1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 179: càng muốn... Ăn em

      Editor: Puck

      Nhìn lại người kia, động tác ăn canh khiếp người.

      Từ từ thổi nguội, dịu dàng dùng khóe môi chạm thử, sau đó ngụm nuốt vào, ánh mắt nhìn chớp, giống như uống... Là vậy...

      Cả người Thiên Ca Tuệ rùng mình cái, tròng mắt khẽ híp lập tức mở ra, bưng ly nước Winnie the Pooh lên yên lòng uống nước trái cây, vừa uống vừa thỉnh thoảng nhìn người đàn ông đối diện, trong đầu nhanh chóng xoay chuyển làm thế nào để thoát khỏi nanh vuốt ma quỷ?

      Tối hôm qua mệt mỏi đến sắp rã rời, cho đến bây giờ tê tê dại dại, nếu như lần nẵ sáng mai cũng đừng nghĩ lên lớp, riêng gì Già Đại và Tạp Tạp châm biếm , những giáo sư kia cũng tìm ra cái đuôi của .

      Ở bước ngoặt cuối cùng này, cũng muốn chọc chút phiền toái cần thiết.

      “Ưmh, em ăn no cũng uống no rồi, trường học trước đây.” Thiên Ca Tuệ để ly nước Winnie the Pooh xuống, chuẩn bị đứng dậy.

      còn chưa ăn no.” Giọng người nào đó uất ức, ánh mắt càng thêm nhìn thẳng vào bà xã mình.

      Thiên Ca Tuệ nuốt ngụm nước bọt, chơi dụ dỗ người như vậy!

      “Cái đó, cái đó, trong nồi cơm điện còn cơm, múc thêm chút .”

      càng muốn... Ăn em!” khóe miệng Úy Nam Thừa còn dính tầng canh xương củ sen, trong mắt là vẻ xấu xa khiếp người.

      “Lộp bộp” tiếng, nhịp tim của Thiên Ca Tuệ lạc nửa nhịp, mắt to như sương mù nhìn chằm chằm vào tầng bọt mép khóe môi ông xã, tự chủ được liếm liếm cánh môi.

      Vẻ quyến rũ xấu xa trong mắt Úy Nam Thừa lại sâu thêm
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 180: cho phép lấy em ra so sánh với các ta!

      Editor: Puck

      Thiên Ca Tuệ xấu hổ trợn mắt nhìn hai bạn, “Buổi trưa tụi tớ có dậy ăn cơm.”

      đánh khai, ha ha ha...” Già Đại che miệng cười đến rất vui vẻ, ngay cả Lam Tạp cũng cười đến bả vai run run.

      “Hừ... Hai nhóc hư! Có đau hay vẫn lưu lại cho chính các cậu trải nghiệm , hừ hừ! Chẳng lẽ các cậu còn là...” Câu sau cùng, đến lượt Thiên Ca Tuệ chế nhạo bai người rồi.

      Lam Tạp lẩm bẩm miệng oán hận nhìn thoáng qua, trong mắt Già Đại thoáng qua vẻ được tự nhiên, ngay sau đó khôi phục, đêm đầu tiên của mình sớm cho tên đàn ông khốn kiếp kia!

      Thiên Ca Tuệ ngược lại phát ra khác thường trong mắt Già Đại, bởi vì biết Già Đại vẫn chưa có bạn trai, cho nên rất tự nhiên đặt ấy vào hàng ngũ trinh.

      Lại gần bên cạnh Lam Tạp, mặt nghiêm túc hỏi: “Tạp Tạp, cậu và Khúc Lại rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      Già Đại cũng bu lại, ban đầu bọn họ cực kỳ tán thành và ủng hộ chuyện Tạp Tạp Khúc Lại, thích theo đuổi, có gì lớn. Nhưng mà đến bây giờ, thái độ của hai người bọn họ bắt đầu lay động, dù sao ba năm này Tạp Tạp trôi qua quá khổ, thầm nhủ trong lòng suy nghĩ chỉ có mình Khúc Lại, nhưng vĩnh viễn chiếm được bất kỳ đáp lại nào.

      đáng giá.

      Cho tới bây giờ Tạp Tạp đều rất ưu tú, riêng gì là người nổi bật trong học tập trong lớp, vóc người cũng dễ nhìn, đó là nữ sinh thoạt nhìn rất thoải mái rất tinh thần tràn trề sức sống, còn có tính cách sảng khoái và sáng rỡ của riêng Sơn Đông, nhiệt tình giúp người, tâm địa lương thiện.

      Nhưng mà lại bởi vì Khúc Lại, giữa hai chân mày luôn nhuốm tầng ưu thương nhàn nhạt, làm cho người ta đau lòng.

      “Giữa tớ và ấy trừ quan hệ thầy trò ra, cái gì cũng có rồi.” Giọng Lam Tạp bình tĩnh đến khiến cho người ta nghe ra buồn vui.

      Nhưng Tuệ Tuệ và Già Đại đều hiểu, Tạp Tạp chính là chân chính tâm ý nguội lạnh, gần đây Khúc Lại và người phụ nữ tên Tần Hoài lui tới mật thiết, cả trường học cũng biết chuyện này, Lam Tạp hoàn toàn trở thành trò cười.

      “Tạp Tạp, nếu như quá cực khổ, tớ ủng hộ cậu buông tha, cõi đời này chỉ có Khúc Lại, nhưng cũng phải thể có ta.” Thiên Ca Tuệ cầm tay Lam Tạp.

      “Luôn chạy đuổi theo người, mệt chết , Tạp Tạp, đừng để cho mình quá mệt mỏi.” Già Đại từ từ thở dài.

      “Ừ, ừ...” Lam Tạp cắn chặt môi dưới, để cho mình bật khóc, bình thường luôn hết khả năng tới người kia, nghĩ tới, trước sau như mà cười nháo, cố giả bộ cười vui, nhưng trong lòng lại như gai đâm đau đớn dứt.

      Người khác có thể biết, nhưng Già Đại và Tuệ Tuệ biết. Có thể biết được bọn họ ở đại học, là may mắn của , có bạn bè như thế, còn cầu xin cái gì chứ?

      Đêm nay, Lam Tạp suy nghĩ rất nhiều, có lẽ nên bỏ qua, kiên trì nhiều năm như vậy, suốt đại học lòng của đều đặt ở người , lo lắng cho ; cao hứng dùm cho ; khóc cho ; cười cho ...

      Nhắm mắt lại, đầy trong đầu đều là bóng dáng của , chồng chất, xua được, người này giống như chất độc xâm vào ngũ tạng lục mạch của , để cho quên được nữa, cũng đả thương khiến cho thương tích khắp người.

      Khi nhìn thấy ngày ngày ra ra vào vào cùng người đẹp tài trí tên Tần Hoài đó, chuyện trò vui vẻ, lòng của giống như bị cây kiếm sắc bén nhọn đâm vào, đau như từng tấc từng tấc xé nứt.

      Buổi sáng hai tháng trước tỉnh dậy ở giường của giống như mới ngày hôm qua, chân lại mơ hồ, ra rất muốn ngay mặt hỏi , ràng thích em, tại sao còn quan tâm em? Em uống say rượu mắc mớ gì đến ? Tại sao phải đưa em về nhà ? Cho em hy vọng tại sao lại còn mạnh mẽ ném rơi em từ trời cao?

      dám hỏi, sợ đáp án chân chính khiến cho đất dung thân, ngay cả tôn nghiêm cuối cùng cũng mất .

      May mà còn hơn tháng nữa rời khỏi trường học, như vậy cũng gặp lại , muốn lựa chọn thôn trong núi xa xôi, cách xa tất cả nơi này, cách xa .


      Tiệc tối đón người mới qua , Thiên Ca Tuệ lui tới cũng mật thiết với Chương Duyệt, có lúc trường học có hoạt động gì đó, Thiên Ca Tuệ cũng tích cực tham gia, thay đổi hình tượng khiêm tốn thường ngày.

      cảm thấy mình sớm có tiếng tăm ở ngoài rồi, hai tháng cuối cùng này cũng cần thiết, có gì đáng kể lại nổi danh chút.

      Mà trải qua đêm đó khi Úy Nam Thừa ở dưới lầu kêu, mọi người cũng biết chuyện có bạn trai, người thổ lộ với cũng ít rất nhiều, hơn nữa gần đây mỗi sáng chuyển phát đưa hoa tươi đến trường học, huyên náo trường học mọi người đều biết.

      Cũng ước ao người bạn trai có tiền như , hào phóng như vậy, mỗi sáng sớm đều đưa tới bó hoa tươi danh quý đẹp đẽ, rất nhiều hoa gần như mua được ở Trung Quốc, đây cũng quá xa xỉ rồi!

      Trong lòng Thiên Ca Tuệ hiểu ông xã vẫn còn canh cánh trong lòng lời hôm đó dạy đứa bé , nếu thay đổi phong cách thường ngày tặng quà, cao giọng như vậy mà tặng hoa đến trường học.

      Nghe tư vị tràn đầy sương mai bó hoa tươi, chỉ cảm thấy mùi thơm tỏa ra khắp nơi, trêu tiếng lòng người, nhưng cũng tính toán cắm nó ở trong ký túc xá, bởi vì hạnh phúc của kích thích Tạp Tạp.

      muốn như vậy, cho dù ngoài mặt Tạp Tạp gì, nhưng biết cậu ấy đau lòng.

      Có lúc cảm thấy năm nay là năm hạn bất lợi, hai bạn tốt bên cạnh đều bị tình làm tổn thương, Bùi Phóng tên khốn kiếp chết tiệt kia lại vì lợi ích mà bỏ qua người bạn Yên nhi mến sáu năm! Có cơ hội gặp được cậu ta, nhất định phải hung hăng mắng cậu ta trận, con sói phụ lòng từ đầu đến đuôi!

      Còn có Khúc Lại, bình thường nhìn qua lịch , dáng vẻ chính trực làm gương sáng cho người khác, lại đả thương người trong vô hình, luôn như gần như xa với Tạp Tạp, chưa bao giờ cho lời ràng! Quả tức
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 181: Bà xã, tay cũng tê dại rồi, đau quá

      Editor: Puck
      “Con gọi điện thoại với Hoàng Hoàng tương đối nhiều.” Tập Tập với đôi mắt to vô tội nhìn chằm chằm vào mẹ, hiểu tại sao mẹ lại hỏi như thế.

      “A, vậy Cách Cách sao? Con thích em ấy ?” Thiên Ca Tuệ ngược lại rất thích bé Cách Cách kia, nếu như Tập Tập có thể có phát triển gì đó với con bé ngược lại tệ ~(*00*)

      hoàn toàn quên mất con trai bây giờ mới bốn tuổi, đứa bé bốn tuổi biết cái gì! ⊙﹏⊙

      “Thích ạ, nhưng mà thích giống như Hoàng Hoàng.”

      Nghe được Tập Tập “Thích”, Thiên Ca Tuệ vui mừng trong lòng, có thể kết thông gia với chị Phi Phi tốt, nghe được “Thích giống như Hoàng Hoàng”, vui mừng trong lòng nhất thời còn.

      “Mẹ, dâu có ý gì?” Giọng mềm mại của Tập Tập tràn đầy hiểu.

      —00—︱︱︱

      “Ờ ... dâu là.... Là chọn bà xã cho Học Học, sau khi lớn lên giống như cha mẹ vậy, kết làm vợ chồng.” Thiên Ca Tuệ khó khăn giải thích.

      “Mẹ, vậy mẹ cũng chọn bà xã cho con , muốn lấy mẹ làm tiêu chuẩn, những thứ khác con cần!” Trong giọng mềm dẻo của Tập Tập tràn đầy kiên định, trong mắt bé, mẹ đẹp nhất, cũng là tốt nhất.

      Thiên Ca Tuệ chỉ cảm thấy đổ mồ hôi như thác, rốt cuộc nên cảm thấy vui mừng hay cao hứng đây? Cúi người nhéo khuôn mặt nhắn của con trai, “Con trai ngoan, bây giờ con còn , chờ sau khi con lớn lên gặp bạn mà con thích, nhất định giống như mẹ.”

      đâu, Tập Tập chỉ thích mẹ.” Tập Tập cau đôi mày .

      Bé mới bốn tuổi, quả hiểu những chuyện này, đợi đến mười năm sau bé mới hiểu được những lời này của mẹ, cũng hiểu thế giới có bất kỳ người nào giống nhau như đúc, cho dù giống nhau như đúc, những phương diện khác cũng giống nhau, giống như bé và trai vậy.


      xe, Thiên Ca Tuệ ôm cánh tay ông xã, khuôn mặt nhắn hơi vểnh, môi đỏ mọng cong lên, “Thừa, Học Học và Tập Tập như vậy gọi điện thoại với bé , có tính là sớm !”

      Úy Nam Thừa giật giật chân mày, “Là hơi sớm, chính là bé nhà họ Thư em quen khi Venice lần trước?”

      “Ừ, ra Tinh Tinh là bé rất tốt, chỉ có điều Học Học và Mật Mật định dâu rồi? Dáng vẻ Học Học như vậy có vẻ quá lăng nhăng.” Thiên Ca Tuệ cau mũi .

      “Nào, xem chút.” Úy Nam Thừa rất nghiêm túc ôm đầu , nghiên cứu gì đó đó.

      “Làm gì?” Thiên Ca Tuệ trợn tròn cặp mắt, mặt hiểu.

      “Chậc chậc chậc, lại sợi tóc bạc, xem ra gần đây lòng em cũng tán loạn.” Úy Nam Thừa thở dài tiếng.

      Thiên Ca Tuệ lập tức hiểu ý, vung quả đấm định đánh , “Trứng thúi! Về sau chuyện của con trai giao toàn bộ cho , em mặc kệ rồi.”

      Sau đó lại khẩn trương hỏi, “Chỗ nào
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 182: Có đủ tư cách hay liên quan đến !

      Editor: Puck

      “Xin lỗi, sao chứ?” Thiên Ca Tuệ áy náy nhìn người phụ nữ bị mình đụng vào, rất tốt bụng mà định đỡ ta, nhưng ngờ bị ta hất tay ra.

      đường có thể mở to mắt ra ! biết bộ váy này của tôi trị giá bao nhiêu tiền sao!” Người phụ nữ kia tỏ vẻ tức giận mắng, bưng ly rượu chuẩn bị tìm bạn trai, kết quả người phụ nữ mắt nhìn đường này vọt tới, làm hại rượu đỏ trong tay tạt toàn bộ lên người mình.

      Thiên Ca Tuệ hơi vui với việc ta lễ độ, nhưng có thể do nhìn thấy váy trắng của người ta tràn đầy vết bẩn rượu đỏ, nên có ý định so đo với ta, đúng là có lỗi trước.

      “Xin lỗi, tôi phải cố ý, nếu tôi đền cho chiếc váy nhé?” Giọng Thiên Ca Tuệ chân thành.

      “Đền tôi chiếc váy? ngược lại dễ dàng! biết đây do ai thiết kế ? Toàn thế giới xem ra chỉ có chiếc như vậy! bồi thường nổi sao?!” Giọng người phụ nữ vút cao the thé vang lên.

      “Đắt nữa chúng tôi cũng bồi thường nổi!” Úy Nam Thừa tới ôm eo bà xã, giọng lẫm liệt .

      Tuệ Tuệ rất tốt có ý xin lỗi rồi, người phụ nữ này lại nhất quyết tha, để cho nhìn được, phải là chiếc váy sao? Còn có thứ Úy Nam Thừa bồi thường nổi sao?

      Vũ Huệ từ ở nhà ăn sung mặc sướng lớn lên, đương nhiên chịu nổi chút bực bội, tính khí đại tiểu thư rất nặng, hôm nay bị người phụ nữ xa lạ đụng vào, nhất định muốn gây khó khăn phen. Mặc dù người phụ nữ này ăn mặc rất quý giá, lấy thu hoạch ba tháng này của , trong danh viện * thành phố W dường như có người như vậy.

      (*) danh viện: thời xưa chỉ những người có danh vọng giới tính nữ (Nam gọi là danh lưu). Cho đến ngày nay, chỉ những người có quan hệ với giới quan lại quyền quý ở xã hội thượng lưu, hoặc thuần túy là người nổi tiếng, liên quan gì đến tác phong, tu dưỡng, đạo đức tài nghệ.

      Cho nên, khách khí.

      Nhưng mà lại biết người đàn ông trước mắt, là người trước mắt được xếp hạng người đàn ông hoàng kim còn độc thân ở trong nước thậm chí thế giới, giá trị con người cực lớn, ngay từ bốn năm trước khoa học kỹ thuật Úy Cốc thành công đưa ra thị trường Newyork ở Mỹ, mấy năm nay cổ phiếu cũng vững bước chân lên cao.

      Là đối thủ mà ngay cả cha cũng phải kính sợ ba phần, tuổi cậu ta còn trẻ mà có thủ đoạn và quyết đoán như thế, đúng là hậu sinh khả úy!

      Tại sao đột nhiên lại bảo vệ người phụ nữ này? phải chỉ là bạn đồng hành giới tính nữ * thôi sao? Có cần phải như vậy ? chuyện cũng càng thêm cay nghiệt.

      (*) Nguyên gốc: 女伴, có thể hiểu là bạn hoặc bạn cùng (đồng hành) giới tính nữ.

      ra là bạn mới của Úy
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 183: Tối nay trở về thành khai báo cho em!

      Editor: Puck

      “Tức chết em rồi! Bùi Phóng đáng chết! Vừa rồi em chỉ hận thể tát ta hai cái bạt tai! Lại vì người phụ nữ như vậy mà vứt bỏ Yên nhi!” Thiên Ca Tuệ nhe răng nhếch miệng về phía bóng lưng của Bùi Phóng.

      Úy Nam Thừa vỗ vỗ lưng , dịu dàng khuyên nhủ: “Ngoan, đừng tức giận, triệt để nhìn ràng người như vậy phải rất tốt sao? Dù sao cũng khiến cho người ta dễ chịu hơn sau khi kết hôn mà bị phản bội chút.”

      “Hừ! Em còn chưa tìm tính sổ!” Thiên Ca Tuệ xoay người thở phì phò nhìn ông xã chằm chằm.

      “Bà xã, vẫn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ trêu chọc đào hoa lung tung.” Úy Nam Thừa sờ lỗ mũi cái, trả lời rất thẳng thắn.

      “Giữ mình trong sạch mà còn thay bạn thường xuyên? Tối nay trở về thành khai báo cho em! Nếu , phạt ngủ chung với con trai!” Thiên Ca Tuệ đưa ngón tay dùng sức chọc chọc lồng ngực rắn chắc của ông xã, lông mày cau lại.

      Úy Nam Thừa lấy lòng cầm ngón tay của Tuệ Tuệ, đặt lên môi hôn, trong mắt dịu dàng chảy nước.

      màn này vừa lúc bị phóng viên có thâm niên chụp lại, để hôm sau lên trang đầu tạp chí giải trí.

      “Ôi ôi này! Hai người ở đây chơi trò ngọt ngào sao?” Thiên Chỉ Dương bưng ly rượu đỏ tới, trong mắt mang cười đảo tới đảo lui giữa hai người.

      Thiên Ca Tuệ vội vàng rút tay mình ra, tới bên cạnh trai khoác tay , vứt bỏ ông xã để ý đến, chọc cho Úy Nam Thừa có vẻ mặt oán phu *.

      (*) Oán phu: Người chồng oán giận

      , chị Đông Nhi đâu? phải chị ấy tới chung với sao?”

      “Em con nhóc thúi này! Chỉ biết nhớ chị Đông Nhi của em, cũng quan tâm đến trai em.” Thiên Chỉ Dương giống như khi còn bé gõ gõ trán em , nhưng ngờ Úy Nam Thừa bên cạnh vui, bà xã của chỉ có thể do mình động tay động chân, bất kỳ người đàn ông nào khác đều được!

      Rất lớn tiếng “Khụ” tiếng, nhờ vào đó đưa đến chú ý của hai người.

      Thiên Ca Tuệ liếc nhìn ông xã, để ý đến , tiếp tục ôm cánh tay trai, “, tình cảm của và chị Đông Nhi có gần thêm bước ? Có... Cái đó ?” Đôi mắt sáng lấp lánh còn giống như con mèo giảo hoạt.

      “Tuệ Tuệ, em bị làm hư rồi!” Thiên Chỉ Dương có điều ngụ ý.

      mau mà!” Thiên Ca Tuệ giống như quấn lấy trai mình.

      Thiên Chỉ Dương bị quấn lấy kiên nhẫn được, chỉ đành phải , “ có.”

      thừa nhận Phó Đông Nhi đúng là tốt, cũng là đối tượng rất tốt để làm bà xã, hiền lương thục đức, dịu dàng hào phóng, phong cách mỹ nữ điển hình, cho dù từ bất cứ phương diện nào đều rất tốt.

      Cũng biết tại sao, giữa hai người chính là xảy ra luồng điện, thử hôn , nhưng ngay khoảnh khắc khi hai đôi môi chạm vào nhau, chịu nổi nhảy dựng lên, có cách nào.

      Đôi môi Phó Đông Nhi cũng ở đó run rẩy, trong lòng ý vị kêu lên: phải ấy, phải ấy...

      Sau đó hai người hoàn toàn xa cách rồi, chỉ khi ở trước mặt cha mẹ hai nhà giả vờ giả vịt, lại bí mật có ước định, trong vòng ba năm, cho dù bên nào có người mình thích, bên kia cũng phải độ lượng buông tay, bên chỗ cha mẹ cũng phải gánh chịu trách nhiệm.

      Năm nay, chính là năm thứ ba rồi, hình như hai người đều tìm được mảnh xương sườn thuộc về mình, ba năm là kỳ hạn chót bọn họ có thể kéo dài, qua năm nay, bọn họ tuân theo ý nguyện của cha mẹ hai bên, kết làm vợ chồng.

      Bên này Thiên Chỉ Dương bị em quấn lấy hỏi lung tung này kia, bên kia Phó Đông Nhi vừa mới thoát khỏi ông chú nhiệt tình trò chuyện, thích kiểu hư hỏng như vậy thăm hỏi, những người này trông mong lấy lòng , phải vì nể mặt mũi cha và người kia... Thiên Chỉ Dương – chồng chưa cưới phong lưu phóng khoáng.

      Lại , thời gian bọn họ đính hôn cũng sắp ba năm, nhưng giữa hai người hiểu ràng gọi là được, chỉ biết được công nhận là hoa hoa công tử, tốc độ thay bạn như thay quần áo, hơn nữa cặp mắt hoa đào kia luôn cười đến đắm đuối đưa tình, ý xuân tràn lan, nhưng cũng nhìn thấy tịch mịch nơi đáy mắt .

      nghĩ, nhất định là mình nhìn lầm. Kiểu người giống như , làm sao có thể tịch mịch chứ?

      Bưng ly rượu đỏ lên, uống ngụm lớn, năm nay là năm cuối cùng theo ước định của bọn họ, nhưng vẫn thể gặp được người đàn ông để cho mình động lòng, nhếch miệng lên nở nụ cười khổ.

      Tình ? chỉ có thể gặp mà thể cầu sao?

      Ngửa đầu, cái ly thấy đáy.

      Xoay người chuẩn bị toilet, nhưng ngờ giày cao gót dẫm lên chiếc váy dài màu lửa đỏ quét đất, sơ sểnh ngã lệch xuống bên cạnh, nhịn được “A” tiếng, cũng có đau đớn như dự đoán, lại rơi vào trong chiếc giếng cổ sâu đen.

      “Tiểu thư, cẩn thận.” giọng nam dễ nghe truyền đến.

      cảm thấy cánh tay tráng kiện có lực của ôm eo mình, khiến cho tránh khỏi tiếp xúc thân mật với nền đất, chỉ có điều tư thế này, vô cùng mập mờ.

      Thân thể của gần như nghiêng thành 180 độ, mà , cánh tay đỡ eo , thân thể bị buộc nghiêng về phía trước, mắt hai người đối mắt, lỗ mũi đối lỗ mũi, đôi môi đối diện đôi môi.

      Cái nhìn này, dừng lại giữa bọn họ dài đến phút.

      Tia lửa, thầm nảy sinh.

      Nên hình dung người đàn ông trước mắt như thế nào đây? Trơn bóng như ngọc, tao nhã tuyệt luân, chân mày mây khói, tròng mắt đen sâu giống như giếng, sống mũi cao thẳng, còn có môi đầy đặn này, chắc hẳn, khi hôn...

      Phó Đông Nhi! Sao mày có thể biết thẹn thùng, lại nảy sinh ý nghĩ kỳ quái với người đàn ông lần đầu tiên nhìn thấy! Cẩn thận và rụt rè mày được nuôi dạy đâu rồi?

      Hứa Du cũng biết mình bị như thế nào? Bị mặc lễ phục màu đỏ như lửa này nhìn đến mặt hơi ngại ngùng, vẻ mặt của rất phong phú, ánh mắt nhìn mình cũng rất kỳ quái, nhất là vẻ mặt thẹn thùng như vậy, càng thêm vài phần xinh đẹp.

      Cánh tay đỡ eo siết chặt, đỡ đứng lên.

      “Cám ơn .” Mặt Phó Đông Nhi ửng đỏ, giọng như ruồi muỗi.

      có gì.” Hứa Du chỉ cảm thấy xấu hổ khác thường,
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :