1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 134: Trời đất chứng giám, mặt trời mặt trăng có thể làm chứng (1/3)

      Editor: Puck

      được sờ lên đầu người ta, càng sờ càng ngốc.” Thiên Ca Tuệ chu cái miệng nhắn mất hứng.

      thích em ngốc nghếch.” Úy Nam Thừa cười đến cưng chiều mà xấu xa.

      Thiên Ca Tuệ cảm thấy vẫn nên để ý đến tốt hơn, tối nay người này hơi bình thường, dựa vào ghế ngồi, nhéo ngón tay ngẫm nghĩ.

      Xe dừng ở cửa chung cư, hai người lần nữa trở lại ổ hai phòng ở, nhiệt độ chợt lên cao.

      Tất cả đều giống như nước chảy thành sông, Úy Nam Thừa lần này có kinh nghiệm, làm đủ dạo đầu, hết sức khiêu khích dẫn dắt Tuệ Tuệ, để cho đạt tới đỉnh núi vui thích.

      Sau khi xong chuyện, Thiên Ca Tuệ la hét đói bụng, Úy Nam Thừa có cách nào khác, thể làm gì khác hơn là tìm trong tủ lạnh xem có thức ăn gì , may mà lúc bố trí đồ dùng hằng ngày tiện tay cầm mấy thùng mỳ ăn liền, lúc mấu chốt đúng là phát huy tác dụng rồi.

      Thiên Ca Tuệ mặc áo ngủ ngồi ghế trong phòng ăn ăn mỳ ăn liền nóng hổi, kêu to ăn ngon, đói bụng ăn cái gì cũng ngon.

      “Nếu lần sau mua ít gạo và thức ăn đặt trong tủ lạnh, đói bụng có thể nấu cơm ăn, mỳ ăn liền suy cho cùng là đồ ăn tốt cho sức khỏe, ăn nhiều tốt. Úy Nam Thừa nghĩ tới lâu dài, sau này còn phải thường xuyên tới mới được, ít nhất tuần tới hai lần.

      “Thôi , mua cũng có ai biết làm, lãng phí.” Bản thân Thiên Ca Tuệ có thiên phú nấu cơm, lại rất thích thưởng thức món ăn ngon.


      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 135: Nếu như là tiên xuống trần ngày tôi đỡ nổi

      Editor: Puck

      Cuộc sống trạch nữ lấy gia đình làm chủ bất tri bất giác qua hai năm, Thiên Ca Tuệ giống như quen với hình thức cuộc sống yên tĩnh này, chỉ có điều có lần chuyện trời đất với Yên nhi, hỏi cây trâm cậu ấy từng đưa choc ô, mới giật mình nhận ra mình vứt bỏ những thứ từng thích khi học cấp ba, cuộc sống bây giờ đơn giản bình thản, để cho kinh ngạc ngờ mình lại có thể chịu được?

      Nhìn lại cuộc sống thế giới bên ngoài, quả thay đổi rất nhiều, ràng nhất chính là cục cưng của các trưởng thành, Học Học và Tập Tập khuôn mặt giống nhau như đúc quả tới đâu cũng giết người mảng lớn, mắt to đen như đá quý, lông mi dài luôn cong lên chớp chớp vô cùng dễ thương, nước da trơn mềm như nước, môi đỏ mọng hồng hào, vô cùng đáng , nhưng mà phần tà ác lại hề kém chút nào. Phương diện IQ, quả chỉ hơn chứ kèm người cha thiên tài của các bé.

      Khiến cho cảm thấy vô cùng vinh quang và hạnh phúc, các cục cưng quả làm cho tự hào!

      trai cũng đính hôn với Phó Đông Nhi - thiên kim chủ tịch ngân tịch Phúc Thụy năm trước, vẫn tương đối hài lòng với người chị dâu này, ít nhất chị ấy tỏ vẻ mắt cao hơn đầu, thế lực, ngang ngược kiêu ngạo vô lễ như những thiên kim con nhà khác, tóm lại diee ndda fnleeq uysd doon là người đẹp rất có khí chất thanh nhã, nhưng cảm thấy ràng giữa trai và chị Đông Nhi có tình cảm, hai người đính hôn năm qua vẫn ngăn cách hai nơi, ở Trung Quốc, ở Luân Đôn du học, cuộc sống ai đường nấy, liên quan lẫn nhau.

      Yên nhi và Cầu Cầu đều học đại học năm tư, hai người đều vội vàng ra ngoài tìm việc làm, vấn đề giữa Yên nhi và Bùi Phóng càng ngày càng nhiều, nhưng biết Yên nhi ấy, cũng bằng lòng buông tha cho tình cảm sáu năm; còn Cầu Cầu vẫn độc thân trước sau như , hàng năm luôn ra ngoài du lịch mấy lần, dùng lời của cậu ấy là ra cửa nhìn thế giới, khiến cho tâm tình mình thêm buông lỏng, tâm cảnh rộng lớn.

      A Dần vẫn tiếp tục mang theo khuôn mặt hại nước hại dân kia gieo họa cho thiếu nữ ngu ngốc, nhưng mà ấy giống trai, ấy chỉ trêu chọc hoa đào chứ hái hoa đào, khiến những người đẹp kia vừa vừa hận.

      Nghe tình cảm giữa Lăng và Đóa Nhụy kia càng ngày càng tốt, Lăng thậm
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 136: kiện ô long (3/3)

      Editor: Puck

      Thiên Ca Tuệ thấy dáng vẻ u mê của Già Đại, vội vàng tiến tới bên tai cậu ấy như thế như thế phen, hoảng hốt đến bên tai Già Đại đều đỏ, khỏi trừng mắt mà nhìn Hứa Du, sao?

      Cảm giác, đúng lắm!

      “Du, như thế nào, Già Đại có phải là người cậu muốn tìm ?” Thiên Chỉ Dương cười đến phơi phới.

      Nghe vậy, Thiên Ca Tuệ mở to hai mắt, vòng tới vòng lui giữa hai người, lại Hứa và Già Đại xứng đôi! Xem ra đều giống như tiên giáng trần vậy!

      “Tang Mộc tiểu thư, đêm đó mặc đầm có màu gì?” Hứa Du cho rằng họ Tang Mộc.

      Hứa, Già Đại phải họ Tang Mộc, ấy họ Tang, nhà ấy ở Tô Châu, gọi ấy là Già Đại được rồi.” Thiên Ca Tuệ cắt đứt .

      “Già Đại, ngượng ngùng, tôi...” Hứa Du hơi囧, lai Trung Nhật, còn lấy cái tên Nhật Bản, cho rằng mẹ là người Trung Quốc, cha là người Nhật Bản, ngờ trái ngược.

      có việc gì đâu, rất nhiều người hiểu lầm như vậy, đêm hôm đó em mặc chính là ... Váy trắng.” Già Đại sớm bị n+1 người gọi sai là Tang Mộc tiểu thư thôi. ⊙﹏⊙b Mồ hôi

      Đáy mắt Hứa Du lướt qua tia sáng tỏ, quả thế, này có phong cách rất bay bổng, xuất trần, coi như cùng kiểu người với , nhưng phải là “Phượng hoàng lửa” đêm đó.

      “Váy trắng? phải em mặc váy đỏ, mang mặt nạ phượng hoàng lửa sao?” Thiên Chỉ Dương kinh ngạc.

      “Đêm hôm đó Già Đại mặc váy trắng, đeo mặt nạ thiên nga đen.” Thiên Ca Tuệ ra , trong lòng cũng hoàn toàn hiểu, ra là lầm đối tượng, ô long * rồi –

      (*) kiện ô long: chỉ hiểu lầm gây ra tổn thất đáng có.

      Già Đại nghe đến đó cũng hiểu vì sao cảm giác đúng, ra ấy phải người kia.

      “Già Đại, rất hân hạnh được biết em, chỉ có điều, tôi phải về họp, bữa này, ghi vào mục của tôi.” xong, lập tức đứng dậy cáo từ.

      Sau khi nhìn Hứa Du rời , hai em nhà họ Thiên đồng thời thở dài, chuyện này, càng ngày càng phức tạp.

      , tại sao sớm với em người
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 137: Hai cục cưng tranh thủ tình cảm lẫn nhau (1/3)

      Editor: Puck

      Trong lòng Lam Tạp lập tức lạnh toát rồi, cơn gió lạnh thấu xương thổi qua, khiến cho nhịn được run lẩy bẩy, ra vẫn luôn là tự mình đa tình!

      Cắn chặt đôi môi trắng bệch, cố nén để cho mình rơi lệ, xoay người, từng bước từng bước về phía cửa ký túc xá.

      Khúc Lại nhìn bóng lưng quật cường của , trong mắt thoáng qua tia đau lòng, ngay sau đó biến mất, biết chuyện như vậy nên xảy ra, nên dứt khoát sớm hơn, nhất thời làm tổn thương người còn hơn tổn thương người cả đời.

      Xoay người, về phía ngược lại.

      Bóng lưng thẳng tắp này, trong đêm đông giá rét, làm cho người ta có cảm giác đơn .

      Sau khi trở lại phòng ký túc xá, Lam Tạp cuối cùng tháo xuống tất cả đề phòng, úp mặt mặt bàn gào khóc lên, Thiên Ca Tuệ và Già Đại biết nhất định bị từ chối, bằng cũng khóc đến đau lòng như vậy, giờ phút này cái gì cho phải dường như đều là dư thừa, hai người cứ yên lặng ngồi bên ấy như vậy, khoác vai , tiếng động an ủi ấy: có việc gì, còn có chúng tớ mà, chúng tớ đều hiểu.

      Sau khi biết chuyện xảy ra, Thiên Ca Tuệ tức giận la hét muốn tìm Khúc Lại lý luận, tại sao có thể nhìn tình cảm của người con như vậy, còn cho Tạp Tạp quá nhiều ảo giác, quả là người cặn bã! Trứng thúi!

      Nếu phải Già Đại liều mạng lôi kéo, sau khi tan lớp trực tiếp chạy vọt tới phòng làm việc của Khúc Lại.

      Khúc Lại ràng cảm thấy mấy ngày nay die,n; da.nlze.qu;ydo/nn khi học, ánh mắt rất thân thiện của bạn học Thiên Ca Tuệ và Tang Mộc Già Đại, nếu như ánh mắt có thể lăng trì người, như vậy sớm thành mảnh vụn rồi.

      sớm biết tình hữu nghị giữa ba người bọn họ, cũng vui mừng thay họ, bạn bè luôn đáng quý khó có được.

      cũng cho rằng sau khi trải qua đêm đó, Lam Tạp nhất định tránh mình như tránh bò cạp, nhưng ngờ sau nửa tháng, khôi phục lại là
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 138: Cha là kẻ lừa gạt (2/3)

      Editor: Puck

      Bạn Úy Học Nghiêu nhìn thẳng vào ánh mắt thân thiện của em trai, em trai quan trọng, mẹ quan trọng nhất!

      Trong lòng Thiên Ca Tuệ vô cùng hài lòng, hai cục cưng càng ngày càng khiến người ta thích, hơn nữa lanh trí hơn người, tỷ lệ quay đầu khi ra ngoài cũng cao gần 100%, khiến cho người làm mẹ này cũng cực kỳ vinh hạnh.

      Mỗi lần nhìn thấy gò má trắng nõn nà của hai đứa, luôn nhịn được kéo chúng vào trong ngực hôn cái lớn.

      Hai bạn Úy Học Nghiêu và Thiên Tập Vũ từ có thói quen bị nước miếng của mẹ dính lên mặt, dần dần bọn chúng cũng phản công, chu cái miệng nhắn bôi nước miếng lên mặt mẹ, thấy mẹ vui mừng, bọn chúng cũng rất vui vẻ.

      Úy Nam Thừa vào nhà thấy chính là cảnh tượng này: Ba mẹ con giường náo loạn thành đoàn, cái miệng của hai con trai dính vào hai bên gò mà bà xã, quả rất quá đáng rồi!

      “Học Học, Tập Tập, còn ngủ!” Giọng giận mà uy, hai thằng nhóc này sao lại thích ăn đậu hũ của mẹ chúng vậy, phải thân ái chính là đòi ôm, tuyệt đối thể dung túng thói quen này.

      Nghe được giọng của cha, hai cục cưng rất tự giác ngồi dậy, bọn chúng còn quá non nớt, đấu lại được cha phúc hắc tuổi rất cao, cho nên chỉ có thể nghe lời.

      “Mẹ, tối nay con muốn ngủ với mẹ.” Học Học ôm cổ mẹ làm nũng.

      “Cha, con muốn ngủ chung với cha.” Tập Tập cười đến trong sáng thuần khiết, ngủ cùng cha ra chính là ngủ cùng mẹ, bởi vì cha thể rời bỏ mẹ, O(∩_∩)O~

      Úy Nam Thừa đột nhiên cảm thấy tính tình con trai tương đối giống , biết chút cong cong quẹo quẹo; mặc dù con lớn nhất cũng rất thông minh cơ trí, nhưng lại ngay thẳng dứt khoát, đứa rất đơn giản. (Thiên Tập Vũ trầm cười : Cha, cha như vậy là tự chửi xiên chửi xỏ bản thân cha rất phúc hắc sao?)

      “Ông xã, ngày mai có rảnh ?” Thiên Ca Tuệ nằm lỳ
      [​IMG]
      Halinh0814 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :