1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Có vẻ con trâu này hơi già kkkkkk . Mạc Ly với Nhuyễn Nhuyễn từ vị trí đồ đệ đồ tôn bay thẳng lên thành nhạc phụ nhạc mẫu luôn rồi =D]]]]]~
      gió đông bắcheavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      124. đời có bữa tiệc nào tàn

      lời kích khởi ngàn tầng sóng, người trong nhà đều ngốc, Tổ sư gia làm cái quỷ gì?

      Mạc Ly phản ứng lại trước, : “Tuệ Quả, Lưu Kỳ, các ngươi tiếp đón tiên trưởng.” rồi kéo Thu Nhuyễn Nhuyễn nội đường, dâng hương hỏi Tổ sư gia đến tột cùng là chuyện thế nào.

      Tổ sư gia là ngàn hô vạn gọi ra tới, thanh thanh giọng : “ phải sớm cùng ngươi sao, đây là tức phụ của ta, các ngươi chỉ lo đáp ứng. Tiên lữ giống phu thê nhân gian, có những quy củ đó, còn mặt khác các ngươi cũng cần lo lắng, ta đều an bài tốt.”

      Mạc Ly sắc mặt tuy tốt, trong lòng cũng tình nguyện, nhưng thể nghi ngờ chuyện này đối với Sơ Thần mà cũng là lựa chọn tệ lắm. Nhưng Sơ Thần là phàm nhân, thọ mệnh hữu hạn, lão tổ tông lại cùng thiên địa đồng thọ.

      Mạc Ly thể , lão tổ tông chỉ đừng động, ông đều có an bài.

      Mạc Ly lúc này cũng biết mình chính là Thanh Hạc thượng thần, Sơ Thần vừa sinh ra chính là tiên gia, mấy năm nay chưa từng phát Sơ Thần dị thường, tất cả đều bởi vì lão tổ tông làm pháp thuật.

      Dù lão tổ tông nhiều lần bảo đảm, hai vợ chồng vẫn đáp ứng, tuy gả cho Lưu Chiếu vô thượng thần mười phần tồi, nhưng bọn họ gọi là Tổ sư gia, lại gả nữ nhi cho ông, xem là chuyện thế nào đây? Bối phận hoàn toàn rối loạn!

      Thấy bọn họ đáp ứng, lão tổ tông : “Để Sơ Thần tự quyết định , nếu nàng muốn, vậy quên .”

      Mạc Ly nghĩ nữ nhi khẳng định đáp ứng, liền theo như lời gọi Sơ Thần tới.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn và Mạc Ly nhìn hai người ngồi cùng nhau, nhìn nhau, mười mấy năm qua , hai người bọn họ vào trung niên, Tổ sư gia vạn tuế lại lớn lên cùng tuổi với Sơ Thần. Đây là chuyện Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn lo lắng nhất, vài thập niên sau, Sơ Thần già , Tổ sư gia lại vẫn là giống như bây giờ, đối mặt với sinh ly tử biệt, khi đó lại nên làm thế nào cho phải?

      Nhưng đáp ứng để Sơ Thần tự mình lựa chọn, giờ phút này cũng thể lật lọng, trầm mặc hồi lâu, vẫn là những việc này với nữ nhi. Còn đợi Mạc Ly hỏi nàng có nguyện ý hay , tiểu nha đầu đỏ mặt giọng : “Nguyện ý.”

      Mạc Ly nhìn nữ nhi tràn đầy vui mừng, đột nhiên hiểu ra, bị lão tổ tông thiết kế! Nhìn Sơ Thần dáng vẻ này ràng có cảm tình với ông ấy!

      Mạc Ly lúc này rất muốn học Lưu Kỳ chửi ầm câu, rồi mới lại dùng cái chổi đuổi lão tổ tông biết xấu hổ ra ngoài!

      Sơ Thần trộm nhìn thoáng qua Lưu Chiếu, nguyên bản còn tưởng rằng là tinh quái gì, còn lo lắng bị phụ thân biết nổi trận lôi đình, nghĩ tới thân phận lại là như vậy.

      Sơ Thần cuối cùng gả , hôn lễ của Lưu Chiếu vô thượng thần, tam giới cùng vui, toàn bộ miếu thờ Lưu Chiếu vô thượng thần ở nhân gian cùng thời gian tổ chức hội miếu long trọng. Ở bên thần tượng nắn tòa thần tượng Sơ Thần phu nhân, phủ quốc sư cũng được tam giới đưa lễ chất đầy, có thể thấy được lão tổ tông mặt mũi to lớn.

      Chỉ bối phận hai người bọn họ này có chút làm người ta tiếp thu được, rốt cuộc đây là Tổ sư gia, hai giới khác còn tạm, chỉ có nhân gian khó tiếp thu quan hệ có vi phạm luân lý cương thường này nhất. Vì thế lão tổ tông ở nhân gian xói mòn ít tín đồ, phủ quốc sư lại bởi vậy danh khí đại trướng, nhất thời nổi bật vô song.

      Bất quá lão tổ tông lại thèm để ý này đó, ông ấy vội vàng thể hội việc cực lạc, rảnh bận tâm cái khác. Khi đó ông ấy mới đầy đủ thể hội Lưu Kỳ từng , quả thực là kỳ diệu vô cùng!

      Lão tổ tông đồng tử ngàn vạn năm đột nhiên khai trai, lần hai lần sao thỏa mãn được. Ỷ vào mình có tiên dược, bôi lên cho tiểu nha đầu tốt rồi, lại có thể ra sức lăn lộn tiểu nha đầu mới vừa phá dưa, cuối cùng chọc cho tiểu nha đầu chân đá xuống giường.

      Bầu trời ngày mặt đất năm, mười mấy năm lóa mắt qua, Lưu Kỳ thủ, Tô Thiếu Dậu công, ngươi tới ta đấu đến phân cao thấp, mười mấy năm còn chưa phân ra thắng bại. Bất quá ông trời vẫn chiếu cố Lưu Kỳ, Tô Thiếu Dậu thân thể sắp hỏng rồi, chỉ cần bảo vệ năm mấu chốt cuối cùng này, Lưu Kỳ liền có thể thắng.

      Tô Thiếu Dậu cũng biết mình được, kéo dài hơi tàn hết sức, vẫn muốn lưu lại cho Lưu Kỳ chút tiếc nuối, lén lút mang trưởng công chúa ra kinh thành, biết nơi nào.

      Mạc Ly tính quẻ, tính được bọn họ phương tây, chuyện khác biết.

      Phương tây là nơi đại kiếp nạn của trưởng công chúa, Lưu Kỳ sốt ruột đến được, phái ít người tra, lại là thu hoạch được gì, mãi cho đến hai năm sau mới tìm được trưởng công chúa.

      Trưởng công chúa từng bừa bãi tiêu sái giờ thay đổi cả bộ dáng, cả người trở nên sợ hãi rụt rè, tránh ở sau lưng Hứa Độ, dám nhìn những người khác.

      Hứa Độ , từ lúc nghe tin tức trưởng công chúa mất tích, cũng tìm trưởng công chúa khắp nơi. lần ngẫu nhiên lên chợ mua đồ vật đụng phải trưởng công chúa, khi đó nàng bởi vì trộm ít thức ăn bị người ta chặn ở đầu đường hành hung. Nếu phải ra tay cứu, phỏng chừng là sống nổi, cho nên sau đó trưởng công chúa mới ỷ lại như thế.

      ai biết trưởng công chúa mấy năm nay đến tột cùng xảy ra cái gì, Lưu Kỳ nhắc tới tên Tô Thiếu Dậu, trưởng công chúa liền phát điên thét ầm lên, chỉ có Hứa Độ mới có thể trấn an được nàng.

      Tô Thiếu Dậu khẳng định là chết, con rối bạch cốt cũng hôi phi yên diệt, sớm vào lúc khế ước mất hiệu lực bọn họ biết. Trưởng công chúa lại gả, gả cho Hứa Độ, sau đó được Hứa Độ cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố, trưởng công chúa chậm rãi khôi phục bình thường. Chỗ tốt là từ đó về sau cũng như là thay đổi người, rút hồng trang, tẩy hết duyên hoa, bàn tay trắng làm canh thang, thành hiền lương phụ, lại giống lúc trước làm bậy như vậy.

      Trưởng công chúa bọn họ cả đời có hài tử, Lưu Kỳ lén hỏi thăm là thân thể trưởng công chúa có tật xấu, có mang được. Hứa Độ nhưng ra thèm để ý, cùng trưởng công chúa ở các nơi mở ít thiện đường, thu lưu chút hài tử nhà để về, từ đó nhận mấy đứa làm nghĩa tử.

      biết từ lúc nào, Loan Quân miếu ở kinh giao biến thành chùa Thanh Hạc, đến Tuệ Quả ở bên trong cũng biết, bất quá cũng sống nhờ vào đó, là Loan Quân miếu hay là chùa Thanh Hạc cùng có quan hệ gì. Tuệ Quả lúc này nghĩ tới Xa Gia lão tổ lén ở chỗ Thuần Cốc dâng văn thư cho , tại là chủ trì chùa Thanh Hạc.

      ngày tiếp theo ngày, năm tiếp theo năm, vài thập niên nhoáng lên qua, nhân sinh chính là tụ tụ tán tán, vì chết mà sinh, bọn họ nhóm người này cũng tới lúc nên tạm biệt.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn như dĩ vãng vài thập niên nằm ở trong lòng ngực tướng công nhà mình, nhắm hai mắt lại, vừa nhắm liền rốt cuộc tỉnh lại. Mạc Ly gắt gao nắm tay nàng, trong mắt rưng rưng nhìn Hắc Bạch Vô Thường tiến vào mang hồn phách nàng , ngụm máu tươi phun ra, cũng theo. Xa Gia lão tổ cùng Lưu Kỳ bọn người trông ở cửa, Mạc Ly sớm tính tới ngày và Nhuyễn Nhuyễn chết, trước cho bọn họ.

      Xa Gia lão tổ dài tiếng báo tang, tiếng vang tới tận trời, tiếp theo đó là tiếng khóc cực kỳ bi ai hết đợt này đến đợt khác, vài thập niên này, sinh linh tam giới ít lần chịu ân huệ Mạc Ly bọn họ, được tin đều tới đưa tiễn.

      “Lưu Chiếu, đừng nhìn ta, nhìn phía dưới, cha mẹ ra rồi, chàng mau thi pháp nha!”

      phải gọi tướng công…” Lão tổ tông lầm bầm lầu bầu, vẫn nhanh chóng thi pháp, trong phút chốc, người tu hành ở đây đều nhìn thấy hồn Thu Nhuyễn Nhuyễn đột nhiên biến thành con Thanh Loan xông thẳng lên trời. Mạc Ly cả kinh, liền đuổi theo, nhưng thân chết, pháp lực hoàn toàn biến mất, làm sao đuổi kịp, chỉ nghe tiếng hạc ngâm, chân trời bay tới con bạch hạc, chở Mạc Ly đuổi theo.

      Lưu Kỳ chấn kinh hồi lâu, dùng tay thọc thọc Xa Gia lão tổ bên cong góc miệng cười, hỏi: “Đây là chuyện thế nào?”

      Xa Gia lão tổ cười mà , Lưu Kỳ, Tuệ Quả, Đạo Khư ba sư huynh đệ nhìn nhau, hai người quỷ mạnh mẽ kéo Xa Gia lão tổ .

      Bị bọn họ ép hỏi, Xa Gia lão tổ mới thổ lộ chân tướng, hai người quỷ tiếng đờ mờ đờ mờ liền ngừng nổi.

      “Cho nên sư phụ chính là Thanh Hạc thượng thần?” Tuệ Quả vẫn thể tin được.

      Xa Gia lão tổ gật gật đầu, : “Còn có chuyện quên cho ngươi, tại ngươi là chủ trì chùa Thanh Hạc, ta thay ngươi đăng ký nhập sách ở chỗ Thuần Cốc. Còn có, ta mới là Đại sư huynh, các sư đệ.”
      dao, minhminhanhngoc, 101215 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      125. Xa Gia lão tổ phi thăng

      Xa Gia lão tổ vừa dứt lời, bị các sư đệ râu hoa râm đánh cho trận, phải bỏ ít vật tốt mới làm cho bọn họ dừng tay.

      Lưu Kỳ đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: “ đúng rồi, vì sao sư mẫu lần nữa phi thăng cần độ thiên kiếp?”

      cần Xa Gia lão tổ , Tuệ Quả và Đạo Khư liền giải thích nghi hoặc cho , độ kiếp chính là cửu tử nhất sinh, cho nên đại bộ phận người tu hành đều bái nhập môn hạ tiên gia. Tiên gia đạo hạnh càng cao, chặn được thiên kiếp càng nhiều, phi thăng càng thuận lợi, bái nhập môn hạ tiên gia là có chỗ tốt này, lão tổ tông ta lợi hại đâu!

      Vừa thấy liền biết là Lưu Kỳ nghiêm túc xem tam giới pháp năm đó Mạc Ly đưa.

      Nhìn các sư huynh ánh mắt ghét bỏ, đến tuổi thất tuần Lưu Kỳ còn như dĩ vãng đứng đắn hắc hắc : “Ai bảo ta là tiểu sư đệ đâu!”

      Thần tích ngày hôm đó được mọi người say sưa, sau đó tin tức Loan Quân thượng thần lần nữa phi thăng truyền xuống bọn họ mới bừng tỉnh đại ngộ, khiếp sợ với tu vi của Lưu Chiếu vô thượng thần có thể hoàn toàn triệt tiêu uy lực thiên kiếp. Trong nhất thời người tu hành chen vỡ đầu đều muốn bái nhập môn hạ lão tổ tông, nơi nào còn nhớ từng ít lần ghét bỏ sư môn này quan hệ hỗn loạn.

      Mạc Ly về Cửu Trọng Thiên liền khôi phục ký ức, hồi tưởng cả đời này thể tin được, thế nhưng cưới sư phụ, còn làm loại chuyện này với sư phụ, thậm chí còn dựng dục hài tử gả cho lão tổ tông!

      Quan hệ hỗn loạn này làm khó có thể tiếp thu, biết sau này nên đối mặt với sư phụ như thế nào, nên đối mặt với quan hệ hỗn loạn này như thế nào.

      Vì thế, Mạc Ly vẫn luôn trốn tránh gặp mặt bọn họ, ở Phù Sinh Điện của mình ra.

      Sinh hoạt nhiều năm như thế ở thế gian, trong chốc còn chưa đổi được thói quen, vẫn duy trì làm việc và nghỉ ngơi ở thế gian, thậm chí biến Phù Sinh Điện của mình thành phủ quốc sư, nhìn vật nhớ người lại dám gặp nàng.

      Hôm nay uống rượu, choáng váng muốn ngủ, chợt thấy bóng người quen thuộc đẩy cửa vào, cách ăn mặc cũng quen thuộc cực kỳ. Mạc Ly tức khắc tỉnh táo lại, như lâm đại địch, “Nàng, sao nàng lại tới?”

      Vừa dứt lời lại đột nhiên nghĩ tới cái gì, vội hành cái đại lễ, : “Đồ nhi năng vô lễ, mặc cho sư phụ trách phạt.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn bộ dáng này, lâu trả lời, Mạc Ly lòng căng chặt chờ nàng lên tiếng, lâu sau, chỉ nghe nàng : “Hài tử đều sinh cho chàng, chàng đừng nghĩ nhận.”

      Mạc Ly nghĩ tới nàng như thế, nhất thời biết nên trả lời như thế nào, liền thấy bàn tay ngọc dài dừng ở trước mặt , Mạc Ly đỡ tay nàng, tự mình đứng lên, lại lúc gì.

      Nhìn bộ dáng này, Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng biết nên làm sao, đành phải : “Ngươi theo ta cùng độ Xa Gia lão tổ .”

      “Vâng, sư phụ.”

      Lại nghe gọi tiếng sư phụ, Thu Nhuyễn Nhuyễn thiếu chút nữa khóc ra, khả năng nàng khóc ra hết thảy tốt rồi, nhưng nàng nhịn xuống, ký ức của Loan Quân vẫn có ảnh hưởng tới nàng.

      Đây vẫn là lần đầu tiên từ khi hai người quen biết tới nay có mới lạ xấu hổ như vậy, phu thê giống phu thê, thầy trò giống thầy trò, xa cách giống như người xa lạ.

      Loài rắn phi thăng bất đồng với loài khác, chỉ độ thiên kiếp, còn phải nhảy Long Môn. Xa Gia lão tổ tu luyện lâu như thế, kỳ phải là rắn, mà là giao, giao cùng loại với rồng, lại sừng, giao phải vượt qua Long Môn, vượt qua thiên kiếp, đầu vai có sừng, mới là rồng, rồi lại nhờ ngụm tiên khí là có thể phi thăng thành công.

      Phàm là Long Môn mở, tất bùng nổ hồng thủy, nếu bởi vậy bị thương tổn đến con người, đều ghi tạc đầu, cho nên lần này phi thăng cũng có khó khăn.

      Mà cái gọi là tiên khí chính là sau khi hóa rồng còn phải có người câu, nếu ngươi nó là rồng nó liền phi thăng thành công, nếu ngươi nó là rắn, nó chỉ đành phải trở về tu luyện lần nữa.

      Lời này chỉ có thể là người ta mới có hiệu quả.

      Xa Gia lão tổ đạo hạnh vốn đủ cao, căn bản cần giúp đỡ cũng có thể thuận lợi vượt qua thiên kiếp. Thu Nhuyễn Nhuyễn và Mạc Ly chỉ ở xa xa nhìn. Lưu Kỳ và Tuệ Quả mang theo bá tánh tị nạn bung dù đứng ở chỗ cao, đợi cho Xa Gia lão tổ ngụm tiên khí, giúp phi thăng.

      Long Môn ra cũng tầm thường, cầu đá gắn đại đao, đao dài thước có thừa, mũi đao cắm xuống, hướng tới mặt nước, đao đó là trảm long đao, giết người, chỉ chém giao long, giao rút tầng da rắn cuối, kết ra long lân, long lân sinh trưởng đau đớn, khống chế được phát cuồng, dễ liên lụy người vô tội. Trảm long đao này chính là muốn nhân lúc long lân chưa trưởng thành, chờ qua sông đao đem chặt đứt. Cho nên giao muốn qua cầu thông thường dùng thân rắn khổng lồ lấp kín vòm cầu, chờ nước tràn qua cầu, liền có thể bơi qua phía , đây là nhảy Long Môn thế gian , đợi mọc ra long lân thiên kiếp liền tới rồi.

      Hết thảy đều tiến hành thực thuận lợi, thiên lôi vừa đánh, trong đám người liền vang lên tiếng: “Hóa rồng! Hóa rồng!”

      Lưu Kỳ sửng sốt, ai đoạt lời , tập trung nhìn vào, hóa ra là cháu trai bảo bối của Triển Hiến.

      “Bì hầu nhi, sao con lại tới?” Lưu Kỳ hỏi.

      “Gia gia con ngài già rồi, còn dùng được, đừng gào đến hỏng giọng .”

      “Hừ! Gia ngươi chỉ thích bắt chó cày, xen vào việc người khác!”

      Chờ Xa Gia lão tổ độ kiếp kết thúc, mưa to liền dần dần ngừng, Lưu Kỳ và Tuệ Quả chờ hồng thủy rút , dàn xếp bá tánh chịu tai nạn mới khởi hành hồi kinh.

      Tuổi lớn, thể chịu già, Lưu Kỳ chống quải trượng chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi chút, vừa đến hậu viện liền nghe hỉ thước nuôi trong viện kêu ríu rít. Hỉ thước kêu, khách quý đến, Lưu Kỳ đẩy cửa vào phòng, liền thấy Thu Nhuyễn Nhuyễn ngồi ở trước bàn.

      “Sư nương sao người lại tới?”

      Lưu Kỳ tóc trắng xoá, là lão nhân tuổi xế chiều, phi thăng rồi Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn là thiếu nữ mười sáu, hai người đối thoại thực có thể làm cho người biết choáng váng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn thẹn thùng ra mâu thuẫn của nàng và Mạc Ly, để Lưu Kỳ tìm chiêu cho nàng.

      Lưu Kỳ nghe xong, nhịn được cười, loại vấn đề này căn bản phải vấn đề nha! Chỉ cần khoe khoang phong tao câu dẫn thôi, lại phải chưa từng ngủ, lão phu lão thê, có cái gì ngượng ngùng.

      Cái biện pháp này Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng nghĩ tới, trước kia ở nhân thế cũng làm như vậy vài lần. Nhưng trước kia là trước kia, trước kia làm sao tránh nàng như rắn rết, đến tới gần chút cũng muốn, càng đừng câu dẫn.

      Lưu Kỳ thấy nàng ra tiếng, liền biết nàng tán thành biện pháp này, nhưng xem ra biện pháp này là đơn giản nhất, đầu giường đánh nhau, cuối giường làm hòa phải sao.

      Được Lưu Kỳ mãnh liệt kiến nghị, Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng cân nhắc đồng ý, từ chỗ Lưu Kỳ ra ngoài liền trực tiếp Phù Sinh Điện, ở cửa bồi hồi lâu lúc mới lấy hết can đảm vào. Ai ngờ thế nhưng ở đó, chỉ chừa lại hai người giấy trông cửa.

      Nếu huỷ hoại người giấy, khẳng định có thể cảm ứng được, Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ lời Lưu Kỳ vừa mới , biến thành bộ dáng Mạc Ly, giấu diếm người giấy thành công vào Phù Sinh Điện.

      Trong Phù Sinh Điện bị làm phép, vẫn là bộ dáng phủ quốc sư, trong phòng giống nhân gian có trời tối mặt trời lặn, lúc này đúng là hoàng hôn, ánh chiều tà xuyên qua cửa sổ vào trong nhà, chiếu cho cả phòng nhu hòa, tường cũng giống phủ quốc sư ở thế gian treo đầy tranh, mỗi bức đều có bóng dáng nàng, đều là tự tay vẽ, từ tuổi trẻ mãi cho đến lúc tóc trắng xoá, đều dùng họa tác ghi chép lại.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn tranh tràn ngập hồi ức, tức khắc trong lòng có tự tin, tựa như Lưu Kỳ , sợ cái gì đâu, giữa bọn họ còn có cái gì chưa làm, có cái gì mà sợ!

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ xong, xoay người, tức khắc thay đổi bộ xiêm y, chui vào trong ổ chăn , chỉ còn chờ trở về dọa nhảy dựng… Ừ, là câu dẫn, phải kinh hách.

      Lưu Kỳ nhìn Mạc Ly trước mắt, trong lòng khỏi buồn cười, hai vợ chồng này ra tâm hữu linh tê, trước sau tới tìm .

      Mạc Ly là tới tìm uống rượu, Lưu Kỳ đẩy rượu đưa đến, chính mình rót ly trà cúc hoa thanh gan minh mục, : “Ngươi lại phải biết, ta sớm uống rượu.”

      Mạc Ly vỗ đầu mới nhớ ra, Lưu Kỳ đại thọ sáu mươi liền kiêng rượu kiêng nữ sắc, cùng Tuệ Quả chuyên tâm tu hành.

      “Vẫn qua được vướng mắc trong lòng kia?” Lưu Kỳ hỏi.

      Mạc Ly gật gật đầu, ngửa đầu dốc cạn rượu trong ly, lại rót tiếp, Lưu Kỳ thấy uống mạnh đến như thế, cười : “Sư nương vừa mới cũng ở chỗ ta.”

      Lưu Kỳ những lời này tức khắc làm Mạc Ly sặc, vội buông chén rượu, nhìn xung quanh khắp nơi, “Nàng đâu?”

      rồi nha, nàng chân trước , ngươi chân sau tới, bỏ qua vừa vặn tốt, sư phụ ngươi , đây có thể là ý trời hay ?”

      hươu vượn cái gì!” Mạc Ly theo bản năng quát lớn.

      “Sư nương vừa mới chuyện cùng ta, lời trong lời ngoài ý tứ của nàng đều tỏ vẻ nếu ngươi muốn tái tục tiền duyên, nàng cũng nghĩ làm khó dễ ngươi, dưa hái xanh ngọt, vẫn là làm thầy trò .”
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San21 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ông Lưu Kỳ này đúng có chỗ dụng võ nhỉ!
      Khủng Long, gió đông bắcheavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      126. Sâu cạn và dài ngắn

      Lưu Kỳ vừa vừa nhìn dần dần siết chặt nắm tay, trong lòng cuồng tiếu, quả nhiên dù là người lý trí vừa gặp chuyện cảm tình liền luống cuống, thoáng cân nhắc là biết dối a!

      Hồi lâu Mạc Ly mới mở miệng hỏi: “Nàng như thế?”

      “Còn , sư nương có bao nhiêu thiện giải nhân ý, ngươi lại phải biết, bị ngươi phản cảm như thế, khẳng định nàng muốn cưỡng cầu ngươi. Có lẽ lúc ngươi tới sư nương liền cảm ứng được, là bởi vì thế cho nên mới đặc biệt tránh ngươi, miễn cho chạm mặt làm xấu hổ lẫn nhau .” Lưu Kỳ nghiêm trang hươu vượn.

      Mạc Ly nghe xong cũng , cau mày, Lưu Kỳ nhân cơ hội thêm nữa phen lửa : “Đại sư huynh Thanh Giao tiên hào này dễ nghe, cũng là sư nương đặt , Thanh Giao, Thanh Hạc, nghe giống như hai em, đặc biệt Đại sư huynh lớn lên còn có bảy tám phần tương tự với sư phụ ngài. Vạn nhất, ta vạn nhất, vạn nhất sư nương coi như thế thân của ngài để an ủi nỗi khổ tương tư…”

      Lưu Kỳ cố ý đến nơi này liền ngừng, vội vàng phủ nhận suy đoán của mình: “Ta chính là thuận miệng , sư phụ ngài nhưng đừng miên man suy nghĩ, sư nương và Đại sư huynh đều là người đứng đắn, tuyệt làm ra loại chuyện này, lại Đại sư huynh trừ lớn lên giống ngài, cái khác đều giống.”

      cần ngươi tới làm thuyết khách, lòng ta ràng mình làm cái gì.”

      “Phi, cái gì thuyết khách? Thôi thôi thôi, ta nữa.” Lưu Kỳ ngậm miệng, uống ngụm trà cúc hoa, chép chép miệng, nhịn được hỏi: “Sư phụ, hôm qua ta xem quyển sách rắn có hai cái dương vật, có phải hay ? Ngày khác ngươi hỏi sư huynh chút cho ta, ta dám hỏi , sợ chém của ta, sớm biết ngươi muốn tới, ta liền để sư nương tiện thể nhắn cho ta.”

      Lưu Kỳ vừa dứt lời, Mạc Ly liền biến mất, Lưu Kỳ buồn cười lắc đầu, thổi tro tàn bàn, đây là chén rượu Mạc Ly vừa mới bóp trong tay, tại chỉ còn đống bột phấn.

      Lưu Kỳ vội chậm lại đứng lên, ra cửa, nên cùng các sư huynh thương lượng chút đem chùa Thanh Hạc và Loan Quân miếu hợp làm .

      Mạc Ly nổi giận đùng đùng vọt tới chỗ Xa Gia lão tổ, làm Xa Gia lão tổ vẻ mặt mộng bức, chỉ nghe hỏi sư nương có ở đây , liền theo bản năng lắc lắc đầu, nháy mắt người lại thấy, phảng phất vừa mới chỉ là ảo giác.

      Mạc Ly tìm khắp ở các nơi đều thấy bóng dáng nàng, khỏi lại tin lời Lưu Kỳ vài phần, chẳng lẽ là cố ý trốn ?

      Mạc Ly nghĩ nghĩ, chỗ lão tổ tông, vừa định gọi cửa, chợt nghe trong gió truyền đến thanh Sơ Thần: “Lưu Chiếu, đừng, đừng, cầu chàng…”

      “Ngoan, gọi tướng công.” Lão tổ tông vừa dứt lời đó là tiếng hôn thanh thúy, rồi mới đến Sơ Thần kiều kiều gọi tướng công.

      Mạc Ly đen mặt rồi, khẳng định nàng cũng ở chỗ này.

      Mạc Ly thất hồn lạc phách trở về Phù Sinh Điện, người giấy thủ vệ hai mặt nhìn nhau, có đầu óc, chúng nó nghĩ ra vì sao chủ tử lại từ bên ngoài trở về nữa, phải sớm trở về sao?

      Bên trong Phù Sinh Điện là đêm khuya, ngoài ý muốn, phòng ngủ đốt đèn, trong lòng suy đoán lớn mật.

      Chăn phồng lấy đống to, ràng bên trong có người, Mạc Ly ổn ổn cảm xúc, muốn qua. Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn được trước, ở đây an tĩnh đến đáng sợ, trong nháy mắt nàng đột nhiên lúng túng, yên lặng ở trong chăn thay xiêm y quá lộ liễu, vội bò ra từ trong ổ chăn.

      Vừa cuống tay chân mà thu thập chăn bị nàng làm cho hỗn độn, vừa căng da đầu giải thích: “Mới vừa phi thăng còn đổi được thói quen ở thế gian, chỗ khác đều sáng trưng, ngủ yên, chỉ chỗ này tốt hơn chút, chờ lát nữa ngươi giúp Thanh Minh Cung của ta cũng làm như vậy .”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn ra lời này nháy mắt liền hối hận, lỗ hổng quá nhiều, chính nàng cũng tin, càng đừng .

      36 kế tẩu vi thượng kế, Thu Nhuyễn Nhuyễn tùy ý gấp chăn cho , nhanh chóng muốn , qua bên người lại đột nhiên bị ôm lấy.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, tùy ý ôm, hồi lâu mới phản ứng lại, lại đợi hồi lâu, thấy buông ra, do dự gọi tiếng: “Tướng công…”

      “Ừ.” Tiếng thấp thấp vang lên ở bên tai nàng, nước mắt Thu Nhuyễn Nhuyễn liền rớt xuống.

      hồi lâu, chỉ nghe Mạc Ly giọng : “Thực xin lỗi, trong nhất thời ta tiếp thu được . Ta, ta ngay từ đầu chỉ là muốn giúp nàng độ kiếp, nghĩ tới tình phát triển trở thành như vậy.”

      Mạc Ly tiếp thu được nhất phải nữ nhi gả cho lão tổ tông, mà là Thu Nhuyễn Nhuyễn. Loan Quân đối với , là sư phụ, là tồn tại giống cha mẹ trưởng bối, là người kính trọng nhất. chưa bao giờ nghĩ tới khinh nhờn nàng, chỉ muốn giúp sư phụ độ kiếp, tuyệt phải nhân lúc cháy nhà mà hôi của, mạo phạm sư phụ.

      biết tại mình thích nàng, trong lòng bỏ xuống được nàng, nhưng nàng là sư phụ nha!

      Thu Nhuyễn Nhuyễn cuối cùng minh bạch chỗ mấu chốt của , ôm buông tay, hừ hừ : “ tình xảy ra, ta là người của chàng rồi, chàng cũng thể trốn tránh, dù trốn tránh cũng thể thay đổi chuyện thành kết cục, ừm… tựa như… tựa như chàng biết ta sâu cạn, ta biết chàng dài ngắn, gạo nấu thành cơm, đổi ý được.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đến lộ liễu, xong liền đỏ mặt, Mạc Ly cũng sửng sốt. Thu Nhuyễn Nhuyễn đều đến phân thượng này, cũng quan tâm mà hôn lên môi , cho cơ hội đổi ý!

      Mạc Ly sửng sốt hồi lâu, mới hồi phục tinh thần, khom người đáp lại nàng.

      Mạc Ly có chút kích động, thậm chí tay ôm nàng cũng có chút run, người trong lòng ngực thêm thân phận, thân phận mới làm kích động lại thấp thỏm. Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa hôn , vừa nghĩ câu dẫn như thế nào, lôi tay hơi run đặt lên ngực mình. Mạc Ly lúc này mới phát nàng biết thế nào biến ra bộ xiêm y, là bộ hồ phục lộ ngực.

      Ký ức cũ đột nhiên ùa vào trong óc, Mạc Ly nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên dụ dỗ tiểu tức phụ mặc hồ phục, khi đó bọn họ mới vừa hồi kinh, thu thập xong Đoan Dương Vương, Lưu Kỳ mở cái Nhất Mộng Hoàng Lương, làm ra mấy bộ hồ phục đưa cho .

      Còn nhớ lúc ấy và tiểu tức phụ cùng nhau vẽ phù chú dùng cho tết Trung Nguyên, ở thư phòng dỗ tiểu tức phụ lần đầu tiên mặc vào hồ phục này. Bộ ngực trắng nõn bại lộ ở trong ánh nắng phá lệ chọc vào mắt, khi đó tựa như như vậy, vừa hôn miệng nàng, vừa xoa ngực sữa mềm mại.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn cảm thụ được đồ vật cứng rắn đâm ở bụng nàng, biết câu dẫn thành công, duỗi tay bắt lấy vật cứng, như nguyện đổi lấy tăng thêm hít thở.

      “Nhuyễn…” Mạc Ly muốn gọi tên nàng, mới ra tiếng, đột nhiên ngừng lại, tại biết nên gọi nàng như thế nào, Nhuyễn Nhuyễn? Tức phụ? Hay là Loan Quân, hay là sư phụ?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhận thấy chần chờ, vội : “Đều được, chàng gọi ta thế nào cũng được, Nhuyễn Nhuyễn, Loan Quân, đều được.”

      Mạc Ly lâu trả lời, động tác tay cũng ngừng, Thu Nhuyễn Nhuyễn trong lòng luống cuống, gắt gao ôm , sợ lại đẩy nàng ra.

      Hồi lâu mới nghe đột nhiên kêu: “Sư phụ…”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe hai chữ này, tức khắc nản lòng thoái chí, vẫn qua được cái vướng mắc này, nghĩ ngợi, đột nhiên bị ôm lên, đặt ở giường, khinh thân áp lên, từng bước từng bước hôn lên trán, lên mày, lên mặt, lên môi…
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San22 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :