1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 184: Thói quen, là hậu di chứng * rất đáng sợ

      Editor: Puck

      (*) hậu di chứng: ảnh hưởng còn lưu lại.

      Chỉ sau tuần lễ, Thiên Ca Tuệ tới đâu cũng bị mọi người chỉ chỏ, bàn luận gả cho ông xã tốt, kinh khủng hơn còn có phóng viên canh ở trường học của , là định phỏng vấn – về hôn nhân giữa và Úy Nam Thừa.

      Cũng đều bị từ chối từng người, càng thêm hạ tối hậu thư cho ông xã, xảy ra kiện này, về sau kể cả hôn cũng cho!

      Úy Nam Thừa bất đắc dĩ, chỉ đành phải sử dụng thủ đoạn lôi đình *, sau tuần lễ, bên Thiên Ca Tuệ hoàn toàn yên tĩnh, khôi phục cuộc sống yên tĩnh lúc trước, chỉ có điều ánh mắt bạn học nhìn giống trước, có vợ có chồng!

      (*) lôi đình: cơn giận dữ dội, ví với nổi giận

      cũng thèm để ý những chuyện này, dù sao bao lâu nữa ra ngoài thực tập, nhắm mắt làm ngơ.

      Đổng Yên cũng quay về thành phố W làm việc, dựa vào điều kiện bản thân tốt và cố gắng thành công nộp đơn đến đài truyền hình thành phố, mặc dù trước mắt phải là chủ biên, nhưng tin tưởng mình ngày nào đó ngồi lên vị trí kia. Bởi vì... Người kia từng khích lệ mình, chỉ cần chăm chỉ cố gắng, sợ thực được nguyện vọng.

      là như vậy đúng ? muốn chứng minh quan điểm này, muốn chứng minh cho người kia nhìn thấy, để cho hối hận với lựa chọn của mình, hay là...

      Ngay cả chính cũng ràng lắm, chỉ có thể mượn công việc bận rộn quên mất những chuyện kia.

      Ngồi xe bus trở về, nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe miệng nhếch lên nụ cười khổ, năm này quá ngắn, rất nhiều chuyện như ký ức hãy còn mới mẻ, hình như từng nơi đều có thể khiến cho nhớ tới quá khứ ngọt ngào của hai người.


      Đưa tay vuốt tóc bị gió thổi loạn, ánh mắt có tiêu cự mà nhìn chằm chằm vào từng cảnh vật nhanh chóng quay ngược ngoài cửa sổ, ánh mắt sáng của hơi hoa,
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 185: Mẹ, mẹ làm rối loạn kiểu tóc của con

      Editor: Puck

      Thiên Ca Tuệ và Đổng Yên mỗi người dắt tay bé vào nhà hàng “Bình Tuyền”, nữ nhân viên phục vụ biết Học Học và Tập Tập là cặp đôi sinh đôi đáng , cười híp mắt chào hỏi hai đứa.

      Học Học và Tập Tập cũng rất lễ phép chào hỏi dì, vẻ mặt cùng giọng vô cùng đáng trong nháy mắt giết mảng lớn.

      Thiên Ca Tuệ sớm thành thói quen với sức quyến rũ thể đỡ được của con trai, vuốt vuốt tóc của con trai, lập tức đưa tới oán trách của hai đứa, “Mẹ, mẹ làm rối loạn kiểu tóc của con.” Hai chân mày Học Học cau lại giống như hai con sâu róm.

      “Tập Tập, con có cảm thấy tóc trai con lại dài ra ?” Thiên Ca Tuệ nghiêng đầu hỏi con trai bên cạnh.

      Tập Tập còn chưa lên tiếng, Học Học mím miệng giả khóc: “Mẹ, con muốn hiệu cắt tóc.” Trong giọng tràn đầy uất ức, mẹ xấu nhất rồi, mỗi lần đều cắt tóc bé và em trai ngắn ngủn, khó coi chết được, nhưng mẹ lại nhìn như vậy rất có tinh thần! Hu hu ~~~~

      Vừa khóc vừa trốn sang bên cạnh mẹ nuôi, tội nghiệp níu lấy áo Đổng Yên.

      “Tuệ Tuệ, cậu bình thường chính là giáo dục đứa như thế nào à?” Đổng Yên nhìn dáng vẻ đáng thương của Học Học, nhịn được trừng mắt về phía Thiên Ca Tuệ.

      “Có vấn đề gì ?” Thiên Ca Tuệ tỏ vẻ hiểu, Học Học và Tập Tập chính là bị mấy người ông nội bà nội và ông ngoại bà ngoại nuông chiều quá lợi hại, mới có thể nghiêm nghị chút với hai đứa, đây cũng vì tốt cho hai đứa.

      Đổng Yên liếc nhìn cậu ấy, chế nhạo : “ ra Học Học và Tập Tập biết điều hiểu chuyện như vậy đều do cha chúng dạy, chính cậu còn là đứa con nít chưa lớn...”

      “Yên nhi thối! chơi chèn ép người như vậy! Dù sao tớ mới là người khổ cực nhất! Thừa cả ngày đều bận rộn công việc, nào có thời gian mang đứa ra ngoài chơi.” Thiên Ca Tuệ thuận theo kêu lên.

      “Vậy cậu cũng thể uy hiếp đứa bé.” Đổng Yên oán hận.

      “Tớ nào có!”

      ...

      Trong lòng Học Học và Tập Tập đều thầm thở phào nhõm, mẹ nuôi (dì Yên) thành công dời chú ý của mẹ, hu ra!

      Hai người vừa vừa cãi vã, theo phục vụ xuyên qua hành lang đến phòng bao.

      Trong này lắp đặt thiết bị theo phong cách mùi vị Nhật Bản, cây, trúc, cỏ, đá khắp nơi đều có thể thấy được, nhất là gỗ thô và cây trúc, mùi vị thanh tân nhã nhặn của chúng thấm vào ruột gan, làm cho thị giác của người ta có hưởng thụ nhàng khoan khoái.

      Cửa hàng rào, bình phong cao cỡ nửa người, Tatami... cùng với Nhật Bản mặc kimono, đạp guốc gỗ “Cộc cộc cộc” mà sàn nhà bằng gỗ, mỗi kiểu đều lộ ra phong tình Nhật.

      Đột nhiên, trong phòng bao phía trước truyền đến tiếng cười quen thuộc, Thiên Ca Tuệ bước nhanh tới kéo cửa gỗ ra.

      Mấy người bên trong đều sửng sốt sững sờ, cùng nhau nhìn ra ngoài cửa.

      “Tuệ Tuệ?” Thiên Chỉ Dương ôm Nhật Bản uống rượu, cửa đột nhiên bị kéo ra, chuẩn bị mắng người, ai lại lễ phép như vậy quấy rầy Thiên Chỉ Dương uống rượu!

      , Lăng, hai tự nhiên!” Thiên Ca Tuệ u , hai người này lại chạy tới đây tán ! Nhất là trai, quá đáng! Giấu chị Đông Nhi mò mẫm lẫn vào!

      “Cậu, chú Quế.” Học Học và Tập Tập trăm miệng lời gọi, như con cá trạch chui vào trong ngực cậu.

      Thiên Chỉ Dương “Khụ” tiếng để cho hai người phụ nữ Nhật Bản ra ngoài, biết Tuệ Tuệ vẫn hy vọng và Đông Nhi kết hôn, cho nên gần đây canh chừng cực kỳ chặt chẽ.

      Những người phụ nữ kia nghe hiểu tiếng Trung Quốc, nhìn người phụ nữ tức giận đùng đùng ngoài cửa và hai bé sinh đôi đáng , còn tưởng rằng bà xã của người đàn ông này mang theo đứa tìm tới, vội vàng đứng dậy cúi đầu ra ngoài.

      “Tuệ Tuệ, Yên nhi, vào ngồi .” Quế Bá Lăng kêu hai vào, cũng kêu phục vụ lấy thêm bốn đôi đũa, lại thêm vài món ăn.

      Thiên Ca Tuệ trợn mắt nhìn trai, ngồi vào bên cạnh , Đổng Yên cũng ngượng nghịu, ngồi vào bên cạnh Quế Bá Lăng.

      “Mẹ, con muốn ăn mực viên.” Tập Tập chỉ viên tròn trịa bàn, giọng mềm dẻo khiến cho người ta mềm lòng.

      “Nào, cậu gắp cho con ăn.” Thiên Chỉ Dương duỗi cánh tay dài, cầm xâu mực viên, dùng đũa gỡ thả vào trong chén Tập Tập.

      Vẫn quên hỏi Học Học, “Học Học, muốn ăn cái gì?”

      “Bây giờ con đói bụng, con muốn uống ca.”

      “Con nít nên uống nhiều ca, nghe lời mẹ, uống nước trước.” Thiên Ca Tuệ nghĩ ra đứa này di truyền từ ai, sao lại thích uống ca như vậy, và Thừa đều thích uống nước có ga.

      Học Học chu cái miệng nhắn, cực kỳ vui.

      “Học Học, uống nước trái cây được ?” Đổng Yên dịu dàng nhìn con
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 186: , hèn mọn Lolita?

      Editor: Puck

      Itou Xuyên Nại chỉ ngồi chút rồi cáo từ, vốn chỉ hơi nghi vấn với người phụ nữ và con trai sinh đôi trong miệng các ấy, nếu biết cũng nên quấy rầy nữa.

      sớm biết chuyện Nại thích Dương quân, cũng phản đối, bởi vì rất xứng đôi!

      , trừ Itou Nại ra, có giấu riêng hồng phấn tri kỷ gì khác ?” Thiên Ca Tuệ tỏ vẻ nghiêm túc nhìn trai.

      “Tuệ Tuệ em nghĩ nhiều rồi, vẫn coi Nại như em , bé còn hơn em hai tuổi.” Thiên Chỉ Dương vội vàng giải thích.

      “Cái gì? Còn hơn em hai tuổi! , hèn mọn Lolita!”

      “Mẹ, cái gì gọi là hèn mọn Lolita?” Tập Tập ngẩng đầu lên hiểu hỏi.

      “Tập Tập ngoan, chính là hình dung ông chú bắt nạt .” Thiên Ca Tuệ cười đến mặt sáng rỡ với con trai, khóe mắt lại trầm liếc nhìn trai.

      Tập Tập “Nha” dài tiếng, tỏ vẻ hiểu , sau đó tròng mắt y hệt thủy tinh đen nhìn về phía cậu.

      Thiên Chỉ Dương bị Tuệ Tuệ và Tập Tập xướng họa làm cho sặc, “Lộn xộn cái gì! trai em là người như vậy sao? sao có thể xuống tay với như vậy được!”

      Quế Bá Lăng ở bên cạnh cười trộm, chỉ sợ thiên hạ loạn bồi thêm câu, “Tiểu Nại người ta lần này đuổi tới Trung Quốc rồi đó ~”

      “Tiểu Quế tử! Cậu tự đâm đầu vào chỗ chết có phải !” Thiên Chỉ Dương nhe răng nhếch miệng về phía cậu ấy.

      , thể bắt nạt chị Đông Nhi như vậy! Chị Đông Nhi đau lòng.”

      “Tuệ Tuệ, giữa và chị Đông Nhi có gì cả, chị có cảm giác đó, điểm này trong lòng chị đều biết , nếu như ấy gặp được người mình thích, để ấy rời .” Thiên Chỉ Dương cảm thấy nếu ràng, chỉ sợ Tuệ Tuệ dễ dàng từ bỏ ý đồ.

      Thiên Ca Tuệ rất buồn bực bới bới tóc, sao như vậy, hai cũng như vậy? Chẳng lẽ chút đùa giỡn cũng có?

      hồi trầm mặc, vẫn là Quế Bá Lăng phá vỡ cục diện bế tắc, “Nếu thúc đẩy, trinh cũng thành đàn bà rồi! Nhanh lên!”

      Đổng Yên mím môi mân mê đũa, trong lòng vẫn nghĩ tới, tình là cái gì? Hai người nhau chính là tình sao? Hay cột chặt hai người vào chỗ mới chính là tình ?

      Trong bữa tiệc lại có vị khách tới thăm, Lục Kiều Thâm – tổng giám đốc điều hành khách sạn Missha, mánh khóe và kiên quyết phải người bình thường có thể so sánh, bình thường ít kiệm lời, để lộ tài năng.

      Tốt nghiệp đại học cái nhận lấy công ty nhà mình, dưới quản lý của , thành tựu của khách sạn Missha phát triển ngừng, càng thêm tiến vào chiếm giữ nhiều thành thị lớn ở Trung Quốc, quy mô càng ngày càng mở rộng.

      Tuổi tương
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 186: , hèn mọn Lolita?

      Editor: Puck

      Itou Xuyên Nại chỉ ngồi chút rồi cáo từ, vốn chỉ hơi nghi vấn với người phụ nữ và con trai sinh đôi trong miệng các ấy, nếu biết cũng nên quấy rầy nữa.

      sớm biết chuyện Nại thích Dương quân, cũng phản đối, bởi vì rất xứng đôi!

      , trừ Itou Nại ra, có giấu riêng hồng phấn tri kỷ gì khác ?” Thiên Ca Tuệ tỏ vẻ nghiêm túc nhìn trai.

      “Tuệ Tuệ em nghĩ nhiều rồi, vẫn coi Nại như em , bé còn hơn em hai tuổi.” Thiên Chỉ Dương vội vàng giải thích.

      “Cái gì? Còn hơn em hai tuổi! , hèn mọn Lolita!”

      “Mẹ, cái gì gọi là hèn mọn Lolita?” Tập Tập ngẩng đầu lên hiểu hỏi.

      “Tập Tập ngoan, chính là hình dung ông chú bắt nạt .” Thiên Ca Tuệ cười đến mặt sáng rỡ với con trai, khóe mắt lại trầm liếc nhìn trai.

      Tập Tập “Nha” dài tiếng, tỏ vẻ hiểu , sau đó tròng mắt y hệt thủy tinh đen nhìn về phía cậu.

      Thiên Chỉ Dương bị Tuệ Tuệ và Tập Tập xướng họa làm cho sặc, “Lộn xộn cái gì! trai em là người như vậy sao? sao có thể xuống tay với như vậy được!”

      Quế Bá Lăng ở bên cạnh cười trộm, chỉ sợ thiên hạ loạn bồi thêm câu, “Tiểu Nại người ta lần này đuổi tới Trung Quốc rồi đó ~”

      “Tiểu Quế tử! Cậu tự đâm đầu vào chỗ chết có phải !” Thiên Chỉ Dương nhe răng nhếch miệng về phía cậu ấy.

      , thể bắt nạt chị Đông Nhi như vậy! Chị Đông Nhi đau lòng.”

      “Tuệ Tuệ, giữa và chị Đông Nhi có gì cả, chị có cảm giác đó, điểm này trong lòng chị đều biết , nếu như ấy gặp được người mình thích, để ấy rời .” Thiên Chỉ Dương cảm thấy nếu ràng, chỉ sợ Tuệ Tuệ dễ dàng từ bỏ ý đồ.

      Thiên Ca Tuệ rất buồn bực bới bới tóc, sao như vậy, hai cũng như vậy? Chẳng lẽ chút đùa giỡn cũng có?

      hồi trầm mặc, vẫn là Quế Bá Lăng phá vỡ cục diện bế tắc, “Nếu thúc đẩy, trinh cũng thành đàn bà rồi! Nhanh lên!”

      Đổng Yên mím môi mân mê đũa, trong lòng vẫn nghĩ tới, tình là cái gì? Hai người nhau chính là tình sao? Hay cột chặt hai người vào chỗ mới chính là tình ?

      Trong bữa tiệc lại có vị khách tới thăm, Lục Kiều Thâm – tổng giám đốc điều hành khách sạn Missha, mánh khóe và kiên quyết phải người bình thường có thể so sánh, bình thường ít kiệm lời, để lộ tài năng.

      Tốt nghiệp đại học cái nhận lấy công ty nhà mình, dưới quản lý của , thành tựu của khách sạn Missha phát triển ngừng, càng thêm tiến vào chiếm giữ nhiều thành thị lớn ở Trung Quốc, quy mô càng ngày càng mở rộng.

      Tuổi tương
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 187: Bà xã, chúng ta thiếu tiền

      Editor: Puck

      Ánh mắt của nhiều người đàn ông ở đây nhìn như vậy, giống như muốn ăn tươi nuốt sống , khiến cho vô cùng khó chịu, trong lòng nén lửa giận ngùn ngụt, cho đến khi thấy người đàn ông đặt tay lên eo hoàn toàn bộc phát!

      tới ép buộc ôm eo Già Đại, bá đạo tuyên bố, “Tiên sinh, ấy là bạn của tôi.”

      Ý tứ rất ràng: có thể lăn rồi!

      Người đàn ông kia rất biết điều mà tránh ra, dù sao ánh mắt của người đàn ông trước mắt quá mức kinh khủng, giống như muốn giết mình.

      có ý gì!” Già Đại tránh khỏi tay , lạnh lùng mà .

      Nếu phải cũng ghét người đàn ông kia, muốn mau sớm thoát khỏi ta, mới vừa rồi cũng phối hợp với Quế Bá Lăng diễn màn kia.

      Quế Bá Lăng nhìn lên nhìn xuống đánh giá lần, “Đây là cách ăn mặc của sinh viên cần có sao? Ăn mặc lộ liễu như vậy!”

      “Tôi mặc quần áo gì có bất cứ liên quan gì đến !” Giọng Già Đại lạnh lùng, người đàn ông khốn kiếp này, tại sao để ý đến chuyện của mình! Tại sao có thể sau khi lấy đêm đầu tiên của lại ra lời tổn thương người như vậy!

      “Em cố ý ăn mặc tới quyến rũ đàn ông như vậy sao?” Quế Bá Lăng cảm giác dây thần kinh kia của mình nhất định bị nối sai rồi, ra lời nghĩ đằng làm nẻo, họa từ trong miệng mà ra.

      Già Đại vốn cho rằng người đàn ông này ghen, nhưng tại sao lời từ trong miệng ra lại khó nghe như vậy? Cái gì gọi là quyến rũ đàn ông? Hôm nay tới đây chỉ vì đáp ứng lời mời của họ mà thôi, làm bạn đồng hành của ấy thôi.

      Kết quả vừa mới tiến vào, họ bị đám người kéo xã giao, bỏ lại mình ở đây, còn bị người đàn ông hèn mọn đến gần, ghê tởm hơn chính là đụng phải người đàn ông khốn kiếp này, nhìn đến mình lại tức giận cành hông!

      ra lời vẫn còn khó nghe như vậy!

      “Vậy cũng liên quan đến !” Giọng điệu Già Đại càng thêm ác liệt.

      Trong lòng Quế Bá Lăng chỉ có ý niệm: Người phụ nữ đáng giận này! lại dám thừa nhận!

      Giận đến làm ra chuyện ngay cả mình cũng nghĩ đến –

      Lại cường hôn Già Đại rồi!

      nụ hôn hung dữ mạnh mẽ mà điên cuồng, truy đuổi, phòng thủ, ngay cả mùi máu tươi trong miệng cũng để ý đến, cho đến khi khóe miệng dính vào giọt nước mắt mặn mặn, mới ý thức được mình hơi quá đáng.

      Ngơ ngác buông ra, đợi xin lỗi, trai đẹp mặc âu phục màu trắng tới đây rồi, ôm Già Đại mặt đầy nước mắt vào trong ngực, hung dữ nhìn chằm chằm, dùng tiếng Nhật tiêu chuẩn : “Ngài khỏi có gan quá lớn rồi đấy, người
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :