1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 193.1: Rốt cuộc là nhanh hơn chút... Hay chậm hơn chút?

      Editor: Puck

      “Vậy về sau cho phép mang những người phụ nữ khác vào! Bị em phát chết chắc!” Thiên Ca Tuệ dẩu môi bá đạo tuyên bố.

      “Trước kia có, về sau lại càng có, bà xã em có thể yên tâm.” Úy Nam Thừa rất khẳng định.

      Đột nhiên phát túm lấy tay bé của Tuệ Tuệ đặt lên lồng ngực mình, thâm tình khẩn thiết tỏ vẻ trung thành: “Bà xã, nơi đây chỉ vì em mà nhảy lên.”

      Theo lòng bàn tay truyền đến nhảy lên và nhiệt độ khiến khuôn mặt nhắn của Thiên Ca Tuệ trong nháy mắt đỏ bừng lên, gắt giọng: “Buồn nôn chết được! Sao trước kia thấy nhiều lời tâm tình như vậy, càng ngày càng nghiêm chỉnh.”

      Khóe môi Úy Nam Thừa lại gần bên tai bà xã, “Bây giờ giống ngày xưa, con người luôn dần tiến bộ! Chẳng lẽ em thích... Hả?”

      chữ cuối cùng cuối kéo dài dài, rất dài, mơ hồ mang theo chút... Quyến rũ.

      nghiệt! là đồ nghiệt!” Thiên Ca Tuệ tức giận véo cánh tay ông xã, mỗi khi người kia thâm tình khẩn thiết mà chăm chú nhìn vào mình, tất cả đều tước đoạt vũ khí đầu hàng, đau buồn tuyệt vời làm sao!

      Quả mỹ nam kế chính là dùng tốt!

      Trong điện quang hỏa thạch, hai người hôn kịch liệt, đường dây dưa ngã thẳng xuống giường. die nda nle equ ydo nn

      “Đợi... Đợi chút!” Thiên Ca Tuệ ngã ngửa giường thở mạnh, chỉ vào rèm cửa sổ còn chưa khép kín bên cạnh, xã hội giờ gì cũng chính xác, lỡ như có người thầm mến ông xã quay lén núp ở đối diện hoặc ở lầu bên cạnh làm thế nào, bây giờ ống nhòm cũng có kỹ thuật khoa học cao, nhìn xem hết sức tinh vi, thể đề phòng!

      “Ừmh...” Úy Nam Thừa khẽ thở dài ngẩng đầu liếc mắt nhìn cửa sổ, nhìn mơ hồ lộ ra khoảng này, hơi bất đắc dĩ, chỉ đành phải để trần thân kéo rèm cửa sổ lại, đóng cực kỳ chặt chẽ, lưu lại chút khe hở nào.

      Xoay người nhìn thấy mái tóc đen nhánh của bà xã bay tán loạn giường đơn tơ lụa, có sức hấp dẫn mượt mà, quần áo bị vén lên, vừa lúc tuột đến bả vai, dáng vẻ hoàn mỹ nửa nửa , làn váy vén lên, quần lót màu trắng vừa tụt đến bắp đùi. Bởi vì vừa mới hôn nóng bỏng, sắc mặt của ửng đỏ, trong mắt phủ làn hơi nước mơ hồ mê người.

      Hầu kết Úy Nam Thừa lăn lăn hai cái, khó khăn nuốt ngụm nước miếng, Tuệ Tuệ của càng ngày quyến rũ, động tác nhanh chóng cởi dây lưng, cởi quần dài xuống, đè lên thân thể , đầu gối đẩy hai chân khép lại của ra, chen vào giữa hai chân , dưới thân sưng to đến dọa người, lửa nóng dán sát vào khe u tối hơi ẩm của .

      Thiên Ca Tuệ cảm thấy nhiệt độ thể tưởng tượng nổi tập kích , thứ cứng rắn kia truyền đến hơi thở điên cuồng, hơi khó thở rồi.

      Mờ mịt mở to mắt, cánh môi mềm mại khẽ chu ra, hai gò má ửng đỏ, tiếng động quyến rũ người khác.

      Úy Nam Thừa rất nhanh lột sạch quần áo người mình và bà xã còn gì cả, da thịt hai người đều hơi nóng bỏng, dán tại chỗ càng thêm hừng hực, đùng đùng, như muốn bốc cháy lên.

      Hai mắt đỏ ngầu, nặng nề vọt vào, vừa nhanh lại mãnh liệt...

      “Ừ... A...” Thiên Ca Tuệ nhịn được khe khẽ thở gấp, thanh quyến rũ đến tích nước, thẳng khiến nhiệt huyết toàn thân Úy Nam Thừa sôi trào, ý vị ở đó kêu gào, lực độ xuyên qua cũng
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 193.2: Rốt cuộc là nhanh hơn chút... Hay chậm hơn chút?

      Editor: Puck

      “A! Làm xong rồi hả?” Thiên Ca Tuệ hoàn toàn ý thức được mình làm ảnh hưởng đến công việc của ông xã, buông tạp chí xuống, đứng lên.

      “Ừ, trở về thôi, thời gian cũng còn sớm.” Úy Nam Thừa nắm tay bà xã ra khỏi phòng làm việc.

      Giờ là mười giờ tối, đường phố vẫn tiếng người huyên náo, đèn neon lóe ra ánh sáng đủ màu sắc, kích thích mắt mọi người. Thành phố W về đêm luôn mê tình, nam nữ tuổi còn trẻ đều lựa chọn ban đêm ăn chuyện phiếm, uống rượu ca hát, thả lỏng công việc cuộc sống khẩn trương ban ngày.

      Ở trong ấn tượng của Úy Nam Thừa, đây là lần thứ hai lái xe dừng lại bên cạnh quán lề đường. Lần đầu tiên là trước khi và Tuệ Tuệ kết hôn, bị mẹ ép tới trường đón tan học buổi tối, xe náo loạn muốn ăn đồ nướng, sau đó ––

      Ngẫm lại, trôi qua bốn năm rồi, thời gian trôi qua nhanh, nơi này cũng có chút thay đổi, xe đẩy ban đầu biến thành quầy hàng , quầy hàng biến thành quán bán hàng, quán bán hàng trang hoàng còn có dáng có vẻ.

      thôi, đồng ý ăn đồ nướng với em, cho phép chuyện mà tính toán gì hết.” Thiên Ca Tuệ nhìn ông xã.

      “Được, nhưng mà chúng ta phải chọn nhà kia.” Úy Nam Thừa chỉ vào cửa hàng mặt tiền coi như tạm chấp nhận là quán đồ nướng, vẫn ưa loại thức ăn nướng này, nhưng Tuệ Tuệ cố tình lại vô cùng thích.

      Thiên Ca Tuệ biết ông xã sĩ diện, thích ngồi trong quán bán hàng, nên đồng ý.

      Hai người chọn chỗ sạch ngồi xuống, bà chủ rất nhiệt tình thẳng bước tới đây, lấy thực đơn ra hỏi bọn họ cần thứ gì.

      Úy Nam Thừa nhìn thực đơn dính chút nước sôi và vết bẩn, cũng hơi muốn nhìn.

      Thiên Ca Tuệ bĩu môi trừng mắt liếc nhìn , cầm lấy thực đơn, tiếp theo đó vạch xuống loạt.

      “A, này nhìn quen mắt ghê! Trước kia thường tới đây?” Bà chủ nhìn Thiên Ca Tuệ vui tươi hớn hở lôi kéo làm quen.

      “Đúng vậy, cháu chính là khách quen ở đây, hồi học cấp ba vẫn thường tới.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt trả lời, sau khi lên cấp ba, và Yên nhi còn có Cầu Cầu sau giờ học buổi tối thường xuyên tới nơi này ăn mấy xâu thịt nướng, bắp nướng, đậu hũ thúi v.v..., rất nhiều món thường được các ăn thử.

      “Tôi sao lại nhìn quen mắt như vậy, ra là khách quen! Quý ông bên cạnh chắc là lần đầu tiên tới đúng ? vị tiên sinh giày tây ngồi xuống chỗ này, đúng là vẻ vang cho kẻ hèn này! Rất vinh hạnh rồi!” Bà chủ cười đến ánh mắt cũng nheo lại.

      Vẻ mặt của Úy Nam Thừa rất 囧, chính cũng cảm thấy quái lạ, chứ cần đến những người khác.

      “Bà chủ, bà cần để ý đến ấy, ấy là người như vậy.” Thiên Ca Tuệ cười càng vui vẻ hơn.

      Bà chủ kia híp mắt quan sát hai người bọn họ, cười : “ bé, cậu ấy là chú của bé hả? đúng là trẻ tuổi đó!”

      “Phụt!” Thiên Ca Tuệ nhịn được cười phì.

      Mặt của Úy Nam Thừa hoàn toàn tối rồi, tay dưới bàn siết chặt thành quả đấm, kiềm chế muốn bùng nổ tức giận.

      “Bà chủ, ánh mắt của bà sắc bén, điều này cũng bị bà phát rồi.” Thiên Ca Tuệ cười đến bụng cũng đau, còn len lén quan sát vẻ mặt của ông xã.

      Đúng lúc ấy, ông chủ bưng thức ăn nướng xong đến đây.

      “Chúng tôi muốn đóng gói mang .” Úy Nam Thừa gần như cắn răng ra, muốn ở lại dù chỉ giây, ánh mắt bà chủ này là như thế nào? Nhìn như vậy có vẻ giống chú của Tuệ Tuệ sao? Nhất là câu sau cùng kia, là châm chọc trắng trợn!
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 193.3:

      Editor: Puck

      “Khúc Lại ta biết sao?” Thiên Ca Tuệ hỏi, ngày hôm qua cố ý kéo Già Đại rời , chính là vì để tạo cho hai người bọn họ có cơ hội đơn độc ở chung chỗ, phải lập tức tốt nghiệp, có mấy lời còn bằng lần cho ràng, che giấu nhiều khó chịu.

      “Biết.” Lam Tạp nhếch miệng lên nở nụ cười nhàn nhạt.

      Trong đầu đột nhiên lên hình ảnh ngày hôm qua, vì sao Tuệ Tuệ và Già Đại phải , trong lòng Lam Tạp rất ràng đây là phần tâm ý của các bạn .

      và Khúc Lại hai người yên lặng ngồi đó ăn cơm, ai cũng chủ động mở miệng câu.

      Cuối cùng, vẫn là Khúc Lại mở miệng trước, dù sao cũng là thầy giáo.

      “Bệnh viện thành phố cũng tệ lắm, mới vừa bắt đầu thực tập có thể có nhiều tiền lương, chỉ bao ăn bao ở, đãi ngộ vẫn coi như có thể, trong thời gian thực tập phải cần nhìn nhiều, nghe nhiều, hỏi nhiều sao, em luôn rất nỗ lực, khẳng định thành vấn đề.”

      “Em chỗ đó.” Lam Tạp đút muỗng cơm vào trong miệng từ từ nhai.

      Khúc Lại hơi ngây ngốc, hình như thể lý giải được câu “Em chỗ đó” của Lam Tạp là có ý gì?

      “Cái gì mà chỗ đó?”

      “Em báo danh đoàn chữa bệnh tình nguyện của trường học, buổi sáng ngày mai xuất phát rồi.” Giọng điệu bình thản, sóng gió.

      “Cái gì? Em đoàn chữa bệnh tình nguyện?” Tay Khúc Lại hơi run run, giọng cũng hơi rung động. Khoa y của trường hàng năm cũng xây dựng đoàn người chữa bệnh tình nguyện những nơi vùng núi xa xôi nghèo khó kia chữa bệnh từ thiện, đương nhiên biết, cho nên mới kích động như thế.

      Lam Tạp thấy phản ứng của hơi quá mức, ngẩng đầu nhìn cái, ngay sau đó biến mất. “Vâng.” Dieễn ddàn lee quiy đôn

      “Em thể !” Giọng Khúc Lại hơi kích động.

      Lam Tạp lần nữa ngẩng đầu lên nhìn , hỏi ngược lại, “Tại sao em thể ?”

      “Em chính là thể !” lượng Khúc Lại tăng lên ít.

      thể ? là thế nào của em? tại sao cầu em thể ?” Giọng Lam Tạp cũng cao thêm phần, tại sao luôn như vậy! ràng thích mình, nhưng lại luôn cho mình nhiều ảo giác như vậy, nghỉ hè năm ba đại học đó bản thân mình uống say, ràng có thể mặc kệ mình, kết quả lại giải thích được mà dẫn mình về nhà .

      Khiến cho trong lòng nổi lên hy vọng, cho rằng tình theo đuổi thầy giáo rốt cuộc có kết quả, tuy nhiên lại được cho biết đây chỉ là quan tâm giữa giáo viên với học sinh, khiến cho tim như tro tàn trong nháy mắt.

      Lại dám có bất kỳ cầu xa vời gì, cố tình lại còn cùng người phụ nữ tên Tần Hoài đó phách lối thường xuyên hẹn hò, để cho hoàn toàn lưu lạc thành trò cười trong toàn bộ giáo viên học sinh trong trường.

      oán sao? Hơi oán.

      Nhưng cũng hiểu dưa xanh hái ngọt, tình phải từ hai phía, phía thích đó phải là tình , đó là đơn phương.

      Cho nên, nghĩ thông, nếu có thể trêu vào trốn tránh được sao?

      Luôn có chỗ có hô hấp của , khiến cho quên tất cả.

      Vậy mà, người này lại đúng lý hợp tình “Em thể !”, tại sao lại lời như vậy? Tại sao?

      “Tôi... Tóm lại em tuyệt đối thể !” Thái độ của Khúc Lại cũng rất kiên định, nhưng ra nguyên nhân.

      “Xin lỗi, ra em và hề có chút quan hệ nào!” Lam Tạp lạnh lùng mà , đứng dậy, cũng quay đầu lại mà rời .

      Người
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 193.4:

      Editor: Puck

      Khúc Lại biết chuyện này thể tìm người khác tình nguyện rồi, hơn nữa thể ích kỷ như thế, trong lòng hiểu ràng chuyện này thành tất nhiên, trong lòng chỉ cảm thấy buồn bã.

      Lam Tạp dĩ nhiên biết ý tưởng lần này của Khúc Lại, lần này quyết tâm vùng núi nghèo khó, cho dù ai khuyên cũng vô dụng.

      Thiên Ca Tuệ và Già Đại nghe xong lời Tạp Tạp , đều rất lý trí suy nghĩ, tiếp tục nhiều.

      “Tạp Tạp, cầu cầm theo đèn pin năng lượng mặt trời cầm tay của tớ này, ban ngày đặt dưới mặt trời sạc là điện là được rồi, ánh đèn rất mạnh, bị cúp điện còn có thể mang ra chiếu sáng.” Đây là giọng Thiên Ca Tuệ.

      “Tạp Tạp, cậu mang theo cả máy ảnh Canon SLR này của tớ, chụp nhiều hình chút mang về, mỗi ngày đều phải chụp, sang năm mang về cho chúng tớ xem.” Đây là giọng Già Đại.

      “Tạp Tạp, cậu mang cả Ipad này của tớ, bên trong có ít game offline, buổi tối lúc nhàm chán cậu có thể mang ra chơi chút.”

      “Tạp Tạp, mang theo nhiều urgo thuốc cảm chút, ở đó chắc mua được những thứ này đâu?”

      “Tạp Tạp, mang theo nhiều quần áo và mũ, khăn quàng cổ, găng tay, túi nước ấm, trong núi khẳng định rất lạnh.”

      “Tạp Tạp, trong núi chắc chắn mua được đồ ăn, cậu nhất định phải mang theo nhiều chút, ví dụ như bánh bích quy, đậu phộng tẩm đủ vị, kẹo bơ socola...”

      ...

      Hai người cứ tớ câu cậu câu, phối hợp vô cùng ăn ý.

      Lam Tạp mím chặt môi, nước mắt trong suốt đảo quanh trong hốc mắt, lại cố nén để cho nó rơi xuống, các bạn của , nghĩ chu đáo vì như thế.

      Buổi tối, hai người cũng bắt đầu hành động, sắp xếp đầy ba cái vali lớn, nếu phải Lam Tạp cưỡng chế can ngăn, đoán chừng bốn vali, năm vali nhất định thành vấn đề.

      Sáng hôm sau, ba người khó có được dậy sớm, cùng căn tin ăn điểm tâm, bình thường mất mười phút giải quyết hôm nay dùng toàn bộ nửa giờ.

      Ba người trầm mặc , chậm rãi ăn phần điểm tâm của từng người.

      Sau đó, đưa Tạp Tạp lên xe.

      Sắp tới lúc chia tay, Thiên Ca Tuệ và Già Đại cuối cùng nhịn được nữa, ôm Lam Tạp gào khóc, ra riêng gì bởi cậu ấy vùng núi, hơn nữa là vẻ buồn bã lúc chia tay, bốn năm cùng tiến cùng lùi, ba người sớm tốt đẹp giống như chị em thân mật khăng khít, bây giờ lại phải tách ra thời gian dài như vậy, khó có thể thích ứng.

      Năm tư, là thời gian khiến người ta đau buồn, giống như bài hát “Tạm biệt” của Trương Chấn Nhạc hát:

      Tôi sợ tôi có cơ hội

      tiếng tạm biệt với bạn

      Bởi vì có lẽ lập tức thấy được bạn

      với bạn tiếng tạm biệt

      Ngày mai tôi phải rời

      Rời xa nơi quen thuộc với bạn

      Phải chia lìa

      Nước mắt tôi rơi xuống

      Tôi nhớ mãi quên khuôn mặt của bạn

      Tôi quý trọng những kỷ niệm với bạn die ennd kdan/le eequhyd onnn

      Những thứ này ở trong lòng tôi vĩnh viễn xóa

      Tôi thể đồng ý với bạn

      Tôi có cơ hội trở về hay

      quay đầu lại

      quay đầu lại để tiếp

      ...

      Khi hai cậu ấy khóc, Lam Tạp nhịn nước mắt. Nhưng khi ngồi lên xe, khoảnh khắc khi xe chạy, nhìn ra ngoài cửa sổ cũng nhịn được nữa mà nước mắt tuôn trào, ướt gương mặt, ướt váy, xuống vào trong lòng .

      Tất cả nơi này đều là kỷ niệm trân quý của , nơi ngây người bốn năm, chị em chung sống bốn năm, cứ tách ra như vậy, trong lòng sao có thể
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 194: thể nào, sức quyến rũ của giảm xuống thẳng tắp sao?

      Editor: Puck

      Trong thành thị lớn, ngựa xe như nước, mỗi cá nhân mang đủ sắc thái lại mấy giờ đường, bận rộn trôi qua cuộc sống ngày qua ngày.

      Đổng Yên từng dự đoán vô số lần tình huống gặp lại Bùi Phóng, ở trong thương trường, ở đường cái, ở trong nhà hàng hay còn ở những chỗ khác?

      nghĩ đến ngày này tới nhanh như vậy, cũng kịch tính như vậy.

      Buổi chiều chủ nhật, Lục Kiều Thâm gọi điện thoại cho , buổi tối phải tham gia bữa tiệc, vừa đúng thiếu bạn đồng hành nữ, hỏi có rảnh rỗi hay ?

      Ngay lúc đó vừa đúng dạo phố chung với Tuệ Tuệ, nghe thấy lời này hơi ngây ngốc, mặc dù mình và ta ăn cơm vài lần, nhưng cũng chính thức lui tới, tối nay như vậy là có ý gì?

      Thuần túy coi là bạn đồng hành nữ hay là...

      “Đồng ý, đồng ý !” Thiên Ca Tuệ ở bên cạnh mãnh liệt nháy mắt, vẫn có chút ấn tượng tốt với người đàn ông tên Lục Kiều Thâm kia, rất trầm ổn hướng nội, rất có khí chất của người đàn ông thành thục, mặc dù bì nổi với ông xã , chỉ có điều cũng kém!

      Lại quan hệ của ta và trai cũng tệ, nếu dám bắt nạt Yên nhi, xem trừng trị ta như thế nào!

      “Ừ, được.” Cuối cùng, Đổng Yên vẫn đồng ý.

      Giác quan thứ sáu của luôn mẫn cảm tinh tế, khoảng thời gian này khi chung đụng cũng cảm thấy Lục Kiều Thâm thích , mà cũng có chút thích . dfienddn lieqiudoon

      Cho dù cuối cùng như thế nào, luôn phải nếm thử lần mới biết được.

      Sau khi trải qua lần tình cảm thất bại, trong lòng có bao nhiêu đau thương, dám bước ra bước quá lớn, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí canh chừng tim của mình.

      thôi, chọn lễ phục , bảo đảm tối nay Yên nhi tươi đẹp lấn át toàn trường, khiến Lục Kiều Thâm nhìn thấy mà trợn tròn mắt.” Thiên Ca Tuệ lôi kéo tay Đổng Yên tới trung tâm thương mại.

      “Tớ vẫn cảm thấy khiêm tốn chút tốt hơn, quá lộ liễu thành giọng khách át giọng chủ.” Đổng Yên mặc cho Tuệ Tuệ kéo mình về phía trước.

      “Yên nhi ngốc, sao cậu biết chủ nhân tối nay phải là cậu.” Thiên Ca Tuệ cười đến hơi xấu xa.

      Đổng Yên oán hận nhéo cái lên tay Tuệ Tuệ, “Ai bảo cậu giễu cợt tớ! ấy tham gia bữa tiệc, cũng phải tổ chức tiệc, tớ nghe rất ràng.”

      Thiên Ca Tuệ bị đau nhếch miệng: “Cậu xem cậu , lộ ra nguyên hình đó, còn có ý với người ta, nghe được ràng như thế.”

      Sau khi xong còn rất dứt khoát nhảy ra, cười náo loạn giống như trước kia.

      “Con mẹ này! Cậu đứng lại đó cho tớ!” Đổng Yên đuổi theo, nick name “ nàng chết bầm kia” giữa hai người đổi thành “Con mẹ này”, dù sao mọi người đều
      [​IMG]
      Nghe được từ chối mình, tức giận kiềm chế cả đêm của Lục Kiều Thâm rốt cuộc bộc phát, hơi lựa lời mà , “Em và Bùi Phóng trước kia là người đúng ? Trong lòng em còn nghĩ đến cậu ta? Còn nhớ mãi cậu ta quên? Sớm biết thế ban đầu em nên tóm chặt lấy cậu ta buông! Cần gì phải tới trêu chọc ? Trêu chọc cũng thôi ! Em lại còn thích lừa mình dối người! Làm như vậy có ý tứ gì?”

      Đổng Yên hạ mí mắt, lông mi run rẩy, lời nào cũng cãi lại.

      thừa nhận cho đến bây giờ mình vẫn thể hoàn toàn quên Bùi Phóng, nhìn thấy trong lòng kiềm chế được mà xao động, cho dù còn bất kỳ chờ mong và say đắm với , nhưng thân thể giác quan của vẫn cách nào quên nhanh như vậy, tình cảm sáu năm, phải quên là có thể hoàn toàn quên được.

      Huống chi những năm kia, là người đàn ông duy nhất trong sinh mệnh của , là trụ cột tinh thần của , là người mà thích nhất, là người đàn ông mà bằng lòng cầm tay cả đời.

      Cho dù quyết định quên, vẫn phải cần thời gian.

      có thể tiếp nhận nụ hôn của Lục Kiều Thâm, nhưng vẫn còn bài xích thân thể đụng chạm theo bản năng, bởi vì phải là đôi tay quen thuộc kia của mình, trong lòng tự chủ mà sợ, muốn tách rời ra.

      Ý tưởng của đàn ông và phụ nữ luôn giống nhau như vậy, Lục Kiều Thâm là người cực kỳ thông minh, tên bữa tiệc gợn sóng tầm thường giữa bạn và Bùi Phóng khiến cho nhận thấy được quan hệ trước kia của hai người nhất định đơn giản.

      Ghen tức sinh ra trong nháy mắt, nhưng tự chủ của rất mạnh, đường kiềm chế đến trước cửa nhà Đổng Yên, nhịn được nữa rồi, giữ chặt cằm của hôn quên mình, tay tự giác đưa lên chỗ đẫy đà khiến cho người ta mơ tưởng viển vông.

      Nhưng từ chối khiến cho tự ái phái nam của lập tức bị đả kích, dưới cơn nóng giận ra lời làm tổn thương người.

      Sau đêm nay, hai người hoàn toàn rơi vào chiến tranh lạnh.

      Cũng tách rời khỏi cuộc sống của nhau, lại trở về vạch xuất phát.

      Mặc dù bọn họ tiến vào chiến tranh lạnh, nhưng sáng ngày hôm sau trang đầu tạp chí giải trí, vẫn là hình tối hôm qua bọn họ ôm nhau thân mật trong bữa tiệc, hai người liếc mắt đưa tình, là trai tài sắc đôi người ngọc.

      Vì vậy, các nam nữ bát quái thành phố W lại bắt đầu bàn luận ầm ĩ về người phụ nữ tên Đổng Yên này.

      Buổi sáng khi Thiên Ca Tuệ đưa hai con trai nhà trẻ, ở đường thuận tay mua tờ báo, sau khi thấy hai bóng dáng quen thuộc trang đầu, nhịn được kêu lên: “Trời ạ! Trời ạ! Tiến triển được thần tốc như
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :