1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cục Cưng Lật Bàn: Con Là Mẹ Trộm Được - Ninh Cẩn (F7ull+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 16: Tiến vào Hoắc thị

      Nửa giờ sau, xe dừng kiến trúc hùng vĩ của trung tâm thương mại, Mộ Niệm Thần bị lay tỉnhrồi đẩy xuống xe, trước khi bạn Tây Hàn còn rất vô lại ghé vào tai Niệm Thần nửa tỉnh nửa mê:

      "Mẹ, nếu mẹ giành được công việc này,trong nửa ngày con làm nhà trẻ kia lập tứcđóng cửa."

      Lúc này Mộ Niệm Thần mặc bộ đồ công sởvàng nhạt, tóc xoăn buộc đuôi ngựa, rất bắtmắt, bị con mình kích thích như vậy càng tỉnh táo, còn chưa kịp gì, chiếc BMW trắngcủa Hạ Nhiễm biến mất.

      im lặng hỏi trời, tại sao con trai sau khi lớnlên, ngay cả công việc của cũng do nó quyếtđịnh a a a …?!

      ***

      Cảnh tượng này, kiến trúc này, hình như có chútquen thuộc, Mộ Niệm Thần mơ hồ nhìn kiến trúc hùng vĩ trước mặt, trí nhớ trong đầu tự chủ trở lại sáu năm trước, mẹ nó! lại bị con mình bán vào tập đoàn Hoắc thị sao?

      Nhưng Mộ Niệm Thần trước đến giờ luôn lạcquan, thời gian qua sáu năm, người và vật đãsớm còn, hôm nay phải con riêng thể lộ ra ngoài ánh sáng sáu năm trước, kinh nghiệm tích lũy khiến thay đổi, nhưng khi nghĩ đến những chuyệntrước kia trái tim lại đau nhói, có lẽ đây cũng làsự an bài của vận mệnh, thiếu hụt trong lòng côcó lẽ tìm lại ở nơi này .

      Hơn nữa, tại sau sáu năm, nghĩ khôngai nhàm chán mà nhớ con riêng có dáng dấp như thế nào, cả chuyện tình đêm kia nữa, Hoắc Cảnh Sâm thể nào cònnhớ , mặc dù là mẹ của hai con trai .

      Hít sâu hơi, điều chỉnh tốt nụ cười chuyên nghiệp mặt, lúc này bước vào đạisảnh của Hoắc thị.

      ***

      Nửa giờ sau, bộ phận nhân .

      "Mộ tiểu thư, chúng tôi rất hài lòng với thành tích của , để vào Hoắc thị chỉ cần dựa vàothành tích, nhưng có lòng tin với dự án quảngcáo lần này ? Dù sao đây cũng là kế hoạchtuyên truyền quảng cáo quý kế tiếp của Hoắc thị, hơn nữa tổng giám đốc chúng tôi từ trước đến giờ luôn cầu hoàn mỹ."

      Trong đầu thoáng lên bóng dáng người đànông lạnh lẽo sáu năm trước, giây kế tiếp côkhông do dự gật đầu:

      "Tôi muốn thử, cho tôi thời gian hai tiếng, tôi sẽđưa kế hoạch cho các người, được ?"

      Phương diện này từ trước đến giờ luôn tự tin,đây là chuyên môn của , nếu thành công chắc chắn bị con trai mình ném vào trường bồi dưỡng lại chuyên môn rồi.

      "Được, Mộ tiểu thư, những tài liệu này đọcqua trước , tạm thời đây là bàn làm việc củacô, nếu như sau ba giờ chiều tổng giám đốc hàilòng với đề án của , Hoắc thị nhận côvào làm việc."
      Chương 17: Đơn độc gặp mặt

      Hoắc thị vốn là doanh nghiệp đứng đầu trongngành, tuyên truyền quảng cáo cũng chỉ là muốn khẳng định thực lực của mình. Thực lực Hoắcthị rất mạnh nên cũng nhất thiết cầnquảng cáo, nhưng nếu cần tuyên truyền quảngcáo, như vậy nhất định là muốn gây hiệu quảvào lòng người.

      xem đề án trước bị bác bỏ, vô cùng xa hoa nhưng ngược lại có vẻ phiền toái, vô cùng khíphách nhưng mất uyển chuyển hàm xúc,mộc mạc, thể phù hợp với Hoắc thị.

      Có lẽ thiếu sót chính là đại đa số người dám áp dụng ấm áp, tình cảm. bé lọ lembiến thân xinh đẹp, cung điện xa hoa, kết hợp sựlưu luyến si mê của hoàng tử, lưu lại chính làmột ấm áp, đồng thời cũng là khát vọng xa vời trong xã hội thượng làm lòng người ấm áp.

      Trở lại, xa hoa khiêm tốn khiến người ta có thể cảm nhận tốt nhất, lưu lại thời gian tốt đẹpnhất, đây cũng là mục đích tuyên truyền của Hoắc thị.

      Thời gian tuyệt đối đầy đủ, làm xong tất cả ý tưởng nghĩ ra sau đó chuẩn bị về nhà, nhưngvừa mới thu dọn xong đồ đạc, chưa kịp rời , Tổng giám đốc Marketing lại xuất trướcmặt :

      "Mộ tiểu thư, Tổng giám đốc xem ý tưởng của , muốn gặp , mời theo tôi."

      Được rồi, bối rối, vốn tưởng rằng làm thiết kếquảng cáo chỉ cần theo Tổng giám đốcMaketing, nhưng ngờ, tới đây chưa được ngày, bị người ta gọi ra mắt, là do biểu quá xuất sắc sao?

      dám quá lạc quan, như vậy rồi, nếu đưa ra ý tưởng của mình để làm việc ở Hoắc thị, giờ phút này hình như cũng cần thiếtphải mắc cỡ ngại ngùng gì nữa.

      ***

      Tầng 98, mỗi bước chân như nặng ngàn cân, cách nào dự đoán chuyến này cuốicùng gặp phải điều gì, có cách nào xác định người đàn ông kia còn nhớ mình haykhông, thậm chí còn thể xác định trước khí thế mạnh mẽ ấy, còn có thể là chính mình .

      Đóng chặt cửa phòng làm việc, sau khi gõ cửa là im lặng chờ đợi.

      "Mời vào."

      Giọng nam trầm có chút cảm xúc nào, ràng tràn đầy từ tính, nhưng thể làmngười ta tưởng tượng ra điều gì tốt đẹp.

      sau lưng Tổng giám đốc Marketing, nhìn người đàn ông cúi đầu trước bàn làm việc, đáng chết là vẫn hấp dẫn trí mạng như cũ, vẫnyêu nghiệt như như sáu năm trước.

      Người ta khi đàn ông tập trung vào côngviệc là hấp dẫn nhất, quả như thế, ngườiđàn ông này đâu chỉ mê người, quả chính làhoàn mỹ đến mức làm người ta giận sôi.

      Cũng may ngày ngày ở trong đều nhìn phiênbản hoàn mỹ của , sức miễn dịch mườiphần, mới còn choáng váng trước hấp dẫn của .

      "Tổng giám đốc Chu, ra ngoài trước, tôi muốn chuyện riêng cùng Mộ tiểu thư đâymột chút." Chương 18: Hình như từng gặp mặt.

      Cũng may ngày ngày ở trong nhà nhìn phiênbản cũng quen, khả năng miễn dịch mườiphần, mới bị choáng váng nhịnđược bị hấp dẫn.

      “Tổng giám Chu, ra ngoài trước, tôi muốn mình chuyện với Mộ tiểu thư.”

      gian rộng lớn như vậy trong nháy mắt chỉ còn lại hai người, Mộ Niệm Thần đứng tại chỗtrong lòng lo lắng, dù sao kí ức lần đầu đến đây cũng tốt, vẫn sợ cơn ác mộng tái diễn.

      yên lặng khiến người ta cảm thấy hít thởkhông thông, bàn tay cầm phương án quảng cáocủa cũng thấm ướt mồ hôi, người đàn ôngđáng ghét này, rốt cuộc gọi đến, sao lại chẳng lấy câu, nếu bận rộn như vậy sao còn phải bắt tới gặp mặt? Muốn gọi tới nhìnanh ta làm việc?

      “Tổng giám đốc Hoắc….”

      muốn , có chuyện mau, lão nương còn phải về chăm con trai.

      Nhưng mà chúa ơi, xin tha thức cho con, ngườiđàn ông nghiệt này khí thế mạnh mẽ quámức, dám lỗ mãng.

      “Mộ tiểu thư, đề án của tôi xem, tóm lại, tôi cảm thấy đó là đề án được nhất trongmấy ngày qua, Hoắc thị chính thức nhận vào làm việc, ba ngày sau, đưa cho tôi phương án cụ thể.”

      rốt cuộc mở miệng, ngón tay gõ bàn phím hơi ngừng lại, sau đó hơi ngẩng đầu nhìn lo lắng đứng phía xa, hai mắt híp lại:

      “Mộ tiểu thư, hình như rất sợ tôi?”

      Mộ Niệm Thần vội bày ra vẻ mặt tươi cười, nghĩ hoàn toàn nhớ mình, nhận ra mình, vội nở nụ cười xinh đẹp nhất.

      “Nào có, Tổng giám đốc Hoắc hoàn mĩ….nhưvậy, tôi sùng bái còn kịp đấy.”

      Được rồi, lời trái lương tâm, nhưng người đàn ông nghiệt đáng ghét kia mặc dù ngồi, dáng vẻ bình thản, hơn nữa còn khôngnhìn ra được ta suy nghĩ gì, nhưng loại cảm giác như cừu gặp gỡsói xám.

      “Sùng bái?”

      lặp lại hai chữ này, đột ngột đứng dậy, bước vài bước, sau đó dừng lại ở khoảngkhá xa Mộ Niệm Thần:

      “Phụ nữ, sùng bái tôi quá nhiều, tuyệt đối phải là người cuối cùng.”

      Nụ cười môi Mộ Niệm Thần cứng ngắc,trực giác cho biết, người đàn ông chết tiệtnày là kẻ hung ác, ta hình như vẫn nhớrõ.

      “Tổng giám đốc Hoắc đùa, Niệm Thần làmột người bình thường nho làm sao có thể đánh đồng cùng ngài.”

      Thua cái gì cũng được nhưng thể thua khíchất. Mặc dù bị chỉnh chết cũng nhất định phải mỉm cười, Mộ Niệm Thần mỉm cười nhìn ngườiđàn ông khí thế bức người trước mắt, ánh mắtcó chút biến hóa đều bị nắm bắt được.

      “Mộ tiểu thư, hình như chúng ta từng gặp qua ở đâu?”

      Chương 19: Khẳng định chưa từng gặp.

      Mộ Niệm Thần chỉ im lặng hỏi ông trời, gặp cái em á, lão nương còn lên giường với ,làm sao còn nhớ ?

      “Vậy càng thể, tôi chỉ là ngườidân bé….. A ——"

      Cũng bởi vì chuyện có sơ hở, Hoắc CảnhSâm bước nhanh, đứng trước mặt Mộ NiệmThần, ánh mắt đen nhánh nhìn chăm chăm vào gương mặt .

      bước thận trọng, lùi lùi về phía sau, cuối cùng bị ép sát vào cửa sổ sát đất cách nào nhúc nhích.

      tay đặt lên cánh cửa thủy tinh, mặt đối mặt, chỉ cách nhau chưa đầy bàn tay, ngay cả hô hấp cũng có thể cảm nhận ràng, Mộ Niệm Thần vẻ mặt vô tội chớp mắt hai cái, mẹ nó,người này lại muốn giở trò quỷ gì?

      “Mộ tiểu thư khẳng định chúng ta chưa từng gặp mặt?”

      áp sát quá gần, lúc chuyện hơi thở phả lên mặt , khiến mặt đỏ tim đập, có cần phải chơi như vậy? Đường đường là tổng giámđốc, chơi cái gì mà chẳng được, lại muốn chơi trò sắc dụ với yếu đuối?

      “Tất nhiên là vậy.”

      Còn lâu mới thừa nhận, trừ phi não bịnhúng nước, trừ phi là muốn ở cùng bảo bối của mình.

      “Như vậy sao?”

      Lời vừa dứt, Hoắc Cảnh Sâm nghiêng người,ánh mắt càng thêm rét lạnh, nháy mắt, lúc MộNiệm Thần muốn trả lời đôi môi mềmmại bị đôi môi lạnh của chặn lại, mang theo chút mưa gió, khiến xốc xếch khôngchịu nổi.

      “Ưm….”

      tiết đơn độc vừa phát ra bị nuốt vào trong miệng người khác, môi lưỡi nóng bỏng mạnh mẽ xâm nhập, cho có cơ hội thở dốc, bá đạo chiếm đoạt, bắt được cái lưỡi thơm tho của , tùy ý trêu chọc, tận tình hưởng thụ, chỉ dùng chút công phu, cũng đủ để bị hãm sâu.

      Hơi thở nóng bỏng, mạnh mẽ mút vào, cũngkhông phải là lần đầu tiên, nhưng cảm giác cơthể theo khống chế, phối hợp theo động tác của .

      Hai mắt ngập sương mù mở lớn, còn vẫn chưa hiểu tình hình trước mắt, trái tim theo quy luật nhảy loạn, con mẹ nó, quy tắcngầm trong kinh doanh? Còn chưa chính thức làm bị cấp cưỡng hôn? Đùa à? Có cầnphải buồn cười như vậy?!

      Nụ hôn cuồng nhiệt mang theo mê hoặckhông thể kháng cự, nụ hôn rời xuống phía dưới, mà rốt cuộc cũng có cơ hội hô hấp,ngực kịch liệt phập phồng, lúc ý thức được tưthế của hai người có bao nhiêu mập mờ vùi mình vào trước ngực , đôi tay giữ chặtthân thể , khiến thể động đậy, lí trí cũng dần dần trở về.


      ---------- BỔ SUNG THÊM ----------

      Chương 20: xin lỗi, tôi kết hôn.

      Giãy giụa kịch liệt nhưng dù sao nam nữ cáchbiệt, mà hình như có vẻ bất mãn với , khẽ cắn đỉnh hồng mềm mại, trừng phạt”

      “Á——"

      Vốn lời vừa tới miệng thế nhưng biến thành tiếng rên mập mờ, cắn môi, khẳng định là ta cố tình.

      lúc sau, trước ngực đầy dấu vết mập mờ, mà lúc này mới hài lòng dừng động tác, ánh mắt mang theo chút trêu chọc:

      “Mộ tiểu thư, hình như chúng ta chưa từng gặp mặt.”

      mở miệng, hoàn toàn phủ định với suy nghĩ trước đó của mình.

      Mộ Niệm Thần hoàn toàn có cảm giácthở phào nhõm, trực giác cho biết tuyệt đối khong phải là người đơn giản như vậy, nếu , ta vừa rồi bổ nhào tới gặm cắn làm gì?

      “Ha Ha tổng giám đốc Hoắc, ngài trước tiên có thể buông tôi ra ?”

      Với dáng vẻ này, đối phương dù là người đàn ông đẹp trai nghiêng nước nghiêng thành, nhưng dù sao vẫn là bình thườngsẽ mặt đỏ tim đập được , tiếp xúc nhưvậy, ai biết người đàn ông này lại đột ngột nổi thú tính, trước XX sau OO a.

      Hoắc Cảnh Sâm cũng hiểu tại sao bảnthân lại khác thường như vậy, trong lòng cũng cảm giác phiền não, cau mày buông tay, lần nữa khôi phục gương mặt vạn năm băng sơn, mở tủ rượu rót ly rượu, ngửa đầu, nuốt chấtlỏng màu hổ phách xuống bụng.

      “Dọn dẹp mối quan hệ xung quanh , làmngười phụ nữ của tôi, tiền côtự mình quyết định,như thế nào?”

      Tuy là thương lượng, nhưng giọng lại cho phép người khác phản đối, người đàn ôngnày bá đạo thành tính, căn bản hiểu cái gì gọi là dân chủ, trong đầu của , chỉ có quan niệm muốn hai là muốnmà thôi.

      Mộ NIệm Thần đứng yên tại chỗ, mặt vẫn biểu điều gì, người đàn ong này đãsáu năm rồi vẫn dáng vẻ bức người như vậy, đáng đánh đòn, từ trước tới giờ rất ghétloại người áp bức người khác, hơn nữa lại cònbày ra dáng vẻ cao cao tại thượng, được được, rất được!

      “Cho tôi đáp án, tôi có nhiều thời gian rảnh để chờ đáp án của

      Rất dễ nhận ra, Hoắc Cảnh Sâm phải loại người có nhiều kiên nhẫn.

      Mộ Niệm Thần nhìn giống như nhìn dáng vẻ đứa con trai của mình khi trưởng thành, miệngnở nụ cười xinh đẹp.

      Mộ tiểu thư tức giận! Khác với ngườikhác, khi tức giận Mộ tiểu thư càng cười rạngrỡ.

      xin lỗi, tôi kết hôn, hơn nữa tôi thíchsạch , thích ngoại tình cùng lợn giống!”
      Phong nguyettrạch nữ thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: có hứng thú với chồng tôi?

      Lời vừa ra khỏi miệng, Mộ Niệm Thần vội hối hận, tính tình nóng nảy như thế, tình huống trước mắt chính là người ta là dao thớt là thịtcá, làm sao lại quyên người đàn ông này khi tức giận tuyệt đối trước giết, giết xong lại giết!

      Cho nên khi nhìn thấy ánh mắt của Hoắc CảnhSâm càng lúc càng tối đen, rụt cổ lại cố gắng thoát khỏi kiềm chế của Hoắc Cảnh Sâm chạytrốn ra ngoài, gia huấn của Mộ gia, nhìn hiệnthực, đánh lại phải chạy!

      đột nhiên vô cùng nhớ nhóc con nhà mình, mềm mại dễ thương như vậy, vì sao hình ảnh lúc lớn lại cường thế lạnh băng thế này?

      “A.”

      người đàn ông nào đó giận quá hóa cười, lực cánh tay tăng thêm vài lần:

      kết hôn sao? Nhưng liên quan gì đến tôi? Đừng chồng ở đây, cho dù ta ở ngay bên cạnh, nếu tôi muốn lên tuyệt đối lên!”

      Em , người này có hiểu thế nào là vô liêm sỉ? Mộ Niệm Thần xốc xếch trong mưa gió, tiếp theo đó giả vờ ngây dại:

      “Muốn lên lên? ….thế mà lại có hứngthú với chồng tôi?”

      “……………….”

      ————

      Giằng co hồi, bạn Mộ Tây Hàn ở ngồi trước bàn máy tính, theo dõi hình ảnh phát ra từ văn phòng tổng giám đốc của Hoắcthị.

      có biện pháp, mẹ quá ngốc, xuất phát từ suy nghĩ an toàn, cậu sáng sớm cài camerasiêu , 720 độ, soi từng góc chết.

      Bạn Tây Hàn che mắt, ngã xuống salon, uốnéo uốn éo, lăn lộn hồi, miệng lẩm bẩm:

      “Trẻ con nên trẻ con nên…. Mẹ,lên , …., mẹ vì bảo bối cố gắng lên!”

      Nhìn gương mặt của người đàn ông mànhình, trong lòng cậu có loại cảm giác khôngnói lên lời, người đó chính là ba cậu đấy.
      ————

      Phòng làm việc của Tổng giám đốc Hoắc thị.

      “Đáng chết! Nếu tiếp tục giả bộ ngu ngốc,chờ chút nữa tôi cho biết tôi rốt cuộc là có hứng thú với chồng hay với .”

      Hoắc Cảnh Sâm khẽ nguyền rủa tiếng, ánhmắt lóe lên uy hiếp, muốn xác định lại hành động kế tiếp.

      Mộ Niệm Thần hoàn toàn câm lặng, người đànông này có biết hả?

      Cảm giác sắp chết đến nơi, Mộ Niệm Thần hất đầu, dáng vẻ sợ trời sợ đất, ngay cả giãy dụa cũng tiết kiệm, bà ngoại à, những chuyện nên phát sinh cũng phát sinh, nênphát sinh cũng phát sinh bị cưỡng chết, côcòn sợ cái quái gì?!

      Ý nghĩ chợt lóe, Mộ Niệm Thần nhếch môi cười ý tứ, biết tại sao lại đột nhiên phối hợp, áo cũng biết ném tới chỗ nào.
      ————
      Trời đất quay cuồng, bông tuyết bay phất phới, bảo bảo ngồi trước máy tính sọc đenđầy đầu, (⊙o⊙) my god, ba, có cần gấp gáp như vậy ? Đó là người phụ nữ của con….

      Chương 22: Ta ngươi vì đến.

      Choáng nha, Hoắc đại tổng giám đốc, hai chữcầm thú đủ để hình dung vô sỉ củangài.

      Mộ Niệm Thần che miệng nhàng cười, hơithở như hoa lan, nháy mắt giống như biến thành người khác:

      “Hoắc đại tổng giám đốc, xác định tiểu huynh đệ của còn chịu được buồn chán nhưvậy sao?”

      Ánh mắt từ từ đưa xuống, dừng lại cái lềunhỏ dựng lên.

      Mộ Niệm Thần đột nhiên có cảm giác mình giống như người phụ nữ có tiềm lực sẵn sàng 24h XXOO, giọng ngấy đến nỗi cảm giác toàn thân nổi da gà.

      Hoắc Cảnh Sâm dừng lại tất cả động tác, nhìn trong khuỷu tay mình, khóe miệngtà ác giơ lên, trình độ nghiệt tới mức nàyquả khiến Mộ Niệm Thần cảm giác mình sắp giữ được.

      “Mộ tiểu thư, châm lửa tất nhiên phải dậplửa.”

      thành vấn đề, theo quân thôi.”

      Mộ Niệm Thần sảng khoái đồng ý, thậm chícánh tay trắng nõn còn chủ động vòng qua cổ Hoắc Cảnh Sâm.

      giây sau, lại bắt đầu mất thăng bằng, oa,vì sao bị đùa giỡn áo quần xốc xếch,người này vẫn áo mũ chỉnh tề giống như là phải người bị trêu ghẹo?

      cởi hay là tôi giúp cởi.”

      Mộ Niệm Thần lần nữa lời khiến người khác kinh ngạc, trình độ mạnh mẽ lập tức tăng vọt.

      “Đối phó với , cởi cũng thànhvấn đề.”

      Giọng trầm thấp như tiếng đàn violon, trànđầy từ tính nhưng lại vô cùng keo kiệt có chút tình cảm, khi chuyện cánh tay vung lên, giây sau, hai người nằm mặtthảm.

      Da thịt mềm mại trắng nõn hòa với màu trắng của thảm, kết hợp với vẻ mặt ngượng ngùng củaMộ Niệm Thần, hình ảnh này tuyệt đối khiến bất kì người đàn ông nào cũng thể kiềm chế.

      “Mộ tiểu thư hình như rất thích đùa với lửa?”

      “……………..”

      nào đó trợn mắt, dứt khoát thèm nhìn người đàn ông cao ngạo này. Thôi , chờ xem lát nữa người phải tức giậnlà ai!

      Những cử động của Hoắc Cảnh Sâm mang theolực hấp dẫn trí mạng, ngay cả giờ phút này lúc đưa tay muốn cởi bỏ trói buộc dưới thân , cũng là chậm rãi.

      Niệm Thần có loại kích động muốn lật bàn, a biến thái, chậm chạp như vậy chính là hànhhạ chính mình hay là đào móc tiềm lực sắc nữ trong sâu trong đầu ?

      Mộ Niệm Thần chớp đôi mắt xinh đẹp, hai tay ôm cổ , Hoắc Cảnh Sâm muốn tiến lênphía trước, nhưng lúc sắp sửa kéo quần lót củacô xuống, tất cả động tác bị dừng lại.

      Mộ Niệm Thần mỉm cười,nụ cười đặc biệt trêuchọc, sắc mặt Hoắc Cảnh Sâm càng đen hơn, cómột cảm giác tức giận vì chưa thỏa mãn dụcvọng.

      Khẽ nguyền rủa tiếng, Mộ Niệm Thần đặcbiệt hưởng thủ nhìn bóng lưng chật vật của Hoắc Cảnh Sâm.

      Đây có thể là tránh được kiếp, hay ông trờiđã an bài? Được rồi, nếu để ra, sựmuốn hô to ba tiếng, đại di mụ, ta ngươi vìđã đến.
      CHƯƠNG 23: Cách mạng chưa thành công

      Mộ Niệm Thần là người có hứng thú với việc ác, giống như như giờ phút này, thời điểm nhìn thấy Hoắc Cảnh Sâm vọt vào phòng nghỉngơi trong đầu lại có chút suy nghĩ tá ác

      Trong đầu lên hình ảnh nam nhân phíadưới dựng lều, tốt, mơ mộng chútdáng vẻ Hoắc Cảnh Sâm tự giải quyết, mẹ nó, nếu chụp được tuyệt đối vô giá, AV tính là gì, dạo này hủ mới là vương đạo!

      Mỹ nam tự mình an ủi? Hơn nữa người đàn ôngnày còn là người đàn ông nổi tiếng lẫy lừng củathành phố A chủ tịch tập đoàn Hoắc Thị nổi tiếng – Hoắc Cảnh Sâm, mấy tờ báo giải trí có làgì, nhìn vòng quanh vòng có mặt báo nàocó thể so sánh với vóc người của nghiệt Hoắc cảnh sâm kia? Có ai có thể hơn chứ?

      Chỉ nghĩ chút thấy nhiệt huyết sôi trào!

      Nhưng muốn nhìn là chuyện, có can đảm để nhìn lại là chuyện khác, chuyện quan trọngnhất bây giờ là chạy trốn, vẫn chưa quênngười trong kia chính là tên cầm thú, sợrằng khi ta ra lập tức chỉnh

      Kết quả là phụ nữ mặc quần áo tử tế, vung tuyệt bút lên để lại cho Hoắc Cảnh Sâm tờgiấy rồi chạy mất
      -------------------
      20 phút sau, sắc mặt Hoắc Cảnh Sâm u ám từ trong phòng nghỉ ra thấy phòng làm việclớn như vậy còn bóng người

      Rất tốt, còn biết chạy!

      Thích chơi đúng , chơi với cuộccũng sao!!

      Chỉ là đây cũng phải trọng điểm, trọngđiểm là, khi Hoắc Cảnh Sâm nhìn thấy giấy notedán bàn sắc mặt chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ:
      Vô cùng thê thảm!

      tờ giấy note là câu danh ngôn củangười đời được Mộ Niệm Thần viết lại:

      Cách mạng chưa thành công đồng chí cần cốgắng nhiều hơn nữa!

      Giận quá hoá cười, đem tờ giấy xé vụn để trútgiận, lâu sau mới bấm gọi dãy số

      "Vivi, giúp tôi tra người tên Mộ Niệm Thần, đúng, bắt đầu tra từ sáu năm trước là được…"
      ------------
      Lúc đó, Mộ Niệm Thần ngồi xe taxi mà hắt hơi liên tục n lần, sống lưng thoáng lạnh lẽo, mẹ nó, thế nào mà cảm nhận được có mưu!

      Về sau, nhất định qua lại với người họ Hoắc đó

      Kết quả là, tới ngày, Mộ Niệm Thần phải đối mặt với ánh mắt của Hoắc cảnh Sâm, lúc này khuôn mặt thể hìnhdung là cầm thú hay lưu manh

      Dâm thú, chính là hai chữ này, vô cùng chínhxác, chính xác cách triệt để


      CHƯƠNG 24: Có muốn biết cha con là aikhông?

      Khi về đến nhà Mộ Niệm Thần sức cùng lựckiệt, mà bạn Tây Hàn cầm lấy máytính của mình chat video cùng người nào đó, nhưng khi nghe tiếng mở cửa, các ngón tay khẽ lướt liền chuyển sang trang chơi game

      Lúc đó, Mộ Niệm Thần cảm giác như mình vừa thoát khỏi cuộc chiến sinh tử, mà HoắcCảnh Sâm chính là cơn ác mộng, những dưâm cứ văng vẳng bên tai, khiến cảm thấy nó chỉ là ảo giác

      Nằm co quắp ghế sofa, sau khi lầm bầm hồi liền buồn ngủ

      "Lọ lem, trước khi mẹ ngủ dẫn con ra ngoàiăn cơm tối, Ok?"

      Cục cưng nào đó lườm người mẹ ra hồn ghế sofa, đứng dậy lôi kéo đầu rồi rótmột lu nước tới

      "Mẹ uống nước!"

      Mộ Niệm Thần nhận lấy ly nước trực tiếp uống hết hơi

      "Mẹ, sao người lại biết tranh giành vậy,con nuôi người thành hung hãn như vậy, làm sao mà ngày đầu tiên làm bị người ta lừa gạtgiải quyết cho rồi hả?”

      Bạn Tây Hàn thở dài lần nữa, bộ dạng mộttiểu đại nhân vô cùng đáng

      "Tiểu tử thúi, lời của con ý tứ tồi, nhưng con xem con tìm cho mẹ công việc gì nha, phải con biết mẹ là tiểu cừu , vậy mà con còn đưa mẹ tới khoémiệng của sói xám sao?”

      ". . . . . . (⊙o⊙)"

      Mẹ, da mặt của người có thể dày hơn nữa được vậy?

      Thời điểm cuối cùng nữ nhân nào đó mới cảm giác được rằng mình bị con trai lừa bán, nhưngđột nhiên lại nghĩ ra chuyện gì đó, tinh lực đột nhiên dồi dào mà ngồi bật dậy

      "Con trai, con từng nghĩ muốn biết cha con là người nào chưa?"

      "→_→ mẹ, phải người thời điểm conmới sinh ra, cha vì ghét địa cầu quá khó khănmà mua vé lên sao hoả sống rồi sao?”

      Cục cưng nào đó vừa vừa lật xem quyển tạpchí bàn

      ". . . . . ." Đó là sao? Vậy sao? ! Thế nàomà lại nhớ?

      Trong ấn tượng, có lần con trai hỏi tại saonó có cha, nhưng lần đó trong đầu liên tưởng đến bộ dạng người đàn ông kia, trong lòng vô cùng đau khổ, mà kì lạ là từ đó về sau bảobối liền hỏi chuyện liên quan đến cha, dần dà chuyện này trở thành đề tài cấm kỵ

      Sau hồi im lặng, Mộ Niệm Thần liền suy nghĩ mang theo bảo bối ra ngoài ăn cơm tối,chẳng qua khi nhìn thấy tay bảo bối lật xem quyển tạp chí trong lòng đãmuốn chạy đến góc tường ngồi hát quốc ca

      Lúc nào bảo bối nhà thích nghiên cứunhiều chuyện rồi, đọc quyển tạp chí cũng có thể say mê như vậy? Được rồi, thừa nhận nhiều chuyện thích hợp giúp con người rấtnhiều…..

      Nhưng mấu chốt là vì sao bảo bối nhà lại đọc đúng quyển tạp chí trang đầu là hình Hoắc Cảnh Sâm? Khuôn mặt lớn lên trêu hoa ghẹo nguyệtnhư vậy còn để ở trang đầu, bảo bối nhà lạithông minh như vậy, rất khó mà nhìn ra đó là cha nó rồi?!!
      Chương 25: Cố nhân

      Nhưng mấu chốt là vì sao bảo bối nhà lại đọc đúng quyển tạp chí trang đầu là hình Hoắc Cảnh Sâm? Khuôn mặt trêu hoa ghẹo nguyệt đặt ởtrang đầu lớn như vậy, bảo bối nhà lại thôngminh như vậy, rất khó mà nhìn ra đó là ba nó rồi?!

      Biểu tình mặt Niệm Thần biến đổi liên tục, muốn mở miệng lại sợ lộ, mở miệng sợ bảo bối của mình nhìn quá lâu phát ra đầu mối, vì vậy sau 180 lần do dự, lên tiếng:

      "Cục cưng. . . . . ."

      "o_O? Mẹ, mẹ có chuyện gì cứ trực tiếp, lần nào mẹ gọi con như thế trăm phần trăm là phải chuyện gì tốt."

      Ánh mắt bảo bối đảo qua gương mặt xoắn xuýt của mẹ mình, vẻ mặt lạnh nhạt lật tạp chí sangmột trang khác, đúng thế, cậu thừa nhận vừa rồilà cậu cố ý thăm dò.

      Niệm Thần bày ra khuôn mặt vui vẻ cười gượng hai tiếng, thấy bảo bối ra nghi vấn gì, trong lòng khẽ thở phào:

      " có gì, mẹ muốn tối nay đến nhà dì Hạ Nhiễm ăn cơm được ?"

      ". . . . . ." Mẹ, độ khinh bỉ của con đối với mẹ ngày càng tăng.

      ***

      tiếng đồng hồ sau, Cảnh Viên, nhà hàng nổi tiếng nhất thành phố này.

      Bạn Tây Hàn bị mẹ mình cưỡng bức dụ dỗmặc bộ Âu phục đen vừa vặn, nghiêm chỉnh như thân sĩ , ngay cả lúc cắt thịt bò bít tết cũng đẹp, lúc đó, trong lòng vô cùng tự hào, chậc chậc, sinh ra con trai thiên tai vô cùng tốt nha, lúc nào cũng có thể kiêu ngạo…..

      "Mẹ, mẹ xem nước miếng của mẹ sắp chảy xuống rồi kìa."

      Bảo bối biểu thị suy nghĩ của mình.

      "Con trai, mẹ phát sinh ra con là giỏi, ngay cả mỹ nữ như mẹ cũng thấy bằng."

      mà mặt đỏ tim đập.

      "(#‵′). . . . . ."

      Mẹ, mẹ thể bớt tự luyến sao?

      "Mẹ, tại sao con cảm giác bàn bên kia có người cứ ngó mẹ hoài?"

      Đến khi ăn no uống say bạn Tây Hàn mới mở miệng nhắc nhở.

      Niệm Thần uống xong ngụm nước trái câyrồi mới nhìn theo ánh mắt con trai.

      "Phốc ——"

      Lúc ra cửa đạp phải cứt chó sao? (Kate: Sợ chị lun - -")

      Đùa gì chứ, thành phố A lớn như vậy, ăn mộtbữa cơm mà lại có thể gặp được gia đình Mộ Thiên Hùng? Muội (Kate: Hình như đây là câu chửi tục), tài tình như vậy sao?

      "Mẹ, như mẹ thực rất mất mặt."

      Bạn Tây Hàn trực tiếp che mặt.

      "Cục cưng, nghe mẹ , cái ông kì quái kia nhấtđịnh là thèm thuồng nhan sắc của con, chừng bán con cho bọn buôn người, ừ, đúnglà như thế, nhưng mình mẹ thể đánh lại ba người họ, cho nên bây giờ chúng ta nên vềnhà."

      ". . . . . ." Mẹ, ra mẹ có thể viết tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết.

      vội vã viện bừa cái cớ, sau khi mộthồi với bảo bối lập tức về phía cửa chính,nhưng, thần kinh cẳng thẳng mãi cho đến về đếnnhà mới buông lỏng chút, Mộ Thiên Hùng hề đuổi theo, đây là vô cùng may mắn, nhưng lo lắng trong lòng lại tăng lên.
      Phong nguyet, trạch nữDao Dao thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 26: Tôi rất vui lòng lên uống ly trà

      Rạng sáng ngày thứ hai, Mộ tiểu thư thái độ khác thường ngủ nướng, mới tờ mờ sángđã thu dọn đồ đạc, đùa, đây là nơi cơn ácmộng bắt đầu, chẳng lẽ ở lại để gã đàn ông nghiệt hỉ nộ vô thường kia đùa bỡn sao?

      Nếu cục cưng này của lại bị cướp , về sau có thể nơi nào mà ăn cơm chùa được nữa?

      Kết quả là, trải qua cả đêm nghĩ sâu tính kỹ, Mộ tiểu thư quyết định cuốn gói .

      Thuyền tới cầu tự nhiên thẳng đều là lừa gạt trẻ con, ni mã (Kate: cái này ta hiểu gì sất),thuyền đến đầu cầu tự nhiên chìm mới là chânlý!

      Bảy giờ, bạn Tây Hàn ăn mặc chỉnh tề tới phòng khách thấy dáng vẻ tinh thần phấn chấncủa mẹ mình, theo bản năng đặt bàn tay mềmmại của mình lên trán mẹ:

      "Ặc, mẹ, phải mẹ phát sốt rồi nên mới dậy sớm như vậy? Chẳng lẽ bên ngoài trăng lên rồi sao?"

      Niệm Thần khóe miệng giật giật, ấn tượng củacô với con trai nhà mình kém vậy sao?

      "Con trai, dậy sớm để cơ thể khỏe mạnh, nghe mẹ . . . . . ."

      "Hai con cọp, hai con cọp, chạy trốn mau, chạytrốn mau ——"

      Niệm Thần vừa được nửa bị tiếng chuông điện thoại cắt đứt, mẹ nó, con trai chếttiệt, lại lén đổi chuông điện thoại di động củacô!

      "Ai đó?"

      Màn hình hiển thị dãy số xa lạ.

      "Mộ Niệm Thần, cho 3 phút, nếu khôngxuống, tôi lên."

      Giọng trầm thấp xuyên qua sóng điện từ truyềnvào tai Niệm Thần.

      Trong nháy mắt, Niệm Thần trong ngoài đều sốtruột:

      "Ha ha, ha ha, Hoắc đại ngựa giống, xin hỏi giờ ở đâu?"

      Mẹ nó, đánh chết cũng tin vừa mới sáng sớm Hoắc Cảnh Sâm lại ở chỗ này.

      "Mộ tiểu thư nghi ngờ lời của tôi?"

      Hoắc Cảnh Sâm nhanh chậm, chờNiệm Thần trả lời.

      Niệm Thần theo bản năng đứng dậy, chẳng qualà khi thò đầu nhìn qua cửa sổ, thấy chiếc xe Lamborghini xa hoa khí phách đậu dưới lầu,lại nhìn thấy gã đàn ông nghiệt đứngbên cạnh, thiếu chút nữa lỡ tay làm rơi điệnthoại.

      "Mộ tiểu thư, còn phút, tôi rất vui lòng đilên uống ly trà."

      đùa sao, lên? thà rằng xuống còn hơn

      Quả quyết cúp điện thoại, sau đó vội vã cuốngcuồng kéo bảo bối:

      "Cục cưng, con nghe mẹ , ngoan ngoãn ởnhà, ngàn vạn lần được ra ngoài biết ?"

      Tiếng vừa ngừng, cũng đợi bảo bối trả lời, ngay sau đó bộ dạng xun xoe xuống lầu.

      "Thôi , lòng của phụ nữ, thấy sắc quên contrai."

      Sau khi thấy dáng vẻ khẩn trương của mẹ mình, bạn Tây Hàn dùng chân cũng có thể biết được người bên dưới là ai, được rồi, hôm nay có thể bị bắt nhà trẻ rồi. . . . . . Tung hoa.

      ***

      Lầu dưới, khi Hoắc Cảnh Sâm nhìn thấy Mộ Niệm Thần vô cùng lo lắng từ bên trong lao ra, ngay cả cũng phát ra khóe môimình nhếch lên.

      Chương 27: Phá hủy danh tiếng

      " Hoắc Cảnh Sâm, tôi nghĩ có phải rất rảnh rỗi ? Tổ quốc và nhân dân bạc đãi hay sao? Sáng sớm như vậy đỗ chiếc xe thế này trước cửa nhà tôi, chậc chậc,người biết còn tưởng Mộ Niệm Thần tôi làm ngành dịch vụ, như thế là phá hủy danh tiếng nha."

      Mộ Niệm Thần cắn răng nghiến lợi, vừa xuốngđã châm chọc khiêu khích, đáng chết, mấu chốt là gã này nếu còn ở đây phát ra tồn tại của con trai .

      Hoắc Cảnh Sâm nghiêng dựa vào thân xe, haitay ôm ngực, khóe miệng nở nụ cười nghiệtgian tà làm mê hoặc chúng sinh:

      " tại nhắc nhở thôi, rất mong muốn được tôi bao nuôi sao?"

      ". . . . . ."

      Mộ Niệm Thần rất muốn phối hợp làm ra loạt động tác, năng lực lý giải như thế, thể phục.

      "Năm đó ba mẹ chắc phải là nhân phẩmbùng nổ mới có thể sỉnh ra nghiệt siêu phàmxuất chúng như nhỉ?"

      Chậc chậc, cho nên giáo dục từ là rấtquan trọng, bảo bối nhà chỉ cần biết lưu manh là được.

      Lúc đó Mộ Niệm Thần đại khái biết hai chữ ba mẹ đối với Hoắc Cảnh Sâm mà là vô cùng châm chọc , cho nên đến khi khíquanh người Hoắc Cảnh Sâm đóng băng, MộNiệm Thần vẫn chưa ý thức được mình vô tâm ra câu chọc vào người đàn ông này.

      "Mộ tiểu thư chuẩn bị đường chạy sao?"

      Trong lúc chuyện tròng mắt đen của HoắcCảnh Sâm dần dần nheo lại, ánh mắt nhìn vàoMộ Niệm Thần càng thêm lạnh lẽo.

      Mộ Niệm Thần theo bản năng cầm giấy chứngnhận giấu ra phía sau, nhưng lại cảm thấy việc mình làm hình như là chưa đánh khai, chỉ là. . . . . .

      "Tôi có chạy hay mắc mớ gì tới , Hoắc tiên sinh, tôi vẫn còn nhớ chúng ta chỉ mớigặp mặt ngày hôm qua, chỉ như người xa lạ thôi."

      "Người xa lạ? Hay cho ba chữ người xa lạ!"

      Hoắc Cảnh Sâm giận quá lại cười, nụ cười ởkhóe môi xuất làm mê hoặc lòng người,tuyệt đối Mộ Niệm Thần thể kháng cự được, nhưng, kết quả trực tiếp của việc đềkháng chính là Hoắc Cảnh Sâm cánh taykhẽ giơ lên, Mộ Niệm Thần bị quấn quanheo dựa vào thân xe.

      Khoảng cách giữa hai khuôn mặt càng lúc cànggần, thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở củanhau, Mộ Niệm Thần tim đập nhanh hơn, gương mặt ửng hồng, hơn nữa kìm được nuốtmột ngụm, mẹ nó, sáng sớm đâu có muốntrêu chọc người?

      Giây kế tiếp, Hoắc Cảnh Sâm dừng lại ở tai ,ngay cả sắc đều chết tiệt dẫn dụ lòng người:

      "Trước chín giờ nếu còn chưa tới phòngTổng giám đốc báo cáo, vậy nhà bạn tốt của , tin tức Hạ thị phá sản lập tức lên trang đầu báo ngày mai."

      "Hèn hạ!"

      "Cám ơn khen."

      ". . . . . ."

      Mộ Niệm Thần nắm chặt quả đấm, nhưng bởi vì câu tiếp theo của cả người lập tức cứng ngắc.

      "Huống chi, chẳng lẽ hề muốn gặp contrai bảo bối của chút nào sao?"
      Chương 28: Muốn thế nào mới bằng lòng để tôi gặp con tôi

      Mộ Niệm Thần hồn bay phách lạc trở lại phòng trọ , ánh mắt đờ đẫn nhìn bạn Tây Hàn ngồi ngay ngắn ghế sa lon loay hoay nghịch máy vi tính, tới ôm con mình nức nởnghẹn ngào, mà cũng hoàn toàn biếtđoạn đối thoại vừa rồi cậu nhóc cũng hoàn toànnghe thấy, cũng rất khiếp sợ nhưng hoàn toàn biểu ra ngoài.

      "Con trai. . . . . . con trai ngoan của mẹ, con vĩnhviễn rời mẹ đúng ?"

      vô số ngày đêm mỗi khi Mộ Niệm Thần cảmthấy sắp chống đỡ nổi ôm con trai mình như vậy, trời mới biết mỗi lần muốn buông xuôi tất cả Tây Hàn cho bao nhiêu dũng khí, cố gắng muốn nghĩ xem đứa con trai còn lại rốt cuộc như thế nào,nhưng dù sao cũng là mẹ của đứa bé, mẫu tửliên tâm, làm sao có thể hoàn toàn nhớ nhung?

      "Mẹ đừng khóc, dù thế nào mẹ vẫn còn có con."

      Biểu nặng nề mặt cậu nhóc hoàn toàn phải là biểu của lứa tuổi này, tay nắm chặt lại, nhưng bên trong lại thầm quyết định chuyện.

      ***

      Chiếc xe Lamborghini xa xỉ sang trọng vữngvàng chạy đường cao tốc, Hoắc Cảnh Sâmấn dãy số rồi cắm tai bluetooth chờ đầu dây bên kia.

      "Boss."

      Vài giây sau bên kia nghe máy.

      "Tại sao là ông? Tiểu thiếu gia đâu?"

      "Á, tiểu thiếu gia tối hôm qua đưa con chó Boacủa cậu Las Vegas, là gần đây kinh tế kinh tế đình trệ có tiền đều tiêu hết, cho nên chuẩn bị thu lại. . . . . ."

      ". . . . . ."

      Nụ cười lên khuôn mặt tuấn mỹ, đứa con của đâu cũng thích dắt theo con chó to lớn kia, có lúc ngay cả cũng , lúcđứa con mình dắt con chó kia theo, đến rốt cụclà người dắt chó dạo hay là chó dắt người, hiểu tại sao trong đầu lên giọng nóivà nụ cười của Mộ Niệm Thần, :

      "Hắc Ưng, thầm bảo vệ tốt nó, tôi hivọng nó gặp họa vì bất cứ sơ sót gì."

      "Dạ, có cần gọi lại cho ngài khi tiểu thiếu gia về ạ?"

      Bên đầu dây kia người nọ cung kính hỏi.

      " cần."

      Vừa ngừng điện thoại cũng tắt, ánh mắt nhìn vào hình ảnh bé trai cuộn mình lại trong lòng màn hình di động, nụ cười khóe môi tự chủ trở nên dịu dàng.

      A, tình thân là kì diệu, thương thìluôn luôn ngừng nhung nhớ, khi nhớ tới đáy lòng hoàn toàn bao phủ bởi mềmmại dịu dàng, ngược lại, cho dù là quan hệ huyếtthống thân thiết, có ngày từng phản bộithì có thể biến thành hận đến nghiến răngnghiện lợi (Kate: Câu này ta hiểu lắm,chắc về ba mẹ ).

      ***

      Vừa đến chín giờ, Mộ Niệm Thần vội vàng vào phòng làm việc của tổng giám đốc, hai mắtsưng đỏ vì khóc, nàng tức giận bất bình nhìnngười đàn ông giờ phút này vẫn ung dung làmviệc:

      "Hoắc Cảnh Sâm, muốn thế nào mới vừa ý? Muốn thế nào mới bằng lòng để tôigặp con tôi? Chỉ cần tôi làm."
      Chương 29: Khẩu vị nặng

      "Hoắc Cảnh Sâm, muốn thế nào mới vừa ý? Muốn thế nào mới bằng lòng để tôigặp con tôi? Chỉ cần tôi làm."

      Hoắc Cảnh Sâm phê duyệt tài liệu, ngón tay thon dài xoay xoay bút máy tinh xảo, hồi lâu mới ngẩng đầu lên đùa giỡn nhìn về phía người phụ nữ cực kỳ tức giận trước mặt. sớm nênnghĩ ra, người phụ nữ như Mộ Niệm Thần, có lẽ khó có thể vứt bỏ tình thân.

      "Làm người phụ nữ lên giường với tôi, thế nào?"

      sắc nhàn nhạt, mặc dù nội dung chúttốt đẹp nhưng nghe vẫn thấy vài phầntao nhã, dứt khoát đặt bút máy tayxuống, hai tay chống cằm chờ câu trả lời của .

      " thành vấn đề, chỉ cần có thể gặp được con trai tôi, địa điểm do chọn, ngay cả tại ở đây cũng được."

      lập tức trả lời cần suy nghĩ, hềsợ hãi do dự, dù sao chuyện đó cũng phảilà chưa làm bao giờ, huống chi đối tượnglà Hoắc Cảnh Sâm nghiệt như vậy, thua thiệt chút nào.

      "Mộ tiểu thư, tôi thích miễn cưỡng ngườikhác, cho nên. . . . . ."

      nhún nhún vai, trong giọng có chút tiếc nuối.

      "Còn có cho nên nữa? Mẹ nó, đừng khinh người quá đáng!"

      Mộ Niệm Thần trong nháy mắt xù lông, tuôn ra câu thô tục, muội, còn muốn thế nào nữa?

      "Xem ra Mộ tiểu thư cũng phải là rất nhớ con trai mình. . . . . ."

      Bộ dạng Hoắc Cảnh Sâm như muốn ăn sạch Mộ Niệm Thần, ngay sau đó cúi đầu chuẩn bị tiếptục làm việc.

      "Được rồi, cho nên cho nên, làđược."

      Mộ tiểu thư kìm lửa giận trong lòng xuống, nở nụ cười dối trá, dựa vào người Hoắc Cảnh Sâm, ngày nào mà ngươi rơi vào tay lão nương, ta trực tiếp đem ngươi sang Thái phục vụ gay.

      "Cho nên, chờ tôi, tôi mới miễn cưỡngsuy xét muốn ."

      Hoắc Cảnh Sâm lộ bộ mặt vô cùng đáng ghét,giống như muốn Mộ Niệm Thần chịu nổi quyết định này.

      "Như vậy xin hỏi, Hoắc đại tổng giám đốc, tôi phải làm sao mới có thể ?"

      Nụ cười mặt Mộ Niệm Thần vô cùng rực rỡ, từ giọng cũng có thể thấy nghiếnrăng nghiến lợi, Mộ tiểu thư tức giận, rấttức giận!

      "Đó là chuyện của , trước đó, để cho tiện việcbồi dưỡng tình cảm, Mộ tiểu thư, tại tôi lấy danh nghĩa tổng giám đốc Hoắc thị, bây giờ bắt đầu chính thức làm thư ký riêng của tôi."

      Hoắc Cảnh Sâm vẫn nhàn nhạt như cũ.

      "Thư ký riêng là thế nào?"

      nhịn! Nhưng thề ngày nào đó nhất định đối xử tàn nhẫn với người này!

      "Mộ tiểu thư còn nghi vấn gì sao?"

      "Cái thư ký riêng này chắc bao gồm, Hoắc đại tổng giám đốc cùng người phụ nữ khác “này nọ í e”, tốt nhất nên dùng biện pháp tránh thai?"

      Mẹ nó! Nếu quả muốn, nhất định trước đó bôi ở ngoài TT (Kate: là chi vậy *cười gian*) lớp keo dán, cho vào được mà ra nổi!

      Hoắc Cảnh Sâm ưu nhã cười tiếng:

      "Mộ tiểu thư ra có khẩu vị nặng như vậy?"

      ". . . . . ."

      Đến tột cùng là người nào khẩu vị tương đối nặng đây? ngoài việc cẩn thận sinh ra cặp song sinh hoạt bát, còn lại cũng thuầnkhiết hơn gấp mấy lần sữa tươi đấy?

      Đọc đoạn đối thoại của hai chị mà ta shock.


      @ Kate DK: Hì hì bạn cũng làm nhanh đó chứ đâu có kém gì đâu

      Chương 30: Mạn

      Cuối cùng dưới ánh mắt của Hoắc Cảnh Sâm,Mộ tiểu thư ôm hận vung tay lên, kí hiệp ước:

      “Ký tên.”

      Lời vừa dứt, sau khi kí xong, người sinh là anhta, người chết cũng là ta!

      Mộ Niệm Thần uất hận nhưng vẫn cười rạng rỡ như cũ, nhìn tờ giấy trắng tuy điều kiện khôngnhiều lắm nhưng đó toàn là những điều khiến phải tức đến xù lông, em , rốt cuộc biết cáigì gọi là cực kì tàn ác, cái gì gọi là thê thảm liên hoàn rồi.

      1. ngày 24h, chỉ cần cuộc điện thoại, Mộ Niệm Thần hễ bị gọi là phải đến.

      2. Chỉ cần Hoắc Cảnh Sâm ra lệnh, Mộ NiệmThần được phép chất vấn, nếu khôngphạt mười vạn.

      3. Hoắc Cảnh Sâm lúc nào cũng đúng, Mộ Niệm Thần chỉ có thể phục tùng.

      4. Cho chù Hoắc Cảnh Sâm sai lầm, xin làm theo điều thứ ba.

      5. Những điều , Hoắc Cảnh Sâm có thể tùy ý sửa đổi, Mộ Niệm Thần chỉ có thể phục tùng.

      Mộ Niệm Thần cắn răng nghiến lợi, ánh mắt đầy lửa giận hận thể trực tiếp thiêu hủy tờ giấy trước mắt, con trai, mẹ vì con mà liềumạng, bút vung lên, tiêu sái viết tên mình.

      “Hoắc Cảnh Sâm, tốt nhất là đừng rơi vào tay tôi.”

      Nếu tôi nhất định chặt ra làm trămmảnh, kéo ra ngoài cho chuột ăn.

      “Con trai…”

      Vẻ mặt Hoắc Cảnh Sâm ưu nhã, nhanhkhông chậm thu hồi lại giấy cam kết, miệng lẩmbẩm, lại khiến Mộ Niệm Thần nháy mắt thay đổivẻ mặt.

      Cười đến quần ma loạn vũ, mềm mại như tơ:

      “Rơi vào tay tôi, tôi nhất định hầu hạ tốt.”

      Cho nên , lòng dạ đàn bà như kim đáy biển, nhưng tiếc nuối chính là Mộ Tiểu Thư chỉ là cây tú hoa châm vĩnh viễn đấu lại Hoắc tiên sinh định hải thần châm, phúc hắc vô độ.
      ————

      Cùng lúc đó, sau khi Mộ Niệm Thần rời khỏicửa, bạn Tây Hàn nghiêm mặt mở ra khung chat của “Mạn”

      Bạn Tây Hàn nhìn icon là chữ R, chữcái này có ý nghĩa như thế nào chắc chỉ cónhững thành viên trong “Mạn” mới hiểu.

      “Mạn” là tổ chức bí mật được công khai ở , tất cả mọi người đều biết hữu củaR nhưng lại thể biết được tổ chức này tồntại như thế nào, tổ chức này rất nổi danh, nghiệp vụ đa dạng như vẫn rất thần bí, nghe nămnhân vật quan trọng trong đó đều là tầng lớpquý tộc thượng lưu.

      Nhưng năm nhân vật này cũng phải lànguyên nhân tổ chức thay đổi, vài năm gần đâyđã gia nhập thêm thành viên thứ sáu, “R”, người này trình độ thần bí đến mức thậm chí tàiliệu nộ bộ của “Mạn” cũng tra ra được tư liệu, người này giống như vật phát sáng, lúc nào cũng có thể biến mất, dưới che chở của lãođại Hạ Liên Thần, nghiễm nhiên trở thành người đứng thứ hai cầm đầu “Mạn.”
      Phong nguyettrạch nữ thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 31: “R”

      Lúc “R” đăng nhập vào hệ thống, người bên trong bàn luận về đứa bé làm loạn Las Vegas, khí thế ngất trời.

      [Gọi ta Lương gia]: “Á, hai giờ hôm qua Las vegas bị đứa bé làm cho kinh tế suýt nữa bịtê liệt, nhiều đại phú hào cấp thế giới bị phá sản, đứa trẻ như vậy, muốn đem về chà đạp phen.”

      [Tư Nhiên vô địch]: (#‵′) tôi thế nào lại từ trênmặt cầu thấy được sắc tâm.

      [Đông Hách]: “Tôi cảm thấy được ràng ấychỉ muốn sắc với cậu.”

      [Vũ Húc]: “Tư Nhiên, cậu tuyệt đối thoátkhỏi ngũ chỉ Sơn của Lương Tĩnh.

      [Tư Nhiên vô địch]: “……..Chúng ta phải thảo luận chuyện của đứa bé kia sao?”

      [Gọi ta Lương gia]: “Mĩ nam Tư Nhiên, nhanh lên ra đây chị ôm cái, chúng ta phải nỗ lựcsinh tiểu mĩ nam!”

      Mọi người: ………….

      Bỗng nhiên thấy icon R sáng lên, nháy mắt liềnvây quanh.

      [Gọi ta Lương gia] ánh mắt phóng điện: “R,trước tiên để cho chị hôn~”

      [Tư Nhiên vô địch] mắt trợn trừng: “ có thể hay , cần ở bất cứ chỗ nào nổi lênsắc tâm được ?”

      [Gọi ta Lương gia] xấu hổ chọc chọc ngón tay: “Này, người ta chỉ sắc có mỗi mình cậu.”

      [Tư Nhiên vô địch]: “………………….”

      [R]: “Hai người chờ chút log out rồi từ từđùa giỡn.” Cậu lúc này có ý muốn chuyện đùa.

      Cậu vừa lên tiếng, bốn người lập tức yên lặng, bọn họ biết, R như vậy nghĩa là có chuyệnquan trọng càn phân phó mới có thể login nóivới bạn họ.

      [R]: “Tư Nhiên giúp tôi tra người.”

      [Tư Nhiên vô địch]: “Người nào? Cậu cứ ?”

      [R]: “Hoắc Cảnh Sâm, chỉ cần là tin của ta, cậu chút cũng để sót đều gửi tới chotôi.”

      [Tư Nhiên vô địch]: “Được, nhưng R cậu nên ôm hi vọng quá lớn, tôi chỉ có thể , cậukhông phải là người đầu tiên muốn tôi điều traHoắc Cảnh Sâm, nhưng tôi đến nay mới chỉ điềutra tới cọng lông của ta.

      [R]: “Chủ yếu là tôi muốn biết ta có phải có đứa con trai.”

      [Tư Nhiên vô địch]: “Con trai!!! Đùa giỡn,chuyện chấn động như vậy làm sao có thểkhông có chút tin tức.”

      [R] khi dễ hồi: “Cho nên mới bảo điều tra! Trước bữa tối ngày mai cho tôi câu trả lời chắc chắn.”

      Dứt lời, trực tiếp logout, chuyện Tư Nhiên ,chắc cậu phải tự mình ra tay mới được.

      ra , bạn Tây Hàn ở trong “Mạn”có hai thân phận, là cậu nhóc thiên tài nhi đồng, thân phận kia chỉ có Hạ Liên Thần mới biết đó chính là “R”

      Cũng phải cậu sợ mình tuổi khôngthể khiến người khác phục, dù sao “Mạn” cũng là nơi. dựa vào thực lực để chuyện, những năm gần đây thực lực của R thế nào mọi người cũng quá ràng, quan trọng là nếu mẹ cầu biết được đoán chừng ngất mới là lạ.

      Chương 32: Vị hôn thê

      Cái gọi là trợ lí riêng, trừ việc ông chủ khiến Mộ Niệm Thần khó chịu ra, đều hài lòng, công việc nhàng, hoàn cảnh ưu việt, còn có traiđẹp miễn phí để ngắm nhìn, lúc đó Mộ Niệm Thần ngồi ghế salon trong phòng làmviệc của Tổng giám đốc, chống cằm chờ đợi Hoắc đại tổng giám đốc sai bảo.

      “Mộ tiểu thư, pha cho tôi li cà phê.”

      “Mộ tiểu thư, xuống phòng marketing tầng dưới cầm tài liệu lên cho tôi.”

      “Mộ tiểu thư, gọi bữa trưa cho tôi.”

      ……………

      Trong lúc Mộ Niệm Thần bị sai vặt câu hoán hận Hoắc Cảnh Sâm lại nổi lên hứng thú.

      “Mộ tiểu thứ, tới đây ngủ cùng tôi.”

      “……………..”

      Mộ tiểu thư mắt trợn trắng, chuẩn bị bộc phát, cửa phòng tổng giám đốc bị người bênngoài đẩy ra, kèm theo mùi hương nước hoa thanh nhã, Niệm Thần hình như cảm thấy tháiđộ Hoắc Cảnh Sâm giống bình thường, thế nào, có lẽ là có chút dịu dàng mà chưa từng được nhìn thấy.

      “Hoắc ca, cả đêm hôm qua về, ngườita lo lắng cho .”

      Tuổi so với Niệm Thần cũng kém bao nhiêu, có thể so sánh với người mẫu, tóc dài dịu dàng, cho dù là Mộ Niệm Thần cũng là con gáinhưng cũng thu hồi lại sắc bén của mình, cảm giác này giống như là đồ vật dễ vỡ, khiếnngười khác phải dụng tâm che chở.

      “Vận Nhi, sao em lại chạy tới đây? Bên ngoàirất nguy hiểm.”

      Giọng của Hoắc Cảnh Sâm nhàng, vộivàng tới đón Sở Vận Nhi ngồi xuống ghế sofa.

      Mộ tiểu thư cảm thấy choáng váng, em , giống nhau đều là phụ nữ, tại sao thái độ trướcsau của ta lại chênh lệch lớn như vậy?

      “Hoắc tổng giám đốc ngài trước tiên trò chuyện,tôi quấy rầy hai người.”

      Mộ Niệm Thần rất là thức thời chuẩn bị đẩy cửara ngoài, người ta tình chàng ý thiếp ở chỗnày chẳng phải là cần làm việc? Hơn nữangười ta còn biết ta cả đêm về nhà,người có đầu óc cũng biết hai người này cănbản là ở chung chỗ, lợn giống! , ta bằng cầm thú!

      quấy rầy, Mộ tiểu thư cũng tới đâyngồi, vừa lúc tôi muốn giới thiệu hai người.”

      Hoắc Cảnh Sâm lộ ra vẻ mặt sao cả, Mộ Niệm Thần có chút bội phục độ dày da mặt của ta rồi.

      Trong đầu đột nhiên nghĩ tới lúc Hoắc CảnhSâm giới thiệu câu: “Bà cả, đây là bà haicủa ta” cục diện như vậy, nháy mắt chính làngổn ngang trong gió rồi.

      Mộ Niệm Thần quay người, giờ phút này cũngtỏ vẻ thoải mái.

      “Vận Nhi, đây là trợ lí riêng của , Mộ NiệmThần.”

      Hoắc Cảnh Sâm vẫn như cũ vô cùng dịu dàng,cho dù ai cũng nhìn ra được ta rất để tâmtới này.

      “Mộ tiểu thư, đây là… vị hôn thê của tôi, SởVận Nhi.” được câu hơi ngừng lại, có lẽ tìm từ, cũng có lẽ là có tư tâm, tóm lại, câu giới thiệu này của Hoắc Cảnh Sâm khôngchỉ làm cho Mộ Niệm Thần giật mình, còn khiến Sở Vận Nhi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

      Cho nên vị hôn thê này thế nào, chỉ sợ chỉ có mình Hoắc Cảnh Sâm biết mà thôi.
      ————

      Chương 33: Nằm cũng trúng đạn.

      Trong lúc nhất thời, lòng của Mộ Niệm thần có thể là ngũ vị tạp trần, hiểu tâm trạng mình sao lại như vậy, cuối cùng tự biện hộ, là vì mình lo lắng cho con trai, dù sao từ trước tới nay mẹ kế luôn luôn ngược đãi conchồng.

      Nhanh chóng che giấu kinh ngạc, giâysau nở nụ cười rạng rỡ:

      “Sở tiểu thư, nhìn và Hoắc tổng rất xứng đôi, chúng mừng hai người.”

      Hoắc Cảnh Sâm là ai? Nhìn mặt đoán biểu cảmanh là nhất, huống chi Mộ Niệm Thần so vớianh chỉ giống như con thỏ trắng thuần khiết thi thoảng giương nanh múa vuốt, cho nên nétmặt tự nhiên của bị bắt được.

      “Mộ tiêu thư đùa, tôi chỉ muốn cùng Hoắc ca vài chuyện.”

      Sở Vận Nhi thản nhiên cười, nhìn về phía Hoắc Cảnh Sâm:

      “Hôm qua bác Hoắc nhắn… Bác gọi vài cuộcđiện thoại về nhà, di động của gọiđược, hôm nay Hoắc Tĩnh Bắc về nướcmuốn mở tiệc, bảo lúc đó phải tham gia.”

      Trong lúc chuyện, cả người Sở Vận Nhi giống như nơm nớp lo sợ, dáng vẻ khổ sở chờ đợi câu trả lời của Hoắc Cảnh Sâm.

      “Hừ, cái đồ phế vật đó trở lại có ích gì?”

      hừ khẽ, vẻ mặt tràn đầy khinh miệt, nhưng qua nét mặt của Mộ Niệm Thần vẫn như cũ nhìn ra được, hận người kia, rất hận.

      “Vậy…..”

      Sở Vận Nhi tất nhiên là muốn hỏi tham dự tiệc hay .

      đương nhiên , có trò hay để chơi sao .”

      Hoắc Cảnh Sâm sảng khoái đồng ý, xung quanhtỏa ra luồng khí lạnh lẽo.

      Đáng chết, Niệm Thần ở bên cạnh, khóe miệngrun rẩy người này có thể hay lúc nàocũng tà ác như vậy? tại sao cảm thấy hômnay nhất định có người phải gặp xui xẻo nha….

      “Hoắc ca vậy em trở về chuẩn bị, buổi tối làm bạn của .”

      Giọng tràn ngập mong đợi, gương mặt hồnghồng ngại ngùng.

      Hoắc Cảnh Sâm cau mày:

      “Vận Nhi, chỗ đó thích hợp với em.”

      Ngay sau đó nhìn về phía Mộ Niệm Thần:

      “Mộ tiểu thư, tối nay làm bạn tôi.”

      Vẻ mặt Sở Vận Nhi bi thương, hai mắt rủ xuống,bộ dáng sắp khóc khiến người ta nhìn thấy vô cùng thương tiếc.

      Hoắc Cảnh Sâm thở dài, cũng còn cáchnào, vỗ vỗ bả vai :

      “Vận Nhi em biết, cha con bọn họ lúc nào cũngmuốn vào chỗ chết, em theo rất nguy hiểm, hứa với em, dạ tiệc lần sau nhất định để em làm bạn được ?”

      Dịu dàng an ủi rơi vào trong mắt Mộ Niệm Thần thành loại châm chọc, mẹ nó, đây chính là nằm cũng trúng đạn sao? Chỗ kia là nơi nguy hiểm nên để , em , người này cũng có cần bao che như vậy ?
      Chương 34: Hai loại cực đoan

      Mộ Niệm Thần cảm thấy trợ lí riêng trong miệng Hoắc Cảnh Sâm ra chính là người giúp việc để ta sai vặt, dưới ánh mắt lúc này, sau khi hai vợ chồng son bọn họ tình chàng ý thiếp, còn phải đảm đương công việc hộ tống hôn thê của ta ra ngoài.

      đối với loại con xinh đẹp lại vô cùng đơn thuần thế này, Mộ Niệm Thần lòngkhông thích lắm, cũng phải là vì ta là vị hôn thê của Hoắc Cảnh Sâm, chủ yếu là trongđáy lòng cảm thấy như vậy rấtcực đoan, có lẽ cả đời chỉ đơn thuần như vậy, có lẽ nếu gặp phải vấn đề cực đoan khác bị phá hủy.

      Thực tế, mặc dù ta được Hoắc Cảnh Sâm bảo vệ rất tốt, cũng thể nhìn qua trông thuần khiết vô hại đến vậy.

      Lúc thang máy xuống lầu , Mộ Niệm Thầnvà Sở Vận Nhi cùng bước ra ngoài.

      “Mộ Niệm Thần, thích tôi sao? Bởi vì tôi là vị hôn thê của Hoắc ca?”

      Lời của Sở Vận Nhi nhàng, gương mặt nhắn bằng lòng bàn tay nở ra nụ cười giảo hoạt.

      Khóe miệng Mộ Niệm Thần run rẩy,mẹ nó, có cần phải liên tưởng như vậy , đừng là vị hôn thê, cho dù là vợ của ta, cũngkhông có cảm giác gì có được hay , chỉquan tâm tới con trai mình, hơn.

      Mộ Niệm Thần cười rạng rỡ: “Làm sao lại thế, có chuyện này.”

      “Ha Ha, có là tốt, lại biết tại sao Hoắc ca lại giới thiệu như vậy, ra chúng tôi phải loại quan hệ kia,…. Nếu như đến vị hôn thê thực của Hoắc ca, phải là con gáicủa thị trưởng Cố San San, à, hôm nay lúc dạtiệc chắc thấy.”

      Sở Vận Nhi thân mật khoác tay Mộ Niệm Thần, thái độ này khiến khó chịu, nhìn xem nhìn xem, vốn biết ta phải người đơn giản, muốn dùng làm bia đỡ đạn, trước tiêntiêu diệt chú ý của vị hôn thê, San San?”

      “Nhìn ra được Hoắc ca đối với chị Niệm Thần rất quan tâm, cố lên nhé, tôi rất coi trọng chị.”

      “Vậy sao? Hoắc tổng phong lưu phóng khoáng, phụ nữ bên cạnh nhiều vô số, tôi chỉ là trợ lí riêng thi thoảng chịu trách nhiệm, giúp ta nhớ tên phụ nữ ở bên cạnh là được, nếu khôngcó chuyện gì tôi lên trước, nếu Hoắc tổngsẽ tức giận.”

      Mộ Niệm Thần gật đầu, nhiều quayđầu mở thang máy.

      Ở cạnh như vậy là chuyệnphiền phức, cảm giác cả người đều bị đè nén, cho nên tình nguyện lên đối diện với Hoắc đạitổng giám đốc biến thái cũng muốn ở lạinói với ta thêm câu.

      Mà Sở Vận Nhi lại đứng yên tại chỗ vuốt vuốtmóng tay tinh xảo, khóe miệng nhếch lên ý cười, trong bóng tối giống như la tiểu tinh,Hoắc ca đời này chỉ thuộc về , nếu tình nguyện chừa bất cứ thủ đoạn nàocũng nhất định phải đoạt lại.
      Chương 35 - Cha con đối thoại

      Mà lúc đó cục cưng sau khi thấy vị hôn thêcủa cha mình ở trong nhà mình, rất vui thốt ra câu thô tục:

      "Chết tiệt, yếu đuối như thế này hả? Cha thếnhưng lại thích hàng hóa như thế này, khẩu vị quá nặng."

      Trong cơn tức giận kết qua là cục cưng bấm dãy số đồng thời bấm phím chức năng thayđổi giọng .

      "Có chuyện gì?" Bên kia điện thoại truyền đến thanh đầy từ tính, nếu chính tai cậu từng nghe qua, cậu nhất định cho rằng,cha cũng thành thực mà dùng máy đổi giọng .

      "Hoắc tiên sinh vị hôn thê của ngài rất xinh đẹp."

      bạn Tây Hàn nằm ở ghế sa lon, thân hình bé cọ qua cọ lại, suy nghĩ nên nóihì để tiếp tục cuộc trò chuyện, dù sao thân phận tại của cậu ta là R cùng Hoắc thị hợp tác.

      "....." Hoắc Cảnh Sâm theo bản năng nhìn xungquanh, phản ứng đầu tiên là mình bị người tatheo dõi.

      " muốn cái gì? Tôi có thời gian cùng chuyện." ràng là thiếu kiên nhẫn sau đó đứng dậy đứng bên cửa sổ: "Tôicho là chúng ta chỉ có quan hệ hợp tác, sinh hoạt cá nhân của tôi cần quan tâm."

      "Tôi là cảm thấy, Hoắc tiên sinh thậm chí ngay cả con trai đều dứt khoát cùng với mẹ đứa cùng nhau bồi dưỡng tình cảm, toi cảm thấy rất tốt, cũng còn , về phần vị hôn thêyếu đuối kia, cần khẩu vị nặng như vậy?"

      Hoắc Cảnh Sâm theo bản năng ngẩng đầu nhìnvề phía Mộ Niệm Thần vùi đầu làm việc,nếu tận mắt nhìn thấy, nghĩ rằng cuộc điện thoại này al 2tro2 đùa dai của MộNiệm Thần.

      " và Mộ Niệm Thần quan hệ như thế nào?"

      nhíu mày, trong tiềm thức cho rằng ngườinày tuyệt đối là biết Mộ Niệm Thần.

      "Tôi thầm mếm ấy lâu, nếu như khôngra tay, phỏng chửng thiệt thòi, tôi tại cóthề trở thành bạn trai chính thức của ấy."

      bạn Tây Hàn trực tiếp bán đứng mẹ mình, có biện pháp, hai ba ngày nay, hai người này phát triển quá chậm, đương nhiên vàothời điểm thích hợp chất xúc tác siêu cấp vôđịch thúc giục đẩy nhanh tiến độ.

      "Bạn trai chính thức? R, tôi nhớ là người của 'mạn', lúc này lại cho tôi biết MộNiệm Thần cùng 'mạn' có quan hệ chặt chẽ?"

      Hai tròng mắt dần dần nheo lại, đầu nổi lên mộtcơn giận sắp bùng phát.

      Ai nha, làm cục cưng xoay mình suýt nữa trực tiếp ngã thẳng xuống đất:

      "Đều là thầm mến, thầm mến mà thôi? Chính là ấy còn biết, nhưng mà tôi tại quyết định thay đổi đối tượng thầm mến là vị hôn thê cảu Sở Vận Nhi, nhìn bề ngoàicó vẻ có tính khiêu chiến." Ừ, ôn nhu yếu kém,có thề bị ta chỉnh rất thảm.

      Trái lại Hoắc Cảnh Sâm lại thấy buồn cười, tại sao lại cảm giác mình cùng đứa trẻngây thơ vô lại chuyện?

      "R, tôi thế nào cảm thấy mời tốt nghiệp nhàtrẻ lâu?" cũng biết mình cùngngười này nhiều chuyện nhảm nhí nhứ vậy, đáy lòng cảm thấy là lạ, giống như mỗi lầncùng con trai mình trò chuyện, lần đầu tiên mình cũng có thể đối với người khác trừ con trai mình ra kiên nhẫn mười phần.

      "Xì, hạ thấp giá trĩ chỉ số thông mình của tôi, quên quên , cùng chuyệnnữa, tôi muốn ngắm mỹ nữ."

      chuyện vội vàng cúp điện thoại, cắt,cha mình cũng phải rất thông minh nha, cho tới hôm nay cậu ràng cũng chưa có tốtnghiệp nhà trẻ nha?
      Phong nguyettrạch nữ thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Xã hội thượng lưu cái gọi là yến hội chẳng qualà đàn ông tụ cùng chỗ khoe khoang, phunhân cùng các tiểu thư cùng chỗ Bát Quai, chung dối trá đến cực điểm, nhàm chán đếncực độ.

      Nhưng mà yến hội Hoắc gia lại mang theo vài phần mưa gió nổi lên, đặc biệt ghen tị.

      Lúc này Mộ Niệm Thần thân trang phục đầm màu tím, lộ lưng váy dài chấm đất, dángdấp sinh động, đường cong mê người, tóc dài xõa che vài phần tròn trĩa trước ngực, lại thêmtrang điểm nhàn nhạt, kéo cành tay HoắcCảnh Sâm. Người phụ nữ hoàn mỹ đáng bêncạnh người đàn ông lạnh như băng, thể nghi ngờ, vừa vào tới đại sảnh trở thành mộtđôi hấp dẫn tòa bộ ánh mắt nhìn.

      “Oh! Đó phải là Hoắc Cảnh Sâm sao?Rất khó gặp nha, thế nhưng ở chỗ này có thểgặp được Hoắc Cảnh Sâm, quả nhiên đến đây vô ích."

      "Nhưng mà người phụ nữ bên cạnh ta làai? biết là tình nhân thứ mấy trăm nhỉ?Nhưng ra nhìn rất xứng với Hoắc CảnhSâm."

      "Xinh đẹp có ích gì? Tôi các chẳng lẽ biết vị hôn thê của Hoắc Cảnh Sâm là con của thị trưởng? Hình như ta hôm nay cũng tới."

      loạt lời vang lên bên tai, Mộ Niệm Thầnxúc động muốn lật bàn, xì, đám bà tám rảnh rỗi có gì làm, xem đây là cái chợ sao?

      Ở trong trí nhớ Mộ Niệm Thần, mặc dù bình thường Hoắc Cảnh Sâm bộ dáng lạnh lùng, hỉnhthoảng tự giác khẽ mỉm cười vẫn đủ đểlàm khuynh đảo chúng sinh. Nhưng đêm nayngười đàn ông này biết ăn nhầm cái gì, chung mặt vẫn là vẻ ai dám lại gần, Mộ Niệm Thần chỉ vừa đứng bên cạnh , cảm thấy nắng hè chói chang nóng bức đều biến mất thay vào đó là cảm giác lạnh thấu xương.

      Vừa vào đại sảnh yến hội đầy xa hoa này Mộ Niệm Thần liền hối hận, căn phòng toàn khuônmặt xa lạ, khẩn trương chính là lý do dối chính mình.

      “Mộ tiểu thư cũng có lúc khẩn trương sao?”

      Hoắc Cảnh Sâm nhếch môi cười, nắm chặtcánh tay của mình, mà động tác đơn giảnnày nhưng lại đem khoảng cách hai người trong lúc đó kéo càng gần lại.

      “Ai tôi khẩn trương, tôi là chán ghét khôngkhí như vậy, các ấy thế nhưng lại tôi là của tình nhân của , xì, tôi rất chú ý vệ sinhcá nhân của mình, ok?”

      trong những nguyên tắc của Mộ tiểu thư, bị người khác đoán trúng nỗi lòng, hơn nữa loạichuyện tình mất mặt này, đánh chết thừa nhận, cố gắng lý .

      "Vệ sinh cá nhân gì?"

      " nge bọn họ tôi là tình nhân thứmấy trăm của sao? Cho nên tôi cự tuyệt bị ô nhiễm, nếu dính vào HIV-Aids là tiêu.”

      Vẻ mặt Mộ Niệm Thần tỏ vẻ ghét bỏ, chỉ là đêm nay Hoắc Cảnh Sâm hình như ăn nhầm cái gì lạicùng so đo đủ chuyện.

      "Mặc kệ khẩn trương hay khẩntrương, tóm lại, nắm chặt cánh tay của tôi, chỉ cần nhớ người đàn ông bên cạnh là tôi Hoắc Cảnh Sâm, như vậy là được rồi."

      Vẻ mặt thản nhiên, khi chuyện dắt Mộ Niệm Thần qua hướng khác.

      Mà thái độ điềm nhiên có lí do thoái thác làm cho trái tim Niệm Thần mang theo dòng nước ấm, an tâm ít.
      @QuynhNga0105: Nàng à, như ta là lười lắm,nước đến chân mới chịu nhảy.

      Chương 37: Người phụ nữ đứng đắn

      Có lẽ Hoắc Cảnh Sâm chỉ hấp dẫn phụ nữtạo nên vô số điều thị phi, mà còn tạo nên cả những ánh mắt ganh đua, ghen tị gay gắt, nhưngsự tranh đua này lại xuất phát từ tình cha con, em.

      Hoắc Thiên Hoa và Hoắc Tĩnh Bắc đứng cùngmột chỗ, hiển nhiên chính là nhân vật chính củabữa tiệc này, sau khi nhìn thấy Hoắc Cảnh Sâm hai cha con nhìn nhau, rồi sau đó cùng tới phía bên này.

      "Em trai, em đến rồi, nghĩ rằng có lẽ phải cảm ơn em vì nể mặt rồi."

      Trong lúc chuyện, giọng hề giấu giếm châm chọc, Hoắc Tĩnh Bắc nâng ly, hơi cạn sạch chất lỏng màu đỏ trong ly.

      " trai, đùa rồi, em đây chỉ là em trai, mời tiệc, em sao có thể tham dự? Hơn nữa thân là tổng giám đốc Hoắc thị, là Tổng giám đốc mới nhậm chức, em tất nhiênnhiên nên tới chúc mừng."

      Hoắc Cảnh Sâm từ trước tới nay phải loại người có thể mặc cho người khác khinh thường,điểm này Mộ Niệm Thần vô cùng hiểu , mànđối thoại giữa hai em lúc này, càng tăng thêm mùi đao kiếm trong khí.

      phải sao, câu thản nhiên củaHoắc Cảnh Sâm, trực tiếp biểu thị thân phận củamình, đó chính là quyền lực của người em trai làhắn ở Hoắc thị hiển nhiên là lớn hơn người trai Hoắc Tĩnh Bắc này rất nhiều.

      Cũng cạn sạch chất lỏng màu hổ phách trong ly, người đàn ông này luôn mang khí pháchvương giả trời sinh, bất cứ lúc nào đều có thể xuất cách tự nhiên.

      Niệm Thần cực kì hiểu việc Hoắc Tĩnh Bắc háo sắc, thừa nhận mình lúc này đẹp mê người, nhưng ánh mắt của Hoắc Tĩnh Bắc thamlam lướt người khiến cảm thấy khóchịu tới cực điểm.

      Nhưng, hình như Hoắc Cảnh Sâm cũng chú ý tớiđiều này, cánh tay dài trực tiếp ôm chặt MộNiệm Thần vào sát người, tuyên bố quyền sởhữu:

      "Người phụ nữ của tôi, cũng là bạn đêm naycủa tôi, Mộ Niệm Thần."

      Lời mười phần bá đạo kết hợp với khí thếlúc này, có lẽ chính là lời tuyên bố ngầm, HoắcTĩnh Bắc ngươi hoàn toàn được phép mơ tưởng.

      "Hồ đồ!"

      Lời này là của Hoắc Thiên Hoa bị bỏ qua từ nãytới giờ:

      "Mày có biết đây là bữa tiệc như thế nào ,thế mà mày lại mang người phụ nữ khôngđứng đắn về nhà? Vậy vị hôn thê Cố San San của mày sao chịu đựng được?"

      thanh của Hoắc Thiên Hoa rất lớn, vừa câu, dường như tất cả mọi người đều nghe thấy, mà người cha này có lẽ muốn làmcho con trai mình cảm thấy khó xử.

      Mộ tiểu thư vô duyên vô cớ bị công kích, rốt cuộc biết Hoắc Đại Biến Thái di truyền ở đâurồi, mẹ nó, chỉ đứng ở bên lẳng lặng mỉm cười nghĩ xem có nên tiếp tục im lặng như hellokitty ? Nhưng vừa chuẩn bị mở miệng bên tai lần nữa truyền đến tiếng Hoắc CảnhSâm trầm thấp như đàn violoncello:

      "Người phụ nữ đứng đắn? Ba mẹ của con trai con là người phụ nữ đứng đắn,vậy lời này của ba rốt cuộc là cho con nghe hay là cho người phụ nữ bên cạnh ba nghe? Về phần vị hôn thê, con thừa nhận Cố San San là vị hôn thê của con khi nào, đó chẳng phải làcác người tự quyết định trong bữa tiệc mà con hề tham dự sao?"

      Lời vừa ra khỏi miệng, mặt người phụ nữ bêncạnh Hoắc Thiên Hoa đỏ bừng lên, ngược lại Niệm Thần yên lặng đứng ở bên xem chuyện hay. Tuy tự nhận mình là người cựckì thông minh, cũng thể hiểu mối quan hệphức tạp của gia đình này, chẳng lẽ người phụnữ đứng cạnh Hoắc Thiên Hoa mà Hoắc Đại Băng Sơn mắng đứng đắn phải mẹ của ? Mẹ nó, sao lại rắc rối như vậy?

      Chương 38: Người đàn ông thần thánh

      Lời vừa ra khỏi miệng, mặt người phụ nữ bêncạnh Hoắc Thiên Hoa đỏ bừng lên, ngược lại Niệm Thần yên lặng đứng ở bên xem chuyện hay. Tuy tự nhận mình là người cực kì thông minh, cũng thể hiểu mối quan hệ phức tạp của gia đình này, chẳng lẽ người phụ nữ đứng cạnh Hoắc Thiên Hoa mà Hoắc Đại Băng Sơn mắng đứng đắn phải mẹ của ? Mẹ nó, sao lại rắc rối như vậy?

      "Hoắc Cảnh Sâm, mày quả là đại nghịch bất đạo! Bề mà mày cũng dám sỉ nhục, bà ấy làmẹ của Tĩnh Bắc, vợ của tao, về tình về lý mày còn phải gọi bà ấy tiếng mẹ, mày xin lỗicho tao!"

      Hoắc Thiên Hoa rất tức giận, đứa con trai nàyquả càng ngày càng chịu để khống chế.

      "Cảnh Sâm, con thể bớt tranh cãi mộtchút sao? Con phải biết ba con huyếtáp cao sao? Cần phải làm ba con tức chết con mới cam tâm sao? Hơn nữa con biết hôm naySan San trở lại còn đưa người phụ nữ khôngđứng đắn đến, người khác nhìn vào thấy thếnào? Chẳng lẽ con muốn khiến Cố thị trưởngkhó chịu sao?"

      Người phụ nữ đứng cạnh Hoắc Thiên Hoa châmchọc khiêu khích, giả bộ dạy bảo nhưng thực sựtoàn chĩa mũi nhọn vào Hoắc Cảnh Sâm.

      "Hừ! xin lỗi? Người xứng để Hoắc Cảnh Sâm xin lỗi còn chưa ra đời! Tôi hôm nay tớichỉ là cho các người tỉnh táo chút, tôi cho phép các ngươi vào Hoắc thị hãy để tôi yên, nên để đến lúc cái chết sắp đến gần mà cũng biết!"

      Tiếng vừa ngừng lại quay đầu nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh Hoắc Thiên Hoa:

      "Chê tôi khiến bà khó chịu sao? Cách đây mấynăm nếu bà bỏ xuân tâm của mình, hôm nay bà đâu có đứng đây cùng con trai để bị tôi làm nhục."

      Người miệng lưỡi cay độc như Mộ Niệm Thầntrước mặt Hoắc Cảnh Sâm cũng chỉ có thể ở bậc thấp hơn, tất nhiên những người này xách giàycho cũng xứng.

      Lúc này, trong bữa tiệc, hình tượng Hoắc ĐạiBiến Thái trong lòng Mộ Niệm Thần trực tiếp thăng lên thành người đàn ông thần thánh, mẹnó, Mộ tiểu thư lần đầu tiên cảm thấy người đàn ông này thuận mắt như vậy.

      "Về phần . . . . . ."

      Hoắc Cảnh Sâm nhếch môi cười tiếng, ánh mắt liếc về phía Hoắc Tĩnh Bắc cái:

      "Đêm nay nhìn người phụ nữ của tôi đủ rồi nhỉ?Nếu đủ rồi hãy nhớ lời tôi khuyên, tầmthường như đủ để đấu với chỉ sốthông minh của tôi đâu."

      Bỏ ly rượu tay xuống, Niệm Thần cảm thấy người đàn ông này luôn tản ra tầng khí lạnh lẽo, nhưng, đáy lòng lại cảm thấy mềm mại, nếu phải đối địch với cả người thân của mình, có lẽ tính tình biến thái như thế cũng phải chuyện lạ

      nắm chặt bàn tay to lớn của , đáy lòng thầm , cho dù thế gian này tất cả mọi ngườiđối địch với , còn có tôi đứng bên cạnh , rời xa, như vậy đủ rồi chứ?

      Hoắc Cảnh Sâm cũng hiếu chiến, vừa xong liền kéo Mộ Niệm Thần rời , lúcđó Mộ Niệm Thần còn đắm chìm trong suy nghĩcủa mình, lúc hoàn hồn lại dừng lại chút, xoay người nhìn về phía nhà ba người kia, nụ cười ở khóe môi càng rạng rỡ, giơ ngón cáilên, rồi sau đó quay ngược 180 độ.

      có biện pháp, lời cũng bị Hoắc Cảnh Sâm kia mạnh mẽ hết, cũng chỉ có thểdùng hành động để biểu thị suy nghĩ của mìnhthôi.
      Chương 39: Bị đụng ngã

      Chiếc xe Porsche đen lao vun vút đường,mái tóc dài bị gió thổi bay loạn xạ, đập manh vào mặt gây đau đớn, Mộ tiểu thư ở trong lòng lần thứ N nguyền rủa cái gã đàn ông nổiđiên bên cạnh mau ngừng xe, mẹ nó, vừa mớinói cũng tính, xe nhanh như vậy nhưng gặp chuyện may gì, nhưng nếu bâygiờ xảy ra chuyện, chẳng phải cũng khôngthể may mắn thoát khỏi?

      "Sao?”

      Mộ tiểu thư còn đắm chìm trong loạt ý tưởng quỷ dị, xe cũng rất phối hợp lập tức dừng lại, cũng may thắt dây an toàn, nếu cái trán của tuyệt đối có thể xuất cáihố, mẹ nó, người này sao đến cả dừng xe cũng dữ dội như vậy?

      "Mẹ nó! Hoắc Cảnh Sâm là do sống quá lâu hay sao hả? muốn làm máy bay hay sao, mà máy bay cũng với tốc độ như nha?"

      "Được lắm. . . . . ."

      "Lão nương nhịn lâu lắm rồi, tôi cho anhnghe, có biết rằng tiền nộp phạt của anhcũng đủ để tôi tiêu xài vô độ trong tháng !"

      "Tôi . . . . . ."

      "Lão Nhân Gia kiềm chế quá tốt ? nươngta đây còn xinh đẹp như hoa, trẻ tuổi lắm,thế giới tốt đẹp như thế, làm sao có thể cực đoan thích mạo hiểm như vậy hả? Ưmh——"

      Niệm Thần giận đùng đùng liên tục, thậmchí bỏ qua hình tượng thục nữ, trực tiếp tục, nhưng cuối cùng kết thúc trong nụ hôncủa Hoắc Cảnh Sâm.

      Lúc này, con ngươi Mộ tiểu thư mở to, quên cả thở như nữ chính trong phim kinh dị, chỉ câu , tuyệt đối gặp quỷ rồi.

      Đèn đường màu cam, cả người Hoắc Cảnh Sâm đè người Mộ Niệm Thần, nụ hôn bất ngờ khiến Niệm Thần cảm thấy lòng mình thể khống chế được, tự chủ thấymê mẩn, tự chủ mưa bay gió loạn, suy nghĩ dường như trở lại buổi tối sáu năm trước, dường như mang theo kích độnglòng người, cho tới bây giờ vẫn thểnào kháng cự lại người đàn ông như Hoắc CảnhSâm.

      nụ hôn rất dài, gần như đến khi Mộ NiệmThần thể thở được nữa mới ngừng lại, ngực phập phồng thở hổn hển:

      "Mẹ nó! là dâm thú, động chút đụngngã người khác là sao?"

      Mộ tiểu thư nổi giận, vũ trụ trong người bùng cháy dữ dội, mẹ nó, thiếu chút nữa cầm lòng được, tên nghiệt này, cái thói quen này của tốt!

      "Mộ tiểu thư vừa rồi phải rất hưởng thụ? Hay Mộ tiểu thư muốn tìm hiểu sâu hơn nữa?"

      Khóe miệng Hoắc Cảnh Sâm xuất nụcười càn rỡ, nhưng nụ cười kia hề xuấthiện trong mắt , hay là sau hồi dàyvò vừa rồi, đáy mắt người đàn ông này vẫngiống hệt như trong bữa tiệc, lạnh lẽolàm người ta run sợ!

      Chương 40: Cố chấp lạnh lẽo

      Niệm Thần rất thức thời ý thức được mình trong mắt Ultraman như Hoắc Cảnh Sâm nhiều lắmcũng chỉ là quái thú , cho nên, đối mặt với phần tử độc ác nguy hiểm trước mặt này, Mộ tiểu thư rất thức thời ngậm miệng.

      Người đàn ông này ba đau mẹ thương, còn bị trai chèn ép, Mộ tiểu thưngồi ghế thầm, nhưng mà nội tâm bên trong lại cầu nguyện người này mau mau đưa côvề nhà, ngày thấy, phát rất nhớ nhóc con lưu manh đáng của mình rồi.

      "Mộ tiểu thư, cố chấp làm mẹ của con tôi,vậy có chuyện tôi nhất định phải ràngvới ."

      Hoắc Cảnh Sâm đôi tay đặt vôlăng, lực đạorất lớn nên dù dưới ngọn đèn lờ mờ vẫn có thể thấy gân xanh ra.

      " cứ ."

      Mộ tiểu thư mặt nở nụ cười, mẹ nó, cái gì gọi là cố chấp? Đó là ngoài ý muốn! Ngoài ý muốn cóđược hay !

      "Vừa rồi thấy, ba mẹ tôi ly dị, sau đó lậpgia đình mới, cho nên tôi đây chính là cái đinhtrong mắt họ, đối với bọn họ tôi biến mất thế gian này càng sớm càng tốt."

      sắc vẫn như bình thường, ra nhữngđiều này mà giọng giống như hề có chuyện gì, nhưng đằng sau rốt cuộc chứa bao nhiêu chua xót, người khác có lẽ thể nàobiết được.

      Niệm Thần thu lại nụ cười mặt, khóe miệng cứng ngắc, nghiêng đầu nhìn bên mặt u tối củahắn, rất nhiều chuyện xưa vốn thể khống chế, huống chi là hào môn vọng tộc (gia đìnhquyền quý) như vậy, bây giờ trong mắt họ thìquyền thế địa vị là quan trọng nhất, thân tình nhiều nhất cũng chỉ là lợi thế để trao đổi lợi ích.

      thế giới này có người mong đợi có thể biến mất, mà người đó thậm chí chính là cha mẹ , trong nháy mắt Niệm Thần cảm thấy ngườiđàn ông này tính tình vặn vẹo như vậy cũng có thể thông cảm được.

      Dù Niệm Thần hiểu được ngôn ngữ đôi khi là vô dụng, bữa tiệc vừa rồi mặc dù rất nhiều điều quỷdị, nhưng chuyện trong thế giới nhà giàu sớm coi là gì cả, nhưng chính tai nghe Hoắc Cảnh Sâm ngực lại đè nén rất khóchịu, thấy đau lòng, sao biết mẹcon ở gia đình danh gia vọng tộc, chính là con cờ lợi ích trong tay ba ?

      Mà giờ phút này đột nhiên cảm thấy ngườiđàn ông này nhất định đối xử tốt với con trai , càng bị người thân phản bội càng muốn tạo nên hạnh phúc cho riêng mình, bọn họ ngoài mặt cố chấp lạnh lẽo, nhưng nội tâm cũng có khát vọng tình thân ấm áp.

      "Cho nên, Mộ tiểu thư, tôi cho phép bất cứ kẻ nào mang con trai tôi , nhưng nếu muốn ở cùng với con trai tôi, biện pháp duy nhất là làm người phụ nữ của Hoắc Cảnh Sâmnày."

      Kết thúc câu , Hoắc Cảnh Sâm đột nhiênkhởi động xe, chiếc xe đen tuyền phóng , thanh của quanh quẩn bên tai Niệm Thần, ma xui quỷ khiến khiến sinh ra cảm giácquyến luyến với gã đàn ông này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :