1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cừu Cừu anh yêu em - Tôi muốn ăn Sushi (112 chương + 11PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 15:

      Miên Miên làm hạng mục phiên bản beta sắp tới cho《Họa hồn》, mấy ngày nay toàn bộ bộ phận mỹ thuật tạo hình đều tiến nhập vào trạng thái cỏ cây đều là binh lính. Viết đề án mã tự đến hộc máu, cầm bút vẽ tranh đến rút gân, khí khẩn trương ngưng trọng bao phủ ở toàn bộ bộ phận.



      Chị Vân có lệnh: Vì có thể thuận lợi vượt qua phiên bản beta, hy vọng mọi người có thể tự giác hoàn thành kế hoạch công tác trong ngày, theo nổi tiến độ xin mời các đồng nghiệp ở lại tăng ca đến khi hoàn thành.



      thực tế, chỉ cần là người làm việc liên quan đến trò chơi, có người nào là thể nghiệm qua tư vị tiêu hồn của việc tăng ca, gần như mỗi người đều tập mãi thành thói quen, đối với loại an bài này của công ty, người liên can coi như là có câu oán hận nào.



      Miên Miên từ sau khi chuyển thành chính thức, nhiệm vụ công tác cũng tùy theo đó mà gia tăng, trọng trách vai bắt đầu nặng nề hơn. Trước kia hai ngày thậm chí ba ngày mới vẽ ra được bức tranh thô, người khác cũng cái gì, dù sao cũng là mới tới thôi. Nhưng tại có chức danh, lại gặp thời kì đặc biệt này, thời gian thoải mái tiêu dao ngày xưa trở lại nữa.



      Đêm nay, khi Miên Miên làm xong công việc, là bảy giờ mười lăm phút tối, trong văn phòng rộng lớn như vậy chỉ còn lại thưa thớt mấy người, có vẻ tĩnh mịch vắng vẻ.



      Sau khi lời từ biệt với nhóm đồng nghiệp, Miên Miên đứng ở trước thang máy thở ra hơi.



      Tuy rằng sớm có dự cảm, nhưng công việc của họa sĩ quả nhiên cũng thoải mái đâu. Cũng bảy giờ hơn, biết bọn Lạp Lạp login chưa? Miên Miên lấy điện thoại cầm tay ra nhìn giờ.



      “Ting, ting!”



      Thang máy đến, Miên Miên chạy nhanh ném di động vào trong túi xách, ngẩng đầu cất bước —— thế nhưng sau khi nhìn thấy người đàn ông đứng trong thang máy, bước chân lại cứng ngắc tiến lên được.



      Cư nhiên là Hỏa Nhạ!



      Miên Miên tuyệt vọng. Ông trời ơi, ngài luôn cố ý đùa giỡn con sao? Cố ý an bài cho con gặp lại người mà con rất muốn nhìn thấy, sau đó quan sát phản ứng của con làm trò vui chứ gì? Tiên giới rất tiêu dao, cũng đừng có việc gì ra đe dọa lương dân bách tính chứ!



      Miên Miên cứ có vẻ mặt bi tráng như vậy đối diện với Hỏa Nhạ, chậm chạp chịu vào trong thang máy.



      Loại tình cảnh quỷ dị này diễn ra liên tục sau ba giây, Hỏa Nhạ mở miệng: “Cửa phải đóng”



      Nhìn đến cửa thang máy sắp đóng lại, buổi sáng mỗi ngày Miên Miên đều luyện tập chen chúc trong thang máy nhanh chóng chui vào —— phản xạ bi ai có điều kiện mà, sau khi vào nhầm “Hang hổ”, Miên Miên hối hận muốn nằm úp sấp xuống sàn.



      Thang máy bình ổn xuống. Cùng hít thở khí trong thang máy chật hẹp như vậy, toàn thân cao thấp Miên Miên giống như có ngàn vạn con kiến bò bò bò, bức rức cực kỳ. Ngược lại, Hỏa Nhạ bình tĩnh thong dong duy trì tư thế ban đầu, lưng thẳng như cây trúc quan tâm hơn thua.



      “Giám đốc, khéo quá” Miên Miên kiên trì lên tiếng. Được rồi, thừa nhận là có chút giả tạo, thế giới người trưởng thành quả nhiên tràn ngập hư tình giả ý.



      “Ừ” Hỏa Nhạ lên tiếng.



      Cần phải vì chuyện lần trước lời xin lỗi …… Miên Miên thầm nghĩ. Bản thân sợ tội mà chạy quả có chỗ đúng, biết sau đó xử lý như thế nào? Quần áo đều bẩn……



      Khi nghĩ đến quần, ánh mắt Miên Miên tự chủ hướng “chỗ nào đó” của Hỏa Nhạ, lướt nhìn thoáng nhìn sau đó lại cuống quít thu hồi tầm mắt, mặt đỏ tới mang tai trong lòng kêu rên: A a a, mày là đại sắc nữ biết xấu hổ!



      Miên Miên đột nhiên cảm thấy khí trong thang máy rất loãng, làm cho có phần thở nổi: “Cái kia…… Giám đốc, lần trước, là rất xin lỗi” Hy vọng đại nhân chấp với tiểu nhân, việc này cứ như vậy quên .



      Hỏa Nhạ nhìn mặt tròn trĩnh của Miên Miên nhiễm rặng mây đỏ, chậm rãi lộ ra nụ cười “Như mộc xuân phong”: “ sao, cần để ở trong lòng” câu đúng mức biểu ra thủ trưởng khoan dung cùng phúc hậu.



      ràng cười đến dễ nhìn như vậy, vì sao Miên Miên lại cảm thấy kinh tâm động phách, tóc gáy dựng thẳng chứ, hay là có tật giật mình nên mới sinh ra suy tưởng đây?



      Sau khi ra khỏi thang máy, hai người trầm mặc qua đường lớn, giữa khí quỷ dị dọc đường, Miên Miên lộ vẻ xấu hổ, cuống cuồng : “Gần đây…… Gần đây thời tiết rất tốt!”



      Vừa mới xong, tia chớp xẹt qua phía chân trời, lập tức vang lên tiếng sấm rền vang. = = ”



      Hỏa Nhạ nhìn thời tiết bên ngoài mưa gió sắp đến, thản nhiên liếc cái, hơi hơi trào phúng nhếch khóe miệng lên: “Quả nhiên rất tốt”



      xong xoay người tới hướng gara, lưu lại Miên Miên càng ngày càng xấu hổ.



      đứng thềm đá đại sảnh, ngơ ngác nhìn từng đám từng đám mây đen lớn từng bước cắn nuốt bầu trời ảm đạm, tiếng gió tiếng sấm hỗn tạp vang lên, mưa rơi tí tách mặt đất như đoạn tuyệt những viên trân châu, cũng biết trải qua bao lâu, mưa thưa thớt dần dần trở thành mưa to như trút nước, toàn bộ trời đất bị hơi nước bao phủ đến mơ hồ .



      Miên Miên cúi đầu ảo não nhìn giày cao gót màu nhung đỏ mình quyết tâm mua sau ngày được chuyển thành chính thức, mới đến tháng phải chịu khảo nghiệm tàn khốc của cơn mưa, là sinh mệnh lầm lỗi.



      Bắt taxi sao?



      Khi liên tưởng đến xe taxi làm phấn chấn lòng người tiếng vang “Ting ting ting”, nông dân cá thể Miên Miên ý thức được mà ngẩng đầu. tốt thuần phác tiết kiệm, có nguyên tắc, có kiên trì của mình, thể cổ vũ việc xa xỉ thái quá, tác phong sai ham ăn biếng làm, bắt taxi vẫn nên miễn .



      Đợi mưa tạnh sao?



      Nhìn kiểu mưa này, cũng biết đến năm nào tháng nào, nhìn giờ, bảy rưỡi. Miên Miên rất tình nguyện ở tại chỗ này ngây ngốc chờ đợi. Nhưng trừ việc này ra, tựa hồ còn phương pháp khác.



      chiếc xe màu bạc ở trong mưa nhanh chậm về phía Miên Miên, dừng lại trước mặt , Hỏa Nhạ mở cửa kính xe ra, với Miên Miên bên ngoài cửa kính: “ lên



      “Hả?” Miên Miên thực ngoài ý muốn.



      “Chẳng lẽ muốn đứng ở nơi đó đợi cho mưa tạnh sao?” lạnh giọng .



      “Việc này…… ra……” ra cần tốt như vậy……



      Trong mắt Hỏa Nhạ lên tia kiên nhẫn, Miên Miên rùng mình, nghe lời lao xuống khỏi thềm đá mở cửa xe.



      xe, hai người cách xa nhau đến hai mươi cm, giống như hơi có chút động tác va chạm vào nhau. Trong mũi Miên Miên tất cả đều là mùi vị hơi thở nam tính của , hại mắt liếc ngang liếc dọc lại dám dừng lại khuôn mặt lạnh lùng kia, nhìn đồng hồ tinh xảo cổ tay . Vốn tưởng rằng người tinh xã hội như vậy, đều thích đeo những thứ biểu hiển khí phách, thể tưởng được cũng là thứ tinh xảo của thương hiệu bình thường.



      Lúc này chủ nhân đồng hồ chỉ chuyên tâm lái xe, mày kiếm đen dày có ra nếp nhăn , biết suy tư vấn đề gì liên quan đến vận mệnh quốc gia.



      “Cho tôi địa chỉ” Hỏa Nhạ đột nhiên lên tiếng.



      Miên Miên sửng sốt, lập tức phản ứng lại, ra địa chỉ nhà trọ mình thuê.



      Phù, là đáng thương cho trái tim bé của .



      Mỹ nam trước mặt, muốn mơ màng hết bài này đến bài khác là gạt người, Miên Miên cũng là thế hệ bị ngôn tình tiểu thuyết đầu độc, chỉ cần xuất loạt mấu chốt chữ nam kim chủ, xe danh tiếng, bữa tiệc, trong đầu tựa như nhập đúng mật mã, phóng xuất ra ôm ấp tình cảm của thiếu nữ……



      Nhưng chứng minh Miên Miên suy nghĩ nhiều, việc này vốn dĩ có thể là tình tiết chuyện xưa chỉ có Miên Miên có gợn sóng kích tình, ngoài sở liệu đường bình thản về nhà.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 16:

      Khi xe đến khu phố nhà trọ, Miên Miên chỉ vào đường giao nhau phía trước, quay đầu với Hỏa Nhạ : “Giám đốc, có thể cho tôi xuống xe phía trước đó là được”



      Hỏa Nhạ theo lời dừng lại ở đường giao nhau.



      Miên Miên đẩy cửa xe, thấp giọng cám ơn: “Cám ơn đưa tôi về, ưm, tạm biệt” Ngay khi vừa kéo cửa xe, giọng của Hỏa Nhạ truyền đến từ phía sau ——



      “Đúng rồi, tên là gì?”



      Động tác của Miên Miên dừng lại chút, nghe được câu hỏi bất ngờ của có phần kinh ngạc, nhưng nghĩ lại lại cảm thấy hợp tình hợp lý, vì thế thành trả lời: “Giám đốc, tôi tên là Nguyễn Miên Miên”



      Hỏa Nhạ kỳ quái nhìn : “Mềm nhũn?”



      “A, phải, là chữ Nguyễn có cái tai bên cạnh ——” Miên Miên nghiêng đầu, chỉ chỉ lỗ tai. Cùng loại tình huống như vậy từ đến lớn biết trải qua mấy trăm lần, giải thích vô cùng thuần thục. Chính là chưa bao giờ biết bộ dáng mình mở to hai mắt, nghiêng đầu rất dễ làm cho người ta liên tưởng đến loại động vật bé có mắt đỏ nào đó.



      Ánh mắt Hỏa Nhạ trầm lắng thâm thúy: “Ừm, là Nguyễn trong Nguyễn Triệu Tường”



      “…… Đúng vậy, Nguyễn trong Nguyễn Kinh Thiên”



      Hai người quỷ dị trầm mặc hồi, Hỏa Nhạ thản nhiên : “Như vậy, tạm biệt”



      Miên Miên miễn cưỡng lấy ô, chạy đến dưới mái hiên nhìn theo xe màu bạc rời , đột nhiên nhớ tới, mình vẫn giải thích thân phận cho 囧. Aizz, quên quên .



      Leo lên tầng năm, còn kịp cửa mở ra, trong túi xách phát ra tiếng rung, là tiếng di động vang. Miên Miên lấy ra thấy là mẹ gọi.



      “Mẹ, làm sao vậy?” Miên Miên bên tiếp điện thoại bên ở tìm chìa khóa trong túi.



      “Baby! Tan ca rồi à?” Giọng của bà Nguyễn tràn đầy sinh lực, “Ăn cơm chưa?”



      Miên Miên vào trong phòng, đặt túi sô pha: “Vừa trở về thôi, còn chưa ăn. Sao vậy?” ngồi xuống, biết mẹ có chuyện lên điện Tam Bảo.



      “Tuần sau con rảnh về nhà chuyến ” Bà Nguyễn .



      “Về nhà?” Miên Miên nhíu mày, “Có chuyện gì sao?” Quê hương của là thành phố Z phong cảnh tú lệ ở phía nam thành phố, cách thành phố G sống xa xa, gần gần, phải bốn tiếng xe.



      Bà Nguyễn lại đột nhiên đến những chuyện liên quan: “Baby, con còn nhớ Yến Tử hàng xóm trước kia ? Trước đây khi còn bé thường xuyên chơi với nhau, sau Yến Tử kia lại chuyển . Cũng chính con của dì Lâm con”



      Trong đầu Miên Miên lờ mờ ra khuôn mặt tươi cười, nhưng vẫn trong hồ lô của mẹ bán thuốc gì: “Còn có chút ấn tượng” Nếu mẹ cho nút thắt, Miên Miên đành phải từ từ đợi đoạn sau.



      “Mẹ mấy ngày hôm trước gặp dì Lâm đường, mới biết được, bà trước đó lâu ôm cháu ngoại!” Trong giọng của bà Nguyễn có kích động và thích ngưỡng mộ, “Bữa tiệc đầy tháng qua hơn mười ngày, rất náo nhiệt. chồng của Yến Tử là nhân viên chính phủ, có xe có nhà lại có gánh nặng gia đình, trách được kết hôn đến năm liền có con. Aizz, con cả đời mưu cầu cái gì? Còn phải có chốn về tốt đẹp. Yến Tử là người có phúc, gặp được người đàn ông có điều kiện tốt như vậy”



      Miên Miên nghe hiểu ra sao, cho có lệ câu: “Nghe qua Yến Tử bây giờ cũng tệ lắm nha” Nhưng có quan hệ gì với việc phải về nhà?



      Bên kia điện thoại yên lặng hồi, lại lần nữa truyền đến giọng của mẹ Nguyễn: “Baby, con cũng trưởng thành rồi!”



      ……



      Ý của bà Nguyễn là, hai mươi ba tuổi, lớn lớn , đổi lại ở thời đại phong kiến, đều là mẹ của vài đứa . Trai khôn dựng vợ, lớn gả chồng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, bà cũng phải muốn Miên Miên nội trong năm nay đẩy Miên Miên ra ngoài, chính là ít nhất phải có người chuyện đương bồi dưỡng cảm tình chứ? Thừa dịp bây giờ còn tuổi trẻ, việc này thể cho phép thay đổi, còn có thể lãng phí thời gian được, nhưng là vài năm sau? Liền ngoan ngoãn dừng lại, chờ bị người ta chọn . Con cả đời có thể có bao nhiêu thời kì hoàng kim? Tại thời gian đẹp nhất nên biết nắm chắc cơ hội, chẳng khác nào bắt được hạnh phúc cả đời!



      Cho nên bạn của con trai của đồng hương của đồng nghiệp của họ bà Nguyễn giới thiệu người đàn ông độc thân về các phương diện điều kiện cũng tồi, hy vọng Miên Miên cuối tuần sau có thể bớt thời gian về nhà chuyến, gặp mặt ta, cho dù coi như bạn bè đơn thuần tụ họp cũng tốt. Nếu Miên Miên ngay cả điểm ấy cũng nghĩ thông, chờ bà đăng báo đoạn tuyệt quan hệ mẹ con .



      ~~***~~



      “Cực phẩm nam kia làm sao bây giờ?!” Lạp Lạp vừa nghe đến Miên Miên phải về nhà xem mắt, phản ứng quan tâm đầu tiên vẫn như cũ là cực phầm trong miệng Miên Miên lần trước.



      Miên Miên mồ hôi như mưa, nghĩ rằng chấp niệm của Lạp Lạp đối với mĩ nam quả nhiên rất sâu. Trong đầu bắt đầu hồi tưởng Hỏa Nhạ vừa rồi đưa mình về nhà, lông mày tuấn lãng, mũi thẳng, đôi mắt thâm thúy…… Nghĩ đến điểm này, trong lòng lướt qua mạch nước ngầm khó có thể hình dung.



      Sau khi ngây ngốc vài giây, gõ lên bàn phím: “Cậu bậy bạ gì đó, tớ với ta căn bản có khả năng” Đúng vậy, Miên Miên cảm thấy mình và Hỏa Nhạ giống như là hai người ở hai thế giới khác nhau, chính là cơ duyên xảo hợp mà nảy sinh vài điểm giao hội, rất nhanh kiều quy kiều, lộ quy lộ [1].



      Lạp Lạp giống như tiếc hận thở dài tiếng, tiếp theo mắt lộ ra hung quang: “Tớ là cảm thấy thà xem mắt với cây gậy tre còn hơn với người đàn ông xa lạ, “Kéo ngay người trước mắt”, bắt lấy cực phẩm nam! Tìm cơ hội chuốc say ta, cưỡng gian ta, tiện đà chế ngự ta! Lúc đó gạo nấu thành cơm…… Oa ha ha ha!”



      Miên Miên cơ hồ muốn nằm sấp lên bàn phím, Lạp Lạp có phải bị lây bệnh tà ác của Đại thúc hay , cả đầu óc đều là những việc loạn thất bát tao.



      Cưỡng gian …… Chế ngự sao? Miên Miên phát huy sức tưởng tượng của ngựa thần lướt gió, tưởng tượng tình cảnh hoang đường này, lúc lâu sau, tự chủ được rùng mình cái, nếu có chuyện như vậy xảy ra, cảm thấy mình tuyệt đối là bị quá chén rồi bị chế ngự. Hỏa Nhạ là người đàn ông cường thế như vậy, rất khó tưởng tượng ta cam nguyện để cho người ta sắp xếp, mặc cho cá ngừ ăn thịt.

      ____________

      Chú thích:

      Tên nhân vật chính là 阮 绵 绵 (ruǎn mián mián) Nhưng Nguyễn – 阮 (ruǎn) lại đồng với Nhuyễn – 软 – (Ruǎn ) (mềm), đồng thời đọc lên tên của nữ chính (ruǎn miánmián) nghe qua chính là 软 绵 绵 (Ruǎnmiánmián) – mềm mại, mềm nhũn.

      Họ của Miên Miên có phần đầu giống cái tai nên ấy giải thích như vậy:

      [​IMG]

      Nguyễn Triệu Tường, Nguyễn Kinh Thiên là tên hai diễn viên.

      Kiều quy kiều, lộ quy lộ [1]: là ngôn ngữ địa phương, còn lưu hành rất nhiều nơi, là tiếng địa phương của nước Ngô.

      “Kiều quy kiều, lộ quy lộ” là tiếng địa phương của người Dương Châu, đại ý của nó là diễn tả thích hợp mà tuyệt dài dòng lộn xộn; làm việc, lưu loát thỏa đáng mà tuyệt vứt bừa bãi; nghĩ vấn đề gì, đầu óc nhàng khoan khoái mà tuyệt dài dòng. Cũng là báo cho người khác: , làm việc, nghĩ vấn đề gì, , hai là hai, là làm, hai bên phân biệt, phân biệt ràng, chứ “Lông mi râu mép ôm đồm”, “Cá tươi tôm ươn chung nồi” lộn xộn, dây dưa .

      Theo góc độ khoa học, Là phương thức tư duy, loại đối đãi cụ thể được, làm việc chuẩn tắc.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 17:

      “Được rồi, được rồi, con cừu ngây thơ” Lạp Lạp phát ra biểu tình cười gian lại đây, vẫn hưng trí ngẩng cao như trước “Có hồ sơ đối tượng cậu xem mắt hay , lấy lui làm tiến, lão nương giúp cậu xem xét chút”



      Miên Miên ngẩng đầu suy nghĩ: “ có, tớ hỏi tỉ mỉ. Nhưng bởi vì là bạn của con trai của đồng hương của đồng nghiệp của họ mẹ tớ, cho nên nghe nhân phẩm cũng tệ lắm……” Theo như cái này lực lượng quan hệ hàng xóm, bạn bè, thân thiết là rất lớn. Ở trong lòng Miên Miên nước mắt chảy ròng ròng.



      Lạp Lạp nghe xong cũng nhất thời nghẹn lời, cảm thấy lực lượng quần chúng là đáng sợ. Nhưng rất nhanh lại tỉnh lại: “Tiểu Ngư! Vậy cậu khi nào về? Còn có thể lên mạng ?”



      Miên Miên nhấp vào lịch máy tính, nghiên cứu rồi : “Chắc là về từ ngày 17 đến 19. Nhà tớ có Internet, cho nên cũng thể lên mạng. Làm sao?”



      “A ~~” Lạp Lạp thất vọng hô to, “Ngày 18 là Thí tiên đại tái đó!”



      Thí tiên đại tái, Miên Miên chỉ lần trước nghe qua từ trong miệng Vân Hinh Nhi, bình thường khi làm việc cũng hoặc nhiều hoặc ít biết được tổ hạng mục《Phi Thăng》gần đây bận về việc tổ chức và lập kế hoạch phục vụ cho giải thi đấu này. kiện này tái chế từ hệ thống game, áp dụng phương thức chơi mở cửa —— người chơi đăng ký dự thi có danh vị “Tháp Vong Hồn” bản đồ chém giết lẫn nhau, người sống sót qua cửa thứ nhất, mới có thể tiến vào tháp Vong Hồn tầng thứ hai, loại trừ như thế, cuối cùng có thể bình yên vô đứng ở tầng cao nhất chính là người chiến thắng cuối cùng.



      Nhằm đạt được công bằng, trận thi đấu này có quy định thay đổi, người dự thi chỉ có thể mang theo phát ba viên Bồi nguyên đại bổ đan hệ thống phát cho, dùng cho đến hết. Đáng lưu ý là, khi bị người khác giết chết, người tùy cơ tung ra vài món trang bị, ai giết người có thể làm của riêng. Điểm này là tạo thành nguyên nhân sôi động chủ yếu mà chưa có cuộc thi nào có.



      Nhưng mà, Miên Miên vô duyên với trận thi đấu này, chỉ là vì ngày đó phải hưởng ứng lời kêu gọi của mẹ về nhà xem mắt, còn bởi vì lần thi đấu này bởi vì “Tính nguy hiểm” có vẻ cao, chỉ có người chơi thần kì trở lên mới báo danh.



      Nhưng, Lạp Lạp có cùng quan điểm: “Cho dù thể tham gia, nhưng xem thi đấu cho nghiền á! Lần này cao thủ các đại môn phái khác nhau đều báo danh, khẳng định trò hay để xem! Hơn nữa Tiêu Dao, Vân Hinh Nhi, Tứ Hải Du Hiệp trong môn phái chúng ta đều tham gia…… A a! Còn có Thượng Quan Ám Ảnh! Đại thần đứng đầu Thượng Quan Ám Ảnh!” Lạp Lạp kích động vỗ bàn.



      thực ra, Miên Miên đối với trận thi đấu lần này phải vô cùng nhiệt tình, Thượng Quan Ám Ảnh tham gia dự thi hay lại chút nào quan tâm. Nhưng mặc dù như thế, môn phái của mình nếu có thể xếp thứ nhất, tự đáy lòng cũng cảm thấy vui mừng: “Tớ ngày 19 nhanh chóng trở về gấp, đến lúc đó có tình huống gì cậu gửi tin nhắn cho tớ biết ha” gõ số điện thoại di động của mình.



      lát sau, Lạp Lạp lại lên tiếng: “Được! Tớ lưu lại. A, hơn tám giờ, Tiểu Ngư, tớ ngày mai còn có việc, đêm nay phải xuống sớm”



      Đây đúng là chuyện ngạc nhiên, Lạp Lạp lướt mạng nhiều nhất lại có thể out sớm như vậy, phải biết rằng đối với ấy mà treo máy ngủ là chuyện như cơm bữa.



      Lúc này đây Miên Miên hơi kinh ngạc, nghi hoặc hỏi: “Sớm như vậy? Đêm nay tổ đội cậu cũng đến phải ?”



      “Ưm…… Việc này……” Lạp Lạp vẫn ăn ngay thẳng lại có thể quanh co, “Tình huống có chút phức tạp! Tớ về sau giải thích với cậu! Được rồi, tớ out!”



      xong, hình ảnh của ấy tối sầm lại.



      Miên Miên chớp chớp mắt, đành phải đóng cửa sổ đối thoại, sau đó mở bảng danh sách nhóm bạn tốt ra thử liên hệ những người khác. Nhưng chuyện kỳ quái xảy ra liên tiếp, hình ảnh của Tà Ác Đại Thúc lại cũng u ám. May mắn, Tiếng Đàn có mạng, gửi tin qua cửa sổ tán gẫu riêng: “Tiếng Đàn, đêm nay chỉ dư lại hai người chúng ta à?”



      Tiếng Đàn đáp lại: “Đại Thúc cả ngày cũng chưa lên, Lạp Lạp vừa rồi cũng log out”



      “Vậy còn đánh quái?”



      Tiếng Đàn trầm tư hồi: “Quên . Hai người cũng có gì mà đánh, đều tự làm nhiệm vụ thôi”



      Miên Miên cũng đồng ý với quan điểm của ấy.



      Nhưng quen tổ đội vô cùng náo nhiệt đánh quái, tại độc khó tránh khỏi có chút quen, bao lâu, Miên Miên bắt đầu cảm thấy có chút nhàm chán. Thầy thuốc quả nhiên là dựa vào chức nghiệp của đội ngũ, năng lực này tự mình đánh quái có chút ăn thua gì.



      Cúi đầu trầm tư, Miên Miên dứt khoát mở ra trang web chính thức của trò chơi, đăng kí tài khoản mới. Dù sao nhàm chán, kiếm tài khoản mới để chơi đùa, về sau cũng có thể bồi dưỡng quý danh.



      Trước ranh giới lựa chọn nhiệm vụ của tài khoản mới, Miên Miên nhớ tới lúc ấy vụng về ngay cả giới tính cũng chọn sai, chỉ buồn cười, nên thận trọng chọn “Nữ”. Phương diện chức nghiệp chọn hệ kim, tính công kích có vẻ cường đại, vì thế hùng đội mũ trùm mặc bộ đồ màu vàng lên trước mắt.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 18:

      Bởi vì phải lần đầu tiên chơi, khi Miên Miên bắt đầu làm nhiệm vụ của tân thủ vô cùng thuần thục, chỉ cần nửa tiếng, nhiệm vụ tân thủ thuận lợi hoàn thành.



      Rất nhiều người cũng như thế, Miên Miên luyện tài khoản phụ tính dùng để đánh quái ngừng để thăng cấp bậc, nó cũng rất thô sơ, điểm hiệu suất cũng quá thấp. Thời gian trước đó lên vẫn đơn tinh thần, Đại Thúc từng cho giữa “Điện Trường Sinh” có chỗ hệ thống BUG [1], chỉ cần dẫn quái dẫn tới nơi đó, là có thể “Dừng” khiến nó thể hành động, đến lúc đó tiến hành công kích gì với nó nó cũng hiểu phải đánh trả.



      Chỉ cần giết loại thú bậc trung, đạt được kinh nghiệm là có thể dùng tài khoản phụ liên tiếp thăng cấp, tại đây hoặc là loại hoặc kích thích, Miên Miên quyết định mạo hiểm đến trước điện Trường Sinh.



      Đối với tài khoản phụ yếu ớt mà , quái vật điện Trường Sinh vẫn có tính uy hiếp cao, khi Miên Miên gian khổ dị thường chạy đến địa điểm theo như lời Đại Thúc , lượng máu còn lại vạch khiến người ta nhìn thấy mà đau lòng. Miên Miên bổ sung chút lượng máu, ở trong lòng thề đến lúc đó đổi lại quý danh phải tới hung hăng chỉnh lại đám thú thấy mà bắt nạt này.



      Ngay tại lúc Miên Miên vừa định chạy ra dẫn quái, phía Đông Nam đại điện khiến chú ý, Miên Miên chăm chú nhìn lên, phát nơi đó có người chơi mặc đồ đen ngã vào giữa vũng máu bất tỉnh nhân .



      Bản năng người hành nghề y thúc đẩy Miên Miên về phía trước vài bước quan sát, việc này nhìn sao, vừa thấy khiến cho quá sợ hãi: Hắc Y Nam Tử lại chính là Thượng Quan Ám Ảnh!



      thể nào…… Miên Miên nhìn đến cảnh tượng này cũng mê man, phản ứng chậm chạp đến.



      Quái trong điện Trường Sinh mạnh mạnh, yếu yếu, nhưng như thế nào cũng có khả năng Thượng Quan Ám Ảnh cường hãn đến có thể bị đánh đến huyết tẫn nhân vong, hoặc là…… ta là bị người ta giết chết?



      Miên Miên cứ đứng tại chỗ bất động như vậy, giống như tự hỏi nên tiến lên thăm hỏi hay là nên nhân cơ hội chém thêm mấy đao.



      lâu sau, bất đắc dĩ thở dài tiếng, cẩn thận tránh khỏi chúng thú ra phía trước. Quên , xem như lần trước cẩn thận ngộ thương , bây giờ cứu ta lần, xem như hòa nhau . Bằng đối với người chơi cao cấp mà , chết lần kinh nghiệm cao thế mà lại tụt xuống làm cho người ta hận thể chết lại lần nữa.



      Khi Miên Miên mềm lòng vừa định tới cứu, mới giật mình thấy tại chính mình đều phải là thầy thuốc diệu thủ hồi xuân hệ mộc, mà là nữ hiệp hệ kim tay cầm lợi kiếm, còn gì đến cứu người, giết người cũng như nhau thôi.



      Sau khi đổi xong tài khoản, Miên Miên vội vàng chạy đến điện Trường Sinh, cảm thấy mình quả thực là Quan Thế hạ phàm, đại biểu tốt nhất cho việc lấy ơn báo oán.



      Thượng Quan Ám Ảnh, từ nay về sau chúng ta ai nợ ai. Miên Miên thầm nghĩ.



      phải là tài khoản phụ bé cần phải lo lắng hãi hùng, thú uy hiếp, hành động thi hành cứu người của Miên Miên khai triển thuận lợi. Nhưng theo thời gian trôi qua, Miên Miên cảm thấy cỗ khí tức màu xanh biếc vây quanh người mình càng lúc càng mờ nhạt, càng ngày càng mỏng…… Cuối cùng màn hình ra câu “Chân khí của bạn hao hết,【Khí hộ thể】mất hiệu lực sau hai tiếng”.



      【Khí hộ thể】là lá chắn phòng ngự cơ bản nhất của thầy thuốc, cũng là chút thương cảm đối thầy thuốc nhu nhược trong trò chơi này. Nay chân khí hao hết, phòng ngự có, đối với việc này, Miên Miên sớm có chuẩn bị tâm lý. Nhìn cấp bậc của , muốn làm cho người chơi cấp cao như vậy cải tử hồi sinh, quả có chút miễn cưỡng.



      Ngay cả sau khi nuốt hai viên “Ngưng thần hoàn”, Miên Miên tiếp tục thi triển Thanh tâm quyết với Thượng Quan Ám Ảnh, cũng biết qua bao lâu, khi Miên Miên bắt đầu cảm giác thể lực chống đỡ hết nổi, màn hình rốt cục ra tin tức hệ thống: Người chơi Thượng Quan Ám Ảnh thành công sống lại!



      Đến tận đây, 【Khí hộ thể】của Miên Miên giảm hiệu lực sáu tiếng.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 19:

      Miên Miên thầm thở phào nhõm, bình tĩnh nhìn thân hình cao lớn của Thượng Quan Ám Ảnh chậm rãi đứng lên.



      Thấy vậy, trong lòng Miên Miên khẽ động, cắn môi giải thích: “Ta ngang qua nơi này, thuận tay liền…… Ừm, ngang qua “Thuận tiện” liền cứu huynh” nên nghĩ nhiều. Miên Miên biết vì sao, gò má trắng nõn lại nhiễm hồng, nghĩ rằng mình là khó hiểu.



      Nhưng mà cứu cũng phải vì đợi phần thưởng hoặc là tán thưởng, cho nên khi nhìn đến bình an đứng thẳng lên, bắt đầu nảy sinh ý muốn . Vả lại hôm nay lực phòng ngự của giảm nhiều, nơi đây cũng nên ở lâu.



      Nhưng lúc này bên tai Miên Miên biên vang lên tiếng lạnh lùng như tấm băng mỏng của Thượng Quan Ám Ảnh.



      pha mì ăn liền. quên mở Thần hội tâm thông”



      【Thần hội tâm thông】trong miệng , tức là chỉ khi người chơi ở trước màn hình, pháp khí cũng có thể cảm ứng được ý chí chủ nhân, tự động tự giác ám sát thú. Đơn giản mà , chính là loại kỹ năng tự động giết quái.



      Nghe câu thoáng mang theo chút ý giải thích hàm xúc, Miên Miên rốt cục hiểu được vì sao có thể vào Top hai mươi, mà toàn đứng thứ nhất. Nào có người nào đứng ở nơi chất chồng quái cũng quản sống chết bỏ chạy ăn chứ? 囧



      Nhưng mà…… Pha mì ăn liền? Bây giờ sắp chín giờ tối, Thượng Quan Ám Ảnh phải là trạch nam [2] ? Miên Miên tưởng tượng thấy hình ảnh trạch nam đáng khinh bưng mì ăn liền ở trước máy tính “Sụp xì Sụp” húp, biết vạn nhất loại tưởng tượng vô lý này bị “Đội thận vệ của Thượng Quan” biết, gặp phải loại lên án công khai kịch liệt như thế nào.



      “Suỵt……” Miên Miên suỵt tiếng, sau đó dường như nhớ tới cái gì, đưa ra câu hỏi: “Huynh sao lại xuất ở trong này?” Với cấp bậc của , hẳn là địa đồ có nhiều quái cấp cao mới đúng.



      “Trốn người” Đáp lại lời ít mà ý nhiều.



      Bằng “Giao tình” tính là tình bạn của bọn họ, Miên Miên cũng hỏi kỹ lưỡng, vì thế tùy tiện đáp lại vài tiếng. Nghĩ rằng cũng có chuyện gì, cũng nên đổi sang tài khoản phụ thăng cấp.



      Nhưng ngay khi vừa định rời khỏi trò chơi đổi danh hiệu, giữa màn hình ra khung đối thoại: Thượng Quan Ám Ảnh đề nghị giao dịch với bạn, hãy lựa chọn Nhận, Từ chối.



      Miên Miên vì sao, nhưng vẫn nhấp nhận trước. Chỉ thấy Thượng Quan Ám Ảnh đem vũ khí ánh sáng màu lục lấp lánh thả tới mặt cột giao dịch, chờ đợi xác nhận.



      cần xem xét, Miên Miên nhìn qua ngoại hình chỉ biết vũ khí này uy lực kém, giá trị xa xỉ. chấn động, chút nghĩ ngợi liền nhấp “Hủy bỏ giao dịch”, sau đó phát sang ba dấu chấm hỏi.



      “Đây là Mộc Liên Trượng ta vừa lấy được, với ta mà là vô bổ, cậu cầm ” Thượng Quan Ám Ảnh thản nhiên , lại gửi đề nghị giao dịch.



      Miên Miên trừng mắt nhìn Mộc Liên Trượng phát ra tia sáng kỳ dị, khẽ cắn cánh môi, rơi vào rối rắm. Theo lẽ thường mà , ngang qua nơi đây “Thuận tay” Cứu người là có thể bỗng dưng nhận được đến kiện vũ khí đẳng cấp cao, nên hẳn là vui mừng quá đỗi, từ chối bất kính. Nhưng vốn trong lòng có tâm tính “ trả nợ” tiến hành thi cứu, nay tiếp nhận “Ân huệ” rồi, chẳng phải là lại tiến vào vòng tuần hoàn sao?



      …… Nhưng lại, nắm giữ khoa học kỹ thuật chính là nắm giữ sinh lực tối cao, Mộc liên trượng này đối với Miên Miên mà , chính là dụ hoặc trí mạng triệt triệt để để. Có nó, năng lực tự bảo vệ mình của thể nghi ngờ tăng thêm tầng.



      Bên kia Thượng Quan Ám Ảnh hiếm khi kiên nhẫn chờ đợi Miên Miên hạ quyết định, phảng phất như đối với do dự giãy dụa trong lòng hiểu ràng. Cuối cùng Miên Miên cắn răng, thu “Tang vật” vào. Nguyễn Miên Miên, đây là mày ngày thường có lòng từ bi, bình thường có luật nhân quả, là mày nên nhận được.Trong lòng rất AQ tự an ủi mình.



      “Cám ơn” Miên Miên lúng ta lúng túng lời cám ơn. chính là đứa trẻ ngoan biết lễ phép, biết lễ tiết.

      ____________

      Chú thích:

      BUG [1]: Là lỗi của game.

      Trạch nam [2]: Đàn ông chăm làm nội trợ, việc nhà.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :