1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng càn rỡ: Tổng giám đốc dám cướp mẹ của tôi - Tả Nhi Thiển(c140) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 113: (tt)
      Liên Hoa mắt điếc tai ngơ, bây giờ nghe bất kì thanh nào cả, tất cả tinh thần
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 114: Điều Tra Tôi!

      Từ khi gặp lại Liên Hoa, vận mệnh thực bắt đầu chiếu cố , bắt đầu phấn chấn tinh thần quay lại thương trường, bắt đầu cố gắng tập luyện phục hồi chức năng khôi phục sức khỏe, tại vận mệnh lại tự mình đưa cơ hội đến trước mắt , đóng gói mang tới bên cạnh !

      Lại bấm số điện thoại, Triển Thiếu Khuynh kiềm chế kích động trong lòng, với đầu dây điện thoại bên kia: "Ba? Ba làm việc sao? Con có việc muốn thương lượng với ba."

      "Ha ha, con có nhìn thấy Liên Hoa , chắc là gặp được rồi?" Ông cụ Triển cười ha ha, " Con trai, ba tự tạo cơ hội cho con, gặp ấy phải theo đuổi người ta như thế nào, người phụ nữ xuất sắc như vậy bị người khác theo đuổi mất rồi làm sao bây giờ? Con cần phải tận dụng đầu óc như cha năm đó theo đuổi con dâu cha! Hôm nay lão Lãnh cũng ánh mắt của con tốt, Liên Hoa là người phụ nữ thể bắt bẻ được, cưới về nhà được đừng gọi ba là ba!"

      "Con biết, con biết ánh mắt của con tốt." Triển Thiếu Khuynh mỉm cười, "Chuyện này ba cũng cần quan tâm, con muốn kiện khác, ba, con muốn chính thức kế thừa Triển thị, ba có ý kiến gì ?"

      "Bây giờ? Thiếu Khuynh, con phải là quá sốt ruột chứ?" Ông cụ sửng sốt, "Ba phải muốn giao Triển thị cho con, bất cứ lúc nào Triển thị cũng là của con, con nguyện ý thừa kế, ba đương nhiên rất vui mừng rất cao hứng, chỉ là thân thể của con. . . tại con cố gắng phục hồi sức khỏe mới là trọng điểm, chuyện làm ăn cần gấp như vậy. Hơn nữa con cũng biết, tập tục truyền lại quyền thừa kế Triển thị, nếu trước đó chuẩn bị đầy đủ hoàn hảo, sau khi con thừa kế rất vất vả!"

      "Ba, cũng bởi vì tập tục đó, con nhất định phải thừa kế Triển thị. . . ." Khóe môi Triển Thiếu Khuynh nhếch lên chứa đựng ý tứ thâm sâu cười, " Chờ ngày con chính thức kế thừa, nhất định thân thể phục hồi khỏe mạnh, cũng là ngày theo đuổi được Liên Hoa. . . ."

      "Nếu con xác định như vậy, đưa ra cam đoan như vậy, ba đương nhiên có ý kiến." Ông cụ Triển nghiêm túc , "Con trai, ba tin tưởng con, ba đồng ý! Mạnh tay làm , con là con trai của Triển Dực, chỉ có trò học thầy mà giỏi hơn thầy!"

      "Cám ơn, cám ơn ngài ủng hộ. . . ." Triển Thiếu Khuynh giọng cám ơn, "Ba, cám ơn ba từ trước tới nay thương, con tuyệt đối làm ba thất vọng!"

      Cúp điện thoại, tận đáy lòng Triển Thiếu Khuynh cảm kích người cha thương , ông cụ làm lụng vất vả cả đời, có quyến luyến gì
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 116: Nhượng Bộ Lẫn Nhau

      ". . . người kia được phép sửa đổi cấu trúc là gì?" Liên Hoa hỏi

      động tâm, có thể lưu lại thiết kế của chính bản thân mình ở trong lịch sử công ty quốc tế hàng đầu Triển thị, biến nó trở thành tượng đài to trong lịch sử, có thể vượt qua thiết kế neo (neo: tân tiến, mới hơn, đại hơn), dùng thực lực chứng minh bản thân dũng cảm, bắt đầu phấn khởi mơ hồ đứng lên!

      Triển Thiếu Khuynh khẽ mỉm cười giống như mưu thực được: " cầu duy nhất, phương án của em nên tạo ra vì tôi, phù hợp với đặc điểm của tôi, có đặc sắc của tôi có nghị lực của tôi!"

      "Vì sao chứ?"

      "Vì sao. . ." Triển Thiếu Khuynh nhìn chằm chằm Liên Hoa, thầm nhấn mạnh từng chữ, " Vì tôi hi vọng có thể sớm chiều cùng em ở chung, tốt nhất là chuyển đến chổ ở của tôi, chứng kiến cuộc sống hằng ngày của tôi, hiểu biết tôi chân thực nhất, chỉ có như vậy, mới có thể tạo ra thiết kế đặc điểm của tôi phù hợp nhất!"

      Liên Hoa run rẩy hồi, sao, sao Triển Thiếu Khuynh có thể đưa ra cầu này!

      cầu này quả thực là gây khó dễ! Làm sao có thể cùng Triển Thiếu Khuynh sớm chiều ở chung, làm sao có thể bỏ lại Tiểu Bạch của dọn đến ở cùng. . . .

      Chưa Tiểu Bạch có thể để rời nhà lâu như vậy , là Triển Thiếu Khuynh người này, đều muốn cùng có tiếp xúc thân mật quá mức! Lúc trước còn trẻ biết gặp phải người thợ săn thô bạo giảo hoạt này, Liên Hoa quá hối hận, năm năm sau, nàng cùng cột, cùng người đàn ông nguy hiểm như vậy!

      "Khó lắm hả? Tôi xem lý lịch của em rồi, trước kia từng hợp tác qua lại với đối tác có giai đoạn tương hỗ và hiểu nhau lắm mà, đây chẳng lẽ phải là chuyên môn của em sao?" Triển Thiếu Khuynh nhíu mày nhìn Liên Hoa, giả vờ chút để ý nhắc tới.

      Liên Hoa tiến thoái lưỡng nan, quả động tâm với hạng mục này, loại thách thức này như là móng vuốt của con mèo giống như gợi lên cho thân là nhà thiết kế mong muốn giành chiến thắng, nhưng mà nếu muốn rời khỏi Tiểu Bạch, 24 giờ cùng Triển Thiếu Khuynh chung sống hiểu biết, nhất định kiên quyết buông tha, loại lý trí và tình cảm rối rắm này làm cho nhất thời khó có thể trả lời .

      "Nếu. . . Nếu Triển tổng muốn mang đơn hàng này ủy thác cho tôi, như vậy tôi cũng có điều kiện." Liên Hoa nhàng thoáng nhìn, thẳng thắn , "Tôi thể chuyển đến ở cùng ngày đêm tiếp xúc, đây là nhượng bộ lớn nhất của tôi là dành nửa ngày để hiểu về , nhưng chỉ duy trì nửa tháng, nửa tháng hẳn là đủ để tôi hiểu tính cách của Triển tổng, để thiết kế ra phương án phù hợp với nhất!"

      "Nửa tháng. . . ." Triển Thiếu Khuynh dễ dàng suy nghĩ, ánh mắt sắc bén nhìn Liên Hoa áp bức, "Mỗi lần chỉ có nửa ngày, tương đương với bảy ngày mà thôi, thời gian quá ít, ngắn đến vậy dù là Liên tổng, tôi cũng tin em có thể hoàn toàn nắm bắt được tính chất đặc biệt của tôi! Nếu định thời gian thành tháng, bằng em chuyển đến chổ tôi ở nửa tháng, đó cũng là nhượng bộ lớn nhất của tôi!"

      "Tôi có thể nhìn thấy bộ dáng tập phục hồi chức năng và xử lý công việc, có thể phản ánh chân biểu của vào trong phương án?"
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :