1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cục cưng càn rỡ: Tổng giám đốc dám cướp mẹ của tôi - Tả Nhi Thiển(c140) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 109: Thuyết khách

      Khuôn mặt Liên Hoa ngưng trọng, người phục vụ ngăn cản ở trước mắt này là chịu nhờ vả của ai, là ai sau lưng ta muốn mời ?

      Liên Hoa mở miệng hỏi: “Là ai bảo đến?”

      Phục vụ cung kính chỉ chi lầu hai: “Tiểu thư, ở nơi này.”

      Liên Hoa thuận thế nhìn theo, ở gần lầu hai phía trong cửa sổ vị trí yên tĩnh, người đàn ông nâng ly rượu, khẽ gật đầu với .

      Ánh mắt Liên Hoa tối sầm, sao lại là , từ khi trở về, còn có thăm hỏi người này, sao hôm nay lại đụng mặt. . .. .

      Phục vụ khom lưng hỏi: “Liên tiểu thư, có muốn lên ? Hay là muốn từ chối vị khách kia?”

      “Tôi gặp , dẫn đường .” Liên Hoa bước lên lầu, hôm nay Tiểu Bạch cùng Uyển Nhu và Mẫn Mẫn chơi rất vui, nếu họ có thể chăm sóc Tiểu Bạch tốt, liền rảnh chút, gặp người lầu kia chút thôi.

      Dọc đường , vòng qua đồ trang trí xanh lá tinh xảo, rốt cuộc Liên Hoa cũng tới cái kia vị trí tầm mắt tuyệt hảo thần bí, từ đây nhìn xuống, có thể đem tất cả chỗ ngồi trong đại sảnh nhìn ràng, khó trách chọn chỗ này.

      “Con đến rồi.” Người đàn ông thấy Liên Hoa tới, nhàng để ly rượu xuống mỉm cười, “Liên Hoa, mới vừa rồi thấy con ở dưới lầu, chú (*) liền cho người mời con lên đây, cũng biết con cho chú chú thể diện.”
      (*) Chú: vì trước đây Liên Hoa và Đỗ Yến Thừa là người nên Liên Hoa gọi cha của Đỗ Yến Thừa bằng bác trai, còn bây giờ hai người là người xa lạ nên gọi chú hay hơn gọi bác đó mà -_-

      Phục vụ nghiêm túc kéo ghế ra cho Liên Hoa ngồi, mang trà lên, cúi người chào liền xoay người rời .

      Liên Hoa nhìn người đàn ông ưu nhã ngồi trước mặt, khoảng năm mươi tuổi, chăm sóc hết sức tỉ mỉ, tóc trắng đen pha tạp chải loạn, da mặt có chút tái nhợt già yếu, lại như cũ dáng vẻ tôn quý sống trong nhung lụa. mặt mỉm cười mang theo chút mưu tính sâu xa, hiển nhiên vì tiếng đồn xấu của công ty mà nóng nảy, lo lắng.

      Liên Hoa mở miệng hỏi người kia: “Chú Đỗ tốt, trùng hợp như thế, chú cũng dùng cơm ở đây. Qua nhiều năm như vậy, chú vẫn thích ngồi ở phía ngoài, ở chỗ ngồi tốt nhất có thể nhìn thấy vui buồn của người khác.”

      “Ha ha, thói quen bao nhiêu năm, đổi được. Ngồi xuống , giúp con gọi trà sữa Bá Tước mà trước kia con thích nhất, nếm chút hương vị của tiệm này xem được hay ?” Ông cụ Đỗ nhìn Liên Hoa, từ ái .

      Liên Hoa nhanh nhẹn ngồi xuống, ưu nhã bưng lên ly trà xanh, uống ngụm sau đó thở dài: “Chú Đỗ, chú còn nhớ sở thích của con, mùi vị nơi này cùng trước kia là dạng,
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 110: Ở Góc Tường Nghe Trộm

      Liên Hoa hướng về ông cụ Đỗ thẳng thắn : "Cha ủng hộ bất kì lựa chọn nào của cháu, Ông vĩnh viễn đứng bên cạnh cháu! Việc làm của hai mẹ con nhà họ Ôn đối với nhà cháu, chẳng lẽ chú hay biết gì, chẳng lẽ bọn họ có tìm chú giúp đỡ? Tất cả nhà họ Đỗ cũng đều đồng lõa, tại chú những lời này, là vì nỡ vứt những thứ nắm trong lòng bàn tay, nỡ từ bỏ những thiết kế độc quyền đó của Liên thị, nỡ từ bỏ việc tiếp tục hút máu Liên thị?

      Mặt ông cụ Đỗ thoáng chốc cứng ngắt đứng lên: "Liên Hoa, cháu chuyện như vậy với trưởng bối sao? Năm năm trước cháu ràng là đứa hiểu chuyện, tại sao thù hận biến cháu trở nên xấu như vậy!"

      "Bởi vì thù hận chạm đến chổ hiểm của tôi, để cho tôi tuyệt đối thể tha thứ! Hôm nay nếu gặp chú Đỗ ở đây, tôi cũng ràng tất cả: cả đời tôi đây cùng mẹ con nhà họ Ôn đội trời chung, dám can đảm chiếm đoạt sản nghiệp của cha, dám can đảm chà đạp tâm huyết của cha, căm phẫn của tôi hẳn là chú hiểu, tôi chiến tranh cùng với hai người bọn họ, nhất định chết ngừng!" Liên Hoa đứng dậy ngay ngắn, "Vì vậy, bất cứ người nào đứng bên phía kẻ địch, cũng đều là kẻ địch. Trước kia là tôi sợ ngộ nhỡ nể mặt, có lỗi mấy chục năm giao tình của chú và cha, cho nên nơi tôi công khai nhắm vào chính là Ôn thị, cho tới bây giờ đều giữ lại chút thể diện cho nhà họ Đỗ, nhưng hôm nay chú dường như cả chút tình cảm và thể diện cuối cùng cũng muốn giữ lại, vậy tôi cũng đành câu xin lỗi, quan hệ thân thiết của nhà họ Đỗ và nhà họ Liên, đến đây chấm dứt! Lần sau gặp lại, tôi lưu tình."

      Liên Hoa nhìn xuống ông cụ tóc điểm bạc, lạnh lùng : "Chú Đỗ, chú vẫn thích ngồi ở vị trí này ngắm phong cảnh, xem công ty khác trình diễn các loại kịch hay, về sau chú cũng trở thành thành viên sân khấu này, hi vọng trái tim của chú đủ cường tráng, có điều là nghe trước đó vài ngày bởi vì cổ phiếu của Đỗ thị rớt xuống nên chú bị bệnh phải nhập viện, về sau có thể có những trò càng kích thích hơn càng mãnh liệt hơn so với lần này nữa, xin bảo trọng thân thể!"

      Sau khi xong, Liên Hoa cầm lấy hóa đơn bàn cơm giơ giơ lên: "Chú Đỗ, lần này coi như tôi mời chú, tạm biệt." Vừa dứt lời, liền nhanh xoay người rời .

      Ông cụ Đỗ mắt thấy Liên Hoa từng bước xa, rốt cuộc ngồi co quắp tê liệt ghế, vẻ mặt lạnh nhạt bình tĩnh trong mắt dần dần biến mất. Ông thở dài, lấy điện thoại di động ở dưới áo ra, đặt ở bên tai dưới mái tóc hoa râm : "Yến Thừa, con đều nghe được rồi? con bé căn bản là có băn khoăn bất cứ chuyện tình cảm gì. . . . ."

      bên cửa mở ra, Đỗ Yến Thừa chậm rãi tới. tắt điện thoại trong tay, giúp cha rót ly nước, khuôn mặt thanh nhã lộ ra thất vọng cùng thất bại, lắp bắp tự : "Là con sai lầm sao. . . ."

      "Bây giờ biết sai lầm rồi, năm đó sao con vứt bỏ Liên Hoa chọn Như Cảnh!" Ông cụ tức giận đến mặt đỏ bừng, " quan tâm chúng ta ngăn cản cứng rắn muốn ở cùng chổ với Như cảnh, bây giờ hối hận có ích lợi gì! Con đều nghe được, Liên Hoa là muốn tới phá hủy chúng ta, hôm nay may mắn chỉ là ngẫu nhiên gặp ấy dò xét chút, cha cũng ra tâm tư của con, sao con còn có mặt mũi muốn cha tới cầu cạnh, muốn cùng ấy hòa giải!"

      "Ba. . . .ba đừng tức giận. . . ." Đỗ Yến Thừa luống cuống lấy thuốc ra, cẩn thận cho cha uống, giọng nhận sai, "Đều là con sai, ba, ba đừng nổi giận, về sau con như vậy. . ."

      Đỗ Yến Thừa trong lòng mảnh chua sót, tưởng rằng Liên Hoa vẫn còn tình cũ với , dự định giúp Như cảnh và Liên Hoa giải quyết và hòa giải mâu thuẫn phía sau, rồi cùng ta chia tay, sau đó cùng Liên Hoa gương vỡ lại lành bắt đầu lại lần nữa, thế nhưng Liên Hoa căn bản xem là kẻ thù thiên địch, chút nhớ nhung chuyện tình cảm.

      quá muộn rồi sao? từng nhau mấy năm cùng Liên Hoa là thanh mai trúc mã, đến bây giờ lại chỉ có thể giống như kẻ thù đối chọi gay gắt,
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 111: Mời

      Sau khi nghiêm túc cảnh báo Tiểu Bạch, hai người lại trở về phòng, giống như chưa từng xảy ra việc gì, cùng Uyển Nhu và Mẫn Mẫn vui đùa như cũ.

      Thời gian tốt đẹp qua rất nhanh, sau đêm kia, Liên Hoa dặn dò dì Ngô phải chú ý quan sát hành động của Tiểu Bạch chút, nếu thích hợp phải báo ngay cho . Nhưng mấy ngày chú ý, con trai Liền Tĩnh Bạch có bất kì phản ứng khác thường sau ngày nghe được đó, xác định Tiểu Bạch nghe lời thèm quan tâm chuyện của Ôn thị và nhà họ Đỗ, mới hoàn toàn yên tam.

      Liên Hoa yên lặng suy nghĩ, có lẽ ở trong ý thức của Tiểu Bạch, chỉ là mẹ bé, càng thêm là người phụ nữ duy nhất trong sinh mệnh của bé, dáng vẻ tuyên bố độc chiếm cao, ngăn cản bất cứ người đàn ông nào cướp “người phụ nữ” của bé. Tiểu Bạch thể mất , trời sinh bé cảnh giác với bất kì người đàn ông nào tới gần , đối với những chuyện khác, con trai cũng có thể yên tâm tin tưởng mẹ, nghe lời làm bậy.

      Như vậy là tốt rồi, chỉ cần Tiểu Bạch khoẻ mạnh bình an, vốn cũng tính toán tìm cha cho bé, Tiểu Bạch cần sợ, bé có thể vĩnh viễn độc chiếm .

      Tài xế Tiểu Phi : “Liên tổng, đến cao ốc Triển thị.”

      “Ừ.!” Suy nghĩ của Liên Hoa đột nhiên bị cắt đứt, từ từ mở mắt, quả nhiên ngoài cửa xe là cao ốc cao ngất tầng mây của Triển thị, trong lúc vô tình, mục đích đến.

      Liên Hoa vừa cầm tài liệu bên cạnh, vừa với Tiểu Phi: “Tôi ở Triển thị bàn bạc dự tính là giờ, nếu như ra sớm hơn, tôi gọi điện thoại cho .”

      Nửa tháng hẹn ước với Triển Thiếu Khuynh còn chưa tới, nhưng Triển thị liên lạc với Triển Thiếu Khuynh muốn tìm thảo luận phương án, cho nên lần này với phương án tiến triển. Chỉ là Thịnh Thế Liên Hoa và Triển thị vẫn thực tốt đẹp thiếu xót, Liên Hoa suy đoán hôm nay quá trình tiến hành rất thuận lợi, cho dù phải đối mặt với Triển Thiếu Khuynh, công ty kia muốn phương án tốt hơn cũng thay đổi nhiều.

      Tiểu phi gật đầu cái: “Được.”

      Liên Hoa ưu nhã nhấc chân xuống xe, cánh tay thon dài cầm tài liệu,
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 112: Đánh Vào Tâm Hồn

      Trước gương, vài vị chuyên gia phục hồi chức năng nghiêm túc giọng chuyện, ngừng sữa lỗi, hướng dẫn chuyên nghiệp nhất hữu hiệu nhất, mà Triển Thiếu Khuynh ở giữa bị bọn họ vây quanh, vuốt mồ hôi luyện tập tuôn như mưa.

      người quấn đầy dây xanh xanh đỏ đỏ, được kết nối với các thiết bị điều trị ở bên phát ra tiếng bíp bíp, ngẩng đầu đứng máy chạy bộ phục hồi chức năng chế tạo đặc biệt, cố gắng hết sức ổn định cơ thể, dùng sức nâng hai chân chuyển động, bước từng bước .

      Như là trẻ con tập , bước chân của Triển Thiếu Khuynh luôn thể điều khiển, bước ra mỗi bước đều xiêu xiêu vẹo vẹo. cau mày, dưới hướng dẫn của chuyên gia phục hồi chức năng liên tục chỉnh sửa lực đạo, liên tục thử nhấc chân bước , phản ứng đau đớn chân thực của cơ thể khiên khuôn mặt tái nhợt vô lực, làm cho người ta vừa nhìn biết hai chân của đau đớn giống như dao cắt, đối với bệnh nhân phục hồi chức năng giống như loại tra tấn dưới địa ngục, đau tận xương cốt mới có thể dục hỏa trùng sinh(*).

      (*) Dục hỏa trùng sinh: dấn thân vào biển lửa tự thiêu sau đó được sống lại (editor: cái này ta chỉ hiểu nôm na vậy thôi...)

      Nhìn khuôn mặt tuấn lãng củaTriển Thiếu Khuynh tràn đầy giọt mồ hôi to bằng hạt đậu, còn chút huyết sắc, nhưng đôi mắt sáng ngời lại lóe ra ánh sáng ý chí chiến đấu cố chấp, ánh mắt sắc bén thẳng tắp nhìn chằm chằm con đường phía trước, ý chí chiến đấu vô tận bùng nổ phát tiết, quả thực dốc hết toàn lực, liều mạng nổ lực khôi phục khỏe mạnh.

      Liên Hoa nắm chặt ngón tay, trái tim đập kịch liệt, chính là hình ảnh này, chính là sức mạnh cùng mỹ cảm như vậy, cảnh tượng sống động như vậy giống như tia chớp đánh vào tâm hồn .

      muốn vẽ, vô cùng khát vọng muốn mang cảnh tượng này vẽ ra!

      lâu rồi chưa có xung động dâng trào nghệ thuật như vậy, rất lâu rồi trái tim có đập vội vàng như thế, mỗi tế bào trong cơ thể Liên Hoa đều thét lên chói tai, nhất định phải vẽ ra hình ảnh này!

      Loại kết hợp sức mạnh cùng vẻ đẹp này! Loại mồ hôi cố gắng đấu tranh cùng vật lộn này! Mỗi đường nét mạnh mẽ của cơ bắp đều là tư liệu pho tượng sống! Từng giọt mồ hôi đều lóe lên bức tranh chói lọi!

      Dựa vào vách tường, Liên Hoa nhanh lấy từ trong túi của mình tập phác họa và cây bút chì, đây là bắt đầu học vẽ tranh thành thói quen, luôn mang theo dụng cụ đơn giản vẽ tranh bên mình, tuyệt để cho mỗi khi xuất linh cảm mạnh mà có dụng cụ vẽ lại, tại, những dụng cụ vẽ tranh này bộc lộ tính hữu dụng của nó, nhất định thể ra được tinh túy tại của Triển Thiếu Khuynh.

      Liên Hoa cầm bút chì nhanh chóng vẽ phác thảo tập phác họa, cần nhiều thời gian, đườn nét tung bay cùng ý cảnh sinh động liền được miêu tả ra, Liên Hoa vẽ xong bắt đầu tờ tiếp theo, góc độ khác nhau tầm mắt khác nhau, động tác khác nhau biểu cảm khác nhau tất cả của đều sinh động giấy, chỉ vài nét bút pháp lại vô cùng
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :