1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại - Trùng sinh] Độc nữ lệ phi - Giang Vũ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 5: Đại lễ

      Editor: Sam Sam


      “A, ra là biểu ca, chúng ta có duyên, nghĩ tới vừa ra đây gặp ca.” xong, nàng nhìn An Cường chớp chớp đôi mắt to, khuôn mặt thanh thuần lên nụ cười.

      mặt của Vân Hi, đôi mắt mở to của nàng lên tia sáng, lông mi dài chớp chớp như cánh bướm.

      Dường như bởi vì lâu rời khỏi phòng, da nàng cũng trắng hơn so với những khác, dưới chiếc mũi là đôi môi hồng phấn, khóe môi hơi cong lên, còn mang theo hai chiếc lúm đồng tiền.

      Gió thổi qua khiến váy nàng bay bay, nhìn qua giống như nàng tiên trời rơi vào nhân gian.

      An Cường bối rối, cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu, hai ba năm thấy Tam tiểu thư của Tạ gia, nghĩ tới thành đại mỹ nhân.

      “Tam muội định đâu? Hai ta khó có được duyên ngộ như thế này, bằng tìm chỗ nào ngồi xuống chuyện ?”

      Dáng người An Cường tròn vo, đôi mắt đen mặt thịt cũng mở ra , bộ dáng giống như sói xám nhìn thấy tiểu bạch thỏ.

      Phía nhà của An thị thuộc Đông Bình hầu, làm sao có thể so sánh với Hạ Ngọc, nữ nhân sinh ra trong gia đình tú tài nghèo khó? Chẳng trách Tạ Thượng thư lại chọn An thị làm Thượng thư phu nhân. Vân Hi khỏi khinh bỉ Tạ Thượng thư vài phần ở trong lòng.

      Nhưng mà, mặc dù được phong làm Nhị phẩm, nhưng An thị vẫn được người trong phủ Đông Bình hầu đối đãi tốt, bởi vì bà ta chỉ là thứ nữ do vợ kế sinh ra.

      Bên nhà An thị, các huynh đệ của bà đều làm quan, chỉ sống dựa vào tiếp tế của vợ chồng Đông Bình hầu, kể từ đó, An thị luôn cho rằng mình quan trọng còn hơn đích nữ của nhà bên đó.

      Cũng vì vậy, An Cường luôn ra vào tự do ở Tạ phủ.

      Vân Hi hạ mi mắt, nhưng trong mắt ánh lên tia sáng lạnh lẽo.

      “Cường biểu ca, muội nghe trúc ở Tiêu Viên rất đẹp, đặc biệt
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 6: Gậy ông đập lưng ông

      Editor: Sam Sam


      Hai chủ tớ vừa trở về, đột nhiên Vân Hi dừng chân nhìn về phía sau, chân mày nâng lên.

      “Sao vậy? Tiểu thư?” Lục Châu thấy sắc mặt của Tạ Vân Hi nghiêm trọng, cũng nhìn xung quanh lượt rồi hỏi: “Cũng có cái gì mà.”

      nào, con mèo hoang mà thôi.”

      Vân Hi điềm tĩnh cong môi, nhanh chóng rời .

      Sau khi hai người khỏi, từ trong bụi trúc um tìm ở trước cửa Tiêu Viên, có người nhanh nhẹn nhảy ra, chỉ thấy vạt áo bay bay, hề nghe thấy tiếng động. Hiểu nhiên, khinh công của đạt được mức xuất thần nhập hóa.

      Tuổi người này khoảng chừng hai mươi, mặc áo cẩm bào màu xanh nhạt, áo khoác ngoài màu đỏ thẫm, chiếc trâm ngọc bích cắm trong búi tóc, dáng đứng càng tôn lên nét lười nhát cùng kiêu ngạo.

      Nét mặt nam tử như ngọc, đôi mắt như hoa đào hơi mở to, dưới sống mũi cao thẳng là đôi môi đỏ mọng, nếu như phía sau của tuyết rơi xuống, giống như hoa mai hồng nổi bật trong khung cảnh ấy, hai mắt cười như cười nhìn chủ tớ Tạ Vân Hi rời .

      tựa vào cây trúc gần đó, tay vòng trước ngực, tay xoa cằm, giọng ấm áp nhưng kém phần lười nhác: “Thanh Nhất, ngươi vừa tiểu nha đầu kia dùng mỹ nhân kế gậy ông đập lưng ông, kế tiếp là muốn làm gì? Giải quyết tận gốc? Bỏ qua? Hay là…”

      Thanh Nhất ở trong bụi trúc nhảy xuống, làm chuyện mà phải người hộ vệ nên làm - tìm cây trúc vừa phải, làm cho chủ tử của cây tiêu.

      Thanh Nhất tìm kiếm trong cả Kinh thành cũng tìm được cành trúc nào thích hợp, sớm bị mắng xối xả. Hôm nay theo Đoạn Dịch đến nhà của Binh bộ Thượng thư uống rượu, lại thấy rừng trúc này, hào hứng ngay cả uống rượu cũng uống lập tức chạy tới chặt lấy nhành.

      Giờ phút này Thanh Nhất bận rộn, nghe thấy câu hỏi mà chủ tử vừa hỏi.
      [​IMG]
      ChrisTôm Thỏ thích bài này.

    3. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 7: Ngươi mang tội giết người

      Editor: Sam Sam


      Đông Sương phòng mở cửa, An Cường ghé đầu nhìn.

      Ánh sáng trong phòng hơi mờ, mơ hồ chỉ thấy phía sau tấm màng che mỏng có vạt áo màu tím, phải Vân Hi cũng mặc áo màu tím sao.

      ra tam muội ở chỗ này, chẳng lẽ tiểu mỹ nhân xấu hổ ngại ngùng nên cố ý tránh ở trong phòng?

      như mở cờ trong bụng, vui sướng chạy vào trong nhà, đưa tay kéo mạnh chiếc màn che ra, ôm chầm lấy người mặc áo tím, khi ôm tay còn đứng đắn mà di chuyển dưới.

      “Tam muội, làm ca ca muốn chết mà. Thừa dịp có ai, hai ta cùng vui vẻ ở chỗ này được chứ?”

      Vậy mà người ở trong ngực lại cứng ngắc, giống như khối băng to lớn, còn có mùi kỳ lạ.

      An Cường kinh ngạc buông tay ra, người trong ngực rơi “bịch” xuống đất.

      Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên bên ngoài có người gào lên như heo bị chọc tiết.

      hay rồi, có người giết người! Có ai , mau tới bắt kẻ giết người. Có người giết Uyển nương rồi…”

      giọng của bà tử chấn động trời đất.

      An Cường giật mình, nhìn kỹ người mặt đất, tiểu mỹ nhân kia là gì vậy? Ăn mặc cũng tệ lắm, khi ngã xuống khăn che mặt bị rơi ra, lộ ra khuôn mặt dữ tợn. Gương mặt đó còn nhận ra là nam nhân hay là nữ nhân, da thịt cũng biết là bị cái gì ăn mòn, hoàn toàn thay đổi.

      Tại sao nơi này lại có người chết? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      An Cường bị dọa sợ đến mức mặt mày trắng bệch, há miệng run rẩy vội vàng chạy ra bên ngoài, ai ngờ ngoài cửa khóa lại “cạch” tiếng.

      dùng lực kéo nhưng được, lại dùng sức đập cửa, người bên ngoài để ý đến, nghe bước
      [​IMG]
      Tôm ThỏChris thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 8: Bắt kẻ trộm

      Editor: Sam Sam

      Lúc này ở trong Đông Sương phòng, An Cường suy nghĩ các cách để phá cửa, cái phòng này để làm gì mà trong phòng rỗng tuếch, ngay cả cái ghế cũng có.

      chỉ biết dùng chân đạp cửa, nhưng cửa kia cũng vô cùng chắc chắn, thế nào cũng chịu văng ra, dùng sức hét lên cũng có người nào ở ngoài.

      Làm sao biết, Lương bà bà sợ người trong phòng thoát ra nên cố ý chắn thêm thanh ngang ở ngay cửa.

      lại ở trong phòng chính giữa, người ở ngoài chỉ nghe thấy có tiếng người kêu mà thôi, nghe được là nam hay nữ, cũng nghe thấy điều gì.

      bao lâu, đám người tụ tập trong Tiêu Viên. Tạ Thượng thư nghe nha đầu bẩm báo cũng vội vã tới. Còn có mấy người ở ngoài phủ cũng tới xem náo nhiệt, chen chúc trong Tiêu Viên.

      “Chuyện gì xảy ra? Có chuyện gì?” Lão phu nhân của Tạ gia đỡ tay bà tử tới, mọi người tự giác tránh ra nhường lối.

      “Lão phu nhân, làm sao lại tới đây? Nơi này có nhi tử với nương tử của con tới rồi.” Tạ Thượng thư nhanh chóng tới nghênh đón.

      An thị cũng bày ra vẻ mặt tươi cười kéo tay Tạ lão phu nhân. “Lão phu nhân ở trong nhà cho ấm áp sao? Tuyết rơi đầy coi chừng ngã ảnh hưởng tới thân thể.”

      Mặc dù ngoài miệng như vậy, nhưng trong lòng hơi lo lắng, nghĩ tới lại nhiều người như vậy, vội vàng gọi mấy nô bộc khác tới giúp Lão phu nhân ngồi vào trong đình, vừa đưa lò sưởi tay cùng trà nóng, vừa mang tới chậu than, loay hoay giống như phục vụ người xem trò vui.

      nhiều năm như vậy, Hạ Ngọc giống như kẻ mạnh mẽ đánh mãi chết, nhưng hôm nay, nhất định phải khiến nàng ta bị đẩy ngã!

      “Chớ vội, mở cửa phòng ra, ta muốn xem ai lại dám hành hung ở nơi này! Người ở Tạ phủ đều đầu gỗ sao? Hai vợ chồng ngươi quản thế nào vậy? Tại sao lại để kẻ cắp chạy vào trong phủ, còn tới nơi sâu trong hậu viện nữa?”

      Tạ lão phu nhân nghiêm giọng , gõ mạnh quải trượng tay xuống đất, ánh mắt bén nhọn đảo qua An thị,
      [​IMG]
      ChrisTôm Thỏ thích bài này.

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 9: An Cường bị đánh.

      Editor: Sam Sam


      Trong phòng có tiếng vang, lập tức bọn sai vặt nghiêm mặt. Sao? Bên trong còn là tên bạo đồ sao?

      Mấy người này liền thương lượng với nhau, “Các huynh đệ, chúng ta đồng loạt tiến vào, cùng nhau cầm gậy đánh vào đầu kẻ trộm, để có cơ hội đánh trả, lúc đó mới dễ dàng cho chúng ta trói lại.”

      “Trương ca sai, cứ làm như thế .”

      “Lão phu nhân cùng lão gia còn có phu nhân nữa cũng thấy, chúng ta cẩn thận để kẻ trộm vào phủ, còn giết người nữa, bây giờ tuyệt đối để cho tên đó chạy thoát.”

      “Được rồi, đến lúc rồi.”

      Sau khi mọi người thương lượng xong, lúc này mới đẩy Lương bà về phía trước, “Mau mở khóa ra, chúng ta bắt tên giết người đó.”

      Lương bà cũng sợ hãi, bên trong cũng chỉ là phu nhân Hạ Ngọc nhu nhược mà thôi, bảy tám tên này còn bày ra bộ dáng như đánh giặc, khiến người ta buồn cười.

      Nhưng bà dám cười ra tiếng, nếu phu nhân sắp xếp lừa Hạ Ngọc vào trong phòng, đánh trận có sao chứ?

      Hôm nay bà bị Tam tiểu thư phạt hai mươi bạt tai, Hạ Ngọc ngăn cản nàng ra, bị đánh là đáng đời, nên như thế!

      Nghĩ như vậy, Lương bà cười đắc ý, chút hoang mang mà mở cửa, chiếc cửa ngoài rồi đến cửa trong.

      Khi cửa thứ hai vừa mở ra, lập tức bên trong có người lao ra, bóng người màu sắc sặc sỡ hung hăng nâng cước đá vào Lương bà.

      “Cứu mạng! Giết người!” Bà bị dọa sợ đến mức ngã xuống đất gào lên, cước kia của An Cường giống như dùng toàn lực, Lương bà đau đến mức miệng phun ra máu.

      “Muốn chết sao, ngay cả gia cũng dám bắt giam? Có phải da dày quá rồi ? Ta đá chết ngươi!”

      An Cường bị nhốt gần canh giờ, còn cùng với tử thi đáng sợ trong phòng, sớm chịu đựng tức giận trong bụng, bây giờ bộc phát liên tục đá vào Lương bà.

      Mà bọn người sai vặt ở phía sau lại sợ người trong phòng có hung khí, lo lắng khiến mình bị thương, những người này cũng nhìn kỹ, lúc nghe Lương bà kêu lên “Giết người” cũng rối rít dùng gậy đánh mạnh vào người kia.

      Ánh sáng trong phòng mờ mờ, An Cường lại ăn mặc sặc sỡ như nữ nhân, tay áo rộng bằng lụa. Lúc trước ở trong phòng
      [​IMG]
      ChrisTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :