1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng yêu quý nhất của Boss - Lại Ly Hôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61: Phượng Thần sống lại?

      Edit : Sóc Là Ta

      Đông Phương Cảnh Nhiêu vẫn luôn biết Cửu Cửu rất đẹp, có thể bởi vì bình thường Cửu Cửu vẫn luôn thích để mình tự nhiên, rất hiếm thấy ấy trang điểm hoặc chưng diện những bộ dạ hội này. Vì vậy, sau khi Đông Phương Cảnh Nhiêu nhìn thấy Tiêu Cửu Cửu xuất trước mặt mình với bộ trang phục lộng lẫy kia nhất thời hoảng hốt và ngạc nhiên than thở ngớt: "Ôi, hổ danh là Cửu Cửu, quả đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nếu như chị là đàn ông nhất định nghĩ ra tất cả biện pháp để đoạt được em về tay mình. Sau đó, cố tình giấu em như bảo bối, cho lộ diện ra bên ngoài."

      người Tiêu Cửu Cửu mặc bộ dạ phục màu tím nhạt, bên ngoài khoác thêm dải lụa mỏng, giờ phút này trông vừa thần bí lại mang theo dáng dấp cao quý cùng tao nhã. bước ra ngoài với khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết, đường nét tao nhã tỳ vết phối hợp với khí chất siêu phàm như tiên nữ giáng thế khiến Đông Phương Cảnh Nhiêu tuyệt đối tin tưởng, ấy nhất định mỹ nhân do trời phái xuống đủ để giết chết nhãn cầu của vô số đàn ông.

      Đợi đến khi hai người trang điểm xong và chuẩn bị bước xuống dưới lầu trong đại sảnh rộng rãi của nhà họ Đông Phương có hai vị công tử mặc âu phục đứng đợi bạn đêm nay của mình.

      Bern nhiệt tình tiến đến ôm hôn lên má người , cũng keo kiệt khen ngợi : "Nhiêu Nhiêu, hôm nay em đẹp cực kỳ. thích lắm."

      Đông Phương Cảnh Nhiêu xấu hổ liếc nhìn ta chút, : "Em đẹp cái gì? xem Cửu Cửu nhà em mới là mỹ nhân đấy."

      Bern nhìn người đứng bên cạnh Đông Phương Cảnh Nhiêu cũng lịch huýt sáo tiếng "Há, Cửu Cửu, em giống tiên nữ hạ phàm, chẳng trách ngay cả thiếu gia nổi tiếng lạnh lùng tàn, nhẫn cũng đều mê mẩn em rồi. Nếu phải có Nhiêu Nhiêu cũng nhất định theo đuổi em."

      Tiêu Cửu Cửu lườm ta cái, : " và Nhiêu Nhiêu quả hổ đôi trời sinh, cách chuyện cũng đều khác mấy."

      Đông Phương Cảnh Mộ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh xem trò vui đột nhiên bước tới trước mặt , cũng đưa tay vén vài sợi tóc rối trước trán sang bên, ánh mắt đầy cưng chiều : "Lúc đầu cũng muốn tham dự buổi tiệc này nhưng lại nhìn thấy em đẹp như vậy, e rằng cũng được. Có lẽ tối nay như kỵ sĩ múa đao liên tục để bảo vệ công chúa thôi."

      Tiêu Cửu Cửu sẵng giọng : " Mộ, cũng chế nhạo em sao?"

      Đông Phương Cảnh Mộ vuốt cánh mũi : " chế nhạo em, chắc giờ em cũng biết em xinh đẹp đến mức nào đâu ..."

      Cuối cùng Tiêu Cửu Cửu cũng thể chịu đựng được khi chung quanh mình có quá nhiều người khen ngợi. lúng túng chuyển đề tài "Cũng đến giờ rồi, chúng ta nhanh thôi. Đừng đến trễ."

      Bốn người chia ra ngồi hai xe, phi nhanh đường lộ. Cuối cùng hai chiếc xe dừng tại hội sở cao cấp, đèn đuốc sáng trưng, lộng lẫy huy hoàng.

      Hội sở gồm ba tầng được xây dựng theo lối kiến trúc cổ xưa kiểu Châu Âu, bốn bề đều được cây xanh bao quanh, phía trước còn có hồ , suối trong hồ bắn ra tung toé kết hợp với chùm đèn neon bên trong hồ nước trông có vẻ mờ ảo, đặc biệt đẹp đến mê người.

      Bãi đậu xe tập trung vô số các xe cao cấp từ các thương hiệu nổi tiếng khác nhau, cửa lớn rộng mở đón chào các tiểu thư khuê các xinh đẹp đến mê người và những thiếu gia lịch lãm từ khắp phương tám hướng đến tham dự buổi tiệc này.

      Xe của Bern và Đông Phương Cảnh Mộ dừng trước cổng, hai người phục vụ cũng nhanh chóng tiến lại mở cửa xe cho họ, cung kính đón chào họ xuống xe và vào tham dự buổi tiệc rượu.

      Lúc này trong đại sảnh các khách mời đến đông đủ, từng người ăn mặc trang phục lịch , chỉnh tề. Bản thân mỗi người ai cũng muốn mình toả sáng trong đêm nay.

      đường đến đây, Cửu Cửu cũng nghe Đông Phương Cảnh Mộ qua. Buổi tiệc lần này chủ yếu do Hoa kiều thuộc giới cấp cao có danh tiếng ở hải ngoại – gia tộc Hiên Viên muốn tranh tài cao thấp với dòng họ Đông Phương.

      Tiêu Cửu Cửu chăm chú lắng nghe Đông Phương Cảnh Mộ về các lĩnh vực có liên quan đến sản nghiệp của gia tộc Hiên Viên. Bọn họ những có thể khống chế nền kinh tế mà trong toàn nước Trung Quốc cũng chưa có ai dám chọc đến họ.

      khi gia tộc Hiên Viên phát thiệp mời khách được mời cũng ai dám ?

      Bern sánh vai cùng Đông Phương Cảnh Nhiêu, còn Đông Phương Cảnh Mộ cùng Tiêu Cửu Cửu. Hai cặp đôi xuất chúng này vừa xuất ở cửa phòng tiệc
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 62: Chờ sốt ruột rồi!

      Editor: Mẹ Bầu

      "Tại sao gì thế vậy?"

      An Thần đột nhiên đưa tay vuốt vuốt mái tóc của Tiêu Cửu Cửu, làm cho Tiêu Cửu Cửu bị dọa cho sợ. chợt ngước mắt nhìn lên, hai tròng mắt mở to tròn xoe, nhìn về phía giống như nhìn thấy sinh vật kỳ quái nào đó, "Làm sao ..."

      Tiêu Cửu Cửu định chất vấn câu..., nhưng khi nhìn đến đáy mắt đầy vẻ nghi ngờ lẫn nghiêm túc của đột nhiên ngừng lại, cứ như vậy ngơ ngác nhìn về , thế nhưng lại thể nào thốt ra nổi thành lời.

      Người đàn ông này nhất cử nhất động đều cực kỳ giống, rất giống Thần Thần của . Thậm chí, ngay cả điệu bộ cau mày đầy vẻ nghi ngờ, cũng giống Phượng Thần như đúc. Cửu Cửu ngây người cứ như vậy mà nhìn An Thần. cảm giác tựa như lúc này Phượng Thần sống lại, lần nữa trở lại bên người vậy.

      Bất tri bất giác, Cửu Cửu nhìn An Thần thế nhưng lệ lại rơi chan chứa gương mặt của .

      "Thần Thần, là sao?"

      Khi hàm chứa lệ, đưa đầu đầu ngón tay thon dài lên khẽ chạm vào mặt của An Thần, thân thể của bỗng chấn động. Trong đôi con ngươi đen nhánh nhìn thấy được đáy kia, có rung động thoáng qua nhanh chóng, khỏi xen lẫn cảm xúc phức tạp.

      An Thần nhìn gương mặt lúc này ở gần ngay trước mắt. quả rất xinh đẹp, xinh đẹp tuyệt thế nhân gian, như đóa hoa lê đẫm sương, lại có thể khơi gợi được quyến rũ rung động lẫn thương tiếc và đau lòng của tất cả đàn ông, mà An Thần , cũng phải là trường hợp ngoại lệ!

      tại hiểu, tại sao Tiêu Cẩn Chi biết trong lòng có người khác, nhưng vẫn còn có thể để cho bản thân bị chìm đắm ở trong dịu dàng thể nào thoát ra được. Người phụ nữ này, quả mầm mống của tai họa nấp ở trong người của !

      khắc nào đó trái tim của An Thần trở nên mềm nhũn ra.

      Nhưng khi trong óc của ra gương mặt khác tràn đầy thống khổ tuyệt vọng, mềm yếu ở trong trái tim chỉ trong nháy mắt lập tức trở nên cứng rắn.

      Khi tìm người điều tra về , thời điểm ấy lại phát người đàn ông và Tiêu Cửu Cửu sống nương tựa vào nhau kia, thế nào lại hình dáng gần giống với . Ngay lập tức, trong lòng An Thần liền nảy sinh ra kế, mang tấm hình người đàn ông mà , đặc biệt sang Hàn Quốc để chỉnh sửa lại ngũ quan của mình chút, làm cho mình thoạt nhìn lại càng tương tự giống như người đàn ông kia.

      Sau đó, lại cố ý bắt chước tính tình và thần thái, bắt chước đến cả điệu bộ và giọng của người đàn ông có tên gọi là Phượng Thần kia. Mục đích của chính là muốn đến gần , đoạt được trái tim của , chỉ cần
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 62: Chờ đến sốt ruột rồi! (tiếp theo)

      xong, ta cứ như vậy tiêu sái nghênh ngang rời .

      Nếu như trong tay có quả lựu đạn, lúc này Đông Phương Cảnh Mộ nhất định chút do dự ném qua đó cho nổ tung, giết chết thằng nhãi con xấu xa vô cùng này phách lối kia!

      Tiêu Cửu Cửu nhìn theo cái bóng lưng cao to kia, ánh mắt của cứ dõi theo cho đến khi bóng dáng của An Thần biến mất, mà vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.

      Thấy vẻ mặt của Cửu Cửu nhìn theo đầy si ngốc, mê đắm như vậy, trong lòng Đông Phương Cảnh Mộ cảm thấy căng thẳng. vô cùng hối hận kiên quyết phải đưa Cửu Cửu tới nơi này để tham gia bữa tiệc. Nhưng việc đến nước này rồi, có hối hận phỏng có ích lợi gì nữa. Lúc này chỉ có thể nghĩ ra biện pháp, để cho người đàn ông kia còn có cơ hội đến gần làm tổn thương tới Cửu Cửu.

      số chuyện, người định bằng trời định. Cho dù bạn có đề phòng nghiêm mật như thế nào, nếu như người trong cuộc thèm để ý, dù bạn đề phòng thế nào cũng thể phòng ngừa được.

      "Cửu Cửu, chúng ta trở về thôi!"

      Tiêu Cửu Cửu vừa trải qua trận náo nhiệt như vậy, cho nên cũng cảm thấy mình có mặt mũi nữa mà còn tiếp tục ở lại chỗ này nữa rồi, thích thú đáp lại tiếng, "Được!"

      Trở lại nhà họ Đông Phương, Đông Phương Cảnh Mộ lại dặn dò nên suy nghĩ lung tung nữa, sau đó bảo hãy nghỉ ngơi sớm chút. Tiếp đó liền trở về gian phòng của mình, vội vàng gọi điện thoại cho Tiêu Cẩn Chi kể lại chuyện vừa mới xảy ra, lại phái người thăm dò nội tình của con người có tên An Thần kia.

      Kết quả thế nào cũng có thể đoán ra được, người khác cũng chuẩn bị trước khi đến, đương nhiên để cho Đông Phương Cảnh Mộ và Tiêu Cẩn Chi điều tra ra bất kỳ điều gì có ích. Người đàn ông có tên gọi là An Thần kia, hết thảy mọi tài liệu mà Đông Phương Cảnh Mộ điều tra được đều có biểu hoàn toàn bình thường đến thể bình thường hơn được nữa. ta đến từ hòn đảo , là người gốc Hoa, tại được chứng nhận cấp giấy chứng nhận có quyền cư trú ở Luân Đôn, cũng được xác nhận là bác sĩ trợ giáo cho học viện y khoa ở Luân Đôn.

      Nhưng người đàn ông này thực trở thành cây gai đâm vào trong lòng Tiêu Cẩn Chi và Đông Phương Cảnh Mộ.

      Hai người bọn họ đều sợ cái người đàn ông quá giống Phượng Thần kia, biết vào lúc nào lại xuất ở bên cạnh Cửu Cửu.

      Mà từ phản ứng Cửu Cửu có thể nhận thấy rất rằng, thể nghi ngờ gì nữa, Phượng Thần chính là tử huyệt của .

      Lần đầu tiên khi Cửu Cửu nhìn thấy người đàn ông có tên là An Thần kia, D lập tức bị kích động và xúc động đến mức như thế. Nếu như người đàn ông kia xuất ở bên cạnh , lấy phương thức giống như con người của Phượng Thần mà đến làm bạn với Cửu Cửu, chăm sóc Cửu Cửu, đừng là Đông Phương Cảnh Mộ, sợ rằng đến ngay cả Tiêu Cẩn Chi, cũng còn có cơ hội để ôm mỹ nhân trở về được nữa.

      Nhưng mà, bọn họ gấp gáp hơn nữa có thể biết làm thế nào đây.

      Giờ đây, trước mắt bọn họ chỉ có thể phái người theo dõi sát sao đối với tên tiểu tử kia, quan sát xem phía sau ta còn có những hành động gì khác nữa, bọn họ lấy bất biến ứng để ứng vạn biến (*), nếu như đối với Cửu Cửu là chớ có ý đồ, vậy bọn họ đối với , cũng tuyệt đối lưu tình.

      (*) Lấy bất biến ứng để ứng vạn biến: nguyên văn 以不变应万变– đọc: “dĩ bất biến ứng vạn biến”: Nghĩa đen của câu này là "Lấy cái bất động để đối phó với nhiều cái manh động". Đây là câu triết lý bắt nguồn từ khái niệm thuộc về binh pháp “dùng tĩnh chế ... động, lấy cái bất biến ( thay đổi) để ứng phó với cái vạn biến (cái luôn thay đổi). Ý nghĩa triết lý thể ở chỗ, dù mọi vật tượng phong phú, đa dạng, thay đổi khôn lường thế nào, nhưng đều xoay quanh trục của nó, đó là bản thể, cái gốc

      Trong chớp mắt hai ngày nữa trôi qua, cũng đến ngày Tiêu Cửu Cửu phải trở về nước.

      Lần này Đông Phương Cảnh Mộ xin nghỉ nghỉ ngơi ba ngày, đích thân đến để đón Cửu Cửu trở về.

      Trước khi đón Cửu Cửu trở về nước, Tiêu Cẩn Chi và Đông Phương Cảnh Mộ cũng chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu với nhà họ Lương sao cho tốt nhất.

      Từ sau ngày Lương Kinh Diễm chạy đến nước định bắt kẻ thông dâm
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 63: Kích động sinh viên mới nhập học

      Editor: Mẹ Bầu

      Trong chen chúc vây quanh của mấy vị soái ca, Tiêu Cửu Cửu lên lầu bốn của khu bảo tàng Ngọc Sơn.

      Cửa thang máy vừa mới mở ra, đập vào ánh mắt Tiêu Cửu Cửu trước hết, chính là bóng dáng cao ngất đứng ở cửa thang máy chờ đợi lâu.

      Nghênh đón lại ánh mắt chứa đầy ý cười ở trước mắt kia, Tiêu Cửu Cửu cũng hé miệng nở nụ cười.

      Nhìn thấy Tiêu Cẩn Chi dang rộng hai cánh tay về phía mình, Cửu Cửu giống như con chim Yến , nhàng nhào tới, ôm chặc lấy cổ của , cất giọng nghe êm dịu, kiều gọi to lên câu, " Cẩn Chi..."

      Chưa từng chia lìa, biết được, khi gặp lại nhau đáng quý như thế nào.

      Chỉ có khi bị chia lìa sau đó mới được gặp lại nhau, lúc ấy mới biết, hóa ra là tình cảm ở trước mặt được khắc sâu vào tận xương thịt, cho dù có bất kể chướng ngại nào, cũng thể nào ngăn cản được ý định bọn họ muốn được sống gần gũi, nương tựa vào nhau, thể ngăn cản được tình cảm sâu nặng thắm thiết giữa hai người bọn họ với nhau.

      Tiêu Cẩn Chi ôm Tiêu Cửu Cửu chặt, ôm giống như ôm vật báu tưởng như bị mất , giờ đây mới tìm lại được vậy. ôm siết lấy đến nửa ngày cũng chịu buông tay.

      Mãi cho đến lúc Chu Tiêu dùng sức ho khan lên mấy cái, lúc này cánh tay của Tiêu Cẩn Chi vẫn siết chặt nơi eo của mới buông lỏng ra chút. Nhưng bàn tay của lại vẫn ngang ngược nắm giữ ở ngang hông của , " nào! vào thôi, sai người làm cho em bàn lớn toàn những món ăn mà em thích ăn đó."

      Chu Tiêu ở phía sau lắc đầu than tiếng, "Tính nết quả nhiên rất khác thường, có chút nhân tính nào hết!"

      Tiêu Cẩn Chi quay đầu lại, ánh mắt nhìn giống như lưỡi dao sắc lẻm, chỉ chực như muốn giết người vậy. Ánh mắt ấy làm cho Chu Tiêu bị dọa cho sợ đến mức thoáng rụt cổ lại cái, vội vàng im lặng. Nhưng trong lòng lại thầm oán trách người em của mình. Chỉ cần có Cửu Cửu ở đây, vĩnh viễn trong mắt của Tiêu Cẩn Chi chỉ có hình bóng của Cửu Cửu, còn những người khác, bất cứ là ai cũng đều phải đứng dạt sang bên.

      Tiêu Cẩn Chi cũng cần quan tâm để ý xem mấy người bạn của làm những cái khỉ gió gì, hay nghĩ như thế nào! Dù thế nào nữa Cửu Cửu nhà trở lại rồi, bây giờ chỉ nghĩ phải làm thế nào để phục dịch cho tốt đối với bà này của là được. Nhất là ở thời kỳ đặc biệt bất bình thường này, ở phía trước có sói, phía sau lưng có hổ, cho dù tấn công cuộc chiến này cũng chưa thể có kết quả tốt đẹp được. Điều này chứng tỏ con đường theo đuổi, đưa được vợ về nhà của ,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 63: Kích động sinh viên mới nhập học (tiếp theo)

      Editor: Mẹ Bầu

      Người lúc này đầu óc còn tương đối tỉnh táo, duy nhất chỉ có Hứa Hằng Minh.

      ngồi ở bên ngắm nhìn Tiêu Cửu Cửu thoải mái vùi ở trong ngực Tiêu Cẩn Chi ngủ thiếp . gương mặt nhắn xinh đẹp của , còn nhuốm màu đỏ ửng vì say rượu, nhìn gương mặt lúc này giống như trái đào mật vừa mới vừa hái xuống cây, làm cho người ta nhìn mà chỉ muốn cắn miếng.

      Nhưng cũng biết, ở trước mặt nhiều người đàn ông ưu tú như vậy, phải là người đứng hàng đầu, cho nên, lựa chọn phương thức cứ yên lặng để bảo vệ , cứ như vậy, canh giữ ở bên cạnh , dùng hết năng lực của mình, giúp đỡ tay, chỉ hy vọng... có thể hạnh phúc là tốt rồi!

      Cửu Cửu, Cửu Cửu... Em phải sống tốt hơn, là tốt, lúc ấy mới có thể yên tâm...

      Cả đêm này Hứa Hằng Minh đều ở nơi này, thầm nhắc đến cái tên Tiêu Cửu Cửu kia... Cho đến cuối cùng, cũng thể nào chống cự nổi mệt mỏi nữa, cũng chìm vào trong giấc ngủ theo mọi người.

      ...

      Ngày 30 tháng tám, khí trời trong sáng, ánh nắng cao chiếu rọi rực rỡ khắp nơi.

      Cửa ra vào sân trường Học viện Y Khoa được mở rộng để đón chào sinh viên mới đến nhập học. đám sinh viên cũ sau vài ngày bận rộn, đến ngày cuối cùng này, ngược lại, còn bận rộn như vậy rồi. Chỉ có số những sinh viên sống ở trong học viện hoặc là sống ngoại trú, cứ phải chạy qua chạy lại để tiếp đón những bạn sinh viên mới đến nhập học.

      Thừa dịp thời gian lúc này còn rảnh rỗi, vài nam sinh cũ tụ tập ngồi chung với nhau ở chỗ để tán gẫu.

      "Năm nay sinh viên mới đến nhập học dường như có mấy người xinh đẹp đến mức để được gọi là hotgirl nhỉ?"

      "Tôi thấy cái Chu Hoàn kia cũng khá đấy chứ! Vóc người cũng khá đẹp, trong số sinh viên mới đến nhập học tôi thấy này là xinh đẹp nhất rồi."

      "Xin lỗi nhé.., Chu Hoàn kia có là cái gì, bộ dạng mặt mũi lúc nào cũng vênh vênh váo váo như thế, làm cho người ta ưa nổi. Tôi lại thích cái Trương Dương kia hơn, này có cá tính, lại xinh đẹp nữa! soái ca tóc ngắn, đôi mắt to tròn linh động trong veo như nước ra chút sát khí, cứ như vậy nghiêng mắt nhìn xuống dưới, tiểu ca kia có trái tim sao kiềm chế được mà run lên cái..."

      nam sinh được mệnh danh là Trư Bát Giới, gương mặt làm ra cái vẻ chảy nước miếng, trong lúc bất chợt, ánh mắt vô tình liếc về phía cửa trường học, thình lình nhìn thấy có bóng dáng thon thả, hoạt bát tới, nhất thời nghẹn họng, nhìn trân trối, trong mắt sao bay láp lánh loạn xạ, cũng ra thêm được câu nào nữa, trong lòng điên cuồng kêu gào, cái gì mà Chu Hoàn, cái gì mà Trương Dương, tất cả cũng đứng dựa vào bên , bóng dáng ở trước mắt kia mới đáng gọi là đại mỹ nhân chứ!

      Dáng người cao ráo đẹp tựa như ma quỷ, chỗ nên lồi lồi, chỗ nên vểnh lên vểnh lên, ngay cả khi người chỉ mặc bộ quần áo thể thao màu trắng, cũng thể nào che giấu, lấn át được những đường cong lả lướt gợi cảm của .

      Mái tóc đen nhánh mềm mại như tơ, dưới ánh mặt trời lóng lánh, phản chiếu ra màu đen sáng bóng rực rỡ. Trong lúc lại, mái tóc cứ đong đưa tựa như rong chơi, mà vô cùng phóng khoáng, đến mức làm cho lòng người nhìn mà cảm thấy sợ hãi cực độ, làm cho người ta hận thể dùng hai tay nhàng nâng mái tóc của lên, đặt ở dưới chóp mũi, mắt khép hờ mà ngửi hương thơm.

      Đợi đến gần thêm chút nữa vừa nhìn thấy, càng cảm thấy khủng khiếp hơn nữa!

      Này là da thịt trắng ngần như tuyết, lên thứ ánh sáng lộng lẫy, trơn mềm, mờ ảo. đôi tròng mắt đen nhánh tựa như hai viên kim cương đen, nhìn vừa trong trẻo, vừa có hồn. Đôi mắt đẹp nhìn xung quanh, ánh sáng chiếu vào rực rỡ. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt ấy, làm cho người ta có cảm giác kiềm chế nổi, mà muốn đắm chìm ở bên trong say mê, mơ màng đó, vĩnh viễn bao giờ thoát ra ngoài...

      Lông mày cong như
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :