1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng càn rỡ: Tổng giám đốc dám cướp mẹ của tôi - Tả Nhi Thiển(c140) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 118: Từ Lúc Đầu Tôi Thừa Nhận Em

      Mục Thần là đối tác của nhiều năm, là người bạn rất quen thuộc của , việc của Moon là do con trai gây nên, nên sớm hỏi kỹ càng quan tâm chút, nhưng tính tình của Mục Thần, nhất định muốn cho biết chuyện này, chỉ có thể giả vờ như biết, cũng điều tra tin tức, để tránh lúc nào đó thiếu kiên nhẫn liền hỏi tới.

      Trong thời gian này, tưởng Mục Thần giải quyết vấn đề, nhưng bây giờ tin tức của Moon truyền vào trong nước, nhất định là huyên náo rối bời, bất luận ra sao, ắt phải gọi điện thoại hỏi thăm Mục Thần.

      "Hello?" Mục Thần nhận điện thoại, giọng mệt mỏi khàn khàn trầm thấp.

      "Mục Thần, là tôi, tôi là Liên Hoa." Liên Hoa giọng , giật mình mới nhớ đến chuyện lệch múi giờ, "A. . . .Tôi quên bây giờ ở Mỹ là rạng sáng, đánh thức rồi. . . có khỏe , dường như rất có tinh thần, thân thể thoải mái sao?"

      "Liên Hoa?" Mục Thần ngạc nhiên, sau khi ho khan vài tiếng, cố gắng làm cho giọng trong hơn, " Tôi rất khỏe, vừa rồi có ngủ, cho nên tính là đánh thức. Thế nào nhớ đến gọi điện cho tôi vậy, dạo này em cũng tốt chứ?"

      "Tôi tốt lắm, là tốt, còn khách sáo chịu với tôi." Liên Hoa thở dài, "Tôi biết rồi, thấy bản tin của nước Mỹ, tạm thời ứng phó nổi, còn cậy mạnh chống đỡ cái gì? sao gì hết vậy. . . . "

      Mục Thần xoa xoa đôi mắt màu xanh hai ngày chưa được ngủ, giọng uể oải : "Em biết rồi, chuyện phóng đãng trước kia của tôi em cũng biết. . . Vốn tưởng rằng là chuyện , ai ngờ khó ứng phó như vậy, con sóng này chưa yên con sóng khác ập tới, có vẻ giống như ngày yên bình. Nhưng cũng quan trọng đến mức thể chống đỡ được, tôi có thể đối phó, chỉ là cần thêm ít thời gian nữa."

      "Mục Thần, tôi muốn với thực xin lỗi, chuyện này đều là lỗi của tôi. . ." Liên Hoa suy nghĩ rất nhiều, vẫn quyết định ngả bài với Mục Thần, "Ảnh chụp và tin tức này của đều là Tiểu Bạch sai khiến người làm, là tôi dạy dỗ Tiểu Bạch nghiêm, mới để Moon bị ảnh hưởng lớn như vậy. . . Tôi chỉ thị FL toàn lực trợ giúp Moon, xin đừng cự tuyệt cho tôi được chuộc lỗi, quan trọng là trong thời gian sớm nhất mau chóng thoát khỏi những tin đồn tiêu cực kia."

      "Tiểu Bạch, là bé?" Mục Thần đột nhiên mở to đôi mắt màu xanh thẳm, có chút dám tin hỏi lại, "Bé còn tuổi, làm sao có thể làm được

      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 119: Dao Quang

      “Được rồi, tôi tự có chừng mực.” Liên Hoa cười , “Giúp tôi gọi Uyển Nhu và Mẫn Mẫn vào đây, tôi có việc cần với các ấy.”

      Thư ký Lương bất đắc dĩ theo lời dặn dò của Liên Hoa, trong miệng lẩm bẩm: Liên tổng là ra tay nhân từ, người nhà họ Đỗ đến nhất định là vì chuyện của công ty mình xin tha thứ, Liên tổng sao lại có thể cho cơ hội!

      Rất nhanh Uyển Nhu và Mẫn Mẫn tới phòng làm việc của Liên Hoa, Liên Hoa cười lấy lòng nhìn bạn tốt khẩn cầu, vốn dĩ tối nay ba người hẹn cùng với Tiểu Bạch đến cửa hàng mới mở ăn cơm, tạm thời có chuyện, chỉ có thể khiến bạn tốt đón Tiểu Bạch giúp , buổi tối chăm sóc con trai tí.

      Mẫn Mẫn hưng phấn đồng ý, Uyển Nhu hỏi tới Liên Hoa, muốn tìm tòi nghiêng cứu mắt mũi của ai lớn hơn, đẹp trai hơn Tiểu Bạch, khiến Liên Hoa lại bỏ con trai mà gặp người khác.

      “Bí mật!” Liên Hoa nháy nháy mắt, lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai tránh khỏi dây dưa của bạn tốt, vẫy tay tạm biệt hai người, “Mình gọi điện thông báo cho Tiểu Bạch, phải nhờ các cậu rồi.”

      Vừa nhanh chóng chạy vào thang máy, Liên Hoa vừa gọi điện cho Tiểu Bạch, luôn miệng xin lỗi với con trai vì thất hứa, mặc dù Tiểu Bạch thất vọng, nhưng có Uyển Nhu và Uyển Uyển bồi còn tương đối hài lòng. Giọng điệu Liên Hoa thở dài, xuống thang máy, trực tiếp đến quầy tiếp tân ở lầu , Đỗ Yến Thừa đợi ở đó.

      “Liên Hoa, em đến rồi!” Đỗ Yến Thừa thấy của phòng mở ra, Liên Hoa thản nhiên vào, hai mắt khỏi toả sáng, “ cho là em muốn gặp , thể chuyện với đấy!”

      “Biết tôi muốn gặp . . . . phải vẫn tới à.” Liên Hoa cười khẽ, ngồi xuống ghế sofa, “Vì sao hôm nay Đỗ tổng đến đây, tại sao lần này lại mang theo hai người Ôn Ngữ và Ôn Như Cảnh?”

      “Liên Hoa. . . . . .” Đỗ Yến Thừa bị Liên Hoa khiển trách cứng họng hồi, “Em chính là như vậy, chuyện sắc bén như vậy. . . . . .”

      “Tôi vẫn luôn như vậy, kết thân với người có mức độ tốt, đối với kẻ thù vô cùng xấu, nên ràng.” Liên Hoa : “Tôi cũng chỉ vì chỉ có mình , mới nguyện ý xuống gặp , , rốt cuộc tìm tôi làm gì?”

      Khuôn mặt thanh tú của Đỗ Yến Thừa lộ ra vẻ nghiêm túc: “ muốn mới em ăn cơm, từ lúc em trở về tới giờ, đều
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 120: Đơn Thuần

      Đỗ Yến Thừa thõa mãn khóe môi cong lên: "Vậy là được rồi, chúng ta cần khách khí như vậy."

      chuyện, phục vụ mang thức ăn lên, từng món ăn mang đầy đủ màu sắc hương vị gợi cho Liên Hoa cảm giác thèm ăn, hương vị quê nhà này cách xa rất lâu, làm cho cảm thấy dường như nhớ lại thời tuổi trẻ, cho dù ngồi đối diện là người đàn ông mà thích, vẫn như cũ ăn rất vui vẻ.

      Đỗ Yến Thừa quan tâm gắp thức ăn cho Liên Hoa: "Nếm thử món này, đặc biệt dặn đầu bếp cho rong biển vào, trước kia cầu của em là vậy."

      " còn nhớ à. . . "Liên Hoa cười khẽ, trong mắt lại ánh lên vẻ cười nhạo. Trước đây tự do kén chọn, tuyệt đối là ăn rong biển, nhưng tại, nuôi Tiểu Bạch nhất định phải làm gương tốt, vì để Tiểu Bạch tập tính kén ăn, hầu như cái gì cũng ăn. Lẽ nào Đỗ Yến Thừa biết, mỗi người ai cũng phải thay đổi lần sao?

      "Chuyện của em, đều nhớ ." Đỗ Yến Thừa lại nghĩ, làm cho Liên Hoa cảm động, giọng lắng xuống đa cảm thở dài, "

      Năm đó lúc Bác Liên còn sống, ba và bác Liên cùng mang chúng ta đến Dao Quang ăn cơm, thời gian vui vẻ khi đó là ký ức tốt đẹp nhất."

      "Thời gian đó, à." Liên Hoa giả vờ uống trà để che khóe môi nở nụ cười lạnh, nhà họ Đỗ người ta những lời như thế, là cười chết người, sau khi chiếm đoạt Liên thị, Đỗ Yến Thừa thế nào còn có mặt mũi nhắc tới cha của !

      Đỗ Yến Thừa mấp máy môi, cuối cùng lấy hết dũng khí : "Liên Hoa, chẳng lẽ trong lúc đó chúng ta có khả năng quay lại như trước kia sao,chúng ta mười mấy năm thanh mai trúc mã tình cảm thâm sâu, chút cơ hội hợp lại cũng có? Nhà họ Đỗ và nhà họ Liên mấy chục năm giao tình, vì sao mối quan hệ biến thành cứng nhắc như vậy, tranh đấu đối chọi gay gắt, làm cho người ta chê cười chúng ta. . . ."

      Liên Hoa nhíu mày, chết tiệt, hôm nay Đỗ Yến Thừa muốn những lời như vậy phải vì Đỗ thị cầu cạnh, vì nhà họ Ôn bảo đảm, mà càng muốn hợp lại với , sau khi làm nhiều chuyện có lỗi như vậy, thế mà Đỗ Yến Thừa vẫn còn mặt mũi ra cầu hợp lại!

      "Đây là ý tứ của bác Đỗ sao, kế hoạch của bác ấy là như vậy?" Liên Hoa tin sau khi những lời như vậy, ông cụ còn có thể sắp xếp Đỗ Yến Thừa đến chuyện hợp lại.

      "Liên Hoa, phải, đây chỉ là suy nghĩ của . Hôm nay hẹn em đến đây, chính là muốn hỏi lại em câu, tất cả mọi chuyện có khả năng vãn hồi sao. . . ." Đỗ Yến Thừa hơi khẩn trương, hôm nay cả nhà vắng, nên thể kiềm chế xúc động gặp Liên Hoa.

      Từ lúc trở về, nhìn so với năm năm trước càng đẹp hơn càng quyến rũ hơn, càng sát phạt quyết đoán, thần thái càng hơn người, trong lòng tĩnh mịch lâu lại cuồn cuộn say đắm hơn.

      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :