1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại] Tửu nương tử mạnh mẽ - Diệp Hành Chi

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      CHƯƠNG 19: DƯỚI TÀNG CÂY MAI (2)

      Editor: VẠN HOA PHI VŨ


      “Xanh xanh bâu áo của chàng

      Lòng em man mác mênh mang nhớ người

      Ví em thể lại chơi

      lời thăm hỏi, chàng ơi nỡ đành ?


      Chàng đeo tua ngọc xanh xanh

      Lòng em vơ vẩn quẩn quanh nhớ người

      Ví em thể lại chơi

      Cớ sao chàng chẳng đến nơi em chờ ?

      nhàng em nhảy vẩn vơ

      thành cửa khuyết ngẩn ngơ ngóng người

      ngày chẳng gặp nhau thôi

      Lâu như ba tháng, chàng ơi hỡi chàng! (*)

      (*) “Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm. Tung ngã bất vãng, tử ninh bất tự ? Thanh thanh tử bội, du du ngã tư. Tung ngã bất vãng, tử ninh bất lai? Thiêu hề đạt hề, tại thành khuyết hề. Nhất nhật bất kiến, như tam nguyệt hề." Đây là lời trong bài thơ Tử khâm trong Kinh thi. đây là bản dịch của Đông A

      Ai? đối chữ! Tại sao lại là thơ, sao đối chữ? Đường Cửu mới vừa tới vườn hoa , liền nghe thấy Lịch Nhược Hải ở đó ngâm thơ? Bài này là có ý gì? Bài này là có ý gì? Đường Cửu sao nhớ được, chút tri thức của nàng cũng chỉ như Trình Giảo Kim có Tam Bản Phủ (*), dùng hết rồi là dùng hết, sao nàng còn biết được trong Kinh Thi có câu thơ như thế.

      (*) Trình Giảo Kim là đại tướng công thần khai quốc nhà Đường. Trong giai thoại dân gian, thường mô tả Trình Giảo Kim có thân hình to béo, sử dụng búa lớn (tam bản phủ) làm vũ khí. Khi ra trận, ông có tuyệt kỹ đánh 3 búa rất lợi hại, gần như vô địch. Tuy nhiên, nếu gặp cao thủ, đỡ được 3 búa này ông thất thế.

      "Nhược Hải ca ca!"

      Nhược Hải ca ca!? Đường Cửu núp ở trong bụi cây , lấy tay bưng kín cái miệng há hốc! Bình thường ở trước mặt chúng ta phải đều gọi Lịch công tử, Lịch công tử sao? Tuy rằng cũng mắt mày lại, nhưng cách xưng hô cực kỳ mới lạ nha! Cừ , vậy mà lại gạt nàng hoạt động bí mật! Nhìn xem sau này nàng giễu cợt hai người bọn họ như thế nào.

      "Nhược Hải ca ca! Lòng ta quyết, huynh cần phải khuyên bảo, vô duyên vẫn mãi vô duyên, sao huynh cứ cố chấp đau khổ như vậy?"

      Sao cơ? Còn chưa công khai ở chung chỗ đâu? Sao lại chia tay, chuyện gì thế này?

      "Tiêu Tuyết! Ta biết tấm lòng nàng, nàng cũng biết tấm lòng của ta, dù sinh tử cách biệt cũng cùng người thề nguyện. Nắm tay nhau mà chết, bên nhau đến già." Ánh mắt Lịch Nhược Hải kiên định, khuôn mặt suất khí, giọng trầm ấm êm ái lại đầy sứt khoát. Đây mới là biểu ca của nàng sao! Giống như nam nhân, Đường Cửu ngồi trong bụi cây, thấy sắp đến đoạn phấn khích, ức chế được tâm tình hưng phấn, chợt vỗ đùi! làm ra tiếng vang , nguy rồi! Đường Cửu hoảng hốt, chuẩn bị chạy trốn.

      tiếng mèo kêu từ bên mình truyền đến! Cùng lúc đó, bàn tay to bưng kín miệng Đường Cửu, phòng ngừa nàng bị
      [​IMG]

    2. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      CHƯƠNG 20: NGHỊCH HÀNH KINH MẠCH, KHỬ ĐỘC SỐNG LẠI

      Editor: VẠN HOA PHI VŨ


      Tần Mộ Sắc chuẩn bị tất cả ổn thỏa xong, liền dẫn Biệt Tiêu Tuyết đến nằm Hàn Băng ngàn năm, tất nhiên mọi người cũng theo, ngay cả mấy người mấy ngày tới Lam Thiếu Lăng và Tống phu nhân ở bên ngoài cũng ngựa ngừng vó chạy về, mặc dù mẫu thân Biệt Tiêu Tuyết chỉ là thứ xuất, Tống phu nhân và vị muội muội này cũng thân thiết, nhưng sau khi Biệt Tiêu Tuyết cửa nát nhà tan liền nuôi dưỡng ở dưới gối Tống phu nhân từ . Từ trong tã lót đến Tống gia, cũng nuôi mười sáu mười bảy năm, Tống phu nhân đặt rất nhiều tâm huyết và thương người nàng, ít hơn Tống Ngạn Triệt chút nào. Hôm nay Biệt Tiêu Tuyết trải qua kiếp nạn lớn của đời này, vị di mẫu là Tống phu nhân, há có thể ở bên cạnh.

      Tần Mộ Sắc thu xếp tất cả ổn thỏa, nhưng vẫn lời cảnh báo trước, nghịch hành kinh mạch cộng thêm hỏa độc công tâm, vô cùng hung hiểm, chuyện này cũng nắm chắc mười mười. Trong quá trình bất kỳ ngoài ý muốn đều có thể xảy ra.

      Khi Tần Mộ Sắc , trong lòng Tống phu nhân càng thêm hoang mang, sớm biết vậy dù có trói cũng phải trôi Cốc thần y tới .

      Thượng Quan Hành cười: "Ngươi là Lạt thủ y tiên còn được, vậy còn người nào làm được nữa? Làm ơn, lão nhân gia ngươi cũng đừng làm ta sợ nữa."

      "Dạ dạ dạ ~! Thượng Quan công tử rất đúng! Tống phu nhân, Tống công tử, vậy chúng ta chuẩn bị bắt đầu. Lúc này hỏa độc trong cơ thể dần dần bắt đầu phát tác, nằm ở Hàn Băng ngàn năm, ý thức dần dần biến mất. Mà đôi dây mây song sinh là Nhật Nguyệt Thần Tiên Đằng bị buộc ở hai bên Hàn Băng ngàn năm. Nguyệt Quang Đằng ở bên, Thái Dương Đằng ở bên, hai dây mây lồng vào nhau đỉnh Hàn Băng, cũng chính là hướng đầu Biệt Tiêu Tuyết.

      Kế tiếp Tần Mộ Sắc chẳng hề làm gì cả, mà là chờ, đợi ước chừng nén nhang. nén nhang này đối với mỗi người ở đây đều như sống ngày tựa năm, vô cùng dài, nhất là Lịch Nhược Hải, trái tim giống bị đặt nướng lửa. Hỏa độc của Biệt Tiêu Tuyết cứ tăng thêm phần, lòng của Lịch Nhược Hải lại càng thêm đau đớn phần. ngừng hỏi Tần Mộ Sắc khi nào bắt đầu khử độc cho Biệt Tiêu Tuyết. Biệt Tiêu Tuyết cứ nằm vô cùng đau đớn như vậy, khiến người khác đau lòng.

      Trái lại Tần Mộ Sắc cũng gấp, : "Tất cả đều phải xem vận may của nàng, nếu nàng có thể chịu được cửa thứ nhất này, mới có thể tiến hành nghịch hành kinh mạch, tại nhìn thấy nàng nằm ở đó khổ sở chịu nổi, thực tế Hàn Băng ngàn năm dưới người nàng từ từ hút lấy hỏa độc trong cơ thể nàng, đợi sau khi tất cả hỏa độc dẫn vào Hàn Băng ngàn năm, Thái Dương Đằng trong Tiên Đằng bắt đầu hút lấy hỏa độc, sau đó Thái Dương Đằng truyền cho Nguyệt Quang Đằng, trải qua từng đợt tinh lọc, độc tố trong hỏa độc liền còn nguy hại, ngược lại chuyển thành thuốc tốt để nghịch hành kinh mạch, từ chỗ giao nhau của hai Tiên Đằng chạy vào huyệt bách hội, khắp toàn thân Biệt nương, đến lúc đó có thể châm cứu nghịch hành kinh mạch rồi."

      "Mộ Sắc, ta hiểu, vì sao nhất định phải nghịch hành kinh mạch, nếu hỏa độc lấy ra, tại sao còn muốn nhét trở lại? Trực tiếp đỡ Biệt Tiêu Tuyết dậy chẳng phải tốt sao." Đường Cửu hiểu, mọi người cũng hiểu, nhưng mọi người cũng dám hỏi, sợ chọc giận vị y tiên tính tình cổ quai này, dù sao nhìn nàng thân phục trang như lửa đỏ vô cùng diễm và khí chất khiến người người sợ hãi này, cũng biết nương này phải hiền lành, nhưng Đường Cửu sợ! die,nd;anl,eq.uyd,on Cũng biết tại sao này Tần Môh Sắc lại kiên nhẫn với Đường Cửu như vậy. Mặc dù lời vẫn gay gắt, nhưng so với những người khác tốt hơn quá nhiều.

      Đương nhiên Tần Mộ Sắc đối tốt với Đường Cửu, bởi vì tính tình các nàng hợp nhau, tương lai còn có thể là người cùng chung đường, hoặc là các nàng vốn chính là người đường, an hem như thể tay chân. Tần Mộ Sắc cười cười, trả lời: "Bởi vì Biệt nương chịu hỏa độc ăn mòn hàng năm, trong cơ thể sớm lệ thuộc vào độc tinh. Sau khi loại bỏ độc tính, bên trong thân thể của nàng có độc vật tẩm bổ, ngược lại sống nổi. Cho nên phải làm hành động nguy hiểm, đưa hỏa độc tinh lọc trở về trong cơ thể lần nữa. Hỏa độc có độc tính, tác dụng của nghịch hành kinh mạch chính là hấp thu hỏa độc có độc, để cơ thể trở về trạng thái chưa từng trúng độc.”

      Trời ạ! là phức tạp! Đây là cảm giác lớn nhất của Đường Cửu sau khi nghe xong. Mọi người thấy Thái Dương Đằng từng điểm sáng màu hồng, giống như ngàn vạn đốm lửa , theo gió bay lên. Màu sắc Thái Dương Đằng cũng càng ngày càng đỏ, hồng rồi đến đen, mà lúc tới màu đỏ đen, màu sắc liền bắt đầu quay ngược lại, trở về màu đỏ, màu hồng, cho đến khi ra màu hồng nhạt lờ mở, liền tiến về phía Nguyệt Quang
      [​IMG]

    3. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      CHƯƠNG 21: ĐÊM KHUYA XÔNG VÀO KHUÊ TÚ LỄ NGHI CÁC

      Editor: VẠN HOA PHI VŨ


      Sau khi Biệt Tiêu Tuyết khử độc, thân thể khôi phục rất nhanh, đến nửa ngày tỉnh, sau đó thân thể càng ngày càng thêm tốt hơn, đến mấy ngày có thể lại, nhìn Biệt Tiêu Tuyết mỗi ngày khá hơn, mấy người Đường Cửu cũng tâm vì nàng mà vui mừng.

      Chỉ là, Tống phủ to như vậy, nhưng mấy ngày sau, cũng chỉ còn mỗi mình Đường Cửu chơi đùa ở đó. Đám người Tống Ngạn Triệt, Lịch Nhược Hải trở về Đông Sơn thư viện, Tống phu nhân ra ngoai trông coi xử lý việc buôn bán, nếu phải là bởi vì lo lắng Biệt Tiêu Tuyết, Tống phu nhân cũng nửa đường gấp gáp chạy về, hôm nay nếu thân thể Biệt Tiêu Tuyết có gì đáng ngại, tất nhiên lại tiếp tục ra ngoài làm việc tiếp.

      Về phần cha mẹ Đường Cửu hồi hương giổ tổ, cũng biết tên Đường Thủy Sinh này xúi bẩy thế nào. Đường Cửu chỉ biết là, ngày nàng về nhà, cha nương nàng và Đường Thủy Sinh ở đó đóng gói đồ, Đường Thủy Sinh còn biết xấu hổ thuận tiện phân phó Đường Cửu phải để ý đốc thúc công trình, Đường gia sửa chữa lại đại trạch là việc lớn, thể xảy ra thiếu sót.

      Đường Cửu hoài nghi nghiêm trọng rằng Đường Thủy Sinh muốn tu hú chiếm tổ chim khách, hồi hương chính là vì muốn mang người nhà đến kinh thành? Mặc dù Đường Cửu chưa từng thấy nhị thúc và nhị thẩm của nàng, nhưng nghe tất cả những người này. . . . . . Khó có thể tìm ra cái từ gì để hình dung từ để hình dung!

      thấy cha, cũng thấy nương! Cũng có Tống Ngạn Triệt làm bao cát cho nàng, Tần Mộ Sắc bận bịu chăm sóc Biệt Tiêu Tuyết, ngay cả Thượng Quan Hành cũng gặp bạn chí cốt gì đó. có ai giải buồn cùng Đường Cửu. Đường Cửu rất buồn bực nha! Ngồi ở bệ cửa sổ ngừng kêu nhàm chán, nhàm chán quá ~!

      Đường Cửu hoặc là làm, làm làm cho xong, dứt khoát tránh khỏi giám sát của lão quản gia Ngô bá, chạy ra ngoài phủ, tìm khuê mật tốt của nàng là Tây Thi đậu phụ Đậu Phù Dung chơi, ai biết nàng cũng ở đây. Diie,nd)anl^eq&uy$d.n Đường Cửu đến quầy đậu phụ tìm được người, theo lời của Đậu lão bá, Đậu thẩm Đậu gia, Đậu Phù Dung được đưa đến Khuê Tú Lễ Nghi Các cái gì đó. Vừa nghe tên biết đây là nơi đáng tin cậy.

      Sau khi Đường Cửu tìm, nàng bị dọa nhảy dựng lên, nhà cao cửa rộng, kín cổng cao tường, phủ đệ rộng rãi, vô cùng khí thế! Nhưng chỉ là để cho người ta vào, thủ vệ ngoài cửa sâm nghiêm, năm bước tốp, mười bước trạm gác. giống như nơi học hành gì, mà giống như là cổng thiên lao.

      Má ơi? ! Tiểu Dung phải là bị lừa bán chứ? Đường Cửu đứng ở trước cửa cung cấm sâm nghiêm của Khuê Tú Lễ Nghi Các, nhìn các đại hán vạm vỡ tới lui trước cửa, cắn răng cái, dậm chân bước, lên!

      "Ha ha hi hi. . . . . . Các vị đại ca, làm phiền mấy vị gọi Đậu Phù Dung ra ngoài, ta tới thăm nàng, ta là bạn của nàng!"

      Thủ vệ đại ca hung thần ác sát, trợn mắt nhìn, quát lớn: "Đây là Khuê Tú Lễ Nghi Các, ở trong này đều là nữ tử khuê nữ, cấm những người có nhiệm vụ vào! Ngoài ra, đây là nơi tiểu thư các nhà học tập phép tắc, thể tự tiện ra ngoài, có câu ra cổng chính, gần cổng sau(*), tiểu nha hoàn ngươi có hiểu hay , nhanh lên !"

      (*) thị đại môn bất xuất, nhị môn bất mại: ra cổng chính, gần cổng sau: Chỉ những tiểu thư thời xưa bao giờ dám bước chân ra khỏi nhà.

      Giữ cửa thấy Đường Cửu mặc trang phục nha hoàn, vì chạy nên tóc tai tán loạn, sợi tóc bay lên, vô cùng chật vật, đoán trước cũng là kẻ có tiền, mà có tiền, cũng cần lễ phép, dù sao cũng cứ do dự tiến vào, huống chi dáng dấp như thế nào cũng thấy , tóc tai rối tung, trông như mụ điên, đuổi là được.

      Đường Cửu cũng muốn dùng cái tạo hình như đoá hoa kỳ dị này xuất tại đường cái, ******************* tại vì do mình ra cửa quá gấp, cũng tạo kiểu tóc, cho nên tóc tai tán loạn.

      " cho vào thôi? Làm gì mà dữ như vậy?" tốt chịu thiệt trước mắt, đối phương người đông thế mạnh, rút lui trước, sau quay lại tìm hiểu chút. Đường Cửu cảm giác những người này hơi cổ quái, vẫn nên bứt dây động rừng là hơn!

      Về đến nhà, tìm được Tần Mộ Sắc và Biệt Tiêu Tuyết, tình huống nơi đó. Hai người bọn họ cũng cảm thấy có cái gì đúng, nhất là Tần Mộ Sắc, lấy kinh nghiệm giang hồ lão làng của nàng, chắc chắn nơi này bình thường.

      "Đúng nha! Ta rồi! Các ngươi cũng thấy như vậy có đúng ? Chắc chắn có điều mờ ám! Nếu chúng ta cùng xem thử." Đường Cửu này! Chính là mỗi giờ mỗi phút đều áp chế được tâm tình xao động của mình, huống chi khuê mật tốt của nàng là Đậu Phù Dung còn ở trong cái Khuê Tú Lễ Nghi Các gì đó! Ai biết đó có phải hang sói hay ?

      "Nhưng theo ngươi hình dung nơi đó thủ vệ phải rất sâm nghiêm sao? Hơn
      [​IMG]

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      CHƯƠNG 22: BA NGƯỜI ĐẸP ĐẠI NÁO Ổ BUÔN NGƯỜI

      Editor: VẠN HOA PHI VŨ

      Tìm ra tìm nữa, dù sao mọi người đều ở đây! Cướp hết tất cả là xong! Đường Cửu bên này còn nghĩ tới chuyện đánh cướp! Chỉ nghe bên trong lại thêm tiếng "Lạy!"

      Lại lạy? ! Rốt cuộc ở đây lạy cái gì thế? Thục nữ nương nương? Thần tiên nào? nghiệt phương nào?

      Ba lần bái chin lần dập đầu, lạy pho tượng Phật như nương nương che mặt xong, nhóm đại gia khuê tú, tiểu thư khuê được huấn luyện bắt đầu đứng dậy học tập, cái gì mà cầm kỳ thư họa, đánh đàn thổi tiêu, ngâm thơ viết chữ, vẽ tranh cờ vây, chơi cờ thỏ cáo (*), domino, vóc người quyến rũ, mọi thứ đều hoàn hảo, thoạt nhìn bình thường, nhưng lại cảm thấy bình thường chút nào.

      Tất nhiên Đường Cửu và Biệt Tiêu Tuyết chưa từng thấy đây là cái gì, nhưng Tần Mộ Sắc hành tẩu giang hồ nhiều năm, liếc mắt là hiểu cách thức trong đó, cái gì mà Khuê Tú Lễ Nghi Các, đây ràng là nơi bồi dưỡng huấn luyện tiểu thiếp, nô tỳ xinh đẹp cho gia đình dòng dõi lớn, phú thương giào có, thậm chí là hoàng thân quốc thích. Đáng thương cho những nương này còn mộng ước làm đương gia chủ mẫu trong gia đình có dòng dõi lớn, biết tương lai cũng chỉ là mặc cho người chọn lựa tỳ thiếp mà thôi, hơn nữa bất kể có nguyện ý hay , dù nghe theo cũng đều bị bán ra ngoài.

      Nếu như Tần Mộ Sắc đoán lầm, đợi sau khi các nàng học xong những thứ này, bước kế tiếp chính là tẩy não, dần dần cho các nàng biết, lấy bối cảnh gia đình của các nàng khó có thể được kiệu lớn tám người khiêng, cưới hỏi đàng hoang đưa đến gia đình dòng dõi làm đương gia chủ mẫu, nhưng cũng đừng nản chí, làm phu nhân cũng là tốt lắm rồi, tương lai nếu chủ mẫu gặp chuyện may, mình lại có được trái tim lão gia, bằng vào thân thế trong sạch lương thiện của người vợ bé, cũng là có hi được nâng lên làm vợ cả.

      Tần Mộ Sắc suy nghĩ chút cũng cảm thấy buồn cười, chỉ trách đám này may mắn, rơi vào tay các nàng, ai bảo Đường Cửu phải cứu bạn của nàng ấy đây?

      "Ai?!" Biệt Tiêu Tuyết cẩn thận đụng vào cánh cửa ngoài cửa, phát ra tiếng vang, thế nên ba người các nàng đều bị bắt. Tần Mộ Sắc suy tính, ra tay trực tiếp phần thắng lớn, ngộ nhỡ cây đao đặt lên cổ của Đường Cửu để uy hiếp nàng, khiến Đường Cửu bị thương, gặp nguy hiểm, vậy coi như phiền toái, nếu Đường Cửu gặp chuyện ngoài ý muốn, Tần Mộ Sắc nàng cũng còn cách nào thực giao phó của Giáo chủ.

      Vào phòng, người đứng đầu của đợt huấn luyện là mụ tú bà mắt lóe ra ánh sáng vàng chói lọi, ai ôi ai! Có ba người, ca ba đều xinh đẹp, so ra cũng kém Đậu Phù Dung kia chút nào, di,end;anl+eq/uyd0n tứ đại mỹ nhân tập hợp, cũng đưa đến cao yến để tuyển chọn, nhất định có thể kiếm số tiền lớn.

      Mụ tú bà này cười ha hả tiến lên, kéo tay Đường Cửu, cười híp mắt : "Tiểu nương, có phải các người có tiền nộp học phí hay ? Cho nên mới tới học trộm? Con người của ta đây nha! có ưu điểm gì khác, chỉ có thích làm vui lòng người khác, như vậy ! Học phí của ba người các ngươi ta đều miễn hết, các ngươi ở đây học tốt! Ở đây, trừ việc dạy lễ nghi, chúng ta còn nhận làm mai nữa đấy! Ta đây, bảo đảm tương lai các ngươi được gả cho người tốt, a ha ha ha. . . . . ."

      Đường Cửu nghe tú bà cười tiếng như lang như hổ, vội vàng rút tay của mình về, cái người này vừa nhìn biết phải là người tốt. Tuyệt đối phải là người tốt, tuyệt đối tuyệt đối phải là người tốt lành gì, theo con mắt của Đường Cửu, mặt người này viết bốn chữ, ta phải người tốt! À, năm chữ!

      "Đánh! Cướp người! Còn thất thần cái gì thế?"

      Đường Cửu quả là dũng mãnh, ngươi đánh cứ đánh, cướp cứ cướp, còn cho người ta làm gì, quả thực khiến nàng giật mình.

      Đánh đánh thôi! Tần Mộ Sắc hai lời, lập tức ra tay, ra tay cũng được nữa! ra tay cũng được nữa! Người ta cũng hô khẩu hiệu lên rồi, làm gì cho phép Tần Mộ Sắc cự tuyệt nữa? hai lời, nhấc chân liền đạp! Tần Mộ Sắc ra tay, nhưng cẩu thả chút nào, chạm vào người, ra tay độc ác nhưng vẫn rất thuần thục giải quyết đám người trong phòng. Những người đó cũng giống như những nữ tử yếu đuối khác ra tay liền bị Tần Mộ Sắc dùng chuông vàng giải quyết. Ngược lại đáng thương nhất là Đường Cửu vốn trong lòng con rục rịch, nóng lòng muốn thử, nhưng mà dù nóng lòng cũng đành bất lực nha! Căn bản đến lượt nàng ra tay, Tần Mộ Sắc dọn dẹp sạch chướng ngại trước mắt rồi. Đường Cửu đáng thương đến nỗi ngay cả long của đám khốn kiếp này cũng chưa kịp vuốt, còn có ai có thể đáng thương hơn nàng sao? Đánh kẻ nào kẻ đó bị Tần Mộ Sắc đá bay.

      Cuối cùng Tần Mộ Sắc cũng giữ lại cho nàng lão tú bà, cùng đám người tàn tật đầy đất, liền đạp cửa bước ra, thu thập viện binh phía
      [​IMG]

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      CHƯƠNG 23: ĐƯỜNG CỬU DẪN NHÓM MỸ NỮ CHẠY TRỐN

      Editor: VẠN HOA PHI VŨ

      "Nhị ca! Đệ cảm thấy vẫn là nên đấy, nên chuyện của Tần Mộ Sắc cho nhị tẩu, huynh nghĩ xem! Nhị tẩu suy nghĩ rất đơn giản, nếu cho nàng rất có thể Tần Mộ Sắc có mưu mô khác, phải nàng và Tiêu Tuyết rất nguy hiểm, người trong Tống gia cũng rất nguy hiểm đấy!" Liên tiếp mấy ngày, Lam Thiếu Lăng đều đứng ngồi yên, kể từ khi trở về Đông Sơn thư viện, Lam Thiếu Lăng liền bắt đầu ưu sầu lo lắng. có nhị ca bảo vệ ở Tống gia, đại ca cũng lại thăm bạn lâu năm cái gì đó, chỉ còn lại mình Đường Cửu, sao có thể đối phó được Lạt thủ y tiên nổi tiếng giang hồ đó, có ai biết lòng dạ nàng ta độc ác biết bao nhiêu, huống chi bây giờ nàng còn thêm thân phận, nữ Ma Giáo, Ma Giáo, tà phái giang hồ, kẻ địch của võ lâm.

      Tống Ngạn Triệt nằm ở giường gối lên cánh tay của mình, đầu nâng mắt mở lười biếng : "Đệ cũng biết con nhóc đó suy nghĩ đơn giản, cho nàng biết chẳng phải bảo là nàng tìm đường chết sao? Lấy tính tình hấp tấp đó của nàng, chẳng nhẽ lại phi thẳng đến trước mặt Tần Mộ Sắc để chất vấn người ta hay sao, đến việc bứt dây động rừng, đến lúc đó, các nàng mới gặp nguy hiểm !"

      "Vậy cũng thể làm gì chứ?" Mấy ngày nay Lam Thiếu Lăng vẫn luôn lười nhác đứng ngồi yên, ngược lại Tống Ngạn Triệt rất bình tĩnh, giống như đây phải là chuyện nhà bọn họ: "Mình đây vất vả vì ai lo lắng vì ai đây?" Lam Thiếu Lăng cảm thấy đây đúng là hoàng đế gấp thái giám gấp, nhổ vào! Nhị ca mới là thái giám !

      "Đệ này thái giám, à nhầm, đệ này nhị ca, huynh quyết định cứ kéo dài như vậy sao? Thích hợp sao? D1ienda,nl.eq;uyd,on Đường Cửu là phu nhân huynh cưới hỏi đàng hoàng, coi như huynh vì ngự tửu mới cưới nàng, huynh cũng thể quan tâm sống chết của nàng chứ? Đây phải là phẩm chất huynh nên có. Hơn nữa, còn có Tiêu Tuyết, Ngô bá! Bọn họ cũng đều đợi ở nhà!"

      "Đệ chưa từng nghe qua lấy bất biến ứng vạn biến à? Nghỉ ngơi ! Nghỉ ngơi ! Mấy ngày nay xem đệ ăn vào ngủ ngon, nhìn đệ xem, bộ dáng này so với nhị ca của đệ còn già hơn nhiều, đệ với cha đệ cùng đứng chung, ta còn tưởng hai người là huynh đệ ấy chứ. Mau nghỉ chút ." Cái miệng này của Tống Ngạn Triệt, là chanh chua đập nứt vui vẻ, may là chỉ có thể như vậy với hai loại người, là cùng người quen, hai là kẻ thù, nếu sợ rằng người người đều muốn cho cái miệng này của gặp tai họa.

      "Dừng! Huynh mới là lão già! Ngủ chút vậy, lại , đệ thấy gần đây hình như Lịch Nhược Hải tiếp tục ngẩn ngơ cả ngày nữa, có phải chuẩn bị tiếp nhận tàn phá của sư phụ huynh hay ? chuẩn bị theo rồi hả? Hay là theo, bị sư phụ huynh ra tay độc ác rồi?" Lam Thiếu Lăng nhắm mắt nghỉ ngơi, vô cùng mệt mỏi, lười biếng hỏi.

      "Làm sao ta biết, rất lâu thấy ông già kia rồi, tại lão có niềm vui mới, liền quên cứu người! Ô ô ô. . . . . ." Còn khóc? ! Tống Ngạn Triệt che mặt mà khóc, Lam Thiếu Lăng cười đến đau gan: "Dừng! Ha ha. . . . . . Đệ này nhị ca, huynh thể bình thường chút sao? Đều nhị tẩu người ta ghét bỏ huynh, nếu đặt đệ vào vị trí đó, đệ cũng ghét bỏ huynh!"

      "Đặt đệ vào vì trí đó, ta cũng cưới!"

      "Xí, đặt huynh vào, đệ cũng lấy! Xí! Đệ là nam!"

      Tống Ngạn Triệt mặt chút thay đổi: "Ta hiểu! Nhìn ra được!"

      Lam Thiếu Lăng im lặng nghẹn lời, thời gian ngủ trưa đáng quý của hai huynh đệ, cứ lãng phí trôi qua như thế này, đôi thần kinh.

      "Oa ~! Nơi này chính là Đông Sơn biệt uyển à? ngờ biệt uyển này lại khí thế như vậy! Tống gia là lắm tiền nha!" d,iendanlequydon.com Đậu Phù Dung xuống xe ngựa, liền chạy quanh cây cột cửa ba vòng, mặc dù nàng này biết đây là gỗ gì, nhưng lúc vuốt cảm thấy rất tốt rồi, vô cùng tốt!

      "Khụ khụ. . . . . . Khụ khụ. . . . . ." Tuy Đường Cửu để Đậu Phù Dung ở đó sờ lên mò xuống, nhưng cũng có người hề vui lòng, người này chính là vu bà bà.

      Vu bà bà, tam triều nguyên lão của Tống phủ, khi lớn tuổi, vốn định hồi hương dưỡng lão, Tống phu nhân nghĩ đến tuổi già của bà, ai chăm sóc, cho nên liên tục giữ lại, vu bà bà khăng khăng muốn ở Tống phủ ăn ngồi rồi, cuối cùng Tống phu nhân bất đắc dĩ, đưa vu bà bà đưa tới biệt uyển, danh nghĩa là tới trông nom biệt uyển, thực tế là nơi dưỡng lão.

      Biệt uyển này, quanh năm suốt tháng cũng có chuyện gì bận, hầy hết thời gian đều bỏ , lúc mừng năm mới cũng được tiền thưởng ít, nếu phải là do lại tiện, chỉ sợ là nha hoàn người hầu trong phủ đều muốn tranh cướp giành giật tới !

      Vu bà bà chống cây trượng đầu rồng, tiến lên khẽ hành lễ đối với đám người Đường Cửu, Đường Cửu vội vàng đỡ, làm sao nàng có thể nhận được chứ? Lúc nàng thức dậy nghe Ngô
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :