1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng vô địch: Cha, người bị Fire rồi! - Nam Quan Yêu Yêu (28)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 85: Gả cho nghiệt phúc hắc

      Editor: Puck

      Được người con mình nóng bỏng ôm vào ngực như vậy, còn miệng đổi miệng mà câu, “Hôn em.”

      Là người đàn ông bình thường cũng kiềm chế được sức quyến rũ, Úy Nam Thừa biết nhóc vì sợ trừng phạt , cho nên mới cố ý quyến rũ như vậy, nhưng tự chủ được mà hôn lên.

      “Ưm...” Trong đầu Thiên Ca Tuệ cố gắng nhớ lại tình huống xem phim sex tối hôm qua, phụ nữ bên trong đều làm đến mất hồn, nghe khiến đều hơi chịu được.

      Bàn tay bé lục lọi vào trong quần áo chú, sờ loạn lúc, ăn đậu hũ điên loạn.

      “Ừ %#$@*!” Thiên Ca Tuệ rầm rì kêu loạn, bắp đùi còn mơn trớn phía dưới Úy Nam Thừa, tỏ vẻ rất vội vàng.

      “Roẹt” tiếng, váy Thiên Ca Tuệ rách.

      Nằm trong dự đoán, nằm trong dự đoán, xem ra có thể giải quyết chú.

      Úy Nam Thừa nâng cái mông Tuệ Tuệ, để cho cưỡi người mình, cảm giác toàn là thịt, chẳng lẽ nhóc thúi lại mặc...

      Cúi đầu nhìn lại, suýt chút nữa chảy máu mũi, lại là quần chữ T

      Thiên Ca Tuệ học cách mỗi lần chú cởi quần áo cho mà cố sức cởi từng nút áo, lầm bầm: “ thích, từ nay về sau được mặc áo sơ mi nữa, nhiều nút quá!”

      Phì! Úy Nam Thừa chịu hết nổi bị chọc cười, trừng phạt bằng cách cắn vành tai , khiến Thiên Ca Tuệ run rẩy trận, cái mông cọ cọ trước, vừa vặn để tại phía vật nào đó.

      “Em ma nhân tinh * này!” Hô hấp của Úy Nam Thừa dồn dập cởi áo lót gần như trong suốt của Tuệ Tuệ ra, cắn cái lên bánh bao , gặm nuốt, mút vào.

      (*) ma nhân tinh: nghịch ngợm tinh quái khiến người ta mê muội, người ta điên rồ (Theo baike).

      Ngay lập tức, trong phòng tràn đầy hơi thở mập mờ, hai người đều hơi thở ra.

      “Ừm... Ừ... A... Em muốn.” người Thiên Ca Tuệ chỉ còn lại chiếc quần lót chữ T, cái mông còn rất yên phận cạ cạ phía dưới ông xã, tiếng kêu quyến rũ.

      “Em muốn cái gì?” Úy Nam Thừa nhịn đến mồ hôi đầy đầu, trong giọng thong dong đều là khẩn trương.

      càng khó nhịn, càng muốn hành hạ , ai bảo nghe lời mình chạy tới Manhattan.

      “Hu hu... Em muốn ...” Trong lòng Thiên Ca Tuệ có luồng lửa thiêu đốt, trống rỗng, khó chịu! Nhưng chú lại cố tình tư tưởng xấu mà cho , làm cho khó chịu!

      Nghe Thiên Ca Tuệ thổ lộ trắng trợn như vậy, Úy Nam Thừa sao có thể động lòng, vốn ba ngày nay buổi tối nào cũng rất muốn Tuệ Tuệ, mà bây giờ vừa thấy mặt, Tuệ Tuệ còn chủ động nhiệt tình khác thường như vậy, hơi ăn tiêu.

      Tăng sức, xé rách quần lót chữ T mỏng như cánh ve, ngón tay đưa về phía vùng đất tinh tế...

      “Trứng thối... Em muốn mà...” Thiên Ca Tuệ bứt rứt mà uốn éo người, kể từ sau đêm sinh nhật gạo sống nấu thành cơm chín với chú, hai người thực chiến rất nhiều lần, đối với Thiên Ca Tuệ mới nếm thử tình hình mà , khó tránh khỏi hơi mới lạ, mà với Úy Nam Thừa cấm dục bao nhiêu năm như vậy, cũng coi là bộc phát duy nhất, mỗi lần đều muốn cực kỳ mãnh liệt, gần như khiến Thiên Ca Tuệ chịu nổi.

      Cũng làm cho hoàn toàn nhận thức được XOXO tươi đẹp và vui vẻ.

      Nghe tiếng rên rỉ dịu dàng đáng của Thiên Ca Tuệ, Úy Nam Thừa cảm giác bụng sắp trướng lên, nâng cái mông Tuệ Tuệ lên, ép xuống, tiến vào.

      “Ừ, mùi thơm người em quá nồng rồi, trang điểm cũng quá dày, tắm cái.” Vừa vừa tới toilet, dọc theo đường cố ý đẩy lên khiến Tuệ Tuệ kêu oa oa.

      “Hu hu... Em chán ghét ...” Tròng mắt như sương mù của Thiên Ca Tuệ liếc nhìn người đàn ông trước mắt cố ý treo ngược khẩu vị của mình, hai chân khép lại dùng sức đạp mông .

      đây...” Úy Nam Thừa cố nhịn nụ cười chế nhạo , ra cũng nhịn rất vất vả!

      “Người xấu!” Thiên Ca Tuệ thuận theo uốn éo người, muốn càng nhiều.

      Khoảnh khắc khi mở nước nóng ra, Úy Nam Thừa hung hăng rung động, hai người đồng thời phát ra tiếng kêu rên, sau đó là tiếng thở dốc nặng nề, tiếng rên nũng nịu đan xen tiếng nước chảy “Rào rào rào”.

      Tiếng lòng lay động người.

      ...

      Từ phòng tắm đến sa lon phòng khách, rồi đến bàn, cuối cùng là giường... Hai người đổi n địa phương, đầy phòng cũng tràn ngập mùi vị kiều diễm mất hồn.

      Sau khi giằng co mấy lần như thế, Thiên Ca Tuệ còn sức xoay người, vùi đầu trong ngực Úy Nam Thừa, thầm : “Rốt cuộc mình làm chú hay bị chú làm?”

      “Chúng ta giải quyết lẫn nhau.” Úy Nam Thừa khẽ hôn lên đôi môi đỏ mọng sưng lên của .

      “Vậy chuyện lật trời hôm nay rồi, sau này đừng nhắc lại nữa!” Trong mơ mơ màng màng vẫn quên để người khác làm giấy cam đoan.

      “Ừ.” Úy Nam Thừa khẽ hôn lên má , ôm thỏ trắng yên ổn ngủ.


      Hai người xuống lầu lần nữa là buổi sáng hôm
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 86: Hôm nay có phải nhóc thúi uống lộn thuốc !

      Editor: Puck

      Cao thủ tình trường? Mặt Úy Nam Thừa rất O(╯□╰)o, nhìn giống cao thủ tình trường như vậy sao?

      “Em có thể đương với .” Tính tình Úy Nam Thừa cực tốt an ủi vợ .

      “Như vậy em vẫn còn rất thiệt thòi!” Thiên Ca Tuệ cảm giác tuổi thanh xuân tốt đẹp của mình cứ bị vùi chôn vào trong phần mộ hôn nhân như vậy, rất tiếc nuối!

      “Gả cho em rất thiệt thòi sao?” Úy Nam Thừa đen mặt hỏi, cưới nhóc thúi mơ hồ như vậy biết người nào thiệt thòi.

      Mắt thấy sắc mặt Thừa Thừa càng ngày càng đen, Thiên Ca Tuệ hơi sợ rụt đầu lại, hung dữ cái gì mà hung dữ, vốn chính là rất thiệt thòi, nhưng quả có can đảm ra khỏi miệng.

      có.” Che giấu lương tâm mở miệng, “Vậy bạn trước kia của như thế nào? Chẳng lẽ chính là chị Hứa?”

      phải.” Úy Nam Thừa hình như muốn thêm về bạn mối tình đầu, vẻ mặt lạnh nhạt ngậm miệng .

      Thiên Ca Tuệ bíu môi, thôi! Ai mà thèm!

      Buông tay ôm cánh tay Úy Nam Thừa ra, giận dỗi minh về trước.

      “Tuệ Tuệ, từng xảy ra số chuyện được tốt, cho nên muốn nhắc đến ấy, huống chi những thứ kia chỉ là quá khứ, giờ chỉ có em, cũng nghĩ đến bất kỳ người nào khác, em phải tin tưởng chứ?” Giọng trầm thấp của Úy Nam Thừa truyền đến từ phía sau.

      Thiên Ca Tuệ khẽ dừng bước, nhưng thấy mở miệng chuyện cũng xoay người, hiểu mỗi người đều có quá khứ, chú cũng hai mươi tám tuổi rồi, nếu có quá khứ thể nào.

      Chỉ có điều... hơi để ý chút xíu đến việc chú ngậm miệng , ngược lại nếu như cú kia dịu dàng xinh đẹp hơn hoặc còn điêu ngoa tùy hứng hơn ... Trong lòng cũng dễ chịu hơn chút.

      Bởi vì chỉ có rất độ lượng quá khứ ra mới phóng khoáng, còn biểu của chú như vậy là bởi vì buông tay sao?

      Thiên Ca Tuệ mười tám tuổi lần đầu tiên cảm thấy nhức đầu vì tình , từng thấy tình của Bùi Phóng và Yên nhi, hai người tốt đến khiến cho và Cầu Cầu hâm mộ, còn nhớ Yên nhi miêu tả câu thổ lộ của Bùi Phóng cùng ấy: “ phải gió thổi, phải cờ bay, em có thể nghe thấy lòng của động.”

      Người đàn ông xấu hổ dịu dàng như Bùi Phóng lại cũng có thể ra lời tâm tình văn học và ngứa ngáy
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 87: Chiến tranh lạnh, ồn ào ầm ĩ sụp đổ rồi...

      Editor: Puck

      Úy Nam Thừa bước từng bước lên cầu thang, thỉnh thoảng liếc về phía cửa phòng đóng chặt, cũng biết mình con thỏ ở trong phòng làm gì? phải núp trong phòng len lén khóc nhè chứ? Chỉ tưởng tượng thôi tim hơi đau rồi.

      Thiên Ca Tuệ dĩ nhiên phải khóc, mà chơi trò chơi, chơi đến hưng phấn thôi, coi toàn bộ quái thú bên trong đều là nghiệt Úy Nam Thừa kia! Dùng sức giết!

      Giết giết giết!!!

      giết giải tỏa được mối hận trong lòng !

      Khốn kiếp! Khốn kiếp! Trứng vịt thúi! Phân trứng! Cứt chó trứng! Bà đây chơi với ! Tôi muốn về nhà! Tôi muốn New Zealand tìm Cầu Cầu chơi!

      Càng nghĩ càng tức giận, lần nữa liếc mắt về cái hộp tinh xảo xinh đẹp đó, hận thể đập vỡ nó, dẫm nát nó! Cuối cùng, hít vào hơi sâu, bắt đầu dọn dẹp hành lý, về nhà.

      Úy Nam Thừa chuẩn bị gõ cửa, đột nhiên cửa mở ra, vốn cho rằng Tuệ Tuệ nghĩ thông suốt, lại nhìn thấy va li hành lý trong tay , mặt lập tức tối .

      “Em định đâu?” Giọng rất vui!

      “Tôi đâu liên quan gì đến cái mông !” Thiên Ca Tuệ thở phì phò mắng.

      nhóc thúi còn ăn thô tục! Tròng mắt Úy Nam Thừa đen lạnh phần, kiềm chế lửa giận an ủi: “Đừng làm rộn!”

      Cái gì? Đừng làm rộn? Thiên Ca Tuệ dám tin nhìn , “Ai tôi náo loạn Tránh ra! Tôi muốn về nhà!”

      còn có chút việc, mấy ngày nữa được , hơn nữa đặt xong vé máy bay Dubai rồi.” Úy Nam Thừa nhàng .

      Nếu như là mấy giờ trước, Thiên Ca Tuệ nhất định hoan hô tiếng nhào tới ôm cổ , “Ông xã, tốt.”

      Nhưng bây giờ, chỉ cảm thấy những thứ này đều rất dối trá, trong sách rất đúng, nửa người dưới của đàn ông là động vật, chỉ biết ham vui nhất thời, vốn phải lòng.

      có việc liên quan gì đến tôi! Nếu tôi có thể mình đến đây cũng có thể mình về nhà, cần lo!” Thiên Ca Tuệ cắn môi.

      “Tuệ Tuệ, nghe lời được ?” Úy Nam Thừa rất đau đầu, sao phụ nữ khó dỗ dành như vậy!

      ! Tôi cũng phải tượng gỗ búp bê, bây giờ tôi rất chán ghét , tránh ra!” Thiên Ca Tuệ quát, rất thích nghe từ này, nhất là từ trong miệng Úy Nam Thừa ra lúc này.

      “Em náo loạn đủ chưa! Ai có quá khứ, chẳng lẽ quá khứ của khiến cho em khó có thể chịu như vậy sao? Vẫn luôn nắm chặt buông? ấy mất, em biết ghen với người qua đời là chuyện rất cố tình gây sao?” Úy Nam Thừa cũng rất tức giận, chuyện qua vẫn là nỗi đau trong lòng , vẫn luôn rất áy náy với bạn mối tình đầu, cho nên muốn , người bên cạnh cũng bao giờ đề cập tới với , bởi vì, đây là cấm kỵ.

      Tuệ Tuệ lại cứ nắm chặt buông, cảm thấy rất căm tức.

      Thiên Ca Tuệ hơi kinh ngạc, qua đời?

      “Sao tôi biết ấy mất, khi đó tại sao , chẳng lẽ cũng bởi vì ấy qua đời cho nên bỏ xuống được sao? Sớm biết thế vì cớ gì lúc trước, làm bộ làm tịch có ích lợi gì?”

      “Chát” thanh vang lên.

      Thiên Ca Tuệ bụm mặt bị nóng hừng hực dám tin nhìn người đàn ông trước mắt vĩnh viễn thương mình, cưng chiều mình, chỉ vì bạn qua đời, lại đánh mình?

      Trong mắt nhanh chóng nổi lên tầng sương mù, cắn chặt môi để cho mình bật khóc, từ đến lớn, đây vẫn là lần đầu tiên bị ăn tát! Lại bị tên khốn kiếp trước mắt này!

      Nhìn Thiên Ca Tuệ hai mắt mịt mờ và cắn chặt môi uất ức, Úy Nam Thừa đột nhiên giận mình, sao có thể cam lòng đánh Tuệ Tuệ? Mình nhất định bị lửa giận che mất lý trí.

      Nhưng Tuệ Tuệ nên như vậy!

      vốn hiểu được chân tướng việc năm đó! Sao lại chọc giận mình.

      “Tuệ Tuệ, xin lỗi, ...”

      “Xin lỗi? Mang xin lỗi giữ lại cho bạn chết của , xem ấy có thể tha thứ cho !” Thiên Ca Tuệ dùng hết toàn bộ sức lực quát, lại muốn biết rốt cuộc hôm nay Úy Nam Thừa tát mình mấy cái!

      Tay Úy Nam Thừa cầm va li hành lý hơi buông lỏng, từ bao giờ Tuệ Tuệ trở nên ngang ngược đạo lý như vậy, câu sau còn khó nghe hơn câu trước!

      Thiên Ca Tuệ quật cường mà giật lấy va li hành lý xuống lầu dưới, Úy Nam Thừa lại nhanh hơn bước, nắm chặt va li hành lý buông tay, biết cho dù như thế nào nhất định phải chuyện ngày hôm nay, bằng chuyện này vĩnh viễn là khúc mắc trong lòng hai người.

      “Cút ngay!
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 88: thấy Tuệ Tuệ đâu

      Editor: Puck

      Lúc Trâu Thịnh nhận được điện thoại của Tuệ Tuệ theo đám bạn uống rượu ở quán bar, nghe thấy bên kia truyền đến tiếng khóc nức nở khỏi đau lòng mà hỏi: “Tuệ Tuệ, cậu sao vậy?”

      “A Thịnh, mau tới cứu tớ!” Thiên Ca Tuệ thút tha thút thít khóc , biết a Thịnh nghỉ hè tới nhà cậu ấy ở Newyork rồi, bây giờ chỉ có cậu ấy gần mình, bạn bè có thể nhờ giúp đỡ chỉ có cậu ấy.

      “Được, tớ đến ngay, cậu ở đâu?” Trâu Thịnh cau mày hỏi.

      “Tớ biết vị trí cụ thể, tớ lạc đường...”

      “Vậy cậu hỏi thăm người đường hoặc chụp tấm hình tòa nhà có địa chỉ gần đó rồi gửi tin nhắn cho tớ, tớ lập tức đến liền.”

      “Ừ, a Thịnh, cậu ngàn vạn lần đừng với cha mẹ tớ.” Thiên Ca Tuệ muốn để cho cha mẹ lo lắng quá mức.

      “Tớ hiểu.” Trâu Thịnh an ủi.

      Thiên Ca Tuệ tìm hồi lâu mới thấy tòa nhà cao tầng có địa chỉ, chụp tấm hình gửi tin nhắn qua.

      Tin nhắn lập tức được đáp lại: Tớ biết ở đâu, cậu ngoan ngoãn ở đó đừng đâu, sau tiếng tớ đến liền.

      theo lời ngồi trong toilet, thân thể nhịn được run lẩy bẩy, nước mắt càng thể ngừng, cặp mắt sưng đỏ như con thỏ , dáng vẻ đáng thương đó khiến nhiều vào phòng vệ sinh phải chú ý, mọi người rốt rít kỳ quái sao bé này lại núp trong toilet khóc, còn khóc đến thảm thương như vậy.

      tóc vàng chừng mười lăm tuổi nhàn rỗi đến nhàm chán cần điện thoại di động lên chụp lại cảnh này, thuận tay tung lên mạng, bên cạnh còn kèm theo bình luận: Chị này khóc đến hai mắt đỏ ngầu như con thỏ bị vứt bỏ, đáng thương...

      Sau khi hình này bị người dùng Weibo phát N lần, bị Cốc Châu Dần nhìn thấy, lập tức tìm IP của chủ nhân tài khoản Weibo, hy vọng có thể tìm được này, cũng dễ dàng tìm Tuệ Tuệ về.

      Úy Nam Thừa nhìn Tuệ Tuệ khóc đến cặp mắt sưng đỏ trong hình, trái tim đau đớn từng cơn, đau đến sắp đứng vững, trái tim khó chịu như bị khoét cái động.

      Việc này tạm thời sau.


      Mọi người người ngã ngựa đổ tìm đêm, hề có tiến triển, từng người ủ rũ cúi đầu, dù sao buổi tối khuya tìm cố ý trốn tránh bọn họ cũng dễ dàng.

      Nhất là Úy Nam Thừa, chân chạy sắp đứt nhưng vẫn hề có tin tức, ảo não đến chân mày nhíu thành hình chữ xuyên (川), lấy điện thoại di động gọi từng số điện thoại cho người Tuệ Tuệ có thể liên lạc, tất cả mọi người đều thấy Tuệ Tuệ, hơn nữa giọng vô cùng kỳ quái, nghe giống như đùa.

      Nhất là Thiên Chỉ Dương, tràn đầy kinh ngạc và tin.

      【Cậu chọc chơi tôi hả? Sao lại thấy Tuệ Tuệ? 】

      “Tôi hy vọng đây là giả.” Giờ phút này Úy Nam Thừa hối hận đến ruột cũng xanh rồi.

      Thiên Chỉ Dương ở đầu điện thoại bên kia trầm mặc hồi lâu: 【Tiểu Thừa tôi cho cậu biết, mặc kệ giữa hai người náo loạn vui cái gì, tôi đều hy vọng Tuệ Tuệ bị tổn thương, con bé vĩnh viễn là công chúa buồn lo của nhà chúng tôi, nếu ngày mai cậu vẫn còn chưa tìm được Tuệ Tuệ, tôi đoán chừng trong nhà biết, cậu tự nhìn mà làm ! 】

      Sau khi cúp điện thoại, hai tay Úy Nam Thừa che mặt ngồi ghế dài trong công viên, trong lòng tràn đầy ảo não và tự trách.

      Đổng Yên và Hạ Lan Thu, phải hai ấy là bạn tốt của Tuệ Tuệ sao, chừng họ biết Tuệ Tuệ ở đâu, ôm tia hy vọng cuối cùng gọi vào Weibo, chỉ hy vọng có thể có kết quả tốt.

      “Đổng Yên, tôi là Úy Nam Thừa, Tuệ Tuệ có gọi điện thoại cho em ?”

      có, sao vậy? 】 Tại thành phố W Trung Quốc xa xa, Đổng Yên cảm thấy rất kỳ quái, chẳng lẽ Tuệ Tuệ và người đàn ông của cậu ấy giận dỗi hả? Ngay sau đó an ủi: 【Tuệ Tuệ chính là miệng hơi lợi hại chút, ra lòng dạ rất mềm rất đơn thuần, dỗ dành vài câu xin lỗi là có chuyện gì đâu! 】

      Trong lòng Úy Nam Thừa hoàn toàn có cảm xúc, sao biết tính tình của Tuệ Tuệ, chỉ có điều có vài chuyện qua rồi mới càng hiểu thấu đáo.

      Nhìn đồng hồ, mười giờ rưỡi rồi, vẫn hề có chút tin tức, Đổng Yên và Hạ Lan Thu đều nhận được điện thoại của Tuệ Tuệ, xem ra ấy nhất định rất hận mình, muốn bị mình tìm được, nhưng có thể đâu? Chưa quen thuộc cuộc sống nơi đây, lỡ như...

      Lỡ như, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chắc cả đời tha thứ cho mình.

      Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ, rốt cuộc em trốn ở đâu?
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 89: Đúng là hồn tan, tới đâu cũng theo tới!

      Editor: Puck

      Liên tiếp ba ngày, cũng có chút xíu tin tức nào, gấp đến mức Thiên Chỉ Dương cũng từ New Zealand chạy tới, vừa thấy mặt quơ đấm về phía Úy Nam Thừa.

      Úy Nam Thừa lại tránh, cứng rắn nhận quyền, vừa đúng đánh vào khóe mắt, đau đến nhe răng nhếch miệng.

      Cốc Châu Dần ngồi bên cạnh cũng hề khuyên can, mặc dù đánh nhau giải quyết được vấn đề, nhưng Tuệ Tuệ là em họ duy nhất của Dương Dương, từ là bảo bối, bây giờ bị uất ức, sao có thể đau lòng.

      Vấn đề giữa đàn ông, dùng nắm đấm vẫn tương đối dễ giải quyết, đánh xong cơn tức cũng tiêu tan.

      “Úy Nam Thừa, cậu đừng cho rằng đánh lại coi như xong, nếu tìm được Tuệ Tuệ, tôi cho ông cụ, ba ngày rồi, chút xíu tin tức của Tuệ Tuệ cũng có, con bé lại là lần đầu tiên tới Newyork, cậu vứt bỏ con bé!” Thiên Chỉ Dương chịu đựng được nữa lại đấm quyền.

      Con bé lại là lần đầu tiên tới Newyork, cậu vứt bỏ con bé! Những lời này giống như gai đâm sâu vào trong lòng Úy Nam Thừa, ba ngày nay giấc ngủ của gần như vượt quá sáu tiếng, cả người tiều tụy vòng, râu cũng dài ra, bởi vì hút thuốc quá độ, cho nên gương mặt vàng khè, là ông chú chán chường.

      “Tôi thông qua địa chỉ IP tìm được tài khoản Weibo của chụp hình, ấy nhìn thấy Tuệ Tuệ ở nhà vệ sinh nữ, hơn nữa chụp hình chỉ lát tung lên, lúc ấy Tuệ Tuệ vẫn còn ở đó , tôi cũng phái người cẩn thận tìm lần xung quanh gần đó, vẫn có.” Cốc Châu Dần đổi chủ đề.

      “Nhà vệ sinh nữ?” Thiên Chỉ Dương cười tự giễu, “Tuệ Tuệ cổ quái linh tinh tìm đúng chỗ, đúng là trốn tránh.”

      trách được tìm nhiều chỗ như vậy vẫn tìm được, ra núp bên trong nhà vệ sinh nữ, đúng là con nhóc nghịch ngợm, vừa nghĩ tới giờ phút này khuôn mặt xinh đẹp của Tuệ Tuệ vương đầy nước mắt, tim của lại nhịn được đau đớn từng cơn.

      Ba ngày nay, rốt cuộc đâu đây? bị người bắt nạt chứ? Ngủ ngon ăn ngon ?

      Khi suy nghĩ lung tung, điện thoại di động vang lên, vừa nhìn là mẹ vợ Đinh Như gọi tới, Úy Nam Thừa mạnh mẽ trấn tĩnh lại mà nhận.

      Còn chưa kịp mở miệng, giọng từ bên kia truyền đến, 【Thừa nhi à, mấy ngày nay con và Tuệ Tuệ những đâu chơi vậy? 】

      Lòng của Úy Nam Thừa lập tức xiết chặt, do dự biết nên trả
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :