1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng càn rỡ: Tổng giám đốc dám cướp mẹ của tôi - Tả Nhi Thiển(c140) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 72: Giới thiệu trai đẹp

      Tần Mẫn Mẫn đến phòng làm việc rất nhanh, Liên Hoa gặp lại hai người bạn tốt, chuyện lúc nãy chuyển sang ngày mai, năm năm giữa các hết chuyện, tình bạn có phai màu theo thời gian.

      Thời gian ăn cơm các cũng luyến tiếc, ở văn phòng cùng nhau ăn cho nhanh gọn, Liên Hoa với Uyển Nhu và Mẫn Mẫn liên tiếp bức cung và khước từ, chất vấn và cầu xin tha thứ. chuyển được chủ đề, Liên Hoa mới sơ về tình huống, muốn vì tình cảm riêng tư của mình mà ảnh hưởng tới tình bạn của các , nhưng vài câu liền lộ ra mọi chuyện, làm cho Uyển Nhu và Tần Mẫn Mẫn giận kiềm chế được.

      “Tên khốn khiếp Đỗ Yến Thừa kia, dám trăng hoa trước hôn lễ, còn bị tiện nhân Ôn Như Cảnh dụ lên giường, là mắt bị mù!” Uyển Nhu nóng nảy lập tức mắng, “Khó trách cậu muốn đào hôn, gả cho ta bằng gả cho heo! Đàn ông như vậy dựa dẫm được rồi!”

      tại Liên thị bị mẹ con Ôn Ngữ hoàn toàn nắm trong tay, Liên Hoa, cậu nhất định muốn đòi lại chứ?” Tần Mẫn Mẫn nhàng phân tích, “Mặc dù bây giờ danh tiếng của Liên thị còn như trước nữa, nhưng nó quan hệ mất thiết với nhà họ Đỗ, dựa vào loại quan hệ đó rất khó lung lay, cậu lấy lại công ty của bác trai nhất định phải tiến hành theo tuần tự mới được.”

      "Được, tớ biết.” Liên Hoa cười yếu ớt, còn chưa Ôn Ngữ dùng thủ đoạn hèn hạ đoạt lấy Liên thị, hai mẹ con ta mưu hại , những thứ ô uế của hào môn, nên làm ảnh hưởng đến thế giới của hai người bạn tốt.

      Nắm chặt đôi tay, Liên Hoa nhờ vả: “Đơn case cùng với Triển thị lần này là bước phản kích đầu tiên của Thịnh Thế Liên Hoa, cho nên hai vị tiểu thư Uyển Nhu và Tần Mẫn Mẫn cực khổ hơn rồi...!”

      “Yên tâm, đảm bảo ở người chúng tớ!” Uyển Nhu chính nghĩa phóng khoáng, “Coi như phương án muốn đổi 100 lần, tớ cũng oán hận câu! Nếu mẹ con nhà họ Ôn mà thắng thầu, tên tớ liền viết ngược!”


      “Cảm ơn, có các cậu ở bên cạnh tớ, tớ cảm thấy chắc chắn hơn nhiều.” Liên Hoa nhìn đồng hồ, bất tri bất giác cùng với Uyển Nhu và Mẫn Mẫn tâm cả buổi chiều, lập tức tới thời gian Tiểu Bạch tan học, “Hôm nay tớ mời khách, giới thiệu cho các cậu biết người đẹp trai, cùng ăn cơm

      "Hoan hô!" Uyển Nhu reo lên, “Có thể được Liên Hoa nổi tiếng khó tính khen đẹp trai, nhất định là cực phẩm nhân gian, tớ rất muốn !”
      Tần Mẫn mẫn cũng cười : "Có thể bốc lột tổng giám đốc, tôi khách khí!”

      Bởi vì tạm thời Liên Hoa có mua xe, cho nên Tần Mẫn Mẫn vòng qua nhà xe lấy xe, Liên Hoa và Uyển Nhu tay trong tay xuống lầu, hội ý xem ăn gì.

      Bước vào đại sảnh của công ty, mắt Liên Hoa bỗng dưng quét qua bóng của hai người, lông mày tự chủ nhíu lại, sao lại là bọ họ, ngón tay cũng vì tức giận mà nắm chặt lại, bọn họ đến công ty của làm gì!

      Uyển Nhu nhạy cảm nhận thấy sức lực của Liên Hoa, nhìn theo ánh mắt của , cũng chậm lại.
      Last edited by a moderator: 17/12/15
      Phong nguyet thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 73: Vứt bỏ ân oán lúc trước?

      Uyển Nhu nhàng cầm tay trấn an Liên Hoa, tiếp theo liền muốn xông lên phía trước: “Đáng ghét, vừa Đỗ Yến Thừa cặn bã, bây giờ tới cửa!”

      Liên Hoa kéo Uyển Nhu tính khí nóng nảy, cười nhạt : “Tớ còn chưa tức giận, cậu tức giận cái gì. Để tớ tới đó, nếu ngăn được để cậu ra tay được ?”

      xong, Liên Hoa ưu nhã đến đại sảnh, tới trước Đỗ Yến Thừa trang nhã tuấn tú và Ôn Ngữ quần áo đắt tiền đằng sau, lạnh lùng hỏi: “Hai người đến công ty của tôi làm gì?”

      Đỗ Yến Thừa và Ôn Ngữ cùng quay đầu lại, Ôn Ngữ cười dịu dàng và từ ái: “Liên Hoa, cái đứa bé này, trở lại thành phố K cũng liên lạc với dì, nên dì cùng với Yến Thừa đến công ty tìm con, mới có thể nhớ chúng ta là người nhà phải ?”

      Mặt Liên Hoa lập tức trầm xuống: “Tôi cần loại người như bà quan tâm! Tôi còn muốn sống lâu, hai người có chuyện gì thẳng !”

      So sánh với Ôn Như Cảnh giả tạo thiếu nữ nhu nhược như hoa sen trắng, Liên Hoa càng hận Ôn Ngữ trước mắt, bà ta là người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi dịu dàng, từ ái, nhưng biết bà ta lại dùng thủ đoạn lừa gạt lấy tài sản của Liên thị, còn muốn đưa vào chỗ chết! Con nhà họ Ôn lại quyến rũ người đàn ông mà nhất, mẹ ta mới chính là lòng lang dạ sói, lấy thứ quan trọng nhất của là Liên thị! Bây giờ vẫn biết xấu hổ tìm diễn tiết mục mẹ hiền con thảo!

      “Liên Hoa, dì nghe Như Cảnh con với mọi người có hiểu lầm, dì có thể giải thích. . . . . .” Ôn Ngữ dịu dàng .

      “Đủ rồi, nếu như có chuyện gì, tiễn khách!” Liên Hoa cắt ngang, quay đầu .

      “Chúng tôi thăm em, Liên Hoa, em làm sao lại chuyện với dì như vậy!” Đỗ Yến Thừa chặn trước người Liên Hoa, “Dựa vào tình cảm của chúng ta trong quá khứ, hoàn toàn cần phải đối chọi gay gắt như vậy, chúng ta thể ngồi xuống từ từ chuyện sao?”

      Liên Hoa nhíu mày, Đỗ Yến Thừa có thể như vậy, đối với đại thiếu gia của nhà họ Đỗ mà là ăn khép nép lắm rồi, hôm nay tìm , lẽ nhà họ Đỗ xảy ra chuyện.

      cần, Thịnh Thế Liên Hoa và nhà họ Đỗ dính dáng tới nhau, tôi với và mẹ con nhà họ Ôn có gì để ” Liên Hoa nhún vai, bỗng chốc đoán được cái gì, cười lạnh, “Dĩ nhiên, nếu như các người tìm tôi để chuyện về thiết kế với Triển thị, nghĩ muốn thăm dò phương án của chúng tôi, tôi chỉ có câu, thể trả lời”

      Mặt Ôn Ngữ trầm, kéo Liên Hoa thầm: “Liên Hoa, thương trường chưa từng có đối thủ và bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn. Dì, Như Cảnh, Yến Thừa và con đều biết , bây giờ vứt bỏ ân oán trước kia, chúng ta hợp tác tốt sao? Con về, mọi người có thể cùng nhau kiếm tiền, xưng bá thị trường thiết kế ở thành phố K!”

      “Tôi chỉ biết, thế giới này có kẻ thù vĩnh viễn, đến chết cũng bỏ kẻ thù!” Liên Hoa trào phúng, “Hợp tác với các người, tôi sợ biết mình chết lúc nào!”








      Last edited by a moderator: 17/12/15
      Phong nguyet thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 74: Hắc hoá

      Đỗ Yến Thừa nhíu mày: “Liên Hoa, lần này tôi là người đại diện cho công ty Hành muốn chuyện hợp tác với em, phải câu đánh giá? Tôi biết em và Mục Thần có quan hệ như thế nào, nhưng lòng tôi hy vọng em mất tính cách riêng của mình, phụ thuộc và người khác. Hầu hạ bằng nhan sắc, chắc chắn ngày bị vứt bỏ như dép cũ!”

      “Ai xấu tôi?” Xa xa, giọng nam phấn khởi truyền đến, “ tôi giống như người có mắt, vứt bỏ con cá có ánh mắt như trân châu?”

      “Mục Thần? Sao lại ở đây?” Liên Hoa nâng trán, chuyện gì xảy ra, hôm nay là ngày mấy, như thế nào người nên tới cũng tới rồi!

      “Em luôn bận công việc, hôm nay tôi cố ý đến đấy!” Mục Thần bảo hộ Liên Hoa ở phía sau, kinh tởm nhìn Ôn Ngữ và Đỗ Yến Thừa, “Nếu làm sao nghe được có người xấu sau lưng!”

      Đỗ Yến Thừa vội vàng mở miệng giải thích: “Mục tổng, tôi có ý này! tới vừa đúng lúc, tôi muốn tìm chuyện, mấy năm nay chúng ta hợp tác rất tốt, đột nhiên Mộ Nguyệt rút vốn, có phải có nguyên nhân sâu xa gì ?”

      Liên Hoa cười: “Tại sao hỏi mình nguyên nhân là từ đâu? Mấy năm nay Hành và Ôn thị có được bản lĩnh gì? Thương trường như chiến trường, người thắng chắc dây dưa, tôi và các người, cho tới bây giờ đều phải là người cùng chiến tuyến.”

      “Liên Hoa, là châm dầu vào lửa, là muốn đem công ty cha lưu lại hoàn toàn bị phá huỷ sao! Tại sao ông ấy lại có đứa con như chứ!” Ôn Ngữ để ý đến hình tượng kêu la, tuỳ tiện bôi nhọ Liên Hoa

      Bà cũng có cách nào, tại công ty gặp chèn ép khổng lồ, người duy nhất có thể tìm là Liên Hoa, nên bà và Đỗ Yến Thừa mới cùng nhau đến nơi này, bà bỏ hết mặt mũi, ai biết lại dừng bị chế nhạo!

      Lông mày của Mục Thần nhíu lại, nhìn Đỗ Yến Thừa và Ôn Ngữ : “Đỗ tổng và Ôn phu nhân, người phụ nữ của tôi mượn các người nhọc tâm! Nếu như quá rãnh rỗi, hay là các người xem cổ phiếu của Hành và Ôn thị quan trong hơn, đừng giống như mấy ngày trước rớt xuống, tôi nghĩ Đỗ lão gia phải khám chữa bệnh rồi!”

      xong, Mục Thần và Liên Hoa cùng nhau , lưu lại bóng lưng hai người trai tài sắc làm cho vô số mơ mộng ghen chết.

      Trong mắt Đỗ Yến Thừa có sáng lấp lánh, đôi bích nhân ngọt ngào kia làm đau nhói tim , lần đầu tiên nghĩ tới có phải năm năm trước làm sai hay .

      bỏ qua thiên tài xinh đẹp Liên Hoa, nhìn phát ra ánh sáng chói mắt, nhìn dáng vẻ của kiêu ngạo cùng tự tin, năm đó trẻ tuổi lông bông dễ bị Ôn Như Cảnh quyến rũ, có phải vì vậy mà đem trân châu và ngư nhãn lẫn lộn. . . .

      Bờ môi Ôn Ngũ run rẩy, bà cũng biết, sai lầm lớn nhất của bà là năm đó có tiêu diệt Liên Hoa hoàn toàn! Người kia ác động nhớ thù cũ, tại trở về tìm bà tính sổ! Liên Hoa đoạt tất cả của bà và con bà, quấy nhĩu cuộc sống tốt đẹp của bọn họ đến hỗn loạn mới thôi!

      được, tại mọi thứ của bà và Như Cảnh đều do tự kinh doanh mà đến, vô luận là ai cũng thể cướp ! Năm đó là bà thất thủ, nhưng lần này, bà làm cho Liên Hoa hoàn toàn biến mất!

      mặt Ôn Ngữ cao quý là u ám, màu sắc đen sì cứ chiếm cứ lòng bà.
      Last edited by a moderator: 18/2/16
      Phong nguyet thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 75: Nuôi nhốt


      Liên Hoa và Mục Thần trực tiếp ra đại sảnh, đến chỗ Uyển Nhu đợi, Uyển Nhu quan sát toàn bộ quá trình cũng sớm kiềm chế được, xông lên mạnh mẽ khen ngợi Liên Hoa: “Liên Hoa, cần khách khí với những người như bọn họ, thể để cho bọn họ có sắc mặt tốt! Ôi, may chúng tớ là bạn của cậu, làm kẻ thù của cậu may mắn! Xem cậu có thực lực chiến đấu như vậy, chắc về sau cũng cần chúng tớ ra tay trợ giúp!”

      Nhìn sang Mục Thần cao lớn, tuấn, Uyển Nhu cười trộm vỗ vai , ở bên tai : “Người này là trai đẹp mà ngươi tới? là cực phẩm! Chỉ là đẹp trai nhưng sắc mặt tốt, người ta đặc biệt tới mời cậu ăn cơm, chúng tớ làm kì đà cản mũi đâu. Phá hư tình của người khác bị lừa đá, Mẫn Mẫn cũng thông cảm cho cậu có bạn trai quên bạn thân!”

      phải, phải như vậy -----” Liên Hoa mệt mỏi giải thích, “Mục Thần là tớ-----”

      “Đừng bảo là, tôi giải thích đấy!” Uyển Nhu trừng mắt nhìn, đẩy Liên Hoa vào người Mục Thần: “Trai đẹp, chăm sóc tốt Liên Hoa nhà chúng tôi, buổi tối tận tình chơi, cũng có thể khi dễ!”

      Mục Thần đỡ lấy Liên Hoa, thấy Uyển Nhu thức thời liền tán thưởng cười: “Dĩ nhiên!”

      Uyển Nhu cười cười chạy , cho Liên Hoa cơ hội giải thích.

      là, cũng cho mình xong.” Liên Hoa bất đắc dĩ lắc đầu, “Mục Thần, Uyển Nhu là bạn tốt của tôi, chuyện còn tuỳ tiện, cần để ý.”

      Mục Thần nhịn được nở nụ cười: “ sao.” Cái muốn chính là tất cả mọi người đều hiểu lầm như vậy, vững vàng nuôi nhốt Liên Hoa vào lãnh địa của mình, có nghĩa vụ miễn vào, người khác chớ giành!

      Chỉ chỉ đồng hồ đeo tay, Mục Thần nhắc nhở: “ là giờ này, bạn của em đều , cuối cùng có thể cho cơ hội để mời em ăn chứ?”

      Liên Hoa cúi đầu nhìn thời gian, nắm tay Mục Thần hô lên: “A! Nhanh, chúng ta nhanh đến nhà trẻ! Em muốn đón Tiểu Bạch!” Ánh sáng hỗn loạn, làm sao lại quên chuyện đón và ăn với Tiểu Bạch!

      “Nhà trẻ tư nhân Quý tộc ở thành phố K? hiểu!” Mục Thần và Liên Hoa lập tức lái xe đến nhà trẻ, rất ràng, đối với đứa con trai này Liên Hoa vô cùng để ý và nhớ mong, có thể nhân nhượng mọi chuyện vì Tiểu Bạch, cho nên nhất định phải làm cho Tiểu Bạch thích .

      Tới cửa, tiếng chuông tan học vừa vang lên. Liên Hoa giọng điệu thở ra, có tới trễ, chỉnh sửa lại quần áo, nhanh chóng xuống xe.

      Giữa đám trẻ ra từ nhà trẻ, Liên Hoa liếc mắt liền thấy thân sĩ tột cùng mặc áo sơ mi ca rô, con trai của ở trong đám củ cải, vẫn là đáng nhất, nổi bật nhất, môi hồng răng trắng như hoa như ngọc, làm cho ít phụ huynh đưa đón con mình nhìn trìu mến.
      Last edited: 18/2/16
      Phong nguyet thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 76: Đầu đừng nghĩ nhiều

      “Bảo bối!” Liên Hoa vẫy tay, gọi Tiểu Bạch, “Ở đây!”

      mặt bé ra tí ánh sáng, ở đây cả buổi chiều nghĩ mẹ có bớt tí thời gian đến đón bé , giờ mẹ tới, cuối cùng cũng làm cho bé thất vọng.

      “Mẹ!” Tiểu Bạch nhào vào trong ngực Liên Hoa, cười tít mắt, má lúm đồng tiền gương mặt vô cùng đáng , “Mẹ đến rồi, hì hì, chúng ta ăn cái gì?” Đôi mắt to, sáng ngời nhìn về những đứa trẻ xung quanh, xem , mẹ ta xinh đẹp nhất!

      “Chúng ta lên xe trước, con muốn ăn cái gì?” Liên Hoa ôm Tiểu Bạch lên xe của Mục Thần, nhan sắc hai mẹ con hấp dẫn vô số ánh mắt của các bậc phụ huynh khác, xem nhan sắc của mẹ người ta, khó trách mình nuôi ra đứa bé thông minh lanh lợi như vậy.

      Tiểu Bạch đường đường chính chish chôn trong ngực Liên Hoa, mắt to làm nũng chớp chớp, thấy xe thể thao xa lạ, lông mày hơi nhíu lại, chiếc xe này phải xe của công ty mẹ a?

      “Xin chào, Tiểu Bạch, tan học chú Mục tới đón con, con muốn ăn cái gì?” Mục Thần đợi Liên Hoa lên xe, lập tức quay đầu cười hỏi Tiểu Bạch, “Hôm nay chú mời khách, muốn ăn cái gì cũng được, cần ngại đâu!”
      Toàn bộ ý cười mặt Tiểu Bạch biến mất hết, khuôn mặt nhắn đáng nổi lên nghiêm túc, khoé miệng hơi rũ xuống, “Mẹ, mẹ còn chưa còn có người khác. . . . . .”

      Liên Hoa hôn con trai: “Thấy chú Mục con vui sao? Nhưng chsinh xác là mẹ tới đón con ăn cơm, con cũng được có thêm người?”

      “Tiểu Bạch, cho chú Mục chút mặt mũi được . . . . . .” Mục THần làm mặt quỷ, cố ý làm cho Tiểu Bạch vui vẻ.

      Tiểu Bạch tức giận siết chặt quả đấm, giận dữ mân mê miệng, có thể thấy được tình hình thể nào sửa đổi, bé hất cằm, cười với Mục Thần: “Con muốn ăn KFC!” Hừ, nhìn quần áo hàng hiệu xa xỉ của , ngại ăn vặt bẩn sao!

      “OK!” Mục Thần hớn hở đồng ý, “Ngồi , chúng ta !”

      khí bên trong xe nhất thời lúng túng, Liên Hoa và Mục Thần ngừng làm cho Tiểu Bạch vui vẻ, chỉ là để cho khuôn mặt xị như bánh bao trở lại bình thường.

      Đến nơi, thừa dịp Mục Thần gửi xe, Liên Hoa nhéo gò má của con trai: “Tiểu Bạch, có lễ phép! Hôm nay chỉ là ăn cơm bình thường, đầu đừng nghĩ nhiều!”
      ?” Tiểu Bạch nghi ngờ, ánh mắt của Mục Thẩn bại hoại ràng là vô cùng bất chính! Chỉ có mẹ ngốc mới thấy được!

      Rất nhanh Mục Thần trở lại, cười xấu xa ôm lấy Tiểu Bạch, đem bé để vai mình, bước tới quầy thức ăn: “ nào, chúng ta chọn món!”

      “A a a a!” Tiểu Bạch hét chói tai hồi, tay chân đấm đá loạn xạ, lại bị Mục Thần gắt gao đè lại, thể làm gì khác là giả ngốc ngồi vai Mục Thần ngắm cảnh

      “Mục Thần, đừng doạ Tiểu Bạch! Chờ tôi chút!” Liên Hoa yên tâm nên vội vàng đuổi theo, “ chậm chút, Tiểu Bạch đừng lộn xộn!”
      Last edited: 18/2/16
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :