1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cừu Cừu anh yêu em - Tôi muốn ăn Sushi (112 chương + 11PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 10:

      Mười giờ sáng, Miên Miên ngáp cái lớn.



      ổn, tối hôm qua vì làm nhiệm vụ kết đan ngồi đến 1 giờ đêm, phá hủy đồng hồ sinh học vẫn an ổn bảo trì nửa năm trong cơ thể, tại đầu óc bắt đầu phát ra kháng nghị giấc ngủ đủ.



      Dưới tình huống tinh thần chán nản, hiệu suất làm việc là thấp ghê gớm. Miên Miên dứt khoát buông bút cảm ứng xuống, quyết định đến phòng trà nước của công ty pha cốc cà phê nóng nâng cao tinh thần.



      vào phòng trà nước, nhìn hồng trà, trà sữa, bánh ngọt rực rỡ muôn màu trong tủ kính, Miên Miên lệ nóng quanh tròng.



      Cũng chỉ có loại thời điểm này, Miên Miên mới cảm nhận được cảm giác ưu việt của nhân viên trong công ty lớn. Thử hỏi, công ty nào chỉ là phòng trà nước, liền bố trí tựa như nhà ăn loại ? Công ty nào cung cấp cà phê hạt chất lượng tốt mà phải cà phê hòa tan? Công ty nào thuận theo khẩu vị khác nhau của nhân viên, tỉ mỉ chọn lựa đủ loại đủ kiểu hơn mười loại đồ uống thức ăn? Cho nên “Dịch Du” có thể phát triển với quy mô lớn cho tới hôm nay, cũng thể tránh mà liên quan với phương thức quản lý của các giám đốc. Có khi chút hạt cà phê bé , có thể thu phục lòng người.



      Miên Miên bị thành công thu phục bên ngâm nga khúc ca dao biết tên, bên vui vẻ đem những hạt cà phê vào máy xay cà phế, khi máy móc vận hành, bên trong dần dần tràn ngập hương vị cà phê nồng đậm, Miên Miên hít hơi sâu, lại thỏa mãn chậm rãi thở ra. hổ là hạt cà phê đến từ nơi sản xuất cao cấp, chỉ là mùi vị cũng làm cho người ta muốn hít vào đến say mê.



      Vừa định lấy cà phê xay ra, cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân trầm ổn lại cấp tốc, còn đợi quay đầu nhìn xung quanh, nam tràn đầy từ tính vang lên từ ngoài cửa ——



      “Pha cốc cà phê mang vào phòng tôi” Chủ nhân của giọng —— người đàn ông thon dài cao ngất, mặc âu phục màu xám đậm lạnh lùng dừng bước trước cửa, sau khi tùy ý liếc liếc nhìn mặt Miên Miên cái, bỏ lại câu, “Mới tới? Nhớ cần thêm đường” Vừa mới xong liền vội vàng rời .



      Toàn bộ quá trình này vượt qua 10 giây, mà tại 10 giây gấp gáp này, Miên Miên tự nhiên là ngay cả cơ hội chen vào cũng có.



      Giỏi cho người cường thế…… Miên Miên nghẹn họng nhìn trân trối. ta nên tự tin, cảm thấy mình nhất định biết ta sao? Tuy rằng…… quả biết ta.



      Cho dù là loại người để ý đến chuyện bên ngoài này như Miên Miên, cũng theo các loại cách thể tránh được cho biết người đàn ông vừa rồi qua chính là bộ phận nòng cốt của công ty —— Giám đốc bộ phận kỹ thuật. Người này họ Hỏa tên Nhạ, năm 27 tuổi an ổn ngồi vị trí giám đốc, phải dựa vào việc cha ta là tổng tài, cũng phải ta có hai bằng cấp MBA ở Mĩ, mà là hàng giá , năng lực lập trình xuất sắc cùng với năng lực quản lý cao minh.



      Nghe trước khi nhậm chức, nội bộ công ty từng trải qua trận gió nổi mây mù, số nhân viên thâm niên ngay từ đầu liền nhận định là dựa vào quan hệ vào ăn chơi trác táng, căn bản là có tư cách dẫn dắt toàn bộ đoàn đội bộ phận kỹ thuật, vì thế có cá nhân lòng mang ghen ghét, đối với có phê bình kín đáo, thậm chí mấy lần đối chọi gay gắt. Thời kì đó bộ phận kỹ thuật tựa như năm phe bảy cánh, hỗn loạn có trình độ, lung lay sắp đổ. Ngay khi toàn bộ mọi người trong công ty nghĩ rằng Hỏa Nhạ hết đường xoay xở, lại giống như chút để ý dùng số tiền lớn liên tục đề bạt vài nhân viên có thâm niên, đảm đương trợ thủ đắc lực cho mình, thậm chí là mấy người kia lúc trước phản đối kích liệt nhất. Loại hành động ngược đời này khiến tất cả mọi người mông muội, nhưng mà Hỏa Nhạ lại nhìn sắc mặt kinh ngạc của mọi người, dường như có việc gì mình giải quyết vài vấn đề còn sót lại trước kia của bộ phận kỹ thuật, trong đó bao gồm nan đề khả năng tải trọng của máy chủ khiến mọi người đau đầu. Đến tận đây, thực lực chân chính của , phải nhiều lời. Vì thế bình ổn được phong ba lớn này, từ nay về sau lặng yên tiếng động bình an dấu vết.



      người đàn ông, nếu có gia thế lớn, đó có thể là khởi điểm tốt của ta; nếu ta có được năng lực làm việc xuất sắc, có thể ta ngạo thị quần hùng; nhưng mà nếu ở cơ sở có đầy đủ hết hai điều trụ cột , lại còn thêm “Phong thái tuyệt vời”, “Diện mạo hiên ngang”, đó chỉ có thể , ta đến là tai họa cho muôn dân.



      Đàn ông cực phẩm như Hỏa Nhạ, nhất cử nhất động đều đủ để trở thành điều kiện thuận lợi làm đề tài câu chuyện cho nữ nhân viên trong giờ nhàn rỗi. Giữa tương truyền tai miệng, hình tượng cá nhân của Hỏa Nhạ dần dần bị thần hóa, cũng bay lên đến độ cao “Chỉ có thể nhìn xa, thể khinh xuất mà chọc vào”.



      Khi đó Miên Miên đứng giữa thời điểm thử việc nước sôi lửa bỏng, căn bản chú ý quá nhiều với nhân vật “Thần thánh” trong miệng nữ vương bát quái Tiểu Niểu, ấn tượng với chỉ dừng lại ở trình tự “Giám đốc đẹp trai cách vách” làm người ta giận sôi vì thiếu kiến thức. Nếu bổ sung thêm câu, chính là “Có vẻ như” diện mạo cũng tệ lắm.



      Mặc kệ là là thần hay là phật, lúc này Miên Miên thầm nghĩ cả gan khuyên can câu: Giám đốc đại nhân, tôi phải thư ký mà……囧

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 11:

      Nhưng trong mắt nhà tư bản hám lợi đen lòng, nhân viên bị bóc lột bất kể tuổi tác, hình dạng, thể trọng, toàn bộ đều chỉ có cùng khuôn mặt, mặt viết chữ to “Đến đây , đến đây dồn sức mà bóc lột tôi !”



      Miên Miên có bản lĩnh tiến hành đấu tranh giai cấp, chỉ có thể phát huy tinh thần A Q [1] an ủi chính mình: sao, phải chỉ là cốc cà phê sao, bổn nương đưa vào là được rồi. Phải biết rằng, tạm thời thỏa hiệp là vì về sau rất tốt cho mình!



      Bưng cốc cà phê đường hương vị tỏa ra bốn phía, Miên Miên dưới chú mục hoài nghi của mọi người lễ xuyên qua bộ phận kỹ thuật, trực đảo hoàng long [2]. Nhóm nữ nhân viên dọc đường thả ra ánh mắt ngờ vực làm cho Miên Miên sinh ra cảm giác trong tay mình phải bưng cà phê, mà là lựu đạn bom mìn.



      Đến mức đó sao? Miên Miên khỏi xấu hổ.



      Miên Miên ngừng lại trước cửa gỗ dày, theo tố chất thần kinh cúi đầu nhìn xuống, xác nhận tay là cà phê thể nghi ngờ, cuối cùng gõ gõ cửa trước mắt.



      “Mời vào” Giọng bình ổn của Hỏa Nhạ truyền đến từ bên trong.



      Khi Miên Miên bưng cà phê vào, dùng thời gian hai giây rất nhanh kiểm tra bốn phía: Văn phòng này khiến cho người ta cảm giác đầu tiên chính là rộng rãi sạch , ngay cả sàn nhà đá cẩm thạch màu trắng dưới chân cũng tìm ra vết xước, vẫn còn sáng bóng mới mẻ như cũ. Cảm giác thứ hai chính là đơn giản hào phóng, có trang hoàng xa hoa phô trương gì, chỉnh thể thiết kế chút dây dưa dài dòng nào, liền như tính cách người sử dụng, mạnh mẽ vang dội lại tràn ngập quyết đoán.



      Miên Miên thích loại phong cách trang hoàng này.



      “Giám đốc” Miên Miên nhìn vẻ mặt Hỏa Nhạ chuyên chú sau bàn làm việc, dừng chút , “Cái này…… Cà phê cần đây” Giọng điệu đông cứng điều khiển nổi giống như lo lắng quấy rầy công việc của . Tha thứ cho , phải có khiếu làm thư ký.



      Hỏa Nhạ sau khi thản nhiên quét mắt liếc nhìn Miên Miên cái, lực chú ý lần nữa trở lại máy tính: “Ừ, đặt lên bàn”



      Miên Miên tiến lên trước, theo lời đem cà phê đặt bàn gỗ màu đen. Sau đó giống như hạ quyết tâm nắm chặt nắm tay, ra sức ngẩng đầu, há miệng muốn —— nhưng mà “Cảnh đẹp” trước mắt, đem lời đến miệng tắc lại quay về trong bụng.



      …… Miên Miên rốt cục hiểu được, vì sao nhiều người phụ nữ vì người trước ngã xuống, người sau tiến lên, xông pha khói lửa. Người đàn ông này…… Bộ dạng cũng quá họa thủy . [Có câu hồng nhan họa thủy đó bà con]



      Ngũ quan tuấn lãng tinh tế khéo léo của Hỏa Nhạ khi được quan sát gần, lại càng hoàn mỹ đến nhìn thấy mà giật mình. Chỉ là nghiêng mặt chuyên chú làm việc, cũng làm Miên Miên luôn luôn “Thanh tâm quả dục” trong lòng nổ lớn tiếng. Đặc biệt cặp mắt kia, đột nhiên mắt thấy ánh sáng mát rượi như pha lê kia, thỉnh thoảng phát ra hào quang trí tuệ lóng lánh ra ánh sáng ngọc; nhưng khi thăm dò thêm, lại phát phía sau “Pha lê” là hồ nước lặng im sâu thẳm, chứa cảm giác cực hạn thâm thúy thần bí, làm cho người ta kìm lòng được muốn hướng vào chỗ sâu nhất tìm tòi nghiên cứu, nhưng mà biết chính mình sớm trầm luân như thế, bị lạc phương hướng……



      Trong lòng cả kinh, Miên Miên hung hăng lắc lắc đầu, muốn lắc cho tà niệm ra. Tuy rằng cũng có tính thực sắc [2], nhưng Miên Miên cũng muốn gia nhập hàng ngũ háo sắc giống như mắc hạn chờ mưa, rất đáng sợ.



      Sau khi mặc niệm ba lượt “Tất cả đều là mây trôi”, Miên Miên lại lần nữa cố lấy dũng khí, tính dùng lời lẽ chính nghĩa cho thấy thân phận mình ——



      “Giám đốc, tôi ——”



      “Nhạ, máy chủ của《Phi Thăng》lại treo!” Nhưng vào lúc này, tổ trưởng tổ vận hành & bảo trì lại ngay cả cửa cũng gõ liền xông vào, tự động xem Miên Miên ngơ ngác đứng ở góc, hổn hển với Hỏa Nhạ.



      Hỏa Nhạ mặt đổi sắc, vẫn vân đạm phong khinh như trước: “Tôi xử lý. Liên hệ với phòng máy móc chưa?”



      Đại Cương tiết hận vỗ mạnh cái lên bàn, nghiến răng nghiến lợi cáo trạng oán giận: “Liên hệ. Nhưng mà bọn họ là vấn đề này của chúng ta, muốn chúng ta kiểm tra lần nữa. Mẹ nó, mỗi lần đều trốn tránh trách nhiệm, tiểu tử này khẳng định là loại người làm đại nhân bụng no liền chạy mất dạng” Đại Cương càng nghĩ càng giận, thô bạo đá văng ra ghế dựa ngồi xuống.



      Hỏa Nhạ có đáp lại, ngón tay thon dài lướt nhanh bàn phím.



      “Mỗi lần đều là thời khắc mấu chốt xảy ra cố, còn cho người ta sống sao. Bên khách hàng đều nháo loạn ngất trời, tuần này là lần thứ ba, lần thứ ba!” Đại Cương hiền não mà túm túm tóc, thần sắc mỏi mệt.



      “Nếu lần này máy chủ trục trặc khiến số liệu của người chơi mất , liền bắt tay vào thương thảo việc bồi thường với khách hàng. Về phần bên phòng máy móc, để tôi ra mặt” Tầm mắt Hỏa Nhạ có rời màn hình máy vi tính.



      Đại Cương hận chưa tiêu lầu bầu vài câu, nhưng cũng tìm tìm thấy biện pháp giải quyết tốt.



      ________________

      Chú thích:

      A Q [1]: nhân vật trong truyện của Lỗ Tấn (A Q chính truyện).

      Trực đảo hoàng long [2]: Có trong điển tích về Nhạc Phi, điển tích này về trận chiến của Nhạc Phi thảo phạt quân Kim, sau câu thành ngữ này được lấy từ đó mà ra, ý của nó là trực tiếp tấn công vào sào huyệt địch.

      Thực sắc [3]: Ăn và sắc giới – tình dục.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 12:

      Miên Miên bị gạt sang bên có phần xấu hổ, ánh mắt lưu chuyển ngừng giữa hai người, thầm nghĩ: Ưm, hình như là bận, có lẽ rời trước là được rồi.

      Miên Miên dự định lặng lẽ trốn, đầu tiên là dấu vết lui về phía sau hai bước , sau đó cố ý thu lại biên độ động tác xoay người cất bước , nhưng, hiển nhiên coi thường độ trơn bóng của sàn nhà ——

      “A!”

      Cùng với tiếng thét chói tai thê lương, thân thể Miên Miên dưới ảnh hưởng của lực hút trái đất nghiêng về phía trước góc chín mươi độ, sau khi ý thức được mình sắp ngã sấp xuống, hai tay theo bản năng túm lấy mặt bàn —— nhưng mà tục ngữ phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí, Miên Miên tùy tiện tóm lấy, lại chạm vào cốc cà phê vẫn an tĩnh đặt mặt bàn, vì thế —— chất lỏng màu nâu đen lấy tư thái tuyệt đẹp trôi chảy, vô tư bắn về phía Hỏa Nhạ có cự ly gần nhất.

      Trong phòng thoáng chốc rơi vào trận trầm mặc.

      Miên Miên bị đau xoa xoa đầu gối đụng phải sàn nhà, chút ý thức đến bàn tay còn lại của mình còn túm đùi Hỏa Nhạ. Tiếp theo khuôn mặt nhắn phút chốc trắng xanh, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên, áo sơ mi trắng tinh của Hỏa Nhạ có mảng nâu đen bắn vào.

      Trước tội chứng vững như bàn thạch, Miên Miên thấp thỏm lo âu mở to hai mắt, ý niệm đầu tiên tiến vào trong đầu là: Chiếc áo này…… Có vẻ như rất đắt……

      Suy nghĩ đến tiền lương của mình tính là ít ỏi nhưng tuyệt xưng hơn hậu hĩnh, Miên Miên kịp nghĩ nhiều, tựa như tội phạm ngộ sát thất kinh lấy khăn tay ra, cả đầu đều là ý tưởng phải nhanh tiêu trừ dấu vết phạm tội.

      Nhưng tội phạm bé Miên Miên hoàn toàn phát , lúc này hình ảnh nửa quỳ ở dưới thân Hỏa Nhạ muốn có bao nhiêu mờ ám có bấy nhiêu mờ ám, muốn có bao nhiêu hương diễm có bấy nhiêu hương diễm, thế cho nên Đại Cương là người ngoài cuộc ánh mắt đều nhìn thẳng, miệng vẫn duy trì trạng thái kinh ngạc.

      “Đúng, rất xin lỗi…… Tôi cẩn thận……” Miên Miên liều mạng dùng khăn tay lau lau vết bẩn áo Hỏa Nhạ, thập phần ảo não giải thích. Aizz, nếu như ta cầu bồi thường, thức ăn tháng này phỏng chừng vô duyên với thịt. Lúc này Miên Miên uể oải đến cực điểm, tình tiết cổ lỗ sĩ như vậy sao lại xảy ra người mình chứ? bắt đầu cảm thấy bản thân mình sinh ra giống như cà phê, luôn luôn (Bi kịch) bị pha bên trong cốc. 囧

      “A, quần cũng dính vào chút” Miên Miên cúi đầu kinh hô, nắm khăn tay khẩn trương xuống ——

      “Đủ rồi” Ngay trước khắc ngón tay đụng tới quần, Hỏa Nhạ vẫn trầm mặc vươn cánh tay rắn chắc nhanh chóng chặn tay an phận của Miên Miên lại, mặt lạnh băng tuấn mỹ có cảm xúc dao động gì, nhưng lời ra lại lạnh lẽo giá băng: “Tôi hôm nay mới biết được, công ty chúng ta sau khi đưa cà phê vào còn có “Phục vụ” đặc thù đưa kèm. Hay là, đây là hưởng thụ duy nhất của cá nhân tôi?”

      Miên Miên sững sờ đối diện với cặp mắt lạnh giá kia, cố phân tích trọng điểm lời của . Phục vụ…… Đặc thù…… Đặc thù…… Phục vụ……

      “Ặc, cần tớ lảng tránh chút ?” Đại Cương xem diễn xiếc thấy nghiện vừa nghĩ đằng lại nẻo ra câu, mặt ra ý cười sắp tắc nghẹn rồi.

      Đinh đông! Thân thể Miên Miên tự chủ được run run chút, điện quang hỏa thạch, lý trí như nối mạch điện thành công cũng nhanh chóng trở về vị trí cũ. run rẩy cúi đầu nhìn vết bẩn quần Hỏa Nhạ, tâm như tro tàn: Vị trí này…… Nên là…… Trong truyền thuyết…… Chỗ mẫn cảm yếu ớt nhất của đàn ông …… =D, làm ơn, tiểu bạch Q quá à!!

      Miên Miên trong phút chốc mất hết can đảm.

      yên lặng đứng thẳng người, yên lặng đối diện ba giây với Hỏa Nhạ, yên lặng xoay người, cuối cùng lấy tốc độ chạy trăm mét phi nhanh thoát khỏi trường.

      Lưu lại hai người vẻ mặt khác nhau.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 13:

      Buổi tối khi tổ đội bốn người giết quái, Lạp Lạp sau khi nghe Miên Miên kể ra “ tích dũng” buổi sáng, cười đến thiếu chút nữa hết hơi.



      “Ha ha ha ha! Tiểu Ngư, tớ phát cậu rất có tài nha! Hình ảnh xấu hổ này với cậu hẳn là ấn tượng khắc sâu ?” Lạp Lạp bên đánh quái bên thảo luận ở tán gẫu riêng.



      “Phỏng chừng là nhanh hận chết tớ” Sớm thành thói quen với tính cách vui sướng khi người khác gặp họa của Lạp Lạp, Miên Miên vô lực buông thõng vai xuống. Bây giờ khi nhớ tới tình hình buổi sáng, liền xấu hổ và giận dữ muốn chết. A a a, được nghĩ nữa.



      Lạp Lạp phát ra khuôn mặt cười gian lại đây: “Mặc kệ nó. Dù sao có thể lưu lại ấn tượng khắc sâu chính là thành công bước đầu tiên. phải sao? Hô hô ~~”



      Trán Miên Miên lên vài đạo hắc tuyến, khóe miệng thậm chí có chút run rẩy: “ gì vậy, tớ chính là thanh niên tốt băng thanh ngọc khiết, tâm như gương sáng, cần như tớ có mưu đồ”



      “Hắc hắc hắc……” Lạp Lạp phát ra kiểu cười gian của tiểu ác ma, “Nhưng mà ta nếu đúng là cực phẩm như lời cậu , đem bắt cũng được xem như chuyện rất đẹp á. Cậu nghĩ , có bao nhiêu đàn ông có đủ vẹn toàn tiền tài và đẹp trai chứ, hiếm khi có người xuất trước mắt cậu, còn mau nắm chắc cơ hội? Cậu sợ bị trời phạt sao”



      Nắm chắc cơ hội? Miên Miên vừa nghĩ đến gương mặt Hỏa Nhạ lạnh lùng như băng vào buổi sáng kia, rét mà run.



      “Này, hai người bí mật tán gẫu cái gì? Thần bí quá ” Đại Thúc thấy Miên Miên và Lạp Lạp thời gian dài lên tiếng, liền đoán được ra bọn họ lại họp chợ.



      “Đàm luận về cực phẩm nam! liên quan đến huynh” Lạp Lạp cười hì hì trả lời.



      Động tác trong tay Đại Thúc tạm dừng lại, muốn lại thôi, cuối cùng vẫn được lời nào, rầu rĩ tiếp tục đánh quái.



      “Tiểu Ngư, linh thú của cậu cũng sắp nở rồi” Tiếng Đàn duy trì giọng điệu nhất quán bình tĩnh .



      Miên Miên vỗ vỗ trán, lúc này mới nhớ tới trứng phong sinh thú đêm nay là có thể ấp trứng thành công. là, đều do buổi sáng gặp chuyện kích thích quá mạnh, hại ngay cả chuyện trọng yếu như vậy cũng quên.



      Vội vàng chạy tới thành Thiên Nam, Miên Miên kích động nhấp vào NPC “Dưỡng thú nhân”, chỗ khung đối thoại của NPC ra đoạn chỉ dẫn: Ngư Hương Gia Tử, chúc mừng phong sinh thú của bạn ấp trứng thành công! Bạn có thể thông qua hình ảnh “Thương thành” ở phía dưới vì linh thú mua châu thuộc tính……



      Đọc qua những đoạn tin tức thao thao bất tuyệt có giá trị, Miên Miên trực tiếp nhấp “Nhận linh thú”, sau đó khẩn cấp triệu hồi ra.



      tiểu phong sinh thú toàn thân béo mập tuyết trắng, đôi cánh mỏng dài trong suốt xuất ở trước mắt Miên Miên, cũng giống như vô cùng thân thiết bay lượn quanh đỉnh đầu , bộ dáng trung thành và tận tâm. Miên Miên trong nháy mắt bị dọa đến.



      Làm linh thú đầu tiên của mình, tiểu phong sinh thú này tuy rằng có giá trị gia tăng kinh nghiệm cho chủ nhân, nhưng như thế nào cũng là trứng của thú đẳng cấp đỉnh cao, lực công kích bẩm sinh và lực phòng ngự đều so được với tầm thường, còn có cấp cao hơn so với những linh thú mới sinh khác.



      “Linh thú của ta nở!” Miên Miên mừng rỡ như điên ở “Kênh bang phái” tuyên cáo việc này. Làm người thể quên gốc gác, lúc trước là cao thủ nội môn dẫn dắt mình đánh Boss, mình mới có được linh thú. tại nở, tự nhiên nên phải với mọi người tiếng, chia sẻ vui mừng với người khác.



      Tiếng chúc mừng trong nội môn nhiều lên, trong đó lấy bọn Lạp Lạp càng nhiệt tình hơn.



      “Tiểu Ngư, Tiểu Ngư! Cậu tính đặt tên nó là gì?” Lạp Lạp hỏi.



      “Nếu là phong sinh thú, liền lấy cái tên có hài [1] ” Đại Thúc đề nghị.



      “Đúng đúng đúng! Đại thúc rất đúng” Lạp Lạp lập tức phụ họa, “Ưm…… “Tiểu Phong Tử” thế nào?”



      “Lạp Lạp, bây giờ cần muội đặt tên” Đại thúc trêu chọc .



      “Này! Sắc trư huynh phải chán sống chứ!” Lạp Lạp phát điên.



      “Muốn ta , gọi Tùng Đảo Phong , ba chữ đơn giản chứa nội tình văn hóa thâm hậu……”



      ……



      “Tiểu Ngư”



      Ngay lúc đại thúc và Lạp Lạp đấu võ mồm, dáng dấp thân ảnh thướt tha xuất ở phía sau Miên Miên. Miên Miên xoay người vừa thấy, lại có thể là môn chủ phu nhân Vân Hinh Nhi.



      ___________

      Chú thích:

      Hài [1]: đọc giống nhau, nhưng nghĩa khác nhau

      Giải thích ba cái tên:

      Phong sinh thú: 风生兽 – Fēng shēng shòu – Phong ở đây là gió, là phong trào, là tác phong.

      Tiểu Phong Tử: 小疯子 – Xiǎo fēngzi – Phong ở đây là điên rồ, thần kinh.

      Tùng Đảo Phong: 松岛风 – Sōng dǎo fēng – là phong trào, là tác phong.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 14:

      Đây đúng là khách hiếm thấy, tuy rằng Miên Miên từng có duyên gặp mặt ta, nhưng đều là sơ giao. Nay ta chủ động chuyện với mình, làm cho Miên Miên hơi có chút ngoài ý muốn.



      “Linh thú rất đáng ” Vân Hinh Nhi nhìn tiểu phong sinh thú cái, mỉm cười, “ chúc mừng cậu”



      “Cám ơn” Miên Miên khách sáo đáp lại.



      Đôi mắt đẹp của Vân Hinh Nhi lưu chuyển, dừng chút, tiếp tục : “Khi đó Tiêu Dao với ta muốn đánh Boss, ta liền cảm thấy trứng của phong sinh thú Lạc Vân Tiêm Giác cũng tuyệt đối kém, nay vừa thấy, quả thực như thế” Tầm mắt của ta từ linh thú chậm rãi chuyển tới mặt Miên Miên dừng lại, “ ra cậu đừng để ý, vốn dĩ tôi tính thu vào trong túi đó. Nhưng mà Tiêu Dao cậu sắp kết thành kim đan, đúng là lúc cần linh thú……”



      ta đến tột cùng muốn cái gì? Miên Miên nghi hoặc cau mày nghe tiếp.



      “…… Trong lòng tôi cũng nghĩ, thân là tiền bối, xác thực nên biểu ra tinh thần khiêm nhường cơ bản nhất, chiếu cố người mới trong môn phái chút. Ha ha” Ý cười tràn đầy khuôn mặt xinh đẹp của Vân Hinh Nhi nhìn ra tâm tư chân chính.



      Miên Miên trầm mặc, biết cái gì cho phải. Dựa theo như lời Vân Hinh Nhi , ta hình như phải tiếng “Cám ơn” mới đúng, nhưng lại cảm thấy lời Vân Hinh Nhi mang theo châm chọc, làm cho người ta sinh ra cảm giác có mũi tiêm đâm vào lưng. Nếu đem lời này của ta lý giải “Nếu phải cậu, linh thú sớm là vật trong bàn tay tôi”, có phải mình lại có lòng tiểu nhân hay ?



      Thấy Miên Miên lên tiếng, Vân Hinh Nhi chuyển đề tài: “Cậu có vẻ cùng bọn Lạp Lạp, Đại Thúc cảm tình tốt lắm, ta thường xuyên thấy các cậu cùng tổ đội chỗ. Thực làm cho người ta hâm mộ…… Làm cho tôi cũng rất muốn gia nhập với các cậu, ha ha!”



      “Ha ha” Miên Miên được tự nhiên cười gượng vài tiếng. Gia nhập bọn họ sao…… tại là đội ngũ bốn người lấy kinh nghiệm, sau khi hơn người gọi là gì? Năm đóa kim hoa sao? Miên Miên xấu hổ thôi.



      Vân Hinh Nhi tiếp tục tiếp, lại thay đổi ngữ điệu: “ giống tôi, luôn đơn lẻ bóng, Tiêu Dao luôn vội vàng thăng cấp, vì bảo trì vị trí thứ nhất của ấy, để lại cho tôi thời gian vừa thiếu lại vừa ít, aizz……” Mỹ nhân xong cúi đầu khẽ thở dài, mắt đẹp toát ra ưu thương động lòng người.



      Tiểu mỹ nhân ở trước mắt ảm đạm thương tâm, đàn ông bình thường hẳn là sinh ra lòng trắc , tiến lên thương hương tiếc ngọc. Nhưng đáng tiếc Miên Miên phải đàn ông, cho nên chỉ ngây ngốc an ủi vài câu: “ cần như vậy, tôi có thể thấy được Tiêu Dao là thực thích chị. Hoặc là chị có thể chủ động với ta cảm thụ trong lòng, tôi nghĩ ta hiểu chị” Ngay cả Miên Miên cũng hiểu được đây là câu an ủi theo khuôn sao cũ.



      Vân Hinh Nhi khẽ ngẩng đầu lên, loại tình cảm đau thương hơi nhạt , xuất ra khuôn mặt tươi cười thê lương: “ đến huynh ấy, loại chuyện này, bản thân tôi còn ràng sao” Con ngươi của mỹ nhân lại bắt đầu lưu chuyển, “Đúng rồi, Tiểu Ngư…… Tôi có thể mượn phong sinh thú của cậu nhìn ?”



      Miên Miên nghe vậy ngây ngẩn cả người, cảm thấy cầu này của ta là có chút quá đáng, hai người xưa nay có giao tình gì, dựa vào cái gì phải đưa linh thú của mình cho ta “Nhìn”? Đây phải ràng làm cho khó xử sao.



      “Vân Hinh Nhi, Tiêu Dao tìm



      Ngay khi Miên Miên lâm vào tình thế khó khăn, giọng nam hợp thời tới cứu , người tới —— Thượng Quan Ám Ảnh đứng ở chỗ cách hai người xa, thân thể cao ngất kiêu ngạo ở thu hút tầm nhìn của dòng người. Chính là có loại người như vậy, cho dù đứng ở trong đám người lời nào, cũng có thể tản mát ra khí tức mạnh mẽ.



      “Thượng Quan” Thấy thế, Vân Hinh Nhi thay biểu tình đau thương mặt, lập tức lộ ra nụ cười ngọt ngào dịu dàng. Vốn dĩ khuôn mặt xinh đẹp động lòng người giờ phút này càng thêm xinh đẹp thể nhìn ngắm.



      Thượng Quan Ám Ảnh nhìn ta phô trương ra ngàn vạn phong tình, lãnh đạm lặp lại: “Lưu ý tin tức nội môn, chồng của mực gọi



      Vân Hinh Nhi sợ run lát, lục qua khung chuyện phiếm của nội môn, sau đó mặt ra ý cười dịu dàng: “Xem đó, tán gẫu với Tiểu Ngư rất mê mẩn, đều quên nhìn tin tức chuyện phiếm rồi, ha ha. Đúng rồi” ta đột nhiên bình tĩnh nhìn Thượng Quan Ám Ảnh, “Thí tiên đại tái huynh tham gia ? Thượng Quan”



      Thượng Quan Ám Ảnh có lập tức trả lời, đôi con ngươi sắc bén dừng khuôn mặt diễm lệ của ta, lát sau môi mỏng ra hai chữ: “Đương nhiên”



      Sau khi đạt được câu trả lời thuyết phục Vân Hinh Nhi thản nhiên cười, vẫy tay lời từ biệt: “Được rồi, tôi trước. Tạm biệt, Thượng Quan, tạm biệt, Tiểu Ngư”



      Đợi Vân Hinh Nhi rời , tại chỗ đó chỉ còn lại hai người Miên Miên, Thượng Quan Ám Ảnh.



      “Vân Hinh Nhi này, cậu về sau vẫn nên ít tiếp xúc chút” lâu sau, Thượng Quan Ám Ảnh vừa vừa bắt tay vào trêu đùa hỏa điểu, giọng điệu chút để ý giống như căn bản phải đối thoại với Miên Miên, “Người phụ nữ này, cậu khống chế được”



      Giọng của Vân Hinh Nhi quá ngọt ngào và cử chỉ làm ra vẻ dịu dàng khiến Miên Miên quả khó hiểu, nhưng đối với lời này của Thượng Quan Ám Ảnh, vẫn là thể hoàn toàn lý giải.



      Nhìn ra vẻ mặt mê hoặc của Miên Miên, giọng điệu của Thượng Quan Ám Ảnh trầm xuống: “—— Huống chi, ta là người phụ nữ của huynh đệ, cậu tốt nhất nên có lòng mơ tưởng” Tuy rằng , nhưng Miên Miên dùng đầu gối nghĩ cũng biết nếu như ngoan ngoãn nghe lời, kết cục thảm vô cùng.



      Miên Miên nghe đến đó hơi buồn bực chút. đến là phụ nữ, căn bản có khả năng có ý nghĩ an phận với Vân Hinh Nhi, cho dù là có, ta cũng uy hiếp như vậy . Là người phụ nữ của Tiêu Dao cũng phải người phụ nữ của ta, khẩn trương như vậy làm gì, hiểu được tình bạn của đàn ông!



      Chậm ! ta là…… Cũng thích Vân Hinh Nhi ? Cho nên mới……? Miên Miên liên tưởng đến có loại khả năng kinh người này có thể tồn tại, trong đầu cũng rất nhanh thảo ra “Trời cao hỡi! Hai người em cùng người phụ nữ tính thế nào?” Kịch tính quằn quại, đau khổ. Ai nha nha, vậy ta bình thường biểu ra ngoài lạnh lùng với Vân Hinh Nhi là có thể hiểu được, thực tế trong lòng sớm vỡ nát, vết thương tích sẹo?



      Hỏi thế gian tình là gì, khiến người ta sống chết vì nhau. Miên Miên cảm khái lắc đầu thở dài, nhìn phía ánh mắt tràn ngập tình thương trìu mến của người mẹ.



      “Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta” Sắc mặt của Thượng Quan Ám Ảnh trầm, chán ghét cần nên lời.



      Miên Miên cười dịu dàng, loại tình cảm thương tiếc phát ra nồng đậm: “Ta đều hiểu được” Aizz, lại người đau khổ vì tình.



      Nhìn khuôn mặt nhu mì của “Người đàn ông” trước mắt này, Thượng Quan Ám Ảnh thêm cái gì nữa, vẻ mặt hung ác nham hiểm xoay người rời .



      Ngay khi ra sức rời , phía sau Miên Miên đột nhiên phát ra ba tiếng nổ “Ầm ầm ầm”, hoảng sợ xoay người xem xét, phát ba cây đại thụ chọc trời phía sau lại đổ hết xuống đất, bị lửa cháy hừng hực thiêu đốt.



      Nhìn thân ảnh càng lúc càng xa của Thượng Quan Ám Ảnh, Miên Miên nghẹn họng nhìn trân trối.



      Người đàn ông này…… Quả nhiên rất ác liệt!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :