1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại - Trùng sinh] Đích nữ nhất đẳng - Hạ Thái Hậu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Trùng sinh trở về 005 Dã nha đầu đến từ nông thôn.

      đường về xe ngựa đường chạy về hướng Phủ Định Bắc Hậu, vào Kinh Thành, khắp nơi đều là cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt, dưới chân thiên tử, quả làm cho con mắt người ta nhàn rỗi. Dung Noãn Tâm lạnh lùng dựa vào gối dựa gấm mềm mại trong xe, đầu hơi nghiêng qua xuyên thấu qua rèm che vải gấm màu đỏ thẫm nhìn ra ngoài, nàng nhìn trước mắt từ từ náo nhiệt lên, trong lòng thầm ước lượng, qua con phố này, phía trước chính là đường cái Trường An, mà Định Bắc Hậu lại tọa lạc tại cuối con phố lớn nhất Trường An. Tần Thái Vân lo lắng khuấy động mười ngón tay thô ráp của mình, càng lo âu sợ hãi, theo lý thuyết, nàng mới đúng là nguyên phối (vợ đầu) của Dung Định Viễn Định Bắc Hậu, chỉ là trong lòng nàng biết thân phận mình thấp kém, cho dù vào Phủ Định Bắc Hậu cũng thể làm chính thê (vợ cả) Dung Gia, có lẽ ngay cả người thiếp cũng an (yên ổn) hơn.

      Trái lại nàng sao cả, chỉ là. . . . . . Thân phận của nữ nhi được xếp như thế nào? Nghĩ tới đây, Tần Thái Vân nhịn được kêu: "Noãn Tâm, chúng ta vẫn nên trở về !" thanh của nàng cực , nhưng vẫn che giấu được kinh hoảng của nàng, Dung Noãn Tâm từ từ phục hồi tinh thần lại, lại thấy hai tay mẫu thân sớm rịn đầy mồ hôi, khuôn mặt trải qua sương gió lại mờ mịt bối rối, trong mắt tuy mơ hồ có kỳ vọng, nhưng lo âu nồng đậm lại thâm nhập vào.

      Trải qua kiếp trước, nàng hiển nhiên biết mẫu thân khổ, mẫu thân lo. Dung Noãn Tâm khẽ mỉm cười, nắm tay Tần Thái Vân chặt, ánh mắt kiên định mà tràn đầy lòng tin : "Nương, chúng ta phải chịu hình, chúng ta là hưởng phúc, thứ nên thuộc về chúng ta, chúng ta nhất định phải lấy lại" .

      "Lấy lại thứ thuộc về chúng ta?" Tần Thái Vân nghi ngờ khẽ hỏi. có thể lấy lại sao? Nam nhân, danh phận vốn nên thuộc về nàng, cẩn thận suy nghĩ, nhưng lại cảm thấy Dung Noãn Tâm có chút thiên hoang dạ đàm (giống “nghìn lẻ đêm” nhằm mô tả chuyện gì đó thể nào xảy ra). Nàng lắc đầu cái, nhìn Dung Noãn Tâm, trong lòng dường như bị lời của nàng trấn an ít, trái tim cũng đập ‘thình thịch’, nắm tay của nữ nhi, Tần Thái Vân : "Noãn Tâm, con muốn làm tiểu thư Phủ Định Bắc Hậu sao?"

      Suốt những năm qua, nàng chịu vô số khổ, đắc tội vô số, tuy nhiên cũng khẩn trương, quan trọng nhất, nàng cảm thấy thể cho nữ nhi quy túc (nơi nương tựa) tốt, tính tính toán toán tuổi, Noãn Tâm cũng mười bốn, qua hai năm nữa, cũng nên hứa gả cho người khác, có lẽ vào Phủ Định Bắc Hậu, có thể hứa gả cho người tốt. Nghĩ tới đây, Tần Thái Vân cắn răng, bất cứ giá nào.

      "Nhớ, nương phải làm phu nhân Định Bắc Hậu, điều đó vốn nên là của mẫu nữ chúng ta!" Dung Noãn Tâm nhàng cười, nụ cười kia nhàng thản nhiên, giống như cười, mà lại giống như cười, dường như sâu có đáy, mà lại giống như cảnh xuân tươi đẹp. Tần Thái Vân nhìn Dung Noãn Tâm, đột nhiên có cảm giác xa lạ, dường như người trước mắt, trong đêm thay đổi làm cho người ta nhìn thấu. Cũng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bà tử thấp giọng kêu: "Tiểu thư, đến!"

      Chính là quản Lâm mụ của Phủ Định Bắc Hậu, ở bên cạnh đại phu nhân, cũng chính là thiên kim Vương thái phó năm đó, bây giờ cũng có thể là người tâm phúc bên cạnh phu nhân Định Bắc Hậu. Hạ nhân nào trong phủ dám nể mặt nàng? Nhớ tới kiếp trước, Dung Noãn Tâm mới vừa theo mẫu thân trở lại Dung phủ, chân còn chưa kịp vững vàng, thân thể mẫu thân luôn luôn cường tráng lại bị bệnh nặng, đại phu chỉ lây bệnh, cho bất kì kẻ nào tiếp xúc, ngay cả Dung Noãn Tâm cũng thể đến gần viện kia nửa bước. Đại phu nhân vừa mời pháp sư làm phép, vừa mời danh y chẩn bệnh, tới tới lui lui náo loạn gần nửa năm, cuối cùng mẫu thân cũng qua đời, khi chết ngay cả danh phận cũng có, mặc dù chôn ở tổ phần (phần mộ tổ tiên) Dung Gia, nhưng có ghi thân phận phu gia.

      từng, trong lòng Dung Noãn Tâm tồn tại cảm kích, khi đó tâm tư nàng đơn thuần, cho rằng mẫu thân chết cũng chỉ là bệnh chết bình thường, hôm nay suy nghĩ lại, trong này nhất định có điều kỳ lạ. Nghĩ như vậy, Dung Noãn Tâm đỡ mẫu thân xuống kiệu mềm, chậm rãi theo Lâm mụ vào phủ. Chỉ nhìn khí thế bên ngoài phủ, Tần Thái Vân bị dọa, lúc lâu đều là bị Dung Noãn Tâm lôi kéo mới có thể miễn cưỡng về phía trước, vừa vào cửa phủ, nàng càng thêm trợn mắt há hốc miệng, cả Phủ Định Bắc Hậu có thể là trang trọng nghiêm túc, lịch tao nhã xa hoa, đối với loại phụ nhân quen ngây ngô ở quê như nàng mà , giống như Già Lưu vào thăm Đại Quan Viên (tình tiết trong truyện Hồng Lâu Mộng).

      Lúc này lấy để hình dung Tần Thái Vân là vô cùng thích hợp. Lâm mụ dẫn các nàng đường xuyên qua các hành lang dài liên tiếp xuất , vòng qua đường quanh co khúc khuỷu. Con đường này, Dung Noãn Tâm vẫn nhớ, là thông qua Di Phúc viện của lão phu nhân, dọc theo con đường này, có thể thấy được nha hoàn mặc áo màu lục ở khắp nơi, thấy mẫu nữ Dung Noãn Tâm đều cung kính quy củ đứng hành lễ. Dung Noãn Tâm cũng nhìn các nàng, chỉ hơi hơi cười đường qua, nàng kéo cánh tay Tần Thái Vân để cho nàng hành lễ với những hạ nhân kia. Kiếp trước, chính là bởi vì chuyện này, khiến cho Tần Thái Vân ở trong phủ mất hết mặt mũi, chỉ là chuyện cười, ngay cả nha đầu cấp thấp nhất cũng chưa từng để mẫu nữ các nàng ở trong mắt. Hôm nay nghĩ lại, là ai dung túng toàn bộ mọi chuyện?

      "A. . . . . . Đó là ai?" đầu hành lang dài, vừa đúng có thể nhìn thấy mấy nha hoàn và tiểu thư cao quý mặc y phục gấm Cẩm Châu màu hồng nhạt tranh tài đá cầu phần đất trống giữa vườn hoa. "Nhị tiểu thư, ngài còn chưa biết? Đây chính là. . . . . . Nô tỳ cũng được, chỉ biết là nữ nhi ở nông thôn của lão gia, nghe dã nha đầu, nhưng xem ra, lại giống!" Lời của nàng lập tức rước lấy bất mãn của Dung Huệ Kiều, nàng nghiêng qua liếc mắt nhìn Dung Noãn Tâm, nhếch miệng lên khinh miệt cười lạnh: "Ta thấy chính là dã nha đầu ở nông thôn, nhìn bộ dạng của nàng, nhìn y phục nàng mặc, làm sao mà tranh cãi được?"

      đến, Dung Huệ Kiều này bất quá cũng mới mười mấy tuổi, ngược lại là nương xinh đẹp chân mày lá liễu, vào ngày thường ỷ vào mình chính là nữ nhi duy nhất của phu nhân nhị phòng, ở trong phủ cũng để người nào ở trong mắt, ngay cả đại phu nhân bên kia, nàng cũng là cao hứng cho mặt mũi, mất hứng liền làm phản. Vì thế, đại phu nhân đối với nàng cũng quá thích.

      Nhắc tới phu nhân nhị phòng, cũng có chút lai lịch, nghe năm kia nàng nữ giả nam trang theo phụ thân tuần tra biên cương, vừa đúng lúc, kì lạ là lúc ấy lại vừa ý Dung thiếu Nhị Lão Gia Dung Định Nam vẫn còn là Giáo úy nho , hai người ăn ý với nhau, cũng lâu lắm, nàng liền cầu phụ thân lúc ấy là Lại Bộ Thị Lang làm chủ cho hai người, thành thân. Vì thế, Dung Định Nam vẫn cảm thấy mình trèo cao, vì vậy cả đời này cũng nạp thê thiếp nữa, cho dù giờ có rất nhiều chiến công, uy trấn tứ hải, cũng chưa từng phản bội lời thề năm đó.

      "Dạ dạ dạ, nhị tiểu thư rất đúng. . . . . ." Dung Noãn Tâm đường đến, bên tai ngừng truyền đến đủ loại lời linh tinh, nàng đều để ý tới, cười trừ. Đến cửa chính Di Phúc viện, nha hoàn canh giữ ở bên ngoài xa xa thấy các nàng tới, sớm chạy vào thông báo. Cũng lâu lắm, từ bên trong vị mụ mụ mặt mũi hiền lành ra, Dung Noãn Tâm nhận ra nàng, chính là Trương mụ hầu hạ bên cạnh lão phu nhân, nhìn thấy mẫu nữ các nàng, Trương mụ mỉm cười lên tiếng: "Mời phu nhân tiểu thư vào nhà!"

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Trùng sinh trở về 006 Xinh đẹp tự nhiên.

      Dung Noãn Tâm khẽ gật đầu với Trương mụ, khẽ cười : "Làm phiền Trương mụ rồi." , liền đỡ tay mẫu thân vào phòng chính. Bước lên nền nhà được xây bằng bạch ngọc, chỉ thấy đồ vật có giá trị xa xỉ trong phòng đều được làm từ gỗ Lim, đỉnh đầu là chiếc đèn Lưu Ly bát giác óng ánh vô cùng lớn rất là thu hút chú ý của người khác, mắt người nhìn thấy đều muốn rớt ra.

      Tần Thái Vân cả kinh nín thở, bị Dung Noãn Tâm đỡ vòng qua bức bình phong Thất Thải Hà Vân có khung làm từ gỗ tử đàn với hoa văn màu ở phía trước, người ngồi trước mặt chính là lão phu nhân Tiết thị hai người quen thuộc. Bây giờ lão phu nhân ở đại viện, thể so với nhà nông mà lão phu nhân ở trước kia, bây giờ mặt mũi nàng hiền lành ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, người mặc gấm vóc lụa là thượng hạng màu đỏ sậm, tay áo và cổ áo đều thêu từng đóa từng đóa hoa Mẫu Đơn tinh xảo, hoa nở Phú Quý, tượng trưng cho Như Ý Cát Tường. đầu nàng đội Chiêu Quân sáo (*), ôm tóc hoa râm vào trong đó, ở giữa khảm viên lục bảo thạch cực kỳ quý giá, vô cùng phù hợp với y phục người nàng.

      (*) loại trang sức đeo đầu của phụ nữ thời cổ đại. Chiêu quân sáo thường được làm bằng da chồn hoặc nhung, có chóp, đính ngọc, quấn xung quanh trán. Tương truyền vì Vương Chiêu Quân từng dùng loại vật dụng này đường xuất giá đến biên cương nên mới có tên gọi là "Chiêu Quân sáo".

      Sắc mặt nàng đỏ thắm, hình như hơi đầy đặn hơn trước, trán cũng dãn ra ít, nhìn thấy mẫu nữ Tần Thái Vân vào, nàng vội vã đứng lên, muốn tiến lên, lại bị cánh tay ở bên cạnh nhàng ấn xuống cái. Ngồi ở bên cạnh người nàng chính là Mạc thị bây giờ là chính phẩm phu nhân Định Bắc Hậu, chỉ thấy nàng mặc bộ váy lụa màu xanh dương cổ áo cao miệng tròn, bên ngoài khoác chiếc áo da cừu trắng như tuyết, búi tóc đầu quy củ quấn ở sau ót, cài chiếc trâm vàng cực kỳ chói mắt, cũng có vẻ đoan trang đại khí, phối hợp với khuôn mặt đẹp đẽ vốn được bảo dưỡng của nàng, lại vô cùng tao nhã, ý vị giảm. Dung Noãn Tâm vỗ tay của mẫu thân, dư quang bên khóe mắt khẽ lướt qua, ý bảo mẫu thân cần lo lắng, tất cả giao cho nàng xử lý.

      "Noãn Tâm gặp qua lão phu nhân, gặp qua mẫu thân và Nhị thẩm thẩm (thím)!" lên trước, nàng khẽ cười thỉnh an mấy vị trưởng bối, nhưng lại có nhút nhát và lo lắng, dáng vẻ là hết sức tự nhiên, dường như trường hợp như vậy, hoàn cảnh như vậy nàng trải qua cả trăm ngàn lần. Đối với lão phu nhân luôn luôn quen thuộc với nàng mà , ở trong lòng cũng lấy làm kinh hãi.

      Trước kia Noãn Tâm chỉ đơn giản là tiểu nha đầu nhát gan, lớn lên ở nhà nông, dĩ nhiên về phương diện lễ nghi nếu so với các nương trong nội thành này kém hơn, nhưng hôm nay xem ra, nàng chỉ có cách năng hào phóng, phong cách ưu nhã, hơn nữa còn có mấy phần khuôn cách của tiểu thư khuê các. Nếu phải người nàng vẫn mặc chiếc váy bị hỏng, có lẽ lão phu nhân cho rằng là mình hoa mắt, nhìn nhầm tiểu thư trong kinh thành là cháu số khổ của nàng.

      " nương làm người vừa ý, mau tới đây để cho mẫu thân tỉ mỉ nhìn chút!" Mạc thị lập tức đứng lên, bước xuống trước lão phu nhân, lôi kéo tay Dung Noãn Tâm nhìn bên trái chút nhìn bên phải chút, mặc dù khóe miệng hàm chứa ý cười tao nhã, nhưng Dung Noãn Tâm lại thấy được lạnh lùng trong mắt nàng. Có lẽ là mình khiến cho nàng thất vọng, nha đầu đến từ nông thôn, phải nên ngoan ngoãn thuận thuận, gì nghe vậy, đến chỗ nào cũng sợ đầu sợ đuôi sao?

      Đúng, năm đó Mạc thị chính là đánh chủ ý này, nắm lấy đắn đo của nàng, thay thế nữ nhi Dung Huệ Như như hoa như ngọc của nàng gả cho Cung Thân vương Thiên Mộ Ly có thế lực nhất, vả lại cả người luôn bị bệnh, nhưng mà Mạc thị tuyệt đối ngờ đến, vị hoàng tử này vốn bị bệnh quấn thân, nhưng lại được Hoàng thượng sủng ái nhất, cả người bị bệnh tật, cũng chỉ là lá chắn che dấu tai mắt mọi người.

      Tẩy tất cả, là lúc nàng được nâng lên bảo tọa Quý phi, rồi lại cam lòng để cho dã nha đầu như nàng được tiện nghi, hạ trăm phương ngàn kế, rồi lại đưa cháu của mình tiến cung, có địa vị Hiền Quý phi bằng với nàng, người nọ, chính là Mạc Tiêm Tiêm năm đó cùng tranh với nàng đến ngươi chết ta sống. Nhớ tới những chuyện này, trong lòng Dung Noãn Tâm giống như có ngọn lửa vô danh hừng hực thiêu đốt, nhưng mặt nàng vẫn treo nụ cười thản nhiên như cũ, làm cho người ta nhìn ra chút ổn nào. "Vậy cũng đúng, ngày thường Tâm nhi luôn luôn xinh đẹp, Thô Trung Hữu Tế (*), ngược lại với Định Viễn!" Lão phu nhân nhìn bộ dạng Đại phu nhân nhiệt tình, cũng bình tĩnh lại.

      (*) Chỉ người ăn , làm việc mặt ngoài dường như thô lỗ, tùy tiện nhưng thực tế là thẩm thận, tỉ mỉ.

      Nàng lại chuyển ánh nhìn sang chỗ khác, Tần Thái Vân nhất thời biết như thế nào cho phải, ấn đường (điểm giữa hai đầu lông mày) mới vừa dãn ra lại vặn trở lại. Tính tình Mạc thị thích tranh cường háo thắng, muốn nàng và Tần Thái Vân bình thường ngồi chung chỗ, là tuyệt đối thể nào, nhưng nếu an bài cho Tần thị thân phận của ‘thiếp’, hình như có lỗi với lương tâm. Về điểm này, lão phu nhân cũng gặp khó khăn, nàng thở dài cái, trước mắt cũng tiện nhiều lời, liền phân phó Trương mụ đưa Tần thị xuống nghỉ ngơi.

      Dung Noãn Tâm nhìn ấn đường lão phu nhân nhíu lại, dĩ nhiên trong lòng nàng hiểu ý tứ để cho mẫu thân tránh , ở chỗ này, nhiều người nhìn như vậy, chỉ làm nương càng thêm khó chịu. Dù sao cũng sống nương tựa lẫn nhau hơn mười năm, thân tình vẫn còn, lão phu nhân thể quên được.

      Nàng quay đầu, nhàng gật đầu với lão phu nhân, đến nơi này, từ nay về sau nàng chỉ có thể kêu nàng tiếng lão phu nhân. "A, nương xinh xắn, ngược lại cũng kém Huệ Như nhà các ngươi điểm nào!" Dáng dấp phụ nhân vừa chuyện mi dài trán rộng, mắt dài lại hết sức sắc bén, người nàng mặc bộ váy ngắn tinh tế màu tảo miệng tròn, bên ngoài khoác áo lông Ngân Hồ ngắn, dáng vẻ trẻ hơn Đại phu nhân, nhưng cũng càng thêm hoạt bát.

      Chính là phu nhân nhị phòng Viên thị, đừng nhìn mọi việc Nhị lão gia đều kính sợ Đại lão gia, nhưng mà Nhị phu nhân này chút cũng để Đại phu nhân ở trong mắt, ở ngoài sáng thầm đấu với nàng. Kiếp trước, trong phủ này có thể là gà chó yên, ba ngày bốn bữa lại xuất tình trạng hỗn loạn. Lời của Nhị phu nhân, vừa nghe ý tứ, chính là nhằm về phía Đại phu nhân, Huệ Như là thiên kim tay Đại phu nhân, trong kinh thành này cũng có thể được coi là tài nữ số số hai, bên ngoài còn từng có lời đồn đãi nàng là Kinh Thành Đệ Nhất Mỹ Nhân. Nhị phu nhân vừa như vậy, ý tứ chính là, ngay cả dã nha đầu ở nông thôn cũng có thể so sánh với thiên kim tiểu thư nhà ngươi, còn được coi là Đệ Nhất Mỹ Nhân cái gì?

      Lời này, đơn giản là đâm trúng chỗ hiểm của Đại phu nhân, nàng nhìn Dung Noãn Tâm, lông mày lá liễu tinh tế, sống mũi thanh tú, đôi môi đào mềm mại như nước, bộ dạng là hoa sen mới nở cũng quá đáng, y phục rách nát người cũng che lấp được vẻ đẹp của nàng? Ở trong lòng Đại phu nhân lấy Dung Noãn Tâm so sánh với Huệ Như, trong lòng thầm than, quả thể sánh bằng Huệ Như, tuy dung mạo kém, nhưng phương diện tài nghệ, làm sao mà so sánh được?

      Ý thức được chênh lệch giữa trứng gà và đá, Đại phu nhân cười, nụ cười này, đuôi mắt đầu lông mày đều mơ hồ lộ ra vẻ hả hê. "Lời của Nhị đệ muội cũng sai, chẳng qua Noãn Tâm đẹp là xinh đẹp tự nhiên, mà Huệ Như đẹp lại là xinh đẹp hồn nhiên thiên thành (cũng có nghĩa là tự nhiên nhưng lại hoàn mỹ hơn)!"

      Nghe trong lời của Đại phu nhân, dường như là khen cả hai người, nhưng nghĩ kỹ lại, Dung Noãn Tâm khỏi cười thầm, ‘tự nhiên’, ở trong tối nàng ta mắng nàng là dã nha đầu ở nông thôn.
      Hale205, Miumiu ngocosthuyt thích bài này.

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Trùng sinh trở về 007 Hiếu kính trưởng bối tốt.

      Nghe trong lời của Đại phu nhân, dường như là khen cả hai người, nhưng nghĩ kỹ lại, Dung Noãn Tâm khỏi cười thầm, ‘tự nhiên’, ở trong tối nàng ta mắng nàng là dã nha đầu ở nông thôn. Mà Huệ Như thuộc loại ‘hồn nhiên thiên thành’ ý nghĩa lại khác biệt rất lớn, nhưng lại khiến cho người ta tìm ra bất kỳ ý nghĩa phản diện nào, ám dụ Dung Noãn Tâm nàng bất luận là ở mặt nào, cũng vĩnh viễn đừng nghĩ hơn được Dung Huệ Như.

      Tâm cơ Đại phu nhân luôn luôn sâu thấy đáy, mới vừa rồi nàng đè lão phu nhân lại, Dung Noãn Tâm nhìn ở trong mắt, lão phu nhân sợ nàng, chỉ là trước mắt bị rộng lượng thấu tình đạt lý của nàng che mắt, thế cho nên, vẫn bị nàng nắm mũi dẫn . Nhị phu nhân thấy lời của mình lại bị bắt bẻ, trong lòng tự nhiên mất hứng, nhưng nàng cũng ngốc, trong lòng tự nhiên đánh giá đích chất nữ (cháu ) đến từ nông thôn được ba phần, kết luận Dung Noãn Tâm cũng tuyệt là dĩa đèn cạn dầu. Đại phu nhân đối với mẫu nữ các nàng rất là ghi hận, nếu phải Hoàng thượng sắp tứ hôn, sợ rằng nàng cũng cho mẫu nữ Tần Thái Vân trở về phủ. Nghĩ như vậy, khóe miệng Nhị phu nhân khẽ giơ lên, giống như vì màn kịch vui sắp tới mà thầm vui mừng. "Noãn Tâm, ngươi dọc theo đường cũng cực khổ, xuống nghỉ ngơi !"

      Lão phu nhân thấy hai người này lại đấu võ mồm, mặt khẽ vui. Nàng có lòng che chở cho Dung Noãn Tâm, liền xuống, kéo tay của nàng, đôi con ngươi từ ái thân thiết nhìn nàng chăm chú, hình như thiên ngôn vạn ngữ cũng được viết ở bên trong. Dung Noãn Tâm chỉ cảm thấy lòng bàn tay rất ấm áp, giống như tất cả uất ức, tất cả tài năng đều bị lão phu nhân chứa bất kỳ quan tâm dối trá thâm sâu nào đè ép xuống, lúc này, nàng chỉ cảm thấy trái tim chua xót, như có thiên ngôn vạn ngữ, rồi lại cảm giác đối phương hiểu. Kiếp trước, nàng đối với Đại phu nhân gì nghe vậy, cũng vì vậy mà xa cách lão phu nhân ít, thế cho nên, tổ tôn (bà cháu) hai người càng về sau, đến câu thân thiết cũng được.

      Nghĩ tới đây, Dung Noãn Tâm hơi áy náy, cặp mắt cũng ươn ướt, nàng lặng lẽ hít hơi, rủ hai mắt xuống che giấu lo lắng vào giờ phút này của mình, gật đầu cái, : "Được, Noãn Tâm xuống trước!" muốn , Nhị phu nhân Viên thị lại cực kỳ nhiệt tình: "Noãn Tâm, ngày hôm nay cũng xem như là lần đầu Nhị thẩm gặp ngươi, quà ra mắt tự nhiên thể thiếu, đến đây, đây chính là bảo bối trân quý của Nhị thẩm, nha đầu Huệ Kiều kia ta cũng nỡ cho, ngày hôm nay liền tặng cho ngươi!"

      Dứt lời, Nhị phu nhân cố tỏ ra hào phóng nhét đôi khuyên tai Phỉ Thúy lục bảo thạch vào tay của nàng, cuối cùng, còn dùng mấy phần dư ánh sáng bên khóe mắt khiêu khích liếc Đại phu nhân cái. mặt Đại phu nhân lúc trắng lúc xanh, nàng nhìn khuyên tai trong tay Dung Noãn Tâm, nếu như có nhớ lầm mà , khuyên tai lục bảo thạch kia chính là trân phẩm Tây Vực tiến cung, phần quà gặp mặt này đúng là Giá Trị Liên Thành, đương nhiên nàng cũng chuẩn bị quà gặp mặt cho Dung Noãn Tâm, nhưng cũng chỉ là đôi vòng ngọc cực kỳ bình thường, giờ phút này thấy Nhị phu nhân cố ý ngáng chân nàng, nàng tức giận đến mức ngực phát trướng, nhưng mặt vẫn có nửa điểm vui như cũ.

      "Noãn Tâm, mẫu thân cũng chuẩn bị quà gặp mặt cho ngươi, nếu Nhị phu nhân bắt đầu, mẫu thân cũng cùng tặng cho ngươi, đến đây, trâm Phượng này là bảo bối của mẫu thân, cài lên đầu là lấy xuống, ngày hôm nay tặng cho ngươi, nếu ngươi gọi ta tiếng mẫu thân, cũng xem như là nữ nhi của ta, đến đây, mẫu thân cài lên cho ngươi!" Quả nhiên Đại phu nhân diễn trò là tuồng lại tuồng, ngực nàng phát trướng, cho đến khi từ đầu lấy cây trâm Phượng kia xuống, ngón tay hơi rung rung, chỉ sợ tim đau đến rỉ máu. Nhưng ở mặt nàng vẫn duy trì phong phạm của đương gia chủ nương như cũ.

      Dung Noãn Tâm khỏi cười thầm, cây trâm này nếu nhớ lầm mà , kiếp trước chính là cho Dung Huệ Như làm đồ cưới, ngày hôm nay tặng cho nàng, sợ chỉ là công phu bên ngoài, ngày khác Đại phu nhân nhất định tìm cơ hội để lấy về, nhưng giờ Dung Noãn Tâm còn là quả hồng mềm, nàng muốn bóp bóp sao? "Chuyện này. . . . . . Nữ nhi dám nhận, quá quý trọng!"

      Tay trái Dung Noãn Tâm cầm khuyên tai Nhị phu nhân đưa, tay phải cầm trâm cài tóc Đại phu nhân cài đầu, mặt lộ vẻ khó xử đẩy kéo. Lão phu nhân lại cười lấy vòng tay ngọc lục bảo tay mình đeo vào tay Dung Noãn Tâm, nhàng cười : "Noãn Tâm, ngươi hãy nhận , đây chính là ý tốt của nương ngươi và Nhị thẩm ngươi, ngày khác ngươi hiếu kính các nàng tốt là được!"

      Dung Noãn Tâm lại giả vờ đẩy kéo mấy cái, lúc này mới hết sức lo sợ cất kỹ đồ vật, thành nghiêm túc : "Dạ, ngày khác ta nhất định hiếu kính mẫu thân và Nhị thẩm tốt " Nàng tự nhiên ‘hiếu kính tốt’ với các nàng, hoàn trả thù hận kiếp trước gấp mười lần người mẫu nữ các nàng. Nghĩ tới đây, Dung Noãn Tâm cười đến cực kỳ rực rỡ, mấy người lại cười chút lời dối trá, liền thả Dung Noãn Tâm .
      song ngư, Miumiu ngocosthuyt thích bài này.

    4. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Trùng sinh trở về 008 thể buông tha.

      Trương mụ dẫn Dung Noãn Tâm ra khỏi Di Phúc viện, ngược lại Đại phu nhân an bài viện cho nàng vẫn là Di Tâm viện kiếp trước ở qua như cũ, nằm ở giữa viện của Dung Huệ Như và Dung Huệ Kiều, giống như cái nhân bánh. Nàng cũng ở chung chỗ với Tần thị, điểm này trong lòng Dung Noãn Tâm sớm rất ràng. Mạc thị vốn tính toán đơn độc đối phó mẫu thân, nếu mình và mẫu thân ở chung chỗ, dù thế nào cũng có điều phòng ngại, vì vậy, nàng chọn lí do tốt khiến cho người nào có thể cự tuyệt ——

      Noãn Tâm vào Dung phủ, phải học tri thư đạt lễ (học rộng và cư xử đúng lễ nghi) giống như tiểu thư trong kinh thành, cùng hai vị muội muội tiếp xúc đối với việc tu dưỡng nàng có ảnh hưởng tác dụng cực tốt. Lão phu nhân nghe vậy cũng gật đầu liên tục. Trong lòng Dung Noãn Tâm khỏi cười lạnh, Đại phu nhân bắt dầu tính toán. Đằng trước Trương mụ đường nhiệt tình giới thiệu cảnh vật trong phủ với nàng, mặc dù Dung Noãn Tâm đối với nơi này quen thuộc đến mức nhắm hai mắt lại cũng có thể tìm được đường , nhưng sắc mặt nàng vẫn khiêm tốn gật đầu như cũ, vừa vặn hòa cùng nhiệt tình của Trương mụ.

      Dù sao, trong phủ này người tốt cũng nhiều lắm, mà Trương mụ lại là trong số đó. Kiếp trước, nàng và lão phu nhân tiếp xúc nhiều lắm, nhưng cũng biết Trương mụ và lão phu nhân có tình cảm thâm hậu, chăm sóc nàng đến sau trăm tuổi liền rời khỏi Dung phủ. Về phần, vì sao Trương mụ muốn rời , Dung Noãn Tâm cũng . Theo lý thuyết, nàng ở Dung phủ hầu hạ hơn nửa đời người, Dung Gia nhất định hẳn mặc kệ nàng, nhưng, nàng hết sức gấp rút, cho đến khi nữ nhi nàng gả cho Trưởng Tử Mạc gia làm thị thiếp cũng chưa từng biết nàng nơi nào.

      "Đằng trước chính là Di Tâm viện rồi, Đại phu nhân để cho người thu dọn nhiều ngày, tiểu thư nhìn xem có hài lòng hay . . . . . ." Trương mụ cười chỉ chỗ ở phía trước. Chỉ thấy nơi cao cao gạch đỏ ngói xanh đan xen hết sức hợp lí, bên trái chính là Di Như viện của Dung Huệ Như, bên phải chính là Di Kiều viện của Dung Huệ Kiều, để phân biệt lấy tục danh hai người làm dấu hiệu, nhưng cũng làm cho người ta vừa nhìn hiểu ngay. Dung Noãn Tâm khẽ mỉm cười, khách khí : "Làm phiền Trương mụ rồi."

      "Mau xem có thích hay " Trương mụ khẽ gật đầu, nhưng trong lòng đối với nha đầu đến từ nông thôn này lại hết sức kinh ngạc, nhìn lễ nghi có hình thái của nàng, tuyệt kém hơn danh môn thiên kim trong kinh thành.

      Theo lý thuyết, từ nhà nông đến gia đình giàu có tráng lệ như vậy, nhất định là hết sức lo sợ, sợ đầu sợ đuôi, nhưng nghĩ đến Dung Noãn Tâm đối với mọi thứ xa hoa ở nơi này, cũng chỉ thản nhiên liếc mắt cái, giống như, trường hợp như vậy,
      [​IMG]

      Trùng sinh trở về 009 Tỷ tỷ được nuôi dưỡng ở nơi khác.

      Con ngươi Dung Noãn Tâm khẽ co lại, trong nháy mắt sắc mặt trở nên cứng ngắc. Hôm nay người Mạc Tiêm Tiêm mặc váy dài màu trắng ngà, thời tiết đầu xuân, khí hậu vẫn rét lạnh thấu xương như cũ, nàng lại chỉ khoác chiếc áo khoác cổ tròn được thêu khéo léo nhưng cực kỳ mỏng, viền ống tay áo thuê lá sen bằng chỉ bạc vẫn để lộ ra đoạn cổ tay cực kỳ trắng noãn, nhưng vẫn muốn che giấu tay áo lót màu trắng ngà bên trong.

      Tay của nàng vô cùng nhắn thon dài, nhàng mà dịu dàng vuốt ve con thỏ trắng như ngọc trong ngực, càng khiến cho người ta cảm thấy nàng đặc biệt làm người khác thương . Dung Noãn Tâm nhận ra con thỏ này, chính là Thỏ Ngọc nàng xem như bảo bối sau khi tiến cung, ở trong cung, từng bởi vì con thỏ này, Hoàng thượng giận chó đánh mèo hậu cung 3000, trước mặt mọi người trách phạt nàng hiểu phong tình, lại có thể sai khiến nô tài trong cung vụng trộm giết chết con thỏ kia, mặc dù về sau nàng được trả lại trong sạch, nhưng ràng khiến nàng và Thiên Mộ Ly xa cách ít.

      Vì vậy, khi Dung Noãn Tâm nhìn thấy con thỏ này, sớm còn thích như lúc đầu, hoặc là kiếp trước trước khi chết khiến nàng nghĩ thông suốt mọi chuyện, vào giờ phút này mới có thể cảm thấy con thỏ này làm cho người ta cảm thấy cực kỳ gai mắt. Tuổi Mạc Tiêm Tiêm và Dung Noãn Tâm gần bằng nhau, về tháng hơn nàng ba tháng, có lẽ là người được gia đình giàu sang nuôi dưỡng, nàng vô cùng cao gầy, so sánh với Dung Noãn Tâm, ngược lại ước chừng cao hơn nửa cái đầu.

      Nàng lẳng lặng đánh giá Dung Noãn Tâm, trong mắt có bất kỳ hỉ ác gì, hoặc có lẽ vào lúc này nàng học được cách che giấu cảm xúc của mình. Đứng ở bên cạnh nàng là Mạc Tử Hồng cũng xem như phong lưu phóng khoáng, ngày hôm nay người mặc cẩm bào Cát Tường màu xanh dương, eo đeo ngọc bội Bát Bảo, thấy Dung Noãn Tâm, vốn chán ghét bĩu môi, nhưng sau đó có lẽ là nhìn kỹ lại dung mạo của nàng, trong mắt lại có
      [​IMG]
      Hale205, Miumiu ngocosthuyt thích bài này.

    5. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Trùng sinh trở về 010 Gừng càng già càng cay.

      "A. . . . . ." Dung Noãn Tâm sớm đoán được nàng thực cước như vậy, cũng sớm chuẩn bị tránh né, nghiêng người, quả cầu từ bên má nàng bay về phía sau, ‘Bốp’ tiếng, cuối cùng rơi trúng gương mặt xinh đẹp của Mạc Tiêm Tiêm.

      Thỏ Ngọc trắng khiếp sợ, từ trong ngực Mạc Tiêm Tiêm nhảy xuống, trong lúc bối rối lại bị Mạc Tử Hồng đạp cước.

      "Thỏ. . . . . ." Nha đầu sau lưng Mạc Tiêm Tiêm sợ tới mức hét lên, con
      [​IMG]

      Trùng sinh trở về 011 Nàng là khắc tinh.

      Quả nhiên, gừng càng già càng cay. Mạc Tiêm Tiêm là đích nữ của Mạc phủ, thân phận địa vị đều giống người thường, hôm nay gặp chuyện ở Dung phủ, tội danh này phải ai cũng có thể chịu trách nhiệm. Tất cả những người vừa rồi ở trong hoa viên đều bị Đại phu nhân gọi đến chính đường.

      Sau khi Dung Định Viễn vừa trở về phủ ngoại trừ hỏi câu ‘xảy ra chuyện gì’, chữ câu nào nữa, chắc chắn vô cùng tin tưởng Đại phu nhân Diệc thị! Lúc này, Dung Định Viễn ngồi chính vị, Đại phu nhân và các nàng ngang nhau, cả đám hạ nhân theo như phẩm cấp hoặc đứng hoặc quỳ.

      Dung Noãn Tâm thản nhiên đứng ở vị trí ngang bằng với Dung Huệ Như, nửa rủ hai mắt xuống, vô cùng khiêm tốn, nhưng cũng hèn mọn. Nhưng trong lòng lại thầm nhớ lại suy nghĩ của Dung Định Viễn đối với nàng vào lúc này, mới vừa rồi thoáng nhìn qua chút, chỉ kịp thấy chút áy náy nhặt của ! Mặc dù sau đó Dung Định Viễn nhìn nàng nữa, nhưng Dung Noãn Tâm biết vẫn thầm quan sát nàng.

      Mặt mũi Dung Huệ Kiều tái nhợt đứng sau lưng hai vị tỷ tỷ, lúc này, nàng cũng có tâm tình chú ý Dung Noãn Tâm đứng ở phía trước nàng. " xem, xảy ra chuyện gì!" Con ngươi Đại phu nhân nhanh chóng quét
      [​IMG]
      Hale205, Miumiu ngocosthuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :