1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng hàng tỷ và người mẹ hắc đạo - Diêm Dúa Bướm Bướm (39) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 14: Mùi vị quen thuộc

      Cửa Hắc Ưng

      Hoắc Khải Địch nhanh như tia chớp thời điểm chạy tới mới biết, cửa Hắc Ưng là tòa nhà vô cùng cũ kĩ .

      "Đại tổng giám đốc, người phụ nữ mặt rỗ tàn nhang chính là lão đại của cửa Hắc Ưng , ta . .

      ta mang theo mười em chạy trốn...” Bộ mặt Tiểu Phúc xấu hổ thanh run rẩy chuyện.


      mặt Hoắc Khải Địch u ám, lúc nào cũng có thể tạo lên bão táp.....


      “Đại tổng tài cía người phụ nũe mặt rỗ tnaf nhang này phải là được nghiêm khắc huấn luyện sát thủ, trong cửa Hắc Ưng tìm ra dấu vết về ta và bất luận tài liệu gì, cho dù là quần áo của ta hình như có gì cả, mà cửa Hắc Ưng tồn tại ở trong thành phố G hẳn phải là ngày ngày hai, đại tổng tài bỏ ra 100 tỷ tra tìm người phụ nữ mặt rỗ tàn nhang, cũng tia tin tức truyền tới, như vậy chứng minh, người ở trong Hắc Ưng đều vô cùng chân thành đoàn kết, mực đích tất cả mọi người trong bọn họ đều phải là vì tiền, như vậy chỉ có khả năng—Tất cả mọi người trong cửa Hắc Ưng đều là sát thủ có nhiệm vụ đặc thù!” Tiểu Phúc đánh bạo qua ý kiến của mình. Thừa dịp đại tổng tài có nổi đoá trước, ta phải hết những gì nên ra ngoài.


      Sắc mặt Hoắc Khải Địch vẫn trầm như cữ, ánh mắt sắc bén nhìn chung quanh trong đại sảnh trống rỗng của Hắc Ưng, nơi này được thu thập sạch nhiễm hạt bụi nào, bất luận kẻ nào cũng tra ra tia dấu vết, như vậy ngươi phụ nữ mặt rỗ tàn nhang này, đúng là phải là sát thủ bình thường!


      “Đại tông tài, chúng tôi phát được phía sau có phòng trẻ em, còn có hai giường ngủ, đó là giường nôi giành cho trẻ , như vậy có thể đoán được, trong cửa Hắc Ưng có hai con nít. Nhưng là, nếu là tập đoàn sát thủ, tại sao lại có con nít xuất đây? Hơn nữa phòng trẻ được lắp đặt thiết thiết bị đặc biệt hào hoa, như vậy chứng minh, hai đứa bé này có quan hệ với người phụ nữ mặt rỗ tàn nhang này phải là quan hệ bình thường, bên trong tập đoàn sát thủ xuất trẻ , chuyện này rất khó làm cho người ta hiểu.” Đây là khiến Tiểu Phúc cực kỳ nghi ngờ.


      Hoắc Khải Địch sải bước tới phòng trẻ, đẩy cửa ra vừa nhìn, ngây ngẩn cả người: Nơi này tràn đầy thiết bị thú vị xa hoa, khẳng định tốn kém rất là nhiều! Đây là phòng trẻ mà Hoắc Khải Địch nhìn thấy xa hoa nhất, có thể , ở thành phố G, cái nơi này được lắp đặt thiết bị sáng ý nhất – là NO1!


      Như vậy : hai đứa này cùng với người phụ nữ mặt rỗ tàn nhang kia có quan hệ bình thường!


      Hoắc dẫn dắt ở trong phòng trẻ quay trở ra, dường như ngửi thấy được cỗ mùi sữa thơm rất mát mẽ, lỗ mũi dùng sưc hấp khí, đúng! Cái mùi sữa thơm ở trong phòng trẻ này đặc biệt, hít vào khiến ngta cảm thấy tinh thần sảng khoái, các mạch máu toàn thân thông suốt. Hoắc Khải Địch nhấm mắt lại, hưởng thụ cái mùi sữa thơm mát mẻ trong phòng trẻ này.


      Tự mình say mê trong chốt lát, mở mắt ra, lưu luyến rời phòng trẻ. Giờ phút này Hoắc Khải Địch cảm thấy mình cũng hiểu tại sao, tai sao đối với cái hơi thở trong phòng trẻ này như thế mê muội, dường như, dường như mùi sữa thơm nơi này cùng có quan hệ nào đó.



      Bệnh viện quý tộc thành phố G


      Mike chuẩn bị ra ngoài kiểm tra phòng, đột nhiên khoá của bị xoáy mở, gương mặt Hoắc Khải Địch lạnh lùng vào phòng làm việc, sau đó “Đụng” tiếng đóng sầm cửa.


      Tính khí của tổng tìa đại nhân gần đây chính là vô cùng nóng nãy kết quả là có nỗi bạn . Đàn ông hơn hai mươi tuổi, nên bắt đầu có sinh hoạt tình dục bình thường, như vậy tính khí mới có thể bình thường.


      Từ cổ bỏ ống nghe bệnh xuống. Mike rót chén nước, đưa cho Hoắc Khải Địch.


      “Đại tổng tài, ngài gần đây có phải hay thường có cảm giác khí huyết thông tính khí nóng nảy?” Mike mang mặt nụ cười thần bí.


      Hoắc Khải Địch tức giận trừng mắt ta, rầm rầm uống hơi hết nước trong ly, sau đó đem chuyện hom nay đến cửa Hắc Ưng nhìn thấy tất cả cho Mike nghe.


      “Hai đứa bé kia có lẽ phải xấu xí, mà vô cùng xấu, người phụ nũe xấu như vậy làm sao có đàn ông nào dám lên? Trong tập đoàn sát thủ có con nít quả có cái gì đúng, nhưng cũng có khi hai đứa bé đó bị bắt cóc đến? Cũng đúng a, đứa bé bị bắt cóc tới thể nào được lắp đặt thiết bị phòng trẻ tốt như vậy, cái này kỳ quái.” Mike cũng phân tích ra nguyên nhân.


      “Mike, tôi hôm nay cám giác rất kỳ quái, tôi cảm giác – hai đứa be kia hình như cũng có quan hệ với tôi!” Hôm nay Hoắc Khải Địch ở trong phòng làm việc lo âu lâu, mới đến tìm Mike chuyện này.
      Last edited: 20/2/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 15: Tôi muốn thấy ta

      Mike mở to hai mắt giống xem người Ngoài hành tinh, ánh mắt kinh ngạc quang sát Hoắc Khải Địch, lâu, ta mới chuyện: “Đại tổng tài, cậu là nghĩ muốn có con đến điên rồi chứ? Tôi xem xét tính khí của cậu gần đây có cái gì đúng, nên phải tìm người phụ nữa bình thường sinh hoạt tình dục, coi như kết hôn, cậu cũng thể làm chuyện kia chứ? Cường tráng uy mãnh Hoắc đại tổng tài, lâu dài cần phụ nữ này trong lòng cậu có phải hay BT?”

      Mike Hoắc Khải Địch xong liền dám cái gì nữa.

      “Cậu TM mới BT! Cậu cho rằng người đàn ông nào đều giống như cậu? Gặp mỹ nữ liền lên giường, nếu như có tình tôi tình nguyện cả đời kết hôn!”

      Hoắc Khải Địch cùng Mike hoàn toàn cùng loại hình, mà là hai loại người đàn ông, nhưng, hai người bọn họ cũng là bằng hữu tốt nhất.

      “Tình ? Cậu phải tìm phụ nữ, cậu phải thương làm sao cậu biết người phụ nữ nào thích hợp với cậu, người phụ nữ nào có thể cùng cậu lui tới? Chẵng lẽ cậu tôn trọng vừa thấy ? Cậu phải tự tin! Ánh mắt cảu Hoắc đại tổng tài cậu kia cao đến đỉnh đầu, cậu chỉ có thể nhìn thấy trời xanh mây trắng chẳng lẽ cậu còn nhìn thấy phụ nữ? Mỗi ngày cùng cậu ở cái tầng lầu làm việc, nữ thư kí có mười mấy người, cậu có thể chút tổng giám độc chuyên dụng, bí thư trưởng làm cái mô dạng gì? ra chứ? Mỗi ngày với tổng tài cậu làm việc, đến ngay cả cả diện mạo của thư kí như thế nào cậu cũng biết, cậu cậu chính là đàn ông sao? Cái người này sinh hoạt hơn hai mươi năm….cậu trử biết diện mạo của tôi và diện mạo của mẹ cậu, biết mỗi ngày đến công ty kiếm tiền và mấy khách hàng lớn cậu còn biết cái gì à? Tôi đều biết mỗi ngày cậu đều bận việc gì, nhưng người phụ nữ ở bên cạnh cũng có, chuyện như vậy nếu là ra, người ta cậu là đồng tính luyến ái! Tôi rất hiểu cậu thiệt thòi, bằng , tôi mới cùng cậu làm bạn, cũng đúng, tôi cũng vậy hiểu biết hết về cậu, người cậu có công phu lợi hại như vậy từ đâu tới? Tôi cũng biết. Những thứ này đều quan trọng, quan trọng là: Hoắc gia cần người thừa kế, cần con cháu, cho nên, cậu phải tìm phụ nữ mới có thể có con nít! Cậu và tôi giống nhau, cậu trước hết là phải có con nít, Hoắc thị cần đứa bé, nếu như cậu có con, cậu tin hay , mẹ cậu sống quá hai năm!” Mike tới chỗ này .

      -----

      “Lời này của cậu có ý tứ gì?” Hoắc Khải Địch ngồi thẳng người lên, khuôn mặt tuấ nghiêm túc.

      “Phu nhân muốn tôn tử mau đến điên rồi, cậu cần tôi phải nhắc nhở đứa bé đối với Hoắc thị trọng yếu bao nhiêu chứ? Phu nhân ràng nhìn thấy Phạm Hiểu Hiểu bụng lớn lập tức liền có thể bồng cháu, nhưng người phụ nữ chết tiệt Phạm Hiểu Hiểu kia lại biến mất! Tôn tử nhanh đến tay cứ như vậy có, cậu tâm tình phu nhân như thế nào? Đại tổng tài, nếu như cậu đem hi vọng kí thác người phụ nữ ác độc Phạm Hiểu Hiểu này, cậu cả đời cũng thấy được đứa bé!

      Người phụ nữ kia là tôi thấy được là người phụ nữ ác độc nhất, máu lạnh nhất. Tôi dùng đầu gối nghĩ cũng biết ta chắc chắn sinh hạ đứa bé!”

      ta biết tôi cũng cần cốt tủy cứu mạng sao?” Hoắc Khải Địch lần đầu tiên hỏi cái vấn đề này, ra , cái vấn đề này ở trong lòng là thời gian nữa năm rồi.

      “Chúng tôi cho ta biết. Nhưng mấy này cuối cùng phu nhân cho ta biết, bằng ta ở thời khắc mấu chốt chạy trốn.” Mike .

      Hoắc Khải Địch trầm mặc trầm mặc lâu…..

      “Mike, cảm giác thứ sáu cho tôi biết, đứa bé của tôi chỗ hẻo lánh thế giới, khắng định Phạm Hiểu Hiểu sinh ra đứa bé, tôi khẳng định! Bởi vì, tôi có thể cảm ứng được đứa bé tồn tại!” Giờ phút này Hoắc Khải Địch có loại cảm giác càng ngày càng mãnh liệt.

      phải là người phụ nữ ác độc Phạm Hiểu Hiểu ?” Mike quan sát Hoắc Khải Địch ánh mắt nặng nề.

      “Mike, tôi chỉ có thể người phụ nữ có thể mang thai đứa bé của tôi, là phải có duyên với tôi chứ? Đứa bé của Hoắc thị, phải dễ dàng nghi ngờ như vậy. Mike, tôi vô cùng muốn gặp Phạm Hiểu Hiểu, rất muốn….Rất muốn…..” Hoắc dẫn dắt giọng càng ngày càng thấp, giống như lầm bầm lầu bầu.
      Last edited: 21/2/15

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 16 : Người đàn ông si tình



      "Cái người phụ nữ ác độc đó cậu muốn nhìn thấy ta để làm gì? Hỏi tung tích đứa bé ? Hay là cậu muốn theo đuổi ta ? Cậu bây giờ tìm người phụ nữ khác và cũng tìm phụ nữ để quan hệ tình dục, mà chính là vì đợi ta? Nếu như cậu muốn hỏi tung tích của đứa bé tôi hiểu, nhưng, cậu vì ta mà tìm phụ nữ cậu chính là bệnh thần kinh! Chưa từng thấy qua người đàn ông nào si tình như cậu! ta đối với cậu có điểm nào đáng giá vậy? Nếu như tìm được ta người thứ nhất buông tha ta chính là tôi! Mẹ cậu cũng bỏ qua cho ta! Thời điểm cậu cầu xương tủy cứu mạng, thế nhưng ta lại chạy trốn mặc kệ cậu sống chết như thế nào, cậu xem loại phụ nữ như thế này cần để làm gì? Hôn mê hôn mê, cậu làm tôi tức chết mất, chúng ta đừng cái đề tài này nữa, tôi kiểm tra phòng." Mike giận đến hô hấp trôi chảy, ta lập tức rời , nếu , ta đánh Hoắc Khải Địch hai quyền đầu!

      Thân thể Hoắc Khải Địch hồi phục cần phải tìm phụ nữ XXOO, phải vượt qua sinh hoạt tình dục bình thường mới vượt qua giai đoạn dị thường, bệnh của Hoắc Khải Địch phải là bình thường mà là bệnh bạch cầu. Nếu như tìm phụ nữ tính khí của cậu ta càng ngày càng nóng nảy. Thời điểm khống chế được mạch máu bạo liệt, cho nên chuyện XXOO này, đối với Hoắc Khải Địch mà vô cùng quan trọng! XXOO lấy đâu ra đứa bé? Trong kho Bệnh viện tinh trùng có tinh trùng của Hoắc Khải Địch rồi. Hoắc thị cần đứa bé!

      Năm thứ nhất này rất quan trọng, nếu như năm cậu ta tìm phụ nữ, như vậy, rất khó bảo đảm cậu ta phát bệnh lần nữa, nếu như phát bệnh lần nữa, Mike chính là Thần Tiên cũng khó cứu sống cậu ta.

      Nhớ tới tình cảnh lần trước cấp cứu Hoắc Khải Địch, Mike bây giờ vẫn còn sợ hãi ở trong lòng. Nếu như Mike căm hận Phạm Hiểu Hiểu, vậy có thể! Nếu như Hoắc phu nhân muốn giết Phạm Hiểu Hiểu, vậy càng thể nào!

      Cố tình, Hoắc Khải Địch cái người này lại muốn tìm người phụ nữ ác độc kia! Mike giận đến máu trong cơ thể mạnh mẽ đâm tới cơ hồ hộc máu. ta đem hậu quả nghiêm trọng có XXOO đối với Hoắc Khải Địch qua quá nhiều lần, nhưng, Hoắc Khải Địch vẫn coi như nghe thấy!

      -- --

      Sau hai giờ, Mike trở lại phòng làm việc, ngờ, Hoắc Khải Địch vẫn còn chờ ta. Mike rốt cuộc hiểu -- Hoắc Khải Địch có lời rất quan trọng còn chưa .

      Gỡ ống nghe bệnh xuống, cởi áo khoác trắng xuống, Mike nghiêm trang nghiêm túc ngồi xuống đối diện đại tổng tài.

      " , trừ cái đề tài người phụ nữ ác độc kia, cái gì tôi đều nguyện ý nghe."

      "Mike, cảm giác của tôi cho tôi biết -- mạng của tôi là ấy cứu!" Hoắc Khải Địch nhìn chằm chằm Mike, ánh mắt kiên định chuyện.

      Mike châm chọc vẻ mặt nhún nhún vai: "Cậu ở đây đơn phương! Cậu ở đây tự mình đa tình! Cậu ở đây bịa đặt hoàn toàn! Cậu người phụ nữ ác độc kia cho nên mới gỡ tội cho ta! Là Lãnh Tiểu Điệp cứu cậu! Nếu như tìm được Lãnh Tiểu Điệp cậu có thể có ý nghĩ này, nhưng là, tại Lãnh Tiểu Điệp ở trong nhà cậu, mấy ngày trước tôi còn tự kiểm tra cho ấy, xương tủy hai người các cậu rất tương xứng, đại tổng tài, người có xương tủy tương xứng với cậu phải là trăm vạn trong ngàn vạn phần mà là vài tỉ phần cậu hiểu ?! Tôi khẳng định chín mươi chín phầm trăm cái thế giới này cũng chỉ có người là lãnh Tiểu Điệp có thể cứu cậu, cậu hiểu ?!" Giọng chuyện của Mike ở bên trong, ra vẻ đối với Hoắc Khải Địch cực kỳ thất vọng.

      Đại tổng tài tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong cơ trí, lại bị Phạm Hiểu Hiểu người chưa có gặp mặt lần chơi đùa cho mất hồn mất vía! Cái người phụ nữ Phạm Hiểu Hiểu này, đúng là khắc tinh của Hoắc Khải Địch!

      "Mike, tôi biết các người cũng tin, nhưng trong lòng tôi cảm giác chính là như vậy! Chính là Phạm Hiểu Hiểu dùng xương tủy của đứa bé cứu tôi! Lãnh Tiểu Điệp khẳng định là phải là người cứu tôi, khẳng định phải! Bởi vì thời điểm tôi gặp Lãnh Tiểu Điệp tôi có bất kỳ cảm giác cảm kích nào, ngược lại, chính tôi ở tại trong phòng trẻ của cửa Hắc Ưng kia, tôi lại có cảm giác rất ấm áp rất say mê, mà ở sâu trong nội tâm có cảm ân cảm xúc cuộn trào, Mike, cậu phải là tôi, cậu có loại cảm giác đó, loại cảm giác này chỉ có thể hiểu ý thể được, tôi cũng vậy chính xác, xác thực, nhưng là lòng của tôi cho tôi biết mạng của tôi chính là đứa bé của tôi cứu, là Phạm Hiểu Hiểu dùng xương tủy đứa bé của tôi cứu tôi!" Hoắc Khải Địch càng càng kích động.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 17: Trở về Hồ Điệp Cốc


      Mike bối rối! lâu giống như xem người ngoài hành tinh kinh ngạc mà nhìn xem Hoắc Khải Địch "Nếu như Phạm Hiểu hiểu nghĩ cứu cậu, như vậy, xin hỏi, ta tại sao lại chạy trốn? Tại sao! Biết ta chạy trốn mang cho cậu tới nguy hiểm trí mạng sao? ! Hoắc Khải Địch , cậu điên rồi! Cảm giác của cậu là sai lầm, mà tôi kiểm tra đo lường cho nên khoa học vẫn là đáng tin nhất , xin cậu đừng sống đơn phương ở bên trong, là Lãnh Tiểu Điệp cứu cậu phải là Phạm Hiểu hiểu! Xin cậu tin tưởng khoa học!" Mike rống to.

      Hoắc Khải Địch , khí thế hiên ngang xoải bước rời , tin chắc cảm giác của mình!

      —— tuyến phân cách ——

      Thành phố C

      Cửa Hắc Ưng đến thành phố C, cự ly nơi này với thành phố G rất xa xôi, ngồi máy bay mất mười tiếng.

      Hai bảo bảo kể từ khi xuống máy bay liền khóc suốt náo qua ngừng, Phạm Hiểu hiểu cùng A Hương hai người thế nào cũng dỗ được. Món đồ chơi máy bay Con Rối con nít ném đầy đất.

      "Mẹ. . . . . . Meo. . . . . . Oa oa. . . . . . Oa oa. . . . . ." Đại Bảo là mở mắt vừa nhìn phòng trẻ hoàn cảnh có cái gì đúng, lập tức oa oa khóc lớn.

      "Mẹ. . . . . . Meo. . . . . . Oa oa. . . . . ." Tiểu Bảo mềm mại ngón tay út chỉ bên ngoài, ý là muốn ra ngoài, cần ở nơi này.

      Trong lòng Phạm Hiểu Hiểu ra cũng hiểu, hai cái tên Tiểu Gia Hỏa này chính là muốn trở về thành phố G . Đứa bé mới lớn có bảy tháng , nhưng phương diện trí óc ngôn ngữ lại vượt qua những đứa bé tuổi. tại Đại Bảo cùng Tiểu Bảo chỉ cần khóc náo, có thể liên tục câu. Này là kỳ tích về y học . Hoắc phu nhân lúc ấy cho Phạm Hiểu hiểu ăn cái thuốc bổ đó , xem ra đúng là có hiệu quả.

      "Bảo bảo, đừng khóc ha, cho các con xem người đàn ông đẹp trai nhất thế giới , " A Hương có biện pháp liền lấy ra quyển tạp chí kinh tế tài chính —— bìa mặt là Hoắc Khải Địch trong phòng làm việc.

      "Hì hì. . . . . . Ha ha. . . . . . Hoắc — Khải — bar, " Đại Bảo lập tức đừng khóc, còn tên tuổi Hoắc Khải Địch ra ngoài .

      "Hoắc — khải — bar — tới — rồi. . . . . . Hì hì. . . . . ." Tiểu Bảo hì hì cười.

      Hai đôi tay non nớt cảu hai đứa bé bắt đầu tranh giành quyển tạp chí, A Hương ở bên cuối cùng là thở phào nhõm, lẩm bẩm: "Lão đại, Hoắc Khải Địch những chỉ là sát thủ thiếu nữ, mà còn là sát thủ trẻ nít, bảo bảo nhà chúng ta nhìn đến cũng khóc rống rồi, cho nên tôi mới đem quyển tạp chí tới đây."

      Phạm Hiểu hiểu nhìn hai đứa bé hì hì cười, trầm mặc. Rất ràng, bọn rất ưa thích hình ảnh Hoắc Khải Địch.

      —— ——

      Nửa năm sau

      A Hương ở trong sân mang theo hai đứa bé chơi trốn tìm, Đại Bảo cùng Tiểu Bảo hơn tuổi rồi, đặc biệt đáng bướng bỉnh.


      A Bưu vội vã từ bên ngoài vào đại sảnh, thở hồng hộc, đầu đầy mồ hôi.

      "Lão đại, ngài xem người tấm hình này có phải là ngài hay ?" A Bưu lau mồ hôi ở trán, đưa cho Phạm Hiểu hiểu tấm hình.

      Ngồi ở ghế sa lon sắc mặt Phạm Hiểu Hiểu hoàn toàn trắng bệch, cầm hình ở tay, khẽ run: ngủ say tấm hình này , chính là Phạm Hiểu hiểu. chuẩn xác, phải là —— bươm buớm số !

      "Lão đại, ở thành phố G, chỉ cần là nào có diện mạo xấp xỉ cùng tấm hình này, toàn bộ biến mất, cũng ai biết nơi nào, cảnh sát liên bang cũng là hoàn toàn có đầu mối, lão đại, là người tàng hình xuất sao?" A Bưu thở hổn hển hiểu tình trạng.


      " phải, là Hồ Điệp Cốc!" Sắc mặt Phạm Hiểu hiểu càng ngày càng trắng bệch.

      "Hồ Điệp Cốc? Chuyện gì xảy ra? Lão đại, chẳng lẽ ngài là Hồ Điệp Cốc ra ngoài?" A Bưu giờ phút này mới hiểu .

      "Đúng, tôi là bươm buớm số . ba năm rồi tôi cùng chủ nhân liên lạc, cho nên, chủ nhân bắt đầu ở giang hồ đại khai sát giới."

      "Bởi vì ngài có giết được người tàng hình? Cho nên chủ nhân muốn giết ngài?"

      "Đây chỉ là trong những nguyên nhân. . . . . . A Bưu, tôi muốn trở về Hồ Điệp Cốc gặp chủ nhân, " Phạm Hiểu hiểu phải trở về, nếu , người đeo mặt nạ tìm được . Chờ thời điểm người đeo mặt nạ tìm được , muộn.

      "Hai bảo bảo đâu? Lão đại, bảo bảo ngài ngàn vạn đừng mang Hồ Điệp Cốc, chỗ đó là nơi cá ăn thịt người a!" A Bưu nghe qua Hồ Điệp Cốc.

      "Tôi trước tiên là mang bảo bảo trở về thành phố G . . . . . ." Ánh mắt Phạm Hiểu hiểu giờ phút này đờ đẫn, biết, lần này , cũng biết có còn trở về hay .

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 18 : Cần phụ nữ



      Tập đoàn Hoắc thị .


      Trong phòng làm việc của Tổng giám đốc, Hoắc Khải Địch cầm tay tấm ảnh của người con , này khoảng mười lăm mười sáu tuổi xinh đẹp như búp bê, lông mi dài con ngươi là nhắm lại , ngủ say sưa . Hai tháng gần đây ,chỉ cần người con nào ở thành phố G có diện mạo xấp xỉ như này , từng người đều toàn bộ biến mất .

      cảnh sát thành phố G bây giờ là đau đầu nhức óc, ngay cả điểm đầu mối cũng có. Người dân trong thành phố bây giờ đều khủng hoảng , sụp đổ đến bờ biên giới, đường cái căn bản có thấy trẻ tuổi nào, dĩ nhiên, nhân viên nữ trong tập đoàn Hoắc thị, cũng dám tới làm. ở trong Hoắc thị cũng có hai nhân viên nữ biến mất.

      Hoắc Khải Địch là trăm mối vẫn có cách giải đáp, rốt cuộc là ai muốn tìm tấm hình này? tấm hình này ở nơi nào? Thành phố G xảy ra kiện máu tanh lớn như vậy ,mà này thế nào lại có thể an tâm mình như thế đây?

      Nhân viên nữ trẻ tuổi ở trong công ty cũng dám tới làm, trong lòng Hoắc Khải Địch đối với vụ án này cũng rất căm tức. Phiền não tùy tiện đem tấm hình ném vào ngăn kéo, bắt đầu làm việc.

      ra căn bản là có ý định làm việc, nửa năm gần đây đối với công việc vẫn rất lười biếng, lười biếng cả người phờ phạc rã rượi.

      Thưa Tổng giám đốc . . . . . Tổng giám đốc. . . . . .

      Mạnh Gia Văn thứ ký chuyên dụng của tổng giám đốc nện bước vào, sống lưng thẳng tắp , đứng ở trước bàn làm việc: "Tổng giám đốc, bữa trưa hôm nay ngài là đến quốc tế Đại Tửu Điếm. . . . . ." Nữ thư ký còn chưa dứt lời, liền bị Hoắc Khải Địch tức giận hớp cắt đứt: " Cơm trưa tôi ăn!"

      "Nhưng. . . . . . Ngài hôm qua đồng ý tiệc mời quốc tế Thế Mậu tổ chức ,chủ tịch Tom tiên sinh. . . . . ."

      "Công ty nhiều phó tổng như vậy sao an bài người khác ? !

      có thấy tôi bề bộn công việc!" Hoắc Khải Địch tức giận trợn mắt nhìn nữ thư ký cái, cúi đầu bắt đầu xem văn kiện.

      Nữ thư ký chạy trối chết, Tổng giám đốc đại nhân gần đây tính khí tình bất định, siêu cấp nóng nảy, thường lật lọng phản lời, là mỗi ngày đều bị mắng.

      Mạch Gia văn năm nay bốn mươi tuổi, thời điểm làm thư ký của cha tổng giám đốc Hoắc Khải Địch, chính là thư ký chuyên dụng của tổng giám đốc .

      Mạch Gia văn bấm số điện thoại của Mike. . . . . .

      —— xin gia nhập giá sách ——

      Năm giờ chiều, Mike đúng lúc xuất tại phòng làm việc của Hoắc Khải Địch.

      "Đại tổng giám đốc, tối hôm nay có việc gì ?" ta chưa bao giờ đem Hoắc Khải Địch làm lão bản, đặt mông ngồi ở bên phải góc bàn làm việc , tay gõ đánh mặt bàn.

      "Đừng nhảm, tôi vội !" Giờ làm việc luôn là có tinh thần, trước khi tan việc phải đem tài liệu ký xong. mỗi ngày đều như vậy, làm liền yên lòng.

      "Tôi gần đây rất nhàm chán a, mỹ nữ cũng dám ra ngoài, buổi tối ai bồi, tối nay tôi với cậu cùng nhau ?"

      "Tôi ký hết tài liệu liền về nhà ngủ!"

      "Này rất ý tứ, trong lòng cậu nghĩ tới Phạm Hiểu hiểu nếu muốn nhiều hơn hay là thử vận khí chút ? Phạm Hiểu hiểu cũng phải là xinh đẹp, chừng mỹ nữ dám lên phố ,nhưng Phạm Hiểu Hiểu lại dám lên phố ,mà cũng nhất định đây? Cậu cứ ?" Mike biết, nhắc tới Phạm Hiểu hiểu có người tinh thần tình trạng tốt hơn rất nhiều.

      Quả nhiên, tay Hoắc Khải Địch ký tên liền ngừng lại, ngẩng đầu nghiêng cái Mike: "Tiểu Phúc tên khốn kia, cậu đem tìm đến, ba người chúng ta uống rượu."

      "OK!" Mike thoáng qua trong mắt tia gian trá nở nụ cười.

      —— ——

      Khách sạn Lệ Cảnh

      Tiểu Phúc dù là uống rượu chuyện phiếm, nhưng ánh mắt vẫn là mang theo trinh thám cảnh giác. Đột nhiên, mấy đạo bóng đen Holmes từ sau lưng thoáng qua, chờ ta quay đầu lại, bóng đen biến mất rồi.

      Hoắc dẫn dắt ngồi ở bên cửa sổ, uống rượu đồng thời ánh mắt nhìn phía dưới dòng người hối hả, hy vọng dường nào Phạm Hiểu hiểu ở trong đám người kia . Thời gian càng dài, càng muốn gặp Phạm Hiểu hiểu. Người phụ nữ có thể mang thai con của , khẳng định là người có duyên với !

      Mike mực rót rượu cho Hoắc Khải Địch, uống bao nhiêu, chính mình Hoắc Khải Địch cũng biết.

      Đột nhiên, cảm giác trong cơ thể mình có cái gì đúng, đầu óc choáng váng , . . . . . .

      Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ lời của Mike ứng nghiệm sao?

      chẳng lẽ chính là kết quả dùng phụ nữ sao? Nhưng mà chẳng lẽ mắc bệnh sao? Hỏng bét!

      Mặt Hoắc Khải Địch đỏ tới mang tai đứng lên, say lảo đảo hướng giữa thang máy tới. Lệ Cảnh cũng là sản nghiệp , tầng chót có 'phòng cho tổng thống' cũng là phòng chuyên dụng của .

      Tòng Điện thê lúc ra ngoài, Hoắc dẫn dắt lảo đảo nghiêng ngã tới số phòng 1011 , cổ họng khát quá, toàn thân sóng nhiệt mãnh liệt, thở hổn hển đè xuống mở mật mã cửa, đột nhiên, sau lưng bị người phụ nữ ôm lấy, phụ nữ! Giờ phút này cần chính là phụ nữ. . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :