1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng yêu quý nhất của Boss - Lại Ly Hôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 55.1: Vui như lên trời
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Nhìn thấy gương mặt sợ hãi của thím ba kia, Tiêu Cửu Cửu lộ ra nụ cười gằn, “Tôi muốn làm gì cả, chỉ cảm thấy cái miệng này của bà thúi quá, nên trở về tắm rửa chút !”

      biết là bình thường thím ba này khiến cho nhiều người ghét quá hay sao, hay là những người ở đây đều đấu đá lẫn nhau, mà mười mấy hai mươi người ở đây đều trơ mắt nhìn Tiêu Cửu Cửu dồn ép thím ba, nhưng mà người nào đứng ra ngăn cản .

      Dienx dandf Kê quyu dong

      Tiêu Cửu Cửu thầm cười lạnh trong lòng, quả nhiên đều là đám người vì tư lợi!

      Vào lúc ngón tay thon của Cửu Cửu khẽ nhếch, định xuống tay với thím ba này, chợt nghe thấy tiếng kêu khẽ ở chỗ cầu thang phát ra, “Thầy thuốc Tiêu, xin hãy xuống tay lưu tình!”

      Tiêu Cửu Cửu ngước mắt lên nhìn, nhìn thấy phu nhân bá tước mà lúc nãy vốn còn ngủ!

      Tiêu Cửu Cửu nhìn về phía La Ân đỡ phu nhân bá tước, La Ân lại khẽ lắc đầu với cái, rồi lại cẩn thận dìu phu nhân bá tước, từ từ xuống dưới lầu.

      Phu nhân bá tước thẳng tới trước mặt của Tiêu Cửu Cửu dừng lại, đối xử giống như là đứa của nhà mình, bà dịu dàng đưa tay ra, khẽ xoa đầu của Cửu Cửu , “Tiểu Tiêu, xin lỗi! để cho cháu phải chịu uất ức rồi.”

      Tiêu Cửu Cửu thấy phu nhân bá tước đột nhiên biểu thân mật như vậy có chút ngoài ý muốn, “Phu nhân, cháu . . .”

      Phu nhân bá tước đợi xong, liền khẽ vỗ lên tay của , ánh mắt dịu dàng nhìn , “Cháu yên tâm, cái công đạo này, ta đòi giúp cháu!”

      xong, khí thế người của phu nhân bá tước liền biến đổi, đắm chìm trong dịu dàng, chợt trong nháy mắt ánh mắt và khí thế của bà trở nên sắc bén, giống như nữ vương bễ nghễ nhìn thiên hạ.

      Ánh mắt của bà sắc bén như dao, cứ như vậy nhàn nhạt nhìn về phía mấy đứa cháu kia của mình, ánh mắt cứ đảo qua như vậy, mười mấy hai chục người ở đây đều sợ hãi cúi cái đầu luôn tự cho là cao quý xuống.

      Phu nhân bá tước nắm lấy tay của Tiêu Cửu Cửu, hướng về những người con cháu của mình, giọng có lực tuyên bố, “Vị này là tiểu thư Tiêu Cửu Cửu, từ hôm nay trở , chính là chắt của ta, được đối xử và đãi ngộ giống như chắt dòng chính thống giống như Rick, Bern và Lisa vậy, nếu các người có người nào dám mạo phạm tới con bé, ta tuyệt đối dễ dàng tha thứ!”

      Những lời này của phu nhân bá tước, chẳng những khiến cho những người ở đây đều cảm thấy khiếp sợ, ngay cả bản thân Tiêu Cửu Cửu và người cùng là Đông Phương Cảnh Nhiêu cũng cảm thấy kinh ngạc và hiểu.

      và Đông Phương Cảnh Nhiêu liếc mắt nhìn nhau, hiểu tại sao phu nhân bá tước lại cho thân phận quan trọng như vậy?

      Chắt của phu nhân bá tước, hưởng thụ đãi ngộ của hệ chắt dòng chính thống, đây chính là địa vị và danh dự mà mấy người cháu ở trong tộc của bá tước cố gắng theo đuổi, phu nhân bá tước lại dễ dàng cho phép ngồi vào vị trí đó sao? khiến cho có cảm giác vô cùng kinh ngạc và khó hiểu.

      Cho dù Tiêu Cửu Cửu suy nghĩ như thế nào nữa cũng cảm thấy chuyện này rất hư ảo.

      lúc mọi người còn chưa phản ứng lại từ cơn chấn kinh vừa rồi, ánh mắt của phu
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 55.2: Vui như lên trời
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Phu nhân bá tước vì mà ra mặt, cho dù Enma có thê thảm thế nào chăng nữa cũng thể cầu cạnh phu nhân bá tước được, hơn nữa cũng phải là thánh mẫu gì, bà ta bắt nạt lại cầu cạnh giúp bà ta? Chuyện não tàn như vậy cũng làm.

      Nếu như mới vừa rồi đổi lại người ra tay là Enma này cũng tốt hơn bao nhiêu.

      Mà khiến cho Tiêu Cửu Cửu ngoài ý muốn chính là phu nhân bá tước nhìn thấy chỉ lạnh lùng hơi phất tay cái, lập tức có hai người vệ sĩ nam lên phía trước, lôi Enma ra ngoài, ném thẳng ra ngoài cửa.

      Vị Enma này, là cháu dâu chi thứ ba của phủ bá tước, bình thường cũng có nhiều cơ hội thân thiết với phu nhân bá tước, bà ta cảm thấy con trai của bà ta cũng rất xuất sắc, cũng thua kém gì Bern, nhưng mà con vợ cả và con chi thứ ba đối xử khác nhau trời vực, giống như là hoàng tử và dân thường vậy, trong lòng bà ta vẫn cam lòng.

      Hôm nay vất vả mới có cơ hội mọi người tụ tập lại, muốn tới thăm hỏi phu nhân bá tước chút, bày tỏ chút lòng quan tâm của bọn họ, nhân tiện lượn qua lượn lại cho phu nhân bá tước quen mặt, được chiếu cố, vì con trai đòi hỏi thứ tốt hơn, vậy chi thứ ba này của bọn họ có hy vọng rồi.

      Lúc nhìn thấy Bern, lòng ghen ghét khiến cho bà ta mất lý trí, nhịn nổi nữa nên nổi lên ý xấu, đến nỗi lựa lời mà , nên lúc này mới dẫn đến kết quả như vậy.

      Những người con cháu bên ngoại của phủ bá tước nhìn Enma bị phu nhân bá tước đuổi ra ngoài như vậy, mỗi người đều nhìn về phía Tiêu Cửu Cửu với ánh mắt vừa sợ vừa hâm mộ, lại còn có chút oán hận và cam lòng.

      Tại sao người ngoài như lại có thể chiếm được ưu ái của phu nhân bá tước?

      Tại sao người ngoài như lại có thể trở thành chắt của phu nhân bá tước?

      Tại sao? Tại sao? Tại sao?

      Có thể dù bọn họ cam tâm có thể như thế nào?

      Nơi này là phủ bá tước.

      Quyền ở đây đều do phu nhân bá tước định đoạt!

      Cho dù là bá tước ở đây nữa, ông cũng phải nghe lời phu nhân của mình! Đây là chuyện mà mọi người đều biết! Chỉ người con, người cháu bé ở trong tộc có thể làm được gì?

      Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Cửu Cửu được phu nhân bá tước tự mình tiễn ra cửa, nhìn Tiêu Cửu Cửu hưởng thụ cưng chiều vô hạn mà phu nhân bá tước ban cho mà chỉ biết thầm hâm mộ thôi.

      Phu nhân bá tước đưa Tiêu Cửu Cửu lên xe, xoay người cùng với quản gia La Ân, vào tới cửa, nhìn cháu chắt của mình vô cùng lo lắng ở bên trong đại sảnh, phu nhân bá tước thở dài tiếng ở trong lòng, những người cháu chắt này đều có tiền đồ!

      Lúc ngang qua đầu kia của ghế salon, phu nhân bá tước dừng bước, nhàn nhạt với bọn họ, “Các người hãy trở về ! Sau này có việc gì đừng tới nữa!”

      xong, quan tâm xem bọn họ nghĩ như thế nào, phu nhân bá tước và quản gia La Ân thẳng trở về gian phòng của mình.

      Phu nhân bá tước nằm xuống giường, tay vỗ vỗ vào eo của mình, vốn là đau đớn chịu nổi, nhưng mà sau khi Tiêu Cửu Cửu châm cứu xong,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 55.3: Vui như lên trời
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Kể từ lúc được phu nhân bá tước tự mình đưa Tiêu Cửu Cửu và Đông Phương Cảnh Nhiêu lên xe xong, Đông Phương Cảnh Nhiêu vừa rời khỏi trang viên của cổ bảo lập tức hưng phấn lên, “Trời ạ, Cửu Cửu, em đúng là phúc tinh mà! Vị phu nhân bá tước này nổi tiếng là người có tính cách kiêu ngạo khó dây dưa, vậy mà vừa gặp em lần liền nhận em làm chắt , lại còn được đãi ngộ giống như ruột thịt, trời ạ, trời ạ, quả thực là khó có thể tưởng tượng được, là quá khó để tưởng tượng được mà, oa oa oa . . .”

      Mặc dù Tiêu Cửu Cửu cũng có loại cảm giác giống có cái bánh từ trời rơi xuống, nhưng mà cũng hưng phấn và kích động giống như Đông Phương Cảnh Nhiêu.

      Mà ngược lại lại tỉnh táo suy nghĩ, phu nhân bá tước làm như vậy đến cùng là vì nguyên nhân gì? Nhưng mà hề biết rằng phu nhân bá tước ở trong mơ cũng cười nghĩ về .

      Chẳng qua chuyên mà nghĩ ra cũng thèm nghĩ nữa, chắc chắn cũng ngày lộ ra chân tướng thôi.

      Trở lại nhà Đông Phương, Đông Phương Cảnh Nhiêu lập tức oang oang hai đem tất cả mấy chuyện mà các tới phủ nhà bá tước, toàn bộ báo cáo cho ông nội và bà nội Đông Phương biết.

      Ông nội Đông Phương cười híp mắt nhìn Tiêu Cửu Cửu, cái đó được gọi là gì nhỉ, ông nội nhìn cháu dâu, càng nhìn càng thấy hài lòng, ông cười vang , “Cửu Cửu nhà chúng ta chính là đáng như vậy, cho dù chỉ xem bệnh, cũng có thể nhận được thân thích là quý tộc, quá mạnh mẽ! Quá mạnh mẽ!”

      Bà nội Đông Phương hất cằm cái, hả hê , “Ai phải, cũng nhìn xem Cửu Cửu nhà chúng ta là người như thế nào, còn phải là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, là bảo bối hay sao.”

      Hai ông bà cụ này câu Cửu Cửu nhà chúng ta, hai câu lại Cửu Cửu nhà chúng ta, khiến cho Tiêu Cửu Cửu nghe vậy mà đổ mồ hôi ở trong lòng.

      ‘Nhà chúng ta’ và ‘chúng ta’ ở trong miệng của hai ông cụ bà cụ này có ý nghĩa giống nhau, giờ phút nào bọn họ cũng ngừng ra ám hiệu với Tiêu Cửu Cửu, rốt cục bọn họ hy vọng Tiêu Cửu Cửu có thể vào cửa chính nhà Đông Phương, trở thành cháu dâu nhà Đông Phương biết bao nhiêu.

      Đông Phương Cảnh Nhiêu vừa ngồi vừa nhìn gương mặt quẫn bách của Tiêu Cửu Cửu che miệng cười trộm, rước lấy cái liếc mắt xem thường của Tiêu Cửu Cửu.

      Đối mặt với nhiệt tình của ông nội và bà nội Đông Phương, Tiêu Cửu Cửu đành nhắm mắt, trốn chạy là thượng sách, “Ông nội, bà nội, con có chút mệt mỏi, con lên trước nghỉ ngơi chút, hai người cứ từ từ chuyện!”

      Vừa nghe thấy như thế, lúc này Đông Phương Cảnh Nhiêu mới nhớ tới, lúc Tiêu Cửu Cửu ở phủ bá tước trị liệu cho phu nhân bá tước, thiếu chút nữa kiệt sức, nên Đông Phương Cảnh Nhiêu vội vàng phất tay cái, “Em mau nhanh , nghỉ ngơi cho tốt vào, chờ em khôi phục lại thể lực chúng ta lại chuyện tiếp, dù sao vẫn còn nhiều thời gian mà . . .”

      Nghe thấy Đông Phương Cảnh Nhiêu cố ý kéo dài giọng câu còn nhiều thời gian, lại còn nháy mắt ra hiệu với , Tiêu Cửu Cửu liền trả lại cho ấy cái liếc mắt xem thường dài, dùng khẩu hình miệng ,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 55.4: Vui như lên trời
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Kể từ khi đồng ý đính hôn với Lương Kinh Diễm, công ty của và Sơn Trang liền khôi phục lại giống như bình thường, lần nữa khôi phục lại hoạt động buôn bán.

      Nếu như bây giờ cứng đối cứng với nhà họ Lương, đây tuyệt đối là phương thức khiến cho hai bên cùng bị thiệt hại, mà Cửu Cửu người bị nhà họ Lương coi là ‘cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt’ nhất định bị nhà họ Lương dùng toàn lực để trả thù làm vật hy sinh.

      Kết quả như vậy, là điều mà hề muốn!

      Cái mà muốn, đó chính là đòn có thể khiến cho nhà họ Lương ngóc đầu dậy nổi! khi động thủ, phải khiến cho bọn họ vĩnh viễn thể đứng dậy được.

      Vì cuộc đấu tranh này, tình nguyện để cho mình chịu uất ức chút, để đạt được thắng lợi cuối cùng, đạt được mục đích lần vất vả cả đời nhàn nhã.

      Đông Phương Cảnh Mộ nhíu nhíu mày, “Vậy Cửu Cửu phải làm thế nào? Cẩn, có nghĩ tới hay , khi ấy nghe được tin là Lương Kinh Diễm đính hôn, có thể bị sụp đổ mất!”

      Tiêu Cẩn Chi nghĩ tới thông minh lém lỉnh, đáy mắt tối đôi chút, “ ấy hiểu được ! ấy là rất kiên cường!”

      Đột nhiên Chu Tiêu cười xấu xa với Tiêu Cẩn Chi, thử thăm dò hỏi, “ Cẩn, phải đính hôn với Lương Kinh Diễm rồi, cũng coi như là danh thảo có chủ (ý nghĩa giống như hoa có chủ, phụ nữ dùng hoa, đàn ông dùng thảo), vậy mấy em bọn em có thể theo đuổi Cửu Cửu được chứ?”

      Sắc mặt của Tiêu Cẩn Chi lập tức trầm xuống, trực tiếp đạp đạp tới, “Cậu dám! Cậu làm thử cho tôi xem!”

      Chu Tiêu nhìn khuôn mặt tràn đầy sát khí của Tiêu Cẩn Chi, bĩu môi, “Em nghe nè lão đại, cái người này phải chiếm hầm cầu mà sao! đính hôn với người khác rồi, cũng phải để cho Cửu Cửu tìm hạnh phúc của mình chứ?”

      Ánh mắt của Tiêu Cẩn Chi đột nhiên nghiêm túc, nhìn thẳng vào Chu Tiêu, “Chu Tiêu, cậu là cái đồ dậu đổ bìm leo.”

      Chu Tiêu cũng sợ , còn sôi nổi chế giễu, “Cái gì gọi là dậu đổ bìm leo? Em chỉ là bất bình thay cho Cửu Cửu thôi, có kế hoạch? có thể xác định kế hoạch của mình nhất định thành công? Nếu như thông thành công sao? Có phải là bắt Cửu Cửu cứ ở như vậy cả đời cho ấy tìm hạnh phúc hay ?”

      Tiêu Cẩn Chi lạnh lùng trừng mắt nhìn ta cái, “Bây giờ Cửu Cửu mới mười bảy tuổi, ấy còn phải học đại học, cho dù tôi dùng ba năm để thực kế hoạch nữa, ba năm sau, ấy cũng chỉ mới hai mươi tuổi, cậu gấp cái gì chứ?”

      Hứa Hằng Minh luôn luôn câu nào đột nhiên : “ Cẩn, em cảm thấy nếu như đính hôn với Lương Kinh Diễm, dù lý do là gì nữa nhất định Cửu Cửu cảm thấy đau lòng và khổ sở, mặc dù lấy thông minh và nhanh trí của Cửu Cửu, khẳng định là ấy cũng nghĩ ra được là vì an toàn và tương lai của ấy mà suy nghĩ, nên mới có thể cam tâm tình nguyện nhường bước, sau đó lại lập mưu lần nữa. Nhưng mà cảm thấy, làm như vậy là trả giá quá lớn sao? Chẳng lẽ cho là Lương Kinh Diễm đính hôn với làm khó làm dễ sao? Chẳng lẽ cho là Cửu Cửu được sao?”

      Tiêu Cẩn Chi khẽ hừ tiếng, “Binh đến tướng đỡ,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 55.5: Vui như lên trời
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Bất tri bất giác, mấy đấng mày râu uống cạn mấy bình rượu.

      Tiêu Cẩn Chi có chút men say, co quắp tựa vào ghế sa lon, phất phất tay với mấy người em của mình, “Các người hãy ! Tôi muốn ở mình yên tĩnh chút.”

      Mấy người đàn ông cũng uống khá say rồi, đứng lên, ra ngoài.

      Lúc ngang qua người Tiêu Cẩn Chi Chu Tiêu dùng sức vỗ vỗ vai , “Có chuyện gì cần cứ gọi em, đừng khách sáo, cứ việc sai bảo!”

      “Được!”

      em, vậy chúng ta thôi!”

      “Cút !”

      “Chúng ta cút sao?”

      “Cút!”

      Bọn Chu Tiêu ra ngoài, Tiêu Cẩn Chi ngồi mình ở trong phòng, lấy điện thoại di động ra, nhấn dãy số quen thuộc, nhưng mà có dũng khí bấm gọi .

      Đột nhiên có chút sợ hãi khi đối mặt với Cửu Cửu, nếu như biết được tin tức này, như thế nào? đau lòng khổ sở? Nước mắt đầy mặt? Tự trách và áy náy?

      muốn làm đau lòng! Nhưng mà, đây chính là cách duy nhất để đảm bảo an toàn cho !

      Bọn họ cần trưởng thành, mà trưởng thành cần thời gian.

      Nhịn được buồn bực và ấm ức nhất thời, mới có thể được đoạn đường dài và xa!

      Vì hạnh phúc của bọn họ, cho dù có phải bỏ ra cái giá cao hơn, tuyệt đối cũng do dự.

      Mấy người Chu Tiêu cũng rất hiểu tâm tình của Tiêu Cẩn Chi, ở chỗ này thời gian, trừ Đông Phương Cảnh Mộ ra, mấy người bọn họ đều giống như Tiêu Cẩn Chi, đều bị trưởng bối trong gia tộc áp chế, để cho bọn họ muốn động cũng động được.

      Vào lúc Cửu Cửu xảy ra chuyện, bọn họ lại thể ở bên cạnh , bọn họ cũng vì điều này mà cảm thấy khổ sở và áy náy.

      Bình thường bọn họ là những thiếu gia vênh váo hò hét, nhưng mà vào lúc chính thức xảy ra chuyện mới phát ra, bọn họ bây giờ vẫn là con cờ ở trong tay trưởng bối như trước mà thôi.

      Có thể nắm được đại cục ở trong tay, vĩnh viễn là những người ngồi ở mấy chỗ cao kia.

      Nếu bọn họ là kỳ thủ, vậy những hậu bối con cháu này, chính là những quân cờ đen trắng được kỳ thủ tùy ý muốn đặt ở vị trí nào đặt, toàn bộ đều do bọn họ định đoạt.

      Cho nên mới , chuyện lần này, trưởng thành chỉ có mình Tiêu Cẩn Chi và Tiêu Cửu Cửu, mà còn có mấy người Chu Tiêu, Tần Tấn và Hứa Hằng Minh.

      Duy nhất có mình Đông Phương Cảnh Mộ được coi là tương đối thoái mái trong số mấy người bọn họ.

      Bởi vì thế lực của họ Đông Phương chủ yếu ở hải ngoại, cho nên cũng sợ bị chuyện lần này làm ảnh hưởng, và cũng rất may mắn, người nhà của đều hết lòng ủng hộ và Cửu Cửu chung với nhau.

      trắng ra chút, người nhà Đông Phương dám đứng ở trước đầu sóng ngọn gió nhận Tiêu Cửu Cửu tới chỗ ở của mình ở nước , chính là thể thái độ ràng, người nhà Đông Phương chúng tôi che chở cho người này, các người có thể làm được gì?

      Về phần cuộc đính hôn
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :