1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng yêu quý nhất của Boss - Lại Ly Hôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 68: hãy cút !

      Editor: Mẹ Bầu

      Tiêu Cẩn Chi cảm thấy người trong ngực mình run rẩy. cảm nhận được ý đồ của muốn giãy giụa để tránh ra khỏi cái ôm trong ngực của , giống như là muốn tránh ra khỏi thế giới của vậy. Trong lòng căng thẳng, hai tay ngược lại càng ôm chặt hơn, mang theo chút khẩn trương, thấp giọng an ủi , "Cửu Cửu, đừng sợ! Lúc này ở đây rồi, ta dám bắt em đâu!"

      Tiêu Cửu Cửu ngước mắt nhìn về phía , hai tay nắm chặt lấy áo của , đáy mắt đen láy tràn ngập đau đớn khó nén: " Cẩn Chi, chung quy danh nghĩa vẫn là vị hôn phu của ta, mà em, em được coi là cái gì đây? Em và thế này, rốt cuộc nên coi chúng ta là thế nào đây?"

      Nghe thấy giọng của gần như thổn thức, Tiêu Cẩn Chi cảm thấy trong lòng đau nhói giống như bị kim châm vậy. Tiêu Cửu Cửu là con người kiêu ngạo. làm sao có thể cam chịu để cho người khác lăng nhục mình chứ?

      Tiêu Cẩn Chi ôm chặt, "Cửu Cửu, em hãy cho chút thời gian. Rất nhanh, rất nhanh thôi, giải trừ hôn ước với ta, đến lúc đó, em muốn nơi nào, cũng có thể cùng với em, có được hay ? Có được hay ?"

      Tiêu Cửu Cửu hề lên tiếng đáp lại...

      Ngoài cửa, Lương Kinh Diễm thấy có ai ra mở cửa, cho nên lại càng đập cửa mạnh hơn, tiếng gào thét của ta càng ngày càng lớn, càng ngày càng mạnh mẽ hơn: "Tiêu Cẩn Chi, nếu như chịu ra mở cửa, tôi đây để cho người ta xô đổ cánh cửa này..."

      Tiêu Cửu Cửu nhìn Tiêu Cẩn Chi cái, " ra mở cửa ! Nếu như thể tránh được, vậy cứ thử xem xem, ta muốn thế nào? Bất kể muốn ra chiêu gì, em đây cũng tiếp hết!"

      "Cửu Cửu, vĩnh viễn bao giờ để cho ta có cơ hội làm tổn thương đến em!"

      Tiêu Cẩn Chi nhìn cái sâu, sau đó đẩy Cửu Cửu vào trong phòng rửa tay, lúc này mới dùng sức kéo cánh cửa ra.

      đôi con ngươi còn lạnh lùng cay nghiệt hơn cả băng giá, phóng thẳng tắp vào người phụ nữ ngồi ở xe lăn. Còn về phần hai người hầu ở đằng sau lưng Lương Kinh Diễm, Tiêu Cẩn Chi dứt khoát lựa chọn thèm đếm xỉa tới.

      Khóe môi của cong lên, để lộ ra ý cười trào phúng, lạnh lùng châm chọc , "Lương Kinh Diễm, lựa chọn thời gian tới vừa đúng dịp! Có phải là có hẹn ước với người khác rồi hay ? Chỉ tiếc, tới phải quá sớm! Tôi cũng còn chưa kịp có cơ hội làm cái gì đâu! Tại sao lại thể chờ đợi thêm chút nữa ròi hãy tới đây chứ. đến trễ chút, chừng mưu này của có thể được như ý rồi ! Chậc chậc, bỏ qua mất cái cơ hội tốt này là rất đáng tiếc..."

      Sắc mặt của Lương Kinh Diễm biến ảo ngừng, hết hồng lại chuyển sang xanh trắng như muốn vọt ngay vào, nhưng lại bị Tiêu Cẩn Chi đứng chắn ngang cửa, "Này, đây là phòng ở của người khác, vào để làm gì?"

      Lương Kinh Diễm giận dữ nhìn chằm chằm vào . Đôi con ngươi bùng cháy lên ngọn lửa giận dữ, căm hận rơi xuống người Tiêu Cẩn Chi, sau lưng sau Tiêu Cửu Cửu ra, ánh mắt đó lập tức hóa thành vô số mũi tên nhọn vô hình, từng mũi từng mũi cứ thế "vút vút vút" bay tới, hung hăng đâm vào người Cửu Cửu.

      Nếu như ánh mắt kia là những mũi tên thực , sợ rằng Tiêu Cửu Cửu sớm chết ở dưới ánh mắt hình mũi tên của rồi.

      Mặc dù, Cửu Cửu bị chết ở ở dưới ánh mắt hình mũi tên của Lương Kinh Diễm, nhưng lời ác độc của ta, lại giống như dẫm
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 68: hãy cút ! (tiếp theo)

      Editor: Mẹ Bầu

      Tiêu Cửu Cửu cười lạnh nhìn bọn chúng, loại côn đồ lưu manh như mấy gã này, mình có thể đồng thời đấu với ba bốn tên cũng thành vấn đề. Bọn chúng dám ra tay với , phải là muốn chết, chính là muốn tìm tai vạ.

      Hai tên côn đồ kia nhào về phía , còn chưa nhìn thấy động tác của , d∞đ∞l∞q∞đ bị sử dụng tam quyền lưỡng cước, trực tiếp đá bay ra ngoài.

      Nhưng An Thần ở bên này, thoạt nhìn được tốt như vậy.

      tại hai tên côn đồ đánh té nhào xuống đất, đè ép lên người vung quyền cước đấm đá. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy Tiêu Cửu Cửu giận sôi người. Cơn giận dữ bốc lên từ trong nội tâm, lập tức chạy qua bên đó, vung chân tặng cho hai tên côn đồ kia mỗi gã cú đá bén nhọn. Hai tên côn đồ bị trực tiếp đá cho cước lập tức bị hôn mê bất tỉnh.

      Ngay sau đó, vội vàng đỡ An Thần dậy, nhìn gương mặt của bị đánh đấm đến tím bầm mảng lớn, con ngươi của co rút lại chút, "Rất đau phải ?"

      nghĩ tới, nhìn An Thần như thế này mà thể đánh nhau được, người ta chỉ dùng hai ba chiêu để đánh mà làm cho phải nằm xuống rồi!

      Cũng may, cũng trông cậy vào An Thần tới để làm “ hùng cứu mỹ nhân”, bằng , tối nay cả hai người bọn họ chẳng phải là quá bi thảm hay sao?

      Dĩ nhiên, Cửu Cửu cũng biết, bên cạnh vẫn luôn có người bí mật theo sát để thầm bảo vệ , đặc biệt là sau khi Phượng Thần gặp chuyện may, bên cạnh càng chưa từng bao giờ thiếu người, suốt hai mươi tư giờ đều có người bảo vệ.

      Dưới tình huống bình thường, với khả năng võ thuật của , cũng có rất ít người có khả năng động được đến .

      Cho dù đối thủ có mạnh hơn , những cao thủ bí mật luôn luôn thầm theo sát , khẳng định cũng vui vẻ giúp giải quyết mọi chuyện gọn gàng.

      Cũng giống như tại, đánh những kẻ cặn bã kia xong, cũng có thể trực tiếp đỡ An Thần trở về khách sạn, tự khắc có người giúp xử lý những chuyện về sau.

      luôn luôn bảo vệ rất tốt!

      Nghĩ đến Tiêu Cẩn Chi, Tiêu Cửu Cửu tự nhiên lại nghĩ đến màn mới xảy ra vừa rồi, trong lòng lại xẹt qua tia đau đớn. Cẩn Chi, chẳng lẽ em phải xa cách cuộc sống mới có thể trở nên may mắn hơn hay sao?

      Vẫn đau đến nhe răng méo miệng, nhưng khi An Thần nhìn thấy thống khổ nơi đáy mắt của Tiêu Cửu Cửu, nơi khóe miệng của ta liền nhếch lên, trong nháy mắt thoáng ý cười lạnh lùng rồi biến mất tăm khi thấy mưu của mình thực được.

      Còn Cửu Cửu, thống khổ lẫn hoang mang ở trong đáy mắt cũng kéo dài quá lâu. Đôi tròng mắt trong trẻo của rất nhanh lập tức khôi phục lại vẻ trong suốt và tỉnh táo vốn có. nhanh chóng đó... làm cho An Thần cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

      người thông minh như , chả lẽ lại thể phát ra hay sao?

      Trở lại khách sạn, Tiêu Cửu Cửu với nhân viên ở đại sảnh mang thuốc và cồn tới để khử trùng vết thương
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 69. Thú huyết sôi trào (2)
      Editor: trang bubble ^^


      An Thần đưa lưng về phía cửa, thấy cửa phòng này vốn sắp mở ra, nhưng khi nghe được lời cửa kia dừng lại trong nháy mắt.

      Mà Lâm Tật Phong lại vừa vặn thấy màn này, nhìn An Thần biết gì cả, đáy mắt ta nhanh chóng lướt qua tia tính toán.

      ta cố ý lại hỏi An Thần, "Vậy cậu ấy sao? Cậu cũng lo lắng ấy biết về sau tha thứ cho cậu? Hận cậu?"

      An Thần nhún vai cái, cầm bao thuốc lá bàn lên, nhàng lật qua lật lại ở trong tay, nhàn nhạt như là cho Lâm Tật Phong, hoặc như là tự nhủ, "Giữa tôi và ấy vốn chính là trò chơi, tôi ấy, coi như bị ấy biết có thể như thế nào? Lại , đây vốn chính là ấy thiếu chị tôi, chị tôi tàn phế, còn mất tư cách làm phụ nữ. Tiêu Cửu Cửu, coi như lần này ấy bị tổn thương cũng là việc nên làm!"

      Lâm Tật Phong nhếch lên nụ cười, "Ha ha, chỉ cần cậu rơi vào là tốt rồi, tôi cũng cần lo lắng cậu rơi vào ra được."

      Nhìn cửa phòng kia lần nữa khép lại, lòng của Lâm Tật Phong như bị gì đó đâm cái, hung hăng đau nhói chút.

      Nếu như đứng ngoài cửa thực , nên. . . . . . bị tổn thương chứ?

      Lâm Tật Phong đoán sai, người đứng ngoài cửa đúng là Cửu Cửu.

      Lúc ra mới vừa rồi, lúc, mới phát túi xách và điện thoại di động đều ở bên trong phòng khách quý, sợ gặp phải việc gấp phải dùng điện thoại, mới muốn quay lại cầm.

      Nhưng ngờ, nghe được cuộc đối thoại này của Lâm Tật Phong và An Thần.

      Nên hình dung tâm tình của bây giờ như thế nào đây?

      Chua, chát, đau, thương, khổ sở, đau lòng, đều có!

      Dù sao, đó là người đàn ông mà tâm niệm coi như là Phượng Thần để ở trong lòng.

      Nhưng giấc mơ, cuối cùng vẫn là giấc mơ!

      , cuối cùng cũng phải Thần cưng chiều , , toàn tâm toàn ý chỉ vì kia!

      Có lẽ, giấc mơ của nên tỉnh rồi!

      Cửu Cửu thở dài tiếng, bỏ ý nghĩ trở về phòng khách quý cầm túi xách và điện thoại di động, mình ra ngoài.

      Trong bầu trời xám tro bên ngoài trang viên có ít xanh thẳm, ở vùng ngoại ô xanh ấm vây quanh này, khí cũng là mát mẻ, hoàn toàn có cảm giác đè nén và nghẹt thở ở bên trong, Tiêu Cửu Cửu lúc lâu, tìm được góc tĩnh lặng,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 70: Kẻ dám làm tổn thương tôi phải bồi hoàn lại cho tôi gấp trăm lần!

      Editor: Mẹ Bầu

      Tiêu Cửu Cửu nhìn cái vẻ mặt đầy cuồng ngạo của người đàn ông kia, cười tiếng lạnh lùng, " xác định tiếp chiêu với tôi được sao?"

      Cặp mày rậm của Long Khi Phong nhướng lên, đầy vẻ ngạo nghễ: "Cõi đời này, Long Khi Phong tôi đây thực tiếp chiêu với người khác nhiều lắm. nhóc à, nhất định muốn so chiêu với tôi sao? Nếu như thua, quả thực là rất khó coi đấy!"

      "Vậy sao?" Tiêu Cửu Cửu nhìn ta lộ ra nụ cười có chút bình thường, "Vậy chúng ta thử chút xem sao!"

      Tiếng vừa dứt, Tiêu Cửu Cửu vừa cười dịu dàng vừa đưa tay lên. tay ôm lấy cổ của ta, tay qua tựa như quyến rũ Long Khi Phong vậy. Cũng vào lúc Long Khi Phong bắt đầu động tình, trong nháy mắt, đầu ngón tay thon dài, nhắn của Tiêu Cửu Cửu nhanh chóng gõ gõ vào trước chóp mũi của Long Khi Phong.

      Long Khi Phong chỉ cảm thấy có luồng gió thơm mát xông thẳng vào mũi.

      Sau khắc, ta liền cảm thấy đầu óc mình liền hôn mê hồi. Thân thể cường tráng đè ở người Cửu Cửu, thể khống chế nổi nữa, trở nên mềm nhũn, trượt xuống dưới.

      Long Khi Phong cũng nhận ra rằng, ta hề bị hôn mê, chỉ có điều lúc này toàn thân ta còn chút sức lực, thể động đậy nổi, cũng thể nào ra lời mà thôi.

      Long Khi Phong mở trừng trừng đôi tròng mắt giống như mắt của loài sói hoang, ánh mắt nhìn chăm chú gắt gao lên mặt của Tiêu Cửu Cửu. Nhìn gương mặt tuyệt mỹ của bày ra nụ cười trào phúng, giống như châm chọc ngu xuẩn của ta, đáy mắt của Long Khi Phong... tràn đầy kinh hãi.

      nhóc con xấu xa này, thế mà lại biết sử dụng chất độc sao?

      Long Khi Phong trơ mắt ra nhìn Tiêu Cửu Cửu từ từ ngồi xổm xuống trước mặt của ta, hướng về phía ta nhếch mép nở nụ cười đầy vẻ ghê tởm. Đồng thời đột nhiên rút ra từ chiếc túi nơi cổ tay cây kim sáng chói, quơ quơ ở trước mắt của ta, vừa cười đến cực kỳ quyến rũ vừa : "Đồ rác rưởi khốn kiếp này, cho tới bây giờ, cũng chưa từng có người nào dám chiếm tiện nghi của ta giống như mi. Mi thử chút xem, nên đâm chiếc kim này cho đôi mắt của mi trở thành mù, hay là nên đâm cho phế bỏ bàn tay của mi đây nhỉ? Hay hoặc là... Ta nên để cho cái cội nguồn sinh con cháu luôn cực kỳ hay bị kích động của mi kia, được nghỉ ngơi hạ hỏa chút nhỉ? Để cho mi đừng bao giờ động dục giương oai với mọi người ở xung quanh nữa! Ta cũng hào phóng chút, để cho chính bản thân mi tự lựa chọn cách, như thế nào, hả?"

      Tiêu Cửu Cửu vừa thong thả ung dung chuyện, cánh tay vừa dao động cây kim ở trước mắt của Long Khi Phong hồi, cuối cùng hạ cây kim vào nơi bụng của Long Khi Phong, làm cho Long Khi Phong khi
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 70: Kẻ dám làm tổn thương tôi phải bồi hoàn lại cho tôi gấp trăm lần!

      Editor: Mẹ Bầu

      Tiêu Cửu Cửu nhìn vào An Thần, nhếch môi lên, khẽ nở ý cười đầy mệt mỏi, "Em sao!"

      An Thần mang theo chút bất đắc dĩ, nhàng như trách móc, "Làm sao lại mình chạy tới nơi vắng vẻ như vậy chứ? sợ gặp phải chuyện may hay sao?"

      Rốt cuộc An Thần có cảm giác, và Cửu Cửu dần xa cách, dường như ngày xa hơn, xa hơn rất nhiều rất nhiều. Ánh mắt của Cửu Cửu nhìn cũng còn giống như trước nữa, làm cho An Thần có cảm giác kỳ lạ ra được.

      Tiêu Cửu Cửu trừng mắt nhìn sang An Thần cười dí dỏm: " thấy bộ dạng của em giống như bị xảy ra chuyện gì đó hay sao? An Thần, tôn chỉ của con người em luôn luôn là người chọc ta, ta chọc người! Nhưng nếu như có người nào đó dám can đảm chọc giận em, em nhất định làm cho ta phải hối hận cả đời! hãy nhìn chút , con sói háo sắc kia bị té xuống đất như thế nào! Đây chính là ví dụ tốt nhất."

      An Thần nhìn theo ngón tay của chỉ.

      Lúc này mới phát bên cạnh hòn giả sơn, có người đàn ông còn nằm đó! Nhìn thoáng qua cũng thấy, người đàn ông xem ra giống như chim bị gãy cánh!

      Đôi mắt của Long Khi Phong mở trừng nhìn vào hai người bọn họ. Ánh mắt của ta phát ra ánh nhìn lạnh lẽo, giống như hung thần ác sát vậy, nhưng khổ nỗi ta lại cách nào đứng dậy được, cách nào đòi nợ kia, người mà trong mắt của ta chính là tiểu ác ma nữ! Thoạt nhìn cả gương mặt của ta chỉ thấy vừa vặn vẹo vừa thống khổ, nhưng lại cực kỳ bất đắc dĩ và mệt mỏi!

      Nghĩ đến lời của Cửu Cửu vừa mới , trong lòng An Thần có chút bất an.

      nhìn người đàn ông kia, hiển nhiên phải là người bình thường, hỏi, trong giọng mang theo chút kinh ngạc, "Cửu Cửu, người này : dám trêu chọc em sao? làm gì em chưa? Có cần gọi người tới đây để dọn dẹp ta hay ?"

      Tiêu Cửu Cửu lắc đầu cái, " cần đâu, em dạy dỗ cho ta rồi. Em cho thử chút nhuyễn cân tán, hai giờ sau, ta có thể khôi phục lại tự do của mình. Em chỉ muốn cho ta hiểu được, có vài người mà ta thể đắc tội, đừng có cho mình là thiên hạ vô địch."

      Lời này của Tiêu Cửu Cửu là cho Long Khi Phong nghe, nhưng cũng như là cho An Thần nghe.

      An Thần làm như vẫn nhận thấy được khác thường của Tiêu Cửu Cửu. gương mặt tuấn tú của ràng có chút buông lỏng ra chút, khi nghe thấy tuyên bố nghênh ngang như vậy, lại duỗi tay ra vuốt vuốt lên đầu của , cười giống như bất đắc dĩ: "Em đó! nghĩ tới em vẫn còn có thể nghịch ngợm như vậy! Nếu ta có việc gì, vậy chúng ta hãy trở về thôi!"

      "Được!"

      Tiêu Cửu Cửu vài bước, lại quay đầu lại nhìn Long Khi Phong cái, đối diện với ánh mắt như muốn giết người kia của Long Khi Phong, Cửu Cửu nhìn lại ta, giả bộ làm mặt quỷ trêu chọc Long Khi Phong cái, sau đó liền sóng vai sải bước cùng với An Thần.

      Long Khi Phong là người luôn luôn cuồng ngạo, từ lúc nào mà phải chịu cảnh ăn rồi nằm bẹp như con ba ba thế này cơ chứ?

      Lần này, đúng là lần đầu tiên Long Khi Phong bị Tiêu Cửu Cửu hung hăng làm cho mất mặt như vậy. Từ đó, ở trong lòng của ta, Tiêu Cửu Cửu trở thành mục tiêu mà Long Khi Phong nhất định phải báo thù rửa hận!

      Long Khi Phong hung tợn lập lời thể ở trong lòng, “con nhóc xấu xa kia, rồi ngày nào đó, tao làm cho mày phải ngoan ngoãn chịu nằm ở dưới thân thể của tao, khóc lóc mà cầu xin tao tha thứ! Tao phải làm cho mày sống bằng chết!

      ...

      Tiêu Cẩn Chi nhận được báo cáo của Tằng Lỗi. Khi biết được An Thần vậy mà lại dám dẫn Cửu Cửu tới "Thú huyết sôi trào", nơi rồng rắn lẫn lộn ngổn ngang như vậy để chơi, nhất thời trong lòng tức giận sôi trào.

      Tiêu Cẩn Chi lập tức chỉ đạo cho Tằng Lỗi, "Trước nhất giờ cậu hãy giám sát chặt chẽ Cửu Cửu, tôi lập tức dẫn người chạy tới."

      Dầu rằng , cho dù thế nào, cũng tạm thời buông bỏ thời gian, muốn xen vào cuộc sống của nữa! để mặc cho tự do, cứ để cho muốn làm bất kỳ chuyện gì mà muốn làm !

      Thế nhưng khi bị chút gió thổi cỏ lay, lại lập tức khẩn trương thể đừng được. Sợ rằng, nếu chỉ cần thiếu sợi tóc thôi, cũng đau lòng đến mức chịu được.

      Tiêu Cửu Cửu này, chính là bản mệnh trong cuộc sống của , mà muôn kiếp qua nổi!

      Cái kiếp này, cũng chỉ có có thể phổ độ; cũng chỉ có , mới có thể làm cho được bình an cả đời!

      Co đến thời điểm Tiêu Cẩn Chi chạy tới "Thú huyết sôi trào", Tiêu Cửu Cửu cùng với An Thần được Lâm Tật Phong hộ tống ra đến ngoài cửa, chuẩn bị rời .

      Tiêu Cửu Cửu vừa liếc mắt sang, đúng lúc nhìn thấy Tiêu Cẩn Chi vừa vặn xuống xe. Theo bản năng định nhấc chân chạy tới bên Tiêu Cẩn Chi.

      ngờ, lại bị An Thần giơ tay ra níu lại, gương mặt tuấn tú trở nên tối sầm, hỏi , "Cửu Cửu, em quên chuyện xảy ra ngày hôm đó rồi hả ?"

      Tiêu Cửu Cửu nhìn sâu vào An Thần cái, sau đó nhàng tránh thoát khỏi bàn tay của , cười , " giờ trước mặt bao nhiêu người thế này, chẳng lẽ em và Cẩn Chi muốn
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :