1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng yêu quý nhất của Boss - Lại Ly Hôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 64: , cùng cấp bậc với tôi!

      Editor: Puck

      Người đàn ông áo đen Trương Á đó tới trước mặt Tiêu Cửu Cửu, đôi mắt to sắc bén khóa chặt người Tiêu Cửu Cửu, khi nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh hề kinh hãi của Tiêu Cửu Cửu, híp hai mắt lại.

      Tiêu Cửu Cửu mặc bộ đồ thể thao màu trắng, mái tóc đen suôn dài như thác nước, phong cách như tiên, đôi mắt đen như mũi châm nhọn đâm ngược lại , trán, lộ ra vẻ cao quý nhàn nhạt.

      Chỉ nhìn vài lần, Trương Á chân chính phán đoán ra, này tuyệt đối đơn giản!

      Trương Á tuy là tay sai cho chủ phái tới bảo vệ Trình Viện, nhưng vẫn hiểu được lựa chọn đối thủ, biết người như thế nào có thể bắt nạt, biết hạng người gì thể bắt nạt.

      bé trước mắt này, phản ứng và thái độ của ấy, hoàn toàn vượt ra ngoài phản ứng của người bình thường nên có, vì cẩn thận để đạt được mục đích, Trương Á vẫn lựa chọn lui nhường bước.

      trầm giọng với Tiêu Cửu Cửu, “Vị tiểu thư này, mời xin lỗi với tiểu thư nhà tôi!”

      nghĩ, chỉ cần Tiêu Cửu Cửu xin lỗi, chuyện này cứ bỏ qua như vậy!

      nghĩ đến, Tiêu Cửu Cửu lại nhìn nhàng cười nhạo , “Muốn tôi xin lỗi? Được! Chỉ cần ta nhân lỗi với tôi trước, tôi cũng câu xin lỗi với ta!”

      Trương Á thấy chịu phục, sắc mặt nhất thời khó nhìn.

      định chuyện, mặt bánh nướng vừng đó cắn răng châm chọc cười mắng, “Mày là cái thá gì? Muốn bản tiểu thư xin lỗi mày, mày nhận nổi sao?”

      Tiêu Cửu Cửu cười nhạt tiếng, “Tôi biết tôi đối mặt với thứ đồ tốt, cho nên tôi cũng muốn với thứ gì đó về lễ nghi liêm sỉ.”

      xong, Tiêu Cửu Cửu bỏ mặc luôn ta, xoay người, thẳng đến chỗ đón người mới, chuẩn bị tìm người dẫn làm thủ tục.

      Nhưng từ khi sinh ra đến giờ Trình Viện chưa bao giờ bị người tổn hại như vậy, lúc này nổi giận gầm lên tiếng, “Trương Á, đánh ta cho tôi! Đánh đến khi ta xin lỗi mới thôi!” dinendian.lơqid]on

      Mặt bánh nướng vừng tên là Trình Viện, năm nay là sinh viên đại học năm hai, bối cảnh phía sau nhà coi như hơi kiên cường, phó hiệu trưởng đại học B vẫn là chú ruột của , cho nên dựa vào bối cảnh phía sau gia nhập hội học sinh, vì thân cận với vị học trưởng đẹp trai thích, mới có thể mang theo vệ sĩ tới đây tham gia hoạt động đón người mới.

      Trong mấy ngày nay, nhìn thấy học muội mới đến khá xinh đẹp chút, gắng sức đả kích bọn họ, có hai bạn học nữ mới, sợ cường quyền náo loạn trận với , bị tìm tới chú phó hiệu trưởng, đơn giản tìm lý do để cho người ta nhập học, trực tiếp để cho chú cho người ta nghỉ học.

      Về phần hai vị kia hội học sinh có chống lại hay , đây là sau, nhưng ở đây hoành hành kiêng nể, tiếng xấu bắt nạt người mới, coi như truyền ra ngoài.

      Hôm nay vừa thấy đại mỹ nhân cấp bậc hoa khôi của trường tới, muốn cho cái hạ mã uy *, nghĩ rằng Tiêu Cửu Cửu lại là cọng rơm hơi cứng, hoàn toàn ăn chút náo loạn của , lại nghe thấy Tiêu Cửu Cửu muốn xin lỗi trước, Trình Viện dĩ nhiên giận đến hộc máu, răng ngà thầm cắn, ở trong lòng thề thể làm cho Tiêu Cửu Cửu khuất phục.

      (*) hạ mã uy: vốn chỉ quan lại thời xưa vừa đến nhận chức chỗ nào đó, liền tỏ ra uy quyền của mình đối với thuộc hạ, sau này cũng chỉ việc ra oai ngay lúc đầu đối với đối phương

      Trương Á nghe Trình Viện ra lệnh, mày rậm vừa nhíu, nhưng đối với chủ thuê ra lệnh, luôn luôn chỉ theo lệnh mà làm.

      Đặc biệt là Trình đại tiểu thư này ra lệnh, nếu cãi lời, quay đầu lai chịu khổ bị mắng, vẫn là bản thân !

      Lại , cũng muốn xem chút, người đẹp nhìn đơn giản này, rốt cuộc có bản lĩnh gì, lại dám ngay cả Trình Viện cũng dám trào phúng, nếu như nhìn lầm, ấy chẳng những tuyệt đối sợ bọn họ, ánh mắt nhìn bọn họ, còn mang theo vẻ giống như khinh thường và mỉa mai khi nhìn thằng hề.

      Trong lòng của , khỏi dâng lên cam lòng tức giận.

      đôi tay nhanh như điện bấu lấy vai Tiêu Cửu Cửu ở chỗ đón người mới đến, khi Trương Á cho rằng trảo này của nhất định như ý nguyện, thân hình Tiêu Cửu Cửu đột nhiên hạ xuống, khi tránh được hai tay Trương Á túm lấy lại lật tay cái, lấy tốc độ còn nhanh hơn Trương Á, nhanh chóng giữ chặt cổ tay Trương Á, dùng sức xốc lên, trực tiếp hung hăng ném Trương Á qua vai, nhanh đến Trương Á cũng kịp phản ứng.

      té ngã đất, khi cảm thấy cả người đau đớn, trong đầu đột nhiên lên mấy chữ –– khinh địch!

      Mọi người nhìn thấy cảnh này, lần nữa bị chấn động rồi!

      Từng người nghẹn họng nhìn trân trối, ai có thể nghĩ được, đại mỹ nhân như tiên trời, lại có bản lĩnh hung hãn như vậy? Thế mà lại chiêu nháy mắt giết đối thủ! Chậc chậc chậc, quá mạnh mẽ!

      Lòng Trương Á còn chưa chết, đường đường là tinh binh hạng nhất của lính đặc biệt giải ngũ, thế nhưng lại chiêu mà thua ở trong tay bé, tin! cho rằng kết quả thất bại này là do khinh địch, mới để cho Tiêu Cửu
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 65: Gặp gỡ lần nữa

      Editor: Puck

      Ngành học của Tiêu Cửu Cửu ở đại học B vốn là y học lâm sàng, còn nhớ , lúc ấy trong ba ngày thi tốt nghiệp trung học kia, là Tiêu Cẩn Chi, Tằng Lỗi và Đông Phương Cảnh Mộ cùng với .

      Mặc dù mấy vị sĩ quan quân đội khác đến trường cùng khi thi tốt nghiệp trung học, nhưng bọn họ cũng vô cùng chú ý tới Cửu Cửu thi tốt nghiệp trung học, cũng lo lắng sau khi Phượng Thần mất tâm tình dưới tình huống hỏng bét như thế, còn có thể thi được thành tích tốt , ngay cả Tiêu Cẩn Chi cũng còn khuyên , nếu như quả được, sang năm thi lại?

      Nhưng mà, Cửu Cửu lại khước từ!

      Càng là thời điểm khó khăn đến gần như vào đường cùng, tâm tình ham học hỏi của càng thêm mãnh liệt, kẻ địch mạnh còn ở chỗ cao mắt nhìn chằm chằm, bất cứ lúc nào cũng có thể hạ thủ đoạn hiểm độc với , càng thêm bước cẩn thận từng bước, từng bước từng bước làm bản thân lớn mạnh.

      Chỉ khi mày mạnh mẽ rồi, người khác mới thể bắt nạt mày! Chỉ khi mày có thể có khả năng áp đảo đối phương, mày mới có thể dẫm đối phương dưới lòng bàn chân!

      Chiến thắng nhà họ Lương, dẫm nhà họ Lương dưới lòng bàn chân, mà lúc này với Cửu Cửu mà , đó là mục tiêu vô cùng cao xa, nhưng cũng là mục tiêu và phương hướng để nỗ lực!

      Việc đời có tuyệt đối! Mọi việc đều có khả năng! Mà , từ nay về sau, vì phần có thể này, mà dốc hết tất cả, cố gắng phấn đấu!

      Cho nên, trong ba ngày thi tốt nghiệp trung học, dựa vào trí nhớ hơn người của mình, chẳng những thi ra được thành tích tốt, còn là nữ trạng nguyên đệ nhất của kinh đô.

      Sau khi thi có thành tích ra, Tiêu Cẩn Chi muốn ăn mừng vì , cũng khéo léo từ chối.

      Thù lớn của Phượng Thần còn chưa báo, sao có thể yên tâm hưởng thụ yên ổn?

      Hôm nay, khi chân chính bước vào cửa trường đại học B, khi chân chính bước vào ký túc xá thuộc về Tiêu Cửu Cửu biết, cuộc sống đại học của , chính thức bắt đầu. Dieễn ddàn lee quiy đôn

      Mà cuộc đời của , cũng chính thức hướng về lộ trình người khác...

      Tiêu Cửu Cửu nhận lấy chìa khóa ký túc xá từ trong tay Âu Lượng, khi đến ký túc xá, trong phòng ký túc xá bốn người trải xong ba giường, chỉ còn dư lại giường , hiển nhiên chính là của rồi.

      Trong ký túc xá vốn có hai nằm, vừa nghe thấy tiếng động ở cửa, bị sợ đến trong nháy mắt ngồi bật dậy.

      Tiêu Cửu Cửu quan sát hai người mấy lần, cắt đầu ngắn húi cua, hai mắt to, rất có vẻ Âu Dương Lan Lan trong “Thề nhắm mắt”, đẹp trai mà hấp dẫn.

      khác kiểu Lâm Đại Ngọc, gương mặt trắng nõn xinh xắn, dáng vẻ yếu đuối nhu nhược, đôi mắt to trong trẻo, muốn lại thôi, nếu như nhìn đàn ông mấy lần, nhất định có thể khiến người đàn ông kia vui mừng có dục vọng muốn bảo vệ.

      Khi ta nhìn thấy Tiêu Cửu Cửu với gương mặt đẹp đến thể xoi mói đáy mắt nhanh chóng thoáng qua vẻ ghen tỵ.

      tuấn kia phản ứng lại trước, trực tiếp cất bước về phía Tiêu Cửu Cửu, lại hề khách khí nhìn lên nhìn xuống đánh giá mấy lần, trực tiếp nhìn về bé xinh đẹp ở bên cạnh Cửu Cửu, mang theo vẻ khẳng định hỏi, “Manh búp bê, đại mỹ nhân giống như tiên trời này chính là vị cùng phòng cuối cùng của chúng ta hả?”

      Manh búp bê, cũng chính là bé xinh đẹp đôi mắt to dễ thương tốt bụng nhắc nhở Cửu Cửu, hơn nữa sau đó vẫn còn theo Cửu Cửu, lôi kéo tình cảm với Cửu Cửu.

      Tên của bé vừa đúng là La Manh, lại vừa lúc lớn lên có dáng vẻ như con búp bê đáng , cho nên và vào ký túc xá vinh quang được gọi – “Manh búp bê”.

      (*) manh: bắt nguồn dùng là từ “moe” (萌え) trong tiếng Nhật thường dùng cho những nhân vật trong anime-manga (hoạt hình) 萌え đồng với 燃え, nghĩa là bốc cháy, tức để biểu tình cảm tha thiết, cháy bỏng với nhân vật. Cho nên moe 萌え trở thành 1 kiểu ý chỉ rằng đối tượng được đến rất “” (adorable, cute, lovely, etc… chung là thay những tính từ khen ngợi) hoặc là biểu rằng người rất có cảm tình với đối tượng được đến. (by MeteoraX). Manh búp bê vừa chỉ tên nhân vật là Manh, vừa chỉ nhân vật giống như con búp bê đáng .

      Lúc này Tiêu Cửu Cửu mới bừng tỉnh hiểu ra, khó trách La Manh vẫn theo , khi nghe Âu Lượng với , ký túc xá ở 308 lầu số năm Manh búp bê tỏ vẻ cười mờ ám, ra bọn họ đúng lúc ở chung phòng ký túc xá!

      Tiếp nhận được ánh mắt lạnh của Tiêu Cửu Cửu, La Manh vội vàng cười lấy lòng, “Cửu Cửu, cậu đừng tức giận! Tớ chính là muốn cho cậu niềm vui bất ngờ chứ sao! Nào, tớ giới thiệu chút hai bạn cùng phòng cho cậu, mỹ nữ đẹp trai lạnh lùng này tên Trương Dương, người Sơn Đông.”

      Trương Dương? Rất hay! Người cũng như tên, Tiêu Cửu Cửu rất thuận mắt với Trương Dương cởi mở hào phóng, nên khách khí khẽ gật đầu với ấy, “Chào cậu! Tớ tên Tiêu Cửu Cửu!”

      La Manh lại chỉ vào vị “Lâm Đại Ngọc” kia, giới thiệu, “Vị đại mỹ nữ
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 66: biết ai thua trong tay ai!

      An Thần lúc này mới nhớ tới hai người bên cạnh, cười giới thiệu với Tiêu Cửu Cửu: "Đây là Lâm Tật Phong, đây là Hòa Húc, bọn họ đều là bạn tốt của tôi!".

      Tiêu Cửu Cửu tại mới phát , sau lưng An Thần còn có hai người đàn ông nữa.

      Lâm Tật Phong mặc áo sơ mi đen ton sur ton với quần tây, đầu húi cua, khuôn mặt góc cạnh ràng, ánh mắt sắc sảo bén nhọn, suồng sã quan sát Cửu Cửu từ xuống dưới.

      Người đàn ông này vừa nhìn biết phải là hạng dễ trêu chọc, trông chẳng khác nào người trong giới hắc đạo, người vừa lên tiếng chính là !

      Còn người đàn ông kia lại trái ngược hoàn toàn với Lâm Tật Phong, diện mạo thanh tú lịch , vóc người thon dài, áo sơ mi trắng phối cùng quần vàng nhạt, kính trắng đầy tri thức, ngọc thụ lâm phong, đầy vẻ phong lưu.

      Sau đó An Thần quay sang giới thiệu với Lâm Tật Phong và Hòa Húc: "Còn đây là Tiêu Cửu Cửu!".

      Lâm Tật Phong nhàn nhạt gật đầu: "Ngưỡng mộ lâu!"

      Hòa Húc khẽ mỉm cười: "Chào em!"

      Tiêu Cửu Cửu cũng quay sang cười đáp lễ: "Chào các !"

      An Thần nhìn về phía Trương Dương và La Manh vừa cười vừa hỏi: " biết hai bạn này là . . . . ."

      Tiêu Cửu Cửu thấy thế liền lên tiếng: "Đây là bạn học của em Trương Dương và La Manh!".

      "Xin chào!", An Thần thấy mặt bàn của họ trống , Trương Dương còn cầm thực đơn nghiền ngẫm, liền hỏi Cửu Cửu: "Các em gọi đồ ăn chưa?".

      Tiêu Cửu Cửu lắc đầu: "Vẫn chưa, bọn em cũng vừa đến thôi, nếu , cùng nhau ăn ?"

      An Thần tao nhã lịch cười đáp: " cũng muốn mời các em đây, bọn bao phòng riêng, nếu như ngại ngồi ăn cùng, hiếm có dịp nào như vậy, vừa về nước gặp được em, hôm nay xin phép được mời khách! Mấy vị Đại mỹ nữ phải nể mặt đấy nhé?"

      Tiêu Cửu Cửu, Trương Dương cùng La Manh đưa mắt nhìn nhau, thấy ai có ý kiến gì, liền cười : "Được ạ! Vậy hôm nay bọn em đành lấy chút hào quang của người nào đó vậy!".

      Mấy người cùng nhau vào phòng, ai nấy đều tự giác nhường lại chỗ bên cạnh An Thần lại cho Cửu Cửu.

      Cửu Cửu cũng hề ngượng ngùng, đối với An Thần tuyệt bài xích chút nào, thậm chí còn có thoáng vui mừng.

      Ở chung với An Thần khiến cho cảm giác được Phượng Thần vẫn còn sống, trong lòng đột nhiên có dòng nước ấm cuộn trào, tựa như bảo bối vừa bị mất nhưng lại tìm được về.

      Lần đầu tiên nhìn thấy An Thần vô cùng kích động.

      Trải qua mấy ngày bình phục, lòng cũng dần dần phai nhạt, vốn tưởng rằng chỉ là người xa lạ gặp lần rồi thôi, nhưng ngờ người kia lại hữu ngay trước mặt của mình, khiến tự chủ trào dâng niềm hi vọng nho , vừa trân trọng vừa mong đợi, . . . . . .Có lẽ ông trời rủ lòng thương xót mới đưa tới bên Phượng Thần khác.

      Tiêu Cửu Cửu nhìn thoáng qua gò má An Thần, lại càng dấy lên cảm giác thân thuộc, giọng cũng khỏi tự chủ trở nên mềm mại: "Lần này trở lại để thăm người thân sao?"

      "! về B đại nhậm chức. Còn em sao? Cũng là sinh viên ở đây?"

      An Thần nhìn , nhàn nhạt mỉm cười, tròng mắt đen sáng lấp lánh ánh khiền cho trái tim Cửu Cửu khẽ rung lên, kìm được mà đỏ mặt.

      Cửu Cửu cảm giác tự tin, kiêu ngạo cùng tỉnh táo của mình ở trước mặt người này dường như hoàn
      [​IMG]
      ChrisLoverainbowtq thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 67: Đến khách sạn thuê phòng!

      "Bạn ấy chính là. . . . . ." Yến Quy Lai chậm rãi thốt ra từng chữ: "Tiêu Cửu Cửu đến từ thủ đô!"

      "Hả, là trâu bò mà. . . . . ."

      " ngờ, Thủ khoa lại học trong lớp chúng ta, hơn nữa lại còn là nữ thủ khoa. . . . . ."

      "Lại còn là hoa khôi của trường...!"

      Kèm theo những tiếng xôn xao là vô số ánh mắt tò mò ngâm cứu tập trung lên người Tiêu Cửu Cửu, tạo cho áp lực khổng lồ.

      Mới vừa rồi lúc Cửu Cửu đứng lên giới thiệu, tất cả mọi người bao gồm cả chủ nhiệm lớp Yến Quy Lai trong nháy mắt liền nhớ tên này, hết cách rồi, ai bảo Cửu Cửu có gương mặt tinh xảo tuyệt mỹ, thu hút người đối diện ngay từ cái nhìn đầu tiên, cho dù là ở đâu chỉ cần gặp qua lần có mấy người nhớ mặt cả.

      Hôm nay mọi người thấy Yến Quy Lai long trọng giới thiệu, sau khi quay đầu lại nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Cửu Cửu lại càng thêm cảm khái.

      Đặc biệt là các nam sinh, càng thêm kích động thôi, chẳng phải đây chính là nữ thần vừa xinh đẹp vừa thông minh trong truyền thuyết sao! tại lại học cùng lớp với nhau, biết bọn họ có cơ hội gần quan được ban lộc hay ?

      Trong khi nam sinh chà sát tay muốn chuẩn bị theo đuổi nữ thần của mình đúng lúc này, có người đột nhiên kêu lên: "Ý, đây phải là người hôm qua xuất tại khu dành cho tân sinh viên hay sao?"

      "Ơ, ấy ư! Xem ra nữ thần những xinh đẹp thông minh mà còn có thân thủ siêu phàm!"

      "Ôi mẹ nó chứ! Rốt cuộc gia thế ra sao mà lại bồi dưỡng ra kinh thế tuyệt diễm như thế này?"

      "Aiz! Xem ra đùa được rồi, biết ai mới có khả năng ôm được mỹ nhân về đây!"

      Trong lúc mọi người to nghị luận Tiêu Cửu Cửu phát Trương Dương và La Manh cũng đầy kinh hãi nhìn mình chẳng khác nào người ngoài hành tinh.

      Trương Dương cà lơ phất phơ ghé sát vào tai : "Cửu muội, cậu đúng là chẳng ra sao, nữ thủ khoa tiếng tăm lừng lẫy như thế mà chẳng thông báo với chị đây chút?"

      Tiêu Cửu Cửu nhàn nhạt liếc nàng cái: "Cái này có gì hay đâu mà ? Làm người phải khiêm tốn chút chứ, đúng ?"

      La Manh cũng ôm lấy cánh tay của cọ cọ làm nũng: "Cửu tỷ, về sau tớ đặt hết niềm tin vào cậu đấy! Về sau cứ ôm bắp đùi của cậu lăn lộn là được rồi."

      Bọn họ vốn hiểu nhau nên xem như có vấn đề gì, chỉ có Lâm Tiêu Ngọc, vì ghen tỵ mà bấu đỏ cả hai tay, đáy mắt đầy lạnh lẽo.

      thể được! ta thể để cho Tiêu Cửu Cửu này tỏa sáng mãi như thế được!

      ngày nào đó, ta nhất định phải đoạt lại chú ý của mọi người, trở thành nữ thần trong mắt bọn họ.

      Yến Quy Lai thấy bên dưới hò hét ầm ĩ, mãi vẫn chưa dừng lại bèn gõ lên bàn cái : "Các bạn học, đừng bàn tán nữa, an tĩnh chút, nghe tôi mấy câu."

      Thầy giáo vỗ bàn, nên ai nấy đều biết điều vội vàng im phăng phắc.

      Yến Quy Lai nhìn về phía Tiêu Cửu Cửu vẫn bình thản ngồi đó, đột nhiên mỉm cười: " tại lớp chúng ta cần bầu ra ban cán , cho nên tôi đề nghị, để bạn Tiêu Cửu Cửu làm lớp trưởng, các bạn có ý kiến gì hay ? Nếu đồng ý xin giơ tay!"

      Thầy chủ nhiệm vừa dứt lời, hầu hết cả lớp đều đồng loạt giơ tay lên, có vài nữ sinh còn hơi chần chừ chẳng hạn như Lâm Tiêu Ngọc muốn giơ tay, nhưng vừa thấy có nhiều người đồng ý quá đành phải thuận theo số đông.

      Tiêu Cửu Cửu
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 67: tiếp theo

      Huấn luyện viên tuấn đẹp trai vừa xuất , mắt các nữ sinh liền lấp lánh như sao, nhìn chằm chằm vào Hứa Hằng Minh chớp, chỉ thiếu điều chảy nước miếng nữa thôi.

      Còn người nào đó lại cực kỳ vô tư hồn nhiên, trong tâm trí của ta, chỉ chứa đựng bóng hình của Tiêu Cửu Cửu, còn những khác mà ai cũng như ai, chẳng có gì khác nhau cả.

      Gương mặt tuấn tú lạnh lùng, cất tiếng vang dội có lực, nghiêm túc với đám tân sinh bên dưới: "Xin chào các bạn sinh viên năm nhất, Quân huấn chính là bài học trong cuộc đời của mỗi người, là nơi để các bạn rèn luyện ý chí, nghị lực và thể nhân phẩm của mình..." sau đó là những lời động viên khích lệ.

      Cuối cùng, còn tuyên bố: "Trong mười lăm ngày ở đây, các bạn phải là sinh viên mà chỉ là quân nhân, đối mệnh lệnh chỉ có phục tùng, có quyền ."

      Huấn thị xong, liền bắt đầu vào huấn luyện chính thức —— chia thành từng đội nhóm luyện tập.

      "Đứng nghiêm!"

      "Nghỉ!"

      " đều bước!"

      "Chạy đều!"

      Theo từng khẩu lệnh này, các bạn học tiến hành tư thế hành quân, mỗi động tác đơn giản đều phải lặp lặp lại mấy trăm lần, cho đến khi cánh tay, bắp đùi đều đau nhức vô lực nâng lên nổi, đoán chừng buổi tối chỉ có thể nằm rạp ở giường thể dậy được nữa.

      ít người mệt mỏi ngừng kêu khổ, còn có vài người thể chất yếu chưa đến ngày chịu được liền té xỉu, phải đưa vào phòng y tế.

      Trương Dương nhìn Tiêu Cửu Cửu luyện tập cả ngày, thế nhưng mặt đỏ, hơi thở gấp, khác xa với đám bọn họ mệt như cún ngồi phịch ở cỏ thở dốc.

      khỏi kinh ngạc hỏi thăm: "Tớ này Cửu muội, có phải cậu luyện qua công phu, cho nên mới cảm thấy quân huấn khổ hay ?"

      Tiêu Cửu Cửu liền cười trả lời: "Tất nhiên, cậu biết năm đó mình bị huấn luyện khổ cực thế nào đâu, quân huấn thế này chỉ là đĩa đồ ăn mà thôi!".

      Trương Dương hừ hừ trừng mắt ghen tị: "Nhìn vẻ mặt hả hê kia đáng đánh đòn!"

      Tiêu Cửu Cửu thấy thế liền vui sướng cười khúc khích.

      Trở lại túc xá tắm rửa phen, định ăn cơm cùng với Trương Dương và La Manh lại thấy điện thoại đổ chuông.

      Vừa nhìn, liền thấy Hứa Hằng Minh gọi tới.

      "Cửu Cửu, ra , dẫn em ăn cơm, chờ em ở cửa Tây nhé!"

      "Được, em đến ngay!"

      Nhận lời xong, Tiêu Cửu Cửu vội vàng thay quần áo, sau đó với Trương Dương cùng La Manh: "Tớ có việc ra ngoài chút, các cậu tự ăn nhé....!"

      đợi bọn họ phản ứng vội vã chạy .

      Bằng , đợi lát nữa hai người họ ép cung lại phải phí phen sức lực giải thích, tốt nhất là chuồn nhanh.

      "Này, cậu chờ chút, này, cậu đâu đấy?"

      Nghe thấy tiếng la hét vang lên sau lưng, Tiêu Cửu Cửu xấu xa cười ra tiếng.

      Xa xa, vẫn chưa đến cồng Tây, vừa liếc mắt nhìn qua, liền bắt gặp Hứa Hằng Minh mặc quân trang, giống như cột mốc đánh dấu đứng ở đó.

      Với tướng mạo xuất chúng cùng vóc người cao lớn của mình biết thu hút biết bao nhiêu ánh mắt hâm mộ, nữ sinh vừa muốn tiến đến gần bị lạnh nhạt liếc cái chẳng khác nào bị nước đá xối đầu, sợ hãi rụt trở về, cũng dám có thêm suy nghĩ gì khác.

      Nhưng vẫn có rất nhiều nữ sinh bỏ được, len lén nấp ở phía sau nhìn soái ca quân nhân.

      Họ vốn cho là Tổng huấn luyện viên luôn luôn lạnh lùng, nghiêm mặt cười như vậy, nhưng khi phát nở nụ cười dịu dàng với đại mỹ nữ tới kinh hãi thôi, trong nháy mắt chọc mù ít người.

      ra, Tổng huấn luyện viên phải biết cười, mà nụ cười của chỉ dành riêng cho người con !

      Nhìn Tổng huấn luyện viên thân mật ôm lấy kia, vai khoác vai ra ngoài, họ vừa hâm mộ, đồng thời cũng nhớ kỹ gương mặt xinh đẹp của Cửu Cửu.

      Còn có vài người có ý đồ xấu, lấy điện thoại di động ra, chụp lại hình ảnh vừa rồi.

      bao lâu, diễn đàn đại học B, liền xuất bài viết với tiêu đề là "Ngày đầu tiên Quân huấn, nữ sinh
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :