1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng hàng tỷ và người mẹ hắc đạo - Diêm Dúa Bướm Bướm (39) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19 : Đợi xuất

      Hoắc Khải Địch cảm giác sau lưng có người phụ nữa ôm ấp phía sau lưng đẩy tiến vào ' trong phòng tổng thống' , sau đó hai người gục ở sàn nhà, dùng nhiều lực xé rách quần áo của , nhưng dường như tức giận thở hổn hển giãy giụa, thừa dịp trong phòng tổng thống tối đen như mực, Hoắc Khải Địch lại say rượu cố sức vận động công lực bên trong thân thể ra, dễ dàng đem giãy giụa đè xuốngphía dưới. . . . . .

      Thời điểm Hoắc Khải Địch tỉnh dậy, cảm giác cả người mình tinh thần sảng khoái, thần thái sáng láng, sáng sớm hôm nay cảm giác cùng trước kia hơn hai mươi năm đều cùng dạng, giờ phút này mạch máu trong cơ thể tuần hoàn thuận sướng, từng tế bào trong thân thể cũng có nhiều bước phát triển sức sống mới, đột nhiên cảm giác mình chân chính sống lại. . . .

      Lại nhắm mắt lại, say mê hưng phấn tái sinh, loại cảm giác này quá tuyệt vời! Mở mắt ra
      Đồng thời trở mình cái từ giường ngồi dậy, đột nhiên bối rối, hiểu chuyện gì xảy ra: sàn nhà rất xốc xếch, ga giường chăn bông quần áo của nam lẫn nữ rải đầy đất.... Để cho kinh ngạc là: giường có khối vết máu lớn cỡ bàn tay, đây là --- lạc hồng của con !


      Sắc mặt Hoắc Khải Địch mới vừa rồi còn hưng phấn giờ phút này bắt đầu chuyên xanh lá, sau đó trở nên xanh mét mảnh, đáng chết Mike! muốn sống nữa!


      Chuyện như vậy dùng đầu gối nghĩ cũng biết là Mike an bài, Mike cái người liều mạng này là chạm đến ranh giới cuối cùng của ! Coi như cần phụ nữ, cũng cần Mike tới đây dạng thầm an bài!


      Giờ phút này Hoắc Khải Địch như đưa đám chính là: xin lỗi Phạm Hiểu Hiểu! Mặc dù chưa từng thấy qua , nhưng trong lòng vẫn là coi như người vợ. Hoắc Khải Địch khẳng định con của mình ở góc nào thế giới, có thể cảm ứng được.


      Tâm linh cảm ứng, đây là cảm giác kỳ diệu, chỉ có thể hiểu ý thể truyền. Người của toàn thế giới cũng tin Phạm Hiểu Hiểu sinh ra đứa bé, nhưng là Hoắc Khải Địch tin tưởng.


      “A!.......” Hoắc Khải Địch gào thét đem ga giường lạc hồng giường cho vào cái túi to hình chữ nhật ném ra ngoài cửa sổ....


      ---


      Bệnh viện quý tộc thành phố G.


      Trong phòng viện trưởng, Mike thay quần áo, chuẩn bị thăm dò phòng. Đột nhiên hồi gió lốc vào, ta khôgn cần quay đầu cũng biết ai tới.


      Hoắc Khải Địch chợt quyền mạnh mạnh mẽ mẽ đánh lên cằm Mike, Mike tại chỗ ngã xuống đất, khoé miệng máu tươi chảy ròng. Tốn sức từ sàn nhà bò dậy, chùi miệng cái góc máu tươi, nữa nghiêng cái mặt mũi tràn đầy tái nhợt tức giận ngực kịch liệt phập phồng Hoắc Khải Địch, Mike có chút giải thích được.


      “Tôi tối hôm qua là an bài cho cậu tên là Chân Ny, nhưng Chân NY ta đứng ở trước của ‘phòng tổng thống’ chờ cậu, nhưng biết tại sao, ta lại ngủ thiếp ở giữa thang máy, lúc tỉnh dậy trời sáng hẳn, như vậy nào cùng cậu nha, hắc hắc, làm sao cậu lại bức sắc mặt này? Chẳng lẽ tối hôm qua cùng nào đó? Cậu cũng phải là cái xử nam gì nha, hai năm trước cùng Mira có cuộc tình, tôi hiểu , hắc hắc!” Cằm Mike bị máu tươi nhiễm đỏ, nhưng mặt ta còn là treo nụ cười đánh chết.


      “Cậu dám người phụ nữ tiện nhân đó! Muốn chết a!” Hoắc Khải Địch vừa giơ đấm lên, lần này Mike lắc mình né tránh.


      “Đừng đánh đừng đánh, lần sau dám, người phụ nữ Mira kia phải đồ tốt lành gì, thời điểm gặp cậu nằm giường dậy nổi, tìm được xương tuỷ ta liền bay, còn cầm thẻ bạch kim của cậu, đến là ức, tôi nên người phụ nữ này, tôi tự đánh mình, tôi đáng đánh!” Mike quạt mình hai cái bạt tai.


      Mặt Hoắc Khải Địch trầm ngồi xuống ghế sa lon ra quên mất Mira rồi, nếu như phải là Mike người phụ nữ này, quên mất ta.


      Mira là bạn sơ luyến của , hai người nhau được hai năm, từ sau khi Hoắc Khải Địch bị bệnh, Mira liền cuỗm tiền .


      Hoắc Khải Địch từ thời điểm Mira biến mất, khôgn còn nhớ đến ta, mãi cho đến hôm nay.


      Mike đưa cho Hoắc Khải Địch ly nước đá, sau đó ta xử lý vết thương của mình. đấm vừa rồi của Hoắc Khải Địch liền đánh rơi hái cái răng cửa của ta.


      “Mike, tôi cảm giác xin lỗi Phạm Hiểu Hiểu.....” Hoắc Khải Địch tới chỗ này , tuấn khắp khuôn mặt là đưa đám, mi tâm rối rắm.


      “Tổng giám đốc, ra là cậu đối với Phạm Hiểu Hiểu có cảm giác, ra là .....” Mike nhìn vẻ mặt như đưa đám này của Hoắc Khải Địch, ta dường như hiểu, tối hôm qua Hoắc Khải Địch lại cùng phụ nữ phát sinh XXOO.


      “Mike, Phạm Hiểu Hiểu ấy rời Hoắc Công quán nhất định là có nỗi khổ tâm, mà mệnh của tôi, nhất định là đứa bé được Phạm Hiểu Hiểu sinh ra cứu, cảm giác của tôi sai, tôi có thể cảm thấy Phạm Hiểu Hiểu ở chung quanh tôi chỗ xa.” Hoắc Khải Địch gần đây có loại cảm giác càng ngày càng mãnh liệt.


      “Tổng giám đốc, như vậy là để ý Phạm Hiểu Hiểu, nhưng ta để ý cậu sao? Các người thậm chí cũng có gặp mặt nhau, loại tình này đáng tin sao?” mặt sưng đỏ của Mike tràn đầy nghi ngờ.


      “Tôi biết, nhưng tôi kiên trì đợi ấy xuất ....”
      Last edited by a moderator: 16/3/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương : 20 Đưa đứa bé đến nơi.



      Trong khách sạn, hai bảo bảo ngủ thiếp , đêm này A Hương có cảm giác buồn ngủ . Lão đại và A Bưu ra ngoài cả đêm, tại là rạng sáng còn chưa có thấy người trở

      lại.

      A Hương biết lão đại trở lại thành phố G để làm gì, tóm lại, cảm giác lần này trở về thành phố G rất nguy hiểm.

      Đột nhiên cửa sổ có bóng đen chợt lóe, A Bưu xuất tại đại sảnh, bộ mặt đầy máu……

      “Lão đại đâu? Lão đại có trở lại sao?” A Bưu còn kịp nữa lau vết máu mặt, nóng nảy hỏi.

      có! Chuyện gì xảy ra? A Bưu chuyện gì xảy ra? Lão đại thế nào chung với ngươi trở lại?” A Hương gấp gáp nước mắt cũng mau rớt xuống.

      “Chúng tôi bị người…… đuổi giết, toàn bộ sát thủ lợi hại nhất trong Hồ Điệp Cốc đều điều động rồi, tổng cộng là sáu người, công phu người các ta rất đáng sợ, lão đại phải là đối thủ của bọn họ.” A Bưu đến sáu sát thủ trong Hồ Điệp Cốc giọng cũng run run.

      Trong Hồ Điệp Cốc có bảy sát thủ lợi hại nhất, gọi là bảy con bươm bướm. Bươm bướm số là Phạm Hiểu Hiểu, mình đấu với sáu người liên hiệp lại, Phạm Hiểu Hiểu phải là đối thủ của các ta.

      “Vậy…… Lão đại kia là bị họ mang ?” A Hương tới chỗ này chân cũng hù dọa mềm nhũn.

      biết…… Tôi biết…… A Hương, chúng ta cầu nguyện thôi……” A Bưu để ý dọn dẹp vết thương người, quỳ xuống nền nhà mà lạy.

      Nếu như lão đại bị sát thủ Hồ Điệp Cốc mang về, khẳng định như vậy là lành ít dữ nhiều! Lão đại là muốn mình trở về Hồ Điệp Cốc, như vậy có lẽ còn cơ hội được sống!

      A Bưu cùng A Hương hai người quỳ xuống nền nhà mãi cho đến buổi sáng bảy giờ đồng hồ, trời sáng rồi……

      Đột nhiên nghe có thanh khóa cửa, A Bưu cảnh giác từ sàn nhà nhảy lên, thân ở phía sau cửa……

      Cửa mở ra, vào là - Phạm Hiểu Hiểu!

      “Lão đại, lão đại người trở lại, tốt!” A Bưu cùng A Hương chặt ôm Phạm Hiểu Hiểu, cực vui mà khóc. Mới vừa rồi hai người bọn họ quá lo lắng.

      Mắt Phạm Hiểu Hiểu ươn ướt, phải là người dễ dàng cảm động, nhưng giờ phút này lại rơi lệ.

      “A Bưu, A Hương, tại sát thủ ở Hồ Điệp Cốc phát ra tôi ở thành phố G, họ lập tức tìm được tôi đấy, chúng ta có thời gian thương cảm, tại lập tức an bài hai đứa cho tốt.” Phạm Hiểu Hiểu tỉnh táo chuyện, tách A Bưu cùng A Hương ra.

      “Lão đại, tôi muốn theo ngươi trở về Hồ Điệp Cốc!” A Bưu kiên quyết .

      “Lão đại, hai đứa kia tôi mang theo, tôi mang theo hai đứa cư, tôi để bất luận kẻ nào tìm ra được chúng tôi, lão đại người yên tâm.” A Hương sớm suy nghĩ xong rồi, hai cái đứa này phụ trách.

      Phạm Hiểu Hiểu rất cảm động…… Con người lúc còn sống, có thể có những bằng hữu này đáng giá!

      “A Hương, và hai đứa , tôi nghĩ xong, lập tức mang các người chỗ, nhớ, A Hương, mặc kệ xảy ra chuyện gì, nhất định thể tôi ở tại Hồ Điệp Cốc, đặc biệt là đối với hai đứa của tôi, ngàn vạn đừng tiết lộ ra tia tiếng gió!” Phạm Hiểu Hiểu đặc biệt dặn dò.

      “Lão đại, tôi nhớ kỹ rồi, tôi thề, mặc kệ là ai, tôi đều , nếu như mà tôi A Hương ra lão đại ở Hồ Điệp Cốc, liền bị Thiên Lôi đánh chết, bị vạn thiên đao chém chết, lão đại, tôi hiểu biết Hồ Điệp Cốc cái chỗ này là thể tùy tiện , tôi hiểu, lão đại người yên tâm. A Hương chỉ muốn nhìn hai bảo bảo bình an lớn lên, mặc kệ lão đại đem bảo bảo đặt ở bất kỳ địa phương nào, tôi đều cùng theo .”

      “A Hương, cám ơn . Thừa dịp hai đứa chưa có tỉnh lại, chúng ta lập tức lên đường!”

      -- --

      Tập đoàn Hoắc thị

      A Hương mang theo hai bảo bảo đứng ở đại sảnh nơi tiếp đãi khách quý của Hoắc thị.

      “Tiểu thư, xin chào, tôi muốn gặp Hoắc tổng giám đốc” Vẻ mặt A Hương bình tĩnh chuyện, tay dắt đứa bé.

      “Xin hỏi có hẹn trước hay đây?” Nhân viên trong đại sảnh nhón chân lên khom người nhìn hai đứa bé đáng ở ngay trước mặt.

      có hẹn trước, nhưng mà tôi phải nhất định muốn gặp Hoắc tổng!” Vẻ mặt A Hương kiên định, giọng điệu chuyện cứng rắn.

      có hẹn trước thể gặp được ngay được……”

      Đại bảo trợn to con mắt tròn vo lấm lét nhìn trái phải, đột nhiên, bé tránh thoát tay A Hương, sải bước chạy tới cửa đại sảnh.

      A Hương kinh ngạc quay đầu lại, theo Đại Bảo chạy bộ phương hướng nhìn sang, cửa đại sảnh -- Hoắc Khải Địch tuấn mặt mang kính mắt lớn, khí vũ hiên ngang sải bước vào đại sảnh……
      Last edited: 22/3/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21 : Đối xử đứa bé tử tế


      Mắt Hoắc Khải Địch nhìn thẳng sải bước hướng phương hướng thang máy tới, đột nhiên, ánh mắt nhìn thấy trong đại sảnh có đứa trẻ chạy tới hướng bên này , gỡ kính mắt xuống, dừng bước, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm bé trai thở hổn hển chạy về phía trước, sau đó, ngồi xổm người xuống. . . . . .

      " Chú Hoắc Khải Địch . . . . . . Rốt cuộc nhìn thấy người. . . . . . Người là thận tượng của cháu , (*^__^*) hì hì, " Đại Bảo chạy đến trước mặt Hoắc Khải Địch, thở hổn hển chuyện, còn cười hì hì .

      Con ngươi sắc bén của Hoắc Khải Địch trong nháy mắt trở nên nhu hòa dễ gần, đưa tay ôm bả vai của Đại Bảo, dò xét cẩn thận khuôn mặt bé trai trước mắt, cái trán đầy đặn hồng thuận, mày kiếm đen đặc ,con ngươi to tròn vo mà giảo hoạt , mũi cong tiểu ưng , đôi môi mỏng kiên quyết, ngũ quan khuôn mặt đó, dường như rất quen thuộc. . . . . .

      Giờ phút này Hoắc Khải Địch cảm giác mình hô hấp khẩn trương, đôi mắt nhìn chằm chằm ngũ quan của Đại Bảo ,nhìn mãnh liệt. . . . . .

      "Chú Hoắc Khải Địch ,cháu cùng Tiểu Bảo thường nhìn thấy chú ở trong TV , (*^__^*) hì hì, Tiểu Bảo nhà chúng cháu ở bên kia, đúng rồi, của cháu dẫn chúng cháu tới để tìm người, " Đại Bảo cười hì hì

      hướng A Hương cùng Tiểu Bảo ngoắc tay.

      Tiểu Bảo mới vừa rồi cùng chị ở trong đại sảnh chuyện, nghiêng đầu nhìn thấy Đại Bảo cùng Hoắc Khải Địch, bé lập tức dạt ra tay A Hương, liền chạy nhanh đến……

      Hoắc Khải Địch cảm giác từng tế bào toàn thân mình đều toát ra ở đây, chính cũng vì nguyên nhân gì, nhìn thấy hai cái đứa bé này, tâm tình của đặc biệt đặc biệt kích động. Đây là hưng phấn nhất kích động nhất trong đời .

      Tiểu Bảo chạy bộ tới đây, thở hồng hộc, đưa cánh tay mềm mại ra ôm cổ Hoắc Khải Địch: “Chú Hoắc Khải Địch…… A Hương dẫn chúng cháu tới để tìm người, người là thần tượng của chúng cháu a, (*ˆ__ˆ*) hì hì. Nhé!” Tiểu Bảo cười hì hì hôn gương mặt đẹp trai của Hoắc Khải Địch hớp, sau đó chỉ vào Đại Bảo : “Chú, người xem Đại Bảo của chúng cháu có phải hay đặc biệt giống với chú? (*ˆ__ˆ*) hì hì.”

      Hoắc Khải Địch ôm ấp lấy Tiểu Bảo ngồi vào đầu gối , vẫn là ngồi xuống, tâm tình kích động đến biết cái gì cho phải, lâu, ánh mắt kích động mới lấy ra khỏi từ người hai đứa bé, nhìn về phía chậm tới.

      biết này, sau đó, ánh mắt Hoắc Khải Địch lại trở về người hai đứa bé: “Các cháu bao nhiêu tuổi? Con cái nhà ai?”

      “Chúng cháu được tuổi ba tháng, (*ˆ__ˆ*) hì hì, chúng cháu là đứa bé của lão đại, (*ˆ__ˆ*) hì hì.” Tiểu Bảo hồng hào chuyện luôn là cười hì hì, điều này làm cho tâm tình Hoắc Khải Địch càng thêm ánh nắng mặt trời rực rỡ. “Hoắc tổng giám đốc, xin chào, tôi là A Hương, là bảo mẫu của hai đứa bé, chúng ta có thể hay đến phòng làm việc của chuyện?” A Hương lễ phép đứng ở bên, thái độ cung kính.

      -- --

      Hoắc Khải Địch ôm Tiểu Bảo, dắt Đại Bảo vào giữa thang máy. Hai tay mềm mại của Tiểu Bảo vẫn ôm chặt cổ , rất ấm áp. Trong lòng yên lặng tính toán số tuổi của hai đứa bé, năm ba tháng, cái này cùng đứa trong bụng Phạm Hiểu Hiểu khác nhiều lắm……

      Phòng làm việc rộng rãi xa hoa, Tiểu Bảo cùng Đại Bảo chơi đùa thảm trải sàn……

      “Hoắc tổng giám đốc, trong điện thoại của ngài có tin nhắn của lão đại chúng tôi gửi đến, xin tra duyệt.” A Hương rất cung kính đứng ở trước bàn làm việc chuyện.

      Hoắc Khải Địch mở tin nhắn trong điện thoại di động ra, là có tin nhắn dài gửi từ phút trước, nội dung như sau: Hoắc Khải Địch, tôi là Phạm Hiểu Hiểu, là đối tượng mà muốn chui xuống đất tìm kiếm báo thù. Đầu tiên tôi muốn chính là: mạng của là tôi mang xương tủy của Đại Bảo mới vừa sanh ra cứu trị. Tôi chính là người phụ nữ mặt rỗ tàn nhang mà muốn tìm, chúng ta giao thủ ở trong phòng viện trưởng Mike. Mặc kệ đối với tôi có bao nhiêu thù hận, nhưng hai đứa bé này là của , hi vọng có thể trở thành người cha có trách nhiệm. Hai đứa bé đặc biệt thông minh, cũng đặc biệt nhạy cảm, cho nên tôi để A Hương phụ trách chăm sóc cuộc sống của bọn họ. Hoắc Khải Địch, về sau có lấy vợ hay biết, nhưng tôi chỉ có cầu duy nhất, là và vợ tương lai của được ngược đãi hai bảo bảo, tôi là vạn bất đắc dĩ mới đem hai đứa bé giao cho , xin hãy vì Đại Bảo cứu mạng mà phân nhượng, đối xử tử tế bọn họ ! đối với tôi thù hận, mẹ thù hằn với tôi, xin cần tính lên các con, làm ơn!

      Tay Hoắc Khải Địch cầm điện thoại di động, run rẩy nhè , nhìn xong tin nhắn sau đó lập tức theo số điện thoại trong tin nhắn gọi , nhưng máy tắt!

      “Hiểu Hiểu, tôi đối với em có thù hận, tôi rất muốn gặp em, tôi hiểu biết mạng của tôi là em cứu, tôi cái gì cũng biết, tôi mực chờ đợi em xuất , tôi có thể cảm thấy em ở gần bên cạnh tôi, tôi có thể cảm thấy tôi có đứa bé, để cho tôi vui mừng chính là tôi còn có hai bảo bảo, Hiểu Hiểu, em trở lại ! Em về là tốt rồi, tôi van em, em đừng có được a!” Hoắc Khải Địch hướng về phía điện thoại di động lớn tiếng đều là những lời muốn trong nội tâm của mình……

      A Hương hôm nay giờ phút này mới biết -- Tên của lão đại gọi là Hiểu Hiểu! ra là Đại Bảo cùng Tiểu Bảo là con của Hoắc Khải Địch!

      “Hoắc tổng giám đốc, xin ngài tỉnh táo, lão đại của chúng tôi thể nào trở lại, nếu như ngài có chút cảm kích lão đại của chúng tôi, xin hãy đối xử tử tế đứa bé !” A Hương bình tĩnh chuyện.
      Last edited: 22/3/15
      angel ofdeath thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 22 : Lãnh Tiểu Điệp có cái gì đúng

      Bệnh viện quý tộc thành phố G

      Mike kinh hãi, mở to hai mắt nhìn chằm chằm hai bảo bảo mềm mại ngay trước mặt giống Hoắc Khải Địch , ta lâu phản ứng kịp. Hai đứa bé này căn bản cần làm DNA, chỉ cần là người có mắt ,nhìn cái cũng biết cùng Hoắc Khải Địch có quan hệ.

      Đại Bảo thân tiểu thân sĩ, dùng đôi tay cắm vào trong túi quần, nghịch ngợm mang theo mười phần hài lòng, hướng vẻ mặt đờ đẫn của Mike mãnh liệt phóng điện, nhìn cái cũng biết là tiểu tử phúc hắc ; Tiểu Bảo thân màu hồng công chúa bồng bồng , đầu đội vương miệng màu trắng , con ngươi linh động xoay vòng lưu chuyển động lên: " Chú Mike , chú sợ đến ngây người đấy. . . . . .

      (*^__^*) hì hì, chú Mike , bộ dáng kinh ngạc đến ngây người của chú đáng nha. . . . . . Hì hì. . . . . ." , Tiểu Bảo vừa chuyện vừa vỗ đánh hai tay mềm mại của bé, bé chính là cá mười phần mềm mại tiểu công chúa, toàn thân hồng hào , siêu cấp đáng .

      Mike giờ phút này bắt đầu tin tưởng tâm linh cảm ứng của Hoắc Khải Địch !

      A Hương mang theo hai đứa bé chơi . Đôi tay Hoắc Khải Địch cắm vào trong túi quần tây , khóe miệng khêu gợi vẽ ra tia hả hê cười yếu ớt, đặt mông buông lỏng ngồi ghế sofa, hai chân thon dài tự nhiên gác lên bàn, thân thể cao lớn buông lỏng áp vào sô pha, ngẩng cao đầu lên , chỗ sâu trong đôi con ngươi bắn ra sắc bén ánh sáng lạnh: "Mike, chớ ngu ngơ ngác đứng đấy, như thế nào, cậu bây giờ tin tưởng là người phụ nữ của tôi con trai của tôi cứu tôi ! chút , cái đó Lãnh Tiểu Điệp chuyện gì xảy ra!"

      Mike lúc này mới cảm giác có cái gì đúng, lau thanh mồ hôi lạnh trán: "Đại tổng giám đốc, lãnh Tiểu Điệp cùng cậu khẳng định là có cùng loại xương tủy , nhưng là phải xương tủy của Lãnh Tiểu Điệp cứu cậu, tôi phải dám khẳng định. Là phu nhân Lãnh Tiểu Điệp cứu cậu, tôi nhưng như vậy.

      Tôi chỉ có thể , Lãnh Tiểu Điệp cùng cậu có cùng loại xương tủy, cũng nhất định là Lãnh Tiểu Điệp ,muốn tìm xương tủy để cứu cậu. Ở thế giới này phải tìm được người có cùng loại xương tủy với cậu còn khó hơn so với mò kim đáy biển ! Ở kho xương tủy bên kia căn bản có tiết lộ ra tên họ ,bộ dáng người quyên tặng xương tủy ra , người quyên tặng cầu chính là để lộ thân phận ra ngoài , Tiểu Phúc cũng có ăn gian, tình huống thực tế chính là Lãnh Tiểu Điệp và cậu có cùng loại xương tủy!"

      "Nếu người quyên tặng mình muốn tiết lộ thân phận ra ngoài , Mà tại sao Lãnh Tiểu Điệp lại thừa nhận là người quyên tặng lại còn vào ở trong Hoắc Công quán đây?

      Mike, chẳng lẽ nơi này có vấn đề gì sao?" Hoắc Khải Địch sớm cảm thấy lãnh Tiểu Điệp người này có cái gì đúng, cho nên, kể từ khi Lãnh Tiểu Điệp vào ở trong Hoắc Công quán , Hoắc Khải địch vẫn có trở về qua.

      Mike giờ phút này mới bừng tỉnh hiểu ra, ra là, lãnh Tiểu Điệp lại có vấn đề!

      —— ——

      Hoắc Công quán

      Thời điểm Hoắc phu nhân nhìn thấy hai bảo bảo , quả chính mình thể tin được ánh mắt của mình, hai đứa bé này cùng Hoắc Khải Địch quả chính là khuôn mẫu điêu khắc ra ngoài, nhất là Đại Bảo, ngũ quan đó thân thể kia cùng Hoắc Khải Địch khi còn bé giống nhau như đúc.

      "Ha ha ha. . . . . . , Phạm Hiểu hiểu tại nếu muốn giết mẹ , mẹ cũng cam tâm tình nguyện, ha ha ha. . . . . . , Hoắc thị có hậu bối ! Khải Địch a, ngày mai. . . . . . , chúng ta phải chọn ngày tốt, đặt bữa tiệc ở trong quán rượu sang trọng nhất ở thành phố G , chúng ta muốn hướng toàn thế giới tuyên bố, Hoắc thị có con cháu rồi ! Ha ha ha, mẹ hôm nay vui mừng, Phạm Hiểu hiểu này đúng là rất được, lập tức sinh hai, phá vỡ lịch sử mấy đời con ở Hoắc thị, ha ha ha. . . . . ." Hoắc phu nhân cười đến nước mắt tràn ra tới, Hoắc thị, rất cần đứa bé.

      "Mẹ, lãnh Tiểu Điệp đâu?" Hoắc dẫn dắt sau khi vào nhìn thấy người phụ nữ lạnh lẽo đó.

      "A, con bé rất buồn bực, xin nghỉ phép , cũng biết nơi nào, cũng có điện thoại qua, đến lãnh Tiểu Điệp này a, mẹ phát con bé luôn là thích vào phòng ngủ , giống như tìm thứ gì." Hoắc phu nhân gần đây phát lãnh Tiểu Điệp có cái gì đúng.

      "Mẹ, người dẫn sói vào nhà, Hoắc Công quán an toàn. . . . . ."

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 23. Hoắc Thiên lân



      Tập đoàn Hoắc thị

      Hoắc Khải Địch đem mẹ và hai đứa bé mang tới công ty ở, nguyên nhân là nơi này so với Hoắc Công quán an toàn hơn, lầu dưới chính là phòng làm việc..tầng chín chín là có hơn ba trăm mét vuông 'phòng cho tổng thống', bên ngoài có có vườn hoa to, ở nơi này, chính là trung người muốn phi vào cũng vào được.

      lên tầng chín chín cần phải thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc , mà cá thang máy bắt đầu từ hôm nay là các Phó tổng khác cũng thể dùng, chỉ có gia đình Hoắc thị mới vào được. Sau khi lên tầng chín chín phải dùng mười đầu dấu vân tay mới có thể mở, cái này chỉ có thể là dấu vân tay của Hoắc Khải Địch và Hoắc phu nhân, còn vân tay của những người khác là mở được khóa cửa tầng chín mươi chín này . Cho nên, nơi này là tuyệt đối an toàn.

      Tập đoàn Hoắc thị là ràng tăng cường thêm nhiều người gác cổng ,khách hàng vào tập đoàn , đều cần nghiêm khắc kiểm tra.

      Trong buổi chiều Hoắc Khải Địch liền giải quyết tất cả mọi việc , có thể thấy được là cỡ nào coi trọng an toàn của hai bảo bảo .Đứa bé của Hoắc thị , đều là Vô Giới Chi Bảo, so với Phỉ Thúy dạ minh châu còn trân quý gấp vạn lần!

      Mẹ con Hoắc thị đối với hai đứa bé đều là thích và coi trọng, khiến A Hương treo tảng đá ở trong lòng cũng được kéo xuống . Lão đại trước khi còn đặc biệt giao phó: nếu như Hoắc Khải Địch đối với con tốt, để cho A Hương mang theo hai đứa bé rời !

      Bây giờ nhìn lại, lão đại lo lắng là dư thừa.

      "Mẹ, con quyết định tại giới thiệu hai đứa ra bên ngoài ." Hoắc Khải Địch nghiêm túc ngồi xuống xùng mẹ chuyện.

      "Tại sao vậy? Con có con, đây là chuyện rất vui mừng nha, mà mẹ chuẩn bị buổi tiệc rồi, con là bởi vì mẹ của bọn có trở lại sao? Này sao á..., có con nít là tốt rồi, Phạm Hiểu hiểu trở lại trở lại cũng sao, cái này ảnh hưởng đến yến tịch." Hoắc phu nhân cả buổi chiều đều là mặt mày hớn hở .

      "Mẹ, lần này mẹ nhất định phải nghe con, chuyện đứa con kiên quyết thể để lộ ra bên ngoài !" Hoắc Khải Địch lần này rất kiên trì.

      "Tại sao vậy?" Hoắc phu nhân hiểu rồi, bộ mặt nghi ngờ.

      "Con có đạo lý của con , mẹ, người chỉ cần chăm sóc tốt cho hai đứa bé là được, nếu như cần mở tiệc giới thiệu hai đứa bé , phải thông báo trước với con ...con phái hộ vệ theo, con xin mẹ tận lực mang bọn chơi ở nhà , tầng chót ở chỗ này so với Hoắc Công quán rộng rãi hơn , vườn treo hồ bơi đều có, hơn nữa nơi này đặc biệt an toàn."

      "Cũng tốt,đứa bé của Hoắc thị ngàn vạn đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hai bảo bảo nhà chúng ta rất đáng giá, mẹ lần này nghe lời con." Hoắc phu nhân nhớ tới chuyện tình lãnh Tiểu Điệp , tâm liền rụt rè, cái đó lãnh Tiểu Điệp thường nửa đêm ở trong phòng ngủ của Hoắc Khải Địch , lại, như U Linh.

      —— ——

      A Hương vừa tắm cho hai đứa bé bướng bỉnh xong , hai đứa bé hi hi ha ha chạy ra phòng tắm, chui vào thư phòng của Hoắc Khải Địch.

      "Cha, tối nay con muốn cùng cha ngủ a, (*^__^*) hì hì." Tiểu bảo bảo Hồng hào đặc biệt đáng như tinh linh, con ngươi linh động chuyển cái cũng khiến người ta cảm nhận được bé là tiểu quỷ .

      "Cha, con cũng vậy muốn cùng cha ngủ, hắc hắc, " con nguơi giảo hoạt của Đại Bảo chớp động tính kế.

      "Đến đây , chúng ta ngủ, ha ha. . . . . ." Hoắc Khải Địch lập tức tắt máy, dắt hai đứa bé ra ngoài thư phòng.

      giường lớn, Hoắc Khải Địch cùng hai đứa bé ở trong chăn chơi chơi trốn tìm, mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, hai đứa bé cười nghiêng ngửa. . . . . .

      "Cha, cha so với mẹ còn biết chơi , mẹ cũng làm cho chúng con chui chăn bông, cha chúng con cha a——(*^__^*) hì hì, chúng ta bắt đầu ngủ sao."

      Hai đứa bé đem Hoắc Khải Địch chơi đùa đầu đầy mồ hôi xong, hai người bọn họ bắt đầu tắt đèn ngủ. Hai cái tên Tiểu Gia Hỏa này, quả quá"Hư" rồi, mỗi lần cũng làm cho Hoắc Khải Địch chui vào trong chăn như "Con chuột" .

      Hoắc Khải Địch từ phòng tắm tắm ra ngoài, bọn ngủ rồi. Nhìn hai tiểu thiên sứ đáng nghịch ngợm này , hốc mắt Hoắc Khải Địch ướt át, hạnh phúc, giống như cách càng ngày càng gần.

      Hiểu Hiểu, em ở đâu? Em trở lại , nhìn đến con tôi liền nhớ em rất mãnh liệt . Chính tôi gửi tin nhắn vào số máy kia của em , hôm nay tôi mực gọi cái số kia cho em, lúc gọi tôi liền cầu nguyện ông trời có thể làm cho em mở máy, tôi khát vọng nghe thanh của em . Tôi đặt tên cho Đại Bảo là —— Hoắc Thiên lân, Tiểu Bảo gọi là —— Hoắc Thiên kỳ.

      Hai đứa bé này mới tuổi rưỡi mà thông minh tương đương với đứa bé bốn tuổi , thể chất siêu tốt. Hiểu Hiểu, tôi hiểu biết em gặp khó khăn, em mở máy , chúng ta cùng nhau đối mặt khó khăn. Mặc kệ em mở máy mở máy, mỗi ngày tôi đều gửi tin nhắn cho em cho em biết tình huống lớn lên của các con, tôi kết hôn, tôi chờ em xuất , em chính là vợ của tôi, Hiểu Hiểu, em xuất , tôi van em. . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :