1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 159: Lần này nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa sạch!

      Editor: Puck

      đột nhiên rất chờ mong người phụ nữ kia làm ra hành động gì, suy nghĩ chút cũng cảm thấy chơi tốt.

      Để điện thoại di động xuống, liếc mắt nhìn người đàn ông vẫn còn ngủ say giường, ngón tay chậm rãi vuốt ve khuôn mặt đẹp trai mê người của , từ mắt đến môi, từ từ vuốt ve –

      Người đàn ông này, phải thuộc về mình.

      Thoáng qua trong mắt vẻ tình thế bắt buộc, ngón tay nhàng cởi nút áo mình, cởi xuống từng món từng món , sau đó cởi áo sơ mi, dây lưng của .

      Trong lòng cũng nghi ngờ vì sao còn tỉnh lại, chẳng lẽ hạ thuốc mê nhiều quá, từ mười giờ tối hôm qua vẫn còn ngủ cho đến bây giờ, thời gian hơi dài.

      Khi Úy Nam Thừa mở mắt, chỉ cảm thấy đầu choáng váng gay gắt, liếc nhìn trần nhà xa lạ, sau đó nhìn chung quanh vòng, cuối cùng nhìn mình.

      Khi thấy người phụ nữ bên cạnh hoảng hốt nhảy dựng lên từ giường, tức giận : “Tiêu Y Y! Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      “A Thừa, tối hôm qua, chúng ta...” Tiêu Y Y khẽ cúi đầu, tỏ vẻ xấu hổ, biết muốn lại thôi mới có thể khiến cho trí tưởng tượng của mọi người đầy đủ.

      Úy Nam Thừa nhìn bả vai trần trụi lộ ra ngoài của ta, thiếu chút nữa cho rằng tối hôm qua mình làm chuyện gì hồ đồ, nhưng mơ hồ lại cảm thấy có gì đúng, phải uống rượu cũng chỉ uống ly rượu đỏ mà thôi, tuyệt đối có chuyện say đến bất tỉnh nhân , chống đầu cố gắng nghĩ lại lần nữa chuyện xảy ra từ chiều đến tối ngày hôm qua.

      Đầu tiên là Hứa Nhiêu chạy đến phòng làm việc của , khóc lóc cầu xin giúp mình tay, ý vị thừa nhận sai lầm, “ Thừa, em biết tất cả chuyện này đều do em tạo thành, em biết sai rồi, phải trừng phạt cũng có thể trừng phạt đến người em, cha và trai vô tội. Thấy cha nghỉ hưu ở nhà, trong lòng em rất khó chịu, đều do em tùy hứng làm hại cha, đời danh dự cũng bị phá hủy, là em đáng chết!”

      Úy Nam Thừa mím môi phát biểu bất kỳ ý kiến gì, bác trai Hứa đúng là bởi vì chuyện này mà bị dính líu và chửi bới rất lớn, thể nghỉ hưu sớm.

      “Chuyện của cha cũng thôi, nhưng trai em vô tội, ấy hề biết gì về chuyện năm ấy, Tiêu Y Y cũng nên trả thù chung cả trai. Thừa, trai là em chơi chung từ đến lớn, xem như em cầu xin , giúp ấy chút có được ? ấy thể bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến thăng tiến, chỉ cần với Tiêu Y Y kêu ta đừng hại trai nữa, ta nhất định nghe.” Hứa Nhiêu khóc đến hai mắt đẫm lệ, chỉ thiếu chưa quỳ xuống cho Úy Nam Thừa.

      “Nhiêu Nhiêu, Tiêu Y Y phải là Tiêu Y Y trước kia rồi, ta nghe .” Úy Nam Thừa cảm thấy Hứa Nhiêu vẫn chưa hiểu, bác trai Hứa làm vậy chính là cho biết đạo lý: Làm việc gì sai phải học được gánh chịu trách nhiệm. Mà ta, hình như còn chưa ý thức được việc này chút nào, còn lòng ký thác hy vọng lên người người khác.

      Thôi! Xem như nể mặt bác trai Hứa và tiểu Du, giúp ta lần, về phần có thành công hay dám bảo đảm.

      Sau khi Tiêu Y Y nghe hiểu được lời của , cười đến đủ quyến rũ, “Hứa Nhiêu lại có thể mời đến làm thuyết khách? Thế nào? ta vẫn có lá gan trả giá vì hành động của mình sao?”

      “Y Y, bác trai Hứa vì chuyện này mà trả giá lớn, Hứa Du có bất kỳ liên quan gì đến chuyện này, lại qua nhiều năm như
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 160: Tự mình làm bậy thể sống được!

      Editor: Puck

      “A Dần, tôi gọi điện thoại cho Nam Cung rồi, để cho cậu ấy lập tức chuẩn bị máy bay tư nhân bay tới Venice, hy vọng có thể đoạt Tuệ Tuệ về, bây giờ ấy khẳng định hận chết tôi.” Úy Nam Thừa ảo não nắm tóc, bây giờ hối hận đến xanh ruột rồi, sớm biết bị Tiêu Y Y tính toán, đánh chết cũn giúp Hứa Nhiêu chuyện này, huyên náo như bây giờ, quả tự mình làm bậy thể sống được!

      “Nam Nam, phải tôi cậu, làm việc dứt khoát trái lại bị loạn, như cậu vậy là được, vợ con đều có, cũng đừng trêu chọc đào hoa thối rữa kia nữa, càng dừng nghĩ tới ăn xong cái gì còn hối hận, sớm còn lưu hành như vậy!” Cốc Châu Dần nửa đùa nửa .

      Úy Nam Thừa hít vào hơi sâu, có tâm tình đùa gì lại với cậu ấy, “Đợi đến khi tìm được Tuệ Tuệ rồi, cậu muốn đánh tôi thế nào cũng được, bây giờ lấy tới toàn bộ tinh thần tìm người!”

      “Ok, tôi hiểu.” Cốc Châu Dần cúp máy, lên đường đến Venice trước.

      Trong lòng cảm thán: Chuyện lần này náo hơi lớn! Nam Nam tự cầu nhiều phúc !


      Khoảnh khắc khi máy bay hạ xuống, Thiên Ca Tuệ suy nghĩ rất nhiều, Úy Nam Thừa có lá gan lừa ngoại tình! Nhất định phải gánh vác hậu quả! Người đàn ông thúi đáng chết! Lại thể quên được Tiêu Y Y như vậy sao? Những thứ lúc trước đảm bảo với mình đều là mông chó! Hừ!

      “Mẹ, chúng ta vẫn ngồi mãi ở đây sao?” Học Học lo lắng hỏi, kể từ sau khi mẹ nhận cú điện thoại kia vẫn luôn vui, bé suy đoán nhất định là cha gây họa!

      Lúc này Thiên Ca Tuệ mới phát hành khách máy bay đều xuống gần hết, ngay sau đó đứng dậy chuẩn bị hành lý, quên dặn dò con trai, “Học Học, Tập Tập, mẹ đoán chừng bên ngoài có chú xa lạ chờ chúng ta, cho nên...” ghé vào bên tai con trai, thầm mấy câu.

      Học Học và Tập Tập rất hiểu chuyện gật gật đầu, cười đến mặt trong sáng thuần khiết, trong mắt lóng lánh ánh sáng giảo hoạt.

      Đứa bé mà! Luôn thích chơi chút trò chơi tương đối kích thích.

      Trong phòng rửa tay, Thiên Ca Tuệ thoáng chỉnh sửa qua cho mình phen, hóa trang màu khói cực đậm, làm cho người ta nhận ra diện mạo của , còn đeo mắt kính màu đỏ rượu cực lớn, che nửa bên mặt.

      Còn chia ra cho hai đứa con trai mỗi đứa mặc bộ đồ giống nhau, mang mắt kính giống nhau như vậy, Học Học ăn mặc kiểu đáng , Tập Tập ăn mặc tương đối khốc, bạn biết nhận ra hai đứa là sinh đôi.

      “Nhớ mẹ ? Thời điểm thích hợp phải học được giả bộ ngốc làm nũng, đợi lát nữa nếu là chú a Dần tới đây
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 161: Nếu như ấy cố ý trốn tránh cậu, chỉ sợ rất khó tìm

      Editor: Puck

      Thiên Ca Tuệ mở to hai mắt nhìn Chử Tuyết Nghê, hình như rất dám tin tưởng lời này từ trong miệng ấy ra được, họ hoàn toàn là bèo nước gặp nhau, hơn nữa bây giờ xã hội này tỷ lệ gặp được đồng hương ở nước xa lạ quả quá cao, phải là vì vậy muốn mời các hầu như có khả năng.

      Giống như nhìn thấu nghi vấn của , Chử Tuyết Nghê cười cười, “Bởi vì ngày mai là sinh nhật của Tinh Tinh, cho nên mới mạo muội mời các tới làm khách trước.”

      Người bạn Thư Tinh Sở rất phối hợp chớp tròng mắt to linh động, lông mi chớp chớp, vòng tới vòng lui người Học Học và Tập Tập, dáng dấp hai người bọn họ giống nhau như đúc, Học Học thân thiện đáng , Tập Tập lạnh lùng, đều rất đẹp trai ~~

      “Có ? quấy nhiễu đến mọi người chứ?” Thiên Ca Tuệ ngượng ngùng sờ đầu, thiếu chút nữa hoài nghi người ta có động cơ khác, cũng thể trách được! thế giới này kẻ lừa gạt quá nhiều rồi, vẫn phải cẩn thận chút tương đối tốt.

      “Làm sao có thể chứ? Chúng tôi hoan nghênh còn kịp.”

      “Ha ha... Vậy tôi từ chối thành bất kính rồi, mọi người định cư ở đây sao?”

      có đâu, chỉ là có căn nhà ở bên này mà thôi, khi tới chơi dễ dàng chút.” Chử Tuyết Nghê cười đến tao nhã thong dong, kể từ sau khi ông xã tỉnh lại khỏe mạnh, cảm thấy thế giới này tràn đầy tốt đẹp, tâm tình cũng càng ngày càng rộng lớn. (Chú thích: Thư Phiến Hữu ông xã của Chử Tuyết Nghê từng bị u não, sau khi phẫu thuật nằm giường ngủ hôn mê hơn hai năm, sống đời thực vật.)

      Thiên Ca Tuệ thầm nghĩ ở trong lòng, cũng phải mua căn nhà ở đâu đó mới được, nhưng bây giờ tiền của đều là của Úy Nam Thừa tên khốn kia! quá đáng ghét mà!

      nhất định phải sớm độc lập kinh tế, tự mình kiếm tiền!

      “Dì Thiên, con có thể dẫn dì die ennd kdan/le eequhyd onnn thăm nhà con, còn có phòng của con con nữa ~” Giọng Thư Tinh Sở ngọt ngào, thanh thúy giống như chim sơn ca.

      Học Học và Tập Tập đồng loạt nhìn về phía mẹ mình, ý tứ trong mắt rất ràng: Mẹ, , mà.

      Dù sao hai đứa mới chỉ khoảng ba tuổi, thích quậy, được bé cùng lứa xinh đẹp như vậy mời đến tham gia party sinh nhật của bé, đâu có lý hứng phấn.

      Cứ hàn huyên như vậy sau nửa giờ, Thiên Ca Tuệ mang theo hai con trai, kéo theo vali hành lý nhà Chử Tuyết Nghê, ra cũng phải vui mừng nhất thời, mà suy nghĩ tỉ mỉ rồi.

      Xét thấy giờ phút này rất ghét nhìn thấy Úy Nam Thừa, muốn bị và bất kỳ người bên cạnh tìm được, càng muốn có bất kỳ liên lạc gì với !

      Nhưng mà, Venice là địa phương hoàn toàn xa lạ đối với , mặc dù trước khi đến đọc đủ tài liệu mạng, nhưng khi đến nơi vẫn còn hơi mơ hồ.

      Nếu ở khách sạn, tỷ lệ bị tìm thấy quả rất lớn, có thể ở lại nhà Chử Tuyết Nghê, tỷ lệ bị tìm được cực kỳ , cần tỉnh táo khoảng thời gian mới được.


      Khi Úy Nam Thừa chạy tới sân bay, Thiên Ca Tuệ vừa rời lúc, hai chiếc xe con thoáng qua nhau, lại thấy lẫn nhau, rất bi kịch.

      Dọc theo đường , ba đứa trẻ ngồi phía sau líu ríu ngừng, trò chuyện rất hợp duyên.

      Cốc Châu Dần rất bất đắc dĩ buông tay, “Tuệ Tuệ sớm nghĩ đến tôi tới đây bắt ấy, nhất định nghĩ cách gì đó trốn tránh tôi, tôi chỉ cách biển người đông đúc nhìn ấy lần, sau đó người thấy tăm hơi, tìm như thế nào cũng tìm ra.”

      Úy Nam Thừa ảo não túm tóc, vẻ mặt như đưa đám, “Tuệ Tuệ chưa quen cuộc sống ở đây, ấy đâu? Hơn nữa còn mang theo hai đứa bé, vội chết tôi.”

      “Nếu như ấy cố ý trốn tránh cậu, chỉ sợ rất khó tìm, hơn nữa Venice cũng phải là địa bàn của chúng ta, chuyện
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 162: Mẹ, người Học Học thúi

      Editor: Puck

      “Nếu phải Mật Mật nhà em còn chưa hoàn toàn dứt sữa, em muốn cấu kết làm chuyện xấu với hai người.” Thư Tử Nhiễm cảm thán tiếng.

      “Này, em cũng đừng theo tham gia náo nhiệt, vẫn ngoan ngoãn ở nhà cho đứa bé bú thôi.” Hoắc Nhĩ Phi cười ngã ghế sa lon.

      ...

      Mấy người lớn trò chuyện hăng say, Úy Học Nghiêu giống như cơn gió chạy vào, nước mắt lã chã nhìn mẹ mình, “Mẹ, người Học Học thúi.”

      “Con tè ra quần?” Thiên Ca Tuệ cũng ngửi thấy mùi lạ, khỏi cau mày hỏi.

      “Con mới có!” Khuôn mặt nhắn của Học Học kìm nén đến đỏ bừng, mẹ đáng ghét, mình sớm tè ra quần có được !

      Thiên Ca Tuệ nhìn khuôn mặt nhắn tức giận của con trai, chẳng lẽ mình hiểu lầm?

      , Mật Mật vừa rồi nhất định đòi Học Học ôm, kết quả...” Thư Nhĩ Hách ôm em khóc thét lên vào, rất khó khăn định lại thôi.

      Ồ! ra phải con trai tè ra quần, mà là tiểu Mật Mật tè ra quần. Thiên Ca Tuệ giống như an ủi sờ đầu con trai mình.

      Cái miệng nhắn của Úy Học Nghiêu trề ra, giống như định dễ dàng tha thứ cho mẹ như vậy, lại bôi xấu bé trước mặt rất nhiều dì như thế, quá mất mặt đó ~~~

      Năm người mẹ lập tức hiểu xảy ra chuyện gì rồi, hóa ra Mật Mật tè lên người Học Học rồi, nhưng vì cái gì mà Mật Mật khóc đến đau lòng như vậy?

      Thư Tử Nhiễm vội vàng ôm con , sờ sờ mông con, quả nhiên ẩm ướt, dịu dàng dụ dỗ : “Ngoan nào, có phải quần ẩm ướt thoải mái , mẹ lập tức thay cho con nha.”

      Kết quả Mật Mật mới tuổi khóc đến càng đau lòng, hắng giọng gào khóc đến tê tâm liệt phế, đều là đó xấu, lại ghét bỏ mình! Hu hu, sao bé lại tè ra quần! Quá mất mặt...

      Đây là lần giao chiến đầu tiên giữa Úy Học Nghiêu ba tuổi và Mật Mật tuổi, phải vô cùng tầm
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 163: Nếu em và Tuệ Tuệ kết thông gia !

      Editor: Puck

      Thiên Ca Tuệ ở nhà Chử Tuyết Nghê ba ngày, chơi rất tiêu diêu tự tại, ban ngày cùng mấy ấy mang theo đứa bé chơi, buổi tối vây quanh bàn chơi mạt chược, chuyện trời đất. Mọi người đều rất ít đến ông xã mình, dù sao Tuệ Tuệ vì gây gổ với ông xã mình mà rời nhà , lúc này vẫn nên ngọt ngào tốt hơn.

      Xem xét lại Úy Nam Thừa, buồn bực đến tóc bạc sắp mọc, ba ngày nay gần như lật cả Venice, tất cả quán bar, nhà trọ đều tìm cả rồi, đều vị khách nào tên Thiên Ca Tuệ vào ở.

      Ngay cả chuyến bay, xe lửa, xe khách đều tra, toàn bộ có ghi chép ra vào của Tuệ Tuệ, Úy Nam Thừa cũng sắp hỏng mất, lại tự mình bay Newyork tìm Trâu Thịnh, hỏi cậu ta xem có biết hành tung của Tuệ Tuệ .

      Trâu Thịnh bị hỏi đến tỏ vẻ mê man, giọng rất châm chọc: “Úy Nam Thừa, nhớ lâu! Nhanh như vậy quên chuyện ba năm trước đây! phải mỗi lần cho dù ở đâu Tuệ Tuệ cũng có thể gặp được bạn bè hoặc người quen, thế giới này có quá nhiều đen tối và lừa gạt, có thể đừng để cho Tuệ Tuệ chịu khổ !”

      Sắc mặt của Úy Nam Thừa rất đen, lại bị thằng nhóc hơn bảy tuổi dạy dỗ, chỉ có điều nể tình cậu ta là bạn tốt của Tuệ Tuệ, cũng so đo với cậu ta nữa.

      Ngay cả Trâu Thịnh cũng biết Tuệ Tuệ đâu, chẳng lẽ và hai đứa bé cứ biến mất dấu vết như vậy rồi hả? phải bị lừa vào chỗ nào chứ? Lấy tính cách đơn thuần như vậy của Tuệ Tuệ là...

      Trời ạ! Càng nghĩ càng khiến sợ.

      Sau khi Á Đặc nhận được điện thoại của lập tức phái thêm rất nhiều tay chân đứng ở từng góc của Venice, lại còn đưa hình của Thiên Ca Tuệ và đứa bé chia ra cho tai mắt khắp nơi thế giới, nếu có tin tức lập tức cho biết manh mối.

      Đến ngày thứ ba, cuối cùng có tin tức.

      tai mắt cắm ở khu buôn bán rằng buổi trưa có nhìn thấy người phụ nữ và đứa bé trong hình, nhưng chỉ mình mang theo đứa bé dạo phố, mà cùng bốn người phụ nữ khác, còn có có cười, thoạt nhìn rất giống bạn bè.

      Mặc dù chỉ chụp bên mặt của Tuệ Tuệ, nhưng cũng đủ để khiến Úy Nam Thừa yên tâm. Để cho nghĩ ra chính là bốn người phụ nữ bên cạnh Tuệ Tuệ rốt cuộc là ai? Xem ra tuổi hơn Tuệ Tuệ mấy tuổi, hơn nữa rất lạ mặt, biết các ấy xuất từ đâu, còn có mấy đứa bé trai bé lớn cỡ con trai là con nhà ai?

      Chỉ có điều, có tin tức dù sao cũng tốt hơn hơn có tin tức, ít nhất bây giờ Tuệ Tuệ an toàn.

      Tất cả giống như , để cho trăm mối vẫn có cách giải, Á Đặc để cho phải lo lắng, chỉ cần Tuệ Tuệ vẫn còn ở Venice, bảo đảm trong ngày mai tìm ra và đứa bé.

      Ba người chia ra tám năm sau rồi mới gặp lại, chỉ cảm thấy thời gian trôi quá mau, năm tháng dường như đều lưu lại dấu vết người bọn họ, nhưng tình bạn lẫn nhau lại chưa bao giờ thay đổi, khoảnh khắc quả đấm siết chặt kia, hình như lại quay về thời kỳ ở trường học, thời tuổi trẻ nông nổi và càn rỡ đó.

      Để cho hai người bọn họ ngờ chính là Á Đặc xưa nay thờ phụng chủ nghĩa độc thân cũng kết hôn rồi, mặc dù chỉ là kết thân gia tộc.

      Vì vậy, Cốc Châu Dần bị pháo oanh tạc rồi, là người đàn ông bước vào tuổi ba mươi rồi, vậy mà vẫn có bạn cố định, cả ngày chơi bời lêu lổng có ý tưởng!

      “Người nào chơi bời lêu lổng chứ! Nam Nam cậu là người xấu có lương tâm! Việc lớn việc trong công ty có việc nào phải do tôi tự thân tự lực chứ? Đặc Đặc cậu cũng đừng nghe cậu ta.” Cốc Châu Dần thở phì phò trừng mắt liếc người nào đó.

      Cho tới bây giờ Á Đặc vẫn nghe quen cách gọi nôn mửa “Đặc Đặc” này, nhưng Cốc Châu Dần cố tình lại là người cố chấp đến cuồng nhiệt, khi cậu ấy nhận định chuyện gì chín trâu cũng kéo lại, cho nên Á Đặc và Úy Nam Thừa cũng quen rồi, cách gọi buồn nôn như vậy dĩ nhiên chỉ giới hạn giữa ba người bọn họ.

      “A Dần, mặc dù cậu có vẻ mặt con nít hại nước hại dân, nhưng tuổi đến cỡ này rồi, thời gian cách nào quay ngược lại.” Úy Nam Thừa khó có được cuối cùng có tâm tình đùa giỡn.

      “Mặt tôi đây con nít hại nước hại dân là các cậu dù hâm mộ cũng hâm mộ có được, hừ! ăn được nho nho chua, thói quen này cũng tốt đâu!” Cốc Châu Dần vắt chéo hai chân, chống cằm, tựa nghiêng ghế sa lon, cười đến điên đảo chúng sinh, tròng mắt lưu ly màu xanh lá sóng xanh lưu chuyển, phong thái vô cùng.

      “Khụ... A Dần, chẳng lẽ cậu thích là đàn ông sao? Ví dụ như tôi và Nam?” Á Đặc cười đến rất nhộn nhạo, trong tròng mắt xanh da trời thâm thúy, hai mắt nhuốm ý cười như sao, làm cho người ta tự chủ được rơi vào trong nước xoáy đó, đắm chìm trong đó.

      Tóc quăn màu nâu tự nhiên, gò má như đao khắc, sóng mũi cao, môi mỏng khẽ nhấp, vóc người cao 1m90, bởi vì do thường tập thể dục, dáng người của hoàn hảo đến khiến cho người ta hâm mộ!

      Ngay cả Úy Nam Thừa cũng thể cảm thán vóc người của cậu ấy vô cùng tốt, có lẽ đây chính là khác biệt giữa người phương Đông và người phương Tây.

      Cốc Châu Dần trợn to mắt nhìn cậu ấy, vẻ mặt kinh ngạc, “A! Cái này cũng bị cậu phát rồi hả? Chuyện tôi nhìn lén cậu tắm năm đó bị cậu phát chứ? Còn có buổi tối tôi hôn trộm cậu...”

      “... Khụ... Khụ...” Á Đặc bị nghẹn cục đờm ở trong cổ họng, ho đến gương mặt đỏ bừng, vội vàng nhảy ra, cách Cốc Châu Dần xa xa, người này!

      Úy Nam Thừa che miệng, bả vai nhịn được run rẩy, a Dần vẫn là dáng vẻ dở hơi như vậy, mặc kệ bạn cái gì cậu ấy đều có thể đáp trả cực tốt, gió nước chảy, phô trương siêu cấp.

      “Đặc Đặc, nếu cậu bao nuôi tôi , mỗi ngày tôi bị Nam Nam nghiền ép mệt chết được, muốn buông lỏng khoảng thời gian!” Cốc Châu Dần vội vàng lại gần Á Đặc.

      Hai chữ bao nuôi này kích thích trái tim của Á Đặc sâu, điên cuồng hai cái, nhíu chân mày đùa: “Mỗi ngày cậu bị Nam nghiền ép mệt chết được? phải chứ? Hai cậu còn có thích này à? Ai công ai thụ ràng như vậy rồi, nam nữ đều xơi có tư vị như thế nào?” câu cuối cùng cười đến quá vui vẻ.

      “Phụt!” Úy Nam Thừa nhịn được phun ra, biết nhìn người, lại kết bạn với hai người thần kinh hơi bình thường, xem ra hôm
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :