này đến giờ vẫn chưa có manh mối.

      Nhẫm Cửu phát bất kể nàng nghĩ gì, những người mặc áo khoác trắng đó cũng có thể nhanh chóng biết được ý nghĩ đó. Hễ có ý nghĩ nào liên quan đến chạy trốn xuất , nàng lập tức đau đớn như bị sét đánh. Sau nhiều lần như vậy, đến bây giờ dù có người chú ý đến Nhẫm Cửu, nàng cũng dám dễ dàng nghĩ đến chuyện chạy trốn nữa.

      Nếu cứ tiếp tục thế này, có lẽ nàng biến thành con rối của bọn chúng. Tuy nhiên khi Nhẫm Cửu nghĩ như thế, cơ hội thay đổi cục diện lại xuất như kì tích. Đến giờ thay ca tiếp theo, nhóm người vừa kết thúc công việc vừa chuyện với nhau vừa rời khỏi phòng giống như mọi ngày, bảy, tám người nhận ca ngồi trước thiết bị, yên lặng làm vài động tác trước bàn điều khiển. Nhẫm Cửu lập tức cảm thấy quanh người bỗng, chất lỏng xung quanh nhanh chóng bị hút ra ngoài từ phía dưới hình trụ. Đến lúc chất lỏng trong lồng rút hết, thành hình trụ trong suốt xuất khe hở rồi mở rộng ra như cánh cửa.

      người đeo khẩu trang trắng từ bên dưới tới. Nhìn mắt người này, Nhẫm Cửu nhận ra nàng ta: “Quý Thần Y?”.

      Quý Thần Y nhìn nàng cái, hề trả lời mà chỉ : “ theo ta!”.

      Nhẫm Cửu cử động: “Vì sao lại cứu tôi?”.

      Quý Thần Y ngước mắt lên nhìn Nhẫm Cửu: “Ngươi muốn ?”.

      Nhẫm Cửu lập tức hỏi gì thêm, vội nhảy từ bên trong hình trụ ra ngoài: “ thôi!”.

      Ai tới cứu mà chẳng là cứu? Nàng quá quan tâm đến chuyện này. Hơn nữa qua những hình ảnh tại căn cứ dưới đáy hố lần trước, Nhẫm Cửu cảm thấy Quý Thần Y có lẽ là người tốt. Dù sao… Quý Thần Y cũng cãi nhau, đối đầu với Bạch Quý…

      Nhẫm Cửu theo đám người Quý Thần Y rảo bước nhanh trong hành lang kim loại. Vẻ mặt mọi người đều nặng nề, ai mở miệng câu nào. Nhẫm Cửu cũng biết mình có thể gì với họ nên cũng yên lặng. được lát, Nhẫm Cửu phát cơ thể mình hơi khác so với trước khi bị nhốt vào trong lồng. Khi còn ở bên cạnh Sở Cuồng, trong người Nhẫm Cửu luôn có luồng máu kích động chạy khắp nơi, như con hổ giấu mình ở chỗ khuất, chỉ đợi tâm tình nàng hơi dao động là lao tới cắn xé nuốt trọn toàn bộ lí trí của nàng. Nhưng bây giờ khác, dường như con hổ trong người nàng biến mất cách kì lạ. Trong lòng nàng rất yên tĩnh, yên tĩnh như trước khi bị tiêm thuốc đồng hóa.

      Là chất lỏng đó khiến thân thể nàng sinh ra thay đổi gì đó sao? Nhẫm Cửu còn chưa nghĩ xong chuyện này, Quý Thần Y dẫn đường phía trước đột nhiên rẽ vào lối khác. Nhẫm Cửu rẽ vào theo, đầu lại va vào lưng Quý Thần Y. Nhẫm Cửu xoa mũi thò đầu từ sau lưng Quý Thần Y ra xem và lập tức biến sắc mặt, vì nàng biết người trước mặt Quý Thần Y này chính là người đàn ông đứng cạnh Bạch Quý hôm đó, là tâm phúc của Bạch Quý.

      Nhẫm Cửu sầm mặt, giờ chỉ còn cách chiến đấu.

      “Thập Thanh”. Quý Thần Y gọi tên , giọng có gì dao động: “ chuẩn bị xong chưa?”.

      Sao? Nhẫm Cửu ngơ ngác, ánh mắt hết nhìn người này lại nhìn người kia, thấy người đàn ông trước mặt gật đầu: “Tất cả đều bố trí thỏa đáng”.

      “Đa tạ!”. Quý Thần Y tới cuối lối , dừng lại trước bức tường cực lớn. Ngón tay Quý Thần Y chạm rất nhanh vào vài chỗ tường. Có tiếng động lẹt xẹt vang lên, bức tường trước mặt mở từ giữa ra hai bên, gian phòng kim loại khác xuất trước mặt Nhẫm Cửu. Nhưng gian phòng này lại có vẻ hẹp và chật chội, tám cái ghế chia thành hai hàng dựa vào sát tường. Những người khác tự giác vào trong phòng, ngồi xuống vị trí của mình, kéo hai đầu dây lưng to bản bằng kim loại cài trước bụng.

      Nhẫm Cửu đứng sững giữa cửa bị Quý Thần Y phía sau đẩy cái. “ vào”, Quý Thần Y rồi cũng vào trong phòng, sau đó cánh cửa sau lưng liền từ từ khép lại. Qua khe hở dần thu hẹp, Nhẫm Cửu nhìn thấy Thập Thanh bên ngoài đứng thẳng tắp, ánh mắt nhìn theo đến tận khi cánh cửa đóng chặt lại.

      … cũng là người của à?”. Nhẫm Cửu hỏi Quý Thần Y: “ cùng chúng ta sao?”.

      còn có nhiệm vụ khác”. Quý Thần Y trả lời ngắn gọn, tới ngồi xuống vị trí của mình. còn lựa chọn nào khác, Nhẫm Cửu đành phải ngồi xuống vị trí cuối cùng còn lại, bắt chước Quý Thần Y cài đai kim loại vào. Đai kim loại co lại kéo Nhẫm Cửu dựa sát vào lưng ghế.

      “Chúng ta cần làm gì?”. Sau khi xong việc, Nhẫm Cửu nén được tò mò, mở miệng thăm dò: “Chúng ta trốn à?”. Trói chặt mình vào ghế ngồi, chẳng lẽ là để chờ người khác đến giết?

      Quý Thần Y thoáng nhìn Nhẫm Cửu: “Đưa ngươi về chỗ Sở Cuồng. Ngươi muốn à?”.

      Nhẫm Cửu sửng sốt: “Đương nhiên là muốn. Nhưng ngồi ở đây…”. Bốn tiếng “ thế nào” còn chưa ra khỏi miệng, Nhẫm Cửu chợt thấy mặt đất chấn động, có tiếng nổ vang phát ra từ bên dưới. Người Nhẫm Cửu lập tức nghiêng sang bên cạnh, cảm giác giống như bị người khác kéo chạy . Nhẫm Cửu nhìn quanh vòng, mọi người đều nhắm mắt nghỉ ngơi, hề có biểu gì hoang mang.

      Thấy mọi người xung quanh đều yên lặng, Nhẫm Cửu có việc gì làm, đành phải nhìn chằm chằm Quý Thần Y. Kì thực Nhẫm Cửu rất muốn hỏi Quý Thần Y giữa Tiêu Phi và Quý Thần Y rốt cuộc có chuyện gì, nhưng nàng lại ngại dám mở miệng, vì vậy vẫn tiếp tục yên lặng nhìn nàng ta. Nhưng sau khi nhìn lát, Quý Thần Y lại mở miệng trước: “Tiêu Phi…”.

      Nhẫm Cửu dỏng tai, ánh mắt sáng rực nhìn Quý Thần Y. Quý Thần Y suy nghĩ rất lâu, cuối cùng mở mắt ra nhìn Nhẫm Cửu: “Tiêu Phi bây giờ thế nào?”.

      Nhẫm Cửu nhìn quanh, mọi người đều nhắm mắt nghỉ ngơi, ai mở mắt chú ý đến chuyện bên này, dường như bọn họ ở hai thế giới khác nhau, nghe được tiếng chuyện của nhau. Nhẫm Cửu suy nghĩ lát rồi đáp: “Cũng tạm ổn. Sau khi bị tiêm thuốc đồng hóa lần trước, tóc biến thành màu trắng, hơn nữa thể biến lại màu đen được. Sở Cuồng cơ thể ở giữa người đồng hóa và người bình thường”.

      Quý Thần Y nghe vậy, sắc mặt trở nên u ám, trông có vẻ buồn bã: “Chắc là … căm ghét ta lắm”.

      Nhẫm Cửu lắc đầu: “Mặc dù tôi biết tâm tình của đối với bây giờ ra sao, nhưng tôi nghĩ có lẽ căm ghét đâu. tìm rất nhiều năm, làm sao có thể căm ghét ngay được? Có lẽ vẫn còn thích ”.

      Quý Thần Y nghe xong chỉ im lặng.

      Nhẫm Cửu gãi gãi đầu: “Tôi biết hai người rốt cuộc có chuyện gì…”.

      “Ngươi muốn biết ?”. Quý Thần Y nhìn Nhẫm Cửu: “Bị Bạch Quý hại thành thế này, ngươi có quyền được biết đầu đuôi mọi chuyện”.

      Nhẫm Cửu sững người nhìn Quý Thần Y.

      “Theo thời gian ở tinh cầu các ngươi, hơn mười năm trước, cuộc chiến tranh giữa sao Santa và sinh vật mang hình người ở vào giai đoạn quyết liệt. Sinh vật mang hình người cậy vào ưu thế của bản thân xâm lấn mấy trăm tinh cầu của liên minh, hạm đội Bình Minh chiến đấu với bọn chúng hết sức vất vả. Lúc này tổ chức nghiên cứu nghiên cứu ra thuốc đồng hóa, lấy gene của sinh vật mang hình người tiêm vào cơ thể người để thay đổi bộ gene của con người, khiến con người có sức mạnh giống như sinh vật mang hình người”.

      Nhẫm Cửu gật đầu: “Sở Cuồng với tôi chuyện này”.

      “Sau khi có được kĩ thuật đó, cục diện chiến đấu của liên minh quả có thay đổi. Nhưng do tỉ lệ thành công của thuốc đồng hóa rất thấp, thường dùng trẻ mồ côi trong chiến tranh làm thí nghiệm nên bị cơ quan nhân quyền lên án kịch liệt. Còn người đồng hóa thành công bị coi là quái vật, thân phận bọn họ sau chiến tranh trở thành vấn đề tranh luận gay gắt nhất. Vì thế sau khi cục diện chiến tranh thay đổi, liên minh hạ lệnh cấm nghiên cứu thuốc đồng hóa và chấm dứt toàn diện thí nghiệm về thuốc đồng hóa”.

      “Chuyện này tôi cũng biết. Sau đó Bạch Quý dẫn các vị rời khỏi hạm đội Bình Minh, bởi vì muốn tiếp tục làm thí nghiệm”.

      Quý Thần Y gật đầu: “Khi đó nguy cơ sinh vật mang hình người còn chưa hoàn toàn giải trừ, Bạch Quý vẫn si mê nghiên cứu thí nghiệm, hơn nữa khi đó nghiên cứu ra loại thuốc đồng hóa chưa bao giờ thành công. Khi tiêm vào cơ thể người thành công, người đồng hóa có màu tóc trắng hơn người đồng hóa bình thường, mắt màu đỏ sậm, răng nanh và móng vuốt sắc nhọn, thích uống máu tươi, sức chiến đấu rất mạnh, lại giỏi che giấu hơi thở của bản thân”.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 20.3

      Nhẫm Cửu càng nghe càng sợ hãi. Nàng nghĩ đến con quái bị nhốt trong căn cứ dưới đất mười năm mà vẫn sống đó. ra… đó phải sinh vật mang hình người mà là người đồng hóa… Người đồng hóa do Bạch Quý nghiên cứu tạo ra.

      “Tạo ra được người đồng hóa lợi hại như vậy, Bạch Quý cho rằng đây là vũ khí sắc bén của hạm đội Bình Minh, có thể diệt sạch tất cả sinh vật mang hình người để liên minh được bảo đảm an toàn tuyệt đối. Nhưng người đồng hóa đầu tiên lại có khuyết điểm trí mạng, khống chế được bản thân, có tư duy cần có của con người. Mọi hành động của đều dựa vào bản năng”. Quý Thần Y dừng lại lát: “Cũng có nghĩa là người đồng hóa như vậy giống động vật hơn giống người. Thứ Bạch Quý nghiên cứu ra căn bản phải thuốc đồng hóa mà là thuốc biến con người thành sinh vật mang hình người. Bạch Quý gọi nó là nghiên cứu gene khát máu. Đúng lúc đó liên minh ra lệnh chấm dứt toàn diện nghiên cứu thuốc đồng hóa. Bạch Quý cam lòng, mang theo con quái vật tạo ra, kích động các nhân viên nghiên cứu căm hận sinh vật mang hình người tới tận xương tủy, lấy cắp tàu chiến của hạm đội Bình Minh rồi chạy trốn. Sau quãng đường rất xa, những người phản bội chạy đến tinh cầu này, xây dựng căn cứ ngầm tại đây, sau đó…”. Ánh mắt Quý Thần Y trở lên lạnh lẽo: “Bắt đầu dùng cư dân ở tinh cầu này để tiến hành nghiên cứu về gene khát máu, thí nghiệm đầu tiên được tiến hành người những thôn dân ở thôn gần căn cứ”.

      Thôn của Phó Thanh Mộ. Lời kể của Quý Thần Y giống như sợi dây xâu chuỗi tất cả mọi chuyện Nhẫm Cửu gặp từ khi rời khỏi núi Chi Lương đến nay, dệt thành tấm lưới trùm lên người Nhẫm Cửu.

      “Thí nghiệm đầu tiên có người nào thành công. Thông qua quy đổi xác suất, ta kết luận thuốc này có tỉ lệ thành công thấp hơn thuốc đồng hóa thông thường, vì thế khi đó sinh ra nghi vấn đối với cách làm của Bạch Quý, đồng thời tranh cãi với chỉ lần. Sau đó người đồng hóa khát máu đầu tiên của Bạch Quý bị nhốt trong lồng thí nghiệm thoát ra được. quá mạnh, ngay cả khí độc trong phòng thí nghiệm cũng thể giết chết . Căn cứ ngầm trở nên hỗn loạn, ta nhân lúc lộn xộn đánh cắp tài liệu quan trọng của Bạch Quý rồi chạy khỏi căn cứ, còn Bạch Quý cũng dẫn các nhân viên nghiên cứu còn sống rời khỏi đó, khóa chặt cửa căn cứ ngầm lại. Từ đó, nếu có người mở cửa căn cứ ngầm từ bên ngoài, người đồng hóa khát máu bên trong vĩnh viễn thể thoát ra được”.

      Là Nhẫm Cửu và Sở Cuồng mở cửa từ bên ngoài, sau đó giết chết con quái bên trong.

      “Sau khi rời khỏi đội của Bạch Quý, mình ta khắp nơi rồi tình cờ gặp Tiêu Phi”. Khi nhắc tới cái tên này, ánh mắt Quý Thần Y trở nên dịu dàng: “Khi đó gặp nạn, ta cứu , sau đó thuận miệng bịa ra tên giáo phái, ta là giáo chủ. tin là . Sau đó phản bội Tiêu gia, cùng ta xuống phía nam, bắt tay thành lập giáo phái như ta bịa ra”.

      Dường như Quý Thần Y rất hoài niệm về những kí ức trong khoảng thời gian này. xong những lời này, Quý Thần Y im lặng rất lâu mà muốn nhắc tới chuyện tiếp theo, nhưng những chuyện tiếp theo chung quy vẫn cứ xảy ra: “Ta biết Bạch Quý vẫn từ bỏ ý định. Những tài liệu cơ mật của đều ở người ta, muốn ghi chép lại những tài liệu này lần nữa là chuyện cực kì khó khăn, hơn nữa cũng mất ít thời gian, cho nên nhất định bỏ qua cho ta. Bên dưới Kì Linh giáo vốn có vô số hang động ngầm, ta dựa theo địa hình có sẵn, dùng robot mang theo xây dựng hệ thống đường hầm để sau này chạy trốn. Nhưng cuối cùng… ta vẫn thoát được. Lúc đến bắt ta, ta trốn xuống dưới giếng Thông Linh nhưng cuối cùng vẫn bị sinh vật mang hình người do khống chế tìm được. tìm được phần tài liệu dưới đường hầm và tiêm thuốc khống chế tư duy vào người ta ép ta phải nghe lệnh . Sau đó thí nghiệm của Bạch Quý ngày càng thường xuyên, ngày càng tàn nhẫn. ít nhân viên nghiên cứu lòng nảy sinh phản đối. Có người công khai phản bội bị Bạch Quý sai người đồng hóa xử tử, thế là có người bí mật thành lập tổ chức, chờ cơ hội giết chết Bạch Quý”.

      Nhẫm Cửu nhìn quanh: “Các vị đều là người của tổ chức này?”.

      Quý Thần Y gật đầu: “Nhờ có bọn họ bí mật tiêm thuốc giải cho ta, ta vẫn làm bộ nghiên cứu cho Bạch Quý nhưng lại bí mật nghiên cứu thuốc giải cho người đồng hóa…”. Quý Thần Y còn chưa xong, đột nhiên có tiếng tít tít vang lên. Tất cả mọi người trong phòng đều mở mắt ra, vẻ mặt nặng nề. Quý Thần Y cũng sầm mặt, lấy vật kim loại từ sau lưng ghế của mình ra nhét vào tai. “Thập Thanh?”, Quý Thần Y cau mày: “Thập Thanh?”.

      đợi Quý Thần Y gọi đến lần thứ ba, đột nhiên cả căn phòng chấn động mạnh như bị thứ gì đó cản lại. ánh đỏ bắn xuyên qua cửa, cắt ra hình tròn to cánh cửa. Phần bị cắt ra rơi xuống đất, Bạch Quý cầm khăn tay trắng che miệng đứng bên ngoài. Hai người đồng hóa vạm vỡ đứng bảo vệ bên cạnh . Bạch Quý : “Khụ khụ. Thần Y, ngươi đúng là càng ngày càng ngoan. Vật nghiên cứu quan trọng như vậy làm sao có thể mang khắp nơi như thế chứ?”.

      Nhẫm Cửu vừa nhìn thấy Bạch Quý cảm thấy toàn thân căng thẳng, vô thức định đứng dậy nhưng lại phát đai kim loại to bản vòng quanh người cực kì chắc chắn, trói chặt người nàng vào chỗ ngồi cho nàng cử động. Nhẫm Cửu vùng vẫy lát nhưng đai kim loại vẫn chịu mở ra. Nàng ngẩng đầu lên nhìn, tất cả những người xung quanh đều đứng lên, bao gồm cả Quý Thần Y.

      Nhẫm Cửu lại ra sức vùng vẫy lát nhưng vẫn bị trói chặt… Thứ này rốt cuộc mở ra kiểu gì? Nhẫm Cửu cảm thấy xấu hổ rất đúng lúc. Nàng đưa tay muốn kéo áo người trước mặt để nhờ mở đai kim loại giúp, nhưng tay nàng còn chưa chạm vào người đó, cơ thể người đó đột nhiên chấn động. tia sáng màu đỏ bắn trúng đầu , tứ chi lập tức mềm nhũn, cả người ngã vật xuống đất.

      Tiếng súng vang lên ngừng trong căn phòng kim loại chật hẹp, liên tiếp có người ngã xuống. Tuy nhiên lúc này Nhẫm Cửu lại nghe thấy thanh gì khác. Nàng chỉ sững sờ nhìn người đàn ông tắt thở dưới đất, cảm thấy máu đặc chảy ra từ đầu giống như bàn tay ác ma vươn đến bên chân nàng, chạm vào gót giầy nàng, sau đó tóm lấy chân nàng rồi bò vào trong tim nàng.

      Trái tim Nhẫm Cửu đột nhiên thắt lại. Nàng kêu lên tiếng, đưa tay ôm ngực. Cảm giác khát máu trở nên mãnh liệt hơn bất cứ lúc nào trước đây. Lúc này Nhẫm Cửu mới phát , ra con hổ trong người nàng phải biến mất mà là nấp sâu hơn, lúc bình tĩnh thể phát được. Nhưng khi thấy máu, con mãnh hổ này lao ra nuốt hết lí trí của nàng.

      Nhẫm Cửu ngẩng đầu lên, nhìn thấy những sợi tóc trước mắt biến thành màu trắng như tuyết. Nàng biết mắt mình chắc chắn cũng thay đổi màu sắc. Mà trong lúc cơ thể nàng thay đổi, tất cả mọi người trong phòng đều ngã xuống, chỉ có Quý Thần Y ôm vai đứng dựa vào tường, cắn răng nhìn Bạch Quý vẻ rất cam lòng.

      Còn Bạch Quý bên ngoài lại hào hứng quan sát thay đổi của Nhẫm Cửu như thưởng thức màn kịch tuyệt diệu.

      “Thần Y”. Bạch Quý ho mấy tiếng: “Các ngươi che giấu là kĩ”. cười, ánh mắt lại lạnh như băng, giọng khàn khàn: “Ngay cả Thập Thanh do tay ta nuôi lớn mà các ngươi cũng có thể kích động để nó đối phó ta. Ngươi có biết ta nuối tiếc thế nào lúc hạ lệnh giết nó ? Thập Thanh là đứa bé ưu tú, còn ưu tú hơn cả ngươi trước kia”.

      Sắc mặt tái nhợt, Quý Thần Y ngã bệt xuống đất: “Ngươi điên rồi…”.

      Bạch Quý cười lạnh: “, là các ngươi điên rồi. Vì sao phải phản bội ta? ràng thí nghiệm của chúng ta sắp thành công rồi, chúng ta có thể khống chế người đồng hóa lợi hại hơn cả sinh vật mang hình người, chúng ta có thể trở thành chúa cứu thế chi phối người khác. Vì sao đến giây phút cuối cùng, các ngươi lại phản bội ta?”. thở dài tiếng: “Người đồng hóa vẫn tốt hơn. Ta có thể điều khiển tư duy của các ngươi, khống chế hành động của các ngươi, như vậy các ngươi đưa ra lựa chọn sai lầm được nữa”.

      Bạch Quý đưa tay chỉ Nhẫm Cửu: “Ngươi nhìn nó xem. Nếu ngươi thả nó ra, nó dần mất ý thức của mình trong dung dịch thí nghiệm của ta, vĩnh viễn còn đau khổ và vùng vẫy. Nhưng bây giờ nó đau khổ biết bao? Thần Y, ngươi làm sai rồi”.

      Quý Thần Y quay sang nhìn Nhẫm Cửu. Thấy toàn thân Nhẫm Cửu run rẩy như cố gắng kiềm chế, Quý Thần Y cố gắng giữ bình tĩnh: “Nhẫm Cửu, hãy nghĩ đến Sở Cuồng”.

      có gì phải nghi ngờ, cái tên này có thể kích thích khả năng kiềm chế lớn nhất trong lòng Nhẫm Cửu. Nhẫm Cửu im lặng cắn răng, răng nanh sắc nhọn đâm thủng môi nàng. Nàng nếm mùi máu của chính mình nhưng lại có hành động nào khác.

      “Trước khi tới tìm ngươi, ta nhận được tin tức mới nhất. Được trợ giúp của nhà họ Tiêu, Sở Cuồng vào kinh thành lấy lại được cơ giáp. Sớm muộn gì cũng tìm tới đây. Ngươi chỉ cần khống chế được chính mình, nhận ai là kẻ thù của ngươi, sử dụng sức mạnh của ngươi cho tốt…”.

      đợi Quý Thần Y hết, Bạch Quý phất tay. người đồng hóa phía sau gầm lên tiếng, vào phòng bóp cổ Quý Thần Y giơ lên cao.

      “Thần Y… Khụ khụ… Ngươi nhiều quá. Trước kia ta mềm lòng nên còn muốn giữ ngươi lại bên cạnh, nhưng bây giờ xem ra ta giữ ngươi lại được nữa rồi”. Bạch Quý thở dài tiếng như thể cực kì đau lòng. vẫy tay ra lệnh: “Giết !”.

      Nhận được mệnh lệnh, người đồng hóa vạm vỡ bóp chặt bàn tay nắm cổ Quý Thần Y. Quý Thần Y sắp bị ngạt thở mà chết, đột nhiên tiếng kim loại bị gãy vang lên. bóng người lao tới như chớp, chỉ thoáng xuất trước mặt người đồng hóa đó mà cánh tay to khỏe của rơi xuống đất.

      Quý Thần Y ra sức gỡ bàn tay vẫn còn bóp cổ mình ra, bò vào trong phòng, trốn sau Nhẫm Cửu, còn chưa kịp thở dốc lớn tiếng với Nhẫm Cửu: “Nhẫm Cửu! Giết bọn chúng!”.

      Đâu cần Quý Thần Y nhắc nhở, Nhẫm Cửu vung tay cắt đứt cổ người đồng hóa vừa mất tay, máu ở cổ lập tức phun ra. Nhưng Nhẫm Cửu hề để ý đến máu mà lập tức xoay người lao ra tấn công Bạch Quý ngoài cửa.

      Mắt Bạch Quý lại lấp lánh ánh sáng: “Ngươi có thể khống chế bản thân? Ngươi có thể khống chế bản thân! Ngươi có thể kìm nén khát máu bản năng? Ha ha ha!”.

      Đôi mắt đỏ sậm của Nhẫm Cửu chỉ nhìn thấy bóng dáng Bạch Quý, bàn tay vồ thẳng về phía cổ họng nhưng lại bị người đồng hóa khác vẫn đứng sau lưng Bạch Quý cản lại. Nhẫm Cửu hề né tránh, bắt đầu đánh nhau với người đồng hóa đó. Bạch Quý nhân cơ hội này lui lại mấy bước.

      còn người đứng chắn cửa, Quý Thần Y trong phòng mới nhìn thấy đại sảnh rộng rãi sau lối hẹp dài. Những người đồng hóa Bạch Quý thuần dưỡng mấy năm nay đều đứng trong đại sảnh, trong đó thậm chí còn có hai con Atula.

      Vậy là Bạch Quý chặn khoang cứu nạn này lại giữa đường và kết nối với phi thuyền của , Quý Thần Y bất giác nhíu mày. Bây giờ có lẽ còn chưa quay lại tầng khí quyển của tinh cầu này, Quý Thần Y tin rằng bây giờ sức mạnh của Nhẫm Cửu mạnh hơn bất cứ người đồng hóa nào ở đây, thậm chí hai con Atula cũng phải là đối thủ của Nhẫm Cửu. Nhưng vấn đề là… kẻ thù quá đông.

      Những người đồng hóa xung quanh đều nghe lệnh Bạch Quý. Lúc này Nhẫm Cửu đánh nhau với người đồng hóa trong đó, đám còn lại chỉ đứng xem mà động thủ. Điều này chứng tỏ Bạch Quý muốn từ từ tiêu hao sức mạnh của Nhẫm Cửu, đợi đến lúc Nhẫm Cửu xuống sức đồng loạt xông lên. Lúc đó Quý Thần Y và Nhẫm Cửu trốn được chỉ là chuyện , để Bạch Quý bắt được Nhẫm Cửu rồi tiếp tục nghiên cứu mới là hiểm họa lớn.

      Còn cách nào nữa? Trong lúc vắt óc đau khổ suy nghĩ, Quý Thần Y chợt thấy ánh đỏ bắn về phía mình. May mà lúc này Quý Thần Y nằm bò dưới đất, phía trước có xác người đồng hóa Nhẫm Cửu vừa giết chết che chắn, cản được phát súng vừa rồi. Quý Thần Y ngẩng đầu lên nhìn, Bạch Quý lạnh lùng nhìn nàng, khẩu súng trong tay chuẩn bị bắn phát thứ hai.

      Quý Thần Y mất quá nhiều máu, lúc này còn sức lực và cũng có thời gian tránh né, đành phải giương mắt nhìn Bạch Quý, nhìn ngón tay siết lại, nghe thấy tiếng súng vang lên.

      Nhưng cảm giác đau đớn lại xuất . biết từ bao giờ Nhẫm Cửu thoát khỏi người đồng hóa đó, lao tới chặn trước nòng súng của Bạch Quý. Ánh đỏ bắn thẳng vào vai Nhẫm Cửu nhưng nàng lùi bước, chân đạp mạnh xuống đất, móng vuốt cào vào cánh tay Bạch Quý tạo thành ba vết thương nặng. Nàng lao tới định cắn cổ Bạch Quý nhưng Bạch Quý vẫy tay, hai con Atula đứng phía sau nhận lệnh lao tới, trái phải kéo Nhẫm Cửu ra xa người Bạch Quý.

      Hai con Atula ràng tạo thành áp lực đối với Nhẫm Cửu, nàng có thời gian chú ý đến những chuyện khác nữa. Bạch Quý ôm vết thương cánh tay, vừa ho vừa cười: “Những đứa trẻ ngoan bao giờ cũng phải chịu nhiều đau khổ chút”. phất tay, ba người đồng hóa khác gia nhập cuộc chiến. Nhẫm Cửu vất vả chống đỡ, chỉ lát sau người có vết thương.

      Bạch Quý che miệng ho: “Còn phản kháng gì nữa? Các ngươi đâu được hết”. vừa dứt lời tiếng cảnh báo vang lên trong đại sảnh, ánh đèn màu đỏ nhấp nháy ngừng khiến bầu khí trở nên căng thẳng. “Kẻ thù tấn công! Kẻ thù tấn công!”. Tiếng cảnh báo mới vang lên hai lần nghe thấy tiếng nổ lớn, cả phi thuyền chấn động mạnh. Khoang cứu nạn Quý Thần Y nằm cũng lắc mạnh, Quý Thần Y ở bên trái bị hất văng sang bên phải.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 20.4

      Người đồng hóa phi thuyền cũng ngã liểng xiểng vì chấn động này. Bạch Quý ngã thẳng xuống đất, ngay cả khẩu súng trong tay cũng giữ nổi, văng ra rất xa.

      Lúc này khả năng giữ thăng bằng của Nhẫm Cửu lại cực tốt, nàng bám vào tay vịn bên cạnh để giữ thăng bằng, tiếp tục chiến đấu ngừng với hai con Atula trong chấn động.

      Đợt chấn động đầu tiên dần lắng xuống nhưng chuyện này còn chưa kết thúc. Chỉ lát sau lại nghe thấy ầm tiếng, cả phi thuyền gần như sắp vỡ vụn, trần nhà kim loại đỉnh đầu đổ sụp xuống, vô số đồ chứa trong suốt vỡ tung, chất lỏng chảy khắp nơi dưới sàn.

      Bạch Quý nghiến răng nghiến lợi nhìn chất lỏng chảy đầy dưới đất. Đến lúc phi thuyền hơi ổn định lại, vội vàng bám vào lan can đứng lên, nén cơn ho trong cổ họng xuống, lớn tiếng ra lệnh: “Chặn lối vào lại!”. xong liền quay lại ra lệnh cho hai con Atula: “Đánh ngất nó! Mang vào khoang cứu nạn bên phải tầng dưới!”.

      còn chưa dứt lời bị đấm mạnh vào mặt. Bạch Quý vốn ốm yếu, lúc này trong lòng giận dữ, hơi thở đều, cú đấm này mạnh lắm nhưng vẫn đủ để khiến lùi lại hai bước rồi ngã bệt xuống đất.

      “Ngươi còn chưa từ bỏ ý định sao?”. Quý Thần Y lao tới, giận dữ tóm cổ áo Bạch Quý: “Sở Cuồng tìm được cơ giáp của ! Chuyện này là làm! Ngươi chạy được đâu! Những nghiên cứu điên rồ bệnh hoạn mất hết nhân tính này của ngươi bao giờ có thể thành công được. Ngươi từ bỏ ý định !”. Sắc mặt tái nhợt, Quý Thần Y gần như dùng toàn lực gầm lên những lời này với Bạch Quý.

      Sau khi nghe xong, gương mặt còn xanh xao hơn mặt Quý Thần Y của Bạch Quý lại lên nét cười: “Ngươi gì thế? Nghiên cứu về gene khát máu thành công rồi. Ngươi nhìn con bé kia , đó là người thành công! Ta thành công rồi! Chỉ cần tiêm thuốc khống chế tư duy vào người nó, ta có thể quang minh chính đại trở về sao Santa, đuổi hết những sinh vật mang hình người chết tiệt đó ra khỏi thiên hà!”. gào khản cả giọng, gần như có thể nhìn thấy máu tươi bắn ra từ họng : “Đám quái vật đó phải đền mạng cho cha mẹ, vợ con ta. Ta từ bỏ! Ta bao giờ từ bỏ!”.

      “Mọi chuyện kết thúc từ lâu rồi! Nếu vì đám Atula mà ngươi nghiên cứu ra, cuộc chiến tranh của hạm đội Bình Minh với sinh vật mang hình người có thể kết thúc từ lâu rồi! Mục đích của ngươi hoàn toàn chỉ là thỏa mãn ham muốn cá nhân của ngươi!”. Quý Thần Y nghiến răng, giọng khàn khàn: “Ngươi dừng tay lại ! Người cha nuôi dạy ta từ phải là người như thế này…”.

      Bạch Quý nhìn Quý Thần Y, im lặng gì nữa.

      “Vậy ngươi cứ coi như chưa từng thấy ta trước kia”. Bạch Quý vừa xong, bên kia đột nhiên có tiếng bộp rất to. Quý Thần Y quay lại nhìn, Atula bóp cổ Nhẫm Cửu đè vào tường. Lúc này Nhẫm Cửu dường như sức cùng lực tận, bất kể giãy giụa thế nào cũng thể thoát khỏi tay Atula được.

      Mái tóc bị tóm lấy, đồng tử Quý Thần Y co lại, còn chưa kịp quay đầu lại bị giật tóc đập thẳng đầu xuống đất. Quý Thần Y vỡ đầu, cả thế giới của nàng lập tức quay cuồng. Hai mắt nhòe , Quý Thần Y nhìn thấy Bạch Quý được người đồng hóa đỡ dậy. quay lại nhìn Quý Thần Y cái, chỉnh lại vạt áo rồi sang bên cạnh: “Phải chặn Sở Cuồng ở đây bằng bất cứ giá nào. Bây giờ đưa Nhẫm Cửu !”.

      Quý Thần Y đưa tay ra định tóm chân Bạch Quý nhưng lại giẫm lên bàn tay nàng rồi bước như hề có chuyện gì xảy ra.

      Ngón tay Bạch Quý bấm lên bức tường bên cạnh, loạt những con số còn chưa kịp bấm xong, cánh cửa bên kia đại sảnh đột nhiên vang lên tiếng động ầm ầm. Ánh mắt Bạch Quý tối , những ngón tay bấm nhanh hơn. Khi dừng tay lại, bức tường trước mặt bỗng nhiên tách ra khe hẹp rồi từ từ mở rộng. gian phòng chật hẹp khác xuất trước mắt , nhưng lại bước vào.

      lạnh lùng nhìn người biết từ bao giờ đứng trong phòng, lại lắng tai nghe tiếng cơ giáp từ phía khác càng ngày càng đến gần, khóe miệng nhếch lên: “Sở Cuồng, từ bao giờ ngươi có thể giao cơ giáp của mình cho người khác khống chế vậy?”.

      Thanh trường kiếm màu đen chĩa thẳng vào cổ họng Bạch Quý, đôi mắt Sở Cuồng đỏ rực nhưng lại hề ấm áp. thoáng nhìn sau lưng Bạch Quý, thấy Nhẫm Cửu bị hai con Atula tóm lấy. Nàng cúi đầu, xem ra ngất xỉu.

      biết nàng… lại phải chịu bao nhiêu đau đớn. Bàn tay cầm kiếm của Sở Cuồng siết chặt. Từ thời khắc Nhẫm Cửu bị bắt , Sở Cuồng biết Bạch Quý muốn dùng Nhẫm Cửu để nghiên cứu, Bạch Quý làm hại tính mạng nàng. Nhưng Sở Cuồng lại thể nào biết được nghiên cứu này mang đến bao nhiêu đau khổ cho Nhẫm Cửu.

      Tin tức phát ra từ thiết bị liên lạc ở căn cứ dưới đất của Bạch Quý được phát . Lực lượng được phái đến dù phải quân chủ lực của hạm đội nhưng cũng thừa đủ để đối phó Bạch Quý. Mấy ngày nay tất cả mọi chuyện đều được tiến hành đâu vào đấy theo kế hoạch của . Trinh thám dò xét, lập ra kế hoạch, bắt đầu tấn công, mỗi bước đều đúng như dự tính, hề có gì sai lệch. Nhưng dù tính trước mọi chuyện, chỉ cần nghĩ đến Nhẫm Cửu là lại khó kiềm chế nôn nóng và bất an cuồn cuộn trong lòng.

      Sở Cuồng khống chế tâm tình, đưa mắt nhìn Bạch Quý: “Ai với ngươi đó là cơ giáp của ta?”.

      Bạch Quý nghe vậy, sắc mặt cuối cùng cũng thay đổi.

      Sở Cuồng lạnh lùng : “Hạm đội Bình Minh phái tổ chiến đấu số năm đến chi viện, hỗ trợ ta thanh trừng các nhân viên phản bội. Tất cả các ngươi đừng mong trốn được”.

      vừa xong tiếng nổ rất lớn vang lên, sức ép khí tràn tới làm mái tóc Bạch Quý rối bù. Phía bên kia có hai cơ giáp vượt qua hành lang vào trong đại sảnh, toàn lực áp chế những người đồng hóa bên đó.

      Bạch Quý sầm mặt, hồi lâu sau lại đột nhiên mỉm cười. “Ngươi luôn xuất ngoài dự đoán của mọi người như vậy, thảo nào có thể trở thành chiến sĩ số trong hạm đội Bình Minh”. thở dài tiếng: “Mưu đồ nhiều năm, ta chỉ còn cách thành công bước, nhưng vận mệnh lại cho ta bước qua”.

      “Ra lệnh cho người của ngươi từ bỏ chống cự, phối hợp điều tra, ra toà án liên minh có thể nhận được khoan hồng”. Sở Cuồng lạnh lùng nhìn : “Nếu phản kháng hành hình tại chỗ”.

      “Ha ha…”. Bạch Quý cười hai tiếng, tiếng cười bị tiếng ho dữ dội cắt ngang. đưa tay che miệng, tay giơ lên cao. Những người đồng hóa đánh nhau với cơ giáp sau lưng đều dừng lại như quyết định thoả hiệp.

      “Ta phối hợp với ngươi…”, Bạch Quý nhìn Sở Cuồng, dừng lại rất lâu rồi đột nhiên chuyển giọng: “ sao cam lòng được!”.

      phất tay, trong nháy mắt, tất cả đám người đồng hóa lại tiếp tục hành động, quấn lấy hai chiếc cơ giáp. con Atula sau lưng Bạch Quý đột nhiên lao về phía Sở Cuồng. Sở Cuồng chuẩn bị từ trước, vung kiếm lên đỡ. Tuy nhiên trong nháy mắt đó Bạch Quý tóm lấy Nhẫm Cửu trong tay con Atula khác, lấy ống thuốc trong tay áo ra đâm vào cổ Nhẫm Cửu.

      Toàn thân Nhẫm Cửu run lên, hơi thở đột nhiên trở nên nặng nề.

      Đồng tử Sở Cuồng co lại: “Ngươi vừa làm gì ấy?”. Thanh trường kiếm màu đen chém ngang ngực con Atula, Sở Cuồng định lao tới chém Bạch Quý nhưng lại bị con Atula thứ hai ngăn cản. Bạch Quý liên tục lùi lại mấy bước, nở nụ cười điên cuồng.

      “Con bé này rất hoàn mỹ, chỉ còn thiếu khống chế tư duy nữa thôi”. vừa cười vừa cố nén cơn ho, giọng trở nên khản đặc: “Vốn ta định từ từ nghiên cứu, nhưng các ngươi cho ta cơ hội này nên đành phải tiêm thuốc khống chế tư duy thông thường! Ha ha ha!”. nhìn Nhẫm Cửu chằm chằm: “Ta thất bại nhưng cũng thể để các ngươi thắng lợi dễ dàng…”.

      Tiếng Bạch Quý đột nhiên dừng lại. Sau lưng , Quý Thần Y đầu đầy máu cầm cây kim đâm vào cổ . Đó là ống thuốc từ phòng thí nghiệm ở tầng rơi xuống vì chấn động kịch liệt vừa rồi, là thuốc đồng hóa Bạch Quý nghiên cứu nhiều năm nay. Quý Thần Y thở hổn hển, hiển nhiên việc đứng lên cũng vấn đề hết sức khó khăn với cơ thể nàng.

      Bạch Quý quay người lại, vung tay đánh vào mặt Quý Thần Y. Quý Thần Y lập tức ngã xuống đất. Bạch Quý trợn trừng nhìn Quý Thần Y, chỉ nghe thấy Quý Thần Y với giọng khàn khàn: “Thuốc của ngươi, ngươi cũng thử dùng xem…”.

      Bạch Quý rút kim tiêm ra khỏi cổ nhưng thuốc trong ống tiêm theo máu chảy vào tim, trái tim co thắt kịch liệt. buộc phải quỳ gối xuống, đau khổ há miệng muốn thở nhưng dường như hít vào được hơi nào. Mặt trở nên đỏ bừng, gân xanh nổi đầy trán, hai mắt sung huyết, ngay sau đó máu bắt đầu chảy ra từ miệng và mũi .

      “A a a…”. ngã xuống đất, nhìn đám người đồng hóa đều đứng yên cử động vì còn khống chế của , vươn tay ra nhưng hoàn toàn biết nên cầu cứu ai. Ánh mắt rơi vào người Nhẫm Cửu được Sở Cuồng ôm lấy. nhìn thấy… nhìn thấy gì nữa… Tim co thắt, toàn thân bắt đầu co giật vô thức.

      Nhìn Bạch Quý đau khổ vùng vẫy dưới đất, Quý Thần Y cuối cùng vẫn nhắm mắt lại, quay đầu chỗ khác. Bạch Quý cả đời nghiên cứu chế tạo thuốc đồng hóa, nhưng tỉ lệ thành công của thuốc đồng hóa quá , ngay chính cũng dung hợp được. chết như vậy cũng có thể coi như chết trong tay mình…

      Khi Bạch Quý ngừng thở, tất cả người đồng hóa trong đại sảnh và hai con Atula đều ngã xuống đất như những con rối bị cắt dây, còn khả năng tấn công nữa.

      Hai binh sĩ của hạm đội ngồi trong cơ giáp dường như đều hiểu có chuyện gì xảy ra, điều khiển cơ giáp quan sát vòng rồi lên tiếng hỏi: “Báo cáo sếp, toàn bộ quân địch… mất khả năng hành động, nhiệm vụ hoàn thành chưa?”. Binh sĩ này còn chưa xong, tiếng cảnh báo dồn dập lại đột nhiên vang lên trong cơ giáp của : “Cực độ nguy hiểm! Cực độ nguy hiểm!”. Thiết bị nhận diện mục tiêu nhanh chóng tập trung vào mối đe dọa, ngờ lại là… người Sở Cuồng ôm trong lòng.


      “Nhẫm Cửu”. Sở Cuồng nhìn mái tóc và răng nanh Nhẫm Cửu mọc dài ra với tốc độ rất nhanh, bình tĩnh lên tiếng gọi tên nàng. Nhưng bây giờ gần như thể xác định Nhẫm Cửu có thể hiểu lời hay . Cuối cùng Bạch Quý muốn điều khiển Nhẫm Cửu, nhưng suy cho cùng Nhẫm Cửu vẫn khác người đồng hóa thông thường, thuốc điều khiển tư duy thông thường tất nhiên sinh ra tác dụng khác đối với Nhẫm Cửu. Từ tình hình nay có thể thấy loại thuốc này làm cơ thể Nhẫm Cửu rơi vào tình trạng cực xấu.

      Sở Cuồng trong trạng thái người đồng hóa gần như có kháng cự tự nhiên đối với hơi thở của Nhẫm Cửu nay. Nàng rất nguy hiểm, phải tránh xa nàng. Nhưng đây là Nhẫm Cửu, là Nhẫm Cửu cùng quãng đường dài chưa từng có người nào qua.

      bỗng nhớ lại rất lâu trước đây, lần và Nhẫm Cửu rơi xuống dòng nước chảy xiết. bắn dây tời vào vách núi làm hai người bị cuốn trôi. Nhưng Nhẫm Cửu lại biết, nàng cho rằng mình bám được vào cành cây nên hai người mới dừng lại được. bảo nàng buông tay ra, muốn dùng dây tời kéo hai người lên . Khi đó Nhẫm Cửu gần như bật khóc gào lên nàng buông tay.

      Bất kể lúc nào nhớ tới chuyện này, Sở Cuồng đều nén được xúc động trong lòng. Nhưng trước kia hiểu được tình cảm của Nhẫm Cửu. Mãi đến sau này ở bên cạnh Nhẫm Cửu càng lâu, càng có thể nhận ra được nàng kiên quyết đến mức nào khi buông tay. Bây giờ, trong thời khắc sống chết này, làm sao nỡ buông Nhẫm Cửu ra?

      “Thưa sếp, tình hình rất nguy hiểm! Hãy nhanh chóng tránh xa người đồng hóa đó”.

      Binh sĩ trong cơ giáp với như vậy nhưng Sở Cuồng lại như nghe thấy. thấy Nhẫm Cửu mở mắt, đôi mắt đen láy, cũng có màu đỏ mà chỉ có màu tím đậm đục ngầu, phân chia đồng tử và tròng trắng, nhìn cực kì quái dị, hệt như mắt động vật.

      Móng tay nàng tóm vào vai Sở Cuồng, Sở Cuồng có thể cảm thấy đầu ngón tay nàng siết lại khiến móng tay sắc nhọn đâm vào da thịt .

      “Nhẫm Cửu, là !”. cố gắng bước vào thế giới của Nhẫm Cửu. có thể nhìn thấy bóng in trong mắt Nhẫm Cửu, nhưng… lại truyền vào trong tim. Nhẫm Cửu há mồm, cổ họng phát ra tiếng rú chói tai như muốn xé rách màng nhĩ. Đó phải thanh loài người có thể phát ra. Trong nháy mắt tiếp theo, Sở Cuồng còn chưa kịp lời nào nữa, móng vuốt của Nhẫm Cửu xé rách vai , xẻ dọc áo . May mà khi Nhẫm Cửu sắp kết thúc cú vồ này, chiếc cơ giáp khác lao tới đưa Sở Cuồng , nếu có lẽ Nhẫm Cửu đâm vào bụng .

      “Sếp?”.

      Chiếc cơ giáp cỡ chỉ cao gấp rưỡi Sở Cuồng. Sau khi cứu được Sở Cuồng, cánh tay cơ giáp dính đầy máu .

      Binh sĩ trong cơ giáp cực kì sợ hãi: “Đó rốt cuộc là quái vật gì…”.

      Sở Cuồng ôm bụng, nhắm mắt lại để hệ thống phục vụ điều trị cơ thể . Lúc mở mắt ra thấy Nhẫm Cửu đánh nhau với chiếc cơ giáp lớn hơn ở bên kia. Tình hình chiến đấu làm mọi người kinh hồn bạt vía, móng vuốt của Nhẫm Cửu xé rách vệt dài ngoài vỏ cơ giáp, gần như có thể nhìn thấy cấu tạo bên trong. Binh sĩ bên này hoảng sợ : “Sếp! Chúng ta rút lui thôi! Pháo hạt tàu chiến bên ngoài chuẩn bị xong, phát phá hủy chiếc tàu chiến này thành vấn đề”.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 20.5

      Nếu có thể dùng cách đơn giản như vậy để giải quyết vấn đề lúc đầu cần gì phải vạch ra kế hoạch phức tạp như thế, Sở Cuồng cắn răng. với binh lính phía dưới là phải bắt sống Bạch Quý, nhưng bây giờ Bạch Quý chết, hủy diệt chiếc tàu chiến này trở thành việc đương nhiên.

      Nhưng điều muốn là cứu Nhẫm Cửu! Dặn tàu bên ngoài chuẩn bị pháo hạt chỉ là đề phòng tình huống xấu nhất. Nhưng bây giờ ràng còn chưa tới lúc từ bỏ mọi hy vọng. Mọi mối đe dọa đều biến mất, khó khăn lại đến từ chính bản thân Nhẫm Cửu.

      Nhẫm Cửu là dù cửa nát nhà tan cũng có thể đứng lên lần nữa, là kiên cường đến mức có thể nhiều lần chiến thắng bản năng. làm sao có thể cho nàng cơ hội nào mà tuyên bố từ bỏ nàng?

      “Ta ngăn cản ấy”. Thanh trường kiếm trong tay Sở Cuồng rung lên, lưỡi kiếm lấp lánh ánh sáng: “Các ngươi trước. Nếu ba mươi phút sau thấy ta ra thông báo cho tướng quân dùng pháo hạt phá hủy phi thuyền này”.

      Binh sĩ trong cơ giáp gần như chết sững: “Sếp rút lui cùng chúng tôi sao?”.

      “Ta ở lại với ấy”.

      phải ở lại với Nhẫm Cửu. Nàng theo đuổi quá lâu, theo đuổi quá vất vả, tốt xấu gì cũng nên đáp trả lại nàng lần.

      Sở Cuồng cầm kiếm tiến lên, chợt có thứ gì đó đập trúng mắt cá chân. ra Quý Thần Y nằm dưới đất vừa nhặt miếng kính vỡ ném vào chân . Sở Cuồng quay lại nhìn Quý Thần Y, Quý Thần Y mấp máy môi: “Thuốc giải cho người đồng hóa”.

      Sở Cuồng sững ra như hiểu Quý Thần Y gì. Quý Thần Y lấy ống thuốc từ áo trong ra. Trong ống tiêm trong suốt chỉ có chút chất lỏng màu vàng nhạt bằng móng tay: “Chỉ có mũi này”.

      Sở Cuồng bước nhanh đến trước mặt Quý Thần Y. Quý Thần Y nhìn chằm chằm: “Tôi đảm bảo có tác dụng phụ đối với ấy, nhưng tình hình có xấu đến mấy cũng xấu hơn nay được”.

      Sở Cuồng đưa tay cầm lấy ống thuốc, nghe Quý Thần Y tiếp: “Tôi vốn định giữ lại cho Tiêu Phi… Nhưng thôi, vốn cũng nhờ có Nhẫm Cửu tôi mới có thể chế ra được thứ thuốc này”. Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Sở Cuồng, Quý Thần Y : “Lần trước Nhẫm Cửu và Tiêu Phi cùng bị bắt về làm thí nghiệm đồng hóa, Nhẫm Cửu đánh rơi viên đá có thể tự phát sáng, trong viên đá này có nguyên tố hiếm có thể chế tạo ra thuốc giải cho người đồng hóa mà tôi tìm kiếm suốt mười năm qua. Nhờ có Nhẫm Cửu nên cuối cùng tôi mới chế tạo được liều”.

      Sở Cuồng nhìn chằm chằm vào ống thuốc, chưa bao giờ biết ơn vận mệnh đến thế. Chỉ là viên đá tình cờ có được, nhất thời hứng lên tặng cho Nhẫm Cửu làm dây chuyền. Lúc Nhẫm Cửu làm mất cũng để ý. Ai ngờ được lúc này viên đá đó lại xuất lần nữa bằng cách thức bất ngờ như vậy?

      thể giúp Tiêu Phi trở lại bình thường, nhưng nếu lúc này vẫn còn giấu thuốc giải quả phải là người nữa”. Quý Thần Y nhìn Sở Cuồng: “Tôi biết dù hôm nay tôi rời khỏi đây trở lại sao Santa cũng đối diện với án tử hình. Tôi định ra ngoài nữa. Sau này nếu còn có cơ hội gặp Tiêu Phi cũng đừng với ấy chuyện gặp tôi. Tôi muốn ấy biết những chuyện xấu xa của mình”.

      Sở Cuồng nắm chặt ống thuốc, trầm mặc nhìn Quý Thần Y hồi lâu: “Đa tạ!”. trịnh trọng nhưng lại khiến Quý Thần Y bật cười: “Chính tôi tiêm thuốc cho Nhẫm Cửu, chính tôi hại ấy biến thành thế này. Đây là tôi chuộc tội, dám nhận lời cảm ơn của ”. Quý Thần Y chỉ Nhẫm Cửu: “Có điều bây giờ ấy như vậy, phải nghĩ cách làm cho ấy bình tĩnh lại. Thuốc này chỉ có liều, nếu bị vỡ tôi cũng còn cách nào khác”.

      Sở Cuồng cất ống thuốc , vẻ mặt nặng nề nhìn Nhẫm Cửu ép cơ giáp vào góc phòng: “Ta biết”.

      Thực ra Sở Cuồng hề biết phải làm thế nào để Nhẫm Cửu bình tĩnh lại. Bây giờ Nhẫm Cửu dường như hoàn toàn mất lí trí, hình ảnh của thể lọt vào mắt nàng, giọng của cũng thể lọt vào tai nàng. Muốn thu hút chú ý của Nhẫm Cửu, dường như chỉ có cách… đánh gục nàng, sau đó từ từ chuyện.

      Vết thương người được hệ thống phục vụ chữa trị ngừng chảy máu, nhưng bây giờ chỉ cần Sở Cuồng cử động mạnh chút là vết thương vừa liền miệng lại vỡ ra. biết bây giờ mình nên chiến đấu, nhưng ở đây còn có ai ngoài có thể khống chế Nhẫm Cửu, còn có ai ngoài có thể cứu được Nhẫm Cửu?

      ra lệnh cho hai chiếc cơ giáp: “Cơ giáp số hai tấn công thu hút chú ý, cơ giáp số nhân cơ hội rút lui, mang theo Quý Thần Y. Sau khi ta phụ trách chiến đấu, cơ giáp số hai cùng rút lui với cơ giáp số . Nếu nửa tiếng sau có tin tức của ta phá hủy tàu chiến”. Thanh trường kiếm trong tay vung lên: “Hành động!”.

      vừa dứt lời, dù hai binh sĩ trong cơ giáp đều tán thành nhưng vẫn nhanh chóng hành động theo mệnh lệnh của .

      Thấy thứ sắp trở thành con mồi dưới tay mình muốn bỏ chạy, Nhẫm Cửu đâu chịu buông tha, móng vuốt đâm mạnh vào cơ giáp số . Binh sĩ điều khiển cơ giáp bên trong kinh hãi kêu to: “ ta quá mạnh! Tôi được…”. Binh sĩ này còn chưa xong nghe thấy tiếng kim loại bị cắt vang lên. Sở Cuồng vung kiếm chém đứt cái chân cơ giáp bị Nhẫm Cửu tóm được.

      !”. Sở Cuồng quát lớn tiếng, binh sĩ đó lập tức nghe lệnh, kịp chỉ trích cách làm của Sở Cuồng có gì ổn, điều khiển cơ giáp què chân lật đật tóm lấy Quý Thần Y yếu ớt bên cạnh, sau đó được cơ giáp số hai dìu ra khỏi tàu chiến.

      Sở Cuồng ngăn cản Nhẫm Cửu, nhưng mới chỉ giao đấu chiêu vết thương người vỡ ra, mỗi bước chân đều để lại vết máu dưới đất. Nhưng vẫn cố gắng hết sức cản Nhẫm Cửu lại như hề biết đau đớn là gì.

      Bây giờ tốc độ của nhanh bằng Nhẫm Cửu, ngay cả sức mạnh cũng thua kém Nhẫm Cửu. Nhưng kinh nghiệm tích lũy sau nhiều năm chém giết chiến trường lại vượt xa Nhẫm Cửu chỉ tấn công dựa vào trực giác. vừa thủ vừa công, nhất thời để Nhẫm Cửu chiếm ưu thế. Nhưng đây phải biện pháp lâu dài. Bây giờ thể kéo dài thời gian, chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.

      Sở Cuồng dùng hư chiêu làm Nhẫm Cửu lao tới bên cạnh . vung kiếm chém xuống, nhát kiếm này có thể chém vào động mạch cổ Nhẫm Cửu. khống chế lực chém rất tốt, chỉ làm Nhẫm Cửu trọng thương chứ nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng lúc sắp chém vào cổ Nhẫm Cửu, đột nhiên lại nghi ngờ chính mình… Có mạnh quá ? Có đe dọa đến tính mạng ấy ?

      Trong khoảnh khắc chần chừ này, Nhẫm Cửu xoay người, dùng tay nắm lấy lưỡi kiếm của Sở Cuồng. Sở Cuồng sững người, tuy móng vuốt của Nhẫm Cửu bây giờ cực kì cứng rắn nhưng da thịt lại thể chống lại lưỡi kiếm sắc bén của . Máu chảy ra từ lòng bàn tay Nhẫm Cửu, chảy xuống dưới theo lưỡi kiếm của Sở Cuồng.

      Ánh mắt Nhẫm Cửu có gì thay đổi, nhưng ánh mắt Sở Cuồng lại dao động. Dường như có thể phát do dự trong lòng Sở Cuồng, lúc này đột nhiên Nhẫm Cửu dùng hai tay nắm chặt lấy lưỡi kiếm rồi giật ra khỏi tay Sở Cuồng. Thanh trường kiếm bị nàng tiện tay ném xuống đất như thứ đồ bỏ . tay nàng đè lên vai Sở Cuồng, tay kia bóp chặt cổ . Cùng với tiếng rú chói tai, Nhẫm Cửu đẩy mạnh Sở Cuồng xuống đất. Sở Cuồng vừa ngã xuống đất, Nhẫm Cửu lập tức tóm hai tay rồi đè chặt đỉnh đầu .

      Nếu lúc Nhẫm Cửu tỉnh táo mà có thể khống chế được Sở Cuồng như thế này, nàng nhất định cảm thấy kiêu ngạo và thỏa mãn. Nhưng bây giờ… đôi mắt màu tím đậm của Nhẫm Cửu hề lộ ra tâm tình gì. Sở Cuồng chỉ cảm thấy hơi thở của nàng cực kì nặng nề phả vào mặt mình.

      Nặng nề?

      Trong giây phút sống chết, trong lòng Sở Cuồng lại tỉnh táo hơn trước. nhớ lúc trước Nhẫm Cửu đánh nhau với cơ giáp, hành động còn nhanh hơn, mạnh hơn bây giờ, nhưng nàng cũng hề thở mạnh như vậy. Hô hấp khó khăn cho thấy sức mạnh trong người Nhẫm Cửu bị tiêu hao quá nhiều. Cuộc chiến ngắn ngủi giữa và Nhẫm Cửu vừa rồi đủ làm cho Nhẫm Cửu mệt như vậy. Cách giải thích duy nhất là Nhẫm Cửu đấu tranh với chính mình. Nàng vẫn còn phần ý thức muốn chiến đấu với . Nàng cố gắng khống chế bản thân.

      Bàn tay cổ ngày càng siết chặt, Sở Cuồng nhìn chằm chằm vào mắt Nhẫm Cửu, từng tiếng đứt quãng phát ra từ cổ họng chật vật ghép lại thành lời : “Nhẫm Cửu, nghe lệnh ”.

      Nhịp thở của Nhẫm Cửu càng dồn dập hơn.

      “Buông tay ra”. , nhưng Nhẫm Cửu vẫn đè lên người .

      “Buông ra”. nhìn vào mắt Nhẫm Cửu, bỏ sót bất cứ thay đổi nào mặt nàng. Đợi đến lúc mắt nàng khẽ động, bàn tay hơi nới lỏng ra, hai tay lập tức vùng thoát khỏi khống chế của nàng, vòng tay qua cổ nàng kéo đầu nàng về phía mình rồi há miệng cắn vào môi nàng.

      Nhẫm Cửu bắt đầu vùng vẫy trong vô thức. Cùng với nụ hôn gần như là cắn xé này. Cuối cùng động tác của Nhẫm Cửu từ từ dịu lại. Nhân cơ hội này, Sở Cuồng buông tay vít gáy nàng ra, tiêm ống thuốc Quý Thần Y cho vào gáy nàng. Động tác của nàng càng nhanh chóng dịu , đến lúc hoàn toàn dừng lại. Nàng im lặng nằm gục ngực Sở Cuồng, quần áo bị máu từ vết thương trước ngực Sở Cuồng thấm ướt.

      “Sở Cuồng…”.

      Sở Cuồng gần như dùng hết chút sức lực cuối cùng để siết chặt vai Nhẫm Cửu: “ đây”.

      Nhẫm Cửu nữa, cũng cử động nữa. Nàng chỉ nằm rạp ngực , hơi thở dần trở nên đều đều rồi ngủ thiếp .

      Hai mắt Sở Cuồng nhìn về phía trước, ánh mắt dường như có tiêu điểm. đột nhiên nhớ ra, vừa rồi khi lệnh cho hai binh sĩ rút lui, nếu trong nửa tiếng ra ngoài, bọn họ phải dùng pháo hạt phá hủy chiếc tàu chiến này. Nhưng bây giờ hoàn toàn thể cử động được. Mất máu quá nhiều, chiến đấu kéo dài khiến cơ thể vượt quá giới hạn. Nhưng Nhẫm Cửu vẫn ở bên , cuối cùng cứu được Nhẫm Cửu, làm sao có thể từ bỏ vào giây phút cuối cùng được?

      ôm lấy Nhẫm Cửu, chịu đựng đau đớn từ vết thương nặng trước ngực, nghiến răng bế Nhẫm Cửu lên. Nhưng mới được hai bước lại ngã xuống lần nữa, lần này thể mở mắt ra được nữa… Trong lúc mơ hồ trước khi ngất , Sở Cuồng dường như nghe thấy tiếng bước chân của rất nhiều người tới…

      Lúc tỉnh lại, Nhẫm Cửu phát mình lại bị nhốt trong hình trụ trong suốt. Sau giây phút ngỡ ngàng ban đầu, nàng hoảng hốt định đẩy chướng ngại trước mắt ra nhưng lại phát ngay cả ngón tay cũng cử động được. Trong lòng Nhẫm Cửu càng thêm sợ hãi, nhưng chỉ chớp mắt sau nàng nhìn thấy gương mặt đầu quấn đầy băng trắng ghé tới.

      Là Sở Cuồng… Có điều dường như toàn thân có chỗ nào lành lặn. đầu quấn băng vải, mặt dán thuốc, ngay cả môi cũng bôi lớp thuốc mỡ dày.

      nhìn Nhẫm Cửu, trong mắt có những tình cảm Nhẫm Cửu hiểu được. Bàn tay chạm vào chỗ trước mặt Nhẫm Cửu, ánh sáng lướt qua, sau đó nàng nghe thấy tiếng Sở Cuồng. Hình như vì bị thương nên sắc của khàn khàn trầm thấp hơn bình thường: “ người còn đau ?”.

      ”. Nhẫm Cửu muốn mở miệng nhưng lại nghe thấy giọng mình. Tuy nhiên dường như lời trong lòng nàng có thể truyền tới chỗ Sở Cuồng, gật đầu. Nhẫm Cửu đảo mắt trong lòng lại nghĩ: Chúng ta ở đâu? Bạch Quý đâu? Chúng ta trốn được rồi sao?

      “Bạch Quý bị xử tử hình tại chỗ. Em và đều bình an vô ”. Sở Cuồng : “Bây giờ chúng ta tàu chiến của tổ chiến đấu số năm thuộc hạm đội Bình Minh. Thể lực em tiêu hao cực kì nghiêm trọng, được điều trị và theo dõi trong khoang chữa bệnh. Có điều bây giờ em tỉnh chứng tỏ sức khỏe bình phục, xảy ra bất ngờ gì nữa”.

      Nhẫm Cửu kinh ngạc chớp chớp mắt, là vì Sở Cuồng có thể nghe thấy những gì nàng muốn trong lòng, hai là vì… ngờ chuyện này kết thúc trong lúc nàng hoàn toàn ý thức được…

      Sở Cuồng yên lặng nhìn nàng hồi lâu: “Nhẫm Cửu, phải với em việc”.

      Nhẫm Cửu chăm chú nhìn .

      tiêm thuốc giải trừ gene người đồng hóa cho em”. Sở Cuồng : “ làm em biến lại thành người bình thường”.

      Nhẫm Cửu ngẩn ra, đột nhiên phát thị lực của nàng quả kém hơn trước chút, dòng máu kích động trong người cũng biến mất. Nàng… lại trở thành người bình thường như trước kia rồi. Nhất thời Nhẫm Cửu biết mình nên vui hay nên buồn.

      “Ngoài ra…”, Sở Cuồng dừng lại lát: “Thiết bị nhận biết thân phận của được loại bỏ khỏi người em”.

      Nhẫm Cửu nghe vậy ngẩn người. Nàng nhìn sắc mặt Sở Cuồng, mặc dù còn chưa nghe thấy những lời sắp nhưng đột nhiên lại cảm thấy trong lòng lạnh toát.

      “Hạm đội có lệnh gấp gọi về sao Santa”.

      cần Sở Cuồng , Nhẫm Cửu cũng có thể đoán được ý muốn . Bây giờ nàng biến thành người bình thường, nàng có năng lực, cũng có tư cách cùng quay về quê hương .

      Sở Cuồng… phải rồi.

      Bọn họ phải xa nhau.

      “Cơ thể em cũng thích hợp ở lại bên ngoài tinh cầu trong thời gian dài. lát nữa có người đưa em về”. dừng lại, đúng lúc này tấm biển tên trước ngực đột nhiên nhấp nháy. cúi xuống nhìn lát: “ phải rồi. … vốn tưởng… thể từ biệt em”.

      Nhẫm Cửu chưa bao giờ nghe thấy Sở Cuồng bằng giọng điệu như vậy. cau mày, khóe miệng lại gượng cười, sắc mặt dịu dàng chứa bất lực: “… Nhẫm Cửu, em đừng khóc vội”.

      Lúc này Nhẫm Cửu làm sao còn nghe được câu này của Sở Cuồng nữa, nước mắt lập tức chảy như mưa, chỉ chốc lát sau thấm ướt tóc mai. Chiếc lồng trong suốt trước mặt bắt đầu chuyển sang màu cam, Sở Cuồng nhíu mày: “Em đừng khóc, ổn định hơi thở”.

      Ổn định sao được? dễ gì dụ dỗ được tướng công, đến lúc bọn họ đánh bại được kẻ xấu, vượt qua muôn vàn trở ngại để sống cuộc sống hạnh phúc, tướng công lại dưng vô cớ bỏ nàng mà … Nhẫm Cửu chưa từng cùng ai trải qua nhiều chuyện như vậy, chưa từng thích ai như vậy. Sở Cuồng chẳng phải khiến nàng sống quãng đời còn lại trong độc hay sao?

      Trong lòng có quá nhiều suy nghĩ, Nhẫm Cửu khóc đến mức hai mắt cũng nhòe , ánh đỏ lóe lên ngừng trong khoang chữa bệnh. Cuối cùng Nhẫm Cửu cảm thấy cổ mình bị đâm , sau đó thế giới của nàng dần tối . Nàng cố gắng mở mắt nhìn Sở Cuồng, cuối cùng chỉ thấy bất lực gì đó, nhưng tai nàng lại nghe thấy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :