1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cừu Cừu anh yêu em - Tôi muốn ăn Sushi (112 chương + 11PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 111:

      Đối mặt với cảnh tượng hung mãnh như thế, Miên Miên nuốt nước miếng, bả vai gầy yếu hơi hơi sụp xuống…… liếc về phía Hỏa Nhạ, phát giác chỉ chuyên tâm ăn, hoàn toàn nhìn tình thế nước sôi lửa bỏng của .

      phải chứ, hay là vừa rồi ôn nhu đều là biểu giả dối sao?

      khí ngưng trệ xuống dưới, Lạp Lạp vội vàng nhảy ra cứu tình thế: “Đúng rồi, mọi người biết ? Nghe bang chủ Phong Khế Bang cùng vợ Phong Thanh Thanh của ta kết hôn ngoài đời, ngay tại lễ Noel đó”

      Mặc kệ mọi người có cảm thấy hứng thú với đề tài này hay , tóm lại phản ứng của mọi người đều rất nhiệt liệt.

      “Á, phải chứ? Chính là Phong Tàn Dạ của Trứ Phượng Thiên Chư Thần Kiếm phải ?”

      “Tôi thấy ảnh chụp của Phong Thanh Thanh, quả mỹ nữ”

      ra bọn họ sớm phát triển ngoài đời rồi, theo tôi được biết hai năm”

      “Việc này có gì ngạc nhiên, chị rể tôi quen nhau trong trong trò chơi……”

      khí đông lạnh phút đồng hồ trước được nỗ lực hòa tan, khí bên trong lại thân thiện hơn.

      Ngay tại lúc mọi người bảy miệng tám lưỡi chuyện phiếm, Phong Vũ Tử Yên hề có dự liệu gì đứng lên, nở nụ cười với mọi người, chỉ vào cửa : “Rất xin lỗi, tôi toilet chút” Vừa mới xong, dáng người yểu điệu vòng qua bàn tròn về phía trước, nhưng khi qua bên người Miên Miên, lại đột nhiên dừng bước, nghiêng người dịu dàng : “Tiểu Ngư, có thể cùng tôi ? Ý thức về hướng của tôi tốt lắm, ha ha”

      Lời vừa ra, độ ấm bên trong nhất thời giảm vài độ. Miên Miên rùng mình.

      Người này sao có thể xác định tốt phương hướng, ràng khiêu chiến trần trụi.

      vụng trộm liếc mắt nhìn móng tay dài nhọn của Phong Vũ Tử Yên, trái lại mình bởi vì liên quan đến công việc mà mà móng tay cụt lủn được bảo dưỡng, bi ai phát , uy lực vũ của hai bên địch ta chênh lệch quá lớn.

      bi tráng nhìn Hỏa Nhạ, mặt viết chữ SOS to: Em đánh lại ta.

      Con ngươi đen Hỏa Nhạ phóng ra ý cười bỡn cợt: Đây là chiến tranh giữa những người phụ nữ.

      Sau đó, lưu tình cúi đầu ăn cơm, xếp sống chết của người khác ra ngoài suy xét.

      Người nào đó ở thời khắc mấu chốt lại có thể thấy chết mà cứu, Miên Miên có cách nào, đành phải bất chấp khó khăn đứng dậy, cùng sau khi cười được tự tại lắm với Phong Vũ Tử Yên, cùng nhau khỏi phòng.

      Vốn dĩ Miên Miên nghĩ sau khi ra khỏi phòng, Phong Vũ Tử Yên nguyên hình, nhưng cũng thấy. Hai người đường bình an vô xuyên qua hành lang dài, vào toilet nữ.

      Hay là, là mình đa tâm? Ngồi xổm bồn cầu, Miên Miên khỏi nghi ngờ.

      Nhưng khi mở cửa WC ra, mới hiểu được việc nên đến bao giờ cũng đến —— Phong Vũ Tử Yên ở ngoài cửa chuẩn bị xong tư thế, chờ mở cửa ra. ta đứng thẳng ở đó, khuôn mặt xinh đẹp có biểu tình gì, nhưng nhìn vào trong mắt Miên Miên, so với có biểu tình càng đáng sợ hơn.

      Đường duy nhất để ra ngoài bị chắn, ở trong lòng Miên Miên kêu rên: phải là chuyện bí mật giết người trong mật thất chứ?

      có phải xem thường tôi hay ?”

      Phong Vũ Tử Yên đột nhiên ra câu làm cho đoán được ý nghĩ trong lời .

      “Cái gì mà coi thường ?” Đôi mi thanh tú của nhăn lại, hiểu.

      Phong Vũ Tử Yên lãnh đạm làm : “Bài post diễn đàn lúc trước”.

      Miên Miên rốt cục hiểu được. Chân mày vẫn nhíu chặt lại, suy nghĩ nên đáp lại như thế nào. Về chuyện kia, tức giận là gạt người, nhưng xem thường ta sao? Ngược lại còn chưa đến nỗi……

      Cũng chờ Miên Miên trả lời, Phong Vũ Tử Yên đột nhiên cười lạnh tiếng: “Biết ? ra tôi rất chán ghét

      Miên Miên: “……” Người rất thẳng thắn.

      ta tiếp tục : “Chỉ cần giả bộ điềm đạm đáng , là có thể đạt được nuông chiều vô tận và mến, có nghĩ tới, đối với được thứ gì đó rất dễ dàng, nhưng người khác lại khát vọng lâu, vì thế gần như là bỏ ra hết công sức, lại vẫn phí công hay ?”

      Trong ánh mắt của Phong Vũ Tử Yên, lên tia đau đớn dễ phát : “Rất buồn cười là, có được, còn biết quý trọng, khi mất hứng ném xuống khỏi tay…… Nguyễn Miên Miên, lấy phẩm chất gì có thể đạt được? dựa vào cái gì?”

      Miên Miên trầm mặc mà nhìn lại.

      Đôi mắt đẹp của ta khôi phục thành lạnh như băng chỉ trong chút chốc: “ có thể xem thường tôi. Nhưng ít nhất, tôi cố gắng ra sức đoạt lấy, tôi hối hận”

      ta xoay người tới cửa rồi đứng lại: “Hỏa Nhạ là người đàn ông rất hiếm thấy, trước khi vận khí của còn chưa hết, hy vọng có thể tự giải quyết cho tốt”

      xong, ta cũng quay đầu lại trực tiếp rời , để lại mình Miên Miên đứng tại chỗ.

      Cửa phòng bị đẩy ra, Lạp Lạp nhìn về hướng đó, lại chỉ thấy mình Phong Vũ Tử Yên trở về, khỏi kinh hãi: Tiểu Ngư bị xử lý?

      May mắn, lát sau, bóng người nhắn xinh xắn cũng nhàng tiến vào. Lạp Lạp nhàng thở ra.

      Khi nhìn thấy biểu tình mất hồn mất vía mặt Miên Miên, nghĩ rằng lúc đó có lẽ thua rất thảm hại. Vì thế sau khi đợi Miên Miên ngồi xuống, đem ly nước tới trước mặt : “Uống

      Sắc mặt Miên Miên đờ đẫn nhìn đồ uống màu sữa trước mặt, nâng lên mũi ngửi, hương vị ngọt ngào. Vừa lúc cũng cảm thấy khát, vì thế bèn đưa chiếc ly gần bờ môi, ừng ực uống xuống.

      Hỏa Nhạ ngồi bên cạnh thấy thế, đem ly trong tay đoạt lại, đặt ở mũi ngửi, mày nhất thời nhíu chặt, cúi đầu kề sát vào : “Ngu ngốc, đây là nước ép lựu pha thêm Chivas”

      Miên Miên mơ màng nhìn : “Chivas? Làm sao có thể, ràng nước lựu, ngọt ngào, tin nếm thử”

      Hỏa Nhạ lời nào, chỉ yên lặng đếm trong lòng: , hai, ba, bốn……

      Khi đếm tới hai mươi, Miên Miên hét lên rồi ngã gục, Hỏa Nhạ sớm có chuẩn bị lập tức đỡ được . ôm cơ thể mềm nhũn của rồi đứng lên, mỉm cười với mọi người: “Rất xin lỗi, bạn tôi uống rượu, tôi phải đưa ấy về nhà. Bọn tôi trước đây, lần sau gặp lại”

      Mọi người đều trợn tròn mắt, có người uống ly gục?

      Hỏa Nhạ phải , đoàn người đều giữ lại, nhưng đều bị khéo léo từ chối, được vài lần, mọi người cũng tiếp tục cái gì, đành phải đứng lên vài lời đưa tiễn, sau đó nhìn theo bọn họ rời .

      Mãi cho đến rời , tầm mắt Hỏa Nhạ đều dừng lại người Phong Vũ Tử Yên.

      Mỹ nhân ngẩng mặt ngóng nhìn bầu trời đêm đen kịt qua cửa kính, lông mi dài lên tia sáng trong suốt.

      ~~***~~

      Khi ra khỏi cửa nhà hàng, ánh sáng rực rỡ của ngọn đèn tô điểm cho con phố thêm đẹp hơn.

      Sau khi Hỏa Nhạ dìu Miên Miên say khướt an trí vào trong xe xong, ngồi vào ghế điều khiển. Nương ngọn đèn ngã tư đường, nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhắn đỏ bừng kia, trầm mặc .

      lâu sau, bên trong xe vang lên tiếng thở dài thể nghe thấy, vươn đầu ngón tay, khẽ vỗ về da thịt ấm áp trắng mịn mặt .

      Xúc cảm mềm ngưa ngứa làm cho lông mi Miên Miên rung rung chút, sau đó đôi mắt từ mở ra. Bởi vì có chất cồn, hai mắt mông lung do vẫn trong trạng thái chuếnh choáng men say, tựa như bị bịt kín bởi tầng hơi nước, những gợn sóng lung linh, tản mát ra tia sáng rực rỡ động lòng người.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 112:

      ngẩng khuôn mặt nhắn ngóng nhìn gương mặt quen thuộc trước mắt này, ý thức mơ hồ, môi cũng tự giác nở rộ ra nụ cười hồn nhiên, trong mắt hoàn toàn là tin cậy hề phòng bị. Lại hồn nhiên biết, tư thái mỏng manh tín nhiệm giao phó toàn bộ bản thân này, đối người đàn ông mà mới là dụ hoặc trí mạng.

      Ngón tay người đàn ông hai bên má Miên Miên chậm rãi lướt qua trán , vì mà vén lấy vài sợi tóc hỗn độn. Hỏa Nhạ buông mắt xuống chuyên chú ngưng nhìn , đôi mắt đen láy dần biến sang thâm sâu, khẽ mở môi mỏng: “Ngu ngốc, biết mình uống rượu say”

      Nghe câu quở trách như thế, mũi Miên Miên đau xót, đột nhiên bi thương đến, hơi nước dần dần tràn ngập trong đôi con ngươi, ngưng tụ, cuối cùng giọt nước mắt trong suốt rơi xuống hai gò má phiếm hồng, nhìn thấy mà đau lòng. mở to hai mắt đẫm lệ, ai oán vạn phần nhìn : “Ngay cả cũng mắng em, ô ô……”

      Đối mặt với cảm xúc bất ngờ xảy ra này của , Hỏa Nhạ bị đau đầu nhăn mặt. vươn cánh tay ôm vào trong lòng, lau nước mắt mặt : “Được rồi, đừng khóc” Nghe giọng điệu của , hình như thời gian biến mất khỏi bàn cơm kia, xảy ra chuyện gì.

      Miên Miên cúi đầu, lấy tay lau nước mắt ngừng chảy xuống, tiếng bi thương nức nở vờn quanh bên trong xe, nghe làm cho người ta lo lắng: “, phải như vậy……”

      bỗng nhiên cảm thấy rất đau lòng.

      có được, còn biết quý trọng, khi mất hứng ném xuống khỏi tay……

      “Mới phải như vậy!” ra sức ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhắn đỏ ửng do men rượu vô cùng nghiêm túc nhìn . Chính là…… Cả mũi đỏ ửng, vì vậy nghiêm túc của thêm vài phần buồn cười.

      Hai mắt đẫm lệ trong suốt yên lặng đối diện với con ngươi đen trong trẻo nhưng lạnh lùng.

      ngây ngố nhìn , cánh môi run run, sau đó, giọng nữ run rẩy ở quanh quẩn trong xe:

      “Tất cả mọi người đều chân tình mà đương……” giọt nước mắt, chảy xuống dọc theo má.

      là nhát gan.

      bé.

      Hào quang và độ cao của Hỏa Nhạ, cũng từng làm cho oán trách mà dừng lại.

      Nhưng mà nước đổ khó hốt. Tình cảm của phải trò chơi, phải là khoản nợ chỉ cần cắt bỏ là xong, mọi thứ đều có thể rất quan trọng.

      Cho dù vẫn có chút khoảng cách, nhưng luôn luôn cố gắng chạy nhanh, vì mục tiêu, mà ra sức tới.

      ngốc, là .

      Phong Vũ Tử Yên, tất cả mọi người đều nỗ lực.

      Cho nên, xin đừng phủ nhận chân tình của .

      lại nghĩ tới chuyện gì thương tâm, nước mắt tiếp tục tí tách xuống: “ vừa rồi thấy chết mà cứu, ực, là cố ý…… ực” nhờ rượu nấc cụt lên án tuyệt tình của .

      nghe vậy khẽ cười, ngón tay lau nước mắt của , thái độ thuận theo: “Ừ, là lỗi của chăm chú nhìn khuôn mặt lê hoa đái vũ của , ngũ quan thanh tú mà xinh đẹp, hồn nhiên tựa như trẻ mới sinh. Thân hình mềm mại thơm hương trong lòng, lại gầy gầy nho , cánh tay dám dùng lực, sợ làm đau thân thể mềm mại của .

      ngưng mắt nhìn , con ngươi đen lên mảnh thâm thúy sâu thẳm.

      Nên bắt em làm thế nào mới tốt đây, con cừu .

      Xin em hãy mau chóng kiên cường lên .

      Chỉ có như vậy, ở những chỗ đôi cánh của chạm đến được, mới có thể khiến em chịu tổn thương.

      Dần dần, khóc mệt mỏi, nghiêng người tiến sát vào trong lòng , đầu nhắn gối lên hõm vai , phả ra hơi thở rất . Hơi thở nam tính ấm áp như nước cuồn cuộn ngừng nhấn chìm , từng chút từng chút , lại cảm giác rất ấm, rất ấm.

      “Hỏa Nhạ……”

      “Hử?”

      “Em với chưa……”

      “Cái gì?”

      “Em rất thích ……”

      Động tác vỗ về sau lưng , bỗng nhiên dừng lại.

      Ánh đèn đường ngoài của sổ xe, trong con ngươi của Hỏa Nhạ lên tia sáng chói lóa, rạng rỡ lung linh, sáng tỏ mà ôn nhuận. Ánh mắt lưu chuyển, khóe miệng đồng thời ra đường cong xinh đẹp, lắng nghe tiếng ngáy từ bên vai, cơn sóng trong lòng luôn luôn yên ổn dần dần nổi lên gợn sóng lớn, trong khoảng thời gian ngắn, lại khó có thể đè xuống.

      Nếu muốn hỏi , rốt cuộc là động lòng từ khi nào?

      Rất xin lỗi, trả lời được.

      Lần đầu gặp mặt, ấn tượng đầu tiên cho rất đơn giản, chỉ là cấp dưới chân tay vụng về. Miễn cưỡng so sánh với phong hoa tuyết nguyệt, cảm thấy bộ dáng khuôn mặt phiếm hồng của rất thú vị.

      hơn.

      Lần thứ hai gặp mặt, tình cờ gặp mặt ở thang máy. yên lặng đứng trong thang máy, quan sát rối beng phức tạp, sắc mặt ngừng biến hóa, thầm bật cười rất nhiều, lặng yên nảy sinh ra ý niệm trêu đùa trong đầu. Mà quả nhiên phụ trông mong, khuôn mặt nhắn thay nhau lên những biểu tình đặc sắc vô cùng, khiến cho nhìn mà vui vẻ.

      Sau đó, biết trong trò chơi, nam thầy thuốc chân tay vụng về. người thầy thuốc ngu ngốc sau khi bị mình cười nhạo nhiều lần, vẫn liều mình cứu người như cũ; thầy thuốc ngây thơ tin tưởng vững chắc loại lý luận vĩ đại nhân tính bản thiện; thầy thuốc ở trước mặt mọi người khí thế ngất trời thông báo với mình, sau khi đổi tài khoản nữ lại xấu hổ được tự nhiên……

      cỗ xúc động cũng cách nào giải thích được, thúc đẩy đề nghị kết hôn với trong trò chơi. Có lẽ, kích động của , khiến cho hy vọng vẫn tiềm tàng trong lòng trong phút chốc được nhen nhúm, vì thế tại thời gian đó bùng nổ ra.

      cách khác, trước đó là tâm tồn ảo tưởng sao?

      Có lẽ đúng. Cho nên mới đột nhiên có loại cảm giác mãnh liệt muốn biến người này làm của riêng. Cho dù là mạng hư ảo.

      Sau đó, lần cơ hội ngẫu nhiên để phát “nương tử” trong trò chơi của mình, thế nhưng chính là nữ cấp dưới thú vị kia, sau khi kinh ngạc, khỏi giật mình: Trách được ràng là chân và hư ảo có khác biệt rất lớn, lại khiến cho mình có cảm giác tương tự như vậy.

      Trùng hợp như vậy, cũng chán ghét.

      Sau này ở chung, rất nhanh liền phát , gọn gàng ngăn nắp, có hiểu biết, có đôi mắt tinh thuần cùng với nụ cười ấm áp.

      thiên tính thiện lương, bất kể là trong trò chơi hay là thực, cũng nhẫn tâm thương tổn bất cứ ai.

      Cá tính mơ hồ lại tài hoa bức người, khi làm việc còn nghiêm túc nghiêm túc hơn so với người khác.

      vì năm trăm tệ tiền cơm mà đau lòng rất lâu, tình nguyện chạy tới ăn những quán ăn ven đường chỉ có năm mươi tệ.

      đưa bàn tay bé mềm mại của mình vào lòng bàn tay , tràn ngập tin cậy để dẫn dắt phương hướng……

      Đừng hỏi vì sao lại hết lần này đến lần khác động lòng với .

      chính là tìm thấy lý do thể động lòng.

      …… Ở trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh, Miên Miên mở đôi mắt sương mù.

      Thần trí mơ hồ, mơ hồ ý thức được mình vẫn ngồi bên trong xe ấm áp, xuyên thấu qua tầm mắt mơ hồ , nhìn thấy biến ảo tan rã của đèn đường ngoài của sổ xe, vẽ ra vô số tia sáng lấp lánh như những dải băng, như ngân hà rực rỡ trong chốc lát.

      cần quay đầu, biết ở bên cạnh mình. Gần trong gang tấc, vươn tay có thể chạm vào.

      nhắm hai mắt lại, bên miệng chậm rãi lên ý cười thỏa mãn.

      Cảm giác rất kỳ diệu, nhàng bay bổng, tựa như chân trần bước chậm đám mây.

      Giờ khắc này, mây khẽ lên cao, yên tĩnh ngân nga, thậm chí ngay cả hô hấp cũng khẽ khàng.

      Như thế lại chính là cả cuộc đời.



      ~~Hoàn chính văn~~

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      [Phiên ngoại] Trầm Diệc & Sở Sính Đình
      1.

      Phàm là người gặp qua Sở Sính Đình, trong lòng đều lên từ: Sát ý rất lớn.

      Đây chỉ là vì có được dáng người xinh đẹp phong tình, càng nhiều hơn chính là mỗi cử động giơ tay nhấc chân của đều phát ra phong tình quyến rũ: Da thịt trắng nõn tỳ vết, ngũ quan phấn điêu ngọc mài lại phối thêm đầu tóc xoăn mềm mại lọn sóng lớn, môi đỏ khẽ vểnh, làn thu thủy khẽ lưu chuyển, trong nháy mắt liền mê đảo hàng dài.

      Mỗi khi người khác có vẻ mặt cực kỳ hâm mộ nhìn Sở Sính Đình, với Trầm Diệc “Vợ cậu xinh đẹp như vậy, lúc trước theo đuổi chắc vất vả rồi”, cũng chỉ cười , đáp lại.

      Rất ít người biết, ra lúc trước Sở Sính Đình tân tân khổ khổ theo đuổi Trầm Diệc.

      Lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, là giữa trưa ngày mùa hè ánh nắng rực rỡ.

      Địa điểm là trong công ty Trầm Diệc.

      làm việc cho công ty mạng lưới Internet lớn tên là “Thế Kỷ Tiên Phong”, công ty thuộc lĩnh vực IT, lại có quan hệ thân thích, cho nên Thế Kỷ Tiên Phong và Dịch Du luôn luôn có liên hệ nghiệp vụ.

      Hôm đó là như này. Khi Hỏa Nhạ lững thững rảo bước tiến lên văn phòng chủ quản bộ phận kế hoạch, sau khi bàn luận về công việc xong, Trầm Diệc cũng vừa mới đứng lên, vừa sắp xếp lại tư liệu mặt bàn vừa : “Tới đúng lúc, bây giờ phải tới phòng họp”

      Chỉnh đốn xong, giương mắt nhìn Hỏa Nhạ, ánh mắt thể tránh tránh khỏi sớm liếc qua người Sở Sính Đình, sau khi giật mình chút, cười hời hợt với . nụ cười chức nghiệp.

      Đó cùng là lần đầu tiên nhìn thấy Trầm Diệc.

      Vóc dáng cao cao gầy gầy, mặc áo sơ mi màu trắng đơn giản, cúc áo cài chỉnh tề, cổ tay áo giặt rất sạch . Dưới những sợi tóc mai là đôi mắt ôn nhuận như nước, ngoại trừ bên môi hàm chứa nụ cười khiêm tốn có lễ ra, khuôn mặt tuấn nhã nhìn ra được chút cảm xúc phập phồng nào.

      Ấn tượng đầu tiên lúc ấy của với là: Đây là người đàn ông.

      …… Được rồi, nếu miễn cưỡng hơn có thể dùng thêm câu, đó là: Đây là người đàn ông mặc áo màu trắng.

      Điều này trách được, người theo đuổi Sở đại mỹ nhân nhiều như cá bơi sông, từ lâu duyệt được người nào, với điều kiện ngoại hình của Trầm tiên sinh, cũng nhiều lắm xem như đạt được điểm số trung bình.

      Căn cứ vào lễ tiết nghiệp vụ, nhếch khóe miệng, cười lại với . Trong phút chốc diễm quang phơi phới mặt, luỹ thừa sát thương cao tới trăm phần trăm.

      Nhưng ánh mắt chỉ quét qua mặt , thần sắc lập tức bình tĩnh về phía bọn họ: “ thôi, chúng ta tới phòng họp, bọn Linda chờ ở đó rồi” mỉm cười qua bên cạnh , tầm mắt dừng lại ở người giây.

      kinh ngạc nhìn chăm chú vào bóng dáng , có điểm xác định rằng sắc đẹp gì cản nổi đánh đâu thắng đó của mình có phải bị người này để vào mắt hay .

      Có lẽ mình đa tâm thôi……

      Sau khi nghĩ thông suốt điểm ấy, Sở mỹ nhân mang theo nụ cười mê người, nâng gót ngọc đuổi theo bóng dáng cao gầy kia.

      Cuộc họp hôm nay kéo dài hai tiếng, sau khi cuộc họp kết thúc, mọi người đều lộ vẻ mệt mỏi đều thu dọn tư liệu hồ sơ ra khỏi phòng họp. Chỉ có Trầm Diệc vẫn ngồi ghế chủ thượng, Sở Sính Đình, Hỏa Nhạ, cùng với Linda mỹ phụ trung niên phụ trách liên hệ truyền thông.

      Xuất phát từ bệnh nghề nghiệp, phàm là chuyện dính dáng đến chữ “Mai mối”, Linda đều rất thích ý làm.

      Lúc này, hai vị nam sĩ ở đây còn thảo luận vấn đề dự án mới, mà Sở Sính Đình lại ghi chép chỉnh sửa lại những văn bản cuộc họp lúc nãy laptop, tầm mắt Linda ngắm hai khuôn mặt đó, đột nhiên ra lời kinh người:

      “Sính Đình, em xinh đẹp như vậy, khẳng định có bạn trai rồi?”

      Ba người đồng thời nhìn về phía Linda, Sở Sính Đình sửng sốt xong lập tức phản ứng lại, nhún nhún vai cười trả lời: “Chị Linda đoán sai rồi, em còn đơn, đáng thương cho em đến nay người nào đến hỏi thăm” xong còn quên thở dài tăng thêm hiệu quả vở kịch.

      Nhưng luận về hành động, Linda lại càng tốt hơn. Chỉ thấy chị khoa trương che miệng hô to: “Làm sao có thể! xinh đẹp như vậy lại có thể vẫn đơn, bây giờ tất cả đàn ông đều mù sao?”

      Hai gã nam sĩ thảo luận công việc: “……”

      “Vậy chị Linda giới thiệu cho em người đàn ông có năng lực phân biệt là được rồi” Sở Sính Đình vừa đánh chữ, vừa cười tủm tỉm đề nghị.

      Linda lại chờ câu này!

      “Sính Đình, em cảm thấy chủ quản Trầm của bọn chị thế nào?” Chị dùng cằm chỉ vào Trầm Diệc bên cạnh, câu làm cho Sở Sính Đình lắp bắp kinh hãi.

      Sở mỹ nhân trợn to mắt đẹp, theo bản năng liếc mắt nhìn Trầm Diệc phía bên kia, thấy được sườn mặt trầm mặc của .

      Linda củng cố mục đích của mình tiếp: “Đừng cho là chị đùa, chị mà. Chị thấy điều kiện của hai em tương đương, ngoại hình cũng rất xứng, hơn nữa vừa vặn đều đơn! Chậc chậc, cân nhắc chút, rất đáng tiếc”

      Cuộc họp ghiên cứu và thảo luận đột nhiên biến thành hội xem mắt, Sở Sính Đình 囧. lại liếc mắt nhìn Trầm Diệc cái, hy vọng có thể cái gì, nhưng cũng , đành phải mình ứng phó với thế công của bà mối Linda.

      —— Theo phương diện nào đó mà , da mặt Sở Sính Đình siêu dày. Hơn nữa, rất thích lợi dụng sắc đẹp của mình vài lời vui đùa làm cho người ta chân tay luống cuống.

      Taynhỏ bé xanh nhạt vỗ cánh tay của người đàn ông, Sở Sính Đình mặt đỏ tai hồng cười với Trầm Diệc: “Ôi chao, chúng ta đây đến phát triển chút nhé? Làm tốt là trời sinh đôi đó”

      Trầm Diệc chuyển mắt nhìn mặt , nhân cơ hội cười khẽ phóng mị nhãn, khuôn mặt nhắn kiều diễm hoàn toàn tìm ra nửa phần thẹn thùng. Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người trầm mặc lát, thình lình mở miệng : “ Sở, điều này chỉ sợ được”

      “Hả?” Nụ cười của cứng lại, vì câu này là đoạn đối thoại ngoài dự kiến.

      Linda tha thiết chờ đợi tiếp tục giải thích, Hỏa Nhạ ở bên coi ai ra gì lật xem tư liệu.

      Ánh mắt Trầm Diệc chậm rãi trượt lần người , cuối cùng dừng ở đôi mắt , sau khi bình tĩnh đối diện với , cười khẽ chút, giọng nam từ từ chậm rãi vang lên bên trong phòng:

      rất xin lỗi Sở. Mẹ đại nhân , phụ nữ mặc váy quá ngắn thích hợp làm vợ”.

      ~~***~~

      “—— ta là GAY rồi! ta nhất định là GAY! ta tuyệt đối là GAY!”

      Hỏa Nhạ buồn cười liếc mắt nhìn người phụ nữ ngồi ghế phụ lái gần như phát điên, nhớ lại màn đặc sắc vừa rồi trong phòng họp kia, rất có lòng đồng tình nhếch khóe môi.

      Sở mỹ nhân quay đầu, khuôn mặt xinh đẹp giờ phút này có thêm vài phần dữ tợn…… Mỹ cảm, nghiến răng nghiến lợi bức cung: “Mau cho tớ biết, ra ta là GAY, đúng ?”

      cúi đầu quan sát lại váy hôm nay mặc…… Làm ơn, so với Trường Thành còn dài hơn! Tên khốn Trầm Diệc kia bị mù mắt à!

      Hỏa Nhạ nhìn chăm chú vào phía trước, dùng giọng tao nhã tàn nhẫn hủy diệt tia hy vọng cuối cùng của : “Cậu ấy phải GAY, chỉ có hứng thú với cậu mà thôi”

      nghẹn lời, càng nghĩ càng cam lòng, mắt đẹp toát ra tia lửa phẫn nộ: “ ta mưu tính kế hoạch gì, lại dám ngại ba ghét bốn với tớ, người theo đuổi tớ có thể xếp thành đường sắt Bắc Kinh, tớ mới hiếm lạ người như ta!” Đáng giận, đáng giận, rất đáng giận!

      Hỏa Nhạ cười mà .

      Khi xe dừng lại trước cột đèn đỏ, đột nhiên : “Đúng rồi, chúng ta có cần đánh cuộc hay ?”

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      2.
      Tâm tình buồn chán khiến mỹ nhân tức giận trả lời: “Đánh cuộc cái gì?” Đổi thành đánh người được ?

      “Đánh cuộc xem Trầm Diệc có thần phục dưới váy cậu hay tia sáng quỷ quyệt xẹt qua con ngươi Hỏa Nhạ.

      nghe vậy mở to hai mắt: “Ý của cậu là……”

      liếc qua khuôn mặt mê muội của , rủ rỉ : “ ra bên cạnh Trầm Diệc vẫn thiếu những có điều kiện tốt, chỉ là cậu ấy đều thiếu hứng thú, cho nên độc thân đến nay. Làm họ của cậu ấy, tớ chỉ có điểm tò mò, với sắc đẹp của Sở Sính Đình cậu, rốt cuộc có năng lực chấm dứt kiếp sống hòa thượng của cậu ấy hay ?”

      Nghe lời như thế, sửng sốt sau lúc lâu, sau đó hỏi: “Cho nên ý cậu ——”

      thay tiếp: “Hạn trong tháng, chúng ta đánh cuộc xem cậu ấy có động lòng phàm trần hay . Như thế nào? Đánh cuộc ngàn”

      ra đánh cuộc bao nhiêu tiền phải là trọng điểm, trọng điểm là…… Trọng điểm là……

      Trong đầu ra màn sỉ nhục vừa rồi, trong lòng mạnh mẽ dấy lên ngọn lửa thôi thúc, ngọn lửa này càng cháy càng vượng, dần dần phát triển thành đám lửa lớn cháy lan ra đồng cỏ.

      Hỏa Nhạ đúng lúc cho thêm liều thuốc kích thích: “Đừng trách tớ chuyện thẳng thắn, mặt hàng bình thường Trầm Diệc đều rất chướng mắt. Việc đánh cuộc này, cậu nên cân nhắc cẩn thận chút

      “—— Thành giao!” Khiêu khích như thế, mỹ nhân chấp nhận kích thích rống giận ra tiếng, hai mắt tưởng chừng như sắp phun ra lửa!

      Bên môi Hỏa Nhạ nổi lên ý cười như như : “Được rồi, thành giao”

      Đèn đỏ chuyển xanh, xe màu bạc rời khỏi vị trí chạy tới cuối con đường.

      ~~***~~

      Sở Sính Đình ngồi trước máy tính, tiếng gõ bàn phím có quy luật truyền đến từ đầu ngón tay, đột nhiên dừng động tác nhíu mi suy tư, sau đó tiếp tục gõ bàn phím. cứ gián đoạn làm bộ hồ sơ trọng yếu như vậy.

      giờ sau, kích động đập bàn nhảy dựng lên: “Cuối cùng cũng hoàn thành!”

      Cử động này đưa tới ít ánh mắt của đồng nghiệp, tổ trưởng bộ môn ngẩng đầu lên, đẩy kính mắt với : “Nhanh viết xong như vậy?” Phần báo cáo kia còn viết chưa xong, hiệu suất tại của làm cho người ta bất ngờ.

      “Ừ! Viết rất hoàn mỹ!”

      “Hở? Số liệu lần trước , đều viết vào sao?”

      “Các loại số liệu đều có đủ! Tất cả các vấn đề ứng biến dự luật đều trù tính tốt rồi!”

      “Làm cũng tệ, vậy gọi điện thoại báo cho đối phương tiếng !”

      “Báo cho đối phương? Ừ…… Cũng tốt!” do dự, cuối cùng vẫn cười tủm tỉm nhận đề nghị này. Chỉ thấy lấy điện thoại di động ra, chậm rãi bấm tám dãy số quen thuộc, sau khi chờ đợi, khí thế hào hùng với đầu dây kia ——

      “Trầm Diệc! Tổ trưởng bảo tôi gọi điện thoại báo cho tiếng, bắt đầu từ ngày mai tôi triển khai kế hoạch theo đuổi ! cho biết, tôi chắc chắn thắng, cứ chờ đó mà xem! Ha ha ha……” =D

      Mọi người cùng hóa đá trước tiếng cười như chuông reo của mỹ nhân.

      địa điểm khác cùng thời gian, Trầm Diệc họp, sau khi cúp điện thoại, cau mày nhìn chăm chú vào màn hình di động, mặt có chút đăm chiêu.

      Những người khác trong cuộc họp vừa rồi mơ hồ nghe được tiếng rống long trời lở đất kia, sau khi yên lặng lát, rốt cục có người yếu ớt đặt câu hỏi:

      “Chủ quản Trầm, việc kia…… có chuyện gì chứ?”

      Trầm Diệc hoàn hồn, thu hồi di động ôn hòa cười với người nọ: “ có gì, chỉ là cuộc điện thoại quấy nhiễu. Chúng ta tiếp tục

      ~~***~~

      Căn cứ “Kế hoạch mỹ nhân trộm tâm” mới ra lò, bước đầu tiên của Sở Sính Đình chính là tìm kiếm mọi cơ hội tiếp cận nhân vật mục tiêu, tăng thêm xuất của mình, làm cho ta quen tồn tại của mình.

      Cho nên ngày hôm sau khi Trầm Diệc vào công ty, lập tức nhìn thấy khuôn mặt hé ra ý cười trong suốt.

      Hôm nay mặc bộ váy liền màu trắng, váy tô điểm thêm những đóa hoa màu hồng nhạt, làn váy che phủ đầu gối đáng , nhưng chỉ là lộ ra đôi chân tuyết trắng đủ cho người ta suy nghĩ xa xôi. đứng ở nơi đó, như là đóa hoa sen phong tư yểu điệu nở rộ, thanh lệ tựa như lạc thuỷ thần phi.

      Bởi vì câu thiên sát vô liêm sỉ lần trước của , Sở Sính Đình lục tung chiếc váy chất liệu vải dệt khi mới làm mua, chiếc váy này được mặc cả ở ven đường.

      Nghĩ rằng loại đàn ông nhàm chán kia, hẳn là thích loại giọng thanh thuần này.

      “Hi, buổi sáng tốt lành” tràn ngập tinh thần vẫy tay chào hỏi .

      Trầm Diệc dừng bước trước mặt , ánh mắt đảo qua người , mím môi trầm mặc.

      giơ tài liệu trong tay lên lắc lư vài cái: “Tôi hôm nay tới là bởi vì tài liệu này cần ký xác nhận, Trầm”

      gật đầu: “Ừ, chúng ta vào văn phòng

      “Được” tuy rằng đáp lời, nhưng thân thể lại nhúc nhích chút nào. Vừa chuyện, lại nở nụ cười kiều diễm vô song, nhìn , trong mắt phóng xuất ra dòng điện lưu mười vạn Vôn.

      Xẹt xẹt xẹt —— tiếng dòng điện.

      Điện cho choáng váng này! Điện cho choáng váng nha! —— Tiếng lòng Sở Sính Đình.

      Xẹt xẹt xẹt xẹt…… Toàn bộ dòng điện khai hỏa!

      Nhưng mà……

      Thời gian biết qua bao lâu, thu ánh mắt suýt chút nữa bị rút gân, cả người bị đẩy vào mảnh u ám: “…… Chúng ta vào

      Vật cách điện Trầm Diệc dường như có việc gì đẩy cửa, rồi vào.

      Sở mỹ nhân nguyên khí thương tổn rũ vai vào văn phòng cùng , sau khi vào trong, ngẩng đầu thấy Trầm Diệc đứng trước sô pha nhìn , lập tức chấn động tinh thần, bày ra tư thế đứng so với người mẫu còn đẹp hơn.

      Sở, ngồi ở chỗ này mỉm cười.

      Văn phòng nơi nghỉ ngơi rất khác biệt, ngoại trừ chậu hoa màu xanh biếc ra, còn có bộ sô pha màu cam và dụng cụ pha cà phê, bình thường hay dùng khi bàn bạc công việc với khách hàng.

      vừa định nhấc chân bước , nhưng con ngươi vụt sáng, trong lòng đột nhiên nảy ra kế.

      Hừ hừ hừ…… cười hiểm trong lòng.

      thướt tha kiều bước về phía , hai chân đong đưa đầy hàm ý, phảng phất giống như dưới chân mọc hoa. mang theo lúm đồng tiền mê người, vừa vừa tính toán chính xác khoảng cách và góc độ, khi cách còn bước, mắt ngoan lệ, nghĩ rằng thời cơ đến!

      “Ai~~~ nha~~~”

      Sau khi giọng nữ làm ra vẻ rất nhu nhược yếu đuối vang lên, thân thể mềm mại hiểu sao đổ về phía trước, rồi ngã xuống mục tiêu đương nhiên chính là người đàn ông duy nhất trong này!

      Có ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, Sở Sính Đình cũng tin Trầm Diệc vẫn tâm như chỉ thủy!

      …… Nhưng rất đau lòng là Trầm Diệc đúng vào lúc này xoay người mở túi hồ sơ.

      Kết cục có thể nghĩ, Sở mỹ nhân giữa đường nhào đầu về khoảng ngã sấp xuống sô pha. Hơn nữa, tư thế rất khó coi…… Xin hãy tưởng tượng hình ảnh Spider Man dán lên tường, hai việc đó cũng gần như nhau.

      Trầm Diệc bỏ qua màn này, nhìn thân thể mềm mại dán chặt vào sô pha, bình tĩnh nhìn vài giây mới hỏi: “ Sở, làm cái gì?”

      “Á? Ưm……” Nghe được tiếng , Sở Sính Đình lập tức từ thoát ra khỏi tuyệt vọng, ngồi xuống sau đó cúi đầu, vươn tay bé giả bộ đông sờ sờ tây xoa xoa ghế sô pha, còn quên thêm vài câu: “Ghế sô pha này là đẹp! Rất mềm mại, rất thoải mái! Mua bao nhiêu tiền vậy? Tôi cũng mua bộ, ha ha ha ha……”

      Ánh mắt kỳ dị nhìn chăm chú hồi, ngồi xuống bên cạnh người còn luống cuống tay chân.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      3.
      Theo động tác ngồi xuống của , hơi thở nhàng khoan khoái đánh úp lại phía , tương tự như hương vị bạc hà, lại mang theo ấm áp của cơ thể ấy. vừa ngẩng đầu, lại đối diện với mặt của Trầm Diệc, liếc liếc mắt nhìn tài liệu trong tay , ý bảo có thể bắt đầu chuyện, biểu tình kia hoàn toàn là bộ dáng làm việc.

      hắng giọng, cũng lấy tư thái làm việc tiêu chuẩn mở túi tài liệu ra, rút ra ba trang hợp đồng để lên bàn trà. Trong lòng cũng nghĩ là: Ư hừ hừ, dựa vào gần như vậy, hãy đợi tôi khiến cho nếm thử lợi hại của Nữ vương điện nhãn ! Oa ha ha ha……

      Vì thế hai người bắt đầu tiến hành thương thảo những điều khoản trong hợp đồng.

      Thời gian trôi qua nhanh.

      …… Hôm đó sau khi Sở Sính Đình rời khỏi Thế Kỷ Tiên Phong, rũ bờ vai mảnh khảnh, mặt chút thay đổi chăm chú nhìn bầu trời bao la phía tây, đóa mây trắng độc kia, con chim diều hâu lẻ loi kia, đuôi máy bay lướt gió kia…… Tình cảnh này, bỗng nhiên lĩnh ngộ đến vĩ nhân khi còn sống đều nhất định phải trải qua những cơn sóng dữ đầy bụi gai.

      kế thành, lại thêm kế khác.

      Sau khi Sở Sính Đình phấn chấn lại lấy “Kế hoạch mỹ nhân trộm tâm” ra, nhìn vào tờ giấy sau đó viết thêm chữ thể Tống “Muốn bắt được trái tim đàn ông trước tiên phải bắt được dạ dày của ta” tiếp đó còn vẽ thêm ngôi sao, chỉ ra trọng điểm.

      xoa cằm suy tư, đột nhiên nắm chặt tay, khuôn mặt kiều diễm lộ ra biểu tình hạ quyết tâm. Sau đó, biểu tình kiên quyết lại dần dần biến thành tiểu ác ma xảo trá thức tỉnh.

      Hắc hắc hắc…… cho cùng, muốn bắt được trái tim của đàn ông, trước tiên phải bắt được dạ dày của ta!

      Trầm Diệc, hãy xem bản lĩnh của bổn tiểu thư này!

      Tuy rằng trong lòng nghĩ ra lời đẫm máu như vậy, nhưng vài ngày sau Sở Sính Đình vẫn ăn mặc xinh đẹp xuất ở văn phòng Thế Kỷ Tiên Phong.

      Nhân viên ở đó sớm xa lạ với đại mỹ nữ này, cộng thêm Sở Sính Đình đối nhân xử thế tự cao tự đại, cho nên bọn họ nhanh chóng quen thuộc với .

      “Sính Đình, tớ vừa mới thấy chủ quản Trầm vào phòng trà nước đó” thư ký đáng thấy bước vào lập tức tốt bụng cung cấp tình báo.

      Sở Sính Đình mang theo hộp gì đó, tâm tình sung sướng vừa vừa chuyện: “Được, tớ biết, cám ơn. Đúng rồi, má hồng của cậu hôm nay rất đẹp nha!”

      Được đại mỹ nhân khen ngợi xinh đẹp, chút sắc thái vui mừng lên đuôi mắt thư ký, ta mặt mày hớn hở cung tiễn mỹ nhân rời , lòng trung thành bộc phát mãnh liệt.

      thực tế, người sáng suốt đều nhìn ra được Sở mỹ nhân có ý với Trầm chủ quản của bọn họ, ngoài nàng họ Sở biểu hành vi theo đuổi ràng này ra, chỉ nhìn vào tần suất siêu cao mấy ngày nay chạy tới chạy lui, dụng tâm này cũng rất ràng được vạch trần.

      Tuy nước phù sa chảy ra ngoài, nhưng Sở mỹ nhân xinh đẹp vẫn là xinh đẹp lại có bệnh chung kiêu căng cao ngạo mỹ nữ bình thường hay có, đúng là hiếm có. Còn nữa…… Hình ảnh chủ quản Trầm và Sở mỹ nhân đứng chung chỗ là lòe lòe tỏa sáng, rất đẹp mắt.Namthanh nhã, nữ kiều mỵ, vốn là hai sắc màu đậm nhạt xung đột lẫn nhau, ở người bọn họ lại dung hòa ngoài ý muốn, tuyệt phối nha tuyệt phối nha.

      Xuất phát từ truy cầu nguyên thủy của nhân loại, mặc dù bóp cổ tay thương tiếc, chúng nữ vẫn quyết định là rơi lệ chúc phúc. Vì thế con đường theo đuổi của Sở Sính Đình lại càng rộng mở hơn.

      Mặc dù thiên thời địa lợi, chung quy vẫn phải biết dùng người mới được. Sở Sính Đình biết điểm ấy quen thuộc tìm phòng trà nước, nhìn vào bên trong, thân ảnh cao gầy đứng lặng ở trước máy pha nước, đúng là người muốn tìm.

      Thấy chuẩn bị quay đầu lại, vội vàng chỉnh sửa lại tư thế đứng, thân hình nóng bỏng nghiêng người tựa vào cạnh cửa, tư thế giống như lơ đãng lại xảo diệu bày ra đường cong hoàn mỹ nữ tính của , chiếc váy được thiết kế để nhấn mạnh vòng eo thon thả cùng bờ ngực cao ngất của , cũng ra eo khiến người ta muốn nắm chặt.

      Trầm Diệc cầm trong tay chiếc cốc, nhìn trầm mặc hồi, sau đó mặt ra nụ cười chuyên nghiệp: “ Sở, hôm nay lại tới nữa à. Là hợp đồng kia có vấn đề gì sao?”

      Sở mỹ nhân lộ ra nụ cười tự tin nhất: “Ừm, có mấy nội dung muốn với . Đợi đến văn phòng bàn luận lại chút” tay ôm túi tài liệu ở trước ngực, vừa lúc lộ ra đôi tay cân xứng, trắng nõn, tay ngọc khác chút để ý vén vài sợi tóc, đầu tóc xoăn bởi vậy mà rực rỡ đến mê người, làm cho người ta hoa mắt thần mê.

      Đáng tiếc ngày tốt cảnh đẹp có tác dụng, Trầm tiên sinh chỉ thản nhiên quét qua chút, liền buông mắt xuống uống nước, cái gì nữa.

      Sau khi hai người chuyện đến cái gọi là có vấn đề hai tiếng, Sở Sính Đình trộm nhìn giờ, nghĩ rằng cảm thấy sai biệt lắm, liền cười đem chiếc hộp to để mặt bàn: “Hóa ra là giữa trưa rồi, quấy rầy lâu như vậy là rất áy náy. Đúng rồi, tôi hôm nay vừa lúc cũng mang theo đồ ăn đến, nể mặt nếm thử chút ? Chúng ta vừa ăn vừa chuyện?” xong, mở gói to, mở cặp lồng “Vừa lúc” mang tới ra. Đó là cặp lồng hai tầng, nhiều ít vừa vặn là phân lượng cho hai người, thậm chí ngay cả đũa cũng là hai đôi.

      Rất ràng sớm có dự mưu.

      Trầm Diệc hề chớp mắt nhìn chăm chú vào cặp lồng bày ra thức ăn nhiều kiểu dáng, sau khi suy nghĩ, chối từ, hào phóng tiếp nhận ý tốt của : “Được, cám ơn, tôi đây khách khí”

      Sở Sính Đình mừng thầm trong lòng, tay chân lưu loát đem đồ ăn chia làm hai phần, hai tay chia phân nửa tới trước mặt , ý tứ hàm xúc bộ dáng lấy lòng kia rất giống vợ hiền trung thành và tận tâm.

      Trầm Diệc nhìn miệng cười của , cầm lấy đôi đũa, gắp đồ ăn trong cà mèn.

      lát sau.

      “Thế nào? Hương vị có được ?” Sở mỹ nhân dán sát người vào Trầm Diệc, vẻ mặt tha thiết hỏi.

      “Ừ…… Thịt heo rất dai”

      Sắc mặt trầm xuống: “Đó là thịt bò”

      “Món cá rán này cũng tệ, rất thơm”

      “Đó là cá trắm cỏ hấp……”

      “Vì sao lại có rau khô?”

      “Đó là rau xào tim……”

      Sau khi xong câu này, thèm nhắc lại.

      Hai người bên trong rất ăn ý cúi đầu ăn cơm, trầm mặc.

      Chính là, cùng trong phòng, bên là mây đen dày đặc, bên lại là ánh mặt trời sáng lạn.

      Sở mỹ nhân bị bao trùm bên trong mảnh màu xám, thần sắc chết lặng ăn ăn ăn ăn……

      Người đàn ông đối diện, trái lại như ánh mặt trời, bên môi chậm rãi lên ý cười ý nghĩa.

      Đối với việc tác chiến thất bại lần này, Sở Sính Đình rất nhanh liền thoải mái. Ban đầu, căn cứ chất lượng định luật thay đổi, thế giới này luôn duy trì cân bằng tinh xảo, cho nên tài nấu nướng mỹ nữ cũng sao hết, bởi vì người quá nghịch thiên bị sét đánh chết!

      Nhưng, còn tiếp tục như vậy cũng phải biện pháp. Mù quáng tìm tòi chỉ biết lãng phí thời gian, thu thập tình báo chính xác, nghiên cứu nhược điểm mới là điểm mấu chốt để thắng lợi.

      Tròng mắt Sở Sính Đình lưu chuyển, lấy điện thoại di động ra, bấm tám dãy số của người.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :