1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 139: học thức, đáng sợ! (3/3)

      Editor: Puck

      “Già Đại? Tạp Tạp? Sao hai cậu lại tới đây?” Thiên Ca Tuệ thấy hai đột nhiên xuất trước mặt, tròng mắt cũng trợn tròn.

      Hai bạn Úy Học Nghiêu và Thiên Tập Vũ nhìn thấy hai xa lạ tuổi tác chênh lệch lắm với mẹ đầu nhanh chóng đảo quanh, trước kia mẹ từng dặn dò hai đứa khi ra bên ngoài gặp người xa lạ chào hỏi, nhất định phải hành động thông minh.

      Cho nên, cả hai đứa đều lựa chọn trầm mặc thích hợp.

      “Cậu có thể tới, sao chúng tớ lại thể tới.” Già Đại giận mắng cái, vừa vừa nhìn hai bé trai sinh đôi vô cùng đáng .

      “Học Học, Tập Tập, phải dạy các con sao? Nhìn thấy xinh đẹp giống như phải gọi là gì?” Thiên Ca Tuệ cười đến dịu dàng, mắt để lại dấu vết chớp chớp, hai cục cưng của nhất định hiểu động tác này.

      “Xin chào hai dì xinh đẹp.” Học Học và Tập Tập trăm miệng lời chào, cho dù hai đứa rất bằng lòng đổi “Mẹ” thành “”, nhưng mẹ con nít thông minh phải học được xem xét die nda nle equ ydo nn thời thế, ra rốt cuộc là ý gì? Bọn chúng cũng hiểu, cho dù tình huống lúc này.

      “Học Học? Tập Tập? Đây là cái tên quái gì? Mẹ hai đứa cũng quá buồn cười rồi.” Lam Tạp là người thẳng tính, nghĩ cái gì cái đó, ngờ câu bộc tuệch lại đắc tội hai bạn .

      Khóe miệng Thiên Ca Tuệ giật giật, tên tuổi của con trai có nhiều thâm ý! Sao lại là cái tên rất quái.

      “Dì, dì có biết trong Luận ngữ có câu ‘Học nhi tập chi, bất diệc thuyết hồ?’ ?” Úy Học Nghiêu hơi vui, người học thức mới cảm thấy tên của bé và em trai rất quái gở!

      “Mẹ của chúng con là người mẹ tốt nhất thiên hạ.” Tập Tập ngước khuôn mặt nhắn lên, nếu phải thoạt nhìn hai dì này
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 140: Ừ, nghĩ đến mỗi đêm đều ngủ được (1/3)

      Editor: Puck

      “Già Đại, cậu có thể đừng ra những lời khiến người ta sợ hãi như vậy .” Thiên Ca Tuệ để đũa xuống, liếc nhìn hai khuôn mặt nhắn thay đổi của con trai, sợ hai đứa lại ra lời đồng ngôn vô kỵ * nào đó.

      (*) đồng ngôn vô kỵ: lời trẻ có kiêng dè gì cả.

      “Được rồi, chỉ trách hôm nay tớ bị kinh sợ đến, khiến cho chuyện cũng bình thường, ở khu vui chơi gặp được cậu quá kỳ tích rồi, lại còn nhìn thấy cậu... tổ hợp đặc biệt.” Già Đại cảm thấy hôm nay mình hơi nhảm, ngay sau đó vùi đầu ăn cơm, hề câu nào nữa.

      Lam Tạp cũng chỉ thỉnh thoảng mấy câu với Học Học và Tập Tập, phát trí thông minh của hai đứa trẻ này cũng quá cao, lời và vẻ mặt hoàn toàn khiến cho kinh ngạc, thiên tài đó!

      Bữa cơm này, ăn được vô cùng quỷ dị, mọi người đều theo đuổi tâm tư của mình, câu được câu trời dưới đất.

      Sau khi tiễn Già Đại và Tạp Tạp, Học Học và Tập Tập lập tức chui vào trong ngực mẹ, nũng nịu, “Mẹ.” Ý vị cọ cọ, phát tiết uất ức của mình.

      “Hôm nay các con phối hợp rất tốt, mẹ thưởng cho các con.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt hôn lên khuôn mặt nhắn của hai con trai.

      “Con muốn ngủ cùng mẹ mỗi buổi tối.”

      “Con cũng muốn vậy.”

      O(╯□╰)o cầu này dường như cách nào thực được, ngoại trừ bình thường mình phải học ra, chủ nhật về nhà có khoảng hai buổi tối, Thừa bình thường đều giày vò mình...

      “Các con trưởng thành, thể mỗi buổi tối đều ngủ với mẹ.” Úy Nam Thừa cảm thấy tính luyến mẹ của hai con trai rất nghiêm trọng, rất cần thiết điều trị.

      “Vậy cha cũng là người lớn, tại sao muốn ngủ chung với mẹ!” Tập Tập chu môi thuận theo.

      “Cha và mẹ là vợ chồng, đương nhiên phải ngủ chung.”

      “Tại sao vợ chồng lại ngủ chung?” Học
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 141: Ông xã tốt lên được phòng khách xuống được phòng bếp (2/3)

      Editor: Puck

      【Mấy ấy lại trêu ghẹo em hả? 】 Đầu điện thoại bên kia mang theo ý cười nhè , làm ấm lòng người.

      “Ừ, đùa giỡn đấy.”

      【Buổi tối “Gấm uyển”? nhớ em đó. 】 Úy Nam Thừa cảm giác mình cũng sắp biến thành oán phu * rồi, bà xã gần đây bận thi cử, hoàn toàn gạt sang bên, hai người cũng sắp mười ngày gặp mặt rồi, haizzz...

      (*) Oán phu: Ông chồng oán giận.

      (Chú thích: “Gấm uyển” chính là tên chung cư chỗ ổ hai phòng ở ngoài trường học của bọn họ.)

      “Vậy mấy giờ đến?”

      【Bảy giờ , em mua thức ăn trước, buổi tối nấu cơm cho em ăn? 】

      “Được.” Thiên Ca Tuệ ngọt ngào đáp lại, còn nhớ lần đầu tiên nếm món ăn do làm dùng đũa gắp lên miếng, từ từ bỏ vào trong miệng, nhai kỹ, vốn cho rằng phải mặn chính là nhạt, hoặc có mùi vị là lạ gì đó khiến người ta ăn miếng thứ nhất muốn ăn miếng thứ hai, kết quả -

      Kết quả, mùi vị đó chính là cực tốt, ngay cả người luôn luôn kén ăn cũng thể tài nấu nướng của ông xã quả tệ, so với chỗ bình thường, chính là dư dả.

      Còn nhớ ngày đó thức ăn bàn đều bị quét sạch, ăn đến bụng tròn vo.

      Sau đó, lại đến trường ăn cơm, cảm thấy giống như nhai sáp nến khó có thể nuốt xuống, khiến cho tránh di ien n#dang# yuklle e#q quiq on được lúc chuyện điện thoại với ông xã oán trách phen.

      Trách nuôi cái miệng mình thành quá mức xảo quyệt rồi, càng thêm trêu ghẹo lên được phòng khách xuống được phòng bếp, cưới được là tam sinh hữu hạnh *!

      (*) Tam sinh hữu hạnh: May mắn ba đời.

      Có thể nghĩ, lại phen liều chết triền miên.


      Trong siêu thị, từng dãy từng dãy rau dưa và thịt tươi chói mắt, Thiên Ca Tuệ đẩy xe vòng tới vòng lui cũng biết mua thứ gì được, Thừa thích ăn thịt bò và đậu
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 142: Mẹ phải đến trường, cho nên biết làm cơm

      Editor: Puck

      Lúc tám giờ, Thiên Ca Tuệ và hai con trai ngồi bên cạnh bàn ăn, nhìn thức ăn bốc mùi thơm bàn mà chảy nước miếng, ba đôi mắt to gắt gao nhìn chằm chằm vào tô sườn xào chua ngọt màu sắc tươi đẹp ở giữa.

      “Mẹ, Học Học đói.”

      Nghe giọng của con trai đói bụng đến còn hơi sức như vậy rồi, Thiên Ca Tuệ cầm đũa lên gắp miếng sườn xào chua ngọt lớn vào trong chén bé, mở lớn hai mắt, “ đợi cha nữa, chúng ta ăn trước.”

      Học Học lập tức dùng muỗng múc gặm, dáng vẻ cực đói, Tập Tập nhìn trai ăn được ngon như vậy, cũng liếm liếm môi.

      Động tác này đương nhiên bị mẹ bé nhìn ở trong mắt, nhanh chóng gắp miếng thịt đặt vào trong chén bé, sau đó bản thân cũng gắp đống, gặm hề thục nữ chút nào, trong lòng kêu thẳng đồ ăn ngon!

      Khi Úy Nam Thừa bưng món canh chân giò nồi đất cuối cùng ra, sườn xào chua ngọt còn nửa.

      Quai hàm Tập Tập phồng lên: “Cha, ăn ngon, ăn ngon !”

      Nghe được con trai khích lệ quả diee ndda fnleeq uysd doon thoải mái hơn bất kỳ điều gì khác, khóe miệng Úy Nam Thừa tràn đầy nụ cười.

      “Mẹ, có phải món ăn của mẹ còn ngon hơn của cha ?” Học Học chu cái miệng đầy dầu mỡ, ra câu khiến Thiên Ca Tuệ chột dạ trận.

      “Mẹ phải đến trường, cho nên biết làm cơm.” Thiên Ca Tuệ biết thể lừa dối con trai, bằng hai đứa quấn lấy nấu cơm, vậy phải lộ ra rồi sao, trước khi tay nghề còn chưa luyện xong tuyệt đối thể bêu xấu trước mặt con trai.

      Cha con ba người cũng bị câu lẽ thẳng khí hùng như vậy của làm chấn động, điều này cũng có thể trở thành lý do liên quan?

      Bữa tiệc này, vừa đảo qua quét sạch, mọi người ăn đến no bụng ợ lên, Học Học và Tập Tập lần đầu tiên ăn cơm được nhiều nhất từ trước đến nay, khiến cho Úy Nam Thừa rất có cảm giác tự hào.

      Sau khi ăn xong, Thiên Ca Tuệ ở trong phòng tắm tắm cho hai con trai, làm ầm ĩ đến xong.

      Úy Nam Thừa tới ban công nhận cú điện thoại, giọng rất tốt, sắc mặt càng thêm tối tăm, Đóa Nhụy này rốt cuộc muốn làm gì?

      Sau khi như vậy với tiểu Quế tử còn gọi điện thoại với , cầu gặp mặt? là có chuyện rất quan trọng muốn với , còn là bảy năm về trước.

      Điều này khiến cho do dự trong nháy mắt, bảy năm trước?

      Tỉ mỉ hồi tưởng lại mỗi lần tiếp xúc với Đóa Nhụy trong ba năm
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 143: Uy hiếp của rể cả (1/3)

      Editor: Puck

      Hình như, từ mới bắt đầu, ta chính là mang theo mục đích đến gần bọn họ.

      Vẫn còn nhớ lần đầu tiên nghe đến Đóa Nhụy này, ta là bạn tạm thời của Dương, từng cùng cậu ấy tham gia bữa tiệc.

      Sau biết chuyện gì xảy ra lại trở thành bạn của tiểu Quế tử, ban đầu mấy người bọn họ đều cho rằng cậu ấy chỉ vui đùa chút mà thôi, ngờ cậu ấy lại nghiêm túc, nghiêm túc hơn bất cứ việc gì trước kia, nghiêm túc đến khiến cho bọn họ tặc lưỡi hít hà.

      Còn nhớ lần khi bốn người bọn họ gặp mặt Dương cũng : “Cậu nên có chừng mực, Đóa Nhụy phải là người hiền lành lương thiện gì, đừng khiến mình chơi tiến sâu vào!”

      cho cùng vẫn là Dương nhìn người trúng tim đen, thời điểm kia còn chưa từng gặp Đóa Nhụy, chỉ mờ mờ ảo ảo cảm thấy người phụ nữ này hơi thủ đoạn, người đàn ông om sòm bình tĩnh di1enda4nle3qu21ydo0n như tiểu Quế tử lại có thể bị quản đến ngoan ngoãn, tính tình lập tức chững chạc lên nhiều.

      Quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!

      Chỉ có điều, giá cao này, thê thảm chút!

      Lần đầu tiên thấy Đóa Nhụy, là ở buổi party của giới có tiếng tăm, dịu dàng mặc bộ đồ trắng như tuyết như vậy, nhìn thấy đàn ông xa lạ đều nở nụ cười ngượng ngùng, làm cho người ta tự chủ sinh ra nhộn nhạo.

      Sau đó, phát ở lúc có người ánh mắt ta nhìn mình rất đặc biệt, có vẻ tìm tòi nghiên cứu và xem kỹ, còn chứa chút nhiệt liệt, lúc đó cũng để ý nhiều, sau đó Đóa Nhụy lại càng ngày càng nghiêm trọng, khiến cho rất tức giận, chỉ lần cảnh cáo và từ chối, nhưng ta lại cố tính dính người giống như cao da chó kề cận chặt , khiến cho phân thân ra được.

      Lắc đầu, mặc cho nước ấm lần nữa tẩy rửa mồ hôi hột người mình, hơi nghĩ thông.


      Sau khi Thiên Chỉ Dương biết được chuyện này, tức miệng mắng to Quế Bá Lăng trận, “Cậu đúng là óc heo! Nhắc nhở cậu bao
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :