1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quỷ Y Vương Phi: Độc sủng Chiến Vương gia - Đại Mặc

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 12: mưu

      Thời gian trôi qua như nước chảy, tiệc sinh nhật của Thái tử cuối cùng cũng đến.

      Tiệc sinh nhật của Thái tử được tổ chức trong Hành cung, phủ nội vụ chuẩn bị xong xuôi hết thảy, tuy rằng Hoàng thượng Nam tuần chưa về nhưng bất quá tiệc sinh nhật lần thứ 20 này của Thái tử vẫn tương đối long trọng, có ít đại thần trong triều đều cùng gia quyến lên, rất là náo nhiệt.

      Chiến Liên Thành cho dù thường ngày rất ít khi xuất nay cũng ngồi bên cạnh Ngọc Hàn, thỉnh thoảng vài câu với Thái tử.

      Những đại thần khác thấy quả nhiên là giống như lời thiên hạ đồn đại, Chiếc Vương gia là muốn nâng đỡ Ngọc Hàn đăng cơ, củng cố vị trí Thái Tử.

      Đúng lúc này, Nhạc Hòa cùng phu nhân Từ Thị và thứ nữ Nhạc Linh Vy đến, lập tức liền có ít người chú ý tới họ.

      Thứ nhất là vì Nhạc Hòa là Đại tướng quân, địa vị trong triều tương đối lớn.

      Thứ hai là vì Nhạc Linh Vy chỉ cầm kỳ thư họa mà tướng mạo còn xuất chúng, là người trong mộng của đông đảo công tử trong kinh thành.

      "Tham kiến Chiến Vương gia! Tham kiến thái tử điện hạ!"

      Ba người bọn họ cùng nhau hành lễ.

      Thái Tử trước cùng Tam hoàng tử đều là con của cố Hoàng hậu, Ngọc Hàn vừa sinh ra bị lập thành Thái Tử, qua nhiều năm như vậy, vị trí Thái Tử đều hề bị lay động.

      Chỉ có điều Nhị hoàng từ từ áp sát tới, Ngọc Hàn cảm nhận được áp lực, vì lẽ đó mà người mực lôi kéo Chiến Liên Thành, muốn để Chiến Liên Thành làm chỗ dựa cho mình.

      Tướng mạo của tài năng của Ngọc Hàn đều xuất chúng, cho nên khi ngồi cạnh Chiếc Liên Thành, cho dù là Chiến Liên Thành ngồi xe lăn nhưng cũng thể sánh được với vương gia .

      Ngọc Hàn nhìn ba người bọn họ, : "Làm sao Nhạc Đại tiểu thư lại tới?"

      Chiến Liên Thành nghe Ngọc Hàn nhắc đến nàng, cũng quay xuống nhìn Nhạc Hòa.

      Nhạc Hòa hít ngụm khí, thể làm gì khác hơn đành : "Trùng hợp Thiên Tuyết hôm nay sức khỏe tốt, ở nhà nghỉ ngơi nên đến được."

      Ngọc Hàn nhíu mày: "Chuyện gì xảy ra? Bổn cung lâu gặp nàng, hôm nay còn mong nàng tới."

      Bình thường Nhạc Thiên Tuyết nhất định muốn đến Hoàng cung, thế nhưng tính khí Nhạc Đại tiểu thư vốn thể giáo hóa nên cũng đành phải ở nhà.

      "Nha đầu Thiên Tuyết sáng nay nôn thốc nôn tháo, đau ốm như vậy nên mới có cách nào đến đây thỉnh an Thái tử điện hạ, điện hạ ngài cần lo lắng, đại phu chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là khỏe lại ngay." Nhạc Hòa bất đắc dĩ ra .

      Chính là phụ thân cũng biết chuyện gì xảy ra, đại phu chẩn đoán bệnh rằng Nhạc Thiên Tuyết ăn phải đồ linh tinh cho nên phải nghỉ ngơi mấy ngày.

      Từ Thị cùng Nhạc Linh Vy đưa mắt nhìn nhau, khẽ mỉm cười, ai biết là Từ Thị lén lút hạ độc trong đồ ăn lúc sáng của Nhạc Thiên Tuyết, nên Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới có mặt ở đây.

      Mà Ngọc Nam Phong biết Nhạc Thiên Tuyết đến đây được, tâm trạng liền vui vẻ lên hẳn: "Thái Tử hoàng huynh, nàng thể tới cũng sao, như vậy đệ cũng bớt phải mệt nhọc, nàng lại tới quấn quít lấy đệ."

      Ánh mắt Ngọc Hàn dần tối lại, nhàng nở nụ cười, cũng buồn tiếp lời Tứ Hoàng tử.

      Trong lời của phụ thân người nào đó vốn dĩ phải nghỉ ngơi ở phủ tướng quân bây giờ lại rong chơi ở sòng bạc....

      Hừ! chút thủ đoạn này của Từ Thị vốn là thể đối phó với nàng, nàng bất quá là tương kế tựu kế, tới chỗ tiệc mừng đó thôi.

      Tiếng hô hào trong sòng bạc ầm ĩ vang lên ngớt, Nhạc Thiên Tuyết thắng được ít bạc.

      Ở mãi trong này rồi cũng thấy ngột ngạt, nàng liền đến hậu hoa viên hít thở khí trời chút.

      Ai ngờ nàng vừa ra ngoài thấy hai tên nào đó lén lén lút lút vào căn phòng.

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn thấy người rất quen mặt, nhưng thể nhớ nổi là gặp ở nơi nào.

      Nàng chậm rãi bước chân lại gần, kề tai vào cửa sổ nghe ngóng chút những người ở bên trong rốt cục là cái gì.

      " bố trí xong mọi việc ở Hành cung Thái Tử." Tiếng nam tử vọng ra, "Tên Cẩu Vương gia kia cũng mang theo vật tùy thân Hổ Phù, giết , rồi cướp Hổ Phù!"

      "Chỉ sợ vũ vệ lâm trong Hành cung Thái tử được bố trí bảo vệ cẩn mật."

      "Chỗ đó chúng ta có nội ứng, hơn nữa khi đột kích xảy ra, vũ vệ lâm cũng chỉ bảo vệ cho Thái Tử và Hoàng tử, còn tên Cẩu Vương gia chỉ có mình Hạo Nguyệt bảo vệ, nếu chúng ta cứ theo kế hoạch mà hành động, nhất định lấy được thủ cấp của !"

      Nghe được giọng của nam tử nọ, Nhạc Thiên Tuyết bỗng nhận ra được, thanh này phải là thuộc hạ của phó tướng trong đội quân của Chiến Liên Thành đấy sao?

      Khi đó nàng cùng phụ thân tới Tây Thành quân doanh, những người kia cũng là ở nơi đó, cho nên nàng liền nhận ra.

      Nàng nghe thấy tiếng bước chân tới gần liền vội vàng xoay mình vào chỗ tối núp.

      Đợi đến lúc mọi người trong phòng đều rời , nàng mới từ từ ra ngoài.

      "Ám sát Chiến Liên Thành?" Nhạc Thiên Tuyết lẩm bẩm , " cũng là lắm chuyện phiền phức mà? Nhiều người như vậy ám sát , có thể sống đến tận bây giờ quả là hề dễ dàng."

      Nhạc Thiên Tuyết vốn muốn quan tâm, nhưng nghĩ đến phụ thân Nhạc Hòa cũng có mặt ở tiệc mừng đó, nàng chỉ sợ người bị thương.

      Kiếp này nàng vất vả lắm mới có được người thân ở bên thương , nàng cũng muốn lại lần nữa biến thành nhi a.

      Nàng khẽ cắn răng, do dự liền tới Hành cung Thái Tử.

      Hành cung Thái tử.

      Vừa vặn lúc này Nhạc Linh Vy lại đánh đàn, nàng vốn từ có danh tài nữ, từng ngón tay như ngọc gẩy dây đàn, tiếng đàn lanh lảnh du dương vang vọng khắp Hành cung, quả là trăm nghe bằng thấy.

      Trong kinh thành vốn có ít công tử quý Nhạc Linh Vy, nay Linh Vy nàng trình diễn tài nghệ, hầu hết mọi người đều vô thức mà ngắm nhìn.
      Tôm Thỏ, sún bấy bì, thuyt2 others thích bài này.

    2. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 13: Khẩn cấp!

      Trong lúc đánh đàn, ánh mắt của Nhạc Linh Vy thỉnh thoảng dừng lại người Ngọc Hàn, thế nhưng Ngọc Hàn dù là lần cũng thèm nhìn nàng, Nhạc Linh Vy khỏi có chút thất vọng.

      Nhị hoàng tử theo Hoàng thượng vi hành chưa về, Tam hoàng tử từ ra ngoài tu luyện, rất ít khi hồi kinh, Tứ hoàng tử là con trai của Hiền phi, chung quy cũng chỉ là xếp cuối cùng trong các hoàng tử, nếu nàng muốn bay lên đầu cành cây nhất định phải làm cho Ngọc Hàn chú ý tới nàng!

      Ngọc Hàn lúc này nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn là gọi gia nhân lại : "Ngươi mời thái y trong cung qua phủ tướng quân chuyến coi xem Nhạc tiểu thư thế nào rồi."

      Chiến Liên Thành nghe thấy được, ánh mắt lạnh nhạt : "Thái Tử có vẻ rất quan tâm nàng."

      Nhưng chẳng phải thiên hạ đồn đại rằng, Nhạc Thiên Tuyết là si mê Tứ hoàng tử đấy sao?

      Ngọc Hàn khẽ cười, : "Chỉ là quan tâm chút, Bổn cung từ cùng nàng lớn lên, quan hệ tự nhiên là tồi."

      Nhưng kỳ thực chỉ là mình Ngọc Hàn như vậy, chứ Nhạc Thiên Tuyết nàng hoàn toàn lại nghĩ như vậy.

      Lúc này, Hạo Nguyệt từ bên ngoài vào, khẽ thầm bên tai Chiến Liên Thành: "Tần Phó tướng đến rồi, có chuyện quan trọng muốn bẩm báo."

      Tiếng nhạc du dương vẫn ngừng vang lên, Nhạc Linh Vy lúc này vẫn chưa đàn xong từ khúc, Chiến Liên Thành cùng Hạo Nguyệt rời khỏi Hành cung.

      Ngọc Hàn thấy nhiều nữ tử tài hoa hơn người nên đối với Nhạc Linh Vy, chút hứng thú căn bản cũng có.

      Chỉ có Ngọc Nam Phong ngây dại nhìn Nhạc Linh Vy, ánh mắt hoàn toàn vẻ si mê, nàng vừa mới biểu diễn xong, liền ngớt lời ca ngợi Linh Vy nàng, điệu bộ khoa trương cứ như là sợ người khác biết thích Nhạc Linh Vy bằng.

      Tiếc rằng tâm trạng Nhạc Linh Vy lúc này là vô cùng buồn bực, tại sao Ngọc Hàn lại để ý tới nàng dù chỉ chút?!

      Thấy Ngọc Hàn đứng dậy tới nơi khác, Nhạc Linh Vy liền vội vàng theo sau, nàng thế này là muốn cùng Ngọc Hàn *sáo sáo cận hồ đây mà.

      (*sáo sáo cận hồ: lôi kéo làm quen)

      Chỉ thấy tội nghiệp thay Ngọc Nam Phong kia, tìm vòng cũng gặp được Nhạc Linh Vy, trong lòng khỏi có chút lo lắng, còn nghĩ hôm nay cùng Linh Vy nàng thân mật trò chuyện, ai dè trái ngược lại hoàn toàn, trước mặt bây giờ lại chính là Nhạc Thiên Tuyết!

      "Nhạc Thiên Tuyết, phải ngươi nôn thốc nôn tháo nên phải nằm bẹp giường ở phủ tướng quân đấy sao? Thế nào bây giờ lại đến đây được?" Ngọc Nam Phong vừa thấy nàng, sắc mặt ngay lập tức thay đổi.

      Vẻ mặt Nhạc Thiên Tuyết lúc này cũng hề dễ coi, thế quái nào trước đây nguyên chủ lại si mê tên Ngọc Nam Phong đến vậy kia chứ?!

      Nàng chẳng buồn quan tâm gì, chỉ lãnh đạm : "Ngươi có biết Chiến Vương gia bây giờ ở đâu ? Nếu biết cút ngay !"

      Ngọc Nam Phong sững sờ, nghe lầm chứ?

      Nhạc Thiên Tuyết lại dám gầm ! Gầm lên với cơ đấy!

      mặt lộ vẻ tức giận: "Nhạc Thiên Tuyết, ngươi dám to gan chuyện với Bản hoàng tử như vậy sao?!"

      "Tránh ra! Ta có nhiều thời gian đôi co với ngươi!"

      Nhạc Thiên Tuyết liếc cái, xem ra Ngọc Nam Phong là biết rồi, tại cũng chẳng còn lại bao nhiêu thời gian, nàng có rãnh mà cùng Ngọc Nam Phong lảm nhảm.

      Nhạc Thiên Tuyết trực tiếp xoay người rời , Ngọc Nam Phong thấy nàng xem thường mình như vậy, trong lòng lập tức phẫn nộ!

      Nhạc Thiên Tuyết hỏi thăm chút mới biết được Chiến Liên Thành lúc này ở hậu viện.

      Từ phía xa, nàng nhìn thấy Chiến Liên Thành ngồi ở trong lương đình, Hạo Nguyệt đứng bên cạnh , mà Phó tướng kia khom người xuống báo cáo cho Chiến Liên Thành chuyện gì đó.

      Chiến Liên Thành cau mày, tựa hồ đã nghe được chuyện phiền toái gì.

      "Vương gia, những điều thuộc hạ đều là chính xác trăm phần trăm." Lần này Phó tướng liền quỳ mặt đất, mong muốn Chiến Liên Thành tin tưởng những gì mình .

      Ánh mắt Chiến Liên Thành đảo cái,lập tức trở nên lạnh lẽo đến ghê người.

      Tần Phó tướng bỗng thấy rùng mình, dường như cảm nhận được hàn khí tỏa ra từ Chiến Vương gia bóp ngẹn !

      Chiến Liên Thành chậm rãi đáp lời: "Nơi này có nhiều người thầm mai phục như vậy, ngươi kêu Bản vương tin ngươi?"

      Phó tướng nghe xong, trong lòng thầm than tiếng, quả nhiên là bị tên Cẩu Vương gia này phát !

      Tay của liền khẽ động, phóng ra ám tiễn hướng thẳng vào Chiến Liên Thành!

      Chiến Liên Thành chưa bao giờ thể công phu của mình ở bên ngoài, Phó tướng cho là chỉ được cái mưu trí chứ năng lực tự vệ nửa điểm cũng có!

      Ai ngờ, Phó tướng đoán sai hoàn toàn.

      Chiến Liên Thành chỉ vung tay lên, viên ám tiễn kia lập tức bị hất bay ra!

      Phó tướng hơi kinh ngạc, phản xạ nhanh liền khôn khéo đảo người lùi về phía sau!

      Đồng thời, mấy tên hắc y nhân từ bốn phía lộ ra, cung nỏ trong tay sẵn sàng, rừng mũi tên lập tức được bắn ra!

      Hạo Nguyệt liền rút kiếm, đem mũi tên quét sạch ra, Chiến Liên Thành cũng dùng nội lực của mình hất ngược mũi tên ra, nhưng cho dù là vậy hai người cũng thể lúc chống đỡ được cả rừng mũi tên liên tiếp bắn ra!

      Quan trọng hơn nữa, Chiến Liên Thành tại thể để lộ bí mật của mình ra bên ngoài!

      Mắt thấy mũi tên sắp đâm vào Chiến Liên Thành!

      Nhạc Thiên Tuyết biết ngồi mãi như thế, chỉ vì bảo vệ bí mật của mình, ngay cả tính mạng của mình cũng cần sao?!

      Tình thế khẩn cấp, Nhạc Thiên Tuyết nhanh tay rút ra cây trâm tóc mình trực tiếp phóng tới, nàng vận dụng kĩ thuật của mình, đem cây trâm kia bắn ngay vào thân mũi tên!

      Chiến Liên Thành hơi sững người, quay đầu lại nhìn, thấy Nhạc Thiên Tuyết chạy lại phía mình, còn đặc biệt tức giận phun ra câu: "Vào lúc này mà ngươi còn giả vờ cái gì nữa? muốn sống nữa sao?!"

    3. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 14: Giải nguy

      cơ hồ là kịp phản ứng, nàng câu này dường như là có dụng ý.

      Mà ở bên kia, Hạo Nguyệt thấy Nhạc Thiên Tuyết mắt liền sáng rỡ như người chết đuối vớ được cọc.

      "Nhạc nương?!" Hạo Nguyệt hô to: "Ngươi mau giúp bảo vệ Vương gia!"

      Dứt lời, Hạo Nguyệt liền lao ra, đối phó với mấy tên thích khách.

      Tần phó tướng kia nhân cơ hội tấn công tới, Nhạc Thiên Tuyết nghiêng người thuận tay bẻ ngược tay của lại, nhanh chóng điểm người mấy huyệt đạo, Tần phó tướng ngờ được Nhạc Thiên Tuyết thân thể con như vậy mà lại cao thủ đến thế, sau khi bị nàng điểm huyệt cả người đều tê liệt thể động đậy!

      Chiến Liên Thành tay cầm ám khí, trong nháy mắt phóng ra liền nhát đoạt mệnh Tần Phó tướng.

      Nhạc Thiên Tuyết ngẩn ra, nàng suýt chút nữa quên Chiến Liên Thành chiêu này, nàng lại ngu ngốc hỗ trợ, nguyên lai vẫn là do mình lo chuyện bao đồng!

      Thích khách xuất ở hậu viên ngày càng đông, hết lớp này đến lớp khác xông lên, có thể thấy được bọn chúng tính toán mai phục kĩ lưỡng thế nào!

      Hạo Nguyệt ném cho Nhạc Thiên Tuyết thanh trường kiếm, nàng cầm ở trong tay, chỉ có thể dựa vào cái này để bảo vệ tính mạng.

      Chiến Liên Thành đẩy xe lăn tiến lên phía trước cái, tiện tay giết chết mấy tên thích khách, vừa động thủ vừa với với Thiên Tuyết: " ra!"

      có thể thấy được, Nhạc Thiên Tuyết hề có chút nội lực, nhưng chiêu thức của nàng lại hề tệ, kĩ thuật cơ bản nắm rất chắc. Bất quá với mấy tên thích khách trước mặt ít kĩ thuật này chỉ vô dụng, bọn chúng mà liên hợp lại, trong nháy mắt liền có thể giết nàng!

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày: "Ta !"

      Nàng nhất định là điên rồi, lại tự nộp mạng như vậy!

      Tuy Chiến Liên Thành di chuyển rất bất tiện, thế nhưng ra tay lại cực nhanh, thích khách vừa tới liền nhát giết chết ngay!

      Nhạc Thiên Tuyết hơi ngẩn ra, xem ra thực lực của Chiến Liên Thành là thể đoán được, nhưng tại sao lại phải giả trang thành người bị tật như vậy.

      Nàng chỉ hơi mất tập trung chút, Chiến Liên Thành liền đem nàng ôm vào, trong nháy mắt nàng thấy mình nằm gục trong ngực của , Chiến Liên Thành tay giữ nàng, tay cầm kiếm giết chết thích khách.

      "Đừng có điên!" lạnh lùng .

      Chẳng lẽ nàng biết tình thế tại cấp bách như thế nào? Lại còn dám có tâm trạng mà điên với ?

      Nhạc Thiên Tuyết khẽ nhìn Chiến Liên Thành, tâm bỗng rung động hồi, nàng còn chưa kịp định thần lại, vội đẩy nàng ra.

      Ngay lúc đó, Hạo Nguyệt ở bên ngoài hô to tiếng: "Vương gia! Cẩn thận!"

      Nhạc Thiên Tuyết quay đầu lại nhìn, mấy tên thích khách kia xông lên trước, cầm trong tay thứ liên tiếp ném ra!

      Đây là...

      Nhạc Thiên Tuyết vội vàng ngừng hô hấp, còn thuận tay che miệng Chiến Liên Thành lại!

      Chiến Liên Thành mặc nàng làm gì làm, thứ kia được ném ra, ngay lập tức tạo thành khí độc! Tràn ngập khắp lương đình!

      Đúng lúc này, viện binh đến, thích khách vốn chẳng còn bao nhiêu nên nhanh chóng bị giết sạch.

      Hạo Nguyệt cả người đẫm máu, quay đầu nhìn vào lương đình đầy ắp khí độc, nàng khỏi hoảng hồn, "Vương gia vẫn ở trong đấy!"

      Hạo Nguyệt ngay lập tức định xông vào, Truy Tinh liền vội vã giữ Hạo Nguyệt lại, : "Khí độc chưa tan, nên vào."

      Hạo Nguyệt thở hổn hển nhưng vẫn cố gồng lên, "Thả ta ra! Ta muốn cứu Vương gia!"

      Khí độc chậm rãi tan , Hạo Nguyệt lúc này mơ hồ nhìn thấy hai bóng người.

      "Vương gia!" Hạo Nguyệt vừa vui mừng vừa kinh ngạc, vội vàng bịt mũi chạy vào.

      Chiến Liên Thành vẫn bình ổn như trước, người lành lặn vết thương, hơn nữa cũng có trúng độc.

      Nhạc Thiên Tuyết thấy Hạo Nguyệt xông vào như vậy mới thầm than, đây mới muốn sống đây.

      Nàng lấy viên đan dược ra, : "Ngươi xông vào hấp tấp, nhất định bị ảnh hưởng bởi dư chấn của khí độc, ăn cái này vào ."

      Hạo Nguyệt hơi sững người, nghĩ tới lúc trước Nhạc Thiên Tuyết ép độc thành thạo như vậy, chỉ sợ nàng lúc nào cũng cầm theo đan dược .

      Vào lúc này, khí độc hoàn toàn tan hẳn , Ngọc Hàn biết có chuyện, liền vội vàng mang theo toán vũ vệ lâm đến đây.

      Vừa nãy có người tập kích, toàn bộ tiệc rượu đều hỗn loạn hết lên, ít người bị thương.

      Thế nhưng Ngọc Hàn vẫn sợ nhất là Chiến Liên Thành xảy ra chuyện, chỗ dựa vững chắc này của nhất định phải được xảy ra bất trắc gì!

      "Chiến Vương!" Ngọc Hàn vừa tới vội hỏi, "Ngươi sao chứ?"

      Chiến Liên Thành vẫn duy trì dáng vẻ như cũ, lạnh nhạt bình thản cứ như vừa rồi là chẳng có chuyện gì xảy ra.

      "Bản vương vô ." Chiến Liên Thành đáp gỏn lọn.

      Ngọc Hàn nhìn sang, thấy Nhạc Thiên Tuyết cũng là ở đây, trong lòng khỏi có chút kinh ngạc: "Thiên Tuyết sao nàng cũng ở đây?"

      Nghe thế Chiến Liên Thành cũng quay sang nhìn nàng, ánh mắt cư nhiên lại tràn ngập vẻ hứng thú.

      Thái tử có cảm tình với Nhạc Thiên Tuyết, nhưng nàng lại tới đây cứu mình.

      Chiến Liên Thành nửa đùa nửa : "Chắc phải là cố tình tới cứu Bản vương chứ?"

      Khóe miệng Nhạc Thiên Tuyết có chút co quắp, nàng suýt chút nữa mất mạng, tất cả là đều do ! Nàng cũng tự trách mình nữa, toàn rãnh rỗi lo chuyện đâu a!

      Nàng khẽ trừng mắt nhìn Chiến Liên Thành : "Vương gia ngươi chỉ khéo đa nghi, ta chỉ là tới tìm cha ta, ai biết liền gặp phải ngươi, còn xui xẻo gặp phải chuyện này...."

      Ngọc Hàn nhìn xung quanh, từng quan quân đều theo tới đây cứu giúp nhưng lại có Nhạc Hòa, liền : "Nhạc tướng quân biết đâu, nàng trước hết cùng Chiến Vương gia đến đại điện bên kia , ở đó vũ vệ lâm canh phòng rất cẩn mật, vô cùng an toàn."

      Hôm nay là tiệc sinh nhật của , nhưng lại có thích khách tới quấy rối, còn mặt mũi với văn võ bá quan nữa đây.

      Hạo Nguyệt đẩy xe lăn giúp Chiến Liên Thành vào đại điện, chỉ có điều tay Hạo Nguyệt bị thương nên khi đẩy có chút khó khăn.

      Nhạc Thiên Tuyết biết Chiến Liên Thành giả trang thành người tật, thế mà còn muốn người bị thương đẩy xe giúp , này này này vương gia, ngươi có còn là người vậy?

      Nàng trừng mắt lên nhìn Chiến Liên Thành vài cái, dường như có con mắt ở sau gáy hay sao mà liền quay đầu lại: "Ngươi, lại đây!"

      Nhạc Thiên Tuyết ngó quanh ngó quất, chỉ thấy có mình nàng ở đây.

      Nàng cau mày hỏi: "Vương gia ngươi kêu ta?"

      Chiến Liên Thành cũng coi như là có hứng thú nàng, liền gật gật đầu đáp.

      Nhạc Thiên Tuyết chẳng buồn tới, ngược lại chỉ : "Vương gia, sát khí của ngươi nặng quá, ta thích lại gần đâu."

      Hạo Nguyệt khẽ nhìn sang hai người, sao tự nhiên lại có cảm giác hai người họ cứ như là oan gia đối đầu với nhau vậy?

      Nhạc Thiên Tuyết cứ thế trực tiếp về phía trước, căn bản là thèm để ý tới Chiến Liên Thành.

      Chiến Liên Thành gõ gõ ngón tay nhịp nhàng thanh vịn, chậm rãi : "Nhạc Thiên Tuyết, ngươi quên trước đó ngươi xâm phạm đến Bản vương ngay trong hoàng cung sao?"

      Cả bọn theo hai người lỗ tai lập tức dựng đứng lên.

      Chuyện này ở kinh thành nghe đồn đến mấy ngày, hôm nay rốt cục cũng được nghe phiên bản chân thực rồi a!

    4. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 15: Xảy ra chuyện

      Nhạc Thiên Tuyết lập tức quay đầu lại nhìn , con mắt dường như muốn bốc lửa đến nơi rồi.

      "Ta xâm phạm đến vương gia ngươi hồi nào?" Nhạc Thiên Tuyết , "Lần đó là ta cứu ngươi, ngươi lại còn vu khống cho ta?!"

      Chiến Liên Thành nhìn nàng, nửa cười nửa : "Vu khống? Hạo Nguyệt, ngươi xem có đúng là vu khống hay ?"

      Hạo Nguyệt là vệ sĩ thân cận của Chiến Liên Thành, nghe thấy chủ nhân của mình hỏi như vậy, đương nhiên là giúp đỡ điều kiện rồi.

      Chỉ là biết tại sao Chiến Liên Thành lại có hứng thú với Nhạc Thiên Tuyết, trước đây vương gia người căn bản chưa từng có chuyện như vậy.

      Nhạc Thiên Tuyết thấy Hạo Nguyệt định mở miệng, liền biết Hạo Nguyệt nàng chắc chắn ra chân tướng của việc.

      Nàng hừ tiếng, "Chiến Vương, ngươi thích thế nào thế ấy, nếu như ngươi mực khẳng định là ta xâm phạm đến ngươi, vậy ta cũng chẳng hề gì, dù sao tiếng tăm của ta vốn xấu sẵn rồi, ta để ý, nhưng ngươi khác, vương gia cao cao tại thượng, băng thanh ngọc khiết như ngươi lại bị ta xâm phạm đến, xem ngươi sau này còn có mặt mũi với bàn dân thiên hạ nữa ?."

      Chỉ vì cái việc chết tiệt này mà báo hại nàng mực bị phụ thân ép hôn, nhớ tới lại làm nàng điên lên.

      câu , lập tức lộ ra bộ mặt hoàn khố vô độ Nhạc Đại tiểu thư!

      Những chuyện như vậy trước đây, chỉ có nữ tử là chịu thiệt thòi, ngờ tới hôm nay lại là Chiến Vương gia bị thiệt thòi, quả thực là muốn trốn đến góc mà khóc cho rồi!

      Hạo Nguyệt cũng hơi kinh ngạc, khẽ liếc mắt nhìn sang cánh tay của Chiến Vương gia, phát thấy người nắm chặt nắm đấm, dường như là tức giận.

      Nhạc Thiên Tuyết sớm bỏ , nàng đến đại điện, những người tham gia tiệc mừng đều tụ tập ở đây, trong cung thái y cũng tới, bởi vì vừa nãy có ít người bị thương.

      Nhạc Thiên Tuyết đưa mắt tìm kiếm xung quanh, cũng phát thấy bóng người Nhạc tướng quân.

      Cả Nhạc Linh Vy cùng Từ Thị cũng thấy đâu, nhưng bất quá bọn họ có đâu cũng mặc, nàng bây giờ chỉ quan tâm đến an nguy của phụ thân.

      Ngọc Hàn lúc này đến đại điện, vừa nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết liền : "Thiên Tuyết, Nhạc tướng quân là kẻ khả nghi mưu sát Tứ đệ, Hiền phi vừa nãy đến, ra lệnh bắt Nhạc tướng quân rồi!"

      Nhạc Thiên Tuyết cảm thấy đầu mình như nổ tung, sắc mặt trắng bệch còn chút máu: "Chuyện này sao lại có thể?!"

      Cha nàng làm sao lại mưu sát Ngọc Nam Phong? Đừng có đùa như vậy?!

      "Vừa nãy thích khách đột kích, cảnh tượng hỗn loạn, nhưng ít người nhìn thấy, quả là Nhạc tướng quân chĩa kiếm về phía Tứ đệ nhát đâm thẳng vào tim, Tứ đệ bị trọng thương, hôn mê ngay tại chỗ, thái y đều được vời đến chữa trị, chỉ có điều Tứ đệ bị thương quá nặng, thái y căn bản cũng có cách nào cứu chữa." Ngọc Hàn tiếp, "Hiền phi bây giờ rất giận dữ, Thiên Tuyết, nàng xem có nên tới hay ?"

      Nhạc Thiên Tuyết chần chừ liền gật đầu: "Ở đâu?"

      Nàng bây giờ rất hối hận, tại sao mình lại dại dột tới Hành cung Thái tử cứu giúp Chiến Liên Thành chứ?! Nếu như sớm tìm Nhạc Hòa ngay từ đầu xảy ra chuyện như thế này rồi.

      Ám sát hoàng tử, cho dù Nhạc Đại tướng quân có bao nhiêu binh quyền, tội danh kia cũng là khó mà gánh nổi!

      Ngọc Hàn cùng Nhạc Thiên Tuyết vừa rời được ít lâu, Chiến Liên Thành cùng mấy người Hạo Nguyệt đến tới đại điện.

      Hạo Nguyệt nhìn bóng lưng vội vã rời của Nhạc Thiên Tuyết liền thấy có chút kỳ quái, thế nào lại cảm giác như có chuyện xảy ra rồi?

      Truy Tinh thấy vậy liền giải thích: "Thuộc hạ vừa mới hỏi thăm chút, biết được Nhạc tướng quân cầm kiếm mưu sát Tứ hoàng tử, Tứ hoàng tử giờ tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc."

      Hạo Nguyệt sững sờ, hít ngụm khí : "Nhạc tướng quân sao lại làm chuyện như vậy được?! Chỉ sợ là có hiểu lầm chăng?"

      Chiến Liên Thành bàn tay hơi nắm lại, : "Qua xem chút."

      "Vương gia..." Hạo Nguyệt có chút kinh ngạc, những chuyện như vậy trước đây Chiến Liên Thành người luôn mặc kệ, nhưng tại sao bây giờ...

      Ngọc Nam Phong bị thương nặng, đám thái y tụ tập tại trong sương phòng, bàn bạc xem nên làm thế nào cho phải.

      Tính mạng Ngọc Nam Phong giờ rất nguy hiểm, chỉ sai sót thôi lập tức mất mạng, nhưng Hiền phi bây giờ đợi được nữa liền mở miệng mắng: " đám ăn hại! Các ngươi biết cứu chữa hoàng tử con ta sao? ! Thái y viện làm sao lại nuôi nấng bọn bất tài các ngươi! là vô dụng mà!".

      Hiền phi chỉ có đứa con trai là Tứ Hoàng tử, đương nhiên là phải vạn phần lo lắng.

      tên thái y quỳ xuống hoảng sợ : "Hiền phi nương nương, Tứ hoàng tử thương thế rất nặng, thanh kiếm kia đâm vào tận tim phổi của người, chuyện này... chuyện này... cách nào cứu chữa được..."

      Hiền phi nghe được câu này, mắt liền trợn trừng lên, giống như là sắp phát điên đến nơi.

      Tay nàng chỉ thẳng vào mặt thái y quát: "Ngươi lại xem nào?! Hoàng nhi của ta tại sao lại thể cứu được !"

      Thái y bất giác run rẩy : "Hiền phi nương nương thứ tội a, những gì thần đều là ."

      đám thái y thấy vậy đều đồng loạt quỳ xuống, cho dù bọn họ là có biện pháp, thử lần, nhưng cũng thể đánh liều mà động vào ổ kiến lửa này a.

      Nếu như Ngọc Nam Phong có mệnh hệ gì, Hiền phi nương nương chắc chắn chôn sống tất cả bọn họ!

      Hiền phi khẽ nhìn lên giường Ngọc Nam Phong, lồng ngực kia vẫn còn rướm máu loang lổ, thế nhưng gương mặt của nhi tử nàng hoàn toàn trắng bệch, căn bản là chút sinh khí cũng có!

      Nàng hít hơi sâu: "Lão tặc Nhạc Hòa kia đâu?"

      Thái giám đáp: "Bẩm nương nương, Nhạc tướng quân bị bắt giam, ở trong ngục đợi Đại Lý tự đến thẩm tra ạ."

      Hiền phi đột nhiên đứng lên, tức giận : "Hoàng nhi ta sắp chết tới nơi rồi mà còn muốn chờ Đại Lý tự thẩm tra?! Bản phi muốn cho Nhạc Hòa kia ngay lập tức phải đền mạng!".

      Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, dù sao Nhạc Hòa cũng là Đại tướng quân, phi tần làm sao có thể muốn giết là giết như vậy.

      Thế nhưng quả rất nhiều người nhìn thấy, lúc đó là Nhạc Hòa kiếm đâm thẳng vào tim Ngọc Nam Phong.

      "Đem Nhạc Hòa áp lên đây! Bản cung muốn đích thân giết chết !" Hiền phi vẫn kiềm chế .

      Thái giám vội vã khuyên nhủ: "Hiền phi nương nương, chuyện này vẫn là nên đợi đến khi Hoàng thượng hồi kinh rồi hãy , hơn nữa giao cho Đại Lý tự xử lý càng tốt hơn."

      Hiền phi căn bản là nghe, chỉ mực : "Bản cung chính là muốn giết chết Nhạc Hòa! Muốn mạng đền mạng!"

      "Hiền phi nương nương, cha ta là đích thân Hoàng thượng phong Đệ Nhất Đại tướng quân, há có thể giết giết dễ dàng như vậy được."



    5. Thỏ gặm cà rốt

      Thỏ gặm cà rốt Active Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      240
      Chương 16: Tin tưởng.

      Lúc này, Nhạc Thiên Tuyết vừa tới nơi, nghe thấy Hiền phi câu này, sắc mặt lập tức chìm xuống.

      Hiền phi này quả nhiên là làm loạn quá mức lên, với tính cách đó chả trách nàng ta luôn mực phụ họa Hoàng hậu giương nanh múa vuốt.

      Hiền phi nhìn sang, thấy Nhạc Thiên Tuyết chậm rãi tới, phía sau nàng dường như còn tỏa ra hào quang của ánh mặt trời, Hiền phi ngay từ lần gặp đầu tiên cảm thấy, này rất có khí chất, ngay cả Hiền phi nàng cũng phải kiêng kị mấy phần.

      Nhưng Ngọc Nam Phong giờ trọng thương, sắp tắt thở tới nơi, nàng giây phút này cũng chẳng còn chút lý trí nào, nếu như hoàng nhi của nàng chết , nàng nhất định bắt Nhạc gia kia trả giá gấp trăm lần!

      "Nhạc Thiên Tuyết, cha ngươi mưu sát hoàng tử! Với tội danh này, gia tộc ngươi nhất định bị tru di cửu tộc!" Hiền phi tức giận chỉ vào Nhạc Thiên Tuyết, "Người đâu, bắt nàng ta !"

      Nhạc Thiên Tuyết khẽ nhíu mày, nàng đến trước vài bước, nhìn thấy sắc mặt Ngọc Nam Phong, cũng còn tốt, Ngọc Nam Phong còn có chút thần sắc, vẫn có thể cứu được.

      Ngọc Hàn từ lúc vào đến giờ vẫn chưa lên tiếng, nhưng lúc nghe thấy Hiền phi như vậy, liền bước lên : "Hiền phi nương nương, việc này thể giá họa cho Thiên Tuyết."

      Hiền phi cười lạnh tiếng: "Thái Tử, lẽ nào bản cung làm sai? Lẽ nào mưu sát Hoàng tử phải là tru di cửu tộc sao?"

      Ngọc Hàn vốn vô năng, nghe Hiền phi câu như thế, liền cách nào đáp trả được.

      Ngược lại Nhạc Thiên Tuyết vẫn bình tĩnh : "Vậy bây giờ Tứ hoàng tử chết rồi sao? chưa chết, cớ gì lại bắt ta?"

      Hiền phi sắc mặt lập tức tái xanh: "Nhạc Thiên Tuyết, ngươi..."

      Nhạc Thiên Tuyết lại tiến lên trước vài bước, : "Cha ta mưu sát Tứ hoàng tử, chuyện này nhất định là có hiểu lầm, người bên ngoài chỉ là từ xa nhìn vào, căn bản biết ngọn nguồn của việc, chuyện này cũng chỉ có Tứ hoàng tử là biết , ta muốn hỏi cho ra lẽ ".

      Hiền phi thể chịu được nữa liền mắng: "Đồ đáng chết! Nhạc Thiên Tuyết! Hoàng nhi của bản cung ra nông nỗi như vậy, ngươi lại còn dám thế?!"

      tại Ngọc Nam Phong căn bản mất ý thức, vậy phải chứng minh Nhạc Hòa vô tội như thế nào?

      Ngọc Hàn vội : "Thiên Tuyết, nàng nên liều lĩnh như thế, mọi việc nên để cho thái y giải quyết vẫn tốt hơn."

      Nhạc Thiên Tuyết vốn muốn lộ ra y thuật của mình ở bên ngoài, nhưng chuyện này lại liên quan đến tính mạng của Nhạc Hòa cha nàng, cho dù bây giờ có lộ, nàng cũng chẳng màng nữa.

      Thiên Tuyết tiến lên bước : "Ta cứu Tứ hoàng tử."

      Hiền phi liền đưa tay ngăn cản: "Tránh ra! Bản cung để cho ngươi đụng vào hoàng nhi của ta!"

      Nhạc Thiên Tuyết nghĩ thời gian còn nhiều rồi, Ngọc Nam Phong bây giờ chỉ còn dư lại chút hơi thở, nếu như bỏ lỡ thể nào cứu được nữa.

      Ánh mắt Nhạc Thiên Tuyết bỗng ngưng trọng lại: "Nếu ngươi còn chậm trễ nữa, nhi tử của ngươi chắc chắn cứu nổi".

      Ánh mắt kia, Hiền phi phút chốc thể tự chủ được mà vô thức lùi về sau bước...

      Thế nhưng rất nhanh, Hiền phi liền lấy lại được tinh thần, : "Hoàng nhi của bản cung cứu được, tất cả là bởi vì phụ thân của ngươi!"

      Nhạc Thiên Tuyết chẳng muốn phí lời, trực tiếp đẩy Hiền phi ra mà bước lên trước.

      Nàng đến đứng bên cạnh giường, Hiền phi thấy thế vội hét lên: "Nhạc Thiên Tuyết ngươi muốn làm gì? ! Người đâu! Mau bắt nàng cho ta!"

      Ngọc Hàn định cản lại từ phía cửa truyền đến thanh lạnh lẽo mà uy nghiêm: "Lui ra!"

      Vũ vệ lâm vốn chuẩn bị tiến lên nhưng khi nghe thế liền dám chuyển động, bởi vì đây là Chiến Vương gia lên tiếng, ai dám cãi lời?

      Hiền phi nhìn thấy Chiến Liên Thành, liền nhịn được khóc lên: "Chiến Vương gia, Hoàng thượng bây giờ có ở kinh thành, bây giờ ngươi có quyền lực nhất, ngươi xem, Nhạc gia này, bọn họ là rất quá đáng!"

      Ngọc Hàn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức cứng đờ, đây cũng là Thái Tử nhưng lời của đến chút sức nặng cũng có là sao?

      Chiến Liên Thành vẫn ngồi ở ngoài cửa, khẽ liếc sang Nhạc Thiên Tuyết: "Để nàng chữa trị cho Tứ hoàng tử."

      chỉ Hiền phi, mà ngay cả đám thái y đều đồng loạt kinh ngạc.

      Hiền phi nước mắt còn chưa lau , vẻ mặt lúc này trở nên kinh ngạc, quả thực trông có chút khôi hài.

      Nàng lập tức phản bác lại: "Chiến Vương gia, ngươi cái gì? Nàng có tài cán gì sao? Nếu như nàng hại chết hoàng nhi của bản cung phải làm sao?!".

      Chiến Liên Thành ghét nhất là người khác tra hỏi , sắc mặt trong phút chốc chìm xuống hẳn, ràng cho thấy là bắt đầu chán ghét Hiền phi này.

      Hạo Nguyệt liền : "Hiền phi nương nương, Vương gia trước đó trúng độc, cũng may nhờ Nhạc nương cứu chữa người mới khỏe mạnh, lúc đó thái y cũng phải là có cách nào sao? Hiền phi nương nương hà tất lại cho Nhạc nương thử lần."

      Hiền phi khẽ cắn răng, nếu như Nhạc Thiên Tuyết có thể cứu được hoàng nhi như lời Hạo Nguyệt , như vậy... có lẽ cũng nên thử chút!

      "Nhạc Thiên Tuyết, bản cung ..."

      Nhạc Thiên Tuyết liền cắt ngang lời của Hiền phi, ung dung : "Vậy để ta ra điều kiện này, nếu như ta cứu được Tứ hoàng tử, lập tức phải hủy bỏ tội danh của cha ta."

      Hiền phi sắc mặt tái nhợt: "Nhạc Thiên Tuyết, ngươi quả biết cái gọi là phép tắc! Cái điều kiện vớ vẩn này, bản cung nhất định đáp ứng!"

      Nhạc Thiên Tuyết đưa ra cái điều kiện này cũng chỉ vì muốn bảo đảm.

      Bất quá nàng vẫn tin tưởng Nhạc Hòa, nàng tin chắc phụ thân của nàng căn bản có lý do gì để giết Ngọc Nam Phong.

      Hiền phi bây giờ lại nghĩ, Nhạc Thiên Tuyết hoàn toàn là cố tình gây , cho nên nàng tuyệt đối đáp ứng.

      Chiến Liên Thành lúc này lại gỏn lọn câu: "Bản vương đáp ứng."
      Tôm Thỏ, sún bấy bì, thuyt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.