1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 576: Chưa Mưa Trước Vấn Vương 22



      Cục Cưng là rốt cuộc Trác Văn Dương xảy ra chuyện gì, nhưng mà Trác Văn Dương cho An Bảo Bối đến cùng là ai đánh ta thành cái dạng này tuyệt đối phải theo lời An Bảo Bối như vậy.


      ”Ngu ngốc...” Trác Văn Dương có chuyện gì là tốt rồi, Cục Cưng đeo ba lô lên hai vai, “Con .”


      Thiệt là, ngu ngốc là bệnh, còn là bệnh nghiêm trọng, như thế nào trị đều là trị hết.


      đường đến nhà họ Vinh, Cục Cưng có gửi cho Vinh Ninh tin nhắn, nếu như có đoán sai, Trác Văn Dương mặt vết thương nhất định là Vinh Ninh đánh, thiệt là, đàn ông phương pháp giải quyết chính là thích dùng bạo lực, khuyên bảo khó khăn như vậy sao? nhất định phải muốn động thủ động cước mới có thể, những người đàn ông này là làm cho người ta yên tâm.


      Nhưng mà đến nhà họ Vinh, sau khi nhìn thấy Vinh Ninh, Cục Cưng hoàn toàn kinh ngạc, dựa theo tư liệu của , Vinh Ninh thân thủ là tốt, so sánh, Trác Văn Dương mới là cái đại thiếu gia từ chính là ở trong đại gia đình sinh trưởng, cùng Vinh Ninh đánh nhau, đây đơn thuần liền là muốn chết, nhưng lại có nghĩ đến Vinh Ninh mặt đồng dạng cũng mang màu sắc, xem ra so với Trác Văn Dương bị thương còn quá nặng a.


      Này thực lực cách xa, như thế nào kết quả lại làm cho người ta kinh ngạc đến nổi điên a?


      Vinh Ninh ôm lấy đầu của mình, xem là Cục Cưng nghi hoặc mặt, sớm liền nghĩ đến ở trước mặt Cục Cưng mất mặt, đành phải đối với ngây ngô cười.”Hắc hắc...”


      ”Nam nhân là phiền toái.” Nhất định phải dùng đánh nhau mới có thể chứng minh hai bên tồn tại, nhưng mà... Bất kể thế nào cũng đươck, cảm giác, cảm thấy Vinh Ninh cùng Trác Văn Dương ở giữa lửa giận dù thế nào nghiêm trọng, cũng thể nào đem hai bên đánh lẫn nhau thành cái dạng này ?”Ba, ba cùng cậu út xảy ra những chuyện gì?”


      Vinh Ninh nở nụ cười, Cục Cưng xem đến có chút thần kinh hề hề, “Đây là bí mật giữa người đàn ông.”


      A? Như vậy cách khác bí mật giữa người đàn ông, người khác là thể biết? Nếu cả hai bên trong thân thể giống nhau có cùng máu của phụ nữ?


      ”Hẹp hòi!” Cục Cưng khịt mũi coi thường tý, hai người bọn họ người quan hệ trong đó có chuyện gì còn muốn cho biết .


      ”Đây là chuyện của người lớn, cho nên những chuyện này là đối đứa bé thể ., “ Vinh Ninh thấp thân thể, xoa Cục Cưng phát, Cục Cưng cảm giác, cảm thấy hôm nay Vinh Ninh có chút kỳ quái, vẻ mặt thập phần bình thường từ phụ khuôn mặt.


      Vinh Ninh co rúm khóe miệng, thời điểm cười rộ lên, quả nhiên thập phần miễn cưỡng, khóe miệng miệng vết thương rất đau.


      Đầu bậc thang đột nhiên xuất bóng dáng người, Cục Cưng nhìn xem người kia chậm rãi xuống cầu thang, bốn mắt lẫn nhau đối mặt.


      ”A...” Vinh Dự dừng bước lại, nhìn xem cái kia tên tiểu quỷ đứng bên cạnh ở Vinh Ninh, là con riêng ở bên ngoài của Vinh Ninh a...


      ”Dạ...” Cục Cưng hơi cúi người, tính là xin chào đối phương. Vinh Dự thực , ta có thể tính là tình địch của Vinh Ninh a.


      Vinh Ninh quay đầu, thấy được bóng dáng của Vinh Dự, “Hôm nay cần làm?”


      ”Nghỉ ngơi.” Vinh Dự liễm hạ mí mắt, chậm rãi xuống cầu thang, vừa rồi xem ánh mắt đứa bé của Vinh Ninh nhìn , nhưng mà có chút kỳ quái, giống như có chuyện gì muốn cùng , Vinh Dự dừng ở giữa Vinh Ninh cùng Cục Cưng, “ với ông.”


      ”Cắt...” Vinh Ninh tỏ ra kiên nhẫn, “Cháu phải là đều cháu sao? Chú còn có chuyện gì muốn cùng cháu ?”


      Vinh Dự thấy mặt của Vinh Ninh, nhìn chằm chằm Cục Cưng tha.


      ”Ôi chao...” Cục Cưng kéo dài tiếng , xem ra nhà họ Vinh mọi người ngu ngốc đâu, cuối cùng hiểu người cái gọi là truyền thống tốt đẹp đến cùng là di truyền từ ai, đương nhiên tuyệt đối phải là An Bảo Bối. “Được, Nhị gia gia.”


      Vinh Ninh nhìn xem bóng dáng lớn , cảm giác, cảm thấy được có chút chỗ hết sức thích hợp, hai nguời kia, rốt cuộc muốn những gì?


      Chương 577: Phải Tin Tưởng 1



      Chân trời có chút trắng bệch, An Bảo Bối ung dung từ giường ngồi dậy, buồn bã ỉu xìu nhìn qua đối diện, cùng với có tinh thần, đến bằng là, căn bản suốt cả đêm đều ngủ được ngon giấc, mặc dù là lúc tối gọi điện thoại cho An Kỳ, để cho nàng hôm nay cùng chính mình xem mắt, nhưng mà bắt đầu từ hôm qua, trong lòng lúc nào cũng được tự nhiên, đến cùng vì cái gì như vậy bối rối, chính mình cũng phải là rất ràng.


      Mở cửa sổ ra, khí mới mẻ lại hơi lạnh, hít vào ngực của , “Hôm nay thời tiết tốt a.” Đáng tiếc lại chút hưng phấn cũng dậy nổi, biết Trác Nhất Phong vì cái gì an bài cuộc hẹn hò vô vị như vậy.


      ”Khảo nghiệm sao?” nghiêng đầu, chi chống cằm lẳng lặng suy nghĩ, nghĩ tới nghĩ lui, cũng nghĩ ra, thôi, đầu của , sinh ra có thể suy nghĩ được cái gì.


      ”Vẫn là lại ngủ lát .” Đây là biện pháp giải quyết tốt nhất mà có thể nghĩ đến.


      ”Bảo bối!” Còn có hoàn toàn xoay người lại, người nào đó kêu tên của , đánh mất bối rối của , ngắm nhìn chỗ xa, phát An Kỳ vậy mà đứng ngay ở cửa lớn, khoảng cách xa như vậy, An Kỳ cũng có thể nhận thức ra , là mắt tốt.


      ”Cậu chờ mình!” An Bảo Bối hô câu biến mất tại cửa sổ.


      An Kỳ hắng giọng cái, nhìn cửa sắt khổng lồ trước mặt này, còn có tòa dinh thự này, cảm giác, cảm thấy tựa như là dạng nằm mơ, bạn thân biến mất 8 năm, đột nhiên trở lại, sau đó ở trước mặt , tìm được cái gọi là người nhà, hơn nữa... Còn là người nhà có tiền như vậy.


      chỉ có người nhà, còn có con ruột, cũng có Vinh Ninh như vậy, lòng thích ấy, muốn bảo vệ người đàn ông của ấy, hai nguời từng gắn bó tình cảnh cũng liền như vậy kết thúc, thế giới này bản thân quan tâm nhất người kia, có chốn trở về thuộc về ấy, nhưng mà trong lòng của ấy mảnh trống rỗng, cái loại lại hạnh phúc này, lại vẻ mặt khổ sở, ấy cũng biết đến cùng phải như thế nào mới tốt, nếu như ba mẹ của ấy lúc trước có vứt bỏ ấy, như thế ấy có phải hay có thể cùng người bình thường giống nhau, có cuộc sống giống như thuộc về người bình thường.


      A, hạnh phúc của mình là gì.


      ”Cậu như thế nào sớm tới như vậy?” Cửa sắt bị An Bảo Bối mở ra, An Kỳ thay đổi khuôn mặt vừa rồi, đổi thành bộ dáng ngày thường, “Cắt, mình còn phải là vì cậu lo lắng?!”


      ”Phiền toái cậu dành ra thời gian theo giúp mình, là thẹn thùng, làm trễ nãi cậu công tác.”


      có gì, công việc làm cái gì cơ bản mình đều từ chối hết.”


      ”Từ... Từ chối?!” An Bảo Bối dị thường kinh ngạc, “Vì cái gì a? Chuyện trọng đại như vậy, vì cái gì cho mình?”


      có gì.” An Kỳ lắc đầu, “Thời điểm nửa đêm quyết định, từ chức cũng tốt, những năm gần đây, mình cũng để dành ít tiền, muốn nghiêm túc vội vàng kiểm tra, dù sao đây mới là trọng điểm,.”


      ”A...” An Bảo Bối an tâm vuốt ve lồng ngực của mình, “Làm mình sợ nhảy dựng, cậu a, An Kỳ, mặc kệ xảy ra chuyện gì, cậu đều phải cho mình biết, đừng làm cho mình lo lắng, biết ?”

      Chương 578: Phải Tin Tưởng 2



      “Biết .” An Kỳ vuốt đầu An Bảo Bối đầu, “ như thế nào mình cũng tính là người khách của cậu, hai người chúng ta cũng thể liên tục đứng ở cửa lớn ?”


      An Bảo Bối le lưỡi cái, “Xem mình, vào thôi.”


      ”Ừm...”


      khí buổi sáng lúc nào cũng tỏ ra mát mẻ, sau khi đến phòng của An Bảo Bối, An Kỳ mới cảm thấy thân thể của mình ấm áp rất nhiều.


      Hai nguời vai kề vai ngồi, nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.


      ”Tại sao phải đáp ứng bác trai hẹn hò cùng người đàn ông khác? Cậu cùng Vinh Ninh hiểu lầm phải là ràng, kết thúc sao?” An Kỳ cả người nằm xuống, giường của An Bảo Bối thực mềm, giống như cái nơi kia của mỗi gặp nổi gió trời mưa liền dị thường ẩm ướt.


      ”Nếu như lời khai thông của ba thực tốt như vậy, mình cũng để cậu qua đây.”


      ”Lão gia tử đúng là ngoan cố.” An Kỳ ha ha cười lớn, “Mình còn tưởng rằng lập tức có thể uống rượu mừng rồi.”


      ”Đừng... Đừng như thể ràng!” An Bảo Bối đỏ mặt phản bác An Kỳ lời , “Còn... Còn có sớm như vậy đâu.”


      ”Nhìn cậu chút, chỉ cần kích động liền ngay cả chuyện cũng ấp úng, thậm chí còn lắp.” An Kỳ nghiêng thân thể, chống cằm nhìn , “Mình , nghĩ tốt cái chiến lược gì chưa? Đối đãi với cái người muốn hẹn hò kia?”


      ”Trực tiếp cự tuyệt, giải thích tình huống.”


      ”Mình choáng...” An Kỳ dứt khoát cả người đều nằm ở giường, “Đây là biện pháp giải quyết việc cậu suy nghĩ lâu?” chính xác tám chữ?


      ”Ừm!” An Bảo Bối vẻ mặt bình tĩnh , “Cho nên mới cần hỗ trợ của cậu!”


      ”Mình?”


      ”Mình... Mình...” Kìm nén lâu, vừa rồi khí thế hoàn toàn biến mất thấy gì nữa, “Mình cần phải có dũng khí cự tuyệt người khác, liền tính việc này phải lỗi của mình, chính là muốn lãng phí thời gian người khác đến cùng mình cái này căn bản liền nghĩ cùng đối phương gặp mặt người gặp mặt, cảm giác, cảm thấy bên cạnh nếu là cái người thân, cho mình dũng khí mới được.”


      An Kỳ chăm chú nghiêm túc nhìn An Bảo Bối cái, vuốt đầu của , “Ngoan ngoãn, đứa bé ngoan. Tôi vĩnh viễn ủng hộ !” An Kỳ làm cái tư thế chiến thắng, An Bảo Bối vẫn lại cái đại đại ôm chằm.


      An Kỳ, có cậu tốt.


      Căn phòng của Vinh Ninh.


      Mặt trời cũng sớm lên cao canh ba, Vinh Ninh vẫn như cũ nằm ở giường giường ngáy, nhưng lại bị trằn trọc trở lại, bị cảnh trong giấc mơ tốt xấu bừng tỉnh, trong lúc mơ hồ đó, Vinh Ninh khẽ mở mắt, phát cái bóng đen ở trước mặt của mình dạo qua lại, Vinh Ninh hai hàng lông mày nhéo cái, gãi đầu từ từ ngồi dậy, lúc này mới nửa thanh tỉnh nhìn xem người đàn ông quấy rầy chính mình ngủ.


      Vinh Ninh mang theo giọng điệu khiển trách, chính mình đối với Vinh Dự bất mãn, “Chú út, làm ơn lúc chú vào phòng của tôi có thể hay gõ cửa trước?”


      Vinh Dự nâng lên hai tay, đem quần áo sớm liền chuẩn bị tốt bày ở trước mặt Vinh Ninh, “Bộ nào?” Đây là y phục treo trong tủ quần áo trong phòng của mình, nhưng mà chọn tới chọn cũng biết đến cùng cần phải chọn bộ nào, việc này vẫn là Vinh Ninh lợi hại, dù sao ta cũng coi như thượng là giới văn nghệ, mặc quần áo phối hợp gì gì đó, cũng là rất lợi hại.


      Vinh Ninh dụi dụi mắt, nhìn xem Vinh Dự trong tay cầm hai bộ quần áo, khóe miệng mãnh liệt giật giật, “Làm ơn, chú út, mỗi bộ quần áo của chú đều là nhãn hiệu giống nhau, giống nhau kiểu dáng, giống nhau màu sắc, chọn tới chọn lui, có thể chọn ra kiểu gì?”
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 579: Phải Tin Tưởng 3



      Vinh Dự suy nghĩ chút, Vinh Ninh lời rất đúng, nhìn xem Vinh Dự tựa hồ suy nghĩ chuyện gì, Vinh Ninh lần nữa nằm xuống, hướng tới ta phất phất tay, “Bye bye, còn nhớ đóng cửa. ( #) “


      Vinh Dự nhún vai, nhìn Vinh Ninh nằm ở giường tiếp tục lặp lại người chết, tiểu tử này!


      Vinh Ninh chăn mền người bị người ta vén lên, bật điều hòa gian phòng lập tức cảm thấy lạnh lẽo, cùng lúc đó hai cánh tay của Vinh Ninh bị người ta bắt lấy, cứng rắn bị Vinh Dự kéo lên, tiếp theo giọng của Vinh Dự bình thường có chút thăng trầm, “Đứng lên!”


      bị Vinh Dự lôi kéo hai tay, vẫn như cũ vẫn có hứng thú rời giường, cả người vẫn như cũ muốn ngẩng về phía sau, “Làm gì?!” hết sức đủ bình tĩnh, nếu phải là bởi vì địa điểm hẹn hò của Vinh Dự cùng địa điểm hẹn hò của An Bảo Bối hoàn toàn giống nhau mà , mới lười phản ứng lại cái chú út này của .


      ”Chọn quần áo.” Vinh Dự từng chữ từng câu, cắn răng tiếp tục kéo cánh tay của tha.


      Đột nhiên, Vinh Ninh mở to mắt ra, phản kháng cánh tay nắm chặt, nắm chặt hai cánh tay của Vinh Dự, Vinh Dự cả kinh, Vinh Ninh hắc hắc cười, hướng tới đầu Vinh Dự kích, hai cái đầu đụng nhau, Vinh Dự kêu lên tiếng đau đớn, hậm hực che đầu, Vinh Ninh rời giường hai vai run lên, áo sơ mi trắng rơi lả tả, chậm chạp cài nút áo.


      ”Cháu...” Vinh Dự nâng trán chỉ ta, lại đem chiêu thức của mới đối phó trước đây lại lần nữa ứng phó đến người của , Vinh Ninh tên tiểu tử thúi này, có có đem mình làm trưởng bối.


      ”Bảo cháu rời giường là cần phải có giá cao.” Vinh Ninh ngáp, “Bất quá cũng nhiều thua thiệt kích kia, cháu tỉnh.” kịp thay quần áo, Vinh Ninh đánh giá Vinh Dự phen, từ trong tủ quần áo lấy ra quần áo, ném tới giường, “Quần áo xem mắt hôm nay, chính mình đổi.”


      “...” Vinh Dự nhìn quần áo Vinh Ninh lựa ra, im lặng , có chút bất mãn, đương nhiên thời gian còn kịp rồi, cũng có thời gian ở chỗ này cùng Vinh Ninh nhảm, thay đổi trang phục.


      Vinh Ninh đồng dạng thay xong quần áo, soi gương sửa sang lại kiểu tóc, mặt vết thương là giấu được, cũng là được tốt, cũng mặc kệ nhiều như vậy, dù sao hôm nay người xem mắt, lại phải là .


      Bất quá chút hết sức cảm thấy hứng thú, nhìn xem đối diện đổi lại y phục Vinh Dự, “Chú út, ngày hôm qua Cục Cưng cùng chú những gì?”


      Vinh Dự khuôn mặt bình tĩnh, “Giữa ông cháu chúng tôi có bí mật, cùng cậu có quan hệ gì.”


      Vinh Ninh nhìn ta mấy giây, xoay người lại cũng lại tiếp tục hỏi thăm, dù sao đối với , phỏng đoán đợi lát nữa liền có thể biết những thứ ấy, chỉ là có loại trực giác này mà thôi.


      ”Ba...” Cục Cưng lén lén lút lút từ khe cửa trong lúc đó thò đầu ra kêu , Vinh Ninh quay đầu , “Cục Cưng, có chuyện gì sao?”


      Vinh Dự đổi lại quần áo động tác chốc lát dừng lại, Cục Cưng há hốc mồm nhìn xem Vinh Ninh nằm ở giường đổi lại quần áo Vinh Dự, “Hóa ra hai người...”


      ”Trẻ con, chớ nhảm...” Vinh Ninh khóe miệng giật giật, kỳ lời kia sớm liền muốn cùng Cục Cưng , trẻ con còn như vậy, như thế nào có thể mỗi ngày nghĩ tới quan hệ nam nam bình thường, xem ra vấn đề phương diện giáo dục, cần phải cùng An Bảo Bối tốt tìm tòi nghiên cứu tìm tòi nghiên cứu.


      Chương 580: Phải tin tưởng 4



      “Ba và con ra ngoài trước.” Vinh Ninh kéo Cục Cưng rời , đóng cửa lại, thân thể ngồi chồm hổm nhìn , “Làm sao vậy? Có chuyện gì tìm ba? Đợi lát nữa ba muốn ra ngoài cùng Nhị gia gia, có lẽ hôm nay là chiếu cố được Bảo Bảo, Cục Cưng ở nhà ngây ngốc cùng ông nội và bà nội vui chơi được hay ?”


      “Nhưng mà...” Cục Cưng hai cặp mắt vòng vo chuyển, “Ông ngoại để cho con bây giờ trở về nhà.”


      Đôi mắt Vinh Ninh trong giây lát có hào quang, bắt đầu từ lúc hai chữ ông ngoại được ra khỏi miệng, “ ra là như vậy a.” Vinh Ninh tựa hồ vô cùng dịu dàng, vuốt ve đầu của , “Bây giờ ông ngoại còn có dự định tiếp nhận ba, ba cũng có cách nào đưa Cục Cưng trở về.”


      quan hệ, Cục Cưng tự mình có thể về nhà.” thể nhìn gương mặt này của Vinh Ninh, bộ dạng đáng thương, nhìn trong lòng của cũng chút run rẩy, lưu cho Vinh Ninh nụ cười tươi tắn, tay bye bye, nên rời trước.


      Vinh Ninh thở dài hơi, nhìn qua hành làng kia cũng sớm có bóng dáng, đổi lại lúc đến căn phòng hé ra khuôn mặt nhàn nhã, lại phát Vinh Dự hướng về phía gương chính mình loay hoay đầu nhiễm hạt bụi lại nghiêm chỉnh trải tóc.


      “Chú làm gì?”


      “Sửa sang lại kiểu tóc.” Vinh Dự dễ dàng đáp trả Vinh Ninh vấn đề, thậm chí còn là bộ dạng thản nhiên tự đắc.


      “Phục chú.” Vinh Ninh mặt mỉm cười chút khách khí đem tóc của ta làm loạn, chọc cho Vinh Dự bất mãn, Vinh Ninh đến là có tỏ ra kiên nhẫn nhàn nhạt giải thích, “Chú trong ngày thường chính là quá mức cứng nhắc, bất kể là kiểu tóc hay là ăn mặc, nếu là mặc cháu tìm quần áo cho chú, lại kiểu tóc vừa rồi của chú, đem đối phương dọa chạy.”


      Vinh Dự cẩn thận ngẫm lại, Vinh Ninh đến cũng phải là có đạo lý, hay là ngoan ngoãn ngồi ở chỗ kia chờ ta động thủ.


      Vinh Ninh tùy tiện cấm lấy tóc của Vinh Dự tóc, “Chú út, cầu của chú cũng đừng quá cao, thấy đối tượng hẹn hò tạm được, liền trực tiếp đem chuyện làm .”


      “Tại sao?”


      cái thế giới này, chẳng ai hoàn mỹ, trong lòng mỗi người nghĩ, thực tế lại cũng thể chân chính đạt được ước muốn, chú cũng đừng cứ mãi chọn tới chọn lui, sớm chút thành gia, cũng coi như đúng tâm tư của ba rồi, cũng chặt đứt cái nhóm người hủ nữ có ý dâm dâm đối với chú.”


      Vinh Dự mới vừa rồi còn hưởng thụ híp hai mắt, nghe lời của Vinh Ninh, chợt ngẩng đầu lên, “...” Lời mới vừa rồi của Vinh Ninh, ràng mang theo lưỡi đao.


      phải là cháu ...” Vinh Ninh thấp thân thể, nhìn qua trong gương Vinh Dự, lộ ra ánh mắt sắc bén, “Sớm chút kết hôn cho cháu! cần cho cháu thêm phiền toái! Chú út!”


      Vinh Dự khấu lỗ tai, cũng biết, Vinh Ninh tuyệt đối có tâm tư tốt lại hòa nhã như vậy.
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 581: Ta có thể trả hàng sao? 1



      Phiền!


      Vinh Ninh cảm thấy bội phần ưu phiền cầm lấy tóc của mình, thân thể chống đỡ thân xe, nhìn xem lái xe sửa chữa ném neo xe hơi.


      Vinh Dự đến là ngồi yên còn ngồi ở trong xe nhúc nhích, cực kỳ giống xử sợ hãi nhiều.


      Gặp qua xui xẻo, còn chưa từng gặp qua xui xẻo như vậy, xem mắt mà thôi, thậm chí lập tức phải đến địa điểm hẹn sẵn, thế nhưng nửa đường chết máy?


      Ba giờ chiều... Còn mấy phút nữa thời gian đến thời gian ước định, Vinh Ninh nhìn xem đồng hồ cổ tay, thầm nghĩ ngợi khoảng cách cùng thời gian, cách tháp cao còn có khoảng cách hai con đường, lát thời gian cũng đến.


      “Chú út, chỉ còn lại khoảng cách con phố, xe tạm thời cũng sửa được, hai người chúng ta chút tốt rồi.” Vinh Ninh dựa vào cửa sổ xe hỏi thăm, Vinh Dự híp lại lạnh nhạt tự nhiên , “Chờ.”


      “Tại sao?”


      “Lười.” Vinh Dự vẫn như cũ phát huy chữ chân ngôn, Vinh Ninh đành phải gì lắc đầu, “Đến cùng là chú xem mắt hay là cháu xem mắt?”


      “Chú.”


      “Nếu biết , chú còn ngồi ở chỗ này ? Đến cùng có biết hay cái gì gọi là phong độ thân sĩ?”


      “Đừng tưởng rằng chú biết.” Vinh Dự khóe môi nhếch lên, “Mẹ của Cục Cưng.”


      Vinh Ninh hai bàn tay đút vào túi quần, chớp chớp hai hàng lông mày, “Biết là tốt rồi, như vậy Vinh đại cục ju dài, người liền tự mình mình ở chỗ này ngây ngốc coi chú xử kia sợ hãi nhiều !”


      Vinh Dự khuôn mặt bình tĩnh nhìn qua phía trước, Vinh Ninh bộ gỗ mục thể điêu cũng rời , lái xe vừa mới vẫn còn sửa xe nhìn thấy bóng dáng Vinh Ninh rốt cuộc nhìn thấy tới, lập tức trở về trước mặt Vinh Dự thấp giọng , “Nhị thiếu gia, đại tiểu thiếu gia rồi, chúng ta... Khi nào lái xe rời ?”


      Vinh Dự móc ra bản đồ chỉ chỉ, “Theo con đường này lượn quanh, chúng ta trước.”


      “Được, Nhị thiếu gia.”


      Vinh Dự thu hồi bản đồ, kéo cửa sổ xe lên, xe hơi chậm rãi ở đường chạy.


      Vinh Ninh đứng ở trước đèn giao thông, nhìn xem con số cột đèn chậm rãi nhảy lên, hẹn hò? Xem ra người cha vợ tương lai kia của , đúng là sử dụng 3 tiêu chuẩn hàng hóa, nhưng mà An Bảo Bối... Lại là nghĩ như thế nào? Đáng tiếc hai nguời trong lúc này cơ hội gặp mặt cực kỳ bé , liên tục dùng nhiều phương diện tiêu chuẩn để chuẩn bị cho đối phương, nhưng mà đối phương vẫn như cũ có tin tức gì, vất vả có tin tức, kết quả... người là Trác Văn Dương chị cùng ba khác mẹ, người là An Bảo Bối đáp ứng Trác Nhất Phong cầu theo người hẹn hò?


      vẫn ở vào trạng thái bị động, cũng là thời điểm nên áp dụng thời khắc chủ động! Tiêu chuẩn động thái đầu tiên trước hết gây ấn tượng với ba vợ tương lai, nhưng có vẻ như, lúc này Trác Nhất Phong vùng núi khổng lồ kia, vẫn là An Bảo Bối sau lưng tốt hơn... Vạn nhất, đối tượng muốn cùng An Bảo Bối hẹn hò kia, là cái đối thủ rất lợi hại, dễ dàng dụ dỗ trái tim của An Bảo Bối, như vậy nên làm cái gì bây giờ?


      bỏ được hài tử bẫy được sói, tại căn bản cũng phải là ở đây lãng phí thời gian thời điểm, mẹ nó ma kế hoạch ! đương lại phải là chuyện làm ăn, muốn mao kế hoạch! Có lúc còn là tinh thần lực càng thêm thắng được hết thảy!


      An Bảo Bối... Vinh Ninh đành phải bất đắc dĩ nhếch khóe miệng, liền nghĩ tới cái người làm cho chỉ muốn vừa nghĩ liền đau lòng.


      “Ai...” Vinh Ninh cúi đầu thở dài phen, bởi vì cái gì gọi là lòng của nữ nhân mò kim dưới biển, lão nam nhân tâm, bầu trời nổi lơ lửng trong mây giọt mưa.


      Sớm chút thôi, thăm dò chút địa hình, Vinh Ninh sống lưng rất thẳng tắp, hướng tới phía trước từ từ, mới vừa tới nửa, nhìn xem đối diện bóng dáng cùng mình giống nhau bầu khí ngang thoáng qua, đồng tử của co rụt mạnh lại, thân thể lát cứng ngắc, hai chân lại tự giác hướng phía trước bước , người kia... Đợi chút!


      Chương 582: Ta có thể trả hàng sao? 2



      “Ai...” An Bảo Bối cảm thấy dưới lòng bàn chân bước, mỗi bước tựa giống như là người bị chốt quả cầu sắt gian nan, làm cho có nửa điểm tinh thần, Cục Cưng từ trong nhà Vinh Ninh ra, thẳng nhận lấy, nửa đường kẹt xe nghiêm trọng, An Kỳ bỏ xuống tìm Cục Cưng, để cho sớm trước, lời này đơn giản, phải là rất ràng, mọi người cùng nhau sao? Kết quả lại vẫn là đem bỏ xuống.


      An Bảo Bối dừng bước lại nhìn xem tủ kính ven đường trong bầy đặt búp bê vải, cả người đều dán lên, nhìn xem búp bê vải bộ dáng gượng cười, giọng lẩm bẩm , “Mày cũng giống như tao sao? làm chuyện bản thân mình thích làm, bất quá, mày so với tao hạnh phúc hơn nhiều, bởi vì có người chỉ muốn nhìn thấy mày trở nên rất vui vẻ, đây cũng là lí do mày tồn tại ?” Vừa mới cùng búp bê vải cách tủ kính dứt lời, An Bảo Bối lại là bộ dạng rầu rĩ vui, giơ tay lên nhìn thời gian, lập tức liền tới thời gian ước hẹn rồi.


      “Nguy rồi, bị muộn rồi!” Lần hẹn hò này là vì muốn cùng cái người muốn cùng bản thân hẹn hò chuyện chút vấn đề, lãng phí thời gian của người ta cũng coi như xong, thế nhưng cũng thể ngay cả gặp mặt đều làm cho đối phương chờ đợi.


      Mới vừa quay đầu, đột nhiên trong lúc đó, cánh tay bị người khác lôi kéo, còn chưa kịp thấy tướng mạo của người kia, thân thể cũng sớm bị người ta kéo vào trong lòng của ta.


      “Cứu...”


      “Là !” Hai chữ cứu mạng kia còn có từ trong miệng của ra, người nọ phát ra thanh trầm thấp rầu rĩ từ đỉnh đầu của vang lên, An Bảo Bối kinh ngạc trận, nhưng trong lòng kia đột nhiên nổi lên tầng tầng rung động, lại thủy chung ở trái tim vẫy , nhưng, dù sao lý trí còn là làm cho khôi phục bình thường.


      Hôm nay... tại... làm sao có thể gặp ? biết như thế nào cho phải, nhưng là thân thể cứng ngắc, coi như đại não chi phối ý nghĩ của mình, nhưng mà thân thể nhúc nhích được, chính là nhúc nhích được.


      Muốn gặp , cũng dám, thời liền ở trước mặt của mình, thậm chí còn có thể ràng rành mạch cảm nhận được trong thân thể của nhiệt độ chậm rãi tản mát ra, dường như người kia liền nghĩ là hiểu hết thảy, khí lực ôm trở nên càng lớn.


      “Tôi... Tôi...” Tôi vội, tiếng kia ngăn ở trong miệng của , lại như thế nào cũng ra, người này... Vinh Ninh ta...


      Vinh Ninh yên lặng gì buông thân thể của ra, sợ động tác bất thình lình này của hù đến người phụ nữ này.


      Hai nguời bốn mắt nhìn nhau nhìn chăm chú trận, trầm mặc lâu, hai nguời ai từ trong miệng ra nửa chữ, bầu khí ái muội , tựa như là thiếu nam thiếu nữ vừa mới bắt đầu đương, hai người mặt gạt tia ửng đỏ, An Bảo Bối kịp thời cúi đầu xuống, nghĩ như thế nào cũng nghĩ đến, thế nhưng ở dưới tình hình như vậy hai nguời lần nữa gặp nhau.


      “Em có cái gì, nghĩ muốn với sao?” Vinh Ninh thân thể cúi xuống, làm cho mình thân cao bằng An Bảo Bối, hai tay chống đỡ đầu gối, nghiêng đầu hỏi thăm.


      Muốn cúi đầu, trốn tránh ánh mắt Vinh Ninh, chiêu số này hiển nhiên cũng hoàn toàn bye bye, An Bảo Bối có chút vô tội ngẩng đầu lên, điểm điểm, lại lắc lắc, biết mình đến cùng phải như thế nào mới tốt.


      “Oh...” Vinh Ninh trừng mắt nhìn, vẻ mặt có chút chút thương cảm, “Được rồi, nếu là em có lời với , đến là có lời muốn cùng em .”


      Chương 583: Ta có thể trả hàng sao? 3



      An Bảo Bối vì lời của mắt choáng váng, Vinh Ninh nghĩ muốn cùng cái gì đó?


      “Kỳ cũng phải là hết sức muốn gì, chỉ là muốn hỏi, có thời gian hay theo ra ngoài chuyện phiếm?”


      chuyện phiếm?”


      Vinh Ninh nhìn nhìn trời xanh lam, cầm lấy tay , “Hôm nay thời tiết sáng sủa, thời gian lại là buổi chiều, ấm, nóng, tại vừa vặn, chúng ta tìm chỗ an tĩnh đợi tí nữa chuyện phiếm được hay ?”


      An Bảo Bối nhìn xem Vinh Ninh khóe môi nhếch lên dáng tươi cười nhìn từ từ đến gần, nếu có khả năng, cũng nguyện ý buông tha cho trận hẹn hò nhàm chán thân cận kia theo Vinh Ninh, nhưng là... Chuyện lại có đơn giản như nghĩ vậy, là thoải mái rời có thể rời , An Bảo Bối lui về phía sau bước, ngăn cách khoảng cách ở giữa hai nguời, vội vàng xin lỗi, “Tôi... Tôi có việc... Hôm nào !”


      Vinh Ninh nhìn xem An Bảo Bối đẩy ra thân thể của mình hướng tới chỗ hện hò chạy tới, đứng tại nguyên chỗ, nhìn bóng dáng của ở trước mặt của biến mất thấy gì nữa, cự tuyệt hẹn hò, lại khăng khăng hướng về chỗ hẹn hò chạy tới, xem ra là nhất định thể hẹn hò, biết trong lòng An Bảo Bối đến cùng suy nghĩ cái gì, nếu như là An Bảo Bối mà , sớm liền theo người khác bỏ trốn , ở đâu còn quản cái gì lệnh của ba mẹ, lời của mối mai? Kỳ thay đổi cái góc độ nghĩ, cũng vẫn có thể đủ lý giải An Bảo Bối làm dễ dàng, vất vả tìm được người thân của mình, nghĩ cùng người nhà gây gổ, đỏ mặt cũng là đúng, chỉ là... Nếu như có thể lại dũng cảm chút xíu tốt rồi.


      “Ai...” Hỏi thế gian tình là gì, chỉ gọi người thề nguyền sống chết. Trước kia làm lời này đơn thuần chính là ở thúi lắm, cuối cùng còn phải là khó thoát khỏi tình cái từ này hợp thành? Bất quá...


      Tuyệt đối khinh địch như vậy buông tha cho!


      “Bảo bối? Bảo bối!” An Kỳ kêu tên của , ràng để cho đến sớm, kết quả đến so với bọn họ còn muốn muộn cũng coi như xong, đến nơi liên tục ngẩn người, biết đến cùng nghĩ những thứ gì?


      “A?” An Bảo Bối từ trong mạch suy nghĩ bay trở lại, “ xảy ra chuyện gì?”


      “Chuyện gì? Lời này mình còn muốn hỏi cậu đấy, cậu vẫn luôn nghĩ ngợi lung tung những thứ gì? Kêu tên cậu nhiều lần như vậy, cậu tại mới đến trả lời mình?”


      có gì.” chỉ là nghĩ Vinh Ninh mà thôi, ở Vinh Ninh trước mặt đào tẩu, phải hiểu lầm ? Đối với lúc này có phải hay cần phải đem nguyên nhân mình tới nơi này bên trong cho biết tiếng? như vậy, có phải là cũng hiểu lầm hay ?


      “Đoán chừng là thời điểm dì An Kỳ tìm con, mẹ nhìn thấy ba ?” Cục Cưng ăn miếng kem ly nhàn nhạt mở miệng.


      “Con cho rằng con là ống nhòm a!” An Bảo Bối vẻ mặt vui, Cục Cưng tuổi còn , như thế nào chuyện gì cũng biết, thế nhưng thoáng cái liền nghĩ ra được, nguyên nhân rầu rĩ vui nghĩ này nghĩ nọ đến cùng là cái gì.


      “Ngoại trừ ba ra, còn có ai có thể làm cho mẹ yên lòng?” An Bảo Bối đúng là kỳ quái ôi chao! Nhìn thấy Vinh Ninh chỉ thấy qua được Vinh Ninh đến, làm gì loại bộ bộ dáng này?


      “Mẹ...” An Bảo Bối quanh co tiếng, dứt khoát cùng Cục Cưng nhảm nữa, thọt , “Mọi người sắp đến đây, chớ ăn.”


      “Dong dài...” Cục Cưng làm làm hình dáng của miệng khi phát ngậm miệng, ngoan ngoãn thu hồi cái muỗng, giọng lẩm bẩm, “Thời gian sớm qua, ước định người kia còn có đến, mẹ như thế nào trách người ta tuân thủ thời gian a?” Ngược lại trách ở chỗ này ăn kem ly... nhàm chán như vậy, ăn kem ly cũng được sao?
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 584: Ta có thể trả hàng sao? 4



      An Bảo Bối há to miệng, cuối cùng ngậm miệng lại, tài ăn luận, đương nhiên là cách nào cùng Cục Cưng lý luận. ( #)


      “Cục Cưng lời này cũng phải là có đạo lý, đại nam nhân hẹn hò thân cận thế nhưng muộn! Xem đến người kia cũng có gì đặc biệt.” An Kỳ chen miệng , “Bảo bối a, dứt khoát lấy cái này làm lấy cớ, trực tiếp đá ta thôi.”


      tốt sao?” Vốn là cũng phải là rất muốn cùng người nam nhân kia cùng chỗ, “Dù sao, trung gian bắc cầu cũng là Tô Nhất Dạ, nếu là liền như vậy từ chối mà , đối với Tô Nhất Dạ mà cũng quá tốt.”


      “Tô Nhất Dạ?” An Kỳ đối với An Bảo Bối trong miệng nới tên người kia hết sức cảm thấy hứng thú, cảm giác, cảm thấy giống như là ở nơi nào nghe qua.


      “Hả? Làm sao vậy?”


      “Cái tên đó...”


      “A!” An Kỳ lời còn cũng đến nửa câu, Cục Cưng hét lớn tiếng, dọa An Kỳ nhảy dựng.


      “Làm sao vậy?”


      có gì...” Cục Cưng mắt cơ trí chuyển chuyển, “Mẹ, mẹ nghĩ cùng người xem mắt kia đến cùng nên cái gì? Vừa rồi con kêu tiếng, chính là muốn hỏi cái nàymột chút.” Cục Cưng vừa vừa gật đầu, đúng vậy, đúng vậy, lấy cớ này vô cùng tốt.


      “Mẹ...” An Bảo Bối kéo cái cằm, chút tinh thần cũng có, “ nghĩ tới.”


      “Vậy mẹ vẫn là nhanh lên ngẫm lại đến cùng như thế nào cùng người kia giải thích .”


      “A...”


      An Bảo Bối ở cúi đầu suy nghĩ, Cục Cưng tiếp tục cầm lấy cái muỗng bắt đầu ăn kem ly, có người phiền , vừa vặn vừa vặn.


      An Kỳ hồ nghi nhìn xem Cục Cưng cái nhìn kia, hai mẹ con này, thấy thế nào từng người thân phận đều cần phải chuyển đổi tý, đúng rồi, mới vừa mới giống như có lời muốn với An Bảo Bối, lời kia đến cùng là cái gì?


      quên.


      Tới gần đại sảnh, Vinh Dự sửa sang lại trang phục, Vinh Ninh còn chưa tới, lười phải chờ ta, sải bước hướng tới nơi hẹn gặp, An Kỳ vẫn nhìn cửa, trước tìm kiếm đến có hay người có muốn cùng An Bảo Bối xem mắt, mắt thấy cửa xuất người, mặc áo mũ chỉnh tề, đông xem chút tây xem chút, hình như là tìm người.


      Chẳng lẽ ta chính là đối tượng hôm nay An Bảo Bối hôm nay phải thân cận sao? Xem bộ dáng của ta, bộ dạng đến phong nhã, lại rất có khí thế, từ điểm đến trễ thời gian xem mắt này, còn tưởng rằng người đến xem mắt kia chẳng có gì đặc sắc, bất quá thấy ta mặt đến vẫn cảm thấy xem như nhân tài, nhưng mà... Có câu cần phải gọi là bên ngoài tô vàng nạm ngọc, cho nên trong quan điểm của An Kỳ mà , người lớn lên đẹp trai, phỏng đoán cũng là tên khốn kiếp, nghĩ như vậy, đối với An Kỳ mà , người nam nhân này cũng có gì đặc biệt.


      “Bảo Bối.” An Kỳ kêu ấy, chỉ vào cửa , “Cậu người kia có phải hay là đối tượng muốn tới cùng cậu xem mắt?”


      An Bảo Bối theo An Kỳ chỉ hướng tới bên kia xem, ấp úng , “Đoán chừng là đúng?” lại thấy qua cái hình chụp Vinh Dự, ai biết có phải là ta hay ?


      Cục Cưng cũng theo hướng bọn họ quay đầu, người đến kia quả nhiên là Vinh Dự.


      “Tìm người.” Lời mới vừa mở miệng, chứng kiến Cục Cưng hướng về phía ta thầm khoát tay, chắc hẳn hai nguời ngồi ở bên , trong đó có người chính là đối tượng hôm nay xem mắt?


      Chương 585: Ta có thể trả hàng sao? 5



      Vinh Dự hướng tới bên này tới, An Bảo Bối lập tức xoay người lại, cả người đều cong ra phía trước, trái tim đập quá nhanh, bất ổn, trong đầu ngoại trừ nghĩ tới đến cùng làm như thế nào cùng đối phương như thế nào, có phương pháp khác.


      “Quả nhiên là người kia.” An Kỳ cảm thán ánh mắt của mình cực kỳ lợi hại.


      Sau giây nhìn thoáng qua, hôm nay trong những nhân vật chính là An Bảo Bối, thế nhưng ấy vận dụng thần công co xác lại, cả người thân thể đều giấu ở trong mai rùa, cả người cứng ngắc lại run rẩy, biết còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì.


      “Người kia đến đấy, cậu như thế nào đứng lên cùng ta chào hỏi? Như vậy tốt?” An Kỳ giọng nhắc nhở.


      An Bảo Bối gật đầu , nuốt nuốt nước miếng , “Ừm...”


      “Ài...” An Kỳ nhìn cái bộ dạng nơm nớp lo sợ của ấy, cũng biết nên cái gì cho phải, chỉ là gặp mặt, ấy cũng cực kỳ căng thẳng, đợi lát nữa còn muốn hết sức ngang ngược cho người nam nhân kia, lần xem mắt này tính toán gì hết, vậy ấy chẳng phải là thảm hại hơn? Phỏng đoán cũng sớm lắp bắp.


      An Kỳ kéo An Bảo Bối đứng lên, Vinh Dự sớm liền nện bước nhanh tới, An Bảo Bối cúi đầu, đầu của An Kỳ ngược lại ngẩng lên cao cao, dù sao mặc kệ hôm nay đều xảy ra chuyện gì đều giống như có quan hệ gì với mình.


      khỏe, chính là đối tượng hôm nay đến xem mắt, Vinh Dự?” An Kỳ mở miệng, thuận tiện níu lấy tà áo An Bảo Bối, để cho đầu của ấy có thể cùng đầu gối của mình thẳng tắp.


      “Đúng.” Vinh Dự tỉ mỉ quan sát cẩn thận người phụ nữ trước mặt đại diện An Bảo Bối chuyện, bộ dáng bình thường, nhìn ra có cái gì chỗ hơn người, duy nhất nên đúng là cặp mắt kia của , đồng tử phát ra kiêu ngạo lại kiên định hào quang. Ngược lại cái đối tượng An Bảo Bối kia chân chính muốn cùng giống bản thân, là cùng so sánh với con rùa đen kém là bao nhiêu, xem ra người kia so với mình còn muốn thẹn thùng, thậm chí ngay cả liếc cái cũng có chuẩn bị.


      “Người khỏe.” Cục Cưng cười hai mắt meo meo nhìn , “Cháu là An Bảo Bảo, là con riêng của người phụ nữ này.” Cục Cưng hé ra nụ cười khanh khách, bên chỉ An Bảo Bối cúi đầu, bên hướng về Vinh Dự tự giới thiệu mình.


      “Con riêng...” Vinh Dự lẩm bẩm lẩm bẩm lại lời của Cục Cưng mới vừa rồi tự giới thiệu mình, trong giọng trái lại có chỗ nào đặc biệt kỳ quái, chỉ là nghĩ ra Cục Cưng vẫn luôn là như vậy giới thiệu xuất thân chính mình a?


      “Tôi... Tôi là An Bảo Bối, đối tượng hôm nay muốn cùng ngài hẹn hò.” Thời điểm đến phiên An Bảo Bối, ngay cả chuyện xưng hô đều biến thành kính ngữ.


      “Vinh Dự.” Vinh Dự hướng tới An Bảo Bối duỗi ra hữu nghị tay, An Bảo Bối nhìn thoáng qua, chậm quá bắt lấy tay , Vinh Dự khẽ chau mày, tay của cũng sớm mồ hôi đầm đìa chỉ như thế, lúc đụng chạm đến, phát tay của đều tự giác run rẩy, cũng biết đến cùng là vì đối với khủng hoảng, hay là bởi vì hôm nay xem mắt mà căng thẳng.


      Vinh Dự ngồi đối diện An Bảo Bối, An Bảo Bối điều chỉnh hơi thở của mình, ngừng cảnh cáo chính mình, cần khẩn trương, hàng vạn hàng nghìn cần bởi vì chuyện gì mà làm cho mình trông có tác phong gì.


      An Kỳ ấn cổ của An Bảo Bối, dòng khí cứ như vậy bại lộ ra, còn kém bên miệng có ngậm điếu thuốc, hoặc là nhai lấy kẹo cao su. “Tôi là An Kỳ, bạn của An Bảo Bối, An Bảo Bối người này so với thẹn thùng có dễ dàng căng thẳng, lá gan cũng tương đối , cho nên hôm nay tới xem mắt cũng chỉ có thể để cho tôi đến cùng, Vinh tiên sinh, đại nhân có đại lượng, cần phải cảm thấy có gì a?”
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 586: Ta có thể trả hàng sao? 6



      An Bảo Bối gật đầu vội vàng xin lỗi, “Sớm có thông báo thực xin lỗi!”


      có gì.” Vinh Dự nhàn nhạt trả lời, hướng tới phục vụ sinh chọn món muốn ly cà phê Cappuccino đá, sờ sờ cái mũi của mình, đây là có chút biểu khẩn trương.


      “Tốt lắm.” An Kỳ hướng tới sau lưng An Bảo Bối vỗ mạnh cái, “An Bảo Bối có lời muốn cùng !”


      An Bảo Bối uống nước trái cây, để hóa giải bởi vì căng thẳng khát nước, căn bản cũng nghĩ tới An Kỳ vỗ phía sau lưng của mình, giây sau, đồ uống sặc khoang miệng ho khan thời gian rất lâu mới phản ứng tới , “Đúng đúng đíng đúng...”


      Vinh Dự nghiêm mặt, nhìn ra cái vẻ mặt của đến cùng ý vị như thế nào.


      An Kỳ chăm chú nghiêm túc đánh giá , cảm giác, cảm thấy Vinh Dự này đến xem mắt, dù sao từ đầu đến cuối cũng mấy câu, ít ỏi vượt qua ba chữ, mặt lại có nửa điểm vẻ mặt, nhìn người xem thời gian dài nhất còn là mình, ta phải cho rằng hôm nay tới xem mắt người kia là ?


      “Đợi chút.” Vinh Dự nhìn nhìn đồng hồ cổ tay, ánh mắt chuyển dời đến cửa, tựa hồ chờ người nào.


      An Kỳ hồ nghi nhìn ta, ta hình như là chờ cái gì, chẳng lẽ ta cũng giống như An Bảo Bối, hôm nay xem mắt là có người cùng?


      Vinh Ninh mang theo chút bị tổn thương bởi ai đó rảo bước tiến lên tháp cao của nhà hàng xoay tròn, vừa ra thang máy, tâm của liền vẫn luôn là thấp thỏm bất an, cái loại tâm tình bất an hết sức mãnh liệt này, đến cùng là vì cái gì, thế nhưng cũng đoán ra.


      Nhìn nhìn qua đồng hồ mang theo cổ tay, thời gian qua rất dài, phỏng đoán bất kể là Vinh Dự hay là An Bảo Bối, từng người đối tượng xem mắt của hai người bọn họ cũng sớm ngồi vào vị trí của đối phương ?


      Trước khi tới cửa, Vinh Ninh sửa sang lại kiểu tóc chính mình, nhưng là có trăm phần trăm lòng tin, đánh bại cái đối tượng muốn cùng An Bảo Bối xem mắt kia. Đương nhiên, trong lòng vẫn là nhịn được oán giận chút người giới thiệu đối tượng xem mắt cho An Bảo Bối, đơn thuần chính là nhàn rỗi chuyện gì làm. người còn sống khỏe, chỉ là bởi vì chút nguyên nhân thể đối kháng, cho nên mới cách nào cùng An Bảo Bối lần nữa cùng chỗ, làm phiền người tiến cử hao tâm tổn trí như vậy, muốn cho An Bảo Bối gả ra ngoài.


      “Oh...” Vinh Dự nhìn xem cửa, Vinh Ninh hé ra khuôn mặt khẩn trương tới, Vinh Dự phất phất tay, Vinh Ninh gật đầu hướng tới bên này tới, thuận tiện đánh giá tý, người ở trong phòng ăn, tựa hồ có phát An Bảo Bối tồn tại, chẳng lẽ Trác Văn Dương bọn họ báo cho mình tư liệu sai? Căn bản cũng phải là ở chỗ này?


      Vinh Ninh tâm tư ngổn ngang qua, đứng ở bên người Vinh Dự, ánh mắt vẫn như cũ đánh giá xung quanh, tựa hồ vẫn có thấy bóng dáng An Bảo Bối, bộ dạng có tinh thần ngồi ở bên người Vinh Dự, vội vàng ánh mắt lại thủy chung chưa cùng mấy người kia ngồi ở đối diện chính mình giao thoa lẫn nhau.....


      Chương 587: Ta có thể trả hàng sao? 7

      Cục Cưng ngồi như thần tiên, An Bảo Bối vẫn như cũ cúi đầu dám ngẩng đầu lên xem.


      Đầu tiên kinh ngạc kêu ra tiếng còn lại là An Kỳ, chỉ Vinh Ninh mặt, “... ...”


      “Tại sao là ?” Vinh Ninh kinh hô tiếng, cái gì gọi là mòn gót sắt tìm chẳng thấy đến khi gặp được chẳng tốn chút công phu, vẫn luôn tìm An Bảo Bối, lại nghĩ như thế nào cũng nghĩ đến, người kia dĩ nhiên cũng ở trước mặt của .


      Vừa mới, An Bảo Bối vất vả làm giảm cảm giác căng thẳng, lúc muốn cam chịu số phận, đột nhiên xảy ra phát triển, làm cho nghĩ cũng có nghĩ trực tiếp ngẩng đầu lên, chiếu vào mi mắt chính mình liền là vừa rồi lâu đều chưa kịp mấy câu, ngay lập tức bỏ chạy trốn Vinh Ninh... ràng là đến cùng Vinh Dự xem mắt.


      “A...” An Bảo Bối nửa ngày có phản ứng đến, nghĩ như thế nào cũng nghĩ đến, hai nguời lần nữa gặp nhau dĩ nhiên là tại loại trường hợp tức cười này, làm hại hơn nửa ngày cũng có phản ứng, đây rốt cuộc đều là thế nào, vì cái gì phát sinh loại chuyện này hoàn toàn làm cho người ta cách nào tin nổi?


      Vinh Dự, Vinh Ninh... ràng hai nguời này tên như thế tương tự, biết còn cho là bọn họ hai nguời là có quan hệ huyết thống, lúc trước khi từ trong miệng Tô Nhất Dạ nghe được tên người kia, còn có bao nhiêu phản ứng, chẳng qua là cảm thấy đầu năm nay, đừng dòng họ, liền ngay cả tên, cũng có quá nhiều người là như thế giống nhau, cũng có coi là quan trọng, nhưng ngờ, hai nguời là có thêm quan hệ.


      An Kỳ thu hồi vẻ mặt kinh ngạc, đột nhiên cuối cùng nhớ tới, vừa rồi chuyện mình muốn với An Bảo Bối đến cùng là chuyện gì tới, Tô Nhất Dạ kia an bài An Bảo Bối cùng Vinh Dự thân cận, tên người kia, rất quen thuộc, nếu như có nhớ lầm, ta hẳn là bạn nữ giới tốt nhất của Vinh Ninh.


      “Người đông đủ.” Vinh Dự sờ sờ sống mũi lạnh nhạt , “Tôi đến giới thiệu, “Vinh Dự chỉ Vinh Ninh ngồi ở bên mình, “Vinh Ninh, con trai lớn nhất của trai tôi.”


      Sau khi Vinh Dự đem mối quan hệ giữa hai nguời với Vinh Ninh .


      An Bảo Bối đôi mắt mờ mịt, hư hư đáp tiếng, “A...” Sau đó giống như là chột dạ cúi đầu, ràng việc này là cùng bản thân có bất cứ quan hệ nào.


      Nhưng vẫn là dám ngẩng đầu lên quang minh chính đại nhìn mặt Vinh Ninh.


      Cho dù nhìn thấy, cũng có thể ràng đoán rằng, Vinh Ninh sắc mặt khẳng định đen tựa như là cẩn thận rớt xuống mỏ than bên trong giống nhau trầm hắc ám.


      “Đây là...” Vinh Dự chỉ đối diện nghĩ muốn tiếp tục giới thiệu.


      Vinh Ninh ngăn cản lại lời của , giới thiệu tên những người đối diện kia, “An Bảo Bối, An Kỳ, Vinh Cục Cưng.”


      Ba chữ Vinh Cục Cưng kia, cơ hồ là Vinh Ninh ra toàn sức lực từ giữa kẽ răng nặn ra.


      Sớm cảm thấy Cục Cưng cùng Vinh Dự rất kỳ quái, nhất là ngày hôm qua, hôm nay vừa thấy kỳ quái này cũng phải là ngẫu nhiên.


      Cục Cưng, bé cũng sớm biết đối tượng hôm nay An Bảo Bối xem mắt chính là Nhị gia gia của bé, Vinh Dự, chỉ như thế, Trác Văn Dương biết , Dập Dập cũng biết, về phần An Bảo Bối...


      có chút đau lòng nhìn xem An Bảo Bối, có phải hay cũng là đồng dạng biết ?


      Nhưng khi nhìn vừa rồi thấy nhìn cùng vẻ mặt Vinh Dự, ràng liền là vẻ mặt chuyện gì cũng biết.


      cắn môi, trách, cũng trách được, cho tới bây giờ cũng có ở trước mặt An Bảo Bối giới thiệu bạn bè của mình, thậm chí là người nhà của mình.


      Vốn cho là đây chính là , cách bảo vệ , thực tế lại phải như thế, bởi vì phải bảo vệ , dùng chữ này, ngăn cản , cho nên để tham gia vào cuộc sống riêng cũng hoàn hảo kia của mình, hận? Oán giận? Chân chính đầu sỏ gây nên, ngoại trừ ra lại những người khác, giờ này ngày này, thậm chí năm đó rời , chính mình mất trí nhớ, lãng phí thời gian dài như vậy, này hết thảy mọi thứ đều là lỗi của mình.
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :