1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng càn rỡ: Tổng giám đốc dám cướp mẹ của tôi - Tả Nhi Thiển(c140) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      007 chỉ có hình. . . . . .


      Ôn Như Cảnh dám nhìn mặt Liên Hoa, rơi lệ đầy mặt, khóc thành tiếng: "Chị, tối hôm qua, tối hôm qua Yến Thừa mở party ở khách sạn để chúc mừng lễ kết thúc đời sống độc thân của ấy, em cũng chúc mừng ấy, ai biết. . . . . . Ai biết chúng em uống say. . . . . . Uống say rồi làm ra chuyện như vậy. . . . . . Sáng sớm hôm nay tỉnh lại, em rất sợ, nên em rời khỏi khách sạn từ rất sớm, lời tạm biệt với Yến Thừa. Em biết chị với Yến Thừa là cặp đôi trời sinh, cho nên chuyện tối hôm qua em coi như chưa từng xảy ra. . . . . . Nhưng hôm nay. . . . . . Hôm nay em nhận được sấp hình này, hơn nữa còn uy hiếp em đem những tấm hình này công bố ra ngoài. . . . . . Là ai bày kế hãm hại muốn cho gia đình của chúng ta và gia đình của Đỗ gia thân bại danh liệt. . . . . ."

      Liên Hoa cảm giác được máu trong người dường như đông lại, thân thể của dần dần mất nhiệt độ, toàn thân đều lạnh lẽo.

      Nhưng mà mặt vẫn nở nụ cười dịu êm, dùng đôi tay lạnh băng của mình lau nước mắt mặt Như Cảnh, cố làm bình tĩnh : "Như cảnh, đây là người ta cố tình hãm hại chị, muốn thử lòng chị? Yến Thừa phải là người như vậy, chị bị những tấm hình này lừa gạt đâu! Đừng quên, em đừng quên ngành chị học là ngành gì, tùy tiện photoshop ra được những tấm hình này, họ tốn nhiều công sức đâu. Như Cảnh, nhanh với người đó, bí mật bị chị phá rồi!"

      tự nhủ thầm, nhất định Yến Thừa làm chuyện như vậy, Như Cảnh bậy, đúng, những tấm hình này phải là , đây là do những người bạn muốn chơi xấu !

      Cho dù như vậy, nhưng lòng dao động, lúc nãy có nhìn qua tấm hình, thấy dấu vết bị photoshop, có lẽ những tấm hình này là , hoặc kỹ thuật của người này quá cao siêu, nhưng những người có kỹ thuật vượt qua , chưa từng gặp qua. . . . . .

      "Chị!" Ôn Như Cảnh nghe Liên Hoa vẫn khóc thút thít ngừng, ngờ chứng cứ xác như vậy, mà Liên Hoa cũng có thể phủ nhận được. Như vậy sao được, kế hoạch của thể thất bại như vậy, còn muốn gả cho Đỗ Yến Thừa, cho ấy cướp của !

      Ôn Như Cảnh hạ quyết tâm, từ trong túi lấy ra điện thoại di động, mở lên đoạn video, đưa lên cho Liên Hoa nhìn: " chỉ có hình, người kia còn gửi tới cho em đoạn băng video, em biết tại sao họ lại có món đồ này. . . . . . Chị, em biết mọi chuyện thành ra như thế này, đều là lỗi của em, là em làm cho nhà mình mất hết mặt mũi . . . . . ."

      Màn hình của điện thoại rộng 3.5’, màn hình chiếu đoạn phim ân ái nóng bỏng, thân thể người phụ nữ dưới thân người đàn ông ngừng uốn éo rên rĩ, vẻ mặt của hai người đều rất hưởng thụ, lửa nóng lan tràn.


      =============




      008 ghê tởm


      Tiếng thở dốc và tiếng rên rĩ ngừng vang lên, từ trong điện thoại truyền ra bên ngoài, chân tay hai người quấn chặt vào nhau, họ thực hành động tối nguyên thủy nhất của loài người, họ giống như bộ phim quay chậm, lửa nóng lan tràn khắp màn hình.

      "Ác ——" Liên Hoa rất muốn nôn, kiềm chế được nữa nôn ra ngoài.

      Liên Hoa che miệng, thể phun, tuyệt đối thể luống cuống trước mặt Ôn Như Cảnh!

      Nhưng cách nào khống chế được bản thân mình, giờ khắc này, chỉ cảm thấy cái điện thoại giống như loài hoa độc, bay ra mùi hôi thối, nó nhìn như khiêu khích ! chưa bao giờ hận chiếc điện thoại như bây giờ, màn hình to như vậy, làm nhìn thấy được hình ảnh trong đó rất rỏ ràng!

      Xấu xí, bẩn thỉu, ghê tởm, cảm giác khó chịu đó lan tràn khắp toàn thân .

      có lý do gì để phản bác nữa, Ôn Như Cảnh lấy ra chỉ là hình mà còn là video nữa! Đây là hôn lễ của và Đỗ Yến Thừa, mà chồng sắp cưới của lại ở cùng em , họ cùng nhau phản bội !

      Liên Hoa ngờ, người luôn giữ mình như , người luôn dịu dàng lễ phép như mà gặp tình cảnh này, hai người nhau nhiều năm rồi, mà dám vượt qua cấm kị với Đỗ Yến Thừa, nhưng hôm nay, trong hôn lễ này, em lại đưa cho bằng chứng phản bội của hai người!

      Tại sao, tại sao lại là ấy, tại sao tìm người phụ nữ khác, mà lại là người trước mặt , người này ngoài mặt là cầu xin nhưng thực tế là ấy đến đây khoe khoang!

      cây làm chẳng nên non, rượu say làm bậy, cái gì mà hiểu tại sao lại làm như vậy, nếu phải Đỗ Yến Thừa muốn phóng túng, nếu phải Ôn Như Cảnh cố ý quyến rũ, nhất định là tối hôm qua họ xảy ra chuyện gì!

      Ôn Như Cảnh bày mưu rất tốt, ấy biết nếu như bây giờ ấy tìm người nhà Đỗ gia phụ trạch, họ nhất định phong tỏa tin tức, vẫn cử hành hôn lễ bình thường; nên ấy mới tìm , ở trước mặt lời xằng bậy, ấy muốn làm tức giận, vì tức giận từ bỏ hôn lễ này!

      "Chị, nể tình chúng ta sống chung trong thời gian qua, chị hãy giúp em, nếu như chuyện này được phơi bày, Yến Thừa và em rất xấu hổ, Liên thị và Đỗ gia mất mặt!" Ôn Như Cảnh nhìn sắc mặt biến đổi của Liên Hoa, trong lòng của liền vui vẽ, tin bằng chứng như vậy mà Liên Hoa lại tin!

      Xem , đại tiểu thư của Liên thị lại bị người đàn ông mình phản bội, ngay trong hôn lễ của mình bị kích như thế nào!
      Phong nguyet thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      009 cút ra ngoài!



      Ôn Như Cảnh cực kì đắc ý, trước kia theo mẹ vào Liên gia, tưởng rằng tiến vào nhà giàu được hưởng hạnh phúc, nhưng ai biết được con duy nhất của Liên gia lại xuất sắc đến vậy, luôn luôn áp đảo , làm dám ngẫng đầu nhìn ai, chỉ có thể chặt chẻ bám sát vào Liên gia, dám lên tiếng vì sợ người ta người hiểu chuyện và là đứa con của mẹ kế giỏi chút nào. theo mẹ tiến vào Liên gia, là nhị tiểu thư được mọi người thừa nhận, nhưng tại sao trong mắt mọi người chỉ nhìn thấy đại tiểu thư của Liên gia là Liên Hoa, mà họ chưa từng để vào mắt!

      Trước kia bố dượng còn sống còn im hơi lặng tiếng, tại bố dượng qua đời, mà lão già đó chỉ để lại cho và mẹ trăm vạn, tất cả tài sản còn lại đều để cho Liên Hoa, kể cả công tu Liên thị!

      Điều này làm cho và mẹ đều phục, muốn cướp tất cả của Liên Hoa, tiền tài, danh vọng và cả địa vị của ấy! muốn làm cho hôn lễ của Liên Hoa, trở thành chuyện đau khổ nhất đời này!

      "Cút, cút ra ngoài!" Giọng của Liên Hoa run rẩy, thanh gào thét từ cổ họng, muốn nhìn Ôn Như Cảnh khoe khoang, muốn ấy chà đạp lòng tự trọng của !

      "Chị, chị hận em , đều là lỗi của em. . . . . ." Ôn Như Cảnh yếu đuối ôm lấy chân Liên Hoa, cúi đầu làm bộ khóc ngừng, "Chị muốn làm gì em cũng được, em chịu tất cả, nhưng chị đừng trách Yến Thừa, ấy biết gì cả, ấy là vô tội. . . . . ."

      "Tôi lại lần nữa, mang theo điện thoại của cút ra ngoài vĩnh viễn đừng xuất trước mặt tôi nữa!" Liên Hoa mang đôi giày cao gót 10 cm đá văng cánh tay ra khỏi chân mình, lạnh lùng quở trách, giọng cực kì lãnh, giống như muốn đem căn phòng đóng băng vậy.

      "Chị ——" Ôn Như Cảnh còn muốn nữa, ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt của Liên Hoa, sợ run người, cắn cắn môi, nhặt lên những tấm hình khiêu dâm mặt đất, cúi thấp đầu ra ngoài.

      tới cửa, Ôn Như Cảnh cười nụ cười tươi như hoa cũng giống như Ôn Ngữ mới vừa cười vậy. Liên Hoa, đại tiểu thư của Liên gia, người con kiêu ngạo, tôi chờ xem khi mất tất cả, lúc đó có còn kiêu ngạo được nữa !

      Liên Hoa thấy cửa phòng đóng lại, liền ngã ngồi mặt đất, đuôi áo của giống như cánh quạt, uốn lượn che phủ tất cả những tấm hình khiêu dâm mới vừa rồi.


      ===========




      010 thay đổi quần áo




      Theo bản năng nở nụ cười lạnh, lúc đau khổ nhất, cần phải tỉnh táo, lúc thảm hại nhất, cần phải cười tươi.

      khóc, nếu như trường hợp này rơi vào người khác, người đó rất đau khổ và tuyệt vọng, còn đối với , cho dù có cười khổ hay cười lạnh, cũng muốn dùng nụ cười của mình để tiếp đón tương lai!

      lúc sau, cảm thấy chân mình tê, liền đứng dậy.

      Khép hờ mắt, cởi bộ quần áo cưới hoa lệ người, thay vào bộ quần áo bình thường, xỏa tóc xuống, đầu tóc xoăn dài như thác nước chảy xuống.

      lấy hai tay vỗ vỗ vào mặt mình, mặc kệ tối hôm nay giữa Như Cảnh và Đỗ Yến Thừa có xảy ra chuyện gì hay , cũng mặc kệ những tấm hình đó có phải được chụp hay là chính ấy thiết kế nên, hôm nay ngày hôn lễ, được cử hành.

      Trong mắt cho phép có hạt bụi, ghét nhất là người phản bội, nếu Đỗ Yến Thừa dám làm ra chuyện này, đừng hi vọng có thể cưới được ! Cho dù đây là người , ở trong mắt mọi người là con rể vàng chăng nữa, hay chỉ là do nhất thời kích động, cũng tuyệt đối tha thứ, vĩnh viễn cảm thấy Đỗ Yến Thừa là người ghê tởm!

      Đây là lần đầu tiên Liên Hoa biết được Ôn Như Cảnh cũng là người rất lợi hại, ấy là con rất độc nhưng lại biết ngụy trang thành người hiền lành, dịu dàng, ít ! Trong tay Ôn Như Cảnh có những tấm hình và cuộn băng video kia, chỉ cần ấy tiết lộ ra ngoài, mọi người mà biết được làm cho hai nhà trở thành trò cười trong thiên hạ! rể lên giường với em vợ, lúc đó cả hai nhà Liên gia và Đỗ gia đều có mặt mũi nào nhìn ai!

      Việc cấp bách nhất là phải cho ngừng hôn lễ lại, làm cho chuyện này lan rộng hơn, sau đó kêu người của hai nhà ngồi lại, bàn bạc chuyện kết giao của hai nhà, mặc dù Ôn Như Cảnh có quan hệ ruột thịt với Liên gia, nhưng Ôn Như Cảnh cũng là nhị tiểu thư của nhà Liên gia, nếu Đỗ Yến Thừa làm ra chuyện như vậy, phải nhận lấy hậu quả thôi.

      Liên Hoa nhàng ra khỏi phòng nghĩ của dâu, tới căn phòng khác, vào mà chỉ đứng ở ngoài, tân khách qua lại, cười ríu rít nhưng ai nhận ra Liên Hoa, mặc dù họ cũng có chút giao tình với nhà . Vì bọn họ nghĩ, giờ lành chưa tới, dâu trong phòng nghĩ mặc bộ lễ phục nên bước ra ngoài tản bộ.

      Liên Hoa cứ như vậy nghênh ngang trong khách sạn, tìm kiếm bóng dáng của Đỗ Yến Thừa, chuyện tới nước này, phải hỏi ràng, tại sao lại làm như vậy, tính toán xử lý chuyện này ra sao. Nếu như thích Như Cảnh, cần gì phải chờ đến ngày hôm nay?

      khe cửa mở rộng, trong đó có tiếng khóc của truyền ra bên ngoài, làm cho bước chân của dừng lại, thanh này là của Như Cảnh, vội vàng nghiêng lỗ tai vào vách cửa, lắng nghe.
      Phong nguyet thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      011 Gian Phu Dâm Phụ


      "Đỗ đại ca, em muốn đem chuyện ngày hôm qua của và em giữ bí mật, em muốn phá hư hôn lễ của và chị đâu, nhưng mà em biết tại sao lại bị người khác chụp được những tấm hình này, họ muốn uy hiếp em. . . . . ."

      Thanh mãnh mai yểu điệu của Ôn Như Cảnh mang theo tiếng khóc nức nở, Đỗ Yến Thừa cũng ở bên trong! Liên Hoa dám khẳng định, ấy bày ra bộ dáng đáng thương, làm cho Đỗ Yến Thừa phải thương cảm.

      "Như Cảnh —— . . . . . . Tối hôm qua ra là em!" thanh Đỗ Yến Thừa tràn ngập giãy giụa và khổ sở, "Tối hôm qua uống quá nhiều rượu, tưởng đó chỉ là giấc mơ, sáng nay thấy mình nằm ở khách sạn, nhìn lên giường thấy dấu máu (lạc hồng), mới biết đó phải là giấc mơ. . . . . . ra là em, tại sao hai chúng ta say rượu có thể làm nên những chuyện như vậy. . . . . ."

      Trong khe cửa, sắc mặt đẹp trai của Đỗ Yến Thừa trở nên vặn vẹo, nhìn Ôn Như Cảnh vì dưới mặt đất khóc thút thít. mặt của Đỗ Yến Thừa lên tâm trạng của , có hối hận, có bình lặng, có kinh hoảng, còn có hưng phấn.

      Liên Hoa ở ngoài cửa cười lạnh, đôi gian phu dâm phụ mà!

      Đỗ Yến Thừa khi ra đời ngậm thìa vàng trong miệng, chưa bao giờ xảy ra chuyện đau buồn gì, bây giờ lại thình lình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, làm cho do dự, quyết đoán được, đó là khuyết điểm lớn nhất của . từng nhau, nên biết được, là người rất lãng mạn, nhưng cũng là người rất đa tình.

      Đỗ Yến Thừa nhìn thấy mĩ nhân nhu thuận hiền lành quỳ dưới chân , người đó còn là đối tượng tình đêm của ; nhìn bộ dáng đáng thương, yếu đuối của Ôn Như Cảnh, làm cho lòng tự tôn của đàn ông trong càng thêm mãnh liệt. Trong đầu liền lướt qua ý nghĩa, muốn lấy luôn cả chị lẫn em!

      ", Đỗ đại ca, đều tại em. . . . . . Là em say rượu nên hồ đồ, làm liên lụy tới . . . . ." Ôn Như Cảnh giống như lá rách trong gió, thân thể run rẩy : "Những tấm hình này em muốn cho ai biết đến, nếu em làm nên chuyện này em phải mình gánh lấy hậu quả, ai có thể ngờ. . . . . ."

      Đỗ Yến Thừa cúi người xuống ôm lấy Ôn Như Cảnh, để cho thân hình mãnh mai của dựa vào , tự lẩm bẩm : "Nếu như phải mới vừa rồi đụng vào em những tấm hình này rớt ra ngoài, như vậy thấy được nó, vậy bỏ lỡ cơ hội bù đắp cho em. Chuyện như vậy để cho mình em gánh chịu, em đừng khóc, chúng ta nhất định có biện pháp giải quyết. . . . . ."

      Ôn Như Cảnh nghe vậy khóc càng lớn tiếng hơn: "Đỗ đại ca, em nhất định phải xin lỗi chị của em, mới vừa rồi, mới vừa rồi em cẩn thận để cho chị em thấy được những tấm hình này, chị em giận dỗi mắng em, còn đánh đuổi em ra ngoài, chị ấy —— chị ấy tha thứ cho em. . . . . . Vậy chúng ta làm sao, làm sao có thể giải thích với chị em. . . . . ."



      ============





      012 buồn cười!




      "Đừng khóc, em đừng khóc. . . . . ." Đỗ Yến Thừa lấy tay lau nước mắt cho , tay chân luống cuống biết an ủi ra sao, "Liên Hoa ngoài mặt là như vậy, nhưng ấy rất thương người, ấy có tình cảm lâu như vậy, ấy nhất định tha thứ cho chúng ta! tìm ấy, cử hành hôn lễ xong, chúng ta mới bàn bạc đến chuyện này. . . . . ."

      Đỗ Yến Thừa nhìn Ôn Như Cảnh trong ngực mình, đây là em thương nhất, thế nhưng trời xui đất khiến sao lại đoạt lần đầu tiên của !

      biết tình cảm trong lòng mình là gì, chuyện xảy ra trước mắt ngoài khả năng dự đoán của , nhưng biết, nếu như vạch trần chuyện này ra, gia tộc nhất định tha thứ , gia tộc nhận định Liên Hoa là con dâu, nhất định phải làm theo kế hoạch là cử hành hôn lễ với Liên Hoa.

      Nhưng trong lòng vẫn có cảm giác hư vinh, và Liên Hoa là tình cảm thuần khiết, đêm qua và Ôn Như Cảnh thân mật như cá gặp nước, đó là lần đầu tiên của . Nghĩ đến những hình ảnh ngày hôm qua, làm cho miệng đắng lưỡi khô, da thịt Ôn Như Cảnh trắng nõn mịn màng, dáng người có lồi có lõm, đặc biệt là thanh mê người của đều vào lòng .

      Trong khoảng thời gian ngắn, hoàn toàn quên mất người là Liên Hoa, quên mất ấy mới là người vô tội nhất.

      "Đỗ đại ca. . . . . . Tính mạng của em đều nằm ở trong tay rồi, nhất định phải cứu em, với cá tính của chị em, chị ấy nhất định thay thứ cho , nhưng chị ấy hận em đến chết mất. . . . . ." Ôn Như Cảnh đem mặt mình vùi sâu vào trong ngực Đỗ Yến Thừa, níu lấy vạt áo của khẩn cầu.

      " nhất định để cho bất luận kẻ nào tổn thương đến em, em nhất định có chuyện gì hết. . . . . ." Ánh mắt của Đỗ Yến Thừa mê mang dần dần trở nên kiên định, ôm Ôn Như Cảnh vào lòng, cam đoan.

      Khóe miệng Liên Hoa nở nụ cười châm chọc, cho tới hôm nay, mới biết được là nhìn lầm Ôn Như Cảnh!

      Nhìn Ôn Như Cảnh giả bộ đáng thương, bộ dáng cực kì thuần thục, nhìn ấy giá họa cho đây giống như là , qua lời của ấy, người chị như đây là người độc ác nhất, mọi ánh mắt thương cảm, đồng tình tập trung lên người ấy.

      Nghe lén xong, Liên Hoa cảm thấy cần phải chuyện với Đỗ Yến Thừa nữa. Ý nghĩ của cũng chính là ý nghĩa của Đỗ gia, bọn họ muốn làm con dâu của họ đó tất cả đều vì quyền thừa kế của ở Liên thị, tuyệt đối cho thay đổi hôn lễ. Hôm nay độc như chiếc bóng, cha, mẹ, chị em là chổ dựa, nếu như trưởng bối của Đỗ gia ra uy hiếp , có đường nào trốn thoát. . . . . .

      Buồn cười, Liên Hoa là người dễ dàng bị khi dễ như vậy sao!

      có tài, có sắc đẹp, có bạn bè, có Liên thị là chỗ dựa, nếu như phải cha trước khi cha giao cho Đỗ Yến Thừa, làm sao mới có hai mươi mốt tuổi chịu lập gia đình! Tính cách của Đỗ Yến Thừa rất mềm yếu, làm sao có thể xứng đôi với !

      Mủi chân nhàng di chuyển, Liên Hoa lặng yên tiếng động ra khỏi hành lang.
      Phong nguyet thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      013 tài sản đều là của chúng ta!



      phải thừa dịp bây giờ có người phát , nhanh nhanh ra khỏi chổ này.

      Việc đến nước này, hôn lễ có cách nào tiến hành được nữa, có cái nhìn khác về Đỗ Yến Thừa rồi, có lẽ về sau sau khi tiếp quản Liên thị, trừ phương diện làm ăn ra, lui tới với Đỗ gia nữa. Mấy năm nay, hai nhà có tình cảm rất tốt, nếu hai nhà kết thành thù rồi.

      Liên Hoa rón rén chạy ra ngoài, quanh co vòng quèo, muốn đến quầy bar cảu khách sạn. Ở trong đại sảnh của khách sạn, đột nhiên nhìn thấy mẹ của Ôn Như Cảnh —— Ôn Ngữ núp ở phía sau cây kiểng, giọng gọi điện thoại.

      thấy khả nghi, tin Ôn Như Cảnh làm ra chuyện đó lại giúp đở của Ôn Ngữ, có thể dạy ra được loại con như vậy, Ôn Ngữ nhất định có dã tâm rất lớn!

      lại gần nghe lén cuộc điện thoại của Ôn Ngữ, muốn che dấu ánh mắt của mọi người, làm bộ như làm gì đó?

      Trong tai truyền đến tiếng của Ôn Ngữ, làm cho biến sắc.

      "Thủ tục làm xong chưa?. . . . . . được chia cho Liên Hoa đồng nào cả!. . . . . . Những thủ tục kia có sơ hở gì chứ. . . . . . có hiệu lực? ! Tất cả tài sản của Liên thị đều thuộc về ta và Như Cảnh đúng ? ! Liên Hoa tuyệt đối lấy được? Tốt tốt!"

      Ôn Ngữ xong lời cuối cùng, thanh hưng phấn cũng quên đè thấp xuống, bà cười hả hê, mặt bà còn bộ dáng của quý phụ phu nhân tao nhã.

      Nhớ tới cái gì, bà bỗng nhiên giọng lại, dặn dò đầu dây điện thoại bên kia: "Liên Hoa cái gì cũng có, nhưng con bé ấy còn sống, ta và Như Cảnh được yên thân! Ngươi tìm thêm cho ta vài người, tạo chút tình huống, làm cho con bé ấy bỏ mạng, sau đó dựng trường ngoài ý muốn, tất cả đều à ý trời!"

      tới đây, đôi môi Liên Hoa hoàn toàn biến sắc, sắc mặt tái nhợt so với tình cảnh Đỗ Yến Thừa phản bội , còn khó coi hơn.

      Ôn Ngữ bao giờ cố ý gạt người, liền suy nghĩ đây là lời của bà ấy.

      Tại sao bà ấy lại Liên thị là của bà ấy và Như Cảnh, cái gì gọi là thủ tục có sơ hở, cái gì gọi là tuyệt đối lấy được? ! Cha phải đem Liên thị giao cho sao, tại sao bây giờ lại nằm trong tay hai mẹ con ác độc Ôn Ngữ và Ôn Như Cảnh!

      Nơi nào xảy vấn đề? Tại sao lại cẩn vào bẩy của bà ấy chứ? !

      Đúng, nhất định là trong phòng nghĩ kí những tài liệu kia! Những tài liệu kia căn bản cũng phải là đơn đăng kí kết hôn!

      Ôn Ngữ thừa dịp mất hồn, đổi đơn đăng kí kết hôn thành sắp tài liệu kia, Ôn Ngữ lừa kí giấy từ bỏ quyền thừa kế tài sản, hơn nữa trong khoảng thời gian ngắn bà ấy làm cho những giấy tờ kia có hiệu lực!



      ============





      014 hai bàn tay trắng





      Liên Hoa cảm nhận được trái tim đau đớn, nếu như những lời Ôn Ngữ đều là , rất có lỗi với cha mình, cha đem tâm huyết cả đời mình giao vào tay , vậy mà lại dễ dàng bị mẹ kế lừa gạt như vậy, khiến cho Liên thị phải đổi chủ. . . . . .

      Liên thị nếu giao vào trong tay hai mẹ con có thiên phú về nghệ thuật kia, nhất định thảm bại!

      Mà hai mẹ con đó lại mưu hãm hại , muốn cho vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này!

      Tại sao họ có thể ác độc với như vậy chứ! Ôn Như Cảnh dùng những thủ đoạn bẩn thỉu nhất để cướp chồng sắp cưới của , Ôn Ngữ lại dùng phương pháp vô sĩ nhất cướp tất cả tài sản của , họ còn mưu muốn giết luôn cả !

      Sắc mặt Liên Hoa trắng bệch, nghĩ ra, cha cư xử với mẹ kế và con bà ấy đều hết lòng chăm sóc, cũng rất hiếu thảo với mẹ kế và xem con bà ấy như em của mình, nhưng vì cái gì mọi chuyện lại thành ra như vậy. . . . . .

      Ôn Ngữ gọi điện thoại sắp xong, liền vội vàng bước , mặc kệ lời của Ôn Ngữ là hay giả, tuyệt đối thể lộ diện trước mặt Ôn Ngữ.

      trong khách sạn lúc lâu, dùng sức cắn cắn môi, muốn ra khỏi chổ này, chạy trốn khỏi hôn lễ, trốn hai mẹ con Ôn gia, phải tự mình dò tìm chân tướng, lúc đó mới biết tiếp theo mình nên làm cái gì.

      Liên Hoa lẫn vào đám người phục vụ trong khách sạn, theo họ ra ngoài. thuận tay gọi chiếc taxi, đọc lên địa danh mà muốn đến, sau đó chiếc taxi dần dần xa.

      Ngồi xe taxi, vội vàng gọi điện thoại cho luật sư của Liên thị.

      "A lô, luật sư trần sao? Tôi là Liên Hoa." Liên Hoa hỏi thẳng, "Tôi muốn biết, phần di sản của cha tôi tiến hành tới đâu rồi?"

      Trong điện thoại di động truyền đến thanh trong trẻo lạnh lùng của luật sư Trần: "Liên tiểu thư, kí giấy chuyển nhượng tài sản, tất cả giấy tờ đều hợp lệ, nửa tiếng trước có hiệu lực rồi, Liên tiên sinh để lại cho tất cả tài sản, toàn bộ được chuyển giao cho Ôn phu nhân và Ôn tiểu thư. Tất cả thẻ tính dụng trong ngân hàng và bất động sản của đều được đóng băng."

      Mặc dù trong lòng chuẩn bị trước, nhưng nhất thời mất tất cả, trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa bất tỉnh.

      Dùng móng tay bấm vào lòng bàn tay của mình, để cho mình giữ được tỉnh táo, Liên Hoa mờ mịt cúp điện thoại, ra tất cả đều là , cha lưu lại tất cả tài sản cho đều thuộc về người khác, tất cả tâm huyết của cha đều bị người khác cướp !

      , trong lúc bất ngờ, còn gì nữa, bị buộc phải tới đường cùng, nhưng hai mẹ con Ôn gia vẫn buông tha cho . . . . . .
      Phong nguyet thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      015 là lỗi của



      Khóe môi Liên Hoa nở lên nụ cười cay đắng, hôm nay là ngày tốt nhất để kết hôn, nhưng lại là ngày xui nhất của !

      Vào hôm nay, người xuất sắc kiêu ngạo như , thành người có nhà, ăn bửa nay lo bửa ngày mai. còn gì cả, người thân duy nhất của qua đời rồi, ngay cả công ty Liên thị mà cha xây dựng lên nay cũng biến mất trong tay . . . . . .

      "Tiểu thư, tiểu thư?" Tài xế dừng xe, quay đầu lại kêu Liên Hoa, "Tiểu thư, đến nơi rồi, sao chớ?"

      Liên Hoa mở mắt, vẻ mặt nữ tài xế lo lắng nhìn , ấy đưa khăn giấy cho , sờ lên mặt mình, ra khóc, hai hàng lệ lăn dài gò má.

      "Cám ơn ." Liên Hoa nhận lấy khăn giấy từ trong tay tài xế, dùng sức lau chùi nước mắt, sau khi cha qua đời, cho tới bây giờ chưa từng khóc qua, nhưng hôm nay, rốt cuộc cũng thừa nhận được kích nặng nề, ở trước mặt tài xế xa lạ khóc nức nở.

      Nhìn tài xế nặng ra nụ cười miễn cưỡng, Liên Hoa hỏi: "Xin hỏi bao nhiêu tiền?"

      "45 đồng. Tiểu thư, có sao chứ?"

      Liên Hoa lắc đầu, tìm trong quần áo, móc ra tờ 100 đồng đưa cho tài xế.

      Mở cửa, xuống xe taxi, Liên Hoa mờ mịt nhìn xung quanh, biết bây giờ ở nơi nào?

      Liên Hoa ngẩng đầu, nhìn số nhà quen thuộc làm cho cảm thấy ấm áp, ra ra địa chỉ ngôi nhà mà mẹ để lại cho , chỗ này là chỗ bí mật thuộc về gia đình , sau khi mẹ qua đời, hằng năm cha dẫn đến nơi này, tại nơi này lại là chổ che nắng che mưa cho .

      Liên Hoa quen thuộc lên lầu cuối cùng, ở phía sau cửa chống trộm có cái khe, lấy chìa khóa ra, mở cánh cửa đầy bụi ra.

      Bên trong nhà tất cả các vật dụng hằng ngày đều được bao lại. Nhìn căn phòng rất ấm áp, giống như có mẹ kề bên vậy, mẹ mở rộng vòng tay ra ôm vào lòng.

      Liên Hoa tung người nhào vào khoảng trong phòng, cửa phòng đóng chặt ngăn cách phía ngoài, co rút nằm sàn nhà, trong ngực ôm tấm hình chụp chung của ba người, khống chế được tiếng khóc nức nở truyền ra bên ngoài.

      Tình thân, tình , nghiệp, từng nắm trong tay tất cả nhưng bây giờ chĩ còn hai bàn tay trắng, thậm chí ngay cả tính mạng của , cũng chưa chắc giữ được, Ôn Ngữ kêu người muốn giết , bà ấy muốn lấy tính mạng của .

      quá ngu quá hay quá đơn thuần, thừa dịp thương tâm nhất . họ bày mưu tính kế cướp hết tất cả của ; thấy mình rất có lỗi với cha mẹ, để cho bọn họ ở thế giới bên kia vẫn còn lo lắng cho an nguy của ; là lỗi của , làm cho mình phải rơi vào hoàn cảnh này. . . . . .

      Khóc biết bao lâu, chỉ thấy sắc trời bên ngoài đều tối sầm, Liên Hoa mới đứng lên, lần này, trong mắt mắt có chút chần chờ và đau khổ, thay vào đó, muốn dùng hai bàn tay trắng của mình làm nên tất cả, để trả thù cho những gì mất hôm nay.


      ========



      016 quyết tuyệt



      Liên Hoa lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại gọi cho thầy: " Giáo sư Chử thầy khỏe chứ, em là Liên Hoa. Em muốn hỏi thầy, lần trước thầy với em muốn cho em du học ở Pari, bây giờ em muốn được thầy? tốt quá, vẫn còn ạ! Vậy thầy giúp cho em đăng kí được ạ? Em quyết định em buông tha cho giấc mộng của mình, em nước Pháp du học, dạ, ngày mai em ạ, thầy muốn đưa vé máy bay cho em sao? Vậy được thầy? Đúng 8h30 bay hả thầy, dạ, cám ơn thầy, hẹn gặp lại thầy!"

      Liên Hoa cúp điện thoại, thở phào nhõm, cũng may chuyện học hành của rất tốt, giáo sư muốn tạo điều kiện cho , để cho có thể đạt thành mong muốn của mình.

      quyết định phải xa thời gian, rời khỏi K thị nước ngoài du học, mặt là muốn né tránh hãm hại của Ôn gia, mặt khác là muốn bắt đầu từ con số 0 để quay về trả thù, cha có thể làm được, nhất định cũng làm được.

      Cha đưa Liên thị cho , chính tay làm mất nó, nhất định đoạt lại! Và cũng bỏ qua cho hai người bọn họ!

      tại là hai bàn tay trắng, dù muốn dù cũng đấu hại hai mẹ con Ôn gia, nhưng đợi đến khi đứng vững ở nơi đất khách quê người, nhất định trả lại món nợ mà hai mẹ con họ nợ !

      Trong mắt bị thù hận xâm chiếm, cả người Liên Hoa để lộ ra loại quyết tuyệt và tín niệm, tin tưởng trong tương lai, dùng toàn bộ con người để báo thù!

      hận Ôn Ngữ và Ôn Như Cảnh họ lừa gạt và phản bội , hận Đỗ Yến Thừa vì cũng giống như bọn họ!

      Nếu như phải việc của hai mẹ con Ôn gia bại lộ, tối hôm nay là đem động phòng của và Đỗ Yến Thừa, nghĩ đến Ôn Như Cảnh lấy ra những tấm hình khiêu dâm đó, Liên Hoa liền cảm thấy chán ghét.

      Ha ha, mình thủ thân như ngọc( giữ thân trong sạch) vì cái gì, ngày hôm nay phải hiến tặng lần đầu tiên của mình cho người khác, đó mới là dấu hiệu thay da đổi thịt của .

      Xoay người về phòng tắm, sau khi tắm xong, trang điểm cho gương mặt của mình, tối hôm nay, dùng vẽ dụ hoặc của mình quyến rũ đàn ông.

      tìm quần áo của mình trước kia để ở chỗ này ra thay, mang theo người hộ chiếu và các giấy tờ liên quan, giờ phút này cực kì may mắn, trước kia cha từng căn dặn , bất kể chuyện gì cũng phải cầm theo những thứ này ở bên người, cho nên đem toàn bộ giấy tờ đều để ở đây, cho nên ra mới có thể dứt khoát như vậy.

      Lại tìm tất cả các chi phiếu mà mẹ để lại, bên trong có mấy ngàn đồng, đó là tất cả tài sản của .

      Ăn mặc xong, Liên Hoa đứng ở trước cửa phòng, lưu luyến nhìn vào trong nhà, nhìn vào tấm hình ba người cười hạnh phúc.

      "Ba, mẹ, con đây, chờ con trở lại, con nhất định đem cả vốn lẫn lời trả lại cho bọn họ!"
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :