1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cừu Cừu anh yêu em - Tôi muốn ăn Sushi (112 chương + 11PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      3.

      “Hở?” Miên Miên giương mắt nhìn nhìn sắc trời, bây giờ chưa đến năm giờ chứ?

      “Bây giờ về cũng có thể ăn cơm, hai con về sớm chút ” Bà Nguyễn che ống nghe chuyện với mấy người bên cạnh mấy câu, giọng ràng lại truyền đến lần nữa: “Được rồi, cứ như vậy . Tốt nhất là về bây giờ! Ha ha ha!”

      Dựa vào tình cảm mẹ con hơn hai mươi năm, Miên Miên dám cam đoan mẹ tuyệt đối chỉ đơn giản thúc giục bọn họ về nhà ăn cơm như vậy.

      Quả nhiên, khi Miên Miên bước vào nhà phát phòng khách nho thế nhưng toàn những dì dì ngồi chật nhà, gần như muốn đẩy cửa mà chạy. cần phải ! Đội quân tóc dài này khẳng định là hàng xóm láng giềng bạn bè thân cận mẹ triệu tập đến đây thị sát con rể tương lai.

      Vừa thấy nhân vật mục tiêu xuất , cả đám phụ nữ như muốn nổ tung, phòng khách nho phát ra những tiếng gầm kinh người, trường hỗn loạn.

      “A, đây phải Miên Miên sao! Ha ha, càng lớn càng xinh đẹp!”

      “Giới thiệu bạn trai của cháu cho dì Dung !”

      “Hôm nay đưa bạn trai đâu chơi?”

      “Miên Miên cháu về từ lúc nào? Kỳ nghỉ sao?”

      “Bạn trai cháu rất đẹp trai, còn mau giới thiệu cho chúng ta chút?”

      Đối mặt loại thế công dời núi lấp biển này, Miên Miên ngây ngốc đứng ở trước cửa ngượng ngùng cười, tùy tiện vài câu cho có lệ. tuy rằng trốn tránh, nhưng thân thể vẫn tự chủ được lùi về sau bước, nhàng đụng phải vòm ngực rắn chắc của người đàn ông đứng phía sau.

      Cảm giác được đôi bàn tay ấm áp ổn định thân thể của mình, ngoái đầu nhìn lại, phát lộ ra nụ cười khiêm tốn lễ phép với nhóm dì.

      “Chào các dì” rất trấn định chào hỏi, “Cháu tên là Hỏa Nhạ, là bạn trai của Miên Miên”

      nắm tay Miên Miên đến sô pha ngồi. Còn chưa ngồi yên ổn nhóm dì cũng xê dịch vị trí nhanh chóng vây quanh, hai mắt ngắm tới ngắm lui nghiên cứu Hỏa Nhạ triệt để từ đầu đến chân, cuối cùng nhóm dì kinh nghiệm phong phú loại duyệt biết bao nhiêu người thầm cho điểm rất cao.

      Bà Nguyễn thân là mẹ vợ dĩ nhiên cảm thấy vô cùng nở mày nở mặt, cam lòng ám chỉ tiện đà công khai: “Ha ha, đứa Hỏa Nhạ này nha, phải tôi khoe khoang, tôi đúng là tìm ra tật xấu gì. Biết lễ phép, phẩm hạnh tốt miễn hỏi, tuổi còn trẻ đảm nhiệm chức giám đốc công ty lớn, dễ dàng mà!”

      “Ôi chao, trẻ tuổi như vậy cũng làm giám đốc công ty? Vậy đúng là rất giỏi” Bà Nguyễn thấy bà bạn Trần nghe vậy hơi chút lắp bắp kinh hãi, lại quan sát thấy ánh mắt Hỏa Nhạ có gì khác biệt : “Đúng là dễ dàng, người ra ngoài dốc sức làm rất vất vả đó, tại xã hội cạnh tranh kịch liệt như vậy”

      Bà Nguyễn đắc ý vênh váo khoát tay với bà ta: “ gì chứ, cha cậu ấy là tổng tài công ty, ngồi nghìn vạn gia đình, căn bản là cần sầu não loại chuyện này. Đúng , Hỏa Nhạ?” Bà cười tủm tỉm đợi Hỏa Nhạ chứng thực, tự động xem ánh mắt ảo não của con .

      Hỏa Nhạ lên tiếng, chỉ lẳng lặng mỉm cười đáp lại.

      Sau khi nhận được cam chịu của , tam lục bà ngồi hiển lộ ra thần sắc kinh ngạc, trong lòng đều nuốt hận thôi: Vì sao con mình lại tiếp cận với người đàn ông tốt như vậy chứ! Ông trời bất công mà!

      Trong giọng của bà bạn tốt Hoàng có chút ghen tỵ: “Miên Miên có phúc! Sau khi kết hôn khẳng định cần phải băn khoăn chuyện nhà cửa, tương lai cha mẹ chồng của cháu tài trợ thôi! Chút tiền ấy đối với bọn họ mà chỉ là gãi ngứa, ha ha ha……”

      Miên Miên nghe đến đó, rất thoải mái. rất muốn giải thích với bọn họ, tuy rằng gia cảnh dư giả, nhưng nhà của Hỏa Nhạ danh nghĩa đều là tự mình vay mua khiến cha mẹ phải bỏ ra nửa phân tiền. Nhưng ngại cho đối phương đều là trưởng bối, muốn phát tác, đành phải lộ ra nụ cười cứng ngắc.

      ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh vẫn trầm mặc mỉm cười, trong lòng biết là người thích giải thích.

      im lặng hình thành chênh lệch với khí náo nhiệt xung quanh, bỗng nhiên cảm thấy có chút khổ sở.

      vươn tay bé lặng lẽ nắm tay , lại bị phản thủ bắt lấy bàn tay mềm mại, cảm giác ấm áp làm yên ổn lòng người truyền đến từ lòng bàn tay , chậm rãi chảy vào trong cơ thể . Tuy rằng bờ môi của vẫn khép kín như trước, nhưng giống như nghe được giọng quanh quẩn ở bên tai:

      Miên Miên, sao cả.

      Thế giới bên ngoài của hai người, tam lục bà vẫn tiến hành thảo luận vô cùng sôi nổi.

      “…… ra tôi này, có tiền cũng hẳn là tốt! Bà xem A Tùng con ông Triệu dưới lầu , trước kia là tiểu tử thành , nhưng từ sau khi có chút tiền cả ngày ra ngoài chơi , người ngoan hiền như vậy bị tiền hại. Aizzz!” ra lời này là thím Dương luôn luôn biết giữ miệng.

      Dì Hoàng nhanh tới phụ họa, cũng cung cấp ra chuyện bát quái siêu bất ngờ phố: “Đúng vậy, đúng vậy! A Thảo ở tòa nhà đối diện cũng phải thế sao? vất vả gả cho ông chủ lớn, nghĩ rằng những ngày hạnh phúc cuối cùng cũng đến rồi, kết quả bây giờ còn phải rất khổ sao? Hơi có vừa ý bị đánh bị mắng, điều này còn chấm dứt, chồng còn chạy ra ngoài ôm vợ hai, chậc chậc, tôi đoán chừng bây giờ vợ ba vợ bốn cũng có……”

      Có người che miệng hô to: “Ai nha! Đây là sao? Trách được lần trước gặp con bé, trán nó đo đỏ, ra nó bị chồng đánh……”

      “Chồng con bé cũng là, phải là ỷ vào có chút tiền dơ bẩn sao!”

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      4.

      …… làm sao có thể sờ loạn!” Người bị hại phát biểu khiển trách.

      Hỏa Nhạ có hứng thú quan sát khuôn mặt nổi giận của , sau đó hai tay tách ra, rất thẳng thắn vô tư: “Vậy em sờ lại là được”

      Miên Miên sửng sốt. , sờ lại……?

      Tầm mắt khỏi bắt đầu chậm rãi di chuyển từ khuôn mặt lộ vẻ tươi cười của , lướt qua cổ và hầu kết, cuối cùng dừng hình ảnh ở vòm ngực . Rất khác biệt với đường cong của phái nữ, ngực nam giới bằng phẳng mà rắn chắc, đường cong thân thể cường tráng truyền ra sức mạnh làm người ta an tâm, giống như tựa vào đó có thể che hết thảy mưa gió.

      ngây ngẩn nhìn chăm chú lúc lâu. Tầm mắt theo bản năng tiếp tục trượt……

      Khi ánh mắt rơi xuống vòng eo , tự chủ được nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi nóng. Hơn nữa, bỗng nhiên lĩnh ngộ được, đàn ông ra cũng có thể rất gợi cảm……

      Lúc này Miên Miên làm quyết định rất sai lầm.

      Bởi vì ngăn cản được sức hút của trái đất, thời điểm tầm mắt của ngang qua vòng eo người đàn ông, cũng có lựa chọn đường cũ vòng vèo, mà là lựa chọn tiếp tục chuyển xuống.

      Kết quả, nhìn đến cái gì, có thể nghĩ.

      nhìn lúc lâu ước chừng năm phút, mới tỉnh táo lại phát ra tiếng hô từ trong mộng ảo, ý xấu hổ mặt ùn ùn kéo đến, vốn dĩ làn da trắng nõn giờ phút này sắp đỏ đến xuất huyết, lông mi cong vểnh ngừng run run. Ánh mắt của giống như chim sợ cành cong, hốt hoảng rút lui khỏi cái nơi làm cho người ta xấu hổ muốn chết kia. ngờ rằng khi vừa nâng mắt lên liền rơi vào bên trong đôi con ngươi đen nóng rực thâm thúy.

      Tim đập dồn dập.

      Hỏa Nhạ cách bước xa lúc này ánh mắt sáng quắc nhìn sát, trong con ngươi biết từ khi nào dấy lên chùm tia sáng kỳ lạ làm cho người ta run sợ, loại tia sáng rực rỡ chiếu rọi trong con ngươi luôn luôn trầm tĩnh của , rất lóng lánh lóa mắt. Tuy rằng hai người cũng va chạm chân tay, nhưng mơ hồ cảm giác được từ người phát ra hơi thở trói buộc, tựa hồ là dùng hết lực lượng cơ thể, kiệt lực đè xuống cái gì.

      Cho dù trì độn như , cũng ràng biết loại khí này tầm thường. Mặt đỏ hồng, cảm thấy mình gần như phải cái gì phá vỡ loại mê say này, nhưng che giấu được run rẩy trong lời : “Ưm, cái kia, bánh trôi sắp nguội……”

      Tuy rằng có ý đồ ngăn cơn sóng dữ, nhưng quá muộn.

      Mọi thứ đều còn kịp rồi.

      “Miên Miên, em nên quyến rũ

      Tiếng trầm thấp khàn khàn của đàn ông cùng với tiếng thở dài như có như truyền đến. Trước khi kịp phản ứng, xúc cảm ấm áp nhanh chóng phủ lên đôi môi , sau đó vòng eo được siết chặt, bàn tay to như kìm sắt vững vàng chế trụ vòng eo mảnh khảnh từ phía sau lưng, bị khóa ở trong lòng , có cửa trốn chạy.

      Cảm xúc ấm nóng quyến luyến tan bờ môi làm đầu óc trống rỗng. Nhiệt độ cơ thể của Hỏa Nhạ, xuyên thấu qua những tấc da thịt lộ ra ngoài, hơi thở thanh đạm của tràn ngập trong giác quan của , tê dại, hít thở thông.

      Hỏa Nhạ hôn nồng nhiệt liên tiếp ngừng khiến lui về sau từng bước từng bước, mãi đến khi hai người song song ngã lên giường. Thân hình nóng bỏng của đè lên , chỗ đôi môi giao hợp nhen nhóm lên ngọn lửa dâng trào, thể ngăn chặn.

      Sóng triều hoàn toàn xa lạ ập đến, mờ mờ ảo ảo cảm giác được thân thể chạy tán loạn dòng nước xiết khó mà hình dung, loại cảm giác mang đến sợ hãi này trong nháy mắt bao phủ toàn bộ trái tim, kinh sợ khiến còn sót lại tia lý trí: “Hỏa, Hỏa Nhạ, chờ chút…… Đợi chút……”

      Trận mưa hôn nhàng rơi vào chóp mũi, mí mắt, trán, những nụ hôn vụn vặt này mang đến từng trận ngứa ngáy, nhắm hai mắt, giống con mèo run rẩy, chấp nhận những ngọn lửa hừng hực ôn nhu thương tiếc.

      Giọng thuần hậu nam tính dễ nghe vang lên bên tai, dung nhập vào lời thề chân thành: “Ngoan, cần sợ hãi. Miên Miên, tin tưởng ……”

      Ngón tay thon dài cách tấc vải dệt mỏng manh hơi dao động, nụ hôn nóng bỏng từ đôi môi cánh hoa bắt đầu lan ra, vùi đầu vào hõm vai nhẵn bóng như tơ của , hít hương thơm thấm đậm lòng người, sau đó lại là nụ hôn nồng nhiệt.

      Giữa ý thức hỗn loạn, Miên Miên bỗng nhiên cảm nhận được nguồn nhiệt hết sức căng thẳng từ cơ thể , vì nhận thức này, da thịt toàn thân nhanh chóng nổi lên tầng đỏ nhạt, hai tay gắt gao nắm lấy mền dưới giường, cả người thẹn thùng tưởng chừng như sắp nổ tung.

      Nụ hôn dịu dàng mà nóng bỏng, tựa như những đóa hoa bay lượn rồi hạ xuống. Ngón tay người đàn ông, chậm rãi cởi bỏ đám cúc áo, cẩn thận mà lại tràn ngập tính nhẫn nại như là ở mở ra món quà trân quý chờ đợi lâu

      Miên Miên bị loại cảm giác kỳ dị xâm nhập vào cơ thể, từng chút từng chút ý chí thoát ra khỏi quản thúc, xoay quanh phiêu đãng ở giữa trung. mơ hồ ý thức được nên cần lập tức đình chỉ, thể tiếp tục! Nhưng…… Ở sâu trong nội tâm lại luyến tiếc loại cảm giác ấm áp này biến mất.

      Đột nhiên, ngực chợt lạnh. bỗng dưng mở hai mắt nhắm chặt ra.

      khí lạnh như băng kéo tới, thần chí trống rỗng chợt khôi phục vài phần. nhíu mắt nhìn, phát quần áo của mình biết bị cởi ra từ khi nào, mảnh da thịt trong suốt điềm đạm đáng kia bại lộ giữa bầu khí, nhìn cái sót gì. đột nhiên hít hơi khí lạnh, còn kịp kinh hô ra tiếng, liền thấy Hỏa Nhạ chậm rãi cúi xuống. Dịu dàng hôn lên từng tấc da thịt……

      trợn tròn mắt, chỉ nghe thấy đầu nổ Ong tiếng, nghe được bất luận tiếng động xung quanh nào. Theo động tác của hạ xuống, khí trong cơ thể trong nháy mắt bị hút hết, há miệng thở gấp gáp, cả người mềm mại vô lực, chỉ có thể ngừng run rẩy, run rẩy……

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      5.
      Mãi đến khi bà Nguyễn gõ cửa thúc giục ra ngoài ăn bữa sáng, mới lặng lẽ mở ra khe cửa, vươn đầu nhìn xung quanh chút, phát có nhân vật đáng nghi sau đó mới rón ra rón rén bước đến nhà vệ sinh.

      Rửa mặt xong, Miên Miên tiếp tục tránh ở trong nhà vệ sinh, rơi vào giữa cuộc giao chiến của thần và người. Tiếng thúc giục kiên nhẫn của bà Nguyễn truyền đến từ ngoài cửa, vội vàng lên tiếng, sau khi bần thần mới chậm rì rì ra ngoài.

      “Nhanh lại đây, đừng lôi thôi rề rà nữa, sữa đậu nành sắp nguội rồi” bàn cơm bà Nguyễn nhìn hướng con chậm rãi tới từ bên kia, bất mãn khiển trách.

      Bà Nguyễn ngồi cùng với ông Nguyễn xem báo, Hỏa Nhạ ngồi ở bên kia, bên cạnh có chiếc ghế trống. Miên Miên có lựa chọn nào khác, đành phải cúi đầu kéo ghế ra, ngồi bên cạnh .

      Hai người dựa vào rất gần, hơi thở nam tính quen thuộc hề báo hiệu gì phất đến, so với tối hôm qua thiếu phần nóng rực, thêm phần nhàng khoan khoái. Miên Miên dám nhìn mặt , cúi khuôn mặt nhắn nóng rực ra sức tiêu diệt món trứng muối, cháo thịt nạc trước mặt.

      Bà Nguyễn chú ý tới khác thường của con , cười với Hỏa Nhạ: “Hỏa Nhạ, ăn nhiều chút , tối hôm qua vất vả cho cháu, phải làm muộn như thế, ha ha”

      Tối hôm qua vất vả cho cháu, phải làm muộn như thế.

      Câu này cất giấu mấy từ then chốt, làm cho người nào đó có tật giật mình sợ hãi cả kinh, thiếu chút nữa đưa cháo vào trong lỗ mũi.

      Người đàn ông bên cạnh người nào đó dùng dư quang liếc nhìn cái, tia sáng trong con ngươi chợt lóe, mỉm cười với bà Nguyễn: “Phải làm muộn như vậy cũng sao, cháu cảm thấy ra nhiều mồ hôi cũng rất thoải mái”

      Người nào đó quay đầu hoảng sợ nhìn sườn mặt .

      Bà Nguyễn vừa lòng nở nụ cười: “Ha ha ha! Người trẻ tuổi các cháu thể lực rất tốt! Nhưng cũng dễ dàng, những thứ nặng như vậy, may mắn xoay nhiều khiến thắt lưng bị đau, ha ha”

      Mặt Miên Miên đỏ như lòng trứng, lén nắm chặt nắm đấm: Mẹ, con ràng mới bốn mươi lăm kg!

      Bà Nguyễn nghe đến tiếng lòng của con , tiếp tục : “Cháu tối qua cũng thử qua sao, cảm giác như thế nào? Cảm thấy có thoải mái ? thoải mái đổi cái khác

      Miên Miên đột nhiên trợn to mắt, khó tin trừng mắt nhìn mẹ.

      Hỏa Nhạ ngắm chút, khóe mắt lên ý cười nồng đậm, sau khi suy xét lại những chuyện lạ vài giây, mới chậm rãi : “Dạ…… Cảm giác rất tốt, co dãn đủ, cảm giác cũng tệ lắm” Dừng chút, giọng hiểu sao trở nên trầm thấp mê người, “Cháu tối hôm qua có thử qua chút, cảm thấy ý do vị tẫn [1]……”

      câu ý do vị tẫn, lưu lại vô hạn suy nghĩ xa xôi.

      “Khụ khụ khụ khụ!” Miên Miên lập tức bị sặc, ho khan mãnh liệt.

      Sau khi bà Nguyễn nghe được Hỏa Nhạ đánh giá, tâm tình tệ, tự động xem con ở bên cạnh giãy dụa sắp chết: “Nằm đó thoải mái như vậy sao? Vậy cháu có muốn thử lại chút nữa hay ?”

      “—— Con ăn no!” Rốt cục chịu nổi loại đối thoại câu hạn chế hai ý nghĩa này, ngây thơ ra sức đứng lên, đỏ mặt bỏ ra câu này vội vàng chạy khỏi bàn.

      Bà Nguyễn mở lớn mắt nhìn thân ảnh kích động của con , lại rời về phía bữa sáng mặt bàn còn lại rất nhiều, cảm thấy có chút khó hiểu: “Đứa này xảy ra chuyện gì, ăn chút như vậy no rồi?”

      Hỏa Nhạ nhìn thân ảnh hốt hoảng chạy trốn của , giữa con ngươi lên chút ý cười, chậm rãi đáp: “Có lẽ là ăn nhiều bánh trôi quá”

      Bà Nguyễn càng thêm khó hiểu, khỏi nhăn chân mày lại thầm nghĩ: Mình chỉ trao đổi chuyện về máy mát xa với Hỏa Nhạ thôi mà, chẳng lẽ đoạn đối thoại này có vấn đề gì sao?

      ~~***~~

      Hôm nay là ngày hai người trở về.

      Hai mẹ con thu dọn hành lý ở trong phòng, bên kia, Hỏa Nhạ xách túi du lịch ra khỏi phòng, dừng lại trước sofa ở phòng khách.

      sofa có người đàn ông trung niên mặt chút thay đổi ngồi yên lặng, trong tay ông cầm tờ báo vĩnh viễn xem cũng xong, tư thế này cũng duy trì lâu.

      Hỏa Nhạ cúi đầu nhìn ông, lễ phép : “Bác trai, chúng cháu , đợi xe lúc hai giờ”

      đáp lại.

      Hỏa Nhạ cũng để trầm mặc của đối phương ở trong lòng, ngược lại rảo bước tiến lên phía trước vài bước, ngồi xuống cách ông xa.

      Sofa nho , bởi vì đồng thời tiếp nhận hai người đàn ông trưởng thành, mà trở nên chật chội hơn.

      Hai người đàn ông tuy rằng ngồi cùng nhau, nhưng trao đổi lời nào. người chuyên chú đọc báo, người lơ đãng nhìn đồng hồ vách tường, nghiễm nhiên là hình ảnh hoàn toàn yên lặng.

      biết qua bao lâu, cuối cùng cũng có người tiếng đem phá vỡ loại ngưng trọng này:

      “Cậu với Miên Miên, là nghiêm túc sao?”

      Mặc dù biểu tình mặt vẫn có biến hóa gì, động tác tay cầm báo vẫn biến động như cũ, nhưng đây quả câu ông Nguyễn ra sau bốn ngày, câu đầy đủ duy nhất.

      Tầm mắt Hỏa Nhạ thu lại từ tường, nhìn người đàn ông bên cạnh qua tuổi năm mươi, nghe vấn đề như thế, trong mắt thêm vài phần nghiêm nghị, thoáng suy tư sau đó trầm giọng trả lời: “Cháu cố hết khả năng làm cho ấy hạnh phúc”

      Lúc này, ông Nguyễn phá lệ chậm rãi buông báo trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn Hỏa Nhạ, thần sắc đình trệ mặt biến mất thấy bóng dáng, thay vào đó là loại sáng suốt cùng với uy nghiêm sau khi tinh luyện qua bể dâu mà thành. Vẻ mặt ông gặp cơn sóng dữ sợ hãi, hai mắt lại những tia sáng lấp lánh cùng với ông lúc trước có thể phân ra làm hai người: “Nếu cậu sau này dám bắt nạt Miên Miên, đàn ông Nguyễn gia chúng ta bỏ qua cho cậu”

      Ít nhất, ông cũng thể tha thứ.

      Đối mặt với khí thế như núi của trưởng bối, Hỏa Nhạ biểu kiêu ngạo siểm nịnh, thần sắc nghiêm túc: “Cháu để cho loại chuyện như thế xảy ra”

      đem hết khả năng mình có bảo hộ , để cho phải chịu chút thương tổn nào.

      Ánh mắt hai người đàn ông, im lặng đọ sức trung, đều nỗ lực dò xét vào chỗ sâu nhất trong mắt đối phương.

      lâu sau, ông Nguyễn thu lại ánh mắt sắc bén đầu tiên, khuôn mặt lại ra thần sắc đình trệ như trước. Động tác của ông nhàng chậm chạp gấp đôi tờ báo, chậm rãi đứng lên từ sô pha, hai tay để tờ báo gấp lại sau lưng, sau đó cũng quay đầu lại bước ra khỏi phòng khách, chỉ để lại cho Hỏa Nhạ ở phía sau:

      “Nếu như vậy, bác an tâm rồi”

      ~~***~~

      Ngồi ô tô về thành phố G, Miên Miên đặt câu hỏi với Hỏa Nhạ ở bên cạnh: “Ba em vừa rồi cái gì với ?” Thời điểm thu dọn quần áo lơ đãng liếc thấy bọn họ chuyện trong phòng khách, nhưng ra có chút tò mò biết ba cái gì với Hỏa Nhạ.

      Hỏa Nhạ xoa cằm, trạng thái còn suy tư hồi: “Ý đại khái là, hy vọng có thể ở với em đến cuối đời” Dừng lại, lại cố làm ra vẻ huyền bí bổ sung thêm câu: “Cho nên……”

      “Cho nên?” chờ câu sau của .

      “Cho nên” liếc nhìn , bờ môi ra ý cười trêu chọc: “Về sau làm việc thể bỏ dở nửa chừng”

      mở mắt ngây ngốc nhìn , đầu óc nhất thời chuyển đến chỗ kia.

      Bỏ dở nửa chừng? là chỉ……

      ———— A!

      Sau khi nghĩ thông suốt câu có ý nghĩa thâm sâu này, khuôn mặt nhắn của Miên Miên nhanh chóng lên vài rặng mây đỏ. bỗng nhiên nghĩ lại đêm kia, người đàn ông này nhẫn kích động trong cơ thể, dịu dàng hôn trán mình, ngừng an ủi người chuẩn bị tâm lý đủ mà rơi lệ……

      Vì thế mãi đến cuối cùng, hai người chuyện gì cũng chưa xảy ra, điển hình cho phạm tội chưa thành công.

      Nhưng mà……

      Miên Miên bỗng nhiên nghiêng người ghé sát vào bên người Hỏa Nhạ, bờ môi khẽ khép mở, thấp giọng câu gì.

      Nghe vậy, con ngươi đen hiếm khi lên chút màu sắc kinh ngạc.

      Sau khi xong, tách khoảng cách giữa hai người cười e lệ với , cuống quít quay mặt qua chỗ khác nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.

      Hỏa Nhạ bình tĩnh chăm chú nhìn sườn mặt phiếm hồng của , sau đó, chậm rãi quay sang phía khác, chậm rãi hướng về phía trước……

      __________

      Chú thích:

      Ý do vị tẫn [1]: Thành ngữ, nghĩa chỉ còn có thỏa thuê, tận hứng, vui sướng. Đối với ăn thứ gì đó >o< còn cảm thấy chưa nghiền.



      ~~Hoàn~

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :