1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng yêu quý nhất của Boss - Lại Ly Hôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75: Đại công cáo thành

      Editor: Mẹ Bầu

      Theo Tiêu Cửu Cửu biết, nay loại cỏ Tuyệt Mệnh này gần như bị tuyệt chủng, nghĩ tới, lại vẫn có người có thể tìm ra loại cỏ độc hiếm có này, luyện thành thuốc để hạ độc giết Long Cửu. Hơn nữa, người kia lại còn có tính nhẫn nại, có thể chờ đợi từng chút từng chút từ từ hạ độc cho Long Cửu. Qua đó có thể thấy được, đó cũng là người có tâm tính cực kỳ nhẫn nại, chịu đựng.

      biết hai cha con nhà Long Khi Phong này rốt cuộc trêu chọc là ai? Vì quyền lực? Vì danh lợi?

      Thiên hạ rộn ràng tới cũng đều vì lợi ích của mình, thiên hạ nhốn nháo, cũng đều vì đuổi theo danh lợi.

      Bao nhiêu người theo đuổi danh lợi, quyền thế lẫn địa vị, nhưng cũng vì những thứ này mà làm cho tính mạng của mình bị hủy hoại.

      Tiêu Cửu Cửu khẽ than tiếng ở trong lòng. ngồi ngay ngắn ở trước giường, kéo cánh tay của Long Cửu từ trong chiếc chăn mỏng ra ngoài. Cánh tay của ông ta khẳng khiu, khô đét lộ sắc thái của người sắp chết. Xuyên qua bề mặt lớp da ở cổ tay, còn có thể nhìn thấy mơ hồ sắc xanh sau khi bị trúng độc.

      Sắc mặt Tiêu Cửu Cửu càng lộ ra vẻ nghiêm trọng. Chỉ cần liếc mắt qua cái, cũng có thể nhận ra, cái mạng của Long Cửu này cũng phải là dễ cứu!

      Thấy chỉ liếc mắt nhìn qua cái mà hàng lông mày của Tiêu Cửu Cửu lập tức liền nhíu chặt lại, sắc mặt trở nên nặng nề, trái tim của cả Long Khi Phong và Quản gia cũng đều như bị treo lên.

      Tiêu Cửu Cửu nhắm mắt lại, tâm tư trầm xuống, ngón tay thon dài nhàng đặt lên mạch của Long Cửu.

      Trái tim của thoáng nảy lên "lộp bộp" cái, tình hình bệnh trạng cực kỳ xấu!

      Mạch đập của Long Cửu vô cùng trì trệ, nếu như phải là bắt mạch cực kỳ tỉ mỉ, người bình thường khác chắc chắn cho là mạch đập của Long Cửu còn có nữa rồi. Phải mất thời gian khá lâu Tiêu Cửu Cửu mới dò được mạch của Long Cửu. Lúc này, Tiêu Cửu Cửu mới cảm nhận được mạch đập cánh tay chuyển động cực kỳ yếu ớt, toàn bộ chức năng trong cơ thể của ông già gần như bị phá hủy.

      Hồi lâu, Tiêu Cửu Cửu mới mở mắt ra. đứng dậy, hơi cúi người xuống thăm dò, kiểm tra con ngươi và lớp rêu lưỡi của Long Cửu chút. Ngửi thấy mùi hôi thối tản mát ra từ khoang miệng của Long Cửu, trong lòng Tiêu Cửu Cửu lại nặng trĩu thêm vài phần.

      ngẩng mặt lên, hướng ánh mắt nhìn về phía Long Khi Phong , "Lệnh tôn bị trúng độc của loại cỏ Tuyệt Mệnh. Loại cỏ độc này gần như bị tuyệt chủng. Nếu như phải là gặp được tôi, có thể có thuốc nào chữa được. Chỉ có điều, coi như tôi có thể giải được loại chất độc này, nhưng tại bệnh của lệnh tôn ở vào giai đoạn có nguy cơ tử vong rất cao. Tôi cũng dám khẳng định là mình có thể bảo vệ được tính mệnh của lệnh tôn hay , mà chỉ có thể , cố gắng làm hết sức mình."

      Lòng của Long Khi Phong cũng trở nên nặng trĩu, giọng cũng khàn khàn: "Cửu Cửu, chỉ cần quan tâm đến việc ra tay chữa trị, nếu cần tôi phối hợp làm gì, chỉ cần cho chúng tôi biết! Bất kể chuyện trị bệnh này có kết quả hay được, tôi cũng vô cùng cảm kích!"

      Tiêu Cửu Cửu gật đầu cái, "Trước hết tôi kê cho lệnh tôn đơn thuốc . hãy sai người nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ những loại thuốc này, hầm nhừ thành
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75: Đại công cáo thành (tiếp theo)

      Editor: Mẹ Bầu

      Tối hôm qua tiêu hao hết thể lực, lại ngủ tròn ngày, đến giờ Tiêu Cửu Cửu cũng đói đến mức bụng sắp xẹp lép rồi. chỉ muốn tìm chút đồ ăn để mau chóng an ủi lục phủ ngũ tạng của mình chút, làm gì còn có tâm tư nào mà ngồi chém gió ở chỗ này, để phong hoa tuyết nguyệt (*) với Lương Kinh Đào kia chứ?

      (*) Phong hoa tuyết nguyệt: Gió hoa tuyết trăng. Nghĩa đen: dùng để chỉ những thứ đẹp nhất của tự nhiên. Nghĩa bóng: chỉ những người đứng đắn, thích lả lơi (phụ nữ), thích dùng những ngôn từ sáo rỗng để tán tỉnh (nam giới).

      Nhìn theo bóng lưng Tiêu Cửu Cửu bỏ đầy quyết tuyệt (kiên quyết đoạn tuyệt) như vậy, trái tim của Lương Kinh Đào như bị người hung hăng vặn xoắn lại. Lẽ nào Cửu Cửu lại tuyệt tình, chút quan tâm đến ta như vậy hay sao? Chẳng lẽ thân phận của ta lại quan trọng đến như vậy sao?

      Lương Kinh Đào bất đắc dĩ than thở, thấy chuyện gì đó cùng với người Quản gia, Lương Kinh Đào lại vội vàng đuổi theo.

      Tiêu Cửu Cửu ăn như hổ đói. ăn uống ngấu nghiến chỗ đồ ăn mà Quản gia chuẩn bị chu đáo từ sáng sớm, hoàn toàn thèm đếm xỉa tới người đàn ông ngồi ở bên cạnh mình. Đối với hành động ân cần gắp thức ăn, đưa nước của Lương Kinh Đào, Tiêu Cửu Cửu cũng cự tuyệt, nhưng cũng câu nào. cứ mặc kệ Lương Kinh Đào như vậy, làm cho mỗi động tác nâng lên hạ xuống của ta đều luôn giữ vẻ cẩn thận e dè từng ly từng tí, dám làm điều gì luống cuống.

      Tiêu Cửu Cửu len lén hạ mắt liếc nhìn Lương Kinh Đào. Khi nhìn thấy vẻ mặt như muốn lấy lòng, lại vẫn cố che dấu vẻ ảo não lẫn hối hận ở phía sau, nhưng vẫn bị lộ ra chút vừa lo âu mà lại biết phải làm thế nào của Lương Kinh Đào, ở đáy lòng Tiêu Cửu Cửu thầm cười trộm.

      Hừ… muốn tính kế với tôi sao, vậy cứ việc mà chịu đựng , Lương đại thiếu! Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi, cứ việc chậm rãi chịu đựng ! Nếu như chịu đựng được, vậy hãy mau chóng cách xa tôi ra chút ! Nếu , tôi nhất định còn tiếp tục ngược chết ! Cho đến khi bản nương đây hả giận mới thôi!

      Có lúc cũng nghĩ mãi mà sao hiểu nổi, theo lý thuyết ở kinh thành này, Lương Kinh Đào cũng được coi là con cháu của những gia đình thuộc đẳng cấp cao quý, khi ra đời miệng ngậm chìa khóa vàng. Xuất thân của ta và ngay cả những gì mà ta từng gặp phải, nếu so với những đau khổ về mặt tinh thần mà Tiêu Cẩn Chi từng phải hứng chịu kia, còn tốt đẹp hơn rất nhiều. Có thể , Lương Kinh Đào này chính là ông vua con ở trong nhà, được mọi người cưng chiều tới cực điểm, nghĩ muốn cái gì có cái đó!

      Chẳng lẽ giống như mọi người vẫn thường , thứ càng có được, lại chính là thứ tốt nhất!

      Lương Kinh Đào cứ thế cam chịu đối đãi của như vậy hay sao? Bằng , phải giải thích thế nào trước hành động cam tâm chịu đựng ngược đãi kia của ta đây? Dù Tiêu Cửu Cửu có nghĩ như thế nào mà vẫn sao nghĩ ra được. Vả lại cũng lười phải nghĩ sâu hơn nữa. ta thích làm thế nào cứ việc để cho ta làm như thế, chỉ cần chọc tới là được!

      Rốt cục Tiêu Cửu Cửu ăn uống no đủ. ưu nhã cầm chiếc khăn ăn lên lau miệng, dứt khoát đứng dậy.

      Lương Kinh Đào vẫn bám chặt đuổi theo sau : "Cửu Cửu, em đâu vậy?"

      Tiêu Cửu Cửu nhìn lại ta cái, nhàn nhạt trả lời, "Tôi thăm Long bang chủ chút, xem ông ấy
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 76. muốn đè em như vậy cả đời!
      Editor: trang bubble ^^

      Long Khi Phong vừa nghe Tiêu Cửu Cửu muốn ra ngoài, vội vàng phái Tiểu Hắc, bảo Tiểu Hắc lái xe đưa , cũng làm vệ sĩ của . Tiểu Hắc từng cùng qua chỗ Tần Quy Như đó, có cậu ta cùng, Long Khi Phong cũng yên tâm chút.

      Lương Kinh Đào theo đuôi tuần, đương nhiên cũng bỏ qua cơ hội cùng tốt này, lúc này cũng lái xe của ra, ân cần theo sát ở phía sau Tiêu Cửu Cửu, sức lực hoàn toàn, quay lại khuất phục.

      Liếc mắt nhìn xe theo ở phía sau, ngay cả Tiểu Hắc cũng khỏi than thở tiếng, với Cửu Cửu, "Bác sĩ Tiêu, tôi thấy Lương thiếu này vẫn còn vô cùng cuồng dại đối với . thấy, tới đâu, ấy theo tới đó, có phải cũng nên bớt giận hay hả?"

      "Thế nào? đồng tình ta à?"

      Tiêu Cửu Cửu cười như cười liếc cái, đáy mắt thoáng qua tia lành lạnh, "Tôi và ta là thể nào, ân oán của tôi và gia đình ta chết thôi, mục đích của ta đến gần tôi cũng đơn thuần. tại, chẳng qua là còn chưa hàng phục tôi, lúc này ta mới tiếp tục kiên trì thôi. . . . . ."

      Tiểu Hắc sững sờ, ngay sau đó lập tức xin lỗi, " xin lỗi! Là tôi lắm mồm, tôi biết trong này còn có tình khác."

      Tiêu Cửu Cửu cười lắc lắc đầu, " sao!"

      Hai người nữa, xe mạch lướt nhanh, cho đến lái đến trước nhà lầu treo "Phòng khám bệnh Trung y nhà họ Tần", lúc này mới ngừng lại.

      Trước khi bọn họ đến, Long Khi Phong gọi điện thoại cho Tần Quy Như, ngay từ lúc bệnh của Long Cửu được trị hết lập tức, Tần Quy Như biết tin tức tốt này.

      Hôm nay, lúc ông biết trò giỏi của Hoa Thiên Sơn còn tới đây thăm ông, vui mừng rất nhiều, ngay sáng sớm cũng phái con trai Tần Quan Chỉ của mình chờ ở cửa lầu phòng khám bệnh, để đón tiếp tiểu khách quý này giá lâm.

      Tần Quan Chỉ năm nay ba mươi hai tuổi, tính tình cởi mở, câu nệ tiểu tiết, vốn muốn theo nghề thuốc, tiếc rằng là đứa con trai bảo bối của Tần Quy Như. Ở dưới vô số lần cầu khẩn của cha già, đành lòng khiến cha thất vọng, cuối cùng, vẫn phải lựa chọn thừa kế y bát của Tần Quy Như.

      Trải qua mấy năm cố gắng, hôm nay ở Dực Thành, tuy danh tiếng của Tần Quan Chỉ lớn bằng cha Tần Quy Như, nhưng coi như là Tiểu Trung Y nổi tiếng.

      đợi lúc lâu ở cửa, gặp được người, vì vậy nhàm chán chuyển cái băng ngồi đến, cầm tờ báo, ngồi ở chỗ cửa đó, vừa xem báo, vừa chờ người.

      Ngay lúc khịt mũi con thường đối với báo chí giải trí, đột nhiên nghe được từng tiếng kêu kinh ngạc vang lên, "Oa, cậu xem chút bên kia, Đại Mỹ Nữ đó!"

      "Mẹ kiếp! Còn có mỹ nam đấy, tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, đẹp trai ngây người!"

      "Đây có phải minh tinh nào tới hay ? Xem xem người đen to bên cạnh ấy, ràng là vệ sĩ mà!"

      "Tôi thấy, ấy thể nào là minh tinh, cậu xem ấy là cả người phong cách thanh quý siêu phàm thoát tục, sao có thể là minh tinh? Tôi thấy là đại tiểu thư nhà nào còn tạm được!"

      "Đây cũng là, ôi mẹ ơi, sao da của ấy đẹp như vậy? biết là dùng nhãn hiệu nào? Chậc chậc, da thịt trắng như tuyết, tóc đen như mực, áo trắng như vẽ, là càng nhìn càng đẹp!"

      "Oa, cậu xem chút, người đàn ông kia tới bên cạnh ấy, rất đẹp trai nha! Gào khóc oa, cũng còn đẹp hơn mấy phần so với tiêu chuẩn mỹ nam cơ sở trong lòng tôi ~ quá đẹp trai rồi ~ quá đẹp trai rồi ~"

      "Ô ô, xe sang trọng mỹ nam, lúc nào tôi mới có diễm phúc này chứ?"

      Tần Quan Chỉ nghe được bên tai ngừng truyền đến tiếng thảo luận ríu rít, nhìn sang theo đôi mắt mấy nữ sinh , hai mắt nhất thời nhíu lại, kinh ngạc!

      Đôi nam nữ này đứng chung chỗ, quả nhiên theo như lời mấy nữ sinh , nữ vẻ ngoài rất đẹp, phong cách thanh lệ như tiên, xuất trần thoát tục, cả người áo đầm màu tím nhạt, khoác cái áo khoác , khiến thoạt nhìn càng có loại tao nhã và thần bí.

      Khuôn mặt xinh đẹp bé kia, nhìn còn hơi nghi ngờ non nớt, giống như nụ hoa tuyệt mỹ xuất trần, chính là nụ hoa tuổi trẻ đẹp đẽ chớm nở.

      Người đàn ông kia tới bên cạnh , dáng dấp cũng là đẹp trai đối thủ, phong lưu phóng khoáng, ngay cả chỉ là bộ quần áo thoải mái vàng nhạt, nhưng mặc người lại có cao quý, giữa lông mày mang theo cỗ uy nghi nhàn nhạt, làm cho người ta tự chủ được sinh ra phần kính sợ đối với .

      Hai người bọn họ đứng chung chỗ, giống như bích nhân vậy, xinh đẹp, dưỡng mắt, cảm động lòng người tột cùng.

      Tần Quan Chỉ ngây ngốc nhìn người nam kia nắm tay đẹp kia, đẹp kia lại mắt lạnh nhìn nhau với ta, mặt lạnh đối diện, hình như là muốn hất mỹ nam cầm tay của ra, mà mỹ nam đó lại là mặt lấy lòng cười với , nho gì ở nơi đó.

      Cuối cùng, mỹ nam đó rốt cuộc nắm tay mỹ nữ, tới cửa lầu phòng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 77. Là sao?
      Editor: trang bubble ^^

      Trong lòng Tiêu Cửu Cửu run lên, đối mặt người đàn ông ở trong nháy mắt sống chết cần nghĩ mà có thể lấy mạng che chở mình, có thể sao?

      Vào giờ phút này, nhà họ Lương gì đó, ân oán gì đó, báo thù gì đó, vào giờ phút này cũng bị thả bay đến ngoài chín tầng mây.

      Vào giờ phút này, trong mắt Tiêu Cửu Cửu chỉ có Lương Kinh Đào vì liều mình này, nhìn ánh mắt của , có biến hóa về bản chất.

      Vào giờ phút này, Lương Kinh Đào còn là người cặn bã đùa bỡn tình cảm của , mà là người đàn ông chỉ có có bề ngoài tương tự với Phượng Thần, mà ngay cả giữ gìn trái tim của cũng gần như là giống nhau.

      dùng sức gật đầu cái với , "Ừ, tôi tha thứ !"

      Lương Kinh Đào sớm mất máu quá nhiều gắng gượng chống đỡ, khi nghe câu này trả lời khẳng định của , lộ ra nụ cười dịu dàng rực rỡ hoa mắt, bàn tay nắm chặt tay của , yên lòng để cho mình chìm vào tăm tối.

      muốn nghĩ vì sao trong khoảnh khắc kia, lại ngay cả mạng của mình cũng cần, chỉ nghĩ phải che chở .

      chỉ biết, sợ mất ! Lại càng cho phép mình trơ mắt nhìn ngã xuống ở trước mặt của mình! có thể bắt nạt , nhưng lại cho phép những người khác bắt nạt , chỉ đến thế mà thôi.

      Tiêu Cửu Cửu vừa thấy Lương Kinh Đào hôn mê, trong lòng vừa sợ vừa rối, cầm tay của , chặt đến mức bóp ra dấu vết màu đỏ tím mà cũng biết.

      sợ!

      sợ, cũng giống như Phượng Thần, ôm , thân thể lại dần dần lạnh lẽo.

      sợ, lại phải trơ mắt nhìn chết giống như Phượng Thần, để cho lại chịu đựng loại đau đớn mất đục khoét xương cốt lần nữa.

      Cho đến khi xe cứu thương tới, cũng có ai có thể tách đôi tay nắm lấy lẫn nhau kia của Tiêu Cửu Cửu và Lương Kinh Đào ra được.

      Những bác sĩ trưởng và y tá theo xe cứu thương mà đến kia, trước khi tới cũng đựơc người trịnh trọng dặn dò thân phận tôn quý của Lương Kinh Đào và Tiêu Cửu Cửu, bọn họ thấy vậy, cũng dám chậm trễ, kính cẩn lễ phép hoặc nâng, hoặc mời đưa Lương Kinh Đào và Tiêu Cửu Cửu lên xe cứu thương.

      đường còi cảnh sát gào thét, vội vã tới bệnh viện nhân dân Dực Thành.

      Sau khi đến bệnh viện nhân dân Dực Thành, bên kia sớm chuẩn bị xong phòng giải phẫu, Lương Kinh Đào lại nhanh chóng bị người đưa vào, do viện trưởng của bệnh viện nhân dân Dực Thành đích thân dẫn đội, làm giải phẫu cho .

      Sau khi trải qua chờ đợi tim gan run sợ phen, ít người tới bệnh viện nhân dân Dực Thành. Long Khi Phong cũng dẫn người chạy tới, thấy mặt Tiêu Cửu Cửu tái nhợt, mặt của tràn đầy áy náy, " xin lỗi! Cửu Cửu, là chúng tôi có tận hết chức trách. Em yên tâm, chuyện này tôi nhất định cho mọi người câu trả lời thỏa đáng!"

      Lúc này, Tiêu Cửu Cửu lòng nhớ nhung Lương Kinh Đào trong phòng giải phẫu, đâu còn quan tâm ta cái gì, chỉ là gật đầu về phía rồi tiếp nữa.

      Long Khi Phong nhìn bộ dáng lạnh nhạt xa cách như vậy, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu, nhưng lại chỉ có thể ở bên cạnh .

      Thậm chí có chút may mắn, may mắn người bị thương là Lương Kinh Đào, bằng , nếu bị thương chính là Tiêu Cửu Cửu, chỉ sợ bản thân lòng rối như tơ vò rồi. Sau khi nghe Tiểu Hắc báo cáo, ở trong lòng của Long Khi Phong cũng thầm sợ hãi thán phục Lương Kinh Đào dũng cảm quên mình, ta lại liều mình bảo vệ , đây chính là sao?

      Mà cùng lúc khi Lương Kinh Đào bị đưa vào phòng giải phẫu, Tiêu Cẩn Chi bận rộn kế hoạch lớn thu phục nhà họ Lương ở Kinh Đô, cũng nhận được báo cáo của Tằng Lỗi.

      Tiêu Cẩn Chi tức giận lớn hết mức, cảm thấy bất mãn sâu sắc vì Tằng Lỗi cho Lương Kinh Đào cơ hội lần liều mình cứu người như vậy. Cuối cùng, chỉ lạnh nhạt tiếng, "Tôi lập tức phái người qua nhận vị trí của , trở về tiếp tục rèn luyện!"

      Giọng thể nghi ngờ kia của Tiêu Cẩn Chi khiến Tằng Lỗi chấn
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :