1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cừu Cừu anh yêu em - Tôi muốn ăn Sushi (112 chương + 11PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 86:

      “Hả?” ngẩng đầu lên, hai mắt đối diện khuôn mặt tuấn mỹ của Hỏa Nhạ, gian bên trong xe rất hẹp, lại bị hoa mắt mê hoặc, khỏi nghiêng người ra sau, tạo khoảng cách.

      “Tặng tôi món quà

      sững sờ hỏi: “Món quà?”

      Khuôn mặt của Hỏa Nhạ được đèn đường ngoài của sổ xe chiếu vào, cười khẽ: “Ngày mùng năm tháng này, là sinh nhật tôi”

      mở to đôi mắt trong suốt, bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu: “A —— ra là như vậy” ra thứ sáu là sinh nhật . Do dự lát, cẩn thận hỏi, “Giám đốc, có muốn thứ gì ?”

      Làm ơn đừng là đồ đắt nhé, số tiền lương bé của .

      thản nhiên đáp câu: “Việc này cũng phải trọng điểm”

      Khi vừa định hỏi “Vậy rốt cuộc cái gì mới là trọng điểm”, giành trước : “ Nguyễn, ngủ ngon” đành phải đem lời muốn nuốt vào trong bụng, ngoan ngoãn xuống xe.

      Quà sinh nhật sao……

      biết có muốn thứ gì ?

      Miên Miên đứng ở ven đường, mờ mịt nhìn theo xe màu bạc dần dần xa.

      ~~***~~

      Hôm sau làm, Miên Miên vừa mở công cụ giao tiếp nội bộ của công ty, đám biểu tượng Ding ding ding ding liên tục. nghi hoặc mở ra xem, có bốn người tìm . xem từng cái, lúc lâu có lời nào để . Cuối cùng, trả lời cái có vẻ quen thuộc trong đó.

      [Nguyễn Miên Miên]: Tiểu Niểu, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      [Tạ Niểu]: Tớ còn muốn hỏi cậu đó. Buổi sáng tớ vừa đến chợt nghe thấy loại tin đồn này, cậu mau khai ra, chuyện này rất nghiêm trọng.

      [Nguyễn Miên Miên]: Choáng váng, tớ có gì để , tớ và giám đốc căn bản phải loại quan hệ này. Cậu có biết là ai rêu rao ?

      [Tạ Niểu]: biết. Tối hôm qua hai người phải quan hệ hữu nghị sao? Chắc là trong số đó.

      [Tạ Niểu]: Cậu nhìn là status của Trần Phương.

      Miên Miên nhíu mày lại, di con chuột tới biểu tượng của Trần Phương, phía dưới biểu tượng ra status của chị ta: Buổi quan hệ hữu nghị tối hôm qua có người phẫn trư ăn lão hổ, má ơi, rất ghê tởm.

      phải đâu…… lại có thể đổi trắng thay đen như vậy. Nhìn thấy status của Trần Phương, trong lòng Miên Miên lạnh lẽo, tình bạn của phụ nữ, là rất mỏng manh.

      cắn chặt môi, trầm ngâm hồi, sau đó viết lên khung status của mình:Thanh giả tự thanh.

      Sau đó đóng hết các cửa sổ chat, quyết định chuyên tâm làm việc, hề để ý tới lời đồn đãi nhảm nhí đó. Dù sao loại đồn đãi này, sinh mệnh cũng dài.

      Nhưng mà……

      Cho dù rất cố gắng dồn toàn bộ lực chú ý vào làm việc, nữ nhân viên xung quanh chỉ trỏ , tần suất rỉ tai thầm rất cao, làm cho muốn làm như thấy cũng khó. Hơn nữa luôn luôn có mấy nữ nhân viên ràng cùng tổ hạng mục, vòng qua trước mặt vòng sau đó lại dường như có việc gì rời , khi rời còn quên dùng lượng vừa đủ nghe được chuyện với nhau “Chính là ta sao? Cũng “Xoàng xĩnh” thôi, hẳn là nhầm rồi?”……

      Dưới quấy rầy này, hiệu suất công việc bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Khẽ xoa giữa trán, Miên Miên thở dài hơi, buông bút vẽ xuống, xoay người ra khỏi văn phòng.

      Hai tay chống lên cằm ngồi bồn cầu, nhìn cánh cửa xấu xí của WC ngẩn người. Tránh ở trong gian đến mét vuông này mới cảm thấy vài phần yên tĩnh tự tại, rất bi ai mà.

      biết Hỏa Nhạ đối với loại tin đồn này, có ý tưởng gì? cảm thấy bị quấy nhiễu sao?

      Lời ta xe có ý gì?

      Còn có, nên tặng quà sinh nhật gì cho ta mới tốt? Có vẻ ta cái gì cũng thiếu, đau đầu……

      Ngay khi Miên Miên ngồi chổm hổm bồn cầu miên man suy nghĩ, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến hai giọng nữ trong trẻo.

      “Ôi chao, cậu cảm thấy chuyện đó là sao? Lời đồn về giám đốc và người phụ nữ làm trang trí kia?” ả A.

      Tiếng nước rì rào.

      “Cái gì? Lời đồn của giám đốc với ai?” ả B.

      Tiếng kéo túi trang điểm.

      “Tin tức của cậu rất lạc hậu rồi! Ngay cả tên cũng rất kỳ quái, gọi là Nguyễn Miên Miên làm trang trí á. Nghe ta và giám đốc có chân [1]” ả A.

      “A! thể nào? Cậu nghe ai ?” ả B ra sức hít hơi.

      “Tiểu Mĩ . Trần Phương phải muốn làm buổi quan hệ hữu nghị sao? Chị ấy chị ấy tận mắt nhìn thấy ở buổi gặp gỡ đó” ả B “Xí” tiếng, “ ra theo tớ, Nguyễn Miên Miên này phải là đùa giỡn hay có mưu quỷ kế gì, tớ gặp qua ta, chỉ là tiểu nha đầu, giám đốc lại coi trọng ta, đánh chết tớ tớ cũng tin”

      “Phù, làm tớ sợ muốn chết. Vậy lời đồn đãi là giả?” ả B “Cho tớ mượn bút kẻ lông mày chút”

      “Là hay giả tớ biết. Nhưng tớ dám khẳng định Nguyễn Miên Miên này có ý với giám đốc, tớ bình thường nhìn ánh mắt của ta cảm thấy thích hợp, lần này có thể là chưa thể quyến rũ được ——”

      Rầm! Cửa WC bị dùng sức đẩy ra.

      Hai ả bị dọa đến cả người run lên, kinh hoảng xoay người, đối diện với khuôn mặt tròn trịa đỏ bừng.

      giây, hai giây, ba giây.

      Chủ nhân khuôn mặt tròn trịa nắm chặt quả đấm, mắt ra tia sáng sắc bén, vung người, bước ra khỏi WC, khiến hai người kia ngây như phỗng.

      Sau lúc lâu, ả B yếu ớt hỏi: “ ta là ai? Cậu biết ta sao?”

      ả A: “……”

      Miên Miên mạch vọt tới trước văn phòng của Hỏa Nhạ mới dừng lại. nhìn chằm chằm vào cánh cửa dày, lại chậm chạp gõ cửa.

      đúng, bây giờ vào tìm , nam quả nữ, càng dễ dàng khiến người ta hiểu lầm.

      ngồi trở lại vị trí, mở công cụ giao tiếp của công ty ra, tìm được tên của Hỏa Nhạ. Nhấp vào, gõ bàn phím.

      [Nguyễn Miên Miên]: Giám đốc, ở đâu? Tôi có việc muốn với .

      Vài giây sau, nhận được tin nhắn của Hỏa Nhạ.

      [Hỏa Nhạ]: .

      Ngón tay Miên Miên bắt đầu do dự. gõ mấy chữ, lại xóa sạch, lặp lại như thế vài lần, cuối cùng mới gửi .

      [Nguyễn Miên Miên]: Giám đốc, biết có nghe được số lời đồn đại hay ?

      [Nguyễn Miên Miên]: số…… Lời đồn đại của tôi với . Chuyện buổi gặp gỡ tối qua, bọn họ hình như hiểu lầm quan hệ của tôi và ……

      [Nguyễn Miên Miên]: Như vậy tạo thành ảnh hưởng phải tốt lắm. Hy vọng giám đốc có thể làm sáng tỏ chút.

      [Nguyễn Miên Miên]: Có thể chứ?

      Miên Miên sau khi xong, chờ đợi nhắn lại. Nhưng đợi vài phút, cũng nhắn lại. có chút buồn bực hỏi:

      [Nguyễn Miên Miên]: Giám đốc, có việc sao? (Khuôn mặt nghi ngờ)

      Lần này Hỏa Nhạ nhắn lại rất nhanh:

      [Hỏa Nhạ]: Tôi suy xét lời .

      Lại dừng vài giây.

      [Hỏa Nhạ]: Nguyễn, tôi suy nghĩ lát, tôi nên phải tận lực phối hợp làm sáng tỏ với .

      Miên Miên vui vẻ, vội vàng gửi khuôn mặt mỉm cười rất đáng .

      —— Thế nhưng nụ cười này, tan nát trong năm sau giây.

      nhìn thấy Status của Hỏa Nhạ thay đổi, mặt status mới viết bốn chữ to: Trọc giả tự trọc.

      Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc [2].

      Giám đốc đại nhân, phối hợp tốt……

      Miên Miên thất bại rồi……

      _____________

      Chú thích:

      chân [1]: Chỉ chuyện có quan hệ tình cảm.

      Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc [2]: Người trong sạch vẫn trong sạch, kẻ nhơ bẩn vẫn nhơ bẩn.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 87:

      Buổi tối, thể xác và tinh thần Miên Miên mỏi mệt đăng nhập trò chơi.

      chú ý tới mình có tin nhắn mới, người gửi là nhóm hoạt động của《Phi Thăng》, click vào để xem, đoán sai, quả nhiên là thông báo gửi phần thưởng trận đấu.

      Mắt Miên Miên sáng ngời: Độc giác kim tình thú!

      hai lời lập tức bay trở về thành Thiên Nam, sau đó chạy ngừng đến chỗ Dưỡng thú nhân, chút do dự kích vào khung “Lĩnh thưởng hoạt động”

      Sau khi làm xong tất cả, toại nguyện thoải mái triệu hồi phần thưởng của trận đấu ra —— con linh thú đỉnh đầu dài góc tù, mắt vàng trợn tròn, dáng điệu thơ ngây khả ái. Toàn thân nó được tầng ánh sáng màu vàng vây quanh, cho dù là linh thú mới sinh, khí Ngũ Hành cũng nồng đậm hơn, đủ để chứng minh thuộc tính của nó nổi bật. Sau khi nó bị triệu hồi ra, lại ngừng xoay tròn xung quanh Tử Y Nữ Hiệp, biểu tình vui mừng sung sướng, còn thường thường phát ra tiếng kêu “ ”, tựa hồ tràn đầy tò mò với thế giới mới này.

      dò dẫm trong giao diện thú cưng, nhấp vào nút “Chơi đùa”, tiểu linh thú từ trung rơi xuống, nó vừa tiếp xúc sàn xòe hai chân chạy loạn xung quanh, còn té ngã lộn người, bộ dáng vừa buồn cười vừa đáng . Miên Miên khỏi nhếch miệng cười.

      Mở thuộc tính nhân vật ra nhìn, trái lại, con số mặt lại đổi mới lần, thực lực của tài khoản hệ kim này, vượt qua hơn hẳn số liệu của tài khoản nam kia. Ý niệm dùng lại tài khoản cũ trong đầu Miên Miên biến mất còn thấy bóng dáng tăm hơi, hắc hắc, làm con vẫn tốt hơn.

      đột nhiên chú ý tới tin tức nhân vật cột, có phần mà chưa bao giờ thay đổi —— tùy chọn danh hiệu. Nhấp vào để xem, ra mình tích lũy rất nhiều danh hiệu khác nhau: Ví dụ như “Cao nhân đắc đạo”, “Tiên phong đạo cốt”, “Nguyên sơ thành” cùng với……

      Nương tử của Thượng Quan Ám Ảnh.

      Trong lòng Miên Miên khẽ động, tâm huyết dâng trào: biết khi đỉnh đầu Tử Y Nữ Hiệp xuất mấy chữ này, là hình ảnh như thế nào?

      Ngay khi mơ hồ nghĩ như vậy, ngón tay cũng có hành động —— nhấp vào “Dùng danh hiệu này”.

      Mọi thứ xung quanh đều thay đổi, chính là giờ phút này hình ảnh của Tử Y Nữ Hiệp, đỉnh đầu có thêm mấy chữ to màu phấn hồng: Nương tử của Thượng Quan Ám Ảnh.

      Miên Miên kéo gần khoảng cách hình ảnh lại, lại thay đổi vài góc độ, cuối cùng bất động, hoảng hốt nhìn mấy chữ to kia, loại cảm giác vi diệu trong lòng như thủy triều bắt đầu tràn về phía trước, nghi hoặc, ràng là đơn giản chỉ là vài chữ in thể Tống mà…… Nhưng vì sao sau khi gộp lại, lại tựa hồ được giao phó cho ý nghĩa vô cùng vô tận chứ? Chẳng lẽ là bị lời đồn đại nhảm nhí đó ảnh hưởng?

      mờ mịt nghĩ:

      Thượng Quan Ám Ảnh, Hỏa Nhạ. Thượng Quan Ám Ảnh, Hỏa Nhạ……

      Nương tử của Thượng Quan Ám Ảnh, Hỏa Nhạ……

      —— A!

      Khuôn mặt nhắn trắng nõn phút chốc bởi vì loại liên tưởng vô lý này mà xấu hổ đến đỏ ửng, giống như làm chuyện xấu thất kinh ra sức nhấp vào “ danh hiệu”, nhưng ngón tay run run cũng cẩn thận nhấp liên tục mấy lần, động tác dư thừa này làm đến hình ảnh danh hiệu lúc lúc , đặc biệt khiến người ta chú mục. Sau quá trình làm làm lại, đỉnh đầu Tử Y Nữ Hiệp cuối cùng khôi phục thành trống rỗng.

      Nhưng ngay khi danh hiệu biến mất, hoảng sợ phát thân ảnh đen đỏ rắn rỏi cao to, biết khi nào xuất ở bên trong hình ảnh.

      Miên Miên nháy mắt kinh sợ, bị thân ảnh đột nhiên xuất này dọa cho sợ tới mức thở mạnh cũng dám thở ra hơi, trong lòng thét chói tai liên tục:Ông trời ơi, ông thể tàn nhẫn với tôi như vậy…… Ông mau cho tôi biết, nhìn đến màn vừa nãy…… A a a!

      Chú đà điểu bé Miên Miên xấu hổ và giận dữ quyết định gạt bỏ cơ hội lên tiếng của , cạch cạch cạch gõ xuống: “Huynh nhìn xem này muội vừa lĩnh linh thú mới Độc giác kim tình thú rất đáng hơn nữa thuộc tính cũng tệ!” Kích động ngay cả dấu chấm phẩy cũng giảm , hy vọng có thể thấy .

      “Là rất tệ” Khóe mắt Thượng Quan Ám Ảnh lên ý cười.

      Miên Miên vung tay bé, muốn xua tan nét ửng đỏ mặt, tiếp tục sang chuyện khác: “Huynh tối qua login à?”

      “Ừ, có chút việc” suy tư lát, tiếp tục , “Đúng rồi, về lần gặp mặt của chúng ta vào tối hôm qua”

      Miên Miên sửng sốt chút. Gặp mặt……

      “Nàng làm cho ta có chút bất ngờ”

      Tim đập tán loạn. “Hả?”

      chăm chú nhìn , lạnh nhạt cười: “Nàng rất xinh đẹp”

      “Ừm……” Tâm tình Miên Miên hiểu sao trầm trọng hơn. “Đâu có, đâu có, huynh cũng rất đẹp trai” Sau khi có qua có lại, muốn tiếp diễn đề tài này, “Ưm, đêm nay phải thăng cấp hay là làm nhiệm vụ? Muội muốn thử uy lực con linh thú này”

      Sau khi xong, lúc lâu cũng thấy nhắn lại, lúc Miên Miên cảm thấy nghi hoặc, chuyện: “Đợi chút, ta có điện thoại”

      “Ờ” thức thời im lặng, bắt đầu ngồi yên tại chỗ.

      Đại khái đợi mười phút sau, lại lên tiếng lần nữa: “Ta có người bạn sắp tới chơi”

      biết vì sao, Miên Miên mơ hồ cảm thấy “Người bạn” trong miệng miệng là phụ nữ, vì thế hỏi: “ ấy đến làm gì?”

      Thượng Quan Ám Ảnh cũng sửa lại: “Tạm thời còn biết”

      Miên Miên: “……”

      Năm phút đồng hồ sau, Nữ Tiên Sĩ hệ mộc toàn thân trắng thuần, duyên dáng kiều xuất ở trước mặt hai người. ta tên là “Nữ Oa Nương Nương”, mặc áo vải của người mới sinh ra, vừa nhìn biết là mới đăng kí tài khoản.

      Khi ta vừa xuất , mắt to đen lúng liếng liền quan sát Miên Miên chuyển mắt, khóe miệng nhếch lên độ cong cười khẽ, hứng thú dạt dào : “Ái chà, rốt cục nhìn thấy Thượng Quan phu nhân trong truyền thuyết, là nổi tiếng bằng gặp mặt, quả nhiên là yểu điệu động lòng người, đất thiêng nảy sinh hiền tài, diện mạo thiên tiên!” Xoay con ngươi, cười hì hì nhìn Thượng Quan Ám Ảnh, “Thượng Quan lão gia, ngài thực có phúc khí! Hắc hắc!”

      Miên Miên giương miệng nhắn biết ứng đối như thế nào, Thượng Quan Ám Ảnh lạnh lùng : “Có chuyện gì, mau”

      “Phu nhân, xem xem! Đây là thái độ đối đãi với bạn giao tình hơn tám năm nên có sao? Phu nhân, nên vì tôi mà làm chủ nha!” Nữ Oa Nương Nương bên giậm chân bên khóc lóc kể lể, giống như nha hoàn chịu ngược, nhưng mà đôi mắt tròn lại lóe ra tia sáng giảo hoạt.

      ra bọn họ là bạn bè trong thực. Miên Miên thầm nghĩ. Hơn nữa…… Xem ra bọn họ hẳn là rất quen thuộc, mới có thể kiêng nể gì trêu đùa đối phương như vậy.

      gọi tôi Tiểu Ngư là được” Thượng Quan phu nhân liền miễn. Miên Miên có phần xấu hổ.

      Nữ Oa Nương Nương gật gật đầu, cười : “Gọi tôi Nương Nương có vẻ chịu thiệt, vậy gọi tôi là Nữ Oa , ha ha” Con ngươi chuyển động, “Tiểu Ngư, tôi có thể mượn chồng lúc ?”

      Miên Miên sững sờ: “…… Ừ”

      Sau khi được đồng ý, Nữ Oa Nương Nương hề hé răng.

      Thượng Quan Ám Ảnh lúc này cũng lên tiếng, Miên Miên bỗng nhiên ý thức được bọn họ là tán gẫu riêng, trong lòng đột nhiên bắt đầu sinh loại cảm giác là lạ, giống như…… Mình bị gạt bỏ ra ngoài.

      lát sau, Thượng Quan Ám Ảnh mặt chút thay đổi : “Ta có chút việc với ấy, nàng thăng cấp trước ” Dừng chút, lại thêm câu, “Ta xử lý xong rồi tìm nàng”

      Miên Miên trợn to mắt tròn nhìn màn hình, ngón tay gõ ra câu “Được, muội tìm bọn Lạp Lạp”, trong lòng lại nghĩ: Này, này, đêm nay tôi vừa lĩnh linh thú mới mà……

      Sau khi đợi bọn hai người bọn họ rời , gửi tin nhắn cho Lạp Lạp:

      [Tán gẫu riêng] Ngư Hương Nhục Ti: Lạp Lạp mỹ nhân, đêm nay thu lưu tớ .

      [Tán gẫu riêng] Ô Lạp Lạp: Chồng cậu đâu?

      [Tán gẫu riêng] Ngư Hương Nhục Ti: ta với người khác, cần tớ. >0<

      [Tán gẫu riêng] Ô Lạp Lạp: Oán phụ, đến đầm lầy!

      Sau khi tiếp ứng với bọn Lạp Lạp, Miên Miên mở kỹ năng tự động đánh, sau đó chạy tắm rửa.

      Tắm rửa, giặt quần áo, sấy tóc, làm xong hết mọi việc, trở lại trước máy tính. Vừa nhìn giờ, là mười giờ tối.

      Hình ảnh màn hình ngoại trừ tin tức về kinh nghiệm ra, khác bao nhiêu so với trước khi rời . Mở kênh tán gẫu riêng, mảnh trống .

      gửi tin ở mục chuyện phiếm của tổ đội: “Toàn bộ treo máy?”

      “Tớ đây” Lạp Lạp nhắn lại.

      “Cậu định đánh bao lâu?”

      “Đêm nay chơi muộn như thế, bọn tớ cũng mệt mỏi”

      Miên Miên nhạy bén chú ý tới cách dùng từ của “Bây giờ cậu ở cùng chỗ với Đại Thúc?”

      Lạp Lạp đổi sang tán gẫu riêng: “Tớ bây giờ ở nhà ấy, chơi laptop của mình. Hôm nay bọn tớ ra ngoài dạo cả ngày, mệt chết. Bây giờ ấy tắm rửa, ha ha” Câu cuối còn thêm vào vẻ mặt bánh bao thẹn thùng.

      Miên Miên bị vui sướng của lây nhiễm, mặt lộ ra mỉm cười: “Rất ngọt ngào nha, hạnh phúc!”

      “Hắc hắc, cũng tạm, tật xấu của ấy rất nhiều” Lạp Lạp cười gian, chuyển trọng tâm đề tài sang , “Cậu sao? Có nghĩ tới theo đuổi Thượng Quan ở thực hay ?”

      Miên Miên sửng sốt chút, trong khoảng thời gian ngắn biết đáp lại như thế nào. thực…… Với giám đốc đại nhân?

      Lạp Lạp tiếp tục : “Theo tớ quan sát, ở thực Thượng Quan cho dù phải gia tài bạc triệu, cũng là thuộc loại người đàn ông rất có năng lực. Đáng giá để cân nhắc” Tạm dừng chút, “Hơn nữa, tớ cảm thấy cậu là đặc biệt đối với ta”

      Trong lòng Miên Miên khẽ động: “Dùng cái gì thấy được?”

      Lạp Lạp dùng giọng điệu chắc chắc : “Tớ biết ta năm, ở trong trò chơi tớ chưa từng thấy ta ôm bất kỳ người phụ nữ nào, cậu là người đầu tiên. Cho nên cậu cũng biết lúc trước khi hai người kết hôn khiến tớ kinh hách bao nhiêu đâu!”

      Miên Miên suy nghĩ chút, : “Đây chỉ là trò chơi mà thôi……”

      Đội viên vinh dự Ô Lạp Lạp của đội thận vệ của Thượng Quan : “NO, NO, NO, bởi vì đây là trò chơi, cho nên tớ càng thêm khẳng định ta là người đàn ông nghiêm túc với chuyện tình cảm”

      Miên Miên thấp giọng lầu bầu với màn hình: “Cậu là tận mắt thấy hành động của ta”

      Hai người cứ như vậy câu có câu trò chuyện, thời gian trôi qua vô thức, khi Miên Miên lại chú ý tới thời gian, gần mười giờ.

      Biểu tượng của Thượng Quan Ám Ảnh vẫn sáng, nhưng cũng yên lặng như màu xám.

      “Tiểu Ngư, bọn tớ xuống” Lạp Lạp .

      “Được”

      Lúc này Tiếng Đàn cũng xông ra: “Tớ cũng xuống, mai phải dậy sớm”

      Sau khi lời tạm biệt, đám bọn họ rời khỏi đội ngũ. Trong nháy mắt, tại chỗ này cũng chỉ còn lại mình Miên Miên.

      Sau khi đội ngũ giải tán, bay trở về thành Thiên Nam, ném mấy viên Thạch đầu hữu dụng vào kho hàng, sau đó chạy tới cửa hàng may vá xem có hàng nào mới . Làm xong mọi việc, bắt đầu có việc gì làm.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 88:

      nhìn chăm chú vào biểu tượng của Thượng Quan Ám Ảnh hồi lâu, rốt cục hạ quyết định quyết tâm gõ bàn phím: Huynh việc xong rồi sao? Muốn đến xem linh thú của muội hay ? Muội ở Thiên Nam.

      Đợi mười phút đồng hồ, thấy nhắn lại.

      Đợi thêm mười phút đồng hồ nữa, nếu mười giờ hai mươi còn nhắn lại, đợi. thầm nghĩ.

      thu gọn trò chơi, mở trình duyệt, chán đến chết dạo qua diễn đàn mỹ thuật hội họa, bài post mới ở diễn đàn hôm nay ít, nhưng đều là tẻ nhạt vô vị. Sau khi góc phải máy tính lên số 20, mở trò chơi ra —— thế nhưng trong kênh tán gẫu riêng, cũng có tin nhắn mới.

      Cảm xúc mất mát, lặng yên lên trái tim.

      Con chuột chậm rãi chuyển qua “Rời khỏi trò chơi”, lại chậm chạp ấn xuống. Miên Miên nghĩ rằng, hay là đánh răng rửa mặt trước , quay về rồi tắt máy.

      Lại mười phút đồng hồ, khi lại trở lại trước máy tính, là mười rưỡi. câu ba mươi phút trước của mình, vẫn trơ trọi ở phần , đơn chiếc bóng.

      bị cỗ lực lượng khó hiểu nào đó thúc giục, làm ra hành động thể lý giải: mở giao diện bạn tốt ta, ở khung [Tìm kiếm] nhập vào “Nữ Oa Nương Nương”, do dự lát, nhấp vào xác định. Kết quả sau vài giây, cho thấy người chơi Nữ Oa Nương Nương mạng.

      Mắt tròn yên lặng dừng ở màn hình, nhìn ra dao động. lâu sau, khung tán gẫu riêng xuất câu thứ hai: Muội xuống, ngủ ngon.

      Còn đến tìm tôi, là tên lừa đảo.

      Miên Miên rời khỏi trò chơi.

      ~~***~~

      Thứ sáu rất nhanh đến.

      Miên Miên hôm nay sau khi tan ca chút cầm cái túi lén lút chạy xuống bãi đỗ xe tầng hầm công ty, sau khi tìm chỗ náu tốt, nhìn giờ, hơn sáu giờ, hôm nay sinh nhật , hẳn là tan tầm đúng giờ ?

      nhìn bốn phía bãi đỗ xe vắng vẻ, đột nhiên cảm thấy mình rất bi ai. Vốn dĩ chính là quang minh chính đại, chút tạp niệm tặng quà, lại bị áp lực hung mãnh như hổ của dư luận bức đến hoàn cảnh này, bây giờ khiến cho giống như đương vụng trộm.

      nâng hộp quà trong tay lên, tưởng tượng nó thành khuôn mặt người nào đó, bất mãn thầm: “Biết , đây đều tại , đều tại , đều tại xong còn quên dùng ngón tay đâm đâm đâm……

      Nguyễn?”

      Tiếng bước chân trầm ổn cùng tiếng của đàn ông đồng thời truyền vào trong tai, ngón tay run lên chút, vội vàng xoay người, quả nhiên nhìn thấy Hỏa Nhạ về phía .

      Tay dài chân cao, rất nhanh bước đến bên cạnh , đôi con ngươi sâu thẳm nhìn , mỉm cười.

      Miên Miên cười lại với , quyết định tốc chiến tốc thắng, hai lời liền cầm hộp qua trong tay lên, hai tay dâng: “Giám đốc, đây là tâm ý nho của tôi, xin vui lòng nhận cho. Chúc sinh nhật vui vẻ” xong ngay cả chính đều cảm thấy rất giống miệng lưỡi nhà quan.

      Hỏa Nhạ nhận quà, hai mắt nhìn chăm chú vào hộp quà trong tay, ý cười bên miệng giảm, khinh đạm : “Cách gói quà rất khác biệt”

      Miên Miên nghi hoặc nhìn lại từ tiêu điểm ánh mắt , ràng nhìn thấy giữa hộp có khoảng lõm xuống ràng, rất hiển nhiên là dấu vết bị ai đó đâm quá nhiều……

      —— Giám đốc đại nhân, chừa chút mặt mũi cho tiểu nhân mà! Miên Miên che mặt khóc ròng.

      “Khụ, bên trong là chiếc áo sơmi, biết có thích loại kiểu dáng này hay ” Khuôn mặt nhắn của nóng bừng, thuyết minh, nhớ tới kiện cà phê mấy tháng trước mà giật mình…… Dừng mấy giây, dối trá bổ sung thêm câu, “Ưm, phải đồ có thương hiệu gì”

      —— Mới phải như vậy! nhìn cho ràng, đây chính là thương hiệu XX! Hàng hiệu đó! Tiêu tốn của bổn nương ba trăm đô la, là ba trăm đô la! (Tiếng lòng Miên Miên)

      “Tôi biết” thản nhiên trả lời.

      Trán Miên Miên truyền đến tiếng gân xanh rạn nứt.

      “Cám ơn món quà của , Nguyễn” Môi mỏng của Hỏa Nhạ giương lên độ cong, sau khi xong câu đó, ấn vào chìa khóa, mở cửa xe vào, “Được rồi, thôi”

      thôi? Miên Miên ngơ ngác hỏi: “ đâu?”

      Hỏa Nhạ khởi động xe, nhìn Miên Miên qua cửa xe, mỉm cười: “Tiệc sinh nhật. Nể mặt tham gia chứ, Nguyễn?”

      Hả? Điều này trước đó cũng qua với mà. Miên Miên mở to hai mắt nhìn : “Tiệc sinh nhật? Ở đâu?”

      “Khu Nam Sơn” Đáp án rất mơ hồ.

      trừng mắt nhìn, tiếp tục hỏi: “Đây…… có rất nhiều người tham gia sao?” biết có phải đồng nghiệp trong công ty giúp tổ chức sinh nhật hay ?

      Hỏa Nhạ hơi suy nghĩ chút: “Ừ, rất nhiều. Có số người cũng quen”

      Miên Miên bừng tỉnh đại ngộ “Oh” tiếng, chui vào trong xe.

      Thế nhưng xe còn chưa chạy được hai phút, nhìn đường lớn phía trước, đột nhiên “A” kêu lên, sau đó nhanh chóng quay đầu với Hỏa Nhạ: “Giám đốc! có thể đưa tôi về nhà trước chuyến ?”

      Hỏa Nhạ nhìn cái, nhíu mày hỏi.

      “Việc đó……” Miên Miên nhìn sườn mặt , giọng nho giải thích: “Tôi muốn về nhà thay quần áo” Xét đến kinh nghiệm ở buổi quan hệ hữu nghị lần trước, Miên Miên cảm thấy bây giờ quần bò và áo thun cotton có phần đơn giản khó có thể đến nơi thanh nhã. Tuy rằng cảm thấy như vậy rất thoải mái.

      có ý kiến khác, chuyển tay lái, xe màu bạc chạy tới phương hướng khác.

      Sau khi xe chạy đến nhà trọ, Miên Miên vừa mở cửa xe vừa : “Giám đốc, ở đây chờ tôi chút, tôi xuống nhanh thôi” Thế nhưng khi đóng cửa xe, lại phát Hỏa Nhạ cũng xuống theo, khỏi trừng lớn mắt, “Giám đốc?”

      Hỏa Nhạ mặt chút thay đổi khóa xe: “Tôi và cùng

      Sặc, có cần ?…… Nhưng quên , dù sao cũng có cái gì mờ ám. Miên Miên cùng lên tầng năm, sau khi dừng lại trước phòng 503, vừa cúi đầu tìm chìa khóa vừa : “Bên trong có chút hỗn loạn”

      Hỏa Nhạ ở phía sau nhìn thoáng qua số nhà, lên tiếng.

      Sau khi vào, quan sát sơ qua lần gian năm mươi mét vuông này: chút cũng loạn. Ghế sofa màu trắng mềm mại, rèm tinh xảo, tường có nhiều đồ trang trí. Tổng thể mà , ấm áp thanh nhã, sạch đơn giản, có nhiều thứ đồ loạn thất bát tao. Giống như con người .

      “Giám đốc cứ tùy tiện tìm chỗ ngồi , tôi thay quần áo xong ra” Miên Miên sau khi xong, “Cạch” tiếng đóng cửa phòng lại.

      mở tủ quần áo, sau khi nhìn quét cái, tinh chuẩn lấy ra bộ váy vàng nhạt mới mua kia, sau 32 giây, mở ngăn kéo ra, chuyển ra đống đồ trang điểm mua về thành vô dụng, phấn trắng, má hồng, môi bóng, mascara……

      Sau đó, họa sĩ Nguyễn Miên Miên coi mặt của mình như là mảnh giấy vẽ tranh sơn dầu, dùng kỹ năng nghề nghiệp rất quen thuộc tô son điểm phấn mặt. =D

      Cuối cùng, nhìn mình trong gương, cảm thấy tệ lắm, sau khi thu dọn bàn trang điểm, xoay người mở cửa phòng, vội vội vàng ra phòng khách: “Giám đốc, tôi xong rồi. Rất xin lỗi vì để đợi lâu —— Á?”

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 89:

      thấy Hỏa Nhạ chuyên chú nhìn bức tường, chăm chú nhìn lên, treo tường phải là ảnh chụp thời trung học của mình sao!

      A a, bộ dáng ngây ngây ngốc ngốc năm đó bị nhìn thấy rất mất mặt, Miên Miên vừa định ngăn cản, Hỏa Nhạ lại vào lúc này chuyển mắt.

      Con ngươi đen sâu thẳm vừa tiếp xúc với thân ảnh của , trong khoảng khắc dưới đáy con ngươi lóe lên hai ngọn lửa, vẫn giữ tư thái im lặng như cũ, nhưng mà giữa con ngươi lại có tia sáng lấp lánh khác biệt làm cho người ta run sợ, rạng rỡ loá mắt.

      Miên Miên đối diện với con ngươi đen của , trong lòng khỏi run lên, đôi mắt trong sáng dưới tia sáng sắc bén bức người của khiến thể điều khiển nổi mình. …… Sao lại nhìn mình như vậy? Có phải thấy mình ăn mặc kỳ quái hay ? Phải sao? Miên Miên khỏi buồn bực.

      “Giám đốc?” Giọng nữ nhàng nhu hòa vang lên giữa gian trầm tĩnh khiến người ta bất an thấp thỏm.

      Sau lúc lâu, môi mỏng của Hỏa Nhạ cuối cùng cũng khẽ hé ra, giọng lành lạnh mang theo vài tia khàn khàn: “Mang thêm chiếc khăn choàng , buổi tối lạnh”

      nhắc nhở này khiến Miên Miên tỉnh lại, trong lúc vội vàng quên lần trước Cơ Mẫn chọn cho chiếc khăn choàng rất đẹp, màu trắng giữ ấm tốt: “Được, xin chờ chút” xong lại đóng cửa phòng.

      phút đồng hồ sau, tiếng thét chói tai ngắn ngủi mà nặng nề phát ra trong khuê phòng.

      Hai tay Miên Miên khẩn trương che miệng lại, nỗ lực ngăn càng nhiều hoảng sợ tràn ra khỏi miệng. Mặt phiếm hồng nhìn chằm chằm vào mình trong gương, quả thực xấu hổ và giận dữ muốn chết. Vừa rồi cố làm nhanh khôngcó lưu ý nhiều, bây giờ mới phát , lại có thể quên chiếc váy này cổ áo thấp đến cực kỳ bi thảm, mà làn da trắng mịn trước ngực vừa rồi cứ hề cách trở bại lộ trong tầm mắt Hỏa Nhạ như vậy…… Trách được ánh mắt quái dị như vậy, nhất định cảm thấy chắc mình bị cảm lạnh rồi……

      A a a —— mau giáng xuống tiếng sét , hung hăng đánh chết tôi ! Tôi cần sống!! (Tiếng lòng Miên Miên)

      Cho dù tâm như tro tàn, nhưng thực trước sau gì vẫn phải dũng cảm đối mặt. Miên Miên sau khi phủ thêm khăn choàng, gắt gao nắm lấy ngực áo, chậm rì rì mở cửa phòng ra. Lòng run sợ nhìn Hỏa Nhạ, lớp trang điểm nhàng che rặng mây đỏ khuôn mặt nhắn, càng có vẻ kiều diễm động lòng người.

      Hỏa Nhạ cười , giống như chú ý tới khác thường của : “Có thể rồi sao? Tôi nghĩ bọn họ cũng sắp tới rồi” cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ cổ tay.

      Vì thế, Miên Miên ngại ngùng theo Hỏa Nhạ thong dong bình tĩnh ra cửa.

      Xe màu bạc tiếp tục chạy như bay quốc lộ.

      Nửa tiếng sau, Miên Miên nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ càng ngày càng xa lạ, rốt cục nhịn được hỏi câu: “Giám đốc, chúng ta phải đâu?”

      “Sắp đến rồi” chỉ đáp lại câu như vậy.

      Quả , mười phút đồng hồ sau, tốc độ xe dần dần chậm lại, cuối cùng ngừng lại ở khoảng đất trống.

      Miên Miên xuống xe, sau đó hai mắt dại ra nhìn tòa biệt thự đứng sừng sững ở trước mắt, ngọn đèn sáng rực rỡ. Nhìn bốn phía xung quanh chút, vùng này đều là biệt thự xa hoa, khu nhà ở này, hội tụ các loại danh nhân cao cấp trong thành phố.

      Đây……

      “Giám đốc, nhà lớn nha” Tiểu thị dân Miên Miên ngửa đầu chiêm ngưỡng biệt thự trước mắt, phát ra trình tự cảm thán của học sinh tiểu học.

      Hỏa Nhạ vừa vừa chuyện: “Đây là nhà ba mẹ tôi, tôi bây giờ chuyển ra ngoài ở”

      Giọng điệu của , tựa như thuật lại “Cơm lươn hôm nay ăn rất ngon” Lời rất tự nhiên, khiến ý thức Miên Miên lúc lâu sau mới phản ứng kịp.

      Hả? Giọng điệu của rất bình thản, nhưng vì sao mơ hồ cảm thấy giống như chuyện rất khủng khiếp?

      Ừm…… ra đây là nhà ba mẹ ta. đẹp.

      Mắt hạnh bỗng nhiên trừng lớn ——

      đúng! Ba mẹ của giám đốc, phải là tổng tài đại nhân, cùng với tổng tài phu nhân của mình sao!!!

      Miên Miên lập tức giương hai chân huỵch huỵch huỵch đuổi theo Hỏa Nhạ: “Giám giám giám giám giám ——” Chấn động xảy ra bất ngờ làm cho năng lực ngôn ngữ hoàn toàn đánh mất.

      “Giám đốc” Hỏa Nhạ ôn nhu uốn nắn lại phát .

      “—— Giám đốc!” Miên Miên máy móc đọc lại thiếu chút nữa bị nước bọt sặc đến, kinh hãi nhìn Hỏa Nhạ dường như có việc gì, cố gắng biểu đạt ra nghi vấn của mình, “Giám đốc! Vì sao tiệc sinh nhật của lại tổ chức ở chỗ này?” ra điều rất muốn là, bây giờ có thể rời ?

      Hỏa Nhạ kỳ quái liếc : “Điều này có vấn đề gì sao?”

      Việc này…… Tiệc sinh nhật của con trai, tổ chức ở nhà quả có vấn đề gì. Nhưng vấn đề là, nhưng vấn đề là…… Miên Miên uể oải cắn môi.

      Aizz, quên , việc đến đâu hay đến đấy. Miên Miên nắm chặt tay, ra sức ngẩng đầu, mặt ngưng tụ bi tráng coi thường cái chết.

      Khi Hỏa Nhạ và Miên Miên bước vào cửa chính, lực chú ý của mọi người trong phòng đều hội tụ lại đây, trong phút chốc đâm vào Miên Miên khiến ngay cả mắt cũng mở ra được. kinh hồn bất định nhìn lướt qua khuôn mặt những người bên trong, lại phát tuyệt đại bộ phân là xa lạ. Kỳ quái, chị Vân, Tiểu Niểu, Đại Cương bọn họ đều còn chưa tới sao?

      Nhưng đợi kịp nghi hoặc, lại thêm người mới tới ân cần chào hỏi.

      “Tiểu Nhạ, làm sao lâu như vậy mới đến? Chúng ta đều chờ cháu lâu”

      “Ối chà, vị tiểu mỹ nữ này là ai? Mau tới giới thiệu, giới thiệu!”

      “Chú họ, chúc mừng sinh nhật! Hắc hắc! Chúc mừng chú lại già thêm tuổi!”

      “Được rồi, được rồi, Nhạ đến đây, ăn cơm

      “Giám đốc Hỏa, chúc sinh nhật vui vẻ, ha ha”

      …… trường rất náo nhiệt, cũng rất hỗn loạn. Mỗi khuôn mặt tựa như chiếc đèn kéo quân xẹt nhanh qua trước mặt Miên Miên, còn có nhớ kỹ người này người tiếp theo lại đến, hoa cả mắt, ứng phó nổi.

      Chào hỏi xong, Hỏa Nhạ thấp giọng giới thiệu với Miên Miên: “Theo thứ tự là dì, em họ, cháu trai, cậu…… Cùng với tổng giám đốc cũng biết” Tinh chuẩn, ngắn gọn, súc tích đến kinh người.

      Nhưng Miên Miên lại nghe đến rất choáng váng, rất choáng váng, cố gắng lộ ra nụ cười thân thiết ngọt ngào với mọi người, sau đó chờ đợi Hỏa Nhạ giới thiệu thân phận của mình.

      Hỏa Nhạ nhìn mọi người xung quanh, rốt cục bắt đầu giới thiệu đến : “ ấy tên là Nguyễn Miên Miên, chữ Nguyễn có lỗ tai ở bên cạnh”

      Miên Miên khách khí gật đầu mỉm cười, chờ đợi thêm câu “Là họa sĩ tổ hạng mục của con, hôm nay đặc biệt đến chúc mừng sinh nhật con”

      “Ăn cơm ” Hỏa Nhạ hề ăn ý cất bước đến phía bàn ăn mùi hương lan tỏa bốn phía.

      Khóe miệng Miên Miên hơi hơi run rẩy: “……” Giám đốc đại nhân, giải thích ràng, người khác hiểu lầm rất tốt.

      Tuy rằng người khảm thêm những ánh mắt ái muội ràng, nhưng rất may mắn đây chỉ là là bữa tiệc gia đình bình thường, mà phải cái loại tiệc tối hương y tấn ảnh, ăn uống linh đình xa hoa, ngược lại, thuận tiện rất nhiều.

      vừa định tiến lên tìm chỗ ngồi, lại đột nhiên bị người nào đó vỗ vai, xoay người ——

      “Em Nguyễn, chúng ta lại gặp mặt” Chính là Sở Sính Đình kiều diễm tịnh lệ đứng ở phía sau , cười khẽ trừng mắt nhìn , sau đó nhe răng cười.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 90:

      Miên Miên lập tức nhận ra chị, cười cười, đôi môi hé ra định gì, nhưng sau khi ánh mắt liếc tới thân ảnh người đàn ông bên cạnh, sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm. Ớ, người đàn ông này, phải là lần trước tình cờ gặp ở cửa hàng châu báu sao? Bọn họ lại có thể đường hoàng ra vào bữa tiệc này như vậy?!

      Sở Sính Đình chú ý tới ánh mắt của , nụ cười bên miệng càng sâu. Chị ta nắm tay người đàn ông bên cạnh, mặt là loại tình cảm tràn đầy hạnh phúc: “Đây là vị hôn phu của chị, Trầm Diệc. A, cũng đúng, bọn chị đính hôn” Chị cười, tay ngọc chỉ chỉ vào nhẫn kim cương sáng lấp lánh tay.

      Miên Miên tiếp tục duy trì biểu tình kinh ngạc, tầm mắt dao động ngừng giữa hai người, cuối cùng nghiêng người về phía trước, hạ giọng dồn dập : “Chị Sở! Chị chia tay với Giám đốc Hỏa sao?”

      Lúc này đổi thành Sở Sính Đình kinh ngạc. Chị luôn luôn khôn khéo dễ nghe, nhìn khuôn mặt nghi ngờ nghiêm túc trước mắt này, nhất thời cũng biết từ đâu.

      Giọng nam phá vỡ cục diện bế tắc —— Trầm Diệc ôn hòa đôn hậu lộ ra nụ cười với Miên Miên: “ Nguyễn, Sính Đình ấy bình thường thích đùa cợt những việc nhàm chán đơn giản, cho nên, về chuyện ấy và Hỏa Nhạ kết giao, xin cần để ở trong lòng” xong liếc Sở Sính Đình “Nhàm chán đơn giản” cái.

      Sở Sính Đình nhăn mũi, le lưỡi với , lại vui vẻ nở nụ cười.

      Hai người liếc mắt đưa tình, chút nào cảm thụ được sóng to gió lớn trong lòng Miên Miên. Đầu vang lên ong ong, thể nhận kích động bất ngờ này. Từ trước tới này, đều chính là Sở Sính Đình vô tâm vui đùa? Cho nên Hỏa Nhạ, cho nên Thượng Quan Ám Ảnh……?

      ra, là hiểu lầm sao……

      ra, Sở Sính Đình phải là bạn giám đốc……

      ra, giám đốc vẫn còn độc thân……

      Độc thân.

      Đầu tựa như bị đổ hồ dán vào, năng lực suy xét bằng , tuy rằng ra kết luận này, nhưng cách nào lý giải thâm tầng ý nghĩa trong đó. Suy nghĩ của phiêu phiêu phiêu biển mênh mông……

      Cuối cùng, mờ mịt bay tới bàn ăn, sau khi ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Hỏa Nhạ, lại đột nhiên phát , gương mặt rất xa lạ.

      Tuy rằng biết là cùng khuôn mặt, nhưng là khác biệt rồi. Về phần là làm sao xảy ra biến hóa, thể . Chỉ là có dự cảm hoang mang, có chút này nọ, nhận thức được biến hóa nảy sinh, bánh răng lớn từ giờ khắc này bắt đầu chạy ngược lại.

      Trái tim bắt đầu thình thịch thình thịch đập loạn, thể kiềm chế.

      Nâng mắt, đột nhiên đối diện với đôi mắt cơ trí thâm trầm, khỏi chấn động trong lòng. Tổng tài và tổng tài phu nhân “Dịch Du” ngồi đối diện mình, hai ánh mắt hoàn toàn bất đồng bắt đầu quét lên người .

      Miên Miên vẫn là lần đầu thấy tổng tài khi làm việc, lão tiên sinh tuy rằng qua tuổi sáu mươi, thế nhưng thân thể vẫn cường tráng như cũ, sức sống khỏe mạnh, lúc này ông dùng ánh mắt cơ trí mà thâm trầm quan sát Miên Miên, xem xét kỹ từng biểu tình rất mặt .

      Tổng tài phu nhân vẫn hàm chứa nụ cười ôn nhu hiền lành nhìn Miên Miên, tuy rằng ấn tượng của Miên Miên với bà là rất tốt, nhưng biết vì sao mơ hồ cảm thấy nụ cười của tổng tài phu nhân là lạ……

      khí bàn cơm rất sinh động, đặc biệt mấy người trẻ tuổi vui cười trêu đùa, hi hi ha ha tăng thêm rất nhiều hơi thở rộn rã, Miên Miên cũng chậm rãi bình tĩnh kiềm chế trái tim đập loạn ngừng.

      Dưới bầu khí hòa hợp này, mọi người thảo luận việc hôn của Trầm Diệc và Sở Sính Đình. ra Trầm Diệc nhã nhặn lịch là họ hàng xa của Hỏa Nhạ, tại thời điểm cơ duyên xảo hợp kết bạn với Sở Sính Đình cùng hợp tác làm việc với Hỏa Nhạ.

      “Ngày? Ngày định rồi, là đầu tháng” Diễm quang của Sở Sính Đình bắn ra bốn phía cười khanh khách trả lời vấn đề của mọi người, “Thiếp mời còn in, ha ha. Đúng rồi” Chị quay đầu nhìn Miên Miên, “Em Nguyễn, em đến lúc đó đến tham gia hôn lễ của chị chứ?”

      Miên Miên tim đập mạnh và loạn nhịp đột nhiên bị hỏi hoàn hồn lại, ngừng việc tách cua: “Nếu như chị mời, em rất vui lòng tham gia”

      “Woa, tốt. Chị rất thích náo nhiệt, người đến càng đông càng tốt” Sở Sính Đình vừa lòng gật gật đầu, cúi đầu uống ngụm canh cá trích đậm hương vị.

      Miên Miên hơi nhếch khóe miệng chút, cúi đầu tiếp tục tách cua, tách tách tách tách tách……

      miếng thịt trắng mịn xuất đĩa , sững sờ, quay đầu nhìn về phía Hỏa Nhạ mặt chút thay đổi, mặt nóng lên, yếu ớt tiếng như muỗi kêu: “Cám ơn” Làm sao lại thế, lại dám nhìn ……

      Động tác này của hai người, tự nhiên có tránh được hai ánh mắt nhạy bén chuyên chú nào đó.

      “Hỏa Nhạ, hạng mục con quản lý gần đây đưa vào hoạt động thế nào rồi?” Tổng tài đột nhiên lên tiếng, giọng hùng hậu mạnh mẽ, tràn đầy quyết đoán.

      “Mấy ngày hôm trước xuất chút tình huống , còn lại đại khái rất tốt” Hỏa Nhạ đơn giản đáp lại.

      Tổng thanh tra Thái đột nhiên chen vào : “Ưm, buổi tối thứ tư đột nhiên phát lỗ hổng hệ thống, rất nhiều người chơi điên cuồng dựa vào lỗ hổng mà thăng cấp, tạo thành tổn thất rất lớn. May mà giám đốc Hỏa thức suốt đêm thu phục, ha ha, tổng tài con trai của ngài rất tuyệt” câu cuối cùng như mũi tên trúng hai đích, đồng thời bắn trúng hai người

      Tối thứ tư? Miên Miên mơ mơ hồ hồ nghĩ.

      Tổng tài nhìn chăm chú Hỏa Nhạ, trầm giọng : “Năng lực công tác dù có cường thịnh, cũng phải có người hậu thuẫn ủng hộ tinh thần. Hỏa Nhạ, qua tiệc sinh nhật này con hai mươi tám tuổi, còn tìm hậu thuẫn cho mình sao?”

      Hỏa Nhạ biết đây mới là lời chân chính mà ba mình muốn ra, con ngươi đen của lên chút ý cười, thản nhiên : “Con có lúc nào khiến ba quan tâm quá đâu?”

      Ánh mắt hai người đàn ông đấu tranh trực tiếp trung, mọi thứ đều trung.

      Lúc này trong lòng Miên Miên nghĩ là: Cua quả nhiên ăn rất ngon.

      Dùng cơm xong, tổng tài phu nhân cười bê ra đĩa bánh ga tô hoa quả tinh xảo, Hỏa Nhạ sau khi nhẩm ước nguyện, cắt thành nhiều phần chia cho mọi người, thế nhưng chính mình lại động tay.

      Nỗi lòng Miên Miên hơi chút bình tĩnh trở lại thấy thế thấp giọng hỏi câu: “Giám đốc, ăn bánh ga tô sao?”

      Hỏa Nhạ nghe vậy quay đầu nhìn Miên Miên, ánh mắt lập tức theo bản năng tránh nơi khác, bỗng nhiên cảm thấy như vậy ổn, vì thế lại chậm rãi đem tầm mắt quay lại nhìn khuôn mặt .

      “Rất ngọt” Thấy bất an, áy náy trong mắt , thản nhiên cười, rời hai mắt .

      “Oh” Miên Miên ngậm dĩa ăn nhìn , có phần vô thố. nhìn Sở Sính Đình cách đó xa ăn cùng với Trầm Diệc, cố gắng đem thân thế của chị từ “Bạn giám đốc” điều chỉnh thành “Vợ của người thân thích của Hỏa Nhạ”. Về phần Hỏa Nhạ…… Trái tim lại bắt đầu theo quy tắc đập loạn lên. Từ nay về sau, cũng bị dán vào mác “Độc thân”, về phần loại mác này có ý nghĩa gì với mình, tạm thời còn tỉnh tỉnh mê mê chưa ràng lắm.

      Nhưng mà cảm giác được, có việc vô cùng trọng đại, rục rịch.

      Ở tương lai lâu, sắp xảy ra.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :