1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại-Trùng sinh] Trùng sinh đích phi đấu trạch môn - Giản Tầm Hoan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 4: Trái tim độc ác – tình dơ bẩn

      Tiểu tiện nhân Đinh Lan này ngay cả việc đều làm xong. Đến cùng là ngoài ý muốn hay là Doãn Nhược Hi nhìn ra vấn đề gì, cho nên mới thiết kế Đinh Lan?

      Nếu là ngoài ý muốn tốt dù sao Doãn Nhược Hi tuổi còn lại biết nghĩ, trấn an vài câu là tốt rồi nhưng nếu là ...

      Mễ thị căng thẳng nắm khăn tay, trong lòng khỏi hoảng loạn.

      Vài cái thô sử bà tử y theo mệnh lệnh Mễ thị, lập tức tiến lên thay nhau phá cửa, càng chứng tỏ cửa là từ bên trong khóa lại. Trong đó có bà tử cho Mễ thị, Mễ thị khẽ gật đầu.

      Cửa bị phá tung, dòng * hơi thở xông vào mũi, làm người từng trải, ai biết đây là cái hương vị gì.

      Mễ thị nâng tay, dùng khăn che miệng, quát chói tai ", lấy nước lạnh đến hắt tỉnh bọn chúng!"

      "Dạ!"

      Hai cái thô sử bà tử bưng nước lạnh vào phòng, trong phòng tối đen như mực, giường hai cái bạch Hoa Hoa thân mình ở kịch liệt giao triền, phát ra tiếng rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tim đập.

      Bà tử hung ác đem nước trong chậu hất mạnh lên hai người giường.

      Trời tháng ba lạnh thấu xương. Nhất là ban đêm, hai người lại ở kích tình bên trong, chậu nước hắt xuống nhất thời làm hai người lạnh thấu tâm can. Nam tử giường bỗng nhiên phục hồi lại tinh thần mặc dù cảm thấy kì lạ vì trong kế hoạch định trước cũng có màn dội nước lạnh này nhưng nghĩ đến lập tức có thể có được Doãn Nhược Hi xinh đẹp vô song liền há mồm nhân tiện , "Đại tiểu thư, ngươi yên tâm. Tử Kỳ chịu trách nhiệm với ngươi !"

      Đinh Lan nghe vậy ngẩn ra.

      Cái gì đại tiểu thư a, là nàng bị vũ nhục mà. Nàng ràng tránh ở ngoài phòng nghe lén, sau đó liền cảm thấy cổ đau xót, cả người liền hôn mê bất tỉnh, sau đó chỉ cảm thấy cả người khô nóng khó nhịn, vội vàng khát cầu cái gì, sau đó… Sau đó nàng liền cùng người nam nhân dây dưa, từ liền biến thành đàn bà.

      Mà nam nhân này, nàng biết. Chính là nhị thiếu gia con vợ cả của phường dệt Đoàn thị tại Giang Nam - Đoàn Tử Kỳ, lòng luyến mộ tiểu thư Doãn Nhược Hi của nàng nhưng bởi vì hai người thân phận cách nhau quá xa. Đừng Đoàn Tử Kỳ là nhị thiếu gia dòng chính thất thậm chí là đại thiếu gia con vợ cả - đương gia (giống như người thừa kế ý) Đoàn gia về sau cũng có khả năng có cơ hội có được Doãn Nhược Hi.


      Đó là lí do vì sao người mưu giật dây thúc đẩy việc hôm nay chọn để được đạt đến mong muốn.

      Cho nên vừa rồi bị phát còn bị hắt chậu nước lạnh, chỉ tức giận ngược lại còn hứa hẹn chịu trách nhiệm.

      Nhưng ĐInh Lan nàng chính là cái nha hoàn căn bản phải cái gì đại tiểu thư, Đinh Lan nhất thời cả người cũng biết làm sao cho tốt .

      Đầu óc rất nhanh suy nghĩ: nàng nguyên bản trốn ở bên ngoài nghe lén, trong phòng ràng là tiểu thư, vì sao nháy mắt đổi thành nàng? Bây giờ phải làm sao để sống sót, phải làm sao khiến Đoàn Tử Kỳ lấy nàng, mang nàng rời Doãn gia, làm chủ tử hưởng thụ vinh hoa phú quý mà phải do làm hỏng chuyện của đại phu nhân mà bị đại phu nhân xử tử?

      Vội vàng kéo chăn che khuất chính mình, khóc : "Đoàn công tử, ngươi thế nào có thể hủy trong sạch nô tì? Nô tì tuy rằng chỉ là cái nha hoàn bên người đại tiểu thư nhưng cũng là nương trong sạch ..."

      Đoàn tử kỳ nghe vậy ngẩn ra, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía giường. Trong đêm đen xem lắm mặt Đinh Lan, nhưng nghe thanh minh bạch, vừa mới cùng điên loan đảo phượng phải người trong lòng mà là cái nha hoàn.

      "ọe..."

      Đoàn Tử Kỳ chỉ cảm thấy trong bụng trận ghê tởm, há mồm nôn mửa trận, chỉ hận thể đem ruột gan trong bụng đều phun ra hết.

      hối hận .

      Hối hận nên tính kế nương mà mình quý. Nàng mới mười ba tuổi, làm sao có thể đối mặt việc mất trong sạch? làm sao đối mặt với những lời đồn đãi châm chọc ác độc?

      Đoàn Tử Kỳ kéo quần áo qua loa che cơ thể mình, lảo đảo nghiêng ngả chạy ra ngoài. Đến cửa thấy Mễ thị, Đoàn Tử Kỳ hai tròng mắt híp lại gắt gao nắm quần áo chạy ra sân.

      Mễ thị nhìn bóng lưng Đoàn Tử Kỳ rời , tâm tư nghiền ngẫm hỏi: "Là ai bên trong?"

      "Bẩm phu nhân, là Đinh Lan!"

      là đồ vô dụng, thành công ít mà thất bại có thừa: " Trông coi nàng cẩn thận. Chờ sáng mai Hy tỷ nhi tự mình quyết định số phận nha đầu kia!"

      "Dạ!"

      Mễ thị xoay người mang theo nha hoàn bà tử rời .

      Thô sử bà tử mở cửa sổ, đốt ngọn đèn sáng lên. Đợi trong phòng hơi thở phai nhạt ít mới nhìn sang Đinh Lan co rúm sợ hãi ở mép giường bĩu môi khinh thường đến cực điểm.

      Phản bội chủ tử đối xử nàng vô cùng tốt để rơi vào kết cục như vậy tất có báo ứng !

      Vưu thị sau lưng Doãn Nhược Hi, câu ở trong lòng lăn qua lộn lại suy nghĩ hồi lâu mới dám hỏi: "Sao bỗng nhiên Đại tiểu thư muốn đốt đèn bình an cho tiên phu nhân ( phu nhân mất) vậy ?"

      Mấy năm nay Đại tiểu thư cũng đến Đại Ân tự nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên đốt đèn bình an cho tiên phu nhân Vũ Văn Linh San.

      "Trong lúc ngủ chập chờn mơ thấy nương cho nên mới đốt đèn nhưng nhũ nương khuya khoắt hình như còn phòng bếp làm đồ ăn. Nhũ nương đói bụng sao?"

      Doãn Nhược Hi câu hỏi phảng phất vô tình lại làm bà vú cả kinh biến sắc, tim đập thình thịch, hai tay tự chủ được nắm chặt lại vội : "Nô tì sợ đại tiểu thư nửa đêm tỉnh lại đói bụng cho nên mới phòng bếp nhờ tiểu sư phụ làm chút đồ chay!"

      “ Ừ. Nhũ nương có tâm nhưng dù sao chúng ta ở Đại Ân tự phải trong nhà. Ta lúc trước khi đến Đại Ân tự cũng có thói quen ăn khuya, khiến các tiểu sư phụ bận rộn đêm khuya hay đối với thanh danh ta cũng tốt, về sau đừng làm thế nữa!"

      Doãn Nhược Hi lời thản nhiên, giống như là cùng Vưu thị chuyện trong nhà vô cùng bình thường cũng có gì khác nhưng Vưu thị nghe lại hoảng hốt.

      Có phải Doãn Nhược Hi hoài nghi hay là biết cái gì ?

      "Dạ nô tì nhớ kỹ!"

      Doãn Nhược Hi cũng gì nữa. Đến sân Doãn Thiên Tuyết ở thấy cửa sổ phòng Doãn Thiên Tuyết còn mở. Nha hoàn trông cửa Thu Yến vội vàng tiến lên nghênh đón: "Nô tì bái kiến đại tiểu thư!"

      "Thiên Tuyết ngủ rồi sao?"

      Thu Yến cảm thấy có chỗ nào đó đúng nhưng cũng nghĩ nhiều liền đáp: "Tam tiểu thư vừa trở về, Thu đình hầu hạ rửa chân ạ!" Thu Yến xong, quay vào trong phòng hô: "Tiểu thư, đại tiểu thư đến !"

      Trong phòng lập tức truyền đến thanh Doãn Thiên Tuyết kinh ngạc xen lẫn thất vọng: "Mau mời tỷ tỷ vào!"

      Thu Yến mở cửa cung kính thỉnh Doãn Nhược Hi vào, Doãn Nhược Hi gật đầu vào phòng.

      Doãn Thiên Tuyết rửa chân xong Thu Đình lau khô cho nàng, xỏ vào đôi vớ trắng rồi mang giày xong mới quay sang Xung Doãn Nhược Hi cười, "Tỷ tỷ, trong phòng vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy?"

      " biết!"

      biết?

      Thế nào biết?

      "Tỷ tỷ, Đinh Lan đâu?" Doãn Thiên Tuyết xong nhất thời lên vẻ hiểu tình: "Tỷ tỷ chẳng lẽ người trong phòng là Đinh Lan? Trời ạ, làm sao có thể là nàng? Nàng là đại nha hoàn của tỷ mà. Tỷ tỷ, nếu kia nha hoàn là Đinh Lan, ngươi định xử trí nàng thế nào ?"

      Doãn Nhược Hi nhìn Doãn Thiên Tuyết.

      Trong lòng cười lạnh, quả nhiên, Doãn Thiên Tuyết là biết .

      Cái gì tỷ muội tình thâm, cho tới nay đều chỉ là nàng người cam tâm tình nguyện thôi.

      Những người này trăm phương ngàn kế muốn hại nàng, chỉ trách mắt nàng bị mù, nhìn người rơi vào kết cục thê thảm cũng là xứng đáng.

      "Đinh Lan là nha hoàn mẫu thân chọn lựa cho ta, giấy bán mình ở trong tay mẫu thân. Nếu nha hoàn cùng người cẩu thả kia là Đinh Lan chắc là mẫu thân tự xử lý thôi."

      Doãn Nhược Hi thản nhiên, dung nhan xinh đẹp, con ngươi trầm tĩnh gợn sóng, bộ dáng ôn hòa trước sau như làm cho người ta hận thể nâng niu ở trong tay cẩn thận che chở. Doãn Thiên Tuyết liếc mắt ghen tị, trong lòng ác độc lan tràn, hận thể xé rách làn da hoàn mỹ của Doãn Nhược Hi nhưng cũng dám phát tác, cảm thấy Doãn Nhược Hi hôm nay là lạ , nhưng lại nên lời làm sao thích hợp.

      "Đại tỷ phải. Sắc trời còn sớm, chúng ta sớm ngủ !"

      "Muội ngủ trước , ta muốn xem sách lát." Doãn Nhược Hi xong, cầm lấy Kinh Phật mà Đại Ân tự chuẩn bị cho khách hành hương, nghiêng vào ghế tựa, tùy tiện lật tờ nhưng chữ lại cũng đọc nổi.

      Tuy rằng nàng sắc mặt bình tĩnh gợn sóng nhưng trong lòng sớm trùng trùng dậy sóng. Tất cả chuyện này giống như là giấc mộng nhưng vô cùng chân , đau đớn khắc khổ khắc sâu trong lòng, đau nhức đến tê tâm liệt phế .

      Nếu đó là giấc mơ, là trời báo động trước cho nàng nàng nguyện đem tất cả những kẻ đầu sỏ độc ác tàn bạo làm nàng ngã vào ác mộng kia bóp chết tuyệt thủ hạ lưu tình.

      Bên người truyền đến tiếng vang rất , Doãn Nhược Hi hoàn hồn nhìn lại chỉ thấy Doãn Thiên Tuyết cười hề hề lên vẻ mặt lấy lòng của đứa mười tuổi, bộ dáng ngây thơ hồn nhiên.

      Doãn Thiên Tuyết con ngươi lảng tránh, cắn cắn môi, lấy lòng hỏi: "Tỷ tỷ, ta có phải làm ồn ngươi hay ?"

      Doãn Nhược Hi lắc đầu: " có!" .Quay đầu phân phó: "Thu Yến, lấy nước ấm đến đây!"

      "Dạ!"

      Rửa mặt , rửa chân xong Doãn Nhược Hi ngồi ở trước gương đồng, nhàng bỏ xuống từng cái trâm cài đầu phát thiếu cái.

      Doãn Nhược Hi hơi hơi nhíu mi, rớt ở nơi nào? Hay là vẫn ở phòng kia ?

      Doãn Thiên Tuyết thấy Doãn Nhược Hi ngẩn người, trực giác mách bảo Doãn Nhược Hi có chuyện gạt nàng liền hỏi: "Đại tỷ, ngươi làm sao vậy?"

      “ Rớt mất cái trâm cài đầu, chính là Linh Lung Thoa cửu bảo lần trước ngoại tổ mẫu phái người từ kinh thành đưa tới ". Doãn Nhược Hi xong, khe khẽ thở dài, giây lát lại , "Chỉ là có chút đáng tiếc mấy viên trân châu vô cùng quý giá đó. Tùy tiện lấy viên đều là ít bạc đâu. Chờ trở về ta liền viết phong thư cho ngoại tổ mẫu, này trâm cài đánh mất, hi vọng lão nhân gia nàng chớ nên trách tội!"

      "A..."

      Doãn Thiên Tuyết kinh ngạc kêu tiếng, trong con ngươi chợt lóe qua tia hoảng loạn bối rối.
      thuyt thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 5 : Đinh Lan bị mang tặng

      Cửu Bảo Linh Lung thoa, tên như ý nghĩa chính là chín viên minh châu cực phẩm được đính kết lại với nhau bằng tơ tằm. Chín hòn ngọc quý tròn tròn mượt mà lớn giống nhau dùng làm thành trâm cài khó có được. ra Cửu Bảo Linh Lung thoa Mễ thị căn bản chưa đưa cho Doãn Nhược Hi mà chỉ là tìm công tượng (thợ thủ công) dùng chín viên trân châu nho làm ra để làm ra cái tương tự để đánh tráo. Lần này đến Đại Ân tự Mễ thị có hai cái tính toán: là hủy diệt trong sạch Doãn Nhược Hi; hai là làm trâm cài giả kia. Mễ thị cũng hy vọng Doãn Nhược Hi luôn luôn sử dụng đồ giả để khi về sau đến kinh thành mà trưởng công chúa biết được , lúc đó Mễ thị chịu nổi, chết cũng bị lột xuống mấy lớp da.

      Trân châu, minh châu mặc dù chỉ sai khắc chữ, nhưng giá trị lại kém trăm ngàn lần.

      Doãn Thiên Tuyết từng nhìn thấy qua Cửu Bảo Linh Lung thoa ở tiểu khố phòng (phòng lưu giữ đồ quý giá) của Mễ thị, nàng còn vụng trộm cài lên, lúc đó liền thích thú muốn rời chỉ đáng tiếc thể mang ra ngoài.

      Bây giờ lại nghe Doãn Nhược Hi đánh mất, Doãn Thiên Tuyết vừa mừng vừa sợ nên mới giựt mình kêu tiếng.

      Doãn Nhược Hi trong bộ dáng đáng tiếc trâm cài quý mất quay sang Doãn Thiên Tuyết: "Sao vậy?"

      Trong lòng cười lạnh liên tục.

      Kiếp trước cuối cùng nàng mới phát Cửu Bảo Linh Lung thoa bị đánh tráo, ngờ Mễ thị dám dùng trân châu thay thế minh châu, dùng vật phẩm quý giá đều đánh tráo thành đồ kém giá trị hàng ngàn lần. Cứ như thế lừa gạt nàng vô số kì trân dị bảo ( vật phẩm quý giá hiếm có).Trời cao có mắt, nàng nhất định khiến Mễ thị ăn vào bao nhiêu, phải nhả ra bấy nhiêu.

      Thiếu cái cũng được.

      ", có việc gì!" Doãn Thiên Tuyết thần sắc lóe ra, dám nhìn tới Doãn Nhược Hi.

      Doãn Nhược Hi khẽ gật đầu, " có việc gì là tốt rồi, sớm ngủ , sáng mai liền phải về sớm !" xong để cho Thu Yến hầu hạ cởi áo ngoài rồi lên giường nằm, đắp chăn, nhắm mắt lại.

      Doãn Thiên Tuyết chu chu môi, đến bên người Doãn Nhược Hi nằm xuống, muốn giống mọi lần với Doãn Nhược Hi vài câu lại nghe Doãn Nhược Hi truyền đến tiếng ngáy rất .

      Cũng biết là ngủ hay vẫn là giả bộ ngủ đây?

      Doãn Thiên Tuyết thầm tiếng, nằm xuống rất nhanh liền ngủ.

      Đại Ân tự thiền viện

      Mễ thị rửa mặt chải đầu xong tựa vào đầu giường, nhìn bà vú Lý thị ngồi ở bên giường : "Nhũ nương, ngươi chuyện hôm nay là ngoài ý muốn hay là Hi tỷ nhi phát cái gì?"

      Nếu là ngoài ý muốn cũng là thôi, nếu là vế sau...

      Qua mấy ngày người từ kinh thành mang đồ tặng Doãn Nhược Hi đến. Lúc đó Doãn Nhược Hi đem việc này ra người bên kinh thành đến nhất định điều tra nhỡ điều tra ra cái gì phải làm như thế nào cho phải?

      Lý thị là bà vú bên người Mễ thị, năm nay năm mươi tuổi hơn, mấy năm nay luôn luôn vì Mễ thị bày mưu tính kế, là tâm phúc của Mễ thị; ở Doãn gia, Mễ thị chưởng quản việc bếp núc, từ xuống dưới đều cung kính gọi nàng Lý mẹ.

      Lý ma ma cẩn thận suy nghĩ mới từ từ ôn tồn : "Phu nhân, theo nô tì thấy, có thể là người trước mà cũng có thể là người sau. Nếu là người trước, với kính trọng của đại tiểu thư đối phu nhân, tin chắc đại tiểu thư hoài nghi. Nếu là người sau, phu nhân, chúng ta nên đề phòng chút!"

      Ý Lý ma ma vừa cũng là suy nghĩ của Mễ thị: "Phải, nhũ nương sai. Dù sao chúng ta vẫn nên tính toán trước!"

      "Phu nhân yên tâm, nô tì an bài người cẩn thận nhìn chằm chằm. Đúng rồi phu nhân, Đinh Lan nên xử trí như thế nào?"

      Mễ thị hơi hơi suy nghĩ: " cái vô dụng nha hoàn mà thôi! Sáng mai cứ mang về phủ trước , Đinh Lan này tuy rằng vô dụng nhưng dù sao cũng là đại nha hoàn bên người Hi tỷ nhi lại làm ra chuyện đồi phong bại tục này, thế nào xử trí phải hỏi ý tứ Hi tỷ nhi chút ."

      Lý ma ma nghĩ chút liền minh bạch Mễ thị tính kế: "Phu nhân phải!"

      "Sắc trời còn sớm, phu nhân cũng sớm nghỉ !"

      "Phu nhân cũng sớm nghỉ ạ!"

      Sáng sớm hôm sau

      Đoàn người chậm rãi bắt đầu thu thập này nọ. Doãn Nhược Hi mặc bộ xiêm y màu phấn nhạt, tóc búi sơ hoàn phân tiếu kế rồi cài tam chi trân châu toái hoa thoa cùng chi Linh trâm cài trông thanh tú lại xinh xắn đáng . Mười ba tuổi mang bộ dáng xinh đẹp như vậy lại đợi thêm vài năm dung nhan nẩy nở nhất định là khuynh quốc khuynh thành, quốc sắc thiên hương.

      Doãn Nhược Hi biểu nhu thuận có tri thức có hiểu biết chờ Doãn Thiên Tuyết chạy đến, mớicùng cất bước đến phòng Mễ thị.

      "Tỷ tỷ, đêm qua ngủ ngon giấc ?" Doãn Thiên Tuyết hỏi.

      Bộ dáng ngây thơ vô tư lại đáng thực dễ dàng làm cho người ta tin tưởng nàng điểm tâm cơ đều có, chính là đứa đơn thuần đáng .

      "Ừ, rất tốt!"

      Doãn Nhược Hi thản nhiên lên tiếng.

      Thực ra nàng đêm ngủ, chính là nhắm mắt lại, nghĩ chuyện, chỉ là hồi tưởng tình mà thôi.

      Doãn Nhược Hi thái độ thản nhiên, Doãn Thiên Tuyết ràng quá vừa lòng, tay vươn ra muốn nắm tay Doãn Nhược Hi mà Doãn Nhược Hi lại cất bước, dấu vết tránh .

      Doãn Thiên Tuyết nhanh chút bước lên phía trước tựa ở cánh tay Doãn Nhược Hi "Tỷ tỷ..."

      Lúc này Doãn Nhược Hi có bỏ nàng ra nữa, còn nhìn nàng cười cười.

      Cùng nhau đến phòng Mễ thị.
      Mễ thị sớm thức dậy, Lý ma ma ở cửa hầu , nhìn thấy Doãn Nhược Hi, Doãn Thiên Tuyết, liền bước lên phía trước: "Đại tiểu thư, tam tiểu thư đến rồi. Phu nhân chờ nhị vị tiểu thư cùng nhau ăn điểm tâm đâý!"

      Doãn Nhược Hi khẽ gật đầu, vào phòng, Doãn Thiên Tuyết lại tiến lên ôm cánh tay Lý ma ma làm nũng: "Lý ma ma, có thể có hương cuốn cao (bánh bột lọc –QT) mà ta thích ăn vậy?"

      Lý ma ma cười, nhéo cái mũi trắng mịn của Doãn Thiên Tuyết: "Tâm can tiểu thư của ta ơi, nơi này cũng phải là ở nhà, có hương cuốn cao. Chờ trở về trong phủ, ma ma tự mình xuống bếp làm cho người được ?"

      "Được lắm. Đầu bếp trong phủ làm hương cuốn cao cũng ngon bằng ma ma làm. Mỗi lần ma ma làm ta đều ăn sạch bách đó nha!"

      Lý ma ma cười, ánh mắt lại dấu vết đánh giá Doãn Nhược Hi thấy Doãn Nhược Hi cùng lúc trước cũng có gì khác lạ nên hơi chút an tâm.

      Mễ thị gặp Doãn Nhược Hi tiến vào, vội vàng đứng dậy, lôi kéo tay Doãn Nhược Hi cười tủm tỉm : "Hi tỷ nhi đến , đêm qua ngủ ngon giấc ?"

      "Ngủ rất ngon!" Doãn Nhược Hi xong, nhìn về phía Mễ thị thấy Mễ thị vẫn chưa thay áo ngoài, cả người mặt mộc trang điểm, dưới mắt có quần thâm liền quan tâm hỏi: " Con thấy sắc mặt mẫu thân tốt là đêm qua ngủ ngon sao?"

      "Ai ôi, còn phải là vì Đinh Lan..." Mễ thị xong chút dừng lại cười nhạt: "Là mẫu thân hồ đồ. Chuyện Đinh Lan có đề cập tới cũng thế nhưng Hi tỷ nhi này, Đinh Lan là đại nha hoàn bên người con lại làm ra chuyện mất mặt xấu hổ gièm pha như vậy, con tính toán xử trí nàng thế nào?"

      Doãn Nhược Hi nhìn về phía Mễ thị, nhìn mặt nụ cười cùng quan tâm, rũ mắt xuống, làm như trầm tư. hồi lâu ngẩng đầu : "Lúc trước mẫu thân mang Đinh Lan tới, con thấy nàng cũng vô cùng được việc. Nay Đinh Lan lại làm ra chuyện này, đánh chết chung quy cũng ổn bằng mẫu thân đem giấy bán thân của Đinh Lan cho nàng rồi lại cho nàng chút bạc để nàng rời khỏi Doãn gia !"

      Mễ thị nghe vậy cả kinh.

      Đúng rồi, Đinh Lan là nàng cấp cho Doãn Nhược Hi, giấy bán thân lại ở trong tay mình, nếu là truyền ra ngoài, chính mình cho dù có mấy trăm cái miệng đều ràng được.

      Người hiểu biết nàng đau lòng con , kẻ biết nhất định nàng tâm tư quỷ dị, xếp vào cơ sở ngầm, nếu là bị trưởng công chúa biết...

      "Hi tỷ nhi chí phải. Chờ trở về nhà, ta liền đem giấy bán thân của Đinh Lan đưa cho nàng rồi nha môn xóa bỏ nô tịch cho nàng!"

      Ăn điểm tâm, đoàn người chậm rãi rời Đại Ân tự về nhà. Doãn Nhược Hi, Doãn Thiên Tuyết, Mễ thị ngồi cùng chiếc xe ngựa, phân biệt ngồi ở hai sườn Mễ thị, Doãn Thiên Tuyết luôn luôn líu ríu ngừng, Doãn Nhược Hi thản nhiên cười. hình ảnh mẫu từ nữ hiếu ( mẹ hiền con thảo) đẹp đẽ. Xe ngựa ở chân núi bị ngăn lại, chỉ chốc lát Lý ma ma đến trước xe ngựa: "Đại tiểu thư, Đoàn gia nhị thiếu gia có mấy câu muốn với ngài!"

      Doãn Nhược Hi hơi hơi nhíu mi.

      Đoàn gia nhị công tử? Đó là ai?

      Mễ thị mở miệng , "Này Đoàn gia nhị công tử đó là người đêm qua cùng Đinh Lan cấu kết !"

      Doãn Nhược Hi nghe vậy, tay giấu trong tay áo nắm chặt lại thành quyền, con ngươi thoáng qua vẻ u ám, ngước mắt nhìn về phía Mễ thị: "Mẫu thân, ta gặp xem sao?"

      "Này..."

      Mễ thị nghĩ tới Doãn Nhược Hi hỏi nàng.

      đáp ứng , hợp lí; đáp ứng, nếu như Đòan công tử kia trải qua đêm liền thích Đinh Lan, muốn nạp Đinh Lan sao?

      Mễ thị sợ nhất vẫn là Đòan tử kỳ đem cho Doãn Nhược Hi.

      "Đại tỷ, người như thế vừa thấy liền biếtnhân phẩm tốt, bằng cũng cùng Đinh Lan chưa qua mối mai ăn nằm với nhau. Ngươi gặp làm gì ? gặp càng làm cho tỷ tỷ khỏi bị bẩn mắt. Lý ma ma ngươi nhanh đuổi Đoàn công tử kia, bảo mau tránh đường nếu như thực thích Đinh Lan, chờ trở về nhà, đem giấy bán thân Đinh Lan cho nàng, rồi đem Đinh Lan đưa Đoạn phủ khỏi mất công nhớ thương trong lòng lại đến quấy rầy tỷ tỷ ta!"

      bộ dáng hiên ngang lẫm liệt vì tốt cho Doãn Nhược Hi cũng là giúp Mễ thị khó xử.

      Mễ thị vội : "Hi tỷ nhi, Tuyết nhi rất đúng, người như thế, con gặp vẫn tốt hơn!" Rồi lại với Lý ma ma " Nhũ nương, ngươi mau qua tiếng !"

      Doãn Nhược Hi nghe vậy cười lạnh, như thế liền tưởng lừa dối qua lọt sao? Nằm mơ.

      Doãn Nhược Hi liền gọi Lý ma ma :"Lý ma ma, ta vẫn muốn gặp Đòan công tử để nhìn xem đến cùng là người thế nào cư nhiên có thể đem đại nha hoàn bên người ta tiếng liền lừa gạt rồi!"

      Doãn Nhược Hi xong hoàn toàn để cho người có cơ hội khuyên bảo, xốc lên mành xe ngựa chui ra khỏi xe ngựa, hoàn toàn nhìn tới con ngươi Mễ thị ra tia tàn nhẫn, trong mắt Doãn Thiên Tuyết ánh lên vẻ cam lòng và oán hận. Mắt Lý ma ma lại vẻ lo lắng nhìn nàng xuống xe ngựa đến chỗ Đoàn Tử Kỳ đứng cách xe ngựa xa...
      thuyt thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 6 Ngày cực khổ bắt đầu

      Nam tử mặc bộ y phục đơn bạc thân hình gầy yếu đứng trong gió; gió thổi bay tóc , tròng mắt mơ hồ ra tơ máu, đôi môi trắng bệch, trước mắt là màu xanh của trời cao rộng lớn, ngũ quan tuấn tú nhưng bởi vì thất hồn lạc phách mà trở nên tiều tụy chịu nổi.

      Doãn Nhược Hi đến cách mười bước chân dừng lại, thản nhiên nhìn Đoàn Tử Kỳ. Chính là nam nhân này làm hại nàng đời, nhận hết khổ sở, Thúy Oanh bị người cưỡng hiếp đến chết, nàng chết nhắm mắt.

      Mà đêm qua, còn nằm ở người nàng, tùy ý hôn môi cắn cắn, Doãn Nhược Hi liền cảm thấy trận ghê tởm.

      Lúc này nàng thấy ràng đầu sỏ gây nên mọi chuyện, về sau cũng sợ trả thù sai người nên có ý ở lại nữa liền xoay người rời khỏi.

      Nhìn nữ tử thướt tha dịu dàng tới, dường như mang đến cảnh đẹp thơ mộng của trăm núi nghìn sông, vô hạn tình cảm dịu dàng ngọt ngào nhưng con ngươi lạnh lẽo mang theo tia cảm tình, nhìn phảng phất như người xa lạ, người có tội đáng chết vạn lần. Đoàn Tử Kỳ chỉ cảm thấy ngực trận đau xót, hai tay nắm chặt thành quyền, móng tay sâu cắm vào trong lòng bàn tay. Còn tưởng rằng nàng cái gì đó nhưng nàng lại cái gì cũng đều liền muốn quay làm Đoàn Tử Kỳ quýnh lên: "Doãn nương, ta..."

      Đêm qua ngay từ đầu đúng là Doãn Nhược Hi thể sai được, bởi vì trước khi tắt đèn, còn cẩn thận nhìn qua khuôn mặt khiến si mê. cũng muốn hủy hoại Doãn Nhược Hi, lại càng muốn đến bước cuối cùng. Đây là người trong lòng , tự nhiên hi vọng cưới hỏi đàng hoàng về nhà mới bước cuối cùng đó. chỉ là muốn làm xốc xếch y phục Doãn Nhược Hi nhưng lại nhịn được cúi xuống hôn vài cái, sau đó cổ bỗng nhiên tê rần đến khi tỉnh lại cơ thể liền chịu khống chế của lí trí, quan tâm mọi thứ liền muốn nữ tử dưới thân cũng màng đến nữ tử dưới thân lúc này còn phải là người trong lòng nữa. khống chế được chính mình, muốn lần lại lần, thẳng đến khi bị người dùng chậu nước lạnh hắt tỉnh.

      Doãn Nhược Hi dừng lại chút sau đó lập tức dứt khoát bước ...

      "Ta..."

      Thực xin lỗi.

      Ngay từ đầu nếu phải có lòng tham, nếu như thực thích, hoàn toàn có thể dùng tấm chân tình cảm động, mà phải là bị người giật dây làm chuyện cực đoan như vậy. Cũng may ông trời có mắt, người bị tổn thương phải là nương quý cho nên nhất định vì nàng giữ bí mật này.

      Cũng may nghe được tin đêm qua Mễ thị vẫn chưa thẩm vấn Đinh Lan nên lo mất bò mới lo làm chuồng cho nên dứt khoát còn kịp.

      "Doãn nương, ta tâm thích Đinh Lan nương bên người ngươi. Ta tại liền muốn mang nàng rời , còn thỉnh Doãn nương thành toàn!"

      Cưới làm vợ, bôn làm thiếp.( Bôn: cưới xin đủ lễ)

      Như là tâm thích làm sao có thể khẩn cấp như vậy ngay cái danh phận cũng cho Đinh Lan liền đem nàng mang .

      Doãn Nhược Hi dừng lại cước bộ, nhìn Đoàn Tử Kỳ lát mới : " đem Đinh Lan mang lại đây!"

      "Dạ!"

      Chỉ chốc lát Đinh Lan tập tễnh tới, tóc lộn xộn, sắc mặt trắng bệch, cả người chật vật chịu nổi, thấy Doãn Nhược Hi, Đinh Lan bùm tiếng quỳ xuống: "Tiểu thư, là nô tì có lỗi với ngài. Nô tì ái mộ Đòan công tử, cho nên thừa dịp tiểu thư rời khỏi mới lừa gạt Đoàn công tử đến. Tiểu thư, nô tì đáng chết, nô tì đáng chết..."

      Trải qua đêm, Đinh Lan hiểu rất , nếu nàng mở miệng ngay từ đầu người trong phòng là Doãn Nhược Hi, sau này biết vì sao biến thành nàng, như vậy Mễ thị vì đem chân tướng giấu diếm xuống, nàng hẳn phải chết thể nghi ngờ, còn bằng ngay từ đầu trong phòng chính là nàng. Nàng tin tưởng với chấp niệm của Đoàn Tử Kỳ đối với Doãn Nhược Hi, vì bảo vệ Doãn Nhược Hi, nhất định khai nàng ra .

      Quả nhiên, Đoàn Tử Kỳ mở miệng : " Khẩn cầu Doãn nương thành toàn. Đại ân đại đức của nương, tại hạ nhất định khắc ghi trong tâm khảm!"

      Doãn Nhược Hi nhìn nhìn Đinh Lan, lại nhìn phía Đoàn Tử Kỳ khẽ gật đầu: "Được rồi, ngươi mang Đinh Lan . Về phần giấy bán thân của nàng cùng ít đồ nàng thường dùng gì đó, ta phái người đưa đến Đoàn phủ sau!" Sau đó xoay người nâng Đinh Lan dậy " Đinh Lan, đường là do chính ngươi chọn. Về sau tốt hay tốt cũng vậy đều phải cố gắng mà sống. Mấy năm nay ngươi theo bên người ta, cũng coi như tận tâm tận lực, nay ngươi phải , ta cũng có cái gì cho ngươi, mấy thứ trang sức này ngươi cầm trước đợi ta sau khi trở về, lại phái người mang đồ đạc còn lại cho ngươi!"

      Doãn Nhược Hi xong, tháo trâm cài đầu, khuyên tai, vòng tay đáng giá gì đó người dùng khăn tay gói lại rồi nhét vào trong tay Đinh Lan: "Về sau cố gắng chiếu cố chính mình!"

      "Tiểu thư..."

      Đinh Lan đỏ hốc mắt, nước mắt rơi ngừng.
      \Doãn Nhược Hi vỗ vỗ tay Đinh Lan bảo nàng cần nhiều lời, xoay người lên xe ngựa Doãn Nhược Hi hơi hơi than tiếng, " là ngu ngốc. Nếu như thực thích Đoàn gia công tử, sớm với ta, ta cũng sớm thành toàn. Sao lại chọn cách lung túng khó xử như vậy để vào Đoạn phủ, này về sau..."

      Doãn Thiên Tuyết ngồi vào Doãn Nhược Hi bên người, "Tỷ tỷ, sao tỷ lại đem những trang sức quý trọng như vậy đều cho Đinh Lan a?"

      Trang sức của Doãn Nhược Hi đều là kinh thành đưa tới tinh phẩm, trị giá nghìn vàng, cùng quý giá. Nàng ngày thường cũng rất là thích, Doãn Nhược Hi cũng đưa nàng, nhưng là trân phẩm này, nương cho nàng lấy.

      Doãn Nhược Hi xoa bóp Doãn Thiên Tuyết cái mũi, "Đinh Lan theo ta nhiều năm như vậy, nay nàng liền phải rời khỏi , cho nàng mấy thứ này nọ tính cái gì, chỉ cần nàng về sau qua tốt là được!"

      "Nhưng là, nhưng là người ta cũng thực thích châu thoa kia!"

      Doãn Nhược Hi cười "Thích về sau đưa muội là được!"

      Về sau, về phần là bao lâu về sau, liền khó .

      Mễ thị ngồi ở bên thấy hai tỷ muội tựa hồ cũng ngăn cách, Doãn Nhược Hi còn giống như xưa thương Doãn Thiên Tuyết, Mễ thị hơi chút yên tâm.

      Đinh Lan nhìn xe ngựa rời , lại nhìn về phía đứng ở bên Đoàn Tử Kỳ , liền chạy đến bên người Đoàn Tử Kỳ, "Gia..."

      "Phách!"

      Cơ hồ ở Đinh Lan tiếng vừa dứt Đoàn Tử Kỳ liền giương tay hung hăng tát nàng cái. cái tát rất nặng đánh cho Đinh Lan mắt nổ đom đóm, đầu óc cũng mông lung, trong miệng dòng máu tanh ngọt dọc theo khóe miệng chảy ra, còn có vật cứng ở miệng, Đinh Lan há mồm vừa phun, ngờ là máu loãng cùng hai cái răng.

      Đinh Lan nháy mắt kinh ngạc. Đoàn Tử Kỳ lại giương tay cho nàng cái tát vào bên kia gương mặt.

      "Ta cho ngươi tốt hơn !"

      Đầu óc ông ông, trước khi ngất xỉu bên tai Đinh Lan chỉ còn lại có Đoàn Tử Kỳ những lời này, nhất thời làm cho nàng có cảm giác ra hang sói lại nhập hang hổ sống bằng chết.

      Xe ngựa đường bình yên đến Doãn phủ. Cha Doãn Nhược Hi là Doãn Thế Hồng năm nay ba mươi lăm, là Giang Nam tri phủ, trong ngày thường đều ở nha môn làm việc, buổi tối mới về Doãn phủ.

      Mễ thị có ba trai: Con cả Doãn Thiên Nhu, con thứ ba Doãn Thiên Vận đều ở kinh thành sống cùng lão phu nhân, chỉ để lại Doãn Thiên Tuyết cùng Doãn Thiên Tường bên người, mang tiếng tốt là vì chiếu Cố Doãn Nhược Hi, sợ mấy đứa trẻ đều tại bên người, nàng lo lắng tốt cho Doãn Nhược Hi.

      thực tế là vì chính mình giành cái thanh danh tốt đẹp.

      Doãn Thiên Nhu, Doãn Thiên Tuyết là sinh đôi, năm nay mười , sinh vào mười hai tháng tám vào mùa hoa quế nở. Doãn Thiên Vận, Doãn Thiên Tường là thai long phượng, năm nay chín tuổi, sinh vào mùng chín tháng năm.

      Đương gia chủ mẫu, đại tiểu thư, tam tiểu thư Đại Ân tự cầu phúc trở về, cho nên trong phủ được thích nha hoàn, bà tử cùng năm di nương, ba thứ nữ cũng mang theo nha hoàn đến đại môn khẩu nghênh đón.

      Xe ngựa dừng lại, Lý ma ma dẫn trước bước lại nâng Doãn Nhược Hi xuống xe ngựa đầu tiên. Nàng nhìn mọi người trước cửa, hốc mắt hơi hơi đỏ lên.

      Kiếp trước, nàng bởi vì ở Đại Ân tự mất trong sạch, mặt mũi xuống xe ngựa, Mễ thị liền làm cho người ta đem xe ngựa cửa sau. Nàng cho rằng có người biết ở nàng chân trước vào cửa, sau lưng liền có người đem chuyện nàng mất trong sạch làm cho mọi người đều biết. Mễ thị phen tra , tra ra là cái bà tử nhiều chuyện. Sau đó bà tử bị đánh năm mươi đại bản tử làm cho da tróc thịt bong, mạng về trời lại càng chứng thực nàng có trong sạch.

      đó là mộng, lại chân đáng sợ, giống như bị kim châm mũi dùi đâm vào đau thấu tâm can. Cũng may ông trời có mắt khiến nàng có cơ hội lại đến lần.

      Cho nên, Doãn Nhược Hi thoải mái đứng ở trước mặt mọi người, giống gốc cây nụ hoa mẫu đơn cực phẩm phóng, mặc dù có lộ ra giận dữ cũng có ung dung khoan thai của loài hoa quý.

      "Nô tì (tì thiếp) gặp qua phu nhân, đại tiểu thư, tam tiểu thư!"

      "Nữ nhi gặp qua mẫu thân, gặp qua đại tỷ tỷ, tam tỷ tỷ!"
      Vũ Nguyệt Nha, thuytBanashi thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 7 Nhớ lại chuyện xưa mà đau buồn

      Doãn Nhược Hi cười nhợt nhạt. Mặc kệ là đối xử với hạ nhân hay là đối mặt di nương thứ nữ, nàng đều lấy thái độ ôn hòa. Vốn là đích nữ cao cao tại thượng nhưng luôn mỉm cười nhàng, hòa ái lại thân thiện nên càng làm cho người ta có cảm giác dễ dàng thân cận.

      Doãn Nhược Hi hơi liếc mắt nhìn Kiều di nương. Kiếp trước trong lúc nàng khó khăn trắc trở Kiều di nương vụng trộm thăm nàng còn cho nàng tặng chút bạc. Tuy rằng nhiều lắm nhưng Doãn Nhược Hi đoán kia là hơn phân nửa vốn riêng của Kiều di nương.

      Kiều di nương phát Doãn Nhược Hi nhìn nàng, cười thân mật với Doãn Nhược Hi lại sợ bị Mễ thị phát nhanh chóng quay sang chỗ khác.

      Doãn Nhược Hi cười , cũng thèm để ý.

      Mễ thị nhìn nhìn mọi người, khẽ gật đầu, "Đều miễn lễ vào thôi!"

      Mễ thị xong tiến lên kéo tay Doãn Nhược Hi vô cùng thân thiết : "Hi tỷ nhi chắc là đường mệt mỏi rồi. Con về Tư Noãn các tắm nghỉ ngơi , mẫu thân phân phó phòng bếp chuẩn bị đưa tới cho Hi tỷ nhi mấy thứ điểm tâm thích ăn. Cơm trưa cũng làm mấy thứ Hi tỷ nhi thích ăn rồi buổi tối mẹ con chúng ta lại cùng nhau dùng cơm được ?" Mễ thị xong thấy ánh mắt khâm phục đến hâm mộ của mọi người chung quanh rất là vừa lòng, tiếp: "Nếu kêu tam muội con cùng con?"

      Nhìn xem quả là kế mẫu tốt a.

      Ai có thể ngờ lời ngon tiếng ngọt đó của nàng chỉ là vỏ bọc ngoài che đậy mưu thâm hiểm độc ác bên trong.

      Doãn Nhược Hi cười, "Mẫu thân cũng bất công, tam muội muội đường trở về cũng mệt mỏi. Để tam muội nghỉ ngơi , buổi tối lại cùng nhau chơi đùa!"

      "Tam muội con mệt cái gì, nàng da dày thịt béo ..."

      "Mẫu thân bậy, tam muội nhà ta chính là bộ dáng khả ái đáng khi nào da dày thịt béo chứ?" Doãn Nhược Hi xong, đem Doãn Thiên Tuyết kéo đến bên người ôn nhu , "Tam muội đừng nghe mẫu thân, hồi trở về Tư Tình Các, muội nhớ tắm rửa thay quần áo rồi ăn vài thứ sau đó nghỉ ngơi cho tốt!"

      Diễn trò thôi, ai biết.

      Mễ thị tuy rằng làm nhiều năm, lão luyện rồi. Tuy nàng là người mới nhưng cũng quá kém.

      "Muội nghe đại tỷ tỷ !" Doãn Thiên Tuyết bộ dáng ngây thơ ôm tay Doãn Nhược Hi .

      Lý mama vội vàng trêu ghẹo: "Đại tiểu thư, tam tiểu thư cảm tình cũng tốt. Nô tì hâm mộ !"

      Mễ thị cười trong lòng trung, nàng chỉ mong sao Doãn Nhược Hi đối xử tốt Doãn Thiên Tuyết: "Thôi, thôi, đều y các con!"

      Đối với người ra ngoài nhưng có trở về Đinh Lan, ai dám nhắc tới.

      Tư Noãn các, Tư Tình Các cách nhau cái dòng suối . Tại ngã rẽ hướng về nơi ở của mình, hai người mấy câu rồi tự mang theo nha hoàn bà tử trở về sân chính mình.

      Doãn Nhược Hi đứng ở cửa Tư Noãn các, có chút dám cất bước.

      Kiếp trước, nàng có trong sạch trở về, mọi người thở mạnh cũng dám. Chỉ có Thúy Oanh khóc đến mắt cũng sưng lên luôn tìm cách an ủi nàng. Nàng lại ngại Thúy Oanh khóc xúi quẩy nên đuổi chỗ khác. khờ.

      Vưu thị thấy Doãn Nhược Hi đứng ở cửa viện cũng vào, người lẳng lặng ngốc biết suy nghĩ cái gì, cả người lộ ra vẻ quỷ dị xa cách và lạnh lẽo, giọng hỏi, "Đại tiểu thư, người sao vậy?"

      Doãn Nhược Hi nghe vậy hoàn hồn, buông xuống con ngươi, hồi ức trong lòng biến mất, nhìn Vưu thị cười : " có việc gì!"

      Cất bước vào sân.

      Vưu thị hơi ngừng lại, cảm thấy có nơi nào đúng lắm , lại suy nghĩ ra, vội vàng theo vào.

      Doãn Nhược Hi vào chính viện Tư Noãn các, trong phòng bài trí cực kỳ hoa lệ, cơ hồ ngoại tổ mẫu đưa tới thứ tốt đều trưng bày ra ở nơi này.

      Đập vào mắt là bàn tròn, bàn tròn đối diện là giường la hán Hồng mộc,giữa giường có cái bàn . Đây là chỗ ngày thường nàng chơi cờ, hai bên bàn là đệm mềm lại có gối tựa gấm hoa rực rỡ. tường treo ba bức tranh chữ giá trị xa xỉ của danh nhân nổi tiếng. Hai bên góc giường la hán song song đặt hai cái nha bàn (ta biết nha bàn là bàn gì nữa). bàn đặt hai bình sứ xanh lớn, trong bình cắm hoa đào nở rộ, hoa đào còn có giọt sương, hiển nhiên là vừa hái trở về lâu.

      Bên trái là nơi nàng đọc sách luyện chữ luyện đàn, phía bên phải là phòng ngủ. Sau phòng ngủ là tiểu khố phòng (phòng kho để đồ quý giá). Ngoại tổ mẫu đưa tới đáng giá gì đó đều ở bên trong. Phòng ngủ có cửa , mở ra hai gian khác: gian ngoài là tịnh phòng, nội gian để cất giữ xiêm y nàng.

      đến phòng ngủ thấy bên giường màn sa bay bay, giường chăn gấm gối mềm hương thơm nức mũi. Ngăn tủ đầu giường xếp ngay ngắn chỉnh tề hạt bụi . tiếp bàn trang điểm đối diện giường, mặt bàn đầy rẫy son phấn thượng phẩm, tram cài châu thoa quý giá.

      bao nhiêu lần trong mộng trở lại nơi vô ưu vô lự này, nay trở về, so với mộng càng giống như là giấc mộng.

      Doãn Nhược Hi đến bàn trang điểm, ngồi xuống, tay khẽ vuốt sờ lên từng thứ mặt bàn : cây lược gỗ, ngọc kê, trâm trân bảo, thoa vàng bạc, biển phương, lược, hoa thắng, đóa tử, trâm cài,( tóm lại là đồ trang điểm của con đó.Vậy ) mỗi dạng đều là nàng cực kỳ thích. Nhưng bởi vì Mễ thị , Doãn Thiên Tuyết, Doãn Thiên Nhu, Doãn Thiên Vận tính kế lừa gạt, Đông Phương Minh Lãng đòi lấy, đến cuối cùng còn gì cả.

      Đại nha hoàn Đinh Hương tới, đứng ở bên người Doãn Nhược Hi giọng "Đại tiểu thư, nước ấm chuẩn bị tốt !"

      Doãn Nhược Hi tay hơi ngừng lại, chưa từng ngẩng đầu: "Thúy Oanh đâu?"

      "Còn tại nhà dưới sao chép Kinh Phật!"

      "Để nàng tiếp tục !" Doãn Nhược Hi xong, đứng dậy đến phòng tắm.

      Lúc Đinh Hương hầu hạ nàng cởi xiêm y, áo lót, tiết khố, cái yếm xong Nhược Hi đắm mình trong nước ấm, chút để ý : "Đem những gì ta mang Đại Ân tự dùng qua đều thu đứng lên !"

      "Tiểu thư về sau đều dùng nữa ạ?"

      " cần, miễn cho nhớ tới Đinh Lan..." Doãn Nhược Hi xong, hơi hơi thở dài, " cũng thế, thu đứng lên !"

      "Dạ!"

      Đinh Hương dám hỏi nhiều.

      Dù sao từ lúc từ Đại Ân tự trở về lại thấy Đinh Lan, xem sắc mặt tiểu thư cũng vui, Đinh Hương định hồi đến hỏi Vưu thị.

      Nhanh chóng thu thập xiêm y dơ bẩn đem tới phòng giặt sau đóquay lại đứng ở bên ngoài phòng tắm chờ.

      Cả người Doãn Nhược Hi chìm ngập toàn bộ trong nước ấm đến khi thở nổi mớitrồi lên, hít sâu mấy hơi thở, đột nhiên nở nụ cười, cườithật to mà rơi lệ đầy mặt.

      "Tiểu thư? Ngài như thế nào? Nô tì có thể tiến vào ?" Đinh Hương ở bên ngoài lo lắng gọi.

      Vưu thị nghe được động tĩnh tới, liền nghe thấy thanh Doãn Nhược Hi vừa cười vừa khóc trong phòng. Vưu thị dừng lại chút, trong lòng nghĩ, chẳng lẽ là bởi vì chuyện Đinh Lan?

      Ngẫm lại cũng đúng, tiểu thư đối với Đinh Lan giống với nha hoàn khác, nay Đinh Lan bỗng nhiên phản bội, bỏ Doãn Nhược Hi mà , nàng thương tâm thể tránh được.

      Nếu thay đổi chính mình, sợ là giết tiểu tiện nhân Đinh Lan kia.

      Vưu thị suy nghĩ lát, mới mở miệng : "Tiểu thư, cơm trưa chuẩn bị tốt. Người sao chứ? Để nha đầu Đinh Hương hầu hạ người mặc quần áo được ? Nay thời tiết còn lạnh ..."

      Vưu thị còn muốn cái gì, truyền đến thanh Doãn Nhược Hi thản nhiên:"Đinh Hương, vào !"

      Đinh Hương vào phòng, hầu hạ Doãn Nhược Hi mặc quần áo, lại giúp Doãn Nhược Hi lau khô tóc, hầu hạ Doãn Nhược Hi ăn cơm trưa. Đợi tóc khô Doãn Nhược Hi mới nằm giường an an ổn ổn ngủ.

      Đinh Hương hạ màn giường xuống, nhàng lui ra khỏi phòng, cầm châm tuyến ngồi ở dưới mái hiên bắt đầu thêu. Vưu thị đoán Doãn Nhược Hi thể tỉnh lại ngay, lén lút ra Tư Noãn các...

      Trong lúc ngủ mơ, Doãn Nhược Hi trơ mắt nhìn Thúy Oanh bị vài cái nam tử cưỡng hiếp đến chết, nàng đầu lưỡi bị cắt; cổ tay, cổ chân bị dây xích sắt khóa lại, muốn thét chói tai lại kêu ra được tiếng, giãy dụa đau thấu tâm can. Thúy Oanh toàn thân là máu, trừng hai mắt nhìn nàng, chết nhắm mắt.

      "Thúy Oanh..."

      Doãn Nhược Hi hét lên tiếng, từ giường bật dậy.

      Mồ hôi đầy đầu, cả người ướt đẫm.

      Ngực rất khó chịu, tựa như sống mà trái tim bị người móc ra, cả người lạnh run, cuộn người co chân, tay ôm đầu gối, hàm răng run lập cập.

      Đinh Hương bên ngoài hiên nghe được thanh , vội vàng vào phòng, xốc màn giường lên, thấy Doãn Nhược Hi co ro người vùi đầu ở đầu gối, xiêm y cả người đều ướt đẫm, lo lắng hỏi: "Tiểu thư, ngài như thế nào?" Tay vươn ra muốn chạm vào Doãn Nhược Hi.

      " ra ngoài!"

      Doãn Nhược Hi lạnh lùng quát lớn tiếng, ngay cả đầu cũng nâng.

      Đinh Hương nghe vậy, trong lòng chấn động, do dự mà mở miệng hỏi lần nữa.

      Doãn Nhược Hi lại thanh lạnh lùng , " ra ngoài!"

      Đinh Hương còn cách nào. Tiểu thư là chủ tử, nô tì là nô tì, nào có chuyện nô tì lên tiếng phản bác lời chủ tử, cho nên đành cúi người lui ra.

      Gặp Vưu thị tới, liền bước lên phía trước, "Vưu ma ma, tiểu thư vừa mới mộng yểm , vừa khóc vừa cười , xiêm y ướt đẫm mồ hôi, cũng chịu thay, còn đem nô tì đuổi ra. Vưu ma ma, các ngươi Đại Ân tự phát sinh cái gì sao?"

      Vưu thị nghe vậy chút, thở dài tiếng, "Còn phải Đinh Lan..."

      Vưu thị đem Đinh Lan cùng Đoàn Tử Kỳ cẩu thả với nhau xong Đinh Hương nghe được thổn thức thôi.

      Thầm mắng Đinh Lan ánh mắt thiển cận, thú làm vợ, bôn làm thiếp. Đòan công tử nếu thích nàng, sao lại giày xéo nàng như vậy? Chính là vì trong lòng có nàng nên ngay cả cái danh phận cũng cho liền đem nàng tiếp đến Đoàn gia, đừng là thiếp , sợ liền là thông phòng nha hoàn cũng được. đúng là ngốc mà. Vì cái nam tử như vậy, phản bội lại tiểu thư lòng đối đãi nàng, đường lớn ngập ánh mặt trời , lại cứ đường bụi gai dầy đặc lại lầy lội.

      "Ai, đáng thương tiểu thư..."

      Vưu thị lỗ tai áp cửa, muốn nghe bên trong động tĩnh, cửa lại chi ca tiếng mở. Doãn Nhược Hi quần áo màu trắng thanh lịch, tóc tùy ý dùng cái Đoàn dây màu trắng cột sau đầu, cả người nhìn liền đặc biệt thích hợp, Vưu thị liền phát hoảng, giọng hỏi, "Tiểu thư, ngài như thế nào?"

      Nơi như Đại Ân tự tuy rằng có phật pháp phù hộ, nhưng những thứ dơ bẩn ô uế này nọ cũng thiếu, đừng là tiểu thư bị ám thành như vậy .

      Doãn Nhược Hi cười, " có việc gì, chính là gặp ác mộng thôi!"

      Doãn Nhược Hi xong, xoay người trở về phòng ở.

      Vưu thị vội đuổi theo: "Tiểu thư mộng cái gì a?"

      Tại sao bỗng nhiên sửa lại tập tính mặc loại xiêm y màu trắng chưa bao giờ mặc qua? quái dị!

      "Ta mơ thấy Đinh Lan bỏ ta mà . Mặc cho ta thế nào giữ lại, nàng cũng đồng ý lưu lại. Ai, tuy rằng Đinh Lan vì người trong lòng từ bỏ ta nhưng tốt xấu chúng ta cũng là chủ tớ thời. Ta cũng nên vì nàng cầu phúc, hi vọng nàng về sau có thể qua tốt.Nhũ nương đúng ?"

      Vưu thị kinh ngạc, thầm nghĩ này cầu phúc cần mặc bạch y sao? Cũng dám phản bác Doãn Nhược Hi nên chỉ : "Tiểu thư thiện tâm!"

      Trong lòng có chút sợ hãi.

      Dù sao ở Đại Ân tự, nàng cũng tham dự kế hoạch dơ bẩn đó, nàng biết rốt cuộc là sai lầm chỗ nào tính kế được Doãn Nhược Hi, cuối cùng là Đinh Lan cùng người cẩu thả còn nàng cùng Đòan công tử là tâm nhau, lưỡng tình tương duyệt.

      Đoàn công tử kia còn cố tình xin Doãn Nhược Hi ban cho Đinh Lan, lại chưa cấp cho Đinh Lan thân phận gì, bất quá Vưu thị đoán rằng, nhiều nhất là cái quý thiếp mà thôi.
      thuyt thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 8: Của ta phải trả lại cho ta

      Đoàn phủ

      Đoàn phu nhân năm nay bốn mươi lăm tuổi, nhờ bảo dưỡng tốt cả người sắc mặt hồng nhuận so với phụ nữ ba mươi gì khác nhau, bộ dáng dịu dàng ôn nhu đặc biệt có phong thái của nữ tử Giang Nam nhất nhăn mày cười đều ý nhị vô cùng.

      Chỉ là những người biết thủ đoạn của Đoàn phu nhân đều hiểu bà hề dịu dàng ôn nhu giống bộ dáng bà thể bên ngoài: thủ đoạn tàn nhẫn, thẳng tay chém giết hề do dự, liều mạng khác gì Đoàn lão gia.

      Đoàn phu nhân tuy rằng sinh ba con trai, bốn con nhưng lại hiểu nhất con thứ hai —— Đoàn Tử Kỳ, bởi vì Đoàn Tử Kỳ bộ dạng giống bà nhất dù là tính tình hay là dung mạo.

      Đối với chuyện Đoàn Tử Kỳ thầm thương trộm nhớ con rượu của tri phủ đại nhân, Đoàn phu nhân cũng rất vui khi việc thành dù sao đứa kia trừ bỏ thân phận tôn quý ngay ngoại hình, tính nết bà cũng đều thực thích .

      Chính là hôm nay Đoàn Tử Kỳ lại dẫn theo trở về, mà hai má nàng còn đỏ lựng dấu tay, hôn mê bất tỉnh.

      Này hợp với lẽ thường.

      Bên này Đoàn phu nhân vừa mới chuẩn bị phái người thỉnh Đoàn Tử Kỳ lại hỏi Đoàn Tử Kỳ vành mắt đỏ ửng đến Đoàn phu nhân phòng ở, bùm tiếng quỳ gối trước mặt Đoàn phu nhân, ôm lấy chân Đoàn phu nhân "Nương..."

      tiếng, liền khóc lên.

      Đoàn phu nhân sợ tới mức , "Con của ta a, đây là như thế nào? yên lành sao con lại quỳ còn khóc đến thương tâm như vậy? Mọi việc phải còn có nương sao?"

      Đoàn Tử Kỳ lắc đầu nguầy nguậy. Đoàn phu nhân nhìn bộ dáng thất hồn lạc phách đau lòng thôi.

      Nha hoàn, bà tử sớm thức thời rời khỏi phòng, đóng cửa, toàn bộ ra ngoài sân canh giữ.

      Đoàn phu nhân nâng Đoàn tử kỳ dậy, kéo đến bên la hán giường ngồi xuống, từ ái : "Đến cùng là chuyện gì? Từ từ mà lại cho nương nghe"

      "Nương, con cùng Doãn nương còn có cơ hội , còn!"

      Đoàn phu nhân giật mình choáng váng hỏi "Đến cùng xảy ra chuyện gì?"

      Đoàn Tử Kỳ đem chuyện xảy ra ở Đại Ân tự từng chuyện ràng dám có chút giấu diếm.

      "Đứa này a, ngươi đúng là hồ đồ mà!" Đoàn phu nhân nghe xong vừa vội vừa tức: "Ngươi hồ đồ, là hồ đồ. Ngươi nếu lòng sao con lại có thể hủy trong sạch của nàng, bôi nhọ danh dự của nàng?”"

      "Ngươi có biết thanh danh trinh tiết đối với nữ tử mà là quan trọng cỡ nào ? Chính là người nữ nhi bình thường, cũng là mọi cách trân trọng chính mình thanh danh, càng đừng nàng lại là đại tiểu thư dòng chính của gia đình dòng dõi xuất thân cao quý. Kỳ nhi a, việc này ngươi quả là làm sai rồi!"

      "Nương..."

      Đoàn Tử Kỳ cũng hối hận muốn chết.

      Đến cùng là con chính mình thương dạy dỗ nhiều năm Đoàn phu nhân sao có thể bỏ được đfnh dịu giọng: "Thôi, việc này ngươi cần quản , giao cho nương !"

      "Nương tính toán làm như thế nào?"

      Đoàn phu nhân tức giận liếc mắt nhìn Đoàn Tử Kỳ cái: "Thế nào, ngươi cho là trải qua ngày đó, ngươi cùng Doãn gia nương kia còn có hi vọng? có, Kỳ nhi, bao giờ có nữa. Trước kia, nương ép ngươi lấy người mà ngươi thích làm vợ, về sau, nương tùy ý ngươi nữa. Tâm tư này của ngươi vẫn là thu hồi về sau chớ suy nghĩ linh tinh nữa!"

      Đoàn Tử Kỳ cực kì khó chịu và đau khổ nhưng cũng chỉ biết gật gật đầu, xem như thỏa hiệp .

      "Nương cho tới bây giờ phải thương con. Nhưng là Kỳ nhi à Doãn gia nương thần biết quỷ hay đem nàng cùng cái nha hoàn thay đổi sợ cũng phải là người đơn giản đâu. Nay chúng ta phải làm là khiến nàng cần đem mọi lỗi lầm hướng về Đoàn gia. Có lẽ con , Đoàn gia ở Giang Nam cũng là gia tộc đứng nhất nhì nhưng nếu cùng xuất thân cao quý ở kinh thành so sánh Đoàn gia liền lên được mặt bàn. Bọn họ muốn giết chết chúng ta dễ dàng như bóp chết con kiến."

      Điểm này, Đoàn phu nhân hiểu rất .

      Nếu Doãn Nhược Hi đem chuyện nàng trải qua ở Đại Ân tự đưa đến công chúa phủ ở kinh thành kinh thành nhất định phái người đến tra, nếu là tra xét ra, đừng cái Đoàn gia, chính là mười cái Đoàn gia cũng đủ công chúa phủ đối phó.

      Đoàn phu nhân trong lòng thở dài. Con trai nàng vốn rất thông minh, nhanh nhẹn ngờ ở phương diện tình cảm lại gặp mắc sai lầm lớn như vậy nay lưu lại cục diện rối rắm, cái làm tốt, Đoàn gia liền bị chôn cùng.

      "Người tới!"

      "Phu nhân!"

      Đoàn phu nhân hơi hơi trầm tư, "Đưa bái thiếp Doãn phủ, sáng mai ta bái kiến đại tiểu thư, cảm tạ đại tiểu thư nhường lại những thứ nàng thích!"

      "Dạ!"

      Doãn phủ

      Doãn Nhược Hi ngồi ở la hán giường, trầm tư đánh cờ.Đinh Hương ở bên hầu hạ, Vưu thị vài lần muốn mở miệng, đều biết như thế nào.

      Hạ xuống quân cờ đen, Doãn Nhược Hi ngẩng đầu nhìn chút phòng ở, to như vậy phòng ở chỉ có Đinh Hương, Vưu thị hai người, Doãn Nhược Hi hơi hơi câu môi, "Đinh Hương, đem người đều kêu đến. Đinh Lan rồi, trong phòng này
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :