1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại - Trùng sinh] Thế gia - Lục Nguyệt Hạo Tuyết [41]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 66: Hận

      Edit + beta: Linxu


      Trần di nương cầu xin lão phu nhân.

      Lão phu nhân nghe xong thỉnh cầu của Trần di nương, lập tức tức giận đến nỗi cầm chén thuốc bàn bên cạnh đập tới, nện lên người Trần di nương: "Cái đồ vô liêm sỉ nhà ngươi, ngươi có biết mình làm cái gì hả?"

      Lão phu nhân đồng ý cho Đình Chính Lý gia học tập, thứ nhất là Lý Quốc Hạnh chủ động mở miệng; thứ hai cũng là lý do quan trọng nhất, lão phu nhân rất ràng lấy tư chất của Đình Chính hoàn toàn thể mời tiên sinh tốt tới được. Nào có tiên sinh giỏi nhà ai lại sẵn lòng dạy đệ tử như vậy.

      Lão phu nhân cũng từng nghĩ tới việc đưa Đình Chính vào tộc, thế nhưng Nguyệt Dao sống chết muốn, bản thân bà cũng sợ đứa bé này bị làm hư, làm hư Đình Triều rồi cũng thể lại dạy hư thêm Đình Chính. Nhưng đưa Đình Chính qua Lý gia học tập, có nghĩa là có thể đưa Đình Triều , chủ động mở miệng và việc tới cửa cầu người là hai chuyện khác nhau. Liên gia cùng Lý gia đều là gia đình thư hương môn đệ, tại Liên gia ở thế yếu, thế nhưng có vậy cũng thể tới Lý gia cầu. Nếu để cho Nguyệt Dao cầu xin Lý Quốc Hạnh, vậy mặt mũi của Liên gia còn phải mất hết à.

      Khuôn mặt Trần di nương đầy nước mắt: "Lão phu nhân, cầu xin lão phu nhân khai ân, còn tiếp tục tình hình này nữa Đình Triều thành đồ bỏ , cầu xin lão phu nhân ban ơn." Nhìn nhi tử càng ngày càng xa con đường sai lệch, lòng Trần di nương nóng như lửa đốt.

      Tất cả những lời muốn tới miệng đều bị lão phu nhân nuốt trở về, đến sau cùng chỉ đành mệt mỏi phất phất tay: "Người đến, đưa Trần di nương về."

      Trần di nương rồi, lão phu nhân khẽ thở hơi: "E rằng phải đưa Đình Triều tới chỗ ta nuôi rồi, Đình Triều biến thành người tính tình thế này." Lúc đầu bà cũng muốn để Đình Triều bên mình nuôi dạy, vì thế cũng ôm tới phòng chính. Chỉ là tuổi tác bà ngày lớn hơn, tinh thần và thể lực có hạn, Đình Triều lại đặc biệt ầm ĩ, bà chịu nổi cảnh ầm ĩ như vậy, sơ sẩy cái đứa bé liền phát sốt. Chờ Đình Triều hết sốt, bà cho Trần di nương ôm Đình Triều về nuôi dưỡng. Lại nghĩ rằng, đứa bé bị người dạy thành thế này. Đáy lòng lão phu nhân cũng có chút hối hận, thế nhưng có hối hận thêm nữa cũng vô dụng, chuyện xảy ra rồi cái nên nghĩ lúc này là làm sao thay đổi. Bây giờ có thể làm thế nào mà uốn nắn được.

      Qua rất lâu sau lão phu nhân : "Chờ khi nào đại lão gia hồi phủ, mời đại lão gia đến chỗ này của ta chuyến, ta có lời cần với ." Chuyện này nhi tử phải tự mình giải quyết, bà già rồi quản được.

      Liên Đống Phương và Liên lão phu nhân ở trong phòng chuyện nửa ngày, khi ra sắc mặt Liên Đống Phương xanh mét. Ra khỏi phòng chính Liên Đống Phương liền đem Đình Triều trói lại, dùng gia pháp với Đình Triều. Sau đó, hạ lệnh cưỡng chế trong vòng ba tháng Trần di nương được bước ra cửa phòng bước.

      Nguyệt Dao vừa nhận được tin tức liền nhớ tới lời nhắc nhở ban nãy của Hác mụ mụ, gọi Hác mụ mụ tới hỏi:" Sao ma ma có thể khẳng định tổ mẫu và đại bá bằng lòng như vậy? Ngoại trừ sợ làm mất mặt Liên gia, hẳn là còn có những chuyện khác?" Câu Nguyệt Dao là khẳng định chắc chắn chứ phải nghi vấn.

      Hác mụ mụ nghĩ tới Nguyệt Dao lại có thể dựa vào cái cớ của mình mà nghĩ ra được: "Chính là lời nương , nếu đưa Đình Triều thiếu gia Lý gia học tập mặt mũi của Liên gia cũng mất sạch."

      Nguyệt Dao phất tay ra hiệu cho mọi người ra ngoài: "Hác mụ mụ, ta hy vọng ngươi có thể cho ta biết chân tướng, ngươi nên biết tại Đình Chính theo học ở Lý gia, nếu có gì ổn ta cũng biết mà cân nhắc. Mà phải mơ mơ hồ hồ giống như bây giờ." Nguyệt Dao thấy vẻ mặt khó của Hác mụ mụ, Nguyệt Dao : "Ma ma yên tâm, ta chỉ muốn biết trước để có thể tính toán sớm, để đến lúc đó đùng cái trở tay kịp, ta chuyện này cho người thứ ba biết được."

      Hác mụ mụ thấy dáng vẻ đạt được mục đích bỏ qua của Nguyệt Dao, trong lòng liên tục suy tính. Thân thể lão phu nhân tốt cũng biết có thể chống đỡ tới khi nào, Đình Chính thiếu gia lại Lý gia. Nếu tương lai Liên gia cùng Lý gia có mâu thuẫn gì, nhất định nương giận chó đánh mèo với mình. Đắn đo nửa ngày Hác mụ mụ mới lên tiếng: " nương, ra cụ thể thế nào ta cũng ràng lắm. Ta chỉ biết, đại lão gia và Lý đại nhân có chút hợp nhau."

      Nguyệt Dao run lên cái: "Có gì hợp nhau?" Đại bá phụ và Lý bá bá, giữa hai người lại có tư thù, như vậy, đột nhiên Nguyệt Dao dám nghĩ tiếp nữa.

      Hác mụ
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 67: Thăm dò

      Rạng sáng ngày thứ hai có thợ thủ công qua đây, chỉ làm hơn nửa ngày sửa chữa tốt nhà bếp . Nhà bếp rực rỡ hẳn lên, sau này muốn làm cơm nấu nước gì đều rất tiện lợi.

      Đặng ma ma cao hứng, Lan Khê viện cách phòng bếp xa như vậy, bà lo lắng trời sắp vào đông rồi, mùa đông lạnh lẽo, lấy cơm nước từ trong phòng bếp lớn đưa về tới Lan Khê viện cơm và thức ăn đều lạnh. Cho dù có muốn uống ngụm nước ấm cũng có mà uống. nghĩ tới lão phu nhân đều nghĩ hết cả rồi, trực tiếp sửa chữa nhà bếp trong Lan Khê viện ra, về sau cũng thuận tiện.

      Xảo Lan nhìn Đặng ma ma thoải mái như vậy cũng nở nụ cười, tuổi tác lão phu nhân cao nào có sức mà suy nghĩ chu toàn như vậy, tất nhiên là do nương cầu. Mấy tháng này nương thay đổi rất lớn, biết bày mưu tính kế cho chính bản thân mình rồi, này đều là chuyện tốt. Trước đây Xảo Lan vẫn còn lo lắng, bây giờ nhìn lại là nàng lo lắng thái quá mà thôi.

      Mọi người tới Tĩnh Tư Viên, sắc mặt Nguyệt Hoàn khi nhìn về phía Nguyệt Dao rất phức tạp. Suy nghĩ suốt buổi tối nội tâm của nàng vẫn cứ loạn xạ lên, nàng biết vì sao mình lại rơi xuống tình trạng trình độ như vậy. Thế nhưng nếu thỏa hiệp nàng và di nương còn có đệ đệ Đình Luân đều có thể bị Mạc thị quản chế, dựa theo lời giải thích của di nương tiền đồ và tính mệnh của họ đều nằm trong tay phu nhân, nàng có cách nào để phản kháng. Nàng rất mâu thuẫn, ở thời đại này nàng cảm giác mình sao lại bé vô lực như vậy.

      Nguyệt Dao cảm nhận được ánh mắt phức tạp của Nguyệt Hoàn, đáp lại Nguyệt Hoàn cũng chỉ là nụ cười nhàn nhạt. Mà nụ cười của Nguyệt Dao lại càng kích thích Nguyệt Hoàn hơn.

      Sáng sớm khi học quy củ, Nguyệt Hoàn lại lập lại tình trạng phát sinh vào ngày đầu tiên học quy củ, trong suốt quá trình này phạm lại ít sai lầm. Đương nhiên Uông ma ma nhìn ra là do Nguyệt Hoàn có tâm , thế nhưng chỉ vì vài chuyện bên ngoài mà làm cho tâm thần bất định, có thể thấy được tố chất tâm lý vô cùng kém. Tứ nương có tiềm chất điều này sai, thế nhưng tố chất tâm lý quá yếu đuối cũng chẳng làm nên được chuyện gì.

      buổi sáng Nguyệt Hoàn lại bị Uông ma ma dạy dỗ đến vô cùng chật vật.

      Sau khi tan lớp học mỗi người đều tự mình về viện, Nguyệt Hoàn lấy hết dũng khí với Nguyệt Dao: "Tam tỷ, muội có lời muốn riêng với tỷ." Đấu tranh suốt buổi sáng, Nguyệt Hoàn vẫn nhịn được muốn đem nghi vấn trong lòng hỏi ra.

      Nguyệt Dao cười : "Được." Nàng muốn nghe xem liệu Nguyệt Hoàn có vấn đề gì mà muốn hỏi nàng, chẳng qua nhìn sơ chắc chắn đấy phải là chuyện tốt lành gì.

      Nguyệt Hoàn có quanh co lòng vòng, mà ngay vào điểm chính: "Tam tỷ, tỷ cũng biết đại phu nhân thu mua vú nuôi của tỷ để tìm hiểu căn cơ nhà tỷ, cho nên tỷ mới trục xuất vú nuôi của tỷ . những như vậy, tỷ còn cho gọi ma ma tâm phúc của nương tỷ về bên người, dùng trăm phương nghìn kế tìm kiếm giúp đỡ bên nhà cậu. Tỷ là tất cả những thứ này đều là vì phòng bị phu nhân, muội có đúng ?"

      Nguyệt Dao bất ngờ: "Vì cái gì mà lại đột nhiên những thứ này?" Nguyệt Dao tin tưởng chắc hẳn tổ mẫu cũng đoán được nàng làm nhiều chuyện như vậy, ra cũng vì muốn phòng bị Mạc thị. Đối với chuyện lần này Nguyệt Dao lo lắng, coi như tổ mẫu có biết mình đề phòng Mạc thị bà cũng gì, chỉ cần để cho tổ mẫu biết chuyện ngay cả Đại bá phụ nàng cũng phòng là được.

      Nguyệt Hoàn thấy Nguyệt Dao tránh nặng tìm , trực tiếp : "Cái ta muốn biết chính là, có phải ngươi có ý muốn lợi dụng ta ?"

      Nguyệt Dao nghe xong cảm thấy buồn cười, nhìn Nguyệt Hoàn giống như nhìn người ngốc. Chẳng qua Nguyệt Dao ngược lại cũng thấy thoải mái, người thông minh cũng có lúc có rơi vào ngõ cụt: "Ngươi có cái gì tốt để cho ta lợi dụng? phải là ngươi nghi ngờ ta lợi dụng ngươi để đối phó Đại bá mẫu đấy chứ? Chỉ bằng mình ngươi thứ nữ nho mà có thể đối phó được đương gia chủ mẫu. Tứ muội muội, có phải là ngươi bị ngã tới hỏng đầu rồi , ngay cả phải trái cũng đều hiểu được nữa?"

      Nguyệt Hoàn bị Nguyệt Dao tới nỗi muốn tìm cái động mà độn thổ xuống đó, người cổ đại đều lợi hại như vậy sao? Khiến cho Nguyệt Hoàn có cảm giác rất vô lực chỉ trong nháy mắt, chẳng qua nghĩ tới Nguyệt Dao là người trùng sinh, tình huống hẳn giống nhau. Nguyệt Hoàn quay đầu nhìn chằm chằm Nguyệt Dao : "Có lợi dụng muội hay , trong lòng tỷ rất ràng."

      Lúc này Nguyệt Dao bật cười: "Tứ muội muội nếu còn chuyện gì nữa, vậy ta phải về rồi." xong xoay người chuẩn bị rời .

      Nguyệt Hoàn đè thấp giọng , thế nhưng cũng đủ để Nguyệt Dao nghe được: "Di nương muội sở dĩ tính tình tỷ có chuyển biến lớn như vậy là do nương tỷ báo mộng cho tỷ, thế nhưng muội tin. Tam tỷ tỷ, tính tình tỷ đột nhiên thay đổi nguyên nhân chân chính là gì chỉ có mình tỷ ràng nhất." Nguyệt Hoàn muốn thăm dò để Nguyệt Dao tự lộ ra, suy đoán Nguyệt Dao là người trùng sinh, thế nhưng nàng lại có chứng cứ thực chất gì.

      Toàn thân Nguyệt Dao cứng đờ, sắc mặt ngược lại biến đổi rất nhiều. Sắc mặt Nguyệt Dao thay đổi là do câu trước đó của Nguyệt Hoàn, câu bảo nương nàng báo mộng kia: "Nương ta báo mộng chuyện này ta chỉ cho ba người. Làm sao mà ngươi biết được?" Nàng chỉ qua với Đặng ma ma và Hoa Lôi, nàng tin tưởng Đặng ma ma và Hoa Lôi bán đứng nàng. Nhưng nếu phải các nàng vậy là ai làm lộ tin tức?

      Tổ mẫu, vậy càng thể nào.

      Nguyệt Dao mở to hai mắt nhìn, đúng, phải ba người mà là bốn người. Lúc đó còn có Trịnh ma ma ở bên người tổ mẫu, như vậy Trịnh ma ma cũng bị Mạc thị mua chuộc rồi. Đáy mắt Nguyệt Dao xẹt qua chút sát khí. Thủ đoạn của Mạc thị đủ cao, tới cả tâm phúc bên người tổ mẫu đều có thể mua chuộc được.

      Nguyệt Dao đứng ở nơi đó lẳng lặng suy nghĩ chuyện này. Gió thổi qua, vén tà váy của nàng lên, tà váy bay loạn khắp nơi. Hoa Lôi ở xa xa muốn tới ngăn lại chiếc váy bay loạn của nàng.

      Nguyệt Hoàn nghĩ tới Nguyệt Dao lại có thể giữ được bình tĩnh như vậy, đấu tranh nội tâm rất lâu, sau cùng suy nghĩ thể kiếm củi ba năm thiêu giờ, vẫn : "Ngươi đừng che giấu, ta biết chắc chắn là sau khi chết ngươi cam lòng mà trùng sinh trở về báo thù." Nàng thả ra quả bom này là muốn xem phản ứng của Nguyệt Dao, nàng tin nghe được tin tức có sức bùng nổ như vậy Nguyệt Dao còn có thể bình tĩnh được.

      Trong lòng Nguyệt Dao run lên mạnh, mặt lại ra. Chỉ là kỳ lạ hỏi: "Tứ muội muội, ngươi cái gì? Ta nghe hiểu?"

      Nguyệt Hoàn nhìn dáng vẻ vân đạm phong khinh của Nguyệt Dao, thoáng chốc có chút cảm giác dao động về suy nghĩ ban đầu của mình. Nếu Nguyệt Dao thực là người mang lưng oan khuất cực lớn ở kiếp
      [​IMG]
      thuyt, Vũ Nguyệt NhaTôm Thỏ thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      nàng đừng ngâm giấm qyá lâu là dc. hihi. thanks nàng edit hén. đè ra hôn ... moahhhhhhh

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 68: Tiến bộ của Đình Chính

      Đình Chính trông trăng ngóng sao, rốt cuộc cũng trông tới ngày được nghỉ, sáng sớm an vị xe ngựa trở về Liên phủ. tháng rồi được gặp mặt tỷ tỷ, cực kỳ bức thiết muốn về tìm tỷ tỷ.

      Lý Hàn nhận được tin tức vội vội vàng vàng đuổi theo la lên: "Đệ về nhà cũng với ta tiếng, có bạn thân nào như đệ sao?"

      Đình Chính ơ tiếng: "Ta về nhà làm gì sao phải cho huynh?" Tỷ tỷ nếu có thời gian sang đây gặp , bây giờ gần tháng ngay cả cái bóng của tỷ tỷ cũng thấy, Đình Chính rất u oán việc Nguyệt Dao giữ lời, vất vả tới tận hôm nay mới được nghỉ hận thể về nhà ngay bây giờ để gặp tỷ tỷ.

      Lý Hàn chán nản: "Đệ cũng mời ta qua nhà đệ à?" Thực là đồ đầu gỗ, thua thiệt bản thân mình còn đối tốt với như vậy, nghĩ tới về nhà cũng biết mời mình tiếng, có lương tâm.

      Đình Chính suy nghĩ chút sau đó : "Ta phải hỏi tỷ tỷ của ta trước . Nếu tỷ tỷ đồng ý, lần sau mời huynh qua nhà ta chơi." đồng ý của tỷ tỷ tùy tiện mang theo Lý Hàn trở về tốt.

      Lý Hàn chán nản: "Mời ta tới nhà ngươi ngươi còn phải chờ tỷ tỷ đồng ý, ngươi có phải nam tử hán đại trượng phu hay hả?" khiến tức muốn chết rồi, tên ngu ngốc này.

      Đình Chính để ý phép khích tướng của Lý Hàn, lên xe ngựa thúc giục: " thôi."

      Lý Hàn nhìn xe ngựa xa, lầm bầm: "Sau này ta thèm tốt với ngươi nữa, có trò vui đồ ăn ngon cũng cho ngươi." Thằng ngốc này ai thèm để ý tới chứ.

      Người hầu bên cạnh nghe tiểu công tử nhà mình ai oán, cũng đều nín cười. Từ sau lúc Liên thiếu gia qua đây, tiểu thiếu gia thế mà lại thích vô cùng. Ngày ngày đệ đệ dài đệ đệ ngắn ngừng réo lên, tới chỗ nào cũng phải kéo thêm Liên thiếu gia. Đến nỗi phu nhân phải có hình dáng của ca ca rồi cũng còn nghịch ngợm gây hôm nay leo cây bắt chim ngày mai xuống hồ bắt cá nữa, để cho bọn họ bớt ít việc.

      Đình Chính quay về Lan Khê viện, gặp được Nguyệt Dao cảm thấy rất thất vọng, nhưng Mộ Thu nhanh chóng an ủi , nàng : "Thiếu gia đừng nóng vội, buổi trưa nương trở về." Cứ buổi trưa mỗi ngày Nguyệt Dao đều trở lại Lan Khê viện, tuy rằng Liên lão phu nhân rất đau lòng, thế nhưng Nguyệt Dao lại khăng khăng làm như vậy.

      Nguyệt Dao kiên trì mỗi ngày qua lại hai chuyến phải có nguyên nhân, nàng còn nhớ sư thái từng sở dĩ đứa bé sinh trong gia đình giàu có dễ bị chết yểu chính là do được chăm sóc dạy dỗ lo lắng quá mức, còn chớ nên ngồi trong phòng suốt, cần phải lại lại thường xuyên, như thế rất tốt cho thân thể. Ở am ni nàng đều nghe theo sư thái, thân thể cũng luôn khỏe mạnh. Mấy tháng này đều tiếp tục kiên trì thân thể cũng khá hơn nhiều. Điểm đặc thù rệt nhất chính là còn sinh bệnh, người cũng cao hơn, cứ theo đà này phát
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, thuytVũ Nguyệt Nha thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 68 (tt)


      Chính ca nhi vui tươi hớn hở mà : "Tỷ tỷ, người biết đâu Lý Hàn ca ca luôn Lý bá bá rất đáng sợ, thế nhưng đệ cảm thấy Lý bá bá rất tốt." Lúc nào Lý bá bá cũng kiểm tra công khóa của và Lý Hàn, kết quả Lý bá bá liên tục khen , nhưng với Lý Hàn lại hay răn dạy quở mắng.

      Bởi vì trước đó Nguyệt Dao tỏ ý, cũng xác định nàng trông cậy vào việc Chính ca nhi làm rạng rỡ tổ tông thông qua khoa cử. Cho nên bất kể là tiên sinh hay là Lý Quốc Hạnh đều đặt ra cầu rất thấp với Chính ca nhi; hai người lại nhìn Đình Chính biết tự giác chịu khó nỗ lực, tài năng bẩm sinh cái đó có cũng thể nào trách, cho nên cầu với Đình Chính còn khoan dung hơn rất nhiều. Thế nhưng Lý Hàn giống vậy, Lý Hàn rất thông minh nhưng mà lại ham chơi, người lớn chỉ có cách đó là ép buộc.

      Đương nhiên, dù sao khen ngợi Đình Chính vẫn có chỗ tốt, đó chính là khích lệ Lý Hàn học tập theo Đình Chính, đừng có suốt nghĩ chỉ nghĩ tới chuyện vui đùa. Chính vì thái độ của Lý Quốc Hạnh và Chu tiên sinh mà Chính ca nhi học rất nhàng, có áp lực gì, học gì đương nhiên cũng càng có nhiều hứng thú hơn.

      Nguyệt Dao nhìn Đình Chính chỉ mới tới Lý phủ tới tháng, tính tình lại thoải mái hơn rất nhiều, còn trầm lặng như trước đây, trong lòng Nguyệt Dao rất vui mừng, cũng càng chắc chắn quyết định này của nàng là chính xác. Chỉ cần Đình Chính tiếp xúc nhiều hơn với những người bên ngoài lòng dạ cũng phóng khoán hơn, con người cũng càng ngày càng tốt.

      Nguyệt Dao cười cầm tay Đình Chính : "Tới đây, dùng cơm trưa với tỷ tỷ."

      Nữ đầu bếp biết tiểu thiếu gia trở về, buổi trưa tăng thêm hai món ăn, đều đồ ăn Đình Chính thích ăn nhất. Đình Chính ăn thỏa thích: ""Ừm, tỷ tỷ, vẫn là ăn cơm và thức ăn ở trong nhà mình là ngon nhất."

      Nguyệt Dao cười : "Cơm và thức ăn nhà Lý bá bá thể ăn à?" Nhìn khí sắc cùng chiều cao thân thể của Đình Chính là biết Lý phủ đối với cực tốt.

      Đình Chính lắc đầu: " phải là cơm và thức ăn nhà Lý bá bá thể ăn, chỉ là đồ trong nhà càng ăn càng thấy ngon hơn."

      Nguyệt Dao nhịn cười được, đứa bé này bây giờ chuyện cũng trơn tru hơn rồi, nghĩ tới Lý Hàn lanh lợi, Nguyệt Dao cười, đúng là gần mực đen, gần đèn sáng mà.

      Dùng bữa trưa xong, Nguyệt Dao còn thời gian chợp mắt: "Đình Chính, đệ ngủ trưa . Tỷ tỷ trở về rất nhanh thôi."

      Đình Chính rất hiểu chuyện gật đầu: "Vâng."

      Nguyệt Dao đến cửa Tĩnh Tư Viên đụng phải Nguyệt Hoàn.

      Nguyệt Hoàn nhìn Nguyệt Dao cái rồi quay đầu ngay, tiến vào sân.

      Nguyệt Dao nhìn bóng lưng của Nguyệt Hoàn, hơi thở dài, xem ra kế sách của Tô di nương có hiệu quả rồi. Nguyệt Hoàn còn chủ động đến gần mình nữa, có điều như vậy cũng tốt. ra nàng cũng sợ hãi nếu còn tiếp xúc thêm với Nguyệt Hoàn mình đành lòng.

      Nguyệt Dao vừa bước vào phòng, vừa đúng lúc thấy Nguyệt Doanh ngẩng đầu lên. Từ sau ngày cầu xin nàng việc kia sau đó bị nàng từ chối Nguyệt Doanh còn chủ động chuyện với Nguyệt Dao.

      Nguyệt Băng nhìn thấy Nguyệt Dao cười : "Tứ muội muội, lần nào cũng thấy muội tới sau cùng." Nguyệt Băng chướng
      [​IMG]
      thuytTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :