1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10: Ba người thợ giày còn bằng Gia Cát Lượng *

      Editor: Puck

      (*) Câu nguyên gốc: Ba người thợ giày thành Gia Cát Lượng, ý chỉ nhiều người đồng tâm hiệp lực có thể tìm được biện pháp tốt. Còn tiêu đề chương này có ý phủ định.

      Sắc mặt Úy Nam Thừa đen xì, quả nhiên chuyện xấu truyền ngàn dặm!

      Vẻ mặt Hứa Du rất bình tĩnh, Tuệ Tuệ, trong ấn tượng hình như là bé rất thú vị, lại lâu ngày gặp, bé chắc trưởng thành rồi.

      phải chứ, tiểu Thừa cậu cấu kết lừa đảo với tên nhóc kia khi nào chứ?” Lời Tiểu Quế Tử ra làm cho người ta kinh ngạc cũng chết nguôi.

      Sắc mặt Úy Nam Thừa lại đen phần, khóe môi nhịn được mà khẽ run.

      Thiên Chí Dương giải vây rất đúng lúc, “Đây là ý của ông cụ.”

      “Ánh mắt ông cụ quả nhiên độc đáo, bội phục! Bội phục!!” Tiểu Quế Tử cảm thán mấy tiếng.

      “Cậu có thể đừng để cho tớ thêm ngột ngạt!” Úy Nam Thừa tức giận gào to tiếng.

      Hứa đại công tử tao nhã giơ Bloody mary trong tay lên, lướt qua cái, “Quả nhiên vẫn đúng hương vị này.” Dứt lời, làm vẻ say mê.

      Sau đó nhàng thốt ra câu, ánh mắt dịu dàng thương cảm, “Tiểu Quế Tử, nếu muốn chết, có thể lải nhải tiếp, đoán chừng tiểu Thừa lâu luyện tay, vừa đúng có cậu có thể làm bao cát bằng thịt.”

      Tiểu Quế Tử lập tức im lặng, phải biết rằng tiểu Thừa là người có bản lĩnh tốt nhất trong bốn người, vẫn nhớ lúc đại học, ở sân Teakwondo bị cậu ta đánh cho chết sống lại.

      Cậu cũng có khuynh hướng ngược đãi, kiểu tổn hại hình tượng đó muốn thể nghiệm!

      xem, rốt cuộc cảm thấy chuyện này như thế nào?” Thiên Chí Dương cũng mặc kệ những thứ này, dù sao Tuệ Tuệ cũng là bảo bối nhà bọn họ, cũng coi như em .

      “Dưới tình huống này, hoàn toàn cho phép tớ cự tuyệt.” Úy Nam Thừa rất chán nản uống hớp lớn Tequila sunrise.

      “Cho nên , cậu bất đắc dĩ bị ép buộc?” Tiểu Quế Tử ra câu trọng điểm.

      “Ôi, hoàn toàn là bức thượng Lương Sơn * phiên bản đại, từ đó thế gian này mất thanh niên tốt!” Ngón tay Hứa đại công tử trắng noãn gõ có tiết tấu lên ly rượu, cảm thán liên tiếp.

      (*) bức thượng Lương Sơn: Câu chuyện về những người như Tống Giang, Lâm Xung trong truyện “Thủy hử”, do bị quan phủ áp bức, phải lên Lương Sơn Bạc tạo phản. Sau này dùng ví với việc bị ép quá nên phải làm việc gì đó. Tương đương với câu “Tức nước vỡ bờ”, “Cùng quá hóa liều”.

      “Tớ xem ra thể thay đổi ý định của ông cụ.” Thiên Chí Dương cố ý thêm dầu vào lửa.

      Giờ phút này tâm tình của Úy Nam Thừa chỉ có thể dùng tâm tư rối loạn để hình dung, lũ bạn xấu lại còn ở bên cạnh d1end4nl3quuyd0n ngừng thầm, tàn hại lỗ tai của , có chút nào tỉnh táo.

      “Các cậu có đề nghị nào khá chút?” Úy Nam Thừa híp mắt quét về ba người bên cạnh.

      Ba người thống nhất ý kiến nhún vai, bày tỏ thể làm gì.

      ra cũng phải có cách nào.” Tiểu Quế Tử nghiêng đầu lệch não mà thốt ra câu.

      “Biện pháp gì?” Úy Nam Thừa giống như người chết đuối vớ được cây trúc hào hứng bừng bừng.

      Hai người khác cũng nhiều hứng thú nhìn .

      “Trước khi kết hôn, cậu nhanh chóng tìm phụ nữ để cho ta mang thai con của cậu, gạo sống nấu thành cơm chín, sau đó chắc chắn ông cụ gì.” Tiểu Quế Tử đắc ý .

      “Thế mà cũng gọi là biện pháp!” Thiên Chí Dương đập hạt dẻ qua.

      Tiểu Quế Tử ôm đầu uất ức chu mỏ, “ phải tớ đây nghĩ biện pháp giúp tiểu Thừa sao!”

      “Cũng biết thằng nhóc này nghĩ ra được chủ ý gì tốt.” Hứa đại công tử thong thả ung dung .

      “Tớ giống người tùy tiện như vậy sao?” Úy Nam Thừa tức giận khó tiêu, luôn giữ mình trong sạch, thích lưu luyến khóm hoa, cũng thích kết hôn và lập gia đình.
      Last edited: 6/5/16
      Tử Vũ Nhi thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11: Trái bưởi, trái cam, trái khế, trái nhãn

      Editor: Puck

      “Cậu đây là có ý bóng gió tớ rất tùy tiện sao?” Thiên Chí Dương vui hơi nhíu mày.



      Ba người rất sáng suốt lựa chọn ngậm miệng, lúc này, trầm mặc chính là câu trả lời tốt nhất.

      “Là người đàn ông đẹp trai phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong * như tớ, nếu giống như các cậu chẳng phải thú vị, chẳng phải làm tổn thương các thế gian này lòng si mê, sao tớ có thể nhẫn tâm!” Thiên Chí Dương làm mặt khóc, thiên tài trình diễn hoàn toàn.

      (*) ngọc thụ lâm phong: nghĩa là "cây ngọc đón gió". Người con trai có nét kiêu hùng, người con có nét kiêu sa được ví như cây ngọc, đứng trước gió mạnh mà hể bị đổ, lại càng đẹp hơn nữa.

      … =_=

      Ba người lại tiếp tục trầm mặc, im lặng là vàng, trong trầm mặc diệt vong, bộc phát trong trầm mặc.

      “Được rồi, tớ thừa nhận mình d1e.nda`nle.qu/uydonn rất đa tình, nhưng tràn lan, gieo giống khắp nơi là chuyện tớ làm được.” Cặp mắt quyến rũ của Thiên Chí Dương nhếch lên, nhu hòa quét qua ba người bọn họ.

      Ba người nắm chặt quả đấm, trong lòng kêu rên: Hàng đêm đổi bạn , cậu còn phải gieo giống? Chẳng lẽ chuyện tâm tình? Chuyện lãng mạn tao nhã có tình có điệu như vậy cậu có thể làm được! phải là sỉ nhục đối với cậu sao!!

      ra , tớ cảm thấy cậu và Tuệ Tuệ rất xứng đôi.” Sau khi Thiên Chí Dương tự luyến lâu như vậy bất ngờ thốt lên câu như thế.

      Thành công làm gục ngã ba người kia, nhất là Úy Nam Thừa, đốt ngón tay cũng bẻ vang “Rắc rắc”, mơ hồ có quyền vung tới.

      “Tớ cảm thấy chúng ta vẫn nên đổi đề tài tốt hơn.” Quế Bách Lăng khẽ dời mông, dáng vẻ bỉ ổi vô tội sợ tai họa.

      “Chẳng lẽ tớ sai sao? Tuệ Tuệ là lương thiện đáng trong sáng thuần khiết cỡ nào, xứng đáng với người đàn ông thông minh phúc hắc như tiểu Thừa, là chuyện rất có tình thú!”Thiên Chí Dương hề ý thức được nguy hiểm, cười đến rực rỡ.

      Ánh mắt Quế Bách Lăng nhìn cậu ta giống như nhìn quái vật, thân thể ràng cách xa phương hướng của Úy Nam Thừa.

      “Con nhóc mới mười tám tuổi, còn chưa tới tuổi cầm giấy hôn thú, hôn nhân như vậy cũng chỉ là hình thức mà thôi. Nếu hai người đều đồng ý cuộc hôn nhân này, có thể tạm thời di3nda`nl3qu'uyd0n đạt thành nhất trí, giả vờ lập gia đình ổn định cảm xúc của ông cụ, sau khi việc qua , làm thương lượng tiếp, dù sao ấy vẫn còn học, tạm thời sợ rằng hai người có tiến triển mang tính thực chất gì, cho nên… Chuyện vẫn có chỗ cứu vãn.” Hứa đại công tử nhếch miệng lên lộ ra nụ cười nhàng, tao nhã mê người.

      Phát triển mang tính thực chất, là cái gì…

      Trong nháy mắt, trong đầu Quế Bách Lăng ra rất nhiều hình ảnh cấm trẻ , tà ác…

      Úy Nam Thừa hơi trầm ngâm, Hứa Du quả đến điểm mấu chốt, hơn nữa bây giờ còn biện pháp nào tốt hơn.

      “Trái bưởi, tớ cảm thấy cậu thuộc về kiểu bạo phát, là bất minh tắc dĩ nhất minh kinh nhân * phải người, quả để cho tớ bội phục sát đất!” Quế Bách Lăng khoa trương kêu lên.

      (*) bất minh tắc dĩ nhất minh kinh nhân: lên tiếng thôi, vừa lên tiếng liền khiến mọi người kinh ngạc.



      Trái bưởi là biệt hiệu khi còn bé của Hứa Du, đều nhờ Quế Bách Lăng ban tặng, còn tự giễu bốn người bọn họ, trái bưởi, trái cam, trái khế, trái nhãn, rất đầy đủ!

      Kết quả cần cũng biết, bị hành hung.

      “Tớ thấy có thể. Tuệ Tuệ cũng náo loạn ở nhà rồi, chắc hẳn chuyện này cũng là tin tức tốt với con bé.” Thiên Chí Dương sờ cằm, khẽ gật đầu.

      Bạn học tiểu Quế tử thành công bị gạt sang bên, người hỏi han.
      Last edited: 6/5/16
      Tử Vũ Nhi thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 12: Bàn chuyện cưới gả

      Editor: Puck

      Ngày tám tháng mười dương lịch, ngày hoàng đạo, thích hợp cưới gả.

      Còn có mười ngày.

      Đây là kết quả do cha mẹ hai bên cùng chung thống nhất, ông cụ Úy dĩ nhiên vô cùng hài lòng.

      Úy Nam Thừa nghe theo đề nghị của Hứa Du tìm Thiên Ca Tuệ tiến hành chuyện mang ý nghĩa sâu xa lần, kết quả rất lý tưởng.

      Thiên Ca Tuệ cũng cảm thấy có biện pháp nào tốt hơn, dù sao tuổi mình còn , sau khi tốt nghiệp còn muốn lên đại học, tính ra ước chừng năm năm, sau này còn nhiều thay đổi!

      Mặc dù hai người tạm thời có ý kiến đạt thành nhất trí, nhưng cũng lên hai người vì vậy mà hành quân lặng lẽ.

      Trưa thứ bảy, bên trong phòng khách mang phong cách Trung Quốc đậm chất nhà họ Thiên, ngồi bên trái sofa là Nam Xu Nhiên và Đinh Như, vùi đầu nhìn quyển sách tranh, hình như chọn lễ phục cho hôn lễ.

      Ngồi bên phải sofa là Úy Hoa Dã và Thiên Tùng Dịch, bình tĩnh như thường thảo luận hạng mục công việc.

      Úy Nam Thừa và Thiên Ca Tuệ ngồi đối diện nhau, mắt nhìn chớp, tự lo vùi đầu chơi điện thoại di động.

      “Như Như, xem ngày đó Tuệ Tuệ mặc váy cưới hay sườn xám?” Nam Xu Nhiên ngẩng đầu lên hỏi Đinh Như ở bên cạnh.

      Thiên Ca Tuệ cả kinh điện thoại cũng sắp rớt rồi, bác Nam cố ý sao? Cần phải long trọng vậy sao?

      Úy Nam Thừa khẽ ngước đầu, ánh mắt nghiền ngẫm quan sát người nào đó từ xuống dưới, tóc ngắn ngang tai, áo sơ mi màu trắng, quần jean, vóc người khô khan, hiển nhiên giống như tomboy.

      Hừ hừ trong lòng: lại còn muốn mình cưới nam sinh giống như đậu ve xào!

      Thiên Ca Tuệ khinh thường di3nd4nlequ.uydo11 nheo tròng mắt, khóe miệng hơi vểnh, yếu thế chút nào đáp lại: Làm ơn! Chú, chú vào hàng ngũ đàn ông già, còn trông cậy vào thiếu nữ xinh đẹp thanh xuân trí tuệ vô địch đây đến thu nhận, có cửa đâu!

      Có lẽ ý khinh bỉ trong mắt người nào đó quá nồng đậm rồi, chân mày Úy Nam Thừa run rẩy, nên già bao nhiêu? Hai mươi sáu tuổi cũng gọi đàn ông già? Hoàn toàn có biện pháp khai thông học sinh cấp ba này!

      Hai người cứ đằng đằng sát khí dùng ánh mắt trao đổi như vậy, lửa văng khắp nơi!

      Mà bốn vị đại nhân bên kia cũng thảo luận đến khí thế ngất trời.

      “Tôi cảm thấy cái này cũng rất tốt.” Giọng Đinh Như

      “Ừ, rất tốt, cao quý sang trọng.” Nam Xu Nhiên lên tiếng.

      Cuối cùng, kết quả thảo luận là: xét thấy Tuệ Tuệ là học sinh cấp ba, hôn lễ sang trọng vô cùng phô trương có ảnh hưởng, chỉ có thể cố hết sức giản lược, chờ sau khi Tuệ Tuệ tốt nghiệp đại học lại cử hành hôn lễ long trọng lần.

      Cái gọi là giản lược chính là chỉ mở tiệc mời người nhà hai bên và bạn bè, cử hành hôn lễ đơn giản.

      Sau khi cưới, ba năm Tuệ Tuệ ở nhà họ Úy, hai, tư, sáu ở nhà mình.

      “Cha, mẹ, chú Thiên, dì Đinh, con có chút việc trước.” Úy Nam Thừa đứng dậy chuẩn bị rời .

      “Tuệ Tuệ, phải vừa rồi con muốn tìm Yên Nhi và Hạ Lan sao?” Mẹ Đinh cho con chút thể diện.

      “Tiểu Thừa, con đưa Tuệ Tuệ , bên ngoài thuê xe bất tiện.” Nam Xu Nhiên rất thích hợp mở miệng.

      Úy Nam Thừa rất buồn bực, bây giờ đầy xe taxi, sao lại bất tiện rồi.

      “Mẹ, bác Nam, cần đâu, con có thể tự .” Thiên Ca Tuệ vội xua tay.

      “Nhìn hai vợ chồng con nhóc này, vẫn xa lạ như thế.” Nam Xu Nhiên oán trách mà cười .

      Nét mặt Thiên Ca Tuệ chỉ có thể dùng chữ 囧 để hình dung, vợ chồng son…

      ( : Bản thân Thiên Ca Tuệ tóc ngắn, bởi vì theo kịch bản, mang bím tóc giả.)
      Last edited: 6/5/16
      Tử Vũ Nhi thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Chú à, ai mà thèm ngồi xe của chú!
      Editor: ChiMy

      Từ xa Thiên Ca Tuệ nhìn thấy chiếc xe Ferrari màu xanh ngọc vừa phong cách lại vừa táo bạo, dời bước dậm chân tại chỗ ở đó, Úy Nam Thừa nhìn đến tức giận, giọng cũng lạnh rất nhiều.

      "Mười giây đồng hồ, lên xe!"

      Cố tình Thiên Ca Tuệ phải là người nghe lời, cố ý nhìn xung quanh lên.

      "Vèo", chiếc Ferrari màu xanh ngọc nhanh chóng rời như tên lửa trước mặt .

      Thiên Ca Tuệ hét to về phía chiếc xe rời : "Chú thối, ai mà thèm ngồi xe của chú! Hừ!"

      Úy Nam Thừa nhìn nam sinh qua gương chiếu hậu sau xe, rất là hả giận.

      --- ------ ------ ------ -----

      Trong quán cà phê ngay ngã tư, có ba khoảng 17, 18 tuổi phong cách khác nhau ngồi ngay vị trí gần cửa sổ.

      Nữ sinh cột tóc đuôi ngựa, chỉ nhìn qua ngũ quan rất bình thường có gì đặc biệt, nhưng mà kết hợp lại với nhau, lại có loại phong cách chấn động lòng người, làm cho người ta dời mắt được.

      chính là Hạ Lan thu, là chị đại trong ba người, trầm tĩnh.

      Nữ sinh bên phải, mày như xa đại, lông mi dài cong tự nhiên, làn da trắng nõn mềm mại, cái miệng đào nhắn, ngọt ngào đến khiến người khác hít thở thông.

      Người cũng như tên, Đổng Yên, dịu dàng động lòng người.

      Ngồi đối diện bên trái là nữ sinh tóc ngắn ngang tai, trừ Thiên Ca Tuệ còn ai.

      Khuôn mặt bé lolita, thể đẹp bao nhiêu, chỉ có đôi mắt đen linh động phát sáng rực rỡ, làm cho người ta nhịn được bị hấp dẫn.

      Vậy mà lúc này, lại giống như con cá mắc cạn, mệt mỏi.

      Hạ Lan Thu và Đổng Yên đều cảm thấy hôm nay Tuệ Tuệ có cái gì ổn, dĩ vãng luôn phấn chấn tinh thần, hôm nay câu cũng , ràng có chuyện!

      "Tuệ tuệ, bạn bị sao vậy?" Đổng Yên quan tâm hỏi.

      "Yên Nhi, Cầu Cầu, mình bi kịch, huhu . . . . ." Thiên Ca Tuệ mím miệng giả vờ khóc.

      "Rốt cuộc sao vậy?" Hạ Lan Thu và Đổng Yên đồng thanh hỏi.

      "Mình sắp kết hôn." Thiên Ca Tuệ khóc lóc, trong lòng tình nguyện.

      Lời này vừa ra, làm dậy trận sóng lớn.

      Đổng Yên đánh rơi cái muỗng múc cà phê lên bàn.

      Tay Hạ Lan Thu bưng cà phê run lên, tràn ra vài giọt.

      mảnh hỗn độn!

      "Bạn có chắc hôm nay bạn bình thường ? bị sốt chứ?" Hạ Lan Thu vừa vừa sờ cái trán của Tuệ Tuệ.

      Thiên Ca Tuệ mím miệng gật đầu cái.

      "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thành thực khai báo." Đổng Yên hung hăng nhìn chằm chằm người nào đó bên cạnh.

      Thiên Ca Tuệ kể hết mọi chuyện ra, xong còn tức giận vung quả đấm , "Mình nhất định phải !"

      " ta già như vậy sao?" Hạ Lan Thu cau mày hỏi.

      "Tại sao , cũng 26 rồi, cách nhau gần 3 thế kỉ?" Thiên Ca Tuệ vô cùng buồn bã.

      "Ừ, quả có chút, nhưng bạn là học sinh cấp 3, ba mẹ bạn phản đối sao?" Đổng Yên có chút khó có thể tin.

      "Đừng nữa, mẹ của mình vui mừng còn kịp, ánh mắt nhìn Úy Nam Thừa tựa như thấy mật, hoàn toàn thấy tồn tại của mình." Thiên Ca Tuệ bực tức.
      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      Tử Vũ Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :