1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng hàng tỷ và người mẹ hắc đạo - Diêm Dúa Bướm Bướm (39) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24 : Tối nay hầu hạ



      Hồ Điệp Cốc


      "Lão đại, đây là nơi Lãnh Huyết tàn bạo ,phong cảnh của trại tập trung trái lại rất đẹp đẽ, đáng tiếc chỗ này lại khá như vậy ."Cổ A Bưu giãy dụa nhìn quanh bốn phía , chỗ này quả tệ.

      "Cũng nhanh đến chỗ ở của chủ nhân rồi, nhưng ngàn vạn lần đừng lung tung , người đeo mặt nạ là có đôi tai ngàn dặm, thanh gì cũng gạt được ta." Phạm Hiểu hiểu dặn dò.

      "Lão đại, công phủ của chủ nhân các người lợi hại sao?"

      "Này còn phải hỏi sao? Công phu của chủ nhân và công phu của người tàng hình là phân cao thấp. Mà kỳ quái , tại sao ba năm nay người tàng hình vẫn có xuất đây? Lần này trở về tôi là có biện pháp gì, nếu như chủ nhân muốn giết tôi, A Bưu, cậu nhất định phải ra tay ngăn ta lại, công phu của cậu có thể cùng chủ nhân dây dưa lâu, tôi là thừa dịp có sát thủ Na Lục trở lại tiên kiến chủ nhân, nếu , chờ Na Lục sát thủ trở lại, chúng ta có lẽ có cơ hội sống xót." Đây là mưu kế của Phạm Hiểu Hiểu.

      "TÔI biết rồi, lão đại, người yên tâm, hai chúng ta đối phó người đeo mặt nạ, nhất định có vấn đề gì "

      "Cậu sai lầm rồi, A Bưu, chúng ta đều phải là đối thủ của ta, chúng ta chỉ có thể né tránh, ngàn vạn lần thể liều mạng, hiểu ?"

      "Tôi biết rồi."

      —— ——

      Lầu ở của Bươm buớm

      Nơi này là Hồ Điệp Cốc có kiến trúc hùng vĩ nhất đại hóa nhất , người đeo mặt nạ liền ở tại nơi này. Khiến Phạm Hiểu hiểu ngoài ý muốn là —— sáu con bươm buớm trở lại! Như vậy , hành động của là sáu con bướm mực giám thị ở bên trong. Hỏng bét! biết sáu con bươm buớm phát hai bảo bảo chưa? Chóp mũi Phạm Hiểu Hiểu bốc lên mồ hôi lạnh. . . . . .

      Trong đại sảnh rộng rãi, người đeo mặt nạ uy nghiêm ngồi ở ghế da, mang theo mặt nạ bươm bướm màu vàng kim , chỉ lộ ra đôi con ngươi Băng Lam băng lãnh, ánh mắt sắc lạnh như kiếm như lợi kiếm nhìn chằm chằm Phạm Hiểu Hiểu sải bước tiến vào . ( Người của Hồ Điệp Cốc biết gọi là Phạm Hiểu hiểu, chỉ biết là gọi là bươm buớm số )

      "Chủ nhân, bươm buớm số trở lại, bái kiến chủ nhân!" Phạm Hiểu hiểu cúi đầu chân quỳ xuống, đây là quy của của chủ nhân ở Hồ Điệp Cốc . A Bưu đứng ở bên, cũng quỳ xuống.

      "Ngẩng đầu lên!" Người đeo mặt nạ chuyện khàn khàn lộ ra uy nghiêm lạnh thấu xương .

      Phạm Hiểu Hiểu ngẩng đầu lên, mí mắt còn là buông xuống, dám nhìn thẳng chủ nhân. Giờ phút này nhịp tim của vô cùng quy luật, sợ, sợ để bại lộ ra thân phận hai đứa bé của mình , mí mắt của Phạm Hiểu Hiểu ngừng lay động. Động tác chút ít này , mảy may cũng làm cho ánh mắt sắc bén của người đeo mặt nạ thu hết vào mắt.

      " dám phản bội tôi!" thanh Người đeo mặt nạ khàn khàn gầm , thanh lớn, lại làm cho tế bào toàn thân Phạm Hiểu Hiểu căng thẳng, lòng của run rẩy. . . . . . Run run. . . . . . , chủ nhân là ai, vô cùng ràng.

      Tàn bạo, khát máu, hung ác phải là tia nhân tính, đây chính là chủ nhân Hồ Điệp Cốc —— người đeo mặt nạ!

      "Tôi có phản bội chủ nhân, tôi mực tìm kiếm người tàng hình. Mà ba năm nay , người tàng hình vẫn có xuất , tôi có thu hoạch được gì, cho nên dám trở về gặp chủ nhân." Phạm Hiểu hiểu luôn đơn đầu gối quỳ xuống mí mắt cũng cúi xuống, dám nhìn người đeo mặt nạ bậc thang.

      "Nhìn con mắt tôi!" Người đeo mặt nạ gào thét ra lệnh.

      Phạm Hiểu hiểu giương mắt, tiến lên nhìn vào con mắt sắc bén lạnh buốt của người đeo mặt nạ . . . . . .

      "Số ! Bên trong cơ thể của là Thất Tình Lục Dục ! Máu của phải là Lãnh Huyết mà là nhiệt huyết! đối với ngoại giới có tình cảm! xứng làm sát thủ Lãnh Huyết !" Người đeo mặt nạ từng bước từng bước xuống bậc thang, uy nghiêm đứng thẳng ở bên cạnh Phạm Hiểu Hiểu.

      A Bưu phát , người mang mặt nạ này là cao to cao lớn, chiều cao ít nhất là mét tám mươi năm, giày Tây, vóc người rất tuyệt, chỉ là, giọng giống như ma quỷ địa ngục!

      "Chủ nhân, tôi sống ở bên ngoài ba năm , tiếp xúc đều là những người sống sờ sờ trong cơ thể có nhiệt huyết chảy xuôi , cho nên, tôi cũng vậy thay đổi!" Phạm Hiểu hiểu chút nào giấu giếm thay đổi của mình .

      "Thay đổi chính là phản bội! Côcó hiểu hay !" Người đeo mặt nạ ngồi xổm người xuống, chợt đưa tay trái ra kiềm chế cằm Phạm Hiểu hiểu , hồi tan lòng nát dạ đau nhức truyền đến, cho là mình muốn chết. . . . . .

      chính là cau mày rối rắm đau khổ qua gương mặt, xinh đẹp cực hạn, tay người đeo mặt nạ chậm chạp buông lỏng lực độ, liền buông lỏng ra , ta nỡ giết , nhưng, cũng phải để cho biết nhìn sắc mặt.

      A Bưu liền nắm ám khí ở trong tay, chuẩn bị tốt. . . . . .

      Mới vừa rồi chỉ cần cổ tay người đeo mặt nạ gia tăng lực độ chút như vậy, xương cằm của Phạm Hiểu hiểu cũng bị nằm sai chỗ. Như vậy dung nhan của liền bị hủy diệt.

      ta bỏ được hủy diệt dung nhan như hoa của , ta thích , kể từ khi rời bắt đầu từ ngày đó, là ta biết cái gì là nhớ nhung.

      Chỉ có ta gặp được dung nhan xinh đẹp của , trước đây. Nhưng là, tại, hình ảnh ngủ say của ấy khắp nơi đều có, bởi vì trở lại, cho nên ta mới khiến sáu con bươm buớm cầm hình tìm .

      Trong lòng người đeo mặt nạ ràng, bươm buớm số là bị bức bách trở về, nếu như có sáu con bươm buớm theo đuổi giết, là vô luận như thế nào cũng trở về Hồ Điệp Cốc .

      ta . Mà , lại chỉ muốn thoát khỏi ta!

      Nếu như , ta giết . Nhưng là mới vừa rồi, ta ra tay kiềm chế chắc cằm rồi, chỉ cần lại dùng sức bóp cổ của , mạng của còn nữa , nhưng ta bỏ được, thời điểm mới vừa rồi ta kiềm chế cằm của , tim của ta, ở co rút đau đớn!

      ta cho là mình sớm có Thất Tình Lục Dục hận tình thù, nhưng là hôm nay, tim của ta bắt đầu đau đớn. . . . . .

      ta là nhìn lớn lên, đầu tiên mà ta huấn luyện thành Sát Thủ lãnh huyết , Ở trong Hồ Điệp Cốc người thân thứ nhất của ta, trong lòng ta là em , là đồ đệ, là bạn , là vợ tương lai. . . . . . ra là, tim của ta, vẫn luôn có , ra là, ta luôn để ý vẫn thích vẫn bỏ được .

      biến mất ba năm nay, ta nhanh điên rồi. . . . . . ta thể ! Nếu như , ta sống bằng chết, ba năm nay, ta là làm sao qua được, chính trong lòng ta ràng nhất!

      "Số , đến Ôn Tuyền bươm bướm tắm rửa, tháo mặt nạ da người, tối nay thị * ngủ. . . . . ." ÂMm thanh Người đeo mặt nạ khàn khàn phân phó.

      Phạm Hiểu hiểu cho là mình nghe lầm, kinh ngạc giương mắt nhìn: "Chủ nhân, ngài mới vừa cái gì?"

      Trả lời , là bóng lưng cao lớn rắn rỏi, người đeo mặt nạ , vào trong cơ quan mật thất , chỗ đó là địa phương ta luyện công.

      A Bưu mới vừa rồi là nghe tiếng ràng ."Lão đại, người đeo mặt nạ vào bên trong rồi . người tắm xong thị * ngủ, Stop! Đừng để ý tới hỏi !"

      Giọng điệu A Bưu cứng rắn xong, đột nhiên, "Bành bạch" hai tiếng, mặt A Bưu bị hai cái bạt tai mạnh mạnh mẽ mẽ . Bạt tai kề đến mặt, A Bưu còn biết là ai đánh thôi.

      "A Bưu, tôi nhắc nhở cậu đừng lung tung, mới vừa rồi chủ nhân đánh cậu, cậu đều biết ta ở đâu !" Phạm Hiểu hiểu từ sàn nhà đứng lên, thay A Bưu lau máu tươi ở khóe miệng.

      A Bưu cuối cùng cũng lãnh giáo được công phu thạt của người đeo mặt nạ ! Loại này thần tốc, đúng là gọi lợi hại!

      "Lão đại, để cho ngươi thị * ngủ, người liền thị * ngủ à?" A Bưu ghé vào Phạm Hiểu hiểu bên tai giọng hỏi, lần này học thông minh.

      Phạm Hiểu hiểu trong trầm mặc chậm rãi tới Ôn Tuyền bươm bướm, có lựa chọn. . . . . .

      Cởi ra y phục, để cho mình bị Ôn Tuyền bao phủ. . . . . .

      Cho chủ nhân thị * ngủ, là lần đầu tiên, đối với chủ nhân , chỉ bảo bảo, thương bất kỳ người đàn ông nào!

      Phạm Hiểu hiểu sợ từ trong suối nước nóng , sợ cho chủ nhân thị * ngủ, sớm nghe chủ nhân ở giường là mãnh thú khát máu hung mãnh tàn bạo . . . . . .
      Last edited by a moderator: 2/4/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      25. nam chơi sáu nữ

      Lầu ở Bươm buớm

      Bảy con bươm buớm, giờ phút này toàn bộ diện mạo chân đứng ở trước cửa mật thất , chờ chủ nhân cho gọi. Đây là mấy người sát thủ Lãnh Huyết các là lần đầu tiên biết lẫn nhau. Trước kia, họ đều là nhận biết.

      Người đeo mặt nạ còn luyện công, vẻ mặt ngây ngô bảy con bươm buớm đứng ở bên ngoài mật thất chờ đợi. Họ cũng tắm xong rồi, nhưng chỉ có mình Phạm Hiểu hiểu được hưởng thụ được chủ nhân cho dùng Ôn Tuyền bươm bướm.

      "năm, sáu, số bảy vào !" thanh khàn khàn từ mật thất khẽ rộng mở trong khe cửa bay ra.

      Phạm Hiểu hiểu đứng yên ở chỗ , từ cũng ra được, sợ hãi, tế bào toàn thân đều co lại lại co lại chặt ở đây, thần kinh đại não buộc được chặt, hô hấp vô cùng trôi chảy, thân thể mới vừa tắm rửa trôi qua , giờ phút này toàn thân đổ mồ hôi hột. . . . . . co rút, hai chân như nhũn ra, thân thể lảo đảo muốn ngã sắp chống đỡ nổi nữa. . . . . .

      may là mới vừa rồi chủ nhân có gọi , mà gọi là số năm sáu bảy vào, Phạm Hiểu hiểu trắng bệch nghiêm mặt giơ tay lên lau chùi mồ hôi lạnh trán.

      "Số , là lần đầu tiên chứ? Xem bị sợ đến thấm mồ hôi , chủ nhân đối với tốt, còn để cho đến Ôn Tuyền tắm rửa, chúng tôi mười sáu tuổi liền bị chủ nhân mở bao, còn chưa có được đối xử như vậy ! Sau đó hãy ở giường biểu tốt vào a ——" Số hai Hoành Mi Lãnh mắt châm chọc .

      Phạm Hiểu hiểu cố gắng lấy lại tinh thần, tự với mình trấn định!"Ôn Tuyền rất thoải mái, Số hai, nên ở giường nhiều hơn lấy lòng chủ nhân, để cho ngài ấy cũng ban thưởng đến Ôn Tuyền tắm rửa nha?"

      "Công phu ở giường khẳng định tôi hơn ngươi, Số , bây giờ nên cầu nguyện, thời điểm sau đó chủ nhân đối với mở bao , đừng ngất liền Bồ Tát phù hộ, chúng tôi sáu con bươm buớm, thời điểm mọi người lần đầu tiên cũng vựng quyết, chủ nhân là người đàn ông siêu cấp uy mãnh cường hãn a, còn biết , mỗi buổi tối chủ nhân đều dùng chúng tôi, chúng tôi có thể hưởng rồi. . . . . ." Số hai dương dương hả hê lời còn chưa hết, liền bị thanh ở bên trong khe cửa mật thất truyền ra cắt đứt.

      "Chủ nhân. . . . . . Chủ nhân người muốn tôi trước . . . . . . Chủ nhân. . . . . . Tôi chịu nổi. . . . . . Chủ nhân. . . . . . Van cầu ngươi. . . . . ."

      "Gia. . . . . . Tôi muốn. . . . . . Gia. . . . . . Lần này nhất định muốn tôi trước. . . . . . Gia. . . . . ."

      "Nha. . . . . . Nha. . . . . . Gia, người giỏi. . . . . . Ngươi là đàn ông hùng vĩ nhất trong thiên hạ . . . . . . Gia. . . . . . Hung mãnh hơn nữa chút. . . . . ."

      "Chủ nhân. . . . . . Tôi muốn rồi. . . . . . Van cầu người. . . . . . Bỏ qua cho tôi . . . . . . Van cầu ngươi. . . . . ."

      Phạm Hiểu hiểu che lỗ tai, trong khe cửa truyền ra tiếng rên rỉ quả chính là quá dâm đãng, những thứ kia mặt ngoài lạnh lẽo sát thủ Lãnh Huyết , ra là cũng có thất tình lục dục .

      Hơn giờ sau , năm sáu số bảy ra ngoài, hai ba số bốn vào, chỉ còn sót Phạm Hiểu hiểu người bị gạt ở bên ngoài.

      Số Hai số ba số bốn truyền ra tiếng rên rỉ so với năm sáu số bảy càng thêm khó nghe, Phạm Hiểu hiểu cảm giác đột nhiên dạ dày mình quay cuồng hồi, nghĩ nôn mửa. . . . . .

      —— —

      tại còn sáu con bươm bướm ở đây, chỉ còn người đeo mặt nạ nằm ở giường lớn nhắm mắt dưỡng thần , thở hổn hển. Mới vừa rồi hai giờ chơi sáu người phụ nữ , nhìn ta đứng lên cũng phải là mệt chết , nhưng cần nghỉ ngơi.

      Đây là Phạm Hiểu hiểu lần đầu tiên tới cái mật thất này , đứng ở cạnh cửa cách giường lớn rất xa cạnh , căn bản dám về phía trước bước. Giờ phút này lòng của , lại nhảy đến giọng bên bên cạnh, hơn nữa toàn thân dường như đều ở đây co rút. . . . . .

      Người đeo mặt nạ thở hào hển ước chừng mấy phút, lười biếng ngồi dậy, tựa vào đầu giường, đôi con ngươi Băng Lam toát ra ánh mắt áy náy : "Đừng sợ, tới đây, " cổ họng ta khàn khàn chuyện, vỗ vỗ bên cạnh mép giường, ý tứ để cho lại đây ngồi.

      Phạm Hiểu hiểu khiếp đảm trung chậm rãi di động bước chân, tới giường lớn bên, cái trán chóp mũi tràn đầy hù dọa ra mồ hôi lạnh.

      dám ngồi ở mép giường, dám! Lại đột nhiên , dạ dày trong hồi dời sông lấp biển, lại cảm giác được ghê tởm, nhưng, dám chạy nôn mửa.

      "Đừng sợ, phải là họ, , tôi đối như vậy. Lại đây ngồi , " thanh người đeo mặt nạ có điểm hòa hoãn. Nhìn ra được, người con đứng trước giường cực kỳ sợ.

      Thân thể Phạm Hiểu Hiểu run rẩy ngồi vào mép giường, ra chỉ là đụng tới bên giường mà thôi, dám cùng cái loại dã thú loạn tình tà ác này ngồi cái giường, ghê tởm, siêu cấp ghê tởm.

      "Chính tôi là Thải Bổ Dương, thân thể của tôi bị thương nghiêm trọng, kể từ khi cùng sáu người bọn họ XXOO xong, thân thể của tôi khôi phục được rất nhanh, tốc độ cứ như vậy mà , chắc năm sau tôi có thể tái xuất giang hồ, giết chết người tàng hình khẳng định là thành vấn đề." Người đeo mặt nạ dường như giải thích cái gì.

      Phạm Hiểu hiểu cúi đầu ngồi ở mép giường, ra chỉ là cái mông đụng tới chút bên giường mà thôi, như đứng đống lửa, dung nhan như hoa, vẻ mặt cập kỳ mất tự nhiên, khuôn mặt rối rắm.

      " nên hiểu tình cảm của tôi đối với , ra ngoài hơn ba năm tôi đều có giết , tôi để cho ở bên ngoài chơi ba năm, còn để cho mang người xa lạ trở lại Hồ Điệp Cốc. Hai chúng ta ở Hồ Điệp Cốc sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy, tôi nhìn lớn lên. Tôi tại động tới , tôi dùng sáu người bọn họ chỉ là vì khôi phục công lực , trong vòng năm diện mạo của tôi cũng có thể khôi phục , chỉ cần công lực của tôi vượt qua người tàng hình, tôi liền có thể giết chết ! Người tàng hình ba năm nay có xuất , tôi tin tưởng cũng ở đây tu luyện. Số , tra ra người tàng hình rốt cuộc ở nơi nào sao?" Người đeo mặt nạ giờ phút này giọng rất hòa ái.

      Phạm Hiểu hiểu còn là dạ dày sôi trào, cố nén có nôn mửa ra."Người tàng hình ở thành phố G, " ra biết người tàng hình ở bên cạnh Hoắc Khải Địch, lại ra.

      "Chỉ biết là người tàng hình ở thành phố G sao? !" Giọng người đeo mặt nạ đề cao hai dB, ánh mắt trở nên sắc bén. Phạm Hiểu hiểu bị sợ đến thân thể chợt khẽ run rẩy, "Bùm" tiếng, từ mép giường nặng nề rơi vào sàn nhà, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.

      "Nét mặt của mất hồn mất vía của bán đứng ! phải là người giỏi về láo, ! Người tàng hình rốt cuộc ở nơi nào? !" Người đeo mặt nạ vỗ án, thanh như địa ngục tới giống như ma quỷ cực hạn lạnh lẽo, sắc băng lam hai mắt thả ra như con dao sắc sáng lạnh, dường như muốn đem Phạm Hiểu hiểu xé thành mảnh . . . . . .

      Kẻ thù lớn nhất của người đeo mặt nạ chính là người tàng hình! Kẻ thù suốt đời của người đeo mặt nạ chính là người tàng hình! Người tàng hình phá hủy dung mạo của ta, cơ hồ phá hủy công phu của ta, giết gia tộc của ta. . . . . .

      "! Người tàng hình rốt cuộc ở nơi nào? !" Người đeo mặt nạ trở mình cái từ giường xuống, tay chợt cái nhấc Phạm Hiểu hiểu lên, tay kia gắt gao nhéo ở cổ Phạm Hiểu hiểu , nếu như ra, ta khẳng định bóp chết !

      "!" Lực độ tay người đeo mặt nạ tại gia tăng. Phạm Hiểu hiểu khổ sở con ngươi dường như bị lồi ra, môi hồng nhưng lại thể hô hấp, khuôn mặt nhắn tia máu, ra người tàng hình có quan hệ với Hoắc Khải Địch, chính là chết cũng , . . . . . . hơi lên nổi, kinh sợ quá độ thân thể mềm nhũn bắt đầu chậm rãi hạ xuống, con ngươi phóng đại, lạnh lẽo Tử Thần vẫy tay về phía . . . . . . .
      Last edited by a moderator: 2/4/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương:26. Đứa bé của người đàn ông nào !





      Phạm Hiểu hiểu đánh cuộc chính là chỗ này , biết người đeo mặt nạ giết ! Ít nhất, người đeo mặt nạ biết tình huống cụ thể về người tàng hình , trước mắt ta là giết .. .

      Bởi vì trong lòng người đeo mặt nạ rất ràng, ra ngoài ba năm bươm buớm số ra ngoài ba năm , nhất định là biết tung tích người tàng hình .

      " chính là chết, cũng nguyện ý ra người tàng hình là ai ? ! rốt cuộc muốn như thế nào? !" Người đeo mặt nạ đứng ở trước giường cuồng loạn gào thét.

      Phạm Hiểu hiểu ngã xuống đất ngất sàn nhà , làm bộ bất tỉnh nhân . thể vận công chạy trốn, công phu của hoàn toàn có thể chạy trốn, chỉ là thể cùng người đeo mặt nạ cứng đối cứng.

      Trong cơ thể lại thể vận công, chính biết thân thể mình có vấn đề! Cho nên thể thể trốn chạy, phải mặt đối mặt ! Phạm Hiểu hiểu bướm bướm số luôn luôn là mạnh mẽ nhất , nếu như là dưới tình huống bình thường, là thể nào mảnh mai như thế .

      " người? người đàn ông sao? ! nghĩ thoát khỏi tôi!" Giờ phút này giọng điệu của người đeo mặt nạ chuyện , như con sư tử điên cuồng , miệng to như chậu máu hình như muốn đem Phạm Hiểu Hiểu yếu đuối nuốt vào !

      "Tôi thương bất kỳ người đàn ông nào!" Phạm Hiểu hiểu suy yếu giùng giằng từ sàn nhà bò dậy, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, thân thể khẽ run.

      là muốn giải thích, quả thương bất kỳ người đàn ông nào a!

      "Vậy tại sao phải bảo vệ ? tại sao phải bảo vệ người tàng hình? ra ngoài ba năm mà có tìm được tin tức nào của người tàng hình ? nhưng là sát thủ thông minh nhất Hồ Điệp Cốc ! nhất định biết người tàng hình ở nơi nào, chỉ là mà thôi! phản bội tôi! muốn thoát khỏi tôi !"

      Đúng, là chỉ muốn thoát khỏi ta ! nghìn lần vạn lần chỉ muốn thoát khỏi ta! thích Hồ Điệp Cốc cái chỗ này, nhưng, hôm nay thân thể xảy ra vấn đề, phải trở lại đối mặt với người đeo mặt nạ máu lạnh này ! Nếu như thân thể khỏe mạnh, khẳng định mang theo hai bảo bảo cư! Thuật dịch dung của , ai cũng tìm được ! trở lại chính là sợ liên lụy hai bảo bảo, bởi vì tình trạng thân thể của ra ngoài tạm thời thể bảo vệ hai bảo bảo!

      Trong mật thất này , khí chưa từng có mỏng manh gần như sắp ngưng trệ, Phạm Hiểu hiểu cảm giác khó thở.

      Người đeo mặt nạ dường như điều chỉnh tâm tình của mình, ta đưa lưng về phía ngã ngồi ở sàn nhà Phạm Hiểu hiểu, thở hổn hển.

      —— tuyến phân cách ——

      "Lên giường ! Ngủ!" Người đeo mặt nạ nằm ở giường bình tĩnh chuyện. Phạm Hiểu hiểu tốn sức từ sàn nhà đứng lên, run rẩy về phía giường lớn. . . . . .

      Nằm ở giường, nằm đó ở bên cạnh là người đàn ông khát máu như ma quỷ , cảm giác dạ dày lăn lộn, giường này mới vừa rồi ta cùng sáu XXOO qua. . . . . . Phạm Hiểu hiểu rốt cuộc nhịn được nôn mửa ra: "Ách. . . . . . Ách. . . . . . Ách. . . . . ."

      Từ giường bò dậy, che miệng chân trần chạy toilet bên trong.

      "Ách. . . . . . Ách. . . . . . Ách. . . . . ." Cho đến toàn bộ mật trong dạ dày nôn mửa ra, mới cảm giác thư thái chút.

      Nhìn trong gương , dung nhan xinh đẹp nay gầy gò, nhớ hai bảo bảo, quá nhớ bảo bảo, ăn vô được thứ gì .

      Bảo bảo, hai người các con nhớ mẹ sao? Phạm Hiểu hiểu nhìn mình trong gương ở trong lòng yên lặng hỏi.

      "Còn chưa khỏe sao? ! Tới đây ngủ!" thanh băng lãnh của gười đeo mặt nạ như thanh quỷ mị truyền vào lỗ tai Phạm Hiểu Hiểu .

      Thân thể Phạm Hiểu hiểu cứng đơ , mặt chút thay đổi ra ngoài toilet, nhất định mở mắt đến trời sáng. . . . . .

      —— ——

      Tầng chót tập đoàn Hoắc thị

      Hoắc Khải Địch là ở trong giấc mộng bị bàn tay bé mềm mại của Tiểu Bảo sờ tỉnh, dám động đậy thân thể, cẩn thận đưa tay"Lạch cạch" đèn đầu giường sáng theo .

      Tiểu Bảo đưa đôi tay bé vào trong áo ngủ Hoắc Khải Địch lục lọi , sau đó đầu chui vào trong áo ngủ của , khi cái miệng nhắn tìm kiếm cái gì đó ở trước ngực , cảm giác đứa bé sờ ở người rất hạnh phúc rất ấm áp, cùng phụ nữ sờ ở người cảm giác hoàn toàn khác nhau, Khi Hoắc Khải Địch biết Tiểu Bảo tìm kiếm cái gì ở trước ngực —— Tiểu Bảo muốn uống sữa. Đứa bé cũng mới tuổi ba tháng, thói quen này cũng kỳ quái.

      Trong giấc mộng cảm giác đôi tay bé Tiểu Bảo lục lọi có cái gì đúng, đột nhiên liền oa oa khóc lớn lên. . . . . .

      Tiểu Bảo khóc lớn đem Đại Bảo đánh thức: "Cha, con cùng Tiểu Bảo rất muốn mẹ !" Đại Bảo trở mình cái từ giường bò dậy, lấy mu bàn tay lau cái mắt, giọng điệu phải rất tốt, con ngươi tròn vo tức giận nhìn chằm chằm Hoắc Khải Địch .

      "Con muốn mẹ, con muốn mẹ. . . . . . Oa. . . . . ." Tiểu Bảo từ trong áo ngủ Hoắc Khải Địch chui ra, tiếp tục oa oa khóc lớn.

      Đúng vậy a, đứa bé vẫn như thế , nhất định là muốn mẹ .

      "Hoắc Thiên lân, Hoắc Thiên kỳ, hai người các con có thể đem mẹ vẽ ra hình được ?" Hoắc Khải Địch hoàn toàn đem hai người bọn họ thành đứa bé bốn năm tuổi , biết hai đứa bé siêu cấp thông minh siêu cấp .

      "Con có thể!" Hai đứa bé chảy nước mắt giơ tay, tiếng khóc ngừng.

      "Như vậy tới thư phòng của cha , bắt đầu vẽ mẹ." Hoắc Khải Địch xuống giường , dép vào chuẩn bị ôm Tiểu Bảo xuống giường.

      "Cha, nếu chúng con may bị hặp nạn cha có ảo giác cái gì?" khuôn mặt Đại Bảo khó chịu, chớp con ngươi đen náy khi dễ cha.

      " phải! Nếu như các con có thể đem mẹ vẽ ra, như vậy, cha liền có thể tìm được mẹ!" Giọng Hoắc Khải Địch khẳng định, ở trước mặt các con , phải làm người cha mạnh mẽ .

      "Cha, ngươi phải biết mẹ?" Tiểu Bảo chớp con ngươi như tinh linh hỏi.

      "Ha ha, phải . . . . . Đúng, hắc hắc. . . . . ." Hoắc Khải Địch lúng túng sờ sờ cái ót.

      "Vậy chúng con là thế nào sanh ra?" Con ngươi Đại Bảo tò mò nghi ngờ nhìn chằm chằm cha, bé quá hiểu.

      . . . . . .

      ——

      Trong thư phòng, Hoắc Khải Địch cầm bức họa của Đại Bảo cùng Tiểu Bảo vẽ , sững sờ —— mẹ bọn , ra chính là ở trong hình kia ,ở thành phố G rất nhiều giống như này mất tích!

      ra là ! Hoắc Khải Địch trong lúc kinh ngạc vội vã ra ngoài thư phòng, xuống lầu đến tầng chín tám , tới phòng làm việc tổng giám đốc , từ trong ngăn kéo lấy ra tấm hình người phụ nữ , ! Giống nhau như đúc! Hai đứa bé vẽ tranh công phu đúng là lợi hại!

      Hiểu Hiểu, ra là này chính là em! Hiểu Hiểu em hãy chờ , tôi tìm đến em đấy! Hoắc Khải Địch cầm ba tờ hình Phạm Hiểu hiểu , bộ ngực ngừng thở, kích động, Hiểu Hiểu là xinh đẹp, đây là đẹp nhất dịu dàng nhất thế giới . . . . . .

      —— ——

      Hồ Điệp Cốc

      "Lão đại, người làm sao vậy? Tại sao sáng sớm lại nôn mửa ngừng? Tìm bác sĩ xem qua cho người được chứ ?" A Bưu ngồi ở trước bàn ăn, nhìn Phạm Hiểu hiểu ăn được thứ gì , ta lo lắng.

      "Tự tôi tìm bác sĩ , A Bưu, có việc gì, ăn cơm. . . . . . Ách. . . . . . Ách. . . . . ." còn chưa dứt lời, lại bắt đầu nôn mửa liên tục .

      Nơi xa ở sau phía núi , ánh mắt người đeo mặt nạ sắc bén lạnh lẽo lạnh lùng quan sát tất cả ở đây , khuôn mặt phía dưới tấm mặt nạ , càng ngày càng trầm đáng sợ!

      Bươm buớm số ! lại dám cùng người đàn ông khác tư thông ! Chờ tôi tìm ra người đàn ông này, tôi lại tới trừng phạt ! Giờ phút này người đeo mặt nạ, gân tím tím xanh xanh đột nhiên xuất mặt , trong ánh mắt mạo hiểm lạnh lẽo đầy sát khí!

      Người đàn ông liều mạng nào ! Dám động người phụ nữ của ta , chết ! đôi quả đấm bóp kẽo kẹt kẽo kẹt của người mặt nạ vang lên . . . . . .


      "Sáu con bươm buớm, lập tức tra, ba năm qua bướm bướm số từng tiếp xúc qua những người đàn ông nào, liền tra ! Lập tức!"
      Last edited by a moderator: 6/4/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27 : Lại có tiểu BB

      Lầu Bươm buớm

      Ánh mắt người đeo mặt nạ lãnh máu tanh nhìn chằm chằm đứng ở đại sảnh bươm buớm số . . này từ tinh thần đến ** từng tế bào toàn thân cũng phản bội ta , ta còn có lý do để cho còn sống sao? !

      Giờ phút này người đeo mặt nạ nghĩ ăn sống nuốt tươi xinh đeph giống như thiên sứ này , hút sạch máu người , ăn xương người , như vậy, ta mới có thể giải hận!

      Tinh thần cùng ** bị phản bội, cho người đeo mặt nạ, bươm buớm số này , còn năng lực để ta dùng! Như vậy giết chết , là lựa chọn tốt nhất! năng lực bản thân của ta thể sử dụng được , cũng thể để cho người khác sử dụng!

      Công phu người Bươm buớm số , là kế thừa công phu của người đeo mặt nạ .thương pháp Bươm buớm số là Bách Phát Bách Trúng, người có thể đánh chết năm con cọp hũng mãnh, là cao siêu vô địch thuật dịch dung , là sát thủ ưu tú nhất Hồ Điệp Cốc . . . . . .

      " Uống hết ly rượu, cùng đứa bé trong bụng của xuống địa ngục gặp mặt !" Giọng Người đeo mặt nạ đối xử giống như địa ngục .

      Phạm Hiểu hiểu rất trấn tĩnh, đây là kết quả nghĩ đến .

      "Chủ nhân, trước khi tôi chết, tôi đem A Bưu để lại cho người, để báo đáp chủ nhân đối với số công ơn nuôi dưỡng mười năm năm . A Bưu là thiên tài ám khí được tôi tìm được , cậu ta đối với chủ nhân hết sức trung thành . Tử huyệt của người tàng hình là ám khí, chỉ cần người tàng hình thân, ám khí người A Bưu có thể truy tìm đến tung tích của ." Phạm Hiểu hiểu như loại hoa mặt trấn tĩnh tia sóng gợn.

      Người đeo mặt nạ suy nghĩ lời bươm buớm số , xác thực xác thực cần cao thủ ám khí.

      "A Bưu, cho cái người phụ nữ phản bội tôi này uống rượu độc!"

      "Dạ!" A Bưu trả lời lớn tiếng.

      Bưng ly rượu lên, bàn tay kiềm chế chắc cằm Phạm Hiểu hiểu , A Bưu cưỡng chế tính đem rượu độc rưới vào trong miệng Phạm Hiểu hiểu , Phạm Hiểu hiểu làm bộ giãy giụa, mà A Bưu nắm chặt ở tay , buông lỏng chút nào, nhìn Phạm Hiểu hiểu đem rượu độ nuốt vào.

      Trong lòng A Bưu vô cùng hiểu, đây là người đeo mặt nạ thử dò xét chân thành của ta . Mà ta , phải thay thế lão đại ở lại bên cạnh người đeo mặt nạ !

      Bươm buớm số trong nháy mắt miệng phun máu tươi. . . . . . Ngã xuống đất bỏ mình. . . . . .

      "Chủ nhân, tôi đưa người phụ nữ này quẳng vào rừng sâu cho sói ăn !" A Bưu thừa dịp sáu con bươm buớm còn chưa có trở lại, tranh giành chôn lão đại.

      Mặt Người đeo mặt nạ trầm lên tiếng, coi như là ngầm cho phép, A Bưu ôm Phạm Hiểu hiểu cả người cứng ngắc ra ngoài lầu bươm buớm . . . . . .

      —— ——

      A Bưu mới vừa ôm Phạm Hiểu hiểu rời , sáu con bươm buớm liền nối đuôi mà vào.

      "Chủ nhân, chúng tôi tra được những người đàn ông cùng số có lui tới —— Trong cửa Hắc Ưng có hơn ba mươi người, có mười người thường xuyên cùng số tiếp xúc, toàn bộ đều diệt khẩu!" Bươm buớm số hai mặt lạnh chuyện.

      "Cửa Hắc Ưng ? Bên trong chỉ có ba mươi người đàn ông sao? có những người khác?" Người đeo mặt nạ còn biết giang hồ có cửa Hắc Ưng .

      "Hỏi ra bất kỳ tình huống gì, chủ nhân, miệng những người ông này thực cứng, rất kín miệng , căn bản hỏi ra tia tình huống bất kỳ trong cửa Hắc Ưng , những người này đối với số vô cùng chân thành, dẫu có chết cũng ra những người khác trong cửa Hắc Ưng ."

      "A Bưu là người của cửa Hắc Ưng sao?"

      " biết. Người trong cửa Hắc Ưng dẫu có chết cũng ra chữ, bươm buớm số này rất đáng sợ, mang người đều là tử sĩ, chỉ là đều bị chúng ta diệt khẩu!"

      " ta cũng bị tôi diệt khẩu ! Người dám phản bội tôi, chết, chính là kết quả của ta !" Ánh mắt người đeo mặt nạ uy nghiêm lãnh quét qua trước mặt sáu con bươm buớm.

      "Chúng tôi phản bội chủ nhân!" Sáu con bươm buớm trăm miệng lời, trong cơ thể họ bị chủ nhân hạ độc, phản bội ý nghĩa liền tử vong bắt đầu!

      "Rất tốt!"

      —— —

      Bệnh viện quý tộc thành phố G

      Mike cầm tay chồng lớn đơn kiểm tra , tấm đơn kiểm tra trong đó để cho ta mở rộng tầm mắt, chuyện kỳ quái gì xảy ra!

      "Hoắc đại tổng giám đốc, cậu lại muốn làm cha rồi hả ?" Mike đem đơn kiểm tra chỉ nhìn cách đơn thuần lần nữa lại lần, mới dám mở miệng chuyện.

      "Có ý tứ gì?" Hoắc Khải Địch nửa ngày hiểu tình huống.

      "Tôi đối với Phạm Hiểu hiểu làm kiểm tra toàn thân, báo cáo biểu —— nghi ngờ ta mang thai rồi !" Mike đem hai chữ mang thai này xong đặc biệt nhấn mạnh .

      "Sao. . . . . . Làm sao có thể! Mike, nếu để cho tôi điều tra được cậu sai , có tin là tôi giết ngươi hay !" Hoắc Khải Địch giận đến nổi trận lôi đình, Mike đáng chết lại dám phỉ báng của .

      "Đại tổng giám đốc, tôi cho cậu biết là , kiểm tra này thể nào sai !

      Phạm Hiểu hiểu từng ăn thuốc bổ của phu nhân rồi , cho nên trong cơ thể của ta bách độc bất xâm ,vô luận độc dược gì cũng có tác dụng , ly rượu độc căn bản độc chết ta , hơn nữa, bất ngờ là —— thai nhi trong bụng của ta vô cùng khỏe mạnh!"

      Giờ phút này nội tâm của Hoắc Khải Địch sóng lớn mãnh liệt, biết Phạm Hiểu hiểu là thế nào lại có thai rồi, chẳng lẽ có người đàn ông mến sao ? Chẳng lẽ mình còn có tình địch sao?

      đôi quả đấm của Hoắc Khải Địch bóp kẽo kẹt kẽo kẹt vang, mặc kệ tình địch là ai, cũng có thể đánh bại ta !

      Năm giờ trước, khi từ Hồ Điệp Cốc ôm ra, liền , nhìn con người của còn đẹp hơn trong hình ảnh .

      Thiên Lân cùng Thiên Kỳ vẽ ra bức họa về Phạm Hiểu hiểu , Hoắc Khải Địch mới đoán ra được, Phạm Hiểu hiểu là sát thủ. Đúng phen thẩm vấn a hương, mới biết là sát thủ Hồ Điệp Cốc , thông qua A Hương liên lạc với A Bưu, mới thiết kế cứu ra Phạm Hiểu hiểu.

      Khiến Hoắc Khải vạn vạn ngờ chính là: người con thế nhưng lại mang thai rồi !Thời điểm vừa mới bắt đầu là giật mình, nữa là tức giận, mà bây giờ, hoàn toàn có thể tiếp nhận bảo bảo trong bụng của , bởi vì, nàng, liền ... tất cả !

      _ _ _

      Thời điểm Phạm Hiểu hiểu mở mắt ,là chống lại đôi con ngươi đen thâm tình của Hoắc Khải Địch, thân thể nhắn , hoàn toàn ở trong vòng vây người đàn ông này : "Hiểu Hiểu, em rốt cuộc trở lại bên cạnh . . . . . ."

      "Hoắc Khải Địch ! Đừng đắm đuối xem tôi như vậy , cút ngay!" Phạm Hiểu hiểu sau khi tỉnh lại chợt vươn tay đẩy cái trán Hoắc Khải Địch hạ xuống, vẻ mặt chán ghét ghét viết ở mặt .

      Hoắc Khải Địch nhìn ra được, Phạm Hiểu hiểu ghét ! Chẳng lẽ. . . . . . Chẳng lẽ thích người đàn ông khác ?

      "Hiểu Hiểu, đừng nóng giận, có ác ý gì, chỉ muốn khoảng cách gần xem xem em, Hiểu Hiểu, thích em."
      Last edited by a moderator: 20/4/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28 : Mira trở về

      Hai tay Phạm Hiểu Hiểu chống đỡ lấy thân thể ngồi dậy, tốn sức tựa vào đầu giường, nhìn Hoắc Khải Địch nữa, cái đôi tròng mắt kia , dù là đắm đuối đưa tình thâm tình khẩn thiết đều muốn giết ta ! Cuộc sống của Phạm Hiểu hiểu , từ lúc bắt đầu gặp Hoắc Khải Địch , , còn chưa có gặp, cũng bắt đầu hỏng bét rồi !

      Lông mi Phạm Hiểu khẽ khép lại,khuôn mặt nhắn lãnh nhược băng sương,nhớ lại quá khứ ,mi tâm mềm mại rối rắm ra đóa hoa tuyết, đối với Hoắc Khải Địch là ghét, phải chút xíu, mà là như cuồn cuộn nước sông chảy ngừng. . .

      Nếu như có Hoắc Khải Địch người này, cuộc sống của Phạm Hiểu hiểu bi thống như thế !

      "Hiểu Hiểu, xin lỗi, là lỗi của , đều là sai lầm. . . . . ." Hoắc Khải Địch đứng cách giường bệnh năm bước , vốn là nghĩ thành tâm ,lúc trước Hoắc thị bỏ ra trăm tỷ truy nã lên xin lỗi về chuyện này , nhưng còn chưa dứt lời, liền bị con ngươi của Phạm Hiểu hiểu bắn ra ánh sáng lạnh cắt đứt: "Hoắc Khải Địch ,tiểu BB trong bụng tôi ,cùng chút quan hệ nào !"

      "À? . . . . . . . . . . . . hiểu biết có quan hệ gì với , phải mới vừa tiểu BB, là thầm nghĩ. . . . . ." hai chữ xin lỗi còn chưa hết, lại bị tiếng thét cuồng loạn chói tai cường thế của Phạm Hiểu Hiểu cắt đứt lần nữa : "Hoắc Khải Địch ! cút! cút cho tôi ! Bắt đầu từ bây giờ, đừng xuất tại trước mặt của tôi , A Bưu các huynh đệ của tôi đến tiếp ứng tôi, A Bưu gạt tôi! Hoắc Khải Địch, nếu như là biết tới tiếp ứng tôi...tôi chính là chết ở Hồ Điệp Cốc cũng cần cùng gặp mặt!" Phạm Hiểu hiểu càng càng tức, ngực kịch liệt phập phồng, khuôn mặt nhắn trắng bệch mảnh.

      Hoắc Khải Địch nhìn Phạm Hiểu hiểu nổi đóa ở đầu giường, có rời , yên lặng ngồi xuống ghế sa lon bên giường bệnh , bình tĩnh nhìn sàn nhà trước mắt . Mặc kệ phát giận như thế nào , đều cùng so đo.

      Phạm Hiểu hiểu rống mệt mỏi, tựa vào đầu giường tức giận mơ mơ màng màng ngủ, đây là phản ứng mang thai , Mike phản ứng mang thai của Phạm Hiểu hiểu so với người phụ nữ bình thường mãnh liệt rất nhiều.

      Hoắc Khải Địch rón rén đến giường bệnh , cẩn thận lại cẩn thận đem để nằm ngang nằm giường được, đắp kín chăn nữa. dám ngồi mép giường, sợ làm tỉnh giấc . liền đứng ở bên giường nhìn nháy mắt cái nào : Hiểu Hiểu, Thượng Đế để cho em vừa thấy là liền hận thù như thế , nhất định là có nguyên nhân; nghe , kiếp trước em chính là cái người kia, kiếp này, em cùng trở thành oan gia; Hiểu Hiểu, khẳng định đời trước em đặc biệt đặc biệt , như vậy, đời này để cho tới em, Hiểu Hiểu, vô cùng em, so đo tiểu BB trong bụng của em là của ai, chỉ cần em nguyện ý ở lại bên cạnh , liền thỏa mãn.

      Hoắc Khải Địch chỉ có thể trong lúc Phạm Hiểu hiểu ngủ say sau đó mới dám những lời ở đáy lòng với , biết, chỉ cần tỉnh lại, nổi đóa với .

      —— —

      Thời điểm Phạm Hiểu hiểu tỉnh dậy , mở mắt nhìn thấy là hai đứa bé non nớt khuôn mặt tươi cười: "Hì hì, mẹ tỉnh! Mẹ, cha giỏi! Cha là người đàn ông dũng cảm nhất, cha có thể tìm được mẹ đâu, hì hì." Thiên Kỳ huơ tay múa chân hoan hô, nét mặt kia chính là đối với Hoắc Khải Địch bội phục sát đất.

      "Mẹ, cha chơi giỏi hơn mẹ, bà nội chơi cũng giỏi hơn mẹ, cha thần kỳ, để cho chúng còn nhìn thấy mẹ, chúng con lại nhìn thấy mẹ, hì hì, vậy là con đều có cả cha và mẹ rồi, Hoắc Thiên lân cùng Hoắc Thiên kỳ là đứa bé hạnh phúc nhất thiên hạ , hì hì." Thiên Lân chuyện so với đứa bé bốn năm tuổi còn có thứ tự. Tròng mắt nháy nháy , cái kia mày kiếm cùng Hoắc Khải Địch quả chính là giống nhau như đúc.

      Phạm Hiểu hiểu bĩu môi: "Này, hai người các con, mới có hai tuần lễ thấy mẹ mà thôi, Mà thích sùng bái người khác? Các con cần mẹ?"

      "Mẹ, chớ mất hứng nha, hì hì, chúng con chỉ là ưa thích cha nhiều chút như vậy mà thôi, mẹ người đừng ghen, chúng con là rất ưa thích cha , mẹ, người cực kỳ vĩ đại , chính là khiến Hoắc Khải Địch trở thành cha chúng con , hì hì." Thiên Lân những lời ấy lời nét mặt đều cùng Hoắc dẫn dắt giống nhau như đúc.

      là có cha như nào có con như vậy! Phạm Hiểu hiểu đột nhiên dùng chăn bông che kín toàn bộ thân thể của mình , nhìn thấy Thiên Lân tựa như nhìn thấy Hoắc Khải Địch dạng, diện mạo của con mình quả chính là phiên bản thu của Hoắc Khải Địch ! Điên rồi, muốn điên rồi! Gặp Hoắc Khải Địch cuộc đời của giống như càng ngày càng bi thống!

      "Mẹ, tại chúng con đều có tên a, con tên là Hoắc Thiên lân Tiểu Bảo gọi Hoắc Thiên kỳ, mẹ, mẹ đoán chút xem, trong nhà của chúng ta bảo bối là ai ?" Thiên Lân bò đến giường bệnh, ghé vào bên tai Phạm Hiểu hiểu cười hì hì lấy hỏi.

      "Là ai ? !" Phạm Hiểu hiểu tính cảnh giác từ trong chăn nhô đầu ra, chớp con ngươi bộ mặt nghi ngờ.

      "Cha , chúng con đều có tên, về sau thể bảo chúng con là bảo bối nữa , trong nhà của chúng ta bảo bối chính là —— mẹ người!" Hoắc Thiên lân chỉ tay vào mặt Phạm Hiểu hiểu, làm bộ bộ mặt đố kỵ thở phì phò lời .

      "Mẹ, cha có ý tứ là , trong lòng cha, mẹ mới là bảo bối , chúng con chỉ là đứa bé của cha , mẹ mới là quan trọng nhất, mẹ, mẹ là rất tà ác, còn chưa nhìn thấy cha mà liền đem lòng của cha đoạt nha, ghét!" Thiên Kỳ cũng làm bộ tức giận hướng mẹ linh động mắt trợn trắng.

      " Mẹ làm sao lại ác được như vậy. . . . . . Ách. . . . . . Ách. . . . . ." Phạm Hiểu hiểu trở mình cái từ giường ngồi dậy, đôi tay che miệng nghĩ nôn mửa, nhưng lại phun ra.

      "Mẹ, mẹ ít cũng có trò gì chơi! để ý tới mẹ ! Hừ!" Thiên Lân cùng Thiên Kỳ rất có ăn ý xoay người, đưa lưng xoay về phía mẹ, lẫn nhau giảo hoạt bóng quang điện, sau đó trượt xuống giường , dường như tức giận ra ngoài phòng bệnh.

      Phạm Hiểu hiểu tức đến cơ hồ té xỉu, hai cái tên Tiểu Gia Hỏa này mới sống cùng Hoắc Khải Địch hai tuần lễ mà thôi, cũng hoàn toàn giúp đỡ Hoắc Khải Địch chuyện, là người cha như thế nào có con nhưvậy ! Phạm Hiểu hiểu càng nghĩ càng tức giận, đánh hai ngáp, buồn ngủ lại tới. . . . . . .

      —— —

      "Thiếu phu nhân, tỉnh rồi hả ? Vừa lúc tôi đưa tổ yến tới, nhân lúc còn nóng ăn , ha ha, " A Hương vào phòng bệnh nhìn thấy Phạm Hiểu hiểu mở mắt, vội vàng để hộp cơm xuống đỡ Phạm Hiểu hiểu ngồi dậy.

      "A Hương, mới vừa rồi kêu người nào?" Phạm Hiểu hiểu nhướng mi lên, hiểu nổi A Hương mới vừa rồi chuyện với người nào.

      "Lão đại, , thiếu phu nhân, về sau tôi thể gọi người là lão đại rồi, người đều biết Tổng giám đốc đại nhân lợi hại, tôi căn bản muốn người và A Bưu ở Hồ Điệp Cốc , nhưng tôi sợ tổng giám đốc giết chết ta, cho nên. . . . . ." A Hương khuôn mặt rối rắm.

      " sợ tôi giết chết !" ở chỗ sâu trong con ngươi của Phạm Hiểu hiểu bắn ra ánh sáng sắc bén , A Hương bị sợ đến phịch tiếng quỳ xuống: "Thiếu phu nhân , tổng giám đốc suy đoán ra ở Hồ Điệp Cốc, chỉ là ta biết sao lại có thể nhanh chóng liên lạc được với người, ta nhất định là phải Hồ Điệp Cốc , cho nên tôi liền đem số điện thọai của A Bưu cho ta. . . . . ."

      Hôn mê hôn mê, tại đứa bé dưới tay của cũng giúp đỡ Hoắc Khải Địch, Phạm Hiểu hiểu giận đến choáng váng: "Ách. . . . . . Ách. . . . . ." phản ứng mang thai lại tới. . . . . .

      —— tuyến phân cách —

      Trong Phòng viện trưởng , Hoắc Khải Địch chống nạnh đôi tay ánh mắt nghiêm nghị dường như muốn đem Mike chém thành tám khối to!

      "Mike, người phụ nữ của tôi cho đến bây giờ còn chưa ăn được cái gì, cậu rốt cuộc định chữa trị như thế nào ! Nếu như buổi tối ấy vẫn thể ăn cái gì, cậu xem tôi có dám hay khai trừ cậu!"

      "Phản ứng mang thai của Phạm Hiểu hiểu đặc biệt mãnh liệt, tháng ăn vô bất kỳ vật gì cũng bình thường! Mà đứa bé trong nụng ta cũng phải là của cậu ,cậu gấp cái gì? Mò mẫm khẩn trương cái gì?" Mike ký văn kiện , có tò mò liếc Tổng giám đốc đại nhân cái, sợ vội vàng ném cho Hoắc Khải Địch lạnh lẽo .

      "Mike cậu thể bởi vì đứa bé phải của toicho nên cũng hết sức chữa trị chứ? Cậu chính là xứng chức thầy thuốc sao? Buổi tối, buổi tối tôi nhất định muốn thấy được ấy ăn tổ yến!"

      Mới vừa rồi A Hương đưa tổ yến vào, Hoắc Khải Địch vẫn núp ở bên cửa sổ hành lang nhìn lén, nhìn thấy được Phạm Hiểu hiểu nôn mửa mãnh liệt , lòng quấn đau, Hiểu Hiểu vốn là gầy yếu, mà lại ăn vô bất kỳ vật gì. . . . . . tại trong lòng Hoắc Khải Địch rất muốn giết Mike !

      "Hoắc tổng giám đốc, Phạm Hiểu hiểu này đáng tin cậy, mang thai đứa bé của người khác , loại phụ nữ như ta so với Mira lại càng đáng tin!" Mike hữu ý vô ý liếc lo lắng Hoắc Khải Địch cái, vẫn là lạnh lùng chuyện.

      "Mike cậu phải là chán sống? ! Cậu dám xú nữ nhân đó !" Hoắc Khải Địch tức đến xanh mét cả mặt mày, bất luận kẻ nào cũng thể ở trước mặt kia.

      "Tổng giám đốc, Mira trở về, như cơn lốc cường thế lên đất liền, ấy đối với cậu chính là tình thế bắt buộc, chính cậu nhìn làm!"
      angel ofdeath thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :