1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng yêu quý nhất của Boss - Lại Ly Hôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 34: Thề bỏ qua

      Edit : Sóc Là Ta

      Tuy nhà họ Tiêu và nhà họ Lương là những gia đình có máu mặt nhưng hai ông cụ vẫn tranh giành quyền thế, có khi lại liên thủ hợp tác lẫn nhau, rồi lại nhường nhịn nhau, ai cũng muốn để cho đối phương độc chiếm.

      Mà bây giờ điểm then chốt là việc đấu đá kia xuất từ đời thứ nhất, kéo dài tới đời thứ hai để tranh giành quân vị. Trong lần tuyển cử tiếp theo, nhà nào có thể tiến lên trước bước, nhà nào vững vàng định vị tại chỗ, nhà nào tiến lùi trong năm nay, mọi thứ cứ theo trình tự đó mà được định hình như vậy.

      Nhưng tại nhà họ Lương ra giá mua luôn chuyện Lương Kinh Diễm giết người nhưng may lại bị Tiêu Cẩn Chi tóm được. Thậm chí, Tiêu Cẩn Chi còn muốn nhìn mặt, thề muốn truy cứu tới cùng để ông cụ Lương phải khổ não tìm cách giải quyết.

      xuống tay ác độc muốn diệt trừ Lương Kinh Diễm. là tức giận, hai cũng là hi vọng nhà họ Tiêu tha cho Lương Kinh Diễm con đường thoát, đừng truy cứu chuyện này thành lớn chuyện, ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa hai nhà. Nhưng lão hồ ly giảo hoạt như ông cụ Tiêu dễ dàng đồng ý sao?

      Đương nhiên thể!

      Sau khi ông cụ Tiêu biết việc lần này, ông biết nếu ông mạnh mẽ gõ chuỳ lên đầu ông cụ Lương ông cũng phải ông cụ Tiêu. Vì vậy, khi ông cụ Tiêu nhận được điện thoại của ông,cụ Lương, cũng sau khi nghe ông Lương khéo léo trình bày việc ông cụ Tiêu liền cười ha hả : "Lão Lương, ông việc này, tôi còn thực biết là do chính đứa cháu thối tha của tôi đấy. Hay là như vậy , tại tôi cho người gọi nó về nhà hỏi kỹ càng, chờ chút, tôi cho ông câu trả lời chắc chắn. Ông thấy sao?"

      Ông cụ Tiêu vậy ông cụ Lương có thể gì được nữa? Chỉ có thể khách sáo lại hai ba câu, trong lòng phiền muộn muốn cúp điện thoại.

      Thực ra ông cụ Tiêu cũng lừa gạt, đúng là ông chưa từng nghe Tiêu Cẩn Chi kể về chuyện này, cho nên cũng có thể rằng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 35: Nghĩ cách khác

      Edit : Sóc Là Ta

      Tiêu Cẩn Chi sầm mặt lại, : "Ông nội, đây là hai chuyện khác nhau."

      Ông cụ Tiêu phẫn nộ quát tiếng: " láo! Chuyện này làm sao khác nhau. Cháu sinh ra ở nhà họ Tiêu này nên biết rằng mình phải gánh vác trách nhiệm. Mỗi thành viên trong nhà họ Tiêu, mỗi người giúp tay vượt qua tất cả. Lại , lần phạm tội này của Lương Kinh Diễm nặng như vậy, chắc chắn lần này nhà họ Lương cũng phải vì hành vi của ấy mà trả nợ. Nếu như lão Lương chịu nhượng bộ ấy cũng nhất định bị bỏ tù. Cũng như vậy, nếu cháu nhượng bộ, cũng đồng nghĩa cháu muốn nể mặt nhà họ Lương và ba cháu cũng thể có địa vị vững chắc. Lẽ nào cháu muốn hai nhà họ Lương và họ Tiêu khiêu chiến để những gia tộc khác thừa cơ hội thả câu. Vậy đó cũng là kết quả cháu muốn nhìn thấy sao?"

      Tiêu Cẩn Chi cũng tức giận của ông nội mà khiếp sợ. chỉ lạnh nhạt : "Ông nội, cháu cũng cho rằng chúng ta thỏa hiệp, cũng chúng ta nể mặt nhà họ Lương. Cháu nghĩ, với tính cách của ông cụ Lương, ông ta sợ rằng còn tuyệt tình hơn so với ông nội đây. Ông ta chỉ vì lỗi lầm của cháu cưng mà chấp nhận điều kiện của ông nội để hai nhà trở mặt thành thù sao? Cháu tin điều đó. Nếu ông nội tin lời cháu ông có thể thử gọi điện thoại điều tra thêm về vụ án xem cháu có đúng hay ?"

      Ông cụ Tiêu trừng mắt nhìn hồi, nhìn biểu cứng rắn cùng kiên quyết mặt cháu trai mình mà khinh thường hừ tiếng. Dù sao lăn lộn ngoài đời lâu như vậy, tầm nhìn của ông cũng thuộc hạng lão làng nên ông cũng thấy những lời của Tiêu Cẩn Chi cũng có lý. Ông cũng nghĩ mình nên bảo thủ mà nhanh chóng quyết định, cầm lấy điện thoại di động bàn và ra ngoài.

      Từ sau khi ông cụ Lương gọi điện thoại cho ông cụ Tiêu, ông vẫn chờ ông cụ Tiêu gọi lại báo tin. Giờ đây, vừa thấy điện thoại của ông cụ Tiêu điện đến trong lòng ông cũng hiểu nhưng ông chỉ sợ ông cụ Tiêu ra điều kiện với mình.

      Chỉ có điều, điều kiện gì ông ta mới bằng lòng buông tha cho cháu của mình đây. Đó chính là việc khiến ông cụ Lương bồn chồn
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 36: Cuộc chạy trốn vì hoảng sợ

      Editor: Mẹ Bầu

      Tiêu Cẩn Chi lái xe về tới bệnh viện quân đoàn, nhàng mở cửa phòng bệnh của Tiêu Cửu Cửu ra, chỉ thấy Đông Phương Cảnh Mộ ngồi ngủ gật ở trong phòng khách. Vừa nghe thấy tiếng động mở cửa phòng bệnh phát ra, Đông Phương Cảnh Mộ lập tức tỉnh táo luôn mở mắt ra, khi nhìn thấy người vào là Tiêu Cẩn Chi, lúc này mới thở phào hơi nhõm.

      " trở lại rồi sao? Kết quả cuộc chuyện như thế nào rồi?"

      Tiêu Cẩn Chi cũng trực tiếp trả lời câu hỏi, vào trong phòng bệnh, khép cửa lại nhìn thoáng qua cái, lên tiếng hỏi, " ấy có khỏe ?"

      Đông Phương Cảnh Mộ hơi chau lại lông mày chút: "Nhìn có vẻ tốt đẹp đến mức thể tốt hơn nữa. ấy ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, rất bình thường, bộ dạng cũng rất bình tĩnh. Đối với trạng thái tâm lý này của con người mà , chung quy giống như kiểu trước khi có cơn cuồng phong ập đến vậy, gây cảm giác, rất an tâm. Cẩn Chi này, cậu cũng biết cá tính của nàng Cửu Cửu này rồi đấy, trong khoảng thời gian này, cậu vẫn nên chú ý chăm sóc tâm tình của ấy cho thỏa đáng chút."

      Tiêu Cẩn Chi khẽ gật đầu, "Tôi hiểu rồi."

      mở cánh cửa khép hờ ra, đến trước giường, lẳng lặng nhìn gương mặt của Cửu Cửu ngủ rất yên tĩnh. Khi nhìn thấy hàng lông mi dài như cánh chim kia nhàng thoáng chút run rẩy, trong nội tâm thoáng lên vẻ đau đớn.

      nhàng ngồi xuống bên cạnh mép giường, đưa tay khẽ vuốt ve gương mặt của , giọng trầm thấp với : "Cửu Cửu, hãy tin tưởng ! Cho dù phải trả giá cái giá lớn đến mức nào, tuyệt đối để cho Thần Thần bị chết uổng mạng. nhất định đòi lại công bằng cho cậu ấy, cho dù có phải dốc hết tất cả những gì mà có, cũng hoàn toàn để ý!"

      Tiêu Cửu Cửu nghe thấy lời này của , chỉ cảm thấy trong lòng mình như có làn sóng ấm áp cuồn cuộn chảy qua.

      chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía thẳng tắp, khuôn mặt luôn bày ra cái vẻ mặt lạnh lùng cương nghị kia, giờ phút này tràn ngập vẻ chăm chú và nghiêm túc, giống như hướng về phía để hứa hẹn và tuyên thệ vậy, biểu của mang vẻ dũng khí đầy quyết tâm bất chấp tất cả.

      Trong nội tâm Cửu Cửu cũng cảm nhận được rất ràng, cho dù và Phượng Thần là được Tiêu Cẩn Chi ra tay thu thập vào trong vòng bảo trợ của , chiếm được tán thành lẫn cưng chiều hết mực của và mấy người đàn ông trong nhóm Chu Tiêu kia. Nhưng mà, ở bên phía những người thuộc trong giới quyền quý chân chính trong kinh thành, những người kiểu giống như Lương Kinh Diễm, đều coi và Phượng Thần thuộc dạng bình thường. Trong mắt bọn họ, và Phượng Thần chính là loại người hèn mọn, sống chết của hai người bọn họ đều tùy thuộc vào gây khó dễ của bọn họ, giống như con kiến .

      , công tử cao cao tại thượng, con nhà thế gia, người thân được bao phủ rất nhiều vòng hào quang , là người đàn ông làm cho tất cả mọi người chỉ có thể ngửa cổ lên mà nhìn, lại nguyện ý vì những nhân vật bé như và Phượng Thần này, mà dốc ra hết thảy mọi quan tâm mà thương mà giữ gìn, rất cảm động, rất cảm động!

      , Tiêu Cửu Cửu là người luôn luôn có ân báo ân, có oán báo oán, có thù tất báo.

      Tiêu Cẩn Chi và mấy người Chu Tiêu đối với cực kỳ tốt. luôn ghi nhớ trong lòng, mà mối thù với Lương Kinh Diễm, cũng tuyệt đối quên. ngày nào đó, buộc Lương Kinh Diễm phải trả cái giá lớn, đến cả đời cũng thể quên được!

      Như Tiêu Cẩn Chi , vì để cho Lương Kinh Diễm phải trả giá nhiều, ngại bất cứ điều gì!

      Dù cho cái giá lớn này có phải đổi bằng tính mạng của , tuyệt đối cũng do dự nửa khắc!

      Nhưng mà, thể ngờ rằng, Tiêu Cẩn Chi mà phải chịu khổ cực, hao tâm tốn sức!

      Tất cả những chuyện này đều do và Phượng Thần khơi lên. Vậy cũng nên do
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 37: muốn liên lụy

      Editor: Mẹ Bầu

      Tiêu Cửu Cửu nghe bên ngoài truyền đến từng tiếng gào khóc, kêu la của Đông Phương Cảnh Mộ, nghe giống như thê thảm, nhưng kì thực lại rất sung sướng, hốc mắt có chút chua xót, trong nội tâm của có chút ấm áp, lại vừa có chút đau đớn, có chút chua xót.

      Nếu như , sau khi Phượng Thần ra , điều mà còn cảm thấy để lưu luyến đối với thế giới này, có thể chỉ còn có Tiêu Cẩn Chi cùng với mấy người bạn trong nhóm của Đông Phương Cảnh Mộ.

      Tiêu Cẩn Chi ngoài mặt lạnh lùng, nhưng trong lòng tràn đầy nhiệt huyết, bảo vệ trước sau đầy đủ. Đông Phương Cảnh Mộ tiêu sái phong lưu, Chu Tiêu nóng nảy ngay thẳng, Tần Tấn ưu nhã dịu dàng, Hứa Hằng Minh lặng im chờ đợi. Mỗi người trong bọn họ đều dùng phương thức đặc biệt của chính mình, biểu lộ cho biết, tất cả mấy người bọn họ đều rất quan tâm và che chở đối với .

      Nếu như , là người bất hạnh vì bị cha mẹ vứt bỏ, vậy , từ đến lớn, có Phượng Thần bảo vệ, về sau này lại còn được mấy người bọn họ cùng nhau đồng lòng thương , quan tâm chăm sóc, phải , đây chính là may mắn lớn nhất của ở trong cuộc đời này.

      Bọn họ quan tâm và quý giống như tình cảm của cha mẹ vậy. cảm kích, cảm ơn, muốn ngày nào đó, có thể đáp lại được những ân tình này của bọn họ.

      thể ngờ rằng, Phượng Thần đột nhiên rời để lại mình, làm cho biết sống thế nào? bị chết oan ức như vậy, chỉ cần vừa nghĩ tới Phượng Thần bị chết bi thảm như thế nào, trong lòng Cửu Cửu lại vừa trỗi dậy cảm xúc đau thương đến rơi lệ, lại vừa có cảm giác oán hận đến mức như muốn hủy thiên diệt địa vậy.

      Hôm nay hung thủ kia vẫn còn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, hơn nữa, muốn dùng phương pháp bình thường dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com để trừng trị hung thủ, căn bản thể nào. Mà bản thân , cho dù nếu có khả năng nào, cũng nhất định phải báo thù cho Phượng Thần bằng được!

      và Lương Kinh Diễm, chết thôi!

      Nhưng mà, đây là chuyện của , đành lòng phải nhìn thấy Tiêu Cẩn Chi cùng mấy người Đông Phương Cảnh Mộ bọn họ, lại tiếp tục phải chịu mệt mỏi vì . Đặc biệt là Tiêu Cẩn Chi, hiểu rất ràng khả năng của những người trong nhà họ Lương kia. Bọn họ cao cao tại thượng, bọn họ nắm quyền cao chức trọng trong tay, đời này, duy nhất chỉ có bọn họ ở vị trí tối thượng. Nếu như bọn họ hạ chủ tâm kiên quyết muốn bảo vệ cho người nào đó, vậy dưới gầm trời này, làm gì có ai có thể động được đến bọn họ để mà trêu chọc chứ?

      có!

      Mà ngay cả Tiêu Cẩn Chi, ngày hôm nay cũng nắm được chứng cớ của bọn họ trong tay, vậy mà cũng thể làm gì nổi, ít nhất là cho đến bây giờ vẫn
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 38: Thừa dịp say trộm hương

      Editor: Puck

      Cửu Cửu bưng ly rượu trước mặt, đứng lên, tay trái nâng ly, tay phải đỡ ly kính cẩn dâng lên, mà có lực với Tiêu Cẩn Chi, Tần Tấn, Chu Tiêu, Hứa Hằng Minh, Đông Phương Cảnh Mộ ngồi quanh bàn tròn lớn, “Các , ly rượu này, là Cửu Cửu thay Phượng Thần kính các !”

      xong, Tiêu Cửu Cửu ngẩng đầu lên, hơi cạn sạch cả ly rượu.

      Cửu Cửu lúc này, sắc mặt vốn tái nhợt dính vào chút đỏ ửng, tròng mắt như khói nhạt, nổi lên sóng say lòng người, mặt mày tinh tế động lòng người, hơn nữa đột nhiên lại lộ ra khí thế hào phóng câu nệ tiểu tiết, thấy mà mấy người sửng sốt thôi.

      Ngay cả Chu Tiêu luôn được xưng hào phóng, cũng nhịn được thầm khen tiếng trong lòng “Được”.

      Ngay sau đó, lại thấy Cửu Cửu đưa tay lau vết rượu rỉ ra bên môi, lập tức tự rót đầy cho mình ly rượu, lần nữa bưng lên, giọng càng thêm trầm thấp mấy phần, “Ly rượu này, là Cửu Cửu kính các , cám ơn các quan tâm và mến Cửu Cửu cùng Thần Thần nhiều năm như vậy, em xong rồi, các tùy ý!”

      Lúc này Chu Tiêu mới phản ứng lại, kêu gào tiếng, “Mẹ nó! Tiểu Cửu Cửu, có rượu sao để cho mình em uống chứ? Nào, Tiêu uống chung với em!”

      xong, Chu Tiêu lập tức bưng ly rượu của mình lên, hơi cạn sạch với .

      Tần Tấn tao nhã chợt nhíu mày, cười tiếng , “Tiểu Cửu kính rượu, tiểu gia cho dù thể uống, hôm nay cũng phải liều mình với tiểu Cửu, nào, cạn!”

      Lại , thể chất của Tần Tấn thể uống rượu, mặc dù là bác sỹ, thân thể lại dị ứng với rượu cồn, cho dù uống ly, vừa uống xong, chính xác toàn thân nổi mụn đỏ lên, cho nên, cho dù tụ hội , bình thường cũng dính rượu, hôm nay đúng là vì tiểu Cửu mà bất cứ giá nào.

      Tiểu Cửu Cửu vừa mới câu kia “Em xong rồi, các tùy ý”, ra cho Tần Tấn nghe, bây giờ vừa thấy thế mà liều mình uống theo , cũng nhịn được cảm động trong lòng, nhìn , lo lắng hỏi, “ Tấn,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :