1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cừu Cừu anh yêu em - Tôi muốn ăn Sushi (112 chương + 11PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 20:

      Tuy rằng là nhăn nhăn nhó nhó, chút nào dứt khoát nhận lấy “Tạ lễ cứu mạng”, nhưng kỳ trong lòng Miên Miên vẫn vô cùng hưng phấn. Đây chính là Mộc liên trượng chỉ có thể tùy cơ lấy ra, ở cửa hàng mua được, hơn nữa các phương diện thuộc tính đều tồi, là vũ khí hệ trượng thượng thừa.

      che giấu loại tình cảm thích của mình, lập tức thay sang vũ khí mới này, còn có tính trẻ con tùy tay đánh chết cự thú phụ cận. Nhìn cự thú giây chết, kinh hỉ hô ra tiếng, cười đến rất vui vẻ.

      Thượng Quan Ám Ảnh đứng yên ở bên, lời nào. Nhưng tỉ mỉ quan sát, phát giữa con ngươi đen lấp lánh sắc bén, có loại cảm xúc tên là “Mê hoặc” chợt lóe qua, lập tức lại chìm vào đáy hồ u sâu thấy đáy.

      Nhưng Miên Miên bên kia còn hưng phấn thưởng thức vũ khí mới, tâm tình tăng vọt rất nhanh bị câu ngắn ngủi của Thối Kiếm Tiêu Dao kéo vào địa ngục tối tăm ngột ngạt.

      [Bang phái] Thối Kiếm Tiêu Dao: Thượng Quan, ở đó sao? Có rảnh đến Đoạn Tình Nhai đưa hai viên Hoàn hồn đan cho tớ, lần trước dùng hết rồi.

      Hai người đồng thời nhìn vào những lời này, thế nhưng phản ứng cũng hoàn toàn bất đồng: Miên Miên trong nháy mắt giống bị châm vào hít ngụm khí lạnh, đôi mắt trừng lớn dám tin nhìn chằm chằm khuôn mặt Thượng Quan Ám Ảnh; mà vẫn duy trì biểu tình lãnh đạm như ban đầu, đem việc nhìn chăm chú do kinh ngạc của coi như là tro bụi người nhàng phủi , chút để ý đến việc hồi Thối Kiếm Tiêu Dao trong môn phái.

      [Bang phái] Thượng Quan Ám Ảnh: Ừ, đợi chút. Bây giờ còn ở điện Trường Sinh.

      Hoàn hồn đan, tên như ý nghĩa, chính là có thể khiến người chơi bất hạnh tử vong khởi tử hồi sinh mà miễn gặp nỗi khổ bị hao tổn kinh nghiệm, là phương thức sống lại duy nhất khi có thầy thuốc ở đó.

      Mà Thượng Quan Ám Ảnh trước mắt này, hóa ra ngay từ đầu giữ loại đan dược này, thậm chí số lượng còn nhiều đến muốn “Khẳng khái”
      tặng người khác……

      Vậy vậy vậy vậy vậy bây giờ xem như là tình huống gì?! Miên Miên tự giác nắm chặt nắm tay, cảm giác lồng ngực đột nhiên chặt lại, hô hấp gấp gáp…….

      biết vừa rồi khi cứu ta, trong lòng ta là nghĩ như thế nào? Có phải căn bản rời khỏi màn hình vi tính để pha mì ăn liền, mà là tránh ở phía sau máy tính, vụng trộm cười nhạo tân thủ bản lĩnh kém, cư nhiên còn vì cứu người mà chân khí cũng hao hết, là tự cho là đúng, ngu muội vô tri hay ?

      ta…… ta coi là khỉ để đùa giỡn có phải ?! Mắt hạnh của Miên Miên trợn lên, khuôn mặt nhắn đỏ ửng, cảm thấy cảm xúc phẫn nộ như thủy triều chậm rãi nảy lên trong lòng, đắm chìm trong những câu tự hỏi. Khi hai người tiếp xúc ngay từ đầu tạo thành ấn tượng ban đầu, để cho Miên Miên nhận định ta là cố ý làm cho xấu mặt.

      “Huynh……” Công lực mắng chửi người thiếu tôi luyện, Miên Miên sắp tức đến nội thương lại bất hạnh thiếu thốn từ ngữ, làm cho biểu đạt thuận. A, là tức chết ! Trò chơi này vì sao thiết kế động tác đuổi người chứ!

      Thượng Quan Ám Ảnh quan sát thanh niên mặc quần áo trắng trước mắt xấu hổ và giận dữ pha lẫn, giữa con ngươi đen nổi lên tia sáng châm chọc, nhếch môi lạnh lùng : “ là cám ơn cậu “ ngang qua” nơi đây, “thuận tay” cứu ta. Bản thân là cảm động đến rơi nước mắt, thụ sủng nhược kinh” Nhưng từ vẻ mặt của chút nào phát ra hai loại cảm xúc này, lại tràn đầy loại tình cảm bất mãn.

      Đây có tính là điển hình của việc có lòng hảo tâm lại được báo đáp ! Công nhân người ta bị thương còn có bồi thường tai nạn lao động, nhưng Nguyễn Miên Miên xả thân cứu người, chẳng những nhận được hồi báo, còn phải thừa nhận lời đồn lạnh nhạt, thử hỏi thiên lý ở đâu, pháp lý còn tồn tại !

      Đợi chút, cũng phải có “Hồi báo”. Miên Miên cúi đầu nhìn chằm chằm Mộc liên trượng trong tay, đột nhiên cảm thấy trong giây trước Mộc trượng còn lộng lẫy lóa mắt, giờ phút này lại bỗng nhiên tràn ngập hơi thở tà ác, nắm trong tay cũng nặng trịch, chạm vào khiến chịu nổi trọng lượng.

      rất muốn hung hăng đem Mộc liên trượng ném cho ta, lời nghiêm nghĩa chính cho ta mới thích loại của ăn xin này, nhưng mà…… Nhưng mà…… Ặc, vật tới tay trả lại cho người ta rất lễ phép, mẹ thế mà.

      Nhưng, muốn im lặng rời như vậy, cam lòng. Tuy rằng tại xưng là cao thủ hơn tuyệt đỉnh gì, nhưng phải tên tân thủ sợ hãi rụt rè, dám đắc tội với người khác như ngày xưa.

      Ngón tay cầm Mộc liên trượng lặng yên nắm chặt, toàn cơ thể Miên Miên bởi vì cực độ khẩn trương mà cứng ngắc, trái tim cũng “Thịch, thịch, thịch” đập loạn ngừng, sau khi hít hơi sâu, Miên Miên phút chốc nâng tay, làm hành động dũng cảm nhất cuộc đời này ——

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 21:

      [Tin tức hệ thống] Ngư Hương Gia Tử thi triển chiêu “Thế như chẻ tre” với Thượng Quan Ám Ảnh, làm cho Thượng Quan Ám Ảnh mất 238 điểm thương tổn!



      Nếu lần ở Huyết luyện tiên phủ đó là ngộ thương, như vậy lần này hoàn toàn là cố ý gây nên. Nếu lúc trước Miên Miên biết được mình ngày sau cũng hề sợ chết, chủ động hướng về phía trước khiêu khích Thượng Quan Ám Ảnh, có thể kinh ngạc ra lời hay ?





      Bị công kích thình lình xảy ra, nét mắt lạnh lùng của Thượng Quan Ám Ảnh rất nhanh lướt qua vài phần kinh ngạc, nhưng lập tức con ngươi sắc bén bị mây đen hung ác nham hiểm nhanh chóng chiếm đóng, tiếp theo cả người căng thẳng, phát ra sát khí của mãnh thú: “Cậu ——”



      Mạch đập Miên Miên còn cấp tốc nhảy lên, đương nhiên đứng ở tại chỗ ngoan ngoãn nghe giáo huấn, sau 0,1 giây thi triển xong kỹ năng, lập tức —— nhanh chân bỏ chạy!



      Phù phù phù —— trong quá trình chạy trốn, có thể ràng nghe được tiếng thở dốc như sấm vang của mình, từ huyệt thái dương, truyền đến trái tim, tiếng mạch máu va chạm tán loạn. tại rốt cục biết vì sao nhiều diễn viên chính trong phim “Thích” bỏ mạng nơi chân trời như vậy, bởi vì loại tư vị này tuy rằng thấp thỏm lo âu, nhưng đồng thời lại kích thích tới cực điểm!



      May mắn, từng cùng bọn Lạp Lạp, Đại Thúc ở điện Trường Sinh vượt qua vô số đêm thăng cấp, sớm như lòng bàn tay với tình hình giao thông nơi này. Cho nên khi làm hơi chạy đến tầng cao nhất điện Trường Sinh, Miên Miên mới dừng bước lại, hít thở từng hơi từng hơi khí mới mẻ. Nhưng vẫn quên khẩn trương quay đầu quan sát: Thượng Quan Ám Ảnh hẳn là đuổi theo ?



      Khi nhìn đến cửa đại điện bóng người, trái tim treo lơ lửng của Miên Miên mới thoáng buông xuống.



      Hừ, ai bảo ta khinh người quá đáng, đây chỉ xem như báo ứng nho ! Miên Miên cố ý dùng cảm xúc phẫn nộ để đè nén sầu lo khủng hoảng trong lòng xuống.



      Nhưng ngay tại lúc hơi chút trấn tĩnh, mới giật mình thấy trong đại điện tràn ngập loại bầu khí tầm thường, mùi máu tanh hỗn tạp, gào thét, sát ý…… Đây là hơi thở giết chóc.



      Miên Miên hoảng sợ cả kinh, hối hận đến ruột cũng xanh lè. lại phạm phải sai lầm, vừa rồi nên chạy lên , nên cần chạy xuống tầng cuối cùng chứ. cư nhiên quên, tầng đỉnh điện Trường Sinh là chiến trường của cao thủ PK!



      Hôm nay đến tột cùng là ngày gì? Vừa mới thoát khỏi mãnh hổ, trước mắt lại tới nữa bầy sài lang! Miên Miên khỏi kêu rên.



      Chỉ thấy hành lang u hẹp dài phía trước, Hoàng Sam [1] Tiên Sĩ đầy máu tươi, cầm trong tay đại đao, mắt lộ ra hung quang đánh giá thầy thuốc nho tùy tiện xâm nhập trong điện trước mắt này, tựa hồ suy nghĩ “ ta” có bao nhiêu cân lượng, cuối cùng, chậm rãi há miệng cười nụ cười ngạo mạn vô lễ, dùng giọng điệu cho phép cự tuyệt mệnh lệnh : “Hoặc là để đại gia ta gia tăng trạng thái, hoặc là lập tức chết”



      Khi chuyện, linh thú vẫn ngồi xổm bên người , ngoại hình có bảy tám phần tương tự với kỳ lân cũng phát ra tiếng gầm giống như uy hiếp Miên Miên.

      Vẻ mặt Miên Miên ngưng trọng, nhìn trang phục và đạo cụ cùng với linh thú của người này, tu vi ít nhất đạt thần kì. biết mình nếu ngoan ngoãn nghe lời, tất nhiên chỉ có con đường chết.



      Nhưng cho dù giúp thêm trạng thái, có năng lực miễn trừ tội chết sao? Miên Miên còn ngây thơ như vậy.



      Ở phía sau Hoàng Sam Tiên Sĩ, có thể là xác chết khắp nơi, máu chảy thành sông, loại tình huống này thể nghi ngờ trước mắt là “Kiệt tác công phu” của người này. “Sát nhân cuồng ma” như vậy, Miên Miên cảm thấy là tuân thủ hứa hẹn, miễn tội chết. Còn nữa, tại giúp gia tăng trạng thái, chỉ biết khiến cho nhiều người thương vong, đây là làm trái với y đức. Rốt cuộc, có người nào cho , Nguyễn Miên Miên rất thích cảm giác bị người khác uy hiếp hay ?



      Hoàn toàn khác biệt với việc đối mặt với Thượng Quan Ám Ảnh mà ảo não xấu hổ và giận dữ, đối với người trước mắt này, Miên Miên chỉ cảm thấy chán ghét vô cùng.

      _____________

      Chú thích:

      Hoàng sam [1]: Áo khoác màu vàng

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 22:

      Người mặc hoàng sam thấy Miên Miên chậm chạp chịu hành động, sắc mặt trầm xuống, về phía trước vài bước: “Thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn lĩnh hội chút tư vị hội hồn phách về trời sao?”



      Theo khí thế bức người của , biểu sát ý dần dần dày đặc hơn, tựa hồ thể giết chết thầy thuốc nhu nhược chân khí mất hết là chuyện cảm thấy thẹn cỡ nào.



      Lực phòng ngự của Miên Miên giảm mạnh, cảnh giác triệu hồi tiểu phong sinh thú ra, đồng thời ở trong lòng cân nhắc sách lược chạy trốn. Chỉ cần chạy trốn mau, nhận hai chiêu của hẳn là bị chết ——



      “Ái chà, thầy thuốc nho cư nhiên còn có linh thú đẳng cấp cao” Người mặc hoàng sam khi mới thấy phong sinh thú hơi hơi sửng sốt, nhưng biểu tình cơ khát tham lam rất nhanh toàn bộ lên mặt, “Con linh thú này, coi như là lộ phí ngươi tặng cho bổn đại gia!” xong, hề chờ đợi Miên Miên phản ứng, giơ đại đao màu vàng lên khua về phía ——



      Ngay tại thời khắc chỉ mành treo chuông này, dòng khí lưu màu đỏ sậm như lưỡi dao sắc bén nhanh chóng chặn thế tấn công của đại đao, kim đao bị chặn xuống trong nháy mắt tung ra vô số hoa lửa, mặt khác cỗ khí nhu nhuận khinh xảo màu đỏ cách nào ngăn cản được khiến cho người mặc hoàng sam lùi lại mấy bước liên tiếp, thần sắc kinh nghi bất định.



      “Vị đạo hữu này, hôm nay nhàn hạ thoải mái như vậy, dẫn đầu heo ra tản bộ hả?”



      tiếng trầm thấp thuần hậu vang lên ở cửa đại điện, Miên Miên kinh ngạc xoay người, quả nhiên, Thượng Quan Ám Ảnh mặc đồ đen tóc đỏ nhàn rỗi dựa ở cạnh cửa, tuy rằng với người mặc hoàng sam, thế nhưng đôi mắt trầm sắc bén lại gắt gao khóa ở người Miên Miên.



      Miên Miên nao núng tránh né tầm mắt lạnh đến tận xương của , nuốt nước miếng cũng khó khăn, trong lòng kêu khổ: Tốt lắm, mãnh hổ và sài lang đều đến đông đủ.



      Người mặc hoàng sam từ trong cảm giác chịu công kích đến kinh nghi giãy ra, dùng ánh mắt hằn thù oán hận nhìn chằm chằm Thượng Quan Ám Ảnh: “Đây là băng hỏa kỳ lân!” Lại có thể linh thú cao ngạo của là heo, văn hóa đáng sợ.



      Ánh mắt Thượng Quan Ám Ảnh rốt cục chuyển qua người mặc hoàng sam, ra lời như hàn băng hai tháng: “Ta là chuyện cùng nó, chen miệng vào làm gì?”



      Miên Miên cùng người mặc hoàng sam nghe vậy đều sửng sốt.



      …… Ác nhân quả nhiên hiểm độc. Trán Miên Miên đầm đìa mồ hôi thầm nghĩ, thậm chí bắt đầu có chút đồng tình với người mặc hoàng sam.



      Người mặc hoàng sam phản ứng lại, do chịu nhục nhã mà hai mắt đỏ rực, cả người run run: “Mẹ nó, lão tử hôm nay để cho ngươi an nghỉ ở điện Trường Sinh!” Còn chưa xong, đại đao màu vàng cũng hóa thành mũi nhọn màu vàng, hung ác đánh về phía trước Thượng Quan Ám Ảnh ——



      Ba con liệt diễm hỏa điểu xuất giữa trung, đều mở cánh đỏ như lửa ra đem chắn ánh sáng màu vàng ở giữa trung, cho dù thế của cự đao hung mãnh, nhưng cứ thế bị chặn lại giữa bức tường lửa dẻo dai, lại có cách nào tiếp tục tới.



      Khuôn mặt của người mặc hoàng sam trong nháy mắt trở nên tái nhợt, Thượng Quan Ám Ảnh ngay cả thân thể thậm chí cũng chưa chuyển động lành lạnh : “Ngươi cảm thấy còn cần phải tiếp tục sao?”



      đến hai người công lực kém khá xa, liền chỉ bằng điểm hỏa khắc kim này, trận đấu này nhất định có gì phải lo lắng.



      Người mặc hoàng sam cũng ý thức được điểm này, mặt xám như tro tàn thu hồi cự đao màu vàng.



      Con ngươi đen tà mị của Thượng Quan Ám Ảnh đột nhiên liếc về phía Miên Miên ở bên cạnh bị kinh sợ, cười như cười liếc cái, lại dùng giọng điệu lạnh như băng với người mặc hoàng sam: “Hoặc là cút cho ta, hoặc là lập tức chết”



      Đây là đáp lễ triệt để, cũng là nhục nhã hoàn toàn.



      Miên Miên ổn định ở bên, kinh sợ trong lòng, biết tại làm hết mọi thứ, đơn giản là giết gà dọa khỉ: Xem , nếu như ta muốn bóp chết cậu, căn bản cần tốn nhiều sức.



      Ta muốn khiến cậu ý chí chiến đấu càng ngày càng vượng thịnh.



      Sau đó để cho ta tự tay.



      Từng chút từng chút.



      Toàn bộ bóp lấy.



      Miên Miên nắm chặt bàn tay trắng nõn, thân thể run rẩy, cảm giác thất bại trong lòng ùn ùn kéo đến

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 23:

      Người mặc hoàng sam cũng có cảm giác suy sụp sâu sắc dùng ánh mắt lệ ác độc nhìn quét hai người, câu ngoan độc phun ra từ kẽ răng: “Lão tử nhớ kỹ các ngươi, về sau chờ xem!” Vừa mới xong, thân ảnh của liền mất bóng dáng ngay tại chỗ.

      xong, Miên Miên từ tâm tình suy sụp vừa chạy ra nhất thời cảnh giác. tại người này vừa , tiêu điểm lại dừng ở người mình. Chết tiệt, vì sao nhanh như vậy? Hại ngay cả nhân cơ hội trốn cũng có. Trong lòng Miên Miên vô cùng oán giận người mặc hoàng sam, cảm thấy người này biết thức thời.

      Kế hoạch lúc này, chỉ có giả ngu. Miên Miên đối diện với Thượng Quan Ám Ảnh, mắt lại liếc ngang liếc dọc, trước sau chịu dừng ở người : “Aha, cái kia, cám ơn huynh thay ta giải vây. hổ là nhân vật đứng đầu Thí tiên đại tái…… Quả nhiên giống bình thường” Gượng gạo dừng chút, “Ơ? Ta sao lại lý do chạy đến tầng cao nhất? Ta sao lại hoàn toàn nghĩ ra? A…… Việc lạ mỗi ngày đều có, hôm nay đặc biệt nhiều. Nếu có việc gì, vậy ta ta ta…… Ta nha……” xong lời cuối cùng, gần như như muỗi kêu.

      Ngay khi thân thể Miên Miên thành công di chuyển đến cửa lớn đại điện, tiếng hợp thời vang lên:

      “Đứng lại”

      Chẳng qua là hai chữ đơn giản, nhưng nghe vào trong tai Miên Miên lại khác nghe được kết quả “Hành hình”, “Xử trảm” kinh hách.

      Miên Miên lập tức như binh lính nghe được chỉ huy đứng thẳng tắp.

      lại đây”

      Binh lính bé lấy nhịp bước nghiêm cẩn góc 180 độ xoay người lại.

      “Cho cậu phút đồng hồ biện hộ cho mình” Thượng Quan Ám Ảnh khí định thần nhàn, ngữ điệu trầm tĩnh.

      Miên Miên đau khổ hé ra khuôn mặt nhắn, chảy mồ hôi lạnh say sưa vắt óc suy nghĩ tìm kiếm từ thoái thác.

      Ờm…… Nếu lừa ta lần này cũng là cẩn thận, ta tin tưởng sao? , đều có tật giật mình chạy trốn tới nơi này, lấy cớ này thể thực được.

      Vậy nếu chẳng qua muốn, ưm, thí nghiệm chút uy lực của vũ khí mới? Vừa nghĩ tới đây, trong đầu Miên Miên tự động ra khuôn mặt tươi cười lãnh của Thượng Quan Ám Ảnh : “Vậy ta đây cần phải có có lại chút nhỉ?”

      Nghĩ đến đây, hai vai Miên Miên run lên, rùng mình cái.

      Aizz, cái này cũng được, cái kia cũng xong, chẳng lẽ chỉ có thể ngoan ngoãn giải thích…… Ớ, chậm ! Giải thích? tại là như thế nào, là Nguyễn Miên Miên làm sai chuyện gì sao? Cứu người bị thương là , chịu bị bắt nạt cũng là , dựa vào cái gì mà ân hận cũng là ! Miên Miên hoàn toàn tỉnh ngộ bỗng nhiên trợn tròn hai mắt.

      Ngàn sai vạn sai, đều là lỗi của người đàn ông ác liệt này, nếu phải ta có ý định trêu đùa, kích động như cún con nhảy loan, ơ , kích thể nhịn được nữa, tiếp đó có nhiều chuyện như vậy! Nghĩ đến điều này, trong lòng Miên Miên bao trùm lửa giận hừng hực tan biến hết nỗi khiếp đảm, dũng khí trướng phình ở lồng ngực trào sục sôi vang vọng ——

      “Huynh ——”

      Huynh đừng khinh người quá đáng! có báo ứng!

      …… Nhưng, cho dù muốn ra lời hung ác, lại có tác dụng gì? ai bì nổi ta, lại bị tiên sĩ nho uy hiếp sao? Liền như ta , muốn hủy diệt , với ta mà là chuyện bé đáng kể, những trước mặt, có lời hung ác ngoan độc, cũng đều yếu ớt vô lực thôi.

      Bỗng nhiên sau khi ý thức hiểu được điểm bi ai này, Miên Miên như bóng cao su xì hơi, khí thế vốn dĩ giống như là thuỷ triều hồng thủy, lại rì rào trở về tại chỗ.

      , vẫn đấu lại như trước.

      “Huynh…… Huynh bắt nạt người ta”

      Miên Miên cắn chặt môi dưới, bị ép buộc tạm thời chuyển sang lời kịch quẫn bách làm cho cảm thấy lòng chua xót lại tủi thân, lúc này quên mất thân phận của mình ở trò chơi là nam, cũng phát giác loại ai oán nỉ non này, vốn là thuộc về những tình nhân làm nũng với nhau.

      Thượng Quan Ám Ảnh được lời nào, con ngươi đen phản quang lại có vẻ càng thêm thâm thúy bí .

      Chương 24:

      Hai người im lặng giằng co lâu, dùng giọng nhàng thản nhiên phá trầm mặc trước tiên, lời ra thậm chí làm cho Miên Miên cảm thấy ngoài ý muốn: “Về sau cẩn thận đề phòng loại chó nhà có tang này, bằng khi để ý, bị cắn ngược lại cái”

      Chó nhà có tang? Miên Miên hồi tưởng đến loại ánh mắt ác độc vừa rồi của người mặc hoàng sam khi hậm hực rời .

      “Huynh chuyện khó nghe” thấp giọng kháng nghị. Nghe được hình dung như vậy, ở sâu trong nội tâm đau đớn chút. Kỳ như thế nào, Miên Miên cảm thấy có phần lý giải được tâm tình của người mặc hoàng sam, bởi vì……

      Thượng Quan Ám Ảnh nghe vậy khẽ nhíu mày kiếm, chút ý cười như như giương lên khóe miệng: “ xin lỗi, ta nên so sánh như vậy”

      Hả? bất ngờ thuận theo ngược lại làm cho Miên Miên nhất thời phản ứng kịp đến.

      tiếp tục : “Chó vĩnh viễn là chó” Ý cười bên miệng kia, dần dần bị pha lẫn chút hàn ý, “Nhưng con người, có khi cũng phải người”

      Miên Miên ngây dại.

      Thời gian, trong nháy mắt tựa hồ đọng lại tại đây, chỉ có đèn cổ trong điện, vẫn nhàng sưởi ấm cho hai người.

      Hai người giằng co.

      biết qua bao lâu, Miên Miên rốt cục hé đôi môi cánh hoa khô khốc ra: “Có lẽ, huynh tự có lý do của mình……”

      Con ngươi đen sâu thẳm, con ngươi tròn sáng ngời.

      “Thế nhưng lòng người ——” Thầy thuốc tuấn tú mặc bộ đồ thuần trắng được ánh sáng nhàn nhạt của ánh đèn cổ chiếu xuống, “Cũng thậm tệ như huynh tưởng tượng”

      xong, thanh niên mặc đồ trắng cũng quay đầu lại xoay người rời .

      ~~***~~

      Chập tối sáu giờ hơn ngày 19, khi Miên Miên thành phố G ngủ gà ngủ gật ở bến xe bus, di động đột nhiên phát ra tiếng vang dồn dập.

      Có tin nhắn đến. Miên Miên còn buồn ngủ theo bản năng giật lại túi xách bên người, ớ, đúng, buông túi xách, vừa lấy điện thoại di động trong túi quần ra vừa ngáp cái to.

      Trước khi lên xe, bà Nguyễn ngàn căn vạn dặn Miên Miên, phải quý trọng đồ vật tùy thân mang theo, đề phòng kẻ trộm. Miên Miên đành phải nhét toàn bộ điện thoại di động và chìa khóa vào trong túi quần, mang hai khối “U” đùi ngồi ô tô.

      Có hai tin nhắn mới, lại đều là số máy lạ.

      Miên Miên híp hai mắt mù sương, mở tin nhắn thứ nhất.

      [Tiểu Ngư! Cậu chừng nào trở về?? Nội môn xảy ra đại !!!]

      Đại não trì độn chậm chạp của Miên Miên bắt đầu mở tin nhắn thứ hai.

      [Tớ là Lạp Lạp]

      Quả nhiên là thuộc loại phong cách hấp tấp của Lạp Lạp. Nhưng, nội môn xảy ra đại ? Xảy ra chuyện gì? Hôm nay phải Thí tiên đại tái sao?

      Tinh thần bị áp bức dưới những nghi vấn ngổn ngang, sâu ngủ trở lại xâm lược, Nguyễn đại tiểu thư trước khi bị cơn buồn ngủ đánh chiếm có ý niệm trong đầu cuối cùng là: Oh, Lưu số máy này lại…… Zzzz……

      Khi trở lại nhà trọ, là hơn tám giờ. Tuy rằng qua thời gian cơm tối, nhưng bởi vì ở xe nếm qua nhiều thứ, cho nên trong bụng có sáu, bảy phần ăn no.

      Miên Miên đem gà chiên mẹ Nguyễn tỉ mỉ chế biến ra, cắn miếng, bàn tay khác linh hoạt khởi động máy tính.

      Ai nha, tài nấu nướng của mẹ là trăm năm như ngày, Miên Miên ăn đến miệng đầy là dầu, thỏa mãn khen ngợi.

      Cuối cùng cũng lên trò chơi, Lạp Lạp lòng nóng như lửa đốt đứng dưới mái hiên sắp bị tính chậm chạp của Miên Miên kích thích đến hộc máu bỏ mình, thế cho nên khi Miên Miên login đến hai mươi giây, Lạp Lạp liền “Ding, ding” công khai lên án:

      “Bà trẻ của tôi ơi! Ngài tới! Tớ chờ cậu đến tóc trắng như tuyết ~ Cậu á! Chính là cậu! Làm sao nhắn lại cho tớ!” cho hết lời còn tặng thêm khuôn mặt tức giận trong khung tán gẫu riêng.

      Cái gì mà đợi đến tóc trắng như tuyết, Lạp Lạp cậu vốn chính là nữ kiếm khách tóc trắng mà.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 25:
      Nhưng là vì trấn an cảm xúc kích động tức giận công tâm của Lạp Lạp, Miên Miên quyết định giấu diếm mình ngủ xe, tránh nặng tìm sốt ruột hỏi: “Thế nào? Nội môn xảy ra chuyện gì?”

      Thấy đoạn đối thoại có khoảng trống, Miên Miên mới có cơ hội quan sát chút hình ảnh trò chơi. Hả? nghiêng người tập trung nhìn vào, phát kênh thế giới phần đông người chơi đều hẹn mà cùng thảo luận về danh hiệu nhân vật.

      Trong lòng mơ hồ nảy lên tia bất an, Miên Miên nhíu mày chần chờ chứng thực: “Môn chủ…… Tiêu Dao ấy xảy ra chuyện gì sao?” Trong thế giới tình cảm quần chúng mãnh liệt, thảo luận khí thế ngất trời, vừa thấy chỉ biết tình huống tầm thường.

      Lạp Lạp trả lời làm cho Miên Miên chấn động.

      ấy bị trộm tài khoản!”

      câu ngắn gọn như vậy mà Miên Miên nhìn liên tiếp ba lần mới tiêu hóa được, từ bên cạnh máy tính thuận tay rút tờ giấy ăn lau ngón tay dính đầy dầu, hai tay rất nhanh gõ bàn phím: “Đây là có chuyện gì? ấy phải phải tham gia Thí tiên đại tái sao? Làm sao lại bị trộm tài khoản chứ?” Chữ gõ tới nửa, mở bảng danh sách thành viên môn phái ra xem xét, “ đúng, ID của ấy biểu còn mạng” Đêm nay nội môn lên mạng rất nhiều, hình ảnh của Thối Kiếm Tiêu Dao cũng là trong đó.

      Đối mặt với nhiều nghi vấn của Miên Miên, tốc độ gõ chữ của Lạp Lạp cũng nhanh đến kinh người, cầu làm cho tin tức bát quái truyền khắp từng góc Địa Cầu trước tiên. Duới xúc động phẫn nộ cấp thiết giải thích của , Miên Miên dần dần hiểu hết chuyện từ đầu đến cuối.

      ra vì tham gia Thí tiên đại tái lúc bảy giờ tối, Thối Kiếm Tiêu Dao bốn giờ chiều cũng lên trò chơi, vì trận thi đấu làm chuẩn bị cuối cùng. Nhưng mà chạng vạng sáu giờ chuyện ngoài ý muốn xảy ra: đột nhiên nhận được hệ thống nhắc, tài khoản của đăng nhập ở nơi khác, vì thế bị log out. Thay đổi gấp như vậy khiến cho tức giận thôi, hoảng hốt hỗn loạn, tài khoản này lại có hơn hai năm tâm huyết của . Nhưng dù sao cũng là lão điểu có kinh nghiệm sa trường, sau khi từ cực độ bối rối miễn cưỡng trấn tĩnh xuống, thông qua xác thực an toàn mật mã đăng nhập trò chơi lần nữa. Lần này bị log out nữa, nhưng làm cho người ta đau lòng là, trang bị cực phẩm của tài khoản này, toàn bộ cánh mà bay……

      Khiếu nại, vô dụng. Liên hệ phục vụ khách hàng, vô dụng. cầu điều tra lấy số liệu, vô dụng. Bởi vì theo đủ loại dấu vết cho thấy, kẻ trộm tài khoản này là từ kênh thông thường đăng nhập lên, đối với tài khoản của Thối Kiếm Tiêu Dao có thể như lòng bàn tay.

      “Vậy Thí tiên đại tái, ấy bỏ quyền?” đường Miên Miên đưa ra câu hỏi. Kỳ cũng là biết còn cố hỏi, trang bị có, còn có thể lấy cái gì cùng người ta đánh.

      Rất thảm thiết, trang bị hoa lệ lệ cứ như vậy mất , làm người ngoài cuộc như Miên Miên cũng cảm giác đau lòng vô cùng. Đổi lại là , tâm cũng chết.

      “Đúng vậy, bỏ quyền” Lạp Lạp xác minh dự đoán của Miên Miên, tiếp tục thêm mắm thêm muối giảng lại tình huống ngay lúc đó là vạn người náo động như nào, người thần bi phẫn ra sao, thanh tiết bi tráng ra làm sao. Cuối cùng Lạp Lạp bổ sung câu, làm quần chúng vây xem bình thường, chính mình đối với kiện lần này có đặc biệt khắc sâu, cảm thấy áp lực rất lớn.

      Khi Miên Miên vừa định đặt câu hỏi lần nữa, Thối Kiếm Tiêu Dao sau khi chuyện xảy ra vẫn trầm mặc rốt cục lên tiếng trong bang phái.

      [Bang phái] Thối kiếm Tiêu Dao: Cám ơn mọi người quan tâm, ta sao. Thân là môn chủ Huyền Hư Môn, ta thể lấy vị trí nào của trận đấu, là ta có lỗi với mọi người. Tạo thành cục diện như hôm nay, ta nguyện ý mình gánh vác hậu quả xấu. A, ra trước đó Thượng Quan nhắc nhở qua, là ta chính mình chấp mê dứt khoát…… Quên , nữa, ta có việc, out trước.

      Nửa phút sau, Thối Kiếm Tiêu Dao rời khỏi trò chơi ở phần đông tiếng an ủi.

      loại suy đoán mơ hồ , như như thong thả lên mặt nước, nhưng ngay tại khoảng cách chân tướng chỉ có cách biệt như mảnh giấy, khi sắp miêu tả sinh động, lại có dấu vết lại lắng xuống đáy nước lần nữa. Đầu óc Miên Miên chứa nhiều ý tưởng phỏng đoán như đèn kéo quân thần tốc qua lại, từng cái bị nghiệm chứng, lại từng cái bị phủ định, cứ tuần hoàn ngừng.

      Lạp Lạp phát được nỗi lòng hỗn loạn của Miên Miên, trực tiếp làm việc chủ yếu: “Tiểu Ngư, cậu có biết là ai trộm trang bị của Tiêu Dao ? ra làm cậu chấn động!”

      Miên Miên di chuyển bảng danh sách thành viên môn phái, phát người kia quả nhiên thoát khỏi bang phái. Đến tận đây, đáp án vô cùng ràng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :