1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44: Khơi ra kiện “Bánh màn thầu”...

      Editor: Puck

      Ngày Nguyên đán, nhóm bảy người từ thành phố W bay thẳng đến Hải Nam Tam Á, dọc theo đường quay đầu lại quả thực đến chỗ nào cũng 100% chọc cho từng trận thét chói tai và kêu lên, đội hình có thể so với minh tinh.

      Thiên Ca Tuệ phát bí mật, đó chính là họ luôn thích trang phục diêm dúa lòe loẹt, lần này lại rất khiêm tốn, đụng phải mấy nữ sinh thét chói tai kia cũng chỉ khẽ mỉm cười, nhướn mày, nhếch môi, liếc mắt đưa tình, trêu hoa ghẹo nguyệt như ngày thường.

      Dấu hiệu này rốt cuộc là tốt hay xấu đây?

      định hỏi chú, nhưng lại muốn hỏi, nhìn ra được họ thích chị Hứa, nhưng hình như chị Hứa thích chú? Sao lại phức tạp như vậy!

      Nếu mình thành toàn chị Hứa và chú, chẳng phải họ đau lòng.

      Ôi... Sao tình phiền toái vậy!

      Chân mày xinh đẹp của Thiên Ca Tuệ hơi nhíu, nhìn từng cụm mây trắng phiêu đãng trời vẫn phiền não.

      Úy Nam Thừa bên cạnh khẽ liếc , thầm nghĩ nhóc này than thở cái gì? Chẳng lẽ vẫn phiền lòng vì kiện “Bánh màn thầu” tối hôm qua?

      để ý như vậy?

      Ánh mắt cũng tự chủ liếc về phía bộ phận die,nda.nle,qu.ydo/n nào đó của Thiên Ca Tuệ, ghé vào bên tai , “ ra , em có thể ăn gì đó bồi bổ, lớn hơn chút nữa... Cũng kém nhiều lắm.”

      Cái gì? Cái gì lớn hơn chút nữa cũng kém nhiều lắm?

      Thiên Ca Tuệ ngạc nhiên quay đầu lại, sao chú lại cười đến xấu xa như vậy!

      Theo ánh mắt chuyển qua ngực mình, sững sờ phút, ngay sau đó thể tin chỉ vào , “... ... Có bị bệnh !”

      có việc gì nhìn chằm chằm vào ngực người ta, còn kêu để cho ăn chút gì đó bồi bổ! Quả thực hạ lưu! Vô sỉ! Khốn kiếp!

      “Sao vậy?” Quế Bá Lăng bên cạnh giống như bé cưng hiếu kỳ hỏi.

      có chuyện của cậu.” Úy Nam Thừa lạnh lùng trả lời, tâm tình khó chịu tới cực điểm, xem ra nghĩ hơi nhiều.

      Quế Bá Lăng rất thức thời câm miệng.



      Lúc tới khách sạn đặt trước, tất cả mọi người cố tình tán thành Úy Nam Thừa và Thiên Ca Tuệ dâu mới, dù sao mục đích ra ngoài lần này của bọn họ là hưởng tuần trăng mật.

      “Em muốn! Em...” Thiên Ca Tuệ phản xạ có điều kiện mà từ chối.

      Năm người đàn ông cùng quay đầu nhìn về phía , trong mắt lóe ra nghi vấn giống nhau.

      “Nếu , em và Tuệ Tuệ phòng , mình em hơi sợ.” Hứa Nhiêu ở bên cạnh giọng , dáng vẻ điềm đạm đáng khiến cho người ta đành lòng từ chối.

      “Đúng đúng, hai nữ sinh tụi em, chuyện gì cũng dễ dàng.” Thiên Ca Tuệ mong đợi nhìn mấy người khác.

      Hứa Du hơi trầm ngâm, “Vậy để hai ấy die enda nleq uyd on phòng , cũng có thể chiếu cố lẫn nhau.”

      Úy Nam Thừa cũng tiện thêm gì nữa, lần này bỏ qua cho nhóc thúi, lần sau thể chiếu theo lệ này nữa.

      Khi tất cả mọi người xoay người trở về phòng cất hành lý ý vị sâu xa liếc nhìn người nào đó tràn đầy sức sống.

      Mà tâm tình người nào đó hiển nhiên rất tốt, hoàn toàn nhìn ánh mắt , còn nghịch ngợm trả lại mặt quỷ, sau đó nhảy nhảy nhót nhót về phòng.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 45: Hứa cũng dọa người

      Editor: Puck

      Đảo Ngô Chi Châu, khắp nơi là mảnh xanh thẳm nhìn đến tận cùng, trời nước chạm nhau, hòa làm thể.

      Nhưng trong nước trong xanh, nhộn nhạo lòng người sinh ra kiều diễm, từng đợt sóng theo gió biển thổi tới, rơi vào.

      Còn có vài tảng đá hình thù kỳ quái, khi đổ xuống; khi lại đứng vững; thỉnh thoảng nghiêng người dựa vào; quyến rũ xinh đẹp khiến cho người ta có nhao nhao muốn thử (chỉ leo lên ngắm cảnh...)

      Lều cỏ tranh che nắng, ghế dựa bãi cát, cả nam lẫn nữ mặc bikini, còn có cây dừa chập chờn trong gió, tạo thành bức tranh phong cảnh tuyệt mỹ.

      Trong bảy người, có Thiên Ca Tuệ hưng phấn nhất rồi, hoàn toàn vùi đầu vào trong trời xanh biển biếc, vui thể tả nhảy tới nhảy lui cát trắng, vui sướng như đứa bé.

      Tất cả mọi người giống như bị lây nhiễm, khí cũng sống động lên nhiều.

      Úy Nam Thừa nhìn dáng vẻ vui rạo rực của , khinh thường hừ hừ: đúng là đứa bé!

      Cốc Châu Dần nổi tiếng náo nhiệt, đương nhiên chịu rớt lại, theo Tuệ Tuệ chơi.

      “Tính tôi người!” Quế Bá Lăng la hét chạy tới, cởi quần ném lên bờ cát nhảy vào trong biển, bảo là muốn du lịch biển rộng.

      Thiên Chỉ Dương chê cười cậu ta có can đảm, kết quả hơi sơ suất đề phòng bị Quế Bá Lăng kéo chân, lấy tư thế cực kỳ bất nhã chìm vào trong biển, “Ầm” tiếng vang lên mảng bọt nước lớn.

      “Ha ha ha ha...” Thiên Ca Tuệ ôm bụng cười đến vui mừng, thanh như chuông bạc phiêu đãng xa xa.

      Mấy người khác cũng toét miệng vui vẻ, quả nhiên phí công ra ngoài!

      Thiên Chỉ Dương vất vả mới từ trong nước ra ngoài, trầm mặt ho khụ khụ ngừng, xem ra bị sặc.

      Quế Bá Lăng thấy vậy, bơi ra nơi xa bắt chuyện với người đẹp.

      So sánh với Thiên Ca Tuệ náo loạn, Hứa Nhiêu mình yên tĩnh.

      Mặc quần dài nhiều màu sắc rất có vẻ quyến rũ của miền nhiệt đới, đầu đội nón che nắng rộng vành, ngồi ghế sạp trong lều cỏ tranh bãi cát xa xa, chỉ sợ phơi nắng làm tổn thương làn da mềm mại của mình.

      Thiên Ca Tuệ biết bơi lội, chỉ dám chơi ở chỗ nước cạn, nhìn Quế Bá Lăng vui vẻ chơi trong nước, khỏi ngứa ngáy trong lòng.

      “Tuệ Tuệ, em thể xuống.” Hứa Du nhìn thấu tâm tư của , ngăn cản.

      Hứa, nhưng em muốn học! Tới bờ biển lại biết bơi, quá xấu hổ ~” Thiên Ca Tuệ đứng thẳng lên, mặt nhắn than thở.

      “Buổi tối sau khi về khách sạn, Hứa dạy em, chỗ có hồ bơi.” Hứa Du cười đến như tẩm gió xuân, làm cho người ta kìm lòng được mà say mê.

      “Oa! tốt quá, Hứa lời phải giữ lời, buổi tối sau khi về khách sạn em học.” Trong mắt Thiên Ca Tuệ tràn đầy vui vẻ.

      “Ừ, nơi này mặt trời quá chói, dễ bị phơi thành da đen, hay lên lều cỏ .” Hứa Du dịu dàng khuyên nhủ.

      “Da đen?” Thiên Ca Tuệ rất cẩn thận xem xét hai cánh tay và chân dài lộ bên ngoài, quả nhiên hơi đỏ thẫm, trắng như trước, suy cho cùng cũng nào thích mình trắng trẻo mềm mại.

      “Hù dọa em, có khoa trương như vậy, về nhà che là được rồi.”

      Hứa cũng dọa người.” Thiên Ca Tuệ dí dỏm trêu ghẹo, trong mắt cười nhàng.

      Hứa Du cưng chiều vuốt tóc bù xù của , nụ cười bên môi như hoa quế tháng tám thơm ngát hợp lòng người.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 46: Trở về tìm em tính sổ!

      Editor: Puck

      Trời ạ! cần cười mê người như vậy, người ta xấu hổ chứ sao...

      Thiên Ca Tuệ chỉ có cảm giác nhịp tim mình như sấm, nhanh, nhanh...

      màn này vừa vặn đập vào trong mắt Úy Nam Thừa, sắc mặt đen nửa, chuẩn bị đứng dậy, lại bị Hứa Nhiêu bên cạnh kéo lại, “ Thừa, đầu em choáng váng, nơi này mặt trời quá gay gắt, đỡ em qua bên phòng ăn nghỉ ngơi được ?” Trong vẻ mặt xót thương có chứa chờ mong.

      Úy Nam Thừa nghi ngờ nhìn ta, lại nhìn ánh mặt trời, quả phơi người mê man.

      Nên theo cùng đến nhà ăn tránh ánh nắng gay gắt, ánh mắt cũng rời khỏi bóng dáng hoạt bát, trong lòng suy nghĩ: trở về tìm em tính sổ!

      Thiên Ca Tuệ hiển nhiên ngờ tới còn có nguy hiểm chờ , buổi tối vừa về đến khách sạn, hứng thú bừng bừng lấy bikini ra thay, khoác áo choàng tắm chuẩn bị ra cửa, đột nhiên nhìn thấy Hứa Nhiêu ngồi nghỉ ngơi ghế sa lon, vội quay trở lại ngồi bên cạnh Hứa Nhiêu, “Chị Hứa, chị bơi ?”

      Hứa Nhiêu khẽ lắc đầu, bơi lội phải chuyện gì quá mới mẻ với .

      “Vậy mình chị ở dây rất nhàm chán, tìm chú chơi , tốt nhất đừng để chú ấy đến hồ bơi.” Cặp mắt Thiên Ca Tuệ sáng ngời lấp lánh.

      Hứa Nhiêu giật mình, “Chú? Em gọi Thừa là chú?”

      Thiên Ca Tuệ ngượng ngùng gãi đầu, “Rất giật mình sao? Chú ấy hơn tám tuổi, là khoảng cách giữa tụi em cách nào vượt qua, gọi chú tương đối thích hợp.”

      Hứa Nhiêu lập tức vui mừng trong lòng, nhưng vẫn nhịn được hỏi câu, “Em thích ấy sao?”

      “Thích? Thích chú? Làm sao có thể! Em cũng nắm giữ chú.” Thiên Ca Tuệ phủ quyết hoàn toàn.

      “Vậy hôn nhân của hai người?”

      “Trời! Là giả đó, em và chú hẹn kỳ hạn năm, đến lúc đó tụi em ngả bài với cha mẹ và ông nội.” Thiên Ca Tuệ vô tâm , hoàn toàn chừa đường lui cho mình, cho tới sau khi lòng Úy Nam Thừa, mới phát ban đầu mình ngốc bao nhiêu.

      “Tuệ Tuệ, có những lời này của em chị yên tâm, từ đến lớn chị chỉ thích Thừa, ấy giống như mặt trời trong sinh mạng của chị, ấy dũng khí sống tiếp của chị cũng còn, cho nên chị ra nước ngoài học cũng chỉ để chia sẻ nhiều hơn cho ấy.” Hứa Nhiêu thâm tình chân thành, mà phần si tình này cũng thành công cảm động Thiên Ca Tuệ.

      “Chị Hứa, chị si tình đó ~ yên tâm , em thích chính là thiếu niên đẹp trai lanh lẹ, kiểu bé trai ngây thơ, thích phúc hắc như chú.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt bổ sung.

      Hứa Nhiêu dịu dàng cười đáp lại tiếng, trong lòng lại hồi hộp, ra hôn nhân của Thừa và Tuệ Tuệ là giả, tốt quá! năm này nhất định phải thi triển ra tất cả vốn liếng để Thừa .

      “Chị Hứa, em học bơi trước, chú giao cho chị đó!” Thiên Ca Tuệ cao hứng vẫy vẫy tay với ta.

      Khóe môi Hứa Nhiêu nhếch lên nụ cười tất thắng, trang điểm lại, soi gương lộ ra nụ cười tràn đầy tự tin.

      Úy Nam Thừa vừa nhận điện thoại xong trở về phòng, khóe mắt liếc thấy Thiên Ca Tuệ khoác áo choàng tắm hào hứng về phía hồ bơi, tròng mắt đen lóe lóe, phải nhóc thúi biết bơi sao?

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 47: Hứa Nhiêu, cho rằng em hiểu!

      Editor: Puck

      Úy Nam Thừa vừa nghĩ chân bước vào cửa phòng, Cốc Châu Dần ngồi giường chat webcam, nên dựa vào ghế sa lon nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng cũng suy nghĩ có muốn hồ bơi ?

      “Nam Nam, cậu và Tuệ Tuệ ra ngoài hẹn hò, núp ở trong phòng làm gì?” Cốc Châu Dần vừa trò chuyện vui vẻ vừa với Úy Nam Thừa.

      Hẹn hò? Vừa nghĩ tới hôm nay nhóc thúi và Hứa Du cử chỉ thân mật, khỏi căm tức trận, mím môi lời nào.

      Đúng lúc này, có mấy tiếng gõ cửa nhè vang lên.

      “Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, chẳng lẽ là Tuệ Tuệ đến rồi?” Cốc Châu Dần cười đến rất mập mờ.

      Vậy mà khoảnh khắc khi cửa mở ra, đáy lòng Úy Nam Thừa vốn mang tia hy vọng lập tức bị làm lạnh rồi.

      Cốc Châu Dần càng thêm suy sụp cúi mặt, hết sức thích vị Hứa nhị tiểu thư có ý định kín đáo này, ánh mắt ta nhìn Nam Nam quá mức nóng bỏng, tình biểu quá mức ràng, nhưng Tuệ Tuệ còn ngây ngốc coi ta như chị em tốt mà móc tim móc phổi.

      Thừa, trong nhà bực bội, chúng ta ra bờ biển chút .” Hứa Nhiêu cười như bông hoa kiều diễm.

      “Nam Nam, phải cậu đồng ý dạy với Tuệ Tuệ dạy ấy bơi lội sao? Chuyện bà xã mình quan tâm còn có thời gian trông nom người khác.” Câu của Cốc Châu Dần có hàm ý khác, hai chữ “Người khác” phát nặng.

      Hứa Nhiêu dĩ nhiên nghe , nhưng lúm đồng tiền mặt vẫn như hoa, trong lòng lại hận chết Cốc Châu Dần, từ lần đầu tiên biết, hai người hợp nhau, có thể ban đầu mình từng nhất thời bị dung mạo của mê hoặc, mà người ta lại làm như nhìn thấy, đả kích nghiêm trọng đến kiêu ngạo và tự ái của .

      Lời Cốc Châu Dần thể nghi ngờ hạ xuống cho Úy Nam Thừa bậc thang, nhếch miệng lên cười nhạt, “Ngày khác .”

      Thừa, có trai em dạy Tuệ Tuệ bơi lội, còn lo lắng gì nữa sao?” Tình thế cấp bách Hứa Nhiêu bật thốt lên.

      trai em?” Úy Nam Thừa nhướn mày, tại sao lại là Hứa Du? Tức giận trong mắt lại tăng thêm mấy phần.

      Hứa Nhiêu thể hiểu tại sao trai dạy Tuệ Tuệ bơi lội có thể khiến cho Thừa nổi giận lớn như vậy, chẳng lẽ...

      thể nào, khi còn bé Thừa ghét Tuệ Tuệ nhất.

      Thừa, chúng ta...” còn chưa xong bị Úy Nam Thừa trách móc rồi.

      “Hứa Nhiêu, cho rằng em hiểu!” Giọng lạnh lùng mang theo chút nhiệt độ.

      Đáy lòng Hứa Nhiêu chợt lạnh, chuyện cũ như thủy triều xông lên đầu, vẫn còn nhớ năm lớp mười hai ấy lấy hết dũng khí thổ lộ với Thừa, lại bị uyển chuyển cự tuyệt, sau đó biết được có bạn .

      Đoạn thời gian đó, đau lòng muốn chết, thiếu chút nữa dùng thuốc ngủ tự sát, may mà được trai phát kịp thời.

      Về sau hình như còn xảy ra những chuyện gì, hoàn toàn có ấn tượng, chỉ biết Thừa và bạn chia tay, sau đó mình cũng ra nước ngoài học, ngẩn ngơ chính là bốn năm, bốn năm này từng cố gắng nghĩ lại trí nhớ ba năm qua nhưng làm thế nào cũng nhớ nổi.

      Khi còn ở đằng kia hồi tưởng lại chuyện cũ, Úy Nam Thừa thay xong áo choàng tắm chuẩn bị ra cửa.

      Thừa, chờ em chút, em cũng muốn .” Hứa Nhiêu duyên dáng gọi to.

      Úy Nam Thừa hoàn toàn để ý đến ta, sải bước nhanh về trước, Hứa Nhiêu ở đằng sau như chạy mới đuổi kịp.
      Chương 48: Chú là kẻ lưu manh!

      Editor: Puck
      Hồ bơi bên này, dạy nghiêm túc, học nghiêm túc, khí rất hòa hợp.

      “Trước thử lơ lửng trong nước, cần phải sợ, ở đây với em.” Hứa Du rất kiên nhẫn dạy biết bao nhiêu lần, giọng dịu dàng càng thêm an ủi lòng người.

      Thiên Ca Tuệ theo trình tự , hít vào hơi sâu, hai mắt nhắm lại, vùi đầu vào trong nước, trong lòng hò hét: nổi, nổi, nhất định phải nổi lên.

      “Khụ... Khụ...” Đầu Thiên Ca Tuệ nổi, kết quả chân nổi trước, bị sợ đến đạp cái, sặc bao nước.

      Hứa Du vội vớt lên, vừa vỗ lưng vừa dịu dàng hỏi: “Hết sặc chưa?”

      “Hu hu... khó chịu...” Thiên Ca Tuệ méo miệng nhắn khóc lóc kể lể, trong lỗ tai lỗ mũi đều là nước, khó chịu!

      “Bé ngốc, học bất kỳ cái gì đều dễ dàng như vậy, bơi lội cũng thế, sặc mấy lần là tốt.” Hứa Du đưa tay giúp lau nước mặt , tình cảm dịu dàng trong mắt sao ràng.

      Úy Nam Thừa tới chính là thấy cảnh tượng như vậy, Hứa Du động tác dịu dàng lau bọt nước mặt nhóc thúi, mà nhóc thúi đắm đuối đưa tình nhìn chằm chằm vào người ta như háo sắc, tư thế nửa ôm của hai người ở trong nước chướng mắt đáng chết!

      Ghê tởm hơn chính là nhóc thúi lại mặc bikini, cánh tay trắng nõn lộ hết ra bên ngoài, bộ ngực hai bánh bao càng miêu tả sinh động!

      Có thể nhẫn nại nhưng thể nhẫn nhục!

      “Nhiệm vụ nặng nề dạy bà xã tôi bơi lội vẫn để tự tôi làm là được, phiền toái người khác phúc hậu!” Khóe môi Úy Nam Thừa cong lên độ cong rất sâu, lại làm cho người ta cảm thấy lộ ra ý lạnh lẽo.

      Trong mắt Hứa Du xẹt qua cam lòng nhàn nhạt, ngay sau đó bình thường trở lại, nụ cười tao nhã trước sau như , giấu tốt cảm xúc của mình.

      “Hoạt động như vậy hồi lâu hơi mệt mỏi. Tuệ Tuệ, tiểu Thừa có tiếng là kiện tướng bơi lội trong bốn người chúng ta, có cậu ấy dạy em, đương nhiên học tốt hơn.”

      Hứa, em thích để cho dạy em, cần được ...” Thiên Ca Tuệ bĩu môi, rất cho Úy Nam Thừa mặt mũi, hai cánh tay càng thêm ôm chặt cánh tay Hứa Du để cho .

      Chú là kẻ lưu manh! cần đơn độc ở cùng chú lưu manh!

      Trong lòng Hứa Du có ngàn vạn muốn, nhưng vẫn biết đắn đo đúng mực, Tuệ Tuệ và tiểu Thừa bây giờ có thân phận vợ chồng, người khác thể nhúng tay quá nhiều.

      Huống chi, tiểu Thừa còn là bạn thân chơi đùa từ đến lớn với .

      “Tuệ Tuệ nghe lời, Hứa hơi mệt.” Hứa Du chút lưu tình gạt cánh tay Tuệ Tuệ ôm tay ra.

      Thiên Ca Tuệ cắn chặt môi dưới, tức giận nhìn chằm chằm chú cười đến đáng ghét.

      Thừa, , sao vậy?” Lúc Hứa Nhiêu chạy tới vừa đúng nhìn thấy của lên bờ, Úy Nam Thừa nhảy xuống hồ bơi, trong lòng lập tức có dự cảm xấu.

      Hứa Du thấy dáng vẻ của em , chỉ cảm thấy đợt u sầu chưa dứt, lại dâng lên đợt khác, trong lòng tự dưng phiền não.

      thôi, ngày hôm nay em cũng mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi sớm chút.” Hứa Du kéo bàn tay em mình.

      , em mệt.” Kiên quyết trong mắt Hứa Nhiêu khiến Hứa Du hơi đau lòng, vì người mình, cần gì chứ?

      Khẽ thở dài, rời .

      số việc, cách nào chi phối.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 49: Chú, mời chú tùy tiện!

      Editor: Puck

      “Chị Hứa, chị dạy cho em .” Thiên Ca Tuệ vừa nhìn thấy Hứa Nhiêu lập tức giống như nhìn thấy cứu tinh.

      Nhưng lời Úy Nam Thừa hoàn toàn triệt để xóa bỏ suy nghĩ của , “Bà xã, ngoại trừ ra, ai có thể dạy em.”

      “Ai là bà xã của ! Khốn kiếp! cho phép gọi tôi là bà xã!” Thiên Ca Tuệ phát điên kêu lên.

      “Gạo sống nấu thành cơm, chẳng lẽ em còn muốn quỵt nợ?” Úy Nam Thừa câu hai nghĩa, khóe miệng quyến rũ nhếch lên.

      Hứa Nhiêu đứng ở bên bờ mặt mũi lập tức trắng bệch, gạo sống nấu thành cơm chín? Chẳng lẽ mấy lời Tuệ Tuệ đều là lừa gạt mình sao?

      “Đầu óc vô lại! Tôi cho biết! Bà đây ăn chụp mũ này của !” Thiên Ca Tuệ giận đến hắt nước lên khắp người Úy Nam Thừa.

      Chung quanh có ít du khách hiếu kỳ nhìn bọn họ, bàn luận xôn xao.

      Úy Nam Thừa đè nén lửa giận nặng nề, bà ? Nhóc thúi đúng là chán sống! Động chút lại khiêu chiến với ! biết sống chết!

      lực lớn kéo vào trong ngực, cúi đầu che lại cánh môi lảm nhảm, tay phải đè chặt đầu lộn xộn của .

      “Ưmh... Thối... Trứng! Thả... Tôi ra!” Thiên Ca Tuệ giãy thế nào cũng thoát được bị chú ôm vào ngực, khỏi cắn loạn phát, tìm được chỗ nào cắn chỗ đó, cho đến khi mùi máu tươi tràn vào trong miệng hai người.

      Hứa Nhiêu chăm chú nhìn hai người ôm hôn trong nước, căm hận thoáng qua trong mắt, tay nắm chặt thành quả đấm, tay khác kéo mạnh quần áo.

      Úy Nam Thừa ngờ nhóc thúi còn cầm tinh con chó, cắn môi đến chảy máu, khỏi buông cánh môi ra, tức giận : “Em là chó sao?”

      mới cầm tinh con chó! Con sói! Trứng thối! Cứt gà! Đống phân đây!” Thiên Ca Tuệ vểnh môi bị hôn đến đỏ ửng thở phì phò mắng.

      Phì phì! Bất cứ giá nào! Hình tượng thục nữ? Vậy cũng là chó má!

      ... Chân mày Úy Nam Thừa nhíu lại càng sâu, từ ngữ mắng người của nhóc thúi nhiều, tầng tầng lớp lớp! Đa dạng chồng chất!

      Lạnh lùng hỏi, “Em còn muốn học bơi ?”

      “Bản tiểu thư bây giờ mất hứng! học nữa! Mời chú cứ tự tiện! (Tốt nhất ngây ngô dưới nước đừng lên!” Thiên Ca Tuệ vô cùng tức giận mắng, câu cuối cùng nén ở trong lòng ra.

      chưa kịp bò lên bờ, giọng lạnh lùng của Úy Nam Thừa truyền đến từ sau lưng, “ còn tưởng rằng em muốn học bơi lội, xem ra cũng chỉ mượn danh nghĩa bơi lội để thêm thời gian ở chung với Hứa của em thôi!”

      Thân thể Thiên Ca Tuệ hơi dừng lại, cắn răng nghiến lợi lại: ‘Chú, chú quản nhiều quá rồi đấy! Tôi thích nán lại chung với ai là việc của tôi, chú, quản, được, sao!”

      quản được?” Úy Nam Thừa híp mắt.

      “Tôi cho chú biết! Ở đây là nơi công cộng! Chú dám làm gì tôi tôi báo cảnh sát chú muốn cưỡng gian tôi! Chú cũng biết, giờ tôi cưỡng gian rất nghiêm trọng đấy!” Thiên Ca Tuệ lưu loát bò lên bờ, núp sau lưng Hứa Nhiêu hả hê .

      Trong lòng Hứa Nhiêu cuồn cuộn nhiều thứ, nhưng ngoài mặt vẫn chút cảm xúc gì, duy trì phong độ tiểu thư khuê các tốt đẹp của mình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :