1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cừu Cừu anh yêu em - Tôi muốn ăn Sushi (112 chương + 11PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 96:

      Lý Đông Minh ngẩng đầu kinh ngạc ngước nhìn : “Hả? Nhanh như vậy? Chưa đến tiếng mà!”

      “Bởi vì tôi bỗng nhiên nhớ tới có chút việc gấp, cho nên ——”

      “Vậy tôi đưa !”

      “A, cần, cám ơn. Tôi trước! Hẹn gặp lại, Lý”

      chờ tôi chút, tôi bây giờ tính tiền ——”

      cần! Cám ơn bữa ăn này của ! Tôi đây, tạm biệt!”

      Nguyễn ——”

      Cuối cùng Miên Miên cũng vất vả thoát khỏi dây dưa của ta, hốt hoảng chạy thoát ra khỏi nhà hàng, chạy vọt ra ngoài hơn trăm mét mới thở hổn hển dừng bước.

      hồi nhớ lại tay Lý Đông Minh chạm vào mình, lại kìm lòng được rùng mình cái, lập tức kích động mà nổi da gà. ta và Hỏa Nhạ căn bản phải cùng tầng lớp, kém quá xa.

      Hỏa Nhạ……

      Miên Miên đứng ở lối bộ lá phong rơi rụng đầy mặt đường, ngẩng đầu nhìn lá cây khô nhiễm màu mùa thu, khẽ lẩm bẩm tiếng: “Xong rồi……”

      Cho dù hôm nay người đến phải đáng khinh ghê tởm như Lý Đông Minh, cho dù người đến tuấn cỡ nào, vĩ đại nam tính cỡ nào, nghĩ rằng mình cũng khó lòng động tâm.

      Ô, tựa hồ …… Hoàn toàn thích Hỏa Nhạ.

      Ngay tại thời điểm vì phát của mình mà than khóc, chiếc xe màu bạc ngừng lâu ở ngã tư đường đối diện, cuối cùng cũng khởi động động cơ, cũng dần dần dung nhập trong dòng xe cộ chạy ngừng.

      ~~***~~

      Miên Miên nhìn lịch treo tường, thầm tính, từ đêm đó rất có trách nhiệm bỏ lại câu “Ly hôn ” đến bây giờ, suốt tám ngày đăng nhập trò chơi.

      Tám ngày, tám ngày!

      vào phòng, lập tức bổ nhào lên giường, giống con sâu lông ôm gối đầu lăn qua lăn lại giường, cho đến khi lăn đến đầu choáng mắt hoa, cuối cùng cũng dừng lại, nằm ở giường ai oán nhìn trần nhà.

      Trước kia biết chơi game, bây giờ chơi, mới phát nếu ngày đăng nhập trò chơi, trong lòng liền trống trải, cảm thấy còn có việc chờ đợi mình làm. Trái lại, cả đầu đều nghĩ đến chuyện trong trò chơi: biết Cửu thiên thanh linh kiếm có tưởng niệm chủ nhân như hay ? biết gần đây bang phái có xảy ra chuyện gì hay ? Đúng rồi, Độc giác kim tình thú của nên thăng cấp……

      ngồi thẳng người, vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm máy tính cách đó xa. Ừm…… Vụng trộm lên vài phút, hẳn là thành vấn đề ? thề, cũng chỉ lên vài phút, sau đó lập tức logout.

      gương mặt thoáng lên trong tâm trí .

      …… Ưm, có lẽ chờ rạng sáng lên là được rồi. Tình trạng hệ thống tương đối tốt.

      khi có quyết định này, tâm tình lập tức sáng tỏ hơn. nhảy dựng lên từ giường, quyết định giặt quần áo giết thời gian.

      Sau khi giặt xong quần áo, lại hóa thân lầm tiểu nữ công cần cù lao động, dùng khăn lau đồ dùng, cửa sổ, bàn ghế sạch , có thể nhìn thấy bóng người. Sau khi xong việc, thở hơi thỏa mãn, ngẩng đầu nhìn thời gian, mười giờ năm mươi phút.

      Được rồi, tại khởi động máy hẳn là sao. hưng phấn ngồi trước máy tính, ấn nguồn điện, phút đồng hồ sau, tất cả các biểu tượng màn hình ra. thuần thục nhấp chuột vào biểu tượng, sau khi khung được ra, nhập tài khoản, mật mã sớm ghi trong tim.

      Trước khi nhấp vào “Xác nhận đăng nhập”, cảm xúc dâng trào đột nhiên chuyển biến thành khẩn trương bất an. biết cách lâu như vậy lên diễn đàn, chờ đợi chính mình là cái gì? Đợi nếu có người hỏi mình vì sao lâu như vậy lên mạng, nên trả lời như thế nào? Còn có…… có phản ứng gì với hành vi của ?

      Khi nghĩ đến vấn đề cuối cùng này, ngực bỗng nhiên căng thẳng.

      Lắc đầu, cần lo lắng nhiều như vậy, “Tách tách” tiếng, đăng nhập trò chơi. màn hình, trăng tròn, núi vắng đêm yên tĩnh, nữ hiệp mặc trang phục phấn hồng mình người đứng ở Vọng Nguyệt Nhai, vẫn như tám ngày trước.

      Trước tiên chú ý chức năng tin nhắn ngừng nhấp nháy. ngừng thở nhấp vào xem, lại phát có ba trang nhắn lại. cảm thấy rất mâu thuẫn, vừa lo vừa vui, nhưng mặc dù như thế, con chuột vẫn nhanh chóng mở ra mấy cái trong đó ——

      [Phục Vụ Khách Hàng Dịch Du 09]: Chúc mừng bạn! Thông qua hệ thống quay thưởng, bạn nhận được sản phẩm kỹ thuật số do công ty cung cấp, mã xác nhận là 87977, vui lòng truy cập……

      [Thực Hành Chuyên Nghiệp 1]: RMB 20 tệ tiếng, thăng cấp thu tiền, cam đoan danh dự. QQ: 13876822.

      [Người Mới Tung Hoành Thiên Hạ]: Ngư Hương Nhục Ti, bạn còn nhận Thạch đầu phòng ngự ? Ở chỗ tôi có hai viên cấp 28, nhận hay ? Nhanh nhắn lại.

      Đại bộ phận đều là loại tin nhắn rác, kỳ vọng của Miên Miên thất bại tiện đà tâm sinh ảo não, gần như là xem tin xóa tin. hung hăng thầm nghĩ: Bên dịch vụ kia cần phải thêm độ mạnh yếu tấn công.

      Sau những tin nhắn rác, Miên Miên nhìn thấy bốn tin nhắn lại, phân biệt là Lạp Lạp, Tiếng Đàn, Thối Kiếm Tiêu Dao gửi đến:

      [Ô Lạp Lạp]: Cậu và Thượng Quan xảy ra chuyện gì?

      [Ô Lạp Lạp]: Đại tiểu thư cậu chạy đâu rồi!! Nhắn tin cho cậu cũng nhắn lại! Cấp tốc!!!

      [Tiếng Đàn Mờ Mịt]: Tiểu Ngư, cậu nếu trở về, người nào đó nháo ngất trời.

      [Thối Kiếm Tiêu Dao]: Tiểu Ngư, muộem coi như thương xót tội nghiệp cho huynh , mau login . Bây giờ Thượng Quan mỗi đêm đều bắt huynh PK, khi PK cả đêm, huynh P [1] mệt lại chuyển sang người khác, ảnh hưởng nghiêm trọng đến thể xác và tinh thần của huynh đệ trong môn phái! Tiểu Ngư, coi như huynh xin muội, nhanh hòa giải với chồng mà!

      Miên Miên sau khi đọc đọc lại từng chữ mấy tin nhắn này, ngây ngốc lát, thuận tay tắt cửa sổ .

      Giữa hình ảnh, đột nhiên có thêm thân ảnh cao to nam tính. Hắc Y Kiếm Khách đứng lặng bên vách núi, xa xa nhìn Phấn Y Nữ Hiệp, mang theo vẻ mặt bình tĩnh làm cho người ta hồi hộp.

      Dưới ánh trăng lạnh lẽo, cứ đứng ở nơi đó như vậy, tay áo phiêu phiêu, mất mát mà lẻ loi.

      biết vì sao, sau khi nhìn thấy , Miên Miên ngược lại rất trấn tĩnh. Khả năng, trước đó, phải tích lũy cũng đủ nhiều tâm lý chuẩn bị; khả năng, ra trong lòng vụng trộm chờ đợi có thể gì với mình, lại lấy điều này chứng minh cái gì……

      “Hi, chào buổi tối” Đây là câu đầu tiên Miên Miên thốt ra.

      Tia sáng lạnh lẽo trong con ngươi đen chợt lóe.

      “Sặc……” thấy tình thế đúng, uyển chuyển ra câu thứ hai, “Nghe huynh gần đây rất ham thích luận võ luận bàn….. cùng với người khác”

      nhắn lại hai chữ hề có thành ý, giống như phải chuyện của mình.

      Kế tiếp, Miên Miên cho rằng cái gì, hoặc là hỏi cái gì, nhưng có.

      Trong lúc nhất thời hai người đều trầm mặc, giống như đều đợi đối phương mở miệng trước.

      Năm phút đồng hồ sau, đầu phá vỡ bế tắc cục diện, nhưng thản nhiên câu: “Ta out”

      “Oh, được, ngủ ngon” Miên Miên vội vàng nhắn lại câu, nhắn lại nhanh chóng che giấu mất mát dưới đáy lòng.

      thêm chữ, mang theo tia lưu luyến biến mất giữa màn hình.

      ______________

      Chú thích:

      P [1]: Play

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 97:

      Buổi tối ngày hôm sau, khi kim đồng hồ chỉ đúng vào sáu giờ, Miên Miên bắt đầu tắt máy, chuẩn bị chạy lấy người.

      phải nhàn hạ, mà là vài ngày trước phiên bản mới của trò chơi được phát hành, mỗi người có thể hít hơi, công việc cũng bắt đầu trở nên thoải mái hơn.

      Nhưng vừa mới đứng lên, Tiểu Lương lại đột nhiên xoay người với : “Miên Miên, cậu về luôn à?”

      Miên Miên hiểu lầm ý của cậu ta, đáp lại: “Ừ, hôm nay có chuyện gì. Cậu còn về sao?”

      phải” Tiểu Lương hếch cằm chỉ đến phương hướng nào đó, : “Hôm nay tổ kỹ thuật có buổi tụ họp, chúc mừng phiên bản mới của trò chơi phát hành thành công. Chúng ta cũng có thể giúp vui, cậu sao?”

      “Hả?” Có chuyện như vậy? nhìn thoáng qua phương hướng cậu ta chỉ “ đâu?”

      “Trước tiên KTV, Đại Cương đề nghị. Giám đốc hình như cũng có ý kiến”

      sững sờ, thấp giọng hỏi: “Giám đốc…… ấycũng à?”

      Tiểu Lương cười gật đầu: “ ấy ai trả tiền? Thế nào, sao? Cậu mình giúp cậu báo thêm vào danh sách”

      cúi đầu cân nhắc hồi, trong đầu bỗng nhiên xẹt qua khuôn mặt lạnh như băng nào đó…… Ngẩng đầu, mỉm cười lắc đầu: “Tớ , tớ lại biết hát cũng biết uống rượu, cũng có ý nghĩa. Các cậu chơi vui vẻ nhé!”

      xong, sau khi lời tạm biệt với Tiểu Lương, xoay người khỏi văn phòng.

      Buổi tối sau khi ăn xong cơm, Miên Miên đăng nhập trò chơi. Lần này bởi vì biết người nào đó mạng, cho nên hoàn toàn có áp lực tâm lý, mở giao diện bạn tốt ra, tìm được tên Lạp Lạp:

      [Ngư Hương Nhục Ti]: Lạp Lạp, tớ đến đây.

      Tốc độ đánh chữ của Lạp Lạp là rất nhanh:

      [Ô Lạp Lạp]: Cậu cậu cậu tức chết tớ! trả lời tin nhắn của tớ lại nhắn lại cho tớ! Trong khoảng thời gian này cậu đâu? Có biết có rất nhiều người tìm cậu hay ? Cậu…… Quên ! Mau đến đầm lầy, ba năm mười cho tớ biết!

      ra phải giải thích với Lạp Lạp như nào, còn chưa nghĩ ra. Nhưng mà, vẫn là nghe lời bay đến đầm lầy U Hồn, chạy tới địa điểm thăng cấp quen thuộc. Ở đó có đủ ba người chơi vung vũ khí ở đánh quái, đúng là bọn Lạp Lạp.

      Đại Thúc dừng động tác trong tay, mặt mang theo nụ cười tà: “Tiểu Ngư, huynh ghen tị với muội. Tần suất tên muội xuất trong miệng bà xã huynh vượt qua cả huynh”

      Miên Miên ngượng ngùng cười: “Muội…… Tuần trước có chút việc, cho nên lên mạng được” Tuy rằng dối là hành vi tốt, nhưng dù sao cũng tiện là bởi vì đột nhiên động tình với người nào đó.

      “Đây phải trọng điểm” Vẻ mặt Lạp Lạp nghiêm túc nhảy ra , “Trọng điểm là, Tiểu Ngư cậu vì sao đột nhiên đưa ra cầu ly hôn với Thượng Quan?”

      Chữ trong khung chuyện phiếm hết gõ lại xóa, xóa lại gõ, Miên Miên vẫn nghĩ ra câu trả lời hoàn mỹ nhất.

      Lạp Lạp híp mắt hỏi tiếp: “Có phải bởi vì…… chuyện lần trước tớ với cậu hay ?”

      Lần này lại gõ chữ rất nhanh: “Chuyện gì?”

      “Chính là người tên Nữ Oa Nương Nương kia á!”

      Miên Miên nhăn đôi mi thanh tú lại, cảm thấy này bốn từ này có phần chói mắt. nhắn lại: “Đó phải nguyên nhân chủ yếu……”

      Lạp Lạp đột nhiên phát ra tiếng khóc ô ô oa: “Tiểu Ngư à! Cậu coi như chưa từng nghe qua lời kia của tớ ! Cậu có biết tài văn chương của tớ cũng tệ, cho nên những chuyện bình thường hay hình dung lan man, sinh động giống y như , đặc sắc vô cùng, thêm mắm thêm muối…… đúng! Ưm, tóm lại chính là như vậy! ra từ sau khi thấy phản ứng của Thượng Quan, tớ nên nghi ngờ nhân phẩm của ta như vậy. Tớ sai lầm rồi, tớ rất rất sai lầm! Ô ô, Tiểu Ngư, cậu trăm ngàn lần nên bởi vì vài câu ngôn luận vô tâm của tớ mà ly hôn với Thượng Quan. Nếu là như vậy, tớ áy náy muốn chết!”

      Mồ hôi của Miên Miên chảy như thác: “ có mà, tớ chỉ là trách móc chút mà thôi, ly hôn ” Ở trong trò chơi ly hôn phải được hai bên đồng ý, cho nên tại danh nghĩa vẫn là “Nương tử của Thượng Quan Ám Ảnh”. Đêm đó, cũng chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.

      “Cậu phải có lòng tin kiên định, trong lòng Thượng Quan chỉ có mình cậu. ! Cậu nếu tin, môn chủ cũng rất vui vẻ khiến cậu tin tưởng!” Sau khi trải qua lần PK thứ 328.

      Miên Miên nhớ lại lạnh lùng của tối qua, cũng học thản nhiên đáp lại câu: “

      “Trước tiên vào tổ đội ” Đội trưởng Tiếng Đàn phát ra lời mời vào tổ đội.

      Miên Miên sau khi gia nhập đội ngũ, vừa đánh quái vừa theo chân bọn họ tán gẫu chuyện xảy ra trong tuần trước, bất tri bất giác, thời gian trôi qua đến mười rưỡi.

      Sau khi người lại người trong bọn họ nối tiếp logout, Miên Miên ngẫm lại cảm thấy có chuyện gì làm, cũng logout tắt máy.

      Ngay khi màn hình máy tính biến thành màu đen, chuông cửa vang dội đột nhiên truyền đến từ bên ngoài.

      Tiếng chuông cửa vang lên trong đêm khuya có điểm chói tai, hoảng sợ, buồn bực nghĩ: muộn thế này, là ai? vừa chạy ra phòng vừa nghĩ, chẳng lẽ là chủ cho thuê nhà sao? Nhưng mà tiền thuê nhà trả vài ngày trước đó mà……

      “Chủ cho thuê nhà, trễ thế này bác ——” còn chưa xong, đứng ngây người.

      Người đứng ngoài cửa lại có thể là Hỏa Nhạ!

      Thời tiết cuối thu, lại chỉ mặc chiếc áo sơ mi dài tay, hai cúc gần cổ áo cài, caravat cũng lỏng lẻo xiêu vẹo, thậm chí tóc , cũng bị gió thổi thành hỗn độn. luôn luôn sạch gọn gàng, lại có bộ dáng như này xuất trước mắt , nhưng lại là ở loại thời gian này. Miên Miên khẽ dụi mắt, nghi ngờ mình bị hoa mắt.

      “Giám đốc? ……” sững sờ nhìn , mở to đôi mắt tròn, khẩn trương đến lắp bắp, “, vì sao lại ở chỗ này?” Tối nay phải tổ kỹ thuật tụ họp sao?

      cởi áo khoác âu phục ra, đôi mắt đen bóng bình tĩnh nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhắn kinh ngạc của Miên Miên, sau đó —— thẳng tắp ngã vào người .

      Đột nhiên bị sức nặng áp chế khiến Miên Miên sợ tới mức thở gấp hơi, thân hình nặng nề của nam giới khiến chịu nổi, hai chân run lẩy bẩy mấy muốn ngã, nhưng vẫn theo bản năng cắn răng chịu đựng. Đầu Hỏa Nhạ, tựa vào bờ vai , hơi thở bỏng lướt qua cổ trắng nõn của , cũng lướt qua đôi tai ngọc và hai gò má . Thân thể , nhiệt độ cơ thể , hô hấp của , thậm chí nhịp tim của , Miên Miên đều ràng cảm nhận được. Khuôn mặt nhắn của lập tức ửng đỏ, vì vậy cái ôm này mà thất kinh, trái tim thiếu nữ đập loạn.

      “Giám giám giám đốc! …… Đây…… Việc này……” Đầu loạn thành đoàn, ngay cả chính mình cũng biết rốt cuộc muốn cái gì, chỉ cảm thấy tình huống bất ngờ này rất xấu hổ, khó có thể chống đỡ.

      “Ư……” Dưới gáy truyền đến tiếng rên của .

      “Hả?” rốt cục cảm thấy có chút bình thường, gian nan cúi đầu liếc nhìn, kinh ngạc phát gương mặt mơ hồ mang theo vài phần đỏ sậm, hơn nữa, trong khí hình như tràn ngập hương vị rượu……

      Trời ạ, uống rượu!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 98:

      Sau khi phát ra điểm này, ý xấu hổ dâng trào trong lòng dần dần bị lo lắng thay thế. Mặc kệ như thế nào, trước tiên dìu vào nhà , ăn mặc rất đơn bạc.

      Nhưng mà, dáng người nhắn nàng muốn di chuyển người đàn ông cao hơn mét tám, là khảo nghiệm rất ác liệt. hít hơi sâu, cắn chặt răng, dùng hết sức lực từ thời bú sữa mẹ, cuối cùng cũng đưa được thân hình nặng trĩu của vào trong nhà. Mới qua cửa lớn khoảng cách lớn, nhưng là ở trong mắt , lại khác khoảng cách vạn trượng.

      Năm phút đồng hồ sau, miễn cưỡng chống lại sức nặng thân thể dừng lại ở phòng khách nghỉ ngơi, trán toát ra tầng mồ hơi lớn. thở phì phò liếc mắt nhìn sofa trong phòng: được, ghế sofa này quá , chắc chắn nằm đủ.

      Nhưng, để ở sofa, chẳng lẽ muốn……

      Nghĩ đến đây, ráng mây đỏ mặt nhiều thêm vài phần. Hít sâu hơi, lại cắn chặt răng lần nữa, có tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm kéo vào trong phòng. Đáng thương cho , hình như còn nghe được tiếng thắt lưng gãy rời!

      Mười phút sau, khi cánh tay mảnh khảnh của Miên Miên buông thõng xuống, giám đốc đại nhân cuối cùng cũng bị thu phục, nằm giường êm ái trong khuê phòng. Bình yên nằm xuống.

      cúi người xuống, cẩn thận đắp chăn cho , đỡ bị nhiễm lạnh. Sau đó vươn tay lau mồ hôi trán, mới phát hai tay bủn rủn ngừng rung rung.

      thở ra hơi, đứng thẳng người, hai mắt nhìn phía Hỏa Nhạ nằm giường, bỗng nhiên “Phì” tiếng bật cười.

      cảnh tượng rất kỳ diệu, đại nam nhân ngủ ở giường thêu ren màu phấn hồng……

      Hai mắt đảo qua rồi nhíu mày lại, lập tức thu hồi ý cười bên miệng. tốt, trước tiên giúp giải rượu mới được, trong nhà có cái gì có thể lấy để sử dụng đây…… vắt óc suy nghĩ hồi, đột nhiên ánh mắt sáng lên, xoay người chạy ra khỏi phòng.

      Trong chốc lát, cẩn thận cầm chiếc cốc có chất lỏng vàng óng ánh mang vào.

      ngồi ở bên giường, tay cầm cốc, tay kia nhàng lay vai : “Giám đốc, tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh. Ngồi dậy uống chút nước mật ong giải rượu”

      Nhưng ngoại trừ vài tiếng hít thở nhàng ra, có phản ứng gì, hai mắt vẫn nhắm chặt như cũ.

      Miên Miên lại gọi vài tiếng, nhưng vẫn nhận được đáp lại. Bất đắc dĩ, đành phải buông cốc xuống, vươn tay bé, cúi người nâng đầu lên —— thế nhưng khi ánh mắt tiếp xúc với ngũ quan tinh xảo tuấn mỹ của , động tác đột nhiên đình chỉ.

      Giữa hai người, cũng chỉ là khoảng cách ngón trỏ. Chính là lần đầu tiên nhìn gần như vậy, tinh tế tỉ mỉ như vậy, toàn diện như vậy. gần gũi của hai người giống như chỉ cần khẽ động khóe môi, chạm vào ……

      bị ý tưởng này của mình khiến cho xấu hổ đến đỏ bừng mặt, bên tai bỗng nhiên nhớ tới câu Lạp Lạp từng qua:

      ……Bắt lấy cực phẩm nam! Tìm cơ hội chuốc say ta, cưỡng gian ta, tiện đà chế ngự ta! Lúc đó gạo nấu thành cơm…… Oa ha ha ha!……

      Như vậy bây giờ, cơ hội tới?

      Nhìn người đàn ông ngủ như chết, mặc cho người ta xâm lược trước mắt này, trong lúc nhất thời huyết khí của con cừu dâng trào, vô cùng kiêu ngạo giả bộ tuyên cáo với : “Hey! Chú ý, tôi bắt đầu cường X đó! Ưm, cởi áo trước hay cởi quần trước đây?” Hắc hắc, những lời mình ra này xuất sắc. vui tươi hớn hở thầm nghĩ.

      “Áo , tiến hành theo tuần tự tốt hơn”

      “Hừm, chủ ý tồi” Có người đề xuất ý kiến, Miên Miên rất vui vẻ nhe răng cười —— “Á!”

      phát ra tiếng thét chói tai thê lương, lập tức tách khoảng cách giữa hai người ra với vận tốc ánh sáng rớt. trừng lớn đôi mắt tròn hoảng sợ, dám tin nhìn xuống thân thể …… mở hai mắt đen nhánh phát sáng, nào có nửa phần bộ dáng say rượu!

      Nghĩ lại hành vi vừa rồi, ý thẹn thùng giống như lốc xoáy thổi quét toàn thân, che khuôn mặt nóng hầm hập, muốn thoát ra, nhưng lại bị cỗ lực lượng kiềm chế, thể động đậy.

      Cánh tay Hỏa Nhạ nhàng vòng qua sau lưng Miên Miên, lại chứa lực độ thể kháng cự. khác bàn tay khác, dịu dàng nâng khuôn mặt nhắn ngượng ngùng của lên, bắt buộc đối diện với . có hứng thú thưởng thức biểu tình phong phú mặt , trong con ngươi ra ý cười mơ hồ: “Khí thế ban nãy của ai vậy? Hử?”

      Ầm tiếng, núi lửa đỉnh đầu Miên Miên phun ra.

      ……” Có người từ xấu hổ chuyển thành giận dữ, “ căn bản là say! Giám đốc, Hỏa Nhạ, …… rốt cuộc muốn như thế nào!” Đêm khuya có chuyện gì chạy tới giả say? Mưu đồ biến thành trò cười sao?!

      Đột nhiên có trận trời nghiêng đất ngả, tiếng quần áo ma sát vang lên, Miên Miên choáng váng phát vị trí hai người đổi chỗ thành dưới, vị trí của mình từ mặt “Sau khi giãy dụa là có thể nhanh chóng thoát ” biến thành mặt dưới “Đừng vọng tưởng có thể trốn thoát”. Vô cùng…… bất lợi.

      nhịn được nuốt nuốt nước bọt: “ muốn làm gì?”

      “Muốn như này” cúi người khẽ lướt qua bờ môi . nhàng mà ngắn ngủi.

      Đầu óc Miên Miên trống rỗng.

      Ớ? Vừa rồi hình như có cái gì mềm mềm lướt qua môi ……

      nhìn , bình tĩnh. Giống như chuyên chú nghiên cứu sinh vật ngoài hành tinh.

      Tầm mắt từ con ngươi đen của chậm rãi chuyển qua sống mũi thẳng của , lại di chuyển đến bờ môi góc cạnh ràng của , sững sờ nhìn rất lâu.

      —— che miệng lại, khuôn mặt trắng nõn “Vèo” cái ửng đỏ hơn! …… vừa rồi hôn ! Bọn họ hôn môi!

      hôn môi giám đốc đại nhân.

      Nhưng nhưng nhưng…… Nhưng còn kịp hưởng thụ mà!!! Làm sao có thể kết thúc như vậy! (Khóc ròng)

      nghe thấy giọng nữ yếu ớt quen thuộc vang lên.

      “Có thể…… Lại lần nữa ?” Giọng rất rất .

      Hỏa Nhạ nhìn khuôn mặt nhắn đỏ gay của , cười thản nhiên, cánh môi phát ra: “Tuân lệnh”

      chậm rãi cúi người, môi mỏng hơi lạnh dịu dàng phủ lên hai phiến môi cánh hoa non mềm kia, như con bướm ngừng bôn ba, cuối cùng cũng tìm được đóa hoa để đậu lại. Khoảng khắc hai bờ môi chạm vào nhau, môi cánh hoa ngây ngô run rẩy, nhu nhược mà an phận tiếp nhận thương của , nhưng ở vài lần liếm mút nhàng. Mút cắn, đôi môi đỏ mọng bắt đầu vụng về nếm thử bờ môi , hé ra hợp lại, dần dần tràn đây hương vị hơi thở ngọt ngào của , triền miên lưu động giữa hơi thở của , kìm lòng được cúi đầu hấp thụ hương thơm của , sâu, sâu……

      Sau khi hôn xong, Miên Miên thở hổn hển ngừng, đôi môi sưng đỏ, đôi mắt tròn mờ sương, khẽ câu: “Xin hãy cho tôi biết, phải say rượu”

      Hỏa Nhạ trả lời, chỉ mỉm cười với .

      đỏ mặt, khẽ cắn cánh môi, con ngươi lóe sáng nhìn : “Ít nhất phải cho tôi biết…… vì sao lại hôn tôi?” Bởi vì chờ mong đáp án của , tim trong lồng ngực đập dồn dập ngừng.

      giơ tay lên nhìn đồng hồ: “Còn tám giờ ba mươi phút nữa em biết”

      trợn to hai mắt như sao sáng, đây là đáp án quỷ quái gì? tiếng địa cầu sao? Sao mà nghe hiểu.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 99:

      xấu hổ buồn bực cầm chiếc gối đánh về : “Đừng tưởng rằng đẹp trai là có thể bắt nạt người khác như vậy!”

      nghe vậy nhịn được cười khẽ ra tiếng, vươn bàn tay to chậm rãi vuốt ve cằm, giống như nghiêm túc suy nghĩ: “Còn có thể, ít nhất có bộ dạng giống củ tỏi hoặc là con khỉ, vẫn coi là mặt người”

      sững sờ nhìn , tỏi, khỉ? ta Từ Đại Dũng và Lý Đông Minh sao? bất mãn nhăn đôi mi thanh tú lại: “Làm sao chuyện giống như con dao nhọn, chanh chua” Cứ phát ngôn là mắng chửi đối tượng xem mắt của , hơi quá đáng.

      đột nhiên cười mị hoặc, chậm rãi cúi đầu xuống, để sát môi vào bên tai , đôi môi phả ra những hơi thở nóng rực: “Vậy em đồng ý làm con dao nhọn của sao?”

      Miên Miên cảm giác lỗ tai ngứa nóng nóng, vội lui lui cổ tránh né nguồn nhiệt nóng bỏng. là, chuyện cứ , làm sao cứ phải tới gần như vậy. Còn nữa, có ý gì?

      —— Á? mở to hai mắt quan sát .

      …… ……” Cuối cùng cũng hiểu , sắc mặt nhất thời như tôm chín, thẹn thùng đến ngay cả đầu ngón chân cũng phiếm hồng, cuộn mình xấu hổ cho người ta nhìn. Tay bé để trước ngực bắt đầu liều mạng dùng lực, muốn tránh thoát khỏi vòng ôm của , thế nhưng dù mệt đến thở hồng hộc cũng chỉ phí công, thân hình người đàn ông kia vẫn chút sứt mẻ như cũ.

      buồn bực nghiêng mặt , muốn nhìn thẳng , kiên cường : “Giám đốc, chúng ta có vẻ như đến loại trình độ này”

      nằm xuống bên cạnh , nhắm hai mắt, nhàng bâng quơ : “ , còn tưởng rằng chúng ta chuyện đủ lâu”

      Ớ? kinh ngạc quay đầu, bỗng nhiên đối diện với khuôn mặt tuấn tú thanh cao của , vội vàng ngửa người ra sau tách khoảng cách giữa hai người. kinh ngạc, nghi ngờ quan sát khuôn mặt khi ngủ của , nhíu mày hỏi: “ vừa rồi cái gì…… Chúng ta chuyện đủ lâu?” Hay là say ?

      “Ừ” nhắm mắt lại đáp tiếng.

      ngồi dậy, trừng lớn mắt khó hiểu nhìn : “Khi nào bắt đầu xảy ra chuyện như vậy?” Chuyện lớn như vậy làm sao có ai đến báo cho tiếng?

      “Bắt đầu từ khi nào ư?” chậm rãi mở hai mắt, tia sáng trong con ngươi chợt lên, giống như còn nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này. Sau lúc lâu, đáy mắt chứa nụ cười, môi mỏng khẽ nhếch, từ từ đáp lại: “Bắt đầu từ khi em vẫn là Ngư Hương Gia Tử”

      Giọng điệu của rất bình thản, thế nhưng khi xong, lại khác tiếng sét đánh!

      Miên Miên bị dọa đến hồn vía lên mây, động cũng dám động, ngơ ngác nhìn , đầu trống rỗng.

      đổi sang tư thế thoải mái hơn, rất có lòng đồng tình nhắm hai mắt lại, chuyên tâm ngủ. Lông mi dài dày đặc hơi cong cong, mềm mại phủ lên vùng mắt, bình yên an lành.

      tiếp tục ngây ra như phỗng.

      Từng phút từng giây trôi qua.

      Sau lúc lâu ——

      biết từ lúc nào ——!!!”

      Đêm khuya, giọng nữ bén nhọn cao vút cắt ngang yên tĩnh của màn đêm, chim chóc cây bị kinh sợ, ào ào vỗ cánh hòa vào bóng tối.

      Miên Miên vùi cả khuôn mặt vào gối đầu, bối rối trong lòng!

      Tiếng xấu hổ ảo não phát ra từ trong gối: “Ư hư hức hừ ư hư hư ư!” ra biết từ lâu!

      “Quả biết từ lâu!”

      “Hư ư!” Gạt người!

      “À, là

      Gối đầu trầm mặc hồi.

      …… Biết từ lúc nào?” ngẩng khuôn mặt nhắn đỏ hồng, nhanh chóng liếc mắt nhìn cái, thấy mở mắt ra, lá gan to hơn bắt đầu nhìn .

      “Hơn ba tháng trước”

      kinh ngạc lớn, sớm như vậy!

      Sau khi dồn sức chấn tĩnh xuống, trầm tư hồi, : “ có khả năng. Cho dù tra ra được IP của tôi, cũng khả năng chính xác đến từng tòa nhà ” Tuy rằng hiểu điều này lắm.

      ôn hoà trả lời: “Ừ, có cố định IP người sử dụng, khi lên mạng đều tự động phân phối IP, cùng loại IP vào thời gian khác nhau có những người sử dụng khác nhau”

      cắn môi trừng mắt nhìn . Ai muốn nghe cái này chứ!

      Nhưng càng muốn đánh vào hứng thú của , chậm chạp mở lời.

      Con cừu buồn bực phát động công kích lần hai, gối đầu trong tay hời hợt chạm vào ngực , còn rất co dãn nảy lên cái.

      mở to mắt, cười nhạt túm lấy gối đầu: “Cám ơn” xong liền đặt gối sau đầu.

      Miên Miên quả thực muốn điên cuồng tóm lấy, hận thể tiến lên tóm áo đá xuống giường. Đêm nay có rất nhiều chuyện kinh hoàng, còn phối hợp, sắp suy nhược tinh thần rồi!

      ——”

      ra cũng rất đơn giản” Hỏa Nhạ thản nhiên cắt ngang lời “Bởi vì tài khoản này của em đăng nhập ở công ty mấy lần. đúng ra, là đăng nhập 16 phút 23 giây” Sinh viên hàng đầu khoa học tự nhiên ra số liệu chính xác.

      Người mới trong giới khoa học tự nhiên mở to mắt, bối rối nhìn : “Á……” Có chuyện như vậy?

      tiếp tục giải thích nghi ngờ: “Trước khi phiên bản mới《Phi Thăng》 phát hành, từng tổ chức thí nghiệm trong nội bộ công ty, tài khoản của em hôm đó đăng ký vào máy chủ C26” Đây là tình huống trong lúc vô ý phát được tài khoản đăng ký của .

      rất hiển nhiên, Miên Miên cuối cùng cũng nghĩ ra. Mấy tháng trước quả từng tổ chức thí nghiệm trong nội bộ công ty, lúc ấy cũng nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp dùng tài khoản phụ để đăng nhập, cũng chính là quý danh tại, Ngư Hương Nhục Ti. thể tưởng được lại trở thành sơ hở trí mạng.

      Chậm ……

      Đầu nhanh chóng vận hành.

      “A!” đột nhiên che miệng kinh hô.

      rốt cục hiểu được vì sao lúc ấy “Thượng Quan Ám Ảnh” đề nghị gặp mặt có loại cảm giác là lạ. Câu đầu tiên ra là đề cập tới gặp mặt, trực tiếp nhảy vọt qua bước mắt xích hỏi xem sống ở thành phố nào, ràng là chắc chắc sống ngay tại thành phố G!

      Trách được thái độ của khi đó cường ngạnh vội vàng như vậy, ràng là muốn để cho có thời gian yên tĩnh để suy xét!

      Miên Miên ngây ngốc nhìn nhắm mắt dưỡng thần, hồi lâu sau, thấp giọng ngập ngừng : “…… ràng biết Cơ Mẫn phải tôi”

      “Ừ” nhàng lên tiếng.

      Lòng của có ngũ vị pha tạp, phân rốt cuộc là mùi vị gì. Từng cảnh từng cảnh tái diễn trong đầu , vừa nghĩ đến khi đó cũng biết thân phận của mình, lại cảm thấy ngay lúc đó mình quá mất mặt. Đắc chí nghĩ rằng mình che giấu để lại kẽ hở nào, ra có người sớm có tâm như gương sáng……

      Ô ô, quá mất mặt, cần sống!

      Hơn nữa, còn từng rằng muốn ly hôn, biết khi đó nghĩ như thế nào về ? A a…… ôm đầu, tiếng động kêu rên.

      bóng ma tới bao phủ, Hỏa Nhạ tóm lấy cánh tay mảnh khảnh của , kéo xuống, để cho ngã vào lòng mình: “Đến phiên đặt câu hỏi” mở hai mắt, ánh mắt sáng ngời.

      Miên Miên nuốt nước miếng, dự cảm rằng vấn đề muốn hỏi tuyệt đối đơn giản.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 100:

      Quả nhiên, bình tĩnh ngưng mắt nhìn , trầm giọng : “Vì sao đột nhiên nhắc tới ly hôn?”

      chột dạ ngẩng mặt lên nhìn trần nhà, mượn sức để phá nghìn cân: “Giám đốc, chúng ta chưa kết hôn……”

      Mắt lạnh lùng.

      bị dọa, cuống quít sang chuyện khác: “Nghe Tiêu Dao trong khoảng thời gian này thường xuyên tìm ấy PK, phải ?”

      liếc nhìn : “Ừ”

      “Vì sao?” Mắt lóe sáng, khóe miệng cong lên, tràn ngập chờ mong với đáp án vấn đề này.

      Môi mỏng nhàng nhếch lên, ra đáp án làm cho người ta thất vọng: “Thí nghiệm hệ thống PK” Có qua có lại, mượn sức để phá nghìn cân.

      Sắc mặt hết biến đổi lại biến đổi, nhưng ngoại trừ giương mắt nhìn ra, còn cách nào khác.

      cười khẽ, dùng cánh tay chắc nịch ấm áp ôm , khép mắt lại thấp giọng : “Ngủ , có việc gì ngày mai lại thảo luận” Bàn tay nhàng vuốt ve sợi tóc , như là trấn an thú cưng cáu kỉnh.

      Miên Miên bất mãn liếc .

      Làm sao có thể như vậy, còn có nhiều nhiều vấn đề muốn hỏi , ví dụ như vì sao muốn hôn , vì sao phải tra IP của , vì sao đêm nay muốn tới nhà …… Dù rằng tất cả vấn đề đều chỉ hướng tới đáp án. Nhưng phụ nữ trời sinh thiếu tinh thần ham học hỏi.

      Nhưng mà…… Thôi .

      khí ngoài cửa sổ dần dần lạnh hơn, thế nhưng được tay vòng qua ôm vào lòng, lại ấm áp như xuân. theo bản năng rúc sâu vào nguồn nhiệt, cỗ tình cảm ấm áp phả vào mặt, cùng với năng lực làm cho người ta an tâm, chậm rãi lưu chuyển toàn thân. Sau đó, từ từ quen nhiệt độ cơ thể cùng hơi thở của , vốn thân mình hơi cứng ngắc dần dần mềm xuống, hô hấp bình ổn.

      Rất ấm áp, rất thoải mái. Vì sao tay của đàn ông lại lạnh chứ, công bằng…… thỏa mãn thở hơi, nhịn được cọ cọ trong lòng , giống như mèo con làm nũng với chủ nhân.

      “Nếu em còn động đậy, chỉ đơn giản là ôm ngủ như này đâu” đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến giọng nam tính mê người.

      vừa nghe thấy, sợ tới mức dám động đậy nữa.

      “Đứa ngốc” cười khẽ vuốt lưng đột nhiên chuyển sang cứng ngắc, “Ngủ , làm gì với em đâu” Ít nhất chỉ là tạm thời.

      Lúc này Miên Miên quả cũng mệt nhọc. Sau khi nhận được lời cam đoan của , chịu nổi, ngáp cái, mí mắt càng ngày càng nặng, càng ngày càng nặng…… Sau đó chậm rãi ngủ.

      Khi mơ mơ màng màng, còn quên nhắc nhở chính mình, ngày mai nhất định phải hỏi ràng vì sao muốn hôn , nhất định nhất định……

      ~~***~~

      Sáng sớm, từng tia nắng ấm áp chiếu lên chiếc giường êm ái. giường, xinh đẹp ngủ. Ưm tiếng, lại trở mình tiếp tục ngủ. Nhưng sau lúc lâu, đôi mắt mê mông vẫn chậm rãi mở ra, mí mắt tình nguyện duy trì trạng thái nửa nhắm nửa mở.

      Hai mắt có tiêu cự nhìn bàn trang điểm ước chừng đến năm phút đồng hồ, tia ý thức tiến vào trong óc. Miên Miên xoa mắt ngồi dậy, tùy tiện nhìn qua bên cạnh, trống .

      Ưm, trống , rất bình thường. đứng dậy tìm dép dưới sàn nhà.

      …… Á? đúng, tối hôm qua giám đốc đại nhân hình như tới. Động tác của bị đình chỉ.

      chỉ tới, hơn nữa bọn họ như vậy, còn có như vậy…… mở to hai mắt, cuối cùng cũng hoàn toàn tỉnh táo.

      “Reng reng!”

      Chuông cửa bỗng nhiên vang lên, trong khoảng trầm tư bị dọa đến giật mình, xỏ dép chạy ra ngoài.

      “Đến đây ——” vừa vừa , nhưng còn chưa tới cửa, bước chân của lại đột nhiên dừng lại.

      Trong phòng khách của xuất người đàn ông ở trần. Đàn ông!

      Chính xác mà , là người đàn ông để trần nửa người..

      đứng trong phòng khách, để trần nửa người , thân hình giàu tính đàn hồi, hề bị cách trở bại lộ trong tầm mắt của . hình như là vừa mới tắm xong, toàn thân tỏa ra mùi hương thoang thoảng, bọt nước chậm rãi chảy xuống từ mái tóc đen ẩm ướt, lấy tư thế mờ ám trượt xuống yết hầu, xương quai xanh ưu mỹ, bờ ngực cường tráng rắn chắc, cuối cùng tan ở đường cong cơ bụng…… Chỗ chảy xuống, nhìn qua rất gợi cảm. cứ như vậy đắm mình dưới tia nắng ban mai rực rỡ, tự nhiên trang nhã đứng ở đó, giống như nơi này là nhà của , mới là chủ nhân ngôi nhà.

      Cảnh đẹp như thế, Miên Miên nhìn đến hai mắt đăm đăm, lại bình thản ung dung lấy khăn bắt đầu lau tóc, bình tĩnh : “Ra mở cửa ” Rất giống kiểu của chủ nhân.

      “Reng reng reng reng reng reng!” Tiếng chuông bắt đầu dồn dập kiên nhẫn.

      Miên Miên hoàn hồn giữa kinh ngạc, ngoan ngoãn chạy tới mở cửa.

      Trời ạ, lại có thể thấy được (nửa) thân thể của giám đốc đại nhân! Woa, phát triển này có quá nhanh hay , hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý mà…… mặt đỏ tim đập dồn dập chạy ra mở cửa ——

      Sau khi đối mặt với người ngoài cửa, “Rầm” tiếng mạnh đóng cửa lại.

      lát sau, chuông cửa phẫn nộ cấp tốc vang lên, người ngoài cửa nổi giận đùng đùng hô to:

      “Baby! Con bị choáng váng sao? nhận ra mẹ mình sao? Mẹ xe quãng đường lớn tới gặp con, con lại sập cửa vào mặt mẹ? Này, còn mở cửa? Mau mở cửa cho mẹ!”

      khẩn trương xoay người dựa vào cánh cửa, nhìn người đàn ông quần áo chỉnh tề cách đó xa, kinh hoảng nhất thời tràn đầy hai tròng mắt: Xong đời!

      “Reng reng reng reng reng reng reng reng!” Tiếng chuông thuận theo cũng buông tha quanh quẩn dứt..

      “Baby, con làm cái gì? Còn mau mở cửa! Con muốn bức mẹ phát hỏa phải ?!”

      “Mẹ, mẹ mẹ mẹ sao lại đến sớm như vậy!” quyết định thi triển kế hoãn binh, giãy dụa lần cuối.

      “Sớm? Mẹ lần trước phải qua với con điện thoại, chín giờ mẹ đến sao? Baby, con hôm nay là lạ sao ấy? Có phải có chuyện giấu mẹ hay ?” Bà Nguyễn nheo hai mắt lại, cảm giác được trong phòng có chuyện kỳ quái. Đứa con này, mở cửa được. “Còn mau mở cửa! Để mẹ vào!”

      “Mẹ! Con có chút tiện, mẹ có thể nửa tiếng sau lại đến hay ?” Tuy rằng là giấu đầu lòi đuôi, nhưng dưới tình thế cấp bách này, tìm được biện pháp nào tốt hơn.

      Bà Nguyễn thấy ấn chuông có hiệu quả, hổn hển gõ cửa, cửa gỗ chấn động dưới bàn tay sắt của bà, Miên Miên dựa lên cửa hoảng sợ cảm giác đỉnh đầu có vôi bay xuống.

      Bên này trình diễn cảnh mẹ con giằng co, bên kia, Hỏa Nhạ buông khăn xuống, lắc lắc tóc hỗn độn, lập tức tới bên .

      …… Hử?

      Miên Miên ngơ ngác nhìn người đàn ông đến bên mình, tim loạn nhịp và thất thần. Mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, lại phát mình nhìn vẻ mặt của .

      Bên tai bỗng nhiên vang lên đoạn đối thoại:

      Ít nhất phải cho tôi biết…… vì sao lại hôn tôi?

      Còn tám giờ ba mươi phút nữa em biết.

      Trời ạ…… há hốc miệng kinh ngạc.

      Ai tới cho , đây phải ?

      Đừng cho đây là trùng hợp……

      Bởi vì suy đoán này, trái tim thít chặt lại chút.

      mơ hồ ý thức được, biết từ khi nào bắt đầu, tiến vào cái lưới hình. Cái lưới này, bắt lấy nhất cử nhất động của , bắt lấy mỗi góc cuộc sống của , bất kể bên nào, cũng thoát khỏi cái lưới được tỉ mỉ bện thành này, Miên Miên rơi vào lưới.

      Hướng của chuyện xưa có rất nhiều loại khả năng, nhưng kết cục, chỉ có thể có .

      Cánh tay Hỏa Nhạ lướt qua , bình tĩnh mở cửa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :