1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 516: Đừng Như Vậy, Nhạc Phụ Đại Nhân Tương Lai Vô Cùng Xác Định 15



      Trác Văn Dương im lặng nhìn xem bé, đứng thẳng thân thể, cũng biết bên kia Trác Văn Dương cùng cục cưng đến cùng cái gì, Trác Nhất Phonglớn tiếng , “Còn đuổi mau tới đây.”


      ”Oh.” Trác Văn Dương đáp tiếng, giữ chặt cục cưng, “ thôi, ông ngoại thực rất tức giận, đừng làm cho ông ở chỗ này nổi điên.”


      ”Biết ...” Cục cưng tâm bất cam tình bất nguyện- can tâm tình nguyện theo Trác Văn Dương, mấy ngày thấy hài tử liền ở trước mặt Vinh Ninh, Vinh Ninh bước ra bước, lại đậu ở chỗ đó, giọng hô tên của , “Cục cưng...”


      Cục cưng bĩu môi, trong lòng oán giận Vinh Ninh phải là, thiệt là, cha của , tại sao phải dùng thanh đáng thương như vậy kêu bé? Nghe bé tâm hoảng ý loạn, tâm loạn như ma, ánh mắt khẽ nhìn về phía , đáng thương kêu, “Cha...”


      ”Cục cưng!” Vinh Ninh nở nụ cười, bất kể như thế nào, cục cưng vẫn như cũ còn là muốn .


      ”Cục cưng!” Trác Nhất Phong lớn tiếng kêu tên của bé, “Đến, chúng ta về nhà!”


      ”Nha...” Cục cưng gật đầu, bị Trác Văn Dương, chỉ có thể đếnbên người Trác Nhất Phong, Trác Nhất Phonglên tiếng, “Bonaparte, trước đem tiểu thư cùng thiếu gia mang vào trong xe, sau đó lại lái xe đến, cháu lưu lại đây nhìn xem Vinh Ninh, dám bước, cháu liền mở xe đụng chết !”


      Vẫn còn ở nháo Trác Nhất Phong đều buồn cười như vậy, Vinh Ninh kịp quản khỉ gió, lòng nóng như lửa đốt nhìn xem bên kia đâm An Bảo Bối, còn có ngăn cản hai người bọn họ người trước mặt thiên hà - - Trác Nhất Phong.


      ”Có cháu ở đây ngày, chú cũng đừng nghĩ tạm biệt bảo bối mặt!” Vinh Ninh thở dài ngụm khí, muốn biết Trác Nhất Phong có phải Vương mẫu nương nương chuyển thế hay .


      ”Chú Trác làm sao khổ, sớm muộn chúng cháu là người nhà...”


      ”Ai cùng là người nhà?!” Trác Nhất Phong bị Vinh Ninh chán ghét đến, “Vừa rồi lời của ta , ngươi chẳng lẽ có nghe sao? Có ta ở đây ngày, ngươi liền đừng mơ tưởng cùng bảo bối gặp mặt.”


      ”Cha...” Cục cưng hô, “Cha, chúng ta trước.” Cục cưng làm cái ước lượng thủ thế thông điện thoại, hơi giương ra, tiếng động , “Điện thoại liên lạc!”


      Vinh Ninh thầm gật đầu đáp ứng, có cục cưng, cũng liền nhiều hơn phần tiền cắc.


      ”Cháu với ai nháy mắt ra hiệu?!” Trác Nhất Phongtrừng mắt , còn vội vàng phân phó Bonaparte, “Bonaparte, làm cho ngươi mang bọn họ nghe thấy a?!”


      ”Là, lão gia.” Bonaparte quản gia gật đầu đáp ứng, lại cảm thấy loại tình cảnh này, giống như từng quen biết, nhưng nguyện có ngày, Trác Nhất Phong hối hận.


      An Bảo Bối nhìn xem Vinh Ninh, là mang theo nhè oán giận, Vinh Ninh tại sao phải đến? Liền tính ra, ràng liền với cần phải , đến cùng có biết hay chuyện giữa hai nguời Trác Nhất Phong là vừa mới biết , biết rất ràng ông còn mang theo khí, thế nhưng vẫn còn ở cùng Trác Nhất Phong lôi kéo đông kéo tây? Vẫn bị Trác Nhất Phong đánh cái tát...


      Đại tiểu đều là đồng dạng, bất kể là Vinh Ninh còn là cục cưng, đều nghe lời của , tính tình có thể cùng con lừa so sánh, liền tính chín trâu cũng kéo trở lại, phải là cần nghe giải thích của , chỉ là hôm nay phải là hai nguời thương những chuyện này, vì cái gì liền hiểu được nỗi khổ tâm của ?


      Tám năm qua, đều đợi được đến, trở lại, cũng để ý rốt cuộc tại là dạng tình huống gì, liền chạy tới, bọn họ nguyên đám đến cùng nghĩ muốn thế nào?


      Chương 517: Đừng Như Vậy, Tương Lai Vô Cùng Xác Định Nhạc Phụ Đại Nhân 16



      Những người kia liền như vậy rời , mà Vinh Ninh lại bước cũng có thể di chuyện, nội tâm của bơ vơ, đến cùng cần phải bao lâu mới có thể đạt được điều mình muốn?


      ”Cậu đừng có lại si tâm vọng tưởng!” Trác Nhất Phong ra lời , “Chết cái tâm kia ? Suy bụng ta ra bụng người, nếu như hôm nay đổi thành cậu là tôi, cậu làm chuyện như vậy, còn tha thứ sao?”


      .” Vinh Ninh thẳng thắn.


      ”Biết là tốt rồi, cậu cũng là người lớn như vậy, chuyện gì là tốt, chuyện gì là xấu, cậu cũng có thể rất ràng, cần lại dây dưa ngừng, liền coi như cậu nhìn lại mặt của mình, ít nhất cũng phải vì những người kia của tập đoàn Đế thể diện suy nghĩ suy nghĩ.”


      ”Cháu hiểu.” Vinh Ninh kỳ quái hỏi, “Chú Trác, vì cái gì cần cho vãn bối cái cơ hội để hối cải làm người mới? Cháu cũng phải là ấy, cũng phải là năm đó cần ấy, hết thảy đều là hiểu lầm cùng sai lầm.”


      ”Hiểu lầm cùng sai lầm?”


      ”Đúng!” Vinh Ninh lấy lại bình tĩnh, bình phục hô hấp của mình, “Cháu cũng có đuổi theo ấy vậy, nhưng lại phát sinh vấn đề làm cho mất trí nhớ, sau khi tỉnh lại cháu vẫn luôn cảm thấy trái tim cái chỗ này là trống rỗng.”


      che trái tim của mình, những lời này giấu ở trong lòng của mình quá lâu. “Cháu mới biết được, trong lòng sớm liền ở mất trí nhớ trước bị người chiếm cứ, cháu liên tục tìm, lại như thế nào cũng tìm đến, 8 năm qua, cháu thân mình thừa nhận ốm đau hành hạ, nội tâm dày vò, hàng đêm phòng ngủ thể bất an, ngày ngày nghĩ tới người kia đến cùng là ai, đợi thời gian dài như vậy, cuối cùng cháu có thể tìm được bảo bối, mà chú lại làm cho cháu hề thấy ấy nữa, thậm chí ngay cả cục cưng cũng để cho cháu tạm biệt, cháu phục, cũng hiểu, càng muốn.”


      Trác Nhất Phong híp mắt con mắt, nghe Vinh Ninh trong miệng đủ loại, nhìn xem mặt mũi của , “ tại cậu là ở diễn khổ nhục kế? với tôi mấy năm này cậu đến cùng có thống khổ dường nào?”


      phải là, cái kia đều là cháu tự làm tự chịu cháu oán trời trách đất, nhưng là, bỏ qua 8 năm, cháu tuyệt lần nữa làm cho An Bảo Bối bên cạnh cháu rời .”


      ”Cho nên?” Trác Nhất Phong di chuyển bước chân nhìn chằm chằm , “Ý của cậu là bỏ qua Bảo Bối? Cuộc đời này cũng quyết định muốn quấn quít lấy con bé?”


      ”Việc này chỉ là tình nguyện của cháu.” Vinh Ninh mỉm cười, “Tập đoàn Đế , tuyệt đối cưỡng bức bất kỳ người nào, vô luận là thương trường hay là tình trường, vĩnh viễn cũng .”


      ”Tôi có phải hay cần phải khen ngợi khen ngợi da mặt của cậu dầy hết sức? Chuyện cho tới bây giờ, bây giờ còn tự cho là đúng cho rằng Bảo Bối trong lòng có cậu?” Trác Nhất Phong giễu cợt cười hỏi.


      ”Việc này cùng da mặt quan hệ, cùng tự tin quan hệ, đời người tổng kết chỉ có bốn chữ, chẳng lẽ hận tình thù mà thôi, bảo bối đối với cháu có hay có tình cảm, có hay , trong lòng có hay có cháu, chỉ phải xem ấy đối với ánh mắt của cháu có thể nhìn ra.”


      ”Hừ!” Trác Nhất Phong hướng về mặt đất gắt cái, “Đúng, tôi là làm gì được, sau lưng quan to, lại có Đế , nhưng là thân là người cha, tôi tuyệt đối dễ dàng để cho cậu đối với con của tôi như thế nào.”


      ”Coi như...” Vinh Ninh khẽ chau mày, “Coi như Bảo Bối còn đối với cháu có tình?”


      ”Vậy tôi liền đem tình cảm của con bé căn bản chặt đứt, làm cho cậu triệt để hết hy vọng.”


      Trác Nhất Phong quyết tuyệt như thế, Vinh Ninh khẽ vừa nghĩ, Trác Nhất Phong bây giờ còn nổi nóng, lại cùng cứu vãn lời chỉ là lãng phí miệng lưỡi,

      Chương 518: Đừng Như Vậy, Tương Lai Vô Cùng Xác Định Nhạc Phụ Đại Nhân 17



      Trác Nhất Phong như thế quyết tuyệt, Vinh Ninh khẽ vừa nghĩ, bây giờ Trác Nhất Phong còn nổi nóng, lại cùng ông cứu vãn lời chỉ là lãng phí miệng lưỡi, đồng dạng cũng ở trước mặt của ông đối với mình thành kiến nhiều hơn sâu hơn, mặc dù ông cái số lượng kia nhiều lắm nhân nghĩa sớm ở Trác Nhất Phong trước mặt hài cốt còn.


      ”Cháu tuyệt đối buông tha cho!”


      Trác Nhất Phong giật mình, nhìn xem Vinh Ninh cặp ánh mắt kiên định kia, thoạt nhìn đúng là vô cùng có quyết tâm, vừa rồi lửa giận cũng biết biến mất nơi nào, ông thầm gật đầu, khẳng định Vinh Ninh nghị lực kiên cường, chỉ là động tác rất làm cho Vinh Ninh tựa hồ thấy được trong đêm tối ánh lửa, giây sau, Trác Nhất Phong chuyển biến cực nhanh, lạnh lùng hướng về phía Vinh Ninh cười , “Vậy cứ từ từ chờ đợi, được rồi, tôi muốn là đến 70 -80 tuổi có lẽ là rất có thể.”


      Vinh Ninh vẫn như cũ cười nhìn ông, 70-80 tuổi? Vậy chẳng phải là còn phải đợi vài chục năm?


      ”Lão gia, xe tới.” Xe hơi chợt ở sau lưng Trác Nhất Phong dừng lại, quản gia Bonaparte từ trong cửa sổ thò đầu ra .


      ”Ừ...” Trác Nhất Phong gật đầu, ánh mắt lại vẫn nhìn chằm chằm vào Vinh Ninh, vừa nhìn , vùa hướng sau , giống như là gà mẹ liên tục che chở đàn gà con của mình, để cho Vinh Ninh bước ra bước, “Đừng tới đây.”


      Vinh Ninh lắc đầu, Trác Nhất Phong đều như vậy, tự nhiên thể qua.


      Cửa sổ xe bị An Bảo Bối kéo xuống, nhìn Vinh Ninh đứng ở nơi đó thở dài, “Trở về thôi.”


      trở về!” Vinh Ninh mừng rỡ , “ nhìn mọi người lái xe và sau đó quay về.”


      An Bảo Bối nhìn sắc mặt của rất mệt mỏi, Trác Nhất Phong lên xe hướng về sau , “Đóng cửa sổ, lái xe!”


      ”Nha...” An Bảo Bối ấn lấy cái nút, nhìn Vinh Ninh bóng dáng càng lúc càng xa, cũng thấy nữa.


      biết tên tiểu tử Vinh Ninh này đến cùng là cái gì chuyển thế, bản lĩnh dây dưa tuyệt nhất.” Trác Nhất Phong ngồi ở trong xe oán trách Vinh Ninh bất mãn, quay đầu, đối mong rằng ngoài cửa sổ nhìn xem kia cũng sớm nhìn thấy tới Vinh Ninh bóng dáng sau xe nhìn xem An Bảo Bối, “Bảo bối, con cẩn thận chút, đừng có lại làm cho Vinh Ninh quấn lấy, còn có cháu! Cục cưng...”


      Điểm đến tên cục cưng ai oán nhìn qua ông ngoại của mình, “Ông ngoại.”


      ”Nhớ năm đó Vinh Ninh là như thế nào đối đãi mẹ con các người cháu cũng biết, đừng có lại cùng ta có quan hệ gì, có nghe hay ?”


      Cục cưng có trả lời, gật đầu liên tục cũng lười , Trác Nhất Phong khẽ chau mày , “Cháu đây là cái gì phản ứng?”


      ”Ba ba...” An Bảo Bối mở miệng , “Mặc kệ ba thừa nhận hay là thừa nhận, cục cưng người có nửa là máu của Vinh Ninh, bất kể như thế nào, Vinh Ninh cũng là cha ruột của cục cưng, làm cho hai người bọn họ người thấy mặt, đây là căn bản cũng có khả năng, liền tính việc này nháo phương diện luật pháp, Vinh Ninh cũng là có phần thắng, đây là thuộc quyền thăm hỏi về ta.”


      Trác Nhất Phong dừng chút, mặc dù bản thân mình phải là am hiểu luật pháp, nhưng là điểm này ông cũng còn là hiểu được, nhưng là, nếu là Vinh Ninh lợi dụng cục cưng từ đó ở trước mặt An Bảo Bối tới lui, vậy làm sao bây giờ? An Bảo Bối mềm lòng, lại người đơn thuần ghê gớm, có thể bị Vinh Ninh bản lĩnh dây dưa tuyệt nhất quấn lên, đây chẳng phải là nối lại duyên phận nữa?


      Nếu là lúc trước An Bảo Bối cùng Vinh Ninh tách ra là bởi vì chuyện khác cũng coi như xong, mấu chốt là Vinh Ninh đối An Bảo Bối làm chuyện như vậy! Người khác liền tính ta ngoan cố đổi, lão đầu tử là sớm nên vào quan tài, vậy cũng sao cả.
      Chương 519: Đừng Như Vậy, Tương Lai Vô Cùng Xác Định Nhạc Phụ Đại Nhân 18



      Nếu là lúc trước An Bảo Bối cùng Vinh Ninh tách ra là bởi vì khác tình cũng coi như xong, mấu chốt là Vinh Ninh đối với An Bảo Bối làm chuyện như vậy! Người khác liền tính ông ngoan cố đổi, là lão đầu tử sớm nên tiến vào quan tài, cái đó cũng sao cả, chung quy giống vậy An Bảo Bối lần nữa thương tâm, thân mình vượt qua cái tàn nhẫn 8 năm cũng được! Đời người có mấy cái 8 năm? Nhất là đối với bé mà , phải là có câu hết sức xuôi tai sao? Đàn ông 31 tuổi là đóa hoa, đàn bà 30 tuổi thành bã đậu, mắt thấy An Bảo Bối lập tức tới 30 tuổi, ông sao có thể, như thế nào còn có thể làm cho con của mình nhảy vào hố lửa?


      ”Vậy chúng ta lại lần nữa di dân, hoặc là trở về nước Pháp!”


      được!” Cục cưng lớn tiếng phản bác lời của Trác Nhất Phong, Trác Nhất Phong ý tứ sâu xa nhìn bé cái, “Có ý gì? Cục cưng?”


      ”A... Cháu là ...” Cục cưng suy nghĩ chút , “Ông ngoại, y dược Trác Thức của chúng ta cũng sớm vào trong nước, huống chi mấy năm này, khủng hoảng tài chính thế giới Âu Mỹ cũng làm cho nhà họ Trác của chúng ta tổn thất thảm trọng, điều này cũng nhờ nhà họ Trác có nền móng trăm năm, mới có làm cho công ty tổn thất đạt tới cao nhất, nếu là xí nghiệp vòng tới vòng lui lời , đối với Trác Thức hết sức gặp nguy hiểm.”


      Cục Cưng châm trọc ngồi ở bên cạnh Trác Nhất Phong, Trác Nhất Phong cũng biết suy nghĩ gì, bị Cục Cưng bóc trần, khôi phục thần trí, “Ba ba, Cục Cưng rất đúng, chúng ta thể lại làm lại nhiều lần, bằng đến lúc đó, chúng ta là thực phá sản, vạn nhất có tiền, nuôi dưỡng được Cục Cưng, như vậy về mặt pháp luật, người giám hộ của cục cưng, tòa quan nhất định phán quyết cấp Vinh Ninh có tiền có thế, như vậy qua lại lời , đây chẳng phải là rất đáng giá?”


      Cục Cưng phải là có đạo lý, ngay cả Trác Văn Dương cũng hết sức phù hợp chuyện căn bản nguồn gốc của công ty, Cục Cưng luôn luôn thông minh, công ty các khoản mục cùng quyết sách cũng thuộc về Trác Văn Dương quản, mặc dù chính mình già rồi, hỏi chuyện của Trác Thức, nhưng cũng là biết cơ bản, lần này về nước, đầu tiên là vì phiêu lưu bên ngoài được nhiều năm, cũng là thời điểm nên trở về đây, thứ nhì là nơi đây lại là nơi chính mình sinh, lại ở chỗ này có nhớ, thứ ba đương nhiên là vì Trác Thức tiếp tục, đem tất cả sản nghiệp trở về trong nước, để tránh gặp khủng hoảng tài chính nước ngoài... Nhưng là, việc này ông lại cho An Bảo Bối, An Bảo Bối cũng là biết Vinh Ninh vẫn còn ở trong thành phố A.


      Như vậy... Vì cái gì có lựa chọn ở lại nước Pháp mà là theo ông trở lại?


      Trác Nhất Phong nhìn qua An Bảo Bối, “Vì cái gì trở lại thành phố A, ba là có với con, chẳng lẽ con chính là vì công ty của chúng ta cho nên mới về cùng chúng ta?”


      An Bảo Bối cách nào ngôn ngữ, thể phản bác lời của Trác Nhất Phong, cũng muốn thừa nhận, nếu như lời , Trác Nhất Phong khẳng định cho rằng hôm nay cùng Vinh Ninh gặp mặt là cùng bản thân có quan hệ, đến lúc đó ông nhất định cảm thấy bội phần tự trách.


      ”Hóa ra là như vậy...” Trác Nhất Phong gật đầu, bộ thấy bộ dáng, mặt của ông treo đầy cười khổ, An Bảo Bối biết Trác Nhất Phong nhất định là hiểu lầm vừa rồi chính mình theo như lời , ông thực đem chính mình trở thành đầu sỏ gây nên lần nữa phá hủy cuộc sống yên tĩnh của . “ ra đều là lỗi của ba đều là lỗi của ba, hại con lúc trước ba mẹ trở thành nhi từ đành phải ở trong nhi viện lớn lên, về sau gặp được Vinh Ninh biết nhìn người, thành phụ nữ chưa kết hôn mà có con, lần này lại là vì ba làm cho con lần nữa cùng Vinh Ninh gặp mặt, đều là vì ba...”


      ”Ba ba, cái vấn đề này cùng ba có quan hệ.” An Bảo Bối biết mình đến cùng ứng nên cái gì, mới có thể làm cho Trác Nhất Phong tự trách nữa.
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 520: Đừng Như Vậy, Tương Lai Vô Cùng Xác Định Nhạc Phụ Đại Nhân 19



      “Chính là a, ba ba, chuyện của ta có quan hệ gì tới ba? Coi như chúng ta là ở nước ngoài chưa có trở về thành phố A, nhưng là lấy Vinh Ninh sau lưng tập đoàn Đế cùng sau lưng nhà họ Vinh, nghĩ tìm người còn khó sao?” Trác Văn Dương bắt đầu an ủi Trác Nhất Phong, “Nước Pháp là nơi nhà Ngôn bắt nguồn, hoàng gia cùng nhà họ Ngôn có sâu xa, Niếp Minh là con trai thứ ba nhà họ Niếp, nắm giữ mạng lưới tin tức khổng lồ, trai của Lộ Phi lại ở Singapore có nơi tấn công, Phương Trạch Tây mới gia nhập vào vậy càng cần phải , cùng toàn bộ công ty y dược nổi danh thế giới đều có tiếp xúc cùng lui tới làm ăn, chúng ta là làm công ty y dược, muốn điều tra chúng ta quả thực là chuyện dễ dàng, coi như chúng ta trở lại, trốn ở nước ngoài cả đời tốt lắm, sớm muộn cũng bị bọn họ tìm được, cho nên việc này như thế nào có thể cùng ba có quan hệ gì?”


      Trác Văn Dương phân tích hết sức có đạo lý.


      ”Có câu gọi là nếu muốn người biết trừ phi mình làm, che giấu cũng chuyện.”


      Trác Nhất Phong trừng Trác Văn Dương cái, mới vừa rồi còn đạo lý lớn Trác Văn Dương lập tức ngậm miệng lại, “Chúng ta có làm cái gì nhận ra người chuyện sao? Vừa rồi lời kia tên gì? hiểu được thành ngữ liền chớ lung tung!”


      ”Con từ ở nước ngoài lớn lên, thành ngữ đương nhiên rất có thể lung tung dùng là sao.” Trác Văn Dương kìm nén nghẹn miệng đạo, “Tốt lắm, mặc kệ cách con sử dụng thành ngữ có đúng hay , nhưng là ba ba, ba nghĩ lời con mới vừa chẳng lẽ đúng sao? Con nghĩ chị của con sở dĩ trở lại, Cục Cưng sở dĩ tìm Vinh Ninh cũng là bởi vì 8 năm qua này, hai người bọn họ cái nhân hiểu , che giấu, ngày ngày lo lắng hãi hùng, đến bằng trực tiếp trở lại đối mặt tốt lắm, cho nên ba cũng cần quá tự trách, tại Vinh Ninh xuất kia phải vừa vặn? Về sau chị cùng Cục Cưng hai nguời cũng cần lo lắng đề phòng sống qua ngày, ba có đúng hay ?” Trác Văn Dương hướng về An Bảo Bối khiến cho làm cho ánh mắt, An Bảo Bối đành phải gật đầu , “Đúng, ba ba, tình trước kia liền thèm để ý, huống chi con cũng vậy sớm liền cùng Cục Cưng thương lượng tốt, Vinh Ninh là ba ruột của Cục Cưng, muốn gặp bé là phải, huống chi ba mẹ của Vinh Ninh vẫn còn ở đây, bọn họ là ông nội và bà nội của Cục Cưng, lớn tuổi, Cục Cưng còn theo chân bọn họ hai nguời gặp mặt, có tình cảm, nếu như con để cho Cục Cưng cùng Vinh Ninh gặp mặt chuyện, người già hai người bọn họ làm sao bây giờ? Nhất định rất thương tâm, con cùng Vinh Ninh như thế nào sao cả, nhưng là con có cách nào làm cho Cục Cưng trải qua cuộc sống đời này thể gặp chính ba đẻ của mình, đến lúc đó con rút ra thời gian cùng Vinh Ninh tốt chuyện chút vấn đề nuôi dưỡng Cục Cưng.”


      ”Con còn là quyết định làm cho Vinh Ninh cùng Cục Cưng gặp mặt? Chẳng lẽ con quên mất năm đó Vinh Ninh đối với con làm chuyện gì?” Trác Nhất Phong thập phần khó hiểu.


      ”Con có quên! Mặc kệ là chuyện gì con đều có quên qua!” Thời điểm An Bảo Bối nhìn về phía Trác Nhất Phong, trong mắt lóe ra tia sáng giống như vừa mới nhìn thấy Vinh Ninh, “Là có quên cho nên con mới để cho Cục Cưng cùng Vinh Ninh gặp mặt, con muốn làm cho Cục Cưng lúc trải qua cái loại cảm giác cuộc sống có ba mình này, con so với ai khác đều ràng!”


      Trác Nhất Phong đành phải khẽ ngơ ngẩn, đột nhiên cảm giác được tâm đau dữ dội, ông tựa hồ bởi vì lửa giận quan hệ, quên mất những thứ gì.


      Đôi mắt chiếu lấp lánh, giống như là có loại nước mắt trong suốt, quản gia Bonaparte vừa lái xe bên nhìn xem kính chiếu hậu, nhìn xem khuôn mặt của An Bảo Bối.


      Chương 521: Đừng Như Vậy, Tương Lai Vô Cùng Xác Định Nhạc Phụ Đại Nhân 20



      “Lão gia, Bonaparte ở nhà họ Trác cũng mấy thập niên, có mấy lời coi như ngài muốn nghe, tôi cũng phải .”


      Trác Nhất Phong xoay người lại, nhìn về phía phía trước, “Ông , tôi vẫn luôn coi ông là là bạn của tôi.”


      ”Vậy tôi , suy bụng tôi ra bụng người, chỉ cần là đứa trẻ, ai muốn ngay từ lớn lên trong điều kiện có cả cha lẫn mẹ? Làm người ba mẹ, lại có ai muốn cùng con của mình cùng chung quan hệ? Nếu như lúc trước tìm được bảo bối tiểu thư, bảo bối tiểu thư cũng nhận thức lời của ngài, ngài là loại cảm giác gì?”


      “...” Trác Nhất Phong trầm tĩnh trong chốc lát gật đầu , “Tôi biết , tôi để cho Cục Cưng cùng Vinh Ninh gặp mặt, kết quả này được chưa?”


      ”Ông ngoại! Ông sao?” Cục cưng nghiêng người về phía trước, ở giữa băng ghế trước thò đầu ra , “Ông thực đáp ứng cháu có thể cùng ba Vinh Ninh gặp mặt? Còn để cho cháu tìm ông nội cùng bà nội?”


      Trác Nhất Phong nhìn xem Cục Cưng bộ dáng mừng rỡ, mới biết được vừa rồi chính mình thiếu chút nữa bởi vì nhất thời khí phách còn đối với Cục Cưng vẫn được thục tâm hồn tạo thành tổn thương, Bonaparte cùng An Bảo Bối lời hoàn hảo, làm cho mình dù cho tỉnh ngộ, mới có quyết tuyệt như vậy, nếu , cục cưng của ông có lẽ thực rời bên cạnh ông cũng chừng.


      ”Đương nhiên.” Trác Nhất Phong sủng ái vuốt xuôi sống mũi của Cục Cưng, “Cùng Vinh Ninh còn có người nhà của ta gặp mặt, đó là bản chất con người, tôi là nên ngăn trở, kém chút phải tước đoạt Cục Cưng cùng ba cơ hội quen biết nhau, cách chính xác, cũng có thể là mình mới đúng.”


      Cục cưng lắc đầu rất hiểu chuyện , “Cháu biết ông phải là người như vậy, chỉ là bởi vì Cục Cưng chọc ông ngoại tức giận, cho nên ông ngoại mới khẩu thị tâm phi như vậy.”


      ”Ngoan.” Trác Nhất Phong vui mừng cười cười, “Phải tức giận cũng là do thằng nhóc Vinh Ninh kia, làm sao tức giận vì Cục Cưng? Cục cưng vừa rồi có làm sai.”


      ”Dạ! Cục cưng thích nhất ông ngoại!” Cục cưng thò đầu ra, ở gò má của Trác Nhất Phong hôn cái, Trác Nhất Phong nhướn mày hỏi thăm, “Như vậy là ông ngoại tốt hay là ông nội cùng bà nội kia của cháu tốt?”


      ”Dạ...” Cục cưng chuyển đảo mắt, cười hì hì đạo, “Ở nhà ông ngoại, ông ngoại đối với cục cưng tốt nhất, ở nhà ông nội, ông nội cùng bà nội đối với Cục Cưng tốt nhất! Dù sao ông ngoại, ông nội và bà nội, Cục Cưng đều là thích nhất, so với mẹ còn thích mẹ hơn!”


      ”Tiểu tử, miệng lưỡi của cháu liền so cái gì cũng còn muốn ngọt hơn.”


      ”Hì hì...”


      An Bảo Bối nhìn xem già trẻ bóng dáng cười khẽ, nghiêng đầu đối với Trác Văn Dương bày tỏ cảm giác , “Em trai, cám ơn em.”


      Em trai... Xưng hô thế này, phỏng đoán cả đời cũng thay đổi, Trác Văn Dương mặt lộ vẻ khổ sở , “ có gì, chị , đây là em phải làm.”


      An Bảo Bối hài lòng nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, vừa vặn có thể thấy đến hồ đối diện tháp cao trong thành phố A, hay là hai mắt đột nhiên xuất ảo giác, hay là bởi vì trong lòng cái vị trí kia, vẫn là suy nghĩ gì, thế nhưng xuất hình ảnh Vinh Ninh, nhịn được nằm sấp ở cửa kính xe, nhìn đối diện vài lần, em bé mặt đáng bởi vì bị bệnh mà khuôn mặt hốc hác...


      số việc là gấp được, bằng hết sức dễ dàng sắp thành lại bại, bất kể như thế nào, đầu tiên trước hết để cho Trác Nhất Phong đối với Vinh Ninh thay đổi cách nhìn mới được...
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 522: Đừng Như Vậy, Tương Lai Vô Cùng Xác Định Nhạc Phụ Đại Nhân 21



      số việc là gấp được, bằng hết sức dễ dàng sắp thành lại bại, bất kể như thế nào, đầu tiên trước hết để cho Trác Nhất Phong đối với Vinh Ninh thay đổi cách nhìn mới được, phương diện này, có cái kinh nghiệm gì, chính mình lại đủ thông minh, cho nên chuyện này còn là...


      An Bảo Bối nhìn xem vẻ mặt tươi cười, lại lần nữa ngồi trở lại vị trí Cục Cưng của mình, bất kể là ở Vinh Ninh nơi đó còn là ở Trác Nhất Phong nơi này, Cục Cưng tuyệt đối là trong đó hợp thể, người có thể so sánh với còn lợi hại hơn.


      ”Mẹ mẹ...” Cục cưng ngọt ngào kêu, thân mật ôm lấy cổ An Bảo Bối, cái đầu cọ xát gương mặt của , dọa An Bảo Bối nhảy dựng, “Con làm gì?”


      Cục Cưng cơ hồ cho tới bây giờ đối với mình cũng thân mật như vậy, coi như là mẹ ruột của bé, vừa rồi Cục Cưng cái tiếng ngọt ngào mẹ mẹ kia, sợ nổi da gà đều nhanh muốn rớt đầy đất, thường ngày kinh nghiệm cho An Bảo Bối, Cục Cưng cử động này khẳng định cất dấu bí mật gì, kỳ quái... Cục Cưng ràng có làm cái gì thực xin lỗi, chuyện chọc mình tức giận, lần này bé thế nhưng như vậy đối với mình thân mật...


      Cho nên...


      ”Cục Cưng là con của mẹ, mẹ là mẹ ruột của Cục Cưng, Cục Cưng ôm mẹ, thế nhưng mẹ hỏi Cục Cưng làm gì?” Cục Cưng chu môi, vẻ mặt bất mãn hỏi, An Bảo Bối cảm thấy trong nội tâm của mình thế nhưng bị lòng áy náy... lúc nào Cục Cưng cũng đem gắt gao, nhất thời cứng họng, đành phải an ủi, “ có gì, chỉ là đột nhiên quá thói quen.” Bất quá lần này An Bảo Bối đến là có kinh nghiệm, bộ dạng khuôn mặt người mẹ hiền bên vuốt mặt Cục Cưng bên ở bên tai của giọng thầm, “Cục Cưng ngoan, có chuyện gì, con cũng nhanh chút , bởi vì cái gọi là chuyện bất quá tam, con rốt cuộc làm các chuyện gì, mẹ vẫn là rất ràng .”


      ”Mẹ được, lần này rốt cuộc mẹ cũng hề đần như vậy, thân là mẹ của con, là cảm thấy bội phần vui mừng a...” Cục Cưng vẻ mặt nữ jian gượng cười, An Bảo Bối bất đắc dĩ lắc đầu, “Con liền đứa bé đầu óc rất nhiều quỷ, , con đến cùng muốn điều gì? Lại muốn làm gì?”


      có gì a, Cục Cưng chỉ là thấy mẹ khó xử lý như vậy, cho nên nghĩ ra kế cho mẹ mà thôi.”


      An Bảo Bối quái dị xem bé, “Có ý gì?”


      ”Mẹ cũng thấy đấy, ông ngoại hiểu con nhất, mà ở chỗ của ba đó, ông nội và bà nội cũng giống nhau thương con, mặc kệ ở bất kỳ cái phương diện nào, có có người có thể khó khăn ở con, làm cho ông ngoại đối với ba thay đổi cái nhìn cũng chỉ là thời gian cùng với vấn đề của con.” Cục Cưng tràn đầy tự tin vỗ bộ ngực của mình, An Bảo Bối bất đắc dĩ cười tiếng, quả nhiên đứa này mắt sắc vô cùng, trong lòng suy nghĩ chuyện gì, lúc nào cũng bị Cục Cưng dễ dàng có thể phát giác ra.


      ”Cho nên?”


      Cục Cưng cố làm ra vẻ thần bí ở bên tai của giọng thầm, “Con cùng na nội ứng ngoại hợp, cho nên ngày mai con muốn về nhà họ Vinh chuyến, gặp ông nội và bà nội của con, mẹ, mẹ cũng phản đối ?”


      An Bảo Bối co quắp khóe miệng, còn tưởng rằng Cục Cưng đến tột cùng có biện pháp nào, bất quá nghĩ lại, như vậy cũng xác thực như thế.


      ”Đáp ứng hay là đáp ứng?” Cục Cưng hỏi.


      An Bảo Bối nhướng mày , “Sớm nên đáp ứng con, tìm bọn họ, mẹ tuyệt đối phản đối, mặc kệ là bởi vì cái gì, mẹ còn có thể phản đối nữa sao?”


      ”2 mẹ con chuyện gì?” Trác Nhất Phong xem hai người kia lén lén lút lút ít lời, An Bảo Bối biết nên như thế nào dối, Cục Cưng dứt khoát toàn bộ đỡ ra, “Ngày mai, Cục Cưng muốn về nhà của ông nội và bà nội.”


      Chương 523: Đừng Như Vậy, Tương Lai Vô Cùng Xác Định Nhạc Phụ Đại Nhân 22



      An Bảo Bối lo lắng, như thế nào Cục Cưng còn đem lời ra? Trác Nhất Phong suy nghĩ chút, tính toán, giống như là thấy ra dường như phất phất tay , “ có việc gì, ông tuổi cũng lớn, biết tầm quan trọng của đứa cháu đối với người giá, theo ông được biết ba me của Vinh Ninh, tuổi so với ông còn lớn hơn, vất vả có cái cháu , đột nhiên thấy, cũng có thể thương vô cùng, người làm sai chuyện là Vinh Ninh lại phải ba mẹ của ta, cùng ba mẹ ta có quan hệ gì.”


      ”Đúng vậy đúng vậy, đứa làm sai chuyện, như thế nào có thể oan uổng ba mẹ đâu?” Cục Cưng cười càng làm cho An Bảo Bối cảm thấy đứa này cần ăn đòn.


      ”Cho nên cháu , ông cũng ngăn cản cháu.”


      ”Dạ!” Cục Cưng gật đầu , xoay người hướng về phía An Bảo Bối nháy mắt thắng lợi, An Bảo Bối thất bại, dứt khoát cúi đầu cũng lên tiếng, ai có thể có Cục Cưng thông minh a.


      Cuối cùng tới nhà họ Trác, xuống xe, Cục Cưng hành sôi nổi vào gian phòng, An Bảo Bối cố ý chờ thời điểm chỉ còn lại mình quản gia Bonaparte tiến đến trước, “chú Bonaparte, cám ơn chú vừa rồi cùng ba những lời kia.”


      Bonaparte dừng bước mỉm cười , “Đây cũng là tôi phải làm, tiểu thư, vừa rồi lão gia nổi nóng, những lời kia, cũng cần để ý.”


      An Bảo Bối lắc đầu , “ có gì, cháu biết ba là vì tốt cho cháu.”


      Bonaparte cười , “Tiểu thư Bảo Bối, có số việc tôi biết là tôi nên , nhưng là bây giờ nhìn thấy tôi cũng hiểu chút ít vậy.”


      ”Hiểu...”


      ”Vâng, tiểu thư Bảo Bối, tôi cảm thấy được có chuyện gì dấu ở trong lòng, người khác là biết, có số việc có lẽ là nên ràng, lão gia nghĩ chuyện năm đó có lỗi với mẹ con của , cho nên đối với chuyện của tiểu thư hết sức để tâm hết sức vô cùng lo lắng, tôi cũng vậy cũng chỉ những lời này.”


      An Bảo Bối giống như là hiểu gật đầu , quản gia Bonaparte hiền lành đối với cười cười, vào nhà, An Bảo Bối như có điều suy nghĩ nhìn qua nơi khác, nghĩ tới vừa rồi quản gia Bonaparte , bất kể như thế nào cũng thể lúc nào cũng đem chuyện dấu ở trong lòng muốn ra sao?


      Trong ngày thường chính mình chỉ biết gật đầu lắc đầu, khó trách đem tình làm rất tệ như vậy, đồng dạng lại để cho người khác đáng ghét, mà thôi...


      Ra cửa đài truyền hình, Vinh Ninh nhìn thấy nơi chiếc xe kia biến mất, nghe lâu lâu.


      ”Chú Vinh Ninh, cháu chỉ nghe qua có hòn vọng phu, nghe qua về tồn tại của vật hi vọng phụ thạch này.”


      Dập Dập vẻ mặt tươi cười tới, Vinh Ninh bình tĩnh , “Vậy cháu bây giờ nên biết, cái thế giới loài người này biết tình thể nào đều là toàn bộ?”


      ”Khi nào biến thành cái trí tuệ người?”


      ”Chú đến là muốn biết, khi nào cháu thích xen vào việc của người khác như vậy.”


      Dập Dập bất mãn nhíu lông mày lại, “Cháu chỉ nhìn chút nhưng lên tiếng.”


      ”Đúng vậy... có người so với cháu lại thông minh lại có thể làm.” Vinh Ninh xoa Dập Dập đầu, làm cho Dập Dập cảm thấy thập phần khó chịu, cái này Vinh Ninh ỷ vào ta so với bé cao hơn cái đầu, mỗi lần thời điểm thấy bé, lúc nào cũng thích xoa đầu của bé, có gì đặc biệt hơn người, tương lai bé nhất định phải cao hơn so với ta, nhìn ta như thế nào còn có thể xoa đầu của bé, Dập Dập vẻ mặt bất mãn tránh thoát tay của ta, “Đừng có lại xoa đầu cháu.”
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 13/7/17

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 524: Đừng Như Vậy, Tương Lai Vô Cùng Xác Định Nhạc Phụ Đại Nhân 23



      “Chờ thời điểm vóc người cháu cao hơn chú rồi hãy , bất quá phỏng đoán còn nhiều năm nữa, chờ tốt lắm.” Vinh Ninh nở nụ cười, Dập Dập nhìn mặt của ta giật mình trong chốc lát, tính toán, lúc này Vinh Ninh còn cười mới tính bình thường chút, con hơn là ở đó đứng ỳ ra như tảng đá. Chỉ là nụ cười này thoạt nhìn cũng khó coi như vậy.


      ”Quân pháp có , biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.” Dập Dập bắt lấy đạo lý lớn, “Coi như quên !” Chỉ là nhìn xem gương mặt Vinh Ninh rất khó coi, “Chú Vinh Ninh, hay là chú khóc tốt hơn lúc cười rộ lên so với bộ dáng khóc còn khó xem hơn xem.”


      ”Kia lại biện pháp gì?” Vinh Ninh than thở , bộ dạng ưu tâm lo lắng càng làm cho Dập Dập khó chịu, “Khuôn mặt suốt ngày khổ đây cũng phải là chú Vinh Ninh mà cháu biết.”


      ”Chuyện tình cảm cháu hiểu, đợi đến tương lai cháu gặp được người mình thích cháu biết.”


      Người thích? Dập Dập suy nghĩ chút, dừng lại chỉ chốc lát sau, mày nhíu lại càng thâm thúy hơn, “Coi như tương lai của cháu gặp được người thích, cháu cũng giống chú thảm như vậy.” Dập Dập vọt nắm tay ở trước mặt Vinh Ninh quơ quơ, “chú Vinh Ninh, chú chờ xem, đợi đến thời điểm tương lai, chú nhìn cháu đến cùng là như thế nào cùng phụ nữ lui tới, nhất định đem ấy ăn sạch sành sanh.”


      Nhìn Dập Dập bộ dáng có lòng tin như vậy, Vinh Ninh ngoắc ngoắc môi, cái này chút , tuổi đầu óc quỷ qoái so với ai khác đều nhiều hơn, thậm chí so với Cục Cưng còn thông minh hơn.


      ”Tốt, như vậy cháu có biện pháp nào?” cũng phải là tên hôn quân vô đạo, nhưng là hết sức thích nghe lương thần tiến gián.


      ”Cháu đều , biết người biết ta, trăm trận trăm thắng a.”


      ”Đúng, muốn làm cho nhạc phụ đại nhân tương lai đối với chú đổi cái nhìn, phải hảo hảo thăm dò ràng ý nghĩ của ông ta cùng lai lịch, nhưng là đồng thời cũng thể lạnh nhạt Bảo Bối, ở trước mặt ấy hiểu lấy động tình lấy lý.”


      đương tựa như cùng đánh trận, đấm đá với nhau thực nhàm chán.”


      Vinh Ninh nhìn Dập Dập cảm khái mà phát dáng vẻ lắc đầu, nhưng tin Dập Dập là kiên quyết đối với chuyện gì cũng có cảm giác khác, quả nhiên là Dập Dập vừa mới dứt lời, cao hứng bừng bừng nhếch môi, tựa hồ là gặp được cái việc gì cùng dạng, “Cháu cùng ông cụ nhà họ Trác rất quen thuộc, ông ấy thích gì, ghét cái gì cháu đều ràng.”


      ”Cho nên cháu nguyện ý khi chú làm nữ jian mảnh?”


      ”Cháu cũng biết là chú nghĩ chuyện này, cháu thấy chú mới vừa rồi có khổ hay , bộ dáng cười cười, đoán chừng là sớm tính toán xong chưa?”


      nửa , nửa giả.” Vinh Ninh lắc đầu, bộ dạng làm cho Dập Dập cảm thấy cần ăn đòn, khó trách Tô Nhất Dạ cho cậu biết cùng Vinh Ninh có thể chơi, nhưng ngàn vạn thể mắc mưu ta, “Chú đến cùng muốn thế nào làm cho nhạc phụ tương lai của chú tha thứ chú a?”


      ”Bốn chữ!” Vinh Ninh hướng tới Dập Dập đưa ra bốn đầu ngón tay.


      ”Bốn chữ gì?!”


      ”Quấn quít chặt lấy!”


      ”Trời a!” Dập Dập vỗ trán của mình, còn tưởng rằng Vinh Ninh nghĩ đến cái ý kiến gì hay, nghĩ tới lại là bốn chữ nhàm chán như vậy?


      ”Thế cháu muốn chú làm như thế nào a? Cầm cây đao chém ông ấy?” Vinh Ninh xoa đầu của cậu , “điều này là thể thay đổi, bất kể như thế nào, chú thủy chung tin tưởng, chỉ cần suy bụng ta ra bụng người, để ra nhiều ở trước mặt của ông ấy, cho ông ấy biết chú tốt, ông ấy chắc chắc nhất định bị chú làm cảm động.”


      Chương 525: Nếu Xuống Nước Cũng Muốn Kéo Người 1



      lòng lòng, Dập Dập đúng là hiểu lắm, bất quá đây là chuyện Vinh Ninh quyết định, như vậy cậu cũng phải ở trước mặt ta gì nhiều.


      ”Ông nội Trác thích đánh cờ vây, cũng thích năm ngày ba bữa leo núi, ngẫu nhiên cũng câu lạc bộ người già ca hát... Cháu biết cũng chỉ có những thứ này, vận dụng ở những thứ này quấn quít chặt lấy hiệu quả hơn.”


      sớm biết Dập Dập thông minh, mới thấy Trác Nhất Phong vài lần a, cũng biết ông ấy thích?


      ”Vậy kế tiếp?”


      Dập Dập nhìn Vinh Ninh đưa tay ra, giơ lên, rồi đánh.


      ”Chú cháu đồng tâm...”


      Dập Dập nhàm chán đón lấy lời nhàm chán, “Vậy cùng đồng tâm.”


      Đoạn cái rắm! Đương nhiên lời này vẫn bị Dập Dập giấu ở trong lòng.


      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------


      Thư phòng nhà họ Trác, sau khi từ đài truyền hình trở về, An Bảo Bối liền lấy có lời muốn cùng Trác Nhất Phong, bị Trác Nhất Phong dẫn tới trong thư phòng.


      Cục Cưng ngồi sô pha, nhàm chán xem ti vi, chính mình bởi vì cái gọi là "Lâm trận bỏ chạy", hơn nữa cũng có nghiêm túc tranh tài, đương nhiên có đạt được bất cứ kết quả gì, Tuyên Giai Kỳ đạt được mong muốn này đồng thời vào được vòng quán quân, Cục Cưng nhìn khuôn mặt đáng ghét của Tuyên Giai Kỳ xuất ti vi hận hàm ngứa răng, gần như muốn vào ti vi đem đánh trận!


      Tắt tivi , Cục Cưng mang theo khẩu khí, chơi điều khiển từ xa, Trác Văn Dương ngồi ở bên người Cục Cưng nhìn cái khuôn mặt nhắn kia giương ra tức giận, “Cháu làm sao vậy? Thoạt nhìn giống như bộ dáng hết sức vui.”


      có gì, chỉ là nghĩ đến người ngu ngốc làm cho cháu cảm thấy dị thường tức giận mà thôi, có gì.” Cục Cưng trả lời Trác Văn Dương, lúc quay đầu lại rất kỳ quái nhìn về phía , “Nếu như nhất định có chuyện gì, cháu đến cảm thấy là cậu , cậu gần nhất rất kỳ quái.”


      ”Cậu?” Trác Văn Dương chỉ chỉ chính mình, chẳng lẽ Cục Cưng, bé phát cái gì? Cục Cưng gật đầu ,“Gần đây cậu , cậu lúc nào cũng ngẩn người, mất hồn mất vía, giống như suy nghĩ chuyện gì, cậu, đáng tiếc là cháu phải kẻ ngu ngốc mẹ An Bảo Bối kia, nhìn ra trong lòng của cậu đến cùng suy nghĩ gì.”


      ”Được rồi.” Trác Văn Dương buồn cười nhìn bé, “Cháu cho rằng cháu thực có khả năng để theo dõi người khác trong lòng rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Nếu như nhất định nghĩ cái gì biết lời , chú đến là biết trong lòng của cháu rốt cuộc suy nghĩ gì.”


      ”Cháu có thể nghĩ cái gì?” Cục Cưng cảm thấy Trác Văn Dương vấn đề là rất kỳ quái.


      ”Cậu suy nghĩ cháu đến cùng đối với Vinh Ninh đến cùng là tình cảm gì, cháu thấy qua người nhà của Vinh Ninh, cùng cái tập đoàn Đế kia quan hệ chút ít, nhất định cũng là gặp qua Tô Nhất Dạ a? Nếu gặp được ấy, như thế nào biết Tô Nhất Dạ cùng Vinh Ninh quan hệ gì? ấy là chị vợ của Đế Ngôn Hoan, cũng là người bạn thân khác giới tốt nhất của Vinh Ninh, hôm nay chị gặp Tô Nhất Dạ, xem ánh mắt của chị ấy cũng biết nhất định là biết quan hệ Vinh Ninh cùng Tô Nhất Dạ, cậu muốn ngăn lại chị ấy tìm Tô Nhất Dạ, cháu lại đáp ứng???” Cho nên... Cậu mới ở nghĩ trong lòng của cháu đến cùng suy nghĩ cái gì, cái gì muốn cùng Vinh Ninh có nhiều quan hệ, thực tế cháu phải là giúp ta?” Trác Văn Dương dừng chút, “Ngày mai cháu còn muốn gặp ba mẹ của Vinh Ninh, hôm nay lúc cùng Vinh Ninh chia tay, cháu lại cùng ta làm dấu hiệu liên lạc điện thoại, cậu có thể nghĩ cháu muốn để Vinh Ninh cùng chị lần nữa cùng chỗ, ngoại trừ cái kết quả này bên ngoài lại cũng nghĩ ra cái khác.”


      Chương 526: Liền Tính Xuống Nước Cũng Muốn Kéo Người 2



      “Cháu có giúp ba, cháu từng cho là ba cần mẹ, nhưng là sau khoảng thời gian cùng ba tiếp xúc, cháu mới biết được căn bản cũng phải là như cháu nghĩ, giữa bọn họ có hiểu lầm, vẫn bị người khác châm ngòi ly gián, huống chi nhiều năm như vậy, mẹ vẫn như cũ có quên ba, mẹ đối với ba còn có tình cảm...”


      ”Là cháu cảm thấy hay là mẹ của cháu cảm thấy?” Trác Văn Dương hô hấp có chút phập phồng cắt đứt lời của Cục Cưng, Cục Cưng chỉ cảm thấy Trác Văn Dương mới là kỳ quái.


      ”Đương nhiên là mẹ cảm thấy, bằng , cậu cho rằng coi như cháu cùng mẹ cái gì đó, mẹ còn có thể đủ tin lời của cháu? Cháu để cho mẹ làm cái gì mẹ làm?”


      Trác Văn Dương dừng lại miệng, tâm tư ngưng trọng hết sức.


      ”Cháu chính là chính tai nghe được mẹ ở trước mặt của cháu , mẹ đối với ba có tình cảm, cũng phải là cháu tại đó liều.” Cục cưng bĩu môi, “Cháu là sao cả, dù sao coi như mẹ cùng người đàn ông khác kết hôn cháu cùng lắm gọi thêm người đàn ông khác là ba, cháu có ba đẻ, còn có cái ba dượng, hai ba cùng nhau thương cháu, cháu cao hứng còn kịp đâu? Cháu làm chi phải làm như thế? Cũng là bởi vì mẹ với cháu, mẹ thích ba, muốn cùng ba ở cùng chỗ, cháu mới giúp. Cháu là con nhưng là hoàn toàn tôn trọng ý tưởng của mẹ, tuyệt đối bức bách mẹ làm bất luận cái chuyện gì chính mẹ muốn làm!” Cục Cưng duỗi ra ba ngón tay, bộ dạng thề với trời bộ.


      Trác Văn Dương cả người đều dựa vào ghế sô pha lười phải ra ngoài, “Chị ... rất muốn cùng với Vinh Ninh...”


      ”Cháu chính là lừa gạt cậu , Cậu , chúng ta nhiều năm tình cảm như vậy làm sao lừa cậu a? Cậu cứ như vậy tin cháu?”


      Sớm cảm thấy Trác Văn Dương mấy ngày gần đây lúc nào cũng là lạ, nghĩ tới quả thế, nhìn cậu bây giờ lại cũng hiểu hoài nghi có thể nhìn ra.


      ”Cậu phải tin cháu, chỉ là có nghĩ đến chị thế nhưng còn đối với Vinh Ninh có cảm giác.” cho rằng ấy là hận ta, thậm chí ngay cả nhìn lên cái cũng lười xem, nhưng ngờ, ấy đối với ta vẫn còn có tình cảm tồn tại như vậy, ra sớm biết, lại thủy chung cũng dám thừa nhận, ở trong lòng của mình giữ lại điểm vị trí, là của mình bên tình nguyện.


      Cục cưng nghe được thanh trong lòng của Trác Văn Dương là nhiều phần đơn, Cục Cưng là tự nhiên hiểu được cái cảm giác khổ sở kia trong lòng của đến cùng là cái gì, còn tưởng rằng cùng Trác Nhất Phong, Vinh Ninh giống nhau, ông ngoại mắng, mẹ mắng, bây giờ thêm Trác Văn Dương, đây chẳng phải chính là cùng mắng bé sao?


      Cục cưng bừng tỉnh đại ngộ nghĩ người, đó chính là Dập Dập, cậu tavẫn là mắng bé đây... Thiệt là, bên cạnh bé như thế nào đều vây quanh nhiều người mắng đến mắng như vậy? nhịn được si cười rộ lên, Trác Văn Dương đến là có n tâm tìnhthương cảm, cũng chỉ có thể chứng kiến Cục Cưng thời điểm, mới phát giác được cái thế giới này cũng hẳn vậy là nhiều chuyện vui như vậy, hướng về phía bé cười, kỳ quái hỏi, “Cháu cái hỗn thế tiểu Ma vương suy nghĩ cái chuyện gì? Nhất định là quỷ linh tinh chuyện xấu ?”


      Chương 527: Liền Tính Xuống Nước Cũng Muốn Kéo Người 3



      “Cháu mới có đâu, cậu út, đừng đem cháu nghĩ kinh khủng như vậy được hay ?” Cục cưng dựa sát vào , quái dị đánh giá.


      Trác Văn Dương cau mày , “Cháu đến cùng suy nghĩ cái gì a?”


      ”Cháu còn tưởng rằng cậu út là thích mẹ đấy...” Cục cưng giọng điệu cứng rắn vừa ra khỏi miệng, Trác Văn Dương sắc mặt đột nhiên trở nên ảm đạm ánh sáng đứng lên, cuối cùng vẫn còn bị Cục Cưng phát , ra là ý nghĩ của , cho dù như thế nào nhẫn cũng vẫn như cũ còn là bị người xem ràng rành mạch. đến cùng phải làm gì?


      ”Bất quá a, Cục Cưng vẫn là biết, cậu út cùng mẹ mặc dù phải là cùng mẹ sinh ra, nhưng dù gì cũng là chị em ruột cùng ba khác mẹ, cậu út đối với mẹ cảm giác là kiểm soát mẹ mà thôi, cùng tình quan hệ, cháu hiểu được, cháu hiểu được.” Cục cưng cười tủm tỉm gật đầu, còn tưởng rằng cậu út cùng bản thân tức giận, ai biết thế nhưng chút phản ứng cũng có, sắc mặt thế nhưng còn trở nên càng thêm khó coi.


      Cục cưng đột nhiên cảm giác được hết sức nhàm chán, thiệt là, đành phải phẫn nộ ngồi trở lại vị trí cũ của mình, nhìn xem khí ngẩn người, cũng biết An Bảo Bối đến cùng ở cùng Trác Nhất Phong những lời gì.


      Trong phòng khách yên tĩnh đột nhiên vang lên chuông điện thoại di động, đương nhiên chuông điện thoại di động lại tầm thường khó nghe này khẳng định chính là An Bảo Bối, dù sao liền ngay cả là đứa cũng dùng cái nhạc này, chợt lóe chợt lóe sáng long lanh nhạc thiếu nhi làm chuông điện thoại di động sao?


      Cục cưng mở túi xách của An Bảo Bối ra, móc di động bên trong ra nhìn nhìn, nhìn còn tốt, thế nhưng dọa kêu to tiếng, người goi điện thoại thị lại là Tô Nhất Dạ.


      ”Tô Nhất Dạ...” là kỳ quái, Tô Nhất Dạ sao lại muốn gọi điện thoại cho An Bảo Bối chứ? Chẳng lẽ là đến hẹn An Bảo Bối ăn cơm sao? Điện thoại này đến cùng là nhận hay là nhận? Dù sao Tô Nhất Dạ gặp qua mình, nếu như mình đem di động tiếp lời , đây chẳng phải là cũng bị Tô Nhất Dạ biết bé chính là con của Vinh Ninh sao?


      Còn nhớ hẳn là Tô Nhất Dạ biết An Bảo Bối và Vinh Ninh còn có quan hệ của mình ? Dập Dập cái tên kia ta cũng , chuyện gì cũng có ở trước mặt người khác qua, ngay cả khi ta là cái có mẫu tình kết nhân, cũng đem chuyện này với Tô Nhất Dạ, cho nên...


      Cục cưng ho khan vài tiếng, cuối cùng vẫn là nhận điện thoại, chỉ là thanh lại có chỗ thay đổi, “Alo”


      Tô Nhất Dạ chuyện điện thoại, đột nhiên cái thanh non nớt vang lên, là cảm thấy rất kỳ quái, “An Bảo Bối?”


      phải, cháu là con của An Bảo Bối, dì, dì là ai a? Tìm mẹ của cháu có chuyện gì a?”


      Trác Văn Dương nhìn về phía Cục Cưng, đứa bé nghe điện thoại này khẳng định phải là bình thường, bằng cũng thay đổi thanh của mình, ai, tên tiểu quỷ này lại làm cái gì?


      ”Là có chuyện bất quá việc này... Dì cảm thấy được còn là cùng mẹ của cháu chuyện chút tương đối khá.” Dù sao muốn cùng Vinh Dự thân cận, cách khác tìm bố dượng cho đứa bé của An Bảo Bối, đứa bé nghịch phản tâm lý lớn, trực tiếp với lời cũng biết đến cùng có thể hay mất hứng
      Last edited by a moderator: 2/10/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :